- Hôm qua
Truyện Audio Hay || Đụng Nhầm Bà Đây Là Hết Đời || Thiên Thần Dắt Truyện
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Khi tôi đẩy cửa bước vào phòng riêng, những người có mặt ở đó đều sửa sốt.
00:03Về mặt tôi càng bình tĩnh bao nhiêu thì bầu không khí càng trở nên nặng nề bấy nhiêu.
00:07Chồng tôi, vị thái tử Hồng Kông, đang tổ chức sinh nhật cho cô người tình bé nhỏ của mình.
00:11Tôi nhìn xung quanh và thấy một nửa số người đến chúc mừng sinh nhật cô ta là bạn bè của Thẩm An, nửa còn lại là người của công ty.
00:16Nguyễn Duyệt Duyệt không có nhiều cơ hội gặp mặt tôi, sao có thể bỏ lỡ cơ hội mà đối mặt khiêu chiến với tôi như thế này.
00:22Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta trật nở nụ cười.
00:24Chị, nếu biết chị muốn đến thì em đã gửi thiệp mời rồi.
00:27Chị bí mật tới đây, người không biết còn tưởng chị đi ngàn dạm xa xôi đến để tìm chồng đấy.
00:31Bingo, cô nói đúng một nửa, tôi đến để bắt gian chồng tôi đấy.
00:34Cô ta cho rằng trước mặt Thẩm An, tôi không dám ra tay, đành phải hợp tác với hắn diễn cảnh vợ chồng chung sống hòa hợp.
00:40Cô ta ám chỉ rằng tôi là kẻ hèn nhát không có được được tình yêu của chồng rồi đành phải chịu đựng cảnh chồng đi ngoại tình.
00:45Nhưng cô ta đã hoàn toàn đoán sai.
00:46Tôi nhả nhã ngồi xuống ghế, liếc nhìn người đàn ông đeo kính bên cạnh.
00:50Vị này là anh trình của công ty bất động sản Cảnh Thiên phải không?
00:52Tôi nghe nói gần đây anh muốn tiếp quản quyền quản lý tài sản trung tâm mua sắm của tập đoàn Nhĩ ức.
00:56Không cần tăng ca sao, có vẻ không vất vả lắm nhỉ.
00:59Chuẩn bị sẵn sàng đi, tôi sẽ dành chút thời gian dành để tới xem một chút.
01:02Tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Nhĩ ức, vừa gọi điện, anh ta lập tức tạm biệt Thẩm An, cậu An.
01:07Tôi còn có việc phải làm ở công ty, tôi xin phép về trước.
01:10Hôm khác tôi sẽ mời một bữa tạ lỗi.
01:12Người đàn ông đeo kính biến mất trong nháy mắt.
01:14Tôi quay sang nhìn người đàn ông tóc húi cua và nói, khoản nợ công ty anh phải trả, một chút cũng chưa thanh toán.
01:19Dành dỗi quá ta, anh không lo lắng về việc liệu những nhân viên có được trả lương đúng hạn hay không sao.
01:23Mặt anh ta cứng đầu vì sự hãi, lập tức nói lời tạm biệt với Thẩm An.
01:27Tôi chật nghĩ ra có việc gấp chưa giải quyết xong, hôm khác chúng ta gặp nhau nhé.
01:30Một số người bạn khác của Thẩm An thấy tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho đến khi đạt được mục đích.
01:34Bọn họ cũng không dám đối đầu với tôi nên đều kiếm cớ rời đi.
01:37Thấy bạn bè của Thẩm An đều bị tôi đuổi đi.
01:39Nguyễn Duyệt Duyệt lập tức cầu cứu Thẩm An.
01:41Cô ta rơi nước mắt.
01:42An, sinh nhật em mỗi năm chỉ có một lần.
01:44Anh đã nói là không để em phải chịu an ức mà.
01:46Thẩm An cay đắng nhìn ta.
01:48Lục Minh Châu, cô đủ chưa?
01:50Đủ rồi thì mau quay về đi.
01:51Không tỏ ra mình yếu thế.
01:53Tôi nói, đừng ở trước mặt tôi cố tỏ ra mình là thùng rỗng nữa.
01:56Tôi sẽ không làm điều này.
01:57Chúng ta thỏa thuận rồi.
01:58Nếu anh vượt quá giới hạn, đừng trách tôi không giữ thể diện cho anh.
02:01Tôi cho phép cô ta tồn tại.
02:03Nhưng không có nghĩa anh có thể đưa cô ta thoải mái mua sắm miễn phí ở bất cứ trung tâm thương mại nào liên quan đến tập đoàn nhị ức.
02:08Tập đoàn nhị ức tham gia đầu tư vào hầu hết các cửa hàng và trung tâm mua sắm cao cấp ở Hồng Kông.
02:12Điều đó có nghĩa là anh ta chỉ có thể đưa cô người yêu bé bỏng của mình đi mua sắm trong các trung tâm mua sắm và cửa hàng nhỏ ở Hồng Kông.
02:18Hoặc rời khỏi đây.
02:19Thẩm An bị lời nói của tôi làm câm nín.
02:20Hắn không nói nên lời.
02:22Người mua giới của Nguyễn Duyệt Duyệt nhanh chóng bước ra để giải quyết ổn thỏa.
02:25Cô Lục, bữa tiệc hôm nay do tôi chủ trì.
02:27Mời cô ngồi dùng bữa.
02:28Xin bà đừng hiểu lầm.
02:29Cô vẫn luôn là công chúa cao quý nhất ở Hồng Kông của chúng ta.
02:32Cô có thể cho chúng tôi mặt mũi mà đến đây.
02:34Chúng tôi vô cùng cảm kích.
02:35Người mua giới này khá nhạy bén.
02:37Nhưng tôi không cho anh ta thể diện.
02:38Đơn giản là tôi chỉ không muốn cô ta có một sinh nhật vui vẻ thôi.
02:41Cô tự đi hay để nhân viên bảo vệ hộ tống.
02:43Thẩm An không ngờ tôi lại không để mặt hắn như vậy.
02:46Hắn mắng tôi.
02:46Hôm nay cô ép chúng tôi đi.
02:48Cả đời tôi sẽ không bao giờ quay lại ngôi nhà đó nữa.
02:50Tôi mỉm cười khinh bỉ.
02:51Thật tuyệt vời.
02:52Anh có thể rời khỏi Hồng Kông cùng với người mình yêu.
02:55Rời khỏi nhà họ thẩm và sống một cuộc sống vô tư màu hồng.
02:57Nếu anh thực sự làm được.
02:59Tôi thật sự ngưỡng mộ anh từ tận đáy lòng.
03:01Thẩm An căm hận chừng mắt nhìn tôi.
03:02Kéo Nguyễn Duyệt Duyệt ra ngoài.
03:04Hắn ta còn chưa bước tới cửa.
03:05Tôi gọi hắn lại.
03:06Nếu hôm nay anh không xin lỗi tôi.
03:08Anh biết hậu quả rồi đấy.
03:09Thẩm An dừng lại.
03:10Nguyễn Duyệt Duyệt không chịu bỏ cuộc.
03:12Anh là đàn ông.
03:12Còn sợ cô ta.
03:13Thẩm An do dự một chút.
03:15Sau đó cố gắng nặn ra câu cô phải đồng ý không đánh vào mặt tôi qua kẽ răng.
03:18Bởi vì cuộc sống vẫn phải tiếp tục.
03:20Việc ly hôn có vẻ không tốt chút nào.
03:22Tôi bước đến bên hắn ta.
03:23Dùng tay gạt tàn vương trên cổ áo hắn.
03:25Bố nhớ anh lắm.
03:26Khi nào có thời gian thì nhớ gặp ông ấy.
03:28Sau đó tôi gọi người quản lý vào và nói.
03:30Vứt hết đống đồ này đi.
03:31Đừng làm bẩn chỗ của tôi.
03:33Tôi là người nhà họ Lục.
03:34Một trong tứ đại gia tộc ở Hồng Kông.
03:35Là con gái duy nhất của Lục gia.
03:37Từ nhỏ đã là một cô bé đầy kiêu hãnh.
03:3922 tuổi.
03:40Tôi học xong bằng tiến sĩ về tài chính tại Cambridge.
03:42Và trở về làm người trợ lý đắc lực của bố tôi.
03:44Tôi và Thẩm An rất hợp với nhau.
03:46Nhưng tôi không thích hắn ta vì hắn không xứng.
03:48Tôi quyết tâm gả vào Thẩm ra.
03:49Tôi muốn trả thù cho người yêu của tôi và lật đổ toàn bộ nhà họ Thẩm.
03:52Nguyễn Diệt Duyệt là cháu gái xa bên nhà ngoại của Thẩm An.
03:55Người giàu có 5 thê 7 thiếp không phải là chuyện lạ.
03:57Nhưng trên pháp luật thì thê thiếp gì đó đều trở nên vô nghĩa.
03:59Cho dù Thẩm Phu Nhân đã mất nhiều năm rồi.
04:01Tình nhân vẫn là chỉ người ngoài mà thôi.
04:03Vì danh tiếng.
04:04Nhà họ Thẩm vẫn giữ chống vị trí Thẩm Phu Nhân.
04:06Không để người không có tiền và không có quyền có cơ hội.
04:09Dù là cố tình hay vô tình.
04:10Nguyễn Diệt Duyệt và Thẩm An đã tìm thấy nhau ở tuổi 15 và yêu từ cái nhìn đầu tiên.
04:14Một ngày Thẩm An và Nguyễn Diệt Nguyệt lái chiếc ô tô phóng nhanh và đã đâm chết người yêu tôi.
04:17Một người bạn của tôi có mặt ở đó kể rằng người yêu tôi bị đâm văng 5 mét rồi cả người D.O.P.M.A.N.H. xuống đất.
04:23Bạn tôi vốn định lao tới.
04:31Cảnh sát để trình báo nhưng cảnh sát không tìm thấy thi thể.
04:34Hơn nữa, ông Thẩm cũng có liên quan đến vụ việc.
04:36Cái chết của người yêu tôi đã bị giàn dựng.
04:38Cho đến bây giờ, ngoại trừ Thẩm An và Nguyễn Diệt Duyệt thì không ai biết anh đang ở đâu.
04:42Cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu năm ngoái đã ảnh hưởng nặng nề đến công việc kinh doanh của nhà Thẩm ra
04:45nên tôi đã nhờ cha tôi chủ động hợp tác cùng Thẩm ra để vượt qua cơn khủng hoảng.
04:49Hơn nữa, trong 2 năm qua, 2 gia tộc càng trở nên hùng mạnh hơn.
04:52Chỉ có hợp tác thì Thẩm và Lục Gia mới có thể bất khả chiến bại.
04:55Thẩm An tỏ vẻ bất đắc dĩ, nhưng cha Thẩm lại cho rằng đó là chuyện trời tính.
04:59Năng lực của tôi ra sao thì cũng đã rõ như ban ngày.
05:01Hơn nữa, cha Thẩm cũng biết rất rõ Thẩm An là người mù quáng.
05:04Không thể chống đỡ được bức tường Thẩm ra.
05:06Nếu không có người đảm nhận, Thẩm ra sớm muộn gì cũng sụp đổ.
05:09Thẩm An cũng hiểu rõ, tình và tiền là 2 thứ khác nhau nhưng lại liên quan đến nhau.
05:12Không có tiền thì hắn sẽ không phải là thái tử.
05:15Không có tiền hắn làm sao có thể dễ dàng có người yêu và dỗ dành cô người yêu nghe lời hắn.
05:19Cha Thẩm có nhiều tình nhân và con riêng.
05:20Hơn nữa trong gia tộc chỉ có ông lập gia đình.
05:22Nếu không gánh vác nổi tập đoàn Nhĩ ức thì sẽ hoàn toàn rơi vào tay người khác.
05:26Tôi và Thẩm An đã tổ chức đám cưới hoành tráng nhất ở Hồng Kông.
05:28Truyền thông ngày hôm đó bùng nổ vì những video về đám cưới tráng lệ của chúng tôi.
05:32Thẩm An biết tôi là một người không dễ chọc vào kể từ đêm tân hôn.
05:35Trong phòng tân hôn, hắn thẳng thắn nói với tôi.
05:37Cuộc hôn nhân của chúng ta là do lợi ích.
05:39Gia đình ép buộc.
05:40Tôi không còn cách nào khác.
05:41Trong lòng tôi đã có người mình yêu.
05:42Mong cô có thể hiểu.
05:44Tôi mỉm cười gật đầu.
05:45Tôi đương nhiên biết gia đình chúng ta liên hôn là vì lợi ích.
05:47Hy vọng anh có thể nhớ rõ điều này.
05:49Tôi cũng có người trong lòng rồi.
05:50Sắc mặt hắn đột nhiên tái xanh.
05:52Tôi nghiêm túc nhất nhờ hắn.
05:53Bây giờ chúng ta đã đăng ký kết hôn.
05:55Đó không phải là một tờ giấy vụn.
05:57Tôi sẽ không can thiệp vào việc anh yêu ai hay đối xử tốt với ai.
05:59Nhưng anh phải tôn trọng địa vị của tôi.
06:01Thứ nhất, cô ta không được bước chân vào thẩm gia, công ty, biệt thự và không được hưởng lợi từ sản nghiệp của nhà họ thẩm.
06:07Thứ hai, cô ta không được gây ảnh hưởng gì đến danh tiếng của tôi.
06:10Thứ ba, cô ta không được can thiệp vào quyền lợi của con dâu nhà họ thẩm.
06:13Thẩm An cho rằng tôi chỉ nói vậy cho có nên ngày thứ hai sau đám cưới.
06:16Hắn ta dẫn Nguyễn Duyệt Duyệt đến trung tâm thương mại mua sắm để an ủi cô vì hắn không thể cưới cô ta.
06:21Tôi đọc được tin trên một bài báo lá cải.
06:23Nói rằng Nguyễn Duyệt Duyệt đang cặp kè với Thái tử Hồng Kông, người vừa mới tổ chức đám cưới và còn nói cô ta là một người có tư cách đạo đức hấp.
06:29Nguyễn Duyệt Duyệt hứng chịu hai tin đồn thất thiệt cùng một lúc.
06:31Đối với tình yêu đích thực, khi một bên lựa chọn kết hôn với người khác thì tình yêu đó không còn trong sáng nữa.
06:36Thẩm An muốn làm rõ rằng anh và Nguyễn Duyệt Duyệt mới là tình yêu đích thực.
06:39Nhưng trước khi hắn ta làm rõ, cha thẩm đã kịp thời dạy dỗ hắn, tắt hắn đến mức ngã xuống đất.
06:44Ngày thứ hai sau ngày cưới, nhà họ thẩm không dám tát vào mặt nhà họ lục.
06:47Nếu dám làm như vậy, cha tôi khiến Nguyễn Duyệt Duyệt biến mất vĩnh viễn.
06:51Sau đó, thẩm An nhận ra tôi không hề nói đùa với hắn.
06:53Năng lực làm việc của thẩm An kém xa tôi.
06:55Tôi đặc biệt quan tâm đến cha thẩm và lo liệu mọi việc.
06:58Ông dần dần giao quyền quản lý tập đoàn nhĩ ức cho tôi.
07:00Theo như những gì tôi biết, cha thẩm lo việc kinh doanh của nhà họ thẩm sẽ rơi vào tay một người phụ nữ chỉ biết hưởng thụ như Nguyễn Duyệt Duyệt nên đã chuyển nhượng một phần cổ phần của mình sang tên tôi.
07:08Tất nhiên, tôi đã hứa với ông rằng dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
07:12Sau khi bị tôi phá hỏng tiệc sinh nhật, thẩm An đưa Nguyễn Duyệt Duyệt sang Mỹ nghỉ dưỡng.
07:16Cha thẩm mấy lần gọi điện dục hắn quay lại.
07:18Nhưng hắn ta nhất quyết bắt tôi phải xin lỗi Nguyễn Duyệt Duyệt, nếu không hắn sẽ không bao giờ quay lại.
07:22Đương nhiên, cha thẩm cũng không dám nhắc tới chuyện này trước mặt tôi.
07:25Ông chỉ trách con trai mình vừa ngu rốt vừa nóng này.
07:28Cha thẩm gọi tôi lại.
07:29Con hãy nghĩ cách để đưa nó về cho ta.
07:31Tôi gật đầu.
07:32Bố yên tâm, con đã phái người đi tìm anh ấy.
07:34Tuần sau nhất định anh ấy sẽ quay lại.
07:36Tôi đã nhờ bạn tôi là Khương Tư Chiết để sắp xếp thẩm An.
07:38Khi quyền của tôi ở tập đoàn Nhi ức ngày càng lớn, thẩm An và Nguyễn Duyệt Duyệt ngày càng lạc đường một cách mù quáng.
07:43Những người quyền lực và giàu có ở Hồng Kông gần như không còn liên lạc với hắn ta.
07:47Những người quan tâm và tân bốc hắn ngày thường đều là những doanh nhân nhỏ thuộc tầng lớp trung lưu.
07:50Những người hy vọng sẽ có cơ hội hợp tác kinh doanh với tập đoàn Nhi ức hoặc có được lợi ích từ hắn.
07:54Khương Tư Chiết rất nổi tiếng trong giới Hoa Kiều ở Mỹ.
07:56Anh ấy có ý định đầu tư vào thị trường Hồng Kông nên đặc biệt tổ chức một bữa tiệc tối quy mô lớn quy tụ những người Hồng Kông ở Mỹ.
08:02Tất cả những nhân vật lớn thành công trong nhiều lĩnh vực đều được mời.
08:13Khương Tư Chiết nhìn thấy hai người, kinh thường nói, những người chỉ biết ăn uống, chơi đùa và hưởng thụ không nên đến đây, hai người đi hộp đêm có vẻ sẽ thích hợp hơn.
08:20Thẩm An tức giận nhưng không dám bộc lộ ra ngoài, đây là nước ngoài, không ai có thể dung túng cho hắn.
08:25Đặc biệt đối với những người như Khương Tư Chiết, anh có địa vị vững chắc ở đây, Thẩm An chỉ có thể nuốt nước bọt thầm chửi mắng trong lòng.
08:31Và chắc chắn rồi, hắn sẽ quay lại trong vòng một tuần.
08:33Hắn kêu quản gia nhắc nhở, cô chủ, cậu chủ đã về rồi, tôi đang đọc tài liệu trong phòng làm việc và thẳng nhiên đáp hát mờ mờ.
08:40Thấy tôi thờ ơ, quản gia lại hỏi, cậu chủ hiện đang ở trong phòng khách, cô chủ có muốn đi xem không ạ?
08:45Không cần, hắn tưởng khi hắn quay về, tôi sẽ vui mừng chào đón.
08:48Thấy tôi không muốn nói nhiều, quản gia đành phải rời đi.
08:50Một lúc sau, Thẩm An tức giận lao vào, chồng về đến nhà, làm vợ, cô không nên ra chào hỏi sao, cô thật không biết xấu hổ, không cho hắn một cái nhìn nào.
08:59Tôi trả lời hắn, tôi tưởng anh đã quên mất mình là ai, anh thậm chí còn không thực hiện đúng thỏa thuận nghĩa vụ của chồng mà còn nghĩ đến việc sử dụng quyền của chồng.
09:06Thẩm An, tôi không phải loại sẽ phải ý lại vào anh, anh có thể tùy ý chiều cô người yêu của mình.
09:10Tình yêu là một loại giao dịch đến từ hai phía, có qua thì phải có lại, hai bên đều phải hy sinh.
09:15Nếu chỉ là hợp tác để đạt được lợi ích thì chúng ta chỉ nói đến lợi ích mà thôi.
09:18Hắn không nói nên lời, tôi nổi tiếng trong giới về năng lực và sự điềm tĩnh của mình.
09:22Nếu không có tính cách như vậy thì làm sao tôi có thể giúp cho tập đoàn nhĩ ức nắm trong tay hầu hết các trung tâm mua sắm và lật ngược tình thế trước nguy cơ lâm vào khung hoảng.
09:29Con người không thể cùng lúc có tất cả, tôi hy vọng rằng mình có thể cứng rắn hơn.
09:32Tôi biết hắn thích sự dự dàng và ngoan ngoãn nghe lời của Nguyễn Duyệt Duyệt.
09:36Đó là bởi vì Nguyễn Duyệt Duyệt thích tiền của hắn, ý lại vào thực lực của hắn, và số tiền họ tiêu lạc của tôi kiếm cho thẩm ra.
09:41Thẩm An nhận được điện thoại của cha thẩm, hư một tiếng, xoay người đi ra ngoài.
09:52Cha thẩm đã nói gì đó khi gọi cho hắn.
09:53Về cơ bản, nhà họ thẩm phải dựa vào tôi mới có thể khiến hắn ngoan ngoãn hơn một chút.
09:57Trường hợp xấu nhất là hắn ngoại tình và có con riêng bên ngoài.
10:00Đây chính là tư cách đạo đức của người nhà họ thẩm.
10:02Cha thẩm đột nhiên nói, Minh Châu, sức khỏe của ta ngày càng xấu đi.
10:06Mong muốn lớn nhất của ta là có cháu nội.
10:08Việc có con sẽ trói buộc tôi ở cái nhà này lâu hơn.
10:10Tôi nhân cơ hội này đầy trách nhiệm cho thẩm An.
10:12Bố à, việc này một mình con không làm được.
10:14Vào đêm tân hôn, Nguyễn Duyệt Duyệt đã lái xe đâm vào cây để gọi thẩm An đến cũng như đưa ra lời thách thức với tôi.
10:19Cô ta nghĩ tôi sẽ buồn nhưng thực ra tôi phải cảm ơn cô ta.
10:22Ngủ với một kẻ giết người tôi sẽ nôn ra mất.
10:24Ngày hôm sau, tôi lợi dụng điều đó nói rằng đêm tân hôn hắn không hề nể mặt tôi và tỏ ý muốn ly hôn.
10:29Để thể hiện vị trí của mình trong lòng thẩm An, Nguyễn Duyệt Duyệt càng ngày càng kiếm cớ để hắn quan tâm đến cô ta.
10:34Tôi làm ẩm ý lên, sau đó lợi dụng nhà họ lục để gây áp lực với nhà họ thẩm.
10:38Để bồi thường cho tôi, cha thẩm đã giao quyền quản lý công ty vào tay tôi.
10:41Khi tôi đang bận rộn công việc, thẩm An đã đến chỗ của Nguyễn Duyệt Duyệt.
10:45Thời gian cứ trôi qua như vậy.
10:46Để An ủi tôi, cha thẩm đã đích thân dạy dỗ thẩm An.
10:49Trong khoảng thời gian này con không được đi đâu hết, ở nhà với Minh Châu.
10:52Thẩm An lần đầu tiên đáp ứng, được, bố, buổi tối.
10:55Hắn chủ động đến phòng tôi, nhưng tôi không bao giờ có ý định ngủ với hắn.
10:59Tôi và hắn đã kết hôn được hơn một năm, bây giờ ở cùng một chỗ, tôi cảm thấy hơi khó xử.
11:03Ngay khi hắn ta cởi áo khoác ra, tôi đã nói, ngủ riêng đi.
11:07Thẩm An sửng sốt một chút, câu mày nói, Lục Minh Châu, đừng không biết điều như vậy.
11:11Tôi đã chủ động tử tế, cô còn muốn cái gì?
11:13Tôi nhắc khóe miệng cười lạnh, thẩm An, anh thật sự cho rằng anh là miếng bánh ngon sao?
11:17Đối với Nguyễn Duyệt Duyệt anh là báu vật, đối với tôi thì không.
11:20Hắn không lộ ra vẻ yếu đuối.
11:22Sự tồn tại của Duyệt Duyệt cô đã biết từ lâu rồi, bây giờ nhắc tới cô ấy, cảm thấy thú vị sao?
11:26Vậy anh còn nhớ lời hứa trước khi kết hôn với tôi không?
11:29Có cần tôi nói lại cho anh nghe không?
11:31Không ai trong những gia tộc lớn ở Hồng Kông sẽ tiết lộ điều gì,
11:33nhưng hầu hết họ đều có suy nghĩ đứng đắn và ít nhất sẽ giữ thể diện cho người vợ trên pháp luật của mình.
11:38Lấy cha thẩm làm ví dụ, ngoại trừ đi công tác, ông ấy ở nhà từ thứ 2 đến thứ 6 và thỉnh thoảng đi ra ngoài làm việc.
11:44Ngược lại, cả năm thẩm An thỉnh thoảng mới về nhà, ai cũng biết điều đó.
11:47Nghĩ đến đây, hắn hơi cúi đầu, hiển nhiên là thấy mình đối lý.
11:50Khi anh học được cách tôn trọng tôi với tư cách là người vợ trên mặt pháp luật, chúng ta hẳn nói về chuyện con cái.
11:55Dù tôi đã nói thế nhưng hắn vẫn không hề xấu hổ mà nhất quyết đòi ngủ chung.
11:58Tôi nói chúc ngủ ngon rồi ngủ ở phòng khác.
12:00Tôi khóa cửa, lấy một bức ảnh ra, người trong ảnh đang cười như hoa nở mùa xuân.
12:05Mỗi ngày, để có thể ngủ ngon tôi luôn để ảnh của anh dưới gối.
12:08Nghe hạ thiên, cái tên này sẽ khắc sâu mãi trong cuộc đời tôi.
12:11Anh là trẻ mồ côi, học xong cấp 3 anh được nhận vào khoa tài chính của Đại học Hồng Kông nhờ sự giúp đỡ của những người tình nguyện.
12:16Lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau là ở một chuỗi cửa hàng quần áo của tôi.
12:19Đó là một thương hiệu nổi tiếng do tôi quản lý sau khi học xong và trở về nước.
12:22Tôi mặc quần áo nhân viên bán hàng bình thường và đến để khảo sát khách hàng.
12:26Nghe hạ thiên đến mua quần áo để đi phỏng vấn.
12:28Có lẽ vì tôi nói hơi nhiều nên mãi anh ấy mới ngại ngùng nói với tôi về yêu cầu trang phục.
12:32Anh học tài chính và có nền tảng vững chắc về phân tích thị trường.
12:35Tôi đã sửa những chi tiết của thương hiệu dựa trên góp ý của anh ấy và nhận được kết quả rất tốt.
12:39Sau đó, tôi đến thăm một người bạn ở Đại học Hồng Kông và tình cờ gặp anh ấy khi đang lạc đường.
12:43Anh đưa tôi đến tận nơi.
12:44Trên đường đi chúng tôi đã trò chuyện rất vui vẻ.
12:46Nghe hạ thiên không biết thân phận thực sự của tôi.
12:48Anh ấy chỉ nghĩ tôi là một cô gái bình thường và làm nhân viên ở cửa hàng quần áo.
12:52Khi ở bên anh ấy, tôi được làm chính mình và cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết.
12:55Trở về nhà, tôi nhớ đến anh và sau đó ngỏ ý mời anh ấy đi ăn tối như một lời cảm ơn.
13:00Rồi anh ấy đã tỏ tình tôi.
13:02Lời tỏ tình của anh đơn giản nhưng thực sự chân thành.
13:04Mức sống ở Hồng Kông rất cao.
13:05Anh nói sẽ làm việc chăm chỉ để cuộc sống của tôi bớt vất vả.
13:08Nghĩ đến đây lòng tôi đau như cắt.
13:10Tôi dựa vào những kỷ niệm đẹp khi ở bên anh để an ủi công việc bận rộn và cuộc sống miễn cưỡng của mình.
13:14Nhưng sau giây phút hạnh phúc sẽ là nỗi đau vô tận.
13:16Rõ ràng là tôi đã rất gần với hạnh phúc.
13:18Chỉ còn cách một bước nữa thôi.
13:20Hai ngày trước khi xảy ra tai nạn,
13:21Nghe Hạ Thiên dùng hết tiền tiết kiệm để mua một chiếc nhẫn kim cương và lên kế hoạch cầu hôn tôi.
13:25Để kiếm tiền, anh đi làm gia sư ở một khu biệt thự ở ngoại ô thành phố.
13:29Nhưng trên đường đi đã xảy ra chuyện.
13:31Chỉ còn một ngày nữa là anh ấy cầu hôn được tôi rồi.
13:33Thi thể anh biến mất.
13:34Chiếc nhẫn rơi bên đường được tôi tìm thấy.
13:36Buổi sáng sau khi tắm rửa sạch sẽ, tôi đến nhà hàng.
13:38Thẩm An đã đợi sẵn ở đó.
13:40Hắn mỉm cười với tôi.
13:41Minh Châu, sau này tôi sẽ làm tròn trách nhiệm của một người chồng tốt.
13:44Tôi mỉm cười lại với anh.
13:46Tôi chờ xem.
13:47Tôi đoán hắn đang phải áp lực từ khung tư chiết.
13:49Hắn không có năng lực và bị tất cả mọi người coi thường.
13:51Điều quan trọng nhất là nếu bị tôi dí,
13:53Nguyễn Duyệt Duyệt ngay cả việc tồn tại ở Hồng Kông cũng khó.
13:55Để loại bỏ trở ngại là tôi,
13:57bọn họ phải nắm được quyền quản lý công ty.
13:59Ăn sáng xong, Thẩm An theo tôi đến công ty.
14:01Hắn vui vẻ với Nguyễn Duyệt Duyệt đã sớm quên việc kinh doanh của công ty.
14:04Cha Thẩm yêu cầu hắn làm trợ lý cho tôi để làm quen với các dự án của công ty càng sớm càng tốt.
14:08Khi đang xem bản báo cáo dự án,
14:10điện thoại của hắn đổ chung liên tục.
14:12Hắn liếc qua màn hình điện thoại và lưỡng lự.
14:14Tôi biết là Nguyễn Duyệt Duyệt đang tìm hắn,
14:15nên tôi cố ý nhìn hắn chầm chầm,
14:17dùng ánh mắt cảnh cáo hắn không được ra ngoài cho đến khi tan làm.
14:20Hắn không còn cách nào khác ngoài nhấn nút từ chối cuộc gọi.
14:22Tôi còn đặc biệt thuê paparazzi lén chụp ảnh,
14:25sau đó đưa lên các trang thông tin giải trí.
14:27Đầu tiên là tin tôi và Thẩm An quấn khuyết không rời,
14:29sau đó là nói Thái tử đã biết quay đầu.
14:31Tôi và Thái tử không thể tách rời.
14:32Những ngày này, tôi tìm thật nhiều lý do và giao công việc cho hắn để giữ chân hắn.
14:36Trước mặt tôi hắn không dám liên lạc với Nguyễn Duyệt Duyệt,
14:38với tình cách của cô ta hẳn là sẽ rất bất mãn.
14:40Chỉ có sắp đặt sẵn như vậy, tôi mới có thể đạt được mục đích một cách suôn sẻ.
14:44Quả nhiên, trong vòng 2 ngày,
14:46tin tức Khương Tư Chết đi thăm Nguyễn Duyệt Duyệt ở nước ngoài bị tung ra.
14:49Tin đồn lan truyền rằng Thái tử và tôi đã làm hòa và Nguyễn Duyệt Duyệt phải tìm một nhà tài trợ khác.
14:53Danh tính của Khương Tư Chết đã được tiết lộ.
14:55Anh là một người nhập cư bên Mỹ,
14:56gia thế rất bình thường.
14:57Anh ta là một người làm việc rất chăm chỉ,
14:59tốt nghiệp chuyên ngành kinh doanh của Đại học Harvard và có tầm nhìn đầu tư rất nhạy bén.
15:02Anh ta có rất nhiều khoản đầu tư vào Hồng Kông,
15:04và Khương Tư Chết giống một vị vua không ngai vàng vậy.
15:07Sự giàu có của anh không để lộ ra ngoài và luôn giữ kín danh tính.
15:10Một số người ám chỉ Thẩm An cho rằng nhà họ Thẩm không phải là gia tộc lớn nhất ở Hồng Kông
15:14và Thái tử Hồng Kông chỉ là cái tên Xuông, có tiếng mà không có miếng.
15:17Tôi đồng ý với điều này.
15:18Tiếng tâm của nhà họ Thẩm tất cả đều là do thổi phồng lên.
15:21Cha Thẩm có một người vợ và hai người tình.
15:23Việc này đã trở thành chủ đề bàn tán từ 10 năm trước.
15:25Mua đầu mảnh đất chục tỷ,
15:26tặng người ta tượng dòng vàng giá vài trăm triệu,
15:29Thẩm An mua xe thể thao phiên bản giới hạn duy nhất trong nước, v.v.
15:32Danh hiệu Thái tử Hồng Kông bị giới truyền thông phong tỏa.
15:34Ít người trong giới thừa nhận,
15:35những người có năng lực thực sự lại không muốn ra mặt tranh cãi.
15:38Cây to đón gió thì nên giữ gìn và trân trọng.
15:40Chỉ sau khi thực sự nắm được số liệu tài chính của nhà họ Thẩm,
15:43tôi mới hiểu được tình hình thực tế.
15:44Tài chính của Thẩm ra thực sự không bằng gia đình tôi.
15:47Lục ra không có nhiều cơ sở kinh doanh ở Hồng Kông.
15:49Bố tôi từ lâu đã chuyển trọng tâm kinh doanh sang Anh.
15:51Vì vậy, trong mắt người ngoài,
15:53gả vào nhà họ Thẩm là tôi đã một bước trèo cao.
15:55Tôi và Thẩm An đi dự tiệc tối.
15:57Người tổ chức bữa tiệc này là một luật sư rất nổi tiếng ở Hồng Kông.
16:00Nghe có vẻ khiêm tốn nhưng hầu hết tất cả những người đến tham dự đều là những thiếu gia,
16:03tiểu thư có tiếng ở Hồng Kông.
16:05Tôi mặc một chiếc váy lộng lẫy xuất hiện.
16:06Bên cạnh còn có Thẩm An.
16:08Lúc này Nguyễn Diệt Duyệt đang hát trên sân khấu với tư cách khách mời biểu diễn.
16:19Nhưng trong giới giải trí tuy tài giỏi nhưng trong mắt giới tài việt,
16:21họ chỉ là thú vui mất thời mà thôi.
16:23Tôi nhìn Nguyễn Diệt Duyệt nắm chặt tay thành nắm đấm.
16:25Cô ta không bao giờ muốn mình rơi vào hoàn cảnh như lúc này.
16:28Tôi là khách còn cô ta là người phục vụ.
16:30Nguyễn Diệt Duyệt chuyển sự chú ý sang Thẩm An.
16:32Hy vọng anh có thể giúp cô ta thoát khỏi tình huống xấu hổ này.
16:34Thẩm An dùng ánh mắt đau khổ nhìn Nguyễn Diệt Duyệt.
16:37Hắn đang định bước đi.
16:38Tôi liền đặt tay lên vai hắn.
16:39Thấp dọng nhắc nhở.
16:40Nếu còn muốn giữ thể diện cho Thẩm ra,
16:42còn muốn có chỗ đứng trong cái vòng này thì nhịn đi.
16:44Hắn đã phải chịu đựng nỗi nhục nhã khi không được chào đón.
16:47Đồng thời hắn cũng biết rằng việc không được công nhận ở giới thượng lưu
16:49sẽ khó chịu hơn cả việc tình yêu bị cấm cản.
16:51Lúc này, một thân ảnh cao gầy đi tới.
16:54Yêu nhã mỉm cười với Nguyễn Diệt Duyệt.
16:55Cô Nguyễn thật xinh đẹp.
16:56Không biết cô có đồng ý làm bạn đồng hành cùng tôi sau này có được không?
16:59Người tới không ai khác chính là Khương Tư Chiết.
17:01Thẩm An nhìn Khương Tư Chiết trong mắt đầy định ý.
17:04Tôi nhanh chóng an ủi.
17:05Anh Khương là khách của luật sư Hà.
17:06Thân phận không phải dạng vừa.
17:08Sau này có thể sẽ cần nhờ đến.
17:09Bình tĩnh đi.
17:10Đừng để sau này phải trả giá.
17:12Thẩm An hít sâu một hơi.
17:13Mứt cơn tức giận.
17:14Nguyễn Diệt Duyệt nhìn Khương Tư Chiết mắt sáng cả lên.
17:16Như thế cô ta đã tìm thấy một vị cứu tinh.
17:18Cô ta cười ngọt ngào.
17:20Tôi rất sẵn lòng.
17:21Khi Nguyễn Diệt Duyệt hát xong,
17:22Khương Tư Chiết đưa tay bàn tay lịch thiệp về phía cô ta.
17:24Khi nắm tay Khương Tư Chiết,
17:26cô ta chừng mắt nhìn Thẩm An.
17:27Như muốn nói với anh.
17:28Nếu anh không bảo vệ tôi thì tôi cũng không thiếu.
17:30Hắn không nhịn được.
17:31Sau khi trả hỏi một người chú xong,
17:33hắn lấy cờ đau bụng đi nhà vệ sinh rồi biến mất trong nhái mắt.
17:36Tôi biết hắn đi tìm Nguyễn Diệt Duyệt.
17:37Cô ta luôn ở bên cạnh Khương Tư Chiết.
17:39Nghe những lời khen ngợi cùng sự ngưỡng mộ anh ta.
17:41Cô ta giống như gà chó lên trời.
17:43Cây ngô đồng được chim phượng hoàng đậu.
17:45Thẩm An chỉ có thể đứng ngoài đợi,
17:46tìm kiếm cơ hội.
17:47Nguyễn Diệt Duyệt từ nhà vệ sinh đi ra.
17:49Hắn nhân cơ hội,
17:50nắm lấy cánh tay cô ta,
17:51kéo cô ta đến một góc vắng trong vườn.
17:53Tôi đi theo họ,
17:54chờ đợi thời cơ.
17:55Thẩm An tức giận nói,
17:56anh vì tương lai của hai chúng ta nên mới phải trở về nhà.
17:58Chỉ có khi nào đạp đổ được Lục Minh Châu,
18:00anh mới có cơ hội sửa sai.
18:02Anh vì em mà chịu nhục,
18:03em lại chạy theo thẳng.
18:04Không biết Khương Tư Chiết có cho Nguyễn Diệt Duyệt hy vọng nào hay không,
18:07nhưng thái độ của cô ta trở nên khách hí.
18:09Làm sao biết được anh có thật lòng hay không?
18:11Hay lại như hôm nay,
18:12anh công khai dẫn Lục Minh Châu tới gây áp lực cho tôi,
18:14coi tôi như con hề.
18:15Nếu không có anh Khương,
18:17tôi không biết giấu mặt đi đâu nữa.
18:18Thẩm An hiểu được suy nghĩ của cô ta,
18:20trong lòng rất bất an.
18:21Ngoan ngoãn về chờ anh,
18:22lát nữa anh tới tìm em.
18:24Nguyễn Diệt Duyệt không chịu buông con cá lớn Khương Tư Chiết,
18:26cô ta khoanh tay nói,
18:27anh đi đường anh,
18:34giọng điệu của hắn trở nên lạnh lùng đe dọa cô ta.
18:36Duyệt Duyệt,
18:37số phận của chúng ta đã sớm buộc chặt vào nhau rồi.
18:39Chúng ta,
18:40hai tay đều đã nhốm máu.
18:41Em không có quyền quyết định.
18:42Nguyễn Diệt Duyệt hất tay hắn ra.
18:44Đừng uy hiếp tôi,
18:45là anh giết người.
18:46Tôi cùng lắm chỉ là che đẩy giúp anh.
18:48Ai chết tôi cũng không biết.
18:49Đến phần của tôi rồi.
18:50Tôi đi tới.
18:51Giọng điệu khinh thường nói với Nguyễn Diệt Duyệt.
18:53Nếu ngươi đã lựa chọn làm người không liên quan
18:54thì ít nhất cũng phải có nhận thức của người ngoài cuộc.
18:56Nơi này không dành cho cô.
18:58Nếu anh ta biết ngươi là cháu gái đời thứ ba của nhà họ thầm,
19:00liệu có còn nhìn cô với con mắt như bây giờ không?
19:03Nguyễn Diệt Duyệt oán hận nhìn tôi.
19:04An cũng đâu có thích cô.
19:06Là cô vội cưới anh ta.
19:07Tôi chừng mắt nhìn thầm An.
19:08Hắn hứa sẽ không để địa vị.
19:10Vợ hắn trên pháp luật của tôi bị bất cứ ai xúc phạm.
19:12Thầm An rơi vào thế tiến không được.
19:14Lùi cũng không xong.
19:15Nguyễn Diệt Duyệt trong lòng đã sớm rung động với tiền và quyền của Khương Tư Chiết.
19:18Nếu bây giờ lại mất mặt, cô ta sẽ rời đi.
19:20Lập tức phủi sạch quan hệ với thầm An.
19:22Còn nếu hắn dám làm tôi mất mặt,
19:24lợi ích của hắn ở nhà họ thầm sẽ bị tổn hại.
19:26Hắn ta cuối đầu thấp xuống.
19:27Tôi thẳng nhiên cười cười.
19:29Anh ta yêu cô, nhưng anh ta chỉ có thể để cô làm người tình của mình.
19:32Dù thế nào đi nữa thì tôi vẫn là con dâu nhà họ thầm.
19:35Thấy thầm An không bênh mình,
19:36Nguyễn Diệt Duyệt suýt chút nữa bật khóc.
19:44Trong ánh sáng mờ ảo, cả người anh vẫn toát lên hào quang rực rỡ.
19:48Như nhìn thấy vị cứu tinh, Nguyễn Diệt Duyệt bước tới, giúp vào người anh.
19:51Anh, tôi không phải như cô ấy nói đâu.
19:53Giọng cô ta dịu dàng như nước, như muốn tan vào trong anh.
19:56Đây là chuyện của thầm ra, khiến anh phải chê cười rồi.
19:59Nhìn thấy thái độ tôn trọng và lễ phép của tôi đối với Khương Tư Chiết,
20:02Nguyễn Diệt Duyệt trong lòng chắn chắn rằng anh nhất định là chỗ dựa vững chắc nên muốn dùng điều này để xỉ nhục tôi.
20:06Cô ta tựa đầu vào ngực Khương Tư Chiết.
20:08Em thật may mắn khi có anh ở bên cạnh.
20:10Thầm An nhìn người phụ nữ mình yêu lao mình vào vòng tay người khác.
20:13Mắt hắn đỏ lên như muốn thiêu đốt hai người đối diện.
20:15Khương Tư Chiết liếp nhìn hắn và nói,
20:17Chỉ có người đàn ông bất tài mới làm tan vỡ trái tim của người phụ nữ.
20:20Anh, thầm An tay nắm chặt nắm đấm.
20:22Nhưng tôi đã giữ chặt tay anh ta lại, nói lời tạm biệt với Khương Tư Chiết.
20:25Chúng tôi còn có việc khác phải làm, không quấy dày hai người nữa.
20:28Tôi cầm cánh tay thầm An và kéo anh ta đi.
20:30Buổi tối trở lại biệt thự, thầm An nóng lòng muốn yêu đương với tôi.
20:33Có lẽ vì bị Nguyễn Duyệt Duyệt kích thích nên hắn ta muốn cùng tôi thể hiện tình cảm vợ chồng.
20:37Làm sao chuyện tốt như thế có thể xảy ra.
20:39Tôi không nhặt lại rác đã vứt.
20:41Điện thoại reo lên, tôi liền nhức máy.
20:43Nói vài câu rồi đi ra ngoài với lý do có chuyện gấp ở công ty.
20:46Thầm An có chút chán nản, không thể đẩy sang ngày mai sao.
20:49Không, anh không quan trọng bằng công việc của tôi.
20:51Trong công việc, những nỗ lực thực sự sẽ được đền đáp.
20:53Bây giờ dù anh có cho đi bao nhiêu, trái tim tôi vẫn sẽ không bao giờ hướng về anh.
20:57Tôi đi đến câu lạc bộ suối nước nóng tư nhân, vừa bước vào cửa.
21:00Người phục vụ ra tiếp đón đã cùng kính nói.
21:02Ông chủ đợi tiểu thư ở biệt thự Lâm Giang đã lâu rồi hả?
21:05Tôi đẩy cửa ra, trong phòng không thấy có một bóng người.
21:07Đang nghĩ ngợi thì có một cánh tay rắn chắc ôm lấy tôi từ phía sau.
21:10Lưng tôi áp vào một lồng ngực ấm áp.
21:12Khương Tư Chích cuối đầu hôn lên đỉnh tóc tôi.
21:14Tôi dùng cùi trò đẩy anh ra.
21:16Đừng như vậy, chúng ta không phải quan hệ kiểu đó.
21:18Khương Tư Chích không hài lòng.
21:19Anh biết em sẽ không thể quên cậu ấy trong một khoảng thời gian.
21:22Nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục.
21:23Em vẫn còn trẻ và em cần người có thể che chở cho em cả đời.
21:26Đúng, tôi cười khổ nói.
21:28Nhưng anh biết tính tôi mà.
21:29Tôi không thích mình trong một mối quan hệ cầu thả.
21:31Tôi bước tới quầy ba ngồi xuống và rót cho mình một ly nước.
21:34Khương Tư Chích báo cáo tình hình với tôi.
21:36Anh vẫn đang xử lý.
21:37Đừng lo lắng, mọi thứ sẽ sớm ổn thôi.
21:39Tôi tin rằng với sự quyến rũ và thân phận của anh.
21:41Sẽ khiến Nguyễn Duyệt Duyệt.
21:42Một người chỉ muốn tìm chỗ dựa và nguồn tài trợ cho bản thân.
21:45Sẽ bị anh mê hoặc.
21:46Nói xong, anh đi tới.
21:48Nhẹ nhàng ôm lấy eo tôi.
21:49Rõ ràng là anh đến trước.
21:50Tại sao em không yêu anh?
21:52Giọng anh nghe như đang phàn nàn.
21:53Nhưng cũng giống như đang cầu xin tôi.
21:55Năm 15 tuổi, tôi lần đầu gặp anh ta khi đi du học.
21:58Lúc đó anh ta vẫn còn là một sinh viên đại học nghèo.
22:00Tôi đến Harvard để thăm một người bạn.
22:02Khi đó anh đang đang chuẩn bị thực hiện dự án về một trang web giao đồ ăn tiện lợi cùng với một số bạn cùng lớp.
22:07Vào thời điểm đó, không ai có kỳ vọng về họ.
22:09Họ không có nguồn đầu tư và rất khó để phát triển.
22:11Tôi đã sẵn sàng đầu tư 1 triệu USD.
22:13Tôi không kỳ vọng về trang web mà anh ta làm.
22:15Nhưng tôi kỳ vọng về chính anh ta.
22:17Khương Tư Chích có một vùng kiến thức rất lớn.
22:19Đôi mắt sắc bén và tính cách không chịu thua trước sự thất bại.
22:21Tôi đã đúng.
22:22Trang web của anh ta đã thành công và phát triển rất nhanh.
22:25Nhưng anh ta không ủy lại vào sự thành công đó.
22:27Sau khi bán cổ phần của mình, anh bắt đầu thử sức với những lĩnh vực mới.
22:3010 năm sau, Khương Tư Chích trở thành nhà đầu tư nổi tiếng nhất phố Gôn.
22:333 năm trước, anh ta chuyển sang đầu tư phần lớn ở Hồng Kông.
22:36Tôi là ông chủ lớn và là đối tác bí ẩn của anh ta.
22:39Chỉ có anh ta biết rằng tôi là người sử dụng lao động lớn nhất ở thành phố Hồng Kông.
22:42Khương Tư Chích tỏ tình với tôi ngay khi tôi vừa tròn 18 tuổi.
22:45Nhưng tôi đã từ chối một cách dứt khoát.
22:47Tình yêu và hôn nhân là bến đỗ nơi tôi có thể sống không bị ràng buộc với bất cứ thứ gì.
22:51Người như anh ta, có thể làm chủ của những trung tâm mua sắm lớn như vậy thì tính cách hẳn là rất sâu sắc và khó đoán.
22:56Tôi không muốn ở bên người mà mình không thể đoán được suy nghĩ và cảm xúc như vậy.
22:59Nghe hạ thiên thì khác, anh ấy giống như dòng nước trong vắt.
23:02Ở bên anh ấy, tôi có thể là chính.
23:04Mình, thư thái thoải mái.
23:05Khi tôi đang cùng một nhóm giám đốc điều hành cấp cao đi kiểm tra trung tâm thương mại thì tình cờ gặp Khương Tư Chích và Nguyễn Duyệt Duyệt đang đi mua sắm.
23:11Hai người nắm tay nhau.
23:13Phía sau có mấy vệ sĩ trên tay đầy những túi lớn túi nhỏ.
23:15Đều là của Nguyễn Duyệt Duyệt.
23:17Tôi không muốn nhìn thấy mặt cô ta nhất lạ ở đây.
23:19Cô cần tôi nhắc lại điều xấu hổ này sao?
23:21Cô không được bước chân vào bất kỳ cơ sở kinh doanh nào thuộc tập đoàn Nhĩ ức.
23:24Cô ta vừa xấu hổ, vùi đầu vào trong ngực Khương Tư Chích.
23:27Em và Thẩm An đã chia tay từ lâu rồi.
23:29Anh ta lừa dối em trước.
23:30Hiện tại trong lòng em chỉ có anh.
23:32Anh nhất định phải giúp em.
23:33Cô ta bắt nạt em.
23:34Khương Tư Chích tuyên bố.
23:35Bây giờ cô ấy là của tôi.
23:37Tôi không có tư cách mua sắm ở đây sao?
23:39Đương nhiên là được rồi anh là khách quý của thẩm gia chúng tôi.
23:41Lúc nào chúng ta cùng nhau uống trà nhé?
23:43Thấy tôi rất khách khí với Khương Tư Chích.
23:45Nguyễn Duyệt Duyệt liền tìm cách hạ bệ tôi.
23:47Những gì cô vừa nói vừa rồi là coi thường tôi.
23:49Cô không phải nên xin lỗi tôi sao?
23:51Khương Tư Chích kéo cô ta vào lòng.
23:52Cô Lục.
23:53Tôi nghĩ cô nên xin lỗi cô ấy.
23:55Tôi cố ý làm ra vẻ mặt khó chịu.
23:56Nói với Nguyễn Duyệt Duyệt.
23:58Thực xin lỗi.
23:58Cô ta liền cười tươi như hoa vì lần đầu tiên chiếm được ưu thế trước tôi.
24:02Thẩm An giận dữ chạy lại.
24:03Nắm lấy tay tôi.
24:04Minh Châu.
24:05Anh vốn là một tên khốn nạn.
24:06Anh bị mù.
24:07Bị người phụ nữ Nguyễn Duyệt Duyệt đó lừa gạt.
24:08Hiện tại anh mới biết em mới chính là chân ái của cuộc đời anh.
24:11Em.
24:12Dù có từng là một kẻ khốn nạn đến thế nào nhưng bây giờ anh sẽ hết lòng cống hiến vào sự phát triển của thẩm gia.
24:17Nên em không phải lo lắng gì cả.
24:18Xem ra Nguyễn Duyệt Duyệt đã hoàn toàn bị Khương Tư Chích nắm thóp.
24:21Xét cho cùng.
24:22Anh ấy hơn thẩm An một chút về ngoại hình, năng lực và sự giàu có.
24:25Hơn nữa.
24:26Khương Tư Chích chưa bao giờ yêu đương với ai chứ đừng nói đến chuyện ngoại tình.
24:29Điều này sẽ khiến Nguyễn Duyệt Duyệt nghĩ rằng ta là người duy nhất được được anh ấy yêu.
24:32Tôi khẽ mỉm cười với thẩm An.
24:34Đứa con hoang đẳng không bao giờ có vàng trở về.
24:36Mong anh thành thật.
24:37Đừng để tôi thất vọng nữa.
24:38Hắn nắm chặt tay tôi.
24:39Không ngừng gật đầu.
24:40Từ nay về sau anh chỉ yêu mình em thôi.
24:43Sau khi nhận được sự tha thứ của tôi, thẩm An lập tức hỏi.
24:45Hôm trước nghe em nói chuyện với một số cổ đông.
24:47Công ty đang chuẩn bị thầu một dự án xây dựng Trung Hoa Paradise ở phía nam thành phố.
24:51Nghe trong tương lai đây sẽ là khu vui chơi giải trí lớn nhất ở châu Á.
24:54Hiện tại đối thủ cạnh tranh lớn nhất của chúng ta là tập đoàn thiên dược.
24:57Đúng không?
24:58Tôi gật đầu.
24:58Cổ đông lớn nhất của tập đoàn thiên dược là Khương Tư Chiết.
25:01Thẩm An cầu xin tôi.
25:02Minh Châu, giao dự án này cho anh được không em?
25:04Tôi có chút do dự.
25:06Đây là dự án chung giữa thẩm ra và lục ra.
25:08Khoản đầu tư 10 tỷ không phải là số tiền nhỏ.
25:10Hắn ta định đối đầu với Khương Tư Chiết trả thù cho tình yêu của mình.
25:13Tương lai của nhà họ thẩm và lục sẽ thuộc về hai chúng ta.
25:15Hãy để anh làm người phụ trách và em trợ giúp anh.
25:17Chúng ta hỗ trợ lẫn nhau chắc chắn sẽ không có vấn đề.
25:20Được, tôi tin anh.
25:27Không chỉ phải có nguồn tài chính vững mạnh mà còn phải có danh tiếng tốt.
25:31Xét cho cùng, trong thời đại truyền thông phát triển như bây giờ,
25:33danh tiếng sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến hoạt động của công ty.
25:36Để đánh bại thiên dược, theo gợi ý của tôi,
25:38Thẩm An đã mua chuộc một số trang báo và tung tin đồn rằng Khương Tư Chiết rửa tiền.
25:41Ông chủ đăng sâu là người Mỹ và cho phép vốn nước ngoài nhấn chìm thị trường trong nước,
25:45khiến kinh tế suy thoái.
25:46Khương Tư Chiết bị một số người yêu nước chửi rùa đuổi anh ta sang Mỹ.
25:49Anh ta bắt đầu giả vờ mệt mỏi trước mặt Nguyễn Duyệt Duyệt,
25:51sau đó tỏ vẻ đau đớn bắt đầu rời xa cô ta.
25:54Nói rằng vì tương lai của công ty,
25:55anh phải cưới một tiểu thư nhà giàu mới có thể giúp đỡ công ty.
25:58Nguyễn Duyệt Duyệt nghe được lời này liên hoảng sợ.
26:00Mãi cô ta mới tìm được mỏ vàng này,
26:02tuyệt đối không được cho người khác cơ hội.
26:04Cô ta muốn trở thành một phu nhân giàu có chứ không phải là kẻ thứ ba.
26:07Cô ta hỏi,
26:08Nếu em giúp anh đạp đổ thẩm ra và giành được dự án công viên giải trí,
26:11anh sẽ cưới em, đúng không?
26:13Khương Tư Chiết lắc đầu, giả vờ không tin.
26:15Một người bé nhỏ như em có thể làm được gì?
26:17Tôi không muốn em mạo hiểm vì tôi.
26:19Cô ta nói như đang kể công.
26:20Thẩm An đã gây tai nạn chết người và bí mật xử lý xác.
26:23Cảnh sát không tìm thấy thi thể và vụ án đã bị ém lại.
26:25Tôi biết thi thể ở đâu?
26:27Thẩm An là ca một ẻ giết người.
26:28Nếu có scandal như vậy, chúng ta sẽ không còn đối thủ cạnh tranh nữa.
26:32Khương Tư Chiết lo lắng nói,
26:33Chuyện này nếu bị bại lộ, em sẽ bị liên lị.
26:35Nguyễn Duyệt Duyệt yêu kiểu nói,
26:37Em nguyện ý vì anh mà chấp nhận làm như vậy, em không sợ.
26:39Cô ta nghĩ rằng mình chỉ là đồng phạm,
26:41chỉ cần Khương Tư Chiết tiêu chút tiền,
26:43cô ta sẽ không phải ngồi tù,
26:44cùng lắm chỉ bị người ta bàn tán.
26:46Cô ta nghĩ nếu lập được công lớn như vậy,
26:48Khương Tư Chiết nhất định sẽ cưới cô ta.
26:50Khi cô ta trở thành bà Khương,
26:51sẽ có vô số tiền để tiêu mà không cần phải làm gì,
26:53thậm chí có tiền án cũng không ảnh hưởng gì cả.
26:56Tôi tìm gặp Thẩm An,
26:56dùng giọng điệu trịnh trọng nói với hắn ta.
26:59Người mà tôi sắp xếp ở bên cạnh Khương Tư Chiết nói,
27:01Nguyễn Duyệt Duyệt sẽ tố cáo anh tội giết người,
27:03khiến thẩm ra sẽ bị bao trùm trong tay tiếng không thể vực dậy được.
27:06Tôi hỏi hắn,
27:07điều này có đúng không?
27:08Anh mau nói sự thật đi.
27:09Nếu chúng ta đi sai đường,
27:10thì thẩm ra sẽ không còn lối thoát nữa đâu.
27:12Hắn trần chờ,
27:13không dám nói.
27:14Tôi không cho hắn cơ hội nói,
27:15tôi từng bước tiến về phía trước và hét vào mặt hắn.
27:18Bây giờ chúng ta là một,
27:19cùng sống vinh hoặc cùng chết nhục.
27:20Tôi muốn anh nói ra sự thật,
27:22khó đến vậy sao?
27:23Tôi muốn cho hắn ta nghĩ rằng tôi đứng về phía hắn.
27:25Thẩm An gật đầu.
27:26Hôm đó Nguyễn Duyệt Duyệt nói muốn lái xe,
27:28thế là anh lái xe tới dãy núi phía nam.
27:30Hôm đó trời rất tối,
27:31cô ta lái nhanh.
27:32Sau đó xe đâm trúng người,
27:34anh và cô ta đều sợ hãi.
27:35Đó là một đường đèo không có người giám sát nên anh đã bỏ chạy.
27:38Sau đó anh luôn bất an.
27:39Khi lái xe quay lại,
27:40thấy người thì phát hiện người đó đã chết rồi.
27:42Anh nhớ lực pháp quy định chỉ cần không tìm thấy thi thể thì không thể khởi tố.
27:46Sau đó cho xác người kia vào cốp xe và trôn anh ta ở sau biệt thự của tôi.
27:49Tôi cầu mày,
27:50nếu cô ta tố cáo anh thì bước đầu cảnh sát sẽ tìm thi thể.
27:53Chỉ cần chúng ta chuyển thi thể đi trước khi cảnh sát đến,
27:55chúng ta có thể kiện cô ta về tội vô khống.
27:57Thẩm An đồng ý với cách làm của tôi.
27:59Hắn nắm tay tôi nói,
28:00đi thôi, anh làm ngay.
28:02Khi nhìn thấy thi thể hạ thiên,
28:03anh đã mục nát thành xương.
28:05Nhìn thoáng qua tôi đã nhận ra chiếc áo sơ mi trắng trên người chính là quà sinh nhật tôi tặng anh ấy.
28:09Thẩm An rục tôi,
28:10em ra xe lấy cái hộp qua đây,
28:12anh cho sườn vào.
28:13Tôi không nhúc nhít,
28:13chỉ lấy điện thoại di động ra,
28:15chậm rãi gọi,
28:16nói với người ở đầu dây bên kia.
28:17Đã tìm thấy thi thể rồi,
28:18các anh qua đây đi.
28:20Thẩm An tưởng tôi đang gọi người giúp đỡ.
28:21Một lúc sau,
28:22cảnh sát và vệ sĩ của tôi đã đến bao vây hắn ta.
28:24Hắn sữ sờ nhìn tôi,
28:26Minh Châu,
28:26em đang làm gì vậy?
28:28Đưa tiễn anh vào tù chứ còn gì nữa
28:29và tôi thông báo rằng tôi bảo đảm anh chắc chắn phải hứng chịu hậu quả xứng đáng với những gì anh đã làm.
28:33Tôi nói to từng chữ chỉ để hắn nghe rõ.
28:35Tại sao?
28:36Hắn gầm lên,
28:37không thể tin tôi phản bội của hắn.
28:39Anh đã giết người tôi yêu nhất,
28:40chỉ còn chút nữa thôi là chúng tôi,
28:41cưới được nhau rồi.
28:42Khi Thẩm An bị cảnh sát còng tay dẫn đi,
28:44hắn không vùng vẫy,
28:45hắn biết kết quả đã định,
28:47thậm chí ngay cả cơ hội cho hắn vùng vẫy cũng không có.
28:49Bác sĩ Pháp Y đã đến lấy hài cốt và tiến hành khám nghiệm tử thi để cung cấp bằng chứng cho việc tuyên án thẩm an.
28:54Nghe Hạ Thiên là một đứa trẻ mồ côi,
28:56không có người thân.
28:57Sau khi khám nghiệm tử thi xong,
28:58tôi sẽ hỏa táng xương của anh ấy và trôn cất anh ấy trong nghĩa trang mà tôi đã mua.
29:02Sau này,
29:02ở đó sẽ chỉ có hai chúng tôi.
29:04Nghĩa dịch duyệt bỏ chạy,
29:05cô ta bị Khương Tư chết ném ra khỏi cửa như một món đồ.
29:08Không đánh con chó chết đuối,
29:09cho dù tôi không ra tay thì những ngày tốt đẹp của cô ta cũng sẽ chấm dứt.
29:12Cô ta là đồng phạm của vụ giết người và cảnh sát đang chuyên lùng cô ta.
29:15Các nhà đầu tư của bộ phim truyền hình cô ta đang đóng vai chính cũng đang tìm kiếm cô ấy ta đòi bồi thường.
29:20Đối với một người đã quen với cuộc sống xa hoa được bao quanh bởi các vị sao,
29:23việc trở thành một con chuột lang còn khó chịu hơn cả cái chết.
29:26Tôi hỏa táng hài cốt của Nghe Hạ Thiên và Khương Tư Chết cùng tôi đến nghĩa trang.
29:29Đám tăng chỉ có hai người,
29:30Khương Tư Chết và tôi.
29:32Sau khi ra khỏi nghĩa trang và lên xe,
29:34Khương Tư Chết nắm chặt tay tôi,
29:35sau đó đưa lên môi hồ nhẹ.
29:36Minh Châu, Hạ Thiên đã được tìm thấy rồi,
29:39hy vọng em có buông cậu ấy.
29:40Anh nghĩ đây cũng là mong muốn của cậu ấy.
29:42Hẳn là Hạ Thiên hy vọng em có thể sống hạnh phúc cả đời.
29:45Vì vậy hãy cho anh một cơ hội đồng hành cùng em trong tương lai.
29:47Được không? Tôi hiểu.
29:48Tôi mỉm cười với anh ấy và nói.
29:508 giờ tối ngày kia, tôi đợi anh ở đài quan sát đỉnh Victoria.
29:53Tôi có một bất ngờ dành cho anh.
29:55Đó là nơi tốt nhất để ngắm cảnh đêm của thành phố cả.
29:57Trong mắt Khương Tư Chết hiện lên vẻ hưng phấn.
29:59Được, anh nhất định sẽ đến đúng giờ.
30:01Tôi đã lỡ hẹn với anh ta.
30:03Lúc đó tôi đang thư giãn trong phòng spa tư nhân.
30:05Kỹ thuật của nhân viên ở đây rất tốt.
30:07Tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
30:08Đã lâu rồi tôi không được ngủ thoải mái như vậy.
30:10Lúc tỉnh dậy đã là 8 giờ sáng.
30:12Tôi mở điện thoại và nhìn thấy tin tức đúng như mong đợi.
30:15Bông hoa hồng nổi tiếng của giới giải trí đã giết chết Khương Tư Chết,
30:17ông chủ đầu tư lớn nhất ở Hồng Kông, vì yêu và hận.
30:20Báo chí nói Khương Tư Chết đã dùng hết khả năng để cướp Nguyễn Duyệt Duyệt khỏi tay thái tử Hồng Kông.
30:24Sau đó cho đùa với cô ta còn xúc phạm và gây tổn thương.
30:27Nguyễn Duyệt Duyệt không muốn bị lừa.
30:28Hơn nữa cô ta đã bị buộc tội trước đó muốn lợi dụng anh ta làm chỗ dựa nhưng bị anh ta vứt bỏ.
30:32Sau khi giết Khương Tư Chết, cô ta thự thử bằng THUO CĐ.
30:36Không ai biết rằng tất cả đều từ tôi mà ra.
30:38Chính tôi đã giúp Nguyễn Duyệt Duyệt trốn thoát và nói với cô ta về sự tàn nhẫn và vô cảm của hai người đàn ông.
30:43Điều này đã kích thích sự hận thù ẩn sâu trong lòng của cô ta.
30:45Cô ta vốn có thể sống một cuộc sống xa hoa nếu dựa vào hào quang của giới giải trí.
30:49Nhưng cô ta đã bị hủy hoại hoàn toàn bởi hai người đàn ông.
30:51Nguyễn Duyệt Duyệt biết mình đã đi đến bước đường cùng.
30:54Khi ra tù, cô ta sẽ phải đối mặt với cuộc sống bị coi thường và nghèo khổ.
30:57Trong khi những kẻ xác nhân thực sự đã giết cô ta vẫn đang sống tự do và không hề bị ảnh hưởng.
31:01Sau đó tôi tiết lộ tung tích của Khương Tư Chiết cho cô ta.
31:04Và cô ta thực sự không làm tôi thất vọng.
31:06Tôi từ trong túi lấy ra một chiếc cúc vàng.
31:07Chiếc cúc này là của Khương Tư Chiết.
31:09Khi nghe hạ thiên chết, anh ấy đã nắm chặt chiếc cúc này trong tay.
31:12Người gián định pháp y nói với tôi rằng nguyên nhân thực sự dẫn đến cái chết của anh là do hộp sọ bị vỡ.
31:16Vết thương không phải do rơi xuống đất sau khi va chạm xe mà do bị ai đó đập vật nặng vào đầu.
31:21Trước đó Thẩm An khẳng định với tôi anh ấy bị đánh chết.
31:23Khi tìm được thì người đã không còn hơi ấm rồi.
31:25Chỉ có một khả năng, đó chính là nghe hạ thiên bị xe đâm không chết ngay lập tức mà bị người khác giết chết trong lúc Thẩm An chạy trốn.
31:31Cho nên khi Thẩm An quay lại, hắn đã lầm tưởng rằng người đó đã bị chính mình đâm chết.
31:35Người giới thiệu cho anh làm gia sư ngày hôm đó và đi cùng anh đến nhà học sinh chính là Khương Tư Chiết.
31:39Tôi vào thăm tù đích thân hỏi Thẩm An.
31:41Lúc gây tai nạn hắn ta chỉ hoảng sợ và khi xuống xe hắn không cầm bất cứ thứ gì trên tay.
31:45Chiếc cúc áo mà nghe hạ thiên nắm chặt trong tay đã là vật chứng chứng minh Khương Tư Chiết đã ở bên cạnh anh khi anh còn sống.
31:50Khương Tư Chiết luôn là một con người chú đáo.
31:52Không bao giờ để lộ sơ hở như vậy.
31:53Chỉ có thể khi hành động nhất thời không có tính toán.
31:56Nỗi ám ảnh của hắn về tôi đã giết chết người tôi yêu.
31:58Hơn một năm, tôi hoàn toàn không quan tâm đến tập đoàn Nhĩ ức nữa.
32:01Từ khi Thẩm An vào rù, nhà họ Thẩm sụp đổ chỉ sau một đêm.
32:04Ông Thẩm lên cơn đau tin và chết trong bệnh viện.
32:06Tôi đã li hôn với hắn.
32:08Hồng Kông là nơi chứa những kỷ niệm buồn của tôi.
32:10Để giúp tôi vượt qua, bố tôi đã chuyển tôi sang làm việc ở tập đoàn quản lý Anh Quốc.
32:14Tôi không biết sau này mình sẽ gặp những người như thế nào.
32:16Mình sẽ có những cảm xúc hay hạnh phúc như thế nào.
32:18Cái tên nghe hạ thiên và những ký ức đẹp đẽ mùa hè ấy sẽ đọng lại sâu trong tôi và không bao giờ biến mất.
Được khuyến cáo
1:08
1:07