Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm kia
Truyện Audio __ Thân Xác Của Cậu Chủ Thật Khó Điều Khiển! __ Thiên Thần Dắt Truyện

#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Tôi và cậu chủ bất ngờ bị hoán đổi linh hồn với nhau.
00:02Lúc tắm, tôi cúi đầu xuống mà cảm thán,
00:05hoa, cái đó của cậu chủ lớn thật.
00:07Cậu chủ đang đứng ở bên ngoài cửa,
00:08nghe vậy liền cười đắc ý, cũng tạm được thôi,
00:11nếu so với 99% đàn ông trên thế giới,
00:13thì nó còn tốt hơn nhiều đấy.
00:15Chẳng cần thèm để ý người bên ngoài đang vui cỡ nào.
00:17Tôi lại tiếp tục lầm bầm, cục xưng do mũi cắn này to ghê,
00:20nhưng mà cậu chủ à, cậu thực sự nên ăn thêm cái gì đó đi,
00:23để con bồi bổ cho nấm kim châm này chứ.
00:25Sau khi hoán đổi lại, cậu chủ như một con sói mà đè tôi lên giường,
00:28tức đến bật cười.
00:29Nấm kim châm à, được thôi,
00:31đêm nay chúng ta hãy thử sức mạnh của nấm kim châm này nào.
00:34Hết văn án, chúc các bạn nghe chuyện vui vẻ.
00:36Cậu chủ, nhanh lên, tôi sắp không chịu nổi nữa rồi.
00:39Tôi đập cửa nhà vệ sinh liên tục,
00:41giọng kêu gào đầy tuyệt vọng.
00:42Nhịn đi, cậu chủ gắt gỏng đáp lại,
00:44rõ ràng là đang mất kiên nhẫn.
00:46Cậu chủ, đây là cơ thể của cậu mà,
00:48nếu nhịn lâu sẽ bị viêm tuyến tiền liệt đấy,
00:50còn ảnh hưởng đến.
00:51Chuyện chăn gối sau này nữa,
00:52cầm miệng, ẩm, cửa nhà vệ sinh bật mở.
00:55Mặt cậu chủ đỏ bừng, ánh mắt như muốn giết người.
00:57Mau vào ngay, nhưng cấm mở mắt,
00:59và không được động chạm lung tung.
01:01Tôi tên là Giang Ngư,
01:02là con gái của người giúp việc nhà cậu chủ.
01:04Tôi cũng được học cùng trường với cậu chủ, lục tây giá.
01:07Chuyện xảy ra vào tối hôm qua,
01:09cậu chủ thể thốt với mẹ qua điện thoại rằng
01:10kỳ này nhất định sẽ lọt vào top 10 của lớp,
01:13nếu không thì chơi đánh thánh vật.
01:14Ngay lập tức, một tia xét đánh thẳng xuống,
01:16tôi và cậu chủ hoán đổi linh hồn.
01:18Cậu chủ nói tất cả là lỗi của tôi,
01:20tại tôi không ngăn cản hắn.
01:21Hắn vừa soi gương vừa càm giam,
01:23Giang Ngư, sao cô thấp vậy,
01:24gặp ai cũng không thể ngẩn mặt lên nhìn.
01:26Chưa dứt lời, hắn lại chê bai,
01:28Giang Ngư, ngực cô nhỏ quá,
01:29tôi còn tưởng đây là lưng cô chứ.
01:32Tôi tức giận đẩy hắn một cái,
01:33Cậu chủ, ngay sau đó,
01:35hắn bay ra xa một mét, Giang Ngư.
01:37Tôi quên mất, đây là cơ thể của cậu chủ.
01:39Cậu chủ đúng là khỏe thật.
01:40Chả trách lần trước hắn bảo vệ tôi,
01:42chỉ một cú đấm đã hạ gục một tên côn đồ.
01:45Giang Ngư, ra ngoài, bổn thiếu da muốn tắm.
01:47Tôi đứng chặn trước cửa,
01:49lắc đầu lia lia, không được,
01:50Cậu chủ, đây là cơ thể của tôi.
01:52Lục tay giã khoanh tay, lạnh lùng nói,
01:54Sao? Không cho nhìn à?
01:55Tôi nói cho cô biết, Giang Ngư,
01:57tất cả những gì thuộc về nhà họ lục đều là của tôi,
01:59bao gồm cả cô.
02:01Nói rồi, hắn lách người qua cánh tay tôi,
02:03chui thẳng vào phòng tắm.
02:04Tiếng nước vang lên sau cánh cửa,
02:06tim tôi đập loạn nhịp.
02:07Tôi có thể tưởng tượng ra cảnh.
02:09Bàn tay của cậu chủ đang nhẹ nhàng vút ve cơ thể của tôi,
02:12trắng trẻo, mịn màng,
02:13tôi không kìm được mà dùng mình.
02:15Ờ, sao lại cảm thấy chỗ đó có gì không đúng thế này?
02:17Nóng quá, tôi vô thức kéo khóa quần xuống.
02:20Giang Ngư, cô đang làm gì đấy?
02:26Cậu chủ chừng mắt nhìn tôi,
02:27ánh mắt chật lia xuống dưới.
02:28Cô, cô đã làm gì với cơ thể của tôi?
02:31Tôi cũng quyết lắc đầu.
02:32Không, tôi không làm gì cả.
02:33Cậu chủ, tôi chỉ cảm thấy,
02:35phía dưới nóng quá thôi.
02:37Lục tây giã ho hai tiếng,
02:38cô lấy lại bình tĩnh.
02:39À, cái đó,
02:40phản ứng sinh lý bình thường của con trai thôi.
02:42Không sao đâu,
02:43lát nữa nó sẽ tự hạ xuống.
02:45Nửa đêm, tôi trần chọc mãi không ngủ được.
02:47Cuối cùng không nhịn nổi,
02:48tôi mò sang phòng cậu chủ.
02:50Cậu chủ,
02:51nó vẫn chưa hạ xuống.
02:52Lục tây giã cũng chưa ngủ,
02:53hai người chúng tôi mắt to chừng mắt nhỏ.
02:56Giờ phải làm sao đây,
02:57cậu chủ?
02:58Tôi làm sao mà biết được?
02:59Hắn làng tránh ánh mắt tôi,
03:01trông có vẻ không tự nhiên.
03:02Vậy,
03:03để tôi đi tắm nước lạnh nhé.
03:04Lục tây giã vội túm lấy tay tôi,
03:06không được,
03:07tôi sẽ bị cảm sốt mất.
03:08Cô không thể đối xử với cơ thể tôi như thế được.
03:10Chúng tôi nhìn nhau một lúc lâu.
03:12Cuối cùng,
03:13cậu chủ thở dài,
03:14đành chịu thua.
03:15Thôi được rồi,
03:16tôi giúp cô,
03:16nhắm mắt lại đi.
03:17Trước mắt tôi lập tức chìm vào bóng tối.
03:20Hai chúng tôi đối diện trong khoảng không mờ mịt.
03:21Ánh trăng lạnh lẽo,
03:22lặng lẽ xuyên qua màn đêm,
03:24một cảm xúc khác thường dần bao trùm.
03:26Đầu tôi vô thức cọ qua cầm của lục tây giã,
03:28nhưng ngay lập tức bị hắn đẩy ra.
03:29Xong rồi,
03:30biến ra ngoài ngay,
03:31cấm cô nghĩ bậy bạ.
03:32Hắn nghiến răng chừng mắt với tôi.
03:34Tôi rụt cổ lại,
03:35ly nhí đáp,
03:36dạ,
03:36cậu chủ.
03:37Vừa bước ra khỏi cửa,
03:39tôi chật cảm thấy trên người dính dính khó chịu,
03:40liên quay lại gọi.
03:42Cậu chủ,
03:42tôi cũng muốn tắm.
03:44Lục tây giã lập tức mở mắt,
03:45tắm,
03:46nghĩ hay nhỉ?
03:47Cậu chủ,
03:47cậu dùng cơ thể tôi tắm rồi,
03:49thế là không công bằng.
03:50Hắn cao mày suy nghĩ một lúc,
03:52cuối cùng miễn cưỡng đáp,
03:53được rồi,
03:53tôi giúp cô tắm.
03:55Không cần,
03:55tôi bật thốt lên.
03:57Cậu chủ giúp tôi tắm.
03:58Thế thì sao được?
03:59Không được à,
04:00đây là cơ thể của tôi.
04:02Lục tây giã túm lấy cổ áo tôi,
04:03gần rọng.
04:04Vật lộn một hồi,
04:05cuối cùng hắn cũng đồng ý đứng ngoài cửa trong trường.
04:08Cửa phòng tắm không được khóa.
04:10Tôi cũng không được chạm lung tung hay nhìn bậy.
04:12Tôi đồng ý ngay tắp lự.
04:13Nhưng khi đứng trong phòng tắm,
04:15tôi lại không dám cởi quần áo.
04:17Mới tháo được hai cái cúc áo,
04:18tôi đã nhìn thấy cơ thể thấm mồ hôi của lục tây giã hiện lên chữ luôn qua gường.
04:21Lần đầu tiên thấy thân thể đàn ông,
04:23mặt tôi lập tức đỏ bừng.
04:25Cửa bị gõ mạnh,
04:25cô làm gì trong đó thế?
04:27Sao còn chưa tắm?
04:28Tôi dự hắn xông vào,
04:29vội vàng cởi sạch quần áo rồi đứng dưới vòi sen.
04:32Tay run rảy nhấn xà phòng,
04:33miệng lầm bẩm nam mô Azi đà Phật.
04:36Bỗng cục xà phòng rơi xuống đất.
04:37Tôi vô thức cuối đầu nhìn xuống.
04:39Lớn quá.
04:40Tôi bật thốt lên.
04:41Cậu chủ đang ngồi sổ ngoài cửa,
04:43nghe thấy vậy liền bật cười đắc ý.
04:44Cũng tạm thôi,
04:45hơn 99% đàn ông trên thế giới.
04:47Tôi tiếp lời,
04:48cục xưng do mũi cắn này lớn thật.
04:50Nhưng mà,
04:50cậu chủ à,
04:51cậu nên bồi bổ thêm chút,
04:52cái nấm kim châm này cần được cải thiện đấy.
04:54Giang ngư,
04:55ngày hôm sau,
04:56đến giờ đi học.
04:57Cậu chủ xuất ruột đi đi lại lại trong phòng,
04:59tôi làm sao có thể dùng cơ thể gây gò như cây giá này mà đến trường.
05:02Ngay cả đánh nhau với hiệu trưởng cũng không nổi.
05:04Hiệu trưởng chính là chú chó vàng lớn của chú bảo vệ trong trường.
05:07Tôi vừa liếm kẹo bông hình thỏ hồng mới mua bên đường,
05:09vừa an ủi,
05:10không sao đâu cậu chủ,
05:11biết đâu một ngày nào đó lại đổi về như cũ.
05:14Lục tay giã bước tới,
05:15giật lấy kẹo bông của tôi và ném thẳng xuống đất,
05:17giang ngư.
05:18Không được dùng cơ thể tôi để ăn mấy thứ tổn hại đến phẩm giá thế này.
05:21Nhìn cô bây giờ không phù hợp để làm trò đáng yêu nữa đâu.
05:24Tôi đau lòng nhìn cây kẹo bông bị rơi,
05:25nước mắt lập tức rưng rưng,
05:27đó là cây cuối cùng tôi khó khăn lắm mới mua được.
05:29Cũng không được khóc,
05:30lục tay giã dơ tay véo miệng tôi.
05:32Khung cảnh bỗng trở nên kỳ lạ,
05:33tôi nhìn chính mình đang tức tối trừng mắt với tôi.
05:36Trong lòng thầm nghĩ,
05:37thì ra trước đây khi tôi tức giận,
05:38trông cũng như thế này,
05:39vừa đáng yêu,
05:40lại vừa buồn cười.
05:41Hóa ra,
05:42những thứ nhỏ bé yếu ớt khi tức giận đều khiến người ta cảm thấy đáng yêu.
05:45Đổi lại ngay.
05:46Tôi bất ngờ bị cậu chủ đẩy ngã xuống ghế sofa,
05:49cậu chủ,
05:49lục tay giã không để tôi nói hết,
05:51đè lên cổ tôi rồi bắt đầu lầm bầm.
05:53Trời linh thiêng,
05:53đất linh thiêng,
05:54thái thượng lão quân mau hiển linh.
05:56Tôi với tay kéo hắn,
05:57cậu chủ,
05:58nhẹ tay thôi,
05:59đau chết tôi rồi.
06:00Đột nhiên,
06:01cửa bật mở.
06:02Mẹ tôi xách đầy túi đồ ăn đứng ở cửa biệt thự.
06:04Mặt bà từ đỏ chuyển sang trắng,
06:06rồi lại đen đỏ sen lẫn,
06:07răng ngừ.
06:08Một túi hành lá bay thẳng vào mặt lục tay giã.
06:10Lục tay giã ngơ ngác.
06:12Tôi cúi đầu nhìn,
06:13phát hiện hai người chúng tôi đang quấn lấy nhau trong một tư thế đầy mờ ám.
06:16Cổ áo váy ngủ của lục tay giã bung ra,
06:18để lộ mảng da trắng nõn mềm mại.
06:20Dì ơi,
06:21nghe con giải thích.
06:22Lục tay giã vội vàng lồng cồm bò dậy.
06:24Mẹ tôi càng tức giận,
06:25túm lấy tay hắn.
06:26Dì,
06:27cô gọi mẹ cô là dì,
06:28cô gan lắm.
06:29Lục tay giã giật mình tỉnh ra,
06:31nhận ra mình đang ở trong cơ thể của tôi.
06:33Hắn cuống quyết,
06:34mẹ,
06:34con sai rồi,
06:35à à à à.
06:36Ngày hôm sau đi học,
06:37mặt lục tay giã đen như đáy nổi,
06:39cậu chủ,
06:39tôi đưa tay kéo hắn,
06:40lại bị hắn hất ra.
06:42Đột nhiên tôi cảm thấy mình như một gã tôi lớn chọc giận bạn gái.
06:45Cảm giác này,
06:46thật sảng khoái.
06:47Tôi không nhịn được bật cười.
06:49Cô cười cái gì?
06:50Lục tay giã quay lại,
06:51ánh mắt đen kịt,
06:52răng ngư,
06:52tôi nhắc nhở cô,
06:53ở chừng phải đóng vai tôi cho tốt.
06:55Tôi chưa bao giờ cười ngu ngốc như thế,
06:57còn nữa,
06:57phải lạnh lùng vào.
06:59Tôi lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng,
07:00đi theo sau hắn như một vệ sĩ tận tâm.
07:02Vừa bước vào lớp học,
07:04tôi định ngồi xuống vị trí cũ ở hàng đầu,
07:06thì bị ánh mắt sắc bén của lục tay giã
07:07để lại ở hàng cuối,
07:08ngay bên cạnh cửa ra vào và thùng giác.
07:11Chỗ ngồi đặc trưng của lục tay giã.
07:12Lục tay giã,
07:13đến sớm vậy.
07:14Đang nhìn đống sách lộn sộn trong học bàn mà nhức đầu,
07:16tôi nghe thấy một giọng nói trong chẻo vang lên bên tai.
07:19Tim tôi bỗng trực một nhịp,
07:20quay đầu lại,
07:21trước mắt là khuôn mặt thanh tú,
07:22ôn hòa.
07:23Là chú Thư Ý,
07:24hot boy của trường.
07:26Cũng là bạn cùng bàn của lục tay giã.
07:28Không chỉ đẹp trai,
07:28thành tích học tập xuất sắc,
07:30mà còn dịu dàng,
07:31rộng lượng.
07:32Quan trọng nhất là,
07:33tôi đã thầm thích cậu ấy từ lâu.
07:35Chú Thư Ý,
07:35buổi,
07:36buổi sáng tốt lành,
07:37tôi đỏ mặt,
07:38hãy vẫy tay với cậu ấy bằng giọng ngượng ngùng.
07:40Chú Thư Ý,
07:41ba chấm.
07:42Sau một hồi im lặng,
07:43cậu ấy kiềm chế cảm giác kỳ lạ trong lòng,
07:45đưa tay sờ lên chán tôi.
07:46Cậu bị sốt à,
07:47mặt đỏ như vậy.
07:48Tôi giữ người,
07:49cảm giác như từng tế bào trong cơ thể
07:51đều đang hét lên trói tay.
07:52À à à,
07:53chú Thư Ý,
07:54cậu ấy chạm vào chán tôi rồi.
07:56Bàn tay của cậu ấy,
07:58thật dễ chịu.
07:59Tôi không nhịn được như người muốn cọ vào tay cậu ấy,
08:01thì bỗng nghe thấy một tiếng quát giận dữ,
08:03răng ngư,
08:03toàn thân tôi giật bắn,
08:05lý trí lập tức quay về.
08:06Lục tay giã xảy bước tới,
08:07ngừng đầu chừng mắt nhìn tôi,
08:09rồi kéo mạnh tôi về bên cạnh hắn.
08:11Hắn đen mặt đối diện với chú Thư Ý,
08:13hai người đang làm gì thế?
08:14Chú Thư Ý ngư ngắc.
08:16Răng ngư,
08:16cậu vừa gọi tên chính mình à?
08:18Lục tay giã chẳng thèm nhìn chú Thư Ý,
08:20chỉ chăm chăm vào tôi mà đáp,
08:21không,
08:22cậu nghe nhầm rồi.
08:23Nhưng mà,
08:24tôi bảo cậu nghe nhầm là nghe nhầm,
08:25cậu ngu à?
08:26Cả lớp lập tức rơi vào tĩnh lặng.
08:28Các bạn học đều ngừng đầu lên,
08:29nhìn chúng tôi bằng ánh mắt kỳ quái.
08:31Cả thầy giáo chủ nhiệm vừa bước vào lớp,
08:33chương nhân hoa,
08:34cũng đứng chết chân tại chỗ,
08:35răng ngư,
08:36thầy kinh ngạc kêu lên một tiếng,
08:37không dám tin vào tay mình.
08:39Em bị lục tay giã nhập hồn rồi à,
08:41bắt đầu học cách chửi người ta như nó rồi.
08:43Thầy đã bảo em bao nhiêu lần rồi,
08:44tránh xa nó ra.
08:45Gần mực thì đen,
08:46gần đen thì sáng,
08:47mà gần lục tay giã thì,
08:49giã man đấy.
08:50Tôi cúi đầu,
08:51che mặt ngồi xuống ghế.
08:52Lục tay giã chẳng thèm để tâm,
08:54ghé sát vào tay tôi,
08:55thì thầm,
08:55nhớ kỹ,
08:56bây giờ cô là tôi,
08:57đừng có mà nói chuyện với chú Thư Ý.
08:59Nói xong,
09:00hắn đút tay vào túi quần,
09:01ngồi xuống chỗ cũ của tôi một cách cực ngầu.
09:03Xung quanh vang lên tiếng vỗ tay rào rào,
09:05đỉnh quá,
09:06giang ngừ.
09:06Bọn tôi biết ngay trước giờ cái vẻ nhu mì của cậu chỉ là giả thôi.
09:10Tôi hơi khó hiểu.
09:11Nếu giờ tôi là lục tay giã,
09:12sao lại không được nói chuyện với chú Thư Ý?
09:14Theo tôi nhớ,
09:15hai người này ngày nào cũng tám chuyện mà.
09:17Không được,
09:18tôi không thể out of character được,
09:20như thế thì lộ mất.
09:21Tôi lập tức quay đầu,
09:22bắt đầu củng cố mối quan hệ bạn bè với chú Thư Ý.
09:24Chú Thư Ý,
09:25cậu đã ăn sáng chưa?
09:26Tôi có sandwich và sữa mới mua đây.
09:28Nói rồi,
09:29tôi lôi đồ từ trong cặp ra,
09:30đặt lên bàn cậu ấy.
09:32À,
09:32còn cái này nữa,
09:33cậu nói chút bút chỉ của cậu bị hỏng đúng không?
09:35Cậu dùng cái của tôi đi.
09:37Ờ,
09:37tay cậu bị sức ả.
09:39May quá,
09:39tôi có băng cá nhân đây,
09:40để tôi giúp cậu.
09:41À đúng rồi,
09:42cậu còn thiếu.
09:44Lục tay giã.
09:45Chú Thư Ý nhẹ giọng ngắt lời tôi.
09:46Ánh mắt cậu ấy mang chút lo lắng,
09:48trông trẻo như áng mây buổi sớm.
09:50Hôm nay cậu sao vậy?
09:51Hả?
09:52Sao là sao?
09:53Tôi gãi mũi,
09:54cười ngượng ngùng,
09:55chúng ta không phải bạn tốt sao?
09:56Chú Thư Ý lắc đầu,
09:57hôm qua cậu còn mắng tôi là máy điều hòa trung tâm,
10:00đùa bỡn khắp nơi,
10:01nói chó còn nghĩa khí hơn tôi.
10:03Cậu bảo muốn đổi chỗ ngồi với giáo viên chủ nhiệm
10:04vì chỉ cần nhìn thấy tôi là cậu buồn nôn,
10:06nói bậy,
10:07tôi đập bàn cái rầm,
10:08cái tên chết tiệt lục tay giã này.
10:10Hắn sao có thể nói về chú Thư Ý như vậy chứ?
10:12Hôm qua tôi chỉ đùa thôi,
10:14ha ha.
10:15Trong lòng tôi,
10:15cậu hoàn hảo lắm.
10:17Đẹp trai,
10:17lại tốt bụng,
10:18vừa nhìn là biết sau này giàu ba đời.
10:20Lời vừa rớt,
10:21tôi liền nghe thấy tiếng rầm từ phía sau.
10:23Quay lại nhìn,
10:24mấy đàn em của lục tay giã đang thò cổ hóng chuyện.
10:27Nghe thấy lời khen ngất trời của tôi,
10:28trung ngã lăn khỏi ghế,
10:29kinh ngạc đến mức không ngồi vững.
10:31Đại ca,
10:32cậu điên rồi à,
10:33Lưu Vĩnh đứng bên cạnh không nhịn được hết lên.
10:35Lúc này tôi mới nhận ra mình vừa nói gì,
10:37mặt lập tức nóng bừng.
10:39Đại ca,
10:39sao mặt cậu lại đỏ thế?
10:41Đỏ cái gì mà đỏ?
10:42Đấy là tức giận vì bị chú Thư Ý ép phải khen thôi,
10:45đừng có nói linh tình.
10:46Chú Thư Ý,
10:47cậu không phải người,
10:48sao cậu có thể ép đại ca như thế?
10:50Thôi đủ rồi.
10:51Tôi vội vung tay,
10:52ngăn cản bọn chúng.
10:53Chuyện này không liên quan đến các cậu,
10:55đi chơi đi.
10:56Vừa tan học,
10:57lục tay giã đã túm lấy tôi kéo ra ngoài.
11:03Hỏi tôi làm sao?
11:04Cô vừa tán gẫu với cái tên,
11:05cái tên cho chú Thư Ý đó suốt cả tiết.
11:07Lại còn mang cả sandwich với sữa cho cậu ta.
11:09Cô nghĩ tôi không nhìn thấy chắc.
11:11Cô là người của nhà họ lục,
11:12sao lại đi giúp người ngoài?
11:14Tôi chưa bao giờ thấy cô mang sandwich với sữa cho tôi.
11:16Hả?
11:17Tôi lập tức bất mãn,
11:18chống nạnh cãi lại.
11:19Cậu chủ,
11:19bữa sáng nào cậu chẳng ăn ở nhà rồi,
11:21còn ăn mì ý hảo hạng,
11:23uống sữa nhập khẩu New Zealand,
11:24mà phải đúng chuẩn 37 độ cơ đấy.
11:26Thì, tôi mặc kệ,
11:27lần sau không được mang cho chú Thư Ý.
11:29Lục Tây Giã gãi đầu vẻ thiếu kiên nhẫn.
11:32Tôi nhìn chầm chầm vào đôi tai đỏ ửng của hắn,
11:34lòng trợt giấy lên một nghi ngờ.
11:35Cuối đầu, tôi khẽ hỏi,
11:37cậu chủ, có phải cậu thích?
11:38Lục Tây Giã trợn to mắt,
11:40chú Thư Ý à?
11:41Tôi cảnh giác nhìn hắn.
11:42Cơ thể cứng đờ của Lục Tây Giã đột nhiên thả lòng,
11:45hắn lườm tôi một cái,
11:46đừng đoán bậy về cậu chủ của cô.
11:47Nói rồi,
11:48hắn túm lấy tay tôi,
11:49đi,
11:50tới văn phòng tìm giáo viên chủ nhiệm.
11:51Tại sao?
11:52Lời vừa rứt,
11:53tôi lập tức ngậm miệng,
11:54nói nhanh,
11:54lời của cậu chủ chính là Thánh Chỉ.
11:56Lục Tây Giã lôi tôi đến trước mặt Trương Nhân Hoa,
11:58giáo viên chủ nhiệm,
11:59rồi tiện tay kéo ghế của giáo viên ngồi xuống.
12:01Lão Trương,
12:02tôi muốn bàn với ông chuyện này.
12:03Trương Nhân Hoa và tôi đồng loạt sửng sốt,
12:05biểu cảm giống hệt câu không phải chứ.
12:07Ông bạn,
12:07Giang Ngư,
12:08Trương Nhân Hoa đập mạnh cốc giữ nhiệt xuống bàn.
12:10Bên trong nước trà răng lên,
12:12mấy quả kỳ từ nhảy nhót rồi từ từ chìm xuống.
12:14Lục Tây Giã cười khan 2 tiếng,
12:16đứng dậy,
12:16xin lỗi,
12:17tôi không quen dùng cơ thể này cho lắm.
12:19Trương Nhân Hoa,
12:20ba chấm.
12:21Tôi cũng ba chấm.
12:22Lục Tây Giã tiếp lời,
12:23tôi muốn làm bạn cùng bàn với Giang Ngư.
12:25À không,
12:25chính là Lục Tây Giã.
12:27Trương Nhân Hoa,
12:27hả,
12:28tôi,
12:28hả,
12:29ánh mắt đầy nghi ngờ của Trương Nhân Hoa dừng lại trên tôi,
12:31con à,
12:32có phải Lục Tây Giã ép buộc con không?
12:34Lục Tây Giã lập tức cao rộng,
12:35không có,
12:36tôi tự nguyện.
12:37Dù không hiểu cậu chủ định làm gì,
12:38tôi vẫn phải ủng hộ mọi quyết định của hắn,
12:40tôi sẽ chăm chỉ học tập cùng.
12:42À,
12:42Giang Ngư.
12:43Ánh mắt nghi ngờ của Trương Nhân Hoa càng đậm hơn,
12:45học tập.
12:46Trong cặp em đến một cây bút cũng không có,
12:48cả ngày ngủ trong lớp,
12:48mà còn đòi học tập.
12:50Tôi cúi đầu,
12:51ánh mắt đỏ hoe,
12:52thầy,
12:52thầy không tin em sao.
12:54Trong lòng Trương Nhân Hoa chấn động mạnh.
12:55Đứa con nhà giàu này,
12:57cậu ấm ngông nghênh,
12:57không coi ai ra gì,
12:59lại đang làm nũng với ông.
13:00Quá kinh hoàng.
13:01Kinh hoàng đến khó tin.
13:03Ông ngẫm nghĩ một lúc,
13:04cuối cùng vung tay,
13:05được,
13:05tùy các em,
13:06nhưng không được làm ảnh hưởng đến việc học của bạn Giang Ngư.
13:08Lục Tây Giã nghi ngang bước vào lớp,
13:10ôm hết đồ trong ngăn bàn của tôi rồi bỏ đi,
13:12trước khi đi còn liếc trắng mắt nhìn chú Thư Ý một cái.
13:15Chú Thư Ý,
13:15hỏi chấm,
13:16Tôi đi theo sau lục Tây Giã,
13:18vừa đi vừa cúi đầu xin lỗi chú Thư Ý,
13:20cậu ấy không phải tôi,
13:21tôi cũng không phải cậu ấy,
13:22thông cảm,
13:23thông cảm nhé.
13:24Chú Thư Ý,
13:24hỏi chấm,
13:25một ngày hỗn loạn cuối cùng cũng kết thúc.
13:27Ngồi trên xe,
13:28tôi mệt đến mức gà gật,
13:30đầu cứ lắc lư muốn gục xuống cửa kính.
13:32Lục Tây Giã với khuôn mặt đầy vẻ khó chịu,
13:34thấy đầu tôi sắp va vào kính liền dơ tay đỡ lấy.
13:36Tôi an ổn gục đầu lên vai hắn mà ngủ.
13:39Cảm giác rất thoải mái,
13:40tôi không nhịn được cọ cọ vào người hắn.
13:42Trong mơ,
13:42tôi thấy chú Thư Ý lại áp tay lên chán tôi,
13:44dự dàng hỏi,
13:45giang ngư,
13:46cậu bị suốt à?
13:47Tôi khúc khích cười,
13:48chú Thư Ý,
13:49tôi.
13:50Bất thình lình,
13:50đầu tôi bị ai đó đẩy mạnh,
13:52tỉnh cả ngủ.
13:53Vừa mở mắt ra,
13:54tôi thấy lục Tây Giã nhíu chặt mày,
13:55hỏi thẳng,
13:56cậu vừa gọi ai?
13:57Tôi giật mình,
13:58cẩn thận đáp,
13:58không nhớ nữa,
13:59cậu chủ.
14:00Lục Tây Giã khoanh tay,
14:01nhớ mày nhìn tôi,
14:02cậu vừa gọi chú Thư Ý,
14:03chất tiệt,
14:04cái miệng này của tôi.
14:05Nghe tôi giải thích đã,
14:07cô thích chú Thư Ý.
14:08Giọng lục Tây Giã biến đổi rõ rệt.
14:10Tôi vội vàng lắc đầu phủ nhận,
14:12không có,
14:12cậu chủ.
14:13Nếu không thì thì đi.
14:15Tôi mím môi,
14:15chú Thư Ý,
14:16xin lỗi nhé.
14:17Cậu đợi tôi,
14:18tôi thề tôi không thích chú Thư Ý.
14:20Lời vừa rớt,
14:21trời liền vang lên một tiếng sấm rền,
14:23trước mắt tối đen như mực.
14:24Khi tôi mở mắt ra lần nữa,
14:25điều đầu tiên thấy là một đôi chân dài bắt chéo trước mặt.
14:28Nhìn lên trên,
14:29là bộ đồng phục trắng xanh rộng rãi,
14:30bao bọc lấy thân hình gầy gò mà cao lớn của một cậu thiếu niên,
14:33và khuôn mặt đẹp trai quen thuộc ấy.
14:35Đôi mắt đen lấy đang chăm chú nhìn tôi.
14:37Thì ra bí quyết gọi lại linh hồn là thề thốt.
14:39Mà phải là lời thề trái lòng.
14:41Cậu chủ,
14:42chúng ta đổi lại rồi.
14:43Tôi hét lên đầy vui sướng,
14:44giang tay ôm chầm lấy hắn.
14:46Toàn thân lục tây giã cứng đở.
14:47Tôi vùi đầu vào cổ hắn,
14:49cảm nhận cơ thể ấm áp của cậu chủ,
14:50cậu chủ.
14:51Lục tây giã sắp dơ tay ôm lấy tôi thì lập tức đẩy ra,
14:54mặt đầy vẻ khó chịu,
14:55làm gì thế,
14:56đổi lại rồi thì thôi,
14:57còn làm nũng cái gì.
14:58Tôi không có,
14:59tôi nhỏ giọng phản bác.
15:01Được rồi,
15:01được rồi,
15:02cô không có.
15:03Lục tây giã nhặt cặp sách đưa cho tôi,
15:05xuống xe đi.
15:06Tôi cảm thấy hơi lạ.
15:07Trước giờ đều là tôi xách cặp giúp cậu chủ,
15:09sao giờ lại để cậu chủ cầm cặp cho tôi.
15:12Tôi định dơ tay giành lấy thì bị hắn ngăn lại.
15:14Lục tây giã ấn tôi xuống ghế,
15:16dọng ra lệnh,
15:16xuống xe.
15:17Vâng,
15:18cậu chủ.
15:19Sau lần hoán đổi cơ thể đó,
15:20tôi cảm giác giữa tôi và cậu chủ có gì đó khác lạ.
15:23Ví dụ như ánh mắt cậu chủ thường xuyên rơi trên người tôi,
15:25trước đây rõ ràng chỉ toàn chăm chăm nhìn vào game.
15:27Hay là trong bữa cơm,
15:29cậu ấy còn gắp thức ăn cho tôi.
15:30Tôi hoảng sợ,
15:31cậu chủ,
15:32sao tự nhiên lại đối tốt với tôi thế này?
15:34Có phải tôi và mẹ sắp bị đuổi đi không?
15:36Cậu đang làm dịch vụ chăm sóc cuối đời à?
15:38Lục tây giã nhíu mày chặt đến nỗi lông mày như sắp bay lên,
15:40tôi đối tốt với cô cần lý do sao?
15:42Cô và mẹ cậu đều là người nhà tôi,
15:44ngoài ra,
15:45cậu ấy còn thường xuyên dẫn tôi đi mua quần áo.
15:47Khi tôi đứng ngay người nhìn cây kẹo bông bên đường không muốn rời,
15:49cậu ấy cũng mua cho tôi.
15:51Cậu chủ,
15:52cậu thật tuyệt vời.
15:53Tôi ôm lấy cánh tay lục tây giã,
15:54mắt sáng lấp lánh nhìn cậu ấy.
15:56Lục tây giã ho khan một tiếng,
15:58đầu tai dần dần chuyển sang màu hồng nhạt.
16:00Thế, tôi tốt hơn hay chú thư ý tốt hơn?
16:03Tôi ngập ngừng một lúc,
16:04cậu và cậu ấy không giống nhau.
16:05Đôi mắt lục tây giã ngay lập tức dán chặt lên người tôi,
16:07mang theo áp lực cực lớn,
16:09không giống ở đâu.
16:10Không hiểu sao,
16:11hôm nay cậu chủ có vẻ rất nguy hiểm.
16:13Tôi lùi lại một bước,
16:14ở đâu cũng không giống.
16:15Ồ,
16:16lục tây giã bung tha cho tôi,
16:17nhưng không hiểu sao lại cúi đầu,
16:19vẻ mặt trong hơi buồn,
16:20rồi lẳng lặng rời đi.
16:21Cậu chủ buồn sao?
16:23Tôi thắc mắc.
16:24Nhìn cậu chủ ủ rũ,
16:25trong lòng tôi cũng cảm thấy rất khó chịu.
16:27Cảm giác trống rỗng,
16:28như trong một thung lũng hoang vu
16:29chỉ có những cơn gió lạnh thổi qua.
16:31Ngày tốt nghiệp.
16:32Cả lớp kéo tôi và cậu chủ đi hát karaoke.
16:35Có mấy bạn nam gọi thêm cả rượu.
16:37Tôi không dám uống.
16:38Lục tây giã mang cho tôi một chai sữa bổ sung canxiét,
16:46giót, thích à, lục tây giã giót một ly rượu,
16:48liếc tôi một cái,
16:49sau đó ngửa đầu uống cạn.
16:51Tôi vội ngăn cản,
16:51cậu chủ, cậu không được uống rượu.
16:54Cô quản tôi, cô là ai mà quản tôi?
16:56Lục tây giã uống xong,
16:57ánh mắt mờ mịt như phủ một lớp xương,
16:59đuôi mắt ứng đỏ,
17:00trông vừa đẹp vừa có chút đáng thương,
17:02thích thì đi tỏ tình đi, đồ ngốc.
17:04Lục tây giã cuối đầu, không nhìn tôi,
17:06tôi hoảng sợ, tưởng cậu chủ say thật rồi,
17:08liên đỡ lấy đầu cậu,
17:09vẫy xe, chúng ta về nhà.
17:11Đứng bên đường đợi xe,
17:12gió mùa hè không lạnh,
17:13nhưng lại mang theo cảm giác ủe hoài,
17:14tẻ nhạt.
17:15Lục tây giã dường như thật sự đã say,
17:17nửa người nghiêng hẳn về phía tôi.
17:19Hơi thở nóng hổi của cậu ấy phả thẳng vào tay tôi,
17:21giang ngư, tôi quay đầu lại,
17:23thấy chú thư ý đứng bên cạnh,
17:24mỉm cười dịu dàng,
17:25vừa đỡ lục tây giã giúp tôi,
17:26vừa nói, đưa cậu chủ nhà cậu về hả?
17:28Tôi gật đầu,
17:29ánh mắt bất giác dõi theo từng động tác của cậu ấy.
17:32Tôi có chuyện muốn nói với cậu.
17:34Giọng điệu của chú thư ý bỗng trở nên nghiêm túc hơn,
17:36gì cơ, tôi thích cậu,
17:37giang ngư, cậu,
17:38có thể làm bạn gái tôi không?
17:40Tôi như ngừng thở,
17:41không dám tin vào những gì mình vừa nghe.
17:43Chú thư ý,
17:44cậu ấy cũng thích tôi,
17:45nhưng, nhưng tại sao tôi lại không cảm nhận được niềm vui
17:47hay sự bất ngờ như trời ráng mà mình từng tưởng tượng?
17:50Tôi nhìn vào mắt chú thư ý,
17:51cảm giác trong lòng ngày càng mềm nhũng.
17:53Chú thư ý,
17:59hắn lên, vừa quay đầu nói với chú thư ý,
18:01chú thư ý,
18:02mai tôi trả lời cậu.
18:03Chưa dứt lời,
18:04eo tôi bị ai đó xếp chặt,
18:05rồi cửa xe đóng lại.
18:07Trong xe yên tĩnh đến mức nghe được cả tiếng thở.
18:09Đầu óc tôi dối như tơ vò,
18:11vui không,
18:11lục tay dã nhắm mắt,
18:12dựa vào ghế xe.
18:14Tay hắn vẫn vòng qua eo tôi,
18:15kéo hai chúng tôi sát lại gần nhau.
18:17Khoảng cách gần đến mức,
18:18tôi có thể ngửi thấy mùi sữa tắm giống của mình trên người hắn.
18:21Mùi hoa lan thoang thoảng,
18:22hòa lẫn với mùi hóc môn nam tính đặc trưng,
18:24cứ quẩn quanh bên mũi tôi.
18:25Vui gì cơ?
18:27Cô thích chú thư ý,
18:28mà cậu ấy cũng thích cô.
18:29Cũng không hẳn.
18:30Cô không vui sao?
18:32Lục tay dã mở mắt nhìn tôi,
18:33ánh mắt hắn u tối,
18:34khó đoán.
18:35Tôi lảng tránh,
18:36nhưng ngay lập tức bị hắn dùng tay xoay mặt lại.
18:38Nhìn tôi,
18:39răng ngư,
18:39cô nói thật xem,
18:41cô có thích chú thư ý không?
18:42Khoảng cách giữa hai chúng tôi càng lúc càng gần.
18:44Đầu mũi gần như chạm vào nhau.
18:46Hơi thở của hắn hòa quyện với tôi,
18:48không thể phân biệt được đâu là của ai.
18:50Cậu chủ?
18:51Ừm.
18:51Lục tay dã xiết lấy cằm tôi,
18:53ép tôi ngẩn đầu lên và hôn xuống thật mạnh mẽ.
18:55Đôi môi hắn cọ sát lên môi tôi không ngừng,
18:57đau đến mức tôi thở không nổi.
18:59Răng ngư,
18:59vừa về đến nhà,
19:00tôi đã bị cậu chủ bế xuống xe.
19:02Vừa vào cửa,
19:03tôi lại bị hắn ép sát vào tường,
19:05hôn thêm một lần nữa.
19:06Răng ngư,
19:07đừng đồng ý với chú thư ý,
19:08được không?
19:09Giọng hắn gần như là cầu xin.
19:10Người cậu chủ kiêu ngạo ấy đang cầu xin tôi.
19:13Nhận ra điều này,
19:14tôi cảm thấy tim mình như bị một móng vuốt nhỏ cào qua.
19:16Ngương ái,
19:17tê dại.
19:18Được rồi,
19:19được rồi.
19:20Ai bảo tôi lại là người dịu dàng,
19:21bao dung,
19:22và dễ mềm lòng đến thế chứ?
19:24Cậu chủ thật ra đối xử với tôi rất tốt.
19:26Trong lớp có bạn không ưa tôi vì học giỏi,
19:27tìm người chặn tôi trong rừng cây nhỏ để xử lý.
19:30Lục tay dã luôn tìm thấy tôi chính xác,
19:32rồi tung một cú đá hạ gục bọn họ.
19:34Tôi đứng bên cạnh,
19:35vỗ tay khen ngợi,
19:36mặt đầy vẻ sùng bái,
19:37cậu chủ thật tuyệt vời.
19:38Cậu chủ thật ra cũng rất đáng thương.
19:40Bố mẹ cậu ấy thường xuyên không ở nhà,
19:42chỉ biết gửi tiền về.
19:43Tôi nhớ có lần cậu chủ đạt giải nhất
19:45trong cuộc thi piano cấp thành phố,
19:47vui mừng gọi điện cho bố mẹ,
19:48hy vọng họ có thể đến dự lễ trao giải.
19:50Trong điện thoại chỉ vang lên lời đáp,
19:52nghe lời nhé,
19:52bố mẹ bận lắm,
19:53có thời gian sẽ về thăm con.
19:55Tiền còn đủ không?
19:56Một lát nữa bố mẹ sẽ chuyển thêm cho.
19:58Lục tay giã chỉ im lặng cúc máy.
20:00Tất cả những sinh nhật của cậu ấy
20:01đều chỉ có tôi và mẹ tôi cùng tổ chức.
20:03Trong màn đêm yên lặng,
20:04thiếu niên thổi tắt ngọn nến thêm một năm tuổi mới.
20:07Tôi vỗ tay cười,
20:08cậu chủ,
20:08chúc mừng cậu,
20:09cậu lại già thêm một tuổi rồi,
20:11giang ngư,
20:11cậu chủ thật tốt.
20:13Khi tỉnh dậy,
20:13tôi cảm thấy có một đôi tay đang xếp chặt eo mình,
20:16nhưng sợ tôi sẽ bỏ chạy.
20:17Tôi quay lại,
20:18ngắm nhìn gương mặt cậu chủ.
20:19Hàng chân mày đậm sâu,
20:21sống mũi cao thẳng,
20:22đôi môi mỏng mím lại.
20:23Thì ra cậu chủ nhà tôi đẹp trai đến vậy.
20:25Cậu chủ,
20:25tôi khẽ gọi,
20:26nhưng vừa mở miệng mới nhận ra giọng mình khàn đặc.
20:28Hàng mi lục tay giã khẽ run,
20:30dường như khó chịu vì giấc ngủ bị quấy dày.
20:32Tôi giòn rén chui ra khỏi vòng tay của cậu ấy.
20:34Cô định đi đâu?
20:35Một giọng nói chầm thấp khàn khàn vang lên từ phía sau,
20:38mang theo sự mệt mỏi rõ rệt.
20:40Tôi vừa ngồi dậy đã bị một cánh tay kéo lại,
20:42ôm chặt vào ngực.
20:43Lưng tôi đập thẳng vào lồng ngực rắn chắc.
20:45Đôi môi xưng đỏ vô tình bị cọ vào,
20:47đau đến mức nước mắt trào ra.
20:48Lục tay giã luống cuống,
20:49vội đưa tay lau nước mắt ở khóe mắt tôi,
20:51đừng khóc,
20:52là tôi sai rồi.
20:53Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên.
20:55Cả hai chúng tôi cùng nhìn về phía màn hình.
20:57Là chú thư ý,
20:58cậu ấy nhắn,
20:59răng ngư,
21:00cậu đã suy nghĩ xong chưa?
21:01Ánh mắt lục tay giã ngay lập tức trở nên sắc bén như một con sói,
21:04nhìn chầm chầm vào tôi.
21:06Bây giờ cô là của tôi.
21:07Tôi như người,
21:08hôn nhẹ lên môi cậu ấy,
21:09được thôi,
21:10cậu chủ,
21:11tôi là của cậu.
21:12Sau đó,
21:12tôi nhanh chóng gõ câu trả lời,
21:14xin lỗi,
21:14tôi đã có người trong lòng rồi.
21:16Vừa nhấn nút gửi đi,
21:17cổ tay tôi đã bị nắm chặt.
21:19Cô vừa hôn tôi đấy hả?
21:20Lục tay giã nghiêng đầu nhìn tôi,
21:22giọng đầy nghi hoặc.
21:23Mặt tôi lập tức đỏ bừng,
21:24phủ nhận ngay,
21:25không có.
21:26Nhưng ngay giây sau,
21:27tôi bị kéo vào vòng tay của cậu ấy.
21:29Những nụ hôn dày đặc như mưa bắt đầu rơi xuống,
21:31phủ kín lên tôi.
21:32Đêm hè thường nhiều mưa,
21:33tiếng xe máy gầm rú trên con đường thưa thớt.
21:36Lục tay giã mặc một bộ đồ đen,
21:37làm nổi bật phóc dáng trưởng thành của một thiếu niên.
21:40Tôi ôm lấy eo cậu chủ,
21:41mũ bảo hiểm trắn đi cơn gió và mưa đang rít qua mặt,
21:43răng ngư,
21:44lục tay giã gọi tên tôi.
21:46Trong tiếng gió,
21:46giọng cậu ấy nghe không rõ lắm,
21:48nhưng lại khiến lòng tôi dâng trào một cảm xúc mãnh liệt.
21:51Lục tay giã.
21:52Giọng chúng tôi hòa lẫn vào cơn gió,
21:53biến mất trong khoảnh khắc tự do ấy.
21:55Rất lâu về sau,
21:56tôi vẫn luôn hoài niệm khoảnh khắc này.
21:58Khi lục tay giã nắm tay tôi đứng trước mặt mẹ,
22:00tôi cảm giác ánh mắt của mẹ như muốn ăn tươi nuốt sống cậu ấy.
22:03Mẹ, con nghiêm túc đấy.
22:05Mẹ, cậu chủ thực sự rất nghiêm túc.
22:07Tôi cười nịnh nọt,
22:08đồng tình với cậu ấy.
22:09Mẹ tôi tức giận đến mức muốn bốc hỏa,
22:11nghiêm túc.
22:12Hai đứa còn trẻ thế này,
22:13làm sao biết thế nào là nghiêm túc hay không?
22:15Nhà họ lục lớn như thế,
22:16sau này tất cả tài sản đều là của cậu.
22:18Cậu có thể đảm bảo bố mẹ cậu sẽ đồng ý
22:20để cậu cưới con gái của một người giúp việc sao?
22:22Bàn tay tôi bị nắm chặt,
22:24như muốn âm thầm chấn an tôi.
22:25Con có thể đảm bảo.
22:26Giọng lục tay giã bình tĩnh,
22:28nhưng kiên định.
22:29Sau khi có kết quả kỳ thi đại học,
22:30tôi nhận được giấy báo từ một trường ở Bắc Kinh.
22:33Lục tay giã tuy thường ngày ham chơi,
22:34nhưng điểm thi lại ngoài mong đợi.
22:36Cậu ấy cũng chọn một ngôi trường trong cùng thành phố với tôi.
22:39Đừng hòng bỏ rơi tôi.
22:40Lục tay giã bắt tôi ngồi lên đùi hắn,
22:42cúi đầu hôn tôi.
22:43Cậu chủ, tôi thích cậu lắm.
22:45Trong hơi thở gấp gáp,
22:46tôi ôm lấy cổ lục tay giã.
22:47Lục tay giã ngẩn người,
22:48nhưng ngay sau đó lại hôn tôi lần nữa,
22:50không một chút lúng túng.
22:51Ừ, tôi biết.
22:59Nên cậu ấy phải ở lại thêm vài ngày rồi mới đi.
23:01Trước khi chia tay,
23:02lục tay giã cứ nhìn tôi mãi,
23:03như thế nào cũng không đủ.
23:05Lúc thì hôn lên chán tôi,
23:06lúc thì hôn lên má tôi.
23:08Được rồi, cậu chủ, tôi lên tàu đây.
23:10Xung quanh, mọi người nhìn chúng tôi với nụ cười kiểu gì hàng xóm,
23:13khiến tôi ngại ngùng đẩy cậu ấy ra.
23:15Nụ hôn cuối cùng của lục tay giã đặt lên môi tôi.
23:17Cậu ấy nói,
23:18đợi tôi, răng ngư,
23:19được, tôi tin cậu.
23:21Qua cửa sổ kính, tôi nhìn thấy lục tay giã vẫn đứng đó,
23:24ánh mắt rõi theo tôi thật lâu.
23:25Gió làm chiếc áo của cậu ấy khẽ bay.
23:27Lúc này tôi mới nhận ra,
23:29sao cậu chủ lại gầy như thế?
23:31Đến Bắc Kinh rồi,
23:32tôi nhất định sẽ đưa cậu ấy đi ăn khắp cả Kinh Thành.
23:34Ngày khai ràng,
23:35tôi đứng trước cổng trường chờ rất lâu,
23:37nhưng không thấy bóng dáng quen thuộc ấy đâu,
23:39gọi điện cũng không ai nghe máy.
23:40Một dự cảm không lành xuất hiện trong lòng tôi,
23:42nhưng tôi không dám nghĩ nhiều.
23:44Có lẽ cậu chủ đang tắt đường trên đường đến đây.
23:46Bố mẹ cậu ấy chắc chắn đích thân đưa cậu ấy đến.
23:49Có lẽ cậu ấy ngủ quên nên không nghe thấy điện thoại.
23:51Tôi tự chấn an mình,
23:52nhưng ngay giây sau,
23:53mẹ tôi gọi đến,
23:54giọng bà có chút run dày,
23:56răng ngừ.
23:57Mẹ, sao thế?
23:58Lục tay giã bị bố mẹ đưa ra nước ngoài rồi.
24:00Có lẽ,
24:01sẽ không quay về nữa.
24:03Chiếc vali trong tay tôi rơi xuống đất,
24:04tạo nên một lớp bụi mờ.
24:05Mước nhìn bầu trời xanh thẳm,
24:07rộng lớn vô cùng,
24:08tôi khẽ đáp,
24:09mẹ, con biết rồi,
24:10không sao đâu.
24:11Cuộc sống đại học thật phong phú.
24:13Tôi tham gia rất nhiều hoạt động câu lạc bộ,
24:15còn vào hội sinh viên.
24:16Ngoài thời gian đó,
24:17tôi phụ giúp một thầy giáo làm việc vật,
24:18mỗi ngày chạy qua chạy lại giữa thư viện
24:20và khu làm việc của thầy.
24:21Bận rộn quá.
24:22Bận đến mức tôi gần như quên mất cậu chủ.
24:24Điều tôi không ngờ là,
24:26chú Thư Ý cũng học cùng trường đại học với tôi.
24:28Mỗi ngày,
24:29cậu ấy đều theo tôi,
24:30giúp tôi xử lý công việc ở hội sinh viên.
24:32Thỉnh thoảng còn đưa tôi về ký túc giá.
24:34Răng ư,
24:35cậu có muốn suy nghĩ lại chuyện làm bạn gái tôi không?
24:37Tôi lắc đầu,
24:38xin lỗi,
24:39tôi không thích cậu.
24:40Chú Thư Ý cười,
24:41người mà cậu thích đã bỏ cậu để sang Mỹ rồi.
24:43Ba năm qua,
24:44nếu muốn quay lại,
24:45cậu ấy đã quay lại từ lâu rồi.
24:47Tôi không đáp lời,
24:48chẳng lẽ tôi không biết sao?
24:49Cần cậu phải nói chắc.
24:51Sau khi tốt nghiệp,
24:51tôi vào làm ở một công ty nước ngoài.
24:53Sau này tôi mới biết,
24:54đó là công ty của nhà chú Thư Ý.
24:56Chú Thư Ý trở thành sếp của tôi.
24:58Sao cậu bám tôi dai như âm hồn thế nhỉ?
25:00Tôi lườm cậu ấy.
25:01Chú Thư Ý mặc một bộ vest chỉn chu,
25:03nghe vậy liền cầm tài liệu gõ nhẹ lên đầu tôi,
25:05chú ý thái độ khi nói chuyện với sếp của cậu.
25:07Còn nữa,
25:07tôi nghe nói,
25:08lục tay giã sắp đính hôn với thiên kim nhà họ lâm rồi.
25:11Mệt chết đi được.
25:12Chú Thư Ý đúng là một tên vắt kiệt sức người.
25:14Tư bản thối nát,
25:16tôi lê thân xác mệt mỏi về nhà.
25:17Vừa bước vào hành lang,
25:18tôi đã cảm thấy có gì đó không đúng.
25:20Tôi xiết chặt chiếc điện thoại trong tay,
25:22lấy từ trong túi ra một bình xịt chống kẻ xấu.
25:24Cầu thang trong tòa nhà đã cũ,
25:26đèn cảm biến âm thanh thường xuyên hỏng.
25:28Đêm nay,
25:28như mọi lần,
25:29tôi đen như mực.
25:30Tôi bước từng bước,
25:31cẩn thận từng chút một.
25:33Cho đến khi nhìn thấy một bóng đen mờ mịt trước cửa nhà mình,
25:35tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực,
25:37cứu.
25:37Ngay giây tiếp theo,
25:38tôi bị một người kéo mạnh vào lòng,
25:40răng ngư,
25:40giọng nói quen thuộc lập tức khiến tôi ngừng rãi ruộng.
25:43Cùng với đó là mùi hương của sữa tắm hoa lan.
25:45Ở nước ngoài có biết bao loại sữa tắm cao cấp,
25:47tinh tế.
25:48Vậy mà lục tây giã vẫn chưa đổi.
25:49Tôi mở cửa,
25:50bật đèn.
25:51Lục tung tìm một đôi dép dự phòng.
25:53Cậu đi đôi này.
25:54Lục tây giã giờ đây đã cao hơn rất nhiều.
25:56Thân hình cũng không còn nét thiếu niên non nớt ngày xưa,
25:59thay vào đó là sự chín chắn,
26:00rắn giỏi.
26:01Cậu ấy mặc một bộ vest chỉnh chu,
26:03bên ngoài khoác một chiếc áo măng tô đen dài,
26:05vừa trưởng thành,
26:06vừa cuốn hút.
26:07Dưới ánh đèn,
26:08khuôn mặt của lục tây giã càng thêm phần sâu thẳm,
26:10sống mũi cao thẳng,
26:11góc cạnh sắc nét.
26:12Tôi cứ nhìn mãi,
26:13bỗng cảm thấy cậu ấy thật xa lạ.
26:15Khoảng cách giữa chúng tôi trước đây gần đến mức không thể gần hơn,
26:18thậm chí là âm.
26:19Nhưng giờ đây,
26:20lại như có một hố sâu khó lòng lấp đầy.
26:22Lục tây giã thay song dép,
26:23nhìn tôi.
26:24Tôi cũng nhìn lại cậu ấy,
26:25ngồi đi,
26:26cuối cùng,
26:26tôi không chịu nổi bầu không khí này,
26:28đành lên tiếng trước.
26:29Lục tây giã đưa tay định kéo tôi,
26:31nhưng tôi lùi lại,
26:32né tránh.
26:33Giang ngư,
26:34nghe tôi giải thích.
26:35Cậu chủ,
26:35tôi cắt ngang lời cậu ấy,
26:37chuyện ngày xưa,
26:38khi còn trẻ dại,
26:38đừng nhắc lại nữa.
26:39Giang ngư,
26:40đôi mắt của lục tây giã đỏ hoài.
26:42Tôi cúi đầu,
26:42cảm thấy có chút mất mát,
26:44nhưng nhiều hơn cả là sự trai sạn.
26:45Ngày trước,
26:46tôi từng mong mỏi được gặp lại cậu ấy từng ngày.
26:48Đến hôm nay,
26:49khi thật sự gặp lại,
26:50tôi lại cảm thấy thà không gặp còn hơn.
26:52Cậu ấy sắp kết hôn rồi.
26:54Có một tương lai tươi sáng đang chờ phía trước.
26:56Tôi tự nhắc nhở bản thân,
26:57giữ khoảng cách đi,
26:58giang ngư.
26:59Lục tây giã ngủ trên sofa,
27:00cậu ấy đã nhiều lần muốn xông vào phòng tôi,
27:02nhưng đều bị tôi đuổi ra ngoài.
27:04Cuối cùng,
27:04cậu ấy đành ôm gối và chăn,
27:06lặng lẽ nằm lại ở phòng khách,
27:07trông ủ rũ như thế vừa bị bẻ gãy xương sống.
27:10Tôi trần chọc mãi,
27:10không thể nào ngủ được.
27:12Những ký ức về tôi và lục tây giã như cơn sóng giữ,
27:14ồ ạt ủa về.
27:15Những nụ hôn và cái ôm ngày xưa,
27:17giờ đây như chuyện của kiếp trước.
27:19Sáng sớm thức dậy,
27:20phòng khách trống không,
27:21chẳng thấy bóng dáng cậu ấy đâu.
27:22Tôi không mấy để tâm.
27:23Nhưng khi mở cửa,
27:24tôi thấy lục tây giã đang dựa vào tường bên ngoài,
27:26tay cầm một túi nhựa.
27:28Thấy tôi ra,
27:28cậu ấy vội đưa túi lên,
27:30bữa sáng,
27:30toàn những món cô thích.
27:32Tôi không để ý,
27:33lướt qua người cậu ấy rồi đi thẳng.
27:34Nếu đã là chuyện không thể,
27:36tốt nhất đừng để người khác nuôi hy vọng.
27:37Kết quả là,
27:38cậu ấy cứ thế theo tôi đến tận công ty.
27:40Công ty cách nhà tôi rất gần,
27:42chỉ mất 10 phút đi bộ.
27:43Lục tây giã thông thả bước theo tôi,
27:45như đang tản bộ.
27:46Trên đường đi,
27:46cậu ấy còn chào hỏi bà Trương,
27:48vút ve chú Husky của dì tôn.
27:50Trông quen thuộc như thế đã sống ở đây mấy năm rồi.
27:52Tôi quay lại,
27:53chừng mắt nhìn cậu ấy.
27:54Lục tây giã nhét tay vào túi quần,
27:56nhớ mày cười,
27:57đợi cô tan làm.
27:58Cứ thế,
27:58cả tuần sau,
27:59cậu ấy ngày nào cũng theo tôi.
28:01Tôi đến,
28:02còn mặt dày ngồi trước cửa nhà tôi.
28:03Hỏi lý do,
28:04cậu ấy chỉ giả bộ đáng thương,
28:06nói không có chỗ ở,
28:07văn xin tôi cho ở nhờ.
28:08Mơ đi.
28:09Tôi đóng sầm cửa lại.
28:1010 phút sau,
28:11tôi không biểu cảm mà mở cửa.
28:12Vào đi,
28:13vào ngay,
28:13cậu ấy cười tué tuét.
28:15Hôm nay trên đường đi làm,
28:16chúng tôi gặp xe của chú Thư Ý.
28:17Cậu ấy mỉm cười chào tôi,
28:19ánh mắt thoáng lướt qua người bên cạnh,
28:20rồi bước đi như không có chuyện gì.
28:22Lục Tây Giã lập tức xảy bước tới,
28:24kéo tôi ra phía sau lưng mình.
28:25Chú Thư Ý,
28:26sao cậu dai như âm hồn thế?
28:27Bạn gái tôi mà cậu cũng dám động vào.
28:29Chú Thư Ý bình tĩnh nhìn cậu ấy,
28:31châm một điếu thuốc,
28:32giọng nhẹ nhàng,
28:33bạn gái cậu.
28:34Cậu lấy tư cách gì để nói câu đó?
28:35Thật buồn cười.
28:36Cậu sắp đính hôn với thiên kim nhà họ lâm rồi.
28:39Tao.
28:39Cậu muốn để Giang Ngư làm người tình nhỏ à?
28:41Lời vừa rớt,
28:42Lục Tây Giã đã tung một cú đấm vào mặt cậu ấy.
28:45Tôi vội vàng gọi bảo vệ đến can ngăn,
28:47hai người lăn lộn dưới đất,
28:48đánh nhau không rớt.
28:49Nhìn cảnh này,
28:50tôi bất chợt nhớ đến những bộ phim truyền hình ngày bé từng xem.
28:52Không ngờ giờ tôi lại trở thành nữ chính trong cảnh tượng này.
28:55Lúc này,
28:56chẳng phải tôi nên hét lên một câu,
28:57đừng đánh nữa,
28:58hai người đừng đánh nữa mà.
28:59Tao.
29:00Trong văn phòng,
29:01tôi đang bôi thuốc cho Lục Tây Giã.
29:02À đau,
29:03cậu ấy nhìn tôi bằng ánh mắt ấm ức,
29:05như vẫn là cậu chủ ngày nào.
29:06Lục Tây Giã,
29:07cậu đáng đời.
29:08Đúng,
29:09tôi đáng đời.
29:10Xin lỗi,
29:11Giang Ngư,
29:11hồi đó tôi bị bố mẹ ép lên máy bay,
29:13thẻ sim cũng bị bẻ gãy rồi ném đi.
29:15Tôi đã đoán được điều đó.
29:17Trong thời gian đó,
29:17tôi đã rất nhiều lần muốn trốn về nước,
29:19nhưng chứng minh thư và hộ chiếu đều bị mẹ tôi giữ chặt.
29:21Bà ấy đúng là quá tả nhẫn.
29:23Còn nữa,
29:24tôi chưa từng đồng ý đính hôn với thiên kim nhà họ Lâm.
29:27Tôi khựng lại,
29:27động tác trên tay cũng nhẹ đi.
29:29Tôi đã mở công ty riêng rồi.
29:31Rất nhanh thôi,
29:31tôi có thể thoát khỏi sự kiểm soát của bố mẹ.
29:33Hãy tin tôi,
29:34Giang Ngư.
29:35Những ký ức trồng chéo ùa về,
29:37tôi thấy cậu Lục Tây Giã năm 18 tuổi,
29:39ôm đầu tôi và hôn nhẹ,
29:40nói,
29:40tin tưởng tôi,
29:41Giang Ngư.
29:42Được thôi,
29:43xem cậu thể hiện thế nào.
29:44Được thôi,
29:44được thôi,
29:45Giang Ngư vẫn là Giang Ngư,
29:46vẫn mềm lòng như xưa.
29:48Nghe tôi nói vậy,
29:49Lục Tây Giã chẳng bận tâm gì đến vết thương nữa,
29:51lập tức bế tôi lên,
29:52xoay vòng vòng.
29:53Tôi vừa cười vừa mắng,
29:54cậu chủ.
29:54Từ ghế sofa,
29:55chú Thư Ý lên tiếng,
29:57giọng có chút lúng túng,
29:58hai người có vẻ quên mất ở đây vẫn còn một người thì phải.
30:00Nhưng chẳng ai để ý đến cậu ấy,
30:02Lục Tây Giã dường như muốn dùng cả cơ thể để bù đắp cho nỗi nhớ suốt 5 năm qua.
30:05Tôi mệt đến mức không thể xuống giường được,
30:08đành phải gọi cho chú Thư Ý xin nghỉ phép.
30:10Kết quả,
30:17nhưng vừa cử động,
30:18cơn đau ở eo lại kéo đến,
30:20khiến tôi ngã xuống giường ngay lập tức.
30:21Tôi hậm hực nhìn Lục Tây Giã,
30:23chỉ tay vào hắn,
30:24cả cậu nữa,
30:24Lục keo kiệt.
30:25Lục Tây Giã bắt lấy ngón tay tôi,
30:27đưa lên môi hôn nhẹ,
30:28rồi nháy mắt với tôi,
30:29tôi yêu em,
30:30giang ngừ.
30:31Một chiếc nhẫn bạc nhẹ nhàng được lồng vào ngón áp út của tôi,
30:34vòng tròn nhỏ ấy tỏa sáng lấp lánh,
30:35như những tiêu sáng nhỏ vụn nhảy múa.
30:37Cưới tôi nhé.
30:38Tôi như nhìn thấy Lục Tây Giã của năm 18 tuổi,
30:41cậu chủ.
30:42Hắn quay lại,
30:43nắm lấy tay tôi,
30:43từ nay không cần gọi tôi là cậu chủ nữa,
30:45gọi tên tôi đi.
30:47Được thôi,
30:47cậu chủ.
30:48Tôi chớp mắt,
30:49mỉm cười.
30:50Được thôi,
30:50Lục Tây Giã.
30:51Tôi dẫn Lục Tây Giã đi ăn khắp các món ngon ở Bắc Kinh.
30:54Giang sáng,
30:55chúng tôi chạy trên quảng trường Thiên An Môn,
30:57ngắm nhìn lá cờ đỏ 5 sao tung bay trong ánh bình minh.
30:59Giữa biển người,
31:00chúng tôi nắm chặt tay nhau,
31:02mỉm cười như bất kỳ cặp đôi bình thường nào khác.
31:04Lục Tây Giã còn dẫn tôi về gặp bố mẹ của cậu ấy.
31:06Cậu ấy nắm chặt tay tôi,
31:08giọng nói đầy tự tin,
31:09bố, mẹ,
31:10con chỉ cưới cô ấy.
31:115 năm qua,
31:12nhà mình đã nợ giang ngư rất nhiều,
31:13vì thế,
31:14con muốn dùng cả đời để bù đắp cho cô ấy.
31:16Thật ra không sao đâu,
31:17cậu chủ à,
31:18dù rất hay nhớ,
31:19nhưng sâu trong lòng,
31:20tôi vẫn luôn tin rằng,
31:21cậu sẽ trở về,
31:22như chú soi sám bị trảo của Bạch Lan đập bay,
31:25nhưng rồi vẫn quay lại.
31:31của cậu rừng trên người tôi.
31:33Hoặc là,
31:34mỗi lần cậu giúp tôi đuổi bọn con đồ đi,
31:36cậu chủ bực bội nói,
31:37đừng có mà nghĩ ngợi nhiều quá.
31:38Vậy nên,
31:39cậu chủ,
31:39thật sự không sao đâu.
31:41Trong lễ đính hôn,
31:42tôi nhìn thấy thiên kim nhà họ Lâm xinh đẹp và dịu dàng.
31:44Tôi chọc chọc vào Lục Tây Giã,
31:45hỏi nhỏ,
31:46cô ấy dáng đẹp thật đấy,
31:47anh có hối hận không?
31:48Lục Tây Giã ghé sát vào tay tôi,
31:50cười khẽ,
31:51không đẹp bằng em.
31:52Mặt tôi đỏ bừng,
31:53tôi ngoan ngoãn để cậu ấy nắm lấy tay mình.
31:55Mùa hè,
31:56quả là một mùa rất thích hợp cho những chuyện tình say đắm.
31:58Hết chuyện.
31:59Hết chuyện.

Được khuyến cáo