Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 9/6/2025
Truyện Audio Hay || Tưởng Tôi Ăn Bám Hóa Ra Cả Nhà Họ Ăn Bám Tôi || Thiên Thần Dắt Truyện #kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Cuối năm, tôi ký được một hợp đồng lớn, được chia thưởng 5 triệu đồng.
00:03Công ty thưởng thêm cho tôi người đang mang thai 8 tháng nghỉ thai sản sớm.
00:06Mẹ chồng hỏi sao tôi không đi làm, tôi nằm trên ghế sofa đùa.
00:09Công ty làm ăn không tốt nên cho con nghỉ rồi.
00:11Có lẽ sau này chỉ có thể ở nhà làm nội trợ thôi.
00:14Không ngờ mẹ chồng lập tức tát mạnh một cái vào hông tôi.
00:16Thế thì còn không mau dậy giặt rũ nấu ăn.
00:18Chỉ có một đứa con gái mà định nằm không ăn bám à.
00:21Đúng lúc đó, chồng tôi tôn lỗi vừa về đến, kéo mẹ chồng vào phòng em bé.
00:25Tôi, trong lòng đầy tuổi thân, liền mở camera giám sát mà họ chưa biết để xem rốt cuộc chồng đứng về phía ai.
00:30Không ngờ lại phát hiện ra từng bí mật khiến tôi lạnh sống lưng.
00:33Mẹ chồng chịu cầm bất ngờ ném cả rổ rau vào người tôi.
00:35Củ khoai tây còn dính bùn đất đập thẳng vào bụng bầu 8 tháng, đau đến rát cả ruột gan.
00:39Chầm tĩnh, tao đã muốn nói mày từ lâu, chỉ là còn giữ chút thể diện cho mày thôi.
00:43Ngày nào cũng trang điểm ăn diện, người biết thì nghĩ mày đi làm, không biết lại tưởng mày ra đường kiếm ăn.
00:48Ông chủ nào chứa nổi đứa đàn bà lẳng lơ như mày.
00:51Biến cố bất ngờ khiến tôi giữ người.
00:52Ba tháng trước, tôi lỗi nói vì tôi sắp đến ngày sinh, nên mẹ anh ấy sẽ đến chăm tôi.
00:56Anh thường xuyên đi công tác, có mẹ ở nhà anh mới yên tâm.
00:59Quả thật, từ sau khi tháng trước, tôi lỗi đi công tác ngày càng nhiều.
01:03Tôi nghĩ mình ở nhà một mình cũng bất tiện.
01:05Hơn nữa những lần ở với mẹ chồng trước đây đều khá ổn nên tôi vui vẻ đồng ý.
01:08Thời gian qua mẹ chồng cũng thật sự chăm sóc rất tận tình.
01:11Từng bữa cơm đều do bà đích thân nấu.
01:18Tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ phải đối mặt với mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu.
01:21Không ngờ chỉ vì một câu nói đùa lại khiến mẹ chồng trở mặt như lật sách.
01:24Người lớn nói chuyện, mày không biết đứng dậy nghe hả?
01:27Đồ không cha không mẹ, không được dạy dỗ tới nơi tới trốn.
01:29Một câu nói trận họng tôi, đau đến thắt tim gàn.
01:32Năm tôi 15 tuổi, cha mẹ qua đời trong một vụ tai nạn.
01:34Lần đầu tôi đến nhà tôn lỗi, mẹ chồng từng nắm tay tôi, ánh mắt đầy thương xót.
01:39Cả đời này mẹ tiếc nhất là không có con gái.
01:41Từ nay con chính là con gái rồi của mẹ.
01:43Lúc đó, tôi nghĩ mình cuối cùng đã có lại người thân.
01:45Vì vậy, bao năm qua dù có lúc bất đồng quan điểm, tôi luôn cố gắng nhẫn nhịn và hòa hợp.
01:49Tôi thật sự không hiểu, chỉ một câu nói đùa lại có thể khiến mẹ chồng thay đổi như vậy.
01:53Khi tôi còn đang bàng hoàng, bà lại tiếp tục cằn nhằn với giọng đầy trách móc.
01:56Sống ở thành phố lớn vốn đã tốn kém, giờ thì mọi gánh nặng đều đổ lên đầu con trai tôi.
02:01Thấy tôi vẫn đứng yên không phản ứng, bà đột nhiên dơ tay tát mạnh vào lưng tôi.
02:05Còn mặt mũi nào nằm đây nữa?
02:06Cái tát quá mạnh khiến tôi ngã nhào khỏi sofa, đầu gối đập mạnh xuống sàn, vang lên tiếng bịch nặng nề.
02:11Phản xạ đầu tiên của tôi là ôm lấy bụng đang đau âm ỉ, cố gắng mở miệng giải thích.
02:15Mẹ, tôi còn chưa kịp nói hết câu, mẹ chồng đã ngồi phịch xuống sofa, hai bàn chân bốc mùi thẳng nhiên gác lên lưng tôi.
02:21Trọng lượng hơn 70kg của bà cố tình đè xuống khiến tôi không thể nhúc nhích.
02:24Mẹ, mẹ đang làm gì vậy? Tôi đầy kinh hoàng và khó hiểu.
02:27Chịu cầm hừ lạnh, tất nhiên là dạy mày quy củ làm dâu nhà họ tôn.
02:31Hồi trước lỗi nói mày kiếm được tiền, vì con trai tao nên tao mới nhịn con nhãi danh như mày suốt thời gian qua.
02:36Giờ thì mày chẳng kiếm được đồng nào, từ nay ngoan ngoãn mà biết thân biết phận.
02:39Nói luôn, ngay ngày đầu tiên tao đến đây là đã bực rồi.
02:42Nguyên nồi gà hầm già đầy ụ mà mày dám đổ đi hết.
02:44Nghe tin mẹ chồng sắp đến, tôi mất hai ngày dọn dẹp nhà cửa trong ngoài, chuẩn bị chăn gà mới.
02:49Rau củ tươi xếp đầy một bàn.
02:51Mẹ chồng cũng không đến tay không, xách theo túi ni lông đựng một con gà giả ninh sẵn.
02:54Gà thả vườn đấy, ở thành phố không dễ gì mua được đâu, bồi bổ cho tiểu tĩnh nhà ta.
02:59Lúc đó, tôi lỗi còn trách mẹ làm việc thừa, là tôi cười, hai tay đó lấy, còn cảm ơn dối dít.
03:04Nhưng con gà đi tàu hai ngày một đêm từ quê lên từ lâu đã ôi thiêu, bốc mùi khó chịu.
03:08Con gà đó thiêu rồi mà, anh lỗi không nói với mẹ sao.
03:11Tôi còn chưa kịp nói hết câu, mẹ chồng đã bất ngờ tung chân đạp ngã tôi.
03:14Con dám cãi lời, đồ ăn mày còn kén trọn, chỉ có một đứa con gái mà tưởng mình là công thần chắc.
03:19Tôi cao mày, định cãi lại thì cửa nhà bất ngờ bật mở.
03:22Tôi lỗi người vài giây trước còn đang cười hí hưởng nhìn điện thoại vừa bước vào,
03:25thấy cảnh tượng trước mắt liền nhíu mày, đứng xứng.
03:27Có chuyện gì vậy? Tôi còn chưa kịp lên tiếng thì chịu cầm đã nhanh miệng dành lời.
03:31Con mau hỏi lại vợ con đi, nó bị công ty đuổi việc rồi đấy.
03:34Thằng con tội nghiệp của mẹ, vừa mới có chút tiền đồ thì bị đeo bám thế này.
03:38Làm mẹ chồng nói có mấy câu mà còn dám cãi.
03:40Chầm tĩnh, mẹ nói cho con biết, chuyện hôm nay mẹ nhịn,
03:43như nếu còn có lần sau thì xéo khỏi cái nhà này cho mẹ.
03:45Tôi lỗi nhíu mày nhìn tôi, em bị đuổi việc thật à?
03:48Tôi đang mang thai đứa con của anh ta bị mẹ anh ta đá ngã xuống đất.
03:51Vậy mà anh ta không hề chạy lại đỡ.
03:53Câu đầu tiên thốt ra lại là, sao lại bị đuổi việc?
03:56Nhìn người chồng đã sống cùng 3 năm, tôi bỗng cảm thấy lạnh lẽo đến tận tim gan,
03:59không còn muốn giải thích gì thêm.
04:01Nếu cả anh cũng thấy tôi ăn bám,
04:02thì tốt nhất anh bàn với mẹ anh xem ai trong chúng ta nên rời khỏi cái nhà này.
04:06Lúc kết hôn, nhà tôn lỗi chẳng có gì,
04:08căn nhà hiện tại là tài sản cho mẹ tôi để lại.
04:10Vậy mà giờ đây, một người phụ nữ đang mang thai 8 tháng như tôi,
04:13không chỉ bị mẹ chồng ức hiếp mà còn bị đuổi khỏi chính ngôi nhà của mình.
04:16Tôi nằm trên giường, nước mắt ấm ức không ngừng tuôn rơi.
04:19Nghe thấy tiếng tôn lỗi kéo mẹ vào phòng em bé,
04:21tôi chật nhớ ra 2 ngày trước mới lắp camera giám sát.
04:24Ban đầu tôi lắp để tiện theo dõi con sau này,
04:26chưa kịp nói cho 2 mẹ con họ biết.
04:28Tôi vốn định xem tôn lỗi sẽ điều hòa mâu thuẫn giữa tôi và mẹ ra sao.
04:31Không ngờ vừa bật camera lên đã nghe được một bí mật động trời,
04:34khiến lưng tôi lạnh toát.
04:35Còn nói cái gì mà cuối năm cô ta có thể thăng chức tăng lương chứ?
04:38Giờ thì hay rồi, bị đuổi việc rồi còn gì?
04:40Mắt thấy cô ta sắp sinh, bên kia cũng sắp sinh.
04:43Một mình con nuôi 2 đứa con, mẹ nghĩ đến là đau lòng.
04:46Mẹ chồng tôi khuôn mặt đầy bực bội vừa nói vừa lấy tay lau khỏe mắt.
04:49Bên kia, 2 đứa con, chẳng lẽ tôn lỗi có một gia đình khác bên ngoài?
04:52Nghĩ đến khoảng thời gian này anh ta thường xuyên đi công tác,
04:55lòng tôi chợt chịu xuống bởi nỗi bất an không tên.
04:57Giai đoạn cuối thai kỳ, tôi hay thức dậy đi vệ sinh giữa đêm.
05:00Có mấy lần tôi bắt gặp tôn lỗi ngồi trong nhà vệ sinh, mặt mũi ngẩn ngơ đầy vẻ kỳ quái.
05:04Có lần anh ta mải mê xem điện thoại đến mức không biết tôi đã vào,
05:07bị tôi phát hiện thì giật bắn người, suýt nữa làm rơi điện thoại.
05:10Anh ta giải thích rằng do công việc căng thẳng, khó ngủ,
05:13nên ngồi xem video hài cho dễ chịu, sợ nằm trong phòng ảnh hưởng tôi nghỉ ngơi.
05:16Tôi không phải chưa từng nghi ngờ, nhưng tôn lỗi rất thẳng nhiên đưa điện thoại ra.
05:19Xem đi, anh nghĩ em là do nội tiết thai kỳ dối loạn nên nghi thần nghi quỷ.
05:23Tôi kiểm tra điện thoại anh ta nhưng không phát hiện gì, đành bỏ qua.
05:26Tôi vội tiếp tục nghe đoạn còn lại, chỉ nghe tôn lỗi trả lời mẹ.
05:29Mấy hôm trước con hỏi nhóm của cô ấy, họ nói cô ấy có khả năng ký được hợp đồng lớn, thăng chức.
05:34Đang tốt như vậy sao tự nhiên bị đuổi.
05:36Chẳng lẽ là cô ấy giấu, không muốn để chúng ta biết chuyện mình kiếm được tiền.
05:39Tôi như có luồng điện chạy dọc sống lưng tôn lỗi đã âm thầm liên lạc với đồng nghiệp của tôi.
05:43Và tôi hoàn toàn không hề hay biết gì.
05:45Nghĩ đến đây, tôi lập tức tạo một nhóm chat nhỏ, kéo tất cả đồng nghiệp trong tổ mình vào.
05:49Vì không có người thân ruột thịt, tôi luôn đặc biệt trân trọng các mối quan hệ giữa người với người.
05:53Có tiền thì cùng chia, thêm nữa những người tôi chọn vào đội đều hợp tính.
05:56Ai cũng tự nhận là nhà mẹ đẻ của tôi nơi công sở.
05:58Nếu tôn lỗi có liên hệ với mọi người, nhớ nói giống nhau nhé.
06:01Không ký được hợp đồng nào cả, tôi bị công ty cho nghỉ rồi.
06:04Tôi hồi hộp rán mắt vào màn hình điện thoại, từng dây dài như cả năm.
06:07Sợ tôn lỗi sẽ hỏi trước khi tôi kịp thông báo.
06:09Quả nhiên, không lâu sau có người trả lời.
06:12Trợ lý của tôi nhắn, chị Tĩnh đang muốn tạo bất ngờ cho anh rẻ à.
06:15Lúc nãy anh ấy còn hỏi em đấy, suýt nữa em làm hỏng mất bất ngờ rồi.
06:19Nhận được rồi, em sẽ nói giảm nói tránh ngay.
06:21Tôi thở vào một hơi, rồi gửi thêm một tin nữa.
06:23Hôn nhân của tôi đang gặp trục trặc, có thời gian tôi sẽ kể rõ.
06:26Tóm lại, nếu dạo này tôn lỗi có liên hệ, mọi người nhớ đồng lòng nhé.
06:30Lần này hầu như ngay lập tức, không ai hỏi thêm gì.
06:32Tất cả đều trả lời gọn lòn một từ.
06:34Rõ, tôi xóa nhóm chat nhỏ ấy đi, sau đó nhìn lại màn hình giám sát.
06:38Tôn lỗi đang nhìn chầm chầm vào điện thoại, nhíu mày, rồi mắng một câu.
06:41Chầm tĩnh cái đồ vô dụng này, đúng là làm hỏng cả hợp đồng, bị đuổi việc thật rồi.
06:45Mẹ chồng cũng sốt ruột nói chen vào.
06:47Giao giao sắp sinh rồi đó, tôi còn hứa với con bé sẽ đặt phòng trung tâm chăm sóc sau sinh, 10 triệu một tháng lận đấy.
06:52Trước đây khi tôi nói muốn đặt chỗ ở trung tâm chăm sóc sau sinh, nghe giá 3 triệu một tháng, mẹ chồng đã phản đối kịch liệt.
06:58Người ngoài làm sao chú đáo bằng người nhà, có tôi ở đây rồi, phí tiền làm gì.
07:02Giao giao, tôi đột nhiên nhớ ra có lần quên tài liệu ở nhà.
07:05Quay về lấy thì thấy mẹ chồng đang cười nói vui vẻ với một cô gái trẻ đang mang thai.
07:08Trên bàn toàn là trái cây đắt tiền mà tôi mua, hai người vừa ăn vừa nói cười, bay bừa cả một đống.
07:13Khi tôi hỏi, mẹ chồng bảo đó là cháu gái họ xa, đang mang thai nên lên thành phố khám thai.
07:18Cô gái đó tên là Lý Giao Giao.
07:19Không trách được lần đó tôi thấy cô ta cứ nhìn tôi với ánh mắt là lạ, lời nói thì móc méo cạnh khóe.
07:24Sau đó tôi kể lại cho tôn lỗi, anh ta còn nói tôi nhỏ nhen, đang nghỉ.
07:28Hóa ra bọn họ dám trắng trợn dẫn tiểu tam về nhà tôi.
07:30Trong video giám sát, tôn lỗi nói thêm một câu rồi quay người ra khỏi phòng.
07:34Chỉ còn lại mẹ chồng đứng đó, bực dọc lường một cái, lầm bầm.
07:37Cho nó uống thuốc nhiều như thế rồi mà cái thứ sao trổi này vẫn chưa xảy.
07:40Hay là thuốc giả, không thể nào tôi còn mất bao nhiêu tiền tìm bác sĩ thú y vương trong làng kê mà.
07:45Toàn thân tôi lạnh toát, từng khớp xương như đông cứng mẹ chồng tôi vẫn luôn âm thầm bỏ thuốc tôi.
07:49Ngay lúc tôi còn đang run dẩy vì sợ hãi, thì cánh cửa phòng ngủ bị đẩy ra.
07:53Tôn lỗi bước vào, tôi hoảng hốt vội tắt ngay màn hình điện thoại.
07:55Đối diện người đàn ông trước mắt, tim tôi đập thình thịch như sắp nhảy ra khỏi cổ.
07:59Vì chỉ vài phút trước, tôi vừa nghe thấy anh ta nói rõ ràng trong camera giám sát.
08:03Căn nhà này là tài sản chức hôn nhân của cô ta, đợi đổi nhà xong rồi nói chuyện ly hôn cũng chưa muộn.
08:07Nếu đến lúc đó cô ta ngoan ngoãn nghe lời thì thôi, còn không một đứa đàn bà có thai, lại chẳng có người thân.
08:12Xảy ra chuyện gì? Chỉ cần bọn mình không truy cứu thì ai quan tâm sống chết của cô ta chứ?
08:17Gần đây tôn lỗi có nói sau khi con ra đời, căn nhà này hơi nhỏ, muốn bán đi để đổi sang nhà rộng hơn.
08:22Hai tiếng trước, tôi còn đang mơ về tương lai sau khi tiền chia thử chuyển về tài khoản.
08:26Chúng tôi có thể mua nhà lớn, rồi dẫn nhau và mẹ chồng đi du lịch thoải mái một chuyến.
08:29Không ngờ, cái tương lai hạnh phúc tôi tưởng tượng ấy lại chính là con đường chết mà bọn họ đã vẽ sẵn cho tôi.
08:34Gương mặt tôn lỗi, vốn được xem là điển trai, giờ nhìn vào chỉ thấy lạnh lẽo, độc ác.
08:39Không trách được ngày xưa khi biết tôi là người không còn cha mẹ, anh ta lại tỏ ra đặc biệt săn đón.
08:43Thì ra, từ lúc đó mọi thứ đã nằm trong tính toán của anh ta rồi.
08:46Vợ ơi, em thật sự bị công ty xa thải à?
08:48Em đang mang thai mà họ đuổi việc là vi phạm luật lao động đó, để anh đến nói chuyện với sếp em.
08:53Tôi vội vàng kéo anh ta lại, đừng, dưới ánh mắt nghi ngờ của tôn lỗi, tôi cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
08:58Là do lỗi của em khiến mất hợp đồng, nếu không phải vì mấy năm qua em công hiến hết mình, lại đang mang thai,
09:03thì công ty đã khởi kiện và bắt em bồi thường rồi.
09:06Tiền bồi thường mấy triệu đấy, có vét sạch tiền tiết kiệm của nhà mình cũng không đủ.
09:09Tôi lỗi nhíu mày càng chặt, rồi bất ngờ cầm lấy điện thoại tôi, bấm gọi cho sếp của tôi.
09:13Anh phải hỏi rõ, không thể để em chịu ấm ức như vậy.
09:16Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến tim tôi đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài.
09:20Một giây sau, đầu dây bên kia bắt máy, giọng sếp nữ của tôi có chút bực dọc.
09:24Chầm tĩnh, tôi đã nói rõ ràng với cô rồi.
09:26Công ty không truy cứu là đã là may cho cô lắm rồi, đừng mơ tưởng gì đến bồi thường nữa.
09:30May mà tôi nhanh tay, trước đó khi ghi hình lại đoạn camera giám sát, tôi đã nhắn tin giải thích ngắn gọn cho sếp.
09:35Sếp tôi là một nữ cường điển hình, cực kỳ ghét đàn ông tệ bạc.
09:38Ngay lập tức, bà ấy khẳng định sẽ đứng về phía tôi.
09:41Tắt máy, tôn lỗi nhìn tôi với gương mặt tái nhợt, đưa tay vuốt tóc mai bị ướt mồ hôi của tôi.
09:46Vợ à, sao em căng thẳng thế?
09:48Mất việc thì mất, anh còn nuôi nổi em.
09:50Mẹ lúc nãy chỉ vì lo anh gánh vác một mình nên mới mất bình tĩnh thôi.
09:53Bà lại đang thời kỳ mãng kinh nên dễ xúc động.
09:55Em vì anh thì đừng chấp với mẹ nữa, nhé.
09:57Đúng lúc em rảnh rỗi, căn nhà mà chúng ta định mua mấy hôm nay nhân viên bán hàng gọi dục ký hợp đồng suốt.
10:02Hay hôm nay đi luôn đi, coi như xua xui chuyện mất việc.
10:05Không để tôi từ chối, tôn lỗi kéo tôi và mẹ anh ta đi thẳng đến khu nhà mẫu.
10:08Không ngờ Lý Giao Giao lại đang đứng chờ sẵn ở đó.
10:11Mẹ chồng vừa xuống xe liền thân mật khoác tay cô ta.
10:13Mẹ gọi Giao Giao đến đấy, cho nó đi cùng xem nhà.
10:16Lý Giao Giao tỏ vẻ đắc ý, còn cố ý chống bụng bầu nhô cao ra phía trước.
10:19Anh lỗi muốn đổi sang nhà lớn, gì sợ mắt chị không tốt nên kêu em đến kiểm tra giúp.
10:24Chị không phiền chứ.
10:25Còn nhớ hôm đó ở nhà, cô ta cũng nói y hệt như vậy.
10:27Chị Giao à, đừng có dựa vào việc mình mang thai mà để gì em làm hết mọi việc nha.
10:32Anh lỗi kiếm tiền không dễ, chị phải biết tiết kiệm chứ.
10:34Nhìn cái đống hàng online này xem, lấy chồng rồi còn ăn diện làm gì.
10:38Em nói thẳng, chị đừng để bụng nha em cũng chỉ vì tốt cho gia đình chị thôi mà.
10:41Lúc đó tôi nghĩ cô ta ghen tị vì tôi và tôn lỗi sống hạnh phúc nên mới nói vài lời châm chọc,
10:46nên tôi chẳng buồn đáp lại.
10:47Từ sau khi kết hôn, tôi luôn cố gắng làm một người vợ hiền dâu thảo.
10:50Đến mức tôi lỗi dường như quên mất tôi là một cô gái mồ côi đã tự mình vươn lên,
10:54không phải loại có thể để người khác trả đạp.
10:56Nỗi ướt ức cũ và sự phẫn nộ mới dâng trào, tôi nghiêm mặt đáp lại.
10:59Dù tôi có phiền hay không thì cô cũng bám theo tới tận đây rồi đấy thôi.
11:02Bị tôi phản pháo bất ngờ, mẹ con nhà họ tôn đều sữ người.
11:05Lý Giao Giao thì méo miệng, mắt long lanh như sắp khóc,
11:07giọng chân và hừ nhẹ một tiếng tỏ vẻ ướt ức.
11:10Chịu cầm mẹ chồng lập tức chừng mắt mắng tôi.
11:12Cái thứ hỗn láo, không có giáo dục,
11:13ai cho phép cô ăn nói với người thân như vậy hả?
11:16Lần đầu tiên, tôi không nhịn nữa mà đáp trả thẳng thường.
11:18Tôi bỏ tiền ra mua nhà, sao lại để một người không liên quan đến chỉ trò,
11:22ai mới là người vô giáo dục ở đây?
11:23Giọng tôi không hề nhỏ, khiến xung quanh bắt đầu có người ngoảnh lại nhìn và thì thầm bàn tán.
11:27Tôn lỗi câu mày kéo tay tôi.
11:29Có gì to tát đâu mà em không thể nhịn một chút.
11:31Dù sao thì cũng không được cãi mẹ anh như thế.
11:34Tôi lại lùng hất tay anh ta ra.
11:35Vậy thì anh nghe mẹ anh đi, tiền mua nhà cũng để mẹ anh trả luôn nhé.
11:39Tôn lỗi càng nhíu mày chặt hơn.
11:40Em đang nói cái gì thế?
11:42Không phải đã bàn rồi sao?
11:43Bán căn nhà hiện tại, bù thêm tiền để đổi sang nhà mới mà.
11:46Hôm trước em cũng đã xem hợp đồng hoán đổi rồi còn gì.
11:48Với lại mẹ anh là người nội trợ, không có công việc, lấy đâu ra tiền.
11:52Thôi được rồi, anh biết em vẫn còn giận chuyện lúc nãy.
11:55Mẹ anh bình thường đã vất vả chăm sóc em,
11:57chẳng qua mới nói em có mấy câu mà em không chịu bỏ qua.
12:00Thôi được, anh thay mẹ xin lỗi em, được chưa?
12:05Âm đảo trong mắt một vòng, lập tức giả vờ khóc lóc.
12:07Tôi biết mà, ra rồi là bị người ta ghét bỏ.
12:10Tất cả là tại tôi, là tại cái miệng đáng chết của tôi.
12:12Không biết giữ mùng giữ miệng khiến con dâu chán ghét,
12:15tôi phải tự vào cái mùn này mới được.
12:17Nói rồi bà ta giả vờ dơ tay lên tự vả,
12:19lý giao giao lập tức lao đến ngăn lại.
12:20Dì ơi, nếu trách thì trách cháu.
12:22Cháu còn trẻ, không hiểu chuyện.
12:24Lỗi lời khiến chị dâu không vui.
12:26Chị dâu à, em xin quỳ xuống xin lỗi chị.
12:28Chị thương gì em lớn tuổi rồi.
12:30Đừng trách bà ấy nữa.
12:31Nói rồi lý giao giao giả vờ định quỳ xuống.
12:33Tôn lỗi lập tức giữ lấy cô ta.
12:34Giao giao, em còn đang mang thai mà.
12:36Em đừng xúc động quá.
12:37Tôn lỗi chừng mắt nhìn tôi.
12:39Chầm tĩnh, em cứ phải khiến mọi người mất vui mới hài lòng sao.
12:42Đổi sang nhà lớn cũng là vì hai đứa mình.
12:44Chuyện đáng mừng như thế mà em cũng biến nó thành khó chịu cho cả đám.
12:47Lúc anh ta mắng tôi, hình như quên mất tôi cũng là một bà bầu sắp sinh.
12:50Cũng không được phép xúc động quá mức.
12:52Tôn lỗi vẫn đang đỡ lấy tay lý giao giao.
12:54Cào mày.
12:55Thôi được rồi.
12:55Đừng âm ý nữa.
12:56Bao nhiêu người nhìn.
12:57Không thấy mất mặt à.
12:58Mau ký hợp đồng đi cho xong.
13:00Nhân viên bán nhà sợ mất phần trăm hoa hồng.
13:02Vội vàng đưa hợp đồng đã chuẩn bị sẵn cho tôn lỗi ký.
13:04Ngay lúc anh ta chuẩn bị đặt bút, tôi chụp lấy bản hợp đồng.
13:07Sao trong hợp đồng mua nhà chỉ có mỗi tên anh?
13:09Vừa nãy còn giả vờ hiền lành.
13:11Giờ mẹ chồng tôi trừng mắt.
13:12Câu gì kỳ vậy?
13:13Lỗi là chủ gia đình.
13:14Không viết tên nó thì viết tên ai?
13:16Tôn lỗi đưa tay định giật lại hợp đồng.
13:18Vợ chồng thì của chung.
13:19Viết tên ai mà chẳng như nhau.
13:20Tôi dơ cao hợp đồng hơn nữa.
13:22Nếu thật sự như nhau, vậy viết mỗi tên tôi thôi cũng được nhỉ?
13:25Tôn lỗi giận tái mặt.
13:26Lửa giận bốc lên hai mắt.
13:27Chầm tĩnh.
13:28Em hôm nay bị gì vậy hả?
13:29Đừng có vô lý nữa.
13:30Chẳng lẽ em thất nghiệp rồi thì bắt cả nhà phải theo em mà buồn dầu sao?
13:33Tôi bật cười lạnh.
13:34Nhìn thẳng vào mắt anh ta.
13:36Cái gọi là cả nhà anh nói là anh.
13:38Mẹ anh.
13:38Tiểu tam của anh Lý Giao Giao và đứa con không rõ cha của cô ta à?
13:41Một câu vừa rứt.
13:42Đám đông đang xem đáo nhiệt lập tức ổ lên.
13:44Lý Giao Giao là người phản ứng đầu tiên.
13:46Giọng thay thé gào lên.
13:47Chị vu không em.
13:48Chị đang bôi nhọ danh dự em.
13:50Hôm nay mà không cho em một lời giải thích.
13:52Em sẽ chết ở đây cùng con em để chứng minh sự trong sạch.
13:54Mẹ chồng thì ngồi phịch xuống đất.
13:56Giao khóc om sòm.
13:57Con dâu à.
13:57Mẹ biết con ghét mẹ già rồi.
13:59Có gì thì chút lên người mẹ cũng được.
14:01Mẹ chịu đựng được mà.
14:02Nhưng sao lại phá tăn nát cái nhà này như thế này?
14:04Con nói vậy là đang dồn người ta đến đường chết đấy.
14:07Tôi nhìn bà ta lăn lộn ăn vạ trên nền đất.
14:09Lạnh lùng hét lớn.
14:10Bán căn nhà là tài sản chức hôn nhân của tôi.
14:11Để mua nhà lớn cho tiểu tam và đứa con hoang của cô ta.
14:14Ai mới là người đang dồn người khác đến đường chết.
14:17Mặt tôn lỗi trắng bệch.
14:18Quay hàm xiết chặt.
14:19Chán nổi gân xanh.
14:20Em nói linh tinh cái gì vậy?
14:21Chẳng qua em mất việc nên thức tối.
14:23Không biết chút vào đâu phải không?
14:24Được.
14:25Không đổi nhà nữa.
14:26Em hài lòng chưa?
14:27Có gì thì về nhà nói tiếp.
14:28Nói rồi.
14:29Tôn lỗi túm lấy tay tôi định kéo ra ngoài.
14:31Tôi vùng vẫy điên cuồng.
14:32Nhưng tay anh ta như kìm sắt.
14:34Xiết chặt cổ tay tôi không buông.
14:35Tôi hét lớn cầu cứu mọi người xung quanh.
14:37Nhưng mẹ chồng lại chen vào.
14:38Chuyện nhà tôi.
14:39Mọi người đừng xen vào.
14:40Tránh mang họa vào thân.
14:42Ngay lúc tôi gần như bị kéo ra khỏi cửa.
14:44Một bóng người thở hồn hền lao đến chắn trước mặt.
14:46Dùng sức đẩy tôn lỗi ra rồi kéo tôi về phía sau lưng mình.
14:48Ai dám động đến trị tĩnh của tôi?
14:50Các đồng nghiệp trong tổ lần lượt có mặt.
14:52Đứng thành một hàng rào người chắn trước mặt tôi.
14:54Trên đường tới đây.
14:55Để phòng có chuyện bất chắc.
14:56Tôi đã chia sẻ định vị liên tục.
14:57Nhờ sự giúp đỡ của họ.
14:58Tôi chuẩn bị rời đi thì tôi lỗi lại bắt đầu làm bộ làm tịch níu kéo.
15:02Vợ ơi.
15:02Em làm cái gì vậy?
15:03Em bị đuổi việc rồi còn gì?
15:05Vậy mà vẫn còn mặt mũi sai người ta lo việc riêng cho mình hả?
15:08Lý Giao Giao đứng bên cạnh cũng hùa theo.
15:10Giọng thay thế giả vờ đáng thương.
15:11Có lãnh đạo nào như thế không chứ?
15:13Đúng là xui tám kiếp mới gặp phải.
15:15Nghỉ việc rồi còn bày đặt chỉ đạo người ta làm cái này cái kia.
15:17Nhìn là biết bình thường ở công ty cũng kêu căng lắm.
15:20Bị đuổi là đáng đời.
15:21Mẹ chồng tôi vẫn còn đang ngồi dưới đất cũng lập tức bật dậy.
15:23Miệng la oai oai.
15:24Ở nhà cũng vậy đó.
15:25Suốt ngày ra vẻ ta đây.
15:27Mắng tôi là đồ ăn bám.
15:28Khổ thân tôi.
15:29Ra rồi mà ở trong nhà con trai mình cũng bị con dâu coi thường.
15:32Giờ còn dắt người tới đánh cả nhà tôi nữa.
15:34Mấy người mau quay clip lại đi.
15:35Cho thiên hạ thấy bộ mặt thật của bọn họ.
15:37Thấy đám người xung quanh bắt đầu rút điện thoại quay video nhắm vào các đồng nghiệp của tôi.
15:40Tôi lập tức bước lên trước chắn cho họ.
15:42Tôn lỗi.
15:43Anh ngoại tình trong hôn nhân.
15:44Có con riêng bên ngoài.
15:46Còn định dùng tài sản chức hôn nhân của tôi để đổi lấy nhà đứng tên chung.
15:49Ai đúng ai sai trong chuyện này.
15:50Anh tự biết rõ nhất.
15:51Muốn nghi hôn thì làm ngay.
15:53Còn nếu chở đứa bé trong bụng lý giao giao sinh ra.
15:55Tôi sẽ làm xét nghiệm ADN chứng minh anh ngoại tình.
15:57Lúc đó thì cả anh lẫn mẹ anh đều cuốn gói ra khỏi cuộc đời tôi.
16:00Tôi lỗi xiết chặt tay.
16:01Không rõ là giận dữ hay hoảng loạn mà run lên.
16:03Ánh mắt gần từng tia ác độc nhìn tôi.
16:05Hạ thấp giọng nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe.
16:07Tôi không biết cô biết được chuyện này từ đâu.
16:09Nhưng tôi khuyên cô đừng có ép tôi đến bước đường cùng.
16:11Cô có bằng chứng chắc.
16:13Một đứa đàn bà bụng to.
16:14Không việc làm.
16:15Đã bị tôi chơi chán chê rồi.
16:16Sau này rời khỏi tôi thì sống sao nổi.
16:18Chầm tĩnh.
16:19Cô nghĩ cô còn là cô gái đôi mê xinh đẹp ngày nào à?
16:21Đến lúc già nua.
16:22Xấu xí.
16:23Ôm con ăn xin khắp nơi.
16:24Nửa đêm khóc cắn chăn tự tát vào mặt mình cũng không cầu nổi một cuộc hôn nhân như tôi đâu.
16:28Tôn lỗi càng nói càng đắc ý.
16:30Tôi không nhịn được nữa.
16:31Giơ tay tát thẳng vào mặt anh ta.
16:32Cái tát này để anh tỉnh lại.
16:34Tôn lỗi.
16:34Lời vừa rồi tôi xin gửi trả anh nguyên vẹn.
16:36Lúc anh ôm bát cơm đi ăn xin thì nhớ kỹ.
16:39Tất cả là do anh tự chúc lấy.
16:40Trên xe rời khỏi khu nhà mẫu.
16:42Các đồng nghiệp đã nhanh chóng giúp tôi soạn sẵn bản thỏa thuận ly hôn.
16:44Còn sếp của tôi người phụ nữ mạnh mẽ và lý trí cũng đã gọi điện.
16:47Nói sẽ cử luật sư riêng hỗ trợ tôi toàn bộ quá trình ly hôn.
16:50Nhưng ngoài đoạn video ghi hình từ camera giám sát, tôi không có chứng cứ cụ thể nào.
16:54Nếu tôn lỗi và mẹ anh ta kiên quyết chối bỏ, thì khả năng tôi phải chia đôi tài sản là rất cao.
16:58Tôi đặt tay lên bụng, nơi đứa bé sắp chào đời đang nằm yên, lòng đau như cắt.
17:02Tôi nói với trợ lý, đưa tôi tới bệnh viện.
17:05Lần khám thai tháng trước, bác sĩ đã từng nhắc đến việc các chỉ số phát triển của thai nhi có dấu hiệu bất thường, hỏi tôi có dùng thuốc gì không.
17:11Khi đó tôi hoàn toàn không hiểu chuyện gì, nhưng giờ tôi cần đi kiểm tra lại ngay để xác định tình trạng của con mình.
17:16Khi thấy bác sĩ ngày càng cao mày, trái tim tôi như bị treo lơ lửng trên vực sâu.
17:20Không ổn rồi, thai nhi có dấu hiệu bất thường nghiêm trọng ở vùng phát triển não bộ, trong khi kết quả kiểm tra tháng thứ 5 vẫn hoàn toàn bình thường.
17:26Chúng tôi đề nghị nên đình chỉ thai kỳ.
17:28Trái tim tôi như rơi thẳng xuống đáy vực, trước mắt tôi sầm lại.
17:31Nhưng tôi vẫn xiết chặt tay, nghiến răng chịu đựng, ép bản thân phải đứng vững.
17:34Tôi nói, bác sĩ, sau khi đình chỉ thai kỳ, tôi muốn khám nghiệm tử thi cho đứa bé.
17:39Trong những ngày tôi chờ đợi để tiến hành đình chỉ thai kỳ, tôi lỗi gọi điện cho tôi.
17:42Chầm tĩnh, nói công bằng thì em nghĩ em không có lỗi gì sao.
17:45Em thử nghĩ mà xem, từ khi em mang thai đến giờ, vợ chồng mình đã không đụng chạm gì nhau.
17:50Có người đàn ông nào chịu nổi chuyện đó, em là vợ mà không làm tròn trách nhiệm, vậy mà còn quay sang trách anh.
17:55Tôi bị mấy lời chơi chẽn của anh ta chọc cho cười lạnh, cho nên anh đi tìm tiểu tam đúng không?
17:59Tôn lỗi, sao trước giờ tôi không biết nhà anh là đại gia như trong phim cổ trang ấy nhỉ?
18:03Vợ đang mang thai mà còn cần phải chuẩn bị thêm một A Hoàn để hầu hạ chồng.
18:06Tôn lỗi, anh soi gương lại bản thân mình đi.
18:09Anh nghĩ mình là ai mà mặt dày đến thế?
18:11Đầu dây bên kia, mẹ chồng tôi giật lấy điện thoại, rào lên.
18:14Con tiện nhân này, mày đang nói cái quái gì thế hả?
18:17Còn dám tự nhận là chính thất, mày đừng có tự tăng bốc mình nữa.
18:20Mày có soi gương nhìn cái mặt già nua của mày không?
18:22Ngay cả dày của Giao Giao cũng không xứng sách.
18:24Chờ cháu trai tao trào đời, mẹ nhờ con mà được vinh hiển.
18:27Còn mày, đứa con hoang trong bụng mày chỉ là thứ đòi nợ.
18:30Muốn bước chân vào cửa lại, trừ khi mày quỳ xuống dập đầu xin chúng tao tha thứ.
18:34Mày không về là đúng rồi, để chờ chỗ cho Giao Giao.
18:36Mày nghĩ mày là cái thá gì?
18:37Con trai tao vừa thăng chức, lương cao, tương lai rộng mở.
18:41Không có mày thì cả đống gái trẻ còn đang chờ xếp hàng đấy.
18:43Tôi không nói một lời nào, chỉ lặng lẽ ghi âm lại toàn bộ cuộc gọi,
18:46rồi nhìn chăm chăm vào màn hình điện thoại.
18:48Từ sau khi tôi chuyển ra khách sạn ở, bọn họ càng không che giấu nữa,
18:51ngang nhiên để Lý Giao Giao chuyển vào nhà sống như vợ chính.
18:54Trong camera giám sát, tôi thấy cô ta đem hết đống quần áo dễ thương tôi chuẩn bị cho con gái,
18:58ném xuống đất rồi dùng chân dẫm lên từng cái một.
19:00Con nhãi danh này mà cũng đòi mặc đồ đẹp à?
19:03Cho dù nó có sinh ra cũng chỉ là con tiện nhân, sinh ra để hầu hạ con trai tao thôi.
19:07Tôi lưu lại tất cả các đoạn video, gửi thẳng cho luật sư.
19:10Đơn ly hôn nhanh chóng được soạn và chuyển tận tay tôn lỗi.
19:12Không ngờ, phản ứng đầu tiên của anh ta là dẫn theo công an đến tận khách sạn nơi tôi đang ở.
19:16Cảnh sát cao mày nói với tôi.
19:18Vợ chồng cãi nhau mấy câu là chuyện bình thường, cô đang mang thai mà bỏ đi như vậy thì nguy hiểm lắm.
19:22Chồng cô lo lắng đến mức phải báo cảnh sát đấy.
19:24Tôi còn đang định giải thích thì tôn lỗi đã bất ngờ quỳ gối trước mặt tôi, dập đầu và xin.
19:29Vợ ơi, anh xin em, từ giờ anh sẽ không đứng về phía mẹ anh nữa.
19:32Ngày mai anh đưa bà về quê, sau này trong lòng anh chỉ có em thôi.
19:36Không để tôi kịp nói gì, anh ta đã tiễn cảnh sát ra ngoài một cách vô cùng cảm ơn.
19:40Quay trở lại liền lộ rõ bộ mặt thật, lạnh lùng nhìn tôi.
19:42Chầm tĩnh, em muốn ly hôn.
19:44Anh nói cho em biết, không có cửa đâu.
19:46Chỉ cần chưa ly hôn, anh vẫn là chồng em.
19:48Dù em có chạy đi đâu, cũng không thoát khỏi tay anh.
19:51Em này, chúng ta là vợ chồng, có chuyện gì mà không ngồi xuống nói được.
19:54Mẹ anh đang đợi ở nhà kìa, đi thôi.
19:56Xem lần này mấy đứa đồng nghiệp của em còn đến cứu được em không.
19:59Tôi lỗi cười như ác quỷ bước ra từ địa ngục.
20:05Con, hầu mẹ anh với giao giao.
20:07Nếu không vợ chồng cãi nhau là chuyện thường.
20:09Lỡ lúc anh mất kiểm soát, đánh em thành liệt nửa người hay chết não chẳng hạn cũng là tự em chuốc lấy thôi.
20:14Tôn lỗi không còn che giấu sự tàn nhẫn trong lời nói.
20:16Tôi lập tức tung một cú đá thật mạnh vào chân anh ta.
20:18Ngay sau đó, tôi rút từ túi áo ra cây gậy điện cầm tay nhỏ, dí thẳng vào hông anh ta.
20:23Tôn lỗi lập tức run dậy, ngã vật xuống đất, co giật không ngừng.
20:26Cùng lúc đó, trợ lý của tôi người vừa xuống mua cơm chạy vội lên, thấy tình hình liền gọi quản lý khách sạn đến.
20:31Quản lý nhanh chóng cho người đuổi tôn lỗi ra ngoài.
20:33Khi bị lôi đi, anh ta vẫn gào to.
20:35Tôi là chồng cô ta, tôi có giấy đăng ký kết hôn.
20:38Các người lấy quyền gì đuổi tôi đi?
20:39Chầm tĩnh, tôi sẽ tìm ra cô.
20:41Cô trốn được sao?
20:42Chầm tĩnh, cô cứ chờ đấy cho tôi.
20:44Trợ lý hoảng hốt đỡ lấy tôi, cả người tôi đang run dậy không ngừng.
20:47Chị tĩnh, giờ làm sao đây?
20:49Tôi nghiến răng, nắm chặt tay cô ấy, đưa tôi đến bệnh viện.
20:52Từ giữa hai chân tôi, máu đang chảy thành rong, nhỏ từng giọt từng giọt đỏ thẫm trên sàn.
20:56Mang thai 8 tháng mà phải đình chỉ thai kỳ, về cơ bản giống như sinh thật.
21:00Đứa bé bị kẹp vỡ, máu thịt be bét, từng mảnh được lấy ra khỏi người tôi.
21:03Bác sĩ thông báo kết quả kiểm tra, xác nhận thai nhi đã bị ảnh hưởng bởi thuốc.
21:07Nếu có sinh ra được thì cũng chỉ là trạng thái chết não.
21:09Nhìn đứa con bị hại chết thảm, tôi gần như nghiến nát cả hàm răng.
21:13Tôn lỗi, chịu cầm tôi sẽ bắt các người phải trả giá bằng máu.
21:16Tôi đặt mua một bộ đồ lót sexy dành cho bà bầu.
21:18Vài ngày sau, từ camera giám sát, tôi thấy Lý Giao Giao ký nhận và lập tức mở ra.
21:22Cô ta cười hả hê, tưởng là tôn lỗi gửi.
21:25Trông vô cùng đắc ý như thế đã hoàn toàn chiến thắng trong trận giành giật đàn ông.
21:28Tối hôm đó, khi tôn lỗi đi làm về, Lý Giao Giao mặc bộ đồ đó,
21:31nửa năm nửa ngả trong phòng trẻ em, uốn éo khoe đôi chân trắng nõn.
21:35Anh lỗi lại đây chào con trai đi nè.
21:37Hồi tôi mới mang thai, tôn lỗi cũng từng vài lần gõ sát bên người tôi, đều bị tôi ngăn lại.
21:41Một kẻ không kiểm soát nổi rục vọng thì làm sao chịu nổi sự khiêu khích lộ lĩu như thế.
21:45Quả nhiên, tôn lỗi đá văng đôi giày, liếm môi rồi lao thẳng tới.
21:48Tôi tranh thủ thời gian gọi cảnh sát.
21:50Alo 113 ạ, nhà tôi có trộm, địa chỉ là Cúp Máy.
21:53Tôi lập tức huy động người, mang theo cả luật sư, ấm ấm kéo đến hiện trường bắt gian.
21:57Khi cảnh sát đá cửa xông vào, hàng loạt ông kính máy ảnh đồng loạt chĩa về phía hai kẻ trần chuồng đang mồ hôi đầm đìa tôn lỗi và Lý Giao Giao.
22:03Tôi túng tóc Lý Giao Giao, vung tay tắt cả hai bên mặt cô ta.
22:07Con đàn bà mất nết này, may dám rụ rỗ chồng tao.
22:09Các đồng nghiệp của tôi thì giả vờ can ngăn, nhưng tiện tay dẫm lên tôn lỗi mấy cái.
22:13Tôi lôi đầu Lý Giao Giao đẩy tới trước mặt cảnh sát, hét lớn.
22:16Tôi không quen biết người này, cô ta xâm nhập nhà trái phép.
22:19Bị làm ồn, mẹ chồng tôi chịu cầm giật mình chạy ra, hoảng hốt chắn trước Lý Giao Giao.
22:23Hiểu lầm thôi, đây là cháu gái tôi.
22:25Con dâu tôi không muốn người nhà quê như chúng tôi ở nhờ, nên mới rửa trò báo công an.
22:29Chầm tĩnh, cô không muốn chúng tôi ở thì nói thẳng.
22:31Sao lại phiền đến cả cảnh sát thế này? Đúng là không có giáo dục.
22:34Tôi cười lạnh, thật không? Thế cháu gái của bà làm gì trên rừng với con trai bà vậy?
22:39Tôi nhìn sang tôn lỗi đang bị rồn vào góc, chỉ kịp dùng khăn kê đầu che thân thể.
22:42Anh lỗi cô ta là đột nhập, là gái, hay là họ hàng thân thích ngoại tình với anh vậy?
22:47Thấy mặt anh ta trắng bệch không còn giọt máu, tôi nhức môi cười.
22:50Chồng yêu sao anh không nói gì đi?
22:51Tôi nắm được thóp của tôn lỗi rồi, anh ta từng dùng danh nghĩa chồng để uy hiếp tôi.
22:55Giờ tôi sẽ dùng thân phận vợ để ép lại anh ta.
22:57Không đường lui, chỉ có mất mát.
22:59Triệu cầm trợn trừng mắt, gào lên, chầm tĩnh.
23:02Sao cô ác độc thế?
23:03Tính toán cả chồng mình.
23:04Loại đàn bà như cô nên môi tim ra xem có còn đỏ không?
23:07Tôi hử lạnh.
23:07Triệu cầm, bà mở mắt ra mà nhìn.
23:09Con trai bà tuy đang lõa lộ, nhưng nó không còn ở cái tuổi ngây thơ nữa.
23:13Một người trưởng thành như nó nếu không muốn, tôi ép được nó lên giường với đàn bà khác chắc.
23:16Các đồng nghiệp của tôi cũng thi nhau phụ họa.
23:18Lý do giao thì trốn sau lưng mẹ chồng tôi.
23:20Khóc run cả người.
23:22Dì ơi cứu con với.
23:23Còn tôn lỗi thì rút trong góc như con rùa rụt cổ.
23:25Không dám ngỡng mặt.
23:26Tôi giả vờ chán nản.
23:27Quay sang nói với cảnh sát.
23:29Cảnh sát ơi, hay là mời tất cả về đồn giải quyết đi.
23:31Cứ theo đúng trình tự.
23:32Cần báo công ty thì báo công ty.
23:34Nhà này là nhà tôi.
23:35Giấy tờ đứng tên tôi.
23:36Người phụ nữ này tôi không quen.
23:38Mong các anh xử lý theo pháp luật.
23:39Tôi vừa rứt lời.
23:40Triệu cầm lập tức giống như bị dẫm vào đuôi.
23:42Thét lên.
23:43Không được.
23:44Giao giao còn đang mang thai đấy.
23:45Bà ta kéo lý giao giao.
23:46Cả hai gión rén bước về phía tôn lỗi.
23:48Con ơi hay là nhận đi con.
23:50Lý giao giao sợ hãi đến mức sụp đổ.
23:52Khóc quả lên.
23:52Anh lỗi.
23:53Em còn trẻ.
23:54Em không muốn vào tù đâu.
23:55Em còn đang mang thai con trai của anh nữa mà.
23:57Cảnh sát nhìn tôi bụng còn đang nhô cao.
23:59Rồi lại nhìn cái bụng của Lý giao giao.
24:01Ánh mắt đầy khinh bỉ.
24:02Sau đó quay sang rục tôn lỗi ký giấy.
24:04Bị cả đám người thúc ép.
24:05Cuối cùng tôn lỗi cũng miễn cưỡng kéo tấm khăn che người.
24:08Nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn tôi.
24:09Trầm tĩnh.
24:10Coi như cô giỏi.
24:11Ly hôn thì ly hôn.
24:12Tôi ký.
24:13Nhưng tôi nói trước.
24:14Đừng có vì một lúc nóng giận mà đẩy mình vào ngõ cụt.
24:16Ly hôn xong.
24:17Tôi sẽ cưới giao giao.
24:18Bọn tôi vẫn sẽ là một gia đình hạnh phúc.
24:20Còn cô.
24:21Bao gồm cả đứa con trong bụng cô.
24:22Đừng mong tôi bố thí một đồng nào nữa.
24:24Tôi chẳng thèm để tâm đến mấy lời thối hoác ấy.
24:26Chỉ dán mắt nhìn anh ta ký tên lên đơn ly hôn.
24:29Khi luật sư xác nhận đã hoàn tất mọi thủ tục.
24:31Tôi bật cười lạnh.
24:32Ngay trước mặt tôi lỗi tháo cái bụng bầu giả ra.
24:34Ném thẳng vào mặt anh ta.
24:35Con à.
24:36Làm gì có con nào.
24:37Tôi lỗi bị ném cho ngớ người.
24:38Sợ hãi gào lên.
24:39Con đâu rồi.
24:40Chầm tĩnh.
24:41Con tôi đâu.
24:42Cô giết con tôi rồi à.
24:43Cô dám vì giận tôi mà giết con mình.
24:45Tôi là cha của đứa bé.
24:46Cô dám giết con tôi mà không hỏi ý tôi.
24:48Cảnh sát.
24:48Mấy người thấy chưa.
24:49Cô ta giết người đấy.
24:51Cô ta là hung thủ sát hại đứa trẻ.
24:52Tôi chỉ lạnh lùng nhìn anh ta.
24:54Con anh đi đâu.
24:55Anh nên hỏi mẹ anh thì hơn.
24:56Chịu cầm mặt mày tái mét.
24:58Tức tối phun một bãi nước bọt trước mũi giày tôi.
25:00Đồ đàn bà đê tiện.
25:01Cô nói bậy cái gì thế.
25:02Cô dám giết con cháu nhà họ tôn.
25:04Bây giờ con trai tôi còn chưa tính sổ với cô.
25:06Thì mau sách đơn ly hôn biến khỏi đây.
25:08Cô nghĩ đem cái mạng rẻ rách của cô đến đây dọa chết cháu đích tôn của tôi chắc.
25:11Tôi nghiêng đầu nhìn bà ta.
25:13Nở nụ cười lạnh lẽo.
25:14Thứ nhất.
25:15Đây là nhà tôi.
25:16Người phải xéo đi là các người.
25:17Thứ hai.
25:18Bà không đi nổi đâu.
25:19Chịu cầm à.
25:20Bà phải theo cảnh sát về đồn.
25:21Giải thích chuyện bà bỏ thuốc vào cơm tôi khiến con tôi chết trong bụng.
25:24Báo cáo khám nghiệm tử thi đã có rồi.
25:26À.
25:26Suýt nữa thì quên bác sĩ Thú Y Vương ở quê đã khai hết mọi chuyện.
25:29Chịu cầm.
25:30Con gái tôi vẫn đang nhìn bà đấy.
25:31Tôi vừa rứt lời.
25:32Lý Giao Giao hét lên thất thanh.
25:34Chịu cầm đang hoảng loạn sẵn.
25:35Nghe thấy tiếng hét ấy thì sợ đến mức tiểu ra quần.
25:38Mắt trợn ngược rồi ngớt xỉu.
25:39Tối hôm đó.
25:40Tôi lỗi và Lý Giao Giao bị tống cổ ra khỏi nhà tôi.
25:42Còn chịu cầm bị bắt giữ vì tội mưu sát.
25:44Tôi lỗi nháo nhào gọi điện cho tôi.
25:46Giọng gào rú như điên.
25:47Mẹ tôi chẳng qua là vì muốn có cháu Đích Tôn.
25:49Sao cô lại không thể thông cảm cho một người già?
25:51Bà ấy nói bác sĩ Thú Y bảo đó chỉ là thuốc dưỡng thai thôi.
25:54Hơn nữa chính cô là người chọn đình chỉ thai kỳ.
25:56Lỡ đẻ ra biết đâu cũng chẳng sao.
25:58Bây giờ con chết rồi.
25:59Cô còn không buông tha cho mẹ tôi à?
26:01Chầm tĩnh.
26:02Mẹ tôi già rồi.
26:03Cô thực sự nỡ để bà ấy chết trong tù sao?
26:05Tôi nghe những lời đó.
26:06Chỉ bật cười lạnh.
26:07Tôi sao lại để bà ta chết trong tù được?
26:09Tôi sẽ đưa bà ta xuống tận âm phủ.
26:11Bắt bà ta cuối đầu nhận tội trước mặt con gái tôi.
26:13Tôi lỗi.
26:14Tôi khuyên anh một câu đừng phí công vì bà ta nữa.
26:16Kẻo lúc hối hận thì muộn rồi.
26:18Tôi lỗi gào lên điên cùng qua điện thoại.
26:19Chầm tĩnh.
26:20Cô tưởng ai cũng vô lương tâm như cô sao.
26:22Nếu không phải tôi tốt bụng cứu mang.
26:24Cô một đứa mồ côi mấy năm nay đã trôi giặt ở xó xỉnh nào rồi.
26:27Tôi và mẹ tôi đã tốt với cô như thế.
26:29Mà cuối cùng lại nuôi ra một con chó trắng mắt.
26:31Chầm tĩnh.
26:32Tôi nói cho cô biết.
26:33Tôi sẽ cứu mẹ tôi ra.
26:34Tôi còn sẽ cưới giao giao.
26:35Để cô phải trơm mắt nhìn tôi sống hạnh phúc và tiếc nuối cả đời.
26:38Nghe những lời hùng hồn của anh ta.
26:39Tôi xích nữa không nhịn được mà muốn xem bộ dạng của tôi lỗi sẽ ra sao khi biết sự thật.
26:43Từ lâu tôi đã luôn thắc mắc.
26:45Tại sao chịu cầm lại những tâm hạ độc khiến con tôi chết?
26:47Tại sao bà ta lại dám trắng trợn đưa cháu gái mình vào làm tiểu tam của con trai?
26:51Chỉ để có cháu nối rõi thôi ư.
26:52Lý do ấy nghe chẳng hợp lý chút nào.
26:54Mãi đến khi thám tử riêng mà tôi thuê cha ra chân tướng tôi mới hiểu.
26:57Tôi lỗi muốn báo hiếu.
26:59Vậy tôi đương nhiên sẽ cho anh ta cơ hội ấy.
27:01Tôi cố tình cho người tung tin rằng mình có quan hệ có thể giúp chạy án cho chịu cầm.
27:04Tôi lỗi vì quá lo cho mẹ nên lập tức sập bẫy.
27:07Đem hết phần tài sản được chia sau ly hôn nộp ra và rồi tất cả lại vòng về tay tôi.
27:10Cùng lúc đó, tôi chuẩn bị một đoạn video chấn động.
27:13Thuê hacker gửi vào group chat công ty của tôi lỗi.
27:15Chẳng bao lâu, tôi lỗi bị công ty xa thải vì làm tổn hại đến hình ảnh doanh nghiệp.
27:19Lý do giao, vốn quen được chiều trụ, hết đòi ở khách sạn, lại ăn tổ yến,
27:23tiêu tiền như nước khiến tôn lỗi rơi vào cảnh túng quẫn.
27:25Dù vậy, hắn vẫn còn mạnh miệng.
27:27Phiên tòa xét xử vụ mưu sát do chịu cầm gây ra được mở.
27:30Hắn và Lý do giao cùng xuất hiện, tay trong tay đứng ở hàng ghế dự khán.
27:33Vừa thấy tôi, tôn lỗi lập tức nắm chặt tay Lý do giao.
27:36Hai người làm ra vẻ yêu thương gắn bó, như đang chờ tôi bùng nổ vì ghen tức.
27:40Nhưng tôi thậm chí còn không thèm liếc họ một cái.
27:41Tôi chỉ nhìn chầm chầm vào bị cáo chịu cầm.
27:44Tôi đã thuê luật sư giỏi nhất, tôi nhất định phải bắt bà ta trả giá.
27:47Chịu cầm trông như đã già đi 20 tuổi.
27:49Bà ta nghỉ cổ nhìn quanh khán phòng, vừa thấy tôn lỗi và giao giao, lập tức mắt đỏ hoe, hét lên.
27:54Lỗi à, nhớ chăm sóc giao giao, nhất định phải chăm sóc tốt cho giao giao.
27:57Bà ta bị cảnh sát lập tức cảnh cáo.
27:59Tôn lỗi nhanh chóng gật đầu đồng ý, sau đó quay sang tôi, lắc đầu khinh bỉ.
28:03Giao giao đến sau em, nhưng lại được mẹ anh thương hơn.
28:06Chầm tĩnh, chẳng lẽ vậy còn chưa đủ khiến em nhìn lại bản thân sao?
28:09Lý giao giao thì ghen tức đến đỏ cả mắt khi nhìn thấy tôi mặc đồ sang trọng, khi chất điểm đạm.
28:13Con đàn bà thối tha, có ăn mặc đẹp cũng đâu ích gì.
28:16Ngay cả con ruột của mình cũng không bảo vệ nổi.
28:18Chờ đến lúc con trai tôi ra đời, con bé của cô chắc cũng chỉ còn là một đống xương trắng mục nát.
28:22Tôn lỗi ngừng đầu tự mã nhìn tôi.
28:24Chầm tĩnh, đến nước này rồi, anh thật sự thấy thương hại em đấy.
28:27Mất việc, mất con, mất cả gia đình, tuổi trung niên trắng tay, đúng là thảm hại.
28:32Trợ lý của tôi đứng bên hừ lạnh.
28:33Tôn lỗi, anh đang tự mô tả bản thân đấy hả?
28:36Chị tĩnh rời khỏi anh chẳng khác gì thoát khỏi cái hố rác.
28:38Giờ chị ấy đang sống rất tốt, không chỉ được thăng chức, tăng lương mà cả khoản hoa hồng 500 triệu cũng đã vào tài khoản rồi.
28:44Tôn lỗi à giờ còn cơ hội thấy mặt chị tĩnh đấy, chứ về sau muốn gặp còn khó hơn lên trời đấy.
28:48Tôn lỗi chết lặng tại chỗ.
28:50Cái gì?
28:50Sao có thể?
28:51Chẳng phải em bị đuổi việc rồi sao?
28:53Trầm tĩnh, em lừa tôi.
28:55Đồ đàn bà khốn kiếp, em dám lừa tôi.
28:57Hắn gào dù muốn sông lên chất vấn, nhưng lập tức bị vệ sĩ tôi thuê chặn lại.
29:00Cảnh sát tại tòa cũng ra cảnh cáo.
29:02Tôn lỗi nghiến răng mắng nhỏ.
29:03Con đàn bà thối tha, dám lừa tôi.
29:05Tôi nhìn ánh mắt đầy căm hận của hắn, nhít môi cười.
29:08Tôn lỗi, người lừa anh đâu chỉ mình tôi.
29:10Trong phiên tòa, triệu căm vẫn cố chối tội, nói mình chỉ muốn mua thuốc dưỡng thai.
29:14Tôi chỉ muốn có cháu đích tôn tôi quá ngu rốt thôi.
29:16Tôi nghiến răng, ánh mắt như rau găm nhìn bà ta đang giả vờ đáng thương.
29:20Con gái tôi đã đủ tháng, chỉ vì triệu căm mà chưa kịp mở mắt nhìn thế giới.
29:23Luật sư của tôi ngắt lời bà ta, nói rõ trước tòa.
29:26Phía nguyên đơn có đủ bằng chứng để chứng minh bị cáo cố ý mưu sát thai nhi trong bụng nguyên đơn.
29:30Chúng tôi đã nộp toàn bộ chứng cứ lên tòa.
29:32Đồng thời, có thể chứng minh mối quan hệ giữa bị cáo và vợ hiện tại của bị cáo thứ hai chính là mẹ ruột và con gái.
29:37Nghe luật sư công bố sự thật, như tiếng xét giữa trời quang, triệu cầm chết lặng tại chỗ.
29:41Không, không phải, không phải mà.
29:43Giao giao không phải con gái tôi, là con tiện nhân kia bị chuyện vu khống.
29:47Nó ghen tị với giao giao được sống sung sướng hơn, ghen vì giao giao đang mang con trai, là nó đố kị.
29:51Từ hàng ghế khán giả, tôn lỗi cũng bật dậy, gào lên chửi rùa.
29:55Chầm tĩnh, cô nói bậy.
29:56Cô đang cố chia rẽ tôi và giao giao đúng không?
29:58Cô muốn tái hôn với tôi hả?
30:00Tôi biết mà, cô hối hận rồi đúng không?
30:02Nhưng chọn cách sai rồi.
30:03Cô làm mấy trò này chỉ khiến tôi càng thấy ghê tẩm cô hơn thôi.
30:06Nhưng ngay sau đó, tiếng sủ của anh ta lập tức bị chặn họng khi bằng chứng được đưa ra.
30:10Hóa ra, khi còn trẻ, triệu cầm từng bỏ nhà theo trai, sinh một đứa con gái ngoài giá thú.
30:15Nhưng gã đàn ông đó bỏ chạy, để lại mẹ con bà ta bơ vờ.
30:18Nhà họ chịu thấy mất mặt, liên bán bà ta cho một gã đàn ông quá vợ ở làng bên.
30:22Người đã có một con trai chính là Tôn Lỗi.
30:24Từ khi mới hơn 3 tuổi, Tôn Lỗi đã tưởng triệu cầm là mẹ ruột của mình.
30:27Suốt 3 năm, triệu cầm âm thầm dùng tiền của nhà họ tôn để nuôi con gái ruột Lý Giao Giao.
30:31Vòng đời như trêu ngươi, Lý Giao Giao cũng lặp lại quá khứ, mang thai khi chưa chồng.
30:35Để bảo vệ con gái, triệu cầm đã âm mưu ghép đôi cô ta với chính đứa con nuôi của mình.
30:40Bằng chứng từ lời khai, xét nghiệm ADN tất cả đều không thể chối cãi.
30:43Cuối cùng, triệu cầm ôm mặt bật khóc.
30:45Tôn Lỗi, đứng chết lặng nhìn trồng hồ sơ trước mặt.
30:47Đồng tử dãn ra, ánh mắt trống rỗng hướng về phía Lý Giao Giao đang sợ hãi rúng gió bên cạnh.
30:51Cái cái này là thật sao?
30:53Em là con gái của mẹ tôi, em đã mang thai với tôi.
30:56Em nói gì đi, em nói là không phải đi.
30:58Không nhận được câu trả lời, Tôn Lỗi nổi điên, lắc mạnh vai Lý Giao Giao.
31:01Anh lỗi anh đau em cô ta lý nhí, nhưng chỉ đổi lại một cái tát như trời ráng.
31:05Giao Giao ngã vật xuống đất, bụng bầu đập mạnh xuống nền cứng,
31:08hét lên một tiếng chói tay như xé nát màng nhĩ triệu cầm.
31:11Đồ xúc sinh, mày dám đánh con tao.
31:13Mày là đồ xúc sinh, mày dám đánh con gái tao.
31:15Triệu cầm gào rú, định lao khỏi ghế bị cáo, nhưng bị cảnh sát giữ chặt.
31:19Giao Giao ôm bụng riêng la, lập tức được đưa đi cấp cứu.
31:22Tôn Lỗi chỉ đứng đó, lạnh lùng nhìn vũng máu loang lổ dưới chân cô ta.
31:25Ánh mắt dần dần trở nên âm độc, triệu cầm dùng mình một cái.
31:28Bà ta biết rõ Tôn Lỗi là kẻ không tim không phổi,
31:30vốn định sau khi hắn chiếm được tài sản của tôi thì sẽ xử lý hắn.
31:33Nhưng tình thế đảo ngược, bà ta chỉ còn biết run dẩy van xin.
31:36Con ơi dù gì thì Giao Giao cũng là em gái con mà mẹ đã nuôi con bao năm con không thể.
31:40Tôn Lỗi bật cười lạnh, mẹ đang nói gì thế?
31:43Em gái gì cơ, cô ấy là vợ hợp pháp của con.
31:45Mẹ đã phá nát gia đình con, thì con sẽ trả đủ trên người con gái mẹ.
31:49Nói xong, hắn rời đi, bóng lưng lạnh lẽo như ma quỷ.
31:52Triệu cầm như tuyệt vọng, liền quay sang van xin tôi.
31:54Chầm tĩnh, con ơi, con từng gọi mẹ là mẹ mà.
31:57Mẹ xin con, cứu Giao Giao với.
31:59Tôn Lỗi là xúc sinh, hắn sẽ giết con gái mẹ mất.
32:01Con cũng từng có con gái mà, con hiểu nỗi đau của một người mẹ đúng không?
32:05Con ngoan, quay lại với Tôn Lỗi đi, Giao Giao sinh con ra rồi.
32:08Mẹ cho con nuôi, coi như đó là con ruột của con được không?
32:11Mẹ xin con đấy.
32:12Tôi nhìn người đàn bà đang khóc lóc đến kiệt sức trước mặt, chậm giãi đáp.
32:15Khi bà giết con gái tôi, bà có nghe thấy nó cầu xin không?
32:18Triệu cầm, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho bà.
32:20Triệu cầm như mất hết sinh khí, ngã gục ngay tại chỗ.
32:23Bà ta bị tuyên án tù trung thân.
32:25Sau đó, Tôn Lỗi và Lý Giao Giao bỗng biến mất một thời gian.
32:28Cho đến khi tôi nhận được một gói hàng.
32:29Bên trong là một khối thịt máu bé bét hình hài của một đứa trẻ đã thành hình.
32:33Rồi Tôn Lỗi gọi điện.
32:34Tĩnh tĩnh, em nhận được món quà chưa?
32:36Anh trả thù giúp con chúng ta rồi.
32:37Gần đây anh hay mơ thấy em mơ thấy con của chúng ta.
32:40Anh nghĩ hay là mình bắt đầu lại.
32:42Cảnh sát bên cạnh gia hiệu tôi đã định vị được vị trí.
32:44Tôi lập tức giập máy.
32:45Khi cảnh sát bắt được Tôn Lỗi, hắn đang trôn sát lý Giao Giao người đã bị mổ bụng phanh thay.
32:49Trong ba lô của hắn, cảnh sát còn tìm thấy Giao nhọn và địa chỉ nhà tôi.
32:53Tôn Lỗi bị tuyên án tử hình.
32:54Tôi gom cho cốt của hắn và Giao Giao, đóng gói gửi thẳng cho trụ cầm.
32:57Nghe nói, khi nhìn thấy cho, bà ta phát điên, vừa nhét cho vào miệng vừa lầm bầm, phải nhét con bé vào lại trong bụng mẹ.
33:03Nhưng tất cả đã không còn liên quan đến tôi nữa.
33:05Khi tiền hoa hồng 5 triệu chuyển vào tài khoản, tôi lập tức đặt lịch tại bệnh viện tư tốt nhất để điều trị cơ thể.
33:10Dù phần lớn độc tố đã được thai nhi hấp thụ, trong người tôi vẫn còn tồn dư.
33:13Sau tất cả, tôi hiểu ra một điều.
33:15Thay vì mong người khác cho mình hơi ấm, chỉ bằng tự mình ôm lấy chính mình.

Được khuyến cáo