- 9/6/2025
Truyện Audio Hay || Bác Sĩ Hàng Xóm Không Chỉ Giỏi Y Mà Còn Giỏi Yêu || Thiên Thần Dắt Truyện
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Nhà bên mới chuyển đến một bác sĩ nam lạnh lùng, cấm rục, hoàn toàn đúng gu thẩm mỹ của tôi.
00:05Tôi không kiềm được, chém chép giật tưng tưng nên nửa đêm bày mưu quyến rũ anh ta.
00:10Vừa mở cửa phòng, trên đầu đã vang lên một loạt.
00:13Bình luận bay.
00:14Nữ chính, đồ mê trai mù quáng kia.
00:16Anh ta không phải kiểu hoa cao không với tới đâu, trong phòng ngủ rán đầy ảnh của cô đấy, ban đêm còn vừa nhìn ảnh cô vừa tự xử.
00:23Đừng để anh ta vào nhà, trong túi anh ta có hơn chục chiếc camera siêu nhỏ, vào là sẽ lắp đầy nhà cô 360 độ không góc chết.
00:31Thợ săn cao cấp thường xuất hiện với dáng vẻ con mồi.
00:34Nữ chính tưởng mình đang quyến rũ nam chính, thật ra là nam chính đang câu nữ chính.
00:38A a chết mất, sao cuốn này lại là kết xe.
00:41Nam chính của tôi, vừa đẹp vừa mạnh vừa điên, một con chó điên không có cảm giác an toàn.
00:46Tôi âm thầm kéo lại dây váy ngủ mà mình cố tình buông lời.
00:50Nhớ ra là tôi cũng biết sửa máy nước nóng, nửa đêm rồi không dám phiền bác sĩ phó nữa.
00:55Phó thăng hơi hé mắt, em chắc chứ.
00:57Tôi vừa đáp vừa lấy tay che cổ áo ngủ, chắc chắn, tuyệt đối chắc chắn.
01:02Ánh mắt của phó thăng lướt từ má tôi xuống ngực, chưa đến một giây đã thu về.
01:06Vì muốn quyến rũ anh ta, tôi cố tình mặc chiếc váy ngủ gợi cảm dây mảnh, cổ rẻ sâu, hở lưng, rẻ tà cao.
01:13Mấy cái chiều trò đó, có mù cũng nhìn ra được.
01:16Vậy mà giờ tôi lại che ngực, mặt may đề phòng, ai không biết còn tưởng tôi là thành nữ.
01:21Thấy tôi như vậy, phó thăng mặt không biểu cảm quay người trở về nhà, không dây dừa nữa.
01:26Đóng cửa lại, tôi ngồi sụp xuống ghế sofa, dùng mình một trận sợ hãi.
01:30Xuyết nữa thì dẫn sói vào nhà.
01:33Đàn ông mà chỉ hơi háo sắc thì còn dễ đối phó, chứ sắc quá thì dễ gây họa.
01:37Tôi vừa tự kiểm điểm bản thân vừa chửi phó thăng quá giỏi giả vờ.
01:41Tôi sống ở một căn hộ thương mại ở trung tâm thành phố, mỗi tầng chỉ có hai hộ.
01:46Một tháng trước, phó thăng chuyển đến ở kế bên.
01:48Tối hôm đó tan làm, tôi gặp phó thăng trong thang máy.
01:52Anh ta mặc sơ mi trắng và quần tây đen, vai rộng chân dài, eo nhỏ mông cong.
01:56Gương mặt đầy sức hút ấy, không thừa không thiếu chút nào, đúng chuẩn gu thẩm mỹ của tôi.
02:02Là một nhếp ảnh gia nổi tiếng trong giới thời trang, tôi chụp không ít trai đẹp.
02:06Nhưng chưa ai khiến tôi cảm thấy vừa mắt từ đầu đến chân như phó thăng.
02:10Ánh mắt tôi như muốn lột sạch quần áo anh ta ra mà ngắm.
02:13Từ đó, tôi luôn canh giờ ra khỏi nhà, tìm mọi cách để tình cờ gặp anh ta.
02:18Một tháng xòe đuôi công, giữa tôi và phó thăng vẫn chẳng thân thiết gì hơn.
02:22Tối nay tôi định tung đòn mạnh, giả vờ gọi anh ta sang sửa bình nước nóng.
02:26Vừa mở cửa, còn chưa kịp tạo dáng đã thấy mấy dòng bình luận trên trời rơi xuống.
02:31Dù nói là gọi phó thăng sang nhà với ý đồ không đứng đắn, nhưng bình nước nóng nhà tôi đúng là hỏng thật.
02:36Nửa đêm chẳng gọi được thợ đến sửa, tôi đành nghiến răng tắm nước lạnh.
02:40Không ngoài dự đoán, hôm sau tôi sốt cao.
02:43Tôi nhắn WeChat cho quản lý, nhờ cô ấy rời lịch trình vài ngày.
02:47Tự lục lọi cả nhà nửa ngày, phát hiện thuốc cảm đều hết hạn, đành nhận mệnh đi bệnh viện.
02:52Lúc đang chờ khám thì gặp phó thăng.
02:55Tôi thật sự không ngờ anh ta nhận ra tôi ngay lập tức.
02:58Tôi cúi đầu kiểm tra lại trang phục, áo khoác dài đen, đội mũ, đeo khẩu trang và kính dâm, kín như bưng.
03:04Đến mẹ tôi mà tới cũng chưa chắc nhận ra.
03:07Phó thăng mặc áo blue trắng, sông mũi đeo kính không gọng, sau lưng là một đám thực tập sinh.
03:12Anh ta quay đầu dặn dò mấy câu rồi bước về phía tôi.
03:15Anh nắng chiếu lên người anh ta, sang tối đan sen, khiến gương mặt ấy càng thêm sắc nét.
03:20Tim tôi đập loạn không biết xấu hổ.
03:23Lúc đó, những dòng bình luận bay lại xuất hiện.
03:26Đừng nói là quấn kín như cái bánh chưng, cho dù nữ chính hóa thành cho, nam chính cũng nhận ra được.
03:30Anh ấy đã thầm yêu nữ chính suốt 7 năm rồi, 7 năm ấy khổ sở không thể nói thành lời.
03:36Nữ chính đúng là mê trai, hôm qua cuối cùng cũng tỉnh táo một lần, hôm nay lại bị mê đến tróng váng, đúng là họa từ trai đẹp mà.
03:42Nữ chính cố gắng giữ vững, đừng lao vào nam chính quá sớm, không thì sau này sẽ khổ đấy 3 ngày 2 bận không ra khỏi giường nổi, không thì đau lưng, không thì chuột rút.
03:52Loại nhân vật như phó thăng, trong chuyện thì là aha aha, nhưng ngoài đời là no no, vì để chúng tôi được đọc sướng tay, nữ chính đành chịu thiệt vậy.
04:00Hứa thanh ca, em bị cảm.
04:02Phó thăng liếc qua là biết bệnh tôi.
04:05Tôi gật đầu ủe hoài, chẳng muốn dây dưa với anh ta.
04:08Tôi qua tắm nước lạnh phải không?
04:10Thấy tôi im lặng, anh ta càng chắc chắn.
04:13Không phải em nói em biết sửa bình nước nóng à?
04:16Tôi thầm đảo mắt, nhĩ bụng, tôi thà tắm nước lạnh nhiều lần còn hơn để tên biến thái như anh vào nhà mình.
04:22Phó thăng muốn đưa tôi về phòng làm việc của anh.
04:24Tôi thấy gượng nên từ chối, nói đợi đến lượt khám cũng được.
04:28Anh liếc tờ số trong tay tôi, còn 12 người nữa, ít nhất một tiếng mới đến lượt em.
04:32Lúc đó em sẽ sốt đến mụ mị rồi.
04:35Anh đưa tay đỡ tôi, tôi khéo lèo né tránh.
04:38Suốt tháng qua tôi tìm mọi cách tạo tiếp xúc thân thể với anh ta, vậy mà giờ lại tránh anh như tránh dịch.
04:44Phó thăng nhận ra sự lạ, em sợ anh lắm à?
04:47Tôi tỉnh bơ nói dối, tôi sợ đàn ông.
04:50Ánh mắt anh trong veo nhìn tôi chầm chầm, không nói gì.
04:53Bình luận lại ảo ảo kéo đến.
04:55Ha ha ha, sợ đàn ông à?
04:57Nữ chính đúng là biết bịa lý do.
04:59Trên Duzin có 10 video thì 9 cái là nữ chính đang sùng bái trai đẹp, tuần nào cũng đi ba gọi trai mẫu.
05:05Nam chính trốn trong góc theo dõi suốt 7 năm, biết rõ nữ chính thích kiểu tóc nào, body ra sao, thậm chí cả.
05:11Độ dài cũng nắm rõ.
05:13Đừng nhìn nam chính mặt bình tĩnh, trong lòng chắc chắn đang dối tung dối mù.
05:16Tối về kiểu gì cũng viết một vạn chữ nhật ký phân tích lại, xem mình sai ở đâu khiến nữ chính ghét mình.
05:22Nữ chính giỏi quá.
05:23Cứ thế này, chưa cần nam phụ xuất hiện là nam chính đã hóa đen rồi.
05:27Sau đó sẽ tự tay nhốt nữ chính vào lồng, mỗi ngày chơi một món đồ, mặc một bộ váy đẹp khác nhau, mới nghĩ thôi mà đã lăn lộn trên giường vì phân khích.
05:35Tôi tổng hợp lại thông tin từ mấy lần bình luận bay, dần dần hiểu ra, thế giới này là một cuốn tiểu thuyết bi, kết thúc buồn.
05:42Phó thăng là nam chính kiểu bệnh kiểu cố chấp, vì không biết yêu mà ngày càng đẩy tôi ra xa.
05:46Còn tôi, nữ chính, cuối cùng sẽ ở bên nam phụ một bác sĩ tâm lý.
05:51Phó thăng đưa tôi về phòng làm việc, đo nhiệt độ, gọi thuốc, còn chuẩn bị cả cháo sơn dược dưỡng dạ dày.
05:57Uống chút cháo lót dạ rồi uống thuốc.
05:59Căn dặn xong, anh ta đi kiểm tra phòng bệnh.
06:02Uống thuốc xong, tôi mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi trên sofa.
06:06Lúc mơ hồ, có người giúp tôi cởi dày, đắp chăn.
06:10Suốt buổi chiều, mọi người trong văn phòng đều nói chuyện khẽ khẳng.
06:13Tôi ngủ một mạch đến lúc phó thăng tan làm, không tìm được cớ từ chối, đành lên xe anh ta về nhà.
06:18Trước khi vào cửa, phó thăng gọi tôi lại.
06:21Hứa thanh ca, mấy hôm nay em bệnh rồi thì đừng gọi đồ ăn nữa, ăn thanh đạm chút, em biết nấu ăn chứ.
06:27Tôi lắc đầu, rồi lại gật đầu lia liện, biết, em biết nấu.
06:31Tôi phải diệt trừ mọi khả năng phó thăng bước chân vào nhà tôi.
06:34Ai biết được anh ta có giấu camera siêu nhỏ hay không, có tiện tay lấy mấy món đồ lót của tôi đem đi không?
06:41Một tiếng trước, tôi còn mạnh miệng nói biết nấu ăn.
06:44Một tiếng sau, tôi làm cháy cái nổi duy nhất trong nhà.
06:47Khói bay sang tận nhà bên, khiến phó thăng gõ cửa.
06:50Tôi đứng chắn ở cửa, cản không cho anh ta vào.
06:54Nồi cháy rồi, em tính sao?
06:56Tôi cứng miệng, giờ em chưa đói, gọi đồ ăn là được.
06:59Vừa rứt lời, bụng tôi đã không biết xấu hổ mà déo vang.
07:03Tôi mím môi, ánh mắt lúng túng nhìn lung tung.
07:06Phó thăng thở dài bất lực, qua nhà tôi đi, cơm sắp chín rồi.
07:10Miễn anh ta không vào nhà tôi thì cũng không sao cả.
07:12Nhà phó thăng được trang trí rất tối giản, tông sám là chủ đạo, lạnh lẽo, không có hơi người.
07:19Cơm chưa chín, tôi tiện miệng chỉ vào một bức ảnh để tìm đề tài phá tan không khí gượng gạo.
07:24Mẹ anh giống anh ghê.
07:26Phó thăng cục mắt, giọng nhạt lạnh, đó là mẹ nuôi tôi.
07:29Mẹ ruột tôi bỏ tôi từ lúc tôi 8 tuổi.
07:31Bình luận.
07:32Tới rồi, tiết mục kinh điển kể khổ, bố nghiện cờ bạc, bạo lực gia đình, mẹ yếu đuối tái hôn, còn anh thì vỡ vụn.
07:39Thật ra lúc nhỏ nam chính khổ lắm, không ai thương, ngày nào cũng bị đánh.
07:43Nữ chính ăn ủi nam chính đi, ảnh sắp vỡ vụn rồi đó.
07:47Tôi thầm mắng cái miệng chết tiệt của mình, rồi dò hỏi.
07:50Ờm, em nghe nói tuổi thơ không hạnh phúc thì lớn lên dễ mắc bệnh tâm lý, anh có muốn đi khám bác sĩ tâm lý không?
07:56Đừng để bệnh rồi mà còn giấu.
07:58Phó thăng cố nhịn cơn xúc động muốn đá tôi ra ngoài, lặng lẽ quay lại bếp nấu ăn.
08:03Tôi xoa mũi, cuộn mình trên ghế sofa nghịch điện thoại.
08:06Không biết có phải anh ta đoán trước tôi sẽ qua ăn không mà cơm nấu cực kỳ thanh đạm.
08:11Nhìn thì bình thường, nhưng vừa ăn một miếng đã khiến tôi ngạc nhiên.
08:15Phó thăng thấy mắt tôi sáng lên, cong môi, thích thì ăn nhiều một chút.
08:19Không chỉ đồ ăn hợp khẩu vị tôi, đến trái cây tráng miệng cũng toàn là thứ tôi thích.
08:23Tôi nhìn đĩa trái cây mà lòng run dày.
08:26Một người phải âm thầm quan sát bao lâu mới có thể hiểu tôi rõ như lòng bàn tay thế này.
08:31Phó thăng nhận ra sự khác thường, sao vậy?
08:33Tôi rời mắt, tuy tiện bịa đại, ở, em hơi khó chịu, về trước đây.
08:38Lúc mở cửa, anh lại gọi tôi, về nhớ uống thuốc.
08:42Tôi từ nhỏ đã không có thói quen uống thuốc đúng giờ, 6 lần chỉ uống 2.
08:46Thói quen nhỏ này ngay cả mẹ tôi cũng không biết.
08:49Tối đó, tôi trần chọc mãi không ngủ được.
08:52Tất cả là tại tên biến thái phó thăng.
08:54Tôi ngồi dậy, chửi rùa anh ta một trận vào không khí.
08:58Chửi xong thấy dễ chịu, thuốc cũng bắt đầu ngấm.
09:01Trước khi chìm vào giấc ngủ, miệng tôi còn lầm bầm, đồ cho chết.
09:05Sáng hôm sau, đúng 8 giờ, chuông cửa vang lên.
09:08Tôi mắt thâm như gấu trúc, ôm đầy oán khí ra mở cửa.
09:12Phó thăng mặc chỉnh tề, tay sách 2 bình giữ nhiệt.
09:15Ăn sáng và uống thuốc đi, rồi quay lại ngủ tiếp.
09:18Tôi chống cầm ngồi ở bàn, thở dài nhìn 2 bình giữ nhiệt.
09:22Lãng phí là tội lỗi, khổ gì cũng không thể khổ cái bao tử.
09:26Phó thăng tuy làm người không ra gì, nhưng tay nghề nấu ăn đúng là tuyệt.
09:30Mấy ngày dưỡng bệnh nghỉ ở nhà, tôi cứ thế bị anh ta đút cho ăn.
09:34Tôi sờ cái má tròn trịa của mình, thâm mắng bản thân không có cốt khí.
09:38Móng một câu lại gắp một miếng ăn.
09:40Để không bị cái bao tử phản bội, sau khi khỏi bệnh tôi lập tức bay sang thành phố bên cạnh công tác.
09:46Mỗi giờ ăn, phó thăng đều gửi ảnh đồ ăn cho tôi.
09:49Đồ chết tiệt, chưa dụ bằng sắc không xong thì chuyển sang dụ bằng đồ ăn.
09:53Có lần, tôi thật sự nhịn không nổi.
09:55Phó thăng, anh còn vậy nữa tôi chặn anh đấy.
09:58Anh ta trả lời ngay, nếu em bực thì cũng có thể gửi cho tôi mà.
10:02Anh ta trả lời ngay, nếu em bực thì cũng có thể gửi cho tôi mà.
10:06Tôi xoa bụng đau, nhìn bầu trời đen như mực, lầm bầm, gửi cái gì giờ.
10:10Làm việc liên tục 10 tiếng, ngoài vài miếng sandwich lúc trưa, tôi chưa ăn thêm gì.
10:15Tôi cần địa chỉ khách sạn.
10:17Tôi liếc nhìn, thâm chửi anh ta diễn giỏi, nhưng vẫn gửi địa chỉ.
10:21Tối về đến khách sạn, trước cửa phòng đã có sẵn đồ ăn, thuốc dạ dày và một hộp sô-cô-la.
10:26Tâm trạng không tốt thì ăn chút đồ ngọt, sẽ vui lên.
10:30Tôi cay sống mũi.
10:30Chỉ nghe một câu thoại trong tin nhắn thoại, phó thăng đã đoán ra tôi tâm trạng không tốt.
10:36Hôm nay tôi làm việc với một tiểu hoa đán nổi tiếng lúc thì chê tạo hình xấu,
10:39lúc thì than phục trang lộ khuyết điểm, lúc chụp còn ra lệnh đủ kiểu, không chịu phối hợp.
10:44Lẽ ra 4 đến 5 tiếng là xong, vậy mà bị kéo thành 10 tiếng.
10:48Nếu không vì nợ người quản lý của cô ta một ân tình, tôi đã bỏ máy về rồi.
10:52Bình luận, nam chính thật sự tốt, không thể he được sao.
10:55Tác giả ơi, nghe tiếng lòng tụi em với.
10:58Chiêu nước ấm lục ếch của nam chính đỉnh thật, nữ chính là con ếch nhỏ sắp chín tới rồi.
11:03Dù nam phụ còn chưa lộ diện, tôi vẫn ủng hộ nam chính.
11:06Hỏi thử xem có ai làm được như ảnh, ở nhà thì giặt đồ nấu cơm chăm vợ,
11:10vợ đi công tác thì quan tâm từng chút một.
11:12Dù tâm lý có tối tăm méo mó, nhưng tình yêu dành cho vợ thì khỏi bàn.
11:17Dưới sự chăm sóc kiểu quái gở của phó thăng, lần công tác này của tôi ăn uống đều đặn đến lạ.
11:21Có lúc còn bị anh ta chọc tức đến dựng hết tóc gáy.
11:24Trợ lý nhỏ nhìn tôi mà cảm thán.
11:27Chị Thanh Ca dạo này được nhiều người thích hơn hẳn.
11:29Trước kia chị cứ như cái máy làm việc, lạnh lùng vô cảm luôn.
11:33Nó gión rén ghé lại gần, vẻ thần bí.
11:36Chị ơi, có phải chị đang yêu không đó?
11:38Tôi lắc đầu nguồi nguội, chẳng hiểu sao nó lại liên hệ hai chuyện đó với nhau.
11:43Xin diễn vố vẩn gì vậy, không có đâu.
11:45Chuyến công tác một tuần vừa kết thúc, tôi mới đặt chân xuống máy bay thì đã bị bạn thân kéo đi uống rượu.
11:50Thế giới thời trang đầy dãy chị em tốt, kiểu như cô Vân Phạm gọi đến mấy người mẫu nam, cả buổi tối cứ ngồi im mà uống như uống nước lã.
11:57Tên nam sinh bên trường thể thao kia làm chị tổn thương hả?
12:01Hắn liếc mắt, đôi mắt đào hoa đỏ ao vì rượu.
12:04Đừng nhắc cái đồ cận bã đó nữa, tức.
12:06Nói xong, hắn nhào vào lòng mẫu nam, sờ đông sờ tay.
12:10Đàn ông không có thằng nào tử tế cả.
12:13Chê mình ghê thật, mắng người ta xong rồi quay sang sờ người ta.
12:16Thanh ca à, nghe chị đây, yêu đương thì tránh mấy thằng có tính chiếm hữu.
12:20Không có tự do, ngùa ngạt lắm.
12:23Chưa nói xong thì một anh chàng cao mét chín lao vào như gió.
12:26Thầy cô Vân Phạm liền đỏ hoe mắt, trông như oan da ngõ hẹp.
12:30Cô Vân Phạm
12:30Chưa kịp nói lý lẽ gì đã bị vắc lên vai, bế đi luôn.
12:35Bạn tôi bị bắt đi rồi, tôi cũng chẳng còn lý do gì mà ở lại.
12:39Vừa bước ra khỏi quán bar còn chưa kịp bắt xe thì thấy.
12:42Phó thăng
12:42Cửa kính xe hạ xuống, anh ta kẹp điếu thuốc, ánh mắt đen sẫm sâu như vực thẳm.
12:48Tôi nghi ngờ anh ta có gắn chip theo dõi mùi tôi hay gì, đúng là chó săn chính hiệu.
12:53Chó con nổi điên còn hiểu được, nhưng phó thăng là gì của tôi mà dám ghen tuông vô cớ.
12:57Nhưng cuối cùng phó thăng lại chẳng nói gì cả.
13:00Trùng hợp ghê, nhấp ảnh ra hứa có muốn đi nhờ xe không.
13:04Tôi cũng không vạch trần lời nói dối rõ rành rành kia.
13:07Vừa lên xe, tôi lơ đãng trò chuyện.
13:10Nhưng cuối cùng phó thăng lại chẳng nói gì cả.
13:12Trùng hợp ghê, nhấp ảnh ra hứa có muốn đi nhờ xe không.
13:16Tôi cũng không vạch trần lời nói dối rõ rành rành kia.
13:19Vừa lên xe, tôi lơ đãng trò chuyện.
13:22Tôi với bạn đi uống rượu, anh ấy bảo tôi đừng yêu người có tính kiểm soát mạnh, sống như vậy chẳng khác gì bị giam cầm.
13:28Phó thăng mặt tái mét, cố giả vờ thản nhiên hỏi.
13:31Vậy em không thích kiểu người như vậy sao?
13:33Tôi gật đầu, rất thẳng thắn.
13:35Ừ.
13:36Tôi thích người biết tôn trọng tôi.
13:38Sự nghiệp đặt trên tình yêu, bản thân đặt trên người yêu.
13:41Anh ta khàn giọng đáp.
13:43Nghe hay đấy.
13:44Bình luận lại hiện lên.
13:46Nam chính, câu nào cũng không nói đến tôi, nhưng câu nào cũng đâm trúng tim tôi.
13:51Mong phó thăng thay đổi, từ bỏ hành vi khiến nữ chính khó chịu, đá bay nam phụ trên chân.
13:55Sau khi về, tôi lại quay lại nhịp làm việc bận rộn.
13:59Lịch trình thay đổi liên tục, tôi không còn cố tình tránh mặt như trước nữa, nên xác xuất đụng mặt phó thăng ở thang máy gần như bằng không.
14:04Cho đến khi dự tiệc sinh nhật một nhà đầu tư lớn, tôi mới gặp lại anh ta.
14:10Phó thăng mặc vest đen, tóc được tạo kiểu cẩn thận, khiến cả buổi tiệc có vô số cô gái liếp trộm.
14:15Ông chủ tiệc thấy tôi nhìn phó thăng hơi lâu liền hỏi.
14:18Cô thích à?
14:19Tôi bỉu môi.
14:20Cũng thường, hai người là bạn.
14:23Ông ta gật đầu.
14:24Chúng tôi quen nhau từ đại học, hay đầu tư cùng nhau.
14:27Cô đừng nhìn vẻ ngoài anh ta tử tế, thực ra tâm lý rất bất ổn.
14:31Vụ lùm xung tài chính ba năm trước, chính anh ta đứng sau thao túng đấy.
14:35Lôi cả ông lý trong giới giải trí xuống bùn luôn.
14:38Bình luận tiếp tục.
14:39Cuối cùng nữ chính cũng biết phó thăng làm gì vì mình rồi.
14:42Khi bị tên đạo diễn giả sàm sỡ, là phó thăng đã âm thầm chơi chết lão ta.
14:47Nam chính, bên ngoài điên cuồng, bên trong là chó trung thành, sẵn sàng cắn chết bất cứ ai dám động vào nữ chính.
14:53Tôi nhìn bóng lưng phó thăng, vừa chua sót lại vừa dối giắm.
14:57Tình cảm mạnh mẽ và âm thầm này, thật sự là dành cho tôi sao?
15:00Hay chỉ vì tôi là nữ chính trong cái thế giới này?
15:03Nghĩ mãi không ra, tôi bực mình đi núp góc uống rượu.
15:07Không để ý uống nhiều quá, lúc rời tiệc thì chân cũng không vững.
15:11Phó thăng bước tới đỡ tôi.
15:13Tôi nhìn khuôn mặt anh ta dưới ánh đèn, mượn dự tựa vào vai anh.
15:17Cơ thể phó thăng khẽ cứng lại, ánh mắt dấu kín hiện lên tiêm mừng như phát điên.
15:21Anh ta nửa ôm tôi đặt vào ghế phụ, cúi người cài dây an toàn, dừng lại ở cổ tôi lâu vài giây.
15:26Tôi lập tức vung tay tắt nhẹ lên má anh.
15:29Được rồi, thu liêm lại đi, cái tâm tư nhỏ nhoi đó tưởng dấu hay lắm sao.
15:34Cả quãng đường im lặng.
15:36Đến hầm gửi xe, phó thăng mới cất tiếng.
15:39Hứa thanh ca.
15:40Tôi đưa tay bịt miệng anh lại.
15:42Tôi biết anh muốn nói gì, cũng biết anh đã làm gì sau lưng tôi.
15:46Nhưng tôi cần thời gian để suy nghĩ.
15:48Nuôi một tên biến thái là chuyện cần rất nhiều dũng khí.
15:51Sau khi lời đã nói ra, phó thăng chẳng buồn dấu nữa.
15:53Ngày nào cũng công khai gửi đồ đến studio tôi làm việc, náo động đến mức ai cũng biết tôi đang được theo đuổi.
15:59Tôi rất không hài lòng với cách anh ta công khai tuyên bố chủ quyền này.
16:03Đúng là đồ đàn ông gian manh.
16:05Tôi tan ca về nhà, vừa vào cửa tôi đã thấy không ổn.
16:08Đồ đạc ở sảnh vào bị ai đó động vào.
16:11Tôi nổi da gà, cảm giác bất an dâng lên.
16:14Phản ứng đầu tiên trong đầu tôi là, phó thăng.
16:17Nhưng nghĩ lại, anh ta không ngốc đến mức tự vạch áo cho người xem lưng.
16:20Tôi lập tức chạy sang nhà đối diện, gõ cửa nhà phó thăng.
16:25Anh ta vừa mở cửa đã nhận ra tôi không ổn, chầm giọng hỏi.
16:28Sao vậy?
16:29Cảm giác như có ai đó vừa đón lấy trái tim đang lơ lửng của tôi.
16:33Tôi nghĩ nhà tôi bị ai đó đột nhập.
16:36Giọng tôi run nhẹ.
16:37Đừng sợ, không sao đâu.
16:39Cảnh sát tìm ra một kẻ lạ trốn trong tủ là fan cùng của một thành viên nhóm nhạc nam từng hợp tác với tôi.
16:45Cô ta không chấp nhận tin đồn tôi và thần tượng của cô ta, nên lẻn vào nhà tôi muốn chụp ảnh bôi xấu.
16:50Cô ta tưởng còn nhỏ thì không bị sao, cứ đòi thà.
16:54Phó thăng lạnh như băng, không nhượng bộ.
16:56Đừng dùng đạo đức để ép người khác.
16:58Đột nhập tư gia là phạm pháp, nhất định phải lập án.
17:01Mọi chuyện xong xuôi, tôi vẫn còn sợ.
17:04Phó thăng bảo tôi đi nghỉ sớm, còn mình thì ngủ lại phòng khách.
17:08Tôi nghi ngờ nhìn anh ta.
17:10Sợ anh lắp camera quay lén ấy.
17:12Phó thăng bật cười.
17:13Hứa thanh ca, tôi tuy không phải quân tử, nhưng cũng không ti tiện đến mức đó.
17:18Sáng hôm sau tỉnh dậy, phó thăng đã đi, để lại bữa sáng trong lò vi sóng.
17:23Bình luận lướt qua như sóng.
17:25Ôi trời ơi, nguyên đêm không làm gì luôn, nam chính chỉ vào phòng đưa nước, đứng nhìn nữ chính 3 phút rồi lui.
17:31Cái người mà từng làm chuyện không đứng đắn với ảnh nữ chính còn dám nói yêu.
17:35Bây giờ người thật ở trước mặt thì chẳng dám động tay gì cả.
17:38Tôi mua VIP là để xem cảnh nóng, không phải xem thuần khiết kiểu này.
17:42Tôi vừa đọc vừa đỏ mặt.
17:44Gửi tin nhắn cho phó thăng mà đầu vẫn toàn mấy cảnh không nên nghĩ đến.
17:48Hôm đó tôi phải chụp ảnh cho một thương hiệu trang sức cao cấp.
17:51Thấy một đôi khuy mang xét màu bạc, tôi lập tức nghĩ đến phó thăng.
17:55Rất hợp với tính cách anh ta bề ngoài trắng trẻo, bên trong đen thui, vẻ ngoài lịch thiệp nhưng nội tâm cực đoan.
18:01Anh ta đã giúp tôi nhiều lần như vậy, tôi nên đáp lễ chứ nhỉ.
18:05Mà dạo này anh ta cũng rất ngoan, đáng được thưởng.
18:08Phó thăng nhận được quà liền vui như trẻ con.
18:10Hứa thanh ca, cảm ơn em.
18:13Ánh mắt nghiêm túc mà nóng bỏng.
18:15Tôi mặt nóng gian, tai đỏ lựng sau tóc.
18:17Không có gì, tôi cũng cảm ơn anh.
18:20Phó thăng đã dùng tài nấu ăn của mình để chinh phục hoàn toàn cái bụng của tôi.
18:24Mỗi lần ăn xong, tôi lại chửi cái miệng mình sao mà không có tiền đồ ăn ngon vài miếng thôi là ngoan ngoãn nghe lời ngay lập tức.
18:30Tôi nằm dài trên sofa, xoa cái bụng tròn vo mà than thở, đúng là xa đoạn.
18:35Trước đây để giữ dáng, tôi toàn ăn salad hoặc đồ ăn kiêng.
18:39Giờ thì tối nào cũng cá thịt ê hề, ngon đến mức thèm rơi nước mắt.
18:43Phó thăng nhìn tôi, cười khúc khích.
18:45Đừng tha nữa, em không hề béo chút nào.
18:48Tôi quay đầu đi, không thèm tin.
18:51Anh ta mà dù tôi có béo như quả bóng, chắc cũng mở mắt nói dối được là không béo.
18:55Từ mai em sẽ ăn ít lại, anh không được nấu nhiều món ngon nữa.
19:00Phó thăng không nói gì.
19:01Tôi bực lên, đưa chân đá anh ta.
19:04Anh có đồng ý không đấy?
19:06Phó thăng túm lấy chân tôi, bóp nhẹ một cái.
19:09Tôi đỏ mặt, lúng túng rút chân về.
19:11Biến thái, phó thăng cười càng rãng rỡ hơn.
19:14Còn biến thái hơn nữa, em có muốn nghe không?
19:17Tôi lập tức bịt tay lại.
19:18Có những chuyện từ, bình luận trong thế giới ảo, biết thì còn đỡ, chứ nghe từ miệng anh ta nói ra thì, khác hoàn toàn.
19:26Chân lạnh thế này, phải chăm sóc cho tốt.
19:28Từ mai anh sẽ tính toán calor cho từng món, để em ăn ngon mà không tăng cân.
19:32Tim tôi như đánh trống rồn rập trong ngực.
19:35Tối thứ sáu, tôi và phó thăng hẹn đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn.
19:39Sang sớm ra khỏi nhà, mí mắt phải của tôi cứ giật liên tục.
19:43Chiều hôm đó, tôi gặp tai nạn liên hoàn trên đường cao tốc.
19:46May mắn là tôi chỉ bị gãy xương nhẹ và vài vết chảy xước.
19:50Xe cứu thương đưa tôi đến bệnh viện số 1.
19:53Vừa xuống xe, tôi đã thấy phó thăng đứng đợi trước cổng.
19:56Mắt anh đỏ hoe, ánh mắt lo lắng như sắp tràn cả ra ngoài.
20:00Anh lao tới ôm chặt tôi, như thể muốn hòa tôi vào xương thịt mình.
20:04Đụng chúng vết thương, tôi khẽ rên lên 1 tiếng, hít sâu 1 hơi.
20:08Phó thăng vội buông tôi ra.
20:10Em bị đau ở đâu?
20:11Phó thăng đưa tôi đi xử lý vết thương.
20:14Bác sĩ bảo xương cánh tay tôi chỉ bị dạn nhẹ, chỉ cần nghỉ ngơi khoảng 1 tháng là sẽ ổn.
20:19Phó thăng hỏi đi hỏi lại.
20:21Thật sự không cần bó bột à?
20:23Bác sĩ phát bực, lào bào.
20:25Anh là trưởng khoa ngoại thần kinh trẻ nhất bệnh viện này mà không biết lo cho đầu mình chứ hả?
20:30Tôi bật cười, kéo tay phó thăng.
20:32Thôi, đi làm việc của anh đi.
20:34Phó thăng sắp xếp cho tôi nghỉ ngơi trong văn phòng của anh.
20:37Em ở đây đợi một chút, anh qua phòng cấp cứu xử lý ít việc.
20:41Trước khi đi, anh còn gọi đồ ăn vặt cho tôi.
20:44Một tiếng sau, anh tan ca.
20:46Ngay trước mặt tôi, phó thăng thay đổi.
20:49Cơ bắp săn chắc, từng khối rõ ràng, nhìn mà đầy sức mạnh.
20:52Quả thật là, mặc đồ thì gầy, cởi ra thì chất ngất.
20:56Tôi nhìn khu chớp mắt.
20:57Phó thăng cài xong cúc áo cuối cùng, quay sang hỏi.
21:01Em hài lòng chưa?
21:02Tôi vừa quay mặt đi.
21:04Cũng, bình thường thôi.
21:06Trên đường về, tôi không nhịn được liền hỏi.
21:09Nếu hôm nay em thật sự gặp chuyện không may, anh sẽ làm gì?
21:12Đèn đỏ bật sáng.
21:14Phó thăng dừng xe, nửa đùa nửa thật đáp.
21:16Có lẽ anh sẽ phát điên, hoặc đi theo em luôn.
21:20Nếu là người khác nói câu này, tôi sẽ cho là đùa.
21:23Nhưng tôi biết, phó thăng rất nghiêm túc.
21:24Tôi nhìn vào mắt anh, im lặng nhìn nhau suốt 90 giây.
21:29Đèn xanh bật lên, xe lại lăn bánh.
21:32Phó thăng, anh thích em đến vậy sao?
21:34Anh gật đầu.
21:35Ừ, rất thích.
21:37Thích thầm em từng ấy năm, không thấy mệt à?
21:40Anh không trả lời thẳng, chỉ nhẹ nhàng nói.
21:43Em biết rồi à?
21:44Ừ, em thấy mấy tấm ảnh của em trong văn phòng anh, đoán được.
21:49Không mệt đâu, tìm được người mình thích đã là điều may mắn lắm rồi.
21:53Phó thăng, mình thử hẹn họ đi.
21:55Anh im lặng gần 3 phút, giọng khàn khàn, run run đáp.
21:58Được.
21:59Việc chuyển từ bạn sang người yêu khiến phó thăng trở nên ngượng nghịu.
22:03Anh như đứa trẻ thèm kẹo bấy lâu, giờ được cho ăn lại không dám ăn, sợ chỉ là mơ, sợ sẽ mất đi bất cứ lúc nào.
22:09Tôi thấy thế mà đau lòng, liền làm nũng, nhờ anh lau miệng cho mình.
22:14Phó thăng nhẹ nhàng lau sạch vệt súp bên mép tôi.
22:16Rồi, sạch rồi.
22:18Tôi thở dài, nắm lấy tay anh.
22:21Phó thăng, em là bạn gái của anh thật đấy.
22:23Anh không cần nghi ngờ, không cần lo lắng.
22:26Anh khẽ đáp.
22:27Ừ, rồi xiết chặt tay tôi.
22:29Buổi tối rửa mặt xong, phó thăng sợ tôi xảy ra chuyện nên đứng chờ ngoài phòng tắm.
22:34Tôi phì cười.
22:35Không cần đâu, tay em chỉ hơi đau thôi, có phải tàn phế đâu.
22:39Phó thăng kiên quyết không rời.
22:42Khuyên không được, tôi đành chiều anh.
22:44Tay đau thì đúng là hơi bất tiện đồ ngủ mặc siêu vẹo, tóc thì dối bủ.
22:48Phó thăng chỉnh lại đồ ngủ giúp tôi, rồi rất tự nhiên cầm khăn lau tóc, dây tóc cho tôi.
22:53Tôi nằm lười trên giường lướt điện thoại, chẳng hề để ý ánh mắt anh mỗi lúc một sâu.
22:58Cho đến khi tôi nhìn thấy bình luận.
23:00Nữ chính không biết à, ánh mắt nam chính giờ đủ để ăn tươi nuốt sống cô ấy rồi đấy.
23:05Nam chính, lên đi.
23:07Đừng nhịn nữa, nhịn thêm là tôi gửi giao cho tác giả đấy.
23:10Nam chính giờ là đang diễn hết mọi ý tưởng trong đầu lên người nữ chính đó, ai cho chạy là xích lại luôn.
23:16Mắt tôi hoa lên, cổ họng khô khốc.
23:18Tôi giả vờ ngáp, chui vào chân cuộn tròn như con tầm.
23:22Ờm, em buồn ngủ rồi.
23:24Yêu nhau rồi, mỗi sáng tỉnh dậy tôi đều bị tố cáo những việc đêm qua phó thăng đã làm với ảnh của tôi.
23:30Tôi xấu hổ muốn độn thổ, gõ đầu anh.
23:32Anh tiết chế chút đi.
23:34Phó thăng ngơ ra vài giây, rồi mới hiểu từ khuôn mặt đỏ bừng của tôi.
23:38Anh khẽ cong mồi.
23:40Thanh ca, đến nhĩ về em cũng không được à.
23:42Khó làm đó.
23:44Tôi giận dỗi quay mặt đi, không thể nói chuyện.
23:47Phó thăng dỗ mãi, lại còn nấu một bàn đồ ăn ngon mới khiến tôi dịu lại.
23:51Dù anh cố gắng kiềm chế, nhưng tôi vẫn cảm nhận được tính chiếm hữu mạnh mẽ của anh.
23:56Anh không thích tôi tiếp xúc với bất kỳ người đàn ông nào quá mức cần thiết.
24:00Tôi công khai chuyện tình cảm trên mạng xã hội, đeo nhẫn đôi đi làm, cố gắng cho anh cảm giác an toàn.
24:05Nhưng anh vẫn không cảm thấy đủ.
24:07Phó thăng, mình đi khám bác sĩ tâm lý đi.
24:10Cứ thế này mãi, cả hai đều mệt mỏi.
24:13Nhìn vào đôi mắt mệt mỏi của tôi, anh thoáng hoảng sợ.
24:16Được, bác sĩ tâm lý là nam phụ dung trước.
24:18Sau buổi trò chuyện đầu tiên, anh ấy thẳng thắn chẩn đoán.
24:22Phó thăng có dấu hiệu của dối loạn nhân cách dạng ám ảnh cưỡng chế với xu hướng chiếm hữu cao.
24:27Chuyện này bắt nguồn từ tuổi thơ của anh ấy.
24:29Nhưng điểm mâu chốt là anh ấy chỉ bị như vậy với em.
24:32Em là tất cả đối với anh ấy.
24:34Giờ em có hai lựa chọn.
24:36Một là dừng lại ở đây, rút lui nhẹ nhàng.
24:38Sau này anh ấy ra sao không liên quan đến em nữa.
24:42Hai là tiếp tục làm chỗ dựa cho anh ấy, kiên trì đồng hành.
24:45Nhưng quá trình này rất mệt.
24:46Và có thể cả đời em sẽ bị giàng buộc với anh ấy.
24:49Dung trước bảo tôi hãy suy nghĩ thật kỹ.
24:52Phó thăng nắm lấy tay tôi, giọng điệu thấp hèn.
24:55Thanh ca, anh sẽ nghe lời bác sĩ, uống thuốc đúng giờ, kiểm soát bản thân.
24:59Em đừng bỏ anh lại được không?
25:01Tôi vuốt mặt anh ta.
25:03Ừm, anh phải ngoan nhé.
25:05Sau khi bước vào giai đoạn điều trị sâu hơn,
25:07Dung trước thường xuyên tìm tôi để báo cáo tình hình của phó thăng và đưa ra các phương án điều trị.
25:11Trong quá trình tiếp xúc, tôi và Dung trước càng ngày càng thân thiết.
25:15Một hôm, Dung trước nói với tôi.
25:18Gần đây phó thăng bắt đầu che giấu chuyện trong các buổi trò chuyện,
25:20thái độ hợp tác cũng giảm suốt.
25:22Cái đồ đàn ông khốn nạn, trước mặt tôi thì ngoan ngoãn,
25:25sau lưng thì lì như trâu.
25:27Tôi chất vấn anh ta.
25:29Sao lại thế?
25:30Rõ ràng anh đã hứa là sẽ hợp tác mà.
25:32Phó thăng vẫn còn giả bộ.
25:34Anh đã rất hợp tác rồi mà.
25:36Tôi cười giận dữ.
25:38Anh nghĩ kỹ năng diễn xuất của mình có thể qua mặt được bác sĩ tâm lý à?
25:42Phó thăng bắt đầu dở trò vô lý.
25:43Em tin anh ta, không tin anh.
25:46Tôi nhìn phó thăng, cứng đầu cố chấp, chỉ thấy mệt mỏi.
25:50Đây không phải là chuyện tin ai.
25:51Anh không hợp tác là vì không muốn trị liệu,
25:53hay là không ưa bác sĩ Dung.
25:56Anh ta im lặng một lúc lâu.
25:57Thanh ca, hôm đó em và Dung trước nói chuyện,
26:00anh nghe thấy hết rồi.
26:01Anh ta rất khen em, mà em lại thân với anh ta quá.
26:05Nên giờ anh muốn đổi bác sĩ?
26:07Không phải.
26:08Em không hiểu, vấn đề không phải là đổi bác sĩ.
26:11Cuộc cãi nhau kết thúc trong không khí vô cùng khó chịu.
26:14Vài hôm sau, tôi phát hiện phó thăng lén gắn camera trong phòng khách nhà tôi.
26:19Tôi tức đến Dung cả người, thất vọng chưa từng thấy.
26:22Phó thăng, em nghĩ chúng ta nên tạm thời bình tĩnh lại.
26:25Đôi mắt anh ta đỏ ngầu, xiết chặt vai tôi.
26:28Em định chia tay đúng không?
26:30Anh không đồng ý.
26:31Nếu đúng vậy thì sao?
26:33Anh định nhốt em lại, nhốt vào nhà anh chắc.
26:35Bình luận.
26:36Trái tim phân khích, đôi tay run dày.
26:38Tôi chờ cái màn giam cầm play này lâu lắm rồi.
26:41Món đồ chơi phủ bụi của nam chính cuối cùng cũng có đất dụng võ.
26:44Khả năng lý giải siêu việt của nam chính,
26:46nữ chính nói một đằng, anh nghe thành vì bác sĩ mà đòi chia tay.
26:50Nếu nam chính thật sự nhốt nữ chính,
26:51có khi là dấu hiệu hai người sắp đến hồi kết rồi ấy nhỉ.
26:55Cuối cùng thì phó thăng cũng không nhốt tôi lại.
26:58Tôi tạm thời chuyển ra khỏi căn hộ,
26:59đến ở nhờ nhà cô Vân Phạm.
27:02Nam đại lạnh mặt,
27:03không hài lòng vì bị tôi cướp mất sự chú ý của cô Vân Phạm.
27:06Cô Vân Phạm vừa lấy cái gối ôm ném qua,
27:09cấm ra vẻ với bạn thân tôi.
27:11Nam đại ốt ức nhặt gối lên,
27:12mặc cái tạp dề hoa hòe lóa mắt do cô Vân Phạm mua rồi vào bếp.
27:16Không phải cô nói yêu người kiểm soát nhiều thì không có tự do sao,
27:19giờ chẳng phải sống ngon lành lắm à.
27:22Cô Vân Phạm ngồi khoanh chân,
27:23rúi cho tôi túi đồ ăn vật.
27:25Hết cách, tôi thật sự thích người ta mà.
27:27Yêu đương thì không tránh khỏi mâu thuẫn,
27:29hai bên nhường nhau một chút,
27:31không chịu nổi nữa thì chia tay.
27:33Tôi không tin giờ cô nỡ chia tay.
27:35Đến ngày thứ bảy ở nhà cô Vân Phạm,
27:37phó thăng gửi tin nhắn.
27:39Dê tỉnh mưa lớn gây ra nhiều vụ lở đất,
27:41thương vong nghiêm trọng,
27:42anh đã đăng ký tham gia đoàn bác sĩ cứu trợ.
27:45Chuyện lén gắn camera là anh sai,
27:47vừa không tôn trọng em,
27:48cũng không tôn trọng tình cảm của chúng ta.
27:50Anh cũng không nên hứa sẽ hợp tác điều trị
27:52mà lại không thực hiện.
27:53Nhưng thật sự,
27:54anh rất sợ em sẽ bỏ anh.
27:56Anh không nên cãi nhau với em,
27:58càng không nên nghĩ đến chuyện nhốt em lại.
28:00Chờ anh về,
28:01chúng ta nói chuyện thật tử tế,
28:03được không?
28:04Tôi vẫn đang giận nên chỉ xem rồi không trả lời.
28:07Nhưng phó thăng bất kể tôi có R.E.P. hay không,
28:09vẫn gửi tin nhắn mỗi ngày.
28:11Hai tuần trôi qua,
28:13cơn giận trong lòng tôi cũng nguy dần.
28:15Hôm đó tôi đang chụp hình
28:16trong studio thì Cố Vân Phạm gửi tôi một link tin tức.
28:19Bên trong nói rằng trong đợt cứu trợ ở xê tỉnh,
28:22có bác sĩ bị thương vì lờ đất.
28:24Đoạn video mấy giây ngắn ngủi,
28:25phó thăng vì cứu người mà bị đá đập trúng.
28:28Tôi nhìn khuôn mặt dính đầy máu của anh ta,
28:30cảm giác máu trong người chảy ngược,
28:32tai ủ đi,
28:33mắt tối sầm.
28:34Tôi đặt vé chuyến bay sớm nhất đến xê tỉnh.
28:36Ngồi trên máy bay,
28:38cơ thể không ngừng run dày,
28:39nước mắt rơi không ngừng.
28:41Tiếp viên hỏi tôi có cần giúp không?
28:42Tôi lắc đầu thì thảo.
28:45Không cần.
28:46Không sao đâu.
28:47Nhất định sẽ không sao đâu.
28:49Không biết là đang ăn ủi tiếp viên hay tự ăn ủi mình.
28:52Vừa hạ cánh,
28:53tôi lập tức bắt xe đến bệnh viện.
28:55Trên đường,
28:56tôi gọi cho phó thăng nhiều cuộc,
28:57người nghe máy là thực tập sinh đi cùng anh.
29:00Cậu ta nói phó thăng vừa mới từ phòng mổ ra,
29:02chưa biết khi nào sẽ tỉnh lại.
29:05Phó thăng nằm bất động trên giường bệnh,
29:06người gắn đầy dây chuyền.
29:08Tôi muốn gọi anh,
29:09nhưng cổ họng như bị bóp nghẹt,
29:11không phát ra được âm nào.
29:12Trong thời gian anh hôn mê,
29:14tôi ở lại bệnh viện với thân phận người nhà.
29:16Tôi nắm tay anh.
29:18Phó thăng,
29:19anh mau tỉnh lại đi,
29:20em thật sự rất sợ.
29:22Con người có thể ở bên nhau đã là may mắn to lớn rồi.
29:25Đến ngày thứ ba,
29:26phó thăng cuối cùng cũng tỉnh lại.
29:28Tôi nhìn mí mắt anh động đậy,
29:29nước mắt tuôn như suối.
29:31Phó thăng khó khăn dơ tay lau nước mắt cho tôi.
29:34Đừng khóc,
29:35làm em buồn là anh sai rồi.
29:37Lớp vỏ cứng cỏi tôi gồng lên mấy ngày qua lập tức sụp đổ.
29:41Phó thăng,
29:41anh dọa chết em rồi đó.
29:43Là anh sai.
29:45Tôi tháo giày,
29:46leo lên giường ôm lấy anh.
29:48Nghe tiếng tim đập sống động trong lồng ngực anh,
29:50cảm giác như phần mất mát trong cơ thể tôi cuối cùng cũng trở về.
29:53Sau khi tỉnh lại,
29:54từng đợt đồng nghiệp tới thăm phó thăng,
29:56ai nấy đều không quên chơi chọc tôi với anh.
29:59Cô ấy nhạy cảm lắm,
30:00đừng chọc nữa.
30:01Đồng nghiệp mỉm cười hiểu ý,
30:03lập tức ngậm miệng.
30:04Tôi xấu hổ đỏ mặt,
30:06dơ tay đánh anh.
30:07Phó thăng ôm ngực làm bộ đau.
30:09Hứa thanh ca,
30:10em muốn thành quá phụ à?
30:12Tôi không chịu nổi anh nói mấy câu xui xẻo,
30:14liền lấy tay bịt miệng anh lại.
30:16Gì?
30:17Không được nói gở.
30:19Anh nắm lấy tay tôi,
30:20đặt lên môi hôn nhẹ.
30:21Anh không nói nữa.
30:23Hôm xuất viện,
30:24tôi đích thân đưa anh về nhà.
30:26Định bảo anh vô phòng nghỉ ngơi,
30:27ai ngờ anh đứng chắn trước cửa không cho tôi vào.
30:30Vẻ mặt bối rối,
30:31viện cớ sơ hở tùn lùm.
30:33Anh sợ em thấy mấy bức ảnh rán đầy tường chứ gì.
30:37Phó thăng khượng lại,
30:37cuối đầu như đứa trẻ làm sai chuyện.
30:40Xin lỗi,
30:40tôi kiễn chân,
30:41ôm mặt anh.
30:43Rán ảnh thì không sao,
30:44nhưng không được giấu em lắp camera hay định vị.
30:46Nếu anh thật sự muốn biết em làm gì mỗi ngày
30:48thì có thể nói với em,
30:50mình bàn bạc một cách thỏa đáng.
30:52Phó thăng ôm chặt tôi,
30:53đầu dựa vào vai cổ tôi.
30:55Ừ,
30:56anh biết sai rồi.
30:57Phó thăng,
30:58anh bắt đầu thích em từ khi nào vậy?
31:01Bảy năm trước,
31:01em từng cứu anh một lần.
31:03Tôi đầy nghi hoặc nhìn anh,
31:05trong đầu không có chút ký ức nào.
31:07Bố anh lúc anh còn nhỏ
31:08vì bạo hành mà bị bắt đi tù hơn chục năm,
31:10mẹ anh năm thứ hai thì tái hôn.
31:12Bảy năm trước,
31:13tên khốn đó ra tù,
31:14biết anh thi đậu đại học tốt
31:16nên nhiều lần đến đòi tiền.
31:18Lúc đó anh từng mất kiểm soát,
31:19định phế hắn.
31:20Nhưng trước khi ra tay anh nhìn thấy
31:22một bộ ảnh của em,
31:23tên là Hy Vọng.
31:24Như một tia sáng chiếu xuống từ vực sâu,
31:26anh không ra tay nữa,
31:28bắt đầu âm thầm theo dõi em,
31:29rồi xem mãi.
31:30Lại thích luôn.
31:32Thế anh thích em ở điểm nào?
31:34Chính là vì em tồn tại.
31:36Phó thăng tiếp tục trị liệu tâm lý,
31:37nhưng đổi thành bác sĩ nữ.
31:39Anh thấy em với bác sĩ dung thân quá,
31:41nên ghen.
31:43Dung trước nghe ra ẩn ý trong lời tôi,
31:45ánh mắt lướt qua một tia cô đơn.
31:47Sau này có vấn đề vẫn có thể hỏi tôi.
31:49Hỏi anh một lần,
31:50cái giá phải trả lớn lắm,
31:52phải dỗ mất bao lâu?
31:54Dung trước nhìn vẻ mặt đau đầu của tôi,
31:56cười sảng khoái.
31:57Bình luận.
31:58Hu hu,
31:59mắt tôi sắp chảy nước rồi,
32:00anh biến thái này lại đi làm nguồn tình thuần khiết,
32:02hai người nhất định phải hạnh phúc đó.
32:04Tác giả biết nghe lời thì có đường ăn kẹo,
32:07thật sự chiều phan mà sửa kết xe thành he.
32:09Ủa alo,
32:10tôi tới đây là để xem cởi quần mà.
32:12Đọc hết cả đoạn hóa ra là chuyện thanh thuần,
32:14bíp như tôi mà không được xem tí cảnh nóng nào à.
32:17Con lừa của hợp tác xã còn không nghỉ ngơi như này đâu.
32:20Ngoại chuyện,
32:21phải viết ngoại chuyện thiệt bạo cho tôi.
32:23Từ sau lần suýt chia tay đó,
32:25tôi và phó thang coi như là thật sự yên ổn,
32:27chính thức bước vào giai đoạn vợ chồng già sống chung lâu năm.
32:30Tối nay tôi định dở chiêu nặng đô lấy cớ máy nước nóng hỏng
32:33để dụ phó thang qua nhà sử dụng.
32:35Hội bạn trong giới thời trang tụ họp ăn uống,
32:38tôi không tránh được uống hơi nhiều.
32:40Phó thang tới đón tôi,
32:41lại đúng lúc bắt gặp một tên theo đuổi dai như điểm
32:43mà tôi từ chối mãi vẫn không chịu buông đăng lẽo đẽo bám theo tôi.
32:46Phó thang mặt lạnh như tiền,
32:48xài bước đi tới,
32:49một tay ôm eo tôi,
32:50tay kia nâng cầm tôi lên,
32:52cúi đầu hôn xuống môi tôi,
32:53tuyên bố chủ quyền theo cách thẳng thắn nhất.
32:56Tên kia cúi đầu rời đi,
32:57ánh mắt u ám,
32:58tia hy vọng cuối cùng cũng tắt ngúm.
33:00Trên đường về,
33:01phó thang im như thóc.
33:03Tôi rúi tay vào lòng bàn tay anh,
33:05gãi gãi lòng bàn tay mềm mềm.
33:07Em thật sự không biết hôm nay anh ta sẽ tới đâu.
33:09Anh đừng giận nữa mà ngã em sắp bị mùi giấm chua của anh làm ngạt chết rồi đây này.
33:14Phó thang hừ lạnh một tiếng,
33:15giật tay lại,
33:16rõ là đang hờn rỗi.
33:18Tới thang máy,
33:19tôi lưỡng thững đi về nhà mình.
33:21Từ khi yêu nhau ổn định,
33:22tôi và phó thang chuyển về sống chung,
33:24ở căn hộ của anh.
33:26Phó thang gọi giật tôi lại.
33:27Em làm gì vậy?
33:29Tôi mím môi,
33:30gương mặt tỏ ra tuổi thân hết sức.
33:32Anh còn đang giận mà,
33:33không thèm để ý tới em luôn.
33:35Vậy em còn ở lại làm gì,
33:37càn trở tầm mắt anh à?
33:38Phó thang lập tức thu lại hết kiêu ngạo,
33:40cuối đầu nhận thua.
33:41He he,
33:43tưởng rỗi là hù được bà à.
33:44Mơ đi cưng.
33:46Vừa vào cửa,
33:47phó thang lập tức tóm lấy hai tay tôi ép lên tường,
33:49rồi hôn tôi tới nghẹt thở.
33:51Tôi càng rãi,
33:52anh càng hôn dữ dội.
33:54Cả đêm hôm đó,
33:55anh dùng hành động để chứng minh,
33:56đàn ông khi ghen thật sự rất kinh khủng.
33:59Từ lần phá giới đó,
34:00phó thang bắt đầu rũ rỗ tôi thực hiện
34:02từng cái ý tưởng điên rồ trong đầu anh.
34:04Một tuần bốn trận,
34:05cuối tuần còn chơi tiệc lớn.
34:07Tôi ôm cái eo ê ẩm,
34:08nước mắt lưng chồng kể tội anh.
34:11Phó thang mím môi,
34:12mắt rưng rưng như thể tôi vừa giết chết thú cưng nhà anh vậy.
34:15Tôi mềm lòng.
34:16Rồi rồi rồi,
34:17đừng có bày ra cái bản mặt đó nữa.
34:20Anh lấy cớ xoa eo giúp tôi,
34:21mà xoa xoa kiểu gì lại thấy có gì đó sai sai.
34:25Tới khi tôi kịp phản ứng thì,
34:26đã quá muộn rồi.
34:28Phó thang,
34:29em ghét anh.
34:30Không,
34:31em yêu anh.
34:32Ghét,
34:32anh yêu em.
34:33Hoàn văn.
34:34Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
34:35Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Được khuyến cáo
0:56
1:08
1:07