Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 9/6/2025
Truyện Audio Hay || Chậm Một Bước, Nhưng Không Bỏ Lỡ || Thiên Thần Dắt Truyện #kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Đêm hôm đó, khi tôi đặt hạng nhất trong kỳ thi thử,
00:02chị dạ đưa tôi đến khu giải trí sao hoa bậc nhất trong thành phố.
00:05Anh ta ôm tôi vào lòng, áp môi truyền rượu mạnh vào miệng tôi.
00:08A nhiên, chào mừng em đến với thế giới của người lớn.
00:11Sau đó, tôi nghe thấy một người anh em của anh ta hỏi.
00:14Trúc say hứa A nhiên rồi sắp đặt để nhiều đàn ông như vậy nhật cô ấy,
00:17có phải hơi quá đáng không?
00:18Dù là muốn nhường xuất thi đại học cho chị hạ,
00:20không cho hứa A nhiên thi,
00:21cũng đâu cần làm đến mức đó hứa A nhiên cái gì cũng có,
00:24thi đại học với cô ấy chẳng quan trọng.
00:26Nhưng với chị hạ thì đây là con đường duy nhất.
00:28Tôi sẽ cưới A nhiên, dùng cả đời để bù đắp cho cô ấy.
00:31Còn chị hạ cô ấy là cánh chim tự do,
00:33nên được tung bay giữa bầu trời không có gai nhọn.
00:35Cánh chim, tôi bật cười,
00:37đá nhẹ vào gã đầu gấu đang quỳ dưới đất.
00:39Không đi học nữa, thì đến đây làm mấy trò này à?
00:42Muốn theo tôi làm không?
00:43Khi kỷ thì dư tìm thấy tôi.
00:45Tóc tôi dối bù, co mình lại trong con hẻm tối on.
00:47Cổ áo đồng phục bung ra,
00:48làn da lộ ra ngoài bầm tím.
00:51Trên đôi chân trắng nõn, những vệt máu loang lổ.
00:53A nhiên, lục thời yến đôi mắt đỏ ao,
00:55giọng gào xé ruột.
00:56Anh ta cởi áo khoác tròn lên người tôi,
00:58ôm tôi lên, chạy thẳng đến bệnh viện.
01:00Tôi rút vào lòng anh ta, vai run dày,
01:02khóc nước nở, khẽ gọi tên anh.
01:04Khi kỷ thì dư đưa tôi đến bệnh viện tư tốt nhất.
01:06Trong phòng bệnh, ánh mắt anh ta nhìn tôi đầy lo lắng, căng thẳng.
01:10A nhiên, em có nhìn rõ mặt bọn chúng không?
01:12Có bao nhiêu người?
01:13Tôi xếp chặt lấy chăn, hoảng hốt lắc đầu.
01:16Không nói được câu nào, chỉ âm thầm rơi nước mắt.
01:18Đôi mắt kỷ thì dư đỏ hoe,
01:20tiếp tục gặm hỏi đầy quan tâm.
01:21A nhiên, đừng sợ, nói cho anh biết,
01:23anh nhất định sẽ bắt bọn chúng trả giá.
01:25Tôi bịt tay lại, run dày cầu xin.
01:27Em thật sự không nhớ gì hết làm ơn đừng hỏi nữa
01:29lúc này kỷ thì dư mới thở ra nhẹ nhõm,
01:31giọng dịu dàng.
01:32Được rồi, anh không hỏi nữa.
01:34Anh ta ung tôi vào lòng, trịnh trọng hứa.
01:36A nhiên, tất cả là lỗi của anh khiến em đến nơi đó.
01:39Anh sẽ chịu trách nhiệm với em.
01:41Dù em có bị anh cũng tuyệt đối không rời bỏ em,
01:43không phản bội hôn ước của chúng ta.
01:45Anh sẽ nói với gia đình,
01:46đợi sau khi tốt nghiệp đại học,
01:47chúng ta sẽ kết hôn.
01:48Tôi dựa vào vai anh ta,
01:50nước mắt nhòe đi tầm nhìn.
01:51Sao lại không phải do anh ta chứ?
01:53Nếu không vì anh ta,
01:54tôi đâu cần dùng bảng màu mắt bôi khắp người.
01:56Nếu không vì anh ta,
01:57tôi đâu cần đổ máu giả lên chân.
01:59Y bác sĩ không nói gì, tôi cũng không nói gì.
02:02Vậy mà câu đầu tiên anh ta mở miệng lại là
02:04Có bao nhiêu người?
02:05Khiến tôi suýt nữa bật cười thành tiếng.
02:07Kỳ Thí Dư là bạn thanh mai trúc mã của tôi,
02:09cũng là hàng xóm.
02:10Từ tiểu học đến trung học,
02:11chúng tôi luôn học chung một lớp.
02:13Hồi nhỏ, cha mẹ hai bên đùa giỡn,
02:15đính ước cho chúng tôi một mối hôn nhân từ bé.
02:17Kỳ Thí Dư lại tưởng là thật,
02:18lúc nào cũng tìm mọi cách đối xử tốt với tôi.
02:21Những ngày mưa,
02:22anh ta luôn nghiêng ô về phía tôi.
02:23Giờ thể dục,
02:24anh ta trốn ra ngoài trường chỉ để mua kem que cho tôi.
02:27Đến kỳ kinh nguyệt,
02:28tôi khó chịu.
02:29Anh ta là người đầu tiên phát hiện,
02:30luôn chuẩn bị sẵn nước đường đỏ
02:31và miếng rán dự ấm nhét vào tay tôi.
02:33Anh ta ôn hòa,
02:34đẹp trai,
02:35ánh mắt lúc nhìn người luôn trong trẻo,
02:36tháng rõ.
02:37Từ trước đến nay,
02:38vẫn luôn là nam thần trong mắt bao nữ sinh.
02:40Bao nhiêu năm qua,
02:41tôi lấy lý do học hành
02:42để không xác định mối quan hệ với anh ta.
02:44Anh ta cũng không vội vàng,
02:45vẫn kiên nhẫn chăm sóc tôi
02:46như 10 năm chưa từng thay đổi.
02:48Cho đến năm lớp 11,
02:49mẹ tôi vì lòng tốt mà để con gái của cô
02:50giúp việc Lâm Tri Hạ chuyển về học
02:52cùng ngôi trường trung học tốt nhất thành phố.
02:54Cô ấy bước lên bục giảng,
02:55viết tên mình lên bảng,
02:56nét chữ thành thoát,
02:57vai gầy gò.
02:58Giống như một đoá lan trắng dịu dàng,
03:00yên tĩnh và kiêu hãnh.
03:01Ánh mắt của Kỳ Thì Dư rơi lên người cô ấy,
03:03rồi không bao giờ rời đi nữa.
03:05Sau này,
03:05quay kem trong giờ thể dục không còn chỉ có một cái,
03:07mà là hai.
03:08Một cho tôi,
03:09một cho Lâm Tri Hạ.
03:10Kỳ Thì Dư cười,
03:11giải thích.
03:12Cô chủ nhiệm nhờ anh chăm sóc bạn mới,
03:14nhưng sự chăm sóc đó từ ấy chẳng bao giờ dừng lại.
03:16Bình giữ nhiệt đựng nước đường đỏ cũng biến thành hai cái.
03:19Một cái cho tôi,
03:20một cái cho Lâm Tri Hạ.
03:21Ngay cả người trai ô cùng anh ta trong ngày mưa
03:23cũng không còn là tôi nữa.
03:24Anh ta nhìn đi nơi khác,
03:26tránh ánh mắt tôi.
03:27Nhà Tri Hạ xa,
03:28đường lại khó đi,
03:29con gái một mình nguy hiểm lắm.
03:30An nhiên,
03:31lần sau anh đưa ô cho cô ấy trước,
03:33rồi quay lại cùng em được không?
03:34Tôi ngoan ngoãn gật đầu.
03:36Có bạn nam trong lớp đùa cợt.
03:37Nam thần theo đuổi lớp trường bao năm,
03:39cuối cùng lại chuyển hướng sang bạn chuyển trường à.
03:41Cũng dễ hiểu mà,
03:42bạn mới vừa vào đã trở thành hoa khô trường,
03:44nghe đâu còn là tiểu thư con nhà quyền quý ở thủ đô.
03:47Lớp trường thì xinh thật,
03:48nhưng quá ngoan hiền,
03:49chỉ biết học,
03:49đúng kiểu mò sách.
03:51Loại con gái này cưới về làm vợ thì ổn,
03:52chứ yêu đương hay vui chơi thì chán chết.
03:54Tôi chấm đầu bút lên để thi hai cái,
03:56tiếp tục giải bài.
03:57Tôi là lớp trường,
03:58cũng là học sinh đứng đầu khối.
04:00Lâm Chi Hạ muốn đăng ký vào chuyên ngành hàng đầu của một trường danh tiếng.
04:03Nhưng năm nay chuyên ngành đó chỉ tuyển hai xuất ngoại tỉnh.
04:06Một người đã được tuyển thẳng,
04:07xuất còn lại thì bị tôi giữ chặt bằng vị trí thủ khoa.
04:09Vậy nên,
04:10cô ta bắt đầu toan tính,
04:11rồi kể hết với Kỳ Thí Dư.
04:13Và anh ta Kỳ Thí Dư đã chọn hy sinh tương lai của tôi,
04:15để đổi lấy tiền đồ cho cô ấy.
04:17Nói không tiếc là nói dối.
04:18Nhưng từ nhỏ,
04:19tôi đã hiểu rõ một điều.
04:21Người bên cạnh có thể lừa dối tôi,
04:22đàn ông có thể lợi dụng tôi,
04:24thậm chí người thân cũng có thể làm tôi tổn thương.
04:26Chỉ có điểm số trên bài thi là không bao giờ phản bội tôi.
04:29Kỳ Thí Dư ở bên tôi cả đêm,
04:30cằm đã bắt đầu lờm trầm sâu.
04:32Trông anh ta có vẻ tiêu tụy.
04:33Có lẽ đây là lần đầu tiên anh ta làm chuyện như thế này.
04:36Tâm chí tôi dối bời,
04:37hoang mang đến nhẹ thở.
04:38Anh ta gọt táo hình thỏ để dỗ dành tôi.
04:41An nhiên,
04:41dù có buồn đến mấy,
04:42cũng đừng khiến cơ thể suy sụp.
04:44Anh đã nhờ người điều tra rồi,
04:45camera ở chỗ đó bị hỏng nhưng em yên tâm,
04:48cho dù có phải lật tung cái quán đó lên,
04:49anh nhất định sẽ cho em một lời giải thích thỏa đáng.
04:51Tôi mím môi,
04:52nhẹ giọng hỏi,
04:53vậy có nên báo cảnh sát không?
04:55Tay Kỳ Thí Dư khựng lại,
04:56lưỡi dao gọt hoa quả lướt qua đốt ngón tay,
04:58để lại một vết cắt dứa máu.
05:00Anh ta hít sâu một hơi,
05:01giọng nhẹ nhàng an ủi.
05:02An nhiên,
05:03em là con gái báo cảnh sát sẽ ảnh hưởng rất lớn
05:05đến em hủng hồ ánh mắt anh ta
05:06dừng lại nơi phần eo tôi được chăn che kín,
05:08ngập ngừng hỏi.
05:09Tối qua em chắc là chưa kịp lấy bằng chứng gì đúng không?
05:12Trước sự do xét đó,
05:13hai mắt tôi đỏ hoe,
05:14bất lực nhìn anh ta.
05:15Thì dư vậy em phải làm sao bây giờ?
05:17Sự căng thẳng trong mắt anh ta tan biến,
05:19vừa dỗ dành vừa nhẹ giọng đề nghị.
05:21An nhiên,
05:21bây giờ điều quan trọng nhất là sức khỏe của em.
05:24Kỳ thi đại học cũng sắp đến rồi,
05:25anh sợ em không chịu nổi
05:26hay là em nghỉ học tạm thời một thời gian.
05:35Bật mở.
05:36Các bạn học ùa vào.
05:37Lớp trưởng,
05:38nghe nói cậu bị bệnh,
05:39sao lại phải nhập viện thế này?
05:40Có nghiêm trọng không?
05:41Lớp trưởng,
05:42bài kiểm tra sáng nay tớ mang đến cho cậu này.
05:44Lớp trưởng,
05:45khi nào cậu quay lại học cùng bọn tớ đây?
05:47Kỳ thi dư vội vàng đứng bật dậy,
05:49nhớ mày,
05:49hoảng hốt lên tiếng.
05:50Sao các cậu lại đến đây?
05:52Người đi đầu là Lâm Tri Hạ,
05:53cô ta chấp mắt vẻ vô tội.
05:55Tớ chỉ nói lớp trưởng bị bệnh,
05:56mọi người đều lo lắng,
05:57nhưng không biết là cậu bị bệnh gì vậy.
05:59Ánh mắt của Lâm Tri Hạ dừng lại trên người tôi,
06:01lạnh lùng,
06:02mỉa mai sen chút châm chọc.
06:03Tôi lau nước mắt,
06:04mặt trắng bệnh nhưng vẫn gửi cười.
06:06Không có gì đâu,
06:07chỉ là sốt nhẹ thôi.
06:08Lâm Tri Hạ cất giọng đầy quan tâm
06:09nhưng lại cố ý nói lớn,
06:10con gái mà gặp phải chuyện như vậy,
06:12sao có thể không có gì được?
06:13Cô ta lấy từ trong túi ra 2 hộp thuốc,
06:15đặt lên giường bệnh của tôi.
06:17An nhiên,
06:17thì dư không biết chăm sóc người khác,
06:19lại không chú đáo.
06:20Gặp chuyện như vậy rồi,
06:21nhất định phải uống mấy loại thuốc này
06:22càng sớm càng tốt.
06:24Một hộp thuốc tránh thai khẩn cấp,
06:25một hộp thuốc chống phơi nhiễm HIV.
06:27Căn phòng bỗng chốc lặng ngắt,
06:28Lâm Tri Hạ miếm môi,
06:29đắc ý nhét khóe miệng nhìn tôi.
06:31Tôi xiết chặt 2 hộp thuốc trong tay,
06:33nước mắt rơi như mưa.
06:34Bộ đồ bệnh nhân rộng thùng thình
06:35khiến tôi càng trở nên gầy guộc,
06:37yếu ớt.
06:37Tôi ngẩn đầu lên,
06:38gắn gượng nở một nụ cười dịu dàng
06:40và tan vỡ.
06:41Cảm ơn cậu, Tri Hạ.
06:42Kỳ thí dư thấy bộ không khí trở nên căng thẳng,
06:44vội vã đứng ra xoa dịu.
06:46Được rồi,
06:46an nhiên còn cần nghỉ ngơi.
06:48Kỳ thí dư nói,
06:49rồi dẫn các bạn rời khỏi phòng bệnh.
06:50Loáng thoáng bên ngoài vẫn còn tiếng xì sầm.
06:53Lúc nãy nói lớp trưởng thật sự bị dù là vậy,
06:55mang thuốc như thế ra trước mặt mọi người
06:56cũng không ổn lắm đâu.
06:57Nhưng mà nữ thần Lâm là người chú đáo,
06:59tốt bụng,
06:59không thì lớp trưởng chẳng phải chịu thiệt sao
07:01trong phòng lúc này chỉ còn tôi và Lâm Tri Hạ.
07:03Cô ta khoanh tay,
07:04đứng đó nhìn tôi từ trên cao xuống.
07:06Hứa an nhiên,
07:07cậu đừng tưởng kỳ thí dư ở bên cậu là vì thương hại.
07:09Cô ta cười nhạt,
07:10nhẹ tay kéo cổ áo xuống
07:11để lộ những vết hôn đỏ rải rác trên cổ.
07:14Cậu không biết đúng không?
07:15Lúc cậu gọi cầu cứu,
07:16anh ấy đang bận rỗ tôi.
07:18Chúng tôi vừa cùng nhau trải qua
07:19một đêm ngọt ngào lần đầu tiên.
07:20Còn cậu thì sao?
07:22Nằm trong con hẻm dơ bẩn,
07:23bị cả chục gã đàn ông dày vò.
07:25Lần đầu tiên của cậu
07:26biến thành trò cười cho thiên hạ.
07:28Anh ấy ném điện thoại xuống gầm giường
07:29rồi bảo tôi.
07:30Con bé đó từ nhỏ đã được nuôi chiều quá mức,
07:32lần này cần phải dạy cho một bài học.
07:34Tôi biết rõ những gì họ đã làm,
07:36nhưng lòng vẫn không kìm được
07:37mà dâng lên một cơn giận.
07:38Tôi cố kìm nén,
07:39rồi bật cười.
07:40Nhưng kỷ thí dư nói
07:41anh ta sẽ cưới tôi,
07:42cả đời đối tốt với tôi.
07:44Còn cậu cả đời cũng chỉ là
07:45một tiểu tam đáng thương.
07:46Quả nhiên,
07:47sắc mặt lâm trí hạ lập tức thay đổi.
07:49Còn chưa kịp phản bác,
07:50thì kỷ thí dư đã quay lại phòng.
07:52Lâm trí hạ nhanh chóng rơm rớm nước mắt,
07:53tỏ vẻ tủi thân.
07:55Cô ta nếp vào lòng anh ta,
07:56thí dư,
07:57an nhiên hình như hiểu lầm tớ,
07:58tâm trạng không vui.
07:59Cô ta nũng nịu đấm nhẹ
08:00vào ngực anh ta một cái.
08:02Tớ chỉ sợ các cậu không hiểu chuyện,
08:03nên mới cố tình mua thuốc mang đến.
08:05Anh mau giải thích với cậu ấy đi.
08:07Kỷ thí dư nhìn tôi,
08:08lông mày cao lại.
08:09Trí hạ cũng chỉ có lòng tốt thôi,
08:10an nhiên,
08:11đừng nghĩ nhiều quá.
08:12Anh ta lại quay sang lâm trí hạ,
08:14giọng đầy dịu dàng,
08:14an nhiên cần nghỉ ngơi,
08:15để anh đưa em về trước nhé.
08:17Anh ta theo thói quen đứng dậy,
08:18định tiễn lâm trí hạ.
08:20Lâm trí hạ cũng như thường lệ,
08:21khoác lấy tay anh ta.
08:22Nhưng tôi đưa tay ra,
08:23nhẹ nhàng nắm lấy vạt áo của kỷ thí dư.
08:25Gương mặt tái nhật,
08:26khóe mắt đỏ hoe,
08:28nhìn mong manh,
08:28yếu ớt,
08:29đáng thương vô cùng.
08:30Thí dư,
08:31anh đừng đi có được không?
08:32Chẳng phải anh từng nói
08:33sẽ chăm sóc em cả đời sao?
08:35Kỷ thí dư dữ lại,
08:36ánh mắt đầy mâu thuẫn,
08:37do dự nói.
08:38An nhiên ngoan,
08:39anh chỉ đi một lát tôi ôm lấy vai mình,
08:40giọng run run.
08:41Nhưng em thật sự rất sợ thí dư,
08:43em có nên báo cảnh sát không?
08:45Tôi đang ngầm cảnh cáo anh ta,
08:46nếu anh đi,
08:47tôi sẽ báo công an.
08:48Đừng.
08:49Quả nhiên,
08:49kỷ thí dư hoảng hốt.
08:51Lần đầu tiên anh ta gạt tay lâm trí hạ ra,
08:59lâm trí hạ mở to mắt,
09:00định nói gì đó nhưng lại cố nuốt xuống.
09:02Chỉ cắn chặt môi đến đỏ ứng,
09:03vành mắt hoai đỏ,
09:04nhìn tôi chầm chầm đầy cam hận.
09:05Tôi chẳng nói gì.
09:07Chỉ hơi rụt người lại,
09:08rồi khẽ nếp vào lòng kỷ thí dư.
09:10Cười khẽ,
09:10không thành tiếng.
09:11Lâm trí hạ à vở kịch hay,
09:12giờ mới bắt đầu thôi.
09:14Tôi nằm viện suốt hơn nửa tháng.
09:15Trong khoảng thời gian đó,
09:16tôi sai vặt kỷ thí dư không ngừng nghỉ,
09:18gần như khiến anh ta chẳng còn thời gian
09:20ở bên lâm trí hạ.
09:21Sau khi trở lại trường học,
09:22các bạn trong lớp đều ngầm hiểu chuyện,
09:23không ai hỏi tôi thêm gì về bệnh tình nữa.
09:26Lớp 12 áp lực học tập cực lớn,
09:27cho dù có lời đồn gì đi nữa
09:28cũng sớm bị trôn vùi dưới đống bài kiểm tra và đề luyện.
09:31Chỉ có lâm trí hạ là sợ người ta không biết,
09:33cô ta cố tình mua một đống quà đặt lên bàn học của tôi.
09:36An nhiên, chúc mừng cậu xuất viện.
09:38Lần trước là lỗi của tớ.
09:39Xin lỗi nhé,
09:39mấy loại thuốc đó lẽ ra tớ nên đưa riêng cho cậu mới đúng.
09:42Cô ta mím môi,
09:43mỉm cười dịu dàng.
09:44Bạn bè xung quanh thì thầm với nhau.
09:46Trời ơi,
09:47đúng là tiểu thư giới thượng lưu từ Bắc Kinh,
09:48ra tay rộng rãi ghê,
09:49hình như là khăn Burberry với cả nước hoa mini đeo đó.
09:52Xinh đẹp mà còn tốt bụng nữa,
09:54rõ ràng là đưa thuốc giúp lớp trưởng mà,
09:55ai bắt cô ấy phải xin lỗi đâu.
09:57Tôi nghe mà chỉ muốn bật cười.
09:59Tiểu thư giới thượng lưu Bắc Kinh,
10:00vậy tôi là gì?
10:01Từ khi Lâm Trì Hạ chuyển đến,
10:03tuy cô ta cũng mặc đồng phục như bao người,
10:05nhưng thi thoảng vẫn cố tình khoác lên mình mấy món đồ thấp kỳ nhưng xa xỉ.
10:08iPhone đời mới nhất,
10:09vòng cổ Hermes,
10:10vòng tay Van Cleef và Appels đến tay nghe nghe bài tiếng Anh
10:12cũng phải là loại xe nhai sờ trục đầu.
10:14Thỉnh thoảng,
10:15còn rất hào phóng tặng các bạn vài món quà nhỏ.
10:17Cô ta chăm chút hình tượng kỹ lưỡng,
10:19ngày nào đến lớp cũng trang điểm kiểu mặt mộc giả.
10:21Học giỏi,
10:22ăn mặc sang trọng,
10:23tính tình thân thiện.
10:24Tự biến mình thành một hình mẫu bạch phú Mỹ điển hình nữ thần trong lòng cả trường.
10:27Nếu tôi không biết cô ta là con gái của gì vương người giúp việc nhà tôi
10:30có khi tôi cũng tưởng là con gái nhà quyền quý thật.
10:32Nhưng những thứ đó,
10:33cùng lắm cũng chỉ là phúc lợi nhân viên mà nhà tôi cấp cho người giúp việc.
10:36Tôi chẳng thèm liếc mắt lấy một cái.
10:38Chỉ ôn tập sách,
10:39mình cười dịu dàng nói,
10:40cảm ơn cậu,
10:41nhưng mình không thể nhận đâu.
10:42Với lại,
10:43bắt đầu từ hôm nay mình sẽ đổi chỗ ngồi rồi,
10:45cậu dọn bàn giúp nhé.
10:46Với tư cách là lớp trưởng và học sinh giỏi nhất hối,
10:48chuyện xin đổi chỗ với giáo viên chẳng có gì khó.
10:51Tôi thế chỗ lâm tri hạ,
10:52trở thành bạn cùng bàn mới của kỳ thí dư.
10:54Lâm tri hạ dọn bàn học rất chậm,
10:56nụ cười cũng cứng nhắc thấy rõ.
10:57Cô ta thỉnh thoảng lại tỏ vẻ ấm ức nhìn về phía kỳ thí dư.
11:00Nhưng kỳ thí dư không nói gì cả.
11:02Cuối cùng,
11:03lâm tri hạ dùng mớ quà của mình đổi được chỗ ngồi phía trước kỳ thí dư.
11:06Và bạn cùng bàn mới của cô ta cũng nhanh chóng xuất hiện.
11:09Tiếng chuông báo vào lớp vừa vang lên,
11:10thì cửa lớp đột nhiên bị ai đó đá bật ra.
11:13Một nam sinh bước vào lớp,
11:14mái tóc nhượng trắng nổi bật,
11:15khuyên tai lớp lành ánh sáng.
11:17Cả lớp im lặng trong chốc lát,
11:18sau đó bắt đầu xì xào bàn tán.
11:20Không phải là Giang Vũ trùng trường sao?
11:22Sao cậu ta lại đến đây?
11:23Tôi tưởng cậu ta bỏ học rồi cơ.
11:25Giang Vũ mà cũng đến lớp à?
11:27Phe này mấy em khóa dưới lại náo loạn cho xem.
11:29Thật chẳng hiểu mấy đứa thích kiểu lưu manh như vậy chỗ nào.
11:32Ăn mặc thế kia,
11:33tưởng đâu chuẩn bị debut làm idol luôn ấy,
11:35buồn cười thật sự.
11:36Giang Vũ coi như không nghe thấy gì cả.
11:38Cậu ta đi thẳng đến bên cạnh Lâm Tri Hạ,
11:40câu có nói.
11:41Tránh ra.
11:41Giang Vũ đến lớp mà chẳng mang theo cặp sách gì.
11:44Trong giờ học,
11:45cậu ta thẳng tay giật luôn sách của Lâm Tri Hạ để đọc.
11:47Lâm Tri Hạ không dám nổi giận,
11:49chỉ dám nhỏ nhẹ phản đối.
11:50Giang Vũ, đây là sách của tớ mà,
11:59cậu không phải học sinh giỏi sao.
12:01Mấy thứ trong sách chắc biết hết rồi.
12:03Tôi học rốt, tôi cần hơn.
12:04Lâm Tri Hạ liền viết giấy nhắn cầu cứu kỷ thị dư.
12:07Đây là kiểu trò chơi thương ngây tuổi học trò
12:08mà họ hay chơi khi còn là bạn cùng bàn.
12:10Nhưng khi cô ta vừa truyền mổ giấy ra sau,
12:12Giang Vũ đột ngột dơ tay lên.
12:14Thưa cô, Lâm Tri Hạ truyền giấy trong giờ học.
12:16Cả lớp bật cười rầm rĩ.
12:18Lâm Tri Hạ xấu hổ đến mức mắt đỏ hoe.
12:20Đến giờ nghỉ trưa, cô ta không chịu nổi nữa,
12:22bước đến nói.
12:23An nhiên, cậu có thể trả lại chỗ ngồi cho tớ không?
12:26Vô dĩ đây là chỗ của tớ mà.
12:28Cô ta nói cứ như thế tôi cướp chỗ của mình vậy.
12:30Kỷ thị dư ngồi cùng bàn với tôi bao nhiêu năm nay rồi.
12:33Chỉ vì Lâm Tri Hạ bám lấy anh ta,
12:34dùng đủ mọi chiêu trò nên mới chiếm được chỗ ngồi đó.
12:37Tôi khi ấy chỉ muốn yên ổn học hành nên nhường cho cô ta.
12:40Cái thứ tôi đã không cần nữa,
12:41sao lại có thể nói là vốn thuộc về cô ta?
12:43Miệng thì hỏi tôi,
12:44nhưng ánh mắt thì ẩn ý nhìn sang kỷ thị dư như cầu xin.
12:47Kỷ thị dư động lòng,
12:48định lên tiếng,
12:49nhưng nước mắt tôi đã nhanh hơn.
12:51Tôi nhẹ nhàng bám lấy tay áo kỷ thị dư,
12:53mím môi,
12:53dè giật nói.
12:54Thị dư,
12:55đừng đổi được không?
12:56Đêm hôm đó trong số những người đó cũng có kẻ đeo khuyên tai.
12:59Em sợ lắm ánh mắt xót xa của anh ta lập tức bị thay thế bởi sự dây dứt.
13:02Anh ta cắn răng,
13:03cuối cùng vẫn lên tiếng.
13:05Tri Hạ,
13:05cố nhịn một chút.
13:06Qua kỷ thi đại học là xong thôi.
13:08Lâm Tri Hạ xích chặt móng tay vào lòng bàn tay.
13:10Ánh mắt nhìn tôi gần như muốn trào ra sự oán hận.
13:13Vài ngày trước kỷ thi thử lần 2,
13:14một bài đăng nạc danh bất ngờ xuất hiện trên diễn đàn trường.
13:17Phút cực nóng,
13:18có thật 100%.
13:18Nước học bá nổi tiếng lớp 12 thác loạn ban đêm,
13:21sau khi say rượu bị cả chục người nhạt.
13:23Bài viết mô tả chi tiết thời gian,
13:25địa điểm hôm đó,
13:26còn có cả ảnh chụp lén tôi ngồi trong khu ghế VIP ở quán bà.
13:28Dù đã làm mờ mặt,
13:30nhưng thông tin được tiết lộ đủ để mọi người đón ra đó là tôi.
13:32Cả bài viết chẳng khác nào lột trần tôi giữa trốn đông người.
13:35Bình luận phía dưới lập tức bùng nổ.
13:37Ôi trời ơi,
13:37chẳng phải là người vừa nhập viện cách đây không lâu sao?
13:40Tôi cũng nghe nói rồi,
13:41nghe bảo hoa khôi lớp ấy đưa thuốc tránh thai với thuốc chống phơi nhiễm tận tay luôn.
13:44Trời ơi,
13:45vậy là thật hả?
13:46Thật hay không thì không biết,
13:47nhưng mà cô gái đó trông hiền lành,
13:49man ngoãn mà,
13:50sao có thể làm chuyện như vậy được?
13:51Chắc chắn là bị hại rồi.
13:53Đã đi ba thì còn ngoan gì nữa?
13:54Biết người biết mặt,
13:55khó biết lòng.
13:56Trời đất,
13:57mấy chục người lận á mà nếu thế sao không báo công an.
14:00Không báo cảnh sát thì chắc là tự nguyện thôi.
14:02Nếu là tôi,
14:03chắc xấu hổ không dám quay lại trường luôn,
14:04nghỉ học cho rồi.
14:05Không chỉ trên diễn đàn trường,
14:07điện thoại của tôi cũng bị ném tới tấp những tin nhắn trừ rùa và lăng mạ thô tục.
14:10Những người này thường còn gọi tôi là lớp trường,
14:12cười nói thân thiện,
14:13rồi lại ẩn danh thoải mái phỏng đoán,
14:14nhục mạ tôi chẳng chút thương xót.
14:16Tôi khóc hai ngày liền trước mặt kỳ thí dư.
14:25ẩn danh kia bị xóa sạch.
14:27Nhưng dù thế,
14:27tinh thần tôi vẫn bị ảnh hưởng nghiêm trọng trước kỳ thi thử lần hai.
14:30Trong mắt mọi người,
14:31điều đó hoàn toàn dễ hiểu.
14:33Ngày có điểm thi thử lần hai,
14:34lâm trì hạ không kiềm chế được.
14:36Dựa vào vị trí ngồi phía trước tôi,
14:37cô ta nhanh tay nhìn lướt bảng điểm của tôi trước cả tôi,
14:40hứa an nhiên xếp hạng toàn thành phố.
14:42153.
14:43Ánh mắt cô ta bừng lên một niềm vui không thể che giấu.
14:45Cô ta đưa phiếu điểm cho tôi,
14:47tỏ vẻ thương xót giả tạo,
14:48nói toáng lên.
14:49Ôi chào,
14:50an nhiên à,
14:51chắc là chuyện chức ảnh hưởng đến tâm lý thi cử của cậu rồi.
14:53Chỉ là thi thử thôi mà,
14:54đừng để tâm quá.
14:56Khóe miệng cô ta nhịn không nổi mà cong lên đầy dĩu cợt.
14:58Nhưng đến khi nhận phiếu điểm của chính mình,
15:00cô ta lại không nhịn được hết lên.
15:02Sao có thể như thế được?
15:03Rõ ràng hứa an nhiên không còn đứng nhất nữa mà.
15:05Đúng vậy,
15:06cô ta chỉ xếp thứ hai toàn thành phố.
15:08Cô ta không thể hiểu nổi.
15:09Rõ ràng tôi đã rớt khỏi vị trí số một,
15:11vậy tại sao cô ta vẫn là thứ hai?
15:13Mãi đến khi bảng vàng danh sách thứ hạng được dán lên bảng đen lớp học,
15:16khi nhìn thấy cái tên đứng ngay ngôi đầu bảng,
15:19Lâm Tri Hạ hét lên mất kiểm soát.
15:20Không thể nào.
15:21Sao có thể như vậy được?
15:23Trên bảng danh sách,
15:24ở vị trí thứ nhất,
15:25hai chữ đen đậm nổi bật.
15:26Giang Vũ.
15:27Giang Vũ cậu ấy có vẻ ngoài bắt mắt,
15:29ăn mặc như idol thật sự.
15:30Nhưng không được chọn làm nam thần trường là có lý do.
15:33Tinh khí của cậu ấy tệ lắm.
15:34Rất tệ.
15:35Nhưng Giang Vũ cũng không phải lúc nào cũng như thế.
15:37Hồi năm lớp 10,
15:38cậu ấy vẫn để tóc đen,
15:39chỉ là ít nói một chút thôi.
15:41Cậu là học sinh diện trợ cấp ra cảnh khó khăn.
15:43Ít giáo tiếp,
15:44mái tóc lòa xòa che gần hết đôi mắt.
15:46Đồng phục bạc màu vì giặt quá nhiều,
15:48nhưng lúc nào cũng sạch sẽ,
15:49phẳng phiêu.
15:50Tôi nhớ đến Giang Vũ,
15:51không phải vì cậu ấy nghèo,
15:52mà là vì cậu ấy từng là người duy nhất
15:54luôn bám sát tôi trong bảng xếp hạng
15:56ở vị trí thứ 2 toàn khối.
15:57Khoảng thời gian đó,
15:58tôi luôn trong trạng thái cảnh giác cao độ.
16:00Ngày nào cũng cắm đầu dài đề,
16:02sợ bị cậu ấy vượt mặt.
16:03Cho đến một ngày,
16:04Giang Vũ đột nhiên không đến trường nữa.
16:06Vào ngày mà Giang Vũ thậm chí còn không đến thi kỳ thi quan trọng,
16:09tôi không thể phủ nhận rằng mình đã thở vào nhẹ nhõm.
16:11Cảm giác nhẹ nhõm ấy khiến tôi thấy xấu hổ.
16:14Sau kỳ thi,
16:14giáo viên chủ nhiệm bảo tôi lớp trưởng
16:16mang bài tập kỳ nghỉ đến nhà Giang Vũ.
16:18Thầy thở dài,
16:18giọng đầy tiếc núi.
16:20Đứa trẻ như Giang Vũ,
16:21thật đáng tiếc.
16:22Tôi đến nhà Giang Vũ mới biết được sự thật.
16:24Người mẹ mất sớm,
16:25người cha nghiện cờ bạc,
16:26bà nội già yếu
16:26và một cậu thiếu niên gãy vụn.
16:28Nhà cậu ấy nằm trong một khu ổ chuột sữa lòng thành phố.
16:31Mấy tên cho vai nặng lãi chặn ngay trước cửa đòi nợ.
16:34Thầy tôi đến,
16:34tên đại ca xăm chỗ dẫn đầu cười nham hiểm.
16:37Ồ, còn có cả bạn gái nhỏ đến đưa bài tập cơ à?
16:40Giang Vũ lập tức đứng thẳng người.
16:41Cô ấy không liên quan.
16:43Tôi không quen biết gì cô ấy hết.
16:44Cậu ta chắn trước mặt tôi,
16:45cưng rắn hứng vài cú đấm.
16:47Cha cậu ta bỏ trốn,
16:48để lại khoản nợ 10 vạn.
16:50Không nhiều,
16:50nhưng đủ để nghiền nát một gia đình vốn đã tan nát.
16:53Mà đúng lúc đó,
16:54thứ tôi không thiếu nhất lại chính là tiền.
16:56Tôi thay cậu ta trả nợ,
16:57để vệ sĩ đuổi đám người kia đi.
16:59Toàn thân Giang Vũ dính đầy bùn đất,
17:00cắn môi,
17:01giọng khàn khàn.
17:02Tôi sẽ trả lại cho cậu.
17:03Tôi đưa bài tập kỳ nghỉ của giáo viên cho cậu ta,
17:05mỉm cười.
17:06Giang Vũ,
17:07thầy bảo cậu làm xong hết rồi khai giảng đi học lại.
17:09Giang Vũ hơi trần trừ,
17:11rồi lau vết bẩn trên tay,
17:12nhận lấy bài tập,
17:13cuối đầu không nói gì.
17:14Nhưng khi quay lại trường,
17:15cậu ấy đã nhụm tóc,
17:16phỏ khuyên tai.
17:17Cậu bắt đầu ngủ gật trong lớp,
17:19cút tiết,
17:19đánh nhau,
17:20hút thuốc.
17:21Từ một học sinh giỏi nghèo khó,
17:22Giang Vũ biến thành một kẻ cá biệt trùm trường.
17:25Hơn một học kỳ trôi qua,
17:26chẳng còn ai nhớ đến cậu ấy từng là á khoa của khối.
17:28Cho đến bây giờ,
17:29Lâm Tri Hạ chuyển trường giữa trường,
17:31nên càng không thể biết chuyện này.
17:33Không thể nào.
17:34Chắc chắn là gian lận.
17:35Cô ta như vừa tìm ra lời giải,
17:36hét lên.
17:37Chắc chắn là do ngồi cùng bàn với tôi nên mới chép bài được.
17:40Một vài bạn học tỏ vẻ bối rối.
17:42Nhưng vị trí thi thử lần 2 là bốc thăm ngẫu nhiên
17:44mà cô ta không chịu bỏ qua,
17:45nhất quyết đòi báo cáo Giang Vũ gian lận.
17:47Điểm thi của Giang Vũ đúng là trên lịch khá nhiều
17:49so với thành tích thường ngày.
17:50Cộng thêm hình tượng bất hảo trong 2 học kỳ gần đây
17:52khiến giáo viên và ban giám hiệu lập tức chú ý.
17:54Nhưng dù điều tra lại camera phòng thi
17:56hay chấm phúc hảo,
17:57vẫn không tìm ra bất cứ điểm bất thường nào.
17:59Cuối cùng, chuyện cũng bị dẹp sang một bên.
18:01Một tuần sau,
18:02Giang Vũ trở lại trường với gương mặt đầy vết bầm tím.
18:05Cậu ta lại trở về như trước ngủ trong lớp,
18:06nộp bài trắng khi thi.
18:08Khiến bạn bè sợ hãi,
18:09thầy cô thì giận mà bất lực.
18:11Nhưng tôi lại nhìn thấy Lâm Tri Hạ nét vào lòng kỳ thí dư
18:13trong phòng học trống sau giờ tan học.
18:15Thí dư, tên nghèo hèn đó thật đáng ghét.
18:17Vất vả lắm an nhiên mới không tranh giành với em nữa,
18:19thì hắn lại xuất hiện.
18:20Giọng kỳ thí dư lạnh nhạt, đầy khinh miệt.
18:22Anh đã cho người dạy dỗ nó rồi.
18:24Bà nội nó bị suy thận giai đoạn cuối,
18:26nó thì chịu được đòn,
18:27nhưng bà nó thì sao?
18:28Nó phải đến mấy chỗ bẩn thiểu đó kiếm tiền,
18:30bà cụ chịu nổi không?
18:32Lâm Tri Hạ nhìn tôi qua khai cửa,
18:33cười đắc ý.
18:34Cô ta khoác tay lên vai kỳ thí dư,
18:36làm bộ thân mật ghé môi lên má anh ta.
18:38Thí dư, anh đúng là tốt quá đi.
18:40Nhưng kỳ thí dư không hiểu sao lại tỏ ra mất kiên nhẫn,
18:42quay mặt tránh đi nụ hôn của cô ta.
18:44Tôi đẩy cửa bước vào đúng lúc,
18:46ánh mắt đầy khó tin nhìn họ.
18:47Thí dư hai người nước mắt tôi lập tức dâng đầy trong mắt,
18:57Từ đó, tôi bắt đầu tránh mặt kỳ thí dư.
19:00Dù anh ta có giải thích ra sao,
19:01tôi vẫn giữ vẻ lạnh nhạt, đau buồn.
19:04Hai tuần trước kỳ thi đại học,
19:05trường cho nghỉ để học sinh tự ôn ở nhà.
19:07Tôi dứt khoát đóng cửa không ra ngoài.
19:09Cho đến hai ngày trước kỳ thi,
19:10một loạt ảnh kỳ thí dư bị cảnh sát áp giải bất ngờ
19:12xuất hiện trên diễn đàn trường.
19:13Phốt nóng hổi có thật 100%.
19:15Một số học sinh lớp 12 vì tranh giành thành tích thi đại học
19:17mà thuê người đánh bạn, bị cảnh sát tới tận nhà bắt giữ.
19:20Trong bài đăng còn có cả ảnh Lâm Tri Hạ bị dẫn đi.
19:23Dù đã làm mờ mặt,
19:24nhưng ai quen họ cũng nhận ra ngay lập tức.
19:26Cộng đồng học sinh lập tức dậy sóng.
19:28Trời ơi, chơi lớn vậy hả?
19:30Có ai biết chi tiết không?
19:31Khoan có phải có liên quan đến vụ nhặt xác xe xỉn hồi trước không?
19:34Chẳng lẽ là do hoa khôi và nam thần thuê người gây ra?
19:36Không thể nào cảnh sát đến tận nhà rồi
19:38thì chắc chắn là có bằng chứng rõ ràng nhỉ.
19:40Vãi thật, tưởng đâu là cặp đôi hoàn hảo,
19:42ai ngờ lại là cặp đôi tội phạm.
19:44Căng quá, giờ bị khui ra rồi thì còn được thi đại học nữa không?
19:47Ngày thi đại học,
19:48kỳ thi Dư và Lâm Tri Hạ vẫn đúng giờ bước vào phòng thi.
19:51Chỉ là sắc mặt cả hai đều trắng bệch,
19:53mệt mỏi dã rời.
19:54Mặc dù trước kỳ thi có biến cố lớn,
19:55nhưng điểm dự đoán của Lâm Tri Hạ vẫn không thấp.
19:58Mấy hôm nay, ngay cả dì vương mẹ của cô ta,
20:00khi đến làm việc nhà tôi cũng trông đầy vẻ đắc ý.
20:02Dì biết tôi cũng thi năm nay.
20:04Khi nghe tôi nói điểm dự kiến khoảng 700,
20:06dì liền chen và khoe.
20:07Ui, tôi không giành mấy cái này đâu,
20:09nhưng con gái tôi nó đoán được tận 730 mấy lận.
20:12Năm ngoái thủ khoa hình như cũng chỉ tầm đó thôi nhỉ.
20:14Mẹ tôi và tôi chỉ mình cười,
20:16không nói gì thêm.
20:17Nhưng sau đó, tôi lại nghe thấy dì vương gọi điện buôn chuyện sau lưng với người nhà.
20:21Trời ơi, nhà giàu đúng là khinh người.
20:23Con gái mình điểm thấp,
20:24nghe nói con mình thi cao cái là mặt biến sắc,
20:25cười như không cười, một câu chúc mừng cũng không thèm nói.
20:28Ganh ghét rõ mùi một.
20:30Hồi đó tưởng bà chủ tốt bụng cho con mình chuyển trường,
20:32còn định thi xong cảm ơn người ta nữa chứ,
20:34giờ nghĩ lại chắc khỏi luôn.
20:35Người ta đâu thèm dây vào nhà mình,
20:37chờ đó xem, sau này con mình thành đạt rồi,
20:39đến muốn bữa đỡ cũng chẳng được đâu.
20:41Đến ngày có điểm thi đại học,
20:42Lâm Tri Hạ bao chọn một sảnh lớn trong khách sạn sang trọng,
20:44mời cả lớp đến dự tiệc mừng đỗ đại học.
20:47Trong nhóm lớp,
20:47mọi người đã bàn trước rằng sẽ cùng tra điểm ngay tại bàn tiệc.
20:50Lâm Tri Hạ nóng lòng chờ đợi khoảnh khắc tỏa sáng của mình,
20:52muốn được tất cả chú ý đến.
20:54Bữa tiệc xa hoa này quả nhiên đã khiến những ồn ào trước đó lắng xuống.
20:57Các bạn học nhau nhau tán thử.
20:59Không hổ danh là tiểu thư giới thượng lưu Bắc Kinh,
21:01ra tay đúng là hoành tráng.
21:02Chuyện trước đúng là hiểu lầm thôi nhỉ.
21:04Con gái nhà quyền quý ai lại phải tự mình ra tay làm mấy việc dơ bẩn đó chứ.
21:08Chắc là nên công khai thân phận hoa khôi trường rồi ha.
21:10Nghe nói hôm nay mẹ cô ấy cũng đến.
21:12Trời ơi, đây chắc là lần đầu tiên trong đời tôi được gần người tầm cỡ thế này.
21:15Quả nhiên, dì Vương cũng tới.
21:17Khác hẳn với bộ đồng phục người giúp việc thường mặc ở nhà tôi,
21:20hôm nay dì ấy khoác lên người một bộ váy cao cấp không vừa người,
21:22đeo trang sức lấp lánh chẳng hợp chút nào,
21:24phấn nền dày cột trên mặt.
21:25Vừa bước vào, dì lập tức được các bạn học súng lại chào hỏi,
21:28cảm ơn dối dít.
21:29Dì Vương ra dáng quý phu nhân,
21:31khi được hỏi đến thân thế,
21:32cố tình tỏ vẻ mơ hồ rồi nói.
21:34Con bé nhà tôi tiểu hạ từ nhỏ đã được nuôi như công chúa.
21:37Thế là danh hiệu tiểu công chúa Bắc Kinh của Lâm Tri Hạ chính thức được củng cố.
21:40Không khí quanh đó lập tức tràn ngập ánh nhìn ghen tị và những lời tán dương.
21:43Lâm Tri Hạ kêu hãnh ngẩn cao đầu,
21:45tận hưởng cảm giác được mọi người tung hô như nữ thần.
21:47Thấy tôi, cô ta cố tình lớn tiếng.
21:49Nói mới nhớ, lớp trưởng trước giờ vẫn luôn là thủ khoa toàn khối đó,
21:52hay là chúng ta bắt đầu tra điểm từ bạn ấy nhé.
21:54Dì Vương nhìn thấy tôi,
21:56sắc mặt thoáng chốc lộ vẻ bối rối.
21:57Nhưng nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác,
21:59điểm thi của tôi không bị ẩn,
22:01vừa tròn 700 điểm.
22:02Không thấp, nhưng cũng kém nhiều so với phong độ thường ngày của tôi.
22:05Các bạn trong lớp đều tỏ ra tiếc nuối,
22:07còn dì Vương thì cười tươi như hoa.
22:09Học hành ấy à, cuối cùng vẫn là do năng khiếu quyết định.
22:12Có người học bao nhiêu năm,
22:13đổ bao nhiêu tiền của vào, cuối cùng vẫn chẳng ra gì.
22:16Lâm Tri Hạ giả vờ ngạc nhiên,
22:17che miệng, không ngờ lớp trưởng lại tụt nhiều điểm thế này,
22:20chắc chắn là do chuyện trước ảnh hưởng tâm lý rồi.
22:22Cũng phải thôi,
22:23con gái mà gặp chuyện kiểu đó thì tổn thương cơ thể rất lớn
22:25lớp trưởng đã đi khám lại chưa?
22:27Có phải bị bệnh gì rồi nên tinh thần mới xa suốt vậy không?
22:30Tôi không đáp lại gì,
22:31chỉ lặng lẽ ngồi nhìn từng người tra điểm sau người vui kẻ buồn.
22:34Kỳ thi dư mặt mày tái mét.
22:35Anh ta bị ảnh hưởng quá nhiều trước kỳ thi,
22:37kết quả tệ đến mức xích không đủ điểm xét đại học.
22:39Còn phần điểm của Lâm Tri Hạ lại để chống.
22:41Bạn bè xung quanh thi nhau chúc mừng.
22:43Ngành học cô ta đăng ký là một ngành hot thuộc top đầu,
22:46năm nay chỉ tuyển duy nhất một suất ngoại tỉnh.
22:48Trước đó giáo viên còn khuyên cô ta đừng liều quá.
22:50Nhưng cô ta đã đánh cực tất cả,
22:51loại bỏ hết đối thủ và thắng lớn.
22:53Lâm Tri Hạ rãng rỡ đứng giữa vòng vây bạn bè.
22:56Ngởng đầu nhìn tôi với vẻ kẻ thắng cuộc.
22:58Điện thoại của giáo viên vang lên.
22:59Người gọi đến là từ văn phòng tuyển sinh của một trường đại học hàng đầu.
23:02Dì Vương lập tức nhắc giáo viên bật loa ngoài.
23:04Giọng nói từ đầu dây bên kia vang lên,
23:06khiến cả sảnh tiệc sôi trào.
23:08Xin hỏi có phải là thầy Lưu của lớp 12A trường nhất trung thành phố không?
23:11Xin chúc mừng, lớp của thầy có 2 học sinh được nhận vào chương trình tuyển sinh đặc biệt của trường chúng tôi.
23:16Lâm Tri Hạ nín thở, gương mặt đầy phấn khích.
23:18Xin chúc mừng bạn Giang Vũ.
23:20Bạn ấy là thí sinh có điểm số cao nhất toàn thành phố.
23:22Do Giang Vũ không đăng ký số điện thoại,
23:24chúng tôi sẽ đến tận nơi thăm nhà.
23:25Xét hoàn cảnh gia đình của bạn ấy,
23:27xin thầy Lưu nhất định chuyển lời rằng
23:29Giang Vũ không cần lo lắng gì về vấn đề tài chính.
23:31Cả khán phòng im phang phát.
23:33Giang Vũ đang ngồi trong góc, lập tức ngẩn đầu lên,
23:35ánh mắt bàng hoàng.
23:37Trong chấp mắt, một giọt nước mắt lấp lánh lan dài trên má cậu ấy.
23:40Tôi không để ý đến ánh mắt người khác,
23:42mỉm cười, vỗ tay nói với cậu ấy.
23:44Chúc mừng cậu.
23:45Giang Vũ nhìn tôi thật sâu.
23:46Cảm ơn.
23:47Sắc mặt Lâm Tri Hạ cứng đờ, gượng gạo cười hỏi.
23:50Vậy thầy ơi, người còn lại là ai ạ?
23:52Giọng nói từ điện thoại mang theo tiếng cười vui vẻ.
23:54Là bạn hứa an nhiên người đã được tuyển thẳng của lớp các em.
23:57Bạn ấy vừa đúng 700 điểm, kiểm soát điểm số rất hoàn hảo.
24:00Kỳ thí dư lập tức ngẩn đầu nhìn tôi, mặt trắng bệch.
24:02Lâm Tri Hạ thì như không tin nổi.
24:04Cô ta giật phát lấy điện thoại từ tay giáo viên,
24:06lớn tiếng hỏi, vậy còn em thì sao ạ?
24:08Điểm của em cũng bị ẩn cơ mà.
24:10Xin lỗi, bạn là.
24:12Lâm Tri Hạ vội vàng báo tên mình.
24:13Nhưng đầu dây bên kia bỗng trở nên lạnh nhạt hẳn.
24:15À, thì ra là bạn Lâm Tri Hạ.
24:18Rất tiếc, bạn không đủ điều kiện để được tuyển sinh vào trường chúng tôi.
24:21Lâm Tri Hạ chết xứng tại chỗ.
24:22Cô ta xếp chặt điện thoại trong tay, hét lên như hóa điên.
24:25Tại sao?
24:26Rõ ràng em cũng trong top 50 mà.
24:28Tại sao các người không chọn em?
24:30Như sực nhớ điều gì, cô ta quay sang chỉ vào Giang Vũ, gào lên.
24:33Các người không biết gì đâu.
24:35Giang Vũ là một tên con đồ.
24:36Điểm số đó chắc chắn là gian lận.
24:38Em muốn tố cáo cậu ta.
24:39Trước kia cậu ta học rất kém.
24:41Xin lỗi, điều đó không nằm trong phạm vi thẩm tra của chúng tôi.
24:44Cuộc gọi bị dứt khoát cút máy.
24:46Lâm Tri Hạ vẫn chưa chịu dừng.
24:47Thầy ơi, em muốn tố cáo Giang Vũ ra lận ngay bây giờ.
24:51Thầy chủ nhiệm thoáng lúng túng.
24:52Giữa sự im lặng ngột ngạt, Giang Vũ bất ngờ cất tiếng.
24:55Thầy ạ, em trước kia lười học.
24:56Làm bài trắng là vì bị bạn Kỳ Thí Dư và bạn Lâm Tri Hạ đe dọa.
24:59Em có bằng chứng.
25:01Cậu lấy ra một chiếc máy ghi âm.
25:02Trong đó vang lên âm thanh và chạm hỗn loạn.
25:04Sau đó là giọng Kỳ Thí Dư.
25:06Giang Vũ đúng không?
25:07Biết vì sao bị đánh không?
25:09Vì mày dám giành vị trí số một của người khác.
25:11Tiếp đó là những âm thanh đấm đá.
25:12Xe lẫn với giọng khinh khỉnh của Kỳ Thí Dư.
25:15Một thằng nghèo rất mồng tơi mà cũng đòi ngạo nghĩ.
25:17Mày thì chịu đòn được đấy.
25:18Nhưng bà nội mày bị suy thận thì sao?
25:20Không biết bà có chịu được không nhỉ?
25:22Biết điều thì biến khỏi bảng thành tích đi.
25:24Trong lớp không ai lên tiếng.
25:25Nhưng mọi ánh mắt đều rồn về phía Kỳ Thí Dư ngỡ ngàng,
25:27phẫn nộ, ghê tẩm.
25:29Sắc mặt Kỳ Thí Dư liên tục thay đổi.
25:30Cuối cùng cũng nổi giận buông xuôi.
25:32Phải là tôi thuê người đấy.
25:34Nhưng tôi chỉ định dọa cho nó sợ thôi.
25:35Ai bảo cậu ta yếu bóng vía?
25:37Và lại cho dù ai ở đây biết thì sao?
25:39Trong lớp này ai sẽ đứng về phèm một thằng con đồ như cậu ta chứ?
25:42Nghe đến đây, cuối cùng tôi cũng lại nhạt lên tiếng.
25:45Nếu không phải cả lớp đều biết,
25:46mà là cả mạng xã hội thì sao?
25:48Tôi như người, để lỗ chiếc camera nhỏ được giấu bên hông ghế.
25:51Đúng vậy, từ đầu tôi đã bật livestream.
25:53Mà lúc này, kênh phát trực tiếp đã bị cư dân mạng cày nát.
25:56Kỳ Thí Dư ngồi bệt xuống ghế, toàn thân lạnh toát mồ hôi.
25:59Lân Chi Hạ hét lên lao đến định tắt livestream,
26:01nhưng bị các bạn học giữ lại.
26:03Trên màn hình livestream, dòng bình luận cuồng cuộn hiện lên.
26:05Tiểu công chúa Bắc Kinh mà như vậy á?
26:07Buồn cười ghê.
26:08Tôi học cùng trường, không phải lần đầu hai người này hại học sinh giỏi đâu.
26:12Trước đó nạn nhân là lớp trưởng lớp họ đấy.
26:17Kỳ thi thử lần hai là giang vũ, hai người họ lại đổi mục tiêu.
26:20Buồn cười thật sự, học rốt thì luyện tập nhiều vào,
26:23dùng mấy chiêu trò dơ bẩn để chèn ép người khác thì có gì hay.
26:25Hai đứa này chưa bị bắt à?
26:27Đây là kỳ thi đại học đấy.
26:29Pháp luật đâu rồi?
26:30Dì Vương cũng bắt đầu hoảng loạn, xông lên định tắt tôi, giận dữ quát.
26:33Rõ ràng là mày thi không bằng con tao.
26:35Giờ lại dùng thủ đoạn bẩn thiểu hám hại con bé, bôi nhọ danh tiếng nó.
26:38Sốt tuyển đó chắc chắn là nhà mày bỏ tiền mua.
26:41Đúng lúc đó, cửa đại sảnh bị mở tung.
26:43Mày dám động đến con gái tao thử xem.
26:45Giọng nói quen thuộc vừa vang lên,
26:47dì Vương đang định làm loạn bỗng như bị rút hết khí lực,
26:49khuyệu thẳng xuống nất.
26:50Mẹ tôi mang giày cao gót, dẫn theo vài cảnh sát bước vào.
26:53Bà chỉ thẳng vào dì Vương.
26:55Thưa các anh công an, đây là người giúp việc nhà tôi.
26:57Chính bà ta đã trộn đồ trong nhà tôi.
26:59Trên người bà ta, bộ váy và trang sức cộng lại chỉ giá cả triệu.
27:02Dì Vương mặt cắt không còn giọt máu,
27:04việc một tiếng, quy gối xuống đất, vừa khóc vừa cầu xin.
27:07Không phải đâu, không phải đâu,
27:08phu nhân, tôi chỉ chỉ mượn tạm thôi.
27:11Tôi chỉ muốn ăn mặc cho tử tế để đến dự tiệc mừng con gái.
27:13Tôi thật sự không có ý lấy trộn đâu,
27:15thấy mẹ tôi không đói hoài.
27:16Bà ta quay sang bò tới chỗ tôi, nắm lấy chân tôi.
27:19Tiểu thư, cô nói giúp tôi đi mà.
27:21Xin cô hãy giúp tôi xin phu nhân một tiếng.
27:23Lúc trước chính cô là người nói giúp để con tôi được chuyển trường cơ mà.
27:26Mẹ tôi lập tức bước tới ôm chặt lấy tôi,
27:28giọng lại bằng.
27:29Đừng chạm vào con gái tôi.
27:30Mấy người đã hại con bé như thế,
27:32tưởng tôi không biết chắc.
27:33Người làm, trời nhìn.
27:34Làm chuyện xấu thì sớm muộn cũng phải chịu sự trừng phạt của pháp luật.
27:37Hình tượng tiểu thư giới thượng lưu mà Lâm Tri Hạ giày công xây dựng
27:40hoàn toàn sụp đổ trước mắt mọi người.
27:42Sắc mặt cô ta trắng bệch, cả người run rảy.
27:44Giờ cô ta mới nhận ra mẹ mình,
27:46hóa ra chỉ là người giúp việc trong nhà tôi.
27:48Các bạn học xung quanh thi nhau bàn tán, gì cơ.
27:50Diễn suốt cả năm trời làm tiểu thư nhà giàu,
27:52ai ngờ lại là con giúp việc.
27:54Trời ơi, vậy ra lớp trưởng mới là tiểu thư thật,
27:56mà còn khiêm tốn không khoe mẽ.
27:58Buồn cười thật sự, hóa ra Lâm Tri Hạ luôn mượn danh của hứa an nhiên.
28:01Vậy nên trước giờ toàn là do cô ta cố ý bị chuyện hạ thấp lớp trưởng đúng không?
28:05Rồi còn diễn trò tặng công chúa Bắc Kinh bàn quà bé xíu,
28:07diễn cũng quá sâu rồi đó.
28:09Lớp trưởng mới là đại gia ngầm,
28:10còn kỷ thí dư lúc trước lại quay ra bám lấy Lâm Tri Hạ nhục thật.
28:13Kỷ thí dư như bị xét đánh,
28:15ngơ ngác ngẩn đầu lên nhìn tôi.
28:17Anh ta chưa bao giờ biết rõ về gia cảnh thật sự của tôi.
28:19Năm tôi 6 tuổi,
28:20từng bị bắt cóc một lần.
28:22Từ sau vụ đó,
28:23gia đình tôi lập tức chuyển nhà,
28:24cũng không bao giờ công khai bất kỳ thông tin nào liên quan đến tôi nữa.
28:27Tôi sống như một học sinh bình thường có điều kiện,
28:29luôn giữ thái độ khiêm tốn, kín đáo.
28:31Gia đình còn sắp xếp nhiều vệ sĩ luôn âm thầm bảo vệ tôi từ xa.
28:34Ngoại trừ người nhà tôi,
28:35không một ai biết điều đó.
28:37Kỷ thí dư ngẩn người một lúc lâu,
28:38mới thì thầm.
28:40A nhiên anh không biết em tôi chẳng thèm để tâm đến anh ta.
28:42Cứ thế nhìn anh ta và mẹ con Lâm Tri Hạ bị cảnh sát đưa đi.
28:45Nhờ sức nóng từ buổi livestream và chuyện thủ khoa kỷ thi đại học,
28:48sự việc nhanh chóng lan rộng,
28:49trở thành đề tài gây tranh cãi lớn trên mạng xã hội.
28:52Và tất nhiên,
28:52bị xử lý nghiêm túc.
28:54Ngoài bản ghi âm của Giang Vũ,
28:55tôi còn nắm trong tay những bằng chứng khác
28:56về việc Kỷ thí dư thuê người hãm hại tôi.
28:58Đêm hôm đó là Giang Vũ chủ động đến tìm tôi.
29:01Cậu ấy chặn tôi ở cánh cửa phía sau,
29:03lối dẫn vào con hành kia,
29:04nắm chặt cổ tay tôi, kéo tôi lại.
29:06Hứa an nhiên, đừng đi về phía đó.
29:08Nhưng cậu ấy lại bị vệ sĩ của tôi ấn ngã xuống nất.
29:11Giang Vũ gắng gượng ngừng đầu,
29:12đôi mắt đen lấy ánh lên vẻ lo lắng,
29:14giọng vội vã.
29:14Có người đã bỏ tiền muốn ra tay với cậu tôi thẳng nhiên ngắt lời cậu ấy.
29:18Tôi biết.
29:19Giang Vũ sững sờ trong giây lát,
29:20rồi cúi đầu, không nói thêm gì nữa.
29:22Tôi bật cười.
29:23Đá nhẹ vào người Giang Vũ đang quỳ dưới đất.
29:25Còn cậu, không đi học,
29:27lại nhận mấy việc kiểu này sao?
29:29Cậu muốn đi theo tôi làm việc không?
29:30Giang Vũ mím môi.
29:31Tôi nợ cậu đã đủ nhiều rồi.
29:33Tôi cúi mắt, đưa tay về phía cậu ấy.
29:35Giang Vũ, tôi cho cậu một cơ hội cùng tôi,
29:37quay lại đỉnh cao.
29:39Cậu ấy ngẳng phát đầu lên,
29:40ánh mắt lóe lên ngọn lửa khao khát cháy bỏng.
29:42Được.
29:43Tối hôm đó, Giang Vũ đã lấy được bằng chứng
29:44kỳ thí dư thuê người hại tôi.
29:46Sau đó, tôi cải trang xuất hiện trước mặt kỳ thí dư.
29:49Về sau, tôi giúp Giang Vũ thanh toán
29:51toàn bộ chi phí điều trị cho bà nội.
29:53Gia lệnh cho cậu ấy quay lại trường học,
29:54giành lại vị trí số 1 từ tay Lâm Tri Hạ.
29:56Thời gian đó, tôi giả vờ nằm viện,
29:58mỗi ngày đều theo sát tiến độ ôn tập của Giang Vũ.
30:01Nếu Lâm Tri Hạ đã dám dùng thủ đoạn bẩn thiểu
30:02để giành lấy vị trí đầu bảng,
30:03thì tôi tuyệt đối sẽ không để cô ta đạt được mục đích.
30:06Tôi muốn cô ta hiểu,
30:07dù không có tôi,
30:08cũng sẽ có người khác thay tôi đứng ở vị trí ấy.
30:10Lâm Tri Hạ, với mấy trò mưu mẹo nhỏ nhen đó,
30:13mãi mãi không thể trở thành số 1.
30:15Không có gì khiến một người tuyệt vọng hơn
30:16việc nhìn thấy hy vọng trước mắt,
30:17rồi lại bị chính tay người khác đập lát.
30:19Xếp hạng 2 trong kỳ thi thử thứ 2,
30:21quả nhiên khiến cô ta phát điên.
30:23Và đúng như tôi đoán,
30:24kỳ thi dư lại ra mặt thay cô ta,
30:25tìm đến Giang Vũ.
30:27Đó lại trở thành một bằng chứng phạm tội mới.
30:29Còn tôi, trước kỳ thi đại học,
30:31đã mang một phần chứng cứ đi báo cảnh sát.
30:33Coi như đáp lễ cho bài đăng bẩn thiểu
30:34mà Lâm Tri Hạ tung lên diễn đàn trường trước kỳ thi thử lần 2.
30:37Muốn chơi đòn tâm lý à?
30:38Vậy thì chơi tới cùng.
30:40Còn việc vì sao cô ta thi không tệ
30:41mà chẳng nhận được bất kỳ cuộc gọi chúng tuyển nào?
30:43Là bởi vì phòng tuyển sinh của các trường top đầu
30:45đã âm thầm điều tra lý lịch sớm biết rõ tất cả những gì cô ta đã làm.
30:49Giờ đây dư luận lại bùng nổ.
30:50Cả mạng xã hội dấy lên làn sóng phản đối
30:51các hành vi cạnh tranh ác ý trong học đường.
30:54Thế nên chẳng có trường đại học hàng đầu nào
30:55dám mạo hiểm danh tiếng để tuyển một người như cô ta nữa.
30:58Rõ ràng có thành tích không tồi
30:59nhưng cô ta lại không chọn đi con đường chính đáng.
31:01Gặp đối thủ giỏi hơn,
31:02không nghĩ đến chuyện nỗ lực vươn lên bằng thực lực
31:04mà lại đi dùng thủ đoạn bẩn thiểu trì
31:06để giành lấy danh hiệu và xuất tuyển.
31:07Tính toán, hãm hại,
31:09trả đạp lên những người xuất sắc hơn mình.
31:11Kết cục, ác giả ác báo.
31:12Dì vương vì trụng cấp số tài sản quá lớn
31:14không tránh khỏi án phạt hình sự.
31:16Kỳ thí dư bị tạm giam,
31:17lâm tri hạ bị xử lý với vai trò đồng phạm.
31:19Nhà họ kỳ tìm đến gia đình tôi,
31:21muốn thương lượng hòa giải.
31:22Nhưng ba mẹ tôi thẳng thừng từ chối.
31:24Không cha mẹ nào có thể chấp nhận
31:25chuyện con gái mình bị người khác hãm hại, làm nhục.
31:28Lần cuối tôi gặp lại kỳ thí dư,
31:29trong mắt anh ta quầng thâm rõ rệt,
31:31gây sọt đi rất nhiều.
31:32Không còn bóng dáng nam thần học đường phong độ ngày nào.
31:35Ánh mắt anh ta nhìn tôi đầy cầu xin,
31:36an nhiên, là anh sai rồi anh cứ nghĩ mình thích lâm tri hạ.
31:39Nhưng khi em thật sự gặp chuyện,
31:41anh mới nhận ra người anh luôn yêu là em.
31:43Chỉ là em chưa bao giờ làm nũng với anh,
31:45anh chỉ muốn em để ý đến anh nhiều hơn một chút
31:46nghe vậy tôi chỉ thấy buồn nôn.
31:48Tôi bật cười lạnh lùng.
31:49Kỳ thí dư, nếu cái gọi là thích của anh
31:51là thuê người làm nhục người mình yêu,
31:52thì thứ tình cảm đó cứ để pháp luật phán xét đi.
31:55Tôi say người dưới đi, không ngoảnh lại.
31:57Khai giảng năm học mới,
31:58tất cả đều bắt đầu lại từ đầu.
32:00Giang Vũ lại trở thành bạn cùng lớp với tôi.
32:02Cậu ấy đã nhụm lại tóc đen,
32:04các kiểu gọn gàng sáng sủa,
32:05không còn trốn học nữa.
32:07Thấy tôi, Giang Vũ khẽ mỉm cười,
32:09như ánh nắng xuyên qua tầng mây,
32:10xua tan sương mù.
32:11Hứa an nhiên, cảm ơn cậu.
32:13Từ giờ, tớ cũng sẽ cố gắng,
32:15từng bước từng bước,
32:16tiến đến bên cạnh cậu.
32:17Tôi nhớ mày, đáp lời thả nhiên,
32:19vậy thì tôi chờ xem.
32:20Ngoài cửa sổ,
32:21nắng rực rỡ dọi khắp sân trường.
32:23Con đường trước mắt rộng mở,
32:24tương lai đầy hứa hẹn.

Được khuyến cáo