- Hôm kia
Truyện Audio Hay || Cô Ấy Không Có Hiền || Thiên Thần Dắt Truyện
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Đôi, thiên kim chính gốc, lại bị con ô xin ác ôn nó chơi xấu, cháu đổi đời tôi như chơi.
00:06Từ bé, tôi lớn lên trong cái xóm lao động, ngày nào cũng chứng kiến cảnh đời đen tối hơn cả phim kinh dị, đánh nhau, chửi thề, tranh cướp đồ ăn thừa.
00:15Rồi đùng một cái, tôi được triệu hồi về cái gia đình ruột thịt giàu dụ.
00:19Ai ngờ, vừa về đã bị ép nhường nhịn con công chúa giả tiểu hoa, đứa từ nhỏ được nâng như nâng trứng, hướng như hướng hoa.
00:25Cả nhà khen nó ngoan, xinh, đúng chuẩn công chúa hạnh phúc nhất thành phố, sinh nhật nó hả?
00:31Ôi trời, cả tập đoàn nhà họ Trần tung hô rầm rộ, tiệc tùng như hội.
00:36Còn tôi, thiếu tình thương, ngày nào cũng cày cuốc như trâu, ăn đòn vô cớ đến chai cả gia.
00:42Mãi đến khi ông luật sư nhà họ Trần tìm tới, tôi mới ngã ngửa, hóa ra tôi mới là con ruột.
00:48Ngay về nhà, tưởng hoanh tráng lắm, ai rè chỉ có bác giúp việc với anh tài xế ra đón, nhìn mà muốn khóc.
00:54Tôi lếch thích bước vào khu biệt thự sang chảnh, trong lòng còn tí tẹo hy vọng về tình thân.
00:59Trước khi gặp nhà họ Trần, tôi vẫn mưa mộng chút xíu.
01:03Rồi tới phòng khách, cả nhà ngồi sẵn, tôi nhìn mà chóng.
01:06Tiểu hoa nếp vào lòng mẹ tôi, tóc xoăn bồng bình, da trắng mịn như quảng cáo kem dưỡng, mắt đỏ hoe như vừa diễn xong cảnh khóc lóc phim hàn.
01:14Nó lướt tôi, ánh mắt hàn học, kiểu muốn ăn tươi nuốt sống.
01:18Mẹ tôi thì nắm tay nó, dịu dàng dỗ, ngoan, đừng khóc, con mãi là công chúa nhà mình.
01:24Nhìn lại tôi, áo đồng phục bạc màu, cặp sách vá chẳng vá đụt, tay chai sần như công nhân.
01:30Đúng là khác nhau một trời một vực.
01:32Bố tôi, Trần Đại Phát, bước tới xoa đầu tôi, giọng ngọt xớt, giống thật, đúng là con gái bố.
01:38Tiểu Phượng, con khổ quá rồi.
01:40Mẹ tôi, Lý Ngọc Lan, ôm tôi một tay, mắt rưng rưng, giờ con về rồi, đời con sẽ sướng như tiên.
01:47Nhưng chưa kịp ấm lòng, Tiểu Hoa đã diễn cảnh drama, khóc hu hu, hét lên, nhà này đoàn tụ vui vẻ rồi, con ở đây chỉ tổ trướng mắt.
01:55Xong nó chạy biến về phòng, mẹ tôi vội buông tôi ra, lao theo dỗ.
02:00Anh trai tôi, Trần Quốc Anh, thì thở dài, bảo, Tiểu Hoa được cưng từ bé, nó chưa chấp nhận được, em thông cảm nha.
02:07Thông cảm cái củ cải gì? Cha mẹ nó chính là kẻ cháo đời tôi, để tôi ăn đòn, sống như ô xin, còn nó thì sung sướng 16 năm.
02:16Giờ nó không chịu nổi, cả nhà lại bắt tôi đứa chịu thiệt phải thông cảm, đúng là hài hước đen.
02:21Trước khi về, bạn tôi, Giang Tếu, từng hỏi, sau này được bố mẹ cưng, mày có bớt ác không?
02:28Tôi trả lời là không biết, giờ thì rõ rồi, chút hy vọng tình thân tan tành như bong bóng xà phòng.
02:34Tôi quay sang Trần Quốc Anh, gần rọng, sao tôi phải thông cảm cho nó?
02:38Thông cảm vì nó cướp 16 năm phú quý của tôi, còn tôi thì ăn đòn, bị chửi như chó ở nhà nó à?
02:44Anh tôi cứng họng, mặt đỏ lựng, tôi tiếp tục, ý cả nhà là vẫn muốn giữ con nhỏ đó lại, đúng không?
02:50Bố tôi lúng túng, Tiểu Phượng, bố hiểu con tuổi, nhưng Tiểu Hoa bố nuôi từ bé, đuổi nó đi bố không đành.
02:57Ờ, nuôi chó mèo lâu còn có tình, huống chi là công chúa cưng chiều.
03:02Tôi gật gù, vâng, con hiểu, nhưng con mới là con ruột, còn nó chỉ là con nuôi.
03:07Bố đừng nhầm lẫn nha, anh tôi nhảy dựng, Tiểu Phượng, em với Tiểu Hoa đều là con nhà họ Trần, không phân biệt ruột hay nuôi.
03:15Tiểu Hoa ái nái lắm rồi, giờ mà nói nó là con nuôi, nó chịu sao nổi, nó có trải qua cú sốc nào đâu.
03:22Tôi cười khẩy, nó chưa trải qua sốc, còn tôi thì ăn đòn từ bé nên anh nghĩ tôi quen, tôi chịu được, đúng không?
03:28Tôi nhìn xoáy vào mắt anh ta, giọng bình thẳng nhưng tức muốn nổ phổi.
03:32Anh tôi nhíu mày, anh không có ý đó, em đồng ý cho Tiểu Hoa ở lại rồi, đừng nghĩ anh coi thường em.
03:39Tôi nhún vai, nhẫn lần này thì nhẫn lần nữa, đúng không?
03:43Bố tôi chen vào, bố đồng ý với con, chuyện này dừng ở đây.
03:47Anh tôi định cãi, bị bố lường cho im.
03:50Ông đã điều tra quá khứ tôi, biết tôi khổ sở cỡ nào nên nghe tôi nói mà ái nái muốn chết.
03:55Ông với anh tôi dẫn tôi đi xem phòng, nhưng tôi không ưng.
03:59Đi một vòng, tôi dừng trước phòng Tiểu Hoa căn phòng to nhất sau phòng bố mẹ.
04:03Mẹ tôi đang ôm nó, dỗ ngọt, con mãi là con mẹ, mẹ không để con đi đâu hết.
04:08Tôi giả lơ, tỉnh bơ nói, bố, con muốn phòng này.
04:12Con thích hướng nắng, mà nội thất con muốn đập hết, hay mới luôn.
04:16Tiểu Hoa nghe xong, khóc bù lù bù loa, đòi bỏ đi.
04:19Mẹ tôi vừa dỗ nó vừa bảo tôi, phòng này của Tiểu Hoa, mẹ chuẩn bị phòng cho con rồi, để anh dẫn con đi.
04:26Anh tôi kéo tay tôi, tôi né cái rạch, phòng kia nhỏ xíu, con không ở đâu.
04:31Con gái nuôi ở phòng to, con gái ruột ở phòng bé, đạo lý gì kỳ vậy.
04:36Mẹ tôi bối rối, con với Tiểu Hoa đều là con mẹ.
04:39Mẹ biết con giận, nhưng Tiểu Hoa cũng là nạn nhân.
04:42Tôi lạnh lùng, nạn nhân, con mới là nạn nhân.
04:45Nó không phải con nhà họ Trần, để nó đi trả chỗ cho con.
04:49Tiểu Hoa gào lên, đòi chạy, bị anh tôi giữ lại, em mãi là em gái anh, không ai đuổi em đi được.
04:56Drama chưa dừng đâu, cứ từ từ mà xem.
04:59Đúng là một vở kịch tình cảm xến xẩm, xem mà muốn rớt nước mắt.
05:03Cả nhà quấn quyết con Tiểu Hoa như keo dính chuột, còn tôi thì bị đẩy ra đóng vai ác nữ độc địa.
05:09Mẹ với anh trai cứ một mực bảo nó là nạn nhân, nạn nhân cái con khỉ.
05:1316 năm qua, nó làm Tiểu Thư Cành Vàng Lá Ngọc, được cả nhà cưng chiều như công chúa.
05:19Còn tôi, thay nó làm ô xin, bị đối xử như chó mèo, ngày nào cũng ăn đòn, nghe chửi.
05:25À mà khoan, bố mẹ ruột nó cũng yêu thương nó chứ bộ.
05:28Nếu không, họ đã chẳng lén lút tráo đổi tôi với nó.
05:31Dù không bị tráo, nó cũng đâu có khổ sở như tôi muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng.
05:36Học phí bao năm nay, tôi tự cày cuốc, đi làm thêm đến mòn đít quần.
05:41Nhà nó cho tôi đi học không phải vì tốt đâu, mà vì tôi càng học cao, sau này xin lễ càng chất lượng.
05:47May mà ông trời còn có mắt, cho tôi lết về được nhà họ Trần.
05:50Không thì chắc giờ vẫn sống kiếp khổ sai bên nhà con tiểu hoa.
05:55Nhưng về rồi mới thấy, cả nhà đã dính chặt với con công chúa giả kia, ai cũng muốn giữ nó lại.
06:01Nhà họ Trần giàu nứt đố đổ vách, để nó ở đây thì nó vẫn sướng như tiên.
06:05Nghĩ tới đây, tôi bật cười khùng khục, cổ họng khàn như vừa nuốt cát.
06:10Nó rõ ràng là đứa hưởng sái cả thế giới, vậy mà cả nhà bảo nó nạn nhân.
06:14Giờ mẹ ruột, anh ruột bắt tôi ở phòng bé tí, còn nó thì ung dung trong phòng to như cái đỉnh.
06:20Nạn nhân kiểu này, tôi cũng muốn thử làm một lần cho biết.
06:23Tôi lít cả nhà, ánh mắt trào phúng lộ liễu, kiểu coi thường cả thế giới.
06:28Cả đám bị tôi chặn họng, cưng lưỡi hết, đến con tiểu hoa cũng câm như hến.
06:33Tôi chán nhìn cái cảnh xến sầm đó, quay sang bố tôi, chân đại phát, giọng ngọt như mía lùi.
06:38Bố ơi, đổi nội thất phòng con trong ba tiếng được không ạ?
06:41Với cả nhà, tôi xù lông như nhím, nhưng với bố thì mắt long lanh, ỉ lại ra mặt.
06:47Tại sao? Vì bố mới là trùng cuối trong cái nhà này, nắm hết quyền hành.
06:51Bố gật đầu cái rụp, yên tâm, bố lo hết.
06:54Có tiền là có tất cả, ba tiếng sau phòng tôi sẽ lột xác thành cung điện.
06:58Con tiểu hoa, dưới sự rỗ rành của mẹ Lý Ngọc Lan và anh Trần Quốc Anh, mắt đỏ hoe, lùi thủi vào cái phòng bé tí vốn chuẩn bị cho tôi.
07:07Bố tôi tuy thấy có lỗi với tôi, nhưng vẫn muốn cả nhà hòa thuận vui vẻ.
07:11Ông khuyên tôi sống hòa bình với tiểu hoa, nghe mà muốn phì cười.
07:14Trong phòng khách, chỉ còn tôi với bố. Tôi tháo ngay lớp vỏ mạnh mẽ, giả bộ đau khổ, mắt rưng rưng.
07:21Bố ơi, mẹ với anh thiên vị quá, chẳng quan tâm con. Từ giờ, con chỉ có bố là người thân thôi.
07:28Bố tôi nghe xong, miệng thì bảo, con bé này nói linh tinh, mẹ với anh thương con lắm.
07:33Nhưng khóe môi ông thì cười tít, sướng dơn vì được con gái cương.
07:37Tối đó, tiểu hoa tự nhốt mình trong phòng, chắc đang diễn cảnh công chúa u sầu.
07:42Còn tôi, thản nhiên ngồi ăn, đồ ăn ngon hết xảy, tôi chén càng cả bụng.
07:47Mẹ tôi nhìn tôi ăn mà sót, tiểu phượng, ăn từ từ thôi, tôi ăn nhiều đau dạ dày đó.
07:53Nhưng rồi bà lại nhớ tới con công chúa đang đói meo, quay sang thở dài, tiểu hoa ngoan lắm, chỉ là nó bị sốc, tự nhốt mình thôi.
08:01Anh tôi chen vào, giọng cáo kỉnh, mẹ, đừng nói nữa.
08:04Người ta có quan tâm mẹ đâu, tôi gật gù, đồng ý 100%.
08:08Mẹ muốn bù đắp cho tôi, nhưng giữa tôi và tiểu hoa, bà lúc nào cũng chọn nó.
08:14Mà tiểu hoa thì chắc chắn sẽ không để tôi yên, kiểu gì cũng kiếm chuyện.
08:18Tình yêu với bố mẹ.
08:19Ôi, từ lâu đã bị những trận đòn của bố mẹ ruột tiểu hoa đánh cho bay sạch.
08:24Tôi không thích chịu thiệt, cũng chẳng muốn sống khổ.
08:26Vậy nên, trong cái nhà này, tôi chỉ cần bám bố Trần Đại Pháp là đủ.
08:30Ăn xong, tôi nhìn bố, ngọt nhạt.
08:34Bố, con no rồi, con về phòng đây ạ.
08:36Bố dặn, ngủ sớm nha, mai còn làm thủ tục nhập học.
08:40Mẹ tôi nhìn tôi, mắt buồn thiêu.
08:42Anh tôi thì mặt hàm hàm, chắc tức lắm.
08:45Vừa kết nối mạng, điện thoại tôi tinh tinh liên hồi.
08:48Bạn bè hỏi hàn nhà họ Trần đối xử với tôi thế nào.
08:50Tôi chỉ giờ EP tin nhắn của Giang Tếu, mọi thứ trong tầm kiểm soát, đừng lo.
08:55Nó nhắn lại ngay, lo gì nổi.
08:58Nhà họ Trần mới là kẻ đáng lo, thấy họ làm mày thất vọng rồi, đúng không?
09:03Tôi lướt qua đống túi sách hàng hiệu, cười nhét mép.
09:06Thất vọng, không hề, tài sản nhà họ Trần làm tôi mê tít.
09:10Sáng nay, sau vụ đổi phòng, Tiểu Hoa bỗng ngoan như cún con.
09:14Mẹ và anh tôi nhìn nó mà sót hết cả ruột.
09:17Bố tôi thì hài lòng, còn bảo Tiểu Hoa chăm sóc tôi ở trường.
09:21Nó vâng dạ lia lia, nhưng vừa lên xe, mặt nó venh váo, dọng mỉa mai, tôi sẽ chăm sóc cô thật tốt.
09:27Tôi cười tươi, ồ, mong chờ quá đi.
09:30Đến trường quý tộc sĩ nhất thành phố, Tiểu Hoa đúng chuẩn nữ vương, ai cũng để vì thế lực nhà họ Trần.
09:36Đôi, đứa lạ hoác, đi sau nó, bị cả đám học sinh soi như sinh vật ngoài hành tinh.
09:41Có đứa tò mò hỏi, ai vậy? Người nhà cậu hả?
09:45Tiểu Hoa lạnh lùng phán, cho con mới nhặt về thôi.
09:48Cả đám nghe xong nhìn tôi với ánh mắt kỳ cục, kiểu muốn ăn tươi nuốt sống.
09:53Tôi tới văn phòng giáo viên trước, rồi vào tiết tự học.
09:56Cô chủ nhiệm kéo tôi lên bục, bảo tự giới thiệu.
09:59Mắt tôi sắc lắm, liếc cái thấy ngay chỗ ngồi trống duy nhất, sách mới bị xé tan tành, bàn dính đầy sữa chua, bừa bộn như bãi giác.
10:07Đám thiếu gia tiểu thư dưới lớp nhìn tôi, mắt sáng rỡ, chờ xem kịch hay.
10:11Tiểu Hoa ngồi đó, nhét mép cười khiêu khích.
10:14Tôi thầm nghĩ, ngốc thế, tưởng tôi dễ sơi hả.
10:18Đứng trên bục, tôi nở nụ cười ngọt ngào, chào mọi người.
10:21Mình là Trần Phượng, bố mình là Trần Đại Phát, chủ tịch tập đoàn Trần Thị.
10:25Cả lớp im phang phắc, tiểu Hoa cứng đở, mặt tái mét, kịch hay mới bắt đầu thôi.
10:31Tôi là con gái duy nhất của Trần Đại Phát, đích thực là thiên kim nhà họ Trần.
10:35Tôi đứng trên bục, giọng đanh thép, nhìn thẳng vào đám học sinh đang há hốc mồm.
10:40Mặt tiểu Hoa từ trắng chuyển sang xanh, khó coi như vừa nuốt phải con rùi.
10:44Mẹ ruột nó, trước đây làm ô xin nhà tôi, dám chơi bẩn, cháu đổi đời tôi với nó.
10:49Tôi kể lại drama gia đình bằng giọng tình bơ, như đang kể chuyện đi chợ, làm cả lớp sốc tận óc.
10:56Nhưng bố mẹ tôi tốt lắm, vẫn nhận nuôi tiểu Hoa.
10:59Sau này nó vẫn được ở lại, sống sướng như bà Hoàng.
11:02Tôi cười tươi, thêm chút mỉa mai cho đủ vị.
11:05Cả lớp xôn xao, mắt hết rán vào tôi lại quay sang tiểu Hoa.
11:09Thật hả? Tiểu Hoa là thiên kim giả á?
11:12Ủa? Mà nhìn cô kia giống người nhà họ Trần Thật.
11:15Đám học sinh thì thào, như ống vỡ tổ.
11:18Tiểu Hoa chịu không nổi, đứng bật dậy, gào lên, im hết đi.
11:22Cả lớp im phang phắc, không dám ho hay.
11:25Nó lướt tôi, mắt bắn ra tia cam thủ như muốn xiên thủ.
11:28Tôi tỉnh bơ, bước tới cái bàn bừa bộn sách xé nát, sữa chua đổ loang lổ.
11:33Tôi đảo mắt một vòng, cả đám cúi gầm, chẳng ai dám đối diện.
11:37Chuyện gì đây? Ai chơi dại vậy?
11:39Tôi cười hỏi, giọng ngọt mà lạnh toát.
11:42Cô chủ nhiệm tái mặt, vội hét, đổi bàn ngay.
11:45Mấy thằng con trai lật đật chạy đi, nhanh như chớp mang bàn ghế mới, sách mới tình đến.
11:50Tiểu Hoa ngồi ngay sau lưng tôi, nghiến răng khen két, giít nhỏ, cô dám bêu xấu chuyện nhà mà không xin phép bố mẹ.
11:57Họ sẽ không tha cho cô đâu.
11:59Nghe nó ngốc nghếch vậy, tôi phỉ cười.
12:02Tôi là con ruột, nói sự thật thôi.
12:04Họ làm gì được tôi?
12:06Tôi chọc thẳng vào tim đen, làm Tiểu Hoa tức đến run.
12:09Nó gần rọng, tôi sẽ cho cô biết ai mới là thiên kim thật của nhà họ Trần.
12:13Hết tiết, nó phóng khỏi lớp, mất hút cả hai tiết sau.
12:17Đến giờ ăn trưa, một thằng nhóc nhắn tin Lý Thiên muốn gặp cô ở văn phòng hội học sinh.
12:22Nhà họ Trần và nhà họ Lý là hai thế lực khủng nhất thành phố.
12:26Lý Thiên, thái tử ra nhà họ Lý, là vị hôn phu tử nhỏ của Tiểu Hoa.
12:31Hai đứa thanh mai trúc mã, tình cảm xến xẩm như phim.
12:34Chắc Tiểu Hoa đã chạy đi méch, khóc lóc kể tôi bắt nạt nó, nên Lý Thiên hẹn tôi để dạy dỗ.
12:40Cả hai nhà cương Tiểu Hoa như trứng, thảo nào nó dám lên mặt với tôi.
12:43Hội học sinh ở đây toàn con nhà quyền lực, nắm đầu cả trường.
12:48Tôi hí hưởng bước vào tòa nhà hội học sinh, sang chảnh như khách sạn 5 sao.
12:52Từ nhỏ sống khổ, giờ được đứng trên đỉnh rau sang, tôi tận hưởng từng giây.
12:57Thang máy đưa tôi lên tầng cao nhất, nơi đám thiếu gia Tiểu Thư quyền lực đang chiêu trên sofa cạnh cửa sổ kính to đùng.
13:03Lý Thiên và Tiểu Hoa ngồi giữa, nổi bật như diễn viên chính.
13:07Tiểu Hoa nếp vào lòng Lý Thiên, mắt đỏ hoe, yếu ớt như cảnh liễu sắp gãy, khắc hẳn vẻ kiêu ngạo trong lớp.
13:13Lý Thiên vuốt tóc nó, mắt xót xa như sắp khóc thay.
13:17Một thằng thấy tôi, cười đều, dám đến thật ả, gan to phết.
13:21Cả đám quay sang, mắt Lý Thiên sắc như dao, mặt hầm hầm như sắp đánh nhau.
13:27Hồi Tiểu học, tôi nghe đồn thái tử ra nhà họ Lý đẹp trai như minh tình.
13:31Giờ gặp, đúng là không hoa.
13:33Tôi nhìn hắn, mắt lấp lánh tán thưởng, rồi đảo sang đám hội học sinh.
13:37Toàn hot boy hot girl, nhan sắc đỉnh cao.
13:40Một thằng cầm gậy bóng chảy gõ sàn, nhét mép, thấy bọn tao mà không trào.
13:45Không biết phép tắc hả.
13:46Tôi nhận ra ngay, chương vĩ, công tử nhà chương thị, bạn thân Lý Thiên, hot boy top 3 của trường.
13:52Nhà nó xuống dốc lâu rồi, giờ bám váy Lý Thiên để giữ mặt.
13:55Tôi đứng giữa sảnh, một mình nhưng khí thế ngút trời, lạnh lùng hỏi lại, chào cậu.
14:01Cậu là nhân vật to cỡ nào?
14:03Chương vĩ nghe tôi nói, mặt cứng lại, nụ cười đông ná.
14:07Tôi bồi thêm, sao cầm rồi?
14:09Không phải đòi chào hỏi sao?
14:11Giới thiệu đi, để tôi biết gọi cậu là gì.
14:13Tôi tấn công rồn rập, không cho hắn cơ hội thở.
14:16Đến bố cậu đứng đây cũng không dám lên mặt với tôi.
14:19Cậy Lý Thiên chống lưng mà dám hống hách.
14:21Tiểu Hoa vội chen vào, giọng mềm như bún.
14:25Chị ơi, Vĩ nói đùa thôi mà.
14:27Chương vĩ nhìn nó, mắt sáng dỡ cảm kích.
14:30Lý Thiên thì mặt tối sầm, như sắp bùm nổ.
14:33Tôi cười khẩy, đùa à?
14:35Vậy tôi cũng đùa lại mỗi ngày, được không?
14:37Tiểu Hoa giả bộ sợ, Lý nhí, chị đừng vậy.
14:40Ai lớn hơn còn chưa biết, đừng gọi chị lung tung.
14:43Tôi chán trường, giọng đầy khinh niệt.
14:46Nhà tôi nuôi cô bao năm, câu no áo ấm.
14:48Vậy mà tôi bị ức hiếp, cô không giúp còn bênh người ngoài.
14:52Đúng là đồ ăn cháo đá bát.
14:53Tiểu Hoa nghe xong, nước mắt tuôn như mưa, khóc nước nở.
14:57Lý Thiên không chịu nổi, nắm tay xếp chặt, gầm lên.
15:00Cô quá lắm rồi, dám làm cô ấy khóc.
15:03Kịch hay vẫn còn dài, cứ từ từ mà xem.
15:07Cô cầm mùm lại, Lý Thiên gầm lên, mắt đỏ ngầu.
15:10Nếu tôi không phải con gái, chắc hắn đã vung nắm đấm thẳng vào mặt tôi rồi.
15:15Trần Phượng, tôi cảnh cáo cô, Tiểu Hoa là vị hôn thê của tôi.
15:19Cô dám động vào em ấy, đừng trách tôi không nể mặt.
15:22Tôi phì cười, tỉnh bơ hỏi, không nể mặt.
15:25Anh định làm gì tôi? Cho tôi bay màu khỏi thành phố à?
15:29Lý Thiên lường tôi, sát khí bốc lên ngùn ngụt, cô không muốn biết đâu.
15:34Ở cái đất này, đại thiếu gia nhà họ Lý chỉ cần phẩy tay là cả thế giới nghiêng ả.
15:38Nhưng xui cho hắn, danh sách động đực của hắn chắc chắn không có người nhà họ Trần.
15:43Tôi cười khùng khục, to đến mức cả đám trong phòng ngơ ngác.
15:46Vài đứa còn lén nhìn, kiểu con này chắc điên rồi.
15:50Họ quen nghe Lý Thiên lên giọng hống hách, nhưng tôi đâu phải loại dễ bị dọa.
15:54Đại thanh sụp từ đời tám hoánh, được gọi vài tiếng thái tử mà tưởng mình làm vua thật à.
15:59Tôi mỉa mai, làm mặt Lý Thiên đen như đít nồi.
16:02Hắn nghiến răng, tôi không nói lần hai.
16:04Tiểu Hoa vội nắm tay hắn, giọng mềm như bún.
16:07Anh Thiên, đừng giận.
16:09Chị ấy là con ruột nhà họ Trần, để em ở lại đã là may mắn lắm rồi.
16:13Em hiền quá nên mới bị bắt nạt.
16:15Lý Thiên dỗ nó, mắt xót xa như sắp khóc.
16:18Mấy con bạn thân Tiểu Hoa hùa theo, nhau nhau mới leo lên cảnh cao đã lên mặt.
16:23Thảo nào anh Quốc Anh dặn chăm sóc Tiểu Hoa, biết ngay con nhỏ này sẽ gây chuyện.
16:28Tôi ngớ ra, hóa ra anh trai tôi, Trần Quốc Anh, đứng sau lưng Tiểu Hoa, cưng nó đến mức sợ nó chịu một chút tủi thân.
16:36Tôi lệ lùng liếc ba đứa vừa lên tiếng, ánh mắt kiểu chúng mày là cái thá gì.
16:40Cả đám tái mặt, biết nếu tôi nhắm vào, chẳng ai dám bênh.
16:43Tôi nhét mét, hét cầm kiêu ngạo, bước thẳng tới sofa chính giữa.
16:48Lúc đi ngang Tiểu Hoa, nó khóc lóc thảm thiết, giả bộ vươn tay kéo tôi.
16:52Tôi nhíu mày, hất phát tay nó ra.
16:55Ai ngờ nó cố tình ngã nhào, lăn ngay vào lòng Lý Thiên.
16:59Tiểu Hoa đúng là cao thủ đóng kịch.
17:01Lý Thiên, bị tình yêu che mờ mắt, chỉ thấy nó bị hại.
17:04Hắn nổi điên, vung tay tát tôi một cái trời ráng.
17:07Cái tát mạnh đến mức tay tôi ủ đi, mặt sưng vù.
17:11Cả phòng hít hả, sốc tận óc.
17:13Tiểu Hoa núp sau lưng hắn, khóe miệng nhét lên đắc ý.
17:16Tôi sờ má, cười tươi, mắt lué lên tia hưng phấn, anh động thủ chức nhé.
17:21Chưa kịp để ai phản ứng, tôi lao vào như thú dữ.
17:25Một đòn quật Lý Thiên ngã lăn, tôi đạp thẳng vào chỗ hiểm, túm tóc hắn định đập xuống sàn.
17:30Cả đám hoảng loạn, la hét, dừng lại, chết người bây giờ.
17:34Họ xông vào kéo tôi ra, cũng may tôi chơi đủ rồi.
17:37Tôi buông tay, tỉnh bơ bước lùi, thả người ngồi phịch xuống sofa chính giữa, như nữ hoảng lên ngay.
17:43Tiểu Hoa thấy tôi rời đi mới dám bò tới, vừa khóc vừa gọi, anh Thiên.
17:48Lý Thiên quần quại dưới sàn, mắt chừng tôi, vừa giận vừa sốc.
17:52Hắn không ngờ mình thua một con nhỏ, lại còn bị tôi chơi bẩn.
17:55Công tử bột như hắn chỉ quen ý thế, đâu biết đánh nhau ngoài đời.
18:00Còn tôi, mỗi trận đánh là vì sống sót, phải đủ tàn nhẫn, đủ liều mới thắng.
18:05Nghe nói cái ghế này là ngai vàng của trường, ngồi sướng thật.
18:09Tôi chống tay, cười khoái trí.
18:11Áo rách toạc, mặt sưng, tóc dối như tổ quạ, nhưng nụ cười tôi thì điên rồ, làm cả đám thiếu ra tiểu thư kiêu căng ngậm mồm.
18:18Tiểu Hoa run run lên tiếng, chị, chị bắt nạt em chưa đủ, sao còn đánh anh Thiên, nhà họ Lý không tha cho chị đâu.
18:26Dọa tôi à, sợ quá đi, tôi vỗ ngực, giọng mỉa mai, học sinh đánh nhau, trường xử sao nhỉ.
18:33Trước mặt cả đám, tôi bấm số hiệu trưởng, alo, Lý Thiên đánh tôi.
18:38Giọng hiệu trưởng run lầy bầy, tiểu thư trần không sao chứ.
18:41Có hiểu lầm gì không?
18:43Không hiểu lầm, tôi cũng đánh lại rồi.
18:45Tôi cúp máy, cả phòng nhìn tôi như nhìn người ngoài hành tinh.
18:49Trần Quốc Anh đứng về phía tiểu Hoa, còn tôi, dù là con ruột, chẳng được cường.
18:54Vậy mà tôi dám đánh thái tử ra nhà họ Lý, không hòa giải mà còn làm to chuyện.
18:59Hai nhà trần Lý đánh nhau, trường không dám chậm trễ, lập tức gọi phụ huynh và bác sĩ tới.
19:04Tiểu Hoa khóc lóc trước mặt Lý Thiên, tại em, nếu không chị với anh đã không đánh nhau.
19:08Lý Thiên dự dàng lau nước mắt nó, không phải lỗi em.
19:13Cô ta động vào em trước, anh không cho phép ai làm em tổn thương.
19:17Tôi trợn mắt, động cái gì?
19:19Tôi chỉ hất tay nó ra, nó có bị thương đâu.
19:22Lý Thiên ỉ thế thái tử, bắt nạt người khác là chuyện thường, nhưng ai dám chống lại thì hắn coi là tội chết.
19:27Mẹ Lý Thiên, bà Lý, xuất hiện, bà đang shopping gần đó, nghe tin xong vẫn tỉnh bơ, chắc mẩm con trai mình không bao giờ thiệt.
19:36Nhìn bà bước vào, cả đám nín thở, chờ xem drama tiếp theo.
19:40Bà Lý vừa xuất hiện, Lý Thiên đã ngồi ngay ngắn trên sofa, mặt mũi tỉnh bơ như chẳng hề bị tôi đập cho tôi tả.
19:47Còn tôi, nửa mặt sưng như cái bánh bao, tóc dối như vừa bị bão quét, trông đúng kiểu sát thủ điên loạn.
19:54Bà Lý nhíu mày, liếc con trai, A Thiên, sao mày ra tay nặng thế?
19:58Chuyện gì đây?
19:59Người ta là con gái ruột mới tìm về của nhà họ Trần, không phải hạng soảng đâu.
20:04Lý Thiên mặt đen như đít nồi, cô ta đánh con chẳng nhẹ nhàng gì.
20:08Bà Lý sốt sáng, mày bị thương đâu.
20:11Hắn cứng họng, vì tôi toàn nhắm vào chỗ hiểm, đau điếng nhưng chẳng để lại dấu vết rõ ràng.
20:15Hắn chỉ biết chừng tôi, gần rọng, đồ hèn hạ.
20:19Tôi nhét mép, thầm nghĩ, hèn hạ.
20:21Ồ, rồi may sẽ thấy tao còn hèn hạ hơn nữa.
20:25Tiểu Hoa vội chen vào, mắt rưng rưng, dì Lý ơi, tại con hết.
20:29Anh Thiên bên con nên mới đánh chị ấy.
20:32Lý Thiên lập tức phủ nhận, không liên quan đến em.
20:35Cô ta bắt nạt em trước.
20:36Bà Lý nhìn cảnh này, hiểu ngay vấn đề.
20:39Con trai bà vì Tiểu Hoa mà nhúng tay vào drama nhà họ Trần.
20:42Bà lườm Lý Thiên cháy mặt, rồi lo lắng chạy sang tôi, hỏi bác sĩ, cháu nó sao rồi.
20:48Bác sĩ báo, bị tát mạnh, u tai tạm thời.
20:52May không thủng màng nhĩ, nhưng cần theo dõi.
20:54Bà Lý quay lại, đâm Lý Thiên mấy phát, nhưng rõ ràng chỉ là diễn.
20:58Tiểu Phượng, dì thay A Thiên xin lỗi cháu.
21:01Về nhà, dì với bố nó sẽ cho nó no đòn.
21:04Đúng lúc đó, mẹ tôi, Lý Ngọc Lan và anh trai Trần Quốc Anh hối hả chạy vào.
21:09Họ lao thẳng tới Tiểu Hoa, lo lắng kiểm tra từ đầu đến chân, thấy nó không sao mới quay sang Lý Thiên, rồi cuối cùng mới liếc tôi.
21:17Tiểu Phượng, mặt con sao vậy?
21:19Mẹ tôi hỏi, giọng lo lắng.
21:21Tiểu Hoa lập tức khóc nức nở, nắm tay mẹ, mẹ ơi, tại con.
21:26Nếu không vì con, anh Thiên với chị đã không đánh nhau.
21:29Lý Thiên vội chen vào, cô ta động tay với em trước, em đừng tự trách.
21:33Anh tôi nghe vậy, mặt tôi sầm, lường tôi, Trần Phượng, em đừng quá đáng.
21:38Mẹ tôi thở dài, thất vọng, Tiểu Phượng, mẹ đã bảo con rồi, con với Tiểu Hoa đều là con mẹ.
21:44Sao con cứ nhắm vào Tiểu Hoa?
21:46Cả nhà đứng về phía Tiểu Hoa, đám học sinh xung quanh nhìn tôi, kẻ cười đều, kẻ thương hại.
21:52Bà Lý đứng một bên, tỉnh bơ như đang xem phim.
21:55Tôi vỗ tay, cười khẩy, Tiểu Hoa, diễn xuất đỉnh thật.
21:59Đáng lẽ cô nên đi đóng phim, học múa làm gì?
22:02Tiểu Hoa giả bộ tủi thân, em không diễn, sao chị nói em thế?
22:06Nó lướt anh tôi, cầu cứu, anh tôi định bênh thì bị tôi cắt ngang.
22:11Im mồm, tôi gần giọng, lướt anh trai, tôi cho mấy người nói đủ rồi.
22:16Giờ tới lượt tôi, 5 phút thôi, tôi lại lùng mở đoạn ghi âm từ giờ nghỉ trưa.
22:21Giọng một đứa hỏi Tiểu Hoa, cô ta là ai?
22:23Người nhà cậu à?
22:25Tiểu Hoa đáp tỉnh bơ, chó con mới nhặt về thôi.
22:27Tôi hất tóc, để lộ nửa mặt sưng vù, mắt lạnh như băng, chó con là gì, ai giải thích xem.
22:34Cả đám im thiên thít, ai cũng biết chó con là biệt danh dành cho kẻ bị hội học sinh nhắm,
22:39bị cả trường bắt nạt đến mức phải bỏ học.
22:42Anh tôi và Lý Thiên Sốc quay sang Tiểu Hoa.
22:45Nó hoảng loạn, lắc đầu lia lia, nhưng ghi âm rõ mồn một, cãi sao nổi.
22:49Mẹ tôi kinh hoàng, Tiểu Hoa, sao con nói Tiểu Phượng thế?
22:52Tôi mỉa mai, huyết thống đúng là kỳ diệu.
22:56Bố mẹ ruột cô gọi tôi là chó, cô cũng gọi tôi là chó con, giống nhau y đúc.
23:01Mẹ và anh tôi ái náy, nhưng vội ngăn, Tiểu Phượng, chuyện nhà mình, về nhà nói.
23:06Tôi cười khẩy, vừa nãy mắng tôi trước cả đám, có thấy sai đâu.
23:10Sao giờ bất lợi cho Tiểu Hoa thì bắt tôi im.
23:12Mẹ hiền, anh tốt của cô ta thật.
23:15Mẹ tôi tái mặt, cố giải thích, trong lòng mẹ, hai con như nhau.
23:19Tôi phốt lờ, tiếp tục, trước khi vào trường, tôi lướt diễn đàn.
23:23Tiểu Hoa là nữ vương, ai cũng mịn.
23:26Khi biết tôi là chó con, cả đám hào hứng nghĩ cách hành tôi để lấy lòng cô ta.
23:30Tôi dơ điện thoại, cho cả đám xem ảnh chụp màn hình nhóm chat, muốn vào nhóm không.
23:35Tôi xe link cho.
23:36Chẳng ai dám ho he.
23:38Tôi bật video camera an ninh, chỗ ngồi của tôi đầy sữa chua, sách xe tan tảnh.
23:43Tiểu Hoa ngồi sau, cười khoai trí nhìn đám bạn xe sách.
23:47Nhà họ Trần tốn tiền đuôi một con sói đội lốt cừu.
23:50Tôi vừa nói vừa tua video.
23:52Để tự bảo vệ, tôi công khai mình là con ruột nhà họ Trần.
23:55Tiểu Hoa không vui, dọa sẽ cho tôi biết ai mới là thiên kim thật.
24:00Cả đám hội học sinh ngây ra, lần đầu gặp kẻ thích giữ bằng chứng như tôi.
24:04Lý Thiên trừng Tiểu Hoa, mẹ tôi cúi đầu, anh tôi cứng họng.
24:08Tiểu Hoa run dày, biết mình hết đường chối.
24:11Drama này, tôi nắm chắc phần thắng.
24:14Sau vụ lùm xùm, Tiểu Hoa bỏ học giữa trừng, chạy biến ra ngoài.
24:18Giờ nghĩ lại, chắc chắn nó đi méch Lý Thiên.
24:21Nhắc đến Lý Thiên, tôi nhắc mép cười đều, rồi bật đoạn ghi âm trong điện thoại.
24:25Giọng một thằng vang lên, ai tìm cậu?
24:28Lý Thiên tìm, mau đến văn phòng hội học sinh, đến muộn là anh ấy nổi điên đấy.
24:33Cả đám nghe xong, mắt tròn xoe, sốc tận óc, cái này cũng ghi âm luôn.
24:38Tôi nhớ mày, tỉnh bơ, sống từng này năm, tôi không bao giờ ra trận mà không có vũ khí.
24:44Lời đe dọa, cảnh cáo, thậm chí cả sắc khí của Lý Thiên, tôi ghi lại hết, không thiếu một câu.
24:49Bà Lý, người tinh như cáo, nghe xong là hiểu ngay Tiểu Hoa liên tục đổ dầu vào lửa.
24:54Bị tôi lật tẩy, Tiểu Hoa hết đường chối, chỉ biết khóc lóc, giả bộ đáng thương.
24:59Chị ơi, em xin lỗi, em chỉ sợ thôi, sợ mọi người biết em không phải con ruột sẽ khinh em.
25:05Chị vừa về đã cướp phòng em, em sợ chị cướp hết tất cả, đuổi em đi.
25:10Nó khóc nước nở, nước mắt tuôn như mưa, từ nhỏ được cưng như trứng, hai ngày nay chắc khóc cả nước mắt cả đời.
25:17Mẹ tôi, Lý Ngọc Lan và anh trai Trần Quốc Anh mềm lòng ngay.
25:21Anh tôi quay sang, giọng dịu lại, Tiểu Phượng, anh hiểu rồi.
25:25Em bị oan, anh xin lỗi.
25:27Mẹ tôi chen vào, thôi, Tiểu Phượng, đừng nói nữa.
25:30Mẹ đưa con đi viện kiểm tra mặt.
25:33Nghe tới đây, tôi phì cười, rồi tỉnh bơ rút điện thoại, gọi cảnh sát ngay trước mặt cả đám.
25:39Anh tôi hoảng loạn, lao tới giật máy.
25:41Tôi chẳng ngần ngại, vung tay tắt anh cái trời ráng.
25:44Trong ánh mắt sốc của anh, tôi đọc rõ địa chỉ cho cảnh sát.
25:48Cúp máy, tôi lường anh, lạnh như băng, chuyện này chưa xong đâu.
25:52Rồi tôi quay sang Lý Thiên, gần rọng, anh nói tôi động tay với Tiểu Hoa trước, nên anh mới đánh tôi.
25:58Vậy nói đi, tôi động tay thế nào? Đánh nó, đá nó.
26:03Tôi hỏi rồn, khi thế áp đảo.
26:04Lý Thiên, dù kêu ngạo ngút trời, cũng bị tôi làm cho cứng họng, không biết đáp sao.
26:10Không nói được, để tôi nói.
26:12Nó kéo tay tôi, tôi hất ra, thế mà gọi là động tay.
26:16Tôi chỉ vào mặt sưng vù, giọng kích động, đây mới là động tay.
26:20Tôi bị đánh thế này, mà người nhà tôi chỉ biết bảo tôi ngậm mồm chịu nhục.
26:24Các người không cho tôi công bằng, cảnh sát sẽ cho.
26:27Tôi hét lên, nước mắt trào ra.
26:30Tôi luôn nghĩ mình mạnh mẽ, nhưng hóa ra, những ước ức vẫn đè nặng trong lòng.
26:34Tôi bướng bình quyết nước mắt bằng tay áo.
26:36Cả sảnh im phăng phắc, ai cũng bị khí thế của tôi dọa cho cầm nín.
26:41Mẹ tôi khóc, định nắm tay tôi xin lỗi, nhưng tôi gạt phăng, không thèm nhìn.
26:45Anh tôi nhìn tôi, mắt phức tạp, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng im dè.
26:50Tôi báo cảnh sát, bà Lý không thể đứng ngoài nữa, bước tới định xin lỗi thay con trai.
26:55Bất ngờ, tôi quay sang cảm ơn bà.
26:58Bà ngớ ra, cảm ơn gì?
27:00Tôi đáp, mắt đỏ hoe, vì gì là người duy nhất hỏi bác sĩ về vết thương của con.
27:05Con cảm ơn sự quan tâm của dì.
27:07Bà Lý dù bực vì tôi báo cảnh sát, thấy tôi thảm thế cũng mùi lòng.
27:11Tôi tiếc, nhưng Lý Thiên đã lớn, anh ta phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình.
27:16Bà Lý cứng họng, không biết nói gì thêm.
27:18Tôi ngừng đầu, kìm nước mắt, bước nhanh ra khỏi sành.
27:22Anh tôi đuổi theo, nắm tay tôi trước cửa thang máy, giọng bất lực, em nhất định phải làm to chuyện sao.
27:28Tiểu Hoa sai, anh biết, nó sợ em đuổi nó đi, nên mới ra tay trước.
27:32Về nhà, anh sẽ bắt nó xin lỗi em.
27:35Tôi giật tay ra, phủi phủi chỗ bị nắm như dính bẩn, đừng giả vờ nữa.
27:40Anh tốt nghiệp trường này, chó con nghĩa gì mà không biết.
27:43Anh tôi cầm nín, tôi tiếp, em trách anh với mẹ.
27:46Không, huyết thống kỳ diệu thật.
27:49Nếu anh bị tráo đổi, em cá anh cũng sẽ bảo vệ em gái nuôi như thế.
27:53Tôi bước vào thang máy, nhấn nút đóng cửa.
27:56Anh tôi định chen vào, tôi lạnh lùng, đừng dính vào tôi, nếu không tôi không kìm được miệng đâu.
28:02Thiên kim hào môn bị bạo lực học đường, thái tử nhà Lý bao che thiên kim giả đề tài này hot lắm đấy.
28:07Anh tôi sững sờ, dừng bước, cửa thang máy khép lại.
28:11Anh trai ngốc à, tôi biết tiểu hoa muốn phủ đầu tôi, nhưng mục đích của tôi với nó giống nhau thôi.
28:17Cả đám trên tầng thượng bị cảnh sát đưa đi.
28:19Đám thiếu gia tiểu thư được nuôi trong lụa lần đầu tiên nếm mùi đồn cảnh sát.
28:23Kết quả giám định, tôi bị thương nhẹ.
28:25Cảnh sát báo bà Lý, yêu cầu xin lỗi chân thành, nếu không hòa giải, Lý Thiên sẽ bị tạm giam.
28:31Tiểu hoa lo hơn cả bà Lý, năng nặc đòi Lý Thiên đi giám định, nhưng vết thương của hắn kín đáo quá, hắn lắc đầu, chỉ chừng tôi im lặng.
28:40Bà Lý kéo Lý Thiên tới xin lỗi, hắn mím môi, cứng đầu không chịu cúi.
28:44Mẹ tôi và anh tôi đứng cạnh, ra sức nói đỡ cho Lý Thiên.
28:48Drama này, xem ra còn dài.
28:50Hai nhà trần lý ngoài mặt thì thân như anh em, chẳng ai muốn làm mất lòng ai.
28:55Tôi ngồi triễn trệ trong phòng hòa giải, mặt lạnh như tiền, ai khuyên gì cũng mặc kệ, quyết không nhượng bộ.
29:01Chuyện này cuối cùng cũng đến tay hai ông chùm của hai nhà.
29:04Khi bố tôi, Trần Đại Phát xuất hiện, chán ông hẳn rõ vẻ tức giận.
29:09Trong mắt ông, việc tôi nhất định không tha cho Lý Thiên là hành động ngu xuẩn, thiếu suy nghĩ.
29:14Tôi vẫn giữ bộ mặt băng giá, nhưng vừa thấy ông, tôi lập tức tháo bỏ lớp giáp, mắt rưng rưng, khóc nước nở lao vào lòng ông.
29:21Bố ơi, cuối cùng bố cũng đến.
29:24Bọn họ bắt nạt con.
29:25Sự lật mặt nhanh như chớp làm mẹ tôi, Lý Ngọc Lan và anh trai Trần Quốc Anh đang khuyên nhủ đứng hình.
29:31Lúng túng như gà mắc tóc.
29:33Tôi vừa khóc vừa kể lề, giọng tủi thân, mắt long lanh nhìn bố.
29:36Trước đây con bị bắt nạt hoài, giờ có bố rồi, bố sẽ bảo vệ con, đúng không?
29:42Thái độ con gái rượu của tôi làm ông sướng rơn.
29:45Ông vỗ lưng tôi, giọng rượu như du, tiểu phượng chịu khổ rồi.
29:48Bố chắc chắn là chỗ rượu cho con.
29:51Bên kia, bố Lý Thiên đang mắng con trai xối xả.
29:53Lý Thiên mặt hàm hàm, liếc tôi với ánh mắt cam thủ lộ liễu, như muốn ăn tươi nuốt sống.
29:59Chắc đây là lần đầu tiên thái tử ra nhà họ Lý mất mặt thế này.
30:03Tôi giả bộ run dày, nếp vào bố, khóc lóc.
30:06Bố ơi, mắt anh ta đáng sợ quá, chắc chắn sẽ đánh con ở trường nữa.
30:11Bố Lý Thiên tức điên, đá con trai một phát, quát, xin lỗi ngay.
30:15Lý Thiên cứng đầu, nhất quyết không cúi.
30:17Thấy bố hắn định đá tiếp, bà Lý vội lao ra chắn, nó ưng bướng thế, ông đá cũng chẳng giải quyết được gì.
30:24Cảnh sát đề nghị tách chúng tôi ra, để hai bên từ từ khuyên nhủ.
30:27Bà Lý kéo Lý Thiên đi, đám còn lại cũng bị gọi ra ngoài.
30:31Phòng hòa giải chỉ còn tôi và bố.
30:33Tôi biết bố không thể vì tôi mà gây hấn với nhà họ Lý, nên khóc một lúc.
30:37Tôi bướng bỉnh quyết nước mắt, vén tóc để lộ nửa mặt xương vù, giọng tủi thân.
30:42Bố ơi, trên đời chỉ có bố thương con.
30:45Con không muốn bố khó xử, con đồng ý ký giấy hòa giải.
30:48Đứa con gái xù lông trước cả thế giới, nay vì bố mà chịu nhịn, làm ông mủi lòng.
30:53Tôi tiếp, giọng lo lắng, như bố ơi, không dạy anh ta bài học, về trường anh ta sẽ lại bắt nạt con.
31:00Mắt bố sáng rực, hiểu ngay ý tôi, yên tâm, bố sẽ khiến chú Lý phạt A Thiên, để nó không dám động vào con nữa.
31:07Con cáo già này nắm bắt nhanh như chớp.
31:10Ông ra ngoài nói chuyện với bố Lý Thiên một lúc, lúc về mặt tươi như hoa, chắc chắn kiếm được món hời.
31:15Nhà họ Lý phải bỏ tiền, con Lý Thiên về nhà sẽ bị phạt nặng.
31:19Về đến nhà, bố xem kỹ bằng chứng tôi đưa cho cảnh sát.
31:23Tiểu hoa lo đến tái mặt, tay xiết chặt, mắt ngân ngấn nước.
31:27Hiểu rõ mọi chuyện, bố mang nó một trận tơi bời, khóa thẻ ngân hàng, bắt xin lỗi tôi.
31:32Nó là viên ngọc ông cưng từ nhỏ, dù thất vọng nhưng ông chưa đến mức bỏ rơi.
31:37Tôi cưng rắn, không chấp nhận lời xin lỗi, con không muốn bố khó xử, nên không trí cứu.
31:42Nhưng cô ta cướp thân phận của con, hưởng cuộc sống này.
31:45Cả nhà là ân nhân của cô ta, mong cô ta đừng ăn cháo đá bát nữa.
31:49Tiểu hoa nghe xong, mặt trắng bệch, nước mắt trực trào.
31:53Anh tôi không nhịn nổi, bênh vực, tiểu hoa xin lỗi rồi, em cần gì nói cay nghiệt thế.
31:58Tôi cười khẩy, cay nghiệt, tôi còn thua anh.
32:01Hội học sinh xỉ nhục tôi, chẳng phải vì anh lên tiếng trước sao.
32:05Anh tôi cứng họng, muốn cãi nhưng chẳng nói được gì.
32:08Tôi chán dây dưa, lấy cớ mệt, về phòng.
32:11Đến giờ ăn tối, tiểu hoa gõ cửa gọi tôi.
32:15Vừa thấy tôi, mắt nó tué lửa, vào trường đã ghi âm, cô cố ý đúng không?
32:19Đồ đàn bà độc ác, tính kế hết bọn tôi.
32:22Tôi cười, thò tay vào túi áo nó, lôi điện thoại ra đúng như dự đoán, nó đang ghi âm.
32:28Tôi bấm dừng, cười đến mức phải dựa vào cửa, đồ ngu.
32:32Biết tôi là ai rồi, sau này kẹp đuôi lại, bớt rửa trò trước mặt tôi.
32:36Tôi ném điện thoại cho nó, nó lường tôi, nhến răng.
32:40Tôi nhún vai, làm thiên kim mười mấy năm, vậy mà vẫn phải dựa vào đàn ông để đấu với tôi.
32:45Vô dụng thật.
32:46Tôi đóng sầm cửa, tung tăng xuống lầu.
32:49Trên bàn ăn, tiểu hoa gión rén, thỉnh thoảng liếc tôi mới dám gắp thức ăn, làm mẹ và anh tôi sót ruột.
32:55Bố tôi cũng không đành lòng, gắp thức ăn cho nó, ở nhà mình, thích gì cứ ăn.
33:00Tiểu hoa xúc động gật đầu, định nói gì thì tôi cắt ngang.
33:03Bố ơi, con muốn vào hội học sinh.
33:05Tiểu hoa sững sờ, tay cầm đũa xiết chặt đến trắng bệch.
33:10Bố gật ngay, được, bố sắp xếp.
33:12Nhà họ trần đầu tiên tấn vào trường, chuyện này chỉ là cái búng tay.
33:16Tôi và tiểu hoa đều thành phó chủ tịch hội học sinh.
33:19Khác biệt là nó tự nguyện làm phó, còn tôi tạm chưa thay được Lý Thiên vì thiếu kinh nghiệm.
33:24Trường này như xã hội thu nhỏ.
33:26Trước kia, đám học sinh bắt nạt tôi để nịnh tiểu hoa.
33:30Giờ biết tôi là thiên kim thật, chúng quay sang nịnh tôi.
33:33Tôi không chấp nhạt chuyện cũ, thu nạp đàn em, nhanh chóng xây thế lực riêng.
33:37Tôi học tiếng Anh như điên, thuê huấn luyện viên golf, tennis xị nhất, quyết không để thua kém ai.
33:43Tôi cày cuốc mỗi ngày, từ học hành đến tập golf, tennis, bận rộn như con thòi.
33:48Gần đây, mẹ tôi, Lý Ngọc Lan, cứ tìm cách làm lành, nhưng tiểu hoa lúc nào cũng kè kè bên, suối bậy, xuyên tạc, khiến mẹ tôi lần nào cũng bị rắt mũi.
33:58Nhiều lúc tôi thấy phí thời gian, lời mẹ nói tôi còn chẳng buồn nghe hết.
34:02Anh trai tôi, Trần Quốc Anh, kêu ngạo ngút trời, thỉnh thoảng hỏi han vài câu cho có lệ.
34:07Tôi đáp qua loa, chả muốn dây dừa.
34:10Sau vụ bị tôi lật tẩy, tiểu hoa ngoan lạ, ra sức làm nũng, lấy lòng cả nhà.
34:15Nó cố hàn gắn với nhà họ Trần, không quên khoe khoang sự cưng chiều trước mặt tôi.
34:20Đám bạn trong trường bất bình thay, nhưng tôi kệ.
34:23Tiểu hoa lớn lên trong nhung lộ, được cả nhà yêu thương.
34:26Tôi chẳng thể thay thế tình cảm đó, dù họ ai náy với tôi, trong lòng vẫn nghiêng về nó.
34:32Ngày ngày đầu đá với tiểu hoa vừa ngu vừa tốn thời gian.
34:35Sự ai náy của họ nên dùng cho việc gì đáng giá hơn.
34:37Hôm đó, tôi tình cờ đụng Lý Thiên và tiểu hoa ở câu lạc bộ tennis.
34:42Tôi giả lơ, định chuồn, như Lý Thiên gọi giật lại, trần phượng.
34:47Giọng hắn lạnh tanh, mắt tué lửa.
34:49Tôi sẽ không đính hôn với cô.
34:51Vị hôn thê của tôi chỉ có tiểu hoa.
34:53Tôi liếc qua, thấy tiểu hoa đứng cạnh, mắt ngân ngấn lệ, giả bộ thảm.
34:57Chị, xin đừng chia rẽ bọn em.
34:59Tôi hiểu ngay, đây chẳng phải ngẫu nhiên.
35:02Chúng cố tình tìm tôi gây sự.
35:04Chuyện nhà họ Lý muốn đổi đối tượng kết hôn nằm trong dự đoán.
35:08Họ nhắm tới cổ phần hồi muôn của con gái nhà họ Trần.
35:11Dù tiểu hoa vẫn được nuôi, nhưng nó được chia bao nhiêu thì còn mù mờ.
35:15Tôi không ngờ chuyện này đến sớm thế.
35:17Tôi với tiểu hoa mới lớp 11, vội gì mà đính hôn.
35:21Tiểu hoa làm thiên kim bao năm, vậy mà không hiểu mục đích của nhà họ Lý.
35:25Chỉ biết chạy tới kiếm chuyện với tôi.
35:27Ngốc hết chỗ nói.
35:28Tôi hờ hững, hai người tìm tôi làm gì.
35:31Lý Thiên gần rọng, đừng giả vờ.
35:33Tôi cảnh cáo cô, dừng ngay mấy trò bẩn sau lưng chú Trần.
35:37Tôi phì cười.
35:38Hắn là thái tử nhà họ Lý mà không biết nhà mình nhắm tới cổ phần.
35:42Dù hắn ngốc thật hay giả vờ, tôi cũng chả quan tâm.
35:46Tôi nhìn tiểu hoa, cười khẩy, nhớ cho rõ tôi mới là con ruột nhà họ Trần.
35:51Còn cô, chỉ là thú cưng nhà tôi nuôi.
35:53Đừng mơ tới thứ không thuộc về cô.
35:55Cả hai bị chọc tức, mặt đỏ gay.
35:58Lý Thiên quát, tôi không đời nào cưới một đứa độc ác như cô.
36:02Vị hôn thê của tôi chỉ có tiểu hoa.
36:04Tôi khoái trí, đổ thêm dầu, đại thiếu gia Lý, nói xuông thì dễ.
36:08Có giỏi thì thuyết phục bố mẹ đừng đổi đối tượng đi.
36:11Hắn bị tôi chặn họng, mặt đen như mực.
36:14Trước khi đi, tôi còn ném lại, cố lên nhé.
36:16Tôi mong chờ tiệc đính hôn lắm.
Được khuyến cáo
1:28
|
Sắp Tới
1:08
1:07