Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm kia
Truyện Audio Hay || Nếu Có Kiếp Sau, Xin Đừng Gặp Nhau || Thiên Thần Dắt Truyện

#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Kiếp trước, chỉ vì một miếng tóp mỡ, tôi bị cha mẹ đánh lên bờ xuống rụng, trọng sinh trở lại, nhìn hai người đang lén lút đến phòng khám nhỏ để kiểm tra giới tính thai nhi, thích con trai lắm đúng không?
00:09Vậy thì tôi sẽ để các người sinh cho đã đời, tôi là đứa con gái thứ ba trong nhà, lẽ ra trên tôi còn hai chị gái nữa, nhưng họ đều mất ngay khi chưa đầy tháng.
00:16Ba tôi tốt nghiệp trung cấp, vừa ra trường đã được phân về làm ở sưởng dịch của huyện, khi ấy chính sách kế hoạch hóa gia đình rất nghiêm ngặt, sinh đứa thứ hai là đủ để bị mất việc.
00:23Vì muốn nối dõi, ba tôi chỉ còn cách nghĩ ra một biện pháp như thế này, nếu sinh ra con gái thì tìm cách giải quyết, rồi ra ngoài nói là con chết yểu, lúc sinh chị cả, mẹ tôi còn có chút do dự, dù sao cũng là đứa con đầu lòng, mang nặng đẻ đau suốt 10 tháng, sao có thể nỡ lòng, thế nên, việc xử lý chị cả là do ba tôi thay mặt.
00:40Sau bữa sữa cuối cùng, ba tôi đem chị cả vứt ra ngoài, mùa đông phương bắt lạnh cắt ra cắt thịt, chưa được mấy tiếng, chị cả đã không còn khóc nữa, nghe nói thi thể được trôn tạm trong một cái hố nông phía sau nhà.
00:49Năm sau, mẹ tôi lại sinh ra chị hai, lúc mang thai, mẹ rất thèm đồ chua, thế nên bà cứ chắc nịch trong bụng là con trai, ba tôi cũng suốt ngày gọi con trai ngoan, cục cưng của ba, nhưng trời chẳng chiều lòng người, chị hai sinh ra vẫn là con gái.
01:01Lần này, không đợi ba tôi ra tay, mẹ đã tự mình lết tấm thân còn yếu ớt, trực tiếp ném chị hai ra sau núi, khác chăng là, chị hai thậm chí không có nổi một nấm mổ, mẹ tôi nói.
01:10Như thế thì nó sẽ không dám quay lại đầu thai vào nhà mình nữa, rất nhanh thôi, năm thứ ba mẹ tôi lại mang thai tôi, lần này để chắc chắn, ba tôi bỏ tiền đưa mẹ lên thị trấn siêu âm.
01:19Cả ba mẹ tôi đều chân chân rán mắt vào màn hình đen trắng trước mặt, hy vọng từ đó có thể nhìn ra bằng chứng cho thấy tôi là con trai.
01:25Nửa tiếng sau, bác sĩ lắc đầu bảo, đứa này vẫn là con gái, ba mẹ tôi lập tức yêu cầu bác sĩ phá thai, nhưng mẹ tôi đã sinh đến 3 năm, cơ thể kiệt quệ.
01:33Bác sĩ bảo nếu lần này phá thì có thể vĩnh viễn không mang thai được nữa, không còn cách nào, họ đành phải giữ tôi lại.
01:39Sau khi tôi ra đời, mẹ thường hay nói, đứa con gái này mệnh tốt, không xui xẻo như hai đứa trước, nhưng nếu biết được những chuyện tôi sắp phải trải qua, tôi thà dùng chính dây rốn để cho cổ mình chết trong bụng mẹ còn hơn.
01:49Mọi người đều nói trẻ con thì không có ký ức, nhưng những ký ức thời thơ ấu của tôi lại rõ ràng đến giận người, bởi vì tôi đã chiếm mất chỗ của đứa con trai mà họ mong mỏi, nên họ vô cùng căm ghét tôi.
01:57Lúc ăn cơm, ba mẹ ngồi vào bàn ăn đồ ngon, còn tôi thì chỉ được ôm bát đứng một bên, mẹ ơi, mẫn mẫn muốn ăn cơm.
02:04Lúc ấy mẹ mới miễn cưỡng ném cho tôi một cái bánh bao, ăn ăn ăn, đồ quỷ đói đầu thai, tôi không khóc không la, chỉ lặng lẽ ngồi sổ một góc.
02:11Gặm bánh bao, với tôi, bánh bao đã là mỹ vị, bởi phần lớn thời gian tôi chỉ được ăn cơm thiêu đã để nhiều ngày, trẻ con vốn dĩ tiêu hóa kém, ăn đồ hỏng nhiều thì dễ bị tiêu chảy.
02:19Nhưng hễ tôi lỡ bẩn quần là sẽ bị đánh mắng một trận, mẹ dùng móng tay bấu vào mông và chỗ kín của tôi, để lại từng vết thương đỏ dưới máu.
02:26Có một lần, tôi đói đến mức không chịu nổi. Nhân lúc mẹ không để ý, lén bốc một nắm cám gà ăn, mẹ phát hiện thì lôi tôi ra sân, dùng gậy đánh tới tấp, thanh che to bằng ba ngón tay quật xuống lập tức khiến ra thịt nước toạc.
02:36Tôi sợ đến mức quỳ sụp dưới chân mẹ, khóc lóc cầu xin, mẹ đừng đánh con nữa, con sai rồi, con không dám nữa đâu, mẹ lại đá tôi bay thẳng vào chuồng gà.
02:44Đồ tiện nhân, mày là quỷ đói đầu thai à? Mày đợi đấy, tao sẽ khâu cái mồn thối của mày lại, xem mày còn ăn kiểu gì được nữa.
02:50Mẹ hầm hầm xong vào nhà, lát sau quay lại tay đã cầm theo kim chỉ. Đó là kim chỉ mẹ thường dùng để vá áo cho ba.
02:56Trước đây, mỗi lần tôi tè dầm, mẹ sẽ cầm cây kim sáng loáng dọa, mày mà còn dám làm bẩn quần áo nữa.
03:01Tao sẽ khâu luôn cái chỗ ấy lại, mẹ vừa nói vừa cười, nhưng tôi biết bà tuyệt đối không phải đang đùa.
03:06Tôi vặn vẹo thân hình gầy gò, từng bước lùi lại, nhưng mẹ đã túm chặt lấy tôi kéo lại gần.
03:10Mẹ rất khỏe, tôi sẽ dụa thế nào cũng không thoát được.
03:13Đúng lúc đó, cổng sân mở ra, ba tôi đi làm về.
03:16Mẹ liền dừng tay, tôi lập tức gào lớn.
03:18Ba ơi, cứu con với, mẫn mẫn không muốn bị khâu miệng lại.
03:21Ba không nói gì, chỉ nhíu mày bước tới.
03:23Tôi tưởng ba đến cứu mình, nào ngờ dây tiếp theo.
03:25Ông lập tức dùng cả hai tay giữ chặt lấy tôi, làm nhanh lên, đừng để con tiện nhân này làm hàng xóm chú ý.
03:30Dưới sự thúc giục của ba, mẹ lại lùng cầm kim đâm xuống.
03:33Cơn đau dữ dội khiến tôi gào lên thảm thiết.
03:35Ba mẹ đang thở hồn hền vì mệt, thì cổng lại mở ra lần nữa.
03:38Lần này là dì Vương hàng xóm bước vào, dì Vương là người tốt.
03:41Mỗi lần ba mẹ đánh tôi, dì đều đến can ngăn, dù sau đó tôi lại bị đánh nặng hơn.
03:45Nhưng tôi luôn biết ơn dì, lần này, nhìn thấy bộ dạng thê thảm của tôi, dì suýt ngất tại chỗ.
03:50Dương Siêu, Lý Yến Phương, hai người bị điên à.
03:53Đây là hành hạ trẻ con, biết không hả, dì run dẩy đưa tay muốn đỡ tôi dậy, lại bị ba tôi hất mạnh ngã ra sau.
03:58Ông đây dạy con gái mình, liên quan gì tới bà?
04:01Cút ngay, không ông đánh cả bà luôn, đúng rồi đó, đều tại con tiện nhân mẫn mẫn không nghe lời.
04:05Đi bốc cám gà ăn, tôi làm mẹ phải dạy dỗ chứ.
04:08Nói rồi mẹ còn tức giận đá tôi thêm hai cái, thấy tôi nằm im thiên thít dưới đất.
04:12Dì Vương cuông quá, liên đổi giọng khuyên mẹ đưa tôi đi khám bác sĩ.
04:15Thuyết phục không xong, dì liên gọi điện báo cảnh sát.
04:18Cảnh sát tới nơi lập tức ngăn cản hành vi bạo lực của ba mẹ tôi, rồi đưa tôi đến bệnh viện.
04:28Có thể tưởng tượng được, suốt những năm qua tôi đã sống thế nào trong địa ngục trần gian ấy.
04:32Cảnh sát nghiêm khắc khiển trách ba mẹ tôi, cảnh cáo họ không được tiếp tục ngược đáy trẻ em nữa.
04:36Ba mẹ sợ ngồi tù nên ra vẻ ăn năn hối lỗi, miệng luôn miệng nhận sai,
04:40nói là nhất thời tức giận nên mới làm vậy, thấy họ có thái độ thành khẩn.
04:43Cảnh sát chỉ cảnh cáo rồi bỏ qua, không truy cứu.
04:45Dì Vương rơi nước mắt, bất ức nói với cảnh sát, các anh cảnh sát, hai người này không phải người nữa.
04:50Tôi biết họ đánh con nhưng không ngờ lại tàn nhẫn đến thế này.
04:53Dì ngập ngừng một lát rồi tiếp lời, trong tình huống thế này, có thể hủy quyền nuôi dưỡng của họ không?
04:57Tôi sẵn sàng nhận nuôi mẫn mẫn, con bé là một đứa trẻ ngoan.
05:00Cảnh sát lắc đầu nói không thể, mẹ tôi lập tức trợn mắt, muốn nuôi con thì tự để lấy.
05:04Đi dành con người khác là cho gì chứ?
05:06Lúc ấy tôi còn chưa hiểu hủy quyền giám hộ nghĩa là gì, nhưng tôi hiểu, dì Vương muốn mang tôi về sống cùng.
05:11Nếu khi ấy thật sự có thể hủy quyền giám hộ của ba mẹ tôi, vậy thì sau này tôi đã không phải chết thảm đến thế.
05:16Sau hơn một tháng nằm viện, thân thể tôi đã dần hồi phục, chỉ còn lại sáu vết sẹo tròn sẫm màu nổi gồ trên miệng, di chứng của những mũi chỉ đã được tháo ra từ lâu.
05:24Thị trấn nhỏ nơi chúng tôi sống vốn không lớn.
05:26Tin tức ba mẹ tôi bạo hành con cái chẳng mấy chốc đã lan truyền khắp hang cùng ngõ hẻm, hang xóm xung quanh chỉ trò bàn tán.
05:31Gọi ba mẹ tôi là những kẻ biến thái điên cuồng, ai đời con nít không nghe lời mà cha mẹ lại lấy kim khâu miệng, thật đúng là mất hết nhân tính.
05:37Thời gian đó, ba mẹ tôi không dám bước chân ra khỏi nhà.
05:40Cuối cùng, ba tôi cũng bị sưởng đuổi việc, nhưng ngay cả vậy, họ vẫn không hề có chút ăn năn hối cải nào.
05:45Ngược lại, họ đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi, họ cho rằng nếu không vì tôi, họ đã có thể sinh được con trai.
05:50Ba tôi cũng sẽ không bị mất việc, chẳng phải chịu cảnh bị người đời xì nhục hàng ngày.
05:54Thế là, cơn giận dữ trong họ lại càng hung bạo hơn, những trận đánh mắng dành cho tôi cũng dữ dội hơn trước.
05:59Ba mẹ nắm trong tay quyền sinh sát của tôi, họ tìm thấy khoái cảm bệnh hoạn trong cảm giác đó, thậm chí còn say mê ánh mắt sợ hãi của tôi.
06:06Mẹ sợ tôi làm bẩn nhà cửa nên đuổi tôi ra khỏi nhà, bắt tôi sống trong chuồng à.
06:09Một góc chuồng gà chỉ có một tấm chân mỏng, ban đêm tôi có do ôm tấm chân đó quấn chặt lấy thân mình.
06:14Mỗi ngày, nếu nhớ ra, ba mẹ sẽ tiện tay ném cho tôi một cái bánh bao.
06:17Có khi là một bát cơm thiêu, cuộc sống như vậy kéo dài cho đến khi tôi 6 tuổi.
06:21Hôm đó, mẹ nấu một nồi mỡ heo, mùi tóp mỡ thơm lừng không ngừng quyến rũ khứ giác tôi.
06:26Lúc mẹ đi vệ sinh, tôi tranh thủ lấy một miếng tóp mỡ nhỏ xíu, nhanh chóng bỏ vào miệng, gần như không nhai mà nuốt vội xuống cổ học.
06:32Chỉ một miếng thôi mà, chắc mẹ sẽ không phát hiện đâu.
06:34Tôi còn đang đắm chìm trong dư vị béo ngậy ấy thì tiếng hét sắc lẻm của mẹ vang lên bên tai.
06:38Dương mẫn, mày đang làm gì đó hả? Đồ tiện nhân, mày dám ăn trộn nữa, mày bay lên trời luôn rồi phải không?
06:44Tao không tin tao chị không được mày. Nỗi sợ mẹ khiến tôi quên cả bỏ chạy.
06:48Tôi chỉ biết đứng đó nhìn chân chân khi mẹ cầm mũ sắt khuấy tung chảo dầu nóng.
06:51Khói trắng bốc lên nghi ngút, tôi còn chưa kịp hết lên thì đã ngất lịn, cho đến tận lúc chết.
06:55Tôi cũng không được ăn thêm một miếng cơm hay uống một ngụm nước nào nữa.
06:58Tôi cầm cự được một tuần rồi cuối cùng cũng khép mắt lại vĩnh viễn.
07:01Khi linh hồn rời khỏi thân thể gầy gò tàn tạ ấy, tôi cảm thấy tâm trí mình như được khai sáng, trở nên minh mẫn hơn hẳn.
07:06Hai ngày sau khi tôi chết, Dương Siêu và Lý Yến Phương mới phát hiện ra sự thật ấy.
07:10Tôi cứ ngỡ ít nhất có thể nhìn thấy chút ăn năn hối lỗi hiện lên trên nét mặt họ nhưng không.
07:14Để che mắt thiên hạ, Dương Siêu còn đi mua một bộ quần áo mới thay cho tôi.
07:18Tôi lặng lẽ nhìn tất cả, chỉ thấy nực cười đến cực điểm.
07:20Khi còn sống, tôi chưa từng được mặc lấy một bộ quần áo mới.
07:23Giữa mùa đông giá dép vẫn phải đi dép lề.
07:25Mặc độc một chiếc áo mỏng, toàn thân run dẩy vì lạnh, tay chân đầy những vết cước.
07:29Không ngờ bộ đồ mới mà tôi không dám mơ ước ấy.
07:31Cuối cùng lại là thứ tôi khoác lên sau khi chết.
07:34Họ định loan tin tôi chết vì bệnh tật do thể trạng yếu.
07:36Nhưng người đời không tin.
07:37Dì Vương lại một lần nữa gọi điện báo cảnh sát.
07:39Đến khi cảnh sát đưa thi thể tôi đi giám định.
07:41Lý Yến Phương vẫn cố chối quanh, che giấu nguyên nhân cái chết.
07:44Thế nhưng, khi pháp y cởi áo tôi ra, sự thật hiện ra trước mắt khiến hai kẻ đó cứng họng.
07:48Không thể biện minh, khi ấy tôi mới chỉ 6 tuổi.
07:51Nhưng chiều cao chưa tới 1 mét, lồng ngực lồi cả xương sườn như muốn đâm thủng lớp ra mỏng.
07:55Hai khối xương hông gồ lên nhọn hoắt, mái tóc vàng cháy, long lổ vì bị giật đứt nhiều chỗ.
07:59Toàn thân tôi, trừ lòng bàn chân ra, không còn lấy một tức da lành lặn.
08:03Ai có thể ngờ, tất cả những thương tích này đều đến từ chính ba mẹ ruột của tôi.
08:06Cảnh sát nhanh chóng bắt giữ Dương Siêu và Lý Yến Phương.
08:09Nhưng điều khiến tôi không ngờ tới là Lý Yến Phương đã gánh hết mọi tội lỗi về phía mình.
08:12Cuối cùng, bà ta bị kết án 7 năm tù giam.
08:15Trước làn sóng chỉ trích của dư luận, Lý Yến Phương vẫn không hề tỏ ra hối cải.
08:18Thậm chí, bà ta còn lớn tiếng đáp trả cả vị thẩm phán đã tuyên án mình giữa trốn công đường.
08:23Con là tôi đẻ ra, mạng là tôi cho nó, tôi đánh con mình thì sao?
08:26Dựa vào đâu mà bắt tôi ngồi tù, sự ngu dốt và vô liêm sỉ của bà ta khiến người ta nổi ra gà.
08:31Nhưng tôi không ngờ rằng kể cả khi tôi đã chết, họ vẫn không chịu buông tha tôi.
08:34Lý Yến Phương cho rằng chính tôi là nguyên nhân khiến bà ta phải vào tù.
08:37Liên cân dặn Dương Siêu nhất định phải nghiến xương nghiền sát tôi để thay bà ta xả giận.
08:41Thế là, tôi tận mắt chứng kiến Dương Siêu đào mộ tôi lên, rồi giải cho cốt tôi khắp nơi,
08:45còn hung hăng dẫm đạp lên tàn chợ ấy.
08:47Đồ sao trổi?
08:48Con quỷ mang tai họa, mày sinh ra là để hại chết tao với mẹ mày đúng không?
08:51Mày khiến cả nhà tao tan nát, tao phải khiến mày chết cũng không được yên thân.
08:55Khoảnh khắc đó, lửa giận trong tôi bùng lên đến tột đỉnh.
08:58Nếu được lựa chọn, các người nghĩ tôi tình nguyện đầu thai vào cái nhà này hả?
09:01Trước khi sinh ra tôi, các người có từng hỏi tôi có đồng ý không?
09:04Có lẽ là do oán niệm quá sâu, trời xanh lại cho tôi một cơ hội trọng sinh trở lại trong bụng Lý Yên Phương.
09:08Không chỉ thế, tôi còn có được sức mạnh từ oán khí, có thể thao túng lòng người.
09:12Bác sĩ, ông làm ơn xem rút đi, coi trong bụng tôi có phải là thằng cu không?
09:16Xem ra hiện giờ Dương Siêu đang dẫn Lý Yên Phương đi siêu âm,
09:19kiếp trước cũng chính là ngày này đã định đoạt số phận bi kịch của tôi suốt cả đời.
09:22Nghĩ tới đó, tôi liền tung một cú đá thật mạnh vào thành tử cung của Lý Yên Phương.
09:26Cú đạp này không nhẹ, khiến bà ta lập tức đau đớn hét lên.
09:29Tôi nghe thấy bà ta mừng giữa thốt lên, đứa nhỏ này khỏe thế, chắc chắn là con trai rồi.
09:33Tốt, rất tốt. Nếu hai người các người đã mê con trai đến vậy,
09:36thế thì ta sẽ để các người, xin cho thỏa thích.
09:38Bác sĩ cầm đầu giò siêu âm giả qua giả lại trên bụng Lý Yên Phương một hồi lâu.
09:42Cuối cùng đưa ra kết luận, lần này tôi dám đảm bảo, chắc chắn là con trai.
09:46Dương siêu nghe vậy cười đến mức miệng không khép lại được,
09:48còn lấy một phong bao lì xì từ túi ra rúi cho bác sĩ.
09:51Trên đường về, khác hẳn với kiếp trước khi biết là con gái.
09:53Lần này hai người họ bước đi nhẹ bẫng như sắp bay,
09:55Lý Yên Phương thì cố tình ưỡn cao bụng,
09:57như sợ người ta không biết bà đang mang thai một đứa con trai.
10:00Những ngày tiếp theo, Lý Yên Phương chẳng khác nào bà hoàng trong nhà.
10:03Dương siêu ngày ngày hầu hạ không than thở nửa lời,
10:05nhưng tôi thì không thể chịu nổi cái bộ dạng phân khích của họ.
10:08Tôi lật tung cả trong bụng Lý Yên Phương,
10:09hành cho bà ta ăn không ngon, ngủ không yên,
10:12chỉ trong vài tháng, sắp mặt bà ta đã tái nhợt,
10:14người rụt hơn chục cân.
10:15Thế mà bà ta vẫn không oán không trách,
10:17còn cứ vút về bụng nói,
10:18con trai mẹ khỏe thật đấy,
10:20sau này nhất định sẽ là người đàn ông mạnh mẽ,
10:22có thể bảo vệ mẹ, nghe câu đó tôi buồn nôn muốn chết.
10:25Không chút do dự tung thêm một cú đá vào dạ dày bà ta,
10:27khiến bà ta liên tục nôn khan,
10:29thời gian trôi đi,
10:30cuối cùng bà ta cũng bắt đầu riêng dỉ với Dương Siêu.
10:32Chồng à, sao em cảm thấy con trai mình khỏe quá mức rồi,
10:35hành thế này em chịu không nổi nữa.
10:37Dương Siêu kiên nhẫn dỗ dành,
10:38vì con trai mà cố lên đi,
10:39sinh ra rồi là ổn hết.
10:41Dương Siêu đúng là chỉ biết đứng nói mà không đau thắt lưng,
10:43vì người bị dày vò chỉ có mỗi lý Yên Phương.
10:45Nhưng rất nhanh thôi,
10:46Dương Siêu cũng được cảm nhận tận thân thể.
10:48Ban đầu, anh ta chỉ cảm thấy hoa mắt tróng mặt,
10:50buồn ngủ suốt ngày,
10:51về sau lại thường xuyên buồn nôn.
10:53Ăn không vô,
10:54anh ta cứ tưởng do chăm sóc vợ mệt quá nên đổ bệnh,
10:56cho đến khi hai bên ngực bắt đầu căng tức,
10:58bụng cũng hơi nhô lên.
10:59Lúc ấy,
11:00hai vợ chồng mới bắt đầu hoảng hốt,
11:01nghi ngờ rằng trong bụng anh ta có khối u gì đó,
11:04vội vã chạy tới phòng khám kiểm tra.
11:05Sau một hồi siêu âm,
11:06chẳng thấy khối u nào cả nhưng lại thấy thai nhi,
11:09ông nói cái gì cơ.
11:10Dương Siêu trợn tròn mắt nhìn tờ kết quả siêu âm,
11:12tức đến mức lật tung cả cái bàn,
11:14chỉ tay vào mặt bác sĩ hét lớn,
11:15mẹ kiếp,
11:16ông nói cái quái gì thế hả?
11:17Tôi là đàn ông cơ mà.
11:18Lý Yến Phương ngồi bên cạnh ôm bụng,
11:20mặt cắt không còn giọt máu,
11:21ánh mắt đầy kinh hãi.
11:23Đến cả bác sĩ cũng không tin nổi đàn ông sao có thể mang thai,
11:25nhưng kết quả siêu âm rành rành trước mắt,
11:27Dương Siêu đã mang thai 3 tháng.
11:29Lại còn là song thai,
11:30tất cả những khó chịu anh ta trải qua trước đó đều là phản ứng thai kỳ bình thường.
11:33Cái này tôi cũng không biết phải giải thích sao nữa.
11:36Nhưng bụng anh đúng là đang có 2 phôi thai,
11:38phát triển rất tốt tất cả những triệu chứng như buồn nôn,
11:40tức ngực đều là phản ứng sớm của thai kỳ.
11:42Còn việc ngực đau tức là cơ thể anh đang chuẩn bị cho việc cho con bú.
11:45Một chàng giải thích của bác sĩ khiến cả 2 vợ chồng hoàn toàn sụp đổ,
11:48lang băm, lừa đảo,
11:49đàn ông sao có thể mang thai được?
11:51Chồng ơi, mình đi thôi,
11:53chắc chắn là chẩn đoán sai rồi.
11:54Lý Yến Phương vừa đỡ bụng đứng dậy vừa lên tiếng an ủi.
11:57Nghe vợ nói vậy,
11:57Dương Siêu dần bình tĩnh lại,
11:59dù sao trong nhận thức thông thường,
12:01đàn ông sao có thể mang thai?
12:02Khả năng bị chẩn đoán nhầm vẫn có lý hơn.
12:04Nhưng 3 ngày sau,
12:05Dương Siêu không thể giả vờ nổi nữa.
12:07Hai vợ chồng họ chạy khắp nơi,
12:08gần như đến hết các bệnh viện,
12:09phòng khám lớn nhỏ trong huyện tổng cộng hơn 10 nơi,
12:12và tờ kết quả siêu âm nào cũng hiện rõ.
12:14Trong bụng Dương Siêu đang mang một cặp song thai hoàn toàn khỏe mạnh,
12:16tin tức Dương Siêu mang thai chẳng mấy chốc đã lan khắp các con phố ngõ hẻng.
12:20Phụ nữ có bầu là chuyện thường,
12:21chứ đàn ông mang thai thì xưa nay chưa từng thấy.
12:23Dân làng túa ra trước cửa nhà họ bàn tán dâm gian,
12:26không hiểu vì sao Dương Siêu lại mang thai.
12:28Có hàng xóm biết chuyện trong nhà họ thì lắc đầu thở dài,
12:30các người còn chưa biết đâu,
12:31thời buổi nào rồi mà nhà đó vẫn trọng nam khinh nữ.
12:34Hai đứa con gái trước sinh ra chưa được bao lâu đã chết yểu,
12:36ai biết có phải họ tự tay làm để đổi lấy con trai hay không.
12:39Nghe đâu mộ của đứa lớn nằm sau núi,
12:41mà có ai thấy họ lên đó thắp nhang cúng rỗ đầu.
12:43Lòng dạ đúng là sắt đá,
12:45còn đứa thứ hai ấy à,
12:46thậm chí chẳng có nổi một nấm mộ,
12:48đáng thương đến mức đó.
12:49Lần này nghe bảo Lý Yến Phương đang mang thai con trai,
12:51nếu lại là con gái nữa thì chắc lại một mạng nhỏ ủng phí rồi.
12:54Tiếng xì xào chặt lưỡi vang lên khắp nơi,
12:56ai nấy đều lên án sự tàn nhẫn của hai vợ chồng,
12:58cũng có người mỉa mai,
12:59thích con trai đến thế thì tự ông ta đẻ đi,
13:01giờ thì tọa nguyện rồi còn gì.
13:03Tiếng cười dữ cợt vang vọng vào trong sân,
13:05khiến tôi đang nằm trong bụng cũng cảm nhận được Lý Yến Phương đang run dẩy vì tức giận.
13:08Dương siêu như một quả pháo nổ tung,
13:10lao ra mở toang cửa,
13:11rào lên mắng xối xả,
13:12lũ mồm thối kia,
13:13chuyện nhà tao liên quan gì tới chúng mày.
13:15Cút, biến hết cho tao,
13:17con của ông đây,
13:17muốn xử lý thế nào thì xử lý,
13:19không ai có quyền can thiệp.
13:20Câu này chẳng khác gì lời Lý Yến Phương từng nói ở tòa kiếp trước,
13:23con tôi đẻ ra,
13:24mạng tôi cho,
13:25tôi đánh con tôi thì có gì sai,
13:27quả đúng là chung một giường,
13:28chẳng sinh nổi hai loại người.
13:29Câu nói đó chẳng khác nào thừa nhận hết những gì hàng xóm đồn đoán.
13:32Ánh mắt mọi người nhìn Dương siêu chuyển từ tò mò sang khinh thường và ghê tẩm.
13:35Úi chà,
13:36cái đức hạnh như thế thì bảo sao mang bầu.
13:38Một lần được hẳn hai đứa,
13:39chắc Dương chết rồi ha,
13:40tôi chỉ tò mò thôi đàn ông sinh con thì sinh kiểu gì nhỉ.
13:43Haha,
13:44Dương siêu bị chọc cho mặt lúc trắng lúc đỏ,
13:46cuối cùng đùng đùng quay vào nhà,
13:47sập cửa lại,
13:48vừa quay đầu,
13:49anh ta đã bắt gặp Lý Yến Phương đang đứng trong sân.
13:51Ánh mắt mơ hồ khó hiểu,
13:52những lời bàn tán của dân làng như trợt khiến Lý Yến Phương bừng tỉnh.
13:55Dương siêu mang thai,
13:56nhất định là do hai con nha đầu chết yểu kia đang làm loạn.
13:59Bà ta đã cực khổ mang thai 10 tháng sinh ra chúng,
14:01vậy mà chúng không biết điều,
14:02lại cứ phải đầu thai thành con gái,
14:04khiến bà ta phải chịu bao nhiêu tủi nhục,
14:06dựa khó khăn lắm mới mang thai được con trai,
14:08vậy mà chúng còn dám quay lại quấy dối.
14:10Vì cái gia đình này,
14:11bà ta nhất định phải chị cho ra trò hai con nha đầu đó,
14:14hai người họ đồng loạt hiện lên trên mặt thứ sắc khí mà tôi quen thuộc đến phát giận.
14:17Hai giờ sáng,
14:18lúc mọi người còn đang say ngủ,
14:19hai vợ chồng lén lút từ phòng sau xách ra hai cái sảnh,
14:22giòn rén rời khỏi nhà.
14:23Họ đi về phía mộ chị cả của tôi,
14:25đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy mộ của chị gái,
14:27nói là mộ,
14:28nhưng thật ra chỉ là một ụ đất nhỏ nhỏ.
14:30Hai người đứng rất lâu trước nấm đất,
14:31cuối cùng,
14:32Dương Siêu nhổ một bãi nước bọt xuống đất,
14:34bác sảnh bắt đầu đào mộ,
14:35vừa đào vừa nghiến răng chửi rùa.
14:36Con tiện nhân này,
14:37trách thì trách mày mạng chó,
14:39đầu thai không biết chọn chỗ,
14:40nhà tao không cần con gái mà mày cứ chui vào,
14:42giờ đòi ai trách.
14:43Mẹ mày khổ cực lắm mới mang thai được thằng em trai,
14:46mày không dưới âm bảo vệ cho đàng hoàng thì thôi,
14:48lại còn dám lên gây họa cho ba mày,
14:50hôm nay tao đào mộ mày lên,
14:51xem mày còn làm cho ma quỷ gì nữa.
14:53Nhưng Dương Siêu đang mang thai,
14:55sức lực chẳng còn bao nhiêu,
14:56mới đào được vài sảnh đã mệt phở,
14:58phải trống sảnh thở hồng học.
14:59Dù vậy,
15:00hắn cũng không bỏ cuộc,
15:01hễ hắn mệt là thay phiên cho Lý Yến Phương tiếp tục đào.
15:03Tôi nằm trong bụng bà ta,
15:04máu nóng sôi trào,
15:06hai người này đúng là xúc sinh,
15:07cọp giữ còn không ăn thịt con.
15:08Họ thì đến cả xúc sinh cũng không bằng,
15:10oán khí mãnh liệt dâng lên khiến đứa bé trong bụng Dương Siêu phát triển với tốc độ khủng khiếp,
15:14chỉ trong vài giây ngắn ngủi.
15:15Cái bụng chỉ hơi nhô lên ban nãy đã to vượt cả bụng bầu chiến thắng của Lý Yến Phương,
15:19biên cố đột ngột khiến Lý Yến Phương hoảng loạn,
15:21ném luôn cái sảnh,
15:22gào lên thảm thiết.
15:23Dương Siêu ôm lấy bụng,
15:24khuôn mặt lần đầu hiện lên vẻ sợ hãi tột độ.
15:26Cuối cùng,
15:27hai người quên luôn cả sảnh,
15:28luôn cuốn bỏ dậy,
15:29vừa lăn vừa chạy về nhà.
15:30Sáng sớm hôm sau,
15:31hai bà bầu lén lút xuất hiện trước cửa phòng khám,
15:33hai người ấy không ai khác chính là Dương Siêu và Lý Yến Phương.
15:36Sau chuyện xảy ra tối qua,
15:38Dương Siêu hoàn toàn sụp đổ.
15:39Hắn tin chắc trong bụng mình là quái vật,
15:41hắn nhất định phải phá bỏ hai thứ này.
15:42Người tiếp nhận vẫn là bác sĩ đã siêu âm xác nhận việc hắn mang thai trước đó.
15:46Khác hẳn với lần trước còn hung hăng,
15:47lần này Dương Siêu nước mắt nước mũi tèm lem,
15:49níu chặt tay bác sĩ.
15:50Bác sĩ,
15:51tôi văn ông,
15:52làm ơn phá thai giúp tôi đi.
15:53Hắn ngẩn đầu lên,
15:54hai giọt nước mắt to tướng lan dài trên má,
15:56Lý Yến Phương thì đau lòng đỡ lấy hắn,
15:58cũng nước nở văn xin.
15:59Bác sĩ,
16:00ông giúp chúng tôi với xưa nay có bao giờ nghe đến chuyện đàn ông mang thai chưa?
16:03Nhà tôi chắc chắn là chúng thứ gì không sạch sẽ rồi.
16:06Ông xem bụng anh ấy kìa,
16:07chưa đến một tuần mà đã to thế này.
16:09Rõ ràng là quái vật,
16:10Lý Yến Phương vừa khóc vừa đưa tay vén áo Dương Siêu lên.
16:13Sau tối hôm qua,
16:14bụng Dương Siêu đã phỉnh to đến mức gần như trong suốt,
16:16mạch máu dưới da hiện lên rõ rệt.
16:18Cứ vài phút,
16:18hắn lại cảm nhận được cử động của thai nhi,
16:20chẳng khác gì một sản phụ thật sự.
16:22Ngay khoảnh khắc Lý Yến Phương vén áo lên,
16:24bụng Dương Siêu đột ngồi co giật sữ dội.
16:26Đau đến mức hắn toát mồ hôi lạnh,
16:27bác sĩ hoảng sợ lùi liền mấy bước,
16:29xua tay lia lia,
16:30tình huống này tôi thực sự bỏ tay.
16:31Tôi chưa từng phá thai cho đàn ông bao giờ,
16:33các người nên đến bệnh viện lớn đi.
16:35Bác sĩ,
16:35tôi cầu xin ông,
16:36không phá thì tôi chết mất.
16:38Xin ông có lòng từ bi,
16:39chỉ cho tôi hai viên thuốc phá thai thôi.
16:41Tôi tự xử lý,
16:42và lại tôi là đàn ông mà đi phá thai.
16:44Chuyện đó mà lan ra thì tôi còn sống làm gì nữa?
16:46Tôi lệ ông đấy.
16:47Dương Siêu vì đau mà chẳng cần giữ thể diện nữa.
16:49Quy xuống đập đầu liên tục để xin thuốc.
16:51Cuối cùng bác sĩ không nỡ nhìn nữa.
16:53Thở dài nói,
16:53anh đứng lên trước đã,
16:54để tôi kiểm tra thử xem sao.
16:56Nghe vậy,
16:56Dương Siêu mới thở vào.
16:58Nằm lên giường để bác sĩ siêu âm.
16:59Trời ơi,
17:00chuyện này thật quá sức tưởng tượng.
17:01Tôi làm nghề hơn 20 năm chưa từng thấy trường hợp nào như vậy.
17:04Trong bụng anh là hai bé trai.
17:05Phát triển rất tốt.
17:06Nhìn vào độ trưởng thành của nhau thai thì vài ngày nữa là sinh rồi.
17:09Tôi thực sự không dám cho thuốc phá.
17:10Không cẩn thận là mất mạng đấy.
17:12Nghe đến đây,
17:13Dương Siêu lập tức bật dậy khỏi giường.
17:14Tôi cứ ngỡ khi biết mình mang thai hai đứa con trai.
17:17Hắn sẽ mừng giữa chứ.
17:18Nào ngơ hắn lại miếu máu.
17:19Ngại ngào nói,
17:20Phá.
17:21Nhất định phải phá.
17:22Đây không phải con tôi.
17:23Là quái vật.
17:23Dưới màn khóc lóc.
17:24Ăn vạ.
17:25Này nghỉ của hai vợ chồng như diễn tùng giữa chợ.
17:27Cuối cùng bác sĩ cũng mềm lòng.
17:29Đưa cho Dương Siêu hai viên thuốc phá thai.
17:31Nhìn chầm chầm hai viên thuốc màu trắng trong tay.
17:33Dương Siêu tự lên dây cót tâm lý suốt nửa ngày trời.
17:35Cuối cùng,
17:36Dưới ánh mắt cổ vũ của Lý Yên Phương.
17:38Hắn lộ ra vẻ mặt như thể quyết trí hy sinh.
17:40Ngầm đầu nuốt chọn hai viên thuốc.
17:41Tôi thấy thật nực cười.
17:42Thay nhi do oán khí kết thành.
17:44Dễ dàng phá bỏ thế sao?
17:45Ngây thơ đến mức buồn cười.
17:47Hơn 10 tiếng đồng hồ sau.
17:48Một dòng máu tươi chảy từ đáy quần Dương Siêu.
17:50Nhanh chóng nhuộm đỏ cả ga giường.
17:52Hắn đau đớn vận vẹo.
17:53Mặt mũi méo sệt.
17:54Gân xanh nổi đầy chán.
17:55Hai tay ôm chặt bụng.
17:56Lăn qua lăn lại trên giường.
17:57Đau quá đau chết mất rồi.
17:59Mới thế này mà đã kêu đau sao?
18:00So với những nỗi đau mà tôi từng chịu.
18:02E rằng đây chưa bằng một phần mười.
18:04Lý Yến Phương không ngừng ăn ủi hắn.
18:06Chịu chút đi.
18:06Sắp qua rồi mà.
18:07Hai tiếng trôi qua.
18:08Dương Siêu đã kiệt sức nằm liệt giường.
18:10Hơi thở mong manh.
18:11Vậy mà hai đứa bé trong bụng vẫn không hề có dấu hiệu bị đẩy ra.
18:14Lý Yến Phương lúc này mới bắt đầu hoảng sợ thật sự.
18:16Rốt cuộc cũng nhận ra chuyện này đã vượt quá phạm trù khoa học.
18:19Bà ta không còn cách nào khác.
18:20Đành tìm đến con đường tâm linh.
18:22Thầy bói họ mã là một bà đồng nổi tiếng trong làng.
18:24Sau khi nghe Lý Yến Phương kể lại hết mọi chuyện đã xảy ra với Dương Siêu.
18:28Bà mã mới chậm rãi mở đôi mắt đục ngầu.
18:30Nhìn về phía rừng nơi Dương Siêu đang riêng gì.
18:32Chỉ nói ra bốn chữ.
18:33Nhân quả báo ứng.
18:34Sắp mặt Lý Yến Phương lập tức biến đổi.
18:36Run run lầm bầm.
18:37Quả nhiên là hai con tiện nhân kia.
18:38Ngay sau đó.
18:39Bà ta nắm chặt tay thầy mã.
18:40Như thể nắm lấy cọng rơm cuối cùng.
18:42Thầy ơi.
18:43Xin thầy nói cho chúng tôi biết phải hóa giải thế nào.
18:45Chỉ cần cứu được chồng tôi.
18:46Bao nhiêu tiền tôi cũng được.
18:48Thấy bà đồng linh nghiệm như vậy.
18:49Dương Siêu cũng bất chấp cơn đau.
18:51Gáng sức ngồi dậy.
18:51Nói.
18:52Đúng đúng đúng.
18:53Chỉ cần tôi được trở lại như cũ.
18:54Cái gì tôi cũng đồng ý.
18:56Thầy mã nhìn hắn một cái.
18:57Nói.
18:58Mỗi linh hồn trẻ sơ sinh đều phải đợi hàng chục năm mới có được cơ hội đầu thai.
19:01Các người lại ngang nhiên chặt đứt con đường đó.
19:03Sao có thể không sinh oán khí.
19:04Cách giải quyết cũng đơn giản thôi phải thành tâm sám hối.
19:07Thừa nhận lỗi lầm với các cô bé ấy.
19:08Lúc kể chuyện.
19:09Lý Yến Phương đã không nói thật.
19:11Giấu nhẹ nguyên nhân cái chết của hai người chị tôi.
19:13Giờ nghe được lời này.
19:14Hai vợ chồng lập tức phục sát đất.
19:15Dăm dắp tin theo.
19:16Nhưng chưa kịp thở phào.
19:17Câu nói kế tiếp của bà đồng khiến họ như rơi vào hầm băng.
19:20Vây bao nhiêu.
19:21Phải trả bấy nhiêu.
19:22Ngay trước các bé phải chịu nỗi đau gì.
19:24Thì các người cũng phải trải qua nỗi đau tương xứng.
19:26Cái oán khí này lớn lắm rồi.
19:27Nếu không nhanh chóng hành động.
19:36Sao thầy lại mở miệng là đòi lấy mạng tôi thế?
19:39Bà đồng tỏ vẻ mất kiên nhẫn.
19:40Đừng quên.
19:41Vợ anh còn đang mang một đứa nữa trong bụng.
19:42Phần còn lại bà không nói ra.
19:44Nhưng cả Dương Siêu và Lý Yến Phương đều hiểu rõ.
19:46Giữ mạng mình.
19:47Hay giữ mạng đứa con trai trong bụng.
19:49Phải chọn đi.
19:49Thầy à.
19:50Thầy cứ nói phải làm gì đi.
19:51Vì con trai tôi.
19:52Cái mạng này tôi cũng không tiếc.
19:54Dương Siêu vẻ mặt đầy trinh khí.
19:55Trông chẳng khác gì một người cha vĩ đại sẵn sàng hy sinh tất cả.
19:58Nếu như tôi chưa từng chứng kiến bộ mặt thật của hắn.
20:01Có lẽ tôi cũng suy tin.
20:02Bảo vợ anh đi đun một nồi dầu sôi ngay bây giờ.
20:04Bà thầy mã ngồi xuống cạnh rừng Dương Siêu.
20:06Dặn dò bằng giọng lạnh lẽo.
20:07Liên quan đến mạng sống của con trai.
20:09Lý Yến Phương không dám chậm trễ.
20:11Bà ta lập tức nhóm bếp.
20:12Đổ gần như hết cả thùng dầu ăn lên chảo.
20:14Nửa tiếng sau.
20:15Dầu trong chảo sôi sùng sục.
20:16Cuộn lên từng lằn khói trắng.
20:18Nằm trong bụng bà ta.
20:19Tôi cũng cảm nhận rõ ràng hơi nóng hầm hợp bốc lên.
20:21Lần này.
20:22Đã đến lúc để Dương Siêu nến trải cảm giác bị đổ dầu sôi vào miệng nỗi đau mà tôi từng chịu đựng trong kiếp trước.
20:26Bà thầy mã dẫn Dương Siêu lê bước vào bếp.
20:28Tấm tắc khai ngợi.
20:29Không tồi.
20:30Độ nóng vừa khéo.
20:31Nhìn nồi dầu sôi sục trước mắt.
20:32Hai chân Dương Siêu bắt đầu run lên bần bật.
20:34Thầy thầy định làm gì vậy ạ?
20:36Bà ta không trả lời hắn.
20:37Mà quay sang nói với Lý Yên Phương.
20:39Nếu cô còn muốn giữ mạng cho đứa con trai.
20:41Thì đổ nồi dầu này vào miệng chồng cô đi.
20:43Vừa có thể hóa giải oán khí của Linh Nhi.
20:45Vừa có thể trục ra thứ đang lớn lên trong bụng anh ta.
20:47Lý Yên Phương thoáng do dự.
20:49Nhưng khi nghe nhắc đến con trai.
20:50Ánh mắt bà ta dần lạnh lẽo trở lại.
20:52Bà ta cầm lấy cái vá.
20:53Múc một vá đầy dầu sôi.
20:55Tay run dẩy tiến lại gần Dương Siêu.
20:56Thấy bụng bầu của vợ.
20:57Dương Siêu cắn răng một cái.
20:59Vậy mà lại ngoan ngoãn há miệng.
21:00Cứ thế.
21:01Để mặc bà ta đổ cả vá dầu đang sôi ngùi ngụt vào miệng mình.
21:04Dầu mới vào được nửa vá.
21:05Toàn thân Dương Siêu đã co giật sữ dội không kiểm soát.
21:08Mùi thịt cháy sọc thẳng vào mũi.
21:09Trong miệng hắn còn bốc lên từng làn khói trắng mờ mịt.
21:11Hắn ôm chặt lấy miệng.
21:13Ngã vật xuống đất.
21:13Chỉ còn thoi thóp.
21:14Lý Yên Phương sợ đến mức bật khóc.
21:16Hỏi trong cơn hoảng loạn.
21:17Thầy ơi.
21:18Chồng tôi thành thế này rồi.
21:19Nếu tiếp tục có khi mất mạng thật đấy thầy có thể dừng lại không.
21:22Bà thầy mã lước xéo bà ta một cái.
21:24Gần rọng.
21:24Cô muốn giữ chồng hay giữ con.
21:26Ngày đó ra tay giết con gái.
21:27Cô có từng do dự không.
21:29Tiếp tục đi.
21:29Lúc này.
21:30Dương Siêu đã không thể nói thành lời.
21:32Miệng phồng lên đầy những vết bỏng rộp.
21:33Máu lẫn nước mù tuôn ra từ khóe môi.
21:35Lý Yên Phương cắn răng.
21:37Lại múc thêm một vá dầu khác.
21:38Vừa khóc vừa quỳ xuống.
21:39Dùng tay bóp miệng chồng.
21:40Không hề do dự mà tiếp tục đổ dầu vào.
21:42Chồng ơi.
21:43Anh dáng chịu một chút tất cả là vì con của chúng ta mà.
21:46Bà ta nói thế.
21:47Nhưng tay không hề ngừng.
21:48Liên tiếp bốn.
21:48Năm vá dầu được đổ vào.
21:50Đến khi Dương Siêu chỉ còn thở ra mà không còn hít vào được nữa.
21:53Lúc đó.
21:53Bà thầy mã mới khoát tay hô ngừng lại.
21:55Thầy ơi.
21:56Oán khí của hai đứa con gái đã được hóa giải chưa?
21:58Bà thầy mã nở một nụ cười quá dị.
22:00Nhẹ nhàng gật đầu.
22:01Lý Yến Phương lập tức cảm thấy có gì đó không ổn nụ cười kia vừa xa lạ vừa quen thuộc đến giận người.
22:05Bà ta hoảng hốt trợn to mắt.
22:07Môi run rảy mở lời.
22:08Ngươi ngươi rốt cuộc là ai?
22:09Bà thầy mã phá lên cười.
22:10Tiếng cười càng lúc càng điên dại.
22:12Thực ra.
22:13Ngay từ trước khi bà ta xuất hiện.
22:14Tôi đã dùng oán khí chiếm lấy thân thể này rồi.
22:16Mọi lời nói.
22:17Hành động của thầy mã đều do tôi điều khiển.
22:19Tôi không ngờ Dương Siêu và Lý Yến Phương lại có thể vì đứa con trai mà hy sinh đến mức này.
22:30Đã bị họ giết chết năm xưa.
22:32Nghe thế.
22:33Bà ta không những không sợ mà còn lấy lại bình tĩnh.
22:35Nguyên răng gần rọng.
22:36Mày là con chị hay con em?
22:37Dám làm vậy với cha mẹ mình à?
22:39Tao nói cho mày biết.
22:40Dù mày có thành ma tao cũng không sợ.
22:42Tao đã giết mày một lần thì giết thêm lần nữa có gì khó?
22:44Tôi chỉ im lặng.
22:45Nhìn thẳng vào bà ta.
22:46Lý Yến Phương tiếp tục giết lên.
22:48Hai con quỷ trong bụng ba mày cũng là trò của mày đúng không?
22:50Mau trả chồng tao lại nguyên vẹn.
22:52Không thì tao khiến mày đến làm ma cũng không được yên thân.
22:54Nhưng vừa giất lời.
22:55Bà ta bỗng cảm thấy bụng dưới trợt nhói.
22:57Cuối đầu nhìn xuống nước ối đã vỡ.
22:59Chẳng mấy chốc.
23:00Cơn đau chuyển dạ như sóng chiều ập tới.
23:02Vùi dập cả thân thể lẫn tinh thần bà ta.
23:04Cùng lúc đó.
23:04Ý thức của tôi bị một lực hút mãi liệt kéo ngược trở lại vào bụng bà ta.
23:07Xem ra.
23:08Tôi lại sắp đầu thai lần nữa.
23:10Dương siêu lúc này đã nằm bất động dưới đất.
23:11Sống chết không rõ.
23:12Lý Yến Phương thì vừa dên dỉ vừa lê lết thân thể.
23:15Cố bò ra ngoài.
23:16Nhưng ngay lúc bà ta đi ngang qua chỗ dương siêu.
23:18Bụng hắn.
23:19Cái bụng to tướng dị thường.
23:20Bất ngờ nổ tung.
23:21Máu thịt văng đầy lên mặt Lý Yến Phương.
23:23Nóng hôi hổi và tanh tửi.
23:24Từ trong cái sát bụng nát bấy ấy.
23:25Hai đứa trẻ chui ra.
23:27Mang theo nụ cười kỳ quái đáng sợ.
23:28Từng bước từng bước bò về phía bà ta.
23:30Lý Yến Phương hét lên.
23:31Quả khóc.
23:32Cố bò dậy bỏ chạy ra cửa.
23:33Không phải tao giết chúng mày.
23:35Đừng tìm tao.
23:36Cha chúng mày chết rồi.
23:37Tha cho tao với tha cho em trai chúng mày với.
23:39May sao lúc đó dì Vương đang đứng trước cửa.
23:41Kịp thời giữ bà ta lại rồi lập tức đưa đi bệnh viện.
23:43Khi đến bệnh viện.
23:44Lý Yến Phương đã rơi vào trạng thái hoảng loạn mê sảng.
23:47Bác sĩ kiểm tra thấy cổ tử cung đã mở hoàn toàn.
23:48Nhưng sản phụ không còn chút sức lực để dặn đẻ.
23:51Đành phải tiêm thuốc an thần và tiến hành mổ lấy thai.
23:53Giữa ca mổ.
23:54Lý Yến Phương bất ngờ tỉnh lại trong chốc lát.
23:56Giọng khẳng đặc.
23:57Bà ta cầu xin bác sĩ.
23:58Xin bác sĩ nhất định phải cứu con trai tôi mạng tôi không sao cũng được.
24:01Miễn là con trai tôi còn sống.
24:03Mười phút sau.
24:03Tôi cất tiếng khóc chào đời.
24:05Âm thanh vang vọng khắp phòng mổ.
24:06Lý Yến Phương nhìn thấy đứa bé.
24:08Môi khẽ còng lên.
24:09Nở một nụ cười mãn nguyện.
24:10Y tá lau khô người cho tôi rồi bế lại bên cạnh bà ta.
24:12Chúc mừng chị.
24:13Là một tiểu công chúa.
24:14Nụ cười trên môi bà ta đông cứng lại.
24:16Cái gì?
24:17Rõ ràng tôi mang thai con trai.
24:18Các người đem con trai tôi đi đâu rồi?
24:20Bà ta gần như phát điên.
24:22Gào lên chất vấn.
24:22Còn tôi nằm bên cạnh.
24:24Khách hàng bật cười khanh khách.
24:25Dùng một giọng nói chỉ riêng bà ta mới nghe thấy.
24:27Tôi thì thầm.
24:28Là con mà mẹ con lại quay về rồi.
24:29Hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé.

Được khuyến cáo