Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm nay
Truyện Audio Hay || Bạn Thân Tôi Là Tiểu Tam Trong Nhà || Thiên Thần Dắt Truyện


#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Tôi là một cô vợ ngoan hiền, nhưng chồng tôi đã có bồ bên ngoài.
00:03Bạn thân tức giận mắng, ly hôn ngay đi, đàn ông hai chân đầy rẫy ngoài kia.
00:07Tôi lướt nhìn sợi dây chuyền trên cổ cô ấy cái mà cách đây không lâu vẫn còn trong giỏ hàng của chồng tôi rồi nhạt nhạt đáp.
00:13Người vừa giàu vừa hào phóng như anh ấy, không dễ kiếm đâu.
00:16Về nhà, tôi ôm chầm lấy chồng, giọng nũng nịu, chồng ơi, hay mình mua nhà cho con gái đi.
00:21Nhà mua rồi, vàng cũng có luôn nhưng bồ của chồng đòi công khai mối quan hệ.
00:25Tôi đành khóc lóc nhường chỗ, nhưng cũng không quên gom hết tiền mang đi.
00:28Sau này, chồng cũ tìm tôi xin tái hợp, chẳng phải chúng ta chỉ ly hôn giả thôi sao.
00:33Nhưng xin lỗi nhé, em không chịu được khổ đâu.
00:36Lục thập yêu người khác, tôi đã biết từ lâu.
00:38Một tháng trước, anh ta đứng ngoài ban công gọi điện.
00:41Lâm Kiều à, hồi đi học thấy cô ấy thật tuyệt, phóng khoáng, nhiệt huyết.
00:45Nhưng sau 20 năm làm nội trợ, còn lại gì của ngày xưa đâu.
00:48Bây giờ tôi mới hiểu, tôi vẫn thích phụ nữ độc lập hơn.
00:51Vợ ngoan chỉ hợp để nuôi như thú cưng thôi.
00:53Tôi không ra chất vấn, chỉ lặng lẽ nằm xuống giường.
00:56Cho đến khi cảm nhận được giường lún xuống, anh ta áp sát vào lưng tôi.
01:00Tôi mở mắt, nằm chọn một đêm dài, lòng trống rỗng.
01:03Thì ra khi đau đến cực hạn, con người chẳng còn cảm giác gì nữa.
01:06Lòng tin bao năm khiến lục thập không còn đề phòng tôi.
01:09Anh ta chắc chắn rằng tôi đã rời xa xã hội, đầu óc chậm chạp.
01:12Điện thoại đầy tin nhắn ám mụi, vô tư đặt ngay bên cạnh.
01:15Hoặc cũng có thể, anh ta chẳng thèm quan tâm đến phản ứng của tôi.
01:19Ly hôn rồi cô có thể làm gì?
01:21Còn ai muốn cô nữa?
01:22Không có tôi, cô chẳng là gì cả.
01:24Những câu thoại trong phim ngắn rẻ tiền vang lên từ điện thoại người qua đường.
01:28Nhất nào cũng đâm thẳng vào tim tôi.
01:29Tôi bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.
01:31Rốt cuộc tôi là ai?
01:32Hôm nay, bạn thân Phương Nghi hẹn tôi uống cà phê.
01:35Lục thập có người khác bên ngoài.
01:36Cậu biết chưa?
01:37Cô ấy nhìn tôi chầm chầm, vẻ mặt đầy quan tâm.
01:40Tôi khựng lại, mờ mịt nhìn cô ấy.
01:42Phương Nghi tưởng tôi sốc đến mức không nói được lời nào.
01:45Vội nắm chặt tay tôi, nghe tớ đi, ly hôn ngay.
01:48Ba chân thì khó kiếm, chứ hai chân thì đầy ngoài kia.
01:51Chúng ta xinh đẹp dãng dỡ, lo gì không kiếm được người tốt hơn.
01:54Tôi nhíu mày, tớ 40 tuổi rồi, thì đã sao?
01:57Giờ là thời đại của phụ nữ mạnh mẽ, cậu phải tin vào chính mình.
02:00Giọng cô ấy hơi cao, có vẻ hơi kích động.
02:03Tôi nhìn cô ấy đầy khó hiểu, ánh mắt dừng lại trên sợi dây chuyển trên cổ cô ấy.
02:07Ý hệt cái mà lục thập để trong giỏ hàng dạo trước.
02:10Tôi từng nghĩ đó là quà kỷ niệm ngày cưới của anh ta dành cho tôi.
02:13Nhưng hôm ấy, thứ tôi nhận được chỉ là một tin nhắn chuyển khoản 100 triệu.
02:17Muốn gì thì tự đi mua.
02:18Xin lỗi, hôm nay anh phải tăng ca, chắc không có thời gian đi cùng em.
02:22Hôm đó, tôi dọn sạch bàn ăn đầy thức ăn, rồi gọi cho con gái đang học đại học lục dĩnh.
02:27Ba con có bồ rồi, con nghĩ sao?
02:29Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu, rồi giọng ngạnh ngào vang lên.
02:32Mẹ muốn làm gì, con đều nghe theo mẹ.
02:34Quả nhiên là con gái tôi dạy dỗ, nghe lời là được.
02:37Nếu tối nay không bận, mẹ dẫn con đi mua sắm nhé.
02:40Mẹ, mẹ ổn không đó?
02:41Ba con vừa chuyển cho mẹ 100 triệu, cũng đủ mua khá khá thứ đấy.
02:45Tôi mua cho con gái một bộ quần áo, mua cho mình một chiếc vòng tay.
02:49Bạn trai mới tặng dạo trước, đẹp không?
02:51Nhận ra ánh mắt tôi, Phương Nghi chạm vào sợi dây chuyền trên cổ, vẻ mặt đầy tự hào.
02:55Tôi gật đầu, dơ tay nhìn chiếc vòng tay của mình.
02:58Giá trị hơn cái dây chuyền kia nhiều, cậu định cứ thế tha cho lục thập à.
03:02Phương Nghi ghé sát lại, không cam tâm hỏi.
03:04Tôi lít nhìn cô ấy, hờ hững đáp, anh ta chưa vinh váo trước mặt mình, chứng tỏ vẫn chưa muốn ly hôn.
03:09Đàn ông thì dễ kiếm, nhưng vừa giàu vừa rộng rãi như anh ta thì không dễ đâu.
03:14Cô ấy nhìn tôi như thế không thể tin nổi, trông y hệt như đang muốn mắng tôi một trận.
03:18Cậu biết cậu đang làm gì không? Là một cô vợ ngoan ngoãn đấy.
03:21Tôi chớp mắt, mặt đầy vô tội, làm vợ ngoan không tốt sao.
03:24Anh ấy có ăn chơi thế nào thì tiền vẫn về tay tôi mà.
03:27Cậu không biết đâu, kỷ niệm ngày cưới năm nay, chồng tớ còn chuyển khoản 100 triệu nữa kìa,
03:32bằng cả năm lương của bao người rồi đấy.
03:34Nếu tớ nhớ không nhầm, lần rồi cậu được thăng chức, lương chỉ tăng có 2 triệu thôi đúng không?
03:39Sắp mặt Phương Nghi dần biến dạng, không giấu nổi cảm xúc trên mặt nữa.
03:42Nhưng ít ra tớ tự kiếm tiền bằng năng lực của mình.
03:45À, nhưng chẳng phải cái dây chuyền của cậu là bạn trai mua sao?
03:48Mặt cô ấy tái nhợt, tức đến mức đứng phát dậy bỏ đi.
03:54Americano đá, đáng quá, thật ra tôi thích caramel macchiato hơn.
03:58Đối, lục thập về nhà, liếc nhìn bàn ăn rồi nhíu mày.
04:02Anh ăn bên ngoài rồi, có tiệc xã giao, đã bảo em đừng nấu cho anh mà.
04:06Tôi mỉm cười đi đến, ôm lấy eo anh ta, chẳng phải em sợ anh về muộn lại đói sao?
04:11Ngày trước anh vẫn bảo tiệc tùng chẳng ăn được gì mà.
04:13Ánh mắt anh ta lé lên một chút ái náy, vẻ mặt cũng dịu lại, em ăn gì chưa?
04:18Tôi biểu môi, ăn qua loa vài miếng thôi, hay anh ngồi với em một lát nhé.
04:22Lục thập hiếm khi không từ chối, trên bàn ăn, tôi thấy anh ta cứ nhìn điện thoại mãi.
04:27Tiện nghiệm nhắc đến chuyện gặp phương nghi hôm nay.
04:29Anh ta hơi sững lại, vẻ mặt bỗng trở nên căng thẳng, lập tức đặt điện thoại xuống.
04:33Các em nói chuyện gì, cũng không có gì, cô ấy bảo anh có bồ bên ngoài.
04:37Lục thập khựng lại, trong mắt anh lên chút hoảng loạn, nhưng nhanh chóng che giấu đi.
04:41Làm gì có chuyện đó, cô ấy nói linh tinh thôi.
04:44Đám bạn của em đó, anh khuyên em nên ít qua lại.
04:46Trước đây chẳng phải em từng đầu tư chung với ai đó, rồi lỗ sạch hay sao.
04:51Tôi nhìn anh ta đầy thú vị, cho đến khi anh ta vừa uống nước để làng tránh, tôi mới bật cười.
04:56Em đã nói rồi, anh không tin em mà.
04:58Lục thập thở phào nhẹ nhóm.
04:59Buồn cười nhất là cô ấy còn khuyên em ly hôn.
05:02Thật sao, tôi gật đầu, tỏ vẻ không quan tâm.
05:05Cô ấy nói em không thể mãi làm vợ ngoan, mà phải trở thành phụ nữ độc lập, mạnh mẽ.
05:10Sắp mặt lục thập càng lúc càng xấu, nhìn thấy tôi chẳng để tâm, anh ta len lén lau mồ hôi.
05:15Sau bữa cơm, hiếm khi anh ta chủ động rửa bát, tôi ngồi trên sofa, gửi tin nhắn cho Phương Nghi.
05:20Tớ hỏi rồi, lục thập bảo không có chuyện đó.
05:23Hôm nay anh ấy còn rửa bát nữa nè, yêu tớ lắm.
05:25Gửi xong, tôi còn chụp một tấm ảnh anh ta đang rửa bát gửi kèm, thậm chí dưa điện thoại cho anh ta xem.
05:31Không lâu sau, khi tôi mang sữa vào phòng làm việc cho anh ta, chật nghe thấy giọng quát khe khe bên trong.
05:37Em điên rồi à, anh đã nói rồi, đừng làm loạn trước mặt lâm kiểu.
05:40Cô ấy là vợ anh, đúng, anh yêu em, nhưng bây giờ anh chưa thể ly hôn.
05:45Sao lại phải làm mọi chuyện dối tung lên, bây giờ là giai đoạn quan trọng trong sự nghiệp của anh.
05:49Em hiểu chuyện một chút được không, chờ anh thăng trước đi, khi đó em muốn gì cũng được, được không?
05:54Được, ly hôn, ly hôn xong anh sẽ cưới em, cái gì cũng cho em.
05:59Lúc đó, tôi gõ cửa, bên trong lập tức im bặt.
06:01Khi cửa mở ra, điện thoại trong tay lục thập vẫn chưa kịp cút máy.
06:04Tôi nhìn anh ta bằng ánh mắt tôi hiểu mà, lặng lẽ đi vào, đặt ly sữa lên bàn.
06:09Chồng ơi, đừng làm việc quá sức nhé, em đi xem phim đây.
06:13Căng thẳng trên mặt anh ta lập tức dẫn ra.
06:15Có lẽ vì ái nái, tôi đó lục thập đặc biệt ra sức.
06:18Đến khi mồ hôi nhễ nhại, anh ta kiệt sức nằm lên người tôi, tôi khẽ thở dài hài lòng.
06:22Anh ta dự dàng hôn tôi một cái, rồi lật người nằm xuống bên cạnh.
06:26Chồng này, hay mình đổi nhà đi.
06:28Hửm, nhà này tốt mà, sao tự nhiên lại muốn đổi.
06:31Thì thấy anh đi làm vất vả quá, giờ cũng có đủ tiền rồi.
06:34Đổi căn rộng hơn, gần công ty anh luôn.
06:36Tôi rúc vào ngực anh ta, tay vẽ vòng tròn lên ngực anh ta.
06:40Lục thập còn do dự, cho đến khi tôi nhắc đến con gái.
06:42Tiện thể trường học của con cũng gần đó, cả nhà mình dọn qua, em tiện chăm sóc anh và con.
06:47Nó sắp 18 rồi, nhà mình chỉ có một đứa con gái, đổi nhà rồi để tên con luôn.
06:52Như vậy sau này con cũng có chỗ dự, anh thấy sao?
06:55Lục thập mệt đến dã rời, mơ màng ửm một tiếng.
06:58Tôi xem như anh đã đồng ý, vui vẻ nói, vậy mai em đi xem nhà nhé.
07:02Sáng sớm hôm sau, tôi kiểm tra số dư tài khoản trong nhà, rồi gọi cho con gái.
07:07Con bé không đồng ý lắm, tại sao lại để tên con?
07:10Mẹ đứng tên không được sao, tôi bật cười.
07:12Đứng tên mẹ là tài sản trong hôn nhân, còn đứng tên con là mẹ mua cho con.
07:16Với lại, tối nay con về nhà một chuyến đi, mẹ sợ ba con đổi ý.
07:20Tôi nghĩ rồi, tạm thời chưa đổi nhà đâu.
07:22Buổi tối, lục thập về sớm, quả nhiên, vừa bước vào cửa, anh ta đã phủi sạch chuyện tối qua.
07:28Tôi mím môi, đúng lúc này, con gái tôi mở cửa bước vào.
07:31Vừa thấy ba nó, mắt nó sáng lên, chạy đến ôm chặt lấy anh ta.
07:35Ba ba ba, ba đúng là người ba tốt nhất trên đời.
07:38Lục thập sững sờ, bối rối nhìn tôi, sao hôm nay con bé bám ba dữ vậy?
07:42Con bé lắc lắc tay anh ta, mắt long lanh, vì hôm nay con mới biết, ba yêu con nhiều như vậy.
07:47Lục thập ngẩn người, sau đó thấy vẻ mặt khó xử của tôi.
07:50Con nói với con bé rồi, là anh định mua nhà cho nó.
07:53Nghe xong, nó liền chạy về ngay, kẹt xe suốt cả buổi đấy.
07:57Con gái vẫn chìm đắm trong niềm vui.
07:59Liêu Diêu nói, trước giờ con cứ nghĩ ba không thương con.
08:02Từ nhỏ đến lớn, toàn là mẹ chăm sóc con.
08:04Nhưng hôm nay mẹ nói, thật ra ba rất yêu con.
08:07Con muốn mua nhà để sau này con có chỗ dựa nữa.
08:10Ba, con sai rồi, sau này con không bao giờ nghĩ vậy nữa.
08:13Con bé tôn anh ta lên tận mây xanh, sắp mặt lục thập thay đổi mấy lần.
08:17Tôi tranh thủ thở dài, con à, ba con đương nhiên rồi.
08:20Có ba nào không thương con mình chứ?
08:22Mua, nhà của ba mẹ cũng là của con mà.
08:24Vừa nói, lục thập vừa liếc tôi một cái, ra hiệu đừng nói gì thêm.
08:28Bữa tối hôm đó, cả nhà cùng ăn cơm vui vẻ.
08:31Tôi chụp một bức ảnh, đăng lên mạng xã hội.
08:33Không lâu sau, Phương Nghi đã thả một like.
08:35Cùng lúc đó, lục thập cũng nhận được một cuộc điện thoại.
08:39Anh ta đi vào thư phòng, còn con gái tôi thì sắc mặt lạnh đi.
08:42Mẹ có biết người phụ nữ đó là ai không?
08:44Tôi múc cho con bé một bát canh, nhẹ nhàng đáp, mẹ biết, là ai?
08:48Tôi nhìn con bé một cái, giọng điềm tĩnh, quan trọng gì đâu, mẹ sẽ tự xử lý.
08:52Con yên tâm, lục thập quay lại, vẻ mặt hơi khó chịu.
08:56Điện thoại vẫn còn rung nhưng anh ta lập tức tắt chuồng.
08:58Tôi ra hiệu cho con gái, nó lập tức hiểu ý, gắp đồ ăn cho anh ta.
09:02Nghe nói ba sắp được thăng trức, khi nào tăng lương vậy?
09:05Ba giỏi quá đi, sau này con cũng muốn trở thành người như ba.
09:08Sắp mặt lục thập dịu lại, lộ rõ vẻ tự hào.
09:11Sắp rồi, có lẽ tháng sau sẽ có quyết định chính thức.
09:14Thật không, ba con đúng là số một luôn.
09:16Trước ánh mắt sùng bái của con bé, anh ta dứt khoát tắt nguồn điện thoại.
09:20Ngay sau đó, điện thoại của tôi gieo lên là Phương Nghi gọi.
09:23Tôi không tỏ vẻ gì, bình tĩnh bắt máy.
09:25Cậu biết rồi đúng không? Cậu cố tình phải không?
09:27Tôi lít nhìn lục thập, anh ta vẫn chưa nhận ra điều gì.
09:30Tôi rời khỏi bàn ăn, đi vào phòng ngủ.
09:33Cậu đang nói gì vậy? Tớ nghe không hiểu.
09:35Đừng giả vờ nữa.
09:36Cậu biết chuyện giữa tớ và lục thập rồi.
09:38Đúng không? Cậu đăng mấy bài lên mạng xã hội.
09:40Có phải là cố tình chọc tức tớ không?
09:42Tôi xiết chặt điện thoại.
09:44Độ cho chẽn của cô ta thật sự vượt qua sức tưởng tượng của tôi.
09:47Đừng vội đắc ý.
09:48Tớ có thai rồi. Là con của lục thập.
09:50Nhà anh ấy ba đời độc đinh.
09:52Cậu nghĩ anh ấy sẽ không cần đứa bé này sao?
09:54Ai vậy? Cửa phòng bị đẩy ra.
09:56Lục thập đứng ngoài. Vẻ mặt lộ rõ sự trột dạ.
09:59Tôi dự dàng mỉm cười.
10:00Cúp máy.
10:01Là phương nghi.
10:02Cô ta vừa bảo mình có thai.
10:03Anh ta giữ lại một giây.
10:05Rồi lập tức hỏi.
10:06Vậy à?
10:06Cô ta có nói là con của ai không?
10:08Còn phải hỏi sao?
10:09Đương nhiên là của bạn trai cô ta.
10:11Nhưng là bạn trai nào thì không rõ lắm.
10:13Lục thập xiết chặt tay cầm cửa.
10:15Nhíu mày.
10:15Còn bạn trai nào nữa?
10:17Ý em là cô ta có nhiều người à?
10:18Tôi nghiêng đầu.
10:19Giọng thản nhiên.
10:20Tôi biết có ít nhất hai người.
10:22Cậu cũng biết đấy.
10:23Phương nghi luôn sống rất thoáng.
10:24Theo đuổi chủ nghĩa nữ quyền mạnh mẽ.
10:26Cô ta cho rằng phụ nữ nên tận hưởng cuộc sống.
10:28Thế nên được rồi.
10:29Ăn cơm thôi.
10:30Tôi không nói tiếp.
10:31Đẩy anh ta ra khỏi phòng.
10:33Bữa cơm tiếp theo.
10:34Anh ta ăn mà như ngồi trên đống lửa.
10:36Ăn xong.
10:36Anh ta vội vàng bảo phải đến công ty làm thêm.
10:39Thậm chí còn quên cả áo khoác.
10:41Con gái tôi lộ rõ vẻ khó chịu.
10:42Tôi kéo tay con bé.
10:44Lắc đầu.
10:44Chờ anh ta đi rồi.
10:46Hai mẹ con cùng ngồi trên sofa xem nhà.
10:48Bạn gái ba con có thai rồi.
10:50Bà nội con từ trước đến giờ luôn coi trọng con trai.
10:52Con biết mà.
10:53Thế nên.
10:54Nhà phải nhanh chóng chọn xong.
10:55Mẹ không thể kéo dài chuyện này quá lâu.
10:57Mắt con bé đỏ hoe.
10:59Mẹ.
10:59Hay mình ly hôn luôn đi.
11:00Đừng nhẫn nhịn nữa.
11:02Con cũng sắp ra trường rồi.
11:03Có thể nuôi mẹ mà.
11:04Tôi thở dài.
11:05Đứa trẻ ngốc mết này.
11:0720 năm rồi.
11:08Mẹ cũng không càm lòng.
11:09Lúc sinh con gái.
11:10Sức khỏe tôi bị tổn thương.
11:11Rất khó có thai lại.
11:12Khi đó.
11:13Mẹ chồng tôi chỉ đến bệnh viện một lát.
11:15Mang theo con gà già từ quê lên.
11:17Nhưng rồi lại xách về luôn.
11:18Lục thập ôm tôi.
11:19Thế thốt.
11:20Không sao cả.
11:21Một đứa là đủ rồi.
11:22Mẹ anh chỉ suy nghĩ chưa thông suốt thôi.
11:24Em đừng bận tâm.
11:25Sau này anh sẽ chăm sóc hai mẹ con.
11:27Ba năm sau đó.
11:28Anh ta luôn cùng tôi đón Tết ở Hải Thành.
11:30Mặc cho gia đình gọi điện thúc giục thế nào.
11:32Anh ta luôn nói.
11:33Vợ con anh quen cuộc sống ở đây rồi.
11:36Đến năm thứ tư.
11:37Tôi không muốn anh ta khó xử.
11:38Chủ động đề nghị về quê ăn Tết.
11:40Lục thập cảm động đến đỏ mắt.
11:42Vợ anh đúng là tốt nhất.
11:43Mẹ chồng không còn dám tỏ thái độ với tôi.
11:45Nhưng vẫn ám chỉ muốn tôi sinh thêm một đứa cháu trai.
11:48Lục thập đều giúp tôi từ chối.
11:49Mãi đến hai năm trước.
11:51Một người bạn thân của anh ta gợi ý.
11:52Không cần ly hôn.
11:53Nhưng có thể tìm người sinh con trai cho cậu.
11:56Để bố mẹ cậu yên tâm.
11:57Lục thập nổi giận.
11:58Cắt đứt quan hệ với người đó.
12:00Nhưng một năm trước.
12:01Tôi phát hiện hai người họ lại liên lạc.
12:02Cũng từ khi đó.
12:03Tôi bắt đầu nhìn nhận lại mối quan hệ giữa mình và lục thập.
12:06Anh ta mới hơn 40.
12:08Đang ở đỉnh cao sự nghiệp.
12:09Thường xuyên thất thần khi nhìn trẻ con.
12:11Video ngắn trong điện thoại toàn là khoảnh khắc đáng yêu của trẻ sơ sinh.
12:14Nhưng tôi không cam lòng.
12:16Nhiều năm qua.
12:16Tôi đã chăm lo cho gia đình đâu ra đấy.
12:18Con gái tôi học giỏi.
12:20Có giáo dục.
12:20Tâm lý ổn định.
12:21Thói quen tốt dưới sự chăm sóc của tôi.
12:23Bệnh đau dạ dày của lục thập cũng khỏi hẳn.
12:25Mỗi năm đi khám sức khỏe.
12:27Kết quả đều hoàn hảo.
12:28Hơn nữa.
12:29Tôi và anh ta vốn là bạn học đại học.
12:31Năm đó còn nhận được cùng một lời mời làm việc.
12:33Nếu không phải vì mang thai.
12:35Nếu không phải vì mẹ chồng không chịu giúp tôi chăm con tôi cũng sẽ không trở thành một cô vợ ngoan hiền như bây giờ.
12:40Tôi không muốn bị anh ta ghét bỏ dùng dãy.
12:42Cũng không muốn nuốt nhục để mặc anh ta làm gì thì làm.
12:44Mỗi thành tựu anh ta có hôm nay đều có một phần của tôi.
12:51Ở Hải Thành không có nhiều.
12:53Dựa vào số tiền tiết kiệm trong nhà.
12:54Tôi chọn được một căn giá 8 triệu tệ.
12:56Có đắt quá không?
12:57Nhất định phải trả hết một lần à?
12:59Lục thập lại có chút do dự.
13:01Tôi cao mày.
13:02Con còn chưa tốt nghiệp.
13:03Chẳng lẽ để nó gánh nợ mua nhà sao?
13:05Hơn nữa.
13:06Lương anh bây giờ cao.
13:07Sắp tới còn được thăng chức.
13:08Mỗi năm cũng kiếm được vài triệu tệ.
13:10Có gì phải lo?
13:11Tiền tiết kiệm chẳng mấy chốc là đủ.
13:13Không cần phải vay lãi làm gì.
13:15Nhắc đến chuyện thăng chức và tăng lương.
13:16Sắp mặt anh ta lập tức dãn ra.
13:18Có vẻ như công việc tiến triển rất thuận lợi.
13:20Tôi nhân cơ hội lên tiếng.
13:22Từ giờ thu nhập của anh không cần đưa cho em nữa.
13:24Mắt nhìn tài chính của em đâu bằng anh.
13:26Đưa em cũng chỉ để đấy thôi.
13:28Chi bằng anh mang đi đầu tư.
13:29Tận dụng tốt hơn.
13:30Em chỉ cần lo cho gia đình nhỏ của mình là được.
13:33Lục thập ngẩn ra.
13:34Sau đó hoàn toàn yên tâm.
13:35Ôm tôi vào lòng.
13:36Được.
13:37Nghe theo em hết.
13:37Tôi cố gắng kiềm chế cảm giác ghê tờm.
13:39Cọ nhẹ vào ngực anh ta như một người vợ dịu dàng.
13:42Thật ra.
13:43Từ nửa năm trước.
13:44Anh ta đã bắt đầu bóng gió hỏi về chuyện tiền tiết kiệm.
13:47Lương hàng tháng cũng không còn đưa đúng hạn.
13:49Thậm chí tôi phải nhắc mới chịu chuyển khoản.
13:51Anh ta đã muốn giành lại quyền quản lý tài chính từ lâu rồi.
13:54Ngay trước khi hợp đồng mua nhà được ký.
13:55Phương Nghi tức tối tìm đến tôi.
13:57Cậu đã nói gì với anh ấy.
13:59Tôi chấp chấp mắt vô tội.
14:00Chẳng có gì cả.
14:01Chỉ là bảo với anh ta rằng cậu không chỉ có một người bạn trai thôi.
14:04Tớ nói sai sao.
14:05Mặt cô ta tái đi vì tức.
14:07Lúc đến với lục thập.
14:08Tớ đã cắt đứt với người kia.
14:10Cậu biết rõ mà.
14:11Tôi gật đầu.
14:12Nhưng khi cậu bắt đầu dây dưa với lục thập.
14:13Cậu vẫn chưa chơi tay người đó đúng không?
14:16Hơn nữa.
14:16Chẳng phải cậu luôn theo đuổi sự tự do sao.
14:19Ai mà biết cậu sau đó có còn gặp ai khác nữa không?
14:21Còn nhớ trước đây cậu từng kể.
14:23Quen một anh chàng sinh viên đại học đẹp trai.
14:25Uống vài ly rượu rồi lễ phép với nhau một chút đó chứ.
14:28Tớ đâu có oan ủng cậu.
14:29Phương Nghi giận đến run người.
14:31Chừng mắt nhìn tôi.
14:32Thì sao chứ?
14:33Bây giờ có thể xét nghiệm ADN thay nhi rồi.
14:35Nếu tớ dám tìm cậu.
14:37Chứng tỏ chắc chắn đó là con của anh ấy.
14:39Về mặt cô ta méo mó.
14:41Đầy giận dữ.
14:41Tôi chợt nhớ đến lần đầu tiên gặp cô ta.
14:44Trên tàu cao tốc.
14:45Cô ta đang gõ lạch cạch trên bàn phím laptop.
14:47Vô tình làm đổ cốc nước của tôi.
14:49Liên hoảng hốt xin lỗi.
14:50Xin lỗi.
14:51Tôi đang phải gửi báo giá gấp.
14:52Đợi chút rồi chúng ta bàn chuyện bồi thường nhé.
14:55Tôi chỉ lặng lẽ dọn dẹp.
14:56Không làm khó cô ta.
14:57Sau đó.
14:58Khi tôi xuống tàu sớm.
15:00Cô ta đã chủ động kết bạn WeChat với tôi.
15:02Chuyển tiền đền cốc nước.
15:03Còn xin lỗi lần nữa.
15:04Chúng tôi nói chuyện ngày càng nhiều.
15:06Cô ta làm trong ngành giáo dục.
15:07Nên khi con gái tôi vào cấp 3.
15:09Chúng tôi càng hay liên lạc.
15:11Thoáng chốc.
15:11Cũng đã quen nhau 10 năm.
15:13Tôi không biết điều gì đã khiến cô ta biến thành con người như bây giờ.
15:16Cũng chẳng muốn biết.
15:17Chỉ có một điều tôi chắc chắn.
15:19Tiền của Lục Thập.
15:20Chỉ có thể là của tôi và con gái tôi.
15:22Cuộc nói chuyện với Phương Nghi kết thúc trong không khí căng thẳng.
15:24Tối đó.
15:25Lục Thập về nhà với vẻ hoảng hốt.
15:27Hiếm hoi mang theo một bó hoa.
15:29Anh ta im lặng hồi lâu.
15:30Đến tận khi tôi sắp ngủ mới lên tiếng.
15:32Em biết hết rồi hả?
15:33Tôi bình tĩnh gật đầu.
15:34Em nghĩ rồi.
15:35Em và con không thể sống thiếu anh.
15:37Chỉ cần anh quay về.
15:38Em sẽ coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
15:41Nếu đứa bé của Phương Nghi thật sự là con anh.
15:47Khóc.
15:47Đến mức chính mình cũng không phân biệt nổi là giả vờ hay thật sự đau lòng.
15:51Anh khiến em thiệt thòi rồi.
15:52Lục Thập ôm tôi vào lòng.
15:54Cuối cùng cũng nói ra một câu xin lỗi.
15:56Tôi bật khóc nước nở.
15:57Đấm anh ta liên tục.
15:58Chửi rùa anh ta.
15:59Anh ta chỉ im lặng ôm tôi chặt hơn.
16:01Sáng hôm sau.
16:02Khi tôi tỉnh dậy.
16:03Mắt anh ta cũng xương đỏ.
16:04Chúng ta có ly hôn không?
16:06Giọng tôi khản đặc sau một đêm khóc lóc.
16:08Không đâu.
16:09Anh cũng sẽ không để Phương Nghi đến tìm em nữa.
16:11Chuyện này là lỗi của anh.
16:12Anh sẽ xử lý.
16:13Lục Thập nói chắc nhịch.
16:15Sau đó.
16:15Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt cầu xin.
16:17Đừng để con biết chuyện này anh yên tâm đi.
16:20Hôm nay là ngày con nhận căn nhà đầu tiên trong đời.
16:22Em không muốn phá hỏng niềm vui của con.
16:24Lục Thập cuối đầu.
16:25Mặt đầy ái nái rồi đi vào phòng tắm.
16:27Tôi so chán.
16:28Gửi tin nhắn cho con gái.
16:29Ba con vừa nói chuyện rõ ràng với mẹ.
16:32Mang theo chứng minh thư.
16:33Hôm nay nhất định phải chốt nhà.
16:34Ok.
16:35Con bé bỏ tiết chạy ra.
16:36Ba người chúng tôi cùng nắm tay nhau đến làm thủ tục mua nhà.
16:39Khoảnh khắc ký hợp đồng và thanh toán xong.
16:41Tôi và con gái nhìn nhau.
16:43Cả hai cùng thở phào nhẹ nhõm.
16:44Ba mẹ con mình đi ăn mừng nhé.
16:46Lục Thập đề nghị.
16:47Con gái tôi biểu mồi.
16:48Chiều con có tiết.
16:49Mẹ đưa con đến trường đi.
16:51Còn ba.
16:51Ba không cần đi làm à.
16:53Lục Thập cứng đở.
16:54Gửi nhẹ một tiếng.
16:55Con nhóc này.
16:56Có nhà rồi là không nhận ba nữa hả?
16:58Đâu có đâu.
16:58Con chỉ muốn ba cố gắng hơn.
17:00Sớm được thăng chức.
17:01Để con với mẹ có cuộc sống sung sướng thôi mà.
17:04Lục Thập bật cười sảng khoái.
17:05Tâm trạng vui vẻ lái xe rời đi.
17:07Con gái cao mày nhìn theo bóng xe anh ta.
17:09Mẹ chỉ lấy một căn nhà thôi sao?
17:11Như vậy dễ dàng quá rồi.
17:13Tất nhiên là không.
17:14Tôi lập một tài khoản nhỏ trên mạng xã hội.
17:16Sau đó đăng ảnh giấy tờ nhà kèm theo dòng trạng thái.
17:18Cuối cùng cũng có nhà mới.
17:20Chồng mình đúng là tuyệt vời.
17:21Thêm vào đó là mấy tấm ảnh đẹp lung linh của khu trung cư.
17:24Không lâu sau đã có người tìm ra vị trí và giá cả căn hộ.
17:27Nhà tân hôn sao?
17:28Khu này phải hơn 8 triệu tệ đấy.
17:30Vây bao nhiêu vậy?
17:31Không phải ghen tị.
17:32Chỉ là bây giờ giá nhà đang giảm.
17:34Liệu có bị lỗ không?
17:35Ghen tị quá.
17:36Đây là một trong những khu đẹp nhất hải thành đấy.
17:38Sau khi đưa con gái đến trường.
17:40Tôi ngồi trong xe trả lời bình luận.
17:42Không vây nhé.
17:43Trả hết luôn rồi.
17:44Không có gì đâu.
17:45Chồng mình giỏi lắm.
17:46Tất cả là nhờ anh ấy thôi.
17:47Mình chỉ là một bà nội trợ bình thường.
17:50Mình cưới lâu rồi.
17:51Con gái đã vào đại học rồi cơ.
17:53Bình luận ngập tràn lời chúc phúc và ngưỡng mộ.
17:55Tôi không trả lời thêm nữa.
17:56Hôm sau, tôi bỏ ra hơn chục ngàn tệ để làm lựu trình chăm sóc da cao cấp.
18:00Sau đó, tôi đến khách sạn 5 sao uống trà chiều.
18:03Chụp 4 bức ảnh thật tinh tế.
18:05Đầy sang trọng và cảm xúc.
18:06Rồi đăng lên mạng xã hội.
18:07Phụ nữ phải đối xử tốt với bản thân.
18:09Không sao cả.
18:10Dù gì cũng là tiêu tiền của chồng.
18:12Rất nhanh.
18:13Bình luận ùn ùn kéo đến.
18:14Chị không cần đi làm ả.
18:16Không sợ chồng ngoại tình sao.
18:17Tôi gửi một sticker mặt cười hí hưởng.
18:19Không cần làm.
18:20Trước đây bà mẹ nuôi.
18:21Sau này chồng nuôi.
18:23Giờ con gái tôi còn nói sau này sẽ nuôi tôi nữa kìa.
18:25Chỉ một câu trả lời.
18:27Bài đăng của tôi lập tức bùng nổ.
18:28Rất nhiều người lao vào công kích.
18:30Nói tôi là kẻ ăn bám.
18:31Là bà nội trợ phải phớn.
18:33Chuẩn bài văn vợ ngoan ngoài đời thực.
18:35Đúng kiểu em bé to xác.
18:36Tôi thoát tài khoản.
18:37Cứt điện thoại đi.
18:38Tận hưởng buổi trà chiều sang trọng trước mắt.
18:40Nhưng khi về đến nhà.
18:42Tôi phát hiện cửa chính mở toan.
18:43Trong phòng có mấy thùng đồ bị vứt lộ sộn trên sàn.
18:46Bà mẹ chồng lâu ngày không gặp của tôi nghe thấy tiếng động.
18:48Từ trong phòng bước ra.
18:50Bỉu mồi.
18:50Về rồi à.
18:51Đồ của cô tôi thu dọn gần hết rồi.
18:53Mau chuyển đi đi.
18:54Tôi không nhịn được cười vì tức.
18:56Đây là nhà của tôi.
18:57Mẹ bảo tôi dọn đi đâu.
18:58Bà ta cười lạnh.
18:59Đi đâu thì tôi không quan tâm.
19:01Nhưng đây là nhà của cháu trai tương lai tôi.
19:03Cô phải nhường chỗ.
19:04Nói xong.
19:05Bà ta còn liếc nhìn bụng tôi.
19:07Bấy nhiêu năm nay.
19:08Tôi đã khuyên cô bao nhiêu lần rồi mà không chịu nghe.
19:10Bây giờ thì tốt rồi.
19:11Con trai tôi cũng muốn có người nối dõi.
19:13Cô bị bỏ cũng đáng lắm.
19:15Cô lớn tuổi thế này rồi.
19:16Li hôn rồi còn có thể sống thế nào đây?
19:18Bà ta cằn nhằn không ngớt.
19:20Tôi thẳng nhiên nhắc nhở.
19:21Nhà này là tài sản chung của hai vợ chồng tôi.
19:23Đứng tên tôi.
19:24Thì sao?
19:25Tiền là do nó kiếm ra.
19:26Tôi cười khẩy.
19:27Không buồn tranh cãi.
19:28Lục thập rất nhanh đã về đến nhà.
19:30Vừa vào cửa.
19:31Sắp mặt anh ta lập tức tối sầm.
19:33Mẹ.
19:33Mẹ đang làm gì vậy?
19:35Bà mẹ chồng tôi lập tức nở nụ cười.
19:37Nói với vẻ đương nhiên.
19:38Làm gì hả?
19:39Đương nhiên là dọn chỗ để Phương Nghi dọn vào rồi.
19:41Cháu trai nhà họ lục không thể để ở bên ngoài được.
19:43Lục thập theo phản xạ nhìn về phía tôi.
19:46Sau đó vội kéo mẹ mình sang một bên.
19:48Mẹ đang nói gì vậy?
19:49Chuyện này mẹ đừng nhúng tay vào nữa.
19:51Con sẽ không ly hôn với Kiều Kiều đâu.
19:53Tại sao không ly hôn?
19:54Con định để con đàn bà này tiếp tục ăn bám con đến bao giờ?
19:57Nó không chịu sinh con trai.
19:59Suốt bao năm nay chẳng làm gì cả.
20:00Con đủ rồi.
20:01Lục thập đen mặt.
20:02Ghé sát vào tai bà ta nói nhỏ điều gì đó.
20:05Bà ta nghe xong thì ngập ngừng.
20:06Đứng suy nghĩ hồi lâu.
20:07Cuối cùng, bà ta chỉ hành học chừng mắt nhìn tôi.
20:10Sớm muộn gì mày cũng phải cuốc khỏi đây thôi.
20:13Nói xong, bà ta xách hành lý rời đi.
20:15Không biết đi đâu.
20:16Mãi đến khi tôi nhìn thấy bài đăng trên trang cá nhân của Phương Nghi.
20:19Tôi mới biết hóa ra bà ta chạy đến chăm sóc cô ta rồi.
20:22Canh gà bà nội hầm ngon quá.
20:24Hạnh phúc thật.
20:25Kèn theo là một bức ảnh bát canh gà hầm táo đỏ.
20:27Lục thập vừa vào cửa.
20:28Vừa hay nhìn thấy bài đăng này.
20:30Sắp mặt anh ta hơi cứng lại.
20:32Vội lên tiếng giải thích.
20:33Cô ta bảo với mẹ anh thôi.
20:34Anh cũng mới biết hôm nay.
20:36Em cũng biết tính mẹ anh mà.
20:37Cứ để bà ấy đi đi.
20:39Vốn dĩ bao năm qua em với bà cũng chẳng hợp nhau.
20:41Coi như không có sự tồn tại của bà đi.
20:43Anh ta đúng là biết nói chuyện.
20:45Nhưng mỗi năm.
20:46Vì nể mặt anh ta.
20:47Tôi cũng gửi về quê không ít quả cáp.
20:49Khi đó.
20:50Sao anh ta không bảo cứ xem như bà ta không tồn tại đi.
20:53Nhưng bây giờ chưa phải lúc để xé rách mặt.
20:55Tôi rưng rưng nước mắt.
20:56Tỏ vẻ tủi thân.
20:57Lục thập lập tức ôm lấy tôi.
20:59Anh báo cho em tin vui nhé.
21:00Bên tổng công ty đã cử người xuống khảo sát rồi.
21:03Chậm nhất hai tuần nữa sẽ có thông báo chính thức.
21:05Tôi rụi đầu vào ngực anh ta.
21:06Trong đầu thầm tính toán.
21:08Hai tuần nữa.
21:09Sổ đỏ nhà chắc cũng có rồi.
21:10Nhưng dạo này tâm trạng em không tốt.
21:12Anh phải bù đắp cho em đấy.
21:14Em muốn gì?
21:15Cứ nói đi.
21:15Vàng.
21:16Anh ta hơi sững lại.
21:17Nhìn tôi đầy kinh ngạc.
21:18Nhưng rồi lại cưng chiều véo mũi tôi.
21:20Được.
21:21Mua cho em.
21:21Nhưng em muốn nhiều lắm đấy.
21:23Dù sao lương anh cũng cao.
21:25Chắc lo nổi nhỉ.
21:26Lo được.
21:26Lo được.
21:27Anh kiếm tiền không phải vì mẹ con em sao.
21:29Thế là.
21:30Tôi dẫn con gái đi gom vàng.
21:32Không nhiều đâu.
21:32Chỉ vài kỳ thôi.
21:34Chưa tới một triệu tệ.
21:35Tôi nhìn lại số dư tài khoản.
21:36Khó chịu quá.
21:37Vẫn còn vài trăm nghìn.
21:38Trên mạng xã hội.
21:39Tôi hào hứng khoe chiến lợi phẩm.
21:41EA.
21:42Tâm trạng không tốt.
21:43Trông cho tiền mua vàng.
21:44Màu sắc này thật là rực rỡ.
21:46Ảnh kem theo là đủ loại trang sức vàng và thỏi vàng.
21:48Xếp ngay ngắn trên những chiếc túi hàng hiệu tôi mua từ trước.
21:51Chưa đến một phút sau.
21:52Bình luận đã bùng nổ.
21:54Chị ơi.
21:54Chồng chị làm gì thế?
21:56Là chủ doanh nghiệp à?
21:57Kiếm tiền đỉnh thật đấy.
21:58Lương chắc phải trên chục triệu tệ quá.
22:00Chủ nghĩa tư bản gánh không nổi rồi.
22:02Mọi người thành công đưa trọng tâm về phía lục thập.
22:04Tôi nhẹ nhàng trả lời.
22:05Không đâu.
22:06Anh ấy chỉ là dân học giỏi ở một thị trấn nhỏ thôi.
22:09May mắn và được một công ty tốt.
22:10Cũng là tích lũy từ từ.
22:12Hồi trẻ nghèo lắm.
22:13Lúc này, bình luận lại chuyển hướng.
22:15Người nghèo mới giàu là kiểu đàn ông dễ xa ngã nhất đấy.
22:18Chị phải cẩn thận.
22:19Có người lập tức phản bác.
22:20Nhưng tiền đàn ông ở đâu thì tình yêu ở đó.
22:23Chồng chị ấy đưa hết tiền cho chị.
22:24Chứng tỏ yêu chị thật lòng rồi.
22:26Nhìn bình luận này, tôi không nhịn được mà bật cười.
22:29Tôi liền đăng ngay một tấm ảnh tay tôi đeo đầy vòng vàng lên trang cá nhân.
22:32Nghe nói tiền đàn ông ở đâu, tình yêu ở đó.
22:35Đúng không?
22:36Dĩ nhiên, bài đăng này tôi chỉ cho một người duy nhất xem phương nghi.
22:39Không biết sau khi nhìn thấy, cô ta có còn cảm thấy bát canh gà của mình thơm ngon nữa không?
22:44Em tiêu nhiều tiền như vậy làm gì?
22:46Lâm Kiều, em trước đây không phải như vậy.
22:48Em rốt cuộc đang muốn làm gì?
22:50Tối đó, lục thập về nhà, mệt mỏi thấy rõ.
22:52Gương mặt đầy khó chịu khi nhìn tôi.
22:54Tôi đau lòng, mắt ngấn nước.
22:56Anh ghét bỏ em rồi sao?
22:57Anh muốn li hôn với em để đến với phương nghi đúng không?
23:00Trước đây anh chưa bao giờ quản em tiêu tiền.
23:02Anh còn từng nói, đợi khi có tiền sẽ mua thật nhiều vàng cho em.
23:06Lục thập, em chỉ là không có cảm giác an toàn.
23:09Em sợ anh không cần em nữa.
23:10Bây giờ em chẳng có gì cả.
23:12Có phải anh định chờ chức vị ổn định rồi sẽ li hôn với em không?
23:15Những câu hỏi rồn rập của tôi khiến anh ta ngại lời.
23:18Không phải như vậy tôi sụt xịt, giọng ngại ngào.
23:20Nhưng mẹ anh thì sao?
23:22Bà ấy chạy đi hầm canh gà cho phương nghi.
23:24Còn em thì sao?
23:25Từ lúc mang thai đến khi sinh con,
23:27em chưa từng được bà ấy nấu cho một bát canh nào cả.
23:29Em chỉ tiêu một chút tiền của anh thôi.
23:31Cũng chỉ có thể tìm chút ăn uổi từ đó.
23:34Mọi người đều nói em là vợ ngoan hiền.
23:36Nói rằng sớm muộn gì em cũng bị anh vứt bỏ.
23:38Lục thập, bao năm nay, em đối xử với anh không tốt sao?
23:41Tôi khóc một cách yếu đuối.
23:43Cố tình học theo những nữ chính phim truyền hình.
23:45Trông vừa đáng thương vừa duyên dáng.
23:47Đến cả con gái tôi xem còn khen hay.
23:49Lục thập đầy vẻ đau lòng.
23:50Có lẽ cũng nhớ đến những điều tốt đẹp tôi dành cho anh ta bao năm nay.
23:53Đôi mắt anh ta cũng ứng đỏ.
23:55Chúng tôi vừa tốt nghiệp.
23:56Tôi đã mang thai.
23:57Ba mẹ tôi phản đối.
23:59Không muốn tôi sinh con khi còn quá trẻ.
24:01Hỗn hồ khi đó, lục thập chẳng có chút tiền tiết kiệm nào.
24:04Còn mẹ anh ta thì sớm đã về hưu.
24:06Trông chờ anh ta nuôi.
24:07Nhưng tôi kiên quyết.
24:08Đã có rồi thì đó là duyên phận.
24:10Dù gì cũng sẽ kết hôn.
24:11Vậy chi bằng sinh con khi còn trẻ.
24:13Khi ấy, mẹ chồng tôi vội vã hứa hạnh.
24:15Xin đi, mẹ chồng cháu cho.
24:17Để kiều kiều ra ngoài đi làm.
24:19Dù gì cũng còn trẻ.
24:20Sinh con xong cũng không ảnh hưởng gì đến sự nghiệp cả.
24:22Nhưng đến lúc nhìn thấy tôi sinh con gái.
24:24Bà ta xoay người bỏ đi ngay lập tức.
24:26Và khi tôi từ chối sinh thêm.
24:28Bà ta cũng cắt đứt liên lạc.
24:29Gặp mặt thì lạnh lùng.
24:31Khi đó, sự nghiệp của lục thập mới bắt đầu.
24:33Anh ta lao vào công việc để kiếm tiền.
24:35Chỉ trong 2 năm.
24:36Trông anh ta đã tiểu tụy thấy rõ.
24:38Vài năm nữa sẽ ổn thôi.
24:39Chúng ta cố gắng thêm một chút.
24:41Em vẫn nên lo cho gia đình đi.
24:42Người ngoài không yên tâm đâu.
24:44Em vất vả rồi.
24:50Cuộc sống hàng ngày của anh ta.
24:51Thỉnh thoảng, khi anh ta không kịp hoàn thành công việc.
24:54Tôi cũng giúp một tay.
24:55Chúng tôi cùng nhau cố gắng.
24:57Mệt mỏi nhưng cuộc sống vẫn chẳng đầy hy vọng.
24:59Khi con gái lớn hơn.
25:00Tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện đi làm.
25:02Nhưng chưa đến nửa năm.
25:03Lục thập không chịu nổi.
25:04Anh ta không có ai ủi áo sơ mi gọn gàng.
25:07Quần áo đôi khi chưa kịp giặt.
25:08Tôi không thể túc trực ở nhà để mang tài liệu đến cho anh ta.
25:11Dù có thuê bao nhiêu người giúp việc.
25:13Anh ta vẫn không hài lòng.
25:15Cuối cùng, sau một lần để vụt mất hợp đồng lớn.
25:17Lục thập hoàn toàn sụp đổ.
25:19Anh ta không trách tôi.
25:20Nhưng chỉ cần anh ta dùng đôi mắt đầy đau khổ nhìn tôi.
25:23Chỉ cần giọng anh ta ngại ngào đáng thương là tôi lại mềm lòng.
25:26Thế là, tôi thử bỏ công việc lần nữa.
25:28Toàn tâm toàn ý lo cho gia đình.
25:30Cuộc sống của lục thập trở lại quỹ đạo.
25:32Kỷ niệm 15 năm kết hôn.
25:33Anh ta quỷ một gối.
25:34Đưa sổ đỏ và tất cả thẻ ngân hàng cho tôi.
25:37Vợ ơi, mọi thứ anh kiếm được đều là của em.
25:39Em chính là chủ nhân của gia đình này.
25:41Con gái tôi cười tít mắt, quay video lại.
25:445 năm trôi qua, lương anh ta tăng gấp đôi.
25:46Những lời tương bốc xung quanh ngày càng nhiều.
25:48Sự nghiệp anh ta ngày càng thăng tiến.
25:50Cũng dần quên đi những gì từng nói.
25:52Tôi biết sự ái náy của lục thập chẳng duy trì được bao lâu.
25:55Vậy nên, căn nhà mới gấp rút được sửa sang lại.
25:57Chỉ thay đổi phần nội thất.
25:59Nhưng tất cả đều theo ý tôi và con gái.
26:01Màu xám u ám được thay bằng màu xanh mà con gái thích.
26:04Bộ ghế gỗ nặng nề đổi thành sofa vải mềm mại.
26:07Chúng tôi còn quyết định đặt 2 chiếc ghế thư giãn trên ban công, kèm theo 1 chiếc bàn nhỏ.
26:11Bận rộn hết nửa tháng trời.
26:12Khi đó, Phương Nghi gửi cho tôi kết quả xét nghiệm ADN.
26:15Đứa bé trong bụng cô ta đúng là con của lục thập.
26:18Ngay sau đó, cô ta gửi tiếp 1 bức ảnh chụp lục thập và mẹ chồng tôi đang ăn cơm ở nhà cô ta.
26:23Trông họ thật hòa thuận.
26:24Những thứ này có cần đóng gói không?
26:26Nhân viên chuyển nhà chỉ vào đống sách và đồ linh tinh còn sót lại.
26:29Có chút thắc mắc.
26:30Tôi tắt màn hình điện thoại.
26:31Mỉm cười.
26:32Không cần đâu.
26:33Đến tuổi này rồi.
26:34Tôi thích tối giản hơn.
26:35Tiếc quá.
26:36Nhìn còn rất mới.
26:37Đúng vậy.
26:38Toàn là những thứ lục thập thích.
26:39Nhưng anh ta cũng chẳng mấy khi dùng đến.
26:41Tôi hào phóng tặng cho nhân viên chuyển nhà mỗi người 1 chiếc máy chơi game.
26:44Những thứ còn lại tôi đã hứa tặng người khác rồi.
26:472 cái này là cho các cậu.
26:48Thật sao?
26:49Cảm ơn chị nhiều.
26:50Bọn họ vui mừng ra mặt.
26:52Làm việc cũng nhanh nhẹn hẳn.
26:53Tôi bước ra ban công.
26:54Gọi vào số của lục thập.
26:55Chồng ơi.
26:56Tối nay không về nhà à?
26:58Có tiếng dịch chuyển bàn ghế vọng lại.
26:59Một lúc sau anh ta mới trả lời.
27:01Anh tăng ca.
27:02Về muộn 1 chút.
27:03Thật ra anh không cần về nữa đâu.
27:05Phương Nghi đã gửi ảnh cho em rồi.
27:07Đầu dây bên kia im lặng rất lâu.
27:08Như thế đang cố nén giận.
27:10Anh gọi lại sau.
27:11Cô gọi bị ngắt.
27:12Chưa đầy 5 phút sau.
27:13Điện thoại tôi vang lên lần này là Phương Nghi.
27:15Cô đang làm trò gì vậy?
27:17Thùng đô cuối cùng được nhân viên chuyển nhà mang đi.
27:19Tôi đóng cửa lại.
27:20Không đi thang máy.
27:21Tôi bước xuống từng bậc cầu thang 1.
27:23Tôi nhớ khi vừa mua căn nhà này.
27:25Tôi và lục thập đã vui mừng phát điên.
27:26Anh ta cõng con gái trên vai.
27:28Nắm chặt tay tôi.
27:29Cả gia đình 3 người vừa bước lên cầu thang vừa đếm từng bậc 1.
27:32Hồi đó.
27:33Đèn cảm ứng ở hành lang rất nhẹ.
27:35Chỉ cần bước nhẹ là sáng.
27:36Không giống bây giờ.
27:37Tiếng dày cao gót gõ cục cục trên sàn mà đèn vẫn chậm chạp phản ứng.
27:41Lâm Kiều.
27:42Tôi đang nói chuyện với cô đấy.
27:43Trong điện thoại.
27:44Giọng Phương Nghi đầy sốt ruột.
27:45Ngay sau đó.
27:46Cô ta bật cười khinh bỉ.
27:48Cô hưởng thụ bao nhiêu năm như vậy.
27:49Được anh ta nuôi nấng từng ngày.
27:51Giờ chẳng khác gì một kẻ vô dụng.
27:53Sự ái nái của anh ta với cô sớm muộn gì cũng cạn kiệt.
27:56Khi đó.
27:57Cô có gì để tranh với tôi.
27:58Tôi thở dài.
27:59Tôi tranh làm gì một gã đàn ông tệ bạc.
28:07Tại sao cô cứ bám mãi không buông.
28:09Nếu cô giỏi.
28:10Hãy tự thuyết phục lục thập ly hôn với tôi đi.
28:12Tôi nhẹ nhàng nói một câu.
28:13Rồi cuốc máy.
28:14Đúng lúc đó.
28:15Nhân viên chuyển nhà báo đã xếp đồ lên xe xong xuôi.
28:18Tôi bước lên xe.
28:19Liếc nhìn dãy trung cư quen thuộc lần cuối.
28:21Bóng dáng quen thuộc lướt qua tầm mắt lục thập.
28:23Cuối cùng cũng đến.
28:24Đèn cảm ứng bật sáng.
28:26Anh ta chạy vào thang máy.
28:27Tôi ra hiệu cho tài xế lái xe đi.
28:29Đồng thời chặn số điện thoại và tài khoản WeChat của lục thập.
28:32Sau đó.
28:32Tôi mới đăng nhập vào tài khoản mạng xã hội của mình.
28:35Phần bình luận trên trang cá nhân của tôi rất náo nhiệt.
28:37Không biết từ khi nào đã lên đến mấy trăm bình luận.
28:40Vợ ngoan hiền.
28:41Khoe của.
28:41Não rỗng đủ loại từ ngữ được ném vào.
28:44Không ít người suy đoán về công việc của lục thập.
28:46Trong nước.
28:46Những ngành nghề có thể trả mức lương cao thế này không nhiều.
28:49Phần lớn đều đoán anh ta là một lãnh đạo cấp cao của một tập đoàn lớn.
28:52Tôi quyết định thêm chút dầu vào lửa.
28:54Vừa mua nhà.
28:55Lại mua thêm cả đống trang sức hàng trăm triệu.
28:57Trông giận rồi.
28:58Dỗ thế nào đây?
28:59Ảnh đính kèm là ly rượu vang đỏ tinh tế bên góc bàn ăn.
29:02Phía sau thấp thoáng thấy giá sách của lục thập.
29:04Tất nhiên.
29:05Tôi đã nhẹ tay thêm một lớp làm mờ.
29:07Đúng là đại gia.
29:08Chị mua trang sức mà tính bằng bao tải hả?
29:10Muốn xem.
29:11Cầm tiền chồng mà tiêu xả láng.
29:12Đúng kiểu tầm gửi.
29:14Bình luận trên.
29:15Chồng người ta vui vẻ cho tiền.
29:16Bạn ghen làm gì?
29:17Tôi thoát tài khoản.
29:18Khóa màn hình.
29:19Sau khi chuyển toàn bộ đồ đạc đến nhà mới.
29:21Tôi khóa cửa lại.
29:22Tìm một khách sạn 5 sao nghỉ tạm một đêm.
29:25Tin nhắn con gái nhảy ra trên màn hình.
29:27Mẹ ơi.
29:27Ba gọi cho con.
29:28Hỏi nhà chồng chơn rồi.
29:30Mẹ đang ở đâu vậy?
29:31Tôi khẽ cười.
29:32Trả lời.
29:32Bảo với ba là mẹ đau lòng quá.
29:34Mua vé máy bay đi du lịch rồi.
29:36Ok.
29:37Chẳng bao lâu sau.
29:38Trong danh sách chặn tin nhắn.
29:39Tôi thấy lục thập gửi đến.
29:41Ra ngoài thư giãn cũng tốt.
29:42Về sớm nhé.
29:43Anh sẽ bảo người dọn dẹp lại phòng.
29:45Chuyện hôm nay anh có thể giải thích.
29:46Phương Nghi không khỏe.
29:48Mẹ anh cứ ép anh phải qua.
29:49Anh đã cảnh cáo cô ta rồi.
29:51Nhưng tôi không buồn đọc tiếp.
29:52Thoát ra ngoài.
29:53Phương Nghi lại tìm đến tôi.
29:55Cô mua nhà rồi.
29:56Dùng tin của lục thập đúng không?
29:57Cô bị ổi thật đấy.
29:59Lúc này còn nịnh nọt anh ta để mua nhà.
30:01Ai mà không biết cô có mưu đồ gì?
30:03Cô ta tức đến đỏ mắt.
30:04Rõ ràng đã phát hiện ra tài khoản phụ tôi dùng trên mạng.
30:07Tất nhiên.
30:07Ngay từ đầu.
30:08Tôi đã cố ý để lộ sơ hở trước mặt cô ta.
30:11Việc cô ta phát hiện chậm hơn dự kiến của tôi một chút.
30:13Nhưng không ảnh hưởng đến kế hoạch của tôi.
30:15Tôi nhìn cô ta.
30:16Nhấp một ngụm caramel macchiato.
30:18Ngọt ngào.
30:19Hương vị khá ổn.
30:20Cô lấy tư cách gì để chức vấn tôi?
30:22Cô ta cười khẩy.
30:23Đầy tự tin.
30:24Cô tưởng anh ta không li hôn với cô vì còn tình cảm sao?
30:27Chỉ vì anh ta vừa mới thăng chức.
30:29Vị trí chưa ổn định thôi.
30:30Sớm muộn gì anh ta cũng đá cô đi.
30:32Cô có mua nhà cũng vô ích.
30:34Dù gì cũng là tài sản chung của hai vợ chồng.
30:36Tôi xem như bố thí cho cô vậy.
30:38Tôi nhìn cô ta.
30:39Có vẻ rất chắc chắn nhỉ?
30:40Nghe nói gần đây cô ta đã nghỉ việc để dưỡng thai.
30:43Tôi tò mò hỏi.
30:44Lúc trước cô cứ khăng khăng muốn làm phụ nữ độc lập.
30:46Từ kiếm tiền.
30:47Xem thường mấy bà nội trợ như tôi.
30:49Vậy điều gì khiến cô thay đổi suy nghĩ?
30:51Cô ta khựng lại một giây.
30:52Sau đó bật cười nhạt.
30:54Sinh xong tôi vẫn sẽ đi làm.
30:55Cô cũng từng nói đấy.
30:56Đàn ông vừa giàu vừa rộng rãi không dễ kiếm.
30:59Hơn nữa.
30:59Lục thập rất tốt.
31:00Tôi gật đầu đồng tình.
31:02Xét theo tiêu chuẩn thông thường.
31:03Hiện tại anh ta quả thật có tiền.
31:05Có ngoại hình.
31:06Cũng khá quan tâm gia đình.
31:07Nhưng mà một khi đã ngoại tình lần đầu.
31:09Thì sẽ có lần thứ hai đấy.
31:11Tôi sẽ không cho anh ta cơ hội đó.
31:12Tôi cảm thấy Phương Nhi quá tự tin.
31:14Dù tôi không nghĩ rằng lục thập sẽ cưới cô ta.
31:17Nhưng tôi lại rất muốn ly hôn với lục thập.
31:19Mọi thứ cần lấy đều đã lấy xong.
31:21Giờ chỉ còn chờ hoàn tất thủ tục.
31:22Mà một chốt chính là Phương Nhi.
31:24Cũng chính là lý do tôi hẹn gặp cô ta hôm nay.
31:27Nhà đứng tên con gái tôi.
31:28Nó vừa tròn 18.
31:29Thủ tục đã hoàn tất.
31:30Chuyển nhượng xong xuôi.
31:32Về phần tài sản giữa tôi và lục thập đều không còn nữa.
31:34Nên dù anh ta có cưới cô.
31:36Cũng sẽ trắng tay thôi.
31:37Phương Nhi hít sâu một hơi.
31:39Ôn bụng.
31:39Trông như sắp tức để ngất.
31:41Nếu tôi là cô.
31:42Bây giờ tôi sẽ ép anh ta ly hôn ngay.
31:44Dù sao thì sau khi thăng chức.
31:46Mỗi năm anh ta cũng kiếm được vài triệu tệ.
31:48Chỉ cần vài năm là lại có một khoản tiết kiệm khả há.
31:50Nhưng cô phải nghĩ cho kỹ.
31:52Người cần gấp bây giờ là các người.
31:53Nếu ly hôn.
31:54Tôi sẽ bắt anh ta ra đi tay trắng.
31:56Cô dựa vào đâu?
31:57Dựa vào việc tôi là vợ hợp pháp của anh ta.
32:00Dựa vào việc đứa bé trong bụng cô chỉ là một kẻ không danh không phận.
32:03Tôi đứng dậy.
32:04Lạnh lùng nhìn cô ta.
32:05Thật tuyệt.
32:06Cuối cùng cũng không cần phải nhịn nữa.
32:08Tôi cầm ly cà phê còn sót lại.
32:09Không do dự hất thẳng vào mặt cô ta.
32:11Giữa tiếng thét trói tai của Phương Nghi.
32:13Tôi cúi người ghé sát vào tai cô ta.
32:15Giọng nhẹ như gió.
32:17Cô nói đúng.
32:17Tôi là một cô vợ ngoan hiền.
32:19Không có chồng thì sống không nổi đâu.
32:21Vậy nên.
32:21Nếu muốn ly hôn với tôi.
32:23Lục thập cũng phải trả giá đắt.
32:25Nhưng cô chắc chứ.
32:26Chắc rằng lục thập thực sự muốn ly hôn với tôi.
32:28Nhìn thấy sắc mặt cô ta trắng bệch.
32:30Tôi mỉm cười.
32:31Rời khỏi quán cà phê.
32:32Bầu trời nắng đẹp.
32:33Buổi chiều.
32:34Tôi đi đón con gái tan học.
32:36Tôi hai mẹ con cùng đi ăn một bữa thịnh soạn.
32:38Không biết Phương Nghi đã nói gì với lục thập.
32:40Nhưng anh ta tìm đến tôi.
32:41Trông anh ta vô cùng tiều tụy.
32:43Chưa bao giờ thấy thảm hại đến vậy.
32:45Cô ta đang uy hiếp anh.
32:46Câu đầu tiên anh ta nói chính là như vậy.
32:48Tôi lập tức hiểu mọi chuyện.
32:50Chúng ta ly hôn trước được không?
32:51Anh ta liếm môi.
32:52Ánh mắt đầy ái nái.
32:53Chờ công việc anh ổn định rồi.
32:55Chúng ta sẽ tái hôn.
32:56Em yên tâm.
32:57Chúng ta đã bên nhau bao nhiêu năm.
32:59Còn có con gái nữa.
33:00Anh không thể nào bỏ rơi hai mẹ con em được.
33:03Anh ta nắm chặt tay tôi.
33:04Ánh mắt sâu thẳm đầy cảm xúc.
33:06Không được.
33:06Tôi rút tay về.
33:07Mắt đỏ hoe.
33:08Ly hôn rồi.
33:09Lỡ anh không cần em nữa thì sao?
33:11Mẹ anh vốn dĩ không thích em.
33:13Hơn nữa bây giờ nhà mình cũng chẳng còn nhiều tiền.
33:15Em không có cảm giác an toàn.
33:17Lục thập sững sở.
33:18Vẻ mặt đầy bực bội.
33:19Đưa tay vỏ tóc.
33:20Vậy em muốn thế nào?
33:22Chẳng phải chính em cũng nói đứa bé chưa chắc là của anh sao?
33:25Nên anh mới đi xét nghiệm ADN.
33:26Bây giờ kết quả nằm trong tay cô ta.
33:28Nếu làm ầm lên sẽ chẳng tốt cho ai cả.
33:31Em cũng không muốn anh mất việc đâu nhỉ.
33:33Nếu vậy thì sau này anh lấy gì để nuôi em?
33:35Tôi nhìn anh ta với vẻ mặt đầy kinh ngạc.
33:37Nước mắt lã trã rơi xuống.
33:39Làm sao em biết hai người đã ngủ với nhau?
33:41Làm sao em biết anh là bạn trai của cô ta?
33:43Hai người phản bội em cùng một lúc.
33:45Vậy mà giờ lại trách em sao?
33:47Tôi ôm mặt khóc nước nở.
33:48Lục thập hoảng hốt.
33:49Vội đứng lên ngồi xuống bên cạnh tôi.
33:51Được rồi.
33:52Được rồi.
33:53Anh không có ý trách em.
33:54Kiều kiều.
33:55Hiểu cho anh một chút.
33:56Được không?
33:57Tôi ngước mắt lên.
33:58Đôi mắt lòng lanh nước.
33:59Châm chú nhìn anh ta.
34:00Anh đảm bảo chứ?
34:01Anh ly hôn xong chắc chắn sẽ tái hôn với em.
34:04Anh đảm bảo.
34:05Tôi miễn cưỡng gật đầu đồng ý.
34:06Đồng thời yêu cầu anh ta đưa lương thắng này cho tôi.
34:09Vậy khi nào anh chuyển về nhà?
34:11Tôi ngạc nhiên hỏi.
34:12Đã ly hôn thì tất nhiên phải sống riêng chứ.
34:14Không thì làm sao cô ta tin được.
34:16Đúng lúc này.
34:17Em cũng không muốn về nhà.
34:18Lục thập nghĩ một lúc.
34:19Cảm thấy cũng có lý.
34:21Thế là.
34:21Tôi cầm tiền.
34:22Cùng anh ta đến cục dân chính.
34:24Còn một tháng thời gian suy nghĩ trước khi ly hôn chính thức có hiệu lực.
34:27Tôi về quê một chuyến.
34:28Sao lại về lúc này?
34:29Lục thập đâu?
34:30Không đi cùng con à?
34:31Ba tôi đang đeo kính lão.
34:33Ngồi trên sofa đọc sách.
34:34Nhìn thấy tôi.
34:35Ông ngạc nhiên ra mặt.
34:36Tôi biểu môi.
34:37Ly hôn rồi.
34:38Còn trong thời gian cân nhắc 30 ngày.
34:40Nên về báo với ba mẹ một tiếng.
34:42Bộp.
34:42Quyển sách trên tay ba tôi rơi xuống đất.
34:44Mẹ tôi lập tức lao ra khỏi phòng.
34:46Cái gì?
34:47Sao tự dưng lại ly hôn?
34:48Nó bắt nạt con à?
34:49Tôi cảm thấy cay cay sống mũi.
34:51Nhưng cố tỏ ra bình thản.
34:53Nhún vai.
34:53Nó thay lòng rồi.
34:54Người khác có thể sinh con trai cho nó.
34:56Mẹ tôi tức đến mức muốn gọi điện mắng ngay.
34:59Tôi vội ngăn lại.
35:00Nghe con nói.
35:00Con không thiệt thòi đâu.
35:02Không thiệt thòi.
35:03Con chăm sóc nó bao năm.
35:04Hy sinh cả cuộc đời.
35:05Nó lại đối xử với con thế này.
35:07Sao mà không thiệt?
35:08Mắt mẹ tôi đỏ hoe.
35:09Nước mắt rơi lã trá.
35:11Tôi ôm lấy bà.
35:12Nhẹ giọng an ủi.
35:13Mẹ ơi.
35:13Tin vào nhà con đã đứng tên con gái rồi.
35:16Nó cũng đứng về phía con.
35:17Hơn nữa.
35:18Chẳng bao lâu nữa.
35:19Nó sẽ nhận báo ứng thôi.
35:20Tin con đi.
35:21Với lại.
35:22Bao nhiêu năm qua.
35:23Con cũng mệt mỏi rồi.
35:24Yêu một người quá nhiều cũng biết mệt.
35:26Trên chuyến tàu về lại thành phố.
35:28Tôi cập nhật mạng xã hội.
35:29Anh ấy quả nhiên ngoại tình rồi.
35:31Đối phương còn mang thai.
35:32Nhưng tôi không muốn ly hôn.
35:33Vì không muốn ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh ấy.
35:36Tôi chấp nhận ly hôn giả.
35:37Ai bảo tôi yêu anh ấy đến vậy chứ.
35:39Tôi tin rằng một ngày nào đó.
35:41Anh ấy sẽ quay về bên tôi.
35:42Ảnh đính kèm là bầu trời xanh trong vắt với những đám mây trắng lưỡng lở.
35:46Dựa vào những bài đăng trước đó.
35:47Lần này phần bình luận nổ tung.
35:49Tưởng đâu vợ ngoan hiền.
35:50Hóa ra là não tàn.
35:51Móc bệnh yêu mù quáng nặng lắm rồi.
35:53Tôi khuyên cô đấy.
35:54Tranh thủ 30 ngày suy nghĩ mà rút lại đi.
35:57Cái gì giành được thì giành.
35:58Quá nhiều người lao vào góc ý.
36:00Bày cách giúp tôi tỉnh ngộ.
36:01Tôi trước khi ngủ.
36:02Tôi mở lại xem và thấy rất tốt hình tượng vợ ngoan của tôi đã leo lên top tìm kiếm.
36:06Dưới bài viết.
36:07Một nửa là chửi tôi ngu ngốc.
36:09Một phần khuyên tôi giành quyền lợi.
36:10Còn một số khác thì nghi ngờ tính xác thực.
36:12Tôi vuốt màn hình.
36:13Rất hài lòng với độ hot này.
36:15Sau đó.
36:16Tôi cố ý biến mất một tháng.
36:17Nằm nhà tận hưởng cuộc sống.
36:19Cho đến khi tôi và lục thập một lần nữa bước ra từ cục dân chính.
36:22Anh ta nhìn tôi.
36:23Ánh mắt phức tạp khó đoán.
36:25Kiều kiều.
36:25Chúng ta sẽ lại quay về bên nhau.
36:27Tin anh đi.
36:28Tôi không biết lúc này.
36:29Tình cảm của lục thập dành cho tôi còn bao nhiêu phần thật lòng.
36:32Tôi không quan tâm nữa.
36:33Không trả lời anh ta.
36:34Tôi đeo kính dâm.
36:35Quay người rời đi.
36:37Trước khi máy bay cất cánh.
36:38Tôi mở mạng xã hội.
36:39Phát hiện có rất nhiều người đang chờ diễn biến tiếp theo.
36:42Đương nhiên.
36:42Tôi sẽ không để họ thất vọng.
36:44Lần này.
36:44Tôi đăng ảnh chụp màn hình lịch sử giao dịch chuyển khoản và bảng lương của lục thập.
36:48Anh ấy vẫn yêu tôi.
36:49Tiêu hết tiền cũng không sao.
36:51Vì anh ấy kiếm nhiều lắm.
36:52Mà cũng đưa hết cho tôi rồi.
36:54Dù tôi đã làm mờ một số thông tin.
36:55Nhưng không thể ngăn được cư dân mạng bắt tay và truy tìm sự thật.
36:58Chỉ sau một đêm.
37:00Nơi làm việc của lục thập bị cư dân mạng đào ra.
37:02Ngay lập tức.
37:03Một làn sóng quan tâm mới lại bùng nổ.
37:05Đẩy mọi chuyện lên thẳng tóc một tìm kiếm.
37:07Khi lục thập gọi cho tôi.
37:08Tôi đang đắp mặt nạ.
37:09Em điên rồi à.
37:10Giọng anh ta nghe như sắp phát điên.
37:12Em làm sao cơ.
37:13Bài đăng trên mạng đó.
37:15Xóa ngay.
37:15Tôi đứng dậy.
37:16Rót một ly nước mật ong.
37:18Chậm rãi đáp.
37:18Bài nào cơ.
37:19Cái ảnh bảng lương của anh ấy.
37:21Em cố tình muốn hại anh đúng không?
37:30Xin lỗi nhé.
37:30Em xóa ngay đây.
37:32Tôi xóa bài viết.
37:33Nhưng sau đó đăng thêm một bài khác.
37:34Mọi người tha cho anh ấy đi.
37:36Chồng tôi vừa gọi cho tôi.
37:37Nói rằng chuyện này ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh ấy.
37:40Đừng đào bới nữa nhé.
37:41Tâm lý phản nghịch của cư dân mạng vốn khó đoán.
37:44Quả nhiên.
37:44Họ ngay lập tức truy lùng được danh tính thật của lục thập.
37:47Rồi tiếp theo là phương nghi.
37:48Hình tượng người đàn ông của gia đình mà anh ta cố giữ gìn bao lâu nay tan thành mây khói.
37:52Chưa kể.
37:53Ngành anh ta đang làm cũng bị kéo vào một mớ hỗn loạn.
37:56Mới ba ngày.
37:57Một người trong nội bộ dò dì tin tức.
37:59Lục thập đã bị xa thải.
38:00Nửa tháng sau.
38:01Tôi lại nhận được cuộc gọi từ lục thập.
38:03Phương nghi xảy thai rồi.
38:04Chúng ta tái hôn đi.
38:05Tôi ngồi trên bãi biển.
38:06Nhìn mặt nước lặng lẽ.
38:08Nhưng biết rõ sóng ngầm phía dưới đang cuộn trào.
38:10Tại sao phải tái hôn?
38:11Bây giờ thế này chẳng tốt hơn sao?
38:13Kiều kiều.
38:14Chẳng phải em rất yêu anh sao?
38:16Tin anh đi.
38:17Sau này anh tuyệt đối không phạm sai lầm nữa.
38:19Lời hứa của anh còn không bằng cục phân.
38:21Tôi cười lạnh.
38:22Nghe thấy anh ta hít một hơi sâu trong điện thoại.
38:24Ngay sau đó.
38:25Giọng nói tức giận kìm nén vang lên.
38:27Tất cả những chuyện này đều do em bày ra đúng không?
38:30Lâm Kiều.
38:30Em thật độc ác.
38:31Tôi bật cười.
38:32Sao sao được với anh?
38:33Thời nay còn mơ tưởng tam thê tứ thiếp.
38:36Muốn sung sướng hưởng cả đôi đường.
38:37Em.
38:38Anh vẫn còn năng lực.
38:39Sau này cũng sẽ kiếm ra tiền.
38:41Mấy người các em cứ thực dụng như vậy sao?
38:43Lục thập không cam lòng.
38:44Đi ngang qua con phố nào.
38:46Tôi cũng nghe thấy câu thoại quen thuộc phát ra từ điện thoại người đi đường.
38:49Xin lỗi nhé.
38:50Lục thập.
38:50Tôi là vợ ngoan hiền.
38:52Nhưng lại không chịu được khổ.
38:53Không thể cùng anh làm lại từ đầu đâu.
38:55Với lại anh cũng già rồi.
38:56Tôi tắt máy.
38:57Sau này tôi mới biết.
38:59Sau khi Phương Nghị bị dân mạng bóc trần quá khứ.
39:01Cô ta bị cả xã hội quay lưng.
39:03Cô ta bắt đầu oán hận lục thập.
39:04Nhưng khi phát hiện anh ta gần như tay trắng.
39:06Cô ta tự mình đi phá thai.
39:08Chuyện này làm ẩm ý khắp nơi.
39:10Con gái tôi gửi cho tôi tin tức địa phương.
39:12Kèm theo một bức ảnh bà mẹ chồng quỳ giữa hành lang bệnh viện.
39:15Cầu xin cô ta đừng phá thai.
39:16Cảnh tượng cực kỳ chấn động.
39:18Lục thập sau đó tìm con gái tôi mấy lần.
39:20Muốn nó bán căn nhà để anh ta có vốn làm ăn.
39:22Con bé khóc lóc kể lề trước mặt bạn học.
39:25Ba tôi vì nhân tình mà bỏ mẹ tôi.
39:27Căn nhà này là mẹ để lại cho tôi.
39:29Giờ ông ấy ép tôi bán nhà.
39:30Chẳng khác nào bảo tôi đi chết.
39:32Bạn bè con bé bức xúc thay nó.
39:34Từ đó không ai để lục thập lại gần nó nữa.
39:36Huống hồ.
39:37Con gái tôi đã xin được xuất du học nước ngoài.
39:39Tôi liền cùng con ra nước ngoài luôn.
39:41Lần tiếp theo tôi gặp lại lục thập.
39:43Là khi nhận chát hầu tòa.
39:44Lúc đó tôi đang hẹn hò với một chàng trai kém tôi mười mấy tuổi.
39:47Con gái tôi cũng có bạn trai.
39:49Cùng tuổi với nó.
39:50Lục thập muốn con gái tru cấp tiền nuôi dưỡng cho ông ta.
39:53Con bé hỏi ý tôi.
39:54Tôi chẳng buồn ngẩn đầu lên.
39:56Nghe nói có mức tối thiểu nhỉ.
39:57Cứ theo đó mà làm.
39:59Chẳng đáng bao nhiêu đâu.
40:00Lục thập lại nhiều người nhắn tin.
40:02Nói muốn gặp tôi.
40:03Tôi cười nhẹ.
40:04Đáp lại.
40:04Vợ ngoan hiền đang bận yêu đương rồi.
40:06Không rảnh.
40:06Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.

Được khuyến cáo