Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm kia
Truyện Audio Hay || Mãi Mãi Là Người Anh Không Quên || Thiên Thần Dắt Truyện

#kechuyen #ngontinh #nauankechuyen #Truyenaudio #kechuyentiktok #truyenhay #mukbang#kênhkểchuyện #chuyệnaudio #nghekểchuyện #truyệnaudio #chuyệndêmkhuya #truyệndài #truyệnngắn #nghevàcảmnhận #truyệntâmlý #truyệnxãhội #kểchuyệnđêmkhuya #truyệnhay #truyệnhaymỗingày #radioonline #chuyệnhay #truyệnhưđời #tâmsựđêmkhuya #giảitrícuốingày #giọngđọctruyềncảm #nghevăngủ #truyệnnghetrướckhingủ #audiohay #truyệncảmđộng #truyệnđờithật #tâmsựcuộcsống #giọngđọchay #kểchuyệnmỗingày #truyệnhưthật #truyệnvềđờisống #truyệnnghehay #truyệntìnhcảm #truyệntâmlýxãhội #kểchuyệnonline #nghetruyệndêm #tâmtìnhđêmkhuya #tâmsựmỗiđêm #kểchuyệntiktok #truyệnaudiohay #ngủngonvớitruyện #truyệncuộcsống #nghetâmsự #audiochuyệndời #truyệnbuồnbuổitối #kểchuyệnxãhội #nghetruyềnonline #giọngđọcdễngủ #chuyệnxãhội #tâmlýxãhội #radioaudio #audiotruyệnngắn

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Trong buổi họp lớp, tôi gặp lại ánh trăng trắng của chồng thầm niên niên.
00:03Cô ấy dường như không sống tốt lắm.
00:05Bị bạo hành, bị phản bội, một mình nuôi con gái,
00:075 tháng đã vắt kiệt hết ánh sáng trên người cô ấy.
00:10Còn tôi hôm đó để gây ấn tượng với mọi người,
00:12đã tốn 2 tiếng đồng hồ để ăn mặc, trang điểm thật kỹ lưỡng.
00:15Có người nhỏ giọng si sao, đúng là tổng giám đốc hướng có con mắt tinh đời,
00:18ai mà ngờ hồi đó lại thành thế này.
00:20Hướng chắc ôm tôi, cười nói, ban ba nhà tôi là cổ phiếu tiềm năng mà.
00:24Vậy mà, vừa ra khỏi phòng tiệc, anh đã cao mày chết tôi.
00:27Họp lớp thôi mà, em ăn diện như con công xòe đuôi làm gì.
00:30Trong cuộc đời của hướng chắc, tôi là người xuất hiện một cách bất ngờ.
00:33Tôi trúng tiếng xét ái tình với anh ấy trong một cuộc thi tranh biện.
00:36Khi bắt đầu theo đuổi anh, tôi luôn rất tự tin.
00:39Cho đến khi tôi gặp thầm niên niên, ánh trăng trắng của anh.
00:41Nghe nói lúc đó, hướng chắc đã theo đuổi cô ấy suốt 4 năm.
00:45Cô ấy là hiện thân hoàn hảo của câu thượng đế yêu nhân gian.
00:47Xinh đẹp, to nhã, da thế tốt.
00:49Chỉ có điều, cô ấy không thích hướng chắc.
00:51Cô từng nói cô ghét tất cả đám công tử nhà giàu.
00:54Cô từng nói thẳng trước mặt tôi,
00:55dạng nhà giàu toàn mùi tiền như anh ta ấy hả?
00:58Cũng chỉ mấy người suốt ngày vật lộn kiếm sống như các cô mới cảm thấy sáng trói thôi.
01:01Tôi thấy anh ta tục tiễu đến cực điểm.
01:03Người tầm thường thì đưa ra lựa chọn tầm thường.
01:05Anh không còn lửng quẩn trong con đường một chiều đó nữa.
01:08Anh đã chọn người yêu mình.
01:09Tình cảm giữa tôi và anh cũng dần ấm lên theo thời gian,
01:11rồi trở nên bền chặt, ngọt ngào.
01:13Chúng tôi yêu nhau, kết hôn, xin con.
01:16Mọi thứ đều theo đúng trình tự, đúng như mơ,
01:18đúng với cuộc sống tôi từng ao ước.
01:19Hướng chắc rất ít khi đi họp lớp,
01:21như lần này bạn anh vừa mở lời, anh đã đồng ý ngay.
01:24Anh ôm tôi, hôn một cái rồi hỏi tôi có muốn đi cùng anh không?
01:27Tôi nhìn ánh mắt mong chờ của anh,
01:29liên hủy cuộc hẹn với khách hàng tôi đó, vui vẻ gật đầu.
01:32Thậm chí lúc tôi đang trang điểm,
01:33anh đi ngang còn ghé qua hôn một cái.
01:35Vợ anh thơm quá, xinh quá đi mất.
01:37Tôi chắc anh làm trôi mất lớp phấn trên mặt,
01:39nhưng trong lòng thì ngọt lịm.
01:40Tôi không ngờ hôm đó thẩm niên niên cũng đến.
01:42Một hai năm nay nghe nói cô ấy sống chẳng tốt gì,
01:44gần như không tham gia buổi họp lớp nào cả.
01:47Nhưng vì từng là anh trăng trắng của biết bao người,
01:49nên không thể không có người chú ý đến cô ấy.
01:51Vì thế tin tức về cô thỉnh thoảng vẫn truyền đến tay tôi.
01:53Ví dụ như cô lấy một anh chồng nghèo biết vươn lên.
01:56Ví dụ như cô bị bạo hành.
01:57Ví dụ như cô ly hôn vì bị phản bội,
01:59giờ một mình nuôi con gái.
02:01Vừa bước vào phòng tiệc, tôi đã nhìn thấy cô ấy.
02:03Năm tháng đã để lại nếp nhăn ở khóe mắt,
02:05sự vất vả hiện rõ trên gương mặt.
02:07Tôi chỉ cảm thấy có chút tiếc nuối.
02:09Thật ra ai cũng đang nhìn cô ấy.
02:10Cô gái từng rực rỡ, phong khoáng ngày xưa,
02:13nay hiếm khi tỏ ra lúng túng như vậy.
02:14Tôi tốt nghiệp xong thì mở trung tâm phục hồi sau sinh,
02:17làm ăn rất tốt.
02:18Trong nhóm bạn của Hương Trác,
02:19có không ít người từng là khách của tôi.
02:21Họ cười hỏi han tôi dạo này thế nào.
02:23Có người khen,
02:24nói thấy một hot influencer đang quảng bá sản phẩm của tôi.
02:27Lại có người bảo thấy quảng cáo của tôi lên cả TV rồi.
02:29Họ hỏi tôi dạo này chắc kiếm được nhiều lắm.
02:32Tôi đều cười, trả lời từng người,
02:33rồi cảm ơn họ đã từng ủng hộ tôi.
02:35Thầm niên niên vẫn ngồi đơ ra đó,
02:37chẳng ai nói chuyện với cô,
02:38chỉ có những ánh mắt khó hiểu nhìn về phía cô.
02:40Khi buổi họp lớp sắp kết thúc,
02:42tôi vừa đứng lên thì bị hướng trác kéo tay ngồi lại.
02:44Anh kéo mạnh đến mức tay tôi hơi đau.
02:46Lúc đó,
02:47thầm niên niên bỗng nhiên đứng dậy,
02:48cầm ly rượu,
02:49hướng về mọi người nói.
02:50Lâu lắm rồi không gặp,
02:51thấy mọi người sống tốt như vậy,
02:52tôi thật lòng rất vui.
02:54Hôm nay tôi tới đây thật ra là có một chuyện không tiện nhờ vào.
02:56Hiện tại tôi đang làm bên mảng thiết bị y tế.
02:59Nếu sau này các bạn có nhu cầu,
03:00nhớ liên hệ với tôi nhé,
03:01tôi nhất định sẽ để ra yêu đãi cho mọi người.
03:03Tôi không biết thầm niên niên phải gom bao nhiêu dũng khí mới có thể nói ra những lời như vậy.
03:07Cô gái từng thông minh ngạo nghẽ,
03:09rực rỡ tỏa sáng năm nào,
03:10nay lại bị cuộc sống vùi dập đến mức này.
03:12Tôi nghe có người nói,
03:13vừa kheo đây chứ.
03:14Tổng giám đốc hướng có bệnh viện tư,
03:16còn phu nhân hướng thì làm phục hồi sau sinh và thẩm mỹ,
03:18đều cần dùng thiết bị y tế cả.
03:20Cô qua cụng ly với họ một cái đi,
03:22biết đâu lại có đơn hàng.
03:23Cô ấy thực sự cầm ly rượu bước tới.
03:25Hướng chác rất tự nhiên nâng ly với cô rồi uống cạn.
03:27Tôi còn chưa kịp nhắc anh là hôm nay chúng tôi lái xe đến,
03:30mà tôi lại bị quáng gà không thể lái xe vào buổi tối.
03:33Tôi cảm thấy khó chịu trong chốc lát,
03:34nhưng vẫn cố đè nén xuống.
03:36Tôi lấy danh thiếp từ túi ra đưa cho cô ấy.
03:38Tôi là người phụ trách mua sắm cho cả hai công ty,
03:40có thể liên hệ với tôi.
03:41Cô ấy nhận lấy,
03:42viện cứu phải đi đón con rồi rời đi.
03:44Mọi người trong phòng đều bật cười trêu chọc hướng chác.
03:46Đúng là ánh mắt của tổng giám đốc hướng thật chuẩn,
03:49ai mà ngờ hồi đó lại thành ra thế này.
03:51Hướng chác ôm tôi, cười nói,
03:52ban ban nhà tôi là cổ phiếu tiềm năng.
03:54Nhưng chẳng hiểu sao,
03:55nụ cười của anh lúc ấy lại khiến tôi cảm thấy thật trói mắt.
03:58Vì cổ tay vẫn đau âm ỉ,
04:00nhắc tôi nhớ rằng suốt thời gian thầm niên niên có mặt,
04:02ánh mắt của hướng chác vẫn luôn rõi theo cổ ấy.
04:04Rồi tôi lại tự nhủ người con gái mà anh từng theo đuổi
04:06nhiều năm giờ đang ở ngay trước mặt,
04:07có chút cảm khái cũng là điều dễ hiểu.
04:09Sau khi buổi họp lớp kết thúc,
04:10tôi đứng ở cửa gọi xe hộ.
04:12Bình thường tử lượng của anh rất tốt,
04:13vậy mà chỉ một ly hôm nay đã khiến ánh mắt anh trở nên mơ hồ.
04:17Anh có vẻ chết móc,
04:18đang yên đang lành sao lại bị quáng gà.
04:20Không thì anh đã tự lái xe về rồi.
04:22Tôi vừa định giải thích thì anh lại chỉ vào lớp trang điểm của tôi,
04:25nói,
04:25họp lớp thôi,
04:26em trang điểm lồng lộn như công trống xòe đuôi để làm gì.
04:29Sắc mặt tôi lập tức thay đổi.
04:30Làn gió thổi tới như giúp anh tỉnh táo lại phần nào.
04:33Anh theo phản xạ đứng chắn trước mặt tôi,
04:35không để gió lạnh tạt vào người tôi vì biết tôi hay bị đau nửa đầu.
04:38Anh bước xuống một bậc thềm rồi tựa đầu vào ngực tôi.
04:40Xin lỗi em,
04:41ban ban,
04:42anh chỉ là thấy cô ấy như vậy,
04:43có chút chạnh lòng.
04:45Cô ấy với anh giống như một người bạn cũ.
04:47Nếu em nhìn thấy bạn mình sống khổ,
04:48em cũng sẽ thấy xót,
04:49đúng không?
04:50Tôi chấp nhận lời giải thích ấy,
04:52vì bản thân tôi khi nhìn cô ấy cũng thấy chua xót.
04:54Chuyện này cứ thế trôi qua,
04:55tôi và Hương Trác vẫn tiếp tục công việc và cuộc sống hàng ngày.
04:58Những dịch cuối tuần rảnh rỗi,
05:00chúng tôi sẽ đưa con trai đi chơi xa gần.
05:02Cho đến một ngày,
05:03tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ Thẩm Niên Niên.
05:05Cô ấy trong điện thoại nghe rất vội vàng,
05:06vừa bắt máy đã hỏi,
05:08Hương Trác có đang ở với chị không?
05:09Tôi tìm mãi không liên lạc được,
05:11có chuyện công việc cần hỏi anh ấy.
05:13Tôi thấy khá khó hiểu,
05:14nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi lại.
05:15Cụ thể là chuyện gì vậy?
05:16Cô ấy lại khẽ cười dĩu,
05:18rồi nói,
05:19chị không cần đề phòng tôi quá đâu,
05:20giữa tôi và chị bây giờ là trời với vực rồi.
05:23Chị hướng sự nghiệp thành công như vậy,
05:24chẳng lẽ còn phải dè chừng tôi?
05:26Tôi chỉ muốn nhờ Tổng Giám Đốc Hướng đặt mua một ít thiết bị thôi.
05:29Tôi là người nhạy cảm,
05:30mà lời cô ấy nói lại mang đầy địch ý.
05:32Tôi quay đầu nhìn về phía Hương Trác đang làm việc trong thư phòng,
05:35không nên tiếng quấy dày anh mà chỉ nói với Thẩm Niên Niên.
05:37Tôi nhớ là tôi đã đưa danh thiếp cho cô.
05:39Việc mua sắm là do tôi phụ trách,
05:41ban đầu tôi cũng định liên hệ với chị.
05:43Nhưng hôm đó tôi đến bệnh viện,
05:44tình cơ gặp Hương Trác,
05:45nên tiện miệng nhắc đến luôn.
05:47Không ngờ anh ấy xử lý ngay giúp tôi,
05:48cửa thư phòng vẫn mở.
05:50Hương Trác nghe thấy tôi đang gọi điện,
05:52còn ngẩn đầu lên gửi cho tôi một nụ hôn gió.
05:54Thế là tôi nhìn thẳng vào ánh mắt anh, hỏi.
05:56Thẩm Niên Niên gọi tìm anh,
05:58sao anh không bắt máy?
05:59Hương Trác hơi khựng lại rồi đáp.
06:01Điện thoại đang ở với con trai,
06:02chắc thằng bé nghịch game nên vô tình tắt đi rồi.
06:04Vậy thì anh nhớ gọi lại cho cô ấy nhé.
06:06Tôi không nói thêm gì với Thẩm Niên Niên,
06:08thẳng tay cúc máy.
06:09Dù sao cô ta cũng không phải trọng điểm tôi cần để tâm.
06:12Thái độ của Hương Trác mới là điều quan trọng nhất.
06:14Tôi bắt đầu đưa hạng mục mua sắm cho bệnh viện của Hương Trác
06:16vào lịch công việc hàng tuần.
06:18Nhưng ngay hôm sau,
06:19Hương Trác đã làm như vô tình nhắc đến.
06:21Hôm nay sẽ ký hợp đồng với công ty của Thẩm Niên Niên,
06:23anh đặt mua 4 máy thiết bị y tế của bên họ,
06:25khu điều trị nội chú phải thay mới hệ thống cung cấp oxy.
06:28Tôi không ngờ mọi việc lại tiến triển nhanh đến thế.
06:30Từ hôm họp lớp đến nay cũng chỉ mới hơn một tuần.
06:33Mà việc mua thiết bị lớn đáng lẽ cần phải qua nhiều bước thẩm định và quy trình.
06:36Nghĩa là có khả năng ngay từ hôm đó,
06:38họ đã bắt đầu liên lạc rồi.
06:39Cái cảm giác âm thầm sau lưng đó khiến tôi vô cùng khó chịu.
06:42Hôm đó vào bữa tối,
06:43Hương Trác vẫn mải mê trả lời tin nhắn,
06:45đồ ăn lên bàn đã 10 phút mà anh vẫn chưa động đũa.
06:47Con trai tôi cũng thỉnh thoảng ngẩn lên nhìn bố.
06:49Tôi đặt đũa xuống, hỏi.
06:51Tin nhắn quan trọng gì mà đến cơm tối cũng không ăn.
06:54Anh hơi ái náy, đặt điện thoại xuống,
06:56xoa đầu con trai rồi ghé sang bóp má tôi,
06:58nói.
06:58Xin lỗi vợ chồng con yêu,
07:00cái máy mới mua có chút trục chặt,
07:01anh đang liên hệ bên bán hỗ trợ xử lý.
07:03Con tôi ngây thơ hỏi.
07:04Máy mới sao lại bị lỗi hạ?
07:06Hướng chắc cười.
07:07Bố cũng thấy lạ,
07:08nên đang hỏi thêm ý kiến từ người khác.
07:10Vậy à,
07:11anh tỏ ra rất bình thường,
07:12nhưng tôi vẫn không yên tâm,
07:13liền hỏi.
07:14Chuyện kỹ thuật thì gọi điện trao đổi không tốt hơn sao?
07:17Nhắn tin liên tục vậy mất thời gian lắm,
07:19anh vẫn giữ vẻ mặt bình thản,
07:20không phải tại thẩm niên liên sao.
07:22Con bé nhà cô ấy tối nào cũng ngủ đúng giờ này,
07:24không nghe điện thoại được,
07:25nên chỉ nhắn tin thôi.
07:26Tôi bắt đầu hoài nghi có phải tôi đã quá bao dung.
07:29Anh ấy luôn có thể thẳng nhiên nhắc đến cô ta trước mặt tôi,
07:31thậm chí còn xem chút khinh thường trong giọng điệu.
07:33Tôi không giấu được sự khó chịu.
07:35Công ty của cô ta thiếu chuyên nghiệp vậy sao?
07:37Nhân viên kinh doanh cũng lo cả phần kỹ thuật.
07:39Lần này thì hướng chắc thật sự bật cười,
07:41giọng trầm thấp mang theo chút thích thú.
07:43Ban ban của anh đang ghen sao?
07:45Hiếm thấy thật đấy.
07:46Nhưng mà ghen với cô ta thì không đáng đâu.
07:48Năm xưa cô ấy còn chẳng khiến anh động lòng,
07:50huống hổ là bây giờ.
07:52Mặc dù hướng chắc nói vậy,
07:53nhưng cảm giác kỳ lạ trong lòng tôi vẫn không biến mất.
07:55Cộng thêm thái độ đầy gai góc của thẩm niên liên với tôi,
07:57mối quan hệ hợp tác giữa họ khiến tôi như bị mắc ngại.
08:00May mắn là vấn đề với thiết bị được giải quyết khá nhanh.
08:02Tối hôm đó, sau khi tan làm,
08:04anh mang hoa và bánh về rỗ rành tôi.
08:06Vợ à, xong hết rồi.
08:08Sau này cũng không liên lạc gì nhiều nữa.
08:10Mấy ngày nay làm em không vui,
08:11anh chỉ muốn giúp cô ấy thôi mà.
08:13Không biết mẹ chồng tôi nghe ngóng từ đâu ra,
08:15biết tôi không vui vì chuyện này,
08:16liền chạy sang nhà nói với tôi.
08:18Con nên thấy mãn nguyện đi,
08:19điều đó chứng tỏ con trai mẹ là người có lòng.
08:22Nếu nó thật sự thờ ơ với người mình từng yêu mấy năm
08:24dù cô ấy gặp khó khăn,
08:25thì mới là người vô tình áo.
08:27Với lại con nghĩ xem,
08:28thẩm niên liên ngày xưa ra sao,
08:29bây giờ ra sao,
08:30con trai mẹ ngu gì mà dính vào lại.
08:32Còn nữa,
08:33mẹ cũng phải nhắc con,
08:34phụ nữ đừng có ham tranh giành quá.
08:36Con muốn đi làm thì mẹ không cản,
08:37nhưng cái chỗ gọi là trung tâm gì đó
08:38mẹ đã 800 lần không ưng.
08:40Rủi ro lớn,
08:41lại chẳng lo được chuyện trong nhà.
08:43Nhà mình đâu thiếu tiền.
08:44Con đi làm chơi chơi kiếm tiền tiêu vặt là được rồi.
08:46Quan trọng nhất là chăm lo tốt cho chồng và cháu mẹ.
08:49Trong cái nhà này,
08:50tôi thật sự là không muốn nghe mẹ chồng nói gì thêm.
08:52Như khổ nỗi nhà bà gần nhà tôi,
08:54cứ dăm ba bữa lại sang chỉ đạo.
08:56Cũng chắc lúc trước khi theo đuổi hướng chác,
08:57tôi quá biết điều,
08:58khiến bà nghĩ tôi dễ rắt mũi,
08:59mềm mỏng mặc cho bà muốn làm gì thì làm.
09:02Sau khi cưới,
09:02ba chồng đột ngột qua đời,
09:04hướng chác luôn khuyên tôi đừng so đo với bà,
09:05bảo rằng bà nói nhiều nhưng không có ý gì xấu.
09:08Vậy là tôi cứ nhịn.
09:09Thấy tôi không phản ứng,
09:10bà lại chỉ vào cái bánh trên bàn.
09:12Tôi đừng ăn mấy cái này,
09:13nhiều đường,
09:14dễ tăng cân,
09:15hại sức khỏe lắm.
09:16Là con trai cô mua đấy.
09:17Bà hướng ổ một tiếng.
09:19Vậy thì thằng bé cũng có lòng rồi.
09:20Ăn mấy thứ này đúng là cải thiện tâm trạng đấy.
09:23Công việc của tôi rất bận.
09:24Bên cạnh trung tâm phục hồi sau sinh,
09:25tôi vừa thuê thêm một mặt bằng,
09:27đang chuẩn bị mở tiệm spa thẩm mỹ.
09:29Gần đây tôi theo trợ lý ra công trình
09:30để giám sát việc thi công.
09:31Không ngờ lại gặp người quen
09:32đang giao vật liệu tại công trường.
09:34Là bạn học cũ của hướng chác,
09:36người tôi vừa gặp lại trong buổi họp lớp hôm trước.
09:38Tôi nhớ mang máng có nghe
09:39anh ta kể nhà mình làm bên vật liệu xây dựng.
09:41Anh ta tê cười bắt tay tôi.
09:43Nghe nói khu này có tiệm spa mới mở.
09:45Tôi liền nghĩ ngay đến cô.
09:46Ai ngờ đúng là cô thật.
09:47Sao cô không bảo hướng chác nói một tiếng với tôi?
09:50Người nhà với nhau dễ làm việc lắm.
09:51Đơn này tôi làm lại luôn,
09:53cho cô giá yêu đãi.
09:54Tôi cảm ơn anh Vũ.
09:55Tôi nhớ hướng chác vẫn gọi anh ta như vậy.
09:57Không ngờ anh ta rất thích cách xưng hô đó.
09:59Lập tức hào hứng nói.
10:01Không phải tôi nói chứ,
10:02có nguồn thì nên tận dụng.
10:03Cô xem thẩm niên niên người ta biết
10:04nhiều và hướng chác giới thiệu khách.
10:05Tôi nghe nói mấy người bạn làm trong bệnh viện của tụi tôi
10:08đều được hướng chác mời đi ăn cùng cô ấy.
10:10Thành mấy đơn hàng luôn rồi đấy.
10:11Tôi ngẩn người.
10:12Anh ta vẫn thào thao bất tuyệt.
10:14Nhưng thật lòng thì thẩm niên niên cũng khá tội nghiệp.
10:16Bạn học cũ đều muốn giúp một tay.
10:18Chỉ tiếc là tôi học y xong thì kế thừa công ty của bố.
10:20Chẳng giúp được gì.
10:21Tôi cố gắng giữ nụ cười trên mặt.
10:23Không muốn tỏ thái độ trước mặt người ngoài.
10:25Anh ta nhìn công trình rồi như sực nhớ ra điều gì.
10:27Lại nói tiếp.
10:28À đúng rồi.
10:29Bên cô còn thiếu gì không?
10:30Tiệm spa cũng cần dùng không ít thiết bị y tế đúng không?
10:33Cô hỏi thử bên thẩm niên niên xem có giá tốt không.
10:35Tôi nghe mấy đứa bạn nói giá cô ấy báo cũng ổn lắm.
10:38Nếu cần tôi sẽ trao đổi với hướng chác.
10:39Cô vẫn là người thoáng tính nhất.
10:41Vợ tôi mà biết tôi giúp giới thiệu việc cho hoa khôi cấp 3 là dẫn ngay.
10:44Lẽ ra tôi sẽ không nghĩ ngợi gì thêm.
10:46Nhưng tối hôm đó, hướng chác về nhà rồi mà vẫn nhận cuộc gọi từ bạn học và lại vội vàng ra ngoài.
10:51Chuyện 3 ngày, cộng thêm thái độ của anh buổi tối, khiến nghi ngờ trong tôi ngày càng lớn.
10:55Tôi vừa tự nhủ chắc không đến mức đó đâu.
10:56Vừa không thể ngăn mình nghĩ đến khả năng lỡ như tôi gửi tin nhắn cho vợ của một người bạn thân của anh trưởng Khoa Châu trong bệnh viện.
11:02Cô ấy vừa sinh em bé xong và đang theo lựa trình phục hồi ở chỗ tôi.
11:05Mai nếu anh Châu rảnh, bảo anh ghé qua chỗ em thử sản phẩm mới nhé.
11:08Lần trước em nói sẽ tặng miễn phí đấy.
11:10Cô ấy lập tức nhắn lại.
11:12Dạo này anh ấy bận lắm, chắc không đi cùng được.
11:14Lúc nào dành em tự đến chỗ chị.
11:16Tôi giả vờ than nhẹ 2 câu.
11:17Thật à?
11:18Hương chắc cũng bận quá trời, mới vừa ra ngoài tiếp khách nữa.
11:21Chắc là đi cùng anh Châu đó.
11:23Nghe nói có đứa bạn làm hội thảo sản phẩm mới, cả 2 người cùng đi xem.
11:26Tôi lần đầu nghe thấy hội thảo mà lại tổ chức vào buổi tối đấy.
11:29Cô ấy ngập ngừng khá lâu mới nhắn lại.
11:31Tôi vừa gọi hỏi thì biết là tổ chức ở khách sạn Marriott.
11:33Hình như là hội thảo nhỏ, không nhiều người tham gia.
11:36Tôi lập tức tắt điện thoại, để con lại cho bảo mẫu, rồi lái xe đến Marriott.
11:40Trên đường đi tôi cứ nghĩ mãi.
11:42Đến nơi rồi tôi phải nói gì đây?
11:43Nếu họ chỉ là bạn bè bình thường gặp gỡ,
11:45còn tôi thì lại làm ra vẻ bắt gian, chẳng phải quá mất mặt sao.
11:48Bạn bè giúp đỡ nhau chẳng lẽ là sai.
11:50Nhưng khi tôi thực sự bước vào và nhìn thấy cảnh tượng trong đó tôi hiểu rồi
11:53tất cả những cảm giác không thoải mái trong lòng bạn đều không phải do bạn suy diễn.
11:57Chắc chắn là do hành vi của đối phương khiến bạn thấy bất an.
11:59Chính người đó mới là gốc rễ của vấn đề.
12:02Tôi đến khách sạn Marriott, chỉ hỏi vài câu đã biết họ thuê một phòng họp nhỏ.
12:05Tôi từng tổ chức hội nghị ở đây giá thuê là 5 triệu đồng mỗi lượt.
12:08Khi đến gần phòng họp, tôi nhận ra ngay toàn là gương mặt quen thuộc.
12:11Họ thuê hẳn một khung giờ để tổ chức buổi họp lớp mini.
12:14Thẩm Niên Niên đúng là rộng rãi hơn tôi tưởng.
12:16Ít nhất thì tôi nghĩ cô ta không khó khăn đến mức tôi vẫn hình dung.
12:19Nếu thật sự túng quẫn thì đâu cần chơi sang như vậy.
12:22Qua khai cửa, tôi nhìn thấy Thẩm Niên Niên và Hướng Chác đang ngồi cạnh nhau.
12:25Hai người họ thì thầm với nhau một lúc, sau đó Hướng Chác dơ ly rượu đứng dậy, nói.
12:29Cảm ơn các bạn học cũ đã đến ủng hộ.
12:31Vừa rồi Niên Niên cũng đã giới thiệu sơ qua về thiết bị rồi.
12:34Sau này nếu ai cần thì cứ liên hệ trực tiếp với cô ấy nhé.
12:37Tôi thay mặt cô ấy cảm ơn mọi người.
12:39Thẩm Niên Niên cũng đứng dậy, tay cầm ly rượu, đứng sát bên Hướng Chác.
12:42Cảnh tượng ấy khiến tôi có một cảm giác kỳ lạ rất quen thuộc.
12:45Vài năm trước, trong tiệc cảm ơn sau lễ cưới của tôi, chẳng phải tôi cũng từng đứng cạnh Hướng Chác như vậy sao?
12:50Chiều cao của Thẩm Niên Niên chỉ vừa chạm đến vai anh ấy, mà đứng cạnh nhau lại có cảm giác xứng đôi hơn tôi với anh ta nữa.
12:55Tôi nghe thấy có người trêu, nhìn hai người cứ như cặp tân lang tân nương đang đi chúc giữa ấy.
13:00Chác, ông với hoa khôi của chúng ta có phải cuối cùng cũng nên duyên rồi không?
13:03Bảo sao ông nhiệt tình thế, hết mời ăn lại gọi điện liên tục.
13:06Có miêu đồ gì đó phải không? Hướng Chác điểm đạm đáp.
13:09Năm đó là Niên Niên không để mắt đến tôi, cũng chắc tôi không đủ tốt.
13:13Nhưng giờ mỗi người đều đã có cuộc sống riêng, phải không Niên Niên?
13:16Thẩm Niên Niên vội vàng tiếp lời.
13:17Hồi đó là do tôi quá cao ngạo.
13:19Nếu có cơ hội lựa chọn lại, tôi chắc chắn sẽ không bỏ lỡ anh.
13:22Đã nói đến mức này, thì giữa những người trưởng thành sẽ ngầm hiểu nhau, không cần nói thêm.
13:26Mọi người bắt đầu hò reo trêu gẹo họ, không khí trở nên cực kỳ náo nhiệt và vui vẻ.
13:30Tôi không đẩy cửa bước vào, chỉ lặng lẽ lái xe theo sau hướng Chác suốt chặng đường.
13:34Anh đã uống rượu nên không lái xe, nhưng cũng không gọi xe riêng cho Thẩm Niên Niên.
13:38Chỉ gọi một tài xế riêng, rồi cùng cô ấy ngồi ở hàng ghế sau.
13:41Thẩm Niên Niên sống ở phía nam thành phố, nhà tôi ở phía bắc.
13:44Tôi bám theo chiếc xe ấy lòng vòng suốt 2 tiếng đồng hồ.
13:47Tôi thấy 2 người họ ngồi trong xe nói chuyện gì dầm.
13:49Lại thấy lúc xuống xe, họ lưu luyến mãi mới chia tay.
13:52Còn thấy khi Thẩm Niên Niên bước xuống, hướng Chác đốt một điếu thuốc, đứng dựa xe hút.
13:56Tôi gọi điện cho anh ấy, và anh bắt máy rất nhanh.
13:59Giọng nói còn mang theo chút vui vẻ.
14:01Em đói rồi à?
14:02Muốn ăn gì không? Chồng mang về cho.
14:04Tối nay anh ở đâu vậy? Đang trên đường về rồi.
14:07Vừa tiếp khách xong, uống chút rượu nên gọi tài xế.
14:09Anh không chịu nói thật vì anh biết việc anh đang làm là không đúng.
14:12À, vợ của bác sĩ Châu Bảo Thẩm Niên Niên có tổ chức hội thảo sản phẩm gì đó,
14:16em cứ tưởng anh đi với cô ấy cơ.
14:18Đầu dây bên kia bỗng im bặt một lúc, sau đó anh mới nói.
14:21Cô ấy có mời anh thật, nhưng anh sợ vợ yêu nhà mình ghen nên không đi.
14:24Trong đầu tôi lúc đó chỉ còn một suy nghĩ.
14:26Bóc mẽ anh ta, rồi chất vấn anh ta.
14:29Chẳng phải đã hứa là cả đời không lừa dối nhau sao?
14:32Tại sao lời hứa lại có thể dễ dàng phai màu như vậy?
14:34Nhưng tôi chẳng có câu trả lời.
14:36Bỗng tôi nghe thấy giọng anh vang lên trong điện thoại.
14:38Chờ anh một chút, có cuộc gọi đến, anh nghe đã.
14:41Điện thoại vẫn trong trạng thái giữ máy, tôi im lặng chờ.
14:44Giống như đang chờ một lời giải thích từ anh.
14:46Nhưng đồng thời tôi lại cảm thấy, có lẽ mình cũng chẳng cần nữa.
14:49Xe của hướng chắc quay đầu ngay trước mặt tôi.
14:51Cách nhà chỉ còn chưa tới một cây số.
14:53Anh nói qua điện thoại.
14:54Lúc nãy trong buổi tiệc có nhà đầu tư hơi quá chén, nhân viên phải đưa ông ấy đến bệnh viện.
14:58Anh qua đó xem sao?
15:00Hướng chắc à, anh biết không?
15:01Nói dối là chuyện rất khó, vì một lời nói dối luôn kéo theo hàng loạt lời nói dối khác.
15:05Vậy là anh không về nữa sao?
15:07Anh vừa nói là đang trên đường về mà.
15:09Con trai vẫn đang chờ anh về kể chuyện cho nó ngủ đấy.
15:12Hay là anh về trước, kể cho con một câu chuyện đi.
15:14Nó đợi mãi rồi.
15:15Tôi biến thành kiểu người phụ nữ mà bản thân tôi từng khinh thường nhất.
15:18Tôi dùng con mình làm lá chắn cho nỗi bất an khi chồng phản bội.
15:21Khi tôi nhận ra điều đó, phản ứng đầu tiên của tôi là đạp phanh.
15:24Tôi không thể để cảm xúc làm mờ lý trí.
15:26Tôi không thể biến mình thành kiểu người mà tôi ghét nhất.
15:29Thôi vậy, để bảo mẫu kể chuyện cho con đi, anh nhớ sắp xếp thời gian bù lại cho con sau nhé.
15:33Hướng chắc nghe có vẻ rất vui.
15:38Vậy anh đi trước đây, tôi có thể anh không về, anh sẽ nhắn tin cho em.
15:43Anh chắc hẳn đang rất hào hứng, tôi còn nghe thấy anh bảo tài xế đổi bài nhạc khác.
15:46Anh cứ cuối đầu bấm điện thoại liên tục, xe tôi đậu ngay sát bên,
15:49tài xế của anh còn quay đầu tò mò nhìn sang, thế mà anh vẫn chẳng nhận ra.
15:53Bỗng điện thoại tôi gieo lên là lời mời kết bạn từ Thẩm Niên Niên.
15:56Ghi chú đi kèm là, có thứ hay ho muốn gửi cho chị xem.
15:59Tôi không chấp nhận lời mời.
16:01Sự thật tôi muốn biết, tôi sẽ tự mình đi tìm.
16:03Quả nhiên, hướng chắc quay lại dưới khu nhà của Thẩm Niên Niên.
16:06Thẩm Niên Niên đích thân xuống đón anh.
16:08Giữa tiết trời xe lạnh cuối thu, cô ấy chỉ mặc một chiếc váy 2 giây.
16:11Cô còn lục ra được chiếc váy 2 giây đó nếu tôi nhớ không nhầm,
16:14là váy cô mặc từ thời đại học.
16:16Chiếc váy ấy cực kỳ hợp với cô,
16:17năm xưa trong trường đại học, không ít nữ sinh cố gắng bắt trước,
16:20mua mặc theo kiểu y hệt.
16:21Nhưng tất cả chỉ là cho bắt trước vụn về.
16:23Cơ thể của Thẩm Niên Niên giờ đã không còn được như xưa có lẽ
16:26vì từng sinh con, lại không có điều kiện để chăm sóc bản thân.
16:29Chiếc váy ấy giờ mặc lên cô không còn đẹp bằng bộ vest 3 ngày.
16:32Tôi nhìn thấy hướng chắc hơi nhớ mẩy,
16:34nhưng quả thật cô ta vẫn có nét yếu đuối khiến người ta mủi lòng.
16:37Cô tiến đến, ôm lấy hướng chắc, và anh đã không từ chối.
16:40Hai bàn tay đặt thẳng hai bên quần ban đầu còn ngập ngừng,
16:42rồi cuối cùng cũng vòng qua ôm lấy cô.
16:44Ngay trước mắt tôi, cách chỉ chừng 5 mét họ hôn nhau nồng nhiệt.
16:47Một người phụ nữ khi chứng kiến chồng mình ngoại tình sẽ cảm thấy thế nào.
16:50Tôi nhớ có lần từng đọc một bài viết trên diễn đàn về chủ đề này.
16:53Chủ bài viết đã viết rất dài, rất chi tiết, ít ai kiên nhẫn đọc đến hết.
16:57Vậy mà hôm đó tôi lại đọc trọn vẹn từ đầu đến cuối.
17:00Tôi nhớ rõ trong đó có một câu, tôi chỉ thấy may mắn vì chính mắt mình nhìn thấy.
17:04Nếu không thấy, có lẽ tôi sẽ mãi không cam tâm.
17:06Tôi tự hỏi bản thân, mình đã cam tâm chưa?
17:09Tôi cảm thấy như bản thân bị xé làm hai nửa.
17:11Một nửa là không cam lòng, một nửa là không chịu chấp nhận.
17:14Tình yêu mà tôi đã dốc lòng vun đắp suốt bao năm lại kết thúc như thế này sao?
17:18Làm sao tôi có thể chấp nhận?
17:20Làm sao tôi có thể cam tâm?
17:22Tối hôm đó, tôi không về nhà.
17:23Tôi ngồi trong xe suốt cả đêm.
17:25Bãi đậu xe tối ôm, nhưng tôi lại thấy rất an toàn.
17:28Tôi dành cả một đêm ấy để sắp xếp lại tâm trạng và suy nghĩ về cuộc hôn nhân của mình
17:31để mọi thứ không rối tung lên, không khiến cuộc sống tôi sụp đổ.
17:34Trong điện thoại tôi vẫn còn tin nhắn lúc nửa đêm từ hướng chắc.
17:37Vợ à, hôm nay anh ngủ lại bệnh viện nhé.
17:39Bên nhà đầu tư không có ai trông.
17:41Tôi lặp đi lặp lại việc mở lại toàn bộ lịch sử cho chuyện giữa tôi và hướng chắc từ lúc quen nhau đến giờ.
17:46Dù đã thay bao nhiêu điện thoại, tôi vẫn luôn lưu trữ lại từng dòng tin nhắn ấy.
17:49Như thế chỉ cần chúng còn tồn tại, thì quãng đường hai ta đã đi qua mới thực sự có ý nghĩa, đáng nhớ và đặc biệt.
17:54Khoảnh khắc hướng chắc ôm thầm niên niên bước vào hầm để xe.
17:57Tôi cuối đầu nhấn nút xóa, và rồi tôi bấm còi xe thật lớn về phía họ.
18:07Anh gõ mạnh vào cửa kính xe.
18:08Tôi không hề mở cửa.
18:10Anh ta cứ gõ cửa xe mãi không thôi, tôi nhìn gương mặt hoang mang lo lắng của anh ta, chẳng hiểu sao lại thấy có chút hả hê.
18:15Khó chịu sao?
18:16Không, anh còn lâu mới bằng nỗi dần vật của tôi đêm qua.
18:19Đau tay sao?
18:20Ha, cũng không bằng trái tim tôi đau như dao cắt cả đêm qua.
18:24Khi tôi cuối cùng cũng hạ cửa kính xuống, thầm niên niên cũng vừa bước lại gần.
18:27Cô ta mang theo ánh mắt ngạo mạn, hơi nhớ mày nhìn tôi.
18:30Ánh mắt ấy khiến tôi lập tức nhớ về những năm đại học, khi bạn trai tôi từng theo đuổi cô ta một thời gian dài.
18:35Cô ta luôn giữ một thái độ ưu việt trước mặt tôi.
18:37Hương chắc rõ ràng bị tình huống này đánh úp, bàn tay đang vịn cửa kính xe run dẩy cho thấy anh đang cực kỳ bối rối.
18:42Tôi không giận, ngược lại lại bật cười.
18:45Nhà đầu tư, bệnh viện.
18:46Sắc mặt anh ta thay đổi liên tục, cuối cùng chỉ còn lại một câu.
18:50Em biết từ bao giờ vậy?
18:51Rồi lập tức biện hộ.
18:52Anh thấy đây là lần đầu tiên, trước giờ chưa từng có chuyện gì.
18:55Tôi nhìn anh, ánh mắt lạnh lùng.
18:57Một lần không trung thủy thì mãi mãi không thể tha thứ.
19:00Chuyện đơn giản như vậy mà anh không hiểu sao.
19:02Hương chắc định mở cửa xe, nhưng phát hiện đã bị tôi khóa.
19:05Tốt nhất đừng đụng vào xe tôi.
19:06Tôi ghét anh dơ bẩn.
19:08Nghe đến câu đó, anh ta lập tức kích động.
19:10Em đừng nói với anh bằng cái giọng đó.
19:12Sao em lại phải nói như thế với anh?
19:14Em mở cửa đi, anh muốn về nhà với em.
19:16Thầm niên niên thấy anh mất kiểm soát, đưa tay chạm vào cánh tay anh như muốn an ủi,
19:20nhưng anh lập tức gạt cô ta ra.
19:22Tránh ra.
19:22Đừng để vợ tôi hiểu lầm thêm nữa.
19:24Thầm niên niên ngẩn người nhìn anh, rõ ràng không thể tin anh lại trở mặt nhanh đến vậy.
19:28Cô ta ngại ngào.
19:29Tối qua anh còn nói đàn ông nói gì trên giường mà tin được.
19:32Cô nghĩ cô có sức hút đến mức tôi vẫn còn nhớ mãi cô sau mấy mấy năm sao.
19:36Nói thật nhé, hôm qua cô mặc cái váy đó là tôi muốn quay đầu luôn rồi.
19:39Cô làm sao so được với vợ tôi?
19:41Nếu không phải cô cứ chủ động bám lấy tôi, thì tôi đâu có ngu mà phạm sai lầm như vậy.
19:45Thầm niên niên đứng lạng thinh, cả người trông như bị rút hết sinh khí.
19:48Hương chắc thì gõ nhẹ vào cửa xe tôi, dịu rọng.
19:51Vợ ơi, cho anh về nhà với em đi.
19:53Tất nhiên là tôi không đưa anh ta về nhà.
19:55Tôi chỉ lệnh nhẹt nói.
19:56Bỏ tay ra.
19:57Rồi mặc kệ anh có nghe lời hay không, tôi đạp ga rời đi.
20:00Qua gương chiếu hậu, tôi thấy anh lọ trọng vài bước.
20:03Thầm niên niên lập tức bước tới đỡ, nhưng lại bị anh đẩy bật ra.
20:06Hương chắc chắc chắn đang cực kỳ tuyệt vọng vì khi tôi về đến nhà thì đã thấy anh ngồi sẵn trên ghế sofa rồi.
20:11Tôi không chạy chậm, nghĩ đến cảnh anh lao như điên để đuổi theo, cũng không khó tưởng tượng.
20:15Anh thậm chí chưa kịp vuốt lại tóc, ráng vẻ nhít nhát ngồi đó khiến tôi nhận ra.
20:19Thật ra anh cũng chẳng khác gì một gã đàn ông trung niên bình thường.
20:22Và tình yêu này đã phai nhạt đến mức tôi cũng chẳng thấy khó chấp nhận nữa.
20:24Anh lại hỏi tôi, sao em biết anh ở đó?
20:27Em theo dõi anh từ tối qua à?
20:29Là thầm niên niên nhắn cho em.
20:31Hay có ai khác?
20:32Tôi hỏi lại anh, những thứ đó còn quan trọng không?
20:35Anh ngồi yên lặng một lúc, rồi cuối cùng cũng mở lời.
20:37Tại sao em không ngăn anh lại?
20:39Đây là lần đầu anh sai nếu em ngăn anh lại, có khi mọi chuyện đã không đi xa đến vậy.
20:43Em đã bảo anh về kể chuyện cho con ngủ.
20:45Hương chắc nhắm mắt lại, giọng ngại ngào.
20:47Em rõ ràng có thể ngăn anh theo cách khác.
20:49Em hoàn toàn có thể nói thẳng ra là em biết hết.
20:52Em thừa biết anh quan tâm đến gia đình này đến mức nào.
20:54Ngăn lần này thì sao?
20:56Rồi mỗi ngày em phải sống trong thấp thỏm lo sợ, hoang tưởng không biết khi nào anh sẽ lại phản bội.
21:00Em sẽ biến thành một người phụ nữ đa nghi, điên dại vì bất an.
21:03Còn anh, anh cũng sống trong dần vật mỗi ngày phải cưỡng lại cam rỗ, rồi tự thấy mình cao thượng, thấy mình vì gia đình mà hy sinh vĩ đại, thấy mình là người chồng mẫu mực khó ai sánh bằng.
21:11Tôi chắc phải biết ơn anh sâu sắc lắm nhỉ, nếu không thì thật có lỗi với sự kiềm chế của anh.
21:15Tôi không còn gì để nói nữa.
21:17Đơn ly hôn tôi đã soạn xong và gửi vào email cho anh rồi.
21:20Nhờ ký tên, tôi đứng dậy, chuẩn bị ra ngoài đi làm.
21:23Bất ngờ, hướng chác nắm chặt tay tôi, kéo tay tôi đặt lên mặt anh.
21:27Tôi cảm nhận được chút gì đó ướt ướt à, thì ra là anh đang khóc.
21:30Tối qua tôi cũng đã từng khóc nước nở trong xe, lúc đó tôi cũng đâu nhận được một bàn tay nào an ủi.
21:35Tôi lập tức rút tay lại, bình tĩnh nói.
21:37Khóc không giải quyết được gì.
21:39Tôi đã quyết rồi.
21:40Nếu anh không hợp tác, tôi sẽ nộp đơn ra tòa.
21:42Hướng chác không muốn ly hôn.
21:44Anh ta liên tục nhắn tin xin lỗi tôi.
21:45Vợ à, anh sai rồi, anh thật sự biết lỗi rồi.
21:48Thật ra anh không còn chút cảm xúc nào với cô ta cả.
21:51Anh tiếp xúc với cô ấy chỉ vì thương hại.
21:53Anh không ngờ mọi chuyện lại đi xa như vậy.
21:55Cô ấy sao mà so được với em chứ?
21:57Trong lòng anh rõ ràng lắm.
21:59Cô ta giống như một nút thắt trong lòng anh, giờ gỡ ra rồi mới thấy chẳng là gì.
22:02Vợ à, anh thật sự không muốn ly hôn.
22:05Nghĩ đến con đi.
22:06Cho anh thêm một cơ hội được không?
22:07Có lẽ những lời ăn năn đó là thật lòng.
22:09Nhưng tôi chẳng còn cần nữa.
22:11Trước đây tôi cũng từng mơ hồ cố gắng níu kéo, nhưng không thành.
22:14Giờ thì cũng chẳng tiếc đuối gì nữa.
22:16Tôi phải thừa nhận, con người ai cũng có bản tính yếu đuối.
22:19Ai cũng nói, thầm niên niên bây giờ chẳng thể nào sánh với tôi.
22:22Thế mà hướng chác vẫn lao đầu vào.
22:23Nên cuối cùng thì, xinh đẹp hay không, giỏi giang hay không, hơn thua ra sao cũng chẳng quan trọng.
22:28Trong lòng người luôn tồn tại ham muốn.
22:30Ai biết kiểm soát ham muốn thì mới nắm được đời mình.
22:32Chỉ là hướng chác mãi không hiểu được điều đó.
22:34Khi thấy tôi kiên quyết không quay lại, anh bắt đầu lôi con trai ra làm cái cớ.
22:38Anh để giữ giữ gửi tin nhắn, gọi video, gửi ảnh cho tôi.
22:42Mong rằng tôi sẽ mềm lòng quay về nhà nói chuyện, thay vì cứ ăn ngủ ở công ty như hiện tại.
22:46Giữ giữ mới 3 tuổi, còn quá ngây thơ.
22:48Con vẫn chưa hiểu ly hôn là gì, chỉ biết gọi điện bảo tôi về chơi cùng.
22:52Con đang học theo phương pháp Montessori, hiểu được khái niệm làm việc.
22:55Nên khi tôi nói dạo này mẹ bận, con liền gật đầu đồng ý rất dễ dàng.
22:58Còn hướng chác, vì cảm thấy có lỗi, cuối cùng cũng không dám nói gì thêm trước mặt con.
23:03Hướng chác vẫn không chịu ký đơn, thẩm niên niên cũng bắt đầu không yên phận.
23:06Một ngày tôi về nhà lấy đồ thay, lại phát hiện cô ta đang rất tự nhiên ngồi ăn cơm trong nhà tôi.
23:11Nhìn cách cư xử, rõ ràng không phải lần đầu đến đây.
23:13Mẹ chồng tôi thì vô cùng nhiệt tình tiếp đãi, còn nói với tôi.
23:16Ban ban à, đây là bạn học cũ của con trai mẹ.
23:19Trước kia tụi nó cũng thân thiết lắm đấy.
23:21Tôi không hiểu bà đang có ý gì.
23:23Tôi chẳng nói gì, đi thẳng vào phòng thu dọn đồ đạc.
23:25Thu xong, tôi chuẩn bị rời đi.
23:27Mẹ chồng tôi gọi tôi lại.
23:29Ban ban, không phải mẹ nói con, chứ con như vậy là không có lễ phép đâu.
23:33Con không tôn trọng mẹ, mà cũng không tôn trọng hướng chác.
23:35Đúng lúc đó, hướng chác mở cửa bước vào.
23:38Thấy tôi, mặt anh sáng lên.
23:39Vợ ơi, em về rồi hả?
23:41Rồi anh nhìn theo ánh mắt tôi, thấy thẩm niên niên đang ngồi bên bàn ăn.
23:45Sắc mặt anh lập tức thay đổi, giọng đầy bất ngờ.
23:47Sao em lại ở đây?
23:48Em đến nhà tôi làm gì?
23:50Mẹ chồng tôi có vẻ không hiểu rõ chuyện đang diễn ra, vô từ nói.
23:53Cô ấy đến bệnh viện chào hàng sản phẩm, mẹ mời về ăn cơm thôi mà.
23:57Mẹ nhớ hai đứa trước đây thân lắm mà.
23:59Con không phải từng rất thích con bé sao?
24:01Hướng chác gần như sụp đổ, gào lên.
24:03Mẹ đang nói gì vậy?
24:04Mẹ có thể đừng gây thêm dối cho con được không?
24:06Còn cô nữa, thẩm niên niên, cô có thể có một chút tự trọng được không?
24:10Tôi đã nói rõ rồi, sau này đừng liên lạc nữa.
24:12Cô tránh xa tôi ra có được không?
24:14Mỗi người trong căn nhà lúc đó đều có một suy nghĩ riêng trong lòng.
24:17Tôi nhìn thẳng vào mẹ chồng, lạnh lùng nói.
24:19Người phụ nữ mẹ mời về ăn cơm hôm nay, mấy ngày trước vừa mới lên giường với con trai mẹ đấy.
24:23Nên tôi không hiểu mẹ đưa cô ta về là có ý gì.
24:26Là để khiêu khích tôi sao?
24:27Muốn cho tôi thấy con trai mẹ quý giá đến mức ai cũng muốn tranh giành à?
24:31Thế thì mẹ thắng rồi.
24:32Tôi từ bỏ.
24:33Cứ để anh ta tự do mà tăng giá đi.
24:35Tôi quay sang nhìn thẩm niên niên, tiếp lời.
24:37Cô nghĩ tôi không làm gì được cô à?
24:39Cô làm bên thiết bị y tế, chắc tự biết lĩnh vực đó nhạy cảm cỡ nào chứ.
24:42Cô chắc mình đã làm ăn sạch sẽ chưa?
24:44Vợ của bác sĩ châu mới sinh con, cô nhắn tin suốt ngày suốt đêm với chồng người ta,
24:48khiến cô ấy tức đến mức mất sữa.
24:50Cô tưởng người ta sẽ bỏ qua cho cô dễ dàng thế à?
24:52Tôi vẫn luôn không thèm trực tiếp nói chuyện với cô.
24:54Cô tưởng tôi sợ à?
24:56Không, là vì tôi khinh.
24:57Tôi chưa bao giờ tự ti khi đứng trước mặt cô cả.
24:59Ngày trước cô luôn nghĩ hướng chắc chọn tôi là vì cô không chọn anh ta.
25:03Nhưng cô sai hoàn toàn.
25:04Anh ấy chọn tôi là vì anh ấy muốn chọn tôi.
25:06Tôi không chấp cô là vì thấy không đáng.
25:08Tôi thích cô của 10 năm trước hơn dù chảnh chẹn, nhưng ít ra còn đáng yêu.
25:12Chứ không như bây giờ, sâu xí đến mức khiến người ta phát ngán.
25:15Ánh mắt của thầm niên niên chưa từng dừng lại trên người tôi cô ta cứ nhìn chằm chằm vào hướng chắc.
25:19Giờ đây anh ta là cọng dơm cuối cùng mà cô ta bấu víu,
25:21là chiếc phao cứu mạng cô ta đang cố sống cô chết mà nắm lấy.
25:24Nhưng hướng chắc không hề nhìn cô ta lấy một lần.
25:27Tôi có thể cảm nhận được ánh mắt anh ta đang dính chặt vào tôi mãnh liệt và đau đớn.
25:30Tôi quay đầu lại nhìn anh, anh gần như mừng phát khóc.
25:33Cho đến khi tôi cất giọng, tôi vẫn giữ nguyên lời cũ.
25:36Vào lúc công ty đang kêu gọi đầu tư,
25:37chắc anh không muốn mấy bức ảnh nóng bị do gì ra ngoài nhỉ.
25:40À quên chưa nói hôm đó hai người hôn nhau mãnh liệt trong hầm để xe,
25:43cách phía sau đúng 5 mét là xe tôi.
25:45Camera hành trình ghi lại rõ mồn một.
25:47Tài chính giữa tôi và hướng chắc từ trước đến nay luôn độc lập.
25:50Chỉ có một căn nhà chung là phải chia.
25:52Quyền nuôi con thuộc về tôi.
25:53Không biết vì ăn năn hay vì lý do gì khác,
25:55hướng chắc đã nhường lại căn nhà đó cho tôi
25:57và trước khi ly hôn còn mua thêm một số bất động sản để lại cho con trai.
26:00Tôi từng vì một cái hôn mà quên hết giận dỗi,
26:02lòng ngọt lịm như được rót mật.
26:04Nhưng giờ thì khác.
26:05Không đâu, hướng chắc, tôi sẽ không tha thứ cho anh nữa.
26:08Vậy em sẽ còn kết hôn không?
26:10Tôi mỉ cười.
26:11Có chứ.
26:12Có khi ngày mai tôi sẽ cưới luôn cũng mên.
26:13Với bất kỳ người đàn ông nào trên thế giới này chứ anh.
26:16Nói xong câu đó, tôi rời đi.
26:18Hai ngày sau, bệnh viện tư của hướng chắc
26:20cùng một loạt bác sĩ trưởng khoa là bạn anh ta đều bị tố cáo.
26:23Nguyên nhân, thẩm niên niên trong quá trình bán thiết bị y tế
26:25đã đưa hối lộ và chia hoa hồng bất hợp pháp.
26:28Hướng chắc cũng bị phát hiện từng mua hàng lỗi giá rẻ
26:29để bán lại với giá cao nhằm trục lợi.
26:32Kết quả, thẩm niên niên bị ngành y tế toàn quốc cấm cửa
26:34đối mặt nguy cơ truy tố.
26:36Những người bạn bác sĩ của hướng chắc bị sa thải toàn bộ.
26:38Việc gọi vốn cho bệnh viện bị dừng ngay lập tức.
26:41Công ty đối mặt với khả năng bị mua lại.
26:43Ngày tôi cùng đội ngũ luật sư bước vào phòng họp,
26:45hướng chắc có vẻ hơi bất ngờ.
26:46Nhưng rất nhanh, anh ta cười nhẹ,
26:48như thể đã chấp nhận tất cả.
26:50Đây mới là em, tôi phan.
26:51Đây mới đúng là em.
26:53Không cần bà nữa, giá em đưa anh đồng ý.
26:55Ký hợp đồng đi.
26:56Ký xong, anh đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
26:58Trước khi đi, anh quay đầu hỏi.
27:00Em vui chưa? Cũng tạm.
27:02Vậy thì tốt.
27:03Xem như anh bỏ tiền ra mua nụ cười của em.
27:06Tôi nhìn anh, chậm dãi đáp lại từng chữ.
27:08Không phải anh mua, mà là tôi mua.
27:10Tôi bỏ tiền để mua sự vui vẻ cho chính mình.
27:12Tôi vẫn nhớ rất rõ, hôm đó trời nắng đẹp rực rỡ.
27:15Bóng lưng hướng chắc mỏng manh,
27:16kéo dài theo ánh sáng mặt trời.
27:18Còn tôi, cứ thế lặng lẽ nhìn theo cho đến khi anh khuất hẳn.
27:21Cũng là lúc tôi nói lời tạm biệt với 10 năm thanh xuân của mình.
27:24Tô Phan 33 tuổi chính thức bắt đầu cuộc sống mới.

Được khuyến cáo