Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm qua
Truyện Audio Hay || Cô Ta Là Trà Xanh, Tôi Là Trà Đá Có Dao || Thiên Thần Dắt Truyện
\
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Tôi là thiên kim ác độc, vừa ngốc vừa nhiều tiền.
00:02Vừa bừng tỉnh khỏi kịch bản, đã bị nam chính đẩy mạnh ngã xuống đất.
00:05Cô đừng có ảo tưởng tôi sẽ không vì tiền mà thích cô đâu.
00:08Tôi chặn đường nhà vô địch tán thủ quốc gia đang đi ngang qua.
00:11Cho anh 10 vạn, đánh hắn thành đầu heo.
00:13Nam chính khinh khỉnh.
00:14Cô đang xỉ nhục danh dự của một nhà vô địch à?
00:17Chưa dứt lời.
00:18Nhà vô địch sắn tay áo, tóm lấy cổ áo hắn.
00:20Mày nói chuyện kiểu gì với thần tài của tao thế hả?
00:23Ngoài sân vận động, tôi và Trần Duệ lại cãi nhau vì tống ân ân.
00:26Anh ta không hề do dự, hung hăng đẩy tôi ngã xuống đất.
00:29Khoảnh khắc cơn đau ập đến, tôi bỗng nhớ lại toàn bộ cốt truyện.
00:32Thì ra, tôi chính là vai thiên kim ác độc, vừa ngốc vừa nhiều tiền trong tiểu thuyết này.
00:36Một ngọn lửa làm nền, đầy cặp nam nữ chính đến gần nhau hơn.
00:39Họ đều là trẻ mù côi.
00:41Dựa vào tôi để có tài nguyên, tiền bạc, địa vị.
00:43Rồi quay đầu hãm hại, khiến tôi ngồi tù, chiếm hết tài sản.
00:46Sau đó còn Đường Hoàng tuyên bố, hứa Kiều Nhan làm đủ chuyện xấu, kết cục như vậy cũng đáng đời.
00:51Tôi chết trong cảnh nghèo đói, bệnh tật.
00:53Còn họ thì sống cuộc đời vinh hoa vốn thuộc về tôi.
00:56Kiều Nhan, tôi phải nói bao nhiêu lần nữa, tôi và Ân Ân chỉ là bạn.
00:59Việc cô tự ý ngắt tài trợ của hứa thị cho cô ấy thật khiến người ta ghê tờm.
01:02Tôi hoàn hồn giữa giọng điệu đầy chán ghét của Trần Duệ.
01:05Tống Ân Ân chạy đến, vẻ mặt vô cùng ốt ức.
01:07Trần Duệ, anh đừng nói vậy, Kiều Nhan chỉ là vì quá thích anh nên mới hành động bốc đồng thôi.
01:11Chuyện này đều là lỗi của em, em không nên ở gần anh khi biết chị ấy thích anh.
01:15Tôi nhíu mày.
01:16Mùi trà xanh đồng nặc.
01:18Trần Duệ thấy cô ta liền dịu dọng.
01:20Em đúng là quá tốt bụng nên mới để người ta bắt nạt như vậy.
01:23Nhìn lại tôi thì đầy khinh miệt.
01:24Có giỏi thì cắt luôn tài trợ của hứa thị cho tôi đi.
01:26Còn nữa, hứa Kiều Nhan, tôi sẽ không bao giờ thích cô chỉ vì tiền.
01:30Tiền không phải vạn năng.
01:31Chuyện cha cô không dạy cô, hôm nay để tôi dạy cho cô.
01:34Tôi nén cơn đau lòng bàn tay, từ từ đứng dậy.
01:36Anh nói đúng, tiền không phải vạn năng.
01:38Trần Duệ ánh mắt lộ rõ vẻ hài lòng.
01:40Nhưng tôi đổi giọng.
01:41Nhưng nó đủ để khiến anh nằm bẹp trên đất, khóc gọi mẹ.
01:44Mặt Trần Duệ lập tức sầm lại, chuẩn bị nổi điên.
01:47Tôi dơ tay chặn lại một người đang đi ngang.
01:48Nhà vô địch tán thủ quốc gia, lục tiêu, chỉ tay vào Trần Duệ.
01:51Anh bạn, mười vạn, đánh hắn thành đầu heo.
01:54Tống ân ân kinh hãi bịt miệng.
01:56Kiều nhan, chị sao lại như vậy?
01:57Trần Duệ cũng là vì muốn tốt cho chị mà.
01:59Ngay cả Trần Duệ cũng tỏ ra khinh bỉ.
02:01Cô đang xỉ nhục danh dự của một nhà vô địch à.
02:03Không ngờ, ngay giây tiếp theo, lục tiêu móc điện thoại,
02:05chia ra mã nhận tiền.
02:07Mặt Trần Duệ lập tức tái mét.
02:08Tống ân ân thì nhìn anh ta với ánh mắt thất vọng.
02:11Lục học trưởng, anh là vô địch thế giới đấy.
02:12Anh mà nhận tiền hôm nay thì chính là làm nhục toàn bộ giới tán thủ đó.
02:16Lời nặng như bố tạ.
02:17Nhưng lục tiêu chẳng thèm quan tâm.
02:19Tiếng thông báo mười vạn đã nhận vừa vang lên,
02:21anh bắt đầu sắn tay áo.
02:22Trong ánh mắt kinh ngạc của Trần Duệ,
02:24anh nắm cổ áo hắn, nhức bổng lên.
02:26Mày nói chuyện kiểu gì với thần tài của tao thế hả?
02:29Tôi lại nhạt lít qua gương mặt tái nhật của Tống ân ân.
02:31Rồi quay sang giận lục tiêu.
02:33Thả tay ra mà đánh, có chuyện gì tôi chịu trách nhiệm.
02:35Sau chuyện này, tôi bồi thêm cho anh 5 vạn tiền tổn thất tinh thần.
02:38Nghe xong, mắt lục tiêu sáng rực.
02:40Thần tài ơi, tôi cảm giác mình đang dư sức đến phát điên.
02:43Tôi cực kỳ hài lòng.
02:44Nhưng không phải ai cũng thấy hài lòng.
02:46Sáng hôm sau, chuyện Trần Duệ bị nhà vô địch tán thủ cưỡi lên người đấm
02:49trong một trận nên thân đã lan khắp trường.
02:51Ban giám hiệu gọi tôi lên hỏi chuyện,
02:53lúc đó Tống ân ân và Trần Duệ cũng có mặt.
02:55Đặc biệt là Trần Duệ, mặt xưng như đầu heo.
02:57Hai mắt xưng hút, chỉ còn một khe hở nhỏ để lít người khác.
03:00Nhưng vẫn cố gắng ra vẻ cam phẫn.
03:02Kết quả là đau quá trận mắt méo miệng như bị chuột rút.
03:05Tôi không nhịn được bật cười thành tiếng.
03:07Ngay lập tức bị phó hiệu trưởng phê bình một trận tơi bời.
03:09Tống ân ân đứng bên cạnh, giả vờ tốt bụng.
03:11Hiệu trưởng à, kiều nhan tính cách hơi bốc đồng thôi,
03:14chứ bản chất vẫn là người lương thiện.
03:15Lần này hay là đừng ghi lỗi vào học bạ của bạn ấy nữa.
03:18Cô ta không nhắc thì không sao.
03:20Vừa mở miệng nhắc đến ghi lỗi, đôi mắt phó hiệu trưởng lập tức sáng lên.
03:23Bạn Tống nói đúng lắm, hành vi hành hung bạn học là vô cùng nghiêm trọng,
03:26phải ghi vào hồ sơ học sinh mới đúng.
03:28Lỡ UC tiêu đền trễ.
03:29Vừa bước vào nghe thấy câu đó, liên chắn ngay trước mặt tôi.
03:32Không được, ai cũng không được bắt nạt thần tài của tôi.
03:35Phó hiệu trưởng lập tức đau đầu ôn chán.
03:37Cậu xen vào làm gì, tháng sau còn phải đại diện trường đi thi đại hội thể thao,
03:40giờ mà gây chuyện nữa là tôi đấy.
03:42Lục tiêu ưỡn cổ, khi thế ngút trời.
03:44Người là tôi đánh, cần xử phạt thì cứ xử phạt tôi,
03:47không liên quan gì đến thần tài của tôi.
03:49Lúc này, Trần Duệ bất ngờ nhảy dựng lên.
03:51Bạn học, cậu đừng để hứa Kiều Nhan mê hoặc.
03:53Cô ta độc ác lắm, cẩn thận không lại hủy cả tiền đồ.
03:56Nghe đến đó, tôi không nhịn được lên tiếng mỉa mai.
03:59Trần Duệ, lúc anh nhận tài trợ thì sao không nói tiền độc ác.
04:02Giờ lại bày đặt cao thượng,
04:03anh không yêu tiền thì cấm người khác yêu tiền à.
04:05Kiều Nhan à, dù không có tài trợ,
04:07Trần Duệ là người xuất sắc như vậy, sớm muộn cũng sẽ thành công mà.
04:10Tống Ân Ân theo phản xạ liền bênh anh ta.
04:12Trần Duệ nghe xong thì cảm động đến suýt khóc.
04:14Phó hiệu trưởng đào mắt nhìn trái phải,
04:16cuối cùng làm vẻ khó xử quay sang nhìn tôi.
04:18Thế này đi, bạn hứa, chuyện này vốn do bạn gây ra,
04:21nên hình phạt là dọn nhà vệ sinh phòng nhạc do hưởng một tuần.
04:23Tôi vừa định phản bác.
04:25Phó hiệu trưởng lập tức liếc tôi cảnh cáo.
04:27Có người không phải là cô có thể đụng vào,
04:29đây đã là hình phạt nhẹ nhất rồi.
04:30Ra khỏi văn phòng.
04:32Tôi hỏi Lục Tiêu,
04:32Phó hiệu trưởng nói vậy là có ý gì?
04:34Lục Tiêu nửa đùa nửa thật giải thích.
04:36Nghe nói con gái của hứa vạn tân cũng học ở trường mình,
04:38đồn là Tống Ân Ân nó.
04:40Biết hứa vạn tân chứ,
04:41tỷ phú của thành phố mình,
04:42đại thiện nhân nổi tiếng đấy.
04:44Ông ta từng quyên tiền xây cả dãy nhà học cho trường mình.
04:46Tôi chết lặng.
04:47Nếu Tống Ân Ân là con gái hứa vạn tân,
04:49vậy tôi là ai?
04:50Tôi bỏ tiền thuê người khác dọn hộ nhà vệ sinh.
04:52Lúc đi ngang qua phòng tập của giàn nhạc giao hưởng,
04:55Tống Ân Ân tinh mắt,
04:56vẫy tay gọi to.
04:57Hứa kiểu nhan,
04:58cậu đến xem tụi mình luyện tập à?
04:59Tôi vốn định đi luôn cho nhanh.
05:01Ai ngờ có kẻ hứa một tiếng rồi tiếp lời.
05:03Ân Ân quên rồi à,
05:04Phó hiệu trưởng phạt hứa kiểu nhan dọn nhà vệ sinh
05:06ngay sát bên mình đấy.
05:08Thì ra là con bé nhà nghèo mà cứ thích giả giàu,
05:10nhìn cũng xinh mà toàn mặc đồ rẻ tiền trợ trời.
05:13Tôi cúi đầu liếc bộ đồ trên người,
05:14giá trị 5 con số.
05:16Im lặng đạp cửa phòng học một cái.
05:18Bước vào đứng giữa phòng.
05:19Tôi nghe nói ban nhạc do hưởng tuyển trọn rất nghiêm ngặt,
05:21sao lại có người vô văn hóa thế này.
05:23Cô nói hướng về cả phòng.
05:24Nhưng ánh mắt tôi thì dừng đúng trên người Tống Ân Ân.
05:27Bị chất vấn ngay trước mặt mọi người.
05:29Tống Ân Ân lập tức đỏ hoe mắt,
05:30cắn môi không nói gì.
05:31Có kẻ nhì không thuận mắt,
05:33nhảy ra phản bác.
05:34Cô là cái thá gì mà dám tới giàn nhạc tụi tôi gây sự.
05:36Không biết soi gương à,
05:38nếu Ân Ân không hiền,
05:39bố cô ấy chỉ cần động tay một cái là cô bị đuổi khỏi trường ngay.
05:42Tôi âm thầm ghi nhớ mặt từng người.
05:44Thấy tôi cười nhạt, im lặng không đáp.
05:46Tống Ân Ân là người đầu tiên chịu không nỗi.
05:48Cô ta giả vờ khuyên ngăn.
05:49Đừng nói nữa,
05:50kiều nhan cũng chỉ vì tức giận quá mới ăn nói không kiểm soát.
05:52Tôi thay bạn ấy xin lỗi mọi người.
05:54Chỉ là cái thá gì mà thay tôi xin lỗi.
05:56Tôi trả lại nguyên văn câu nói ban nãy cho cô ta.
05:59Nhưng Tống Ân Ân lại bất ngờ rơi nước mắt,
06:01ấm ức nói.
06:01Tôi biết trong số các bạn được tài trợ,
06:03chú hứa thích bạn nhất,
06:04nhưng tôi cũng là con người,
06:05tôi cũng có lòng tự chọc.
06:07Câu đó khiến tôi sững người.
06:08Còn chưa kịp phản ứng.
06:09Đã nghe có người xì xào.
06:11Hóa ra cũng là học sinh được tài trợ,
06:12ý được chú hứa thích là muốn làm gì thì làm,
06:14đúng là đáng khinh.
06:16Thích gì mà thích,
06:16tôi thấy chắc là có quan hệ mờ ám gì đấy thì đúng hơn.
06:19Ánh mắt tôi sắc lạnh nhìn thẳng về phía đứa vừa đặt điều.
06:22Cô lặp lại lần nữa xem,
06:23tin tôi không,
06:24tôi sẽ tọc cái mùng cô ra đấy.
06:25Tống Ân Ân,
06:26cô nói cho họ biết tôi có phải học sinh được tài trợ không.
06:29Kết quả,
06:29Tống Ân Ân chỉ sám mặt kéo tôi ra một góc,
06:31lúng túng xoắn tay.
06:32Kiều Nhan,
06:33cậu đừng trách họ,
06:34họ chỉ buộc miệng nói linh tinh thôi.
06:35À đúng rồi,
06:36tuần sau giàn nhạc sẽ lên sân khấu biểu diễn,
06:38lần trước nói khoảng 20 vạn tiền trong phục diễn,
06:40cậu xem khi nào chuyển qua.
06:42Thấy mặt tôi sầm xuống,
06:43cô ta vội vàng giải thích.
06:45Dù cậu có ác cảm với tôi,
06:46nhưng các thành viên giàn nhạc đâu có lỗi gì.
06:48Hơn nữa,
06:49giàn nhạc này là do cậu đề xuất thành lập,
06:51tài trợ cũng lâu như vậy rồi,
06:52không thể vì chuyện cá nhân mà làm ảnh hưởng cả tập thể.
06:54Tống Ân Ân,
06:55tôi cắt ngang,
06:56nghe nói cô là con gái hứa vạn tân.
06:58Câu vừa rớt,
06:59mặt cô ta lập tức biến sắc,
07:00hoảng loạn định giải thích.
07:01Tôi phải tay,
07:02hở hững nói.
07:03Yên tâm,
07:03tiền tôi sẽ chuyển.
07:05Ra khỏi phòng tập.
07:06Tôi nhìn tin nhắn trợ lý của ba gửi tới.
07:08Tiểu thư,
07:08học sinh được tài trợ trong trường.
07:10Tống Ân Ân,
07:11mời chủ tịch hứa tham dự buổi biểu diễn.
07:12Chủ tịch hứa hỏi tiểu thư có thời gian không?
07:14Tôi trả lời,
07:15tất nhiên rồi.
07:16Dù sao thì hình tượng của tôi vốn là nữ phụ ác độc.
07:19Lật mặt tí cũng chẳng có gì là sai.
07:21Chuyện đại thiện nhân hứa vạn tân sẽ đến dự tiệc tối đã lan khắp trường.
07:24Tống Ân Ân cũng nhờ đó mà thân phận tăng vọt.
07:26Đi đến đâu cũng có người vây quanh nghịn bợ,
07:28vô cùng oai phòng.
07:29Đến ngày biểu diễn,
07:30lục tiêu tám chuyện với tôi.
07:32Nghe chưa,
07:32Trần Duệ với Tống Ân Ân đang hẹn hò đấy.
07:34Tôi chỉ nhạt nhạt ở một tiếng.
07:36Tỏ vẻ chẳng chút bất ngờ.
07:38Dù sao thì hai người đó là cặp đôi định sẵn mà.
07:40Thấy tôi không phản ứng.
07:42Lục tiêu biểu mùi lẫm bẩm.
07:43Không đúng nha,
07:43tin này tôi tốn tiền mới mua được đó.
07:45Sao nhìn cậu chẳng giống kiểu
07:46người từng thích Trần Duệ đến sống chết gì cả.
07:49Tin tôi khựng lại.
07:50Định hỏi lại cho rõ.
07:51Thì từ hội trường văng lên tiếng ồn ào.
07:53Tôi nhìn theo tiếng động.
07:54Chỉ thấy Tống Ân Ân được mọi người vây quanh
07:56như minh tinh bước vào.
07:57Hôm nay cô ta mặc lễ phục xã hội
07:59dưới ánh đèn,
07:59những viên pha lê lấp lánh phát sáng rực rỡ.
08:02Mà cái váy đó tôi nhớ khá rõ.
08:04Vì mới quăng vô thủng giác cách đây không lâu.
08:06Trần Duệ thì theo sát phía sau
08:07y như vệ sĩ hộ hoa.
08:09Tôi bất giác cảm thán.
08:10Cũng hợp thật.
08:11Lục tiêu ghé sát lại.
08:12Thần tài.
08:13Cậu nói gì vậy?
08:14Tôi rút điện thoại.
08:14Chuyển cho cậu ta 10 vạn.
08:16Nhớ bảo vệ tôi đấy.
08:17Dù sao thì tôi sắp gây chuyện rồi.
08:19Lục tiêu cười hiếp mắt.
08:20Chẳng cần biết lý do cũng vỗ ngực cam đoan.
08:22Thuộc hạ đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.
08:24Buổi biểu diễn rất thành công.
08:25Vừa bước xuống sân khấu.
08:27Ba dám hiệu thi nhau lên chúc mừng Tống Ân Ân
08:29mặt mũi cô ta rạng rỡ như ánh đèn sân khấu.
08:31Chỉ là lúc bắt gặp ánh mắt tôi
08:33thân sắc cô ta khựng lại
08:34lúng túng quay mặt đi.
08:35Cho đến phần phát biểu.
08:37MC bắt đầu mời khách mời lên phát biểu.
08:39Người đầu tiên đương nhiên là hứa vạn tân.
08:41Nhưng gọi mãi gọi mãi
08:42vẫn không có ai lên sân khấu.
08:44Phó hiệu trưởng chịu không nỗi nữa
08:45nhỏ giọng hỏi Tống Ân Ân có chuyện gì xảy ra.
08:47Cô ta giả vờ bình tĩnh.
08:48Em gọi hỏi thử.
08:50Nhưng bàn tay cầm điện thoại lại hơi run.
08:52Âm thanh tút tút tút vang lên mãi
08:53mà chẳng ai bắt máy.
08:54Càng lúc sắc mặt Tống Ân Ân càng trắng bệch.
08:57MC gượng gạo cười cười.
08:58Lại mời thêm lần nữa
08:59chân trọng kính mời ông hứa vạn tân
09:01lên sân khấu phát biểu.
09:02Vẫn chẳng có động tính.
09:03Toàn hội trường bắt đầu si sầm bàn tán.
09:06Thấy tình hình bắt đầu mất kiểm soát.
09:07Tôi bước chậm rãi lên sân khấu.
09:09Phó hiệu trưởng câu có mặt mày.
09:11Hứa kiểu nhan còn không mau xuống.
09:13Tôi cười nhạt liếc ông ta một cái
09:14nhận lấy micro từ tay MC vẫn còn đang mơ màng.
09:17Ông hứa vạn tân đột xuất đi công tác
09:18nên phần phát biểu hôm nay sẽ do tôi đảm nhận.
09:21Một lúc sau.
09:22Cả hội trưởng vỡ ỏa.
09:23Mọi ánh mắt theo hướng tôi nhìn
09:24rơi hết lên người Tống Ân Ân đang đứng đó run rẫy.
09:27Một lúc lâu sau.
09:28Cô ta mới khẳng giọng cố nặn ra một nụ cười.
09:30Ba, à không.
09:31Ông hứa đúng là có việc gấp nên đi công tác rồi.
09:33Em chưa kịp giải thích với mọi người.
09:35Tôi nhớ mày.
09:36Thật à.
09:36Thật mà.
09:37Kiều nhan.
09:37Có gì mình nói riêng.
09:38Cậu đừng gây chuyện nữa.
09:39Xuống đi.
09:40Cô ta vội vàng bước nhanh hại.
09:41Định ngăn tôi.
09:42Trần Duệ cũng nước tôi đầy cảnh cáo.
09:44Tôi mỉm cười.
09:45Rút ra bức thư mời mà Tống Ân Ân gửi cho ba tôi.
09:48Mặt cô ta lập tức hiện rõ vẻ hoảng loạn.
09:50Tiến lên một bức hỏi rồn.
09:51Kiều nhan.
09:52Sao thư mời lại ở chỗ cậu?
09:53Rõ ràng mình đã đưa cho thư ký Trần rồi mà.
09:56Đương nhiên là thư ký Trần đưa cho tôi.
09:58Tôi khẽ vẫy tay.
09:58Mở thư mời ra.
09:59Gia ráng chuẩn bị đọc lớn trước đám đông.
10:01Thế là Tống Ân Ân hoàn toàn không giữ nỗi bình tĩnh nữa.
10:04Cô ta lao thẳng lên sân khấu định giật lại thư mời trong tay tôi.
10:07Nhưng lục tiêu còn nhanh hơn.
10:08Một cú lé người.
10:09Cậu ta đã khống chế cô ta ở khoảng cách 5 bước so với tôi.
10:12Cả hội trường náo loạn.
10:13Phó hiệu trưởng đen mặt đứng bật dậy.
10:15Hứa kiểu nhan, em dọn nhà vệ sinh chưa đủ phải không?
10:18Giờ còn dám thách thức nhà trường A.
10:19Đừng vội, tôi mỉm cười nói.
10:21Sau đó lần lượt chỉ vào vài thành viên của giàn nhạc.
10:23Các cậu để được vào giàn nhạc giao hưởng cũng bỏ không ít quà cáp cho Tống Ân Ân nhỉ.
10:27Người bị tôi điểm mặt chính là mấy kẻ từng xỉ nhục tôi hôm trước.
10:30Thư ký Trần làm việc cực nhanh.
10:32Tôi gửi danh sách đi, ngay trong ngày đã có kết quả.
10:34Đám người kia không những dùng tiền chạy cửa sau mà còn chẳng biết chơi bất cứ nhạc cụ nào.
10:38Mỗi lần biểu diễn toàn là múa may giả vờ.
10:41Bị tôi vạch trần.
10:42Vài người đưa mắt nhìn nhau, hoảng loạn nhìn về phía Tống Ân Ân cầu cứu.
10:45Nhưng cô ta còn đang lo cứu mình, chẳng hơi đâu quan tâm người khác.
10:48Tôi mím môi.
10:49Giàn nhạc giao hưởng không cần các người, mới đi tìm con đường khác.
10:52Một cô gái trong nhóm đó thấy Tống Ân Ân né tránh ánh mắt, bèn quay sang tôi, giận dữ phản bác.
10:57Cậu là cái thá gì mà dám đuổi tụi tôi?
10:59Giàn nhạc giao hưởng này là do tiểu thư nhà họ hứa đầu tư cơ mà, tới lượt cậu lên mặt à?
11:03Nói đến quan hệ thì cậu mới là người dùng quan hệ đó, lợi dụng mối quan hệ mờ ám với Tổng Giám đốc hứa, rồi còn bắt nạt cả con gái ông ấy.
11:09Tôi thấy cậu đang muốn bị đuổi học thì có.
11:12Câu nói vừa rứt, cả hội trưởng lại lần nữa náo động.
11:14Lời bàn tán râm răng khắp nơi.
11:16Đến cả phó hiệu trưởng cũng nhìn tôi bằng ánh mắt đầy ẩn hí.
11:19Tôi chẳng buồn để tâm.
11:20Ung dung rút ra một chiếc thẻ đen, đập lên bàn.
11:23Thứ nhất, người tài trợ cho giàn nhạc giao hưởng này chính là tôi, hứa kiểu nhan.
11:26Không thể nào.
11:27Cô gái bị đuổi bật dậy phản bác theo phản dạng.
11:30Tôi chẳng buồn giải thích, tiếp tục nói.
11:32Thứ hai, tháng sau tôi sẽ đưa giàn nhạc đi biểu diễn ở nước ngoài.
11:34Mọi chi phí do tôi chi trả.
11:36Dĩ nhiên, việc chọn.
11:37Thành viên mới sẽ do tôi quyết định.
11:39Lời vừa rứt.
11:40Cửa hội trưởng mở ra.
11:41Thư ký tôn dẫn theo một nhóm người bước vào.
11:43Trong tay họ là những bộ nhạc cụ đặt riêng mới tinh.
11:46Đây là quà gặp mặt dành cho các thành viên.
11:48Tôi nhìn về phía phó hiệu trưởng.
11:49Đồng thời, tôi đang có kế hoạch tài trợ cho câu lạc bộ tán thủ.
11:52Nếu hiệu trưởng có thời gian, viên chuẩn bị hồ sơ cho tôi xem.
11:55Phó hiệu trưởng ngương ác gật đầu.
11:57Lục tiêu chen vào đúng lúc, cảm tạ thần tài cương chiều.
12:00Cả hội trưởng bật cười.
12:01Các thành viên mới nhận nhạc cụ thì vui mừng khôn xiết.
12:04Thậm chí đã có người bắt đầu lên tiếng binh vực tôi.
12:06Hứa kiều nhan có tiền như vậy chắc chắn có nhiều tài nguyên.
12:09Biết đâu còn đưa tụi mình đến sân khấu lớn hơn.
12:11Đúng rồi đó, đời này tôi chưa từng dám mơ được ra nước ngoài thi đấu.
12:15Một người mở lời.
12:16Ánh mắt mọi người dần ánh lên tia hy vọng.
12:18Chỉ còn bốn kẻ bị đuổi làm mặt mày cam phẫn.
12:20Nhưng tôi lại nhìn ra, trong sự phẫn út đó, lẫn khuất cả hối hận.
12:23Tôi nghiêng đầu, cười hỏi cô gái vừa chất vấn tôi khi nãy.
12:26Đúng, tôi với tổng giám đốc hứa có quan hệ không bình thường.
12:29Cô ta vừa lộ ra vẻ mặt đắc ý.
12:31Tôi liền tung cú kết liễu.
12:32Hay là cô thử đoán xem vì sao tôi mang họ hứa.
12:35Trong không khí lặng ngắt như tờ,
12:37Tống ân ân đột nhiên lên tiếng sau một hồi im lặng.
12:39Kiều nhan, cậu làm tất cả những chuyện này là vì tôi với Trần Duệ quen nhau à?
12:43Tôi quay đầu lại, ánh mắt hiện rõ vẻ ngạc nhiên.
12:45Nhưng trong mắt cô ta, lại bị hiểu thành ngầm thừa nhận.
12:48Cô ta khẽ thở dài.
12:50Cậu muốn trả thù tôi, giờ cậu thắng rồi.
12:52Nói xong, nhân lúc lục tiêu sơ ý,
12:54Cô ta vùng khỏi tay cậu ấy, vừa khóc vừa chạy ra khỏi hội trường.
12:57Ân ân, Trần Duệ hốt hoảng đuổi theo hai bước.
12:59Sau đó quay lại, nhìn tôi với ánh mắt phức tạp.
13:01Hứa kiều nhan, cô thật khiến tôi phát tờm.
13:03Tôi, không lâu sau đó.
13:05Chuyện Tống ân ân giả mạo con gái nhà giàu lan khắp trường.
13:07Cô ta và Trần Duệ lập tức được phong danh hiệu cặp đôi kịch nhất học đường.
13:11Một thời gian yên ắng trôi qua.
13:12Nửa tháng sau, Trần Duệ không nhịn được tìm đến tôi.
13:15Hứa kiều nhan, cô chơi cũng đủ rồi.
13:17Ân ân cũng đã nhận đủ hậu quả.
13:18Bây giờ tôi mong cô, vì nễ mặt tôi,
13:20có thể công khai xin lỗi cô ấy, trả lại danh tiếng.
13:23Cho cô ấy.
13:24Tôi phì cười, dựa vào đâu, mặt anh to bằng cái chậu à.
13:27Anh ta giải thích, ân ân cũng chỉ là phút nông nỗi,
13:29bị vật chất làm mờ mắt nên mới mắc sai lầm.
13:32Cô cần gì phải ép người ta đến đường cùng như vậy?
13:34Tôi dí đầu cô ta cầm tiền à.
13:36Tôi không nhịn được buông lời mỉa mai,
13:38ai ngờ, Trần Duy Lai bẻ lái.
13:39Mấy người đó vốn có hoàn cảnh khó khăn,
13:41nếu không nhờ ân ân mềm lòng,
13:43sao có thể vào được ra nhà?
13:44Cô ấy là đang giúp đỡ bạn học nghèo khó đó.
13:47Lý lẽ kiểu này, tôi thật sự không hiểu nỗi
13:49sao có thể từ miệng một sinh viên đại học thốt ra được.
13:51Nhưng lúc này, tôi cũng chẳng còn kiên nhẫn
13:53nói lý với loại người này nữa.
13:55Anh đúng là loại biết bọc lòng tham bằng đạo đức giả.
13:57Nói rồi tôi quay người bỏ đi.
13:59Nhưng Trần Duy không biết bị dây thần kinh ngào chập mạch.
14:01Bất ngờ xong đến túm lấy tay tôi,
14:03giật mạnh một cái.
14:04Giữa tiếng la thất thanh xung quanh,
14:06tôi mất thăng bằng, ngã sầm vào lòng anh ta.
14:08Ngay dây sau đó,
14:09bên tai vang lên giọng nói đầy ấn nhẫn và thỏa hiệp.
14:12Có phải, chỉ cần tôi đồng ý quen cô,
14:14cô sẽ bỏ qua cho ân ân,
14:15không làm khó cô ấy nữa, còn xin lỗi nữa đúng không?
14:18Tôi muốn ói đến nơi,
14:19dễ dụ quyết liệt hòng thoát ra.
14:20Nhưng ngay lúc đó,
14:21một giọng nói vừa kinh ngạc vừa đầy ấm ức vang lên.
14:24Các người đang làm gì vậy?
14:25Trong chớp mắt,
14:26tôi bị Trần Duy mạnh tay đẩy ra,
14:28loạn trọng ngã nhào xuống ất,
14:30lòng bàn tay bị chảy xước,
14:31đau bút tận óc.
14:32Lúc tôi kịp hoàn hồn chuẩn bị phản công,
14:34thì hai kẻ kia đã chạy biến không thấy bóng.
14:36Tôi thức đến nỗi đập chân tại chỗ.
14:38Đúng là một đôi giở hơi.
14:39Và điều tôi không ngờ nhất là,
14:41tối hôm đó,
14:42tấm ảnh tôi và Trần Duy ôm nhau mở ám
14:44được đăng lên trang confession của trường,
14:45đầu đề,
14:46tiểu thư nhà giàu yêu không được,
14:47cố tình quyến rũ để chia rẽ uyên ương.
14:49Ngay bên dưới là bức ảnh tống ân ân rơi lệ
14:51khi nhìn thấy cảnh đó.
14:52Tôi lại lần nữa trở thành tiêu điểm bàn tán.
14:54Lục tiêu đặt bản in tấm hình đó trước mặt tôi.
14:57Góc trục quá hiểm,
14:58rõ ràng có chuẩn bị từ trước.
14:59Tôi nhún vai,
15:00tỏ vẻ chẳng lạ gì.
15:01Cậu ta bất ngờ xiết nắm đấm.
15:03Xem ra lần trước đánh còn nhé.
15:05Nhưng biểu cảm mèo mó của cậu ta lại khiến tôi cười phỉ.
15:08Tôi biết lục tiêu đang cố khiến tôi vui lên,
15:10nên cũng phối hợp pha trò.
15:11Hay là tôi chuyển thêm cho cậu 10 vạn,
15:13đi đập hắn thêm trận nữa.
15:14Lục tiêu gật đầu ra chiều suy nghĩ.
15:16Cũng được thôi,
15:17nhưng mà,
15:17như vậy có khi lại quá nhẹ cho hắn,
15:19chuẩn luôn,
15:20có loại người đúng kiểu,
15:21ăn đòn xong là quên.
15:22Phải nghĩ cách gì đó,
15:23rứt điểm luôn mới được.
15:24Nhưng chưa kịp nghĩ ra giải pháp.
15:26Tống ân ân đã lên sóng livestream,
15:33tình và tin nhắn xến xúa hồi trước tôi từng gửi cho anh ta,
15:35làm thành cả một bản PPT.
15:37Phát tán khắp các group trong trường.
15:39Danh hiệu thiên kim độc ác của tôi coi như đóng đinh không gỡ nỗi.
15:42Vì chuyện này,
15:43ba tôi phải thức tốc bay từ nước ngoài về.
15:45Vừa gặp mặt,
15:46vị thương nhân vốn luôn quyết đoán trên thương trường lập tức khóc như mưa.
15:49Con gái ngoan của ba ơi,
15:50sao con khổ thế này?
15:51Vừa giả vừa khóc vừa lén liếp trộm sắc mặt tôi.
15:54Tôi chừng mắt lờm.
15:55Thôi nào ba,
15:55cả ba cũng hùa theo người ta cười nhạo con đấy hả?
15:58Mẹ tôi mất sớm.
15:59Ba một mình làm luôn cả bố lẫn mẹ,
16:01nuôi tôi lớn.
16:02Nuôi đến mức tôi chẳng sợ trời chẳng sợ đất,
16:04chuyên đi gây chuyện khắp nơi.
16:05Thư ký tôn ở bên cạnh mặt mày khó xử.
16:07Chủ tịch nghe nói tiểu thư bị bắt nạt,
16:09chẳng còn tâm trí làm ăn,
16:10vội vã đặt chuyên cơ về nước xem trò vui đây.
16:12Chỉ sợ bỏ lỡ cái drama đỉnh cao này thôi.
16:15Tôi tắt tiếng.
16:16Ba tôi lúc này mới nghiêm túc lại,
16:17giọng đanh hẳn.
16:18Nói ba nghe,
16:19chuyện thằng Trần Duệ và con Tống Ân Ân là sao?
16:21Một đứa thì nhận tài trợ của hứa thị,
16:23một đứa thì bắt nạt con gái ba.
16:24Có qua đáng quá không?
16:25Chuyện không thể giải thích trong một hai câu.
16:27Tôi dứt khoát mở điện thoại cho ba
16:29xem lại bản ghi hình buổi livestream
16:30trong video Tống Ân Ân mắt đỏ hoe,
16:32giọng đầy út ức kể về những khó khăn
16:34và nỗ lực mấy năm qua.
16:35Tôi từng nghĩ,
16:36chỉ cần thi đỗ một trường đại học thật tốt,
16:37tôi sẽ thoát khỏi kiếp mồ côi,
16:39sống một cuộc đời tốt đẹp.
16:40Nhưng không ngờ,
16:41cuối cùng vẫn thua dưới tay đồng tiền.
16:43Câu nào câu nấy đều là mắng xéo mắng xa.
16:45Fan xem livestream thì ngay lập tức vỡ trận.
16:47Trang chủ của trường bị spam đến tê liệt.
16:49Sinh viên cùng trường còn lôi cả bài confession kia ra đăng lại.
16:53Dư luận lập tức đỗ rồn về phía tôi.
16:55Và cả hứa thì đứng sau lưng tôi.
16:56Cuối đoạn video,
16:58Tống Ân Ân còn không quên chốt đơn thêm một câu.
17:00Tiền đúng là có thể làm được nhiều thứ,
17:02nhưng tôi tin rằng
17:07Ba tôi im lặng tiêu hóa mở này một lúc.
17:10Sau đó bật dậy như lò xo.
17:11Còn ba nó,
17:12ba tài trợ ra một con sói đội lốt kiểu à.
17:14Ông ghé sát mặt tôi,
17:16nghiến răng nghiến lợi.
17:17Còn cái thằng Trần Duệ thì sao?
17:18Không phải con từng thích nó à?
17:20Ba còn định bồi dưỡng nó làm người kế nhiệm.
17:22Giờ con chưa kịp ra mắt mà nó đã dắt người khác đi rồi.
17:24Tôi vội xua tay.
17:26Ba ơi, hồi đó là con ngu,
17:27tưởng rác là vàng.
17:28Giờ con tỉnh rồi,
17:29gặp mặt là con né ngay.
17:30Ba yên tâm đi.
17:32Từ giờ trở đi,
17:32con chính là nữ hỗ lọc,
17:34kiều nhan.
17:34Ba tôi nghe xong thì phì cười,
17:36ánh mắt tràn đầy tự hào.
17:37Trước đây để theo đuổi Trần Duệ,
17:39tôi từng tặng nhà,
17:40tặng xe,
17:40kèm luôn nguyên combo cô giúp việc kiêm nấu nướng dọn dẹp.
17:43Anh ta sống sung sướng quá lâu.
17:45Giờ có lẽ quên mất ai mới là quân lớn rồi.
17:47Cái căn hộ nơi tống ân ân livestream
17:48rõ ràng là căn penthouse 200m vuông
17:50ngay trung tâm thành phố mà tôi đã tặng.
17:52Thư ký tôn xử lý nhanh như gió.
18:01Không bắt máy.
18:02Mà mở ngay camera an ninh ở cửa căn hộ ra xem.
18:05Trong màn hình giám sát,
18:06Trần Duệ đang tức điên,
18:07đứng trước cửa gào vào điện thoại chửi loạn.
18:09Âm thanh lớn quá.
18:10Bảo vệ của khu đến kiểm tra.
18:12Sau khi tra hỏi,
18:13thấy anh ta không đưa ra được giấy tờ nhà,
18:14liên định mới đi.
18:16Tống ân ân nhảy ra phân buồn.
18:17Chúng tôi ra vào nơi này biết bao lần,
18:19bình thường các anh còn chào hỏi tụi tôi mà.
18:21Giờ nói không quen là không quen,
18:22vậy sao nói nỗi lý?
18:23Quản lý an ninh liếc cô ta với vẻ khinh bỉ.
18:26Xin lỗi,
18:26chủ căn hộ này hôm nay vừa gọi đến phản ánh,
18:28lúc đó chúng tôi mới biết hai người không phải là chủ nhà.
18:31Đây là khu dân cư cao cấp,
18:32không phải ai cũng muốn vào là vào được.
18:34Mời hai vị rời đi,
18:35còn làm ẩm nữa là chúng tôi báo cảnh sát.
18:37Nghe đến báo cảnh sát.
18:39Trần Duệ mới dịu lại.
18:40Ném một câu,
18:41cô cứ chờ đó.
18:42Rồi kéo tống ân ân xuống hầm gửi xe.
18:44Nhưng dù họ có lòng vòng 800 vòng,
18:46vẫn chẳng tìm thấy chiếc Lamborghini tôi từng tặng.
18:49Nhìn hai đứa đứng ẩn to te giữa bãi xe.
18:51Tôi tha mặt nạ,
18:52tâm trạng cực tốt,
18:53ngủ mùa rất ngon lành.
18:54Sáng hôm sau,
18:55Trần Duệ chặn tôi ngay cửa giảng đường.
18:57Câu mở đầu,
18:58hứa kiểu nhan,
18:58trả lại nhà và xe của tôi.
19:00Đúng giờ tan học.
19:01Sinh viên đi ra lắc đắc,
19:02nghe câu đó xong,
19:03ai cũng hóng chuyện lộ liễu.
19:05Tôi hỏi lại,
19:05nhà xe của anh,
19:06anh là đứa mồ côi,
19:07tiền đâu mua nhà mua xe,
19:09không lẽ được,
19:09đại gia bao nuôi.
19:10Vừa nói tôi vừa quét mắt nhìn anh ta từ trên xuống dưới,
19:13kèm thêm tiếng TCHTCH chán trường.
19:16Cả đám vây xem cười nghi ngả.
19:18Mặt Trần Duệ tái xanh.
19:19Nghiến răng nói,
19:20đừng giả vờ nữa,
19:21là cô tặng khi theo đuổi tôi.
19:22Đã là quà thì là của tôi,
19:23cô lấy lại bằng cách đuổi tôi ra khỏi nhà là có ý gì.
19:26Cách anh ta gào lên vì chính nghĩa khiến tôi cười muốn rất hàm.
19:29Được thôi,
19:30muốn nhà muốn xe hả,
19:30quy xuống học chó sủa vài tiếng tôi nghe thử.
19:33Cô đừng có ép người quá đáng.
19:35Trần Duệ gào lên thức tối.
19:36Tôi móc tay,
19:37nuôi chó còn được nó vẫy đuôi cho vui,
19:39anh còn chẳng bằng chó,
19:40tôi điên gì mà tặng nhà với xe,
19:41thèm tiền đến loạn trí rồi hả?
19:43Một chàng lời vừa rội xuống,
19:45anh ta nghẹn hỏng không nói nổi.
19:46Xung quanh bắt đầu rộ lên.
19:48Trời ơi,
19:48cái anh Trần Duệ này không phải là bạn trai tống ân ân sao?
19:51Sao lại đi vòi nhà với xe của người khác?
19:53Chắc mùi làm trai bao dễ chịu quá,
19:55vừa ăn tiền đại gia,
19:56vừa nuôi bạn gái,
19:57còn sau lưng tung tin bôi nhọ đại gia.
19:59Kiếm đâu ra phi vụ ngon như vậy chớ,
20:00tôi mà là đàn ông chắc cũng làm.
20:02Nói gì thì nói,
20:03đúng là cặp đôi drama,
20:04anh giở người,
20:05chị giở hơi,
20:06hổng ghê.
20:07Mấy lời khó nghe bay khắp nơi.
20:08Trần Duệ hít sâu một hơi,
20:10ném lai câu.
20:11Hứa kiểu nhan,
20:12cô giỏi lắm,
20:12sau này đừng có mà hối hận rồi
20:14quay lại cầu xin tôi cho về nhà ở.
20:16Xong quay lưng bỏ đi.
20:17Tôi thỏa mãn xoay người.
20:18Xuyết chút đâm vào ai đó,
20:20xin lỗi,
20:20tôi ôm đầu nhìn lên,
20:21thấy Lục Tiêu đang chất chất đôi mắt to,
20:23cười tuay tuay khoe hàm răng trắng
20:24đều như quảng cáo kem đánh răng.
20:26Tôi có linh cảm tên này vừa làm chuyện xấu.
20:28Quả nhiên đến tối,
20:29Lục Tiêu gửi cho tôi một đoạn video.
20:31Trong video ánh sáng mờ mờ,
20:33nhưng vẫn nhận ra được gương mặt
20:34của Trần Duệ và Tống ấn ấn.
20:36Hai người ôm nhau hôn hít một lúc,
20:37sau đó tạm biệt nhau đầy lưu luyến.
20:39Trần Duệ quay người hơi vội,
20:41không để ý đường dưới chân.
20:42Kết quả là,
20:43ngay trước mặt bạn gái,
20:44anh ta trượt chân rơi thẳng vào,
20:46bể phốt.
20:46Còn Tống ấn ấn.
20:48Phản xạ đầu tiên không phải là kêu người cứu,
20:50mà là quay đầu chạy đi,
20:51vừa bịt miệng vừa nôn khan.
20:52Sau sự kiện bể phốt,
20:53Trần Duệ bỗng nỗi như cồn.
20:55Bị đặc biệt danh là
20:56vua móc cống.
20:57Từ đó không dám ló mặt trong trường nữa.
20:59Chỉ còn cách ra ngoài thuê nhà.
21:00Nhưng mấy năm nay anh ta sống nhờ tôi bao nuôi,
21:03tiêu chuẩn thì cao ngất trời.
21:04Nhà ở ghép thì chê,
21:05diện tích nhỏ thì lắc đầu,
21:06khu không có cây xanh thì từ chối,
21:08không có phòng gym hay hồ bơi thì mất giá.
21:10Chọn tới chọn lui,
21:11miễn cưỡng mới thuê một căn hộ
21:12tại định cư rộng 89m2,
21:133 phòng 1 phòng khách.
21:15Tiền thuê mỗi tháng 4 triệu rưỡi.
21:16Chủ nhà yêu cầu gọc 3 tháng trả trước.
21:18Trần Duệ không đủ tiền,
21:20đành mặt giày đi nhờ Tống ấn ấn.
21:21Dù không cam lòng,
21:23cô ta vẫn rút tiền giúp.
21:24Cứ tưởng thế là Trần Duệ sẽ biết điều.
21:26Ai ngờ anh ta lại chê đồ đạc cũ kỹ lỗi thời.
21:28Cơn giận bốc lên,
21:29vứt hết nội thất cũ,
21:30tự đi mua nguyên bộ mới.
21:32Tống ấn ấn hết đường xoay sở.
21:33Phải cắn răng bán cây đàn viô lông
21:35mà cô ta quý như bảo vật.
21:36Và thế là,
21:37cô ta lại bắt đầu đỗ hết mọi oán giận lên đầu tôi.
21:40Tống ấn ấn cho rằng
21:41tôi nhiều tiền như vậy mà còn đòi lại nhà với xe
21:43là quá nhỏ nhen.
21:44Vì thế,
21:44dưa vào dư âm từ buổi live stream trước đó.
21:47Cô ta bắt đầu chuyển hướng live stream bán hàng.
21:49Không đầy nửa tháng,
21:50nhờ dựa vào việc dìm tôi mà nỗi lên như một hot girl mạng.
21:53Dù sao thì,
21:54lòng đối kỵ với người giàu vốn là bản năng của nhiều người.
21:56Lần kế tiếp tôi gặp Trần Duệ.
21:58Là trước cổng trường.
21:59Tôi đang dẫn dàn nhạc giao hưởng lên xe buýt để ra sân bay.
22:02Anh ta rõ ràng sống rất sung túc.
22:04Thấy tôi,
22:04còn ngưỡng đầu khoe chiếc điện thoại mới toanh.
22:06Hứa kiểu nhan,
22:07không có cô, tôi vẫn sống tốt.
22:15Tôi khẽ mỉm cười.
22:16Không nói gì.
22:17Dù sao thì,
22:18có nhiều cách để đánh bại một người.
22:19Nhưng tôi lại chọn để họ tự diệt vong.
22:22Dù làm mối quan hệ gì đi nữa.
22:23Nếu một bên mãi là người cho đi.
22:25Sớm muộn cũng đẩy sinh oán hận.
22:26Tống ân ơn live stream liên tục suốt 3 tháng.
22:29Lượng người xem vốn tăng nhiều việc lôi tôi ra mắng mỏ cũng dần dần hết tác dụng.
22:32Lượt xem tụt sốc thảm hai.
22:34Đúng lúc này.
22:35Chủ nhà đến đòi tiền thuê.
22:36Còn Trần Duệ,
22:37được tôi nuôi chiều quen thói.
22:39Giờ khẩu vị cao không sửa được.
22:40Hôm nào cũng đòi ăn bò bít tết,
22:42uống rượu vang,
22:43hải sản nướng đủ kiểu,
22:44chi phí đội ngược trời.
22:45Thu nhập từ live stream chẳng thấm vào đâu.
22:47Tống ân ơn từng khuyên anh ta ra ngoài kiếm việc làm thêm.
22:50Trần Duệ bèn hất mặt nói,
22:51chẳng phải em từng nói anh là thiên chi kiêu tử,
22:53sớm muộn gì cũng thành công đó sao?
22:55Nếu vậy,
22:56sao có thể đi làm thêm chứ?
22:57Mất mặt lắm.
22:58Một câu như tát thẳng vào mặt cô ta.
23:00Tống ân ân nghe xong cũng cầm nín.
23:02Kết quả là,
23:02sau một trận cãi vã lớn,
23:04cô ta giận quá,
23:05dọn về ký thúc giá,
23:06bỏ mặt anh ta.
23:07Nguồn tiền bị cắt đớt.
23:08Trần Duệ đành nhấn tin cho tôi lúc nửa đêm.
23:10Hứa kiểu nhan,
23:11chúng ta quay lại đi.
23:12Cô thắng rồi.
23:13Lúc đó,
23:13giàn nhạc do hưởng của tôi vừa thắng một cuộc thi lớn.
23:16Tôi đang cùng cả đoàn du ngoạn đêm trên sông Sen bằng du thuyền.
23:18Nhận được tin nhắn của anh ta,
23:20tôi chỉ thấy ổ ế.
23:21Lập tức trận luôn.
23:22Tin tức bọn tôi thắng giải nhanh chóng được đăng tải,
23:24còn lên cả trang nhất chuyên mục giải trí.
23:26Ngay về trường,
23:27cả trường treo cờ răng biểu ngữ đón chúng tôi về như minh tinh.
23:30Trần Duệ lại đứng trận giữa đường.
23:32Làm ra vẻ tuổi thân hỏi,
23:33Kiều Nhan,
23:34tại sao em lại trận anh?
23:35Tôi dùng mình.
23:36Không vì lý do gì cả,
23:38mà nếu phải có lý do,
23:39thì là vì nhìn anh ngứa mắt.
23:40Em,
23:41hứa Kiều Nhan,
23:41nhất định phải vậy sao?
23:43Anh biết sai rồi mà,
23:43không thể cho anh một cơ hội à?
23:45Tôi tưởng mình nghe nhầm.
23:47Anh hối hận vì cái gì?
23:48Vì không còn nhà lớn để ở,
23:49không còn xe sang để đi,
23:50không còn người hầu hạ.
23:52Chuyện anh ta bị chủ nhà đòi nợ.
23:53Tôi cũng nghe lục tiêu kế sơ sơ.
23:55Phải nói là,
23:56đáng đời.
23:57Nhưng không ngờ Trần Duệ như bị chạm dây.
23:59Mắt đỏ hoe,
23:59nghiến răng.
24:00Phải,
24:01anh thừa nhận thời gian qua lạnh nhạt với em.
24:03Nhưng là vì em quá bá đạo,
24:04chẳng lẽ anh không được thở một chút sao?
24:06Hơn nữa,
24:06chú hứa vốn cũng có ý giao công ty lại cho anh.
24:09Sau này em lấy anh,
24:10vợ chồng mình đồng tâm hiệp lực làm ăn phát đạt,
24:12sống sung sướng,
24:13còn không tốt hơn sao?
24:14Em cần gì phải so đo mấy chuyện vặt?
24:16Chỉ là một căn nhà thôi mà.
24:17Em chuyển quyền sở hữu nhà cho anh,
24:19coi như xí xóa hết.
24:20Sau này anh sẽ tốt với em.
24:21Nghe xong,
24:22tôi cạn lời đến mức linh hồn muốn rời cơ thể.
24:24Không còn sức mà đối đáp với loại sinh vật lạ này.
24:26Tôi quay lưng bỏ đi.
24:28Ai ngờ tôi đánh giá quá thấp độ dày của mặt anh ta.
24:30Cổng trương vốn đông người.
24:32Không biết anh ta lôi đâu ra cái loa phóng thanh.
24:34Tiếng khởi động loa chói tai vang lên.
24:36Rồi Trần Duệ hét lớn.
24:37Hứa kiểu nhan,
24:38đây là cơ hội cuối cùng.
24:39Chỉ cần em chịu nhận sai,
24:41chúng ta kết hôn luôn.
24:42Tôi, hiệu trưởng.
24:43Tống ân ân tình cờ đi ngang.
24:44Lúc cái tát đó ráng thẳng vào mặt Trần Duệ,
24:46tôi thật sự không ngờ.
24:48Tống ân ân bình thường nhìn yếu ớt dịu dàng thế,
24:49ai rẻ ra tay lại lực như trâu.
24:51Trần Duệ bị tát xoay một vòng tròn 360 độ,
24:54ngã dạp xuống đất quỷ gối.
24:55Tống ân ân chống nạnh,
24:56mắt trợn trắng như sư tử Hà Đông.
24:58Mày tưởng bà đây ăn chai hà,
24:59đồ khốn kiếp.
25:00Vừa mắng vừa vung tay tát lia lia.
25:02Tôi ghé tai thì thầm với lục tiêu.
25:04Quả nhiên mấy người chơi viol lông tay khỏe lắm.
25:06Cảnh tượng này,
25:07bị ai đó quay lại tung lên mạng.
25:09Lập tức gây báo.
25:10Ngay sau đó,
25:11tập đoàn nhà họ Tống công bố danh sách học sinh
25:13được tài trợ suốt 10 năm qua.
25:14Nỗi bật trong danh sách đó,
25:16chính là hai cái tên,
25:17Trần Duệ và Tống ân ân.
25:18Điều đáng chú ý hơn,
25:20là Tống ân ân đã lợi dụng lúc tôi đi du học nước ngoài
25:22thông qua giản nhạc giao hưởng mà móc tiền như nước.
25:24Tháng nào cũng có hóa đơn khổng lồ được kê ra.
25:27Danh mục thì toàn là mua dụng cụ luyện tập.
25:29Nhưng khi điều tra kỹ,
25:30tất cả đều là hàng hiệu cao cấp.
25:32Những món đó,
25:32cô ta đem đi biếu sén mua chuộc lòng người
25:34hoặc dùng để giữ hình tượng bạch phú Mỹ.
25:36Cư dân mạng dậy sóng.
25:38Còn tôi thì chính thức lên tiếng,
25:39công khai biên bản báo cảnh sát.
25:41Tô cáo Trần Duệ đã quấy dối tôi không thành,
25:42bành quay sang dựng chuyện,
25:44lợi dụng truyền thông để bán thảm kiếm chác bất chính.
25:46Lần này,
25:46cư dân mạng tỉnh ra hết.
25:48Cả đám lập hẳn topic để phân tích lại
25:49đường dây quan hệ dối danh của cặp đôi trí mạng.
25:52Giữa một rừng chửi rùa,
25:53có một netizen tỉnh táo để lại bình luận.
25:55Đề nghị điều tra thuế cặp đôi rời đánh ngay.
25:57Nói nghiêm túc đấy.
25:58Chân tướng bị bóc sạch.
26:00Tống Ân Ân tìm đến Trần Duệ,
26:01đòi lại toàn bộ chi phí yêu đương trước kia.
26:03Nhưng Trần Duệ lúc này đã chẳng còn tí nhẫn nại nào với cô ta.
26:06Một bên thì vẫn nhắn tin lấy lòng tôi,
26:08một bên lười nhác đáp lại.
26:09Là cô tự nguyện tiêu tiền cho tôi,
26:11liên quan gì đến tôi.
26:12Cô học hỏi hứa kiều nhan chút đi,
26:14trừ chuyện nhà với xe ra,
26:15cô bỏ cho tôi từng đó tiền,
26:16chưa từng đòi lại xu nào.
26:18Tôi khuyên cô đừng làm loạn,
26:19chờ tôi thành người thừa kế hứa thị,
26:20cô cũng được thơ lây.
26:22Anh ta vẫn còn đang mơ giữa ban ngày.
26:24Không nhận ra sắc mặt Tống Ân Ân đã chuyển sang âm trầm đáng sợ,
26:26giây sau tiếng hét thảm vang vọng trời đêm.
26:29Trần Duệ gãy hàng,
26:30phải xin nghỉ học để chữa trị.
26:32Nhưng nhà trường lại lấy lý do phẩm chất đạo đức quá kém
26:34mà tuyên bố đuổi học.
26:35Đuổi thẳng khỏi trường.
26:36Từ đó, anh ta chính thức trở thành kẻ thất thế lang thang.
26:39Trong khi đó, chủ nhà phát hiện không thấy tiền thuê,
26:42mới kiểm tra lại căn hộ cho thuê,
26:43thì phát hiện bộ bàn ghế gỗ đỏ giá 10 vạn đã không cánh mà bay.
26:47Kiểm tra camera mới biết,
26:48bị Trần Duệ ném hết vào trạm thu gom rác.
26:51Giờ đã hóa thành một đống nát bét.
26:52Điều đang chờ Trần Duệ phía trước.
26:54Chính là chát hầu tỏa.
26:55Còn Tống Ân Ân thì,
26:57vì trốn thuế, lừa đảo và cố ý gây thương tích,
26:59chính thức vào tù ngồi.
27:01Nửa năm sau, tôi vừa tham gia xong cuộc thi tranh biện.
27:04Vừa về nước, bà tôi đã lập tức sắp xếp một buổi xe mắt.
27:07Trong điện thoại, ông tha thiết dặn dò.
27:13Điều đã tít tít, cúp máy.
27:14Ai ngờ, mới ngồi vào phòng riêng chưa tới 3 giây.
27:17Người lâu rồi không gặp, Trần Duệ lại bưng khay trà bước vào phòng.
27:20Trên người anh ta là đồng phục phục vụ,
27:22vẻ mặt thì tối sầm như vừa bị trời đánh.
27:24Hai ánh mắt chăm nhau.
27:25Cả tôi lẫn anh ta đều sững người.
27:27Rồi bục một tiếng.
27:29Trần Duệ quỳ dạp xuống nền, vẻ mặt gấp gáp.
27:31Kiều nhan, anh biết sai rồi.
27:32Làm ơn giúp anh đi, anh thật sự hết đường rồi.
27:35Rồi còn quay ra giải thích với mọi người.
27:37Lương, chỉ có 4 ngàn, sống kiểu gì bây giờ?
27:40Vẻ mặt anh ta đầy thảm hại,
27:41mong muốn khơi gợi lòng thương hại của tôi.
27:43Đáng thương thật đấy, tôi thở dài một hơi.
27:45Ngay trong ánh mắt đầy hy vọng của anh ta,
27:47tôi nở nụ cười tàn nhẫn.
27:49Tức là, sắp tới cả 4 ngàn đó anh cũng chẳng kiếm nỗi đâu.
27:52Trần Duệ xứng lại, ý em là gì?
27:54Đúng lúc ấy, cửa phòng bật mở từ bên ngoài.
27:56Lục tiêu, người đã không gặp suốt nửa năm,
27:58sẽ bước tiến vào.
28:00Vừa nhìn thấy tôi.
28:01Cậu ta liền cười tué tuét,
28:02một tay gạt luôn Trần Duệ ra,
28:03chia tay về phía tôi.
28:05Chào em, anh là đối tượng xem mắt của em đây.
28:07Tôi giữ người mất nửa giây, rồi cũng bật cười.
28:10Tự nhiên nắm lấy tay cậu ta.
28:11Cho anh 10 vạn,
28:12tống cái thứ chướng mắt đó ra ngoài dùm em được không?
28:15Câu vừa rứt.
28:16Lục tiêu không nói không rằng,
28:17sắn tay áo ngay lập tức.
28:18Thần tài cứ yên tâm, ngồi xem là được.
28:20Sau khi lục tiêu xử lý Trần Duệ ra khỏi phòng,
28:22tôi ngồi lại,
28:23nhìn cậu ta với ánh mắt nửa đùa nửa thật.
28:25Không ngờ,
28:26buổi xem mắt mà ba tôi sắp xếp lại chính là lục tiêu,
28:28người đã luôn đứng bên tôi,
28:29từ những ngày hỗn loạn với Trần Duệ và Tống Ân Ân
28:31cho đến lúc tôi lấy lại được vị thế của mình.
28:33Cậu ấy không chỉ là nhà vô địch tán thủ
28:35mà tôi từng thuê với giá 10 vạn,
28:36mà còn là người duy nhất không bao giờ ra động trước tiền bạc hay áp lực,
28:39luôn bảo vệ tôi một cách chân thành.
28:41Buổi xem mắt không diễn ra như một buổi hẹn hò xế xúa.
28:43Thay vào đó,
28:44tôi và lục tiêu ngồi ăn một bữa tối thoải mái,
28:46nói về những ngày tháng vừa qua,
28:47về gian nhạc giao hưởng,
28:49về giải đấu tán thủ sắp tới mà tôi tài trợ
28:51và cả những ước mơ mà chúng tôi muốn cùng nhau thực hiện.
28:53Cậu ấy kể về việc từng từ chối vô số lời mời gọi
28:55chỉ vì không muốn đánh mất chính mình,
28:57và tôi nhận ra lục tiêu không chỉ là thần tài của tôi,
28:59mà còn là người bạn đồng hành đáng tin cậy nhất.
29:02Trong khi đó,
29:02Trần Duệ và Tống Ân Ân hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của tôi.
29:05Tin đồn về họ dần láng xuống,
29:06nhưng hậu quả từ những hành động sai lầm của họ thì không.
29:09Trần Duệ,
29:09sau khi bị đuổi khỏi nhà hàng vì gây dối,
29:11tiếp tục chìm trong nợ nần và không còn cơ hội quay lại trường.
29:14Tống Ân Ân,
29:15sau khi ra tù,
29:15chọn sống một cuộc đời lặng lẽ,
29:17không còn dám xuất hiện trước công chúng.
29:18Cả hai,
29:19từng là cặp đôi định sẵn trong câu chuyện cũ,
29:21giờ đây chỉ còn là bài học cho những người xung quanh,
29:23lòng tham và sự giả dối sẽ luôn phải trả giá.
29:25Giàn nhạc do hưởng dưới sự dẫn dắt của tôi tiếp tục phát triển,
29:27trở thành niềm tự hào của trường
29:29và thậm chí được mời biểu diễn tại nhiều sân khấu quốc tế.
29:31Tôi không chỉ là thiên kim ác độc như trong kịch bản cũ,
29:34mà giờ đây tôi là hứa kiều nhan,
29:35người viết lại câu chuyện của chính mình,
29:37dùng tiền và tâm huyết để tạo nên những giá trị thực sự.
29:39Lục Tiêu,
29:40sau buổi xem mắt ấy,
29:41không ngần ngại nói,
29:42thần tài,
29:43nếu em muốn,
29:43anh sẵn sàng làm người bảo vệ em cả đời.
29:45Nhưng mà,
29:46mười vạn lần này anh không lấy đâu,
29:47coi như quả tặng ngược lại cho em.
29:49Tôi bật cười,

Được khuyến cáo