Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm nay
Truyện Audio Hay || Mặt Nạ Hiền Thục Của Chị Dâu Rơi Rồi || Thiên Thần Dắt Truyện

#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Vợ ơi, ngày mai chúng mình ra ngoài đi dạo đi, cả ngày em ngồi gõ chữ trước máy tính cũng không tốt, em nên ngắm nhìn thế giới bên ngoài nhiều hơn.
00:07Giọng nói của thẩm mặc vang bên tay tôi, còn tôi đang ngồi trước máy tính, trên màn hình là tiểu thuyết tôi viết, tôi cử động chân, phát hiện có thể hoạt động bình thường.
00:15Như vậy là tôi sống lại rồi, hơn nữa không bị bại liệt, nhìn thời gian trên máy tính, vậy mà tôi sống lại vào một ngày trước khi xảy ra tai nạn.
00:23Thấy tôi không nói chuyện, thẩm mặc lại gọi tôi một câu, vợ ơi, tôi vội vàng đáp lời, dạ được, đi đâu ạ.
00:29Về mặt thẩm mặc thoáng qua ý cười, đến quảng trường thời đại đi, dẫn em đi mua mấy bộ quần áo nhé.
00:35Nghe thấy địa danh này, trái tim tôi đập nhanh hơn, tôi hận không thể đi lên cào rách mặt anh ta.
00:39Nhưng tôi vẫn nhịn xuống, cố ý vui vẻ nói, được đó, cảm ơn chồng ạ, thấy tôi đồng ý, thẩm mặc hài lòng đi đến ghế sofa trong phòng khách.
00:47Còn tôi thật lâu mới khó khăn bình phục được tâm trạng của bản thân.
00:51Quảng trường thời đại là trung tâm thương mại thất bại nhất ở chỗ chúng tôi, bởi vì nó chọn địa điểm không tốt.
00:56Mặc dù sân bãi rộng lớn, nhưng bốn phía đều là đường cái, xe hàng và xe to thường xuyên chạy nhanh qua giống như một cơn gió.
01:02Thế nên cũng thường xuyên xảy ra tai nạn, dẫn đến rất nhiều người đều không muốn tới đó, việc làm ăn của trung tâm thương mại ế ẩm.
01:08Kiếp trước thẩm mặc cũng nói dẫn tôi đến quảng trường thời đại, bởi vì trong đầu tôi toàn là ý tưởng, tinh tiết của tiểu thuyết, đi đâu cũng được, liền đi theo anh ta rồi.
01:16Kết quả khi qua đường, rõ ràng chúng tôi đang chờ đèn giao thông, thẩm mặc nhìn một cái về dòng xe chạy phía bên phải, sau đó lại đi ra ngoài.
01:23Vẫn còn đang đèn đỏ đó, trông thấy một chiếc xe hàng đang lao nhanh về phía anh ta, tôi lập tức xông tới đó đẩy anh ta ra.
01:30Bản thân lại bị xe hàng đụng bay, ngã xuống đất không dậy nổi, mất đi ý thức.
01:34Đợi sau khi tôi tỉnh lại đã đang ở bệnh viện rồi, tiếp theo chính là ác mộng.
01:37Tôi bị đâm trúng tử cung cả đời không thể sinh đẻ, hơn nữa gãy xương hai chân không thể đi lại.
01:42Bởi vì bọn tôi vượt đèn đỏ, trách nhiệm ở phía bọn tôi, tài xế kia chỉ bồi thường một chút viện phí mà thôi.
01:47Sau khi về đến nhà tôi không có cách nào chấp nhận được sự thật này, cả ngày nằm trên giường, như một cái sắc không hồn.
01:53Sau đó việc lấy thuốc, uống thuốc đều do thẩm mặc thu xếp cho tôi.
01:57Tôi tưởng rằng gãy xương hai chân, giai đoạn sau vẫn sẽ đứng lên được, nhưng thuốc thẩm mặc cho tôi uống khiến tôi ngày càng không có sức, đến cuối cùng hoàn toàn không đứng lên nổi.
02:05Sau khi chết tôi mới biết, thuốc anh ta cho tôi uống là thuốc thú y dính nhãn hiệu giả.
02:09Ngày tháng tiếp theo, anh ta mang theo ái nái tôi nói gì anh ta nghe nấy.
02:13Thương yêu tôi 10 năm, cả đời đều không có con.
02:16Bạn bè người thân đều khen tôi tìm đúng người rồi.
02:18Tôi cũng tưởng rằng mình hạnh phúc cả đời, nhưng không ngờ được chân tướng là như vậy.
02:22Kiếp trước, sau khi tôi bị tai nạn xe thì chìm đắm trong thế giới bi quan của bản thân.
02:26Anh ta có nhiều sơ hở như vậy mà một điều tôi cũng không phát hiện ra.
02:30Nếu như không phải tôi chết rồi, linh hồn còn chưa tan biến nhìn thấy những thứ này.
02:33Tôi cũng không hề hay biết kiếp trước của tôi là một trò cười.
02:36Tôi vốn dĩ có thể khỏe mạnh sống mấy chục năm, lại bởi vì cứu anh ta mà hủy hoại đời mình.
02:41Đột nhiên nghĩ tới đây, rốt cuộc là kiếp trước thẩm mặc và chị dâu cả lữ diễm của anh ta ngủ với nhau lúc nào.
02:47Tôi thấy con trai của bọn họ cũng sắp 20 tuổi rồi.
02:49Điều này chứng minh trước khi tôi bị tai nạn xe, con trai của bọn họ đã ra đời rồi.
02:53Nhưng lúc đó anh cả của thẩm minh của anh ta vẫn còn ở trong nước mà.
02:56Nghĩ tới điều này, tôi nắm chặt bàn tay, con chuột trong tay suýt chút nữa bị tôi bóp nát rồi.
03:02Kiếp này thì xem thử nếu như tôi không tàn tật, bọn họ làm thế nào.
03:06Buổi tối, đợi khi anh ta ngủ rồi, tôi lén lút mở khóa điện thoại của anh ta.
03:10Bởi vì bọn tôi biết mật mã điện thoại của nhau nhưng đều không xem điện thoại của đối phương,
03:14thế nên anh ta hoàn toàn không đổi mật mã.
03:16Tôi nhanh chóng mở WeChat của anh ta, rất nhanh đã tìm thấy hình đại diện của Liễu Diễm.
03:21Mở khung trò chuyện phát hiện chỉ có 4 câu nói, xem ra nhật ký trò chuyện trước đó đều bị xóa rồi.
03:26Thẩm mặc gửi cho chị ta, đã liên lạc xong tài xế, nhanh thôi chúng ta liền có thể ở bên nhau rồi.
03:31Liễu Diễm trả lời một câu, dạ vâng anh yêu, bản thân anh phải chú ý an toàn, tuyệt đối đừng có xông ra thật.
03:37Giả bộ là được rồi, để cô ta đến đẩy anh.
03:39Biết chưa? Thẩm mặc đáp, ưng ưng, đúng rồi, em không được làm với anh trai anh.
03:44Biết chưa? Anh không chấp nhận được.
03:46Liễu Diễm? Biết rồi mà, đồ ngốc.
03:48Cho dù kiếp trước đã biết bọn họ loạn luân, nhưng một lần nữa tận mắt chứng kiến nhật ký trò chuyện buồn nôn thế này,
03:53trong lòng tôi vẫn chẳng chịt đau đớn.
03:55Hai người này đạp lên hết thảy luôn ký đạo đức, lại còn muốn giết người diệt khẩu.
03:59Ngày hôm sau tôi và anh ta đến đối diện quảng trường thời đại,
04:02bọn tôi đứng trên lằn dành cho người đi bộ đợi đèn xanh.
04:05Anh ta vẫn giống như kiếp trước, vẫn luôn nhìn về bên trái, tựa như đang đợi xe tới.
04:09Tôi biết, anh ta đang đợi chiếc xe chở hàng to kia.
04:12Chỉ chút lát sau, tôi liền nhìn thấy một chiếc xe chở hàng to đi từ bên cạnh xuất hiện.
04:16Hình như nó đợi ở bên đó một lúc.
04:18Sau khi nhìn thấy bọn tôi liền khởi động xe chạy về phía bọn tôi.
04:21Lúc bắt đầu gã lái xe khá chậm, sau khi thẩm mặc vô tình khoát tay một cái liền tăng tốc rồi,
04:26chỉ thấy anh ta cố ý cuối đầu xem điện thoại liền đi về phía trước.
04:29Tôi cười lạnh trong lòng, không giống như kiếp trước xông tới đẩy anh ta ra,
04:33mà bất động đứng nguyên tại chỗ, giả bộ ngạc nhiên nhìn theo.
04:36Vẫn là người lạ đứng bên cạnh tôi đột nhiên hô lớn tiếng.
04:38Này, vẫn đang đèn đỏ đó thẩm mặc bị dọa cho giật mình.
04:42Quay đầu nhìn thấy tôi vẫn đứng nguyên tại chỗ, bỗng ngu người rồi.
04:45Tốc độ của xe chở hàng lại nhanh, mắt thấy sắp chạy đến nơi rồi.
04:48Anh ta nhanh chóng quay người chạy về.
04:50Một giây sau xe hàng chạy như bay qua trước mắt bọn tôi.
04:53Đợi đến khi chạy đến bên cạnh tôi, thẩm mặc tức giận gào lên với tôi.
04:56Sao em không đến đẩy anh ra?
04:58Sao không gọi anh?
04:59Tôi thật sự cảm thấy rất buồn cười.
05:01Mặt mũi của anh ta có từ đâu vậy hả?
05:03Thấy sự việc không theo kế hoạch của anh ta, thế này là thẹn quá hóa giận rồi.
05:07Tôi ngừng đầu nhìn anh ta một cái, hỏi, anh có ý gì thế?
05:11Là em bảo anh vượt đèn đỏ sao?
05:13Thẩm mặc bị tôi hỏi như vậy, nhất thời cũng ý thức được bản thân không đúng.
05:16Anh ta nhanh chóng xin lỗi tôi, xin lỗi.
05:19Khi nãy trong nhóm công việc có tin nhắn gửi đến, anh đọc đến mức xuất thần rồi, không biết vẫn chưa đến đèn xanh.
05:24Tôi không nói tiếp, vì để che giấu sự trột dạ của anh ta, anh ta vẫn dẫn tôi đến trung tâm thương mại, chẳng qua vẫn luôn không tập trung, lúc nào cũng xem điện thoại.
05:32Tôi biết kế hoạch của anh ta hỏng rồi, chắc chắn rất muốn lập tức liên lạc với Lữ Diễm, than phiền với chị ta.
05:38Tôi cố tình dẫn theo anh ta điên cuồng đi dạo khắp trung tâm thương mại, không hề cho anh ta cơ hội gọi điện thoại.
05:43Trong lúc đó tôi còn một mực mua quần áo và túi sách, lập tức quét sạch tiền trong thẻ của anh ta.
05:48Mặt anh ta cũng đen đi rồi, còn trong lòng tôi lại vui vẻ đến mức nở hoa.
05:52Không những tôi không chết không tàn phế, còn tiêu nhiều tiền của anh ta như vậy, không biết trong lòng anh ta bực bội đến đâu nhỉ.
05:58Khi ăn cơm chưa ở nhà hàng, cuối cùng tôi cũng cho anh ta một cơ hội.
06:02Chồng ơi, em có hơi khát nước, anh có thể đi mua cho em một ly nước ép trái cây không?
06:06Anh ta vui mừng, lập tức đứng lên liền đi ra ngoài tiệm, còn luôn quay đầu nhìn tôi.
06:11Đợi đến khi không thấy nữa, tôi cũng đứng lên đi theo phía sau anh ta.
06:15Chỉ thấy sau khi anh ta vào trong tiệm trà sữa gọi cho tôi một cốc trà sữa liền ra đến hành lang trung tâm thương mại.
06:20Đợi đến khi tôi đến gần cửa liền nghe thấy anh ta nói chuyện ở trong đó.
06:23Giọng điệu cực kỳ tức giận, cô ta không bị đâm, con mẹ nó suýt nữa anh bị đâm chết rồi.
06:28Ừ, cô ta cứ đứng nguyên tại chỗ không cử động, anh cũng ngu người rồi.
06:32Đúng thật là, kế hoạch này anh ủ mưu rất lâu mới tìm được tài xế đồng ý, còn tốn 2 vạn tệ nữa.
06:37Mắt thấy 2 vạn tệ sắp trôi theo dòng nước rồi, cô ta vẫn còn sống, đúng là bị tức chết mà.
06:43Khi nãy cô ta lại ở trong trung tâm thương mại điên cuồng tiêu rất nhiều tiền của anh, đúng là xôi hỏng bỏng không.
06:48Vậy chỉ đành sau này tiếp tục nhìn xem có còn cơ hội nào hay không thôi.
06:51Ừ, chỉ cần thành công rồi thì tài sản của cô ta đều là của chúng mình rồi.
06:55Được, có cơ hội lại gọi điện thoại cho em, chăm sóc tốt cho con trai.
06:59Ừ, ngoan, anh biết là ngoan ngoan nhất mà, đúng là rất đê tiện mà.
07:03Nghe thấy anh ta sắp cúp máy rồi, tôi vội vàng xoay người đi vệ sinh.
07:07Đợi đến khi tôi trở về nhà hàng, anh ta đã ngồi trên vị trí rồi.
07:10Thấy tôi từ bên ngoài bước vào, trong mắt anh ta thoáng qua vẻ hốt hoảng, hỏi tôi,
07:15Vợ ơi, em đi đâu thế?
07:17Tôi rút một tờ giấy lau tay, em chỉ đi vệ sinh một lát, làm sao vậy?
07:21Lo lắng cho em như vậy sao?
07:22Tôi rất ít khi nói những lời mập mờ như vậy, anh ta biến sắp, suýt chút nữa thì không kịp phản ứng lại,
07:27chỉ có thể cười lúng túng.
07:29Tôi móc điện thoại ra nói với anh ta,
07:31Ấy, rất lâu rồi không gọi anh cả chị dâu cả đến nhà chúng ta ăn cơm rồi,
07:35em gọi điện thoại cho chị dâu cả bảo anh chị đến nhà chúng ta ăn cơm nhé.
07:38Tôi vừa rút lời, bàn tay của thầm mặc run lên, suýt chút nữa thì làm rơi đũa.
07:43Nhìn sắp mặt biến đổi mạnh mẽ của anh ta, tôi cố ý hỏi, làm sao vậy?
07:47Hình như có nửa năm chúng ta không tụ tập rồi, anh em các anh không muốn tụ tập sao?
07:51Thầm mặc vội vàng phủ nhận, đương nhiên muốn rồi, chỉ là chắc chắn anh cả đã có thời gian rảnh.
07:56Vậy em gọi thẳng cho anh trai xem hỏi trước một chút nhé,
07:59có thời gian rảnh thì bảo anh ấy dẫn chị dâu đến là được.
08:02Sau đó không đợi anh ta trả lời, tôi trực tiếp bấm số điện thoại của thầm minh.
08:06Thầm minh ở đầu bên kia điện thoại rất dứt khoát liền đồng ý ngày mai đến ăn cơm.
08:09Tôi dùng khóe mắt nhìn thầm mặc một cái,
08:12sắc mặt của anh ta khó coi giống như ăn phải cước vậy.
08:14Không phải sao, liễu diễm sẽ đến cùng,
08:16nhưng mà là đến cùng với chồng của chị ta,
08:19nhìn thấy được không ăn được, chắc chắn không thoải mái rồi.
08:22Còn muốn ghen tuông, rất là khó chịu.
08:24Ngày hôm nay tôi rất vui vẻ,
08:25còn tâm trạng của thầm mặc lại rơi xuống vực thẳm,
08:28còn không có cách nào mở miệng nói ra.
08:30Sáng sớm ngày hôm sau tôi liền đi mua rất nhiều thức ăn,
08:32buổi tối còn đặc biệt xuống bếp.
08:34Tôi đang vui vẻ nấu nướng trong phòng bếp,
08:36còn thầm mặc đứng ngồi không yên trong phòng khách,
08:38đại khái tôi biết là vì sao.
08:40Bình thường hai nhà bọn tôi rất ít khi tụ tập ăn uống với nhau,
08:42mà anh ta ngoại tình với lưỡi diễm,
08:44chắc chắn sẽ là gặp mặt ở bên ngoài,
08:46tránh né bọn tôi.
08:47Nghĩ đến mọi người sắp ăn cơm cùng nhau,
08:50chắc chắn tim đập như chống đánh.
08:51Đợi sau khi tôi nấu xong một bàn thức ăn,
08:53đám thầm mịn đến rồi.
08:55Thầm mịn không cao to đẹp trai như thầm mặc,
08:57anh ấy giống như tướng mạo của anh ấy,
08:59vô cùng hiền lành, rắn chắc.
09:01Mà lưỡi diễm và tôi cũng hoàn toàn trái ngược nhau,
09:03chị ta riêng rúa nhiều vẻ,
09:04cả người vô cùng quyến rũ.
09:06Chị ta mà nũng nịu,
09:07rất ít đàn ông có thể chịu được.
09:09Bây giờ nghĩ lại,
09:10thầm mặc cũng không ngoại lệ,
09:11bị chị ta mề hoặc rồi.
09:13Lưu diễm dắt tay một bé trai 2 tuổi,
09:15tên thầm lãng,
09:16là con trai kiếp trước của thầm mặc và lưỡi diễm.
09:18Xem ra 2 năm trước bọn họ đã tàng tiệu với nhau rồi.
09:21Lưỡi diễm vừa vào cửa liền va phải ánh mắt của thầm mặc,
09:23chị ta cười rãng rỡ một cái,
09:25nói, bé cưng, chào chú út.
09:27Thầm lãng ngọt ngào gọi một tiếng,
09:29chào chú út.
09:30Trong nháy mắt,
09:30trong mắt của thầm mặc cũng có vui mừng.
09:32Nóng nảy khi nãy không thấy đau rồi,
09:34thay vào đó là nụ cười khắp mặt.
09:36Anh ta vội vã bế thằng bé vào trong lòng thơm rồi lại thơm,
09:39tiểu lãng ngoan quá.
09:40Thầm mặc cũng ngốc nghếch cười theo,
09:41chỉ có mình tôi nhìn thấy cảnh tượng này.
09:44Cả người giết lạnh,
09:44trong lòng không khỏi bực bội hộ thầm mặc.
09:46Quay đầu nghĩ lại,
09:47bản thân đâu phải không như vậy,
09:49trên đầu cũng xanh mơn mởn giống như anh ấy.
09:51Trên bàn ăn,
09:52thầm mặc một mực bế lấy thầm lãng không chịu buông,
09:54tự mình đút cơm cho thằng bé.
09:56Động tác thành thạo,
09:57giống như không phải lần đầu tiên đút cơm cho trẻ nhỏ.
09:59Nhưng rõ ràng ở trước mặt tôi anh ta chưa từng đút cơm cho trẻ nhỏ.
10:03Đây là vụn trộm lén lút đút cơm cho thầm lãng bao nhiêu lần ở bên ngoài rồi vậy.
10:07Bình thường tôi đều làm tổ trong nhà,
10:09đám chìm viết tiểu thuyết.
10:10Thế nên bình thường anh ta đi đâu,
10:12ra ngoài bao lâu,
10:13tôi đều không quan tâm.
10:14Mà thầm minh đối xử với Liễu Diễm cứ giống như võ Đại Lan đối xử với Phan Kim liên vậy.
10:18Bảo gì nghe nấy,
10:19căn bản cũng không quản được chị ta.
10:21Điều này cho bọn họ điều kiện ngoại tình thuận lợi biết bao nhiêu.
10:24Trong thoáng chốc,
10:25Liễu Diễm đột nhiên mở miệng nói,
10:26anh em chuẩn bị ra nước ngoài làm việc rồi.
10:29Tôi ngạc nhiên.
10:30Bỗng nhiên nhớ ra kiếp trước cũng là trong khoảng thời gian này,
10:32thầm minh đột nhiên nói muốn đi nước ngoài.
10:34Bởi vì điều kiện không cho phép,
10:36anh ấy vượt biên để đi.
10:37Kết quả ở trên biển gặp phải kiểm tra đột xuất.
10:39Bị đầu sỏ nhân lúc hỗn loạn xém xuống biển.
10:41Chết rồi.
10:42Lại còn không được bồi thường tiền.
10:44Khoảng thời gian đó Liễu Diễm dẫn theo con trai ngày ngày khóc lóc.
10:47Thầm mặc thường xuyên lấy lý do chăm sóc cháu trai để qua đó giúp đỡ.
10:50Đến bây giờ tôi mới nhận ra được.
10:52Nào có giúp đỡ?
10:53Rõ ràng là đi qua ở cùng mẹ con chị ta mà.
10:55Chồng chết rồi.
10:56Tôi lại ở trong nhà.
10:57Chắc hẳn khoảng thời gian đó bọn họ rất hạnh phúc nhỉ.
11:00Bây giờ lại nghe thấy thầm minh nói muốn đi nước ngoài.
11:03Tôi vô thức liền mở miệng ngăn cản.
11:04Anh cả không thích hợp để ra nước ngoài nhỉ.
11:06Điều kiện bây giờ không cho phép lắm.
11:08Thầm minh cần học vấn không có học vấn.
11:10Cần tiền cũng không có tiền.
11:11Lại không biết tiếng Anh.
11:13Nếu như không phải vượt biên đi làm trái phép.
11:15Sao anh ấy có thể ra nước ngoài làm công việc đàng hoàng?
11:18Nghe thấy lời tôi nói.
11:19Liễu Diễm và thầm mặc trầm mặt xuống.
11:21Thầm minh lúng túng cười nói.
11:22Đúng thế.
11:23Anh không biết nói tiếng Anh.
11:24Không có cách nào đi trực tiếp được.
11:26Nhưng Diễm Nhi nói rồi.
11:27Cô ấy đã giúp anh liên lạc được với đầu sỏ.
11:30Anh chuẩn bị vượt biên để đi.
11:31Tôi lại ngăn cản lần nữa.
11:33Vượt biên không được.
11:34Quá nguy hiểm rồi.
11:35Em biết rất nhiều người khi vượt biên đều chết ở trên biển.
11:38Cho dù vượt biên thành công.
11:39Bị bắt được cũng sẽ bị nhút lại.
11:41Bị tôi nói như vậy.
11:42Vẻ mặt thầm minh bỗng trắng bệch.
11:43Rất rõ ràng đánh chống giúp quân rồi.
11:45Liễu Diễm tức muốn chết.
11:47Dùng ánh mắt như khuét tôi một dao.
11:48Đây là con đường kiếm tiền khó khăn lắm tôi mới tìm được đó.
11:51Thầm mặt cũng cực kỳ không vui.
11:53Đều nói một năm ra nước ngoài có thể kiếm được rất nhiều tiền.
11:56Anh trai anh đi mấy năm thì có thể mua được nhà to rồi.
11:59Vì để đuổi thầm minh đi.
12:00Hai người này đúng thật là dùng mọi thủ đoạn mà.
12:02Tôi lạnh lùng nhìn bọn họ.
12:04Là tiền quan trọng hay là mạng của anh trai anh quan trọng hả?
12:06Ở trong nước cũng có thể kiếm tiền như vậy mà.
12:09Ít nhất là bình an.
12:10Bị tôi đè ép như vậy.
12:11Bọn họ không tiện ép buộc nữa.
12:13Cũng không nói chuyện nữa.
12:14Nhưng sắp mặt thật sự không tốt.
12:16Đặc biệt là sau khi thầm minh bày tỏ không đi nữa.
12:18Sắp mặt của bọn họ đen kịt rồi.
12:20Sau khi ăn xong bữa cơm.
12:21Thầm minh nhận được một cuộc điện thoại.
12:23Có việc gấp liền đi trước rồi.
12:25Bảo thầm mặt đưa vợ và con trai về nhà giúp anh ấy.
12:27Thầm mặt lập tức vui vẻ đồng ý rồi.
12:29Còn tôi tìm một cơ hội.
12:30Nói với thầm láng.
12:32Tiểu láng.
12:32Nào.
12:33Thím út dẫn cháu đi lấy kẹo ăn nhé.
12:35Có được không?
12:36Thằng bé vừa nghe thấy kẹo lập tức theo tôi đi vào trong phòng rồi.
12:39Quả thật tôi đã chuẩn bị một gói kẹp.
12:41Khi đưa cho thằng bé.
12:42Tôi lừa thằng bé.
12:43Nói.
12:43À thím thấy trên đầu cháu có mấy con sâu.
12:46Thím bắt giúp cháu có được không?
12:47Thầm lãng nghe xong tức khắc không nhúc nhích đợi tôi bắt sâu cho.
12:50Tôi nhanh chóng nhổ mấy sợi tóc trên đầu thằng bé.
12:52Sau đó bỏ vào trong túi kín tôi đã chuẩn bị từ trước.
12:55Đột nhiên bị nhổ mấy sợi tóc.
12:57Thầm lãng đau đến mức suýt khóc.
12:59Tôi vội vàng lấy kẹo ra rỗ thằng bé.
13:01Đưa ra ngoài.
13:02Chỉ chốc lát sau.
13:03Thầm mặc liền cầm túi sách giúp Lữ Diễm.
13:05Nói.
13:05Vợ ơi.
13:06Vậy anh đưa chị dâu và cháu về nhé.
13:08Tôi cũng cầm lấy túi sách.
13:09Đúng lúc không có chuyện gì.
13:11Em muốn ra ngoài hóng gió một lát.
13:13Chúng ta cùng tiễn họ về đi.
13:14Bọn họ hoa đá tại chỗ.
13:15Cuối cùng Lữ Diễm chỉ có thể cười giả là nói.
13:18Vậy cảm ơn em dâu nhé.
13:20Tôi xua tay nói.
13:21Chuyện nhỏ mà thôi.
13:22Mau đi thôi.
13:23Thầm mặc không tình nguyện đi ở đằng trước.
13:25Đợi sau khi anh ta ngồi lên xe.
13:26Tôi theo thói quen đi về phía ghế phụ.
13:28Đúng lúc tôi đang định ngồi lên.
13:30Giọng điệu của thầm mặc cực kỳ không vui.
13:32Tôi nguyệt.
13:32Chị dâu bị say xe.
13:34Hay là chị ấy ngồi ghế phụ nhé.
13:35Tôi nhìn Lữ Diễm.
13:36Chị ta gật gật đầu.
13:38Nhưng tôi không thỏa hiệp.
13:39Vậy không tốt nhỉ.
13:40Tiểu lãng phải làm sao.
13:41Chắc hẳn thằng bé không muốn ngồi đằng sau với em.
13:44Sau đó tôi lại cố ý hỏi.
13:45Tiểu lãng.
13:46Cháu ngồi đằng sau với thím có được không?
13:48Thầm lãng lập tức từ chối.
13:49Không.
13:50Cháu muốn ngồi với mẹ.
13:51Trong lòng tôi cười to ha ha ha.
13:53Nhưng không hiện ra trên mặt.
13:54Anh xem.
13:55Em không sao cả.
13:56Là cháu trai không muốn.
13:57Hết cách.
13:58Lữ Diễm chỉ có thể mặt đầy út ức dẫn con trai ngồi ở phía sau.
14:01Về mặt thầm mặc không vui.
14:03Khi lái xe không nói một lời.
14:05Chỉ là vẫn luôn vụn trộn nhìn Lữ Diễm ngồi ở phía sau trong kính chiếu hậu.
14:08Đúng là một đôi cầu nam nữ.
14:10Đợi sau khi tiễn xong bọn họ.
14:11Lữ Diễm tự chưng hỏi bọn tôi có muốn lên nhà ngồi hay không.
14:14Tôi lập tức từ chối rồi.
14:15Thầm mặc cũng không có cách nào.
14:17Chỉ đành lưu luyến từ chối.
14:18Cả đường không nói chuyện.
14:20Đoán chừng anh ta bị tôi chọc cho tức chết rồi.
14:22Sau khi về đến nhà.
14:23Anh ta đều lặng lẽ tức giận.
14:25Tôi không để ý.
14:26Tôi cầu còn không được.
14:27Tóm lại bây giờ đối với anh ta tôi chỉ cảm thấy buồn nôn.
14:30Sau khi sống lại tôi đều dùng lý do viết tiểu thuyết để không ngủ cùng anh ta.
14:33Chắc hẳn anh ta cũng vui vẻ.
14:35Dù sao thì trong lòng của anh ta.
14:37Báu vật nhân gian như lữ diễm mới khiến anh ta có hương thú.
14:40Ngày hôm sau.
14:41Sau khi anh ta ra khỏi nhà.
14:42Tôi mang theo tóc của anh ta và thẩm lãng đến trung tâm giám định.
14:45Nhân viên công tác nói với tôi phải nửa tháng sau mới có thể lấy được báo cáo.
14:49Thời gian ngắn hay dài tôi không hề để ý.
14:51Hơn nữa kỳ thực trong lòng tôi cũng biết đáp án rồi.
14:54Nhưng tôi cần một chứng cứ bằng giấy.
14:56Xuy cho cùng.
14:56Thẩm Minh cần.
14:57Kiếp này tôi không tàn phế.
14:59Thẩm Minh cũng không vượt biên mà chết.
15:01Rất khó để bọn họ gặp mặt nhau.
15:02Thẩm mặc sốt ruột rồi.
15:04Qua mấy ngày.
15:05Anh ta chủ động gọi cả nhà thẩm Minh đến ăn cơm.
15:07Đột nhiên đề nghị hai nhà cùng nhau đi bộ.
15:09Leo núi.
15:10Thẩm Minh lập tức bày tỏ con trai còn nhỏ không tiện đi.
15:13Anh ấy bèn ở nhà trong con cho bọn tôi đi.
15:15Nghe thấy thẩm Minh nói như vậy.
15:17Đoán chừng trong lòng lữ diễm đã vui vẻ đến mức nở hoa rồi.
15:20Nhưng công việc trên mặt vẫn phải làm một chút.
15:22Chồng ơi.
15:22Anh với con trai không đi.
15:24Một mình em đi chẳng thú vị gì cả.
15:26Thẩm Minh ăn ủi chị ta.
15:27Con trai còn nhỏ không thích hợp để đi leo núi.
15:30Mọi người đi đi.
15:31Chơi vui vẻ một chút.
15:32Liễu diễm không nhịn được vui vẻ.
15:33Đồng ý rồi.
15:34Thẩm mặc nhìn tôi.
15:36Trong mắt có một chút khát khao.
15:37Thế này là muốn tôi cũng chủ động từ bỏ.
15:39Tôi không nói chuyện.
15:40Không nói đi.
15:41Cũng không nói không đi.
15:42Anh ta lại không tiện chủ động nhắc đến bảo tôi đừng đi cùng.
15:45Điều này khiến cho anh ta nhìn rất khó chịu.
15:47Nhưng tôi chính là cô ý đó.
15:49Trước hôm xuất phát một ngày tôi lái xe đi.
15:51Lắp đặt một một chiếc camera lỗ kim.
15:53Ngày hôm sau sau khi đi được một đoạn đường.
15:55Tôi bảo anh ta dừng xe lại.
15:57Nói tôi có việc không thể đi được nữa rồi.
15:59Đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ biểu cảm vui mừng.
16:01Kinh ngạc trên mặt bọn họ khi tôi nói tôi không đi nữa.
16:04Nhưng lại không thể thể hiện ra ngoài.
16:06Thẩm mặc cố nén hương phấn nói với tôi.
16:08Có chuyện gì mà vội vàng như vậy.
16:10Sau khi về thì xử lý đi.
16:11Tôi trực tiếp mở cửa xuống xe.
16:13Không được.
16:13Việc rất gấp.
16:14Mọi người đi đi.
16:15Em tự gọi xe quay về.
16:17Nói xong không đợi bọn họ trả lời.
16:18Tôi trực tiếp rời đi rồi.
16:20Ngồi trên xe taxi.
16:21Tôi mở camera giám sát ra.
16:23Chỉ thấy sau khi tôi xuống xe.
16:25Liễu Diễm lập tức từ ghế sau chạy đến ghế phụ ôm nhau với thẩm mặc.
16:28Giọng điệu của chị ta vô cùng vui mừng.
16:30Thật sự không ngờ tới bọn họ đều không đến.
16:32Chỉ còn lại hai người chúng ta.
16:34Thế này thật sự là quá kích thích đi.
16:36Thẩm mặc cũng vô cùng vui mừng ôm lấy chị ta.
16:38Đúng thế đó.
16:38Anh còn tưởng rằng bóng tên tô nguyệt kia phải theo sát bọn mình mọi lúc cơ.
16:42Nếu như không phải muốn gặp em anh cũng không muốn đi.
16:45Liễu Diễm cũng nói.
16:46Đúng thế.
16:47Khi nãy em buồn lắm đó.
16:48Nhưng bây giờ mưa tạnh trời nắng rồi.
16:50Thẩm mặc nhẹ nhàng đẩy chị ta ra.
16:52Vậy chúng ta phải trải qua ngày hôm nay như thế nào đây?
16:54Bộ không khí lập tức trở lên mập mờ.
16:56Liễu Diễm hôn lên mặt anh ta một cái.
16:58Nói.
16:59Anh muốn chơi như thế nào thì chơi như thế đó.
17:01Chúng mình đi lên núi nhé.
17:03Nghĩ thôi đã thấy kích thích quá.
17:04Nói xong.
17:05Thẩm mặc hôn cô ta một cái thật sâu.
17:07Liền lai xe lên núi ở ngoại ô.
17:09Nhưng bọn họ vừa đi.
17:10Hai ngày một đêm cũng không trở về.
17:12Thoạt đầu bọn họ vừa đi lên núi liền không có tin tức.
17:14Cả ngày cũng không có điện thoại và tin nhắn.
17:17Cho đến khi trời tối rồi cũng không quay về.
17:19Hơn 10 giờ tối.
17:20Thẩm Minh đột nhiên gọi điện cho tôi.
17:22Tôi vừa nghe máy liền nghe thấy giọng nói suốt ruột của anh ấy.
17:24Em dâu.
17:25Bọn em đang ở đâu thế?
17:27Sao vẫn chưa quay về?
17:28Sao chỉ có điện thoại của em gọi được vậy?
17:30Tôi bình tĩnh trả lời anh ấy.
17:32Anh.
17:32Sau khi xuất phát em đột nhiên có việc liền không đi được.
17:35Không liên lạc được với bọn họ sao?
17:37Thẩm Kinh vô cùng kinh ngạc.
17:38Em không đi.
17:39Vậy không gọi điện được cho bọn họ có phải là xảy ra chuyện gì rồi không nhỉ?
17:42Tôi cười nói.
17:43Yên tâm.
17:44Chắc là không sao.
17:45Đều là người trưởng thành rồi.
17:46Thẩm Minh vẫn không yên tâm.
17:48Tôi đề nghị với anh ấy.
17:49Hay là đợi thêm đi.
17:50Nếu như sáng ngày mai vẫn không trở về thì gọi điện báo cảnh sát.
17:53Thế nào ạ?
17:54Thẩm Minh chỉ đành đồng ý nói.
17:56Được.
17:56Tôi không biết anh ấy trả qua tối hôm nay như thế nào.
17:59Tóm lại tôi ngủ rất ngon.
18:00Mà tôi cảm thấy thẩm mặc và lữ diễm đoán chừng cũng không tệ.
18:03Chưa biết chừng là ở trong góc nào đó vuốt xe nhau kìa.
18:06Sáng hôm sau.
18:07Bọn họ vẫn chưa trở về.
18:09Thẩm Minh không đợi được nữa rồi.
18:10Sợ bọn họ sẽ ra chuyện.
18:12Nhanh chóng báo cảnh sát.
18:13Đợi sau khi cảnh sát điều tra camera thì phát hiện quả thực thẩm mặc và lữ diễm lên đuối rồi.
18:17Nhưng không nhìn thấy bọn họ xuống núi.
18:19Lại không ngờ được chuyện này bị lộ trên mạng.
18:21Trong nhất thời lập tức xông lên tìm kiếm nóng.
18:23Từ trong khung cảnh của camera mà xem.
18:25Lữ diễm xinh đẹp.
18:26Thẩm mặc đẹp trai.
18:28Nhưng bọn họ không phải vợ chồng.
18:29Mà là quan hệ chị dâu em chồng.
18:31Bọn họ cùng nhau leo núi.
18:33Sau đó cùng nhau mất tích 2 ngày 1 đêm.
18:34Khiến cho vô số cư dân mạng sôi nổi suy đoán quan hệ của bọn họ có điểm không trong sáng.
18:39Sau khi thẩm Minh nhìn thấy tin tức này cả người đều mơ hồ rồi.
18:42Anh ấy gọi điện thoại đến hỏi tôi.
18:44Em dâu.
18:44Rốt cuộc những người này nghĩ thế nào vậy?
18:46Tại sao lại bỗng dưng suy đoán quan hệ của người khác như vậy?
18:49Nếu như khi đó em có mặt thì tốt rồi.
18:51Bọn họ sẽ không hiểu nhầm nữa.
18:53Tôi ở trong lòng mắng anh ấy ngu ngốc.
18:55Bây giờ chỉ cần toàn thế giới nhìn thấy ráng vẻ đó của bọn họ liền có thể đoán ra được chắc chắn quan hệ của bọn họ có vấn đề.
19:00Chỉ có anh ấy còn ngốc nghếc tin tưởng bọn họ sẽ không phản bội anh ấy.
19:04Tôi không trực tiếp trả lời câu hỏi của anh ấy.
19:06Tôi chỉ hỏi anh ấy một câu.
19:08Lỡ như những gì cư dân mạng đoán là thật, anh dự tính làm như thế nào ạ?
19:12Thẩm Minh sững sờ, im lặng mấy giây mới trả lời tôi.
19:14Anh tin tưởng em trai anh và vợ anh.
19:17Tôi không nói thêm gì nữa.
19:18Anh ấy cũng cút điện thoại rồi.
19:20Thông qua tìm kiếm của lính cứu hỏa, cuối cùng cũng tìm được thẩm mặc và Liễu Diễm rồi.
19:24Hình ảnh dưới núi của bọn họ cũng bị tiếp tục đăng lên trên mạng.
19:27Trong ảnh cơ thể hai người đều bẩn thiểu, xem ra trên mặt có chút thương tích.
19:30Liễu Diễm đang cầm điện thoại trong tay để gọi điện, thẩm mặc đi sau lưng chị ta.
19:34Dòng chữ kèm theo là, chị dâu em chồng mất tích đã tìm thấy rồi.
19:38Trượt chân rơi xuống vách núi, trên người chảy ra.
19:41Bình luận phía dưới bùng nổ rồi, vết thương ở chỗ nào cơ?
19:44Ở mông à, nhìn không ra có vết thương nha.
19:46Ở chỗ nào thế?
19:47Là em chồng bóp sao?
19:48Không phải nói là không liên lạc được sao?
19:51Như như người phụ nữ kia đang gọi điện thoại kìa, đâm bị thương hả?
19:54Che đơn gái chức ở chung một chỗ, chắc chắn củi khô bốc cháy.
19:57Người chồng này che dấu rất sâu nha, từ lâu anh đã biết cái gì đó rồi đúng không hả?
20:02Để nhân dân cả nước giúp anh bắt gian ả.
20:04Lâu trên ơi, tôi cũng cho rằng như vậy, hai người bọn họ nổi tiếng rồi.
20:08Nhưng thẩm minh lại nổi giận rồi, tắt những cư dân mạng kia để trả lời bọn họ.
20:11Còn cãi lại từng người từng người một.
20:13Bởi vì không phải anh ấy che dấu rất sâu xa, chỉ là thật sự ngốc thôi.
20:17Nhưng anh ấy làm như vậy hoàn toàn không có tác dụng.
20:19Lại bị một nhóm lớn dân cư mạng chế nhạo một phen.
20:22Đợi đến khi hai người thẩm minh quay về, sắp mặt bọn họ giống như gan heo rồi.
20:27Rõ ràng chuyện trên hot search bọn họ đều biết rồi.
20:29Thẩm minh dẫn theo con trai chờ ở nhà tôi.
20:31Liễu Diễm vừa vào cửa liền đánh đòn phủ đầu nhào vào trong lòng anh ấy khóc hù hù.
20:35Chồng ơi, sợ chết em rồi.
20:37Em còn tưởng rằng không bao giờ gặp lại được anh và con trai nữa.
20:40Hù hù hù.
20:41Thẩm minh vỗ lưng thuận khí cho chị ta, ăn ủi chị ta.
20:44Nói, vợ ơi đừng sợ.
20:46Không phải bây giờ em quay về rồi đó sao?
20:48Không sao là tốt rồi.
20:49Không sao là tốt rồi.
20:51Thấy thẩm minh vẫn ngốc như trước kia.
20:52Không hề nghi ngờ chị.
20:54Rõ ràng Liễu Diễm thở vào nhẹ nhóm.
20:55Mối nguy của Liễu Diễm đã được hóa giải.
20:57Thẩm mặc vội vàng đến bên cạnh tôi.
20:59Giải thích, vợ ơi.
21:00Hôm đó bọn anh rơi xuống vách núi.
21:02Điện thoại lại bị rơi vỡ rồi.
21:04Cũng không có cách nào liên lạc với em.
21:06Em đừng tức giận.
21:07Với lại em tuyệt đối đừng tin những lời bịa đặt ở trên mạng.
21:10Được không?
21:15Thẩm minh.
21:16Ăn ủi anh ta.
21:17Không sao đâu chồng ơi.
21:18Người không sao là được rồi.
21:20Thấy tôi và thẩm minh ngốc như nhau.
21:22Dễ lừa gạt như vậy.
21:23Thẩm mặc và Liễu Diễm nhìn nhau cười.
21:24Cư dân mạng cãi vã đến mức sụp sôi khi thế.
21:27Nhưng lại không hề ảnh hưởng đến quan hệ của hai nhà bọn tôi.
21:29Từ đó về sau.
21:31Hai người bọn họ càng ngày càng to gan.
21:33Thẩm mặc nhiều lần lái xe chở Liễu Diễm ra ngoài.
21:35Bọn họ đi đến rất nhiều nơi.
21:37Đến trên xe cũng đều để lại dấu vết của bọn họ.
21:39Hết thảy tôi đều coi như không nhìn thấy.
21:41Mấy hôm sau.
21:42Trung tâm giám định thân nhân gọi điện thoại cho tôi nói rằng có báo cáo rồi.
21:46Giây phút cầm được báo cáo ở trong tay.
21:48Trái tim tôi vẫn không có chút gợn sóng.
21:50Dù sao thì tôi đã xem chán video thực chiến của bọn họ ở trong camera giám sát rồi.
21:55Đúng vào lúc tôi chuẩn bị nói với thẩm minh.
21:57Anh ấy lại nói muốn đến nhà bọn tôi ăn cơm.
21:59Hơn nữa trên bàn ăn lại nói đến việc anh ấy muốn vượt biên ra nước ngoài.
22:03Tôi thật sự có hơi giật mình rồi.
22:04Không nhịn được mở miệng hỏi anh ấy.
22:06Anh cả.
22:06Không phải đã quyết định không đi nữa rồi sao.
22:09Sao lại muốn đi rồi.
22:10Thẩm minh lộ ra một nụ cười ngại ngùng.
22:12Nói.
22:13Chị dâu em nói qua 2 năm nữa muốn sinh đứa thứ 2.
22:15Nhưng khắp nơi đều cần tiền.
22:17Bảo anh ra nước ngoài kiếm một khoản lớn rồi quay về.
22:20Anh ấy vừa nói xong.
22:21Liễu Diễm liền nói tiếp lời anh ấy.
22:23Đúng thế đó.
22:23Nếu như muốn sinh đứa thứ 2.
22:25Chắc chắn số tiền ít ỏi của anh chị không đủ đâu.
22:28Bây giờ chỉ đành tuổi thân cho chồng.
22:29Đi kiếm nhiều tiền hơn một chút rồi.
22:31Thẩm mặc cũng đồng ý.
22:32Chị dâu nói đúng.
22:33Bản thân việc kiếm tiền chính là việc của đàn ông.
22:36Hồn chi anh trai anh là người có trách nhiệm như vậy.
22:38Chắc chắn không nỡ để tương lai vợ con chịu khổ.
22:41Hai người họ anh một câu tôi một câu.
22:43Thế là lạ ép thẩm minh tức chết mà.
22:44Sinh đứa thứ 2.
22:45Đó là thẩm minh và Liễu Diễm sinh.
22:47Thẩm minh tiếp tục giúp bọn họ nuôi đứa thứ 2 chứ gì.
22:50Tôi thật sự sắp bị tức chết rồi.
22:52Đồng đội thẩm minh này đúng là quá ngu ngốc rồi.
22:54Kéo không nổi.
22:55Nếu tôi còn không nói sự thật với anh ấy.
22:57Anh ấy sắp chết thật rồi.
22:59Vậy thì tôi sẽ để anh ấy cũng tận mắt nhìn thấy hiện trường ngoại tình của bọn họ.
23:02Có camera giám sát.
23:04Tôi nắm được thời gian và địa điểm bọn họ hẹn hò dễ như chở bàn tay.
23:07Khi bọn họ lái xe ra ngoài.
23:09Tôi lập tức liên lạc với thẩm minh.
23:10Bảo anh ấy đến đây một chuyến.
23:12Lúc bắt đầu anh ấy còn không tình nguyện.
23:14Nói rằng phải chuẩn bị hành lý.
23:16Ngay thức khác tôi suýt thì bị tức chết rồi.
23:18Trực tiếp hỏi anh ấy.
23:19Còn không đến thì vợ anh sắp chết rồi.
23:21Anh có tin hay không?
23:22Tôi biết điểm yếu của anh ấy.
23:24Đó chính là Lữ Diễm là người quan trọng nhất trong lòng anh ấy.
23:27Quả nhiên.
23:27Nghe thấy câu này.
23:29Anh ấy lập tức đi tới.
23:30Sau khi vào cửa tôi liền hỏi anh ấy.
23:32Lữ Diễm và đứa nhỏ đâu?
23:33Thẩm minh sững sờ.
23:34Sau đó có chút không vui nói.
23:36Cô ấy nói muốn về nhà mẹ để một chuyến.
23:38Anh bảo hàng xóm trong tiểu lãng một lúc rồi.
23:41Nếu không phải em nói Lữ Diễm sắp chết rồi anh còn lâu mới qua đây.
23:44Sao em lại hỏi ngược anh?
23:45Tôi nguyệt em đang làm cái gì?
23:47Tên ngu ngốc này.
23:48Lần đầu tiên gọi tên họ của tôi.
23:50Ngữ khí của tôi cũng không tốt nữa.
23:51Trực tiếp ném điện thoại đến trước mặt anh ấy.
23:54Lạnh lung nói.
23:54Anh xem trước đi.
23:56Ngu ngốc.
23:56Hình như anh ấy chưa từng thấy tôi mắng anh ấy như vậy.
23:59Bỗng chốc sắc mặt cũng trở nên không vui.
24:01Không tình nguyện cầm điện thoại lên xem.
24:03Đợi đến khi anh ấy nhìn thấy khung cảnh trong camera giám sát vẫn còn nói một câu.
24:07Xem cái gì?
24:08Không phải là em trai trai anh chở cô ấy về nhà mẹ để sao?
24:11Tôi.
24:11Rốt cuộc trong đầu của người này chưa cái gì vậy.
24:14Chẳng trách Lữ Diễm có thể ngoại tình dễ dàng như chở bàn tay.
24:17Tôi không lên tiếng.
24:18Anh ấy chỉ đành tiếp tục nhìn xem.
24:20Bởi vì khung cảnh trong camera giám sát đã thay đổi rồi.
24:22Bên trong còn truyền ra giọng nói của bọn họ.
24:24Lữ Diễm.
24:25Cảng Tây Sơn này không có người lại còn vắng vẻ.
24:27Quá thích hợp để chúng ta thân mật rồi.
24:29Thầm mặc đã dừng xe lại.
24:31Hai người nhanh chóng ra ghế sau.
24:32Lần lượt cởi cả quần áo ra rồi.
24:34Rất nhanh liền chiến đấu kịch liệt với nhau.
24:41Không dám tin tưởng hai người trong khung cảnh kia chính là người thân nhất của anh ấy.
24:45Giọng nói mang theo tiếng thở rốc của thầm mặc lại truyền từ trong điện thoại ra.
24:48Đợi anh cả của anh vừa đi.
24:50Chúng ta có thời gian rồi.
24:51Đến lúc đó anh liền có thể thường xuyên dẫn em và con trai ra ngoài chơi.
24:54Hiển nhiên Lữ Diễm đang đắm chìm trong đó.
24:56Ừm.
24:57Nếu như anh ta có thể chết trên đường vượt biên thì tốt rồi.
25:00Như vậy em và con trai liền tự do rồi.
25:02Thầm mặc.
25:02Anh cũng lại tìm cơ hội giết chết Tô Nguyệt nhé.
25:05Không thì quá trướng mắt rồi.
25:06Bận rộn như vậy còn suy nghĩ giết chết tôi như thế nào à.
25:09Được thật đó.
25:10Tôi nhìn thầm minh một cái.
25:11Chỉ thấy anh ấy nhìn điện thoại không chóp mắt.
25:14Nắm chặt bàn tay.
25:15Gân xanh nổi lên.
25:16Người thật thà này cuối cùng sắp nổi giận rồi.
25:18Vậy thì tôi liền cho thêm một mồi lửa đi.
25:20Tôi trực tiếp ném báo cáo giám định thân nhân ở trước mặt anh ấy.
25:23Anh ấy nhìn tôi một cái.
25:25Liên cầm lên xem.
25:26Anh ấy càng xem sắc mặt càng trắng.
25:28Càng nắm chặt nắm đấm.
25:29Anh ấy hỏi tôi.
25:30Em biết từ bao giờ.
25:32Tôi chỉ nhạt nhạt trả lời anh ấy một câu.
25:34Biết từ rất lâu rồi.
25:35Lúc này anh ấy mới ý thức được.
25:37Thế nên hai lần em đều cố ý ngăn cản anh ra nước ngoài.
25:40Đúng.
25:40Anh ấy đột nhiên đứng lên.
25:42Coi như tối nay anh chưa từng tới.
25:43Nếu như anh không trở lại thì giúp anh đưa thầm lãng đến nhà bố mẹ của Lữ Diễm nhé.
25:47Sau đó không đợi tôi lên tiếng.
25:49Liên cầm lấy báo cáo xét nghiệm xong ra ngoài cửa.
25:51Hơn nửa tiếng sau.
25:53Thầm mặc và Lữ Diễm đã xong việc rồi.
25:55Không mặc quần áo ôm nhau nói chuyện ở trong xe.
25:57Đột nhiên điện thoại của Lữ Diễm vang lên.
25:59Khi chị ta nhìn thấy số điện thoại.
26:01Vẻ mặt trắng bệch.
26:02Thầm mặc cũng vội vàng tùy tiện nhặt một cái áo rồi mở cửa xuống xe.
26:05Anh ta tưởng rằng ở chỗ này không có người.
26:07Không mặc quần áo xuống xe cũng không sao.
26:10Kết quả anh ta vừa mở cửa xuống xe.
26:12Chỉ thấy một bóng đen nhanh chóng xông tới.
26:13Trực tiếp đẩy anh ta ngã vào ghế sau.
26:16Lữ Diễm cũng bị xô ngã.
26:17Điện thoại rơi xuống.
26:18Cao giọng hét lên.
26:19Bọn họ còn chưa kịp phản ứng lại.
26:21Nắm đấm như mưa rơi xuống người bọn họ.
26:23Bóng đen kia rất cường tráng.
26:25Anh ấy vừa đấm vừa mắng.
26:26Hai người chúng mày một người là em trai ruột của tao.
26:28Một người là vợ tao.
26:30Tại sao bọn mày lại đối xử với tao như vậy?
26:32Là trông tao dễ bắt nạt đúng không?
26:34Là cảm thấy tao rất ngu ngốc đúng không?
26:36Đúng.
26:37Chính là tao quá tin tưởng bọn mày rồi.
26:38Chưa từng nghi ngờ bọn mày.
26:40Nếu không phải hôm nay em dâu cho tao xem camera giám sát.
26:43Tao còn không biết bọn mày ngủ với nhau rồi.
26:46Bọn mày ngủ thì ngủ.
26:47Tại sao đến con trai cũng không phải là của tao?
26:49Á á á á.
26:50Đôi tiện nhân bọn mày.
26:51Tao giết chết chúng mày.
26:53Trên mặt lữ diễm cũng bị đấm mấy cú.
26:55Cô ta sợ đến mức nói chuyện cũng run lầy bẩy.
26:57Chồng ơi.
26:58Chồng ơi.
26:59Bọn em không cố ý đâu.
27:00Anh tha cho bọn em đi.
27:01Đừng thấy thẩm mặt cao hơn thẩm minh.
27:03Nhưng anh ta lại không cường tráng như thẩm minh.
27:05Lúc này anh ta bị đè đánh không có sức đánh trả.
27:08Nhưng thẩm minh đánh đỏ cả mắt hoàn toàn không nghe lọt tai lời bọn họ nói.
27:11Đột nhiên.
27:12Hình ảnh trong camera giám sát lé lên một ánh sáng bạc.
27:15Là dao.
27:16Vậy mà anh ấy mua cả dao.
27:17Tiếp theo đó.
27:18Tôi nhìn thấy hình ảnh trong camera giám sát bị máu tươi phun ra che phủ.
27:22Có mấy giọt máu còn đang nhỏ giọt trước ống kính.
27:24Khung cảnh bắt đầu trở nên mơ hồ.
27:26Nhưng tiếng hét trói tai của thẩm mặt và lữ diễm lại thay nhau vang lên.
27:29Lúc bắt đầu là tiếng thét xin tha.
27:31Đến cuối cùng chỉ còn tiếng mắng chửi của thẩm minh và tiếng đâm chọc dao ghim vào trong thịt.
27:35Tôi ở trong nhà xem đến mức điện thoại run rảy.
27:38Nhưng trong lòng lại răng lên một tai sảng khoái.
27:40Đôi tiện nhân này lại bị giết như vậy rồi.
27:42Giết người xong.
27:43Thẩm minh ngồi bệt giữa thi thể của hai người bọn họ.
27:46Rút điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại.
27:47Alo.
27:48Một trăm mệt sao.
27:49Tôi muốn báo cảnh sát.
27:50Tôi giết người rồi.
27:51Mười mấy phút sau cảnh sát đến rồi.
27:53Khi nhìn thấy hiện trường.
27:54Có mấy nữ cảnh sát khẽ kêu lên một tiếng.
27:57Á.
27:57Tàn nhẫn quá.
27:58Thế này là có thù gì hận gì vậy.
28:00Đâm nhiều nhát dao như vậy.
28:01Trên xe toàn là máu thôi trời ơi.
28:03Thảm quá đi.
28:04Thẩm minh bị cảnh sát đưa đi.
28:06Còn tôi.
28:06Rất nhanh cũng nhận được điện thoại rồi.
28:08Tôi khóc lóc đi đến đồn cảnh sát.
28:10Câu nói kia thẩm minh nói trước kia rời đi chắc là anh ấy dự tính muốn gánh vác hậu quả này một mình.
28:14Tôi chỉ đành giả bộ cái gì cũng không biết.
28:17Dù sao tính chất của vụ án này cũng rất đơn giản.
28:19Chính là giết người vì tình.
28:21Thẩm minh biết em trai ruột ngoại tình với vợ của mình.
28:23Còn biết con trai không phải con ruột của anh ấy.
28:26Tôi hôm đó lại nhìn thấy hai người bọn họ tăng tiệu với nhau.
28:29Nhất thời phẫn nộ giết người rồi.
28:30Cuối cùng.
28:31Thẩm minh giết chết hai người.
28:32Chắc chắn sẽ bị sự tử hình.
28:34Còn sau khi tôi nhận xong thi thể.
28:36Ghi chép lời khai liền được về nhà rồi.
28:38Tôi đến nhà hàng xóm của thẩm minh.
28:39Sau khi đón được thẩm lãng liền đưa thằng bé đến nhà bố mẹ của Lữ Diễm.
28:43Bọn họ cũng đã nhận được điện thoại.
28:44Biết được chân tướng cái chết thảm của con gái mình.
28:47Cũng được gọi đến đồn cảnh sát để nhận xác.
28:49Khi bọn tôi đến nơi.
28:50Đúng lúc bọn họ đi ra ngoài.
28:52Thấu tôi dẫn theo thẩm lãng tới.
28:53Bỗng hốc mắt của bọn họ đỏ lên.
28:55Cuối cùng do mẹ của Lữ Diễm ở nhà trong thẩm lãng.
28:58Bố của chị ta đến đồn cảnh sát.
29:00Cho dù trong bọn họ đáng thương.
29:01Nhưng không phải bọn họ không biết hành động của Lữ Diễm.
29:04Dù sao ở kiếp trước.
29:05Từ lâu bọn họ đã biết thẩm lãng là con của thẩm mặc rồi.
29:08Sau khi tôi và thẩm Minh đều chết hết.
29:10Bọn họ rất vui lòng trở thành bố mẹ vợ của thẩm mặc.
29:12Sau khi để lại thẩm lãng.
29:14Tôi quay người rời đi.
29:15Kiếp này.
29:15Cuối cùng tôi cũng có thể sống khỏe mạnh rồi.
29:17Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn

Được khuyến cáo