Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm qua
Truyện Audio Hay || Tôi Là Nữ Phụ, Nhưng Không Thích Làm Ác || Thiên Thần Dắt Truyện

#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Tôi nhát gan, ngại phiền phức, vậy mà hệ thống lại bắt tôi phải cho anh trai uống thuốc.
00:04Tôi không dám, chỉ dám đưa cho anh ấy một cốc nước ấm.
00:07Anh tôi uống xong, mặt đỏ lên, hỏi, em bỏ gì vào vậy? Nóng quá.
00:11Tôi sợ đến mức chân mềm nhũng, anh ơi, thật ra chỉ là nước ấm thôi mà.
00:15Nghe vậy, anh ấy lại cúi xuống, giữ chặt tôi hơn, bé con đúng là không nghe lời, chẳng phải bảo em phải cho anh uống thuốc sao.
00:21Tôi là vai nữ phụ pháo hôi, còn anh trai tôi lại là đại phản diện.
00:24Hôm nay, anh ấy đến trường dự họp phụ huynh của tôi, cuối cùng cũng gặp mặt nữ chính.
00:28Thẩm triệt nheo mắt nhìn về phía nam nữ chính, trong ánh mắt không che giấu chút nguy hiểm nào.
00:32Lúc đó, hệ thống trong đầu tôi cuối cùng cũng khởi động, xin chào ký chủ, nhiệm vụ của bạn bây giờ là tiêu diệt phản diện.
00:38Tôi xít chút nữa thốt lên thành tiếng, nhỏ giọng chửi thề, mày điên rồi à?
00:42Một ngón tay của thẩm triệt đủ để lấy mạng tao rồi đấy.
00:44Vừa nói chuyện với hệ thống, tôi vô tình liếc thấy bàn tay cầm bài kiểm tra của thẩm triệt.
00:48Bàn tay trắng chẻo, thon dài, gõ nhẹ lên bài làm của tôi với vẻ thờ ơ.
00:52Sau đó, anh ấy quay sang nhìn tôi cười.
00:55Tôi vội đưa tay bịt miệng, lo sợ anh nghe thấy cuộc đối thoại giữa tôi và hệ thống.
00:58Anh, có chuyện gì sao?
01:00Anh ấy khẽ cười, những ngón tay thon dài chỉ vào tên tôi viết trên nháp.
01:03Lộ chiều dịch là ai?
01:05Tim tôi bỗng thắt lại một nhịp.
01:06Đó chính là nam chính trong quyển sách, hệ thống đã nói cho tôi biết trước đó.
01:10Chẳng qua tôi chỉ tiện tay viết xuống nháp mà thôi, không hiểu sao, tôi vẫn cảm thấy khóe miệng thẩm triệt hơi nhét lên, nhưng trông chẳng hề vui vẻ.
01:16Tôi nuốt nước bọt, chỉ là lớp trưởng lớp em thôi, ừm, cậu ấy cũng khá tốt.
01:20Anh tôi gật đầu nhẹ, không nói thêm điều gì.
01:23Buổi họp phụ huynh sắp kết thúc, thầy chủ nhiệm nhắc rằng đây là cuộc họp cuối cùng của cấp 3, nửa tháng nữa sẽ là kỳ thi đại học.
01:28Thẩm triệt dặn tôi phải học hành chăm chỉ.
01:31Sau đó, ánh mắt anh lướt qua nam nữ chính phía sau tôi, giọng chầm xuống, thì không tốt cũng không sao, anh sẽ đưa em ra nước ngoài.
01:37Hơi thở ấm áp phả đến, tôi càng thêm bất an.
01:40Thẩm triệt chưa từng nói chuyện với tôi gần đến vậy, mà quan trọng hơn giọng điệu không hề mang vẻ dỗ dành.
01:44Mà là sự cảnh cáo, nếu tôi không chịu học hành tử tế, anh sẽ ép tôi rời khỏi đây.
01:48Cắt đứt mọi liên hệ với trong nước, chân tôi mềm nhũng, hệ thống vội giúp tôi đứng vững.
01:53Sợ gì chứ? Cô là nữ phụ pháo hôi có hệ thống đại nhân bảo vệ mà.
01:57Vừa rớt lời, thẩm triệt bỗng quay lại, ánh mắt giò xét tôi, giấy nháp, anh tịch thu.
02:01Ánh mắt anh thẳng thừng khiến cả tôi và hệ thống đều cứng họng.
02:04Hệ thống thì thầm bên tai tôi, sao có cảm giác như bị nhìn thấu vậy?
02:07Khi thẩm triệt đi xa, hệ thống mới to gan phàn nàn, tên đại phản diện này, dám ngang nhiên cướp giấy nháp của nữ phụ chúng ta.
02:13Sau này nhất định sẽ bị trừng phạt, cô phải tỉnh táo.
02:16Từ giờ trở đi, thẩm triệt sẽ chính thức nhắm đến nam nữ chính.
02:19Tôi lau mồ hôi lạnh.
02:20Thẩm triệt đáng sợ như thế, tôi đã tận mắt chứng kiến.
02:23Trước đây tôi từng bàn với bạn bè đi du lịch đảo, nhưng anh ấy không đồng ý.
02:26Thế là tôi lén đi sau lưng anh.
02:28Vừa bước lên bong tàu, anh đã xuất hiện ngay sau lưng tôi.
02:31Kết quả là, tất cả dụ thuyền trên đảo không chức nào dám chở tôi đi.
02:34Cuối cùng, tôi chỉ biết cuối đầu theo sau anh về nhà.
02:37Thẩm triệt không nổi giận, thậm chí còn mua cho tôi một chiếc váy mới và hỏi tôi muốn ăn gì cho bữa tối.
02:45Anh nghĩ hồi nhỏ cha mẹ nuôi khắc nghiệt với thẩm triệt nên mới dẫn đến kiểu ham muốn kiểm soát lạ lùng này đối với tôi.
02:50Nếu hôm nay thẩm triệt đã nhìn thấy nữ chính, tôi không dám tưởng tượng anh sẽ dùng cách gì để chiếm được cô.
02:55Hệ thống dường như hiểu ý tôi, cũng thở dài.
02:58Vỗ vai tôi, nói đầy phấn khích, tiểu lê tử, cố lên.
03:01Chỉ cần hoàn thành vụ này, tôi tặng cô hẳn một kịch bản thiên thượng nhân gian.
03:04Còn phải xem tôi có giữ được mạng hay không đã.
03:07Sau khi chuyển trường, thẩm triệt không cho tôi ở ký túc giá, nhưng căn biệt thự ở ngoại ô lại quá xa trường.
03:12Cuối cùng, anh nghĩ ra cách hợp lý mua luôn cho tôi một căn hộ ngay cạnh trường.
03:15Sau giờ học, luôn có vệ sĩ theo sát.
03:17Về đến nhà là có cơm nước nóng hổi sẵn sàng.
03:20Nhưng mỗi lần bước chân vào căn hộ, tôi đều thấp thỏng.
03:22Việc đầu tiên là kiểm tra xem có đôi giày da nam nào ở cửa không.
03:25Hôm nay, không có.
03:27Tôi và hệ thống cùng thở phào nhẹ nhõm.
03:29Vừa ngân ga gia điệu nhỏ, tôi thông thả ăn cơm.
03:31Vừa nhai vừa lầm bầm với hệ thống.
03:33Hai, tôi chỉ là nữ phụ pháo hôi, làm sao tiêu diệt được hắn.
03:36Mày giỏi thì tự làm đi.
03:38Nói thật, hệ thống, có phải mày cũng sợ thẩm triệt không?
03:40Không phải tôi không cố gắng, mà là tôi thật sự sợ.
03:43Hệ thống khẹt khẹt, giọng chắc chắn và có phần tà ác.
03:46Đợi đến khi cô thi đại học xong, tôi đã chuẩn bị cho hắn bộ ba tử vong rồi.
03:49Giọng nói kiên quyết pha chút quỷ kế khiến tôi hoảng hồn, miếng cánh gà trên tay rơi xuống đất.
03:54Tôi cúi xuống tìm khăn giấy, nhưng vừa quay lại một đôi mắt đen sâu thẳm lặng lẽ nhìn tôi.
03:58Thẩm triệt vừa bước ra từ phòng tắm, chỉ quấn chiếc khăn tắm.
04:01Vòng eo săn chắc, từng giọt nước lăn trên ra cảnh tượng khiến người ta chóng váng.
04:05Tôi cũng như miếng cánh gà ở đất, đầu óc chóng váng, hoàn toàn dối loạn.
04:08Mở miệng cả buổi không biết bắt đầu giải thích từ đâu mớ lời nói nhảm vừa rồi.
04:12Cuối cùng, vẫn là thẩm triệt lên tiếng trước, cánh gà ngon không?
04:15Tôi như con dối gật lia lệ.
04:16Anh cầm điện thoại từ góc bàn, không nói thêm, chỉ bước lên lầu.
04:20Trước khi đi, anh thuận miệng nói, rơi xuống đất thì đừng ăn nữa.
04:23À à à à à à à à, hệ thống hét trói tay trong đầu tôi.
04:26Cởi rồi mà còn đẹp trai quá chừng.
04:28Tôi hoàn toàn hóa đá, đầu óc hỗn loạn không biết phản ứng sao.
04:31Hệ thống vẫn đang mê trai, không được.
04:33Tôi không nỡ để hắn chết.
04:34Phản diện lần này đúng gu tôi nhất.
04:36Nó còn lầm bầm mơ màng, rồi chọt tôi, bị dọa đến đứng hình rồi à.
04:40Tôi ôm lấy hệ thống, khóc đứt nở.
04:42Hu hu hu, mày nói xem, anh tao có nghe thấy không?
04:44Hệ thống xoa hai tay, ngập ngừng nói, chắc không đâu.
04:47Mà thật ra, tinh thần thẩm triệt giờ dồn hết cho nữ chính rồi.
04:50Có thể chẳng để ý đến nữ phụ nhỏ bé như cô đâu.
04:53Kỳ thi đại học xong, nữ chính Lâm Nguyệt Chiếu định đi làm thêm.
04:56Trùng hợp, khách sạn cô xin việc thuộc tập đoàn của thẩm triệt.
04:59Hệ thống ngay lập tức ra lệnh cho tôi bám theo Lâm Nguyệt Chiếu,
05:01đồng thời quan sát từng hành động của thẩm triệt,
05:03ngăn chặn hành vi xấu mà anh ta có thể làm.
05:05À, tôi hả? Tôi là ai mà theo dõi thẩm triệt?
05:08Tôi làm sao ngăn được anh ấy?
05:10Hệ thống kia nhẫn giải thích, trong kịch bản gốc,
05:12thẩm triệt sẽ kéo Lâm Nguyệt Chiếu vào phòng khách sạn khi xây dựa.
05:15Tinh tiết cầu huyết và rắc rửa đó thật quá vô liêm sỉ.
05:17Nữ chính đã trúng tuyển vị trí lễ tân khách sạn,
05:19còn tôi thì vẫn ở nhà rung đùi.
05:21Cuối cùng, sau khi hệ thống dùng chưa lấy mạng uy hiếp,
05:24tôi đành cắn răng đi tìm thẩm triệt.
05:25Anh, em muốn đi làm thêm.
05:27Thẩm triệt đang đọc sách, nghe vậy đặt kính gọng vàng xuống,
05:30tay say sống mũi cao.
05:31Sao? Tiến sinh hoạt không đủ dùng.
05:33Ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào tôi tôi không biết là mình run hay hệ thống đang run.
05:37Vừa nãy còn khích lệ tôi cố gắng,
05:38giờ hệ thống đã chạy mất, không dám nói thêm câu nào.
05:41Tôi run dậy nói,
05:42Anh, em chỉ muốn rẹn luyện bản thân một chút,
05:44làm trong công ty anh cũng được,
05:46coi như em xin anh đó, anh.
05:47Cảm giác như sắp quỷ vaccine rồi.
05:49Thẩm triệt không nói gì, chỉ thờ ơ ngước mắt lên,
05:52quan sát tôi chậm chậm.
05:53Ánh nhìn thẳng nhiên mà như đang chơi đùa với con mồi.
05:55Tôi không dám nhìn thẳng, chỉ cúi đầu lặp lại,
05:57làm ơn, anh.
05:59Hệ thống thò đầu ra, nhỏ giọng góp ý,
06:01sao tôi có cảm giác phản diện thích nghe cô gọi anh nhỉ.
06:03Cô thử gọi thêm vài lần xem, biết đâu lại được.
06:06Tôi cắn môi, hít sâu, ngừng đầu nhìn thẳng mắt thẩm triệt.
06:09Được không, anh triệt.
06:10Anh bất ngờ khẽ ho nhẹ, ít hầu động đậy.
06:13Cuối cùng, anh miễn cưỡng gửi nhẹ, coi như đồng ý.
06:15Về phòng, tôi và hệ thống tựa vào nhau, đứng chẳng vững.
06:18Cả hai cùng nghĩ ánh mắt thẩm triệt vừa rồi rõ ràng như muốn ăn tươi nuốt sống tôi.
06:22Chầm mặt, sắc lạnh, ưu ám và khó lường.
06:25Cuối cùng, anh ấy sắp xếp cho tôi vị trí quản lý sành khách sạn.
06:28Còn Lâm Nguyệt Chiếu chỉ làm nhân viên lễ tân bình thường.
06:30Tôi hơi ngại nên thỉnh thoảng cũng phụ giúp quầy lễ tân,
06:32tiện theo dõi xem anh sẽ kéo ai đi lúc nào.
06:35Cuối chuyện này đúng là quá vô liêm sỉ.
06:37Nhưng nói thật, gần đây thẩm triệt rất bận,
06:39đang ra tay đánh vào tập đoàn của Nam Chính.
06:41Vụ thu mua cảng biển ồn ào gần đây là cuộc đấu trí giữa thẩm triệt và gia tộc Nam Chính.
06:45Trong khi đó, Lâm Nguyệt Chiếu vẫn ung dung làm lễ tân, tận hưởng cuộc sống bình yên.
06:49Tôi cũng bận rộn đến quên cả thời gian, đã nửa tháng không gặp thẩm triệt.
06:52Hôm nay cuối tuần, tôi không có ca làm, còn Lâm Nguyệt Chiếu thì có.
06:55Tôi đang ngủ ngon thì đột nhiên lộ trụ dịch gọi điện.
06:58Hóa ra hôm nay là sinh nhật Lâm Nguyệt Chiếu.
07:00Hắn muốn tạo bất ngờ cho cô.
07:01Và thế là, hắn muốn tôi đi thay ca.
07:04Tôi bật cười vì tức.
07:05Không đi, tôi từ chối dứt khoát.
07:07Nhưng hệ thống mạnh mẽ đá tôi xuống giường,
07:09nói hôm nay là điểm mẫu chốt trong cốt truyện.
07:11Tôi cạn lời, mấy người nam nữ chính thì cũng phải để NPC như tôi ngủ chứ.
07:15Hơn nữa tôi và nữ chính lại không may sinh cùng ngày.
07:17Được rồi, được rồi, NPC như tôi thì làm gì có sinh nhật quan trọng bằng nữ chính chứ.
07:22Tôi chống cầm, nửa đêm vẫn phải thay ca cho cô ấy.
07:24Bớt dẫn đi, tôi là quản lý sảnh, không phải lễ tân.
07:27Lúc này, cánh cửa bị đẩy ra, bóng dáng cao giáo xuất hiện.
07:31Tôi không thèm ngừng đầu, lười hỏi,
07:32Xin chào, anh muốn làm thủ tục gì?
07:35Thầm triệt khẽ nhét môi, giọng điềm nhiên, thuê phòng, hả?
07:38Sau một khoảnh khắc yên lặng mẹ thở,
07:39người đã mất tích nửa tháng đột nhiên nghiêm túc nhắc lại, tôi nói, thuê một phòng.
07:43Tuy nhiên, tôi dễ dàng nhận ra giọng anh khàn đi, rõ ràng đã uống rượu.
07:46Phản xạ, tôi nhìn ra phía sau anh không có ai cả.
07:49Lặng lẽ đưa thẻ phòng, tôi hạ giọng hỏi,
07:51Anh, anh đến đây, chỉ để ngủ thôi à?
07:54Anh không trả lời.
07:55Ánh mắt có phần mơ hồ, hơi thở nóng, bước đi cũng không vững.
07:58Tôi trần trừ, cuối cùng quyết định đi theo anh vào thang máy.
08:01Không khí trong thang máy rất yên tĩnh.
08:03Tôi đứng trước, còn anh ngay sau lưng.
08:05Anh im lặng nhìn tôi chầm chầm như con giã thú quan sát con mồi.
08:08Lúc này, hệ thống không ở đây.
08:10Nó nói đi hóng chuyện nam chính tỏ tình nữ chính.
08:12Xong rồi, quân sư của tôi cũng bỏ chạy.
08:14Vào đến cửa phòng, tôi dơ tay nhẹ nhàng.
08:16Ngài thầm, đây là phòng của ngài.
08:18Tôi xin phé lời chưa dứt, một luồng hơi nóng phả đến cổ.
08:20Chắc mắt, thầm triệt đã kéo tôi mạnh vào phòng.
08:23Bàn tay to, rắn chắc xiết cổ tôi, chăn đầy áp lực.
08:26Tôi hoảng sợ, khẽ kêu, anh, em đây.
08:28Nhưng anh lắc đầu, giọng chầm khàn, gọi sai rồi, chúng ta không phải anh em.
08:33Tôi chưa kịp phản ứng thì một sợi dây chuyền xa hoa được đeo lên cổ.
08:36Ánh mắt anh sâu thẳm như vực sâu, thì thầm, anh đã tặng quà cho em, em định tặng lại anh gì.
08:40Tôi run dẩy nhìn chiếc bàn gần đó bình nước, túi trả, và một chiếc bao cao ru.
08:44Chật tỉnh táo, nhớ lại câu chuyện hệ thống nói.
08:47Thầm triệt đã nhầm tôi với Lâm Nguyệt Chiếu.
08:49Khoảng cách giữa chúng tôi gần đến nỗi hơi thở hòa là một.
08:51Tôi sợ hãi hét lên, anh, em là chú Thanh Lê.
08:54Đừng làm chuyện điên rồ, anh nhận nhầm người rồi.
08:57Thầm triệt chóp mắt, vẻ mơ hồ, chật bật cười.
09:00Nếu em không phải chú Thanh Lê, thì ai đây?
09:02Khát chết mất rồi.
09:03Ngoan, pha cho anh một tách trà đi.
09:05Anh nới cả vạt, ít hầu trượt lên xuống, liếc tôi một cái.
09:09Sau đó, thẳng nhiên đi về phía giường, hóa ra anh chỉ muốn tôi pha trà thôi à.
09:13Tôi có tội, đáng chết.
09:14Sao lại nghĩ sang hướng đó chứ?
09:16Mặt đỏ bừng, mắt lơ đãng liếc sang anh.
09:18Vừa kịp bắt gặp cảnh anh chậm rãi thay áo tròn ngủ.
09:21Hệ thống nói đúng tạo hình phản diện này là tuyệt tắc nhân gian.
09:24Như một nhà điêu khắc thiên tài, dồn hết tâm huyết tạo nên đường nét hoàn hảo trên thân thể anh.
09:28Không chỉ đẹp, mà còn gói chọn mọi rục vọng trần gian.
09:31Ngay lúc đó, thẩm trực có cảm giác, tựa lưng vào tường, khoanh tay trước ngực.
09:35Nhớ mày, giọng khàn, anh đẹp đến nỗi làm em nhìn ngây người sao.
09:38Xe rượu làm anh bớt sắc, nhưng cảm xúc khó đoán hơn.
09:41Tôi lắp bắt, thẩm, thẩm tiên sinh, trà pha xong rồi ạ.
09:44Anh nhận ly, khẽ trực lưỡi.
09:46Tôi hoang mang hỏi, sao vậy?
09:47Nóng quá.
09:53Ánh mắt thâm trầm, tại sao anh đích thân đến đây chúc mừng sinh nhật Chu Thanh Lê, mà em lại không chịu gọi anh một tiếng Anh, anh đến đây chúc mừng sinh nhật tôi.
10:00Không phải vì nữ chính sao?
10:02Hay anh đến tìm nữ chính trước mà không gặp, tiện thể chúc mừng tôi luôn.
10:05Mặt tôi lại đỏ bừng, cuối đầu, ly nhí, anh, anh cười khẽ, giọng khàn nồng hơi men, ngoan khoảnh khắc đó.
10:11Tôi thoáng nghĩ người đàn ông này có thể không ác độc như hệ thống nói.
10:14Nhưng chưa suy nghĩ sâu thêm hệ thống đột nhiên gào thảm thiết bên tai tôi, a a a a a thẩm trịt G.I.E.C. người rồi.
10:19Hệ thống hớt hại trở về, còn chưa đứng vững nói lắp, tôi vừa hóng nam chính tỏ tình nữ chính đấy.
10:24Ở trên du thuyền, kết quả có người bị thẩm trịt ép nhảy xuống biển.
10:27Cảnh sát vớt lên thì đã không còn nữa.
10:29Tôi run dậy, nhưng, chẳng phải vài phút trước, thẩm trịt còn đứng đây, dịu dàng cười với tôi sao.
10:34Anh có thể là người đẩy người ta đến chết.
10:36Hệ thống dướn người tới, nhìn chăm chú chiếc dây chuyền trên cổ tôi.
10:39Đẹp nhỉ? Ai tặng vậy?
10:41Tôi lời đi, hỏi tiếp, mày có chứng cứ gì không?
10:44Anh ấy làm vậy được lời gì?
10:45Hệ thống mắt lòe sáng, ra vẻ thâm sâu, đây là thủ đoạn của mấy nam chính trong thể loại cường thế thương chiến.
10:50Thẩm trịt và lộ chiều dịch đang tranh chấp vụ thu mua cảng đúng không?
10:53Giờ lại có người xảy ra chuyện trên du thuyền của lộ chiều dịch, trong lúc đấu thầu sẽ có kẻ khác lợi dụng sự việc này để hạ gục lộ ra.
10:59Chưa kể, thẩm trịt còn phá màn tỏ tình của lộ chiều dịch với Lâm Nguyệt Chiếu.
11:03Một công đôi việc, lợi đủ đường.
11:05Tôi cạn lời.
11:06Mẹ kiếp, đây gọi là thương chiến cao cấp gì chứ?
11:08Rõ ràng chẳng coi mạng NPC như tôi ra gì.
11:11Nhưng hệ thống nói nhiều vậy đều dựa trên hiện trạng và suy luận.
11:14Tôi hỏi, vậy mày có bằng chứng gì không?
11:16Hệ thống nháy mắt, đắc ý, kế hoạch của tôi rất cao minh đấy.
11:19Tôi giật khóe miệng tại sao trò của hệ thống y hệt mấy bộ nguồn tình máu chó của chục năm trước.
11:23Kế hoạch gồm combo ngược phản diện tai nạn xe, hạ thuốc, bắt góc rồi kết thúc bằng màn hành quyết hoàn mỹ.
11:28Hệ thống còn biểu môi, tỏ vẻ tiếc nuối, chỉ tiếc lần này phản diện quá hoàn hảo.
11:32Sau nhiệm vụ, tôi phải nói bộ phận dựng hình lần sau đừng thiết kế phản diện đẹp trai hơn nam chính nữa.
11:36Làm người ta không nỡ ra tay.
11:38Hệ thống bảo tôi ở nhà chờ thông tin, nhiệm vụ quan trọng nhất là giữ nữ chính không bị thẩm triệt chiếm.
11:43Vậy nên, chúng tôi chia nhau hành động.
11:44Nó lo vụ tài nạn xe, tính toán thời tiết, giao thông và các yếu tố gây phân tâm.
11:48Còn tôi hối thúc nam nữ chính đăng ký nguyện vọng đại học, phải đăng ký thật ra thẩm triệt.
11:53Mấy ngày qua tôi nhận thấy hình như thẩm triệt không quá quan tâm nữ chính.
11:55So với nguyện vọng của Lâm Nguyệt Chiếu, anh quan tâm nguyện vọng của tôi hơn.
11:59Hiện anh chỉ cho tôi hai lựa chọn, một là học đại học trong thành phố, hai là ra nước ngoài.
12:03Tôi và hệ thống đồng loạt lắc đầu xuất ngoại.
12:05Đương nhiên phải tránh xa nam nữ chính và đại phản diện.
12:08Thế nhưng anh bình cười, bình thản nói, không sao đâu, chú Thanh Lê.
12:11Tập đoàn tôi chạy khắp thế giới, anh có thể đến thăm em bất cứ lúc nào.
12:15Hệ thống mím môi, im lặng lâu rồi thở dài, tôi không nên thiết lập phản diện bá đạo thế này từ đầu.
12:20Nhưng nó lại tự an ủi, không sao, dù sao phản diện này cũng không sống qua mùa hè.
12:24Tôi lén nhìn anh, anh đang cẩn thận nấu chè.
12:27Anh không cho tôi uống trà sữa ngoài, bảo không tốt cho sức khỏe.
12:30Nhưng mỗi tuần anh nấu chè, bỏ cả khoai dẻo và bạch quả, đúng món tôi thích.
12:34Hệ thống đột nhiên lên tiếng, nếu cô thấy không đành lòng, tôi phải nói thật với cô một sự thật.
12:38Những điều thẩm triệt làm cho cô bây giờ là chương trình được lập trình sẵn.
12:41Bởi thời đại này không ai thích phản diện chỉ máu lạnh, nên hệ thống cài thêm cốt truyện cưng chiều em gái vào nhân vật anh ta.
12:46Tôi gật nhẹ, thì ra là vậy.
12:48Ngay lúc đó, thẩm triệt bất ngờ quay đầu, ánh mắt chạm chọn ánh nhìn tôi.
12:52Anh nói, nếu em không nỡ xa anh, tôi cho thêm lựa chọn nữa.
12:55Em có thể chọn học đại học trong thành phố.
12:57Tôi và hệ thống đồng loạt lắc đầu thật nhanh.
12:59Không, không, không thể vậy.
13:02Sáng nay báo chí đăng tin tổng giám đốc phá sản vừa nhảy lột, và chủ nợ lớn nhất chính là thẩm triệt.
13:06Truyền thông và dư luận ngay lập tức chỉ trích anh, nghi ngờ anh đã ép người ta đến bước đường cùng.
13:10Cơn bão lớn sắp đổ bộ thành phố A, hệ thống hưng phấn chuẩn bị tung đòn cuối.
13:14Sáng nay thẩm triệt đi ra từ rất sớm.
13:16Hệ thống đã chuẩn bị hết thời tiết xấu, phanh xe có vấn đề, chỉ cần anh lên xe thì tai nạn chắc chắn xảy ra.
13:21Tôi xếp đồ chuẩn bị xuất ngoại, vừa nghe hệ thống truyền trực tiếp.
13:24Hệ thống phân khích, chỉ cần thẩm triệt lên chiếc xe đó, phanh sẽ hỏng ngay lập tức.
13:28Tay tôi trượt hợp.
13:29Nếu thẩm triệt chết, mấy chiếc Patek Philippe của anh cũng chẳng còn giá trị, tôi lén chạy vào phòng anh.
13:34Hệ thống vẫn tường thuật, không ổn rồi, thẩm triệt phát hiện xe có vấn đề, đổi sang xe khác rồi.
13:39Tôi mặc kệ, nhanh chóng đeo thử hết mấy chiếc đồng hồ xa xỉ của anh.
13:42Hệ thống an ủi, không sao.
13:44Hôm nay bão lớn, đường trơn, chỉ cần anh lái lên cầu biển, tôi có cách để tiễn anh ấy.
13:48Tôi vừa gửi tin về nữ chính bị kẹt trong ga tàu điện ngầm.
13:51Nhìn kìa, thẩm triệt phát điên, lao thẳng về cầu biển.
13:54Tôi hít mắt, nhìn màn hình do hệ thống theo dõi.
13:57Anh thực sự rất vội, chân đạp ra sâu.
13:59Tôi cũng vội, trong đầu chỉ nghĩ còn thứ gì đáng giá nữa không.
14:02Phòng anh rất tối giản, quần áo cũng đơn giản.
14:04Một tổng tài mà không có gì để sự tầm sao.
14:07Không thể nào, tôi lục tung lên, xuống, lại và lại.
14:10Và đúng như dự đoán sâu trong tủ quần áo, tôi tìm thấy két sát nhỏ có mật mã.
14:14Nó không to, khi nhức lên phát ra tiếng va chạm vang trong trèo.
14:17Kim cương, chắc chắn là kim cương.
14:19Tôi phấn khích hỏi hệ thống, mày có biết mật mã không?
14:22Nhưng giọng hệ thống trợt căng thẳng lạ thường, không đúng.
14:24Tại sao thẩm triệt không chạy về hướng cầu biển?
14:26Sao anh ta lại đi về phía cô?
14:28Tay tôi dung lên, suýt nữa làm rơi két sát xuống đất.
14:31Hệ thống hoảng loạn gào lên, hỏng rồi.
14:33Kế hoạch của tôi tiêu tùng mất rồi.
14:35Không kịp nữa, dùng biện pháp mạnh thôi.
14:37Trong màn hình phát sóng của hệ thống, tôi thấy,
14:39hàng dao chắn, biển báo, mọi vật cản trên đường
14:41đều bị cùng phong đánh bật, đổ ấm ấm xuống xe của thẩm triệt.
14:44Sau đó, một tiếng nổ long trời lời đất vang lên,
14:47rung đến mức màng nhĩ tôi như sắp nổ tung.
14:49Trong màn hình, xe của thẩm triệt nổ tung,
14:51toàn thân anh đẫm máu.
14:52Nhưng trước khi xe nổ hoàn toàn, anh vẫn kịp bỏ ra ngoài.
14:55Một luồng sáng trắng ré lên, hệ thống bị bật ngược lại.
14:58Nó nhào đến ôm chặt lấy tôi,
14:59nức nở, hu hu hu hu, tôi thất bại rồi.
15:02Thẩm triệt vẫn còn sống.
15:03Tôi ôm chặt chiếc vali sắp bung khóa, thở phào nhẹ nhõm.
15:06Không biết là vì không cần chạy trốn nữa,
15:08hay vì một lý do nào đó mà tôi không muốn thừa nhận.
15:11Mười thẩm triệt, không phải đi tìm nữ chính,
15:13mà là quay về nhà sao.
15:14Tôi còn chưa kịp cất đồ vào chỗ cũ thì đinh đong
15:16chung cửa đột ngột vang lên, cắt ngang tiếng gạo khóc của hệ thống.
15:19Hệ thống lập tức mứt hết ấm ức,
15:20lầm bầm, ồ, chắc là shipper giao đồ ăn tôi đặt.
15:23Bão to thế này thì nên ăn lẩu chứ còn gì nữa.
15:26Ai muốn tiêu diệt phản diện thì cứ việc, tôi không quan tâm nữa.
15:29Hu hu hu, vụ nổ lúc nãy dọa chết tôi rồi.
15:31Tôi chừng mắt nhìn nó, sau đó mở cửa.
15:34Ngay khoảnh khắc cánh cửa vừa bật mở,
15:35tôi cảm giác cả không khí cũng đông cứng lại.
15:37Thẩm triệt, anh được người khác dìu vào,
15:39cả người đầy máu.
15:40Nhưng thứ dọa người nhất lại không phải vết thương,
15:42mà là ánh mắt của anh, tức giận.
15:44Cực kỳ tức giận, ngay sau lưng anh,
15:46một chiếc xe cấp cứu đang đỗ lại.
15:48Hệ thống thét lên trong tay tôi,
15:50à à à à à, thẩm triệt đến lấy mạng tôi rồi.
15:53Nó vừa tự vuốt lục chấn an,
15:54vừa niệm thần chú, không sao, không sao.
15:56Nhỏ thống, may phải nhớ,
15:58thẩm triệt không nhìn thấy mày, không nhìn thấy mày.
16:00Nhưng cả tôi cũng đỡ đẫn đứng xứng ở đó.
16:02Cảm giác tội lỗi như một đàn run chui kín
16:04trong lòng ngực tôi, giết đến mức khó thở.
16:06Thẩm triệt bước nhanh hơn,
16:08bước chân mạnh mẽ và rồn rập.
16:09Vừa lên bậc thềm, anh đứng đối diện tôi,
16:11cao hơn hẳn một cái đầu.
16:13Em định chạy đi đâu?
16:14Thẩm triệt hơi nghiêng đầu,
16:15gương mặt trắng bệch lạnh lẽo loang đầy vệt máu,
16:17vài sợi tóc trước chán rũ xuống,
16:18trông vừa cô độc, vừa đáng sợ.
16:20Nhưng trong ánh mắt anh là sự tàn nhẫn gần như có thể lột sang người.
16:23Chú Thanh Lê, không quan trọng em trốn đi đâu,
16:25anh đều có thể bắt được em.
16:27Không tin thì cứ thử xem, đây là tiểu thuyết kinh dị sao.
16:29Tôi sợ muốn khóc, đầu óc xoay cuồng,
16:32mau nghĩ lý do để giải thích đi.
16:33Nhưng khi đối diện với ánh mắt sắc bén của thẩm triệt,
16:35tôi hoàn toàn không thể nghĩ ra bất cứ lời nào.
16:38Không thể nói dối, không thể biện minh,
16:40trừ khi anh chết.
16:41Anh thẳng nhiên ném lại một câu như vậy,
16:43sau đó quay người lên lầu.
16:44Bên cạnh, các bác sĩ lập tức đi theo.
16:46Tôi dùng mình một cái, cả người run lẩy bẩy.
16:48Thẩm triệt quyết định ở nhà chữa trị,
16:50nhưng thực chất là để giám sát tôi.
16:52Chỉ khi ấy tôi mới biết trong nhà có gắn camera.
16:54Nghĩa là ngay từ lúc tôi bắt đầu thu dọn hành lý,
16:57anh đã biết rồi.
16:58Chẳng lẽ, so với nữ chính đang gặp nguy hiểm,
17:00thì việc tôi bỏ trốn mới là điều quan trọng nhất đối với anh sao?
17:03Bầu không khí trong nhà âm u đến mức hệ thống sợ quá,
17:05mấy ngày liền không dám ló mặt ra.
17:07Tôi chỉ có thể một mình đối diện với áp suất thấp vô hình của thẩm triệt.
17:10Chấn thương của anh rất nặng,
17:11bị gãy xương cẳng chân,
17:12xương sườn cũng vỡ một mảnh.
17:14Bác sĩ riêng được mời đến chăm sóc,
17:15cơm nước đều có bảo mẫu lo liệu,
17:17ngay cả ăn uống cũng có y tá đút.
17:19Nhưng anh không chịu ăn,
17:20cả ngày chỉ dựa vào dịch truyền tĩnh mạch để duy trì sự sống.
17:23Người chăm sóc thật sự hết cách,
17:24bèn tim đến tôi,
17:25giọng đầy lo lắng,
17:26cô Chu, có phải đồ ăn tôi nấu không hợp khẩu vị của cậu chủ không?
17:29Cô ấy còn nhẹ giọng khuyên nhủ,
17:31dù có chuyện gì xảy ra,
17:32cô cứ nhượng bộ cậu ấy một chút đi.
17:34Cậu ấy đã ra nông nỗi này rồi,
17:36rồi cô ấy nhét bát cháo dinh dưỡng vào tay tôi.
17:38Tôi đứng trước cửa phòng thẩm triệt,
17:39bưng bát cháo,
17:40mặt không biểu cảm.
17:41Ánh mắt tôi dán chặt xuống nền nhà.
17:43Không đúng,
17:44mình đến đây là để diệt phản diện,
17:45chứ không phải để chăm sóc anh ta.
17:47Nhưng hiện tại hệ thống đang mất tích,
17:49tôi lại trở thành người đứng đây lo lắng cho một đại phản diện bị thương sao.
17:5211 còn không vào,
17:53cơm của anh sắp nguội rồi.
17:55Giọng nói bực bội của thẩm triệt truyền ra từ trong phòng.
17:57Tôi cúi đầu,
17:58dù dẹ bước vào,
17:59nhưng vừa ngừng lên,
18:00trước mắt tôi là một cảnh xuân sắc trói lóa.
18:02Phần sương sườn của thẩm triệt bị băng bó,
18:04nhưng anh không mặc áo,
18:05chỉ nửa tựa vào giường,
18:06ánh mắt khóa chặt lấy tôi.
18:07Bỗng nhiên,
18:08anh cười nhạt,
18:09con nhóc vô lương tâm.
18:10Anh bị thương thế này,
18:11mà bây giờ em mới chịu đến thăm.
18:13Tôi lê từng bước chậm chạp đến bên giường,
18:14nhỏ giọng gọn,
18:15anh,
18:15anh không còn đáng sợ như hôm đầu tiên mới về nhà nữa.
18:18Tôi đứng cứng đầu bên giường,
18:19như thể đang bị phạt đứng,
18:21rồi đưa bát cháo ra.
18:22Anh lít nhìn dây chuyển trên tay,
18:23giọng nhạt nhạt,
18:24người chăm sóc không nói với em rằng anh không thể tự động đậy sao.
18:27Có nói chứ,
18:28nhưng cũng là người chăm sóc đó nói rằng anh không chịu để ai đút cơm.
18:31Ánh mắt thẩm triệt đột nhiên trở nên chầm lặng,
18:33mang theo chút tuổi thân khó đoán.
18:34Anh vẫn nhớ hồi nhỏ,
18:35mỗi lần em ốm,
18:36anh đều cầm thỉa,
18:37từng muỗng từng muỗng dỗ em uống thuốc.
18:39Thời điểm cha mẹ nuôi nhận nuôi tôi,
18:40có cả tổ chức từ thiện và viện phúc lợi làm chứng.
18:43Nhưng sau khi nhận về nhà,
18:44họ hoàn toàn không quan tâm đến tôi.
18:46Hồi nhỏ,
18:47thẩm triệt giống như nhận được một con mèo hoang,
18:48ngày nào cũng lo cho tôi ăn uống.
18:50Mỗi lần nhìn tôi,
18:51anh đều hỏi,
18:52em chắc sẽ không chết chứ.
18:53Sau này,
18:54cha mẹ nuôi gặp tai nạn máy bay và qua đời,
18:56tính cách thẩm triệt ngày càng chầm lặng và khó đoán.
18:58Anh rất sợ tôi biến mất một cách bất ngờ,
19:00vì thế luôn tìm cách giữ tôi trong tầm kiểm soát.
19:03Nhưng anh không biết sự tồn tại của tôi,
19:04chính là để tiêu diệt anh.
19:05Tôi quấy nhẹ muỗng cháo,
19:07múc lên một muỗng,
19:08rồi đưa đến bên môi thẩm triệt.
19:09Anh nhìn tôi chăm chú,
19:10bỗng nhiên cười khẽ,
19:12cuối đầu,
19:12nhấp một muỗng cháo.
19:13Sau đó nhạt nhạt nói,
19:14sao lại có vẻ mặt này?
19:16Em bỏ thuốc vào cháo rồi à?
19:18Xấm xét giữa trời quang.
19:19Bát cháo trong tay tôi bỗng nhiên nặng tự nghìn cân,
19:21bột một tiếng,
19:22rơi thẳng xuống đất.
19:23Mấy hôm trước,
19:24hệ thống thật sự có đưa cho tôi một gói thuốc.
19:26Nó bảo tôi tìm thời cơ thích hợp để bỏ thuốc cho thẩm triệt,
19:28nhưng tôi không dám.
19:30Tôi thực sự không dám.
19:31Thẩm triệt nghi hoặc nhìn tôi,
19:32vẻ mặt không thể hiểu nổi,
19:33thật sự không thể hiểu nổi.
19:35Chú Thanh Lê,
19:36anh đối với em cũng không tệ mà.
19:37Vậy tại sao em cứ nhất quyết phải rời khỏi anh?
19:40Tại sao chúng ta phải biến mọi chuyện thành thế này?
19:42Tôi đứng giữ một mớ hỗn độn,
19:43trước là ánh mắt bức ép của anh,
19:45dưới chân là bát cháo đổ chằn lan trên sàn.
19:47Tôi thận trọng giải thích,
19:48anh,
19:48em thực sự không có bỏ thuốc.
19:50Thẩm triệt hờ hững gật đầu,
19:51giọng vẫn chầm ổn như cũ,
19:53tốt nhất là vậy.
19:54Đừng ép anh phải nhốt em lại thật sự.
19:5612 tôi sống qua những ngày thấp thỏm
19:57dưới áp suất thấp của thẩm triệt,
19:58cẩn thận từng ly từng tí.
20:00Hệ thống không ngừng thông báo tiến độ cốt truyện,
20:02vài ngày nữa,
20:02nam nữ chính sẽ ra nước ngoài.
20:04Trước thời điểm đó,
20:05thẩm triệt nhất định phải chết,
20:06nếu không,
20:07chuyến bay đó sẽ gặp tai nạn vì anh ta.
20:09Quá tàn nhẫn rồi,
20:10thẩm triệt.
20:10Nếu thành công,
20:11tôi sẽ sắp xếp cho cô một chuyến nghỉ dưỡng
20:13ở nước ngoài biển xanh,
20:14cá trắng,
20:15trái đẹp.
20:15Tiểu lê tử,
20:16đó mới là thiên đường của chúng ta.
20:18Tôi xoay qua xoay lại gói thuốc trong tay,
20:20lòng bàn tay dần dần đổ mồ hôi lạnh.
20:21Nhưng tôi thật sự không dám làm.
20:23Gần đây,
20:24thẩm triệt khiến tôi có một sự cảm cực kỳ đáng sợ.
20:26Anh dường như đã biết tôi định làm gì,
20:28và anh đang cảnh cáo tôi,
20:29tốt nhất đừng làm thế.
20:30Hệ thống biết tôi đang do dự,
20:32giọng nói trở nên lạnh lùng hơn,
20:33vậy thì cứ tiếp tục run dậy mà sống dưới bóng
20:35của thẩm triệt suốt đời đi.
20:36Tôi nhắc trước,
20:37nếu cô bỏ lỡ lần này,
20:38sau này sẽ rất khó có cơ hội rời khỏi đây.
20:40Nhớ kỹ,
20:41hắn chỉ là một nhiệm vụ mà thôi.
20:43Mấy ngày liên tiếp,
20:44hệ thống thì thầm bên tai tôi không ngừng,
20:45thúc giục, ép buộc.
20:47Tôi lắc lắc chiếc kết sát tìm được
20:48trong tủ quần áo của thẩm triệt,
20:49hỏi hệ thống,
20:50mày nói xem,
20:51bên trong có gì?
20:52Hệ thống nhanh chóng phân tích,
20:53dựa theo thiết lập nhân vật của thẩm triệt,
20:54bên trong kết sát chắc chắn chỉ có hai thứ
20:56hoặc là súng,
20:57hoặc là kim cường.
20:58Nhưng nó không để tôi có thời gian suy nghĩ,
21:00tiếp tục thúc giục,
21:01mấy cái đó không quan trọng.
21:02Quan trọng là tối nay cô phải bỏ thuốc cho thẩm triệt.
21:04Nếu không,
21:05ngày mai thế giới này sẽ sụp đổ mất,
21:07tiểu lê tử ơi.
21:08Tôi thẳng nhiên đáp,
21:09rất quan trọng đấy chứ.
21:10Chúng ta cần gom hết vàng bạc châu báu
21:12trước khi bỏ trốn.
21:13Hệ thống cảm thấy có lý,
21:14nên thẳng thừng đọc luôn mật mã kết sát cho tôi.
21:16Nhưng vừa đọc,
21:17nó bỗng nhiên hượng lại,
21:18sao lại là ngày cô được nhận vào nhà họ thẩm.
21:20Kỳ quái thật,
21:21tôi chưa kịp suy nghĩ về con số đó,
21:23đã nhanh chóng mở kết sát ra.
21:25Nhưng thứ tôi lôi ra từ chiếc kết đắt đỏ ấy lại là
21:27một cây kẹo mút.
21:28Cái gì?
21:29Tôi và hệ thống sững sờ nhìn nhau,
21:30hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
21:32Hệ thống vỗ chán,
21:33giọng điệu đầy chấn động,
21:34tôi nhớ ra rồi.
21:36Hôm đó,
21:36khi nhà họ thẩm đang chọn đứa trẻ để nhận đuôi,
21:38họ vốn không để mắt đến cô.
21:40Chính tôi đã bảo cô đưa một cây kẹo mút cho thẩm triệt.
21:43Lúc đó chúng ta còn bàn xem tình tiết này có quá nhàm chán hay không?
21:46Nghĩa là,
21:46tôi nuốt nước bọt,
21:47cảm giác như có một dòng điện lạnh chạy dọc sống lưng.
21:50Thứ kẹo rẻ tiền,
21:51tùy tiện đưa ra chỉ để lấy lòng,
21:52để cố chen chân vào nhà họ thẩm,
21:54lại được thẩm triệt cất trong kết sát kín như bưng sao.
21:56Tôi đột nhiên nhớ lại,
21:57năm đó,
21:58tôi cố tình tỏ vẻ đáng thương,
21:59đưa kẹo cho thiếu niên lạnh lùng trước mặt,
22:01ánh mắt chờ mong hỏi,
22:02anh có thể chọn em không?
22:03Một món quả giả tạo.
22:05Một chút nịnh bỡ không mấy để tâm,
22:06nhưng thứ tình cảm rẻ mạt mà tôi ném ra,
22:08lại được thẩm triệt khóa chặt trong kết sát suốt bao nhiêu năm.
22:1113 hệ thống liên tục thì thầm,
22:12không đúng,
22:13không đúng,
22:14hoàn toàn không đúng.
22:15Theo cuộc chuyện gốc,
22:16đúng là có tình tiết cây kẹo mút,
22:17nhưng không hề có đoạn thẩm triệt giữ lại nó.
22:19Cuối cùng,
22:20hệ thống miêm túc suy nghĩ lại,
22:21rồi chậm dãi nói với tôi,
22:23giọng đầy nặng nề,
22:23có lẽ chúng ta đã đoán sai ngay từ đầu.
22:26Mục tiêu thực sự của thẩm triệt,
22:27có lẽ chính là cô.
22:28Nếu muốn thoát thân,
22:29lần này cô bắt buộc phải bỏ thuốc cho anh ta.
22:31Tôi nắm chặt ly nước,
22:32căng thẳng bước đến trước thư phòng.
22:34Tay gõ nhẹ lên cửa,
22:35giọng có chút run,
22:36anh,
22:37em vào được không?
22:38Bên trong chuyển ra một tiếng đáp nhẹ.
22:39Khi tôi bước vào,
22:40thẩm triệt khẽ phất tay,
22:41ra hiệu bảo tôi lại gần.
22:43Anh đặt trước mặt một loạt hồ sơ tuyển sinh,
22:45ánh mắt sắc bén nhìn tôi,
22:46lại đây xem thử.
22:53Đại học Nam California,
22:55em có thích không?
22:56Em thích biển mà,
22:56đúng không?
22:57Anh sẽ mua cho em một căn hộ hướng biển ở đó.
23:00Anh cũng có thể làm việc từ xa tại đó.
23:02Nếu em không thích các trường ở Mỹ,
23:03vậy thì xem thử những lựa chọn ở châu Âu đi.
23:06Tôi mím môi,
23:06trong lòng dâng lên một nỗi hoang mang khó tả.
23:08Thẩm triệt nhẹ giọng nói tiếp,
23:10giọng điệu chầm ồn,
23:11nhưng lại đầy áp lực,
23:11đừng nghĩ là anh đang kiểm soát em.
23:13Những gì lộ trường dịch có thể cho em,
23:15anh đều có thể cho em nhiều hơn.
23:17Anh nhìn tôi chầm chầm,
23:18từng chữ như mang theo trọng lượng đè ép,
23:19chú Thanh Lê,
23:20trước đây không phải em bảo anh chọn em sao.
23:22Lần này,
23:23anh cho em lựa chọn,
23:24lựa chọn cái gì?
23:25Dù tôi có chọn kiểu gì,
23:27kết quả vẫn là bị nhốt trong lòng bàn tay của thẩm triệt.
23:29Mẹ ơi,
23:30cuộc chuyện đã hoàn toàn lệch khỏi những gì tôi và hệ thống dự đoán.
23:33Anh,
23:33uống nước trước đã,
23:34tôi run dẩy đưa ly nước ấm cho anh.
23:36Thẩm triệt nhìn tôi chầm chầm,
23:37ánh mắt quái lạ,
23:38nhưng vẫn cầm lấy và uống mùa ngụ.
23:40Chỉ một lát sau,
23:41sắc mặt anh đỏ lên,
23:42giọng chầm khàn,
23:43em bỏ cái gì vào vậy?
23:44Nong quá,
23:45tôi sợ đến mức chân nhỗn ra,
23:47vội vã xua tay,
23:48anh,
23:48thật sự chỉ là nước ấm thôi mà,
23:50thật sự là nước ấm.
23:51Lần trước anh ấy đã nghi ngờ tôi bỏ thuốc,
23:53nên lần này tôi không dám tự tìm đường chết nữa.
23:55Thế nên tôi chỉ có thể bàn bạc với hệ thống,
23:57tìm cơ hội chạy trốn.
23:59Nhưng ngay khoảnh khắc tôi vừa rứt lời,
24:00thẩm triệt đột nhiên đè tôi xuống,
24:02thấp giọng cười nhạt,
24:03bé con đúng là không nghe lời.
24:04Chẳng phải anh đã bảo em bỏ thuốc rồi sao?
24:07Anh ấy,
24:07biết tôi và hệ thống đang lên kế hoạch chạy trốn.
24:09Tôi bị ép chặt vào bức tường,
24:11ánh mắt của thẩm triệt càng lúc càng sâu tối.
24:13Anh một tay giữ eo tôi,
24:14nhấc bổng tôi lên,
24:15không để tôi có cơ hội trượt xuống thoát thân.
24:17Bị bao vây trong không gian nhỏ hẹp,
24:18tôi chỉ có thể nhìn thẳng vào đôi mắt như vực sâu của anh.
24:21Em đã nhìn thấy thứ trong kết sắt,
24:30anh có bao nhiêu cách để chết.
24:32Hệ thống cảm nhận được tình hình nguy cấp,
24:34rào lên trong hoảng loạn,
24:35chết mẹ rồi.
24:36Toan thật rồi.
24:37Ngay sau đó,
24:37một tia sáng trắng trói lóa bùng lên trước mắt.
24:40Cảnh vật đột ngột biến đổi,
24:41ánh nắng trói trang,
24:42bờ cắt vàng óng,
24:43những chàng trai cơ bắp cuồn cuộn.
24:44Tôi đã bị cưỡng chế dịch chuyển.
24:4614 tôi lầm bầm,
24:47hệ thống,
24:47tôi chết rồi sao?
24:48Hệ thống hiện ra thực thể,
24:50vỗ ngực thở vào,
24:51mẹ ơi,
24:51suýt chết khiếp.
24:52Vừa rồi tôi nhận được thông báo
24:53từ trung tâm chương trình cả hải chúng ta
24:55đều bị lật tẩy rồi.
24:56Nó bẹp dí xuống bãi cát,
24:58mặt may chết lặng,
24:58xong đời.
24:59Cô thất bại nhiệm vụ,
25:00tôi thì lộ thân phận.
25:02Giờ tôi,
25:02một hệ thống cao quý,
25:03phải trôn chân theo cô
25:04một nữ phụ pháo hôi mắc kẹt mãi
25:05trong thế giới này.
25:07Trung tâm xử phạt tôi quá nhanh,
25:08may mà trước đó tôi kịp chọn
25:09giao diện đẹp trai nhất từ kho dữ liệu.
25:11Tôi đột nhiên bừng tỉnh,
25:12cứ ngắc hỏi,
25:13vậy nghĩa là,
25:14thẩm triệt đã biết từ đầu là
25:15chúng ta muốn gửi IEC anh ta sao?
25:17Hệ thống,
25:18chúng ta tiêu rồi sao?
25:19Bây giờ làm cách nào
25:20để rời khỏi thế giới này?
25:21Hệ thống nhắc đầu lên khỏi đống cát,
25:23thở dài,
25:23chắc là,
25:24phải đợi phản diện sống đến giả rồi chết thôi.
25:26Sau đó nó lật người,
25:27ủe hoài nói,
25:28nhưng cô yên tâm,
25:29tuy chúng ta bây giờ nghèo rớt mùng tơi,
25:31nhưng chỉ ít không chết được.
25:32Cô nghĩ mà xem,
25:33thẩm triệt đã biết hết tất cả
25:34những gì chúng ta làm với hắn trước đây.
25:36Nếu chúng ta còn ở lại đó,
25:38chắc chắn đến xương cũng chẳng còn.
25:39Tôi nghiến răng nghiến lợi,
25:40tôi đã nói ngay từ đầu là
25:41có khả năng thẩm triệt nghe thấy
25:42cuộc nói chuyện của chúng ta.
25:44Hệ thống biểu môi,
25:45mặt không phục,
25:46thì ai bảo cô yếu đuối.
25:47Đã không ra tay được,
25:48còn hết lần này đến lần khác mềm lòng.
25:50Tôi không hề mềm lòng,
25:51cho dù có bỏ thuốc,
25:52thẩm triệt cũng sẽ nhận ra ngay.
25:54Trời ạ,
25:55trung tâm chương trình kiểu gì
25:56lại phân cho tôi một hệ thống
25:57vừa ngu vừa nhát gan thế này chứ.
25:59Cả hai chúng tôi đều không thông minh,
26:00lại còn nhát chết,
26:01làm sao mà đấu lại được thẩm triệt.
26:03Giờ thì hay rồi,
26:04nhiệm vụ ban đầu là tiêu diệt phản diện,
26:05bây giờ biến thành trờ phản diện giả chết.
26:07Hệ thống vừa cợt nhả huyết xáo,
26:09vừa lướt nhìn mấy cô gái
26:10ráng chuẩn trên bãi biển.
26:11Nó vỗ vai tôi,
26:12mặt dày nói,
26:13ôi rào,
26:14đến rồi thì cứ tận hưởng đi.
26:15Được lắm,
26:16tôi thì ngày ngày cày việc quần quật,
26:17kiếm tiền nuôi cả tôi lẫn hệ thống.
26:19Còn hệ thống thì sau khi có thực thể,
26:21ngày nào cũng ăn chơi chắc tán,
26:22hết tán tỉnh gái,
26:23lại đến gây chuyện.
26:24Phần lớn thời gian,
26:25tôi đều phải đi dọn tàn cuộc cho nó.
26:27Nhờ cái gương mặt đẹp trai xuất sắc,
26:29nó còn dựa hơi mấy nữ minh tinh,
26:30liên tục lên mặt báo vì tin đồn tình ái.
26:33Có lần tôi đến quán ba kéo nó về,
26:34suýt nữa thì bị paparazzi trục chúng.
26:36Mỗi ngày,
26:37tôi vẫn theo dõi tin tức tài chính,
26:39lúc nào cũng thấy thành tích bách chiến bách thắng của Thẩm Triệt.
26:41Giữa truyền thông gọi anh là ác ma phương Đông,
26:43một tay cẳn quét thị trường chứng khoán,
26:45thâu tóm vô số tập đoàn trong nước.
26:46Đặc biệt là nhắm thẳng vào lỗ ra.
26:48Thỉnh thoảng,
26:49trong các bản tin tài chính,
26:50tôi vẫn có thể nhìn thấy hình ảnh của Thẩm Triệt.
26:52Thẩm Triệt gây sọc,
26:53ánh mắt trống rỗng như mặt hồ chết,
26:55không một gợn sóng.
26:56Lần này,
26:57một phóng viên bắt gặp anh ta,
26:58hỏi thẳng,
26:58tổng giám đốc Thẩm,
26:59ngài có kế hoạch gì tiếp theo không?
27:01Bình thường,
27:02gặp cảnh này,
27:02Thẩm Triệt sẽ bỏ đi thẳng.
27:04Nhưng lần này,
27:05anh ta khựng lại một chút.
27:06Sau đó,
27:07nhìn thẳng vào ống kính,
27:08đôi mắt mệt mỏi,
27:09chán trường bỗng lé lên tia sáng.
27:11Ban đầu định check quét cho xong,
27:12nhưng giờ,
27:13đổi ý rồi.
27:14Tôi định đi bắt người.
27:15Phóng viên sững sờ,
27:16bắt người.
27:17Ừ,
27:17bắt được rồi,
27:18sẽ nhốt cả đời.
27:19Sau lưng tôi,
27:19một luồng khí lạnh bút sọc thẳng
27:21từ gáy xuống tận sống lưng.
27:22Một dự cảm kỳ lạ ập đến.
27:24Tôi thấy,
27:25Thẩm Triệt đã đến bờ vực
27:26của sự điên cuồng.
27:27Tôi gãi đầu,
27:27nhắc điện thoại lên nghe.
27:29Đầu dây bên kia,
27:30tiểu lê tử,
27:30tôi gặp chuyện rồi.
27:3115 cái hệ thống chết tiệt này
27:33vừa ham chơi,
27:34lại vừa nhát gàn.
27:35Lần này nó lại gây họa,
27:36dính vào một tiểu minh tinh
27:37có liên hệ với băng nhóm
27:38xã hội đen ở đây.
27:39Kết quả,
27:39nó bị kéo đến quán ba,
27:41bị ông chủng xã hội đen giữ lại,
27:43nói rằng bằng mọi giá
27:43phải bắt hệ thống
27:44đưa ra lời giải thích.
27:45Trong điện thoại,
27:46hệ thống gào khóc thảm thiết,
27:47hu hu hu,
27:48lần này tôi thật sự tiêu đời rồi.
27:50Khi tôi chạy đến quán ba,
27:51hệ thống đã bị ép uống
27:52hết ly này đến ly khác.
27:53Dưới ánh đèn mờ ảo,
27:54gương mặt hoàn mỹ của nó
27:55thấm đẫm hơi rượu,
27:56trong vừa tuyệt mỹ
27:57lại vừa phóng đáng.
27:58Vừa thấy tôi,
27:59hệ thống suýt nửa quỳ xuống,
28:00giọng ngại ngào,
28:01hu hu hu,
28:02tôi tưởng,
28:02cô không đến.
28:03Tôi tặng nó một cái tát,
28:05sau đó quay qua cười hì hì
28:06với mấy ông trùn xăm trổ xung quanh,
28:07các anh,
28:08ông anh của tôi
28:09có vấn đề về thần kinh đấy.
28:10Hệ thống giật giật tay áo tôi,
28:12ánh mắt ra hiệu.
28:13Tôi mới nhận ra,
28:14những kẻ ép dựa nó
28:14chỉ là mấy tay sai vặt.
28:16Người cầm đầu thật sự,
28:17đang ngồi ở quầy ba,
28:18quay lưng về phía chúng tôi.
28:20Bòng răng ấy đường nét sắc xảo,
28:21một thân vest được cắt may hoàn hảo,
28:23khí chất vừa cao quý,
28:24vừa ung dung,
28:25vừa tùy tiện.
28:26Không có đám đàn em giữ tượng kia
28:27thì có vẻ bớt đáng sợ hơn.
28:29Nhưng tại sao hệ thống lại
28:30trông còn sợ người đó
28:30hơn cả đám xã hội đen kia?
28:32Tôi cầm ly rượu,
28:33bước thẳng về phía quầy ba.
28:35Vị tiên sinh này,
28:36hắn chậm dãi quay đầu lại,
28:37giọng điệu nhạt nhạt,
28:38chú thanh lê,
28:38lâu rồi không gặp.
28:40Đầu tôi nổ vang như sấm,
28:41bản năng lập tức quay phát người,
28:42tìm kiếm bất kỳ cơ hội
28:43bỏ trốn nào có thể.
28:45Nhưng hắn đã đoán trước được,
28:46chỉ một ánh mắt hờ hững nước qua,
28:47đám đàn em to lớn
28:48lập tức vây chặt xung quanh tôi.
28:50Thì ra hôm nay là một cái bẫy,
28:51chờ tôi tự bước vào.
28:53Không trách được hệ thống
28:53sợ đến nói không nên lời.
28:55Tôi cố gắng khống chế
28:56đôi chân đang run,
28:57bình tĩnh quay lại,
28:57đối diện với ánh mắt lạnh nhạt của hắn.
28:59Anh, lâu rồi không gặp.
29:01Thẩm triệt khẽ mỉm cười,
29:02hỏi, bao lâu?
29:03Mồ hôi lạnh từ từ diện ra
29:04trên chán tôi,
29:05giọng khô khóc,
29:06một năm rưỡi.
29:07Thẩm triệt lắc đầu,
29:08giọng chầm xuống,
29:09sai rồi,
29:10625 ngày.
29:11Hắn nhìn tôi,
29:12ánh mắt sắc bén như lưỡi dao,
29:13nhưng lại có một chút si mê kỳ lạ.
29:15Cảm giác như hắn đang khắc ghi
29:16từng đường nét của tôi vào trong trí nhớ,
29:18từng chút một,
29:19không bỏ sót bất cứ chi tiết nào.
29:20Hắn gõ nhẹ đầu ngón tay lên quầy ba,
29:22không nói gì,
29:23chỉ im lặng quan sát tôi.
29:24Không biết là do rượu hay do điều gì khác,
29:26nhưng viền mắt hắn hơi đỏ từ lúc nào.
29:28Thẩm triệt quay đầu lại,
29:29nhìn chầm chầm vào hệ thống,
29:31giọng điệu vẫn bình thản,
29:32vừa rồi,
29:32em gọi nó là anh.
29:34Hắn cười nhạt,
29:34giọng nói thong rong nhưng lại đầy sắc khí ẩn dấu,
29:36chọn một ngón tay đi,
29:38mươi sau ý anh là gì.
29:39Thẩm triệt chỉ khẽ nhớ mày,
29:41ngay lập tức,
29:41một vệ sĩ rút ra một con dao quân dụng sáng loáng.
29:44Tôi hết hồn,
29:44vội vàng hét lên,
29:45khoan đã,
29:46đừng đừng đừng,
29:46nó là hệ thống,
29:47G.I.E.C. nó cũng chẳng ích gì.
29:50Hệ thống sợ đến mức quỳ dạp xuống đất,
29:51khóc lóc thảm thiết,
29:52hu hu hu,
29:53tôi thật sự không phải anh trai cô ấy.
29:55Tiểu Lê Tử,
29:55cứu tôi với,
29:56tôi khai,
29:57tôi khai hết,
29:58tôi thật sự chỉ là một hệ thống thôi.
30:00Thẩm triệt,
30:00đây là cốt truyện của thế giới này nhắm vào anh,
30:02không liên quan gì đến chúng tôi cả.
30:04Anh bây giờ cái gì cũng có rồi,
30:06anh chính là nhân vật chính của thế giới này.
30:08Làm ơn,
30:08tha cho chúng tôi đi,
30:09tôi với Tiểu Lê Tử đã bị xử phạt rồi mà.
30:12Xong đời,
30:12nó khai sạch rồi.
30:13Hệ thống bỏ lết đến ôm chặt lấy chân vệ sĩ,
30:15nức nở,
30:16tôi nói thật.
30:17Tiểu Lê Tử phải đi làm hai công việc mới kiếm đủ tiền sinh hoạt.
30:20Cô ấy phải xin nghỉ phép mới qua được đây.
30:22Sau đó,
30:23nó nhìn tôi đầy mong chờ,
30:24vừa nháy mắt liên tục,
30:25vừa lướt nhìn thẩm triệt lấy lòng.
30:27Còn ngây ra đó làm gì?
30:28Mau lại đây ôm chân cùng tôi đi.
30:30Tôi suy nghĩ,
30:30hình như nó nói có lý.
30:32Thấy thẩm triệt có vẻ hơi giao động,
30:33tôi nhanh chóng định bụng quỳ xuống khóc lóc.
30:35Ai ngờ,
30:36thẩm triệt bất ngờ kéo mạnh tôi vào lòng.
30:38Tôi bị xiết chặt trong một cái ôm mạnh mẽ,
30:39hoàn toàn không kịp phản ứng.
30:41Giọng hắn chầm thấp,
30:42nhưng mang theo áp lực không thể chống đỡ.
30:44Anh đã nói rồi,
30:45Chú Thanh Lê.
30:45Nếu em còn chạy lần nữa,
30:47anh sẽ nhốt em lại.
30:48Hắn nói rất chậm,
30:49nhưng tôi lại cảm thấy vài giọt chất lòng ấm nóng lướt qua cổ.
30:52Rõ ràng là những lời đe dọa,
30:53nhưng nghe vào lại có cảm giác hắn sắp vỡ tan rồi.
30:56Chú Thanh Lê,
30:56tại sao khi rời đi,
30:58em chỉ mang theo cây kẹo mút trong két sắt?
31:00Tại sao chỉ xem kênh tài chính?
31:01Tại sao mỗi tuần đều đến khu phố người hoa mua chè?
31:04Thì ra,
31:04trước khi tôi đến đây,
31:05hệ thống đã khai sạch cả rồi.
31:07Không trả lời cũng không sao.
31:09Anh có thể hiểu là,
31:10em cũng thỉnh thoảng nhớ anh không?
31:11Tôi cắn môi,
31:12lấy hết can đảm hỏi lại,
31:13vậy còn anh?
31:14Tại sao lại ép người ta nhảy tàu,
31:16nhảy lầu?
31:17Khiến tất cả chúng tôi đều tưởng anh là đại phản diện.
31:19Thẩm triệt im lặng một chút,
31:21như đang nhớ lại.
31:22Sau đó,
31:22hắn lại nhạt nói,
31:23anh không ép ai cả.
31:24Người nhảy tàu là vì nợ cờ bạc,
31:26người nhảy lầu cũng là vì trốn nợ.
31:28Chú Thanh Lê,
31:29đừng sợ.
31:29Sau này,
31:30anh sẽ không dọa em nữa.
31:31Tôi mím môi,
31:32ồ,
31:33anh ấy khẽ gật đầu,
31:34không nói thêm gì nữa.
31:35Nhưng giây tiếp theo,
31:36tôi trật giật mình,
31:37tim trịch một nhịp.
31:38Hoàn toàn không nhận ra rằng,
31:39khi thẩm triệt hỏi tôi,
31:40hắn nói cũng,
31:41không phải có,
31:42mà là cũng.
31:43Như thế,
31:44hắn đang dùng cách dẫn dắt,
31:45để thay tôi nói ra điều mà chính tôi cũng không dám thừa nhận.
31:48Cũng nhớ anh ấy,
31:49như lần không bỏ thuốc đó,
31:50không phải vì sợ,
31:51mà là vì tôi không muốn hắn chết.
31:53Dù hắn là đại phản diện,
31:54dù nhiệm vụ thất bại,
31:55tôi vẫn không muốn hắn chết.
31:5717 trung tâm chương trình sau đó xác nhận rằng,
31:59từ khoảnh khắc tôi đưa cây kẹo mút cho thẩm triệt,
32:01hắn đã biết về nhiệm vụ của tôi.
32:02Hắn biết tôi có hệ thống bên cạnh,
32:04biết thế giới này có nam chính và nữ chính.
32:06Hắn biết hết tất cả những kế hoạch bí mật của tôi và hệ thống.
32:09Hắn chỉ đơn giản là chơi đùa với chúng tôi trong một ván cờ sinh tử.
32:12Và trong trò chơi đại bàng rượt thỏ này,
32:14tôi chính là con thỏ.
32:15Còn hắn,
32:16chỉ là đang tiêu khiển.
32:17Trong cuộc đời đã được định sẵn của mình,
32:19điều thú vị duy nhất mà hắn tìm thấy,
32:20chính là hù dọa con thỏ nhỏ.
32:22Nhìn thấy nó giật mình,
32:23nhìn thấy nó hoảng loạn,
32:24nhìn thấy nó lo sợ trốn chạy.
32:26Nhưng khi hắn nhận ra,
32:27con thỏ không muốn chơi nữa.
32:28Con thỏ muốn bỏ chạy.
32:30Trò chơi này sắp kết thúc.
32:31Hắn lại bắt đầu hoang măng và bất an.
32:33Thì ra,
32:34hắn chưa bao giờ thực sự muốn hù dọa con thỏ.
32:36Hắn chỉ muốn con thỏ ở bên cạnh hắn lâu hơn một chút mà thôi.
32:39Hắn không sợ chết.
32:40Hắn chỉ sợ tôi biến mất.
32:41Hắn không sợ chết.
32:43Hắn chỉ cần tình yêu.
32:44Hắn không quan tâm tôi có giả vờ yêu thương hay không.
32:46Hắn chỉ quan tâm,
32:47người ở bên cạnh hắn là Chu Thanh Lê.
32:49Hãy để đại phản diện và nữ phụ pháo hôi có được kết cục hạnh phúc đi.
32:52Đây là đơn yêu cầu mà hệ thống đã gửi đến trung tâm chương trình.

Được khuyến cáo