HẠNH PHÚC ĐẾN RỒI - PHẦN 2 - TẬP 535 - LỒNG TIẾNG - PHIM ĐÀI LOAN THVL1 - HANH PHUC DEN ROI P2
Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00HÔNG NƯỚC
00:08Cô cũng biết phải cần bao nhiêu dũng kí
00:11Tôi mới có thể đối mặt với bà ấy một lần nữa
00:16Lúc đầu ở cô di viện
00:18Sau khi tôi biết mình đã bị bỏ rơi
00:21Mỗi ngày tôi đều tự hỏi
00:23Tại sao bà ấy lại bỏ rơi tôi
00:26Có phải tôi đã làm sai chuyện gì?
00:29Bà ấy mới bỏ tôi một mình
00:31Ở lại nơi đó không?
00:34A Minh
00:37Chắc chắn là vì tôi không ngoan
00:41Bà ấy kêu tôi đừng khóc
00:43Mà tôi vẫn cứ khóc
00:45Chắc chắn là bởi vì
00:47Tôi không phải là
00:49Đứa con mà bà ấy mong muốn
00:51Tôi vẫn không đáng được ai yêu thương
00:53Nên bà ấy mới bỏ tôi
00:55Tất cả những chuyện này
00:57Không phải là lỗi của anh
00:59Anh đừng tự trách mình
01:05Sau khi mẹ dẫn tôi về nuôi
01:07Lúc tôi dọn về nhà
01:09Sống chung với họ
01:11Ngày nào tôi cũng gặp ác mộng
01:15Mơ thấy tôi lại bị họ bỏ rơi
01:19Lúc đó chỉ cần mẹ giận lên
01:21Dù có phải là giận tôi không
01:23Tôi cũng đều rất lo sợ
01:27Sợ bà ấy ghét tôi
01:31Lại bỏ tôi
01:33Không đói ngạc tới tôi
01:39A Minh
01:43Mẹ của anh
01:45Chị của anh
01:47Và cả tôi
01:49Không bao giờ bỏ rơi anh
01:53Xin lỗi anh
01:55Lúc nào tôi cũng bắt anh
01:57Tha thứ cho mẹ mình
01:59Bắt anh chấp nhận bà ấy
02:01Nhưng tôi không ngờ
02:03Trong lòng anh lại đau khổ như vậy
02:07Anh bị mẹ bỏ rơi
02:09Chắc chắn rất buồn
02:11Rất khổ
02:15Nhưng tôi không ngờ
02:17Trong lòng anh lại đau khổ như vậy
02:19Anh bị mẹ bỏ rơi
02:21Chắc chắn rất buồn
02:23Nhưng tôi không ngờ
02:25Trong lòng anh lại đau khổ như vậy
02:27Anh bị mẹ bỏ rơi
02:29Chắc chắn rất buồn
02:37Nhớ tôi mà nói
02:39Anh rất là đặc biệt
02:41Là có mùa 02
02:43Anh tốt như vậy
02:45Tôi thật sự rất biết ơn mẹ của anh
02:47Vì đã sinh ra anh
02:51Thì ra khi thích một người nào đó, chính là cảm giác này.
03:11Anh có biết tại sao mà mẹ của anh với chị của anh lại thương anh không?
03:22Là vì họ thật sự coi anh là người nhà của mình.
03:27Cho nên sau này anh không được nói là anh không nên sinh ra trên thế giới này.
03:33Nếu để họ nghe được, sẽ đau lòng biết bao nhiêu.
03:45Cũng không biết là bắt đầu từ khi nào.
03:48Mỗi khi tôi nhìn thấy anh là tôi liền thấy vui.
03:52Mỗi khi nhìn thấy anh cười, tôi liền muốn biết anh đang cười cái gì.
03:59Còn khi nhìn thấy anh khóc, tôi cũng thấy buồn theo anh.
04:06Mới đầu chỉ nghĩ rằng vì muốn chứng minh bản thân có năng lực không thua gì anh.
04:11Nên mới luôn cạnh canh với anh.
04:14Nhưng sau này tôi mới phát hiện là bởi vì tôi thích anh mới làm như vậy.
04:32Chuyện mà trước giờ tôi luôn muốn nói với cô.
04:35Cô có muốn biết đó là gì không?
04:44Mới đầu tôi còn nghĩ rằng vì tôi muốn chứng minh mình có năng lực hơn cô.
04:50Mới yêu cầu cao với cô.
04:54Nhưng sau đó tôi phát hiện khi tôi ở giang phòng làm việc.
05:01Đều muốn chạy đi nhìn cô.
05:04Trong giờ nghỉ trưa, cũng muốn ăn cơm cùng với cô.
05:10Cũng muốn ăn cơm cùng với cô.
05:13Khi cô tan lạc, đạp xe đạp đỡ về nhà, tôi sẽ rất lo cho cô.
05:21Thậm chí còn tính thời gian để gửi tin nhắn cho cô.
05:26Để hỏi cô về chuyện công việc.
05:29Thật ra chẳng qua là tôi muốn biết cô về có an toàn không?
05:40Tư mẫm.
05:44Bởi vì chuyện của mẹ ruột của mình.
05:47Tôi ở trước mặt cô, đã không còn là Lý Hồng Minh.
05:52Luôn bình tĩnh, chuyện gì cũng muốn biết rõ ràng.
05:56Mà đã trở thành một người không có tự tin, không có cảm giác an toàn.
06:05Một người như vậy, em có thích không?
06:10Đương nhiên là có.
06:13Bởi vì đó đều là anh, con người thật sự của anh.
06:20Mặc dù không thể có mặt trong quá khứ của anh.
06:24Nhưng mà sau này, em sẽ có mặt trong quá khứ của anh.
06:28Mặc dù không thể có mặt trong quá khứ của anh.
06:32Nhưng mà sau này, em sẽ cùng anh bước ra khỏi nỗi đau từ quá khứ.
06:37Để cho anh biết được, được sinh ra trên thế giới này là một việc rất tốt đẹp.
06:58Hụt xuất cả quan phai, ai mong số phụ tài.
07:05Ngoài tiếng hồn quá khó hiểu, ngoan chìm dài.
07:11Ngoan mỹ lệ trường ai, hoang thi an toàn.
07:18Mẹ của em.
07:20Em nghe đi.
07:23Alo, lát nữa con về tới liền.
07:26Dạ phải, A Minh ở bên cạnh con.
07:31Được rồi, tạm biệt.
07:36Chắc là tới lúc em phải về rồi.
07:39Anh đưa em về.
07:41Cũng được.
07:56Ước nề ai phụ số phụ tài, chỉ nhờ anh hiểu.
08:01Ngút ếch sinh, niềm niềm sự yêu ếch sinh.
08:05Chẳng có lý, quên đi sinh vi mỗi lý khuyên.
08:16Sao lại như vậy được chứ, mới đi có một chút.
08:21Mới đi có một chút mà hình như quyết áp tăng rồi.
08:24Bây giờ ngoài trời đang nóng lắm, nội vẫn kiên trì tới thăm tụi quân.
08:28Thật ra chỉ cần gọi điện cho cô ấy là cô ấy đã hiểu tâm lòng của bà nội rồi.
08:32Cũng không thể nói như vậy được.
08:35Mặc dù bà có quan tâm tụi quân, nhưng quan trọng nhất là tới thăm coi Quán Hào có tin tức gì chưa.
08:41Quán Hào là cháu cố của bà, bà cố như bà đâu thể khoanh tay ngồi yên được.
08:47Thời tiết đang nóng mà cho dù có mưa to, gió bão bà cũng phải tới đây.
08:54Bây giờ con chỉ hy vọng Quán Hào được bình an không có chuyện gì.
09:00Sẽ như vậy mà, chắc chắn là như vậy.
09:03Con phải có lòng tin.
09:05Hơn nữa là có nhiều người tìm giúp như vậy, bà tin là ông trời cũng sẽ phù hộ cho nó được bình an vô sự.
09:15Chúng ta mau vào thăm nó đi.
09:20Bà nội, ngồi lên ghế nâng sẽ tiện hơn nhiều.
09:22Ờ vậy hả?
09:23Nè, từ từ thôi.
09:24Ờ, được.
09:29Bây giờ cái loại thiết bị tiện lợi như vầy, nó thiết thực vô cùng.
09:34Đất tiện cho những người già như bà hoặc là những người đi đứng không tiện.
09:41Bà ngồi dững nha, con bấm đó.
09:42Ờ.
09:52Thoải mái quá.
10:23Châu Cục đó là ai vậy?
10:26Tại sao họ lại bắt cóc Quán Hào chứ?
10:29Châu Cục Quán Hào bị đưa đi đâu rồi?
10:32Được rồi Tùy Quân, con đừng sốt ruột quá.
10:35Bây giờ tin tức đã phát lên rồi, camera giám sát cũng đã quay được tướng mạo của người đó.
10:40Mẹ tin là sẽ có tin của Quán Hào nhanh thôi.
10:43Mẹ, mẹ nghĩ sẽ có người xem tin tức rồi cung cấp mệnh mũi cho cảnh sát thật chứ.
10:49Châu Cục có thể gặp lại Quán Hào không vậy?
10:53Tùy Quân ơi, chắc chắn là vậy.
10:56Anh tin là ông trời chắc chắn sẽ phù hộ cho hai mẹ con em.
11:00Quán Hào chắc chắn sẽ về bên cạnh chúng ta thôi.
11:03Phải đó.
11:06Quán Hào, chắc chắn là Quán Hào về.
11:09Quán Hào.
11:11Để tới với con đi, Quán Hào.
11:13Quán Hào.
11:15Tùy Quân.
11:17Hai người hả?
11:18Hai người hả?
11:20Tụi anh tới thăm em, nhận tiền hỏi thăm xem có tin tức gì của Quán Hào chưa?
11:26Vậy là hai người không biết Quán Hào ở đâu rồi.
11:37Quán Hào, con đang ở đâu vậy?
11:42Mẹ nhớ con lắm, con biết không?
11:45Con đang ở đâu?
11:46Vào trong ngồi rồi nói.
12:03Ngồi đi.
12:07Cô Lưu à, thật lòng xin lỗi.
12:11Chúng tôi chưa nói trước tiếng nào mà đã tìm tới đây.
12:15Không đâu, tôi biết mọi người cũng lo cho đứa nhỏ.
12:18Tôi không chỉ quan tâm tới đứa nhỏ, tôi còn rất lo cho Tùy Quân.
12:24Tùy Quân.
12:27Bà nghe Văn Dương nói, hôm qua nó gặp con ở cục cảnh sát, nhìn con không khỏe lắm.
12:36Giờ con khỏe hơn chưa?
12:39Có bị gì không?
12:40Hôm nay bà đặc biệt tới thăm con, thấy con hình như là vẫn chưa có ăn ngủ gì hết.
12:51Ngay não Quán Hào còn chưa em về, thì con là mẹ nó sẽ không yên.
13:00Con ăn gộm ngon, ngủ cũng không được.
13:05Tùy Quân đừng gấp mà.
13:07Tùy Quân đừng gấp mà.
13:09Chính quyền đã nhờ các đồng nghiệp dốc hết sức đi tìm Quán Hào rồi.
13:14Cũng đã nhờ các phần cục khác giúp đỡ.
13:16Anh tin là sẽ có tin tức của Quán Hào nhanh thôi.
13:20Nếu thật làm vậy thì bây giờ lẽ ra Quán Hào đã về rồi mới phải.
13:25Tại sao đến bây giờ vẫn chưa, chưa có tin tức gì cả.
13:29Mà người đó cũng không liên lạc với em có thể có mục đích gì chứ.
13:33Còn tiếp tục chờ đợi như vậy, em thật sự sắp điên lên rồi.
13:38Tùy Quân.
13:39Được rồi, Tùy Quân à.
13:41Em bình tĩnh lại cái đã.
13:43Bây giờ em đang có thai, như vậy rất hại cho sức khỏe đó.
13:50Tuy ra Tùy Quân đang có thai.
13:53Phải, vì lần này nó bị ốm nghiến nặng quá.
13:57Tuấn Hiền mới định đưa nó tới bệnh viện.
13:59Ai ngờ đâu lại xảy ra chuyện này.
14:01Tùy Quân à.
14:03Giờ con đã là mẹ của hai đứa nhỏ.
14:07Con phải mạnh mẽ lên.
14:11Chăm sóc cho sức khỏe của mình quan trọng hơn.
14:15Người ta thường nói, con cái là máu thịt trong tim của người mẹ.
14:21Bây giờ con của con mất tích.
14:23Đương nhiên con sẽ thấy đau đớn như các da cát thịt của mình.
14:27Nhưng mà con phải mạnh mẽ lên.
14:29Phải bình tĩnh đối mặt với mọi chuyện.
14:34Phải đó Tùy Quân.
14:36Quán hào không chỉ là máu thịt của con.
14:38Mà mọi người ai cũng đều quan tâm lo lắng cho nó.
14:41Phải đó.
14:42Nhất là Tuấn Hiền.
14:44Bình thường nó thương yêu quán hào như vậy.
14:47Nên giờ nó cũng tự trách mình lắm.
14:49Nhưng dù sao chúng ta vẫn phải bình tĩnh, phối hợp với cảnh sát.
14:53Mẹ tin là chúng ta sẽ có tin của quán hào như vậy.
14:56Anh cũng sẽ nghĩ cách tìm ra mánh mối điều tra.
15:00Mong là có thể mọi chống tìm ra quán hào.
15:10Nhân Dương.
15:12Bây giờ em chỉ có thể tin anh thôi.
15:15Em xin anh được không?
15:17Quán hào là con của chúng ta.
15:20Nó vừa mới ra đời.
15:21Nó phải đối mặt với chuyện ba mẹ ly hôn.
15:24Nó tội nghiệp lắm rồi không thể có chuyện gì nữa đâu.
15:28Em cầu xin anh hãy cứu nó.
15:30Nhân Dương phải đưa nó về bình an khỏe mạnh.
15:32Để nó bình an đứng trước mặt em được không?
15:34Em cầu xin anh.
15:37Không cần cầu xin.
15:39Anh là ba của quán hào.
15:42Anh sẽ không để con mình chịu bất cứ chuyện gì.
15:46Anh sẽ cố hết sức tìm ra quán hào trong thời gian ngắn nhất.
16:16Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
16:47Con gái à.
16:50Con làm sao vậy hả?
16:51Đâm chiêu thẩn thờ.
16:57Con không muốn làm quen với bạn trai của mẹ có đúng hay không?
17:02Đâu có.
17:03Hôm nay con cố tình tới đây là để có thể coi ông chủ lớn đó.
17:08Có sức hấp dẫn gì mà khiến người mẹ xinh đẹp của con mê mẫn tâm thần như vậy?
17:17Nè nè.
17:18Mê mẫn tâm thần chỗ nào chứ?
17:20Đó gọi là duyên phận.
17:23Đi thôi.
17:28Xin mời Dũng.
17:29Cảm ơn cậu.
17:30Cảm ơn.
17:32Dũng đâu đây?
17:34Lát nữa hai người quản chặt cái miệng lại.
17:36Bớt nói cho tôi.
17:38Tuyệt đối không được ăn nói lung tung.
17:41Làm cho tôi mất mặt à.
17:43Chủ tịch à, ông yên tâm đi.
17:44Tôi chắc chắn không có nói bậy đâu.
17:46Nhưng mà nói trước nha.
17:48Nếu như hai người mà chia tay thì không có liên quan gì tới tôi đâu.
17:52Chủ tịch à, bây giờ có chị Mỹ Nhân chăm sóc cho ông.
17:55Chúng tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
17:57Sao có thể nói lung tung là phá hai người được chứ?
17:59Ừ, chúng tôi đâu có ngốc đâu.
18:02Hai cái tên trời đánh như các cậu tôi yên tâm mới là lạ.
18:12Xin chào.
18:13Mỹ Nhân tới rồi sao?
18:15Nè nè nè, mau ngồi xuống đây.
18:21Sao lại là ổng?
18:23Chẳng lẽ ổng chính là bạn trai của mẹ?
18:27Thôi tiêu rồi, mình phải làm sao bây giờ?
18:36Tư Mẫn à, chào hỏi đi con.
18:44Tư Mẫn à, trước đó mẹ của con, con nhắc tới con với chú.
18:50Cứ gọi chú là được rồi.
18:55Con vừa mới tan làm, chắc là đã đói rồi phải không?
18:58Thôi, mau ăn đi.
19:04Chú đang nói chuyện với con đó.
19:10Con chào chú.
19:11Ờ được, chào con chào con.
19:15Ê, mình Tư Mẫn nè.
19:19Sao chú nhìn mặt con thấy quen quá vậy?
19:23Phải đó, con cũng thấy cô quen lắm.
19:26Ê, rút cuộc là gặp ở đâu ta?
19:30Rất nhiều người nói là Tư Mẫn nhà tôi có khuôn mặt rất là giống một diễn viên Hàn Quốc.
19:36Phải phải phải, hân hạnh được gặp cô.
19:38Hân hạnh được gặp cô, kim chi rất là ngon.
19:41Ngon hả?
19:44Vậy sao? Anh thì không xem mấy cái đó.
19:50Nhưng mà anh vẫn có cảm giác hình như đã gặp Tư Mẫn ở đâu rồi.
19:56Vậy sao?
19:58Ba, bộ ba quên rồi sao?
20:01Lần trước lúc ở công ty chúng ta, Hiểu Bình cũng đã dẫn Tư Mẫn tới họp đó.
20:06Cô ấy vừa bước vào là con nhận ra rồi.
20:10Ba nhớ chưa?
20:12Trời ơi, phải rồi phải rồi.
20:14Trần Mỹ nghe con nói như vậy, ba đã nhớ ra rồi.
20:19Cô chủ sao còn không đói sớm hơn một chút?
20:22Làm hạn tôi nãy giờ kích ưỡng là mình gặp cô ấy ở trong mơ chưa?
20:26Tôi thấy là anh còn đang ở trong mơ, chưa chịu tỉnh thì có đó.
20:29Tôi…
20:31Trùng hợp như vậy sao? Thì ra công ty của Tư Mẫn với Tàm Lan có hợp tác, hả?
20:39Phải đó. Mẹ, sao mẹ không uống một ly với chú đi?
20:44Ờ, phải đó phải đó. Này này này, chúng ta cạn ly đi nào.
20:48Chú à, cảm ơn chú đã chăm sóc cho mẹ con.
20:52Phải rồi, chú kể con nghe chú chuyện gì đó về hai người được không? Con đang tò mò lắm.
20:58Trời đất ơi, có cái gì đâu mà kể chứ, con bé này.
21:02Con là con gái của mẹ, con có quyền được biết.
21:08Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ ơi.
21:12Con là con gái của mẹ, con có quyền được biết.
21:19Tư Mẫn à, mẹ con dễ sâu hổ lắm.
21:23Này, để chú kể con nghe.
21:25Chú gặp được mẹ của con, tính ra cũng là duyên phận.
21:30Ai ngờ đâu, thì ra con với chú đã gặp nhau trước đó rồi.
21:36Như vậy coi bộ hai nhà chúng ta rất có duyên với nhau đó.
21:39Chú nghĩ sau này sẽ có thêm một đứa con gái nữa.
21:45Con nghĩ con sau này cũng có thêm đứa em gái.
21:48Phải đó, phải đó.
21:55Tư Mẫn à, tính của Trần Mỹ hơi thẳng thắn, phản ứng cũng không được tốt.
22:04Nhưng còn con thì khác rồi nha.
22:07Hôm đó trong lúc chúng ta hợp, chú vẫn luôn cảm thấy cô gái này rất thông minh, phản ứng rất nhanh nhạy.
22:16Nhưng mà lúc đó bởi vì hai công ty chúng ta không có chung lầm trường.
22:21Cho nên chú nói chuyện hơi thẳng một chút, hy vọng là con không để trong lòng.
22:27Chú à, không có gì đâu.
22:32Tư Mẫn nè, chú đánh giá cao con, hay là như vậy đi.
22:36Con đừng có làm việc ở lễ tụi đường nữa, tới công ty của chú, chú sẽ sắp việc cho con ha.
22:42Tạm lan à, Tư Mẫn đang làm việc ở công ty quá mỹ phẩm khác mà, không có liên quan gì tới lễ tụi đường.
22:51Con bé làm việc ở lễ tụi đường mà.
23:02Con làm việc ở công ty đó từ khi nào vậy?
23:07Không Tư Mẫn, con nói nghe coi.
23:12Con làm việc ở công ty đó từ khi nào vậy hả?
23:16Mẹ, chúng ta về rồi nói.
23:20Ở đây toàn là người nhà, con mau nói rõ cho mẹ nghe hết mọi chuyện coi.
23:25Con mau nói rõ cho mẹ nghe hết mọi chuyện coi.
23:32Tư Mẫn nè, bây giờ mẹ con đang tức giận lắm đó, mau giải thích với cô ấy đi.
23:39Con làm việc ở lễ tụi đường là Lý Thái Tuyền kêu con đi có phải vậy không?
23:47Phải đó, là Thái Tuyền kêu con đi phải không?
23:56Ờ, Mỹ Nhân nè, trước đó anh đã nói với em rồi mà.
24:01Lý Thái Tuyền đó không phải là hạng tốt lành gì đâu.
24:06Hắn chính là một con hồ ly gian xảo.
24:09Ở trước mặt em thì giả bộ là mình tốt.
24:12Vừa quay lưng một cái là bắt đầu tính kế với hai mẹ con em liền.
24:16Hắn thấy Tư Mẫn thông minh, chắc chắn không có chuyện bỏ qua cho nó đâu.
24:20Hắn kêu Tư Mẫn tới công ty hắn làm việc, chắc chắn là để giúp hắn chè giấu một số chuyện dơ bẩn gì đó đó.
24:28Ừ, Chủ tịch à, nói như vậy là Tư Mẫn xinh đẹp bị người ta lợi dụng sao?
24:34Cậu nói đi.
24:37Cậu thử nghĩ mà coi, lần trước Lý Thái Tuyền hợp tác với Tiền Nghệ Cảm kiểu gì hả?
24:43Để hãm hại siêu thị chân Mỹ của chúng ta.
24:46Sau khi mọi chuyện bị bại lộ ra, hắn còn muốn lãng tranh.
24:50Bây giờ hắn kêu Tư Mẫn tới công ty hắn làm việc, tôi nghĩ chắc là không có chuyện gì tốt đẹp đâu.
25:00Tư Mẫn à, có phải giống như lời Tam Lan nói hay không?
25:08Cô Tư Mẫn à, lời Chủ tịch chúng tôi nói đều là sự thật, bây giờ cô quay đầu vẫn còn kịp đó.
25:13Có câu bị ma đưa lối, bị quỷ dẫn đường, cô đừng có để cho mình càng bị lúng sâu hơn nữa, nếu không chúng tôi lo cho cô lắm đó.
25:25Tư Mẫn nè, chú thấy hay là vậy đi, ngày mai con tới công ty, cầm sẵn lá đơn từ chức, quăng lên trên bàn của Lý Thái Tuyền.
25:36Phải đó Tư Mẫn, cô nên nghe lời ba tương lai của cô nói đi, một bé thỏ con dư dịu dàng dựa nghe thơ giống như cô á.
25:44Trước sau gì cũng bị con cáo dạ gian xạo đó ăn tịch thôi, cả xương cô không còn, tới chừng đó là cóc rồng không ra nước mắt đó nha.
25:54Thôi được rồi, trong khi, bà à, thôi đừng nói nữa nha.
25:58Cô hai à, sao cô lại nói như vậy, chúng tôi có lòng tốt nhắc dở cô ấy thôi mà, bây giờ Tư Mẫn cũng là người nhà của mình rồi.
26:05Chúng ta phải giúp cho cô ấy thoát khỏi con cáo dạ Lý Thái Tuyền đó, nếu không tới chừng đó bị hắn ta hại tan nát á hả?
26:11Ê, còn phải cuối đầu cảm ơn hắn nữa đó.
26:18Khâu Tư Mẫn, con vẫn chưa trả lời mẹ.
26:25Mẹ, ra đây với con một lát.
26:36Xin lỗi anh nha, em ra ngoài một lát đã.
26:39Không sao đâu, em đi đi, từ từ thôi.
26:49Nè, Trần Mỹ, chúng ta uống đi.
27:06Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
27:28Bao nhiêu lâu nay mẹ đã nói với con, không được tới chỗ đó làm.
27:32Tại sao con không chịu nghe lời mẹ dặn?
27:34Sao con cứ nhất quyết đi, còn không cho mẹ biết nữa?
27:39Ba chết một cách ấm ức như vậy, con chỉ muốn tìm hiểu thêm chút chuyện của lệ tụi đường, không được sao?
27:48Con đi làm bao lâu rồi?
27:51Cũng không lâu lắm.
27:55Con nói thật cho mẹ biết coi, con tới chỗ đó làm rốt cuộc là muốn làm cái gì hả?
28:00Con chỉ thấy tò mò lệ tụi đường cuối cùng là công ty như thế nào, mà sao không tôn trọng người khác đi chiếm hết công trình nghiên cứu của ba.
28:10Con muốn biết là trong chuyện này có hiểu lầm gì hay không?
28:14Không có hiểu lầm gì hết, đây chính là sự thật.
28:17Cái công ty đó vốn dĩ khốn kiếp như vậy, con làm gì được nó hả?
28:24Con không biết.
28:30Là Thái Tuyền kêu con tới đó làm phải không?
28:38Hắn kêu con đi thì con liền đi, lời mẹ nói con để ở đâu vậy hả?
28:45Mẹ đã từng nói, ba của con vì hạ chi tuyết mà ôm hận chết, không phải chỉ vì cái công ty đó mà bản thân ông ấy cũng có lỗi.
28:55Có một số chuyện con không thể biết được đâu.
28:59Bây giờ mẹ sẽ nói rõ cho con biết.
29:02Tại sao mẹ không cho con nhớ những ân quán đời trước?
29:10Dạo lúc đó ba của con rất là thích nghiên cứu mỹ phẩm.
29:15Ngày nào cũng trốn ở trong phòng thí nghiệm để nghiên cứu sản phẩm mới.
29:18Mặc dù sau đó đã thành công làm ra được hạ chi tuyết, ông ấy cũng rất vui mừng thỏa mãn.
29:25Nhưng mà, ông ấy bận tới nổi không ngủ không nghỉ, rồi cũng quên mất luôn, mình còn có gia đình.
29:49Sau đó, ba của con đã rời đi, cũng là vì hạ chi tuyết.
30:00Điều khiến cho mẹ đau buồn nhất chính là hạ chi tuyết giống như giấc mơ của ông ấy vậy.
30:09Chỉ có điều trong giấc mơ đó, không có con, cũng không có mẹ.
30:19Mẹ, ba của con đã dốc hết sức mình nghiên cứu mỹ phẩm như vậy, cũng là vì muốn chúng ta có cuộc sống tốt hơn thôi.
30:33Lúc ban đầu thì đúng là như vậy, nhưng mà sau đó thì không phải vậy.
30:39Trong sự việc này, điều khiến cho mẹ thấy đau lòng nhất và tiếc nuối nhất chính là,
30:48lúc đó ba của con dành cả trái tim mình, cả thân thể mình cho sự nghiệp nghiên cứu mỹ phẩm.
30:58Còn mẹ lại không có cách nào dành lại trái tim ông ấy.
31:04Nếu không, ba con có tài như vậy,
31:08cho dù mất đi hạ chi tuyết, thì chắc chắn ông ấy vẫn có thể nghiên cứu ra lại một loại sản phẩm mới tốt hơn nhiều mà.
31:18Với nhà nghiên cứu mà nói, mỗi một sản phẩm đều được nghiên cứu bằng tất cả tâm quyết.
31:25Nên đương nhiên ba cũng cho mẹ một loại sản phẩm mới,
31:28mỗi một sản phẩm đều được nghiên cứu bằng tất cả tâm quyết.
31:32Nên đương nhiên ba cũng cho rằng đó là bảo vật quan trọng nhất trong đời của ba.
31:39Đúng vậy, đây cũng là nỗi đau lớn nhất của mẹ khi lấy ba của con đó.
31:50Bởi vì hạ chi tuyết mới được ông ấy yêu thương nhất.
31:59Mẹ vẫn luôn muốn quên đi tất cả mọi chuyện ở trong quá khứ.
32:05Chỉ cần mẹ con chúng ta sống vui vẻ hạnh phúc như vậy là được rồi.
32:11Tại sao con cứ khăn khăn không nghe theo lời mẹ, con cứ nhất quyết đi làm loại chuyện này?
32:21Con có biết trái tim của mẹ đau đớn cỡ nào không?
32:29Mẹ, con xin lỗi, đáng lẽ con không nên cãi lời của mẹ tự mình quyết định tới lệ tùy đường làm việc.
32:40Còn ở công ty đó, ngoài làm việc ra, có còn làm chuyện gì khác nữa hay không?
32:47Con câm đoan với mẹ, con không làm chuyện gì trái với lương tâm hay làm chuyện gì gây hại cho công ty.
32:53Mục đích Thái Tuyền kêu con tới đó rốt cuộc là gì đây chứ?
32:58Chú ấy chỉ muốn con phụ giúp mà thôi, chứ không có làm chuyện gì giống như chú Tâm Lan nói lúc nãy.
33:05Nếu thật sự là vậy, tại sao lại không dám để cho mẹ biết hả?
33:11Chú ấy nói lệ tùy đường là gúc mắt lớn nhất của mẹ.
33:16Nếu như để mẹ biết, chắc chắn sẽ phản đối.
33:19Chính vì vậy mà anh ta vẫn cứ tìm con mặc kệ mẹ có đồng ý hay không.
33:25Mẹ không thể nào để yên chuyện này như vậy được, nhất định phải tìm anh ta hỏi cho rõ ràng.
33:31Mẹ, đừng mà, con đã quyết định từ chức rồi.
33:36Hơn nữa trước đây không phải mẹ nói, chú cũng giống như người thân của chúng ta sao.
33:41Nếu đã như vậy, mẹ đừng làm lớn chuyện này lên nữa.
33:44Cũng chính là vì lý do này, mẹ mới phải tìm hiểu anh ta rốt cuộc là muốn làm cái trò gì.
33:51Trước đây Thái Tuyền cũng đã nói, lệ tùy đường là một nơi vô cùng phức tạp luôn.
33:56Vậy thì tại sao lại bắt con tới đó chứ?
33:59Thì thương trường vốn dĩ rất phức tạp mà.
34:03Lệ tùy đường cũng có chỗ phức tạp riêng.
34:06Hơn nữa chú ấy thật sự rất quan tâm con.
34:08Nhưng mà chuyện này là do anh ta không đúng.
34:11Nếu như sau này, anh ta lại bắt con phải làm chuyện gì đó mà không để cho mẹ biết.
34:17Thậm chí là lợi dụng con. Vậy chúng ta phải làm sao đây?
34:22Con sẽ không nghe lời chú ấy nữa.
34:25Tóm lại là con cũng sắp từ chức rồi mà đừng đi tìm chú ấy.
34:29Để tránh sau này làm rạng nứt quan hệ giữa hai người.
34:32Vậy thì con phải hứa với mẹ, nhất định phải từ chức. Có biết chưa?
34:38Con biết rồi.
35:03Mỹ Nhân, hai người giải quyết xong rồi sao?
35:06Xong hết rồi, tạm lan. Xin lỗi mọi người nhiều nha.
35:10Lỗi phải gì chứ, đều là người trong nhà mà. Ăn đi, đồ ăn sắp nguối hết rồi.
35:16Mỹ Nhân nè, đồ ăn hôm nay anh gọi toàn là món em thích hết. Ăn nhiều vào.
35:21Tư Mẫn, con cũng ăn nhiều vào nha.
35:25Cảm ơn chú.
35:27Nhưng mà Tư Mẫn nè, chú nói con nghe.
35:32Lý Thái Tuyền là một con cao già gian xảo, con còn non lắm, không phải đối thủ của hắn đâu.
35:39Nhớ kỹ, tránh xa hắn ra, càng xa càng tốt.
35:43Để khỏi bị hắn hại, như vậy an toàn hơn.
35:49Được rồi ba, đừng nói nữa.
35:52Phải phải phải, không nói, không nói nữa.
35:56Tư Mẫn, hôm đó Hiểu Bình dẫn em tới công ty tùy chị họp, chị thấy hình như cô ấy rất quan tâm em.
36:02Dạ phải, con người của chị tốt lắm.
36:05Chị và cô ấy cũng là bạn bè đó.
36:07Trung hợp vậy sao?
36:09Vậy bữa nào chúng ta hẹn nhau cùng tụ tập nha.
36:12Được.
36:14Tư Mẫn, tôi nói nhỏ cho cô nghe nha, cô chủ nhà tôi với Hiểu Bình trước đi là tình địch với nhau đó.
36:20Đi chơi với họ? Cô bị kẹt ở giữa mệt mỏi dữ lắm, tới chừng đó hai người họ mà đánh nhau hả?
36:26Cô phải bảo vệ ai đây?
36:27Mệt lắm.
36:28Đúng vậy.
36:29Nè nè nè nè, lo ăn đi, còn ở đó nói nhiều làm gì?
36:36Đàn ông nói nhiều còn đáng sợ hơn phụ nữ nè.
36:40Hiểu Bình người ta xinh đẹp như vậy, thiếu gì người theo đuổi cô ấy chứ.
36:45Từ lâu Hiểu Bình đã quên đi mối tình ở trong quá khứ rồi.
36:49Chỉ có lòng giả hẹp hòi với hai cậu mới tối ngày lôi nó ra thôi.
36:54Tực vậy sao?
36:56Nè nè nè, cậu nói xong chưa vậy?
36:59Ăn thêm mấy miếng sườn đi.
37:01Được rồi.
37:05Bỏ xuống đi.
37:10Giang Long.
37:13Tụi em đang ăn cơm.
37:17Giờ anh đang ở đó hả? Anh ở đó làm gì vậy?
37:21Không biết bây giờ A Minh đang ở đâu, làm gì nữa.
37:26Có phải ảnh vẫn còn đau khổ không?
37:30Cuối cùng mình phải làm sao mới có thể gỡ được khúc mắt giữa ảnh và mẹ ruột của ảnh.
37:41A Minh.
37:44Khi con nhìn thấy bức thư này,
37:46có lẽ mẹ đã không còn trên đời này nữa.
37:51Xin lỗi.
37:54Mẹ lại bỏ con một lần nữa.
37:58Nhưng mà lần này,
38:01mẹ sẽ không cầu xin con tha thứ.
38:17Mẹ còn nhớ,
38:19lần đầu tiên ôm con,
38:22đem con ra khỏi nhà,
38:25lại chính là lần đưa con tới cô nhi viện.
38:30Trên đường biên,
38:32con ngủ rất say.
38:35Còn dùng đôi tay của mình ôm chặt mẹ,
38:38lúc đó nhìn con rất yên tâm,
38:41rất tin tưởng mẹ.
38:43Cả đời này mẹ hiếm khi cảm nhận được tình yêu người khác dành cho mẹ.
38:48Nhưng mãi cho đến khi đó mẹ mới biết,
38:52thì đã còn có một người yêu thương mẹ,
38:54tin tưởng mẹ một cách vô tư.
38:59Nhưng mẹ lại lựa chọn
39:02bỏ rơi con.
39:13Mẹ...
39:23Mẹ...
39:43Mẹ...
40:13Mẹ...
40:24Bây giờ điều duy nhất mẹ có thể làm cho con,
40:27chính là giải quyết lý thái tuyển.
40:30Chỉ khi mẹ với anh ta cùng chết,
40:33anh ta mới không hại con nữa.
40:36Mẹ sẽ dùng hơi thở sau cùng
40:39để bảo vệ con.
40:44Hạnh Phúc Máu
40:47Hạnh Phúc Máu