- 26/6/2025
Truyện Audio Hay || Tưởng Gạt Được, Ai Ngờ Bị Cột Chặt || Thiên Thần Dắt Truyện
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Cha tôi ép tôi kết hôn với thái tử gia Hương Cảng.
00:02Để hủy hôn, tôi giả làm sinh viên nghèo tiếp cận anh chàng nghèo khó kêu ngạo lạnh lùng như đóa hoa trên núi cao kia.
00:07Tôi quyến rũ anh, cùng anh chỉ miên hoan lạc trong căn phòng trọ cũ kỹ, điên cùng đến tuổi cùng.
00:12Sau khi thành công mang thai, tôi để lại một khoản tiền rồi bỏ trốn mất dạng.
00:15Nhưng khi tôi ôm bụng bầu trở về nhà để hủy hôn, người đáng lẽ phải cầm tiền đi nước ngoài lại xuất hiện ngay tại nhà tôi.
00:20Anh mặc vest chỉnh tề, khi thế lạnh lẽo.
00:23Trong mắt anh mang theo chiếm hữu bệnh hoạn, từng bước áp sát, đưa tay xòa bụng tôi.
00:2650 vạn, không đủ để mua giống của tôi đâu.
00:29Vị hôn thê, thân yêu của tôi.
00:31Trong căn phòng trọ tối tăm, anh trăng chiếu lên tấm lưng rắn chắc của Hạ Lẫm.
00:34Những vết đỏ đan xen, mờ ảo lại mập mờ.
00:37Anh cởi chân đứng bên cửa sổ, châm một điếu thuốc.
00:39À ngủ.
00:40Hạ Lẫm quay đầu lại, làng khói thuốc phả ra vây quanh gương mặt anh, nhưng giọng nói của anh lại rõ ràng, kết hôn với tôi đi.
00:46Tôi còn đang thất thần, nghe thấy câu nói này phải một lúc sau mới phản ứng lại, chấp mắt một cách chậm chạp.
00:50Cái gì?
00:51Hạ Lẫm nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng, lặp lại, kết hôn với tôi, em đồng ý không?
00:55Giờ thì tôi hoàn toàn tỉnh táo rồi.
00:57Trong lòng hoảng hốt, nhưng trên mặt không biểu lộ ra.
01:00Tôi vẫy vẫy tay.
01:01Hạ Lẫm rụi tắt điếu thuốc, bước về phía tôi, nắm lấy tay tôi hôn nhẹ.
01:04Tôi cân nhắc rồi mở lời, em thấy như bây giờ là rất tốt rồi.
01:07Hạ Lẫm khượng lại, sự mong đợi trong đáy mắt nhanh chóng tan biến, thay vào đó là sự ủ ám.
01:12Anh cắn ngón trỏ của tôi như để trừng phạt.
01:14Tôi đau đến nhíu mày, anh lập tức buông ra, ngậm lấy nó như chấn an.
01:17Tên Hạ Lẫm này, bề ngoài trông có vẻ cô độc lạnh lùng, nho nhã lịch thiệp,
01:21nhưng thực tế, dưới lớp vỏ tao nhã lại ẩn chứa một sự chiếm hữu bệnh hoạn và meo mó.
01:24May mà hoàn cảnh gia đình anh bình thường, nếu không, tôi thật sự khó mà thoát thân.
01:28Tôi chu môi, bắt đầu tỏ vẻ đang thương, anh cũng biết ra cảnh của em mà,
01:32ngay cả học phí em cũng phải đi vay, bây giờ mới tốt nghiệp, em chỉ muốn làm việc thật tốt, kiếm tiền thôi.
01:37Hạ Lẫm dương mắt, mang theo chút áp lực và không vui.
01:39Còn tôi thì sao? Trong kế hoạch của em, dường như không có tôi.
01:43Tin tôi run lên, vội vàng giải thích, đương nhiên là có chứ.
01:46Đợi sau này chúng ta có tiền, mua được căn nhà lớn thì kết hôn.
01:49Hạ Lẫm, em muốn kiếm thật nhiều tiền, chỉ có tiền mới cho em cảm giác an toàn.
01:53Hình tượng mà tôi tạo dựng trước mặt anh là một đoá hoa trắng nghèo khổ, tham tiền.
01:57Hạ Lẫm vuốt mà tôi, chậm dãi mở lời, vậy nếu tôi có rất nhiều tiền thì sao?
02:01Đôi mắt anh đen kịt, vô cùng nghiêm túc, khiến tôi có một khoảnh khắc bối rối.
02:04Tôi cười, vậy thì anh cho em hết tiền đi, em sẽ lấy anh.
02:08Vậy em yêu anh, hay yêu tiền, hôm nay Hạ Lẫm sao thế nhỉ?
02:11Sao lại tích cực đến vậy? Tôi không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, kéo tay anh lại gần.
02:15Hạ Lẫm, em còn muốn, ngay dây tiếp theo, môi tôi bị chặn lại.
02:19Hạ Lẫm như muốn lấy mạng tôi vậy, mặc cho tôi khóc lóc và xin cũng vô dụng.
02:22Cuối cùng, tôi ngất đi.
02:24Trong giây phút cuối cùng khi ý thức rời khỏi tôi, dường như tôi nghe thấy anh thì thầm, sao không phải là yêu tôi?
02:29Ngày hôm sau khi tôi tỉnh dậy đã là buổi chiều.
02:31Toàn thân đau như bị tháo ra rồi lắp lại vậy.
02:33Tôi nhìn lên trần nhà, nằm bất động một lúc.
02:35Cứ tiếp tục thế này, sống muộn gì cũng bị Hạ Lẫm làm cho kiệt sức mà chết.
02:39Tinh tông một tiếng, cha tôi gửi tin nhắn.
02:41Còn một tháng nhà họ Hạ nữa sẽ cử người đến.
02:43Mấy tháng bỏ nhà ra đi này, con cũng chơi đủ rồi chứ.
02:45Mau quay về đi, đừng ép cha phải tự tay đi bắt con.
02:48Tôi thắt màn hình điện thoại, chỉ thấy đau đầu.
02:50Cha tôi ép tôi gả cho nhà họ Hạ ở Hương Cảng, lấy một người tôi chưa từng gặp mặt, thậm chí không biết tên là gì.
02:55Dù tôi phản kháng thế nào cũng vô ích.
02:57Bất đắc dĩ, tôi chỉ có thể ra hạ sách này.
03:00Già làm sinh viên nghèo tiếp cận Hạ Lẫm, dùng việc mang thai để ép cha tôi hủy hôn.
03:03Tôi đã điều tra lý lực của Hạ Lẫm, tuy anh có hơi cao ngạo nhưng không quyền không thế, tôi không lo sau này không thể thoát thân được.
03:09Hơn nữa, anh có ngoại hình tốt, thông minh, nếu tôi sinh con, chắc cũng sẽ là một đứa bé thông minh dễ thương.
03:14Đưa tay lên xoa bụng, hình như kinh nguyệt của tôi đã trễ một tuần rồi.
03:17Trước đó tôi đã mua que thử thai, giấu trong nhà vệ sinh nhưng chưa dùng.
03:20Thở ra một hơi, tôi khó nhọc đứng dậy đi rửa mặt.
03:23Lúc đi ngang qua nhà bếp, tôi thấy Hạ Lẫm đang nấu ăn bên trong.
03:26Anh đứng quay lưng về phía tôi, một tay khuấy nồi canh, một tay cầm điện thoại đặt bên tay để nghe điện thoại.
03:31Cửa kính nhà bếp đóng kín, cộng thêm tiếng máy hút mùi, tôi không nghe rõ anh đang nói gì.
03:36Có lẽ do thấy tầm mắt nhìn thấy tôi, Hạ Lẫm quay đầu nhìn qua.
03:39Mắt anh cong lên, làm động tác muốn mở cửa.
03:41Tôi vội vẫy tay, quay người đi vào nhà vệ sinh.
03:44Nhân lúc Hạ Lẫm đang nấu ăn, tôi thử trước xem.
03:46Khóa cửa nhà vệ sinh lại, tôi lén lút lấy que thử thai ra, trong lòng vô cùng bồn trồn.
03:51Sau khi ở bên Hạ Lẫm, anh luôn rất cẩn thận khi làm chuyện ấy.
03:54Nhiều lần đều tôi rụ rỗ, xin anh không đeo bao, nhưng vào thời khắc cuối cùng anh đều rút ra rất kiên quyết.
03:58Lo lắng chờ đợi 5 phút, trên que thử thai dần hiện lên 2 vạch, một đậm một nhạt.
04:02Tôi lập tức thở vào nhẹ nhóm, đã có thai.
04:05Nhưng đồng thời, cũng có nghĩa là mối quan hệ giữa tôi và Hạ Lẫm đã đến hồi kết.
04:08Trong lòng không hiểu sao lại có chút, bực bội.
04:11Cùng lúc đó, trong nhà bếp, Hạ Lẫm khuấy nồi canh giò heo đang sôi sùng sục,
04:14từ điện thoại truyền đến một giọng nói khó chịu, tôi nói này, cậu muốn chơi trò đóng vai thằng nhóc nhà nghèo đến lúc nào vậy?
04:20Đường đường là tiểu thiếu gia của nhà họ Hạ ở Hương Cảng lại giả làm kẻ nghèo kết xác để thử lòng đại tiểu thư nhà họ Giang.
04:25Kết quả là vị hôn thê còn chưa gặp mặt đã bị một bông hoa trắng nhỏ câu mất hồn rồi.
04:28Bạn gái quý báu kia của cậu có biết cậu đã có hôn ước với nhà họ Giang không?
04:32Hạ Lẫm vẻ mặt bình thản, giọng chầm chầm, tôi sẽ hủy hôn với nhà họ Giang.
04:36Bạn thân giật mình, không phải chứ, cậu thật sự yêu rồi sao?
04:39Bạn gái cậu là thần thánh phương nào vậy?
04:41Đừng quên, hôn ước giữa hai nhà Giang hạ là do tổ tông đặt ra, nếu có thể hủy thì đã hủy từ lâu rồi.
04:45Tôi nghe nói đại tiểu thư nhà họ Giang vì muốn hủy hôn mà khóc lóc, làm loạn, thậm chí đòi treo cổ.
04:50Cha cô ta cũng không đồng ý.
04:51Hạ Lẫm khẽ cười nhạt, cô ta muốn hủy hôn, tôi cũng muốn hủy hôn, vậy không phải rất tốt sao?
04:56Không nói nữa, tôi đi gọi vợ tôi ăn cơm đây.
04:58Này, đã gọi vợ rồi đấy à, người ta đồng ý với cậu chưa?
05:01Hạ Lẫm cút điện thoại, ánh mắt chầm xuống.
05:04Sớm muộn gì cũng sẽ đồng ý thôi, không yêu anh không sao cả.
05:07Anh có tiền, có rất nhiều tiền, yêu tiền cũng như yêu anh.
05:10À ngu, ăn cơm nào?
05:12Bên ngoài cửa nhà vệ sinh truyền đến giọng nói của Hạ Lẫm.
05:14Tôi hoàn hồn, vội vàng cất kỹ que thử thai.
05:17Em đến ngay, khi ra ngoài, Hạ Lẫm đã bày cơm lên bàn.
05:20Wow, thơm quá, lúc mới ở cùng nhau, đồ ăn Hạ Lẫm nấu rất dở.
05:24Nhưng tôi cũng không biết nấu ăn, đành phải nhân mặt khen ngon.
05:27Nào ngờ, tay nghề nấu nướng của anh tiến bộ vượt bậc, đồ ăn đủ cả hương sắc vị.
05:31Tôi bóp bóp mỡ trên bụng, lo lắng, béo hết cả rồi, đều tại anh cả.
05:35Tôi chừng mắt nhìn Hạ Lẫm, anh cười vướt về bụng tôi, đùa, lỡ là có em bé thì sao?
05:39Cơ thể tôi không khỏi cứng đờ, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp, nói, nói bậy gì vậy, anh luôn dùng biệt pháp mà.
05:45Hạ Lẫm không phát hiện điều gì bất thường, tiếp tục đùa giỡn, thật vậy sao?
05:48Sao tôi nhớ có vài lần, tôi vội vàng bịt miệng anh lại, còn nói bậy nữa em không ăn cơm đâu, để đói chết mình, xem anh có đau lòng không.
05:55Hạ Lẫm bật cười, dự dàng gỡ tay tôi ra.
05:57Được rồi, không nói nữa.
05:59Sau khi ăn xong, Hạ Lẫm dọn dẹp rác trong nhà.
06:01Sau đó bảo tôi đi thay quần áo, ra ngoài đi dạo, tiêu cơm.
06:05Ngay khoảnh khắc tôi quay người vào phòng, ánh mắt Hạ Lẫm trở nên ủ ám.
06:08Khi tôi thay quần áo xong đi ra, trên mặt anh nở nụ cười dự dàng, chia tay về phía tôi.
06:13Đi nào, nắm lấy tay tôi, anh đan ngón tay vào tôi, nắm chặt không buông.
06:17Ánh nắng chiều không gắt, cả người ấm áp rất dễ chịu.
06:19Tôi và Hạ Lẫm trò chuyện câu được không không, khi dễ qua góc phố, tôi thấy một cửa hàng áo cưới mới mở.
06:24Chiếc váy cưới treo trong tủ kính vô cùng tinh xào.
06:26Nhớ đến lời nói của Hạ Lẫm hôm qua, tôi không khỏi nhìn thêm vài lần.
06:30Lúc này Hạ Lẫm lên tiếng, vào xem thử đi.
06:32Anh kéo tôi đi vào cửa hàng, tôi muốn từ chối.
06:35Thôi đi, chúng ta, cũng đâu có kết hôn, cũng đâu có tiền.
06:38Suy nghĩ một chút, tôi vẫn nói theo cách này.
06:40Hạ Lẫm cười cười, vào xem thôi cũng không sao.
06:43Rất đẹp phải không?
06:44Tôi gật đầu.
06:45Và rồi, tôi bị Hạ Lẫm kéo vào cửa hàng.
06:47Nhân viên tư vấn tận tình giới thiệu cho chúng tôi, tôi từ từ nhìn qua những chiếc váy cưới treo trong hành lang,
06:52ánh mắt dừng lại ở Manor Canh ở trung tâm.
06:54Đuôi váy cực lớn, tầng tầng lớp lớp, những tia sáng nhỏ như sao băng, dưới ánh đèn trong hoa lệ trói mắt như vậy.
06:59Đây là báu vật của cửa hàng chúng tôi, được thiết kế bởi nhà thiết kế nổi tiếng Giang Minh Ngu,
07:03có ý nghĩa đặc biệt, hôm nay khai trương cửa hàng mới, cô có thể thử mọc đấy.
07:06Ý nghĩa đặc biệt?
07:07Sao tôi không biết?
07:08Hạ Lẫm nhớn mày, Giang Minh Ngu.
07:10Vâng, là đại tiểu thư nhà họ Giang, Giang Minh Ngu.
07:13Tuổi con trẻ đã giành được vô số giải thưởng thiết kế lớn, phong cách thiết kế được giới trẻ yêu thích,
07:17nhưng bản thân cô ấy rất kín tiếng và bí ẩn, rất ít người biết cô ấy trông như thế nào.
07:21Những lời khen tương tự tôi đã nghe qua rất nhiều, trong lòng không có chút gợn sóng nào.
07:25Nhưng thái độ của Hạ Lẫm rất đáng ngẫm.
07:26Anh nhìn chiếc váy cưới một lúc, cười một tiếng đầy ẩn ý.
07:29À, sau đó quay sang nhìn tôi, A Ngu, tên cô ấy với tên em chỉ khác nhau một chữ thôi nhỉ.
07:34Tôi lập tức cảm thấy trột dạ.
07:36Khi mới tiếp cận Hạ Lẫm, tôi không muốn dùng tên thật,
07:38cũng lười nghĩ ra tên giả nên đã bỏ chữ giữ đi, gọi là Giang Ngu.
07:41Tôi khô khan mở lời, được mang cái tên giống với Giang Tiểu Thư như vậy là vinh hạnh của em ha ha.
07:45Ừ, để em thử chiếc váy cưới này đi.
07:48Tôi vội vàng chuyển chủ đề.
07:49Hạ Lẫm khựng lại, mắt sáng lên.
07:51Tốt, thử đi.
07:52Nhất định anh đang nghĩ đến đám cưới rồi.
07:54Nhìn sự mong đợi trong mắt anh, trong lòng tôi lại nảy sinh chút không đành lòng.
07:58Thời gian ở bên nhau, Hạ Lẫm đối xử với tôi rất tốt.
08:00Ban đầu tuy lạnh nhạt, nhưng cũng rất tôn trọng tôi.
08:03Về sau càng yêu tôi mù quáng, mỗi ngày đều muốn dính lấy tôi.
08:06Nếu tôi một đi không trở lại, bỏ rơi anh, có phải quá tàn nhẫn không?
08:09Tôi nhìn Hạ Lẫm, hơi thất thần.
08:11Bên cạnh, nhân viên tư vấn đã giúp tôi lấy váy cưới xuống.
08:14Hạ Lẫm cúi đầu lại gần tôi, giọng trầm thấp, đầy vui vẻ, đang mơ màng gì thế.
08:18Tôi hoàn hồn, không có gì, em, em đi thử một chút.
08:21Tôi quay người, đi theo nhân viên tư vấn đến phòng thử đồ, tâm trạng có chút phức tạp.
08:25Váy cưới rườm ra, mất một chút thời gian mới mặc xong.
08:28Khoảnh khắc tấm màn được kéo ra, tôi đột nhiên rất căng thẳng, rất bồn trồn, có chút không dám nhìn Hạ Lẫm.
08:33Cho đến khi những nhân viên xung quanh phát ra tiếng than thở.
08:35Cho đến khi Hạ Lẫm đi đến trước mặt tôi.
08:37Mùi nước giật quen thuộc bay đến, trái tim tôi từ từ bình tĩnh trở lại.
08:40Dương mắt, tôi thấy trong mắt Hạ Lẫm là sự kinh ngạc và yêu thích không hề che giấu.
08:51Anh sẽ cho em mặc chiếc váy cưới còn đẹp hơn thế này.
08:53Tình cảm sâu đậm và chân thành trong mắt anh gần như nhấn chìm tôi.
08:56Cổ họng tôi nhẹn lại, nhất thời không thể trả lời.
08:58Hạ Lẫm vẫy tay, nhân viên bên cạnh mang đến một chiếc váy cưới khác.
09:02Kiểu đuôi cá, sang trọng kín đáo.
09:03Có thể thử cái này không, anh thích cái này.
09:06Giọng nói chầm thấp mang theo chút khẩn cầu.
09:08Tôi không có lý do để từ chối.
09:09Được, váy đuôi cà khá ôm sát đường nét cơ thể, phần bụng bị thắt rất chặt.
09:13Tôi vô thức đưa tay bảo vệ bụng.
09:15Đúng lúc này, Hạ Lẫm kéo màn bước vào.
09:17Tôi vội vàng buông tay xuống.
09:19Anh thay thế vị trí của nhân viên tư vấn, giúp tôi kéo khóa phía sau lưng lên.
09:22Anh treo chọc, xem ra lần sau không nên nấu đồ ăn ngon quá.
09:25Tôi thận miệng đáp lại, đúng vậy, em xích nữa không mặc vừa.
09:28Hạ Lẫm khẽ cười, đứng sau lưng tôi, hai tay ôm lấy eo tôi.
09:32Trong gương, vóc dáng cao lớn của Hạ Lẫm hoàn toàn bao bọc lấy tôi.
09:35Ánh mắt anh dừng lại trên người tôi.
09:37Áng ngu, em biết tại sao anh chọn bộ này không?
09:39Tại sao?
09:40Sự chiếm hữu trong mắt Hạ Lẫm dần dần lộ rõ, đôi tay quanh eo cũng dần xiết chặt, gần như khảm tôi vào lòng anh.
09:45Anh nhìn tôi trong gương, đáy mắt ẩn chứa một chút điên cuồng.
09:48Cô dâu mặc váy đuôi cá, không thể bỏ trốn được.
09:50Tim tôi run lên.
09:52Bàn tay Hạ Lẫm di chuyển về phía trước, đặt lên bụng tôi.
09:54Cơ thể tôi lập tức cứng đở.
09:56Hạ Lẫm cúi đầu, hơi thở nóng phả vào tay tôi.
09:58Áng ngu, em thích không?
10:00Tôi không biết nên mở lời thế nào.
10:02Trái tim treo cao.
10:03Có phải anh đã biết gì rồi không?
10:05Hạ Lẫm không đợi được câu trả lời của tôi, cũng không quan tâm.
10:08Anh tự nhiên nói, còn nhớ lúc em mới theo đuổi anh không?
10:10Em nói em thích anh, vừa thấy đã yêu anh, muốn ở bên anh mãi mãi.
10:14Đó có phải sự thật không?
10:15Áng ngu.
10:15Hạ Lẫm nắm lấy cầm tôi, bắt tôi quay sang nhìn anh.
10:18Chúng tôi nhìn nhau.
10:19Anh chậm dãi mở lời.
10:20Vậy tại sao, ánh mắt em nhìn anh lại tỉnh táo như vậy?
10:23Hạ Lẫm tiến lại gần tôi, như sự bỏ lỡ biểu cảm trên khuôn mặt tôi.
10:27Sự kinh hoàng trong lòng tôi đã không thể che giấu được nữa.
10:29Tôi nhìn thấy rõ ràng trong đôi mắt anh hình ảnh của chính mình lúc này, trột dạ và sợ hãi.
10:33Không khí xung quanh chúng tôi trở nên tĩnh lặng.
10:35Tôi cảm thấy hơi khó thở, theo bản năng muốn dãy ra.
10:38Hạ Lẫm xiết chặt cánh tay, ôm tôi vào lòng thật chặt.
10:41Cơ thể anh đang run dày, anh đang cố kìm nén.
10:43Sau vài lần hít thở sâu, anh mới nới lỏng vòng tay ôm tôi, cầm tựa vào vai tôi,
10:47giọng anh mang đầy ái náy, xin lỗi, anh làm em sợ phải không?
10:51Tôi cũng dần tỉnh táo lại sau cơn hoàng sợ vừa rồi.
10:53A ngu, thực ra anh là, Hạ Lẫm, em muốn về nhà.
10:56Chúng tôi cùng lên tiếng.
10:58Hạ Lẫm nói được nửa câu thì dừng lại.
10:59Anh thở dài, được, chúng ta về nhà thôi.
11:02Trên đường về, bầu không khí không còn như lúc đi.
11:04Chúng tôi im lặng, mỗi người đều có những suy nghĩ riêng.
11:06Tôi cảm thấy không thể kéo dài tình trạng này thêm nữa.
11:09Nếu đã mang thai, tôi nên sớm rời xa Hạ Lẫm.
11:12Nếu cứ dây dưa thêm, tôi sợ mình cũng sẽ chẳng còn mạng.
11:15Đã quyết tâm, tôi lén liên lạc với trợ lý.
11:17Nắm lấy tay tôi, anh đang ngón tay vào tôi, nắm chặt không buồn.
11:20Ánh nắng chiều không gắt, cả người ấm áp rất dễ chịu.
11:23Tôi và Hạ Lẫm trò chuyện câu được không không.
11:25Khi dễ qua góc phố, tôi thấy một cửa hàng áo cưới mới mở.
11:28Chiếc váy cưới treo trong tủ kính vô cùng tinh xào.
11:30Nhớ đến lời nói của Hạ Lẫm hôm qua, tôi không khỏi nhìn thêm vài lần.
11:33Lúc này Hạ Lẫm lên tiếng và xem thử đi.
11:36Anh kéo tôi đi vào cửa hàng, tôi muốn từ chối.
11:38Thôi đi, chúng ta cũng đâu có kết hôn, cũng đâu có tiền.
11:42Suy nghĩ một chút, tôi vẫn nói theo cách này.
11:44Hạ Lẫm cười cười và xem thôi cũng không sao.
11:46Rất đẹp phải không?
11:48Tôi gật đầu.
11:48Và rồi, tôi bị Hạ Lẫm kéo vào cửa hàng.
11:51Nhân viên tư vấn tận tình giới thiệu cho chúng tôi.
11:53Tôi từ từ nhìn qua những chiếc váy cưới treo trong hành lang,
11:55ánh mắt dừng lại ở Manor Canh ở trung tâm.
11:57Đuôi váy cực lớn, tầng tầng lớp lớp,
11:59những tia sáng nhỏ như sao băng, dưới ánh đèn trong hoa lệ trói mắt như vậy.
12:02Đây là báu vật của cửa hàng chúng tôi,
12:04được thiết kế bởi nhà thiết kế nổi tiếng Giang Minh Ngu.
12:06Có ý nghĩa đặc biệt, hôm nay khai trương cửa hàng mới,
12:08cô có thể thử mặc đấy.
12:10Ý nghĩa đặc biệt, sao tôi không biết?
12:12Hạ Lẫm nhớn mày, Giang Minh Ngu.
12:14Vâng, là đại tiểu thư nhà họ Giang, Giang Minh Ngu.
12:17Tuổi con trẻ đã giành được vô số giải thưởng thiết kế lớn,
12:19phong cách thiết kế được giới trẻ yêu thích,
12:20nhưng bản thân cô ấy rất kín tiếng và bí ẩn,
12:23rất ít người biết cô ấy trông như thế nào.
12:24Những lời khen tương tự tôi đã nghe qua rất nhiều,
12:26trong lòng không có chút gợn sóng nào.
12:28Nhưng thái độ của Hạ Lẫm rất đáng ngẫm.
12:30Anh nhìn chiếc váy cưới một lúc, cười một tiếng đầy ẩn ý.
12:33À, sau đó quay sang nhìn tôi,
12:35A Ngu, tên cô ấy với tên em chỉ khác nhau một chữ thôi nhỉ.
12:38Tôi lập tức cảm thấy trột dạ.
12:39Khi mới tiếp cận Hạ Lẫm, tôi không muốn dùng tên thật,
12:41cũng lười nghĩ ra tên giả nên đã bỏ chữ giữ đi,
12:43gọi là Giang Ngu.
12:44Tôi khô khan mở lời,
12:46được mang cái tên giống với Giang Tiểu Thư như vậy,
12:47là vinh hạnh của em ha ha.
12:49Ừ, để em thử chiếc váy cưới này đi.
12:51Tôi vội vàng chuyển chủ đề.
12:53Hạ Lẫm khựng lại, mắt sáng lên.
12:54Tốt, thử đi.
12:56Nhất định anh đang nghĩ đến đám cưới rồi.
12:58Nhìn sự mong đợi trong mắt anh,
12:59trong lòng tôi lại nảy sinh chút không đành lòng.
13:01Thời gian ở bên nhau, Hạ Lẫm đối xử với tôi rất tốt.
13:04Ban đầu tuy lạnh nhạt, nhưng cũng rất tôn trọng tôi.
13:06Về sau càng yêu tôi mù quáng,
13:08mỗi ngày đều muốn dính lấy tôi.
13:09Nếu tôi một đi không trở lại,
13:11bỏ rơi anh, có phải quá tàn nhẫn không?
13:13Tôi nhìn Hạ Lẫm, hơi thất thần.
13:14Bên cạnh, nhân viên tư vấn đã giúp tôi lấy váy cưới xuống.
13:17Hạ Lẫm cúi đầu lại gần tôi,
13:19giọng trầm thấp, đầy vui vẻ, đang mơ màng gì thế?
13:21Tôi hoàn hồn, không có gì.
13:23Em, em đi thử một chút.
13:24Tôi quay người, đi theo nhân viên tư vấn đến phòng thử đồ,
13:27tâm trạng có chút phức tạp.
13:29Váy cưới dường ra, mất một chút thời gian mới mặc xong.
13:31Khoảnh khắc tấm màn được kéo ra,
13:33tôi đột nhiên rất căng thẳng, rất bồn trồn,
13:35có chút không dám nhìn Hạ Lẫm.
13:36Cho đến khi những nhân viên xung quanh phát ra tiếng than thở.
13:39Cho đến khi Hạ Lẫm đi đến trước mặt tôi.
13:41Mùi nước giặt quen thuộc bay đến,
13:42trái tim tôi từ từ bình tĩnh trở lại.
13:44Dương mắt, tôi thấy trong mắt Hạ Lẫm là sự kinh ngạc
13:46và yêu thích không hề che giấu.
13:47Tôi không môi cười, đẹp không?
13:49Hạ Lẫm nuốt nước bọt,
13:50ánh mắt khóa chặt vào người tôi.
13:52Đẹp.
13:52A ngu, khi chúng ta kết hôn,
13:54anh sẽ cho em mặc chiếc váy cưới còn đẹp hơn thế này.
13:57Tình cảm sâu đậm và chân thành trong mắt anh gần như nhấn chìm tôi.
13:59Cổ họng tôi nhẹn lại,
14:00nhất thời không thể trả lời.
14:02Hạ Lẫm vẫy tay,
14:03nhân viên bên cạnh mang đến một chiếc váy cưới khác.
14:05Kiểu đuôi cá, sang trọng kín đáo.
14:07Có thể thử cái này không?
14:08Anh thích cái này.
14:09Giọng nói chầm thấp mang theo chút khẩn cầu.
14:11Tôi không có lý do để từ chối.
14:13Được.
14:14Váy đuôi cà khá ôm sát đường nét cơ thể,
14:15phần bụng bị thắt rất chặt.
14:17Tôi vô thức đưa tay bảo vệ bụng.
14:18Đúng lúc này,
14:19Hạ Lẫm kéo màn bước vào.
14:21Tôi vội vàng buông tay xuống.
14:22Anh thay thế vị trí của nhân viên tư vấn,
14:24giúp tôi kéo khóa phía sau lưng lên.
14:26Anh treo chọc,
14:27xem ra lần sau không nên nấu đồ ăn ngon quá.
14:29Tôi thận miệng đáp lại.
14:30Đúng vậy,
14:30em xít nữa không mặc vừa.
14:32Hạ Lẫm khẽ cười,
14:33đứng sau lưng tôi,
14:34hai tay ôm lấy eo tôi.
14:35Trong gương,
14:36vóc dáng cao lớn của Hạ Lẫm hoàn toàn bao bọc lấy tôi.
14:38Ánh mắt anh dừng lại trên người tôi.
14:40A ngu,
14:41em biết tại sao anh chọn bộ này không?
14:43Tại sao?
14:43Sự chiếm hữu trong mắt Hạ Lẫm dần dần lộ rõ,
14:45đôi tay quanh eo cũng dần xiết chặt,
14:47gần như khảm tôi vào lòng anh.
14:49Anh nhìn tôi trong gương,
14:50đáy mắt ẩn chứa một chút điên cuồng.
14:51Cô dâu mặc váy đuôi cá,
14:53không thể bỏ trốn được.
14:54Tim tôi run lên.
14:55Bàn tay Hạ Lẫm di chuyển về phía trước,
14:57đặt lên bụng tôi.
14:58Cơ thể tôi lập tức cứng đờ.
14:59Hạ Lẫm cúi đầu,
15:00hơi thở nóng phả vào tay tôi.
15:02A ngu,
15:02em thích không?
15:03Tôi không biết nên mở lời thế nào.
15:05Trái tim treo cao.
15:06Có phải anh đã biết gì rồi không?
15:08Hạ Lẫm không đợi được câu trả lời của tôi,
15:10cũng không quan tâm.
15:11Anh tự nhiên nói,
15:12còn nhớ lúc em mới theo đuổi anh không?
15:14Em nói em thích anh,
15:15vừa thấy đã yêu anh,
15:16muốn ở bên anh mãi mãi.
15:17Đó có phải sự thật không?
15:18A ngu.
15:19Hạ Lẫm nắm lấy cầm tôi,
15:20bắt tôi quay sang nhìn anh.
15:22Chúng tôi nhìn nhau.
15:23Anh chậm dãi mở lời,
15:24vậy tại sao,
15:25ánh mắt em nhìn anh lại tỉnh táo như vậy?
15:27Hạ Lẫm tiến lại gần tôi,
15:28như sự bỏ lỡ biểu cảm trên khuôn mặt tôi.
15:30Sự kinh hoàng trong lòng tôi đã không thể che giấu được nữa.
15:33Tôi nhìn thấy rõ ràng trong đôi mắt anh
15:34hình ảnh của chính mình lúc này,
15:35trột dạ và sợ hãi.
15:37Không khí xung quanh chúng tôi trở nên tĩnh lặng.
15:39Tôi cảm thấy hơi khó thở,
15:40theo bản năng muốn dãy ra.
15:41Hạ Lẫm xếp chặt cánh tay,
15:43ôm tôi vào lòng thật chặt.
15:44Cơ thể anh đang run dày,
15:45anh đang cố kìm nén.
15:47Sau vài lần hít thở sâu,
15:48anh mới nới lỏng vòng tay ôm tôi,
15:50cằm tựa vào vai tôi,
15:51giọng anh mang đầy ái nái,
15:52xin lỗi,
15:53anh làm em sợ phải không?
15:54Tôi cũng dần tỉnh táo lại sau cơn hoàng sợ vừa rồi.
15:57A ngu,
15:57thực ra anh là,
15:58Hạ Lẫm,
15:59em muốn về nhà.
16:00Chúng tôi cùng lên tiếng.
16:01Hạ Lẫm nói được nửa câu thì dừng lại.
16:03Anh thở dài,
16:04được,
16:04chúng ta về nhà thôi.
16:05Trên đường về,
16:06bầu không khí không còn như lúc đi.
16:08Chúng tôi im lặng,
16:09mỗi người đều có những suy nghĩ riêng.
16:10Tôi cảm thấy không thể kéo dài tình trạng này thêm nữa.
16:13Nếu đã mang thai,
16:14tôi nên sớm rời xa Hạ Lẫm.
16:15Nếu cứ dây dưa thêm,
16:16tôi sợ mình cũng sẽ chẳng còn mạng.
16:18Đã quyết tâm,
16:19tôi lén liên lạc với trợ lý.
16:20Tôi trốn trong nhà vệ sinh để nhắn tin.
16:22Michael đến đón tôi,
16:23sau đó cùng tôi đi bệnh viện.
16:25Ngoài ra,
16:25trong tài khoản tôi còn bao nhiêu tiền có thể sử dụng.
16:28Kể từ khi tôi bỏ nhà ra đi,
16:29cha tôi đã khóa thẻ của tôi,
16:30buộc tôi phải thỏa hiệp.
16:32Trợ lý,
16:32ha ha,
16:33không có một đồng nào.
16:34Tôi thật sự nghèo đến thế sao vậy cho tôi vay 50 vạn.
16:37Hình như tôi đã nghe Hạ Lẫm nói về việc anh có một dự án phải ra nước ngoài.
16:4050 vạn,
16:41chắc đủ cho chi phí đi nước ngoài của anh.
16:43Nhiều hơn,
16:43tôi cũng không có.
16:44Trợ lý,
16:45cô thật keo kiệt.
16:46Tôi trợn tròn mắt,
16:47tôi keo kiệt.
16:48Tôi cũng muốn hào phóng,
16:49nhưng thẻ của tôi bị khóa mà.
16:51Tiền riêng trong thời gian qua cũng kêu gần hết rồi.
16:53Trợ lý,
16:53đã chuyển rồi.
16:54Sáng mai 9 giờ đến đón cô.
16:56Tôi thức giận tắt điện thoại.
16:57Bên ngoài,
16:58Hạ Lẫm đang nhắn tin trong phòng khách.
16:59Mai qua đây một chuyến,
17:00giúp tôi một việc.
17:01Trần Yến Thanh,
17:02Hạ Lẫm do dự một chút.
17:03Hình như bạn gái tôi đã có thai,
17:05nhưng có vẻ cô ấy,
17:06không muốn cho tôi biết,
17:07tôi muốn cầu hôn.
17:08Sau khi cầu hôn xong,
17:09cậu cùng tôi đến nhà họ Giang hủy hôn.
17:11Thực ra Hạ Lẫm đã phát hiện
17:12que thử thai giấu trong nhà vệ sinh từ lâu.
17:14Kết hợp với những dấu hiệu trước đó,
17:16anh tưởng Giang ngu muốn một đứa con,
17:17muốn kết hôn với anh.
17:19Vì cô vừa mới tốt nghiệp chưa được 2 năm
17:20nên anh không để cô được như mong muốn.
17:22Nhưng hôm nay,
17:23que thử thai đó đã biến mất.
17:24Anh dọn thùng rác,
17:25trong đó cũng không có.
17:26Hạ Lẫm nhớ lại trước khi ăn cơm,
17:28anh chỉ vô tình chưa chọc một câu có em bé rồi.
17:30Giang ngu đã lắp bắp giải thích.
17:32Còn ở cửa hàng áo cưới,
17:33khi anh vén rèm lên,
17:34cô vội vàng buông tay xuống.
17:35Hạ Lẫm nhắm mắt lại.
17:37Anh vốn định đợi cô chủ động nói ra,
17:38nhưng ánh mắt của cô đang chống cự,
17:40biểu cảm của cô đang sợ hãi.
17:41Lúc trở về,
17:42cô vốn luôn líu lo nói chuyện,
17:43giờ im lặng đến kỳ lạ.
17:45Điều này khiến anh rất hoảng sợ.
17:47Trước đây,
17:47nhiều lần,
17:48khi bọn họ không nhìn nhau,
17:49ánh mắt của Giang ngu vô cùng tỉnh táo.
17:51Mà một khi nhìn nhau,
17:52mắt cô lại tràn đầy niềm vui rạng rỡ.
17:54Anh vốn tưởng đó là biểu hiện
17:55của tình yêu dành cho anh.
17:57Nhưng giờ nghĩ lại,
17:57hoàn toàn ngược lại.
17:58Lúc này,
17:59Trần Yến Thanh gọi điện tới.
18:01Hạ Lẫm nhìn về phía nhà vệ sinh,
18:02đứng dậy,
18:03mở cửa đi ra ngoài.
18:04Sau khi kết nối,
18:05giọng Trần Yến Thanh bình tĩnh,
18:06chuyện này nên nhờ lâm dạ,
18:07tôi không xử lý được.
18:09Cậu ta không đáng tin bằng cậu.
18:10Trần Yến Thanh im lặng một lúc.
18:12Cậu nghiêm túc à?
18:13Ừm.
18:13Giọng Trần Yến Thanh trở nên nghiêm túc.
18:15Hạ Lẫm,
18:16cậu hãy suy nghĩ kỹ,
18:17kết hôn không phải trò đùa.
18:18Đại tiểu thư nhà họ Giang rất xuất sắc,
18:20cậu chắc chắn không muốn tiếp xúc với cô ta một chút,
18:22trực tiếp hủy hôn luôn ư.
18:23Tôi nghe lâm dạ nói,
18:24ra cảnh bạn gái cậu bình thường,
18:26giữa hai người các cậu chuyên lịch quá lớn,
18:27tầm quan trọng của môn đăng hộ đối cậu không thể không biết.
18:30Hiện giờ cậu thích cô ấy có lẽ chỉ là nhất thời mới mẻ,
18:32lỡ như sau này,
18:33Hạ Lẫm ngắt lời Trần Yến Thanh.
18:34Không phải nhất thời mới mẻ.
18:36Hơn nữa,
18:37cô ấy không yêu tôi.
18:38Trần Yến Thanh sửng sốt.
18:39Gì cơ?
18:40Hạ Lẫm dựa vào tường,
18:41hít một hơi thật sâu.
18:42Tôi cảm thấy,
18:43cô ấy muốn bỏ rơi tôi.
18:45Tôi muốn trói cô ấy bên cạnh mình.
18:47Dù Hạ Lẫm đang cố gắng che giấu,
18:48nhưng Trần Yến Thanh vẫn nghe ra được sự sợ hãi và hèn mọn trong giọng nói của anh.
18:51Cuối cùng,
18:52anh ta chỉ có thể thốt lên cùng một câu cảm thán như lâm dạ,
18:54bạn gái cậu rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy?
18:57Hạ Lẫm dương mắt,
18:58nhìn về phía trước,
18:59giọng nói trở nên dịu dàng,
19:00ra thế đối với cô ấy,
19:01chỉ là điểm tô thêm,
19:02cô ấy có tầm nhìn,
19:03có học thức,
19:04khéo léo lại không mất đi sự trong sáng hồn nhiên.
19:06Nếu cậu so sánh cô ấy với Giang Đại Tiểu Thư,
19:08tôi cũng không cảm thấy cô ấy thua kém bao nhiêu,
19:10thậm chí có phần hơn.
19:11Giọng nói Hạ Lẫm mang theo tự hào.
19:13Trần Yến Thanh chật một tiếng,
19:14nghe cậu nói vậy,
19:15cô ấy cũng không giống như con nhà nghèo khó nhỉ.
19:17Chúng ta đều có tầm nhìn và học thức được đào tạo bằng vàng dòng bạc trắng,
19:20cô ấy đã có thể trò chuyện với cậu,
19:22khiến cậu thưởng thức,
19:23lẽ nào cậu chưa từng nghi ngờ về thân phận của cô ấy sao?
19:26Nghe câu này,
19:26Hạ Lẫm dừng lại.
19:27Tôi đã điều tra rồi,
19:28thân phận của cô ấy không có vấn đề gì.
19:30Nhưng Trần Yến Thanh không tin lắm.
19:32Sáng mai tôi bay qua,
19:33xem thử là thần thánh phương nào.
19:35Khi tôi từ nhà vệ sinh đi ra,
19:36đúng lúc Hạ Lẫm mở cửa vào.
19:38Ánh mắt chúng tôi chạm nhau giữa không chung.
19:40Vì trột dạ, tôi chủ động tấn công trước.
19:42Khuya thế này, anh ra ngoài làm gì?
19:44Hạ Lẫm đóng cửa lại,
19:45bình tĩnh như không.
19:46Đổ rác,
19:47tôi nhìn thùng rác trống không.
19:48Lúc ra ngoài không phải đã đổ rồi sao?
19:50Hạ Lẫm cố tình giấu tôi,
19:51trong lòng tôi cũng đang có chuyện che giấu,
19:53vậy nên không hỏi thêm nữa.
19:54Cả đêm,
19:55chăn chọc không yên,
19:56trong lòng vừa lo lắng vừa căng thẳng.
19:58Hạ Lẫm say người ôm lấy tôi,
19:59vỗ nhẹ lưng tôi.
20:00Ngủ đi, tôi ở đây.
20:02Đừng sợ.
20:03Dần dần,
20:03cơn buồn ngủ ấp đến.
20:05Trong lúc mơ màng,
20:06hình như tôi cảm thấy Hạ Lẫm đứng dậy.
20:08Sau đó,
20:08có tiếng đóng cửa rất nhẹ.
20:09Anh đã ra ngoài.
20:11Cơn buồn ngủ của tôi biến mất trong chấp mắt.
20:13Nhìn đồng hồ,
20:135 giờ sáng.
20:14Anh ra ngoài sớm thế này để làm gì?
20:16Tôi ngồi dậy,
20:17do dự một chút,
20:18gọi điện cho trợ lý.
20:19Thay đổi kế hoạch,
20:20đến đón tôi ngay bây giờ.
20:21Bất kể Hạ Lẫm đi đâu,
20:22bây giờ là thời điểm tốt nhất để rời đi.
20:24Anh cũng đang có chuyện giấu tôi,
20:26chắc một lúc lâu mới về.
20:27Tôi nhanh chóng mặc quần áo,
20:29lấy thẻ ngân hàng và một tờ giấy ra,
20:30suy nghĩ một lát.
20:31Vội vàng viết xuống,
20:32thời gian qua em rất vui,
20:33đây là bồi thường cho anh.
20:35Không đề cập gì đến chuyện mang thai.
20:36Sau khi đặt xuống,
20:37tôi lén lút mở cửa,
20:38quan sát xung quanh trước rồi mới lại làng chuồn đi.
20:41Sau khi lên xe của trợ lý,
20:42tôi nhìn cô ấy xóa danh tính giang ngu của tôi,
20:44xóa sạch dấu vết cuộc sống của tôi trong mấy tháng qua.
20:47Như thế,
20:47đây chỉ là một giấc mơ,
20:48chỉ có Hạ Lẫm để lại một dấu ấn sâu đậm trong tâm trí tôi.
20:51Tôi ngả người về phía sau,
20:52thở ra một hơi.
20:54Trợ lý cười nhạo tôi,
20:55chỉ là một thằng nhóc nghèo thôi,
20:56sợ gì chứ?
20:57Tôi lướt nhìn cô ấy,
20:58cô không hiểu đâu,
20:59không phải sợ,
21:00mà là trột dạ,
21:01là ái náy,
21:02là không nỡ.
21:03Tôi ngủ một lát,
21:04đến bệnh viện thì gọi tôi.
21:06Tôi cảm thấy mắt vừa nhắm lại,
21:07trợ lý đã bắt đầu gọi tôi.
21:09Đại tiểu thư,
21:09dậy đi,
21:10đến lúc đi gặp bác sĩ rồi.
21:11Tôi cố gắng mở mắt ra,
21:13thời gian hiển thị đã là 9h30.
21:14Tôi rụi mắt,
21:21đúng 4 tuần.
21:22Mọi chỉ số đều ổn,
21:23sau này chỉ cần khám thai định kỳ là được.
21:25Khi cầm giấy ra ngoài,
21:26trợ lý hỏi tôi,
21:27về nhà chứ?
21:28Tôi lắc đầu,
21:29dưỡng thai trước đã.
21:30Hiện tại mới một tháng,
21:31thai nhi chưa thật sự ổn định.
21:32Nếu cha tôi biết,
21:33lỡ như ông ấy bắt tôi bỏ đi thì sao?
21:35Nghe vậy,
21:36trợ lý có vẻ ngạc nhiên,
21:37không phải cô định sinh nó ra đấy chứ?
21:39Tôi quay đầu nhìn cô ấy,
21:40không sinh nó thì tôi mang thai nó làm gì?
21:42Trợ lý trợn tròn mắt.
21:43À,
21:44tôi tưởng cô chỉ muốn lợi dụng việc mang thai để hủy hôn,
21:46cô thật sự,
21:47muốn sinh nó sao?
21:48Tôi gật đầu,
21:49đương nhiên,
21:50cha của đứa bé là người tôi chọn lựa cẩn thận.
21:52Nhà họ giang của tôi giàu có phú quý,
21:53không đến nỗi không nuôi nổi một đứa trẻ.
21:55Cũng đúng,
21:56vậy bây giờ cô sống ở đâu?
21:58Tôi không nói gì,
21:59chỉ nhìn trợ lý.
22:00Cô ấy chỉ vào mình,
22:01vừa ngán ngẩm vừa bất lực.
22:02Thôi được,
22:03khi cô về nhà,
22:03không tăng lương cho tôi thì cô chờ đấy.
22:06Tăng tăng tăng,
22:06nhất định sẽ tăng.
22:07Đi thôi đi thôi,
22:08tôi thực sự vừa buồn ngủ vừa đói.
22:10Trong căn hộ cho thuê,
22:11Hạ lẫm mặc một bộ vest đen,
22:13chầm ổn sâu thẳm,
22:14quy giá khôn cùng.
22:15Ngay cả từng sợi tóc cũng được chỉnh sửa cẩn thận.
22:17Có thể thấy anh rất coi trọng điều này,
22:19nhưng trong căn phòng,
22:20không một bóng người.
22:21Đồ đặc không thay đổi,
22:22quần áo và vật dụng hàng ngày vẫn còn đó.
22:24Ban đầu anh tưởng giang ngu ra ngoài,
22:26định gọi điện bảo cô về,
22:27cho cô một bất ngờ.
22:28Nhưng trên bàn là một chiếc thẻ
22:29và lời nhắn sáng loáng.
22:30Hạ lẫm nắm chặt tờ giấy mỏng đó,
22:32nhìn những chữ trên đó,
22:33khớp tay trắng bệch vì dùng sức.
22:35Thời gian qua em rất vui,
22:36đây là bồi thường cho anh.
22:37Chiếc thẻ ngân hàng nằm yên trên bàn,
22:39như đang chế diễu anh tự mình đa tình.
22:41Tối qua anh đã sắp xếp mọi thứ,
22:42phân khích đến không ngủ được,
22:43mong đợi phản ứng của giang ngu
22:44khi biết thân phận của anh hôm nay.
22:46Anh không yên tâm với người ngoài,
22:47đặc biệt giám sát bọn họ trang trí
22:49hiện trường cầu hôn,
22:50gọi bạn thân đến.
22:51Nhưng kết quả là gì?
22:52Giang ngu thật sự cho anh một bất ngờ lớn.
22:54Trần Yến thanh liếc nhìn tờ giấy,
22:56chật chật mở lời,
22:56tối qua tôi nói gì nhỉ?
22:58Lâm dạ chen vào,
22:59vẻ mặt phóng đại,
23:00hạ lẫm,
23:00cậu đã bị lừa tình lừa thân rồi,
23:02may mà tôi đi theo,
23:03không thì một màn hay như vậy.
23:04Ánh mắt hạ lẫm quét qua,
23:05lâm dạ lập tức y mặt.
23:06Không khí xung quanh hạ lẫm cực kỳ nặng nề.
23:09Bó hoa trong tay đã bị bóp méo.
23:10Anh buông tay,
23:11hoa rơi xuống đất.
23:12Tôi phải xem thử,
23:13giúp của cô ấy là ai?
23:15Đáy mắt hạ lẫm cuộn trào sự dữ tợn,
23:16lần đầu tiên trong đời bị trêu đuổi như vậy.
23:18Bên cạnh sự tức giận,
23:19còn có,
23:20buồn bá.
23:21Quả nhiên,
23:21linh cảm của anh không sai.
23:23Cô muốn bỏ rơi anh.
23:24Giang ngu,
23:25em cứ đợi đấy.
23:26Nhưng sau một hồi điều tra,
23:27Giang ngu,
23:28người này đã biến mất không giấu vết,
23:36của cậu có một chữ,
23:37cậu chưa từng nghi ngờ sao.
23:38Tất nhiên đã nghi ngờ,
23:39nhưng đã điều tra,
23:40không có gì bất thường.
23:42Hạ lẫm hít một hơi thật sâu,
23:43nghiến răng,
23:44đến nhà họ Giang.
23:45Hạ lẫm đến thăm nhà họ Giang,
23:46không kinh động cha Giang,
23:47chỉ nói đến thăm.
23:49Anh ở lại nhà họ Giang hai ngày,
23:50xác nhận danh tính của Giang ngu.
23:51Hạ lẫm tức tới bật cười,
23:53nghiến răng canh kết.
23:54Giang ngu,
23:55Giang minh ngu.
23:56Tốt,
23:56rất tốt.
23:57Lừa tôi mà ngay cả việc lấy tên giả cũng lười đúng không?
23:59Trần Yến thanh nhịn cười,
24:00nhà họ Giang ở Bắc Kinh là hào môn thế gia hàng đầu,
24:02người ta có lòng giấu giếm,
24:04cậu cha không ra cũng bình thường.
24:05Không phải cô ấy cũng không biết thân phận của cậu à?
24:08Hạ lẫm đến từ hương cảng,
24:09cố tình nguy trang,
24:10đương nhiên Giang minh ngu cũng không tra ra được.
24:12Hai người này thật sự là,
24:13xứng đôi,
24:14biết được thân phận của Giang minh ngu,
24:15những việc sau đó cha càng thuận lợi.
24:17Hạ lẫm càng tra sắc mặt càng đen.
24:19Giang minh ngu giấu thân phận là để mang thai,
24:20hủy hôn.
24:21Vậy nếu người cô không phải anh thì sao?
24:23Có phải cô cũng sẽ đối với người khác như vậy không?
24:25Chỉ nghĩ đến thôi,
24:26hạ lẫm đã cảm thấy muốn phát điên.
24:28Ban đầu anh chỉ nghĩ cô giấu việc mang thai,
24:30không ngờ còn có cả chuyện này.
24:32Từng chuyện trồng chất lên nhau,
24:33anh nhất định phải dạy dỗ cô một chút mới được.
24:35Bây giờ Giang minh ngu đang ở đâu?
24:37Sống ở nhà trợ lý,
24:38dưỡng thai.
24:39Nghe đến hai chữ dưỡng thai,
24:40đôi mày đang nhíu chặt của hạ lẫm có phần giãn ra.
24:42Giúp tôi hẹn gặp bác Giang.
24:44Giang minh ngu,
24:45đến lúc về nhà rồi.
24:46Tôi mới có được vài ngày rảnh rỗi,
24:48cha tôi đã liên tục nhắn tin,
24:49thúc giục tôi trở về.
24:50Nói tiểu thiếu gia nhà họ hạ đích thân đến,
24:52chỉ đích danh muốn gặp tôi.
24:53Nếu tôi không về,
24:54ông ấy sẽ đích thân đến bắt tôi.
24:56Tôi sờ bụng,
24:57cầm giấy khám thai,
24:58chậm dãi trở về nhà.
24:59Vừa bước vào cửa lớn nhà họ Giang,
25:01tôi đã thấy cha tôi cười đến nếp nhăn đầy mặt.
25:03Tôi cố ý đỡ bụng,
25:04bước tới.
25:04Cha!
25:05Cha tôi vừa nhìn thấy tôi,
25:06nếp nhăn lập tức biến mất.
25:08Ông ấy đặt tách cha xuống,
25:09nghiêng mặt.
25:10Con còn biết trở về,
25:11không phải cha gọi con về sao.
25:13Cha tôi chừng mắt nhìn tôi,
25:14ánh mắt dừng lại ở bụng tôi một lúc.
25:16Sao vậy?
25:16Đừng nói với cha là con đã mang thai,
25:18muốn nghỉ hôn.
25:19Cha tôi đứng dậy,
25:20nắm tay tôi,
25:21tận tình khuyên bảo,
25:22mình ngu à,
25:22con cũng đã lớn rồi,
25:23con nên biết,
25:24là đại tiểu thư nhà họ Giang,
25:25hôn nhân của con không do con quyết định.
25:27Con muốn tình yêu,
25:28nhưng tình yêu làm sao bền vững bằng lợi ích chứ?
25:30Hiện giờ nhà họ Hạ ở Hương Cảng ngày càng hiền hách,
25:33con gả qua đó vừa đúng lúc có thể gắn kết tình cảm hai nhà.
25:35Phát triển nhân mạch và nguồn lực của nhà họ Giang ở Hương Cảng,
25:37đây là cuộc diện cùng thắng.
25:39Cha biết trong lòng con có điều bất mãn,
25:41thời gian qua cũng để con tự do,
25:42nhưng đến thời điểm quan trọng,
25:43cha hy vọng con có thể nhìn rõ đại cục.
25:45Nghe xong,
25:46tôi từ từ rút tay về.
25:47Thật sao?
25:48Cha và mẹ con cũng là mối quan hệ lợi ích,
25:50nếu bền vững như vậy thì tại sao con lại có thêm một đứa em trai?
25:53Là vì lợi ích song phương của nhà họ Giang,
25:55hay là để dọn đường cho thằng em ngốc kia của tôi?
25:57Thật sự cho rằng tôi không hiểu gì sao?
25:59Cha tôi nghe xong,
26:00sắc mặt có chút mèo mó.
26:01Đúng lúc ông ấy sắp nổi giận,
26:03một người đàn ông bước ra từ phòng vệ sinh trên tầng 2.
26:05Bác trai,
26:06giọng nói này,
26:07tôi lập tức hượng lại,
26:08không thể tin nổi ngừng đầu lên.
26:10Chỉ thấy ở cầu thang,
26:11hạ lẫm trong bộ vest lịch lãm,
26:12khi thế lạnh lùng.
26:13Anh bước đi ung dung,
26:14bác trai,
26:15con muốn nói chuyện riêng với Giang tiểu thư.
26:17Cha tôi lít nhìn tôi,
26:18đưa tay giật lấy tờ giấy khám thai trong tay tôi,
26:20vò nát rồi ném vào thùng rác.
26:22Cho đến khi cha tôi rời đi,
26:23tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
26:25Hạ lẫm không phải là kẻ nghèo khó một xu không có sao.
26:28Chẳng lẽ điều tra của tôi đã sai?
26:29Trong căn phòng khách rộng lớn chỉ còn lại tôi và hạ lẫm.
26:32Lúc này,
26:32hạ lẫm đã lộ rõ bản chất.
26:34Trong mắt anh ánh lên sự chiếm hữu bệnh hoạn,
26:36từng bước tiến lại gần,
26:37đưa tay vuốt lên bụng tôi.
26:38Giọng nói lạnh lẽo,
26:3950 vạn,
26:40không đủ để mua giống của tôi đâu.
26:42Vị hôn thê,
26:42thân yêu của tôi.
26:43Tôi lào đảo lùi lại vài bước,
26:45hạ lẫm kịp giữ lấy tôi,
26:46ôm ngang tôi lên,
26:47đi thẳng vào phòng của anh.
26:48Sức mạnh lớn đến mức tôi không thể vùng vẫy.
26:50Hạ lẫm,
26:51anh bình tĩnh đi.
26:52Đây là nhà em.
26:53Cứu mạng,
26:54cứu,
26:54ưm.
26:55Hạ lẫm ấn tôi xuống giường,
26:56bịt miệng tôi lại,
26:57đáy mắt sóng ngầm mãnh liệt.
26:59Giang Minh Ngu,
26:59em không có gì muốn nói với tôi sao?
27:01Giọng điệu anh trở nên gây gắt,
27:03muốn muộn giống thì cứ nói thẳng,
27:04ngóc ngón tay một cái tôi sẽ đến ngay.
27:06Cần gì phải rắc rối như vậy,
27:07nào là nói rối rằng yêu tôi,
27:09nào là cam chịu sống cùng tôi
27:10trong căn phòng trọ tuổi tàn đó.
27:11Thật là ấm ức cho em,
27:12Giang Đại Tiểu Thư.
27:14Giọng anh đột nhiên cao lên,
27:15ẩn chứa một chút giận dữ
27:16và ấm ức khó nhận ra.
27:17Tôi vừa sợ hãi vừa trột dạ,
27:19tự biết mình có lỗi,
27:20cố gắng tìm cách xoa dịu cảm xúc của anh.
27:22Như miệng bị bịt,
27:23không thốt nên lời.
27:24Tôi chỉ có thể nắm lấy bàn tay còn lại của Hạ Lẫm,
27:26dẫn anh chạm vào bụng mình.
27:28Đã có con rồi,
27:29đừng làm nó sợ.
27:30Hạ Lẫm cứng người,
27:30khóe mắt nhanh chóng đỏ lên,
27:32cơ thể không kiềm chế được run dày.
27:33Giang Minh Ngu,
27:34chính em chủ động nói yêu tôi,
27:36chính em quyến rũ tôi,
27:37chính em khiến tôi từng bước xa lầy.
27:38Làm sao em có thể vứt bỏ tôi?
27:41Giọng Hạ Lẫm chầm thấp,
27:42mang theo ấm ức vô tận,
27:43khiến người ta không khỏi đau lòng.
27:44Ngày hôm đó,
27:45tôi định cầu hôn em.
27:46Tôi vốn tưởng,
27:47em chỉ giấu tôi chuyện có thai.
27:49Em thích tiền,
27:50tôi có rất nhiều,
27:50rất nhiều tiền,
27:51tôi có thể trói em bên cạnh tôi cả đời.
27:53Nhưng,
27:54em đã đi,
27:54em đã rời đi như thế.
27:56Hạ Lẫm cục đầu lên vai tôi,
27:57hơi thở nặng nề.
27:58Tại sao không yêu tôi,
28:00dù chỉ một chút thôi?
28:01Chỉ một chút thôi,
28:02giọng anh có chút ngại ngào.
28:04Một lúc lâu sau,
28:05Hạ Lẫm dần bình tĩnh lại.
28:06Tôi gỡ tay anh ra,
28:07chưa kịp mở miệng,
28:08anh đã lên tiếng xin lỗi với giọng chầm chầm.
28:10Xin lỗi,
28:10à ngu.
28:11Tôi không cố tình lừa em đâu,
28:12tôi vốn chỉ muốn thử vị hôn thê của mình,
28:14nhưng không ngờ lại gặp em trước,
28:16yêu em trước.
28:16Đã như vậy,
28:17chúng ta hề nhé.
28:18Hạ Lẫm dùng chóp mũi cọ nhẹ vào mũi tôi,
28:20giọng điệu mang theo vàn này.
28:22À ngu,
28:22tôi biết em không thích tôi như thế này.
28:24Sau này tôi sẽ không thế nữa.
28:26Tôi quá sợ hãi,
28:26tôi sợ em rời xa tôi.
28:28Trời mới biết những ngày đó anh đã trải qua thế nào.
28:30Trong trường căn phòng trống rỗng,
28:32nhưng lại đầy dấu vết của cô,
28:33từng giây từng phút như cả năm,
28:34dày vò cực độ.
28:35Em sẽ rời xa tôi sao?
28:37Chỉ sau 2 giây im lặng,
28:38anh hỏi tiếp,
28:39à ngu,
28:39em sẽ rời xa tôi sao?
28:41Đừng đối xử với tôi như vậy,
28:42được không?
28:43Giọng anh có chút run rể.
28:44Anh cúi đầu tìm đôi môi tôi,
28:46cắn mạnh.
28:46Trả lời tôi,
28:47à ngu,
28:48cắn tôi rất đau hạ lẫm.
28:49Hạ lẫm ngoan ngoãn dừng lại,
28:51đôi mắt ướt át nhìn tôi.
28:52Em có thể nói chuyện được không?
28:54Vừa nãy anh hoàn toàn không cho tôi cơ hội mở miệng.
28:56Hạ lẫm mím môi,
28:57có thể nói những điều tôi muốn nghe không?
28:59Tôi đẩy nhẹ hạ lẫm.
29:00Anh cứng người,
29:01ấm ức lại lúng túng đứng dậy.
29:02Tôi ngồi dậy,
29:03im lặng một lúc.
29:04Bên cạnh,
29:05hạ lẫm nhìn chầm chầm vào tôi,
29:06đáy mắt dâng trào cảm xúc,
29:07bàn tay bên người nhức lên rồi lại buông xuống,
29:09nắm chặt thành quyền.
29:10Vừa rồi trong khoảnh khắc nhìn thấy hạ lẫm,
29:12tôi đã nghĩ rất nhiều.
29:13Tôi tưởng anh sẽ vạch chân tôi,
29:15trả thù tôi,
29:15căm hận toi hùng có vẻ,
29:17anh lại càng yêu tôi hơn.
29:18Tôi quay đầu lại,
29:19hạ lẫm,
29:20hạ lẫm căng thẳng nhìn tôi.
29:21Tôi dịu dọng,
29:22thực ra em khá thích kiểu vừa rồi của anh đấy.
29:24Trước đây luôn có chút sợ hãi,
29:25sợ anh nổi điên lên mất kiểm soát,
29:27sẽ làm tổn thương tôi.
29:28Nhưng bây giờ xem ra,
29:29anh sẽ không làm vậy.
29:31Ngay cả khi tức giận,
29:32anh cũng chỉ cắn vào môi tôi,
29:33miệng vẫn không ngừng nói những lời giải thích.
29:35Nghe xong,
29:36đôi mắt hạ lẫm sáng lên,
29:37vội vã nắm lấy tay tôi.
29:38À ngu,
29:39hạ lẫm ôm chặt lấy tôi.
29:41Nhưng mà,
29:41anh cứng người.
29:42Tôi tiếp tục nói,
29:43hiện tại em không thể kết hôn với anh.
29:45Tại sao?
29:46Tài sản này,
29:47em muốn tranh một chút.
29:48Khi còn nhỏ,
29:48tôi cũng đã được cha tôi đào tạo.
29:50Ông ôm dã tâm bồi dưỡng tôi,
29:52nhưng đột nhiên lại xuất hiện một đứa em trai,
29:53không cho phép tôi tranh giành với nó.
29:55Giờ đây ông muốn gả tôi đi xa đến Hương Cảng,
29:57một là để dọn đường cho Giang Chấp,
29:59hay là để tránh tôi tranh giành tài sản với nó.
30:01Nhưng tôi nhất định phải tranh.
30:02Đây là thứ vốn thuộc về tôi.
30:04Ông kết hôn với mẹ tôi mười mấy năm,
30:05miệng nói rằng liên nhân vì việc làm ăn không có tình cảm,
30:08nhưng thể diện cần có không thể thiếu,
30:09không thể có những đứa con riêng lộ rộn.
30:11Nhưng tôi và Giang Chấp chỉ cách nhau 3 tuổi.
30:13Cuối cùng ông còn đừng hoàng đón Giang Chấp về nhà.
30:15Chính Giang Chấp mới là kẻ đến cước đồ của tôi.
30:18Tôi nhìn hạ lẫm.
30:19Chỉ cần một ánh mắt,
30:20anh đã biết tôi định làm gì.
30:21Hạ lẫm nhớ mày,
30:22muốn lợi dụng tôi sao?
30:23Tôi áp sát anh,
30:24chiều chuộng,
30:25vị hôn phu hạ lẫm giúp em đi mà.
30:27Tôi cọ đầu vào ngực anh.
30:28Hạ lẫm đột nhiên giữ tôi lại,
30:29hít một hơi.
30:30Được rồi, đừng cọ nữa.
30:32Tôi ngừng đầu lên,
30:33nhìn ánh mắt anh dần trở nên u tối.
30:35Khoảnh khắc tiếp theo,
30:36hạ lẫm hôn tôi,
30:37kiềm chế mà cuồng nhiệt.
30:38Sự kiên nhẫn của tôi không tốt lắm,
30:40tôi không thể đợi quá lâu đâu,
30:41à ngủ.
30:42Một năm,
30:42chỉ cần một năm thôi,
30:44giang chấp sẽ bị phế,
30:45sẽ chỉ còn mình em.
30:46Lúc đó cũng vừa hay sinh xong em bé,
30:48có thể mặc váy cưới.
30:49Hạ lẫm hôn lên chán tôi,
30:50chỉ biết nói lời dễ nghe dỗ dành tôi.
30:52Tôi chỉ cho em một năm,
30:53sau một năm,
30:54dù có phải trói em lại tôi
30:55cũng sẽ đưa em đi kết hôn.
30:57Nói xong,
30:57hạ lẫm đưa cho tôi một chiếc hộp.
30:59Tài sản đứng tên tôi đều ở trong này rồi.
31:01Tôi giật mình,
31:02nhớ lại câu nói tùy tiện trước đây.
31:04Đem hết tiền của anh cho em,
31:05em sẽ lấy anh.
31:06Anh,
31:06thật sự tin lời nói đó.
31:08Khoe mắt tôi có chút chua sót,
31:09hạ lẫm,
31:10cẩn thận em lừa anh đến mức không còn cái quần.
31:12Hạ lẫm mỉm cười,
31:13âu yếm nhìn tôi.
31:14Em đã lừa tôi một lần rồi.
31:16Nỡ lừa tôi lần thứ hai sao?
31:17Một năm trôi qua trong trước mắt.
31:19Nhờ có sự giúp đỡ của hạ lẫm,
31:20kế hoạch của tôi rất thuận lợi.
31:22Sau khi vài dự án do giang chấp phụ trách liên tiếp xảy ra vấn đề,
31:24bản thân nó cũng gặp họa,
31:26bị kết án.
31:27Tuy cha tôi đã bảo lãnh nó ra,
31:28nhưng nó cũng coi như đã bị phế.
31:30Nó không cam tâm,
31:31định tìm tôi tính sổ.
31:32Lúc đó tôi đang sinh con tại bệnh viện,
31:34hạ lẫm canh giữ bên cạnh tôi.
31:35Có hạ lẫm ở đó,
31:36giang chấp không thể thành công.
31:38Đến khi tôi sinh xong mới biết hạ lẫm đã gây sức ép,
31:40đưa giang chấp ra nước ngoài.
31:41Hạ lẫm chọc chọc vào đôi má mềm mại của con gái,
31:43hôn lên chán tôi,
31:44trong mắt chỉ có đau lòng.
31:46À ngu,
31:46xin lỗi.
31:47Tôi bật cười,
31:48con là em muốn có,
31:49liên quan gì đến anh.
31:50Cuộc hôn nhân không hạnh phúc của cha mẹ
31:51khiến tôi có mẫu thuẫn đối với hôn nhân sắp đặt.
31:54Lúc trước khi không thể hủy hôn,
31:55tôi đã nghĩ kỹ rồi.
31:56Tìm một người đàn ông có ghen tốt,
31:58sinh một đứa con thông minh,
31:59không chỉ có thể hủy hôn mà còn có thể ở bên cạnh tôi.
32:01Ai ngờ nhìn đi nhìn lại,
32:03tôi lại chọn hạ lẫm.
32:04May mắn thay,
32:05là hạ lẫm.
32:05Tôi và hạ lẫm đăng ký kết hôn trước.
32:07Nghỉ ngơi được nửa năm,
32:08anh chuẩn bị được nửa năm,
32:10lễ cưới mới được tổ chức.
32:19A ngu, tôi muốn em tự nguyện.
32:21Tôi quay người ôm lấy anh,
32:22ngợt đầu.
32:23Ừm, em đồng ý.
Được khuyến cáo
41:09
|
Sắp Tới
1:08
1:07