- 10/6/2025
Truyện Audio || Thanh Xuân Của Tôi , Anh Coi Nhẹ Bỏ Lại || Thiên Thần Dắt Truyện
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Tôi đã mặt dày theo đuổi Thẩm Dịch Uyên suốt 4 năm trời mới có được anh ấy
00:03Mọi người đều cười nhạo tôi là kẻ si tình tự nguyện dân mình
00:06Nhưng tôi chẳng bận tâm
00:07Vì họ đâu thể có được Thẩm Dịch Uyên như tôi
00:09Tôi đã theo đuổi anh ấy suốt 4 năm
00:12Thậm chí không ngại thức khuya miệt mài học hành
00:14Chỉ để được vào cùng một trường đại học với anh
00:16Từ thời trung học đến đại học
00:17Sự kiên trì của tôi có thể nói là đáng kinh ngạc
00:20Trời không phụ lòng người
00:21Cuối cùng tôi cũng được đền đáp
00:23Vào đầu năm 3 đại học
00:24Thẩm Dịch Uyên đồng ý làm bạn trai tôi
00:26Hôm đó tôi vui đến mức suýt phát điên
00:28Nếu không nhờ đám bạn cùng phòng đè lại
00:30Có lẽ tôi đã chạy ra ngoài hết lên rồi
00:32Cầu cầu dùng khoai tây chiên nhét miệng tôi
00:34Ngăn tiếng kêu như ngỗng của tôi
00:36Ánh mắt hận rèn sắt không thành thép khiến tôi nổi da gà
00:38Si tình, si tình, si đến cuối cùng cũng được đền đáp, nhỉ
00:42Từ ngày chính thức hẹn hò
00:44Tôi đều đặn dậy sớm mua bữa sáng cho Thẩm Dịch Uyên
00:46Đến lớp và tự học thì giữ chỗ ngồi cho anh
00:49Mỗi ngày tôi không quên gửi những lời yêu thương ấm áp đến anh
00:51Tôi biết Thẩm Dịch Uyên không thích tôi, nhưng không sao cả
00:54Anh chịu ở bên tôi, tôi đã mãn nguyện lắm rồi
00:574 năm không được thì đợi lâu hơn nữa
00:59Tôi tin một ngày nào đó anh sẽ thích tôi thôi tôi tự nhủ như thế
01:02Cầu cầu bảo tôi hết thuốc chữa
01:04Mỗi lần nhìn tôi đều kèm ánh mắt thương hại kẻ ngốc
01:06Tôi biết cậu ấy không thể hiểu được
01:08Rõ ràng biết đối phương không thích mình
01:10Vậy mà vẫn cố chấp như thế
01:11Thật ra, tôi cũng từng suy nghĩ rất nhiều
01:14Nhưng mỗi lần nhìn gương mặt Thẩm Dịch Uyên
01:15Tôi thật sự không thể từ bỏ
01:17Cứ thế, sau 4 năm si tình, tôi cuối cùng cũng tu thành chính quả
01:20Giờ đây, tôi và Thẩm Dịch Uyên đã bên nhau được nửa năm
01:23Dù anh vẫn không thích tôi
01:25Cậu lại đi đâu đấy?
01:27Lại giữ chỗ à?
01:28Cầu cầu từ trên giường thò đầu ra hỏi
01:30Năm ba rồi, hai người bạn cùng phòng khác đã không ở ký túc nữa
01:33Chỉ còn tôi và cầu cầu
01:35Hôm nay là thứ bảy, không có lớp
01:37Nhưng Thẩm Dịch Uyên vẫn luôn đến thư viện ôn bài
01:39Chỗ ngồi ở thư viện có hạn
01:40Nên tôi dậy sớm để giữ chỗ cho anh
01:42Ừ, tối qua đã hẹn với Thẩm Dịch Uyên rồi
01:45Tôi vừa nói vừa sắp xếp sách vở vào túi vải
01:48Không quên bỏ thêm vài thanh sô-cô-la để lát nữa tiếp năng lượng cho anh
01:51Hứa chiêu nguyệt, cậu xinh đẹp
01:52Giáng lại chuẩn thế này
01:54Sao cứ phải treo cổ trên cái cây Thẩm Dịch Uyên đó chứ
01:56Anh ta cho cậu uống bùa mê gì vậy
01:58Cầu cầu tức đến mức ngồi bật dậy
02:00Thật sự không hiểu nổi
02:01Ngoài gương mặt đẹp và thành tích tốt
02:03Thẩm Dịch Uyên có gì đáng giá
02:05Lạnh lùng, kiêu ngạo
02:06Quan trọng nhất là anh ta chẳng hề thích cậu
02:08Vậy mà cậu đã treo trên người anh ta hơn 4 năm
02:10Chỉ vì gương mặt đó
02:12Tôi lầm bầm nhỏ
02:13Thì, tại gương mặt đó mà
02:15Thấy mặt cầu cầu tối sầm
02:16Tôi vội chạy ra khỏi phòng trước khi cái gối bay tới
02:19Thời gian còn sớm
02:20Nhưng thư viện đã có khá đông người
02:22Tôi chọn một chỗ gần cửa sổ
02:24Anh sang tốt, ngồi xuống, lấy sách ra
02:26Lặng lẽ chờ Thẩm Dịch Uyên như mọi ngày
02:28Thời gian trôi qua từng chút một
02:30Một tiếng, rồi hai tiếng, mặt trời dần lên cao
02:33Nhưng Thẩm Dịch Uyên vẫn không đến
02:34Tôi nhận ra vài ánh mắt dò xét nhìn mình
02:36Nhưng chẳng để tâm
02:37Những ánh mắt kiểu này tôi đã thấy quá nhiều
02:39Từ ngày bắt đầu theo đuổi Thẩm Dịch Uyên
02:41Chúng luôn đi cùng tôi
02:42Không biết bao lâu sau, điện thoại rung lên
02:45Không có tin nhắn, chỉ là trung báo 1 giờ chiều
02:47À, hóa ra đã qua giờ cơm chưa rồi
02:50Thảo nào dạ dày tôi đau âm ỉ
02:52Tôi mở WeChat
02:53Kiểm tra tin nhắn ở mục đầu vẫn chỉ là lời chúc ngủ ngon tối qua
02:56Không có gì mới
02:57Nhưng cầu cầu nhắn hỏi tôi đã ăn chưa
02:59Tôi dừng lại một chút
03:00Bình thường, cầu cầu thấy tôi với Thẩm Dịch Uyên thì chẳng bao giờ hỏi thế
03:04Tôi luôn để ý giờ giấc
03:06Dù bản thân có đói
03:07Tôi cũng không để Thẩm Dịch Uyên nói
03:08Tôi tắt điện thoại
03:09Không trả lời
03:10Thẩm nghĩ hôm nay chắc Thẩm Dịch Uyên không đến
03:12Tôi cất cuốn sách chưa kịp lật được mấy trang vào túi
03:15Rời khỏi thư viện
03:16Dạ dày vẫn đau âm ỉ
03:17Chắc vì đói
03:18Nhưng tôi chẳng có khẩu vị
03:19Thẩm Dịch Uyên không ở đây
03:21Tôi ăn gì cũng được
03:22Tôi định đến cửa hàng tiện lợi của trường mua một túi bánh mì lót dạ
03:25Trên đường đi
03:26Tôi cảm giác có người nhìn tôi rồi thì thầm to nhỏ
03:29Nhưng tôi đã quen
03:30Cho đến khi vài từ ngữ lọt vào tay tôi
03:32Học tỷ lâm uyển hình như đi trao đổi về rồi
03:34Lần này có trò hay để xem đây
03:36Ai mà không biết
03:37Thẩm Dịch Uyên thi vào đại học A vì học tỷ lâm
03:39Có người thừa dịp học tỷ đi vắng mà chen chân vào thôi
03:42Lời chế diễu của họ không nhắm vào ai khác mà chính là tôi
03:45Hứa Chiêu Nguyệt
03:46Tôi xích quên mất
03:47Dù thẩm Dịch Uyên không thích tôi
03:49Nhưng anh ấy có một bạch nguyệt quang ai cũng biết lâm uyển
03:51Trong mắt người khác
03:52Cô ấy là học tỷ dịu dàng
03:54Xuất sắc
03:54Là người duy nhất xứng với thẩm Dịch Uyên
03:56Thậm chí là người mà thẩm Dịch Uyên từng phải ngưỡng vọng
03:59Thảo nào hôm nay thẩm Dịch Uyên không đi ôn bài
04:01Hóa ra cô ấy đã trở về
04:02Mọi thứ như được giải thích
04:04Buồn không?
04:05Có lẽ hơi buồn
04:06Nhưng tôi vẫn chịu được
04:07Về đến ký túc
04:09Tôi lại nhận ánh mắt thương hại của cầu cầu
04:10Có vẻ cậu ấy biết chuyện này sớm hơn tôi
04:13Tôi mím môi
04:14Gặm ổ bánh mì
04:15Thất thần nghĩ
04:16Lâm uyển về rồi
04:17Liệu thẩm Dịch Uyên có chia tay mình không?
04:19Đột nhiên
04:19Điện thoại gieo là thẩm Dịch Uyên gọi
04:21Tôi ngẩn ra một lúc mới bắt máy
04:23Cô về rồi à?
04:24Giọng anh lạnh nhạt mở đầu
04:25Ừ
04:26Tôi bỗng mất khả năng sắp xếp ngôn từ
04:28Chỉ đáp yếu ớt
04:30Anh dường như nhận ra điều gì
04:31Cô không khỏe à?
04:32Không hẳn là quan tâm
04:33Lạnh lùng như chất vấn
04:34Không sao
04:35Đau dạ dày thôi
04:36Cơn đau không giảm
04:38Thậm chí còn nặng hơn
04:39Ừ
04:39Anh đáp
04:40Rồi cúp máy
04:41Tay tôi đang ôm dạ dày bỗng buông thỏng
04:43Đầu óc trống rỗng
04:44Cảm giác buồn nôn ập đến
04:45Chuyện gì thế này?
04:47Chiêu chiêu
04:47Cậu ổn không?
04:49Cầu cầu lo lắng hỏi
04:50Tôi lao vào nhà vệ sinh
04:52Nôn thúc nôn tháo
04:52Miệng đắng ngắt dạ dày chẳng còn gì để nôn nữa
04:55Tôi không sao
04:56Bệnh cũ thôi
04:57Trước đây tôi ăn uống thất thường
04:58Dạ dày không tốt
04:59Đau là chuyện thường
05:00Cầu cầu không yên tâm
05:01Nhất quyết kéo tôi đến phòng y tế
05:03Tôi không cãi lại nổi
05:04Đành đi theo
05:05Mấy đứa trẻ các cô cậu
05:07Cứ phá sức mình
05:08Trẻ thế này mà đã làm hỏng cơ thể rồi
05:10Bác sĩ ở phòng y tế vừa cằn nhằn vừa truyền dịch cho tôi
05:13Trong khi tôi còn phải chịu ánh mắt sát khí từ cầu cầu
05:16Viêm dạ dày cấp tính đấy
05:17Phải chú ý nhé
05:18Ăn uống cẩn thận
05:19Truyền dịch xong thì về nghỉ ngơi cho tốt
05:21Uống thuốc này
05:22Ngày 3 lần
05:23Mỗi lần 4 viên
05:24Bác sĩ vừa nói vừa kê đơn
05:26Vâng
05:26Cảm ơn bác sĩ
05:27Cầu cầu đi lấy thuốc
05:29Còn tôi nằm trên giường
05:30Tâm trí lạc đầu đầu
05:31Sao vừa nãy thẩm dịch uyên không nhắc chuyện chia tay nhỉ
05:34À uyên
05:35Thật ngại quá
05:36Cảm ơn cậu đưa mình đến đây
05:37Tại mình hậu đậu quá
05:38Một giọng nữ dịu dàng vang lên
05:40Ngay sau đó là giọng nói quen thuộc đến mức tôi không thể nhầm lẫn
05:43Cẩn thận chút
05:44Giọng thẩm dịch uyên dịu dàng đến mức tôi suýt nghĩ mình nghe nhầm
05:47Anh đang nói với ai vậy
05:49Tim tôi thắt lại
05:50Đầu óc vừa mơ màng bỗng tỉnh táo hẳn
05:52Thẩm dịch uyên
05:53Tôi nghe thấy giọng cầu cầu
05:54Phòng truyền dịch và khu khám bệnh chỉ cách nhau một tấm rèm
05:57Tôi như bị cao xé
05:58Vừa muốn biết ngoài kia xảy ra gì
06:00Vừa sợ bị thẩm dịch uyên phát hiện
06:02Cậu không lo cho bạn gái mình
06:04Còn tâm trí quan tâm người khác sao
06:05Cầu cầu rõ ràng đang bên tôi
06:07Cô ấy sao thế
06:08Thẩm dịch uyên hỏi
06:10Giọng không chút quan tâm
06:11Như hỏi cho có
06:12Bạn gái cậu
06:13Cậu không quan tâm mà hỏi tôi sao
06:15Cầu cầu mỉ mai
06:16Tôi không thấy được biểu cảm của thẩm dịch uyên
06:18Nhưng có thể tưởng tượng anh đang nhíu mày khó chịu
06:20Tôi muốn ngăn cầu cầu
06:22Nhưng lại sợ đối mặt với cảnh này
06:23Vì thẩm dịch uyên không đến một mình
06:25A uyên
06:26Có phải mình làm lỡ việc của cậu không
06:28Thật ngại quá
06:29Bạn học này
06:30Đừng hiểu lầm nhé
06:31Mình chỉ bị chật chân
06:32A uyên mới đưa mình đến thôi
06:33Giọng nữ ngọt ngào
06:35Dịu dàng vang lên chắc chắn là lâm uyển
06:37Cô nói chuyện khéo thật
06:38Mở miệng là A uyên
06:39Đóng miệng cũng A uyên
06:41Đều là yêu tình nghỉ năm
06:42Cô diễn trò gì với tôi thế
06:43Muốn người khác không hiểu lầm
06:45Thì đừng làm mấy chuyện khiến người ta ghê tởm
06:47Cầu cầu từ lâu đã không ưa
06:48Vị học tỉ lâm uyển trong truyền thuyết này
06:50Đủ rồi
06:51Giọng thẩm dịch uyên đầy giận dữ
06:53Tim tôi lạnh đi
06:54Ôi trời
06:55Trong này còn bệnh nhân đấy
06:56Đừng cãi nhau
06:57Bác sĩ vội can ngăn
06:58Dèm bị kéo ra
07:00Tôi đối diện với ánh mắt lạnh băng của thẩm dịch uyên
07:02Cổ họng tôi khô khóc
07:04Cảnh tượng tôi không muốn thấy nhất vẫn xảy ra
07:06Bên cạnh anh là một cô gái dịu dàng
07:08Chí thức
07:08Cô ấy ăn mặc tinh tế
07:10Tóc dài bồng bềnh được chăm chút kỹ lưỡng
07:12Vây trắng thành lịch
07:13Còn tôi lúc này
07:14Mặt mày mệt mỏi
07:15Thân sắc tiểu tụy
07:16Nằm trên giường
07:17Mặc áo rộng thùng thình cho tiện
07:18Tóc của đuôi ngựa tùy tiện
07:19Cao thấp rõ ràng
07:21Nếu là tôi
07:21Tôi cũng sẽ thích một cô gái như lâm uyển thôi tôi thẫn thờ nghĩ
07:24Chào bạn
07:25Bạn là bạn gái của thẩm dịch uyên đúng không?
07:28Cô gái đối diện mỉm cười nhìn tôi
07:29Có chút nhượng bộ
07:30Thật ngại quá
07:31Đều là lỗi của mình
07:32Thẩm dịch uyên vì mình bị thương mà lỡ việc
07:34Bạn đừng giận cậu ấy nhé
07:36Con gái chúng ta nên độ lượng một chút
07:37Đúng không?
07:39Lời cô ấy khiến tôi không thể phản bác
07:41Chỉ vô thức nhìn sang thẩm dịch uyên
07:42Nhưng như dự đoán
07:43Anh không hề phản đối lời cô ấy
07:45Anh cũng nghĩ tôi nên độ lượng sao
07:47Nhưng tôi còn chưa đủ độ lượng à
07:49Vậy thế nào mới gọi là độ lượng đây?
07:51Học mội
07:51Lâm uyển dường như nhất quyết muốn tôi đáp lại
07:54Cô nói mãi không xong à
07:56Thẩm dịch uyên
07:56Nếu anh muốn dẫn bạch nguyệt quang đến xỉ nhục bạn gái mình thì không cần đâu
08:00Chiêu chiêu chúng tôi không nhất thiết phải có anh
08:02Câu câu tức giận
08:03Chắn trước mặt tôi
08:04Lâm uyển kêu lên một tiếng
08:06Thẩm dịch uyên lập tức ôm eo cô ấy
08:07Đồng thời nhìn tôi với ánh mắt không hài lòng
08:09Anh đang trách tôi vì học tỉ lâm bị tổn thương sao
08:12Hứa chiêu nguyệt
08:13Cô giảng đạo lý lâu thế à
08:15Đó là câu duy nhất anh nói
08:16Thậm chí không hỏi tôi bị bệnh gì
08:18Quất ức dâng lên
08:19Có phải tôi thích anh quá
08:20Nên trông tôi thật rẻ mạt
08:22Đúng không?
08:22Thẩm dịch uyên
08:23Từ lúc thấy tôi đến giờ
08:24Anh có quan tâm tôi một câu nào không?
08:27Anh có thấy tôi đang truyền dịch không?
08:29Tôi không muốn khóc
08:29Nhưng giọng nói run dẩy và ngại ngào không giấu nổi
08:32Ôi trời
08:33Kim truyền máu ngược rồi
08:34Ra ngoài hết đi
08:35Bác sĩ tinh mắt phát hiện
08:36Kéo rèm che lại
08:37Tách chúng tôi ra
08:38Ánh mắt thẩm dịch uyên khựng lại
08:40Như muốn bước tới
08:41Như lâm uyển giữ lấy
08:42À uyên
08:42Cổ chân tôi đau quá
08:44Quả nhiên
08:45Thẩm dịch uyên lập tức quay sang cô ấy
08:47Tay tôi xiết chặt ra
08:48Giường bỗng buông thỏng
08:49Tôi còn mong chờ gì nữa
08:50Tôi biết rõ mà
08:52Biết thẩm dịch uyên chỉ vì phiền mạ ở bên tôi
08:54Biết anh thích lâm uyển
08:55Biết từ đầu đến cuối chỉ mình tôi tự huyễn hoặc
08:57Có gì mà tuổi thân chứ
08:58Hứa chiêu nguyệt
08:59Khi chọn theo đuổi thẩm dịch uyên
09:01Chẳng phải cậu đã chuẩn bị tâm lý cho những chuyện này sao
09:03Tôi cố tự ăn ủi mình
09:05Chiêu chiêu
09:06Cậu ổn không?
09:07Cầu cầu lo lắng hỏi
09:08Không sao
09:09Chỉ hơi mệt thôi
09:10Tôi nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc
09:12Cầu cầu nhìn tôi
09:14Có chút xót xa
09:15Cậu ngủ một chút đi
09:16Để mình trong ống chuyển dịch cho
09:18Khi nào xong
09:19Mình gọi cậu
09:20Tôi gật đầu
09:20Sự mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần
09:22Khiến tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ
09:24Khi tỉnh dậy
09:25Trời đã gần tối
09:26Cầu cầu mang đến một cốc nước
09:28Cậu ngủ lâu lắm đấy
09:29Mình cố ý xin bác sĩ để cậu nghỉ thêm một lúc
09:31Uống chút nước nóng đi
09:32Cầu cầu thấy tôi tỉnh
09:34Đưa cốc nước cho tôi
09:35Zen được kéo ra
09:37Và đúng như dự đoán
09:38Bong dáng thẩm dịch uyên đã không còn
09:39Chắc anh ấy đi cùng Lâm Uyển rồi
09:41Sao có thể ở đây đợi tôi được chứ
09:43Đừng nghĩ nhiều nữa
09:45Mình mua cháo cho cậu đây
09:46Ăn xong rồi về nhé
09:48Cầu cầu nhận ra tôi đang nghĩ gì
09:49Tôi gật đầu
09:50Tâm trí vẫn lơ lửng
09:52Cháo bí đỏ có vị ngọt nhẹ
09:53Nhưng cổ họng tôi lại đắng ngắt
09:54Để cầu cầu không lo
09:56Tôi cố gắng uống vài thỉa
09:57Khi về đến ký túc
09:58Trời đã tối mịt
09:59Tôi không mở miệng hỏi thêm về thẩm dịch uyên
10:01Cũng chẳng còn tâm trạng xem điện thoại
10:03Cốc cốc cốc tiếng gõ cửa vang lên
10:05Cầu cầu ra mở cửa
10:07Chào bạn
10:07Cho hỏi hứa Trương Nguyệt có ở đây không
10:09Có chuyện gì
10:10Cầu cầu hỏi thẳng
10:11Thẩm dịch uyên đang đợi cậu ấy dưới lầu
10:14Nhờ mình lên báo một tiếng
10:15Xin lỗi vì làm phiền
10:16Cô gái truyền tin nói xong liền rời đi
10:18Có lẽ vì sắc mặt không mấy thân thiện
10:20Của cầu cầu làm cô ấy sợ
10:21Cái gì thế này
10:22Vừa nãy ở phòng y tế thì binh vực người khác
10:25Giờ lại bày trò gì đây
10:26Anh ta không biết cậu đang không khỏe sao
10:28Làm cái quái gì vậy
10:29Cầu cầu từ lâu đã không ưa thẩm dịch uyên
10:32Mình xuống đây
10:33Nghe thẩm dịch uyên đợi dưới lầu
10:34Tôi khá bất ngờ
10:35Bất giác muốn chạy xuống
10:37Vì anh ấy chưa bao giờ chủ động tìm tôi
10:39Tôi luôn là người ôm hy vọng với anh ấy
10:41Hứa Trương Nguyệt
10:42Cậu tỉnh táo chút được không
10:44Anh ta thật sự không thích cậu đâu
10:45Nếu quan tâm một chút
10:47Hôm nay đã
10:48Cầu cầu định nói tiếp
10:49Nhưng ánh mắt cầu xin của tôi khiến cậu ấy dừng lại
10:51Chỉ thở dài không nói nữa
10:52Tôi biết mình chẳng ra gì
10:54Nhưng tôi thật sự không thể dễ dàng buông bỏ
10:56Cầu cầu không hiểu được sự cố chấp của tôi với thẩm dịch uyên
10:59Không hiểu anh ấy có ý nghĩa thế nào với tôi
11:01Nhiều người cũng không hiểu
11:03Không hiểu sao tôi lại chưa chẽn chạy theo thẩm dịch uyên
11:05Lại cam tâm tình nguyện tự hạ mình như vậy
11:07Nhưng chỉ cần nhìn thấy anh
11:09Tôi không thể từ bỏ vì đó là bí mật tôi giấu sâu trong lòng
11:11Xuống lầu
11:13Tôi lập tức thấy thẩm dịch uyên
11:14Định nở một nụ cười
11:15Nhưng người bên cạnh anh khiến tôi khựng lại
11:17Thẩm dịch uyên không đến một mình bên anh vẫn là lâm uyển
11:20Chỉ trong khoảnh khắc
11:21Tôi cảm thấy mọi kỳ vọng mình đặt vào đều là tự chuốc lấy nhục nhá
11:24Thẩm dịch uyên rõ ràng cũng thấy tôi
11:26Anh nhíu mày
11:27Sao muộn thế
11:28Thật nực cu ô
11:29Anh không thấy tôi vội vàng xuống mà vẫn mặc đồ ngủ
11:32Không thấy tôi run dẩy trong cái xe lạnh của đêm
11:34Nhưng anh lại thấy lâm uyển lạnh
11:36Nên áo khoác của anh đang khoác trên người cô ấy
11:38Tôi thậm chí chẳng có tư cách để chất vấn
11:40Anh tìm tôi có việc gì
11:42Tôi lặng lẽ nghĩ lại mọi chuyện những năm qua
11:44Tôi không nên trách anh thẩm dịch uyên vốn dĩ không thích tôi
11:46Đúng không
11:47Học mụi
11:48Thật ngại quá
11:49Thật ra mình đến để xin lỗi cậu
11:51Dù A uyên nói cậu sẽ không để tâm
11:53Nhưng
11:53Lâm uyển nhẹ nhàng lên tiếng
11:55Thẩm dịch uyên chỉ cần nghe giọng cô ấy
11:57Sắp mặt đã dịu đi vài phần
11:58Cậu vốn không cần xin lỗi
12:00Cậu chẳng làm gì sai
12:01Thẩm dịch uyên đáp
12:03Họ gọi tôi xuống
12:04Chỉ để tôi chứng kiến màn song ca tình tứ này sao
12:07Thẩm dịch uyên nói đúng
12:08Cô ta chẳng có gì phải xin lỗi
12:10Tôi nhắm mắt
12:11Mặt không cảm xúc
12:12Học mụi
12:12Cậu đừng hiểu lầm là được
12:14Lâm uyển nở nụ cười dịu dàng
12:15Không sao
12:16Tôi về đây
12:17Tôi không muốn nhìn thêm
12:18Chỉ muốn về ngủ một giấc
12:20Có lẽ ngủ một giấc sẽ ổn thôi
12:21Thẩm dịch uyên không đáp
12:23Ánh mắt anh chưa bao giờ dừng trên người tôi
12:25Lâm uyển đương nhiên cũng chẳng tốt bụng nhắc nhở anh
12:27Tôi bỗng thấy lời mình nói thật dư thừa
12:29Mục đích anh gọi tôi xuống
12:31Chẳng qua là để giúp bạch nguyệt quang của anh
12:33Bày tỏ lời xin lỗi giả tạo
12:34Tiện thể khoe khoang tình cảm của họ
12:36Hy vọng trong tôi tan biến trong chớp mắt
12:38Tôi không nên kỳ vọng gì cả
12:40Anh là thẩm dịch uyên
12:41Và chỉ là thẩm dịch uyên mà thôi
12:42Hôm đó tôi mơ màng về ký túc
12:45Không nghe được từ anh một lời quan tâm
12:46Có lẽ anh còn chẳng nhớ tôi đang bệnh
12:49Anh chỉ nhớ Lâm uyển bị đau chân
12:50Những ngày sau
12:52Tôi không đi tìm thẩm dịch uyên nữa
12:53Mọi thứ bỗng trở nên nhạt nhéo
12:55Dù tôi có thể mặt dày theo đuổi anh
12:57Nhưng tôi cũng không hèn đến mức đặt lòng tự trọng dưới chân người khác để họ dẫm đạp
13:00Thời gian cứ thế trôi qua
13:02Trong trường, ngày càng nhiều người đồn rằng thẩm dịch uyên cuối cùng cũng đến với bạch nguyệt quang trong lòng anh
13:06Còn tôi, hứa chiêu nguyệt kẻ trên chân đã bị bỏ rơi
13:09Không ít người xem tôi như trò cười
13:11Đặc biệt khi những lời đồn này không được thẩm dịch uyên đính chính
13:14Qua đáng thật
13:15Hai người còn chưa chính thức chia tay mà
13:17Sao anh ta có thể thế chứ
13:18Cầu cầu tất nhiên bênh vực tôi
13:20Không sao, qua một thời gian sẽ ổn thôi
13:23Hơn nữa, cũng sắp nghỉ lễ rồi
13:25Đến khi học kỳ mới bắt đầu
13:26Sẽ chẳng ai để ý chuyện này nữa đâu
13:28Tôi đáp, cố tỏ ra bình thản
13:30Kể từ tối hôm đó, tôi về ký túc và bắt đầu sốt
13:33Sốt cao không hạ
13:34Cầu cầu đưa tôi đến bệnh viện nay
13:36Khi tỉnh lại, tôi thấy đầu óc mình tỉnh táo hơn bao giờ hết
13:39Tôi nhận ra, tôi không thể tiếp tục thế này
13:41Tôi phải rời xa thẩm dịch uyên
13:43Nhưng từ hôm đó, tôi không gặp lại anh nữa
13:45Anh dường như luôn bận rộn
13:47Dành hết thời gian dành cho Lâm Uyển
13:48Tôi là người anh chẳng buồn nhớ đến trong lúc rảnh rỗi
13:51Hố chi là khi bận
13:52Còn cậu thì sao? Cậu không buồn à?
13:55Cậu nghĩ gì vậy?
13:56Cầu cầu thở dài hỏi
13:57Tôi lắc đầu, tôi không buồn nữa
13:59Câu trả lời của tôi khiến cậu ấy bất ngờ
14:01Ban đầu đúng là buồn thật
14:034 năm rồi, dù là sự cố gắng không được đáp lại hay
14:06Những lời chế diễu từ người khác
14:07Tôi cũng từng sợ hãi
14:08Nhưng tôi biết mà, tôi biết thẩm dịch uyên có người anh ấy thích
14:11Là tôi tự mình lao vào
14:13Đây là quả đắng tôi tự trồng, tôi phải chịu
14:15Chỉ là quả này đắng quá
14:17Tôi nuốt được 1-2 miếng
14:18Nhưng mãi không thấy ngọt, tôi không đủ căn đảm để nuốt hết
14:21Chiêu chiêu, nhìn về phía trước đi
14:23Đời cậu còn dài lắm
14:24Cầu cầu vỗ vai tôi
14:26Tôi kìm nước mắt, gật đầu
14:28Trước khi kỳ nghỉ bắt đầu, tôi cuối cùng cũng gặp lại thẩm dịch uyên
14:31Lần này, anh đến 1 mình
14:33Khi anh bước về phía tôi, tôi mỉm cười gọi
14:35Như trước đây, nói chuyện 1 chút đi
14:37Lần này, anh không im lặng
14:39Mà chủ động lên tiếng
14:40Tôi hơi ngỡ ngàng, nhưng vẫn gật đầu
14:42Đi trên con đường dập bóng cây trong trường
14:44Cả 2 đều im lặng
14:46Ánh nắng xuyên qua tán lá, đổ bóng loang lổ
14:48Hứa chiêu nguyệt, hình như tôi chưa từng hỏi
14:50Cậu thích tôi ở điểm gì nhỉ
14:52Thẩm dịch uyên đột nhiên dừng bước
14:53Ánh mắt lạnh lùng lần đầu tiên thực sự dừng trên người tôi
14:56Tôi khượng lại, ngần người
14:58Khó trả lời lắm sao
14:59Hay thật ra, cậu chẳng thích tôi
15:01Giọng anh bỗng mơ hồ
15:02Tôi bỗng răng lên 1 cảm xúc khó tả
15:04Hứa chiêu nguyệt, cậu có thể trả lời tôi không
15:07Thẩm dịch uyên bước tới
15:08Tôi vô thức lùi lại 2 bước
15:09Anh dừng lại, cười lạnh
15:11Tôi ngẩn đầu nhìn anh, không thấy rõ biểu cảm của anh
15:14Chúng ta chia tay đi, hứa chiêu nguyệt
15:16Anh thông thả nói, rồi lướt qua tôi
15:18Anh rời đi, không quay đầu lại
15:20Tôi mở miệng, nhưng không thốt nên lời
15:22Chỉ cảm thấy cổ họng mẹn ứ
15:23Tôi và thẩm dịch uyên đã chia tay
15:26Kỳ nghỉ đến, tôi về quê một thị trấn nhỏ yên bình
15:28Với núi xanh nước biếc, xa rời sự ồn ào của thành phố
15:31Rất hợp để thư giãn
15:32Nhưng thỉnh thoảng, tôi vẫn nhớ đến lời thẩm dịch uyên
15:35Tôi thích anh ấy ở điểm gì nhỉ
15:36Tôi biết lý do ban đầu mình thích anh
15:38Nhưng đó là điều thấp hèn tôi không thể nói ra
15:40Là bí mật tôi trôn sâu trong lòng
15:42Chiêu chiêu, nghỉ lễ rồi à
15:44Ngọc Chi vẫn chưa về sao
15:46Hàng rào sân nhỏ phủ đầy hoa tử đăng
15:48Giàn nho sắp chín
15:49Bà ngồi trong sân, tay cầm kim chỉ, vá may
15:52Bà ơi, hôm nay bà lại làm gì thế
15:54Tôi đến gần, thấy bà đang may một con hổ vài nhỏ
15:57May đồ chơi cho mấy đứa đấy
15:59Ngọc Chi và cháu thích chơi lắm à
16:01Bà đã lớn tuổi, nhiều chuyện không nhớ rõ
16:03Chiêu chiêu
16:04Cháu thấy Ngọc Chi nhà mình đâu không
16:06Sao nó chưa tan học về nhỉ
16:07Bà nhìn ra ngoài sân, lo lắng
16:09Bà ơi, chắc Ngọc Chi ham chơi rồi
16:12Cháu lát nữa sẽ đi gọi nó nhé
16:14Tôi cười dịu dàng
16:15Ừ, cháu gọi nó giúp bà
16:17Bà vỗ tay tôi, rồi tiếp tục may con hổ vài
16:20Về đến nhà, mẹ tôi đã nấu cơm xong
16:22Bố thì bận rộn trong bếp, mang món ra
16:24Chiêu chiêu, ăn cơm nào
16:25Bố thấy tôi, vội gọi
16:27Trên bàn ăn, bố gắp thức ăn cho tôi liên tục
16:30Con vừa đi thăm bà ngoại thằng bé à
16:32Tay tôi cầm đũa khựng lại, ngừng đầu nhìn vào mắt mẹ
16:35Mẹ nói thế để làm gì
16:36Thôi, để con ăn cơm đi
16:38Bố vội hòa giải
16:39Chiêu chiêu
16:40Tôi cúi đầu, không nói gì
16:42Mẹ không cấm con đi
16:43Nhưng chiêu chiêu, con có tương lai của riêng mình
16:45Mẹ thở dài, không nói thêm
16:47Tôi kìm nước mắt, gật đầu
16:49Những ngày cuối kỳ nghỉ
16:51Tôi lại đến thăm bà
16:52Tinh thần bà càng lúc càng kém
16:54Ngày nào cũng nhắc đến Ngọc Chi
16:55Nhưng bà không biết
16:56Ngọc Chi sẽ chẳng bao giờ về nữa
16:58Chiêu chiêu, Ngọc Chi của bà sao vẫn chưa về vậy
17:01Đôi mắt mờ đục của bà nhìn tôi
17:03Ánh lên giọt lệ
17:04Bà ơi, vài ngày nữa Ngọc Chi sẽ về thôi
17:06Tôi bất lực
17:07Chỉ có thể an ủi bà bằng những lời nhạt nhéo
17:09Ngọc Chi à
17:10Bà từ từ ngủ thiếp đi trên ghế mây
17:12Miệng vẫn lầm bầm tên Ngọc Chi
17:14Tôi cảm thấy lồng ngực như nghẹt thở
17:15Vội vang chạy khỏi sân
17:17Trên con phố nhỏ của thị trấn
17:19Tôi bất ngờ gặp một người thẩm dịch uyên
17:21Anh đến một mình sao
17:22Nhưng sao anh lại ở đây
17:23Tôi thấy anh đi về phía này
17:25Quen thuộc như đã từng đến
17:26Tôi vô thức tránh mặt
17:28Rồi như bị ma xuôi quỷ khiến
17:29Lặng lẽ đi theo anh
17:30Anh đến sân nhỏ quen thuộc nhà của bà
17:33Anh ngồi trên chiếc ghế nhỏ tôi từng ngồi
17:35Lặng lẽ ở bên bà
17:36Chờ đợi
17:36Tôi không rõ cảm xúc lúc đó là gì
17:39Chỉ trong khoảnh khắc
17:40Tôi mơ hồ nghĩ
17:41Liệu Ngọc Chi có thật sự trở về không
17:43Cho đến khi kỳ nghỉ kết thúc
17:45Thẩm dịch uyên mới rời khỏi thị trấn
17:46Tôi cũng lập tức lên đường trở lại trường
17:48Cầu cầu có chút không tin nổi rằng tôi sẽ từ bỏ thẩm dịch uyên
17:51Hỏi
17:51Cậu với anh ta thật sự chia tay rồi à
17:53Tôi mỉm cười đáp
17:55Ừ
17:55Chia tay rồi
17:56Lần về quê này
17:57Tâm trạng tôi đã thay đổi rất nhiều
17:58Nên nói
17:59Chia tay cũng tốt
18:00Chia chiêu nhà ta đâu phải không ai muốn
18:02Cần gì chịu ớt ức với anh ta chứ
18:04Cầu cầu thở vào
18:05Tôi giải thích
18:06Anh ấy cũng không sai
18:07Chỉ là không thích tôi thôi
18:08Đúng vậy
18:09Thẩm dịch uyên không làm gì sai
18:11Là tôi tự mình lao vào mà
18:12Cầu cầu vung tay
18:13Tỏ ra không để tâm lắm
18:15Nghĩ thoáng được là tốt rồi
18:16Khai giảng rồi
18:17Mọi thứ bỗng trở nên bận rộn
18:19Cơ hội gặp thẩm dịch uyên của tôi cũng ngày càng ít
18:21Tôi chỉ vô tình nghe được vài tin tức về anh và Lâm Uyển
18:24Rằng họ không như mọi người đồn đoán mà ở bên nhau
18:26Ngược lại còn dần xa cách
18:27Kết cục này khiến người ta không khỏi cảm thán
18:30Vì thế
18:30Những lời bàn tán về tôi cũng giảm đi ít nhiều
18:32Cho đến một ngày thẩm dịch uyên đột nhiên tìm tôi
18:35Tôi hơi bất ngờ nhưng vẫn đến gặp anh
18:37Anh đi thẳng vào vấn đề
18:38Chuyện từ khi nào
18:39Tôi ngẩn ra
18:40Không hiểu anh đang hỏi gì
18:41Anh tiếp
18:42Hứa chiêu nguyệt
18:43Cậu quyết định đi nước ngoài từ khi nào
18:44Đôi mắt anh đỏ hoe
18:46Tay xít chặt thành nám đấm
18:47Tôi không hiểu ý anh
18:48Nhưng vẫn trả lời thật lòng
18:49Không lâu trước đây
18:50Anh cười lạnh
18:52Hứa chiêu nguyệt
18:52Cậu đúng là không thể chờ đợi thêm nữa
18:54Đúng không
18:55Có phải vừa nghe tin cậu ta chưa chết
18:57Cậu đã vội vã chạy đi tìm
18:58Đây là lần đầu tôi thấy thẩm dịch uyên mất kiểm soát đến vậy
19:01Anh gần như nghiến răng nghiến lợi thốt ra câu nói đó
19:03Tôi ngẩn phát đầu nhìn anh
19:05Thầm hỏi cậu ta mà thẩm dịch uyên nhắc đến là ai
19:07Anh gần rộng
19:08Cậu không được đi
19:09Hứa chiêu nguyệt
19:10Cậu nghe không
19:11Không được đi
19:12Anh nắm chặt vai tôi
19:13Sức mạnh như muốn bóp nát vai tôi
19:15Tôi đau nhói
19:16Đáp
19:16Tôi không hiểu anh đang nói gì
19:17Tiếng cười lạnh của thẩm dịch uyên vang lên bên tai
19:20Hứa chiêu nguyệt
19:20Cậu nghĩ tôi là thằng ngốc sao
19:22Anh buông tay
19:23Vẻ mặt có chút suy sụp
19:24Cậu tự hỏi bản thân xem
19:26Cậu thật sự thích tôi không
19:27Tại sao tôi vừa nói chia tay
19:33Làm cho khéo hơn chút
19:34Anh cười điên dại
19:36Còn tôi lại thấy khó chịu
19:37Thầm nghĩ tôi thích anh ấy mà
19:38Nếu không thích
19:39Bốn năm qua tôi đã chẳng mặt dày chạy theo anh
19:42Chia tay chẳng phải cũng vì bạch nguyệt quang của anh trở về sao
19:44Tôi đã thành chứng ngại của anh rồi
19:46Anh nhìn tôi
19:47Ánh mắt nghiêm túc
19:48Cậu đi rồi
19:49Chúng ta thật sự chấm dứt
19:50Tôi cúi đầu
19:51Xấu hổ
19:52Trong khoảnh khắc suy nghĩ anh đã nhìn thấu tôi
19:54Cuối cùng tôi hỏi
19:55Anh có quen Ngọc Chi không
19:56Giọng đầy chắc chắn
19:57Thầm dịch uyên khựng lại
19:58Tôi bỗng thở vào có vẻ tôi đoán đúng rồi
20:00Nên tiếp
20:01Vậy anh biết mục đích tôi tiếp cận anh
20:03Đúng không
20:03Lúc này
20:04Tôi bỏ hết mọi lớp nguy trang
20:06Nhìn thẳng vào anh
20:07Anh ngựa ngùng quay mặt đi hành động này chẳng khác nào thừa nhận
20:09Tôi bất lực hỏi
20:11Nhưng thầm dịch uyên
20:12Bốn năm qua
20:12Anh thật sự không cảm nhận được tấm lòng của tôi sao
20:15Anh khàn giọng đáp
20:16Tấm lòng của cậu
20:17Là dành cho tôi
20:18Hay cho gương mặt này
20:19Hứa chiêu nguyệt
20:20Cậu phân biệt được không
20:21Chỉ một câu nói
20:22Tất cả những điều thấp hèn của tôi như bị phơi bày dưới ánh mặt trời
20:25Anh ấy quá giống Ngọc Chi
20:27Trong những năm mất đi Ngọc Chi
20:28Gương mặt anh gần như trở thành cứu tinh của tôi
20:30Tôi không thể phủ nhận
20:31Ban đầu sự theo đuổi của tôi không hề thuần khiết
20:33Tôi từng nghĩ anh là Ngọc Chi
20:35Rằng anh sẽ trở thành Ngọc Chi của tôi
20:37Khoảnh khắc đó
20:38Sự im lặng của tôi như chứng minh cho lời anh nói
20:40Tình cảm của tôi rốt cuộc là dành cho anh hay chỉ vì gương mặt ấy
20:43Anh cười lạnh
20:44Hứa chiêu nguyệt
20:45Trên đời này chẳng ai thấp hèn hơn cậu
20:47Đúng vậy
20:48Tôi thấp hèn
20:48Đây là bí mật tôi trôn giấu bao năm
20:50Giờ lại bị người không ngờ nhất kéo ra ánh sáng
20:52Tình cảm của tôi dành cho anh không thuần khiết
20:54Nếu không có gương mặt giống Ngọc Chi
20:56Liệu tôi có thích Thẩm Dịch Uyên không
20:57Anh tiếp tục mỉa mai
20:59Cậu nghĩ chúng ta chia tay rồi
21:00Cậu có thể đi tìm cậu ta
21:02Đúng không
21:02Hứa chiêu nguyệt
21:03Đừng mơ mộng
21:04Hôm đó
21:05Thẩm Dịch Uyên để lại một câu rồi rời đi
21:07Tôi đứng tại chỗ rất lâu
21:08Long thầm hỏi
21:09Thẩm Dịch Uyên và Ngọc Chi rốt cuộc có quan hệ gì
21:11Cuộc gặp lại với Ngọc Chi đến bất ngờ
21:13Hôm đó anh mặc áo sơ mi trắng
21:15Đứng dưới tán cây ngô đồng
21:16Ánh nắng chiếu lên vai anh
21:18Nụ cười dịu dàng
21:19Chiêu chiêu
21:19Lâu rồi không gặp
21:20Một người từng chết đi nay lại xuất hiện trước mắt
21:23Nhưng tôi lại không bất ngờ hay vui mừng như tưởng tượng
21:25Thẩm Dịch Uyên đứng cách đó không xa
21:27Nhìn chầm chầm chúng tôi
21:28Gương mặt giống Ngọc Chi đến kỳ lạ giờ đây lại đầy lạnh lùng
21:30Tôi luôn nghĩ Ngọc Chi đã chết chết vào năm chúng tôi vừa lên cấp 3
21:34Tôi tận mắt thấy thi thể anh bị xe cứu thương đưa đi
21:36Giọng thẩm Dịch Uyên lạnh lùng vang lên
21:38Không được qua đó
21:39Hứa chiêu nguyệt
21:40Ngọc Chi người luôn dịu dàng lại nói
21:42À Uyên là của tôi
21:43Khiến tôi ngỡ ngàng
21:44Thẩm Dịch Uyên mỉa mai
21:45Của cậu
21:46Cậu không biết sao
21:47Cô ta đi theo tôi 4 năm
21:48Làm một kẻ si tình
21:49Lần nữa phơi bày sự thấp hành của tôi
21:52Xấu hổ như nhấn chìm tôi
21:53Nhưng tôi không thể phản bác
21:54Ngọc Chi dịu dàng nhưng kiên định
21:56Xin anh tôn trọng cô ấy
21:58Thẩm Dịch Uyên cười khẩy
21:59Tôn trọng
22:00Hứa chiêu nguyệt
22:01Cậu nói xem
22:01Cậu xứng không
22:02Ánh mắt âm U nhìn tôi
22:04Ngọc Chi bỗng chắn tầm mắt anh
22:05Sao thế
22:06Đau lòng rồi à
22:07Có người chống lưng
22:08Hứa chiêu nguyệt
22:09Cậu giỏi lắm
22:10Thẩm Dịch Uyên cười điên dại
22:11Nhưng không rời đi
22:12Ngọc Chi nhượng bộ
22:14Thay chiêu chiêu
22:14Tôi xin lỗi anh
22:15Tôi rất tiếc vì mọi chuyện
22:17Nhưng Thẩm Dịch Uyên không buông tha
22:19Cậu đúng là nên xin lỗi
22:20Nếu không vì cậu
22:21Cuộc sống của tôi đã không bị loại người như cô ta làm dối loạn
22:24Cuối cùng
22:25Thẩm Dịch Uyên cũng rời đi
22:26Ngọc Chi tiến lên muốn ôm tôi
22:28Xin lỗi
22:28Chiêu chiêu
22:29Tôi khàn giọng hỏi
22:30Anh còn sống
22:31Sao không trở về
22:32Anh ôm lấy tôi
22:34Anh vừa tỉnh lại đã trở về ngay
22:35Xin lỗi em
22:36Chiêu chiêu
22:37Khoảnh khắc đó
22:38Tôi bỗng sụp đổ
22:39Sao anh về muộn thế
22:40Sao bây giờ anh mới về
22:42Tôi gào khóc trong vòng tay anh
22:43Anh dịu dàng an ủi
22:45Anh đến muộn rồi
22:46Xin lỗi em
22:47Bà cuối cùng cũng đợi được Ngọc Chi
22:49Hôm đó ánh mắt bà sáng rực
22:51Nhìn Ngọc Chi thật lâu
22:52Một người tưởng đã chết nay sống lại trở về
22:54Khiến cả thị trấn xôn xao
22:55Kết luận cuối cùng chỉ là
22:56Ngọc Chi thật may mắn
22:58Mệnh lớn
22:58Nhưng bà đã quá giả
23:00Ngày thứ ba sau khi Ngọc Chi về
23:02Bà không trụ nổi nữa
23:03Hôm đó bà gọi tôi đến bên giường
23:04Thằng bé không đến sao
23:05Chiêu chiêu
23:06Lời bà nói không đầu không cuối
23:08Nhưng tôi hiểu bà đang hỏi ai
23:09Bà tiếp
23:10Chiêu chiêu
23:11Đó là một đứa trẻ tốt
23:12Thay bà cảm ơn nó
23:13Cảm ơn nó vì những năm qua
23:15Đã đến bầu bạn với bà
23:16Bà nhắc đến Thẩm Dịch Uyên
23:17Tôi kìm nỗi xót xa
23:18Gật đầu
23:19Bà ơi
23:19Cháu sẽ làm
23:20Bà yên tâm gật đầu
23:22Nhưng bà không qua nổi mùa hè này
23:23Mùa Ngọc Chi trở về
23:24Sau tăng lễ của bà
23:26Tôi trở lại trường
23:27Ngọc Chi cũng đi cùng
23:28Vừa đến ký túc
23:29Tôi nghe cầu cầu tức giận kể
23:30Thẩm Dịch Uyên và Lâm Uyển ở bên nhau rồi
23:32Chỉ trong mấy ngày cậu không ở đây thôi
23:34Cầu cầu sắc mặt khó coi
23:36Tôi chỉ gật đầu
23:37Rồi nói
23:37Cầu cầu
23:38Mình sắp đi rồi
23:39Tôi vẫn chọn ra nước ngoài
23:40Khi chưa biết Ngọc Chi còn sống
23:42Tôi đã có ý định này
23:43Hướng chi đơn xin đi đã được duyệt
23:45Cầu cầu ngạc nhiên
23:46Đi đâu
23:46Vì Thẩm Dịch Uyên sao
23:48Tôi lắc đầu
23:49Không phải
23:49Mình đã có kế hoạch từ lâu
23:51Thư thông báo cũng nhận được rồi
23:52Những năm qua
23:54Tôi chạy theo Thẩm Dịch Uyên
23:55Dù thi được vào trường tốt
23:56Nhưng tôi đã đánh mất chính mình
23:58Cầu cầu vui vẻ
23:59Nếu không vì đàn ông mà vì tương lai
24:01Mình ủng hộ cậu
24:02Thủ tục hoàn tất rất nhanh
24:03Cầu cầu không thích tiễn biệt
24:05Ngay đến sân bay
24:06Chỉ có Ngọc Chi đến
24:07Anh nhẹ nhàng vuốt tóc tôi
24:08Chiêu chiêu
24:09Lần này để anh chờ em về
24:10Tôi định nói gì đó
24:11Nhưng anh ngắt lời
24:12Đây là lựa chọn của anh
24:13Chiêu chiêu
24:14Anh vẫn dịu dàng
24:15Ánh mắt kiên định
24:16Sau khi ra nước ngoài
24:18Tôi vẫn giữ liên lạc với cầu cầu
24:19Cậu ấy kể
24:20Trời ơi
24:21Cậu không biết xấu hổ thế nào đâu
24:23Cái anh chàng dự bị của Lâm Uyển tìm đến
24:25Đánh nhau với Thẩm Dịch Uyên một trận
24:26Dè dè
24:27Họ cũng chia tay rồi
24:28Cầu cầu kể chuyện gossip ở trường
24:30Rồi đột nhiên nhắc
24:31Còn hôm đó
24:32Có một anh chàng đẹp trai
24:33Nhìn giống Thẩm Dịch Uyên lắm
24:34Đến tìm anh ta
24:35Không biết nói gì
24:37Nhưng mấy ngày nay
24:38Anh ta cứ hỏi mình cách liên lạc với cậu
24:39Tôi ngẩn ra một lúc
24:41Cầu cầu ra vẻ kín miệng
24:42Yên tâm
24:42Mình không nói đâu
24:43Ừ
24:44Cảm ơn cậu
24:45Cầu cầu
24:46Cậu ấy đáp
24:47Ôi
24:47Cảm ơn gì chứ
24:48Cậu ở nước ngoài học tập tốt
24:50Chăm sóc bản thân nhé
24:51Mình sắp vào lớp đây
24:52Cậu ấy vừa đi vừa nói qua điện thoại
24:54Tôi gật đầu
24:55Cúc máy
24:55Nhưng không lâu sau
24:57Cầu cầu lại gọi đến
24:58Tôi nghĩ một chút
24:59Rồi bắt máy
25:00Sao thế
25:00Cầu cầu
25:01Đầu dây bên kia chỉ có tiếng thở rôn rập
25:03Tôi xiết chặt điện thoại
25:04Không phải cầu cầu
25:05Rồi giọng Thẩm Dịch Uyên vang lên
25:07Hứa Chiêu Nguyệt
25:07Tôi không biết Ngọc Chi đã nói gì với anh
25:10Chỉ im lặng
25:10Anh cố chấp hỏi
25:11Cậu từng thích tôi
25:12Đúng không
25:13Hứa Chiêu Nguyệt
25:14Không phải vì cậu ta
25:15Cậu từng thích tôi thật
25:16Đúng không
25:17Tôi không biết trả lời thế nào
25:18Thích chứ
25:19Tất nhiên là từng thích
25:20Sự im lặng của tôi như một lời khẳng định
25:22Anh đột nhiên nói
25:23Hứa Chiêu Nguyệt
25:24Cậu về đi
25:24Về rồi chúng ta bắt đầu lại
25:26Nhưng tôi lại thấy mệt mỏi
25:27Đột nhiên giọng cầu cầu vang lên
25:29Anh có biết xấu hổ không
25:30Cước điện thoại của tôi
25:31Bên kia ồn ào
25:33Rồi cuộc gọi bị ngắt
25:34Tôi ở nước ngoài 4 năm
25:36Hoàn thành việc học nhưng chưa có ý định về
25:37Mẹ tôi cuối cùng không chịu nổi
25:39Bắt đầu rục
25:40Đến gần 4 năm rưỡi
25:41Tôi quyết định trở về
25:42Những năm qua
25:43Thẩm Dịch Uyên chưa từng từ bỏ
25:44Có lúc anh đến trường tìm tôi
25:46Có lúc vô tình gặp trên đường phố nước ngoài
25:48Nhưng tôi không còn ý định bắt đầu lại với anh nữa
25:50Người đón tôi ở sân bay là Ngọc Chi
25:52Anh vẫn dịu dàng như trước
25:53Chào mừng em về
25:54Chiều chiều
25:55Tặng tôi một bó hoa hồng trắng
25:56Tôi bật cười đây là nghi thức tôi từng tiện miệng nhắc đến
25:59Nhận hoa và nói
26:00Cảm ơn anh
26:01Anh tự nhiên kéo vali giúp tôi
26:03Trên đường rời sân bay
26:04Chúng tôi gặp Thẩm Dịch Uyên
26:05Ngọc Chi nói
26:06Anh đi cất đồ trước
26:07Rõ ràng muốn để lại không gian riêng cho chúng tôi
26:09Thẩm Dịch Uyên bước đến
26:11Nhìn tôi
26:11Cậu về rồi à
26:12Thẩm Dịch Uyên nói
26:13Dường như không biết phải nói gì thêm
26:15Tôi gật đầu
26:16Ừ
26:16Lâu rồi không gặp
26:17Tôi mỉm cười
26:18Những chuyện cũ dường như đã được buông bỏ
26:20Thẩm Dịch Uyên vẫn không chịu từ bỏ
26:22Dù đã biết kết quả
26:23Hứa châu Nguyệt
26:24Thật sự không còn cơ hội nào nữa sao
26:26Tôi gật đầu
26:27Thích là thật
26:27Tổn thương cũng là thật
26:28Dù là tôi với anh
26:30Hay anh với tôi
26:31Những điều đó chẳng thể xóa nhỏ
26:32Thẩm Dịch Uyên
26:33Tôi thay bà cảm ơn anh
26:35Đó là câu cuối cùng tôi nói với anh
26:37Mùa hè lại đến
26:38Nhưng lần này
26:39Chỉ là mùa hè của riêng hứa châu Nguyệt mà thôi
26:41Phiên ngoại Thẩm Dịch Uyên
26:43Tôi đã biết hứa châu Nguyệt từ rất lâu
26:45Lâu hơn nhiều so với khi cô ấy biết tôi
26:47Tất nhiên
26:47Tôi cũng biết người luôn bên cạnh cô ấy Ngọc Chi
26:50Thanh Mai Trúc Mã của cô
26:51Là cặp đôi mà ai cũng ngưỡng mộ
26:53Hồi đó
26:53Hứa châu Nguyệt rực rỡ
26:55Tự tin
26:58Lạng lẽ giấu tâm tư trong góc tối
27:00Là một đứa con ngoài giá thú
27:02Tôi sinh ra không được mong đợi
27:03Luôn khao khát những thứ người khác dễ dàng có được
27:05Ngay cả cô gái tôi đặt trong tim
27:07Cũng thuộc về người khác một cách quang minh chính đại
27:09Tôi chỉ biết nhìn
27:10Lạng lẽ nhìn như thế
27:11Cho đến một ngày
27:13Tai nạn xảy ra
27:13Ngọc Chi qua đời vì một vụ tai nạn
27:15Phản ứng đầu tiên của tôi là vui mừng
27:17Lúc đó
27:18Tôi chẳng nghĩ xem cô gái ấy sẽ đau khổ thế nào
27:20Tôi chỉ biết Ngọc Chi đã chết
27:22Không còn thuộc về ai nữa
27:23Tôi bắt đầu xuất hiện thường xuyên trước mặt cô ấy
27:25Biết rõ lợi thế của mình tôi giống Ngọc Chi
27:27Giống đến mức gần như một bản sao
27:29Tôi bắt đầu bắt trước từng hành động
27:31Cử chỉ của anh ấy
27:32Và quả nhiên
27:33Cô ấy bị cuốn hút
27:34Hứa châu Nguyệt dần lấy lại tinh thần
27:36Ánh mắt cô bắt đầu dừng lại trên tôi
27:38Cảm giác ấy vừa đau đớn vừa ngọt ngào
27:40Cuối cùng cô cũng nhìn thấy tôi
27:41Nhưng dường như lại không phải là tôi
27:43Nhìn ánh mắt cô ngày càng đong đầy tình cảm
27:45Tôi bắt đầu hoảng sợ
27:46Cô thích ai đây
27:47Gương mặt của Ngọc Chi
27:49Hay thẩm dịch uyên con người thật của tôi
27:50Tôi không dám nghĩ sâu
27:52Dù biết hết mọi chuyện
27:53Tôi vẫn giả vờ như không biết gì
27:55Nhìn cô ngày càng lốn sâu
27:56Nhưng tôi không còn hài lòng nữa
27:58Tôi muốn cô thích tôi
27:59Chỉ thích tôi
28:00Chứ không phải gương mặt giống Ngọc Chi kìa
28:02Có tin đồn tôi có một bạch Nguyệt Quang
28:04Tôi không giải thích
28:05Tôi muốn xem hứa châu Nguyệt sẽ làm gì
28:07Cô dường như chẳng để tâm đến những lời bàn tán ấy quả nhiên
28:10Cô chỉ thích gương mặt của Ngọc Chi
28:11Không phải thẩm dịch uyên
28:13Tôi thất vọng
28:14Nhưng nhiều hơn là hoảng loạn
28:15Tôi bắt đầu tìm đến bà ngoại của Ngọc Chi
28:17Muốn biết thêm về thói quen
28:18Sở thích của anh ấy
28:19Bà đã già
28:20Thường nhầm tôi với Ngọc Chi
28:22Kể lại những câu chuyện cũ
28:23Trong đó luôn có cái tên chiều chiều
28:25Dần ra
28:26Tôi thành thói quen đến thăm bà
28:27Cảm nhận được chút tình thân hiếm hoi mà tôi khao khát
28:30Tôi thật sự ghen tị Ngọc Chi có bà
28:32Có hứa châu Nguyệt
28:33Còn tôi thì không
28:344 năm trôi qua
28:35Tôi nghĩ đã đến lúc
28:36Hứa châu Nguyệt hẳn phải có chút thích tôi chứ
28:38Dù chỉ một chút
28:39Không phải vì Ngọc Chi
28:40Nhưng chưa được bao lâu
28:41Tôi nhận được tin khiến tôi hoảng loạn Ngọc Chi còn sống
28:44Tôi không dám thừa nhận nỗi sợ của mình
28:46Tôi thử thăm dò mức độ chịu đựng của hứa châu Nguyệt
28:48Muốn biết liệu tôi có cơ hội nào không
28:50Đúng lúc đó
28:51Lâm Uyển trở về
28:52Hôm ấy
28:53Tôi bỏ cô ấy một mình ở thư viện
28:55Nhưng cô không hỏi lý do
28:56Sau đó
28:57Tôi đưa Lâm Uyển đến phòng y tế
28:58Thấy cô đang chuyển dịch
29:00Tôi nghĩ
29:00Cô thà để bạn cùng phòng ở bên
29:02Cũng không gọi tôi người bạn trai này
29:04Sự lạnh lùng của tôi chỉ để che giấu bất an
29:06Nghe cô út ức chất vấn
29:08Lòng tôi đau thắt
29:09Nhưng Lâm Uyển ra hiệu bảo tôi đừng vội
29:10Tôi kìm lại
29:11Nghĩ rằng cô nói đúng đây là lần đầu hứa châu Nguyệt bộc lộ sự út ức với tôi
29:15Sau đó
29:16Tôi muốn đến thăm cô
29:17Nhưng cô đã về ký thúc
29:18Tôi lại gặp Lâm Uyển
29:20Cô ấy ăn mặc mỏng manh
29:21Xin áo khoác của tôi
29:22Tôi không từ chối
29:23Cô ấy bảo phải thừa thắng xông lên
29:25Để hứa châu Nguyệt nhận ra cảm xúc thật của mình
29:27Tôi quá muốn có được hứa châu Nguyệt
29:29Không phải nhờ gương mặt giống Ngọc Chi
29:31Mà là thẩm dịch uyên chỉ thẩm dịch uyên mà thôi
29:33Nhưng không biết sai ở đâu
29:34Hứa châu Nguyệt dường như sắp từ bỏ cả gương mặt này
29:37Hôm đó
29:38Tôi không kìm được
29:39Lần đầu tiên chất vấn cô
29:40Sự im lặng của cô càng khiến tôi tức giận
29:42Khi biết cô định đi nước ngoài
29:44Tôi lập tức nghĩ đến Ngọc Chi có phải cô biết anh ấy chưa chết
29:47Nên vội vã đi tìm
29:48Nhưng dù hứa châu Nguyệt không đi
29:50Ngọc Chi vẫn trở về
29:51Hôm ấy
29:52Anh ấy đứng trước cô
29:53Tuyên bố quyền sở hữu bằng giọng điệu kiên định
29:55Khiến tôi cảm thấy mình như một gã hể
29:57Tôi buột miệng nói những lời khó nghe
29:59Dù vừa nói ra đã hối hận
30:00Cuối cùng
30:01Tôi bỏ chạy
30:02Hứa châu Nguyệt vẫn rời đi
30:03Không ở lại vì tôi
30:05Cũng không vì Ngọc Chi
30:06Chẳng ai trong chúng tôi thắng
30:07Trường đồn rằng tôi và Lâm Uyển ở bên nhau
30:09Tôi không quan tâm không phải hứa châu Nguyệt thì là ai cũng chẳng sao
30:12Hôm đó
30:13Vừa đánh nhau với người thích Lâm Uyển
30:15Tôi ngẩn đầu thì thấy Ngọc Chi
30:16Anh ấy sạch sẽ
30:18Điềm đạm
30:18Còn tôi thì nhét nhát
30:19Đầy bùn đất
30:20Anh nói
30:25Ngọc Chi cười
30:27Lắc đầu
30:27A Uyển
30:28Nếu không phải thích cậu
30:29Cô ấy đã không kiên trì lâu thế
30:31Chưa chiêu vốn là người thiếu kiên nhẫn nhất
30:33Anh ấy là người hiểu hứa châu Nguyệt nhất
30:35Tôi hỏi
30:36Sao anh dám chắc không phải vì gương mặt giống anh của tôi
30:38Tôi nghe chính mình hỏi
30:40Vẫn không càm lòng
30:41Ngọc Chi đáp
30:42Có thể ban đầu là vì thế
30:43Nhưng A Uyển
30:444 năm không ngắn
30:45Chúng ta ngoài gương mặt thì chẳng giống nhau
30:47Nếu chỉ vì gương mặt
30:48Tôi đã trở về
30:49Cô ấy cũng không chấp nhận tôi
30:51Đúng không
30:51Tôi ghét sự tự tin của anh
30:53Ghét việc anh hiểu hứa châu Nguyệt
30:54Nhưng anh khiến tôi biết cô ấy từng thích tôi
30:56Thích thẩm dịch uyên
30:57Chỉ vì tôi mà thôi
30:58Tôi khao khát sự khẳng định
31:00Muốn bắt đầu lại
31:01Cô quên câu nói cuối của Ngọc Chi
31:03Cuối cùng
31:04Tôi liên lạc được với cô
31:05Hôm đó cướp điện thoại của bạn cô
31:06Gấp gáp hỏi
31:07Cô im lặng
31:08Nhưng ngầm thừa nhận
31:09Từ đó
31:10Tôi thường tìm cơ hội gặp cô
31:11Nhưng mọi thứ đã khác
31:13Tôi bỗng nhớ câu nói cuối của Ngọc Chi
31:15Dù rất tiếc vì cậu không tin
31:16Nhưng cảm ơn cậu đã thay tôi giữ chiêu chiêu
31:18Hóa ra
31:19Tôi chỉ làm nền cho người khác
31:20Sau này
31:21Hứa châu Nguyệt về nước
31:23Tôi không cam lòng hỏi lại lần nữa
31:24Nhưng vẫn là kết quả cũ
31:25Lần gặp tiếp theo
31:27Đã là ở đám cưới của cô và Ngọc Chi
31:28Ngọc Chi không hổ là người hiểu cô ấy nhất
31:30Dù vắng mặt bao năm
31:31Dù cô từng thích người khác
31:33Anh vẫn khiến cô trở về bên mình
31:34Như năm xưa
31:35Mọi thứ như chẳng thay đổi
31:37Bên cô vẫn là anh ấy
31:38Còn tôi vẫn chỉ là kẻ đứng trong góc
31:40Lặng lẽ nhìn cô mà thôi
31:41Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Được khuyến cáo
0:56
1:08
1:07