- Hôm kia
Truyện Audio Hay || Tôi Sống Lại, Không Cứu Ai Nữa Cả || Thiên Thần Dắt Truyện
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Việc này là do Giao Giao nhiều người thân giúp đỡ mới có được, người ta là chủ công ty đã niêm yết ở bên đó, nghe nói chúng ta là bạn học của Giao Giao nên mới cho cơ hội.
00:07Bao ăn ở, lương cao, còn cấp cả giấy chứng nhận thực tập nữa, các bạn, cơ hội hiếm có thế này đừng bỏ lỡ.
00:12Nếu ai cản trở con đường phát tài của chúng ta thì chính là kẻ đối đầu đấy.
00:15Trong buổi họp video, lớp trưởng Giang Trạch Thao Thao bất tuyệt chẳng hề nhắc đến việc địa điểm làm việc là tận biên giới xa xôi.
00:21Nói xong, cậu ta lập tức gọi thẳng tên tôi.
00:23Từ tuệ, tôi đang nói cô đấy, nhà cô giàu nên chê bai số tiền 10 vạn này, nhưng với Giao Giao và tụi tôi thì số tiền đó rất quan trọng.
00:30Nếu cô dám đi loan tin linh tinh làm hỏng chuyện này thì đừng trách tôi không nể tình bạn mười mấy năm.
00:34Nghe những lời quá đáng đó, mắt tôi đỏ lên.
00:37Nhưng không phải vì út ức mà vì kích động.
00:38Tôi đã trọng sinh rồi.
00:40Và là trọng sinh về thời điểm tất cả mới chỉ vừa bắt đầu.
00:43Tôi còn nhớ rất rõ, kiếp trước chính vì thấy chuyện này khả nghi, tôi mới đến hỏi chú.
00:47Một cảnh sát kỳ cựu mới được biết đây là một trường trò mới của bọn lừa đảo.
00:50Vì lo lắng cho bạn học, tôi chạy vội đến chặn chiếc xe buýt chở họ đi, thậm chí còn bỏ lỡ chuyến bay đến Bali mà tôi đã đặt.
00:56Kết quả, đám người bội bạc kia chẳng biết ơn mà còn quay ra trách móc trong nước mắt ủy mị của Lâm Giao.
01:00Họ cho rằng tôi ghen ghét, không muốn thấy họ sống tốt, từ đó căm ghét tôi tận xương.
01:04Nhớ lại ký ức kiếp trước bị họ lừa bán cho gã đàn ông già, bị nhốt trong chuồng lợn sinh con, cơ thể tôi không khỏi run lên vì sợ hãi.
01:11Nhưng trong mắt người khác, phản ứng của tôi lại bị hiểu lầm.
01:13Lâm Giao thở dài, nhớ mày tỏ vẻ lo lắng.
01:16Giang Trạch, xem ra từ tuệ đang rất kích động, cô ấy vốn không thích cậu thân thiết với tôi, cậu làm vậy chẳng phải khiến cô ấy phát điên sao.
01:22Đừng vì tôi mà ảnh hưởng đến tình cảm của hai người nhé.
01:25Giang Trạch lập tức cao mày, trước mặt cả lớp chỉ tay vào tôi mà mắng.
01:28Từ tuệ, cô nghĩ mình là ai? Chúng ta chỉ là quen nhau lâu thôi, tôi muốn quay lại với ai thì cô có tư cách gì mà can thiệp.
01:34Tôi nói cho cô biết, người tôi thích là kiểu con gái kiên cường như Lâm Giao, chứ không phải loại bám váy cha mẹ như cô.
01:39Tránh xa tôi ra.
01:41Lời lẽ đầy ngạo mạn, bạn học cũng hùa theo.
01:43Lớp trưởng Giang đỉnh thật, nói bỏ là bỏ, ngay cả tiểu thư như từ đại tiểu thư mà cũng không thèn.
01:47Ha ha ha, từ tuệ luôn tỏ vẻ xem thường tụi mình, giờ chắc tức tím mặt rồi nhỉ.
01:51Tiểu thư từ à, anh Giang chê cô, không cần cô nữa, hay là cô cân nhắc bọn tôi đi.
01:56Nhưng nhớ đấy nhé, đừng vì không có đàn ông mà tức tối tố cáo bọn tôi, phá chuyện tốt của tụi này thì quá tệ luôn đó nha.
02:01Nghe mấy câu bẩn thiểu này, tôi chỉ bật cười lệnh một tiếng.
02:04Tôi vốn đã biết bọn họ là lũ ghê tờm, nên mấy lời này có được thốt ra cũng chẳng làm tôi ngạc nhiên.
02:09Yên tâm đi, chuyện của các người chẳng liên quan gì đến tôi hết.
02:12Tôi thật sự muốn xem, kiếp này không có tôi ngăn cản, bọn họ sẽ đi cái nơi nguy hiểm kia thế nào để kiếm bộn tiền.
02:17Không do dự, tôi lập tức rời khỏi nhóm chat.
02:19Chưa đến mấy giây sau, WeChat của tôi nổ tung vì hàng loạt tin nhắn.
02:23Mở ra xem, toàn bộ đều là từ răng chạch.
02:25Tội tội, ra cảnh Lâm Giao không tốt, anh chỉ muốn giữ thể diện giúp cô ấy thôi, em biết rõ anh là người như thế nào mà, đúng không?
02:31Em rời nhóm kiểu đó thật sự quá mất mặt rồi đấy.
02:34Lâm Giao thấy thông báo xong vẫn đang khóc kia kìa, nhanh đồng ý để anh kéo em lại nhóm, rồi xin lỗi cô ấy tử tế vào.
02:39Ngữ khí của anh ta như thể chuyện đương nhiên, chẳng hề nhắc đến mấy lời lẽ quá đáng vừa nãy trong nhóm là thế nào.
02:44Tôi chỉ lướt qua vài dòng, rồi thẳng tay xóa luôn WeChat của anh ta.
02:48Loại người bẩn thỉu như vậy, nhìn thêm một giây tôi cũng thấy nhức mắt.
02:50Tối hôm đó, trong lúc ăn cơm, tôi vẫn phải chạm mặt răng chạch.
02:54Anh ta ngồi ngay bên cạnh mẹ tôi, ra vẻ đạo mạo.
02:57Tuệ tuệ à, mẹ vừa gặp tiểu trạch ở cổng, nó bảo hai đứa cãi nhau gì đó à.
03:00Hai đứa là thanh mai trúc mã mà, nếu có hiểu lầm thì phải nhanh chóng hóa giải nhé.
03:04Mẹ tôi dự dàng khuyên nhủ.
03:06Bà không hề biết chuyện xảy ra trong nhóm chat, cũng không hề hay rằng cậu bé lớn lên bên cạnh tôi từ nhỏ đã biến chất đến mức nào.
03:11Giang trạch khi ngừng đầu đắc ý nhìn tôi, như đang nói.
03:14Thấy chưa, dù em có xóa anh thì cũng vô ích thôi.
03:17Tân trạng tôi lập tức tụt dốc, niềm vui khi được sống lại và gặp lại bố mẹ cũng vơi đi không ít.
03:21Mẹ tôi và mẹ của giang trạch là bạn thân lâu năm, hai nhà qua lại đã cả chục năm, không thể nói cắt là cắt được.
03:27Nhưng bản thân tôi thì không muốn dính dáng gì đến anh ta nữa.
03:29Tôi phớt lời chỗ ngồi chống bên cạnh anh ta mà mẹ đã để dành sẵn, đi thẳng đến ngồi phía đối diện.
03:34Hành động rõ ràng muốn cắt đứt quan hệ khiến giang trạch có phần mất mặt, sắc mặt anh ta lập tức xa sầm.
03:38Tuệ tuệ, anh đã chủ động tới đây rồi, em còn định cắt đứt với anh thật à?
03:42Mẹ tôi cũng nhíu mày, không hài lòng nhìn tôi.
03:44Tuệ tuệ, đừng bướng bỉnh nữa.
03:46Thấy mẹ đứng về phía mình, giang trạch càng được đả.
03:49Nghe thấy chưa, cả gì cũng bảo em đừng bướng, chuyện hôm nay vốn là lỗi của em.
03:53Nếu em chịu nghe lời, xin lỗi giao giao một tiếng thì mọi chuyện đã xong rồi.
03:56Mẹ tôi vốn định giúp anh ta nói đỡ vài câu nhưng khi nghe đến đây thì bắt đầu cảm thấy lạ lắm.
04:01Giao giao là ai? Mâu thuẫn giữa con với tuệ tuệ, sao lại liên quan đến người khác?
04:05Nhắc đến lâm giao, giang trạch lại mở miệng thao thao bất tuyệt.
04:08Gì à, giao giao là bạn học nghèo trong lớp bọn con nhưng cô ấy rất mạnh mẽ và lương thiện.
04:12Tuệ tuệ thì khác, lúc nào cũng tỏ ra là tiểu thư, hôm nay còn làm giao giao khóc rồi không nói không rằng rời khỏi nhóm.
04:17Theo con thấy, lẽ ra lúc trước gì và chú nên dạy em nghiêm khắc hơn, chứ nung chiều mãi mới thành ra tinh khí xấu thế này.
04:23Hay là, sau này tuệ tuệ vào đại học, gì để con quản lý luôn tiền sinh hoạt của em ấy nhé?
04:28Anh ta nghĩ mình vừa đề xuất được một ý tưởng hay nhưng lại không thấy vẻ mặt ngày càng kỳ quặc của mẹ tôi.
04:32Bà nhìn tôi, ánh mắt đầy nghi hoặc.
04:34Là mẹ con, tôi hiểu rõ bà đang nghĩ gì.
04:37Bà đang thắc mắc, chỉ mới ra nước ngoài công tác có một năm, tại sao giang trạch lại trở thành con người như vậy?
04:41Mẹ, lát nữa con sẽ kể mẹ nghe.
04:43Tôi nói nhỏ nhẹ, sau đó quay đầu, nhức ghế lên và đập thẳng về phía giang trạch.
04:47Tôi biết rõ, chiếc ghế đó không chạm được đến một cọng tóc của anh ta nhưng anh ta vẫn thức đến mức suýt nữa phát nổ.
04:52Từ tuệ, cô đừng có được đằng chân lân đằng đầu.
04:55Tôi nói tất cả là vì muốn tốt cho cô.
04:57Nhà cô có tiền thì sao chứ?
04:58Quan trọng là phải có đạo đức.
05:00Nhìn cái kiểu mất nết như cô bây giờ, sao sánh được với dao dao nổi một phần.
05:04Cô mà cũng mơ làm con dâu mẹ tôi á, mơ giữa ban ngày đi.
05:07Nói xong, hắn quay ngoát đi luôn, lúc đi còn cố tình va mạnh vào mẹ tôi một cái.
05:11Giang trạch cao hơn mét tám, người lại to khỏe, mẹ tôi bị va trúng lào đảo suýt nữa thì ngã.
05:16Chờ đứng vững lại thì hắn ta đã chạy mất dạng.
05:18Mẹ tôi lo lắng hỏi tôi, tuệ tuệ, rốt cuộc có chuyện gì vậy?
05:21Nãy giờ Giang trạch chỉ bảo hai đứa giận dỗi chút thôi nhưng phản ứng của con thì rõ ràng không phải vậy.
05:25Nhìn thấy ánh mắt đầy lo lắng của mẹ, sống mũi tôi cay xẻ, nước mắt cứ thế dâng lên.
05:29Tôi kể lại hết mọi chuyện xảy ra chiều nay, từng lời Giang trạch đã nói.
05:33Hai nhà đúng là từng có ý định kết thông ra nhưng cũng chỉ vì tôi và Giang trạch trước đây thân thiết.
05:37Giờ hắn tỏ thái độ thế này, mẹ tôi thức đến mức đập mạnh tay xuống bàn.
05:41Tên Giang trạch này, dám dẫn mặt với mẹ à?
05:43Tưởng nó vẫn còn ngoan ngoãn hiểu chuyện như hồi trước nên mẹ mới dẫn nó theo, ai ngờ bây giờ lại chưa trẻ như vậy.
05:48Nó nói năng kiểu đó thì rõ ràng coi thường con rồi.
05:50Mẹ thấy, nhà mình cũng chẳng cần qua lại với nhà họ Giang nữa.
05:54Tuệ tuệ yêu của mẹ, đừng giận nữa, là do mẹ sơ xuất, con đừng để loại người rác rưỡi như vậy làm ảnh hưởng tâm trạng.
05:59Mấy hôm nữa cả nhà mình đi Bali nghỉ mắt nhé.
06:01Nghĩ đến chuyến du lịch kiếp trước mình đã bỏ lỡ, tôi lập tức gợt đầu thật mạnh.
06:05Khi nghỉ hè quý giá thế này, tôi nhất định không để bị đám người bội bạc phá hỏng thêm lần nữa.
06:09Nhưng mà, dù tôi không dính dáng gì, thì ngay trước ngày xuất phát, Giang trạch vẫn dẫn một đám người đứng chặn trước cổng nhà tôi.
06:14Hắn ta giận dữ đập cửa, tiếng đập lớn đến mức như muốn phá tung cánh cửa vậy.
06:18Từ tuệ, cô ra đây cho tôi.
06:20Lúc đó tôi đang ở trên lầu thu dọn hành lý, chẳng buồn để ý đến hắn.
06:23Nhưng hắn ngày càng quá quát, còn kéo đám bạn cùng lớp hò hét gọi tôi dưới nhà.
06:27Lo sự ảnh hưởng đến hàng xóm, tôi đành phải bất đắc dĩ xuống mở cửa.
06:31Vừa mở ra, một cái bà tai ráng thẳng vào mặt tôi.
06:34Từ tuệ, không ngờ cô lại độc ác đến mức này.
06:36Có phải cô là người gọi điện tố cáo không?
06:38Nếu do dao không nhanh chí xử lý, thì bọn tôi đã bị hủy lịch làm việc rồi biết không?
06:42Mặt tôi nóng rát, tai ủ cả lên, gần như không nghe rõ hắn đang nói gì.
06:45Chỉ thấy miệng hắn cứ há ra đóng vào, chẳng khác gì một con ếch giận dữ.
06:49Thấy tôi không đáp lại, giang trạch càng tức giận hơn, nắm tay kéo mạnh tôi, khiến tôi mất đà ngã lăn xuống đất.
06:54Phía sau hắn, lâm dao không nhịn được bật cười.
06:57À trạch à, anh cũng phải biết thương hoa tiếc ngọc chứ, nhìn từ tuệ bạn học của anh lúc này thảm quá rồi còn gì.
07:02Da tôi vốn mỏng, dừa tay chân đều bị chày xước, đúng là trông rất thê thảm.
07:05Nhưng điều quan trọng là, tôi không hề tố cáo, cái tiếng xấu này tôi không thể gánh được.
07:10Giang trạch, anh điên rồi à, mấy chuyện đó tôi chẳng muốn can dự chút nào hết.
07:14Giang trạch hừ lệnh một tiếng.
07:15Thôi đi, cô thích tôi bao nhiêu năm nay, sao có thể chơ mắt nhìn tôi bỏ đi chứ?
07:19Có phải cô ghen tị tôi với dao dao cùng làm việc kiếm tiền nên mới tố cáo?
07:23Cô quá ích kỷ, cô có bao giờ nghĩ cô đang hại cả lớp không?
07:26Bị hắn kích động, một số bạn học cũng bừng bừng khí thế, chẳng biết ai lên cơn thế nào mà xông thẳng vào đập vỡ bình hoa trong nhà tôi.
07:32Tôi lập tức xứng người.
07:33Đừng động vào, cái đó rất đắt tiền.
07:35Giang trạch đã từng đến nhà tôi, hắn biết cái bình hoa đó là vật ba tôi cực kỳ quý trọng.
07:39Hắn thoáng giật mình, định nói gì đó thì lâm dao che ngang.
07:42À trạch, sắp tới chúng ta kiếm được khối tiền rồi, cái bình rách đó thì đáng mấy đồng.
07:46Cô ta kiến thức nông cạn, không biết trên đời còn có thứ gọi là đấu giá.
07:50Cũng không hiểu rằng, có những món đồ trong nhà người ta nhìn tưởng để chơi mà giá trị có thể lên tới hàng triệu đệ.
07:55Giang trạch thì biết một chút, nhưng vẫn không mấy để tâm.
07:57Trong đầu hắn nghĩ, hai nhà thân thiết như vậy, đập vài món cũng chẳng sao.
08:01Huống chi, người trong lòng đang ở bên cạnh tỏ vẻ dịu dàng ngoan ngoãn, hắn sao có thể tỏ ra nhát gan được.
08:06Giao giao nói đúng, chỉ là cái bình rẻ tiền thôi mà.
08:08Từ tuệ, cô cứ làm màu làm mè, nhà giàu thì sao chứ?
08:11Ai cũng bình đẳng, dựa vào đâu cô phải cao quý hơn người ta.
08:14Đập, đập luôn đi, đập xong tôi đền.
08:17Ngay cả giang trạch, người tôi từng thân thiết suốt hơn 10 năm, mà còn nói ra những lời này thì đám bạn học kia lại càng hăng máu hơn.
08:23Đồ trang trí pha lê, tự ngọc hòa điền, thư họa danh ra, hễ thấy gì là bọn họ đập nấy.
08:27Đúng may mắn thay, toàn là những món đắt tiền nhất trong nhà.
08:30Tôi coi người lại trong góc, lòng đau như cắt.
08:32Nhìn đám người phát điên như lên cơn dại kia, tôi thậm chí không dám bước đến.
08:36Vì tôi biết, bọn họ đã mất sạch lý trí rồi.
08:38Tiền rất quan trọng, nhưng nếu tôi dám ra ngăn cản lúc này, không khéo bản thân tôi cũng bị đánh đến thương tích đầy mình.
08:43Tôi lập tức lấy điện thoại ra liên hệ với ban quản lý khu, bảo họ mau đến xử lý.
08:47Tại sao không báo cảnh sát à?
08:49Hừ, bọn họ mong chờ ngày mai được đi nhận việc đến thế, tôi đương nhiên sẽ tạo điều kiện để họ tọa nguyện.
08:54Ban quản lý đến muộn, vừa nhìn thấy giang trạch dẫn đầu đã có phần trần trừ.
08:57Ờ, cậu Giang, sao lại dẫn người tới phá đồ nhà cô từ thế này?
09:01Người là do họ cho vào đúng thật, nhưng khi ấy giang trạch bảo là muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho cô từ cơ mà.
09:05Giờ thì coi báo động hú lên rồi, tiệc gì mà như, cướp.
09:08Thấy ban quản lý xuất hiện, giang trạch thoáng giật mình, nhưng vẫn cố gắng nặn ra nụ cười.
09:12Chúng tôi chỉ đùa dưỡn chút thôi, bạn học với nhau mà, không cần phải làm lớn chuyện.
09:16Tội tội, đúng không? Cô cũng thấy không có gì to tát mà.
09:19Giọng điệu hắn rõ ràng mang ý uy hiếp, như thế nếu tôi dám nói ngược, hắn sẽ trở mặt ngay.
09:23Tôi không thèm lướt hắn một cái, nhanh chóng đi vòng ra sau lưng bảo vệ, rồi tư tốn lên tiếng.
09:28Đúng vậy, chuyện này không cần xử lý nữa đâu, mới đưa họ đi là được rồi.
09:31Nghe tôi nói vậy, mấy anh quản lý sửng sốt, nhìn đống đổ nát trong nhà mà ngập ngừng mãi vẫn không thốt được lời nào.
09:36Ngược lại, giang trạch kỳ hớn hở ra mặt.
09:38Vậy mới ngoan chứ, tuệ tuệ à, con gái thì phải dịu dàng mới dễ thương.
09:42Nếu cô mà sớm ngoan ngoãn thế này, biết đâu tôi đã thích cô rồi.
09:45Vừa rứt lời, lâm dao lập tức biểu môi.
09:47Thật quá đáng nha, anh chẳng bảo em là người anh thích nhất sao.
09:50Sao còn nói mấy lời tình cảm cũ với tiểu thư tuệ vậy?
09:53Thấy mắt cô ta đỏ hoe, giang trạch vội vàng dỗ dành.
09:56Tất nhiên em là người anh yêu nhất rồi, anh nói vậy chẳng qua là chưa chọc tuệ tuệ thôi.
10:00Em quên rồi à, mọi người vẫn đùa bảo cô ta là chó theo đuôi của anh đó.
10:03Cô ta là cái thá gì chứ, đợi đến lúc sang đó kiếm được tiền, anh sẽ mua nhẫn kim cương cho em.
10:08Giao giao à, anh chỉ nhận định một mình em thôi.
10:11Hắn tỏ vẻ si tình, cuối cùng cũng khiến lâm dao nín khóc mà mỉm cười.
10:14Đám bạn học đứng bên cũng nhẹ nhóm.
10:16Chật, chắc tuệ tuệ cố tình làm vậy để tỏ ra thân thiết với lớp trưởng thôi.
10:19Ai chẳng biết lớp trưởng chỉ có giao giao trong lòng.
10:22Đúng đấy, chứ cô ta thích lớp trưởng đến điên rồi, làm tiểu tam chắc cũng cam tâm tình nguyện ấy chứ.
10:26Thôi thôi, đừng nói nữa, nghĩ đến mà buồn nôn.
10:29Mau đi thôi, ở lại chỗ này chắc tôi hít thở không nổi mất.
10:32Bọn họ còn giả vờ che mũi, vung tay phẩy phẩy, làm như nhà tôi là ổ chuột không bằng.
10:36Nhân viên khu nhà nhìn cảnh tượng ấy chỉ biết lắc đầu ngán ngầm, nhưng thấy tôi không có ý kiến gì.
10:40Họ cũng chẳng thể nói thêm, chỉ đành lịch sự mời đám học sinh vô ý thức ấy rời đi.
10:44Trước khi đi, Giang Trạch còn hào phóng quay đầu nói thêm một câu.
10:47Yên tâm đi, nề mặt chú tử và di tử, lúc về tôi sẽ mang về cho cô một cái dây buộc tóc bên đó.
10:52Cho lâm dao nhẫn kim cương, cho tôi, dây buộc tóc.
10:54Lời này không chỉ là xỉ nhục, mà còn là cố tình bôi nhọ tôi đến tận cùng.
10:58Nhưng trong lòng tôi chẳng chút gợn sóng, thậm chí còn mỉm cười nhẹ nhàng.
11:01Ừ, vậy tôi mong anh sớm quay về đấy.
11:04Chỉ là, không biết các người có còn sống để mà quay về không thôi.
11:07Quả nhiên chẳng bao lâu sau, đám bạn học vừa nãy còn cười nói rôm giả,
11:10giờ mặt mày tái mét, trợn tròn mắt, tức đến chửi rùa tôi là đồ vô liêm sỉ.
11:14Giang Trạch cố nhất khóe môi, nhưng miệng thì cứng đỡ lại, đừng mơ mộng nữa.
11:17Tôi đã có dao dao rồi, cô đừng có mơ chen vào.
11:20Hắn ôm lấy lâm dao, dẫn theo đám bạn ngoan ngoãn nghe lời hùng hổ rời đi.
11:24Tối hôm đó, khi bố mẹ tôi về nhà, tưởng nhà bị trộn đột nhập.
11:27Xem hết đoạn camera giám sát, bố mẹ tôi càng giận, suýt chút nữa thì gọi cảnh sát, may mà tôi kịp ngân lại.
11:32Tôi dơ điện thoại lên, màn hình đang mở một tài khoản livestream của một bạn học,
11:36đang phát trực tiếp cảnh cả nhóm tập trung chuẩn bị xuất phát.
11:38Mẹ tôi sững sở.
11:40Bị tố cáo rồi mà sao cả đám đó vẫn không thấy gì bất thường, còn đang chuẩn bị đi à.
11:44Tôi gật đầu.
11:45Đúng vậy, thật khó tin, sống ở thế kỷ 21 rồi mà vẫn có những người đầu óc đơn giản đến mức đó.
11:50Trong phòng livestream chỉ lắc đắc vài người xem,
11:51bố mẹ tôi cũng đã hiểu tôi định làm gì nên không gấp gáp báo công an nữa mà ngồi xuống cùng tôi, xem kịch.
11:57Trên xe buýt, đám bạn học cực kỳ phân khích.
11:59Cuối cùng cũng lên đường rồi, hề hề, sắp sửa phát tài to đây.
12:02Đúng thế, đợi lúc kiếm được tiền để xem từ tuệ còn dám chê bai ai nữa không.
12:06Mấy người bọn họ díu dít bàn tán, thỉnh thoảng có người vào phòng livestream hỏi từ tuệ là ai,
12:10thì lập tức bị chúng nó thêm mắm dạm muối.
12:12Trong lời bọn họ kể, tôi chẳng khác gì một con nhỏ độc ác, bắt nạt kẻ yếu,
12:16còn cố chen vào chuyện tình cảm của người khác.
12:18Còn Giang Trạch và Lâm Giao thì được tung hô như một cặp đôi trai tài gái sắc,
12:21thậm chí còn quay cảnh hôn nhau trước ống kính, suýt chút nữa khiến livestream bị chặn.
12:25Suốt dọc đường, cả đám cứ lưng lưng mơ mộng.
12:28Cho đến khi chiếc xe chạy suốt đêm, càng lúc càng đi sâu vào vùng hẻo lánh,
12:31mấy người trong livestream bắt đầu cảm thấy lạ, liên hỏi cả nhóm đang đi đâu.
12:34Khi biết là đến tỉnh biên giới để làm việc, có người lập tức lên tiếng cảnh báo,
12:38bảo họ phải cẩn thận.
12:39Nhưng tức là, đám người này đã chìm đám trong giấc mơ đổi đời,
12:42chẳng ai chịu nghe cả, thậm chí còn nổi đoá lên chửi ngược.
12:45Đệt, sao cứ có mấy người không muốn thấy người khác sống tốt thế nhỉ?
12:48Giao Giao đã nhờ vào người thân khó khăn lắm mới xin được công việc này,
12:50cô ấy mà hại tụi tôi chắc.
12:52Đúng thế, tụi tôi là nhân tài lương thắng trăm nghìn, mấy người là ai đấy?
12:55Có phải từ tuệ bỏ tiền ra thuê không?
12:57Hứ, tôi biết ngay mà, từ tuệ đời nào dễ dàng nhìn tôi và giao giao hạnh phúc chứ?
13:02Giang Trạch rút điện thoại ra định mắng tôi một trận nhưng vừa thấy biểu tượng chấm than đỏ,
13:05tín hiệu đã bị mất, thì càng thêm phát cáu,
13:07chẳng thèm để ý đến lâm giao bên cạnh đang bồn trồn lo lắng thế nào.
13:11Ngay lúc đó, dòng bình luận mới nhất hiện lên.
13:13Tôi vừa báo cảnh sát xong, cảnh sát nói ngôi làng mấy người định tới là ổ nhóm buôn người,
13:17mổ cước nội tảng.
13:18Lương thắng trăm nghìn chỉ có thể lừa ma thôi, mọi người mau xuống xe đi.
13:21Bạn học đang live stream đọc to dòng bình luận đó, lập tức quay qua nhìn lâm giao.
13:25Những người khác trong xe cũng bắt đầu hoang mang,
13:27ai nấy đều mong cô ta đứng ra phản bác, phủ nhận.
13:29Tiếc là, lâm giao cúi gặm mặt, không dám ngẩn lên,
13:31lại một lần nữa bày ra cái vẻ đáng thương cô hiệu ấy.
13:34Đôi, tôi cũng bị ép mà, là các cậu tự nguyện đi theo, không thể trách tôi hết được.
13:38Giang trạch túm lấy vai cô ta, mất hết lý trí, cô nói gì đấy.
13:41Lâm giao, cô có ý gì hả?
13:43Đáp lại hắn chỉ là tiếng sụt sùi đáng thương.
13:46Là do gia đình tôi ép, nếu không dẫn mọi người đến đó,
13:48họ sẽ bán tôi cho lão già nào đó.
13:50Lâm giao bất ngờ bóc trần sự thật, khiến cả xe lặng như tờ.
13:53Hóa ra, lương trăm nghìn mỗi tháng chỉ là cái bánh vẽ,
13:55là bẫy độc đội lốt cơ hội vàng.
13:57Bạn học thân thiết, vậy mà cô ta định bán đứng cả lớp.
14:00Một bạn yêu bóng vía bật khóc ngay.
14:02Nếu biết trước thế này, lúc bị nghi ngờ tôi đã kiên quyết báo cảnh sát rồi,
14:05từ tuệ tỉnh táo thật, chẳng thèm dây vào.
14:07Tất cả là do các người, tôi muốn về nhà, tôi muốn bố mẹ tôi.
14:10Mặt Giang Trạch kỳ đen như than.
14:12Hắn chưa bao giờ nghĩ, người mà hắn hết lòng tin tưởng lại là kẻ xấu,
14:14còn cô bạn Thanh Mai Trúc Mã mà hắn luôn cho là độc ác thì thực sự chẳng làm gì cả.
14:19Nhưng, đó không giống tính cách của từ tuệ mà hắn biết.
14:21Trong lòng Giang Trạch bỗng sinh ra một cảm giác hoảng loạn,
14:23hắn vội vã rút điện thoại định gọi cho tôi, nhưng không còn tín hiệu.
14:27Livestream cũng khúc sóng tại đó.
14:29Xem xong một vờ kịch kịch tính, tôi và bố mẹ chỉ biết nhìn nhau, không khỏi cảm thán.
14:33Bọn này đúng là ngu không có thuốc chữa.
14:35Còn phải nói, nói thật nhé, mấy người này sống sót được đến giờ là nhờ y học phát triển chứ không thì,
14:39chắc tuyệt chủng lâu rồi.
14:41Mẹ vừa nói, vừa khựng lại một chút.
14:43Nhưng mà, cứ thế mà mặc kệ thì có phải hơi quá không?
14:45Dù Giang Trạch có hư hỏng đi nữa thì cũng là con trai của Lệ Như,
14:48gây ra chuyện thì để cảnh sát dạy dỗ là được rồi.
14:50Nhìn thấy sự do dự trong mắt mẹ, tôi hít sâu một hơi, kể hết những chuyện đã xảy ra ở kiếp trước.
14:55Vừa nghe tôi nói Giang Trạch từng cấu kết với bạn học để bán tôi vào vùng núi sâu,
14:58mẹ lập tức chặn số điện thoại của mẹ Giang, còn bảo ba ngừng luôn việc hợp tác với nhà họ Giang.
15:02Đôi chơi đánh, mẹ còn lo lắng cho con trai bà ta,
15:05trong khi kiếp trước con gái mẹ thê thảm đến thế, bà ta trốn đâu mất rồi.
15:09Bạn kiểu đó mẹ không cần, đi, cả nhà mình đi nghỉ dưỡng.
15:12Mẹ thì như nổi lửa, tôi và ba cũng chỉ biết giam sắp theo sau.
15:15Vừa xuống máy bay, điện thoại của ba mẹ đã bị gọi tới tấp.
15:18Không ngoài dự đoán, toàn là người nhà họ Giang gọi đến, xin nhờ nhà tôi tìm Giang Trạch giúp.
15:22Mẹ tôi chẳng nói một lời, chỉ gửi thẳng đoạn lịch sử chất nhóm hôm trước.
15:25Nhà họ Giang ban đầu còn cố đấm ăn xôi, bảo là trẻ con bồng bột, chưa hiểu chuyện.
15:29Nhưng đến khi mẹ tôi mất kiên nhẫn, tung video Giang Trạch dẫn người đến đập phá nhà tôi,
15:33thì họ lập tức cầm lặng.
15:34Bọn họ không phải những kẻ ngu ngốc như Giang Trạch.
15:37Chỉ cần nhìn sơ qua những thứ bị đập trong video, ba mẹ Giang máu đã sôi lên tận não.
15:41Trong khi nhà tôi ung dung nghỉ dưỡng ở Bali nửa tháng,
15:43đám Giang Trạch đã bị cảnh sát áp giải về từ nước ngoài.
15:45Dù sao cũng là cảnh sát nước mình, ngay khi tôi thấy buổi livestream kia,
15:49tôi đã chắc chắn tụi họ không thể thoát được.
15:51Nhưng nửa tháng kia cũng đủ cho bọn họ nếm đủ mùi địa ngục.
15:54Nơi đó đâu phải thiên đường gì, chưa nói tới chuyện bị mổ nội tạng,
15:57chỉ riêng việc bị ép làm điện thoại lừa đảo,
15:59bị tẩy não và hành hạ thể xác đã đủ để những người trẻ như họ sống không bằng chết.
16:03Quả nhiên, khi tôi gặp lại Giang Trạch, cậu ta gầy gò, tiêu tụy đến mức xích không nhận ra.
16:07Lúc hắn đứng trước mặt tôi, tôi còn tưởng là một người vô gia cư nào đó vừa trốn chạy.
16:11Phải nhìn kỹ lắm, tôi mới lờ mờ nhận ra là Giang Trạch.
16:14Hắn nhìn tôi, ấp á ấp úng mãi không nói nên lời.
16:17Tôi bắt đầu mất kiên nhẫn, hắn mới ly nhí mở miệng.
16:19Xin, xin lỗi, tuệ tuệ, là lỗi của anh.
16:22Tôi chỉ cảm thấy hắn đang phí phạm thời gian của tôi.
16:24Nói xong chưa, tôi không chấp nhận xin lỗi, tôi đi đây.
16:27Thấy tôi phũ như vậy, Giang Trạch quính lên, đưa tay kéo tay tôi lại.
16:30Nhưng giờ hắn yếu đến mức chẳng còn chút sức lực, không những không giữ được tôi, còn té sấp mặt xuống đất.
16:35Tuệ tuệ, kéo anh dậy một chút đi.
16:37Hắn khẩn khoản văn xin, ánh mắt như con chó nhỏ bị bỏ rơi.
16:40Tôi chỉ khoanh tay, nhìn hắn đúng như cái cách hắn từng nhìn tôi.
16:43Sao thế, không phải rất ngạo nghĩa à, Giang Trạch, giữa chúng ta đã chấm dứt từ lâu rồi.
16:48Không, không thể nào, chúng ta từng móc nguéo hứa sẽ ở bên nhau cả đời cơ mà, sao lại chấm dứt được.
16:52Giang Trạch lùng cồm bỏ dậy, cười gượng lấy lòng tôi.
16:55Hắn đang nhắc đến lời thề năm xưa.
16:57Lúc đó, tôi còn nhỏ, hắn cũng nhỏ.
16:59Tôi móc nguéo với hắn, nói sau này tôi làm vợ, hắn làm chồng, hai đứa sẽ bên nhau chọn đời.
17:04Nhưng tôi vẫn nhớ rất rõ, kiếp trước, lúc tôi bị hắn bán vào núi sâu và nhắc lại lời thề đó, hắn đã đáp thế nào?
17:09À đúng rồi, hắn nói.
17:11Chuyện trẻ con đùa dưỡn thôi, mà cô cũng tin à.
17:13Vậy nên, giờ đây, tôi cũng trả lời hắn y nguyên câu nói năm ấy.
17:17Giang Trạch đứng chết chân, không ngờ tôi lại tuyệt tình đến thế.
17:19Hắn lấp bắp hỏi.
17:21Tuệ tuệ, em, em không còn thích anh nữa sao?
17:23Thích à?
17:23Có lẽ, khi còn nhỏ, tôi từng mơ hồ có chút tình cảm với hắn, người con trai gần gũi nhất bên cạnh mình.
17:28Nhưng sau khi bị hại đến tan cửa nát nhà, thứ duy nhất tôi dành cho hắn chỉ còn là căm ghét và khinh bì.
17:33Bạn bè còn không làm được, chứ đừng nói gì đến người yêu.
17:36Tôi nhất môi đầy mỉa mai, lướt mắt nhìn hắn, thái độ khinh bì thể hiện rõ mồn một.
17:40Giang Trạch như bị đà kích mạnh, lùi lại mấy bước, đứng không vững.
17:43Trong hắn ta lúc này, đúng là có chút, mong manh yếu đuối mà hắn từng thích ở người khác.
17:47Chỉ là tôi chẳng có chút cảm xúc nào với cảnh tượng đó cả.
17:50Trước khi rời đi, tôi cũng không quên bồi thêm một đòn.
17:52À đúng rồi, nhớ bảo nhà anh chuẩn bị sẵn tiền đấy.
17:55Mấy món đồ bị đập phá kia vẫn còn phải đền.
17:57Không đền thì cứ chuẩn bị vào đồn mà ngồi nhé.
17:59Giữa ánh mắt lạnh lùng khinh bì của tôi, Giang Trạch vội vã chuồn mất như chạy trốn.
18:03Sau sự việc đó, cả hai mươi mấy người cùng phe với hắn cũng nổi tiếng theo một cách không mong muốn.
18:08Câu chuyện lên hẳn bản tin thời sự, ai ai cũng biết có một đám học sinh ngu ngốc bị bạn học lừa đưa sang miền Bắc.
18:13Chưa hết, còn có một người duy nhất không đi theo là tôi lại bị cả đám đó tìm đến tận nhà đập phá trả thù.
18:18Lúc đầu còn thấy họ đáng thương, giờ nghĩ lại thì đúng là đáng đời, loại dối trá lộ liễu thế mà cũng tin được à.
18:23Chắc chắn là chưa từng đi làm, chứ ai đi làm rồi mà tin chuyện lương thắng trăm triệu.
18:27Buồn cười thật, lương tôi còn chưa đủ đóng thuế nữa là.
18:30Cô gái không đi theo mới là người bị vợ lây.
18:32Nhìn đi, rõ ràng đám học sinh đó mới là kẻ hay bắt nạt người khác, giờ bị vậy cũng là báo ứng.
18:36Chủ đề này được bàn tán rông giả trên mạng, nhiệt độ không hề hạ xuống.
18:40Thậm chí, khi chưa khai giảng đại học, đám giang trạch đã trở thành hiện tượng mạng.
18:43Nổi tiếng đến mức chẳng dám ngẩn đầu ra đường.
18:45Tôi còn giữ một tài khoản phụ trong nhóm lớp.
18:48Trước kia đám này tôn sùng giang trạch và lâm giao thế nào, thì giờ quay lưng chửi rùa họ tới tấp.
18:52Giờ tôi không dám ra ngoài nữa, hàng xóm ai cũng cười nhạo tôi.
18:55Tất cả là tại lớp trường, ai lại đi tin mấy lời vớ vẩn của lâm giao chứ?
18:59Đúng đấy, lúc đầu mà ở nhà nghe lời tuệ tuệ thì giờ đã chẳng mất cái thận.
19:02Ba mẹ tôi còn định sinh thêm đứa nữa cho bù, tôi hận quá, hận chết mất.
19:06Lúc đó tụi mình còn nghe lời hắn phá nát nhà tuệ tuệ, giờ có ai nhận được khóa đơn chưa?
19:10Mỗi đứa phải bồi thường tận 200 triệu, nhà tôi sao mà lo nổi?
19:13Tôi nói thật, tiền này nên bắt lớp trường trả hết, nhà hắn cũng đâu có nghèo, với lại ai là người dẫn đầu hả?
19:18Thấy cả nhóm đang chữa mũi nhọn về phía mình, Giang Trạch cũng bắt đầu hoảng.
19:22Mọi người, nhà tôi cũng chẳng còn đồng nào cả.
19:24Nhà họ tử đã cắt hết hợp tác, công ty bố tôi cũng cạn vốn rồi.
19:27Hơn nữa, tôi cũng bị lấy mất một quả thận, tôi đã trả giá rồi mà.
19:30Tôi chỉ cười nhạt.
19:31Thảo nào lần trước trông hắn yếu xìu như xác ve, hóa ra là đã mất một quả thận thật.
19:35Mà hắn còn mặt dày tới mức đến tìm tôi xin tha.
19:38Không cần tôi lên tiếng, các bạn học khác đã mắng hắn tôi tả.
19:41Hóa ra nhà cậu cũng nhiều vào nhà họ tử à.
19:43Vậy mà còn dám khinh thường người ta, người ta là tiểu thư thật đấy.
19:46Thật là khốn nạn, chính cậu hại tụi tôi đắc tội với nhà họ tử.
19:49Giang Trạch, cậu với Lâm Giao đúng là tai họa.
19:52Tôi nói thẳng nhé, Giang Trạch, cậu đúng là đồ ăn bám, mặt dày vô xỉ.
19:55Thấy nhóm lớp biến thành sân khấu sử trảm Giang Trạch, tôi chỉ ngồi cười sung sướng xem diễn.
19:59Tiếc là, nam chính hơi yếu bóng vía.
20:01Sau khi bị mắng 999 tin, hắn dẫn dỗi giải tán cả nhóm chat.
20:05Còn tôi, tôi chẳng buồn quan tâm đến việc có còn giữ liên lạc với ai trong lớp hay không.
20:09Dù sao thì cũng không có ai đáng để giữ.
20:11Nhưng tiền nợ nhà tôi thì nhất định tôi phải đòi cho bằng được.
20:14Quá trình xử lý cũng không ít lần đôi co, nhiều nhà một mực bảo không có tiền.
20:18Không có tiền cũng chẳng sao như tôi đã nói, không trả thì vào đồn.
20:21Tôi không hề nương tay, bắt đi thẳng 7 người.
20:23Phần còn lại, thấy vậy thì cũng bán cả nồi cơm mà trả cho đủ.
20:26Nhưng, 200 triệu đâu phải số nhỏ với gia đình bình thường.
20:29Cộng thêm nửa tháng bị hành hạ như địa ngục, cuộc đời bọn họ từ nay xem như đi vào ngõ cụt.
20:34Còn Giang Trạch, tôi lâu rồi không nghe gì về hắn nữa.
20:36Cho đến một ngày, lại thấy tên hắn trên bản tin.
20:39Lúc đó, vụ lừa đảo cũng đã qua 5 năm.
20:41Lâm Giao, người bị kết án, đã mãn hạn tù, chuẩn bị làm lại cuộc đời.
20:45Còn nhà Giang Trạch thì đã phá sản, ba mẹ hắn đã bỏ trốn ra nước ngoài trong đêm.
20:49Còn cái nghịch tử mất một quả thận, làm sức mẻ quan hệ giữa hai nhà thì chẳng ai muốn ngó ngàng.
20:53Khi Giang Trạch tỉnh dậy, căn nhà của hắn đã đứng tên người khác.
20:56Hắn càng nghĩ càng hận, cứ cho rằng mọi bi kịch đều là do Lâm Giao gây ra.
21:00Nếu không vì Lâm Giao, có khi bây giờ hắn đã kết hôn với tôi, sống sung sướng trong nhung lụa rồi.
21:04Chứ đâu đến nỗi lang thang dưới gầm cầu, nay no mai đói, bữa có bữa không.
21:08Thế nên, trong cơn say rượu, hắn cầm dao, xông thẳng vào nhà Lâm Giao.
21:12Lần này, hắn thật sự được nhìn thấy những giọt nước mắt chân thật nhất của Lâm Giao.
21:16Nghe tin đó, tôi chẳng thấy bất ngờ gì.
21:18Giang Trạch xưa này luôn là loại người thù dai, nhỏ nhen, chuyện gì cũng đổ lỗi cho người khác.
21:22Hắn chưa từng thừa nhận rằng mọi thứ đều là do hắn quá ngu.
21:25Nhưng, hắn ngu hay không, đã không còn liên quan gì đến tôi nữa.
21:28Trong kịch bản đời tôi, mấy nhân vật phụ nhu nháo như họ, từ lâu đã song vai, rút lui khỏi sân khấu.
21:33Còn tôi sẽ mãi mãi giàu có, mãi mãi kiều hãnh.
21:36Họ có ghét tôi, thì đã sao?
Được khuyến cáo
41:09
|
Sắp Tới
1:08
1:07