HẠNH PHÚC ĐẾN RỒI - PHẦN 2 - TẬP 528 - LỒNG TIẾNG - PHIM ĐÀI LOAN THVL1 - HANH PHUC DEN ROI P2
Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Chờ hỏi anh là ai vậy?
00:24Thái Kỳ!
00:26Thái Kỳ!
00:28Thái Kiến Quốc!
00:31Anh!
00:33Tại sao anh lại ở đây vậy?
00:35Anh đã bị bắt rồi mà!
00:39Anh đừng có qua đây!
00:47Hiểu Bình!
00:49Anh xin lỗi!
00:53Anh kêu tôi là Hiểu Bình?
00:55Anh biết tôi không phải Nhã Phấn rồi!
01:01Anh đã nhớ hết rồi!
01:03Nhớ tất cả mọi chuyện!
01:06Anh thật sự...
01:08Rất có lỗi với em!
01:11Nếu em đồng ý!
01:13Anh sẽ cố gắng bù đắp!
01:15Anh tự nguyện làm mọi chuyện vì em!
01:18Anh có thể cho em mọi thứ!
01:21Cho dù lấy cả tính mạng của anh!
01:23Anh cũng đồng ý!
01:26Bây giờ nói vậy có tác dụng gì đâu!
01:29Những thứ tôi mất đi vì anh mãi mãi không thể lấy lại được!
01:32Anh trả tôi bằng cách nào?
01:36Xin lỗi!
01:38Không cần xin lỗi đâu!
01:40Tôi không cần sự đền bù hay là tính mạng của anh!
01:44Tôi chỉ hy vọng...
01:46Anh hãy tránh xa tôi ra!
01:48Đừng để cho tôi thấy anh nữa!
01:50Hiểu Bình!
01:52Anh có thể bảo vệ em!
01:53Chỉ cần có anh ở đây!
01:55Anh sẽ không để ai hại em đâu!
02:00Người làm hại tôi chỉ có anh mà thôi!
02:04Thái Kiến Quốc tôi cầu xin anh!
02:06Anh làm ơn quên tôi đi!
02:08Cứ coi như là chúng ta chưa từng quen biết nhau!
02:12Anh có biết không?
02:14Cho tới tận bây giờ!
02:16Tôi không có lấy một ngày được ngủ ngon!
02:19Nửa đêm tôi thường hay tỉnh dậy!
02:21Không biết bản thân là ai!
02:23Không biết mình đang ở đâu hết!
02:25Cảm giác này thật sự đau khổ lắm!
02:27Anh có biết không?
02:32Anh xin lỗi!
02:36Không cần phải xin lỗi đâu!
02:38Đừng để cho tôi thấy anh nữa!
02:40Hiểu Bình!
02:42Anh gian em! Có thể nói cho anh biết!
02:44Anh phải làm sao?
02:46Thì em mới có thể tha thứ cho anh!
02:48Anh đừng nói gì nữa!
02:49Anh xin em đừng như vậy!
02:51Thái Kiến Quốc! Anh bùng tôi ra!
02:53Bùng ra đi! Tôi không nghe anh nói đâu!
02:55Bùng ra đi! Thái Kiến Quốc! Bùng ra đi!
02:57Bùng ra đi!
02:59Thả tôi ra đi!
03:01Anh thả tôi ra! Bùng ra đi!
03:08Là mơ thôi!
03:11Tại sao mình lại mơ thấy Thái Kiến Quốc?
03:15Chuyện đã qua rồi!
03:16Đã qua rồi, bây giờ anh ta đã bị bắt ở bệnh viện tâm thần, không thể làm hại mình được nữa
03:34Ờ, Hiếu Bình
03:36Mẹ về rồi hả?
03:38Con mới thức dậy hả?
03:40Dạ phải, hôm nay con ngủ dậy trễ quá chứ
03:45Không cần đi làm ngủ trễ một chút đâu có sao đâu
03:48Ờ, khi nãy mẹ đi đâu vậy?
03:51A Minh chở mẹ đi siêu thị mua ít đồ
03:55Ờ, mà A Minh đâu? Sao không về cùng với mẹ?
03:59Nó nói là phải đi rửa xe, còn sẽ ăn trưa ở ngoài luôn
04:05A Minh đưa mẹ đi siêu thị đó, đúng lúc đang làm chương trình nên mẹ nghĩ cứ mua nhiều một chút
04:15Hay quá hay quá, đúng lúc cảm thấy tinh thần không được khỏe có thể pha một ly cà phê uống rồi
04:22Nhìn con tinh thần không tốt thật đó, có phải con không ngủ ngon không?
04:27Dạ phải, hôm qua con nằm mơ, con đã mơ thấy ác mộng lúc tỉnh dậy coi điện thoại tới gần 3 giờ
04:34Tới gần sáng con mới có thể ngủ lại được
04:37Thấy ác mộng gì vậy?
04:39Mẹ à, con mơ thấy Thái Kiến Quốc, chắc là anh ta vẫn còn bị nhốt trong bệnh viện tâm thần hả?
04:50Con mơ thấy Kiến Quốc, có phải vì dạo này áp lực quá lớn, cũng có thể là con vẫn còn giữ trong lòng những tổn thương mà Thái Kiến Quốc gây ra cho con
05:02Vậy con nên đi khám mắc sĩ không?
05:06Chỉ là nằm mơ thấy ác mộng, ngủ không ngon, không cần phải đi khám mắc sĩ đâu
05:13Tuy là con cũng đã vừa qua rồi, nhưng mẹ tin những tổn thương nó gây ra cho con sâu đậm như vậy
05:20Không có dễ dàng quên như vậy đâu
05:24Nhưng mà nếu như đi khám mắc sĩ, chắc chắn lại phải nhắc lại chuyện xưa
05:29Con thật sự không muốn nhắc nữa đâu mẹ
05:32Mẹ biết chứ, nói thêm một lần lại đau thêm một lần
05:37Nhưng cứ để mãi ở trong lòng, sẽ tiếp tục ảnh hưởng con
05:43Con người không kiên cường như vậy, phải tìm bác sĩ, để bác sĩ có chuyên môn giúp đỡ con đối mặt
05:48Vì chuyện của Thái Sư, mấy năm nay mẹ thường mất ngủ nửa đêm, mò dậy uống rượu
05:55Mẹ biết đây là bị chuyện quá khứ giam cầm, cảm giác không thể thở và không thể bước ra
06:01Không hy vọng con cũng bị như mẹ
06:04Nhưng mẹ biết chứ, nói thêm một lần lại đau thêm một lần
06:09Nhưng cứ để mãi ở trong lòng, sẽ tiếp tục ảnh hưởng con
06:13Cảm giác không thể thở và không thể bước ra
06:16Không hy vọng con cũng bị như mẹ
06:20Sau khi trải qua chuyện của con, mẹ nhìn thấy Thái Sơn quan tâm con như vậy
06:26Chăm sóc mẹ con chúng ta như vậy, bây giờ mẹ không đau khổ gì nữa
06:33Nghe mẹ nói như vậy, con thấy vui cho mẹ lắm
06:38Nhưng nỗi đau của mẹ so với nỗi đau của con thì chẳng là gì cả
06:43Nhưng mà mất ngủ và uống rượu thật sự sẽ gây ra tổn hại rất lớn cho mẹ
06:50Nếu bây giờ không xử lý tốt, nỗi đau trong lòng con
06:54Mẹ sợ tâm trạng đau khổ này của con sớm muộn cũng có ngày sẽ phát nổ
07:01Dạ con biết rồi mẹ
07:04Lát nữa mẹ đưa con đi khám bác sĩ nha
07:07Nhưng mà hôm nay mẹ phải tiếp đón các doanh nghiệp Mỹ tới đây mà
07:13Để Thái Sơn xử lý là được rồi
07:15Trời ơi không cần đâu mẹ
07:17Đừng có vì con mà thay đổi lịch trình của mẹ chứ
07:20Con tự đi là được rồi
07:22Được rồi, nhưng hãy nhớ mẹ mãi mãi ở đây ủng hộ con
07:29Ừ
07:43Chính quyền
07:45Anh à, bây giờ em chuẩn bị chuyển anh ta tới vị kiểm sát
07:48Được, anh sẽ đi chung
07:49Đại đã, chính quyền à, bụng tôi đau quá muốn đi vệ sinh
07:53À Thắng, anh lại muốn giỡn trò gì đây
07:56Tôi thật sự đau bụng mà, xin anh đó
07:58Đây là Cục Cảnh sát tôi có thể làm trò gì chứ
08:03Chính quyền à, chúng ta đi chung với anh ta đi
08:09Alo, chính Nam
08:11Tôi vẫn còn ở Cục Cảnh sát
08:13Cô có chuyện muốn hỏi chính quyền sao
08:15Được, chờ tôi một chút
08:18Alo, kiểm sát tiện
08:19Chính quyền, xin anh tôi sắp hết chịu nổi rồi
08:22Hà Cam à, đi cùng anh ta đi, phải nhanh lên đó
08:25Được, đi
08:29Alo, kiểm sát tiện
08:31Đúng vậy, bây giờ chuẩn bị chuyển anh ta tới dịp kiểm sát đi
08:36Trời ơi, phiền phức quá đi
08:38Trời ơi, bụng tôi đau thiệt mà
08:40Được rồi, được rồi, vào đi
08:42Sếp ơi, làm ơn cồng tay như vậy, một lát làm sao tôi đi
08:45Làm ơn mở cồng cho tôi có được không
08:48Cái gì?
08:49Nè, nghĩ tôi là thiên minh thiệt hả
08:51Anh phạm tội giết người, làm sao tôi có thể mở giúp anh
08:54Tự nghĩ cách đi
08:56Được rồi, được rồi
08:58Ê, ê, ê, anh làm sao vậy hả
09:02Tôi xin lỗi nha sếp
09:03Mỗi lần tôi không ngủ là bị say sẫm
09:05Xin lỗi nha, anh nhiều trò quá à
09:07Đi đi
09:08Được rồi, được rồi
09:12À
09:13Á
09:16Ê
09:19Trời ơi
09:20Sếp Hoàng
09:21Sếp Hoàng à, xảy ra chuyện rồi
09:23Sếp Hoàng
09:25Là A Cam
09:29Có chuyện gì
09:30A Thắng đang ngất xỉu ở trong kìa
09:33Sếp Hoàng, ở trong này
09:35A Cam, người đâu
09:37Lúc nãy còn ở đây mà
09:42Không có ở trong giày vệ sinh, chắc chắn chạy rồi
09:45Chắc chắn thoát qua lỗ thông hơi rồi
09:46Anh ta bị thương, không chạy xa được đâu
09:48Mau đuổi theo
10:01Tài xế, lái đi
10:02Anh gì ơi, có người đặt xe của tôi rồi
10:04Tôi gọi đó, nhanh lên
10:05Ờ
10:07Chia nhau tìm đi
10:08Dạ
10:21Tài xế à, lái nhanh lên đi
10:23Không có được đâu, phía trước là đèn đỏ kìa
10:25Ê trời ơi
10:26Tài xế à, lái nhanh lên đi
10:28Không có được đâu, phía trước là đèn đỏ kìa
10:30Ê trời ơi
10:56Đi
11:20Sếp Hoàng
11:21Ê A Cam sao rồi
11:22Tìm không thấy
11:23Tìm không thấy, chắc chắn là anh ta chạy thoát rồi
11:25Sếp Hoàng, tôi xin lỗi. Đều tại tôi sơ ý, mấy trúng kế của hắn...
11:29Do A Thắng qua gian xảo thôi.
11:31A Kam, thông báo Trung Tâm, phát lệnh truy nã A Thắng đi.
11:35Rõ.
11:36A Thắng muốn tìm cách bỏ trốn, không biết là anh ta có làm ra những chuyện xấu sai gì nữa hay không đây?
11:41Lần trước nọc tiền bảo lệnh, vừa ra ngoài, chỉ đầu tiên là đi xử lý A Thủ.
11:45Tôi sợ lần này hắn bỏ trốn là muốn báo thù.
11:49Nếu vậy, kiểm sát tiền sẽ gặp nguy hiểm.
11:55Hãy đăng kí cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
12:08Kiểm sát viên, sau này hẹn tôi ở đây, cậu phải gặp ở tòa sao?
12:12Mua đồ xong, thì tôi đi.
12:16Kiểm sát viên, hôm nay tâm trạng khá tốt ha.
12:20Anh nhìn ra sao?
12:22Đương nhiên, tâm trạng cậu cần xấu hoặc cần tốt thì sẽ ra ngoài mua đồ gì đó.
12:27Tôi thấy biểu hiện của cậu là biết tâm trạng cậu rất tốt.
12:29Và rất thông minh.
12:32A Thắng chuẩn bị chuyển tới viên kiểm sát rồi.
12:37Tôi nghĩ lần này, chạy không thoát đâu.
12:42Chuyện của chồng cậu có như được giải quyết rồi.
12:45Hùng tụ đã bị bắt, chồng cậu cũng được trong sạch.
12:48Chỉ là không ngờ, hùng tụ lại là A Thắng.
12:52Tri nhân tri diện bất tri tâm.
12:54Giống tôi bên ngoài lương tiện như vậy, người tâm địa lương tiện không còn nhiều nữa.
12:58Phải vậy không?
13:01Nè, kiểm sát viên, nghe A Cam nói, lần này tụ lợi phá án như vậy là vì cậu và Cao Văn Dương hợp tác chặt chẽ.
13:07Còn nghe nói là hai người rất hiểu ý của nhau.
13:10Tương tiên một người bắt đầu, người kia liền hiểu ý của đối phương ngay.
13:14Anh vì tôi mới bị thương, nên là tôi xin lỗi anh mới đúng.
13:19Hơn nữa, may mắn có anh, mọi người mới có thể thượng lợi bắt được A Thắng.
13:25Chúng ta là bạn bè mà, chuyện này là chuyện tôi nên làm thôi.
13:29Nè.
13:44Cô có sao không?
13:55Lễ nào hai người đã có...
13:58Anh nói cái gì vậy?
14:02Có chứng cứ thì mới nói, đừng có nói bậy bạ nha.
14:05Tôi đâu có nói bậy đâu.
14:07Kiểm sát, thật ra hai người là những người khung dữ và độc ác.
14:11À không, trai tài gái sắc, tôi thấy rất là xứng đối với nhau đó.
14:15Công nhận anh nói nhiều thiệt nha.
14:18Kiểm sát duyên, tôi thấy gần đây cô có ánh mắt đầu hoa.
14:21Chuyện của cô, à chuyện của hai người chắc không đơn giản như vậy đâu ha.
14:24Anh còn nói nữa.
14:32Cao Văn Dương.
14:34Kỳ nãy mới nói điện thoại với cô, bây giờ lại nhớ cô rồi sao.
14:38Đừng có ồn nữa.
14:40Ồ.
14:43Alo.
14:44Chính anh, A Thắng bỏ trốn rồi.
14:47Bỏ trốn rồi sao?
14:49Có phải chuẩn bị đưa qua diện kiểm sát sao?
14:52Anh ta giả bộ bị thương ngất xỉu, gạt A Cam rồi đó bỏ trốn.
14:57Sao là vậy chứ?
14:59Chính quyền đã thông báo trung tâm, phát lệnh truy nã rồi.
15:01Hy vọng sẽ mau chống bắt được A Thắng quay về.
15:03Các anh phải hành động nhanh chóng, lỡ như để anh ta dược biên được là không kịp đó.
15:08Tôi biết rồi, chúng tôi sẽ cố gắng.
15:10Văn Dương.
15:12A Thắng là kẻ liều mạng, chuyện gì cũng có thể làm, các anh phải cẩn thận đó.
15:18Bây giờ người tôi lo là cô đó.
15:21Tôi?
15:23A Thắng và A Khải là đồ bạn tốt, anh ta rất hiểu cô.
15:25Nếu anh ta có ý đồ bảo thù cô, thì bây giờ cô là người nguy hiểm nhất.
15:28Anh yên tâm, tôi sẽ chú ý, cảm ơn anh.
15:32Chị Nam à.
15:35Có chuyện gì nhớ báo cho tôi biết, đừng quá cứng rắn đó.
15:38Tôi biết rồi.
15:41Như vậy đi ha, nhớ cẩn thận đó.
15:43Bye bye.
15:46A Thắng bỏ trốn rồi.
15:49Nhưng lúc A Cam không để ý, anh ta đã bỏ trốn.
15:52Sếp Hoàng tiêu thiệt rồi.
15:54Tội phạm nghiêm trọng như vậy sao có thể giao cho A Cam tên lính này.
15:57Tôi không biết tính cách anh ta sao, sao mà tin anh ta được.
16:00Trước đây khi tôi làm cảnh sát tuyệt đối không lo lạ.
16:03Chỉ cần giao nhiệm vụ cho tôi, tôi đều sẽ dùng tính năng của mình để hoàn thành.
16:11Kiểm sát tiện sao cô lại nhìn tôi như vậy?
16:13Anh chỉ được cái miệng thôi à.
16:15Mỗi lần kêu anh lấy tài liệu, không có lần nào làm đầy đủ.
16:18Tôi đều phải tự chạy đi làm, giống như anh làm kiểm sát viên, tôi là trợ lý vậy.
16:23Xin lỗi, có lúc cũng sẽ có sơ sót mà.
16:29Tôi nghĩ sếp Hoàng, họ cũng đã cố gắng rồi.
16:32Đúng vậy, là do A Thắng quá gian xảo thôi.
16:37Hy vọng bên cảnh sát, A Thắng sẽ giúp đỡ.
16:41Bây giờ A Thắng bỏ trốn rồi, tất cả tài sản của anh ta đã bị niêm phong.
16:44Trong người không có tiền, nếu muốn rời khỏi Đài Loan, chắc chắn phải tìm được kinh phí.
16:49Em sẽ cho người điều tra những người liên quan tới A Thắng.
16:51Cũng sẽ liên lạc với các đơn vị liên quan đặc biệt, là bên cảnh sát đường Bắc.
16:54Cảnh sát đường Bắc.
16:55Cảnh sát đường Bắc.
16:56Cảnh sát đường Bắc.
16:57Cảnh sát đường Bắc.
16:58Cảnh sát đường Bắc.
16:59Cảnh sát đường Bắc.
17:00Cảnh sát đường Bắc.
17:01Cảnh sát đường Bắc.
17:02Nếu muốn rời khỏi Đài Loan, chắc chắn phải tìm được kinh phí.
17:05Em sẽ cho người điều tra những người liên quan tới A Thắng.
17:07Cũng sẽ liên lạc với các đơn vị liên quan đặc biệt, là bên cảnh sát đường Biển.
17:11Trước đây anh ta có nói, phía sau vẫn còn kẻ chủ mưu.
17:14Nếu thực sự có người này, chúng ta nhất định phải tìm ra cách tìm ra người này.
17:17Ừ.
17:30Tuy là chuyện đó đã kết thúc rồi, nhưng mà tôi vẫn ngủ không ngon.
17:36Thậm chí tôi còn thấy ác mộng.
17:39Tôi mơ thấy người đó lại tới tìm tôi.
17:43Khi tỉnh dậy, tôi thấy tâm trạng mình rất nặng nề, rất là khó ngủ lại.
17:51Nghe tình hình cô vừa nói, mất ngủ, ác mộng.
17:55Chắc cô bị hội chứng căng thẳng sau chấn thương.
17:58Một lát tôi sẽ kê thuốc cho cô uống trước, có thể cải thiện tình trạng mất ngủ của cô.
18:04Ngoài ra, còn sắp xếp một chuyên gia tâm lý giúp cô tiến hành trị liệu hành vi nhận thức.
18:10Đây.
18:11Đây là trị liệu đoàn nhóm do bệnh viện mở.
18:14Ờ, dạ được. Cảm ơn nha.
18:25Cô ơi, cô có nhìn thấy con của tôi không?
18:29Cô ơi, cô có nhìn thấy con của tôi không vậy?
18:32Ờ, tôi, tôi không thấy.
18:34Không thấy sao?
18:36Không thấy?
18:37Không thấy.
18:40Anh ơi, anh có nhìn thấy con của tôi không?
18:44Con của tôi, con của tôi.
18:50Ờ, xin lỗi nha.
18:51Cô ấy nói là không tìm thấy đứa con, có nên báo cảnh sát hay không?
18:56Cô lần đầu đi khám bác sĩ hả?
18:59Ờ.
19:00Hèn chi không biết cô ta.
19:03Cô ta là ai?
19:04Giờ rồi không phải có tin tức.
19:06Có người phụ nữ đưa con tới đây để khám bác sĩ.
19:10Kết quả đứa bé bị ẩm đi đó.
19:13Ờ, tôi biết tin tức đó.
19:18Ờ, nghĩa là cô ấy là người...
19:23Nói ra thì nhìn cô ta rất đáng thương.
19:25Vì quá nhớ con của mình.
19:28Nên điên điên khùng khùng như vậy.
19:30Mỗi ngày đều tới đây tìm con.
19:32Người của bệnh viện nói cô ấy tên là Thúy Sang hay gì đó.
19:37Thúy Sang bị mất con?
19:43Cô ơi, cô có nhìn thấy con của tôi không?
19:46Con của tôi, không thấy con của tôi đâu.
19:49Nhưng mà cô ấy không có hại ai, kệ cô ấy đi.
20:03Thúy Sang
20:24Mẹ
20:25Về rồi hả?
20:26Tụi con về rồi.
20:28Gia Thành ở nước ngoài rút cuộc đã xảy ra chuyện gì?
20:31Tại sao ba lại gấp rút qua bên đó vậy mẹ?
20:34Gia Thành và bạn học đánh nhau, đánh cho người ta bị thương.
20:37Bây giờ người ta muốn kiện nó.
20:40Gia Thành hiền lành như vậy, tại sao lại đánh nhau với bạn được?
20:46Con cái một mình ở nước ngoài sinh sống.
20:48Không có ba mẹ ở bên cạnh.
20:50Khó tránh được cô đơn.
20:52Không kiểm soát được.
20:53Trước đây anh ở nước ngoài cũng vậy đó.
20:55Lúc đầu mẹ muốn cùng ba con qua đó một chuyến.
20:58Nhưng công ty còn rất nhiều chuyện phải xử lý, cho nên đành ở lại.
21:04Con sẽ nói với ba, hay là đưa Gia Thành về nước.
21:07Con cái được ở bên cạnh cha mẹ như vậy vẫn tốt hơn.
21:11Đúng đó.
21:12Hơn nữa, trình độ giáo dục ở Đài Loan bây giờ cao như vậy.
21:15Rõ ràng không cần phải đưa con cái ra nước ngoài.
21:17Quá vất vả, quá tội nghiệp rồi.
21:20Tụi quân, con bị sao vậy?
21:23Nè, có phải em bị đau bụng không?
21:25Nè, đây.
21:27Nè con.
21:31Gần đây em đâu có ăn gì đâu.
21:36Tụi quân, có phải có thai không?
21:43Cũng có thể đó.
21:45Thật vậy sao?
21:46Tụi quân, vậy quá tốt rồi.
21:50Anh sắp làm ba nữa.
21:52Anh sắp làm ba nữa rồi.
21:54Anh quá hương phấn rồi phải không?
21:57Đâu có.
21:59Tốt nhất là em xin đứa con gái cho anh.
22:02Là anh đã mãn nguyện lắm rồi.
22:04Bây giờ em còn chưa kiểm tra chắc chắn mà.
22:06Lỡ như không có, anh sẽ thất bại.
22:10Bây giờ em còn chưa kiểm tra chắc chắn mà.
22:12Lỡ như không có, anh sẽ thất bại.
22:16Không đâu, anh có lòng tin.
22:18Chắc chắn em mang thai mà.
22:21Tụi quân, mẹ thấy con mau đi khám đi.
22:23Nếu thật sự có thai, chúng ta có thể chuẩn bị sớm.
22:28Đúng đó, bây giờ chúng ta lập tức tới khoai phụ sản khám đi.
22:33Đâu có nhanh như vậy.
22:35Không đâu, bây giờ anh rất muốn có câu trả lời.
22:38Lẽ nào em không muốn biết sao?
22:41Đương nhiên em muốn biết rồi.
22:44Được rồi, các con mau đi kiểm tra đi.
22:45Mẹ chăm sóc Quán Hào cho ha.
22:48Không cần đâu mẹ.
22:49Gần đây cấp vẽ Quán Hào đang bị cảm.
22:51Sẵn tiện đưa nó đi khám luôn.
22:53Như vậy cũng được.
22:56Bây giờ tụi con đi đây.
22:59Anh thật sự nóng lòng tới vậy sao?
23:02Em không biết.
23:03Anh đợi đứa con gái này, đợi lâu lắm rồi.
23:05Chưa biết con gái hay con trai mà.
23:07Anh biết đó nha.
23:10Quán Hào, mẹ sắp cho con một đứa em gái rồi đó.
23:12Có vui không vậy hả?
23:15Đi thôi, đi thôi.
23:18Tuấn Hiền, chăm sóc tốt cho tùy quân nha.
23:20Dạ, con biết rồi.
23:21Cẩn thận đó.
23:23Mẹ, con đi nha.
23:25Quán Hào, bye bye ngoại đi con.
23:29Bye bye.
23:38Đi bác sĩ nha.
23:40Ừ, ngoan nha.
23:45Ủa, Hiểu Bình.
23:46Hiểu Bình.
23:49Tùy quân, Tuấn Hiền.
23:51Quán Hào.
23:53Trời ơi, dễ thương quá à.
23:55Sao cô lại ở đây?
23:57Gần đây tôi thường xuyên mất ngủ, nên mẹ tôi kêu tôi đi khám.
24:00Mẹ tôi không biết sao.
24:02Mẹ tôi không biết sao.
24:04Gần đây tôi thường xuyên mất ngủ, nên mẹ tôi kêu tôi đi khám.
24:07Tôi đã khám xong rồi, bây giờ đi lấy thuốc nè.
24:09Còn hai người?
24:11Tùy quân đến đây để khám sẵn thai.
24:14Để xem quán Hào có phải sắp làm anh hay không đó.
24:18Em mang thai rồi hả?
24:20Vẫn còn chưa biết.
24:21Chờ bác sĩ khám mới biết.
24:24Chúc mừng nha.
24:27Nè cục cưng à, con đã chào dì chưa vậy?
24:29Dì là dì con đây hả?
24:30Con đã chào dì chưa?
24:31Quán Hào.
24:32Không sao đâu.
24:33Nó gặp dì xinh đẹp như vậy.
24:34Không có sao, không sao.
24:37Hình như là nó muốn bị cảm thôi.
24:39Nhưng tiện dẫn nó theo.
24:40Cho bác sĩ khám luôn.
24:41Trời đất ơi, bị cảm sao?
24:43Tội nghiệp quá à.
24:46Bây giờ nó mấy tuổi rồi vậy?
24:47Quán Hào bây giờ chắc ba tuổi rồi.
24:50Để ba nhặt cho nha.
24:51Được rồi.
24:52Hiểu binh à, tôi phải vào trong khám rồi.
24:54Ờ được được, mau đi đi.
24:56Bye bye.
24:57Bye bye.
24:58Đi thôi.
24:59Ngoan nha.
25:00Bye bye.
25:01Đi rồi được rồi.
25:12Nếu con không ngoan, mẹ sẽ về một mình.
25:14Không đếm xỉa con nữa.
25:17Mẹ sẽ bỏ con ở đây.
25:18Để xem ai cần nó trẻ hư như con không.
25:21Sao chị có thể nói với con là không đếm xỉa tới nó nữa.
25:23Bỏ nó ở đây như vậy chứ.
25:24Đây là chuyện nhà tôi.
25:26Không cần cô lo.
25:27Điên gì đâu á.
25:32Nè.
25:34Cô có sao không vậy hả?
25:35Màu đứng dậy đi.
25:40Cảm ơn cô.
25:41Đừng khách sáo.
25:42Bóp của tôi đâu rồi?
25:43Bóp tiền của tôi mất rồi.
25:46Cô mất bóp rồi sao?
25:47Kiểu dáng thế nào vậy để tôi tìm giúp.
25:51Không sao đâu.
25:52Tại bản thân tôi quá sơ suốt không để ý cho nên mới mất.
25:55Lần nào cũng để mất đồ hết trơn à.
25:58Xin lỗi cô.
25:59Thành thật xin lỗi cô.
26:01Tôi về trước nha.
26:02Nè đợi đã.
26:04Cô nói cô đã bị mất bóp rồi.
26:06Nếu vậy không có tiền đi xe làm sao cô về nhà được?
26:10Tôi đi bộ về là được rồi.
26:13Không được đâu.
26:14Bây giờ ngoài đường nóng như vậy.
26:16Đi bộ sẽ bị say nắng.
26:18Hay là tôi đưa cô về nhà nha.
26:20Tôi có lái xe.
26:23Cô sẽ đưa tôi về hả?
26:26Đúng vậy.
26:27Nhà cô ở đâu?
26:30Nhà tôi ở bên công viên Văn An đó.
26:33Ờ được.
26:34Đi.
26:35Cảm ơn cô.
26:44Thật là ngại quá.
26:45Nhà tôi bề bộn lắm.
26:46Đều là đồ trẻ con.
26:48Mời cô ngồi để tôi pha trà nha.
26:50Không cần đâu mà.
26:51Tôi uống nước là được rồi.
27:00Cảm ơn cô.
27:01Cô à, hôm nay cảm ơn cô nhiều nha.
27:04Đừng khách sáo.
27:07Cô ở có một mình thôi hả?
27:12Đúng vậy.
27:13Sau khi con của tôi bị lạc mất,
27:15tôi và ông xã của tôi ngày nào cũng cãi nhau hết.
27:20Cảm ơn cô.
27:21Cảm ơn cô.
27:22Cảm ơn cô.
27:23Cảm ơn cô.
27:24Cảm ơn cô.
27:25Cảm ơn cô.
27:26Cảm ơn cô.
27:27Cảm ơn cô.
27:29Nên anh ấy nghĩ là tôi bị điên.
27:32Rồi một ngày anh ấy nói đi mua đồ ăn sáng.
27:34Sau đó thì không trở về nữa.
27:40Ý cô nói là...
27:42Con của cô bị lạc trong bệnh viện hả?
27:47Ngày hôm đó nó bị sốt.
27:49Tôi đưa nó vào bệnh viện để khám bệnh.
27:53Trong lúc tôi chạy đi lấy thuốc thì...
27:55Tôi để nó ở bên cạnh tôi.
27:58Nhưng mà không ngờ tôi vừa quay đầu đi.
28:01Thời gian chưa được mấy phút thì nó đã lạc mất rồi.
28:06Tôi luôn kêu tới nó tìm kiếm khắp nơi.
28:10Nhưng mà tôi vẫn không thể tìm được con của tôi.
28:14Thúy Sang à.
28:16Tôi có thể gọi tên của cô được không vậy?
28:22Thúy Sang à.
28:23Con của cô chắc chắn vẫn còn sống.
28:25Cho nên...
28:26Cô phải kiên cường lên.
28:29Đừng có bỏ cuộc nha.
28:30Một ngày nào đó...
28:31Nó nhất định sẽ trở về bên cạnh cô thôi.
28:35Cảm ơn cô.
28:36Cảm ơn cô.
28:37Cảm ơn cô.
28:38Cảm ơn cô.
28:39Cảm ơn cô.
28:40Cảm ơn cô.
28:41Cảm ơn cô.
28:42Cảm ơn cô.
28:44Tôi thật sự...
28:45Rất mong nhớ con của tôi.
28:48Ngày mà nó bị người ta bắt đi...
28:50Nó còn đang sốt.
28:51Không quẻ chút nào hết.
28:54Người đã mang nó đi.
28:56Không biết có chăm sóc tốt cho nó không?
28:59Lúc nó bị ẩm đi là nó được mấy tuổi?
29:02Hơn 2 tuổi.
29:04Sắp sửa được 3 tuổi rồi.
29:13Đây là danh thiếp của tôi.
29:16Nếu như cô có cần gì...
29:18Thì cứ gọi điện cho tôi nha.
29:22Tôi tên là Phương Hiểu Bình.
29:23Kêu tôi Hiểu Bình là được rồi.
29:27Hiểu Bình...
29:29Cô có biết là...
29:30Sau khi con của tôi bị lạc mất...
29:33Đây chính là lần đầu tiên...
29:34Tôi cảm thấy cuộc đời tôi còn có chút hy vọng.
29:38Cô đừng nghĩ như vậy mà.
29:40Tôi tin là mọi người đều rất thông cảm cho cô.
29:43Chỉ là không biết...
29:44Phải giúp đỡ cô như thế nào thôi.
29:48Tôi đã tới sợ cảnh sát báo án rồi.
29:51Thông báo tìm trẻ lạc.
29:53Tôi cũng đã dán rồi.
29:55Nhưng mà...
29:56Vẫn không có chút tin tức gì hết.
30:01Cho nên...
30:02Ngày nào cô cũng tới bệnh viện tìm con của mình sao?
30:06Nếu tôi không làm vậy thì...
30:08Tôi không có cách nào để sống tiếp.
30:11Ru cuộc ai là người đã ẩm con của tôi đi.
30:15Tôi đồng ý dùng mọi thứ của tôi để đổi nó về.
30:20Thúy Sang à...
30:22Tôi biết là hiện giờ cô rất đau buồn.
30:25Nhưng mà...
30:26Cô phải nghĩ tới con cô mà chăm sóc tốt cho bản thân.
30:31Có câu...
30:32Mẹ con một lòng.
30:34Con của cô...
30:35Con của cô...
30:37Cũng không muốn nhìn thấy cô như vậy đâu.
30:41Được.
30:42Tôi biết rồi.
30:44Cảm ơn cô.
30:45Thật sự rất cảm ơn cô.
31:06Không dễ gì...
31:07Mình mới có thể thoát khỏi sạc hành sát.
31:09Nếu không mau nghĩ cách rời khỏi Đài Loan...
31:11Không lâu sau nhất định sẽ trở về.
31:14Ăn sáng vật liệu...
31:15Hai mạng người...
31:16Bây giờ cộng thêm tội bỏ trốn.
31:18Mấy tội này cộng lại...
31:20Có lẽ cả đời này...
31:21Cũng phải sống trong tù thôi.
31:24Alo, alo.
31:25Tôi muốn gặp Tiểu Trác.
31:27Cái gì? Đi nước ngoài rồi?
31:29Chừng nào anh ta mới về?
31:31Nè.
31:32Anh ta...
31:33Anh ta...
31:34Anh ta...
31:35Anh ta...
31:36Anh ta...
31:37Anh ta...
31:38Anh ta...
31:39Anh ta...
31:40Anh ta...
31:41Anh ta...
31:42Anh ta...
31:43Anh ta...
31:44Anh ta...
31:45Anh ta...
31:46Anh ta...
31:47Anh ta...
31:48Anh ta...
31:49Anh ta...
31:50Anh ta...
31:51Anh ta...
31:52Nè.
31:53Tại sao hỏi gì anh cũng không biết vậy?
31:55Tôi nói cho anh biết.
31:56Alo.
31:57Alo.
32:04Tên Tiểu Trác này...
32:05Rõ ràng đã hứa cho mình 10 triệu để bỏ trốn.
32:07Không ngờ lại chuồng đi trước.
32:08Quá đáng thiệt mà.
32:16Bây giờ trên người không có tiền.
32:18Thật ra chuyện gì cũng không làm được.
32:20Hơn nữa tay của mình còn bị thương.
32:23Vẫn phải xử lý cho tốt mới được.
32:30Đói bụng quá đi.
32:31Phải tìm đồ ăn trước đã.
32:33Nhưng mà bây giờ mình như vậy...
32:35Nếu người ta nhìn thấy...
32:36Nhất định sẽ bị nghi ngờ.
32:38Phải làm sao mới được đây?
32:44Mình nhớ siêu thị của Lý Tâm Lan ở gần đây.
32:47Trong nhà kho...
32:48Chắc là có thể tìm được thứ gì mà đáng cần.
33:18Lý Tâm Lan
33:48Lý Tâm Lan
33:51Bây giờ...
34:17Anh là ai?
34:21Tôi đã gặp anh rồi.
34:23Không, không, không.
34:24Tôi, tôi chưa từng gặp anh.
34:25Đi đâu đây?
34:26Giờ đây cho tôi.
34:32Tôi nhớ ra rồi.
34:33Anh chính là người nửa năm trước...
34:35Mà tiểu trác phải tới...
34:36Để giúp tôi dạy dỗ Chu Khải.
34:38Có đúng vậy không?
34:39Không phải.
34:40Anh nhìn lầm người rồi.
34:41Cô làm bộ.
34:42Anh chứ ai?
34:43Anh, anh, anh này.
34:44Tôi, tôi thật sự không biết anh là ai.
34:46Anh muốn lấy gì ăn cho tôi.
34:48Ai?
34:49Anh muốn lấy gì ăn gì.
34:51Lấy xong ăn xong.
34:52Hãy mau đi đi.
34:53Tôi có như là chưa từng gặp anh.
34:55Chứ vậy được không?
34:56Bạn già, lâu ngày không gặp nhau.
34:58Tôi phải ở lại nói thêm vài câu với anh chứ.
35:00Đúng không?
35:01Tôi, tôi có phải là bạn của anh đâu.
35:05Nè, nè, nè.
35:06Anh đừng có tới gần thôi.
35:08Tôi báo cảnh sát bắt anh thiệt đó.
35:10Được thôi, anh báo đi.
35:11Tóm lại tôi sẽ nói với cảnh sát...
35:13Anh là người lái xe.
35:14Đụng chết người ta.
35:15Nếu anh không sợ chết...
35:16Thì anh cứ báo cảnh sát.
35:17Nè, sao anh đang nói lung tung vậy chứ?
35:20Hôm đó người lái xe đụng chết người.
35:21Rõ ràng là anh mà.
35:22Liên quan gì tới tôi?
35:23Không phải anh nói anh quên rồi sao?
35:25Ồ, bây giờ xem ra...
35:27Anh còn nhớ rõ ràng lắm đó.
35:30Tôi, tôi chỉ là...
35:32Chỉ là thế nào đây?
35:34Tôi cảnh cáo anh.
35:35Chuyện tùy người nói.
35:37Hôm đó chỉ có anh và tôi.
35:39Còn một người là chú Khải đã bị xe đụng chết.
35:42Chỉ cần tôi kiên quyết nói rằng...
35:44Anh là người lái xe đụng chết người.
35:46Tôi nghĩ có lẽ không có thể...
35:48Chứng minh sự trong sạch của anh đâu.
35:50Đừng, đừng liên quan cho tôi.
35:51Chuyện này có liên quan về tới tôi đâu.
35:53Hoang cho tôi quá.
35:54Vậy thì phải xem...
35:56Cảnh sát có tin lời anh nói hay không?
35:58Hả?
35:59Nè, nè, nè.
36:00Đại ca anh này.
36:01Làm ơn đi.
36:02Anh hãy giải thích với cảnh sát.
36:03Nói là tôi trong sạch.
36:05Tôi thực sự không muốn là phải đi tù đâu.
36:07Tại sao tôi phải đi giải thích cho anh chứ?
36:09Hả?
36:10Tại vì tôi vô tội.
36:11Rõ ràng anh đã làm chuyện đó.
36:13Anh mới là hung thủ giết người.
36:15Hung thủ giết người.
36:17Hung thủ giết người đang ở đây.
36:18Anh đang bỏ trốn.
36:20Đúng vậy.
36:21Bây giờ tôi đang bỏ trốn đó.
36:23Nếu anh không muốn chuyện này liên lụy tới anh.
36:26Tốt nhất hãy đưa tiền cho tôi bỏ trốn đi.
36:29Đảm bảo anh sẽ không sao.
36:31Thôi đi.
36:32Anh dịch bộ dạng của tôi đi.
36:33Trên người tôi làm gì có tiền chứ.
36:35Tôi không cần biết.
36:37Dù sao Tiểu Trác cũng đã bỏ trốn rồi.
36:39Nên tôi phải bắt anh gánh giác.
36:41Tiểu...
36:42Tiểu Trác liên quan gì tới tôi?
36:44Anh là người của Tiểu Trác.
36:46Chắc anh là đồng bọn.
36:47Sao lại không liên quan đến anh chứ?
36:49Hả?
36:50Không phải. Không phải Tiểu Trác phá tôi đi.
36:52Người phá tôi đến là ông chủ lúc đó.
36:54Chết rồi.
36:55Trước đây chủ tịch tiền đã cảnh gáo mình.
36:57Không được nói ra.
36:59Không phải là Tiểu Trác.
37:01Vậy ông chủ đó là ai?
37:02Nói.
37:03Không phải.
37:04Ý của tôi là...
37:05Lúc đó Tiểu Trác chính là ông chủ của tôi.
37:07Không có ai khác.
37:08Còn không nói hả?
37:10Thật sự không có người khác.
37:11Không có người khác mà.
37:13Tôi nói cho anh biết.
37:14Bây giờ trên người tôi đã gánh hai mạng người.
37:16Thêm anh vào cũng không sao.
37:18Nếu anh còn không nói.
37:20Lát nữa tôi sẽ đưa anh đi gặp Diêm Dương đó.
37:22Làm ơn đi đừng ép tôi.
37:24Nếu như tôi nói chuyện này ra.
37:25Kết quận của tôi sẽ rất thê thảm đó.
37:27Nếu như anh không chịu nói.
37:28Thì ngay bây giờ tôi sẽ cho anh thê thảm.
37:30Tôi... tôi... tôi...
37:32Được rồi. Được rồi. Tôi nói.
37:34Nhưng mà anh không được nói là tôi nói đó.
37:36Đừng lôi tôi nữa.
37:37Nói.
37:39Là... là... là...
37:40Tiền Dịu Quang.
37:43Tiền Dịu Quang?
37:45Anh muốn nói quỹ viên tiền nhiệm Tiền Dịu Quang sao?
37:48Đúng rồi.
37:49Chính là ông ta.
37:51Thật ra ở sở cảnh sát mình chỉ nói lung tung.
37:54Chỉ muốn kéo ai đó xuống nước.
37:56Không ngờ phía sau lưng.
37:58Thật sự có một ông chủ lớn.
38:03Nói.
38:04Tiểu Trác và Tiền Dịu Quang có quan hệ gì?
38:06Tại sao Tiền Dịu Quang phải anh ta đến giúp tôi một tay vậy?
38:08Vì lúc đó...
38:10Tiểu Trác cùng hạp với chủ tịch tiền mua một lô dặt liệu.
38:13Sự việc bại lộ nên mới phải tôi đi xử lý.
38:19Xem ra ông trời thật sự đối xử với tôi không tệ.
38:22Còn chừa một con đường cho tôi.
38:24Đi.
38:25Dẫn tôi đi gặp Tiền Dịu Quang.
38:27Không... không... không được đâu.
38:29Nếu chủ tịch tiền biết tôi nói chuyện này ra,
38:31nhất định sẽ lấy mạng của tôi.
38:32Tôi không thể dẫn anh đi gặp ông ta nữa.
38:33Nếu bây giờ anh không dẫn tôi đi gặp anh ta,
38:34tôi sẽ lấy mạng anh đó.
38:36Đi.
38:43Văn phòng của chủ tịch tiền ở bên kia kìa.
38:50Không phải anh muốn gặp ông ta sao?
38:53Xuống xe.
38:54Hả?
38:55Còn ngồi ở đây làm gì?
38:56Anh không phải đang dẫn tôi đi gặp ông chủ của anh sao?
38:59Không phải.
39:00Anh muốn tìm người, anh đi là được rồi.
39:02Tôi có đi cũng không làm được gì.
39:03Còn hơn nữa, chủ tịch tiền nói rồi,
39:04tuyệt đối không được tiết lộ thân phận của ông ta.
39:06Làm ơn đi.
39:07Anh đừng có hại tôi mà.
39:08Làm sao tôi biết anh nói thật hay là nói dối chứ?
39:10Nếu như chủ tịch tiền không thừa nhận thì sao đây?
39:13Tôi xin thề.
39:14Hôm đó, đúng là chủ tịch tiền kêu tôi đi tìm anh.
39:17Nếu tôi gặp anh, tôi sẽ bị trời đánh chết.
39:20Được.
39:21Chìa khóa xe đưa đây.
39:22Để tôi xuống rồi hẹn nói.
39:24Tôi... tôi thật sự không thể đi với anh.
39:26Tôi còn phải trở về làm việc nữa.
39:31Có chuyện gì nữa đây?
39:32Chủ tịch tiền kia hả?
39:39Đúng rồi.
39:40Ngồi điện cho Trinh Nam trước đi.
39:42Cho nó biết chúng ta đã xuất phát.
39:43Dạ.
39:52Ngồi yên đi.
39:53Chạy theo phía sau họ.
40:03Cảm ơn anh.
40:04Cảm ơn anh.
40:05Cảm ơn anh.
40:06Cảm ơn anh.
40:07Cảm ơn anh.
40:08Cảm ơn anh.
40:09Cảm ơn anh.
40:10Cảm ơn anh.
40:11Cảm ơn anh.
40:12Cảm ơn anh.
40:13Cảm ơn anh.
40:14Cảm ơn anh.
40:15Cảm ơn anh.
40:16Cảm ơn anh.
40:17Cảm ơn anh.
40:18Cảm ơn anh.
40:19Cảm ơn anh.
40:20Cảm ơn anh.
40:21Cảm ơn anh.
40:22Cảm ơn anh.
40:23Cảm ơn anh.
40:24Cảm ơn anh.
40:25Cảm ơn anh.
40:26Cảm ơn anh.