- 27/6/2025
Truyện Audio Hay || Tôi Lén Ôm Bụng Bầu Bỏ Trốn Khi Ảnh Không Ở Nhà || Thiên Thần Dắt Truyện
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Quay thử thai bị kim chủ phát hiện ngoài ý muốn
00:02Anh ấy trông như sắp bùng nổ
00:04Tôi hoảng quá liền nói bừa
00:05Khoan đã, em có thể giải thích
00:07Đứa bé này không phải của anh
00:08Sắp mặt phó cẩn tôi sầm lại, ném lại một câu lạnh lùng
00:11Đợi tôi về rồi nói tiếp
00:13Nói xong liền vội bay sang Paris
00:15Tối hôm đó, tôi sợ hãi đến mức ôm tiền tính bỏ trốn
00:18Nhưng vừa đến sân bay thì đã bị người ta chặn lại
00:20Phó cẩn vác tôi lên xe
00:22Xiết eo tôi đầy tức giận
00:23Em thích anh ta đến vậy sao
00:24Tôi cắn môi, nước mắt lưng tròng, lắc đầu
00:27Anh thở dài, giọng mang theo sự nhượng bộ
00:30Thôi được, đứa bé cứ để em sinh ra, tôi nuôi
00:32Nhưng từ giờ, em chỉ được thích một mình tôi thôi, được không?
00:36Tôi là chim hoàng yến chăm chỉ và chuyên nghiệp nhất showbiz
00:38Kim chủ gắp thức ăn, tôi đổi chỗ ngồi
00:40Kim chủ mở cửa, tôi leo lên xe
00:43Kim chủ nâng ly, tôi là người cạn trước
00:45Thế mà bây giờ, một người mê rượu như tôi
00:47Lại đang ở buổi tiệc mừng đóng máy phim mới
00:49Vừa đưa ly rượu lên miệng
00:51Cơn buồn nôn đột ngột răng lên như sóng thần
00:53Tôi hoảng hốt lao vào nhà vệ sinh
00:55Nôn đến rơi cả nước mắt, một cảm giác bất an
00:57Dâng lên mãnh liệt trong lòng, tháng trước
00:59Để quảng bá cho phim mới, tôi và tiểu sinh hot nhất
01:02Hiện nay lục khiêm đã giả làm couple trên show giải trí
01:04Dù đã báo trước với phó cẩn
01:06Nhưng tối đó tôi vẫn bị anh ta đè xuống giường trừng phạt
01:09Anh cố ý dày vò
01:10Để tôi lên không được, xuống cũng chẳng xong
01:12Những nụ hôn nóng bỏng rơi xuống cổ
01:14Vành tay từng điểm nhạy cảm bị khiêu khích
01:16Cuối cùng anh nắm lấy tay tôi đặt lên cơ bụng rắn chắc của mình
01:19Gần rọng bên tai, nói đi
01:20Là thân hình tên kia hấp dẫn em, hay của tôi
01:23Tôi run dày áp tay lên cơ bụng anh
01:25Lý nhí, anh, anh đẹp hơn
01:27Phó cẩn nở nụ cười hài lòng
01:29Ánh mắt cùng nhiệt và tối tăm
01:30Anh lật tôi lại, tiếp tục xâm chiếm một cách thô bạo
01:33Cả căn phòng ngập tràn tiếng rơi rỉ và mồ hôi
01:35Tối hôm đó, tôi không nhớ rõ
01:37Mình đã cầu xin bao nhiêu lần
01:38Thậm chí không chắc cuối cùng có kịp dùng bao hay không
01:41Chỉ nhớ sáng hôm sau tỉnh dậy
01:43Cả phòng dối tung lên như sau cơn bão
01:44Vì đang đúng vào giai đoạn an toàn
01:46Tôi cũng chẳng để tâm ấy
01:48Rồi vội vàng quay lại phim trường
01:49Tính đến nay, khi kinh nguyệt của tôi đã trễ đúng một tuần
01:52Cố gắng chấn tĩnh
01:53Tôi đến hiệu thuốc mua một que thử thai
01:55Vài phút sau, nhìn chầm chầm vào hai vạch đỏ chót hiện rõ
01:58Cả đầu óc tôi như dối tung lên
02:00Mối quan hệ giữa tôi và phó cẩn vốn không thể công khai
02:03Anh ấy chắc chắn sẽ không muốn đứa con này, đúng không?
02:06Khi tôi còn đang dối bời
02:07Thì đúng lúc ấy, điện thoại từ phó cẩn gọi đến
02:10Giọng anh vẫn như mọi khi, không mang theo chút cảm xúc nào, xong chưa?
02:14Anh đang đứng trước cửa
02:15Tôi không hiểu sao phó cẩn lại đột nhiên tới đây
02:17Dựa theo lịch trình, giờ này anh đáng lẽ phải ở buổi tiệc gia đình tại nhà tổ họ phó
02:21Thấy tôi chạy vội ra ngoài
02:23Bóng dáng cao giáo đang tựa vào siêu xe khẽ đứng thẳng dậy
02:26Anh rụi điếu thuốc trong tay, mở cửa ghế phụ
02:28Giọng điềm tĩnh, sáng mai bay sang Paris
02:31Khoảng 3 ngày, tiện thể ghé gặp em một chút
02:33Paris, tôi thì thầm nhắc lại cái tên ấy trong lòng
02:36Các ngón tay đang cầm túi xiết chặt lại
02:38Nếu tôi nhớ không lầm
02:39Sáng nay phòng vi vừa đăng một bộ đầm cao cấp lên story
02:42Kèm dòng chữ, sắp bay sang Paris để nhận lời cầu hôn
02:45Mọi người thấy bộ váy chiến này ổn không?
02:48Dù phó cẩn rất hiếm khi nhắc đến cô ta trước mặt tôi
02:50Nhưng trong giới ai cũng biết
02:52Nhà họ phó và nhà họ phòng đã sớm định sẵn chuyện liên hôn
02:54Lần này anh đến Paris
02:56Tám phần là để chuẩn bị cầu hôn
02:58Thấy tôi im lặng không nói gì
03:00Phó cẩn nghiêng đầu liếc nhìn
03:01Giọng pha chút rỗ rành, chỉ 3 ngày thôi
03:03Em muốn quả gì? Anh mang về cho
03:05Phải công nhận rằng
03:07Những năm qua phó cẩn đối với tôi vô cùng hào phóng
03:09Nguồn lực tung ra không hề tiếc tay
03:11Chiếc thẻ đen đưa cho tôi chưa bao giờ giới hạn hạn mức
03:13Mỗi lần tôi có phim ra mắt
03:15Anh đều tổ chức tiệc mừng rất hoành tráng
03:17Thêm vào đó là gương mặt chẳng thua gì
03:19Minh tinh tuyến đầu, bảo tôi không rung động là nói dối
03:21Vì vậy, khi nhận được sợi dây chuyển thứ 18
03:24Anh tặng, tôi không nhịn được chiêu anh
03:26Phó cẩn, sao chưa bao giờ thấy anh tặng em nhẫn vậy
03:28Lúc đó anh vừa kết thúc một cuộc họp video xuyên lục điện
03:31Ngước đầu lên nhìn tôi, ánh mắt sâu xa
03:33Em nghĩ là hợp sao
03:34Câu nói ấy như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt
03:37Ngay lập tức dập tắt hết mọi ảo tưởng trong tôi
03:40Phải rồi, nhẫn là dành cho người yêu thương thực sự
03:42Tôi làm sao xứng
03:43Từ sau hôm đó, tôi an phận làm con chim Hoàng Yến bên cạnh anh
03:47Không ghen tuông, không vượt giới hạn
03:49Càng không dám tò mò chuyện riêng tư
03:51Thế mà, ông trời lại cố tình đem tôi ra làm trò đùa
03:56Còn tôi lại đang mang thai con của anh
03:58Khóe mắt tôi bất giác cay xẻ
03:59Tôi lắc đầu, không cần đâu
04:01Em không muốn quà
04:02Phó cẩn, dưới ánh đèn neon lập lòe và dòng xe tấp nập
04:06Tôi nhìn nghiêng khuôn mặt góc cạnh của anh
04:07Khẽ cong môi, lần này anh đi Paris
04:10Có gì muốn nói với em không
04:11Ví dụ như, chúng ta nên dừng lại
04:13Hay, đây là tấm chi phiếu trắng
04:15Em tự điền số vào rồi đừng liên lạc nữa
04:17Tôi nín thở, chờ câu trả lời
04:19Nhưng phó cẩn chỉ nhíu mày nhìn tôi một cái
04:21Môi mấp máy, có, đợi anh về rồi nói
04:24Tối hôm đó, tôi ngồi trong căn biệt thự
04:26Rộng hàng ngàn mét vuông của phó cẩn
04:28Suy nghĩ mãi không ra
04:29Cuối cùng đành đi đến một kết luận phó cẩn dù chuẩn bị kết hôn
04:32Nhưng hoàn toàn không có ý định kết thúc với tôi
04:34Đây thật sự là chuyện rất tồi tệ
04:36Nhưng chuyện tồi tệ hơn nữa là tôi đang mang thai con của anh
04:39Để chắc chắn không phải do que thử lỗi
04:41Gây chuyện cười
04:42Tôi lấy que thử thai còn dư đã mua từ trước ra thử thêm lần nữa
04:45Kết quả vẫn là hai vạch đỏ chót
04:47Rõ rành rành
04:48Tôi thở dài một hơi
04:49Cẩn thận nhét que thử vào túi quần
04:51Định kiếm cơ hội ra ngoài vứt đi
04:53Vừa mở cửa phòng tắm
04:54Thì một bóng người cao lớn đã bất ngờ ép tôi vào tường
04:56Người trước mặt hình như có hơi men
04:58Nắm lấy cảm tôi
04:59Không nói hai lời mà cuối đầu hôn xuống
05:02Dư vị rượu vang trộn với rục vọng tràn ngập nơi môi lưỡi
05:05Nụ hôn ngày một sâu
05:06Hơi thở cả hai bắt đầu rồn rập
05:07Trước mỗi chuyến công tác
05:09Phó cẩn luôn giống như cạn không đủ
05:11Đòi hỏi tôi hết lần này đến lần khác
05:13Có vẻ hôm nay cũng không ngoại lệ
05:14Khi nụ hôn sắp đi xa hơn
05:16Lưỡi anh đã thành thạo luồn vào bên trong
05:18Chuẩn bị tiến thêm bước nữa
05:19Thì tôi bỗng nhớ đến sinh linh nhỏ đang nằm trong bụng mình
05:22Theo phản xạ
05:23Tôi nhíu mày
05:24Đẩy anh ra
05:25Không được tối nay không được
05:26Bị từ chối
05:27Ánh mắt phó cẩn khựng lại một chút
05:29Nhưng không hề nổi giận
05:30Anh khoanh tay tự người vào cạnh cửa
05:32Thong thả nhìn tôi
05:33Giống như đang quan sát một con mồi đang dãy chết lần cuối
05:35Mới thế này đã không chịu được rồi à
05:37Giọng điệu ấy
05:38Hiển nhiên cho rằng tôi đang chơi trò lạt mềm buộc chặt
05:41Tôi vừa định kiếm một cái cớ cho hợp lý
05:43Thì đúng lúc đó cơn buồn nôn lại ập tới
05:45Tôi vội vàng quay sang úp mặt vào gương
05:47Nôn khan dữ dội
05:48Một tia bối rối lướt qua ánh mắt phó cẩn
05:51Anh bước tới đỡ lấy tôi
05:52Giọng lo lắng
05:53Lại đau dạ dày hà
05:54Để anh gọi bác sĩ Trần tới xem
05:56Nói xong liền lấy điện thoại ra gọi
05:58Tôi thấy tim mình như hững một nhịp
06:00Vội vã đưa tay che màn hình điện thoại của anh lại
06:02Lắc đầu lia lia
06:03Đừng gọi bác sĩ
06:04Em không sao mà
06:05Nói dối đến mức chính tôi cũng cảm thấy trột dạ
06:07Phó cẩn nhìn tôi với vẻ mặt bất lực
06:10Ngoan nào
06:10Lớn từng này rồi
06:11Bị bệnh thì phải khám bác sĩ chứ
06:13Em sợ cái gì
06:14Anh dừng một chút
06:15Dối băng cua buông một câu
06:16Chẳng lẽ mang thai rồi à
06:18Khoảnh khắc đó
06:19Tôi hoàn toàn nín thở
06:20Tôi quan sát kỹ nét mặt của phó cẩn khi anh nói câu đó
06:23Khoe mắt hơi nhướng
06:24Đông tử đe nhánh ánh lên ý cười rõ ràng không tin
06:27Quả nhiên
06:27Anh chưa từng nghĩ tới khả năng tôi sẽ mang thai
06:30Hoặc giả
06:31Anh căn bản không hề mong muốn chuyện đó xảy ra
06:33Không
06:33Sao em có thể mang thai được chứ
06:35Tôi gượng gạo nặn ra một nụ cười
06:37Vừa tự ăn ủi bản thân bằng câu thần chú không phải đâu
06:40Không thể nào
06:41Vừa không nhịn được mà lên tiếng hỏi
06:42Nhưng nếu em nói là nếu thôi
06:44Nếu lỡ thật sự có thai
06:45Anh sẽ làm gì
06:46Câu hỏi vừa rớt
06:48Nụ cười nơi khóe môi phó cẩn cũng dần tắt theo
06:50Anh chầm mặc vài giây
06:51Rồi nghiêm dọng nói
06:52Y Y
06:53Chuyện này không thể đem ra giả định chơi như vậy
06:55Anh vòng tay ôm lấy eo tôi từ phía sau
06:57Hơi thở nóng rực phả vào gái tôi
06:59Từng từ vang lên đầy rõ ràng
07:01Quên rồi sao
07:01Em từng nói những gì
07:03Bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để có con
07:05Một nụ hôn rơi xuống cổ tôi
07:07Dịu dàng như một lời nhắc nhở
07:09Tôi nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương
07:11Nhưng đôi mắt lại bắt đầu mờ đi
07:12Tôi và phó cẩn quen nhau ở một buổi tiệc rượu
07:15Khi đó
07:15Ba tôi vì nợ nần cơ bạc mà bỏ trốn
07:17Chủ nợ tìm đến tận nhà dọa nạt mẹ tôi
07:20Tôi khi ấy còn đang học ngành diễn xuất
07:22Bất đắc sĩ phải ký hợp đồng với một công ty đen trong giới
07:24Ngày đêm quay phim cật lực
07:26Mà số tiền nhận được lại chẳng là bao
07:28Vì muốn giành lấy một vai diễn
07:29Tôi thường bị đạo diễn ép uống rượu
07:31Hôm đó tôi bị ép uống đến mức nổi mần khắp người
07:34Chính phó cẩn
07:35Người đến trễ
07:35Đã can thiệp
07:36Rồi đưa tôi vào viện
07:37Sau đó anh bắt đầu âm thầm giúp đỡ
07:39Liên tục tạo cơ hội cho tôi
07:41Còn giúp tôi chấm dứt hợp đồng với công ty cũ
07:43Người ngoài nhìn vào cũng đoán được anh đang có ý gì
07:45Tôi đương nhiên cũng biết phải đáp lễ thế nào
07:48Hôm anh lái xe đưa tôi về nhà
07:49Tôi vì uống chút rượu nên bạo dạ
07:51Trước khi xuống xe đã bất ngờ hôn lên khóe môi anh
07:54Phó cẩn thoáng sữ người
07:55Khi tôi tưởng mình quá chớn định mở cửa bỏ xuống
07:58Anh lại vòng tay qua bệ điều khiển
07:59Giữ lấy gáy tôi
08:00Rồi đáp trả nụ hôn ấy
08:02Một cách mạnh liệt hơn
08:03Hôm đó
08:04Bài thị trấn cổ tích cứ lặp lại mãi trong xe
08:06Và 2 năm sau đó
08:07Tôi thật sự sống trong cái thị trấn cổ tích đầy ảo vọng đó mà tự lừa mình
08:11Nhưng đến hiện tại
08:12Tôi biết
08:12Đã đến lúc tỉnh mộng
08:14Vì dạ dày khó chịu
08:15Nên đêm đó phó cẩn chỉ đơn giản ôm tôi ngủ mà không làm gì hơn
08:18Sáng hôm sau
08:19Khi tôi đang thay đổi
08:20Một tiếng cạch vang lên
08:22Có thứ gì đó nhỏ rơi xuống sàn
08:23Tôi lướt nhìn là que thử thai tối qua tôi chưa kịp vướt
08:26Cơn buồn ngủ lập tức bay sạch
08:28Tôi cúi người định nhặt lên
08:29Thì một bàn tay to lớn
08:31Xương khớp rõ ràng
08:36Vài giây sau
08:37Giọng nói chầm thấp của phó cẩn vang lên trên đỉnh đầu tôi
08:40Mang theo chút chất vấn
08:41Ý y
08:42Đừng nói với anh
08:43Em không biết cái này của ai
08:44Tôi ngừng đầu nhìn anh theo phản xạ
08:46Gương mặt anh kìm nén nhưng rõ ràng đã tức đến đỉnh điểm
08:49Toang rồi
08:50Tôi thầm kêu khổ trong bụng
08:52Đầu óc xoay như trong tróng
08:53Thấy anh sắp phát điên
08:54Tôi cũng quyết nghĩ cách chữa cháy
08:56Khoan đã
08:56Em có thể giải thích
08:57Đứa bé này
08:58Không phải của anh
08:59Câu nói vừa rước
09:01Sắp mặt phó cẩn lập tức sầm xuống
09:02Ánh mắt anh như cùng phong nổi lên
09:04Chỉ thiếu nước nhào tới xé tôi thành từng mảnh
09:06Tôi cúi đầu
09:07Cho dạ nuốt nước bọt
09:09Đúng lúc ấy
09:10Điện thoại của phó cẩn vang lên
09:11Đầu dây bên kia là giọng gấp gáp của trợ lý
09:13Tôi như được cứu rỗi
09:15Vội giật lấy que thử trong tay anh
09:16Luông cuống chạy trốn vào nhà tắm
09:18Không sao hết
09:19Không sao hết tôi thì thầm như đang tự chấn an mình
09:22Phó cẩn nghe điện thoại xong
09:23Bước đến trước cửa phòng tắm gõ một cái
09:25Qua cánh cửa kính mờ
09:27Có thể thấy bóng dáng cao lớn
09:28Tho dài của anh
09:29Giọng anh mang theo lửa giận đang kìm nén
09:31Đường chỉ y
09:32Ra đây cho anh
09:33Thấy tôi không phản ứng gì
09:35Anh thở dài
09:35Thôi em cứ ngoan ngoãn ở nhà cho anh
09:37Đợi anh về rồi tính sổ xong
09:39Nói xong
09:40Là tiếng cửa đóng rầm đầy nặng nề
09:42Giữ thật
09:43Tôi đã nói là đứa bé không phải của anh rồi mà
09:45Vậy mà vẫn giữ như vậy
09:46Vừa lầm bầm trong đầu
09:48Tôi vừa bắt đầu tính toán bước tiếp theo
09:49Những năm qua tôi chăm chỉ đóng phim
09:51Lại có phó cẩn rồn tài nguyên cho
09:53Nên sớm đã trả hết nợ
09:55Thậm chí còn để giành được một khoản khá khá
09:57Tính ra với những gì anh từng cho tôi
09:58Giờ tôi cũng được coi là một tiểu phú bà
10:00Chuyện nuôi con
10:01Chắc chắn không thành vấn đề
10:03Chỉ cần tôi cắn răng khẳng định đứa bé không phải của anh
10:06Rồi lánh đi nơi khác sinh con
10:07Giữ còn lại
10:08Quên cha đi là được
10:09Châu phó cẩn từ từ quên tôi
10:11Chuyện đứa bé cũng chẳng ai truy cứu nữa
10:13Nghĩ là làm
10:14Tôi lập tức đặt vé máy bay sang nhà bạn thân ở nước ngoài
10:17Tối hôm đó
10:18Sau khi gọi điện dặn dò công việc cho chị quản lý
10:20Chị ấy gửi tin nhắn cho tôi
10:22Yyy
10:22Em có thấy dây chuyền trong story của Phòng Vi không?
10:25Có phải là cái cẩm tú Chi Lan em nói thích lần trước không?
10:28Tim tôi bỗng như bị ai gõ một cú thật mạnh
10:30Tôi mở WeChat
10:31Nhấn vào story của Phòng Vi
10:32Bài đăng ghim đầu là một bức ảnh
10:34Đăng cầm dây chuyền đá quý Ngọc Bích và Kim Cương
10:36Kèm dòng chữ
10:37Dây chuyền 8 con số
10:38Vừa nói một câu liền có người mua tặng liền tay
10:41Trong ảnh
10:42Những cánh lan và cỏ thơm uốn lượn tinh tế
10:44Tạo thành hình dáng độc đáo của chiếc vòng
10:45Chính là mẫu cẩm tú Chi Lan mà lần trước tôi nằm trên đùi phó cẩn xem tạp chí và nhắc đến
10:50Hồi đó
10:51Phó cẩn liếc nhìn
10:52Rồi bình phẩm
10:53Tên có chữ chỉ nữa
10:54Rất hợp với em đấy
10:55Thích không?
10:56Tôi gật đầu như điên
10:57Anh cưng chiều xoa đầu tôi
10:59Chỉ cần em thích
11:00Nó là của em
11:01Tôi nhìn đường viền quay hàm sắc lạnh của anh
11:03Khốn kiếp thật
11:04Đến cả góc mặt chết người anh cũng đẹp đến vậy
11:06Lúc đó tôi thật sự không phân rõ là anh bao nuôi tôi
11:09Hay tôi bao nuôi anh nữa
11:10Tôi nghịch ngợm chọc vào cơ bụng anh
11:15Phó cẩn bị tôi cười
11:17Bỏ cuốn sách xuống
11:18Khi anh cúi đầu nhìn tôi
11:19Trong mắt như có cả một giải ngân hạ
11:21Ừ, đều là của em
11:22Thế mà giờ
11:23Không những anh không thuộc về tôi
11:25Ngay cả cẩm tú Chi Lan
11:26Cũng chẳng phải của tôi nữa
11:28Cổ họng tôi như bị chặn lại bởi một cục đá
11:30Tôi tắt điện thoại
11:31Lặng lẽ nhét đồ vào vali
11:33Những món trang sức anh tặng tôi mang
11:35Giấy tờ nhà đứng tên tôi
11:36Tôi mang
11:37Túi sách hàng hiệu tôi mang nốt
11:38Mang hết
11:39Cho anh nghèo rớt luôn
11:40Nhưng càng nhét càng nhiều
11:42Càng nhét
11:43Nước mắt lại càng rơi
11:44Phải rồi
11:45Chắc tại đồ đặc nhiều quá
11:46Không mang hết được
11:47Nên tôi mới khóc
11:48Người như tôi
11:49Yêu tiền như mạng
11:50Sao có thể trở thành kẻ mù quáng vì tình cơ chứ
11:52Dọn đồ xong
11:54Tôi nhắn cho Phó Cẩn một tin
11:55Tôi đi rồi
11:56Anh tưởng tôi sẽ chúc mừng anh à
11:58Nằm mưa đi
11:59Tạm biệt
12:00Mãi mãi không gặp lại
12:01Nhắn xong
12:01Tôi lập tức kéo anh vào danh sách chặn
12:03Sau đó gọi xe
12:04Lao như bay đến sân bay
12:06Loa sân bay đang phát thông báo
12:07Chuyến bay của tôi sắp cất cánh
12:09Trước đây
12:10Mỗi lần tôi đi công tác
12:11Phó Cẩn đều ra sân bay tiễn
12:13Lần này một mình
12:14Ngoài cảm giác hơi trống trải
12:15Cũng chẳng có gì cả
12:16Tôi đặt tay lên bụng
12:18Vẫn chưa nhô lên
12:18Khó tin là bên trong đó
12:20Đã có một sinh linh bé nhỏ
12:21Tôi khẽ thỉ thầm
12:23Yên tâm
12:23Dù chỉ có mẹ
12:24Mẹ vẫn sẽ chăm sóc con thật tốt
12:26Nỗi xót xa thoáng răng lên
12:27Nhưng nhanh chóng bị tiếng gọi lên máy bay át đi
12:29Tôi đeo kính rầm
12:31Bước nhanh về phía cửa lên máy bay
12:32Tạm biệt
12:33Bắc Kinh
12:34Tạm biệt
12:40Xin lỗi cô
12:40Vé máy bay của cô có vấn đề
12:42Cơn tức liền trào lên
12:43Tôi vừa định lên tiếng chất vấn
12:45Thì ngay sau đó
12:46Một nhóm vệ sĩ áo đen không biết từ đâu ủa đến
12:48Bao vây lấy tôi
12:49Cùng lúc đó
12:50Giọng nói giận dữ của Phó Cẩn vang lên sau lưng
12:52Đừng chỉ đi
12:53Em định đi đâu
12:54Tôi bị Phó Cẩn vác lên vai mang đi
12:56Nhét thẳng vào xe
12:57Tấm chắn kính phía trước lập tức kéo lên
12:59Tôi theo phản xạ né sang một bên xe
13:01Tôi không hiểu sao anh lại xuất hiện ở sân bay
13:04Lẽ ra giờ này
13:05Anh phải đang cầu hôn phòng vi ở Paris mới đúng
13:07Thấy tôi phản ứng mạnh như vậy
13:09Phó Cẩn khẽ cười lạnh
13:10Đầy dĩu cợt
13:11Anh kéo tay tôi
13:12Đặt tôi ngồi lên đùi anh
13:14Bàn tay to nắm chặt eo tôi
13:15Thon đến mức có thể ôm trọn trong một bàn tay
13:17Ý thức được anh có lẽ sắp làm gì tiếp theo
13:20Toàn thân tôi run lên
13:21Nắm chặt cánh tay anh
13:22Giọng khẩn thiết
13:23Phó Cẩn
13:24Em biết anh không muốn đứa bé này
13:25Em sẽ không làm phiền anh đâu
13:27Em sẽ tự mình nuôi con
13:28Chúng ta chia tay trong êm đẹp
13:30Được không
13:31Vừa rứt lời
13:32Đôi mắt đen sâu như mực của anh bỗng chốc tối lại
13:34Anh im lặng rất lâu
13:35Đến lúc tôi nghĩ anh sắp nổi điên
13:37Thì anh lại lên tiếng
13:39Giọng khàn khàn
13:40Nặng nề
13:40Em thích nó đến vậy sao
13:42Em thích anh ta đến mức thả rời xa tôi sao
13:44Nhưng nếu không rời đi thì còn có thể thế nào
13:46Trước đây
13:47Tôi còn có thể tự lừa mình dối người rằng
13:49Cuộc hôn nhân sắp đặt kia chỉ là tin đồn
13:51Có thể cố tình không quan tâm đến những chuyện liên quan đến anh
13:54Yên tâm làm chú chim hoàng yến biết điều bên cạnh anh
13:56Nhưng bây giờ tôi không thể tiếp tục tự dối lòng nữa
13:59Cho dù cuộc hôn nhân đó không có tình cảm
14:01Cho dù phó cần băng lòng giữ lại đứa bé này
14:03Tôi cũng không muốn phải trải qua từng cái Tết
14:05Từng dịp lễ
14:06Chứng kiến người mình yêu đi xung họp với người khác
14:08Còn bản thân thì chỉ biết ngồi ôm chiếc bụng tròn bên ánh đèn leo lét mà chờ đợi vô vọng
14:13Nghĩ đến đó
14:14Sống mũi tôi cay rẻ
14:15Nước mắt cũng bắt đầu trực trao
14:16Tôi khẽ lắc đầu
14:17Sắc mặt phó cần khi ấy dần dịu lại
14:20Anh nhắm mắt
14:20Hít sâu một hơi như đang lấy can đảm hạ quyết tâm
14:23Em chắc chắn muốn giữ đứa bé này hả
14:25Tôi cắn răng
14:26Muốn
14:26Được
14:27Anh khẽ thở dài
14:28Giọng như đã chịu nhượng bộ
14:30Cứ xin đi
14:30Anh sẽ nuôi
14:31Nhưng sau này
14:32Chỉ được yêu một mình anh thôi
14:34Được không
14:34Tôi bị phó cần đưa về căn biệt thự biệt lập ở vùng ngoại ô của anh
14:37Chẳng có lý do gì phức tạp chỉ là nơi này bảo mật tốt hơn
14:41Những ngày sau đó
14:42Có lẽ vì sợ tôi lại bỏ trốn
14:43Mỗi bữa ăn
14:44Giờ giấc sinh hoạt của tôi đều có người giám sát
14:46Sợ tôi đi bệnh viện vất vả
14:48Anh thậm chí còn chuyển nguyên một phòng khám thai tư nhân về tận nhà
14:51Kể từ đêm hôm đó
14:52Phó cần không hề quay lại biệt thự lần nào
14:54Chỉ phải trợ lý hạ tới kiểm tra tình trạng sức khỏe của tôi mỗi ngày
14:57Lâu dần
14:58Tôi bắt đầu thấy khó chịu trong lòng
15:00Tôi nói anh ấy biết
15:01Tôi không phải con thú bị nhốt trong lòng mà nuôi như vậy
15:04Tôi còn phải đi làm
15:05Còn hợp đồng sâu truyền hình chưa thực hiện nữa
15:07Trợ lý hạ trông có vẻ lúng túng
15:09Do dự một lúc rồi quyết định nói thật
15:11Cô Đường
15:11Hợp đồng của cô đã được tập đoàn Phó Thị mua lại hôm qua
15:14Từ giờ cô là nghị sĩ dưới chướng Phó Thị
15:16Còn về mấy sâu giải trí đó
15:18Do cường độ vận động quá lớn
15:19Tổng giám đốc Phó thấy không phù hợp nên đã hủy giúp cô luôn rồi
15:22Phí bồi thường cũng đã thanh toán đầy đủ
15:24Ủa, ai cho anh ta quyền đó chứ
15:26Có tiền thì muốn làm gì thì làm à
15:28Tôi tức đến nghẹn họng
15:30Cả người run lên vì tức giận
15:31Chia tay
15:32Nhất định phải chia tay
15:33Nói xong
15:34Trợ lý hạ chỉ thở dài một tiếng
15:36Cô Đường
15:36Chuyện này cô phải tự nói với tổng giám đốc Phó thôi
15:39Nhưng dạo này anh ấy cũng không khá hơn là bao
15:41Mấy hôm rồi đều ngủ lại công ty
15:43Thức trắng mấy đêm rồi
15:44Tôi thấy chắc là anh ấy đang cố dùng công việc để ép bản thân quên đi
15:47Tôi hơi sững lại
15:49Bối rối lầm bầm
15:50Liên quan gì đến tôi
15:51Đầu anh ấy như bãi cỏ Hulunbuer rồi đấy
15:53Cô nghĩ sao
15:54Hạ lầm bầm xong
15:55Rồi nghiêm túc khuyên nhủ
15:56Cô Đường
15:57Bên ngoài nhìn tổng giám đốc Phó như cái gì cũng có
15:59Ai cũng muốn tiếp cận
16:01Nhưng thật ra
16:02Mấy năm qua anh ấy phải đấu với ông cụ nhà họ Phó
16:04Đấu với con riêng
16:05Đấu với cả đám cổ đông
16:07Bên cạnh thật sự chẳng còn mấy người thật lòng với anh ấy đâu
16:09Tôi làm việc với anh ấy 8 năm rồi
16:11Nhìn ra được anh ấy rất để tâm đến cô
16:13Nếu giữa hai người có hiểu lầm gì
16:15Vẫn nên nói chuyện cho rõ ràng
16:17Tối hôm đó
16:18Tôi nằm một mình trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ chính
16:20Căn biệt thự này được trang trí gần giống căn hộ cao cấp của Phó Cẩn
16:24Tất cả đều được sửa sang theo sở thích của tôi
16:25Tôi thích Kurumi
16:27Vì thế
16:27Khắp nơi trong nhà đều bay đầy figure và thú nhồi bông Kurumi
16:31Tấm ảnh tôi và Phó Cẩn chụp chung ở mandiver
16:33Cũng được đặt nổi bật ở đầu giường
16:35Tâm trạng vào ban đêm luôn dễ trào răng hơn thường ngày
16:37Tôi lôi điện thoại ra
16:39Trần trừ không biết có nên nhắn tin cho anh không
16:41Ngay giây sau
16:42Cửa biệt thự vang lên tiếng mở khóa
16:44Tôi bật dậy
16:44Vội vã chạy xuống lầu
16:46Vừa hay chạm mặt Phó Cẩn đang đứng ở đầu cầu thang
16:48Anh vẫn chỉnh tề như mọi khi
16:50Trên chiếc áo khoác đen còn vương vài hạt tuyết chưa kịp tan
16:53Khiến cả người trông mệt mỏi hơn hẳn
16:54Ánh mắt chạm nhau
16:56Cảm giác như đã cách xa cả thế kỷ
16:58Phó Cẩn nhìn tôi từ đầu đến chân
16:59Ánh mắt dừng lại ở đôi chân trần của tôi
17:01Khẽ nhíu mày
17:02Sao lại không mang dép
17:03Nói rồi
17:04Anh đưa hộp quà trong tay nhét vào lòng tôi
17:06Chẳng nói thêm gì liền bế bổng tôi lên
17:08Bước thẳng lên phòng
17:09Thân thể được hơi ấm quen thuộc ôn trọn
17:11Tiếng tim đập trầm ổn vang bên tai
17:13Khiến tôi bất giác vòng tay ôm chặt lấy cổ anh
17:15Trong sự yên lòng ấy
17:17Cổ họng tôi lại nhẹn ứ
17:18Khó chịu không nói nên lời
17:19Giá mà ngay từ đầu
17:21Chúng tôi đã là người cùng một thế giới thì tốt biết bao
17:23Có lẽ do học môn thay đổi sau khi mang thai
17:25Nghĩ đến đây
17:26Mắt tôi lại ươn ướt
17:27Phó Cẩn nhẹ nhàng đặt tôi lên giường
17:29Có phần lúng túng
17:30Sao lại khóc nữa rồi
17:31Ở nhà mấy hôm nay chán đến phát khóc à
17:34Trợ lý hạ nói em muốn ra ngoài đóng phim
17:36Nhưng bây giờ vẫn nên đặt sức khỏe lên hàng đầu
17:38Yên tâm
17:39Nhà mình không thiếu tài nguyên
17:40Anh ngẩn đầu ra hiệu tôi mở hộp quà
17:42Đặt người mang từ Paris về cho em đấy
17:44Xem có thích không
17:45Tôi vừa lau nước mắt vừa gật đầu
17:47Cẩn thận mở quà
17:48Nhưng khi hộp vừa mở ra
17:50Tôi chết lặng tại chỗ
17:51Bên trong chính là chiếc dây chuyền cầm tú Chi Lan quen thuộc
17:54Nhưng chẳng phải sợi cầm tú Chi Lan đó đã được tặng cho phòng vi rồi sao
17:57Phó Cẩn anh đây là lén lấy trang sức vợ sắp cưới đi để dỗ tình nhân à
18:01Ai hiểu nổi nữa chuyện này thật sự khó mà đánh giá nổi
18:04Thấy sắc mặt tôi cứng đờ
18:05Chẳng có vẻ gì là vui
18:07Phó Cẩn hơi nghi hoặc
18:08Sao vậy
18:09Không thích à
18:10Không
18:10Em rất thích
18:11Nếu là trước kia
18:12Tôi sẽ không hỏi nhiều
18:13Anh tặng gì
18:14Tôi cứ lặng lẽ nhận lấy
18:15Nhưng nhớ đến những lời trợ lý hạ nói ba sáng
18:18Tôi nhìn thẳng vào mắt Phó Cẩn
18:19Gom hết dũng khí hỏi thêm một câu
18:21Nhưng anh đưa nó cho em rồi
18:23Phòng vi có biết không
18:24Đây là lần đầu tiên tôi không hề né tránh mà gọi thẳng tên Phòng vi trước mặt anh
18:27Thế nhưng gương mặt Phó Cẩn lại chẳng chút sao động
18:30Thậm chí còn nhớ mày
18:31Em biết là cái này do người của họ mang về à
18:33Họ là ai cơ
18:35Lần này đến lượt tôi ngương ác
18:37Phó Cẩn cầm lấy sợi dây chuyền
18:38Từ tốn đeo lên cổ tôi
18:39Một nụ hôn nóng rực rơi xuống chán
18:41Anh nhẹ giọng giải thích
18:43Ừ là vợ chồng Phó Lệ mang về từ Paris giúp anh
18:46Lần này anh sang Paris công tác vốn còn định tham dự lễ cầu hôn của bọn họ
18:49Nhưng
18:50Vì công việc nên đổi chuyến bay
18:52Cũng may là đổi nếu không lúc anh về thì chẳng biết em đã trốn đi đâu rồi
18:55Nghe đến đây
18:56Tôi ngẩn người nhìn Phó Cẩn
18:58Không nói được câu nào
18:59Phó Lệ là em họ của Phó Cẩn
19:01Cũng là một đạo diễn trong giới giải trí
19:03Trước đây tôi từng gặp anh ta tại một sự kiện
19:05Nhưng chẳng phải Phòng Vi là vị hôn thê của Phó Cẩn sao
19:07Sao lại thành vị hôn thê của Phó Lệ
19:10Không đúng
19:10Nếu ngay từ đầu Phòng Vi đã là hôn thê của Phó Lệ
19:13Vậy những gì cô ta đăng lên vòng bạn bè trước đó là sao
19:15Tôi nhớ lại lần đầu mình kết bạn WeChat với Phòng Vi
19:18Lúc đó tôi đang thử vai nữ phụ cho bộ phim Hoàng Nguyên
19:21Mà Phòng Vi chính là một trong các nhà sản xuất của bộ phim đó
19:24Khi đạo diễn đã gần như quyết định chọn tôi
19:26Thì Phòng Vi lại lên tiếng
19:27Xin lỗi
19:28Tôi cảm thấy cô không thật sự hợp với vai này
19:30Về chuyện diễn xuất
19:31Tôi luôn muốn làm rõ nên lập tức hỏi lại
19:33Xin hỏi là tôi không hợp ở điểm nào ạ
19:35Phòng Vi mỉm cười
19:37Nhân vật này tuy là nữ bartender
19:38Nhưng xuất thân là người nông thôn
19:40Khí chất nên đơn giản
19:41Mộc mạc
19:42Còn cô nói thẳng cô đừng giận
19:44Cô mang khí chất hơi phóng túng
19:45Nói xong
19:46Sắp mặt đạo diễn cũng chầm xuống
19:48Kết quả
19:48Vai diễn đó đương nhiên không thuộc về tôi
19:50Trước khi rời đi
19:51Phòng Vi đưa tôi mã quỳ lờ
19:53Thật ra diễn xuất của cô không tệ
19:55Nếu cô không ngại
19:56Có thể kết bạn WeChat
19:57Sau này có cơ hội sẽ hợp tác
19:58Từ đó về sau chúng tôi không còn liên lạc gì nữa
20:01Nhiều lần chạm mặt trong các sự kiện
20:03Thái độ của cô ta với tôi đều mang theo địch ý
20:05Ban đầu tôi không hiểu
20:06Cho đến khi có người nói với tôi cô ta là đối tượng liên hôn của phó cần
20:10Vì ai nấy
20:10Tôi bắt đầu cố gắng tránh né cô ta
20:12Nhưng lại không kiềm lòng được mà thường xuyên vào xem vòng bạn bè của cô ta
20:16Tôi chỉ muốn biết
20:17Người có thể đứng bên cạnh phó cần một cách đường đường chính chính rốt cuộc là kiểu người thế nào
20:21Nhưng giờ nghĩ lại
20:22Có lẽ ngay từ đầu tôi đã rơi vào một cái bẫy được răng sẵn
20:25Từng bước một
20:25Em sao vậy
20:26Giọng nói của phó cần kéo tôi từ dòng ký ức trở về thực tại
20:29Tôi nhìn anh
20:30Xác nhận lại một lần nữa
20:32Phòng Vi thật sự là hôn thê của em trai anh
20:34Nếu không thì em nghĩ cô ta là của ai
20:36Phó cần bật cười bất đắc dĩ
20:38Xoa đầu tôi
20:39Tôi lập tức mở vòng bạn bè của phòng vi lên
20:41Quả nhiên
20:42Bài đăng ghim trên đầu đã bị xóa
20:44Toàn bộ trang cá nhân cũng bị dọn sạch
20:46Tôi quay sang hỏi phó cần
20:47Anh còn kết bạn nguy chát với cô ta không
20:49Anh ngật đầu không chút so dự
20:51Gia đình chúng tôi quen nhau từ lâu
20:53Nên từng kết bạn
20:54Nhưng mấy năm gần đây cũng không nói chuyện nhiều
20:56Khi tôi xem vòng bạn bè trên điện thoại của anh
20:58Tôi hoàn toàn hiểu ra mọi chuyện
21:00Những bài đăng mập mờ
21:01Ám chỉ có quan hệ tình cảm với phó cần
21:03Thậm chí là bài khoe dây chuyền cầm tú chi lan
21:05Tất cả chỉ mình tôi mới nhìn thấy được
21:08Hoặc là chỉ có tôi và những người trong danh sách bạn thân của tôi mới thấy được
21:11Còn những gì cô ta để công khai với người khác
21:13Chỉ là các tin quảng bá phim
21:14Hoặc đôi ba tấm hình về nhà cũ họ phó
21:17Một cảm giác lạnh lẽo len vào lòng tôi
21:19Tôi nhìn phó cần
21:20Biết rõ giờ mình nói gì cũng khó mà chứng minh
21:23Nhưng tôi vẫn lựa chọn thành thật
21:24Phó cần
21:25Trong giới vẫn luôn đồn rằng hai nhà phó
21:27Phòng có ý định liên hôn
21:28Trước đây vòng bạn bè của phòng vi luôn đăng những hoạt động trùng khớp với anh
21:31Thậm chí còn khoe cả dây chuyền cầm tú chi lan anh từng hứa sẽ tặng cho em
21:35Vì vậy em mới nghĩ cô ấy là vị hôn
21:37Thê của anh
21:38Những bài đó chỉ mình em thấy được
21:40Bây giờ cũng xóa hết rồi
21:41Em biết anh sẽ nghi ngờ lời em
21:43Nhưng hiện tại
21:44Thật sự em chẳng có cách nào chứng minh được
21:46Không khí bỗng chầm mặc kéo dài
21:47Một lúc sau
21:48Phó cần như nhận ra điều gì đó
21:50Bật cười khổ
21:51Đúng là có chuyện liên hôn giữa hai nhà phó và phòng
21:53Nhưng người được sắp đặt không phải anh
21:55Em nghĩ sao mà cho rằng anh không tin em
21:57Ý
21:58Anh không cần chứng cứ gì cả
22:00Chỉ cần là em nói
22:01Anh đều tin
22:02Anh nghiêng người
22:03Nhẹ nhàng ôm lấy tôi từ phía sau
22:04Giọng nói thấp chầm đầy dịu dàng
22:06Đừng lo
22:07Chuyện này để anh xử lý
22:08Em chỉ cần ở nhà dưỡng thai cho tốt thôi
22:10Chưa hôm sau
22:11Tôi đang mơ mà ngủ thì bị cô gọi của chị Nhi đánh thức
22:14Ý
22:15Em còn ngủ cái gì nữa
22:16Mau lên Weibo xem đi
22:18Phòng vi đột nhiên tắt em để xin lỗi kìa
22:20Nghe đến đây
22:21Tôi lập tức bật dậy khỏi giường
22:22Mở Weibo ra ngay
22:23Trên đầu trang là bài đăng mới nhất của phòng vi
22:26Cô ấy đã tắt thẳng tôi
22:27Tôi xin lỗi vì trong thời gian đảm nhiệm vai trò nhà sản xuất phim Hoang Nguyên
22:30Đã cố tình không chọn diễn viên đường chị Y
22:32Vì lý do cá nhân
22:33Tôi cũng chân thành xin lỗi vì những phát ngôn không phù hợp từng đăng trên vòng bạn bè
22:37Hy vọng cô đừng có thể tha thứ cho tôi
22:39Bài đăng vừa lên
22:40Đã lập tức leo thẳng top tìm kiếm
22:42Có tài khoản marketing còn đào lại ảnh tạo hình của tôi hồi thử vai trong Hoang Nguyên
22:46Ngay lập tức
22:47Phòng vi bị cộng đồng mạng công kích dữ dội
22:49Bảo sao phim Hoang Nguyên flop doanh thu
22:51Thì ra là đá bay người có thực lực
22:53Vai nữ phụ là một đại mỹ nhân mà nhỉ
22:55Gương mặt của chị Y tôi xin cúi đầu luôn
22:57Ủa mà không phải đường chị Y là Bình Hoa đi lên nhờ quan hệ à
23:00Cạn lời
23:01Ai thấy Bình Hoa nào đóng cả chục phim mà mãi đến gần đây mới được đóng nữ chính không
23:05Mấy năm nay đúng là Phó Cẩn có dồn không ít tài nguyên cho tôi trong khoản game show
23:09Quảng cáo
23:10Nhưng anh ấy hiểu rất rõ tôi coi trọng việc diễn xuất đến mức nào
23:13Thế nên
23:14Trong chuyện thử vai
23:15Anh chưa bao giờ can thiệp hay mở cửa sau cho tôi
23:17Cũng chính vì thế
23:18Khi bị từ chối vai diễn hôm đó
23:20Tôi mới có thể ngừng cao đầu mà hỏi lý do
23:22Trong lúc tôi đang im lặng suy nghĩ
23:24Chị Nhi rè rặt hỏi
23:25Em định phản hồi thế nào đây
23:27Thấy tôi không lên tiếng
23:28Chị lại nói thêm
23:29Chị mới nghe ngóng được
23:30Vụ xin lỗi này hình như là do Tổng Giám đốc nhà em giàn xếp đấy
23:33Yên tâm
23:34Bây giờ team truyền thông của mình là do bên Phó Thị Phụ Trách
23:37Em muốn trả lời kiểu gì cũng được
23:39Trong lúc tôi đang trò chuyện cùng chị Nhi
23:41Luật thảo luận về vụ việc đã tăng lên cả trăm ngàn
23:43Tôi suy nghĩ một lúc
23:44Rồi đăng bức ảnh quảng bá bộ phim mới tôi và Lục Khiêm vừa hợp tác gần đây
23:48Dòng trạng thái chỉ là một câu thoại trong phim
23:50Kể từ đó
23:51Thuyền nhẹ đã vượt muôn trùng núi
23:52Vừa đăng lên
23:53Chị Nhi lập tức sừng sốt
23:55Phản hồi của em đỉnh thật
23:56Sao lại không phải là phản hồi chứ
23:58Vì còn phải quảng bá cho phim mới
24:00Phía Lục Khiêm chủ động liên hệ
24:01Hy vọng tôi có thể tham gia chung một show với cậu ta để tạo độ hot
24:04Nhưng khi tôi đến phòng VIP như đã hạnh
24:06Bên trong chỉ có một mình Lục Khiêm
24:08Vừa thấy tôi
24:09Cậu ta lập tức nở nụ cười rãng rỡ
24:11Anh Lưu vừa có việc nên đi trước rồi
24:13Nếu chị không ngại
24:14Chúng ta cứ trò chuyện với nhau nhé
24:16Không sao
24:16Tôi gật đầu nhẹ
24:18Ngồi vào chỗ
24:19Tôi đi thẳng vào vấn đề
24:20Tôi đã xem hợp đồng các anh gửi
24:22Show lần này vốn không nằm trong kế hoạch quảng bá phim
24:24Nên thật ra cậu không cần phải kéo tôi vào
24:26Lục Khiêm khẽ cong môi
24:28Nửa như suy nghĩ nửa như cố tình
24:29Chị à
24:30Trước khi phim chiếu mà có thể tăng độ chemistry giữa hai ta thì chẳng phải quá hợp lý sao
24:34Nghe thì có vẻ chính đáng
24:36Nhưng tôi vẫn bắt được ý ngầm trong câu
24:38Liên nghiêm túc nhắc nhở
24:39Lục Khiêm
24:39Tôi từng nói rồi ngoài việc phối hợp quảng bá phim
24:42Tôi không chơi trò couple giả
24:43Chị hiểu lầm rồi
24:44Em không định tạo couple giả với chị
24:46Cậu ta nói rồi tiến sát lại gần tôi
24:48Trong đôi mắt to trong veo kia
24:50Hình ảnh phản chiếu lại đúng là tôi
24:52Chẳng phải em đã thể hiện rất rõ ràng rồi sao
24:54Em đang theo đuổi chị đấy
24:56Không khí bỗng chốc tĩnh lặng
24:57Tôi chưa kịp phản ứng
24:59Bỗng cơn buồn nôn ập tới dữ dội
25:00Cuối người nôn khan không ngừng
25:02Mặt Lục Khiêm cứng lại trong giây lát
25:04Nhưng vẫn nhanh chóng bước tới đỡ tôi
25:05Giọng cậu ta mang theo chút tổn thương lẫn nghi ngờ
25:08Chị à
25:08Lời tỏ tình của em gây buồn nôn đến mức đó sao
25:11Cậu ta vừa nói vừa lấy ra một chiếc nhẫn
25:13Nhấn mạnh
25:14Em nghiêm túc đấy
25:14Không phải đùa đâu
25:15Chắc chị không nhớ
25:17Hồi em còn làm vai phụ quần chúng trong phim khác
25:19Chẳng ai hỏi em có ăn chưa
25:20Chỉ có mỗi chị là bước tới hỏi một câu
25:23Lúc đó em đã thích chị rồi
25:24Nói rồi
25:25Cậu ta quỳ một gối xuống trước mặt tôi
25:27Em tỏ tình là để kết hôn chứ không phải cho vui
25:29Chị à
25:30Suy nghĩ thử xem
25:31Tôi vừa nôn vừa cua tay xua cậu ta ra xa
25:34Thật sự
25:35Ai lại vừa tỏ tình đã rút nhẫn cầu hôn thế
25:37Ngay lúc tôi định lên tiếng từ chối
25:39Cánh cửa phòng bị ai đó từ ngoài đẩy ra
25:41Một đôi giày da cao cấp màu đen đập vào mắt tôi
25:44Giọng nói lạnh lẽo đến mức đóng băng không khí vang lên phía trên đầu
25:47Cầu hôn đấy hả
25:48Là phó cần
25:49Tôi có làm phiền hai người không
25:50Trong khoảnh khắc đó
25:52Đầu óc tôi trống rỗng
25:53Khi lấy lại được phản ứng
25:54Tin tôi liền thoát mạnh một cái
25:56Rõ ràng chẳng làm gì sai
25:58Nhưng lại có cảm giác hệt như bị bắt gian tại trận đầy guilty và hoảng loạn
26:01Tôi còn chưa kịp giải thích gì
26:03Phó cần đã nắm chặt cổ tay tôi
26:04Kéo thẳng tôi rời khỏi phòng
26:06Trước khi đi
26:07Anh vỗ thẳng bàn hợp đồng lên ngược lục khiêm
26:09Nhấn rọng
26:10Sâu này quá tầm thường
26:11Cô ấy không thèm nhận
26:12Ánh mắt anh liếc qua chiếc nhẫn kim cương trong tay lục khiêm
26:15Nụ cười khinh thường hiện lên rõ rệt
26:17Xem ra giờ các xê diễn viên giảm thật
26:18Đến những cầu hôn cũng chẳng mua nổi cái da hồn
26:21Yên tâm đi
26:22Sau này các xê của cậu còn tụt sâu hơn nữa
26:24Cánh cửa phòng bị anh sập mạnh sau lưng
26:26Tôi bị anh bế bổng lên
26:27Vòng qua eo
26:28Khuôn mặt anh rất căng thẳng
26:30Tôi hoảng quá
26:31Vừa dãy vừa gấp gáp giải thích
26:32Anh hiểu lầm rồi
26:33Chuyện không phải như anh nghĩ đâu
26:35Không như tôi nghĩ
26:36Vậy là như thế nào
26:37Phó cần dừng lại
26:38Đặt tôi xuống
26:39Ép tôi dựa vào tường
26:40Sắc mặt anh ưu ám chưa từng thấy
26:42Bàn tay đang chạm vào má tôi khẽ run lên
26:45Giọng khàn khàn
26:46Đứa bé là của cậu ta
26:47Đúng không
26:47Tôi cuống lên
26:48Vội vàng lắc đầu
26:49Không phải
26:50Đứa bé là
26:51Lời con chưa nói hết
26:52Tôi lập tức nuốt ngược lại
26:54Tôi nhớ tới cảnh tượng khi nãy
26:55Lục khiêm cầm nhẫn cầu hôn
26:57Dù giờ biết rõ phòng vi không phải vị hôn thê của phó cần
27:00Nhưng điều đó cũng không đồng nghĩa với việc anh sẵn lòng có con lúc này
27:03Anh từng nói rõ ràng
27:04Bây giờ chưa phải lúc để có con
27:06Hơn nữa
27:07Hôm tôi hỏi tại sao chưa từng tặng nhẫn
27:09Tôi vẫn nhớ như in câu trả lời của anh
27:11Là của ai
27:12Phó cần gắn rộng
27:13Không chịu buông tha
27:14Tôi bật cười
27:15Cười một cách tự diễu
27:16Không có gì đâu
27:17Cứ để tổng giám đốc phó nghĩ sao thì nghĩ
27:19Nhưng đứa bé không phải của Lục khiêm
27:21Tôi mong tổng giám đốc khi tức giận
27:22Đừng lôi người vô tội vào
27:24Có lẽ câu đó đã chạm trúng giới hạn cuối cùng của phó cần
27:27Cổ anh nổi gân xanh
27:28Bàn tay bóp cầm tôi chặt hơn
27:30Đáy mắt lấp ló ánh đỏ oất ức
27:32Giận dữ
27:32Khó chịu
27:33Cô bênh vực cậu ta đến thế sao
27:34Đừng chỉ y
27:35Có phải vì tôi luôn nhượng bộ
27:37Nên cô nghĩ
27:38Tôi không dám phong sát cô
27:39Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi khỏi khóe mắt tôi
27:42Chát đắng và mặn chát
27:43Ngay khoảnh khắc tôi định mở miệng
27:45Mọi lời nói đều bị nụ hôn đầy giận dữ của anh chặn lại
27:47Một nụ hôn dữ dội
27:48Điên cuồng
27:49Như muốn miền nát tất cả
27:50Hồi mới bắt đầu bên nhau
27:52Phó cần từng hỏi tôi muốn công khai hay giữ kín
27:54Tôi hiểu ý anh
27:56Nên chủ động cho anh một cái bậc thang
27:57Thế nào cũng được
27:58Nhưng giới giải trí nhiều chuyện quá
28:00Vẫn nên giữ kín thì hơn
28:01Vì thế về sau
28:02Dù trong giới có tin đồn tôi là bạn gái của phó cần
28:05Chúng tôi cũng chưa từng thừa nhận
28:07Lại càng không có bất kỳ hành động thân mật nào nơi công cộng
28:09Kể cả có vô tình bị chụp
28:11Anh đều kịp thời dùng đội ngũ truyền thông để dập tin
28:13Nhưng lúc này
28:14Anh hoàn toàn không tránh né
28:15Thậm chí còn công khai hôn tôi trước bao ánh nhìn
28:18Tôi liếc quanh
28:19Không ít người đã nhận ra tôi và bắt đầu rút điện thoại ra chụp
28:21Tôi muốn đẩy anh ra
28:23Nhưng lại bị giữ chặt cổ tay
28:24Ép vào tường
28:25Hôn sâu hơn nữa
28:26Tối hôm đó
28:27Phó cần không về biệt thự
28:28Anh chỉ dặn trợ lý hạ đưa tôi về
28:30Còn mình thì rời đi ngay sau đó
28:32Tôi co mình trên sofa
28:34Nghĩ đến đám người chụp ảnh hồi tối
28:35Tôi biết mối quan hệ giữa tôi và phó cần chắc chắn không thể giấu được nữa rồi
28:39Cho dù anh không phòng sát tôi
28:41Thì sáng mai chuyện cặp kè đại gia cũng sẽ lan khắp mạng
28:44Những đối thủ từng cạnh tranh với tôi vì lợi ích
28:46Không chừng còn nhân cơ hội này thuê bài đăng dìm tôi
28:48Càng nghĩ
28:49Tôi càng thấy nặng nề và mệt mỏi
28:51Tôi bấm gọi cho mẹ
28:52Bà không hiểu giới giải trí
28:54Nên trước giờ tôi chỉ dám kể những điều tốt đẹp
28:56Chuyện xấu thì giấu hết
28:57Nhưng khoảnh khắc này
28:58Tôi thật sự rất muốn vứt bỏ mọi thứ ở Bắc Kinh
29:01Quay về quê
29:02Điện thoại gieo rất lâu mới được bắt máy
29:04Vừa nghe máy
29:05Tôi liền nghe thấy tiếng trò chuyện của người khác trong nền
29:07Giọng mẹ tôi vang lên
29:09Đầy vui vẻ
29:09Ý à
29:10Dạo này bận lắm hả con
29:11Sao không đưa bạn trai về chơi với mẹ
29:14Tay tôi xiết chặt lấy điện thoại
29:15Tôi cảnh giác hỏi
29:16Bạn trai gì cơ ạ
29:17Mẹ
29:18Nhà mình còn ai nữa không
29:19Mới nãy tiểu cần mang theo quà tới này
29:21Lần trước gặp mẹ đã nhìn ra hai đứa có gì rồi
29:24Con còn cố cãi là sếp của con
29:26Nghe tới đây
29:27Tôi cứng họng
29:28Rõ ràng trưa nay hai chúng tôi còn cãi nhau đến căng thẳng
29:31Thế mà chấp mắt anh đã bay về quê tôi
29:32Mẹ
29:33Mẹ đưa điện thoại cho anh ấy đi
29:35Đầu dây bên kia có tiếng chuyển máy
29:37Quả nhiên
29:38Giọng nói quen thuộc của phó cần vang lên
29:39Dì ở nhà rất tốt
29:40Em yên tâm
29:41Tôi xiết chặt lòng bàn tay
29:43Rốt cuộc cũng không kìm được những cảm xúc cuộn trào
29:45Phó cần
29:46Anh biết việc đến gặp mẹ em có ý nghĩa gì không
29:48Đầu bên kia anh chầm rọng ừ một tiếng
29:50Y y
29:51Tối mai về nhà họ phó cùng anh
29:53Được không
29:53Sáng hôm sau
29:55Đúng lúc hình ảnh tôi và phó cần bị các tài khoản marketing lan truyền khắp mạng
29:58Nhiều người bắt đầu đoán giải đoán non về mối quan hệ giữa chúng tôi
30:01Phó cần đích thân đăng ảnh trục chung lên Weibo
30:03Kèm một dòng ngắn gọn mà chấn động
30:05Giới thiệu một chút
30:06Bà phó đường chỉ
30:07Một câu nói
30:08Chấn động toàn cõi mạng
30:10Bạn bè trong giới lập tức ổ ạt nhắn tin cho tôi
30:12Trời ơi
30:12Y y
30:13Bạn trai cậu là phó cần hả
30:15Cậu giấu kỹ quá đó
30:16Đỉnh thật đấy
30:17Cậu đóng vai phụ trải nghiệm cuộc sống hả
30:19Chỉ có tôi là thật sự làm phụ nữ người ta bỏ quên
30:22Chị Nhi cũng hoảng hốt nhắn tới
30:23Không phải
30:24Trước giờ không phải em với sếp phó là quan hệ bao nuôi sao
30:27Giờ cái gì đây
30:28Tối hôm đó
30:29Tôi theo phó cần về nhà tổ họ phó
30:31Buổi tiệc tối diễn ra
30:33Nhưng mọi thứ lại khác hẳn những gì tôi tưởng tượng
30:35Bây giờ
30:36Người có tiếng nói nhất nhà họ phó dường như chính là phó cần
30:38Ngay tại bàn tiệc
30:39Khi ông phó trưởng bối trong nhà chức vấn tôi chỉ là một diễn viên nhỏ bé
30:43Phó cần không hề né tránh
30:44Rõng rạc đáp lại
30:45Cháu đưa phó thị phát triển lên một tầm cao mới
30:47Không phải để phải hy sinh hôn nhân
30:49Đi cưới một người mình không yêu
30:51Cháu
30:51Phó cần
30:52Không cần liên hôn
30:53Lời vừa rớt
30:54Ánh mắt của cả nhà họ phó nhìn tôi bỗng trở nên khác hẳn trong veo và có phần tôn trọng
30:58Sau bữa tiệc
30:59Mọi người đang vui vẻ kéo tôi ngồi tám chuyện showbiz thì phòng vi bất ngờ kéo phó lệ vào
31:03Mắt đỏ hoe
31:04Giận dữ chỉ vào bụng tôi
31:05Chú phó
31:06Mọi người đừng để cô ta lừa
31:07Trong bụng cô ta là con hoang
31:09Căn bản không phải của phó cần
31:11Tôi có video chứng minh
31:13Vừa nói
31:13Cô ta vừa rơ điện thoại lên
31:15Màn hình hiện lên đoạn video trong khách sạn hôn đó lúc phó cần ép tôi tra hỏi
31:18Toàn bộ đoạn đối thoại giữa hai người hiện rõ mồn một
31:21Đứa bé là của cậu ta đúng không
31:22Không phải
31:23Đứa bé là là gì
31:25Không có gì
31:26Cứ để tổng giám đốc nghĩ gì thì nghĩ
31:27Nhưng đứa bé không phải của lục khiêm
31:29Mong tổng giám đốc khi tức giận
31:31Đừng làm liên lụy đến người vô tội
31:32Một tiếng xét như đánh ngang đầu tôi
31:34Những cô gì
31:35Bà bác vừa nãy còn thân thiết nắm tay tôi
31:37Diu dít hỏi han chuyện gia đình
31:39Sau khi xem xong video thì lập tức nhìn nhau sững sở
31:42Rồi buông tay tôi như vừa chạm phải bệnh truyền nhiễm
31:44Tôi vừa định mở miệng giải thích phó cần bước đến sau lưng tôi
31:47Vỗ nhẹ lên vai ra hiệu tôi yên tâm
31:49Rồi anh bình thản cất lời
31:50Đoạn video đó chỉ là lúc tôi và y y cãi nhau trong khách sạn
31:53Những lời trong lúc nóng giận
31:55Không ngờ lại bị người có ý đồ xấu lấy ra từ camera giám sát để làm lớn chuyện
31:59Có lẽ không ngờ phó cần lại phản ứng như thế
32:01Phòng vi vừa sốc vừa tức
32:03Giọng chân liên hồi
32:03Phó cần
32:04Đến nước này rồi
32:05Anh còn định bênh cô ta sao
32:07Phó cần cười khởi một tiếng
32:09Đứa bé là của ai
32:10Chẳng lẽ cô biết rõ hơn tôi à
32:11Cô phòng
32:12Còn cô thì sao
32:13Phòng vi
32:14Trước đây tôi mãi không hiểu vì sao cô luôn nhằm vào y y
32:17Mãi đến khi có người gửi cho tôi đoạn video cô say rượu nói năng linh tinh
32:20Cô có muốn xem thử không
32:22Lời vừa rớt
32:23Sắp mặt phòng vi tái nhật ngay lập tức
32:25Cô ta nắm chặt tay áo của phó lệ
32:27Phó lệ vội vàng xoa đầu cô ta trấn an
32:29Rồi bước đến trước mặt tôi
32:30Xin lỗi chị dâu
32:31Em không ngăn được cô ấy
32:33Sau này cô ấy sẽ không ăn nói bậy bạ nữa
32:35Một màn kịch kết thúc trong lặng lẽ
32:37Khi mọi người chuẩn bị ra về
32:39Tôi đột ngột mở lời
32:40Cô thích phó cần đúng không
32:41Đôi mắt phòng vi thoáng hiện lên sự hoảng loạn
32:43Tôi bật cười nếu đã có nghi ngờ
32:45Để tranh những lời đàm tiếu về sau
32:47Tuần thai thứ 16
32:48Tôi sẽ làm xét nghiệm chọc ối để chứng minh đứa bé là của phó cần
32:51Tối hôm đó về đến nhà
32:53Phó cần bịt mắt tôi lại
32:54Khi anh buông tay ra
32:56Cả phòng khách đã biến thành biển Kurumi với đầy thú nhồi bông
32:58Giữa rừng bông là một chiếc hộp nhung đỏ
33:00Bên trong là một chiếc nhẫn kim cương hồng to như trứng bồ câu
33:03Phó cần quỳ một gối xuống
33:05Lần đầu tiên tôi thấy anh nói năng run dẩy đến thế
33:07Ban đầu anh định cầu hôn hoành tráng hơn
33:09Nhưng anh không đủ tự tin y y
33:11Chiếc nhẫn này anh đã nhờ người sang Nam Phi tìm từ 3 tháng trước
33:14Giờ mới có
33:15Tim tôi đập loạn trong lòng ngực
33:16Tôi cố chấn tĩnh
33:18Hỏi
33:18Anh chắc chứ
33:19Phó cần
33:20Trước kia anh từng nói nhẫn không hợp với em
33:22Với lại
33:23Khi bắt đầu mối quan hệ này
33:24Anh đâu có định công khai
33:25Phó cần khẽ nhíu mày
33:27Nhớ lại những gì từng nói những lần do dự
33:29Thiếu tự tin
33:30Dè giặt và né tránh của anh
33:31Dường như giờ đây mới có được lời đáp rõ ràng
33:33Anh nghẹn giọng hỏi lại
33:35Y y
33:35Em thật sự nghĩ anh bao nuôi em à
33:37Chẳng lẽ không đúng sao
33:39Anh bật cười chua chát
33:40Từ ngày đầu yêu em
33:41Anh đã muốn công khai với cả thế giới
33:43Nhưng em là người của công chúng
33:45Anh sợ làm em gặp phiền phức
33:46Nên mới hỏi em muốn công khai hay giữ kín
33:48Em còn nhớ không
33:49Hồi đó em bảo muốn giữ kín
33:51Trong mắt phó cần
33:52Hai năm yêu nhau mà chưa một lần được gọi là bạn trai một cách công khai
33:56Anh là kẻ đáng thương nhất
33:57Việc không tặng nhẫn cũng là hiểu nhầm
33:59Nhà họ phó là gia đình truyền thống
34:01Anh luôn tin rằng nhẫn chỉ nên trao vào lúc cầu hôn chính thức
34:03Nên khi tôi hỏi về nhẫn
34:05Câu không phù hợp của anh thực chất chỉ là chưa đúng thời điểm
34:07Là anh sai
34:08Đã không cho em đủ cảm giác an toàn
34:10Lẽ ra anh phải hiểu
34:12Từ khi đại học em đã gồng gánh cả gia đình
34:14Đương nhiên em khó mà tin vào tình cảm thuần túy
34:16Khoảnh khắc thấy lục khiêm đưa nhẫn ra
34:18Anh mới nhận ra
34:19Suốt thời gian qua
34:20Sự dự dàng của anh chỉ đang đẩy em ngày một xa hơn
34:23Anh không trách em
34:24Chỉ trách mình
34:25Chưa để anh nói hết
34:26Tôi ngắt lời
34:27Phó cần
34:27Đứa bé là con anh
34:29Phó cần mỉm cười
34:30Yên tâm
34:31Dù là trong nhà họ phó hay trước mặt người ngoài
34:33Anh sẽ luôn xem đứa bé như con ruột
34:35Chỉ cần em ở bên anh
34:36Tôi
34:37Ý em là
34:38Nó thật sự là con của anh
34:39Đến ngày chọc ối
34:40Anh sẽ biết ngay
34:41Ừ
34:42Anh biết
34:42Anh sẽ nhờ bác sĩ Trần chuẩn bị sẵn kết quả giả
34:45Để đưa cho nhà anh một lời giải thích ổn thỏa
34:48Tôi
34:48Trong lòng bỗng dâng lên cảm giác bất lực
34:50Tôi nói là mái vòng
34:51Còn anh lại nghĩ là khỉu tay
34:52Tôi nhanh chóng đeo chiếc nhẫn to như trứng bồ câu vào tay
34:55Thức giận kéo phó cần từ dưới đất đứng dậy
34:57Kiếm chân lên
34:58Nâng mặt anh bằng hai tay
34:59Nghiêm túc nói từng chữ
35:01Nói lần cuối
35:02Không có lục khiêm
35:03Càng không có ai khác
35:04Đứa bé là con anh
35:05Em sợ anh không muốn có con nên mới nói dối
35:07Hồi đó em phối hợp tạo cắp bồ
35:09Với lục khiêm chỉ để quảng bá sâu thôi
35:11Thời gian như ngừng động vài giây
35:13Phó cần bỗng nhiên phản ứng lại
35:15Ông tôi chặt như phát điên
35:16Anh bế tôi thẳng vào phòng ngủ
35:18Tôi
35:18Không phải đâu mấy người ơi
35:20Hướng đi này có đúng không vậy
35:21Về sau nghe nói
35:22Đoạn clip phản cảm của phòng vi với người mẫu nam
35:25Sau một buổi tiệc rượu cuối cùng cũng chuyển tới nhà họ phó
35:27Dù phó lệ khóc lóc và xin
35:29Tuyên bố không cưới ai ngoài cô ấy
35:31Nhưng vì thể diện gia tộc
35:32Nhà họ phó vẫn quyết định hủy hôn với nhà họ phòng
35:34Và phó lệ mãi mãi cũng không phải phó cần
35:36Trong một gia đình lớn như vậy
35:38Người không đủ năng lực mang lại lợi ích cho gia tộc
35:40Không có quyền tự do yêu đương
35:41Phó cần lại cầu hôn tôi một lần nữa
35:43Là vào ngày tôi giành giải nữ chính xuất sắc nhất với bộ phim gió
35:46Hôm đó
35:47Tất cả các mặt báo đều đăng tin về màn cầu hôn công khai của anh
35:50Ngay tại lễ trao giải
35:51Tôi che miệng
35:53Xúc động đến rơi nước mắt
35:54Khi tin tức lan ra
35:55Có người bảo tôi đang diễn trò
35:56Có người lại nghi ngờ phó cần chắc chắn đã bị tôi nắm thóp
35:59Hôm ấy
36:00Tôi đăng lại bài viết cầu hôn trên Weibo
36:02Kể từ đó
36:03Thuyền nhẹ đã vượt nguồn trùng núi
36:05Giới thiệu một chút
36:06Chồng tôi anh phó phó cần
36:07Chuyên kiếm tiền nuôi vợ
Được khuyến cáo
41:09
|
Sắp Tới
1:08
1:07