- 2/8/2025
Truyện Audio Hay || Nửa Cuộc Đời Tôi Chỉ Là Trò Đùa Của Họ || Thiên Thần Dắt Truyện
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Tôi chưa từng nghĩ, em chồng tôi,
00:01Thôi Cường lại dám có ý định với tôi.
00:03Sau khi uống rượu say, bản chất bẩn thiểu của hắn hoàn toàn lộ rõ,
00:06hắn lào đảo tiến lại gần.
00:07Người ta nói rồi mà, ngon nhất là bánh chẻo,
00:09vui nhất là he he, thử một chút thôi.
00:11Tôi hoảng hốt, lập tức vùng lên chống cự.
00:13Tôi vốn là đai đen tây cô nồ,
00:15nhưng chiếc bụng bầu chín thắng khiến tôi không thể ra đòn như trước.
00:18Tôi vừa né tránh, vừa ôm lấy bụng,
00:19cố gắng tìm cơ hội cầu cứu.
00:21Ngay lúc nguy cấp nhất, tiếng cửa mở vang lên từ bên ngoài.
00:24Là bố mẹ chồng về.
00:25Các người đang làm cái gì vậy?
00:26Mẹ chồng, Trương Tố Phân, đứng ngoài cửa phòng đang khép hờ,
00:29hét to một tiếng, khiến Thôi Cường lấy lại chút lý trí,
00:31tạm thời nới lỏng kìm kẹp với tôi.
00:33Tôi lập tức lùi về sau, kéo dãn khoảng cách với tên cầm thú,
00:36chỉnh lại cổ áo, rồi cúi xuống nhặt điện thoại để báo cảnh sát.
00:39Trương Tố Phân nhận ra ý định của tôi.
00:41Lập tức bước tới, hất điện thoại khỏi tay tôi.
00:43Chiếc điện thoại rơi xuống bột một tiếng ngay dưới chân bà ta,
00:45chưa kịp nhặt lại thì đã bị bà thẳng chân đá văng ra xa.
00:48Mẹ, mẹ làm gì vậy?
00:50Con đang gọi cảnh sát.
00:51Tôi dẫn dữ quát lớn với bà.
00:52Báo cảnh sát cái gì mà báo?
00:54Không sợ mất mặt à?
00:55Trương Tố Phân vừa ra hiệu cho bố chồng,
00:57Thôi Đại Khánh kéo Thôi Cường về phòng,
00:59vừa đóng cửa lại và quay sang dỗ dành tôi,
01:00thằng Cường nó uống say, đầu óc mụ mị mới hồ đồ nhất thời.
01:04Con làm chị dâu mà lòng dạ hẹp hòi vậy sao?
01:06Những lời đó, là con người có thể nói ra được sao?
01:09Tôi lập tức phản pháo,
01:10bà rộng lượng lắm à?
01:11Ai bà cũng gọi bằng bà à?
01:12Say xỉn nhất thời.
01:13Nếu hai người về trễ thêm vài phút nữa,
01:15tôi đã bị hắn làm nhục rồi đấy.
01:17Thấy tôi không mềm mỏng nhượng bộ,
01:18Trương Tố Phân cũng lật mặt ngay,
01:19không có chứng cứ thì nói chuyện đừng có khó nghe thế.
01:22Làm nhục với chẳng làm nhục,
01:23tôi còn nghi là cô rụ rỗ nó ấy.
01:25Một bàn tay sao vỗ ra tiếng được?
01:27Chát, tôi tát thẳng vào mặt bà ta.
01:29Một bên má bà lập tức xưng đỏ lên.
01:31Bà ôm mặt,
01:31chừng mắt nhìn tôi như thế không tin nổi chuyện vừa xảy ra.
01:34Tôi nghiêng đầu,
01:34nhìn thẳng vào mắt bà,
01:36giọng lạnh như nước đá,
01:36tôi chỉ hỏi bà một câu.
01:38Một bàn tay,
01:39có vỗ ra tiếng được không?
01:40Tôi lắc nhẹ tay,
01:41đánh hơi mạnh nên hơi nhức.
01:42Cô, cô,
01:43Trương Tố Phân mở to mắt,
01:44cứng họng không nói nên lời.
01:46Tôi hít sâu,
01:46cô chấn tĩnh lại,
01:47nói chậm rãi từng chữ,
01:48với lại,
01:49ai bảo không có bằng chứng.
01:50Tôi có gắn camera trong nhà đấy.
01:52Dạo gần đây trong khu thường xuyên có trộn,
01:54tôi sợ xảy ra chuyện nên chủ động gắn camera an ninh trong phòng.
01:57Không ngờ,
01:57lại giúp tôi giữ được mạng trong tình huống thế này.
01:59Lời tôi vừa rứt,
02:00liền nghe một tiếng rầm.
02:02Thôi đại khánh,
02:02bố chồng,
02:03từ ngoài cửa lao vào,
02:04dơ tay đập nát camera treo tường.
02:06Ông ta chưa dừng lại,
02:07còn cúi xuống,
02:07dẫm đạp mấy lần lên phần máy đã vỡ nát.
02:10Sau đó lục trong đống vụn vỡ ra chiếc thẻ nhớ,
02:12nhét ngay vào túi quần rồi quay lưng vào nhà vệ sinh.
02:14Ngay sau đó,
02:15tiếng nước xả buồn cầu vang lên,
02:16ảo có lẽ.
02:17Đó chính là nơi yên nghỉ cuối cùng của chiếc thẻ nhớ rồi.
02:19Tay tôi xiết chặt thành nắm đấm,
02:21buông thỏng bên hông,
02:22đầu ngón tay trắng bệch vì dùng lực quá mạnh.
02:24Cả nhà bọn họ,
02:24đúng là cùng một ruột,
02:25kẻ tung người hứng,
02:26rắn rết cấu kết chẳng sai chút nào.
02:28Tôi lướt mắt,
02:29bắt gặp Thôi Cường đã đứng ở cửa phòng từ lúc nào.
02:31Hắn dựa người vào khung cửa,
02:32hai tay đút túi quần.
02:33Thả nhiên xem kịch như thế mình là khán giả chứ không phải thủ phạm.
02:36Khi thấy tôi nhìn sang,
02:37hắn còn cố tình nhớ mày cười khiêu khích,
02:39vẻ đắc ý toát lên từng đường nét trên mặt.
02:41Say rượu.
02:42Giờ thì tỉnh táo như chưa từng uống một giọt nào.
02:44Tôi cố ép mình bình tĩnh trở lại.
02:46Giờ phút này,
02:46một mình tôi đối đầu cả ba người,
02:48lại còn đang bụng bầu.
02:49Rõ ràng không phải lúc để cứng đầu đối trọi.
02:51Ánh mắt tôi đảo qua chiếc đồng hồ treo tường.
02:53Giờ này chắc chồng tôi,
02:54Thôi Dũng,
02:55vẫn còn đang trên máy bay.
02:56Không liên lạc được.
02:57Mà,
02:57có liên lạc được thì cũng chẳng trông mong gì nhiều.
03:00Tôi không nói gì.
03:00Quay người bước về phòng.
03:02Trương Tố Phân vẫn còn tức,
03:03tay ôm má,
03:04định lên tiếng kiếm chuyện tiếp,
03:05nhưng bị Thôi Đại Khánh dơ tay giữ lại.
03:07Được rồi,
03:07không có gì đâu.
03:08Bà cũng đừng gây thêm chuyện.
03:10Lời ông ta nói là dành cho Trương Tố Phân,
03:12nhưng rõ ràng là cố tỉnh nói cho tôi nghe.
03:14Mẹ kiếp,
03:14nguyên cái nhà đó đúng là xúc sinh đội lốt người.
03:17Sáng sớm,
03:18bạn thân tôi,
03:18Hà Hân đã tới đón tôi đi khám thai định kỷ.
03:20Trên xe,
03:21tôi kể lại toàn bộ chuyện xảy ra tối qua cho cô ấy nghe.
03:24Nghe xong,
03:24Hà Hân tức đến chửi ẩm lên,
03:26hồi đó tao đã nói đừng có kết hôn rồi.
03:28Về ra hai đứa mình rắc nhau vô viện dưỡng lão sống chiêu,
03:30mày lại cứ lao đầu vào yêu đương mù quáng.
03:32Giờ thì nhìn đi,
03:33mày cưới phải cái thể loại gì vậy?
03:35Đến cầm đèn pin dõi khắp thành phố cũng không tìm được cái nhà nào tẩm hơn nhà này đâu.
03:39Hà Hân là kiểu người không bao giờ muốn lấy chồng,
03:41chỉ tập trung làm giàu,
03:42và bây giờ thì cô ấy đúng là tiểu phú bà chính hiệu.
03:44Cô luôn không hài lòng với quyết định cưới vội của tôi.
03:46Và hôm nay thì càng có lý do để giáo huấn thêm.
03:49Tôi chỉ biết cúi đầu im lặng,
03:50ngoan ngoãn nghe chửi.
03:51Chửi là đúng.
03:52Tôi đáng bị mắng.
03:53Thôi Dũng đâu?
03:54Chết rồi hả?
03:55Hà Hân lại hỏi tiếp,
03:56lần này giọng có phần gây gắt.
03:58Nhắc đến chuyện này,
03:58bản thân tôi cũng thấy rất kỳ lạ.
04:00Theo lý mà nói,
04:01tôi Dũng xuống máy bay là sẽ gọi ngay cho tôi.
04:03Thế mà giờ đã hơn 9 giờ,
04:04điện thoại im lìm,
04:05tin nhắn cũng chẳng thèm đọc.
04:07Tôi gửi bao nhiêu tin cũng như thả xuống biển,
04:09không chút hồi âm.
04:10Thôi bỏ đi,
04:10Hân Hân,
04:11đi khám với tao cái đã.
04:12Đến bệnh viện,
04:13Hà Hân là người lo liệu hết mọi thứ,
04:15lấy số,
04:15xếp hàng,
04:16chạy tới chạy lui,
04:17còn tận tâm hơn cha của đứa bé.
04:18Tôi định theo chân phụ một tay,
04:20liền bị cô ấy ấn mạnh xuống ghế,
04:21giờ đâu người lắm.
04:22Ngồi yên đó cho bà.
04:24Làm chạy một cọng lông của con gái nuôi tao,
04:25bà xử mày liền ấy.
04:27Từ lúc tôi lén kiểm tra biết là con gái,
04:29Hà Hân đã suốt ngày gọi cháu gái nuôi của tao,
04:31cục cưng của tao như thật.
04:32Cái gì cũng quan tâm còn hơn cả mẹ ruột là tôi.
04:34Tôi xoa bụng,
04:35mỉm cười gật đầu.
04:36Ngồi chờ và lướt điện thoại cho qua thời gian.
04:38Phía Thôi Dũng,
04:38vẫn chẳng có chút tin tức nào.
04:40Trong lòng tôi bắt đầu dấy lên một linh cảm bất an.
04:42Rốt cuộc anh ta đã gặp chuyện gì?
04:44Sau khi khám thai xong,
04:45hai đứa tôi đang chuẩn bị tới một nhà hàng mới mở ăn trưa,
04:48thì một cuộc điện thoại bất ngờ phá vỡ kế hoạch.
04:50Vâng, tôi hiểu rồi.
04:51Tôi bình thản cúp máy.
04:52Hà Hân đang nhìn chầm chầm vào bản đồ trên điện thoại để tìm đường,
04:55quay sang thấy sắc mặt tôi không ổn,
04:56liền hỏi, có chuyện gì vậy?
04:58Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy,
04:59giọng đều đều,
05:00ánh mắt lặng như nước,
05:01không có gì to tát đâu.
05:02Chỉ là,
05:03chồng tao chết rồi.
05:04Người trong điện thoại nói cho tôi biết bệnh viện nơi Thôi Dũng đang cấp cứu.
05:07Tôi ngẩn đầu nhìn bảng tên trước cổng.
05:09Không phải chính là bệnh viện tôi khám thai định kỳ đấy sao?
05:11Khi chúng tôi đến trước phòng cấp cứu,
05:13người nhà họ thôi còn chưa có ai tới.
05:15Chỉ có một người phụ nữ đứng ở cửa,
05:16vừa khóc nước nở vừa lầm bầm.
05:18Dũng ca,
05:18anh đi như thế này rồi,
05:19em và con biết sống sao đây?
05:21Tôi quan sát kỹ cô ta,
05:22tầm 25-26 tuổi,
05:23không thuộc kiểu xinh đẹp kinh diễm,
05:25nhưng gương mặt thanh tú.
05:26Nhìn lâu cũng thấy ưa mắt.
05:27Lúc này nước mắt đầm đìa,
05:28càng khiến người ta mềm lòng.
05:30Bảo sao tôi dũng lại mê mệt.
05:31Tôi lướt xuống bụng cô ta,
05:32hơi nhô lên.
05:33Chắc mới 3-4 tháng.
05:34Thú vị thật.
05:35Người phụ nữ đó cảm nhận được ánh mắt tôi,
05:37ngẩn đầu lên nhìn,
05:38không hẳn là ngạc nhiên,
05:39chỉ có chút né tránh,
05:40lung tung kéo áo che bụng lại.
05:41Hà Hân là người lanh chí,
05:43lập tức hiểu ra mọi chuyện,
05:44lao thẳng đến định cho cô ta 2 bà tai.
05:46Tôi phải vội vàng ngăn lại.
05:47Hân, đừng manh động,
05:48đánh phụ nữ mang thai là vô đạo đức.
05:50Cô ta vừa mới rụt cổ lại vì sợ ăn tát,
05:52nghe tôi nói xong liền ưỡn thẳng lưng,
05:53còn cố tình phô bày bụng ra
05:54để chứng minh thân phận bà bầu.
05:56Tôi nhấc môi cười,
05:57xoay xoay cổ tay rồi quay sang Hà Hân nói,
05:59nếu đánh thì để mình,
06:00mình cũng đang mang thai mà,
06:01nhưng mình thì không có đạo đức.
06:02Ngay giây sau đó,
06:03một cái bà tai ráng xuống mặt trái của cô ta.
06:06Chát, cô ta sữ người,
06:07ánh mắt mờ mịt,
06:08chết đứng tại chỗ.
06:09Có chút nhan sắc thì chảnh chọe,
06:11cướp chồng tôi thì kết cục là thế đấy.
06:13Cô ta ôm mặt,
06:13chỉ tay vào tôi,
06:14rõ ràng vẫn chưa kịp hoàn hồn.
06:16Chưa để cô ta mở miệng,
06:17tôi lại tặng thêm một cái nữa,
06:18lần này bên mặt còn lại cũng đỏ ứng luôn,
06:20giấu tay hẳn rõ như phần má.
06:22Cô làm gì vậy?
06:23Câu hỏi đó mà cũng phải hỏi hả?
06:25Cô ta đúng là ngu một cách trong trèo.
06:26Tôi đang tắt cô đấy,
06:28sao?
06:28Hay là lực chưa đủ,
06:29cô chưa cảm nhận được.
06:30Vậy để tôi cho thêm phát nữa nhé.
06:32Tôi còn đang dơ tay lên,
06:33chuẩn bị phát huy nội công đai đen taekwondo
06:35thì người nhà họ thôi cũng vừa kịp đến.
06:37Chưa thấy người,
06:37đã nghe tiếng hét từ xa của Trương Tố Phân,
06:39con ô ba,
06:40con ơi là con ơi.
06:41Mày bỏ lại mẹ với ba mày như vậy sao?
06:43Còn cả đứa con chưa trả đời của mày nữa,
06:45mày không cần nó nữa à?
06:46Mày ác lắm,
06:47thôi Dũng ơi.
06:48Hà Hân nghe thấy vậy,
06:49máu nóng lập tức bốc lên đầu,
06:51sắp sửa nổi trận lôi đình.
06:52Tôi nhanh tay giữ lấy tay cô ấy lại,
06:54rõ ràng cảm nhận được cú nắm này rất rắn,
06:55cô ấy đã xiết chặt thành nắm đấm.
06:57Bà già chết tiệt kia,
06:58bà chú treo cái gì vậy?
07:00Vợ và con gái của tôi Dũng đang đứng đây này.
07:02Cái miệng đang há rộng của Trương Tố phân khựng lại một giây,
07:04quay đầu nhìn về phía tôi đang đứng ở góc hành lang.
07:06Có lẽ bà ta không ngờ tôi lại đến sớm hơn cả họ.
07:09Ánh mắt bà ta lóe lên,
07:10né tránh rõ rệt,
07:11không dám nhìn thẳng vào tôi lâu.
07:13Bà ta lập tức chuyển sang người phụ nữ bên cạnh tôi,
07:15người mà bà đang rất cần một câu trả lời.
07:17Mộng Vũ,
07:17Dũng nhà chúng ta xảy ra chuyện gì vậy?
07:19Sao nó lại mất rồi hả con?
07:21Bị gọi tên,
07:22Mộng Vũ chính thức khởi động màn diễn của mình,
07:23từ khóc giấm dứt chuyển sang gào khóc thảm thiết,
07:25vừa lau nước mắt vừa kể.
07:27Tôi phải căng tay lắm mới hiểu được sự việc rốt cuộc là gì.
07:29Thì ra mấy ngày nay Thôi Dũng chẳng hề đi công tác,
07:31đó chỉ là cái cớ bị ra để lừa tôi.
07:33Anh ta vẫn luôn ở cùng cô ta.
07:35Tối qua đột nhiên nôn mửa tiêu chảy,
07:37tưởng là ăn nhầm gì đó nên chỉ uống thuốc dạ dày rồi đi ngủ sớm.
07:40Sáng nay,
07:40Mộng Vũ gọi mãi không thấy anh ta tỉnh,
07:42hoảng hốt gọi cấp cứu.
07:43Nhưng lúc được đưa tới bệnh viện,
07:45Thôi Dũng đã không còn cứu được nữa.
07:46Bác sĩ nói nguyên nhân là do nhiễm toan xê tông cấp tính vì tiểu đường.
07:49Thôi Dũng bị tiểu đường,
07:50nhưng trước nay vẫn kiểm soát tốt nhiều tiêm insulin.
07:52Suốt bao năm làm vợ anh ta,
07:54tôi luôn nghiêm khắc quản lý chế độ ăn uống chỉ,
07:56vì sự có ngày như thế này.
07:57Kết quả là anh ta lại chết trên giường của tiểu tam.
07:59Cuộc đời đúng là biết cho ngươi một cách cay độc.
08:01Tôi đã báo cảnh sát,
08:03chồng tôi chết trên giường tiểu tam.
08:04Chuyện này quá đủ để điều tra kỹ càng một phên.
08:06Tiếc là mọi dấu vết cho thấy cái chết của Thôi Dũng
08:08chỉ là tổng hợp của nhiều yếu tố ngoài ý muốn.
08:10Chỉ vài tháng trước,
08:11Thôi Dũng từng bị tên hạn giao thông.
08:13Anh ta liều lĩnh băng qua đường khi đèn đỏ,
08:14bị một chiếc mô tô lao tới đâm trúng bụng,
08:16dẫn đến tổn thương nội tạng nghiêm trọng.
08:18Khi đó, Tụy bị ảnh hưởng,
08:19càng làm cho bệnh tiểu đường của anh ta trở nên tệ hơn.
08:21Sau khi kết quả giám định được đưa ra,
08:23chương tố phân thở vào nhẹ nhóm.
08:25Bà ta vốn đã biết chuyện con trai ngoại tình,
08:26thậm chí còn tự mình đưa tiểu tam Chu Mộng Vũ đi siêu âm
08:29để xem giới tính thai nhi.
08:30Giờ thì yên tâm rồi,
08:31xác nhận rằng cái chết của con bà không liên quan gì đến Chu Mộng Vũ.
08:34Bà ta hoàn toàn có thể vui vẻ đón chờ đứa cháu Đích Tôn trao đời.
08:37Lợi dụng lúc tôi nằm viện sinh con,
08:38bà ta ngang nhiên đưa Chu Mộng Vũ về nhà chăm sóc Chu Đáo.
08:41Một màn chiếm tổ hoàn hảo.
08:42Biến tài sản riêng trước hôn nhân của tôi thành của bà ta
08:44chỉ bằng vài bước đơn giản.
08:46Hà Hân bức xúc,
08:46cầm chìa khóa nhà tôi định tới chất vấn cho ra nhé.
08:48Nào ngờ bọn họ còn cao tay hơn,
08:50đã thay luôn cả ổ khóa từ lâu.
08:52Nhưng Hà Hân đâu phải loại dễ bị bắt nạt.
08:54Cô ấy nổi đoá làm một trận tơi bời.
08:55Nào là hát sơn,
08:56ném chứng thối,
08:57còn căng cả băng rôn chửi ruộng ngay dưới khu nhà họ.
08:59Vậy mà,
09:00cô ấy lại đánh giá quá thấp độ mặt dày của cái nhà này.
09:03Bọn họ cứ thế đi ra đi vào như chẳng có chuyện gì.
09:05Sinh hoạt vẫn bình thường như thế cả thế giới chẳng liên quan gì đến họ.
09:08Tại trung tâm chăm sóc sao sinh,
09:09Hà Hân vừa gọt táo cho tôi vừa bực tức lại nhảy.
09:11Cái thằng Thôi Dũng đó,
09:12nhìn mặt đã thấy không ra gì rồi.
09:14Mắt trắng rã,
09:15mũi rìu hâu,
09:16không hiểu sao mày lại nhìn trúng cái thể loại ấy.
09:18Ừ,
09:18chuyện xảy ra rồi tôi cũng tự hỏi bản thân đúng y như vậy.
09:21Lúc mới quen,
09:22Thôi Dũng chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường.
09:24Còn tôi là người thừa kế tài sản và công việc của ba mẹ,
09:26thuộc dạng tiểu phú bà.
09:27Không lo thiếu tiền,
09:28nhà anh ta chẳng có gì,
09:30mua nhà cưới vợ cũng không lo được.
09:31Nhưng tôi chưa bao giờ để tâm,
09:32tự bỏ tiền ra mua nhà,
09:34còn cố tình nói với người ngoài là anh ta mua để giữ thể diện cho anh ta.
09:37Sau khi cưới,
09:38tôi còn chủ động mời bố mẹ và em trai anh ta đến ở cùng.
09:40Có lẽ vì mùa côi từ nhỏ,
09:42tôi luôn khao khát một mái ấm gia đình nhiều hơn người khác.
09:44Yêu nhau chưa đầy ba tháng,
09:46Thôi Dũng đã cầu hôn.
09:47Anh ta hứa sẽ cho tôi một gia đình,
09:48để tôi không còn cô đơn nữa.
09:50Tôi ngu ngốc đeo chiếc nhẫn đó,
09:51chồng lên tay mình một cái lồng khóa kín đời mình lại.
09:53Sau khi cưới,
09:54tôi dần giao lại việc kinh doanh cho anh ta,
09:56còn bản thân thì lo việc nhà và chuyên tâm chuẩn bị mang thai.
09:59Mới đầu,
09:59nhà chúng tôi cũng sống khá hòa thuận.
10:01Trương Tố Phân lúc đó còn hay đổi món nấu cho tôi ăn.
10:03Lúc ấy tôi thực sự thấy ấm lòng,
10:05nhưng khoảng bình yên ấy chẳng kéo dài được bao lâu.
10:07Khi tôi mang thai đến tháng thứ tư,
10:09bố mẹ chồng rục rã đưa tôi đi kiểm tra giới tính thai nhi.
10:11Biết tôi mang con gái,
10:13thái độ của nhà họ thôi thay đổi thấy rõ.
10:14Tôi lại còn bị trần đoán suy buồn trường sớm.
10:16Mang thai đã là kỳ tích,
10:18bác sĩ nói khả năng mang thai lần nữa là gần như không có.
10:20Người thay đổi nhanh nhất chính là Trương Tố Phân.
10:22Bà ta bắt đầu ngày nào cũng than vãn.
10:24Bóng gió,
10:24con trai tôi ghen tốt thế mà không có đứa con trai để nối rõ thì tiếc quá.
10:28Tôi ngày nào cũng nấu nướng chăm bắm,
10:29cuối cùng lại là nuôi con gái cho nhà người khác,
10:31phi công thật.
10:32Tôi nghén,
10:33không chịu nổi mùi tanh cá,
10:34vậy mà bà ta bữa nào cũng cố tình nấu cá.
10:36Tôi không ăn thì bị mắng là cánh cá trọn canh.
10:38Tôi từng than thở với Thôi Dũng,
10:40nhưng anh ta luôn bảo mẹ không có ác ý,
10:41bảo tôi đừng suy nghĩ nhiều,
10:42còn than mình công việc mệt mỏi,
10:44dặn tôi đừng gây thêm rắc rối nữa.
10:46Là tôi gây rắc rối hả?
10:47Tôi chỉ thấy ấm ức,
10:48nhưng không gây chuyện,
10:49cứ nghĩ nhịn một chút sẽ qua thôi.
10:51Nhưng những phản ứng sinh lý thì có nhịn cũng không nổi.
10:53Thế nên tôi tự bỏ tiền thuê một người giúp việc nấu nướng riêng cho tôi.
10:56Tạm thời giải quyết được xung đột.
10:57Đến tháng thứ 5 thai kỳ,
10:58Thôi Dũng bị tai nạn,
10:59nằm viện nửa tháng.
11:00Ra viện rồi,
11:01anh ta càng lúc càng bận,
11:02hiếm khi về nhà.
11:03Hỏi thì chỉ nhận được câu,
11:04đang tăng cà.
11:05Mãi về sau tôi mới biết,
11:07lúc nằm viện anh ta quen được Chu Mộng Vũ,
11:09môn quá phụ mới mất chồng.
11:10Vừa ra viện,
11:11hai người đã dính với nhau như xam.
11:12Nói ra mà xấu hổ.
11:13Lúc đó chồng của Chu Mộng Vũ còn chưa qua thất.
11:16Nhờ nỗ lực của Thôi Dũng,
11:17chẳng mấy chốc Chu Mộng Vũ cũng có thai.
11:18Khi xác định đứa bé trong bụng là con trai,
11:20anh ta lập tức mua hẳn cho cô ta một căn nhà,
11:22gọi là cho cô ấy một mái ấm.
11:24Còn về đồ xa xỉ và thực phẩm bồi bổ,
11:26cứ như suối chảy tràn vào cái nhà vàng kia vậy.
11:28Tôi chỉ cần kiểm tra sơ qua sổ sách công ty cũng đủ hiểu,
11:31đóng sổ sách lộn sộn.
11:32Tiền bạc thất thoát không kiểm soát,
11:33công ty đã thua lỗ đến mức không ngượng nổi nữa.
11:35Điên tiết hơn,
11:36số tiền anh ta đổ vào Chu Mộng Vũ,
11:38từ hàng hiệu đến bất động sản,
11:39đều là tiền riêng của tôi trước khi kết hôn.
11:41Từ trước đến nay để tiện cho công việc và phòng thân,
11:43tôi luôn để tiền trong tài khoản của anh ta.
11:45Kết quả thì sao?
11:46Tôi không chỉ chẳng có được một gia đình,
11:48mà đến cả cái gọi là nhà cũng bị người ta lén lút cướp mất.
11:50Buồn cười thật,
11:51cả nửa đời trước của tôi,
11:52đúng là ngu mũi không để đâu cho hết.
11:54Hơ hơ,
11:55Trần hơ hơ,
11:56này,
11:56đang nói chuyện với mày đó.
11:58Tiếng của Hà Hân kéo tôi ra khỏi dòng hồi tưởng.
12:00Tôi mỉm cười dịu dàng,
12:01được rồi,
12:02Hân Hân,
12:02cậu ở đây chăm tôi hết tháng này đi,
12:04đến lúc đó,
12:05tôi mời cậu xem một vở kịch hay.
12:06Cho đến khi tôi hết ở cữ,
12:08nhà họ thôi vẫn chẳng thèm ló mặt lấy một lần.
12:10Thái độ của họ với đứa cháu gái này gần như là lạnh nhạt hoàn toàn.
12:13Nhưng tôi cũng chẳng cần thứ yêu thương giả tạo ấy.
12:15Làm giấy khai sinh,
12:16tôi cho con mang họ mình.
12:17Con từng ngày lớn lên,
12:18nhìn gương mặt bầu bĩnh đáng yêu của con bé.
12:20Tôi cảm thấy tim mình ấm lại,
12:21như thể có thứ gì đó đã vỡ nát giờ đang dần được hàn gắn lại.
12:24Vừa hết cữ,
12:25Hà Hân đã hành xử kiểu tổng tài bá đạo,
12:27đưa mẹ con tôi về biệt thự của cô ấy,
12:29còn giúp tôi tìm sẵn bảo mẫu và vũ em.
12:31Tôi hơi ngần ngại,
12:32sợ làm phiền cô ấy.
12:33Hà Hân lập tức trưng ra gương mặt lạnh tanh.
12:35Được lắm trần hơ hơ,
12:36giờ con khách sáo với tao nữa à.
12:38Muốn đi thì đi đi,
12:39để con gái tao lại đây.
12:40Hà Hân ôm lấy bé con,
12:41nâng yêu như bảo vật thật sự,
12:42cục cưng à,
12:43sau này mẹ nuôi già rồi,
12:45tài sản đều cho con hết,
12:46con phải hiếu thảo với mẹ nuôi đấy nhé.
12:47Ừm,
12:48tiện thể hiếu thảo luôn cả mẹ ruột của con nữa.
12:50Tôi bị bộ dạng đó của cô ấy chọc cho cười lăn,
12:52cũng không khách khí nữa,
12:53yên tâm ở lại.
12:54Trong thời gian này,
12:55tôi cũng không rảnh rỗi.
12:56Tôi thuê thắm tử tư và luật sư,
12:58bắt đầu điều tra kỹ mọi chuyện về Thôi Dũng và Chu Mộng Vũ.
13:00Sau khi xác nhận đủ các thông tin cần thiết,
13:02tôi chính thức khởi động kế hoạch phản công của mình.
13:04Trong nhà,
13:05cả nhà họ thôi đang ăn cơm,
13:06bàn ăn đầy áp gà, vịt cá thịt,
13:08đồ mặn nhiều hơn đồ rau.
13:09Chu Mộng Vũ ngồi đúng vị trí trước kia của tôi,
13:11trước mặt còn đặt một bát yến xào.
13:13Cả gia đình ấy đúng là hòa thuận vui vẻ,
13:15hạnh phúc dạng người.
13:16Ẩm, dầm,
13:17một tiếng nổ lớn trói tai vang lên ngoài cửa,
13:19không hề báo trước.
13:20Mọi người quay đầu lại,
13:21cửa trống trộn bắn ra những tiên lửa sáng loáng,
13:23mùi khét sặc lên tận mũi.
13:25Cả đám người trên bàn ăn giật nảy mình,
13:26đồng loạt quay ra nhìn cánh cửa,
13:28tay còn bưng bát,
13:29đầu ngẩn lên như đàn ngỗ ngương ác.
13:30Đúng lúc ấy,
13:31tôi bước vào sân khấu,
13:32tôi hiên ngang đi vào từ cánh cửa vừa bị cưa toạc ra,
13:35theo sau là hai vệ sĩ cao lớn lực lưỡng.
13:37Cô bị điên à?
13:38Trương Tố Phân đứng bật dậy,
13:39chỉ tôi,
13:39rồi lại chỉ cánh cửa sắt đã trái xén,
13:41rõ ràng bị tình hình trước mắt dọa cho cầm nín.
13:43À, cái cửa đó hả?
13:45Tôi lướt theo hướng bà ta chỉ,
13:46giọng tình rụi,
13:47các người dùng rồi,
13:48bẩn rồi,
13:48tôi không cần nữa.
13:49Cô nói linh tinh gì thế hả?
13:51Tự tiện xong vào nhà người khác là phạm pháp.
13:53Phá hoại tài sản là có thể đi tù đấy.
13:55Trung Mộng Vũ lớn rộng chỉ huy Thôi Cường,
13:57còn không mau đuổi cô ta ra ngoài.
13:59Thôi Cường nhận lệnh,
13:59bước tới,
14:00chị dâu cũ à,
14:01chị cũng đừng si tình quá,
14:02bây giờ tôi có chị dâu mới rồi.
14:04Nhưng tôi thì chưa có vợ,
14:05hay là,
14:06chị làm vợ tôi luôn đi.
14:07Hơ,
14:08vừa muốn làm người tốt,
14:09vừa muốn chiếm chọn mọi thứ.
14:10Không hiểu hắn nhìn di ảnh anh mình mà có chút cắn rứt nào không?
14:13Một nhà như vậy,
14:14chẳng vớt nổi lấy một người bình thường.
14:16Thấy Thôi Cường đưa tay định chạm vào tôi.
14:18Tôi nhanh như chốt vặn ngược cánh tay hắn,
14:19nhấc chân đá thẳng vào thắt lưng.
14:21Hắn lãnh nguyên một cú trời ráng,
14:22đau đến mức không đứng dậy nổi.
14:24Đồ dê sồng ghê tởm,
14:25đáng đời.
14:26Cú đá này,
14:26tôi đã nhịn mấy tháng mới tung ra.
14:28Nếu không vì lúc đó còn mang thai,
14:30thì với đai đen taekwondo của tôi,
14:31giờ hắn chắc vẫn còn nằm viện chưa ra được.
14:33Thấy con trai út bị đánh,
14:34chương tố phân không chịu nổi nữa,
14:35nhào lên định cấu vào mặt tôi.
14:37Tôi cười lệnh một tiếng.
14:39Ra rồi còn ham đánh nhau à?
14:40Định ra tay thì cũng đúng lúc lắm.
14:42Tôi đang muốn xử bà đây.
14:43Lướt mắt một cái,
14:44tôi tiện tay vớ lấy một bát canh trên bàn.
14:46Út thẳng lên đầu bà ta.
14:47Ồ, còn đúng món bà ta thích nhất,
14:49canh cá tanh tửi.
14:50Tôi chú đáo ghê cờ.
14:51À à.
14:52Con đĩa này,
14:53à à.
14:53Chương tố phân ôm mặt chú lên như bị lột ra.
14:56Canh còn nóng hổi,
14:56mặt bà ta đỏ bừng lên từng mảng,
14:58thậm chí còn phồng cả mấy nốt bỏng nước.
15:00Mày,
15:00cái con sao trổi này,
15:02hại chết con trai tao rồi giờ còn muốn hại luôn con trai út.
15:04Hôm nay tao liều mạng với mày.
15:06Bà ta dễ dụa lao tới,
15:07muốn liều mạng thật.
15:08Tôi nhức tay,
15:09từ từ rút trong túi ra một tập hồ sơ,
15:11dơ lên trước mặt bà ta,
15:12đứng lại,
15:12bà già.
15:13Nhìn cái này trước rồi hẳn là hết.
15:15Chương tố phân bán tín bán nghi đón lấy.
15:17Trên biển là 6 chữ rõ to,
15:18giấy chẩn đoán tâm thần.
15:19Bà ta chết chân tại chỗ.
15:28Nếu sau này bị người ta bắt nạt,
15:29đừng sợ gì hết,
15:30cứ đánh,
15:31ba đã chuẩn bị sẵn đường lui cho con rồi.
15:33Ba nói tôi là bảo vật trong lòng bàn tay của ông,
15:35ông không muốn tôi phải chịu bất cứ tổn thương nào.
15:37Chỉ là,
15:37tôi đã từng khiến ông thất vọng,
15:39phải không?
15:40Nhưng từ hôm nay trở đi,
15:41tôi nhất định sẽ bảo vệ chính mình.
15:42Giống như lúc ba vẫn còn ở bên tôi.
15:44Đã quyết tâm rồi,
15:45tôi nhận lúc chương tố phân còn sững sở.
15:47Xoay người đi vào bếp,
15:48chọn lấy một con dao gọt hoa quả nhìn vừa mắt nhất.
15:50Tôi cầm dao,
15:51vừa nghịch vừa thẳng nhiên tựa vào cửa bếp.
15:53Xem xong chưa?
15:54Xem rồi thì tiếp tục đi.
15:55Tôi đã nghĩ kỹ rồi,
15:56sẽ cắt chỗ nào trước?
15:58Dù sao người bệnh tâm thần giết người cũng không phạm tội.
16:00Nhưng bà yên tâm,
16:01nề tình từng gọi nhau là mẹ con,
16:03tôi sẽ nhẹ tay một chút.
16:04Tôi cười nhét mép,
16:05tôi nhanh lắm,
16:05bà cố chịu tí thôi.
16:07Cô nói láo,
16:08nhất định là giả.
16:09Giấy đó là cô làm giả.
16:10Chương tố phân gào ẩm lên,
16:12không chịu tin.
16:12Nếu bà không biết chữ,
16:14tôi gọi cho đến đọc cho nghe nhé.
16:15Tôi vốn bị tâm thần,
16:16sau đó khỏi,
16:17giờ thì tay phát rồi.
16:18Con trai bà bẩn thiểu quá làm tôi phát bệnh lại,
16:20cộng thêm trầm cảm sau sinh,
16:22tôi phát lại thật rồi đó.
16:23Tôi vỗ tay cười dạng dỡ,
16:24bất ngờ không?
16:25Vui không nào?
16:26Tôi đảo mắt một vòng,
16:27ngoài thuê cường sắp ngất,
16:29cả ba người còn lại đều không dám nhìn thẳng tôi lấy một lần.
16:31Đặc biệt là chung mộng vũ,
16:32hai tay ôm chặt bụng,
16:33ánh mắt cảnh giác nhìn tôi không rời.
16:35Tôi âm thầm cười lạnh.
16:36Yên tâm đi,
16:37tôi nhất định sẽ để cô sinh con ra cho trọn vẹn.
16:39Để rồi cùng nhau,
16:40tính sổ.
16:41Đang nói dở thì cảnh sát đến nơi.
16:42Trương Tố Phân vừa thấy cảnh sát,
16:44hai mắt sáng dỡ như bắt được cọng dương cứu mạng.
16:46Cảnh sát ơi,
16:47mau bắt con này lại đi,
16:48nó không chỉ đánh con trai tôi mà còn bảo bị tâm thần,
16:50dọa giết tôi nữa.
16:51Tôi nhanh chóng bước tới,
16:52đưa bản giám định tâm thần cho cảnh sát.
16:54Có chữ ký bác sĩ,
16:55dấu mộc đầy đủ,
16:56trông không giống giả.
16:57Tôi cần mang về để giám định lại.
16:59Ngoài ra,
17:00cô ấy nói cô đánh con trai cô ấy,
17:01là chuyện gì vậy?
17:02Cảnh sát nhìn tôi,
17:03hỏi.
17:04Tôi bình tĩnh lấy điện thoại ra,
17:05mở đoạn video Thôi Cường từng giờ trò với tôi.
17:07Cảnh sát,
17:08tôi muốn tố cáo người này đã có hành vi quấy dối tôi.
17:10Trương Tố Phân và chồng bà ta nghe tôi nói có video,
17:13lướt mắt nhìn nhau,
17:14ánh mắt viết rõ bốn chữ,
17:15không thể nào.
17:16Làm sao mà có được?
17:17Tôi đã xả cái thẻ nhớ đó rồi mà,
17:19video ở đâu ra?
17:20Thôi Đại Khánh vừa nói xong liền tự hiểu mình lỡ miệng.
17:22Thấy cảnh sát đang chăm chú xem video không để ý đến ông ta,
17:25ông mới thở phào nhẹ nhõm.
17:27Loài người tiến hóa tới bây giờ,
17:28lúc đó ông trốn đâu vậy?
17:29Ông có biết cái gì gọi là lưu chữ đám mây không?
17:32Đô ra lầm cầm.
17:33So với Trương Tố Phân,
17:34lão già này bị tôi chọc thì im re luôn,
17:36chẳng thú vị gì cả.
17:37Cảnh sát xem xong video,
17:38lập tức yêu cầu đưa Thôi Cường về đồn để điều tra thêm.
17:41Trong video tôi đang bụng 9 tháng,
17:42cố gắng phẳng kháng hắn một cách tuyệt vọng,
17:44cảnh tự không khác gì xúc vật,
17:45đụng đến tận giới hạn nhân tính.
17:47Trương Tố Phân cuống lên,
17:48định lao ra cản cảnh sát,
17:49bị tôi kéo lại,
17:50bà già, đừng nóng,
17:51sắp tới lượt bà rồi.
17:53Tôi quay sang cảnh sát,
17:54cảnh sát, tôi còn việc.
17:55Mấy người này chiếm nhà của tôi,
17:57tôi yêu cầu đuổi họ ra và đòi bồi thường toàn bộ thiệt hại thời gian qua.
18:00Nói xong,
18:00tôi đưa ra giấy tờ nhà và chiếc xuất camera trước cửa từ lúc tôi sinh xong đến nay.
18:04Trương Tố Phân gào lên tức tối,
18:05con đàn bà độc ác,
18:06con thật nhẫn tâm.
18:07Con trai tao vừa mới chết,
18:09mày đã muốn đuổi tụi tao ra ngoài.
18:10Mộng Vũ còn đang bụng mang dạ trở đó,
18:12mày định để con trai duy nhất của chồng mày lang thang đầu đường xóa trợ sao.
18:15Dù cảnh sát đã từng thấy nhiều chuyện,
18:17nghe đến đây cũng mù mịt hết cả.
18:18Tôi rất nhiệt tình giải thích cho họ.
18:20Kìa kìa,
18:21người phụ nữ đó,
18:22tôi chỉ vào chung mộng Vũ,
18:23cô ta cúi gặm mặt,
18:24không dám nhìn tôi,
18:25là bồ nhí của chồng tôi.
18:26Và chồng tôi chết trên giường của cô ta.
18:28Chắc do bản năng điều tra nghề nghiệp,
18:29ánh mắt mấy anh cảnh sát nhìn đám người này lập tức đổi tông.
18:32Giải thích bên này xong,
18:33tôi quay sang đối chất với Trương Tố Phân,
18:35ê bà Trương Tố Phân,
18:36trên cổ bà mọc cái đầu là để cho cao hơn người ta à?
18:38Tôi đã nói là tài sản chức hôn nhân của tôi,
18:40tại sao tôi phải cho các người ở?
18:42Cút ra khỏi nhà tôi.
18:43Trương Tố Phân chống nạnh,
18:44phong cách điển hình của mụ chua ngoa,
18:45cho dù sổ đỏ đứng tên mày,
18:47thì mày cũng lấy con tao rồi.
18:48Mày là người của nhà họ thôi,
18:50nhà cũng là của tụi tao.
18:51Hơn nữa mày còn có nghĩa vụ nuôi tụi tao lúc về già.
18:54Vì, con lươn dơ dính được tí nước biển lại tưởng mình thành hải sản à?
18:57Thôi dũng chết thì con Thôi Cường,
18:58mà cho dù Thôi Cường có chết nốt thì cũng đừng mong tôi nuôi các người.
19:01Theo pháp luật,
19:02con dâu không có nghĩa vụ phụng dưỡng cho mẹ chồng,
19:04rõ chưa?
19:05Dành thì học luật đi,
19:13chỉ còn biết nói lý mà nhịn đánh,
19:14thiệt uất.
19:15Tôi nói xong,
19:16Trương Tố Phân không tin,
19:17nhìn cảnh sát cầu cứu.
19:18Cảnh sát gật đầu xác nhận.
19:20Bà ta xững người,
19:21cứng họng,
19:21bầu không khí đang căng như dây đàn thì bỗng chung mộng vũ,
19:24từ nãy đến giờ im thiên thiết,
19:25lên tiếng,
19:26mẹ,
19:26hay là,
19:27mình dọn đi đi.
19:28Trước đó Thôi Cường đã mua cho con một căn nhà,
19:30mình có thể qua đó ở.
19:31Ồ,
19:31xưng mẹ luôn rồi cơ à.
19:33Không làm được con dâu,
19:34quay sang tranh ghế quá vụ.
19:35Mặt dây thật đấy.
19:36Trương Tố Phân không cam lòng,
19:38nhưng ngại cảnh sát đừng nó.
19:39Lại sợ tôi,
19:40đứa tâm thần có giấy tờ,
19:41làm ra chuyện gì liều lĩnh nên cũng đành tạm thời gật đầu đồng ý.
19:44Cảnh sát lái xe đưa Thôi Cường đau đến suýt ngất về đồn.
19:46Trương Tố Phân chừng mắt nhìn tôi,
19:48ánh mắt độc địa như muốn ăn tươi nuốt sống,
19:49đồ sao trổi.
19:50Mày không đẻ được con trai,
19:52không có nối rõ là đáng đời.
19:53Tôi chẳng buồn bận tâm,
19:54coi như bà ta đang đánh rắm.
19:56Nhiệt tình chỉ tay ra cửa,
19:57bảo hai vệ sĩ cao lớn giúp bà ta xách hành lý ném thẳng vào thùng rác.
20:00Cuối cùng, tôi còn vẫy tay tiễn biệt,
20:02trời lạnh rồi,
20:03nhớ đắp thêm đất vào,
20:04kẻo lạnh bụng.
20:05Tôi trở về biệt thự,
20:06kể lại đầu đuôi mọi chuyện vừa xảy ra cho Hà Hân nghe.
20:08Tưởng cô ấy sẽ vỗ tay khen tôi một trận.
20:10Ai ngờ mắt cô ấy trợn tròn,
20:11vậy là mày cứ để tụi nó đi dễ dàng vậy á.
20:14Còn phần tài sản Thôi Dũng để lại thì sao?
20:16Theo luật thì hai cái lão già kia với đứa con trong bụng tiểu tam đều có quyền thừa kế.
20:20Mày với con chỉ được chia hai trên năm.
20:21Thứ vốn dĩ thuộc về mày,
20:22giờ lại phải chia cho đám cặn bá.
20:24Mày có thấy ức không?
20:25Phải chi mày chém hết tụi nó đi cho rồi,
20:27dù gì mày cũng có bùa miễn tử trong tay mà.
20:29Nghe cô ấy nói càng lúc càng bạo lực,
20:31tôi hoảng quá vội bịt tay con lại.
20:33Trẻ con không thể nghe mấy lời này được.
20:34Hà Hân cũng nhận ra mình lỡ lời,
20:36lập tức nhe răng cười gợ,
20:37cục cưng ngoan,
20:38nãy mẹ nuôi chỉ đùa thôi.
20:39Sau này con phải làm một công dân gương mẫu,
20:41tuân thủ pháp luật đàng hoàng nha.
20:43Nhìn bộ dạng nghiêm túc của Hà Hân,
20:44tôi không nhịn được mà bật cười.
20:46Nhưng thực ra cô ấy lo xa quá rồi.
20:48Những thứ thuộc về tôi,
20:49sao có chuyện tôi để người khác dễ dàng lấy đi.
20:51Tôi chỉ đang chờ thời cơ mà thôi.
20:53Sau khi kết hôn với Thôi Dũng,
20:54đúng là tôi đã chuyển tên pháp nhân công ty thành tên anh ta.
20:56Lúc đó tôi tin tưởng tuyệt đối,
20:58không hề nghĩ đến chuyện nắm giữ của phần gì cả.
21:00Sau đó, chúng tôi cùng nhau mua 6 căn nhà,
21:022 chiếc xe,
21:03còn tiền tiết kiệm trước hôn nhân của tôi.
21:05Anh ta mượn danh nghĩa xoay vốn công ty
21:06mà tiêu xài không chút kiên nể.
21:08Giờ Thôi Dũng chết rồi.
21:09Theo luật thì vợ,
21:10con và cha mẹ đều có quyền thừa kế.
21:12Có lẽ vì vậy mà Trung Mộng Vũ mới bám dính lấy
21:14cái nhà đó mãi không chịu buông.
21:15Tính sơ sơ thì còn khoảng 3 tháng nữa cô ta sẽ sinh.
21:183 tháng này, tôi vừa ở bên con gái,
21:20vừa âm thầm tìm người định giá lại toàn bộ tài sản công ty.
21:23Dù sao công ty đó là do ba tôi gây dựng nền.
21:25Tôi cũng từng tự mình điều hành nhiều năm,
21:26có rất nhiều thứ thuận lợi nằm trong tầm tay.
21:28Khi mọi thứ đã đâu vào đấy,
21:30nhà họ Thôi cũng báo tin,
21:31Trung Mộng Vũ sinh rồi.
21:32Một thằng cu to tròn 8 cân 8.
21:34Trương Tố Phân thì khỏi nói.
21:35Cười đến xích xỉu vì sung sướng.
21:37Tính toán thời gian,
21:38đến lượt tôi lên sàn rồi.
21:39Tôi kéo theo Hà Hân,
21:40còn Hà Hân thì gọi thêm 2 vệ sĩ.
21:42Khi thế hừng hực kéo tới nhà Trung Mộng Vũ.
21:44Khi cánh cửa một lần nữa bị cưa điện phạt toạc ra,
21:46hai ông bà già nhà họ Thôi và Trung Mộng Vũ
21:48đang ngồi trong phòng khách nượng nịu đứa nhỏ.
21:50Lửa điện tói sáng.
21:51Tôi lại xuất hiện như một phía sau sáng trói.
21:53Lần này thì Trung Mộng Vũ không còn giữ nổi vẻ điềm tĩnh
21:55như lần trước nữa.
21:55Trần hơ hơ.
21:56Lại là cô.
21:57Cô điên rồi hả?
21:58Tôi phủi phủi bụi trên người.
22:00Giọng thẳng nhiên như đang ngồi trong vườn hoa.
22:01Đúng thế, tôi là người mắc bệnh tâm thần mà.
22:04Lần trước tôi đã nói rồi.
22:05Cô không nghe rõ ả?
22:06Không sao.
22:07Tôi có thể khắc câu đó lên biên mộ cô cho dễ nhớ.
22:09Trương Tố phân tức đến lồng lội.
22:10Trong khi chồng bà ta thì lặng lẽ bế đứa nhỏ chạy vào phòng ngủ.
22:13Đồ đàn bà đê tiện.
22:14Sao cứ như mà ám bám lấy nhà tao vậy hả?
22:17Lần trước mày cưa cửa.
22:18Nói nhà là của mày.
22:19Tao nhịn.
22:20Nhưng lần này là sao?
22:21Cái nhà này sổ đỏ tên đàng hoàng là của con dâu ngoan nhà tao.
22:24Trung Mộng Vũ.
22:24Ồ.
22:25Con dâu ngoan.
22:26Tôi lướt bà ta rồi lướt sang Trung Mộng Vũ.
22:28Lẹn lùng châm chọc.
22:29Nhưng tôi nhớ rõ.
22:30Đến chết Thôi Dũng cũng chưa ly hôn với tôi.
22:32Chẳng lẽ sau khi anh ta chết rồi.
22:33Cô chú đây cưới vía theo kiểu âm hôn.
22:35Phía sau.
22:36Hà Hân cười phá lên.
22:37Hơ hơ.
22:37Mày ngốc hả?
22:38Âm hôn là phải hai người cùng chết.
22:40Cô ấy đảo mắt lướt qua Trung Mộng Vũ.
22:42Người đã tái mét cả mặt.
22:43Rồi tiếp lời.
22:44Mà nhìn cái mặt cô chú đây trắng bệch như vậy.
22:45Biết đâu thực ra là ma thật đấy.
22:47Trung Mộng Vũ không nói lại được.
22:49Hít sâu vài hơi rồi cuối đầu bấm điện thoại gọi cảnh sát.
22:51Tôi thì chẳng có gì phải sợ.
22:52Kéo Hà Hân ngồi xuống sofa.
22:54Thành thơi thưởng thức đĩa trái cây trên bàn.
22:56Mà phải công nhận tụi này biết hưởng thụ thật.
22:58Cherry mua loại 5G xịn sò.
22:59Tôi với Hà Hân cứ thế ăn nonê.
23:01Còn chia cho hai vệ sĩ.
23:02Bốn người vui vẻ như đi picnic.
23:04Chưa đầy chốc lát.
23:05Cả mâm trái cây sạch sành xanh.
23:06Trương Tố Phân định lao ra ngăn cản.
23:08Nhưng nhìn tôi rồi nhìn hai vệ sĩ lực lưỡng.
23:10Mặt bà ta đỏ như gan heo.
23:11Cuối cùng vẫn phải nuốt giận vào bụng.
23:13Chúng tôi vừa ăn xong.
23:14Cảnh sát đã đến.
23:15Chưa để chú Mộng Vũ mở miệng.
23:16Tôi đã nhanh chân bước lên trước.
23:18Cảnh sát.
23:18Tôi muốn báo án.
23:19Người phụ nữ này là tiểu tam của chồng tôi.
23:21Ngôi nhà này là chồng tôi dùng tiền của tôi mua.
23:23Giờ tôi yêu cầu cô ta trả lại.
23:25Trương Tố Phân nghe vậy đứng đơ tại chỗ.
23:27Với trình độ nhận thức của bà ta.
23:28Chắc mấy câu đó đã khiến não bộ bà cháy máy rồi.
23:31Cũng may chú Mộng Vũ học hành tử tế hơn chút.
23:33Hoảng loạn vài giây rồi bình tĩnh lại.
23:34Bế đứa con từ trong phòng ra khoe với cảnh sát.
23:36Cảnh sát.
23:37Đây là con trai của Thôi Dũng.
23:38Con thì luôn có quyền thừa kế chứ.
23:40Trương Tố Phân.
23:41Đúng đúng đúng.
23:42Đúng vậy.
23:42Tôi cũng bước tới.
23:43Chăm chú nhìn kỹ thằng bé rồi lắc đầu.
23:45Ủa.
23:45Thằng bé này mũi cao.
23:47Mặt sáng.
23:47Nhìn con đẹp trai hơn Thôi Dũng.
23:49Tôi không tin là con của anh ta.
23:50Cảnh sát lên tiếng.
23:51Vậy mời Thôi Dũng cùng đến đồn để làm xét nghiệm ADN.
23:54Tôi trồng á.
23:55Tôi niềm nở trả lời.
23:56Chết rồi.
23:57Thiêu thành cho rồi.
23:58Chính là chết trên giường của cô ta đấy.
24:00Tôi chỉ tay sang chú Mộng Vũ.
24:01Sắp mặt cảnh sát có chút vi diệu.
24:03Vậy thì xác nhận quan hệ cha con sẽ rất khó.
24:05Sắp mặt Trương Tố Phân cũng biến đổi rõ rệt.
24:07Hà Hân bên cạnh thì vô cùng nhiệt tình hiến kế.
24:09Thì làm xét nghiệm giữa ông nội và cháu trai là được chứ gì.
24:11Trương Tố Phân nghe xong.
24:13Mắt sáng rỡ.
24:14Mặt chú Mộng Vũ bên cạnh thì sám như người táo bón lâu năm.
24:16Hân Hân.
24:17Mày con trẻ.
24:18Không hiểu được đám người già này nó loạn cỡ nào đâu.
24:20Tôi vừa nói.
24:21Vừa từ tốn lấy ra một tờ kết quả xét nghiệm từ trong túi.
24:23Thôi cường á.
24:24Không phải con rượt của ông thôi đâu.
24:26Tôi lướt Thôi Đại Khánh.
24:27Thôi Dũng ấy hả.
24:28Tôi cũng nghi ngờ lắm.
24:29Nghe đến đây.
24:30Thôi Đại Khánh giật mình như dính điện.
24:31Lao tới giật tờ giấy từ tay tôi.
24:33Tôi có làm gì đâu.
24:34Dĩ nhiên là hai tay dâng lên.
24:36Mời ông xé.
24:37Sau đó.
24:37Cả căn nhà loạn như trợ trời.
24:39Trương Tố Phân và Thôi Đại Khánh lao vào nhau cào cấu chửi rùa.
24:41Không ngớt miệng.
24:42Đứa bé bị dọa đến khóc ả.
24:44Chú Mộng Vũ ôm con đứng nếp vào một góc an toàn.
24:46Sắc mặt tự nhiên nhẹ hẳn.
24:47Hai cái người gần bảy chục tuổi nhào vào đánh nhau.
24:49Cảnh sát đứng đó cũng không biết nên can hay không nên can.
24:52Tôi thấy tình hình vui đủ rồi.
24:53Liên kéo Hà Hân đi ra.
24:55Đi được một đoạn.
24:55Còn nghe rõ tiếng Trương Tố Phân hét toáng lên sau lưng.
24:57Lão giả.
24:58Thằng Thôi Cường là lúc tôi hồ đồ nên mới lỡ.
25:00Nhưng Thôi Dũng là con ruột ông đó.
25:02Con ông thật đấy.
25:03Ha.
25:04Giờ thì không ai chứng minh được nữa rồi.
25:05Ai tin thì kể họ.
25:06Cái máu ngoại tình của Thôi Dũng ấy.
25:08Chắc là di truyền từ mẹ đấy.
25:09Thấy chưa?
25:10Giống y chang bà ta.
25:12Hơ hơ.
25:12Mày đỉnh thật đấy.
25:13Hà Hân không ngừng tán thưởng tôi.
25:15Nhưng mà.
25:15Nếu mày sáng mắt ra từ sớm thì cũng đâu đến nỗi dính phải đóng rác rửa này.
25:19Giờ tài sản đáng ra của mày cũng bị bọn nó hút mất một nửa rồi.
25:22Thấy cô ấy vẫn còn lấn cấn chuyện tôi kết hôn.
25:24Tôi chỉ biết cười.
25:25Thôi mà hân hân.
25:26Đời người ai chẳng có lúc nhìn nhầm chứ.
25:28Với lại.
25:28Nhờ nhìn nhầm mà mày mới có được cô con gái nuôi đáng yêu đó thôi.
25:31Quả nhiên.
25:32Nhắc tới con gái nuôi là Hà Hân im bặt ngay.
25:34Bộ dạng y như bà mẹ mê con chính hiệu.
25:36Tôi còn nói nè.
25:37Tôi tiếp tục.
25:37Ai nói tài sản của tôi phải chia cho bọn họ.
25:40Đúng lúc đang rảnh.
25:41Đi với tôi một chuyến tới văn phòng luật sư.
25:43Sau một hồi vận hành.
25:44Giờ đây số liệu trên sổ sách công ty đang thể hiện lỗ gần 20 triệu.
25:47Thôi Dũng chẳng có đồng nào gọi là tài sản trước hôn nhân.
25:49Tất cả tài sản mang tên anh ta đều là tài sản chung vợ chồng.
25:52Gồm.
25:52Một công ty nợ 20 triệu.
25:53Sáu căn nhà.
25:54Hai chiếc xe.
25:55Phần tài sản anh ta để lại bao gồm.
25:57Một nửa công ty.
25:58Ba căn nhà.
25:58Một chiếc xe.
25:59Tức là cha mẹ Thôi Dũng.
26:01Trương Tố Phân và Thôi Đại Khánh.
26:02Có thể chia được một phần bốn công ty.
26:03Cùng với 1,5 căn nhà và 0,5 chiếc xe.
26:06Tổng trị giá sấp xỉ 3 triệu.
26:08Theo luật thì con cái không có nghĩa vụ trả nợ thay cha.
26:10Nhưng nếu hai ông bà già này muốn lấy nhà lấy xe.
26:12Thì bắt buộc phải nhận luôn phần nợ một phần bốn của công ty.
26:14Tính ra.
26:15Ôm lấy phần đó còn lỗ thêm gần 2 triệu.
26:17Khi tòa tuyên án.
26:18Trương Tố Phân tức đến mức đập đùi rầm rầm.
26:20Gào măng giữa tòa rằng tôi thông đồng với thẩm phán An Chia.
26:22Bị bắt giam luôn tại chỗ 15 ngày vì tội gây dối.
26:25Còn căn nhà cùng mớ đồ hiệu mà Thôi Dũng mua tặng Chu Mộng Vũ.
26:27Vốn dĩ đều lấy từ thẻ ngân hàng tiền riêng của tôi trước hôn nhân.
26:30Nhờ ơn đã khuất của anh ta.
26:31Tôi thu hồi toàn bộ dễ như chở bàn tay.
26:33Sau khi Trương Tố Phân được thả.
26:35Tính dắt mẹ con Chu Mộng Vũ về nhà cũ dưới quê chăm sóc.
26:37Nhưng Thôi Đại Khánh không chịu.
26:39Bảo đứa nhỏ không liên quan gì tới mình.
26:40Thẳng tay đuổi mẹ con họ ra khỏi nhà.
26:42Hết cách, bà ta phải đi thuê nhà mới.
26:44Sống chung với mẹ con Chu Mộng Vũ.
26:46Thời gian trôi qua, mặt thật của Chu Mộng Vũ cũng lộ rõ.
26:48Suốt ngày sai vặt Trương Tố Phân như người giúp việc.
26:50Bà ta vì đứa cháu Đích Tôn nên vẫn cắn răng chịu đựng.
26:53Tôi dắt con gái ra ngoài chơi mấy lần.
26:55Từ xa thường bắt gặp bà ta đang đi nhặt ve chai.
26:57Nhưng nhìn cũng vẫn còn tinh thần.
26:58Chắc nhờ còn có đứa cháu để mà níu kéo hy vọng.
27:01Mà tôi, cầm ghét nhất là thấy bà ta vui vẻ.
27:03Hôm đó, tôi cố tình đứng chờ ở chỗ bà ta hay qua lại.
27:06Bà ta thấy tôi, mắt chẳng đầy khinh thường.
27:08Nhưng lại chẳng còn đủ căn đảm để gây sự.
27:10Vừa định né sang hướng khác thì bị tôi gọi lại.
27:12Ê này, bà già, còn nhớ cái vụ tên hạn xe của tôi dũng không?
27:15Nhớ chứ, hỏi cái đó làm gì?
27:17Mày lại muốn rửa cho gì?
27:19Trương Tố Phân nhìn tôi đầy cảnh giác.
27:21À không có gì, chỉ là quên báo với bà.
27:23Lúc đó hắn bị thương vùng hạ thể, không còn khả năng sinh con nữa rồi.
27:26Tặng bà cái này, bản báo cáo y tế lúc đó.
27:28Thời điểm xảy ra tai nạn, tôi cũng biết tôi dũng rất khát khao có con trai.
27:32Tôi sợ anh ta mới tai nạn xong mà biết chuyện này thì sốc nặng.
27:34Nên đã giấu đi, không nói với ai.
27:36Ai ngờ sau đó mọi chuyện lại thành ra nực cười như vậy.
27:39Tôi không tin.
27:40Đây là đồ giả.
27:41Mày bịa đặt.
27:42Trương Tố Phân giật lấy tờ giấy, chưa kịp nhìn đã xé tan nát, rồi như điên lao về phía tôi.
27:46Tôi né sang bên, nhanh nhẹn đáp trả bằng một cú đá.
27:49Bà ta ngã bệt xuống nứt, thở hồng hộc.
27:51Không tin thì đi bệnh viện hỏi, lưu trữ còn nguyên.
27:53À còn nữa, tôi báo thêm cho bà một tin vui.
27:56Tôi hào hứng cúi người xuống, nói chậm chậm, trước đó cảnh sát cũng có liên hệ với tôi rồi.
27:59Nói là, thằng út thôi cường bị tôi đá hỏng luôn rồi.
28:02Cả đời này bà, đừng mơ có cháu đích tôn nữa nhé.
28:05Nói xong, tôi đứng dậy phủi mung bỏ đi, mặc bà ta gào khóc chửi bới phía sau.
28:09Không nghe, không nghe, đồ rùa tai mềm đang tụng kinh.
28:12Sau này nghe nói, Trương Tố Phân về nhà liền trỏng nhau một trận lớn với Trương Mộng Vũ.
28:15Hai người đánh nhau đến mức tóc tai sắp bị giật sạch.
28:18Cuối cùng vẫn là Trương Tố Phân nhìn hơn.
28:19Bà ta đuổi thằng mẹ con Trương Mộng Vũ ra khỏi nhà, không cho mang theo lấy một món đồ.
28:23Trương Mộng Vũ một mình ôm con, không có chỗ ở.
28:26Nghe đâu đã gửi thằng bé vào trại trẻ mồ côi, còn bản thân thì, bỏ trốn.
28:29Lần tiếp theo tôi gặp lại cô ta, lại đúng như lần đầu tiên, vẫn là ở bệnh viện.
28:33Bụng vẫn to, nhưng lần này là bị người ta vây đánh, mang chửi tới tấp.
28:37Hà Hân đi cùng tôi khám sức khỏe.
28:38Tạt ngang hóng hớt một lát, quay lại mặt mày phấn khởi kể,
28:41con nhỏ đó lại đi làm tiểu tam, bị vợ cả bắt gặp đang leo lên giường chồng người ta.
28:45Đúng là bản chất khó đổi.
28:46Hà Hân tiếp tục theo dõi chuyện của cô ta như xem phim dài tập.
28:49Nghe đâu, lần này chú mộng vũ không giữ nổi cái thai, còn bị cắt luôn tử cung.
28:53Tôi nghe song sững người, bật ngon cái.
28:55Vợ cả đúng là uy vũ.
28:56Hà Long hòa dạ.
28:57Trương Tố Phân cũng từng mò đến nhà tôi,
28:59quỳ gối ngoài cửa vừa khóc vừa lạnh,
29:00nói muốn được nhìn cháu ruột của Thôi Dũng một lần.
29:02Hà Hân vừa mở cửa nhìn thấy là bà ta,
29:04lập tức cầm trồi đuổi như đuổi ta.
29:06Tôi nghe tiếng động liền chạy ra.
29:08Hà Hân cứ tưởng tôi mềm lòng, tức đến dậm chân, hơ hơ.
29:18Nhưng không, nụ cười trên mặt bà ta đông cứng lại.
29:21Đây là con của tôi, chỉ một mình tôi.
29:23Tên trên giấy khai sinh cũng chỉ có mẹ là tôi.
29:25Họ là Trần, không liên quan nửa xu nào đến cái nhà họ Thôi của các người.
29:28Hà Hân phía sau nghe đến đây thì cười nghiêng ả.
29:30Vừa cười vừa nói, tôi biết ngay là hơ hơ không có cái lòng tốt đó đâu.
29:34Lòng tốt của cô ấy sớm bị nhà họ Thôi ăn sạch rồi.
29:36Trương Tố Phân bị chọc đến trợn trắng mắt, ngất xỉu tại chỗ.
29:39Tụi tôi vẫn tốt bụng gọi xe cấp cứu cho bà ta.
29:41Chỉ là, không biết bà còn đủ tiền trả viện phí không nữa.
29:44Mà cũng chẳng phải chuyện tôi cần quan tâm.
29:46Về sau, tôi, con gái và Hà Hân cứ thế sống một cuộc đời vui vẻ đủ đây là được rồi.
Được khuyến cáo
41:09
|
Sắp Tới
1:08
1:07