- 27/5/2025
HẠNH PHÚC ĐẾN RỒI - PHẦN 2 - TẬP 533-534 - LỒNG TIẾNG - PHIM ĐÀI LOAN THVL1 - HANH PHUC DEN ROI P2
Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00:00Quan hệ chồng anh
00:00:26Trân Mỹ à
00:00:27Ừ
00:00:29Cảm ơn con nha
00:00:30Con bận rộn như vậy
00:00:32Mà còn dành thời gian để đi tìm bình qua với dì nữa
00:00:36Thật ngại quá
00:00:38Dì đừng khách sáng như vậy mà
00:00:44Kể từ lần trước
00:00:46Sau khi dì làm bể cái bình qua mà con tặng cho ba của con
00:00:49Trong lòng dì vẫn luôn cảm thấy bất an
00:00:52Dì đã đi khắp nơi để tìm cái bình giống y như vậy
00:00:55Dì cũng không biết là có đúng hay không nữa
00:00:59Cuối cùng dì mới nghĩ ra
00:01:01Nếu như đó là cái bình con tặng cho ba con
00:01:03Thì con chắc chắn biết nó ra sao mà
00:01:05Cho nên dì mới tìm con đi tìm chung với dì
00:01:08Thật ra thì bình qua bể rồi thì thôi
00:01:11Đâu có sao đâu
00:01:13Nhưng mà dì lại để ở trong lòng
00:01:16Và lại còn kiên quyết
00:01:18Muốn đi tìm cái bình giống như vậy để tặng cho ba con
00:01:21Vừa nhìn là biết dì thật sự có lòng với ba con đó
00:01:25Đó là bởi vì
00:01:27Là do con gái cưng đã tặng cho ông ấy mà
00:01:32Nhưng mà dì có nghe ba của con nói là
00:01:35Cái bình qua đó là do con đã đập heo đất
00:01:38Rồi mua tặng cho ông ấy
00:01:40Hồi lúc đó con còn nhỏ như vậy
00:01:43Tại sao con lại nghĩ tới mua cái bình qua cổ để tặng cho ba của con
00:01:47Là con xem được ở trên TV đó
00:01:49Con nghĩ là cái bình đó nhìn rất đẹp và rất có giá trị
00:01:52Cho nên con đã để dành tiền mua bình qua đó
00:01:54Để làm quà sinh nhật tặng cho ba con
00:01:56Nhưng mà ai ngờ sau khi mua về thì mới biết được
00:01:58Không phải là đồ thật
00:01:59Chỉ là bình qua cổ hàng nhái thôi à
00:02:03Hả
00:02:04Con nói
00:02:05Đó là hàng nhái thôi sao
00:02:08Đúng vậy
00:02:11Nói vậy lúc đó con đã tốn bao nhiêu tiền vậy
00:02:15Khoảng 43 là 43 ngàn
00:02:19Trời đất ơi
00:02:22Vậy mà dám lấy của mình hết 100 ngàn
00:02:28Dì
00:02:29Dì
00:02:30Dì ơi
00:02:31Dì bị sao vậy
00:02:32Hả
00:02:33Trời ơi
00:02:34Không có không có
00:02:35Không có gì hết
00:02:37Thật ra thì chuyện tiền bạc không phải là vấn đề đâu
00:02:40Điều ba con coi trọng là tấm lòng của con
00:02:42Cho nên ông ấy thường hay nói
00:02:44Cái bình đó là một vật vui giá
00:02:46Ông ấy rất quý cái bình đó đó
00:02:49Đúng vậy đúng vậy đó
00:02:51Đúng là như vậy
00:02:53Dì à
00:02:54Con, con có chuyện gì sao con
00:02:57Dì đừng có căng thẳng vậy mà
00:03:00Con, con chỉ muốn cảm ơn dì thôi
00:03:02Con thấy từ khi dì và ba con ở bên nhau
00:03:05Thì ba con mỗi ngày đều trở nên rất phân chấn
00:03:08Rất là hoạt bác
00:03:09Vậy sao
00:03:10Ngày nào cũng cười tuê tuê
00:03:12Và triệu chứng tiền bản kinh cũng biến mất luôn
00:03:16Thật ra thì ở bên cạnh ba của con
00:03:18Dì cũng rất là vui đó
00:03:21Cũng may là có dì ở bên cạnh ba con
00:03:24Con cảm thấy bớt lo lắng hơn nhiều
00:03:26Cảm ơn dì cảm ơn
00:03:27Trời đất ơi không có gì đâu mà
00:03:29Con đó nha
00:03:30Cứ việc yên tâm làm con dâu tốt
00:03:32Của nhà họ cao đi
00:03:34Ba của con cứ giao cho dì là được
00:03:36Ồ tuê tuê tuê tuê
00:03:38Nhưng mà ba của con
00:03:40Trước giờ đã quen làm ông chủ rồi
00:03:42Có lúc ông ấy nói chuyện giọng có hơi gấp gáp
00:03:45Thậm chí giống như là ra lệnh vậy đó
00:03:47Ông ấy cũng có nhiều khuyết điểm
00:03:49Cho nên dì bao dung cho ông ấy nhiều hơn nha
00:03:52Vậy cũng trùng hợp đó nha
00:03:54Thật ra thì dì cũng rất là thích
00:03:56Những kiểu đàn ông nói chuyện lớn tiếng có khí phách
00:03:59Hơn nữa đã là con người
00:04:01Ai cũng có khuyết điểm
00:04:02Hai người ở bên cạnh nhau
00:04:04Dúng dĩ phải bao dung lẫn nhau mới đúng
00:04:07Dì ơi
00:04:08Dì thật sự đúng là một người vô cùng tốt luôn đó
00:04:11Trời ơi không có gì đâu mà con
00:04:13Kể từ sau khi chồng của dì qua đời
00:04:17Dì chỉ chuyên tâm chăm sóc cho con gái của mình thôi
00:04:20Thật không ngờ thời gian lại trôi đi nhanh như vậy
00:04:23Con bé giờ đã lớn rồi
00:04:25Sau khi nó lớn cũng có cuộc sống riêng của mình
00:04:28Dì cũng thường xuyên cảm thấy cô đơn dữ lắm
00:04:31Cho nên mới đi tới trung tâm mai mối
00:04:33Định tìm một người bạn đời
00:04:35Trời ơi nhưng thật không ngờ
00:04:36Dẫn may của dì tốt tới như vậy
00:04:38Để cho dì gặp được ba của con
00:04:40Cái này gọi là
00:04:42Nguyên phận
00:04:44Ừ đúng vậy đó
00:04:46Dì không chỉ quen được ba của con
00:04:48Hơn nữa còn quen được một cô gái tốt như là con đây vậy
00:04:52Sau này nếu ba con thật sự ăn hiếp dì
00:04:55Dì nói với con, con sẽ giúp dì trị ông ấy
00:04:57Dì nhất định sẽ nói với con
00:04:59Nhưng mà dì cũng sợ là
00:05:02Những lúc mà dì tức giận rồi nổi điên lên
00:05:05Dì cũng rất là hung dữ đó
00:05:07Dì sợ ông ấy không có chịu nổi
00:05:09Vậy tốt quá rồi, tốt quá
00:05:11Đúng là giỏ quýt dì
00:05:13Thì nhất định sẽ có móng tay nhọn
00:05:18Ủa nhưng mà rau ri dạ dũng đi đâu rồi kìa
00:05:21Phải ha
00:05:22Cái bình hoa ôm tới ôm lui
00:05:23Ôm mất tiêu luôn
00:05:24Ờ đúng rồi
00:05:25Bình hoa ở đây nè
00:05:27Hả
00:05:29Anh
00:05:30Cậu sao vậy
00:05:31Sao tôi thấy anh ôm cái bình hoa
00:05:33Có vẻ không cam tâm vậy
00:05:35Phải đó
00:05:36Cô hai cô cũng biết đó thôi
00:05:38Mặc dù đây chỉ là hàng nhái
00:05:40Nhưng mà lúc bưng lên cũng khá nặng đó
00:05:42Hay là cô thử xem
00:05:43Anh gan thì kêu tôi thử nữa coi
00:05:44Hay là A Dũng cậu thử đi
00:05:46Anh
00:05:48Mấy người bưng bình hoa kiểu này hay sao
00:05:50Hả
00:05:51Đúng vậy
00:05:52Rau ri bưng mệt thì quăng cho tôi
00:05:53Tôi mà bưng mệt hả
00:05:54Thì quăng trả thù
00:05:55Hai người
00:05:56Thật là
00:05:57Đúng vậy
00:05:58Bởi vì
00:05:59Đây chỉ là một cái bình hoa
00:06:01Nếu như là cô gái xinh đẹp
00:06:02Tôi mới cột nở quăng cho A Dũng
00:06:04Ê đừng mà xì tốt
00:06:05Xì cái gì chứ
00:06:06Xì tốt đó
00:06:07Hai anh đừng có quăng qua quăng lại nữa
00:06:09Bưng đàng hoàng
00:06:11Bưng đàng hoàng
00:06:12Cẩn thận
00:06:13Được rồi
00:06:14Đem vào phòng ba tôi đi
00:06:15Được rồi
00:06:16Đừng có quăng nữa nha
00:06:17Làm ơn đi
00:06:26Surprise
00:06:27Surprise hả
00:06:28Surprise cái gì
00:06:29Chú Tích ơi
00:06:30Đây đây đây
00:06:31Cái này nè
00:06:32Cái này nè
00:06:38Ê
00:06:39Cái bình hoa này
00:06:41Sao hả
00:06:42Giống ý hệt cái bình mà trước đây con tặng cho ba đúng không
00:06:45À đúng vậy
00:06:47Rốt cuộc là sao đây
00:06:50Mỹ Nhân à
00:06:51Chẳng lẽ
00:06:52Em biết làm áo thuật sao
00:06:53Trời ơi đâu có lợi hại tới như vậy
00:06:57Vì Mỹ Nhân á
00:06:58Dạo này lo đi tìm cái bình giống ý hệt cái này
00:07:01Để trả cho ba
00:07:02Nhưng mà dì ấy tìm hoài không được
00:07:04Mới kêu con đi cùng
00:07:06Phải đó
00:07:07Mấy bữa này em đã dạo qua rất là nhiều cửa hàng
00:07:10Em muốn tìm một cái giống ý hệt
00:07:12Nhưng mà xem tới xem lui đều thấy rất là giống nhau
00:07:15Em cũng không chắc chắn cho lắm
00:07:17Cuối cùng em mới nghĩ ra
00:07:18Nếu như là do Trân Mỹ tặng cho anh
00:07:21Rủ nó đi chung với em
00:07:22Thì chắc chắn sẽ không thể nào sai được
00:07:27Chỉ bể một cái bình hoa thôi
00:07:29Đâu phải là chuyện gì lớn đâu
00:07:30Sao em phải để trong lòng chứ
00:07:31Con cũng nói với dì Mỹ Nhân y như vậy đó
00:07:35Đồ là do em làm bể mà
00:07:37Đương nhiên em phải đền cho anh rồi
00:07:41Mỹ Nhân à
00:07:44Cái bình hoa này tốn của em không ít tiền hả
00:07:52Em mới đền cho anh 100 ngàn
00:07:54Lấy đâu ra tiền mua cái này vậy chứ
00:07:57Hay là
00:07:59Em đem trả cho họ đi
00:08:01Như vậy không được đâu
00:08:02Không thể trả lại
00:08:03Tuyệt đối không được trả lại
00:08:06Nhưng mà
00:08:07Nếu em muốn đền thì đền một lần là được rồi
00:08:09Ai mà đền hai lần vậy chứ
00:08:12Thì ai biểu em tay chân dũng về chứ
00:08:17Không phải đâu chủ tịch
00:08:18Cái bình hồn trước là hàng giái
00:08:20Cái này cũng là hàng giái
00:08:22Vậy mà ông lấy của chị Mỹ Nhân 100 ngàn
00:08:24Tôi cảm thấy mắc quá
00:08:25Làm người không chỉ làm như vậy được
00:08:27Ông sẽ mất cả chị lẫn trai đó
00:08:29Tôi nói cho ông biết kìa
00:08:31Ba à
00:08:33Ba thật sự đòi gì Mỹ Nhân 100 ngàn hả
00:08:37Thì đó là
00:08:39Đúng đâu có mua cũng đâu có mắc tới như vậy
00:08:42Ba kỳ thiệt á nha
00:08:45Trân Mỹ à
00:08:47Đây là hoa sinh nhật con tặng cho ba mà
00:08:49Đối với ba mà nói
00:08:50Nó là một vật vô giá đó
00:08:53Cho nên ba đã thuận miệng ra đại cái giá như vậy thôi
00:08:59Chuyện này không có sao đâu bà
00:09:03Sao lại không sao chứ
00:09:04Chị Mỹ Nhân à
00:09:06Tiền của chị là tiền làm lao công
00:09:08Ẩn su Ẩn gắt đều là mồ hôi nước mắt
00:09:10Mới kiếm được số tiền đó
00:09:12Với lại chị đã mua một cái trả cho mấy rồi
00:09:14Chị nên kêu chủ tịch trả lại 100 ngàn đó cho chị
00:09:17Bao gồm tính luôn cả tiền lại trả cho chị mới đúng
00:09:20Ừ đúng
00:09:21Ủa không anh theo chủ tịch lâu như vậy
00:09:23Anh không biết ý nghĩa của cái bình hoa này hả
00:09:25Ừ đương nhiên là biết
00:09:27Đó là vì bình hoa nguy giá của cô hai
00:09:29Bị rớt cái bộn bể tan thành
00:09:31Chủ tịch không vui lấy chút tiền bù đắp cũng tốt
00:09:33Anh đúng là ngốc thiệt mà
00:09:35Vì dầu đó chủ tịch và chị Mỹ Nhân có hiểu lầm với nhau
00:09:37Chị Mỹ Nhân lại nói là muốn nghỉ việc
00:09:39Chủ tịch sợ sau này không gặp lại chị ấy nữa
00:09:41Nên mới bắt đền tiền
00:09:42Như vậy lúc chị Mỹ Nhân tới trả tiền
00:09:44Có phải chủ tịch sẽ được gặp lại chị ấy hay không chứ
00:09:47Trời ơi tỳ ra có chiêu này sao
00:09:49Chủ tịch nhìn ông có vẻ thật thà
00:09:51Ai ngờ cũng mưu mô thiệt ha
00:09:53Được rồi
00:09:55Nãy giờ hai cậu nói đã đủ chưa vậy
00:09:57Trân Mỹ
00:09:59Dạ
00:10:01À không không phải
00:10:03Mỹ Nhân
00:10:05Em đừng nghe hai tên ngốc này nói bậy nói bà nha
00:10:09Bà à
00:10:11Con thấy là tình cảm của hai người cũng rất tốt
00:10:13Khi nào thì mọi người được
00:10:15Ba với gì mời uống rượu mừng nha
00:10:19Chuyện này
00:10:21Chưa có nhanh như vậy đâu
00:10:23Tuy nhiên phải gặp mặt người nhà của cô rồi
00:10:27Hả
00:10:31Phải rồi Mỹ Nhân
00:10:33Em nói là có một cô con gái mà
00:10:35Hay là em sắp xếp đi
00:10:37Chúng ta tìm thời gian cùng nhau ăn cơm một bữa
00:10:39Để anh làm quen với con gái của em luôn
00:10:41Vậy sao
00:10:45Vậy sao vậy
00:10:47Chẳng lẽ
00:10:49Em không muốn sao
00:10:51Không phải
00:10:53Em chỉ là cảm thấy
00:10:55Có hơi nhanh quá
00:10:57Em vẫn chưa có chuẩn bị xong
00:10:59Ờ
00:11:01Chị Mỹ Nhân
00:11:03Chuyện này không thể trì quản được đâu
00:11:05Chủ tịch của chúng tôi thì sáng nắng chiều mưa
00:11:07Buổi sáng mới nói không
00:11:09Nhưng mà tới tối lại đổi ý nói có
00:11:11Tới lúc con gái chị không thích chủ tịch
00:11:13Anh nói bị bà cái gì vậy
00:11:15Tôi
00:11:17Chị hù chị để chị quyết định sớm một chút thôi
00:11:21Đúng đúng đúng
00:11:23Sau khi nghe cậu nói như vậy
00:11:25Tôi lại đột nhiên thấy lo lắng quá
00:11:27Vậy nếu lỡ như con gái của em
00:11:29Nó không thích anh thì sao đây
00:11:33Không có đâu mà
00:11:35Con gái của em nó rất dễ hòa đồng
00:11:37Tam Lan à
00:11:39Bởi vì anh lo lắng như vậy
00:11:41Vậy là
00:11:43Chúng ta hẹn ngày mai luôn đi được không
00:11:45Ngày mai hả
00:11:47Được đó
00:11:49Con nhớ kêu Văn Long đi với con nha
00:11:51Dạo này Văn Long bận lắm
00:11:53Con đi với ba cũng vậy thôi à
00:11:55Ê nhất định phải đi đó
00:11:57Có người đi theo mới giúp ba tăng dũng khí
00:12:03Nhưng mà chị Mỹ Nhân à
00:12:05Nhìn chị có khí chất tới như vậy
00:12:07Vậy thì con gái của chị
00:12:09Chị Mỹ Nhân phải không
00:12:11Trời đất ơi
00:12:13Rất là nhiều người khen nó
00:12:15Xinh đẹp tuyệt trần
00:12:17Vậy sao
00:12:19Nếu vậy bây giờ tôi cũng đang độc thân
00:12:21Nếu vậy tôi có cơ hội nào
00:12:23Không có
00:12:25Nữ thần Minh Tú của anh đâu
00:12:27Minh Tú lấy chồng lâu rồi
00:12:29Anh nhất định phải xéo xác tôi sao
00:12:31Râu riêng
00:12:33Coi bộ gió của cậu kìa
00:12:35Cóc ghé mà đòi ăn thịt thiên Nga hả
00:12:39Được rồi em phải đi làm đây
00:12:41Ê khoan đã
00:12:43Bây giờ em đã là bạn gái của anh rồi
00:12:45Còn đi làm cái gì nữa đây
00:12:47Sau đây
00:12:49Mỗi ngày em mặc đồ cho thật đẹp
00:12:51Theo anh đi du lịch khắp nơi là được rồi
00:12:53À
00:12:55Không thể nào đâu
00:12:57Tuy là chúng ta đang hẹn hò với nhau
00:12:59Nhưng mà em cũng không có muốn
00:13:01Cái gì của anh hết
00:13:03Đương nhiên em phải có công việc của riêng mình rồi
00:13:05Như vậy thì em mới có thể
00:13:07Cảm ơn anh
00:13:09Trời ơi
00:13:11Anh nuôi em là được rồi mà
00:13:13Nè
00:13:15Có phải là anh xem thường công việc của em hay không
00:13:17Hay là
00:13:19Sợ bị cười chê
00:13:21Nói anh là một ông chủ lớn
00:13:23Mà bạn gái của anh
00:13:25Lại chỉ là một bà thiếm lao công
00:13:27Làm ơn đi
00:13:29Anh là ai chứ
00:13:31Anh là tam lan miệng rộng đó
00:13:33Anh mà sợ người khác cười chê sao
00:13:35Anh sẽ xé rách miệng của họ
00:13:37Bắt họ quỳ xuống xin anh tha thứ
00:13:39Nói cho em biết
00:13:41Nè nè ba giữ khí chất
00:13:43Đúng đúng đúng
00:13:45Không phải
00:13:47Mỹ Nhân à
00:13:49Anh nói nếu là anh cũng trước đây
00:13:51Bây giờ thái độ của anh là
00:13:53Cuộc đời này
00:13:55Chính là của mình có đúng không
00:13:57Chúng ta ở bên nhau thì cứ ở bên nhau
00:13:59Cần gì phải để ý ánh mắt của người khác có đúng vậy không
00:14:01Anh muốn em đừng làm việc đó nữa
00:14:03Là vì anh
00:14:05Không nỡ thấy em cả ngày leo trèo
00:14:07Làm tới đau lưng mỏi goi
00:14:09Em thật ra không có sợ khổ đâu
00:14:11Em rất là thích công việc này của mình
00:14:13Không có dựa dẫm vào người khác
00:14:15Mà dựa vào chính mình
00:14:17Hơn nữa quan trọng nhất chính là
00:14:19Em làm công việc này
00:14:21Thì có thể rèn luyện thể lực của mình đó
00:14:23Ờ
00:14:25Em rèn luyện thể lực để làm gì
00:14:27Ừ
00:14:29Như vậy còn phải hỏi sao
00:14:31Đương nhiên là để ý
00:14:35Cậu nghĩ nhiều quá rồi đó nha
00:14:37Em rèn luyện bản thân cho thật là tốt
00:14:39Anh không nghe có câu là
00:14:41Làm bạn tới già sao
00:14:43Nếu như sức khỏe của em mà dẻo dài
00:14:45Thì sau này em sẽ có sức để anh ra ngoài
00:14:47Đi phơi nắng mỗi ngày
00:14:49Tuyệt vời
00:14:51Tạm biệt
00:14:53Tạm biệt
00:14:55Cậu Tri
00:14:57Nếu như mà tôi
00:14:59Có ngân hàng giống như chủ tịch
00:15:01Tôi nhất định mỗi ngày đều đi mua sắm về spa luôn
00:15:03Đúng vậy
00:15:05Tôi muốn lấy trẻ vô hàng của chủ tịch
00:15:07Đi mua sắm quẹt thả ra luôn
00:15:09Hèn gì hai người bây giờ vẫn còn làm vệ sĩ
00:15:11Không có chút tiếng thủ gì hết trơn
00:15:15Chúng tôi đâu phải vệ sĩ bình thường đâu
00:15:17Là vệ sĩ tối thượng
00:15:19Là cán bộ quan trọng đó nha
00:15:21Vệ sĩ tối thượng
00:15:23Nè dì ấy là dựa vào chính mình
00:15:25Không dựa vào người khác
00:15:29Bà nhất định phải trân trọng dì mỹ nhân đó
00:15:33Bà biết rồi
00:15:35Nhưng mà
00:15:37Người phụ nữ cố tâm lan miệng rộng này
00:15:39Còn phải ra ngoài làm việc
00:15:41Nếu như Tuyền ra ngoài
00:15:43Không phải là rất mất mặt hay sao
00:15:45Có hả
00:15:47Bây giờ có nhiều người phụ nữ như vậy
00:15:49Họ cũng lấy được chồng rất khá giả
00:15:51Nếu như Tuyền ra ngoài làm việc
00:15:53Công việc và gia đình suôn sẻ
00:15:55Cũng tốt mà
00:15:57Đúng vậy
00:15:59Nhưng mà không phải bà phản đối chuyện cổ đi làm
00:16:01Chỉ là sợ cổ quá mệt
00:16:03Nhưng mà
00:16:05Bà sợ khi nói ra chuyện này
00:16:07Cổ lại suy nghĩ lung tung hiểu lắm
00:16:11Cổ tưởng là bà sẽ xem thường dĩ của cổ
00:16:13Chuyện cũng đơn giản thôi mà
00:16:15Nếu bà sợ dì ấy quá vất vả
00:16:17Thì thăng chức cho dì ấy
00:16:19Hoặc là cho dì ấy làm quản lý
00:16:21Như vậy dì ấy cũng tự mình kiếm ra tiền
00:16:23Với lại cũng không quá vất vả
00:16:25Trời ơi
00:16:27Nè Chủ tịch à
00:16:29Đề nghị này của cô Hai cũng hay đó chứ
00:16:33Nếu Trần Mỹ đã nói như vậy rồi
00:16:37Vậy thì bà sẽ cân nhắc lại chuyện này
00:16:41Ờ tôi đi cất bình qua thôi
00:16:43Đúng rồi
00:16:49Dán
00:16:51Dán
00:16:53Coi chừng
00:16:55Hai cậu làm cái gì vậy
00:16:57Lớn già đồng như vậy rồi
00:16:59Mà còn sợ dán sao
00:17:01Không phải đâu Chủ tịch ông còn nói chúng tôi
00:17:03Chính ông cũng sợ mà
00:17:05Ông cũng leo lên bàn mà
00:17:07Hai cậu thiệt là
00:17:09Sao lại có dán vậy
00:17:19Ừ
00:17:37Mình đói bụng quá à
00:17:39Nếu cứ uống nước hoài như vậy
00:17:41Tối phải chạy vào nhà vệ sinh hoài
00:17:45Miruku
00:17:47Có khát nước không
00:17:49Nè uống nước đi
00:17:59Bạn tốt à
00:18:01Tôi có món quà muốn tặng cho cô đó
00:18:03Món quà này
00:18:05Rất là quý giá
00:18:07Tôi chỉ tặng riêng cho cô thôi
00:18:09Tuyệt đối đừng nói cho ai biết đó nha
00:18:13Hai kiên quốc này
00:18:15Không phải là quý quái gì đi
00:18:21Nhưng mà bây giờ còn đông người quá
00:18:23Đợi lúc nào không có ai hết
00:18:25Tôi sẽ lấy quà ra tặng cho cô
00:18:33Nè
00:18:35Cô gái đó
00:18:37Một lát nữa sẽ muốn đi tiểu
00:18:39Đi tiểu
00:18:41Tôi muốn đi tiểu
00:18:43Đi tiểu
00:18:57Anh ta lát nữa sẽ buồn ngủ
00:19:01Tôi muốn đi ngủ
00:19:03Tôi muốn đi ngủ
00:19:05Được tôi dắt anh đi ngủ
00:19:13Ồ
00:19:17Sao lợi hại như vậy
00:19:19Tại sao anh biết
00:19:21Cô muốn đi tiểu
00:19:23Anh ta muốn đi ngủ
00:19:25Tôi đã nói với cô rồi mà
00:19:27Tôi nhìn thấy được mấy thứ đó đó
00:19:29Lúc nãy có một thứ đang ấn bụng cổ
00:19:31Một thứ khác đang chọc mắt anh ta
00:19:37Bây giờ mọi người đều ra ngoài hết rồi
00:19:39Tôi có thể lấy quà ra được rồi đó
00:19:41Tăng tàng
00:19:43Bánh kem
00:19:45Bánh kem
00:19:53Cô không muốn ăn hả
00:19:55Cái này ngon dữ lắm mà
00:19:59Nếu như cô không muốn ăn
00:20:01Thì tôi sẽ ăn á
00:20:11Bây giờ cô có muốn ăn không
00:20:13Tôi có thể biến ra thêm một cái nữa
00:20:17Anh biến ra kiểu gì
00:20:23Tăng tàng
00:20:25Cái này gọi là
00:20:27Cây nến ước nguyện
00:20:29Chỉ cần cô thành tâm thành ý ước nguyện
00:20:31Điều ước của cô sẽ thành sự thật á
00:20:37Sao thấy kiên quốc này
00:20:39Sao thấy kiên quốc
00:20:41Có thể lấy được những thứ cấm này
00:20:51Chúng ta cùng nhấu ước nguyện đi
00:20:53Tôi nói cho cô biết
00:20:55Cây nến ước nguyện này
00:20:57Là khách trọ tặng cho tôi đó
00:21:01Khách trọ
00:21:05Khách trọ của anh ở đâu
00:21:07Ở đây nè
00:21:09Chẳng phải đã nói với cô hả
00:21:11Trong người tôi có rất nhiều người ở sao
00:21:13Nhưng mà có đôi khi
00:21:15Họ sẽ tự ý chạy ra ngoài
00:21:23Lại quê anh
00:21:25Trong tay Lý Thái Tuyền
00:21:27Rút cuộc của cô bí mật gì
00:21:29Ngày đó anh ta tìm cô để đầu chứng cứ gì đây
00:21:31Lạ thật
00:21:33Sao thấy kiên quốc lại biết chuyện này
00:21:35Chẳng lẽ
00:21:37Hôm đó những lời Lý Thái Tuyền nói với mình
00:21:39Cậu ta đều nghe thấy
00:21:41Lúc thì điên điên khùng khùng
00:21:43Lúc thì lại biến thành người khác
00:21:45Chẳng lẽ
00:21:47Cậu ta thật sự bị ma ám rồi sao
00:21:51Tôi không biết
00:21:55Miruku
00:21:57Em có biết không
00:21:59Miruku nói em ấy cũng không biết
00:22:01Đừng có giả giờ nữa
00:22:03Những lời anh ta nói hôm đó
00:22:05Tôi đều nghe thấy
00:22:07Nếu cô còn giả điên giả khùng
00:22:09Thì đừng có trách tôi
00:22:11Tôi không khách sáo với cô đâu
00:22:13À khoan đã
00:22:15Mị Căng chưa tới lượt anh đâu
00:22:17Tôi còn đang hỏi chuyện mà
00:22:19Đợi tôi một chút đi
00:22:21Mị Căng
00:22:29Sao Thái Kiên Quốc
00:22:31Là biết Mị Căng chứ
00:22:37Lại quê anh
00:22:41Sao cô lại đẩy tôi xuống cầu thang vậy hả
00:22:45Sao cô lại hại chết tôi
00:22:49Mị Căng
00:22:51Tôi không cố ý
00:22:53Cậu đừng qua đây
00:22:55Đừng qua đây
00:22:57Trả mạng cho tôi
00:22:59Tôi không cố ý mà
00:23:01Trả mạng cho tôi
00:23:03Tôi thật sự không cố ý
00:23:05Tôi trả mạng uổng quá
00:23:07Mạnh tốt
00:23:09Mạnh tốt
00:23:11Cô làm gì vậy
00:23:13Cô nhỏ tiếng đi
00:23:15Bây giờ đã trễ rồi
00:23:17Nếu bị nghe thấy sẽ bị chửi
00:23:19Cô
00:23:21Cô sao vậy
00:23:23Nhìn cô có vẻ rất sợ hãi
00:23:25Hồi nãy tôi lại làm chuyện gì kỳ lạ không
00:23:29Tôi biết rồi tôi biết rồi
00:23:33Bây giờ trễ rồi đó
00:23:35Mau đi ngủ đi đừng ra đây hù vã người ta nữa
00:23:37Ồ
00:23:41Họ đều đi ngủ hết rồi
00:23:43Không phải cô muốn ăn bánh kem sao
00:23:45Chúng ta mau cầu nguyện đi
00:23:47Mì căn đó thật sự nhập vào người Thái kiến quốc sao
00:23:49Những gì cô ta nói rốt cuộc có thật không
00:23:51Hay là cố ý hù vã mình
00:23:55Ước xong chưa
00:23:57Có thể thổi nến được rồi
00:23:59Hả
00:24:05Lát nữa sẽ tới tìm anh nữa nha
00:24:07Ừ
00:24:09Ừ
00:24:11Ừ
00:24:13Ừ
00:24:15Lát nữa sẽ tới tìm anh nữa nha
00:24:17Ừ
00:24:21Nến ước nguyện
00:24:33Quán hào
00:24:35Lát nữa chích thuốc phải dũng cảm lên không được khóc đó nha
00:24:39Chích xong ba mẹ sẽ dẫn con đi chơi có được hay không nè
00:24:41Được
00:24:49Tuấn Yên ạ
00:24:51Em lại mắc ói rồi
00:24:53Em vô nhà vệ sinh nha
00:24:55Được rồi em mau đi đi
00:24:57Một lát tới lượt chúng ta
00:24:59Anh sẽ dẫn con vào trong khám là được
00:25:01Em đừng lo lắng mà
00:25:03Ừ
00:25:07Quán hào
00:25:09Đừng lo lắng mà
00:25:11Đập tay với bà một cái đi
00:25:13Yeah thêm một cái nữa
00:25:15Wow con giỏi dữ lắm
00:25:19Anh ơi tới lượt anh rồi
00:25:21Đi theo tôi
00:25:23Ờ được cảm ơn cô
00:25:25Quán hào đi thôi
00:25:27Bà đừng còn đi chích ngừa nha
00:25:29Quán hào ở đây nha
00:25:33Để em bé ngồi ở đây được rồi
00:25:35Ờ được
00:25:37Em thấy bác sĩ ở đâu vậy
00:25:39Trước khi chích thuốc đều có bác sĩ khám trước mà
00:25:41Đánh giá tình trạng nữa
00:25:43Bác sĩ sẽ tới đây ngay thôi
00:25:47Đây bây giờ anh đi lấy thuốc trước đi
00:25:51Lấy thuốc sao
00:25:53Chúng tôi tới để chích ngừa mà sao lại phải lấy thuốc chứ
00:25:55Lấy thuốc là bởi vì
00:25:57Sợ em bé bị dị ứng
00:25:59Chắc là lần đầu anh làm cha có đúng không
00:26:01Bây giờ đều là người nhà tự đi lấy thuốc hết đó
00:26:07Tôi biết rồi
00:26:09Quán hào nè
00:26:11Đi ba bồng con đi lấy thuốc nha
00:26:13Khoan đã
00:26:15Anh cứ để em bé ở đây là được rồi
00:26:17Tôi còn phải làm vài xét nghiệm cho bé nữa
00:26:19Ờ
00:26:21Quán hào
00:26:23Vậy con ở đây nghe lời của uy tá này có được hay không
00:26:25Một lát nữa ba sẽ
00:26:27Một lát nữa ba sẽ quay lại đón con ha
00:26:29Được không
00:26:31Làm phiền cô nha
00:26:37Ừ
00:26:45Tuấn Hiền
00:26:47Quán hào đâu rồi
00:26:49Ở lúc nãy có một cô y tá
00:26:51Kêu anh đi lấy thuốc cho quán hào đó
00:26:53Anh để quán hào ở đó rồi
00:26:55Nhưng mà khi anh đi lấy thuốc
00:26:57Thì họ nói đây không phải là toa thuốc của quán hào
00:26:59Anh cảm thấy rất là lạ
00:27:01Cho nên anh tính là quay lại hỏi thử xem sao
00:27:03Sao lại phải lấy thuốc chứ
00:27:05Chẳng phải chỉ chích thôi sao
00:27:07Thì cô y tá đó nói là
00:27:09Sợ con nít chích xong sẽ có phản ứng
00:27:11Mới kêu anh đi lấy thuốc đó
00:27:13Chắc là không phải như vậy đâu
00:27:17À nè
00:27:19Quán hào không có trong phòng khám
00:27:21Quán hào đang ở phòng chích
00:27:23Ở phòng chích sao
00:27:25Bác sĩ còn chưa khám cho nó
00:27:27Sao có thể vào phòng chích được
00:27:29Sao ly kì cục vậy
00:27:31Anh mau dẫn em tới đó phòng nào vậy
00:27:33À được để anh dẫn em đi
00:27:37Chính là phòng này nè
00:27:43Quán hào đâu
00:27:45Không thể nào
00:27:47Lúc nãy còn ở đây mà
00:27:49Cô y tá đó nói
00:27:51Phải làm vài xét nghiệm cơ bản cho quán hào nữa
00:27:53Đây là đồ chơi của quán hào
00:27:55Vậy thì hồi lúc nãy
00:27:57Nó thực sự ở đây
00:27:59Chúng ta ra ngoài tìm thử xem
00:28:07Anh ơi xin lỗi
00:28:09Vừa rồi anh có nhìn thấy có một bé trai
00:28:11Nó cao chừng này nè
00:28:13Nó mặc cái áo màu xanh kẻ sọc đen không vậy
00:28:17Cảm ơn anh
00:28:19Qua bên đó tìm thử
00:28:21Cảm ơn anh
00:28:29Anh xin lỗi cho tôi hỏi thăm
00:28:31Cô có thấy một bé trai mặc áo sọc xanh lá đen nào hay không
00:28:33Lúc nãy nó còn ở phòng chích thuốc
00:28:35Sao tự nhiên lại biến mất rồi
00:28:37À
00:28:39Lúc nãy có một cô y tá ẩm đi rồi
00:28:41Y tá
00:28:43Cô có biết ẩm đi đâu không
00:28:45Cô y tá đi hướng đó
00:28:47Cảm ơn
00:28:49Tại quân
00:28:51Em cẩn thận một chút
00:28:53Có lẽ là cô y tá đó
00:28:55Đã đưa Quán Hào đi làm các xét nghiệm khác
00:28:57Em phải chú ý một chút đó
00:28:59Em mà kệ
00:29:01Bây giờ em chỉ muốn thấy Quán Hào thôi
00:29:03Quán Hào
00:29:05Quán Hào
00:29:11Quán Hào
00:29:13Quán Hào
00:29:15Quán Hào
00:29:19Xin lỗi cô
00:29:21Xin lỗi
00:29:23Chúng tôi nhìn lộn người rồi xin lỗi cô
00:29:29Tội quân à
00:29:31Chúng ta đi tìm tiếp đi
00:29:33Trong khúc quán Hào
00:29:35Đã bị người tạm đi đâu rồi chứ
00:29:45À cô ơi
00:29:47Cho tôi hỏi
00:29:49Hồi lúc nãy
00:29:51Có một cô y tá ẩm con chúng tôi đi rồi
00:29:53Vậy có khả năng đưa đi đâu
00:29:55Để làm xét nghiệm hay không
00:29:57Sao có thể chứ
00:29:59Bệnh viện tuyệt đối không thể ẩm bé đi
00:30:01Mà không có sự hay biết của người nhà đâu anh ơi
00:30:03Sao lại như vậy được
00:30:05Lúc nãy cô y tá đó
00:30:07Còn kêu tôi đi lấy thuốc mà
00:30:09Đây là đơn thuốc cổ đưa tôi nè
00:30:11Cô thử xem đi
00:30:13Đây đâu phải là đơn thuốc của Khoa Nhi đâu
00:30:15Nếu bệnh viện của tôi tới để chích ngừa
00:30:17Thì không cần phải lấy thuốc gì hết
00:30:19Có phải là anh bị người ta lừa rồi không
00:30:25Tôi biết ngay là
00:30:27Chuyện này có vấn đề rồi
00:30:29Quán Hào bị người ta ẩm đi mất rồi
00:30:39Tội quân
00:30:41Cô ơi xin cô mau đi gọi bảo vệ dùm
00:30:43Nhờ họ giúp tìm con trai của tôi
00:30:45Để xem rốt cuộc là ai
00:30:47Đã ẩm còn chúng tôi đi
00:30:49Ờ được rồi
00:30:51Sao lại như vậy
00:30:53Chúng ta chỉ rời đi một chút
00:30:55Quán Hào đã bị ẩm đi mất rồi
00:30:59Quán Hào
00:31:01Quán Hào ơi
00:31:05Quán Hào
00:31:07Quán Hào
00:31:09Quán Hào
00:31:13Quán Hào
00:31:19Thật không ngờ kết cục của A Thắng
00:31:21Cuối cùng là như vậy
00:31:25Người chết vì tiền tài
00:31:27Chim chết vì miếng ăn
00:31:29Một người chỉ vì lợi ích
00:31:31Làm điều ác không màn đạo nghĩa
00:31:33Cuối cùng
00:31:35Rất có thể làm ra chuyện phải hối hận cả đời
00:31:39Anh ta không chỉ hại người khác
00:31:41Cuối cùng còn hại luôn chính mình
00:31:45Xếp quạt
00:31:47Tiền của A Thắng đã tìm lại được rồi
00:31:49Cũng đã kiểm đếm xong anh xem đi
00:31:53Sao là nhiều tiền như vậy
00:31:55Số tiền này từ đâu mà ra chứ
00:31:59Anh có nhớ A Thắng từng nói
00:32:01Phía sau vẫn còn cây chỗ mua
00:32:03Tên Tiểu Trác
00:32:05Tên Tiểu Trác đó chắc chắn sợ chuyện này sẽ liên lị tới hắn
00:32:07Nên mới đưa tiền cho A Thắng bỏ trốn
00:32:09Nhưng tài sản và tiền bạc
00:32:11A Thắng đứng tên
00:32:13Đã bị cảnh sát niêm phong rồi
00:32:15Nên số tiền này
00:32:17Chắc chắn người khác đưa anh ta
00:32:21Nhưng mà đáng tiếc
00:32:23Là anh ta đã qua đời rồi
00:32:25Chúng ta suy đoán
00:32:27Mãi mãi cũng không có đáp án
00:32:29Cũng không biết kẻ chủ mưu đứng sau
00:32:31Rút cuộc là ai
00:32:33Chị Nam à
00:32:35Cô đừng lo lắng
00:32:37Sự thật sớm muốn gì cũng sáng tỏ thôi
00:32:39Đúng như vậy
00:32:41Chúng ta sẽ không từ bỏ việc theo đuổi sự thật
00:32:43Cô Tiền à cô cứ yên tâm đi
00:32:45Cảm ơn anh
00:32:47Không có gì đây là trách nhiệm của tôi mà
00:32:51Chính quyền à
00:32:53Bà nội
00:32:55Sao bà nội lại tới đây
00:32:57Chuyện là bà muốn ra ngoài đi mua đồ
00:32:59Bà đi chợ
00:33:01Đi tới đi lui
00:33:03Đi tới tiệm bán chè
00:33:05Ngon lắm vui vẻ cho các con ăn
00:33:07Cảm ơn bà nội
00:33:09Vân Dương à
00:33:11Sao con lại ở đây
00:33:13Dạ con tới tiệm chính quyền bà chút việc thôi
00:33:15Bên ngoài nóng lắm
00:33:17Chắc bà nội cũng khát nước rồi đúng không
00:33:19Con rót nước cho nội uống nha
00:33:21Nhà nội uống nước đi
00:33:23Thiệt là ngoan
00:33:25Con biết rót nước cho bà uống
00:33:27Cháu ngoan của bà
00:33:29Bà nội con lớn rồi mà đừng gọi con là cháu ngoan
00:33:31Cháu ngoan vẫn là cháu ngoan thôi
00:33:33Để con giới thiệu với bà
00:33:35Đây là cô tiền kiểm sát viên
00:33:37Con chào bà nội
00:33:39Bà chào con chào con
00:33:41Kiểm sát viên tiền có đúng không
00:33:43Bà biết con mà
00:33:45Bà biết con sao
00:33:47Con quên rồi sao
00:33:49Ngay vào hôm Văn Long và Trân Mỹ kết hôn ở hội trường
00:33:51Chuyện đó làm âm ý lắm
00:33:53Xin lỗi
00:33:55Không có thời gian giới thiệu với con
00:33:57Nhưng bà biết con
00:33:59Bà nội con mới là người phải xin lỗi
00:34:01Hôm đó nhà bà có hỷ sự
00:34:03Tụi con lại tới làm việc
00:34:05Xin lỗi bà
00:34:07Trời ơi không có sao đâu mà
00:34:09Bắt kẻ xấu vẫn quan trọng hơn
00:34:11Đây đây đây mọi người ăn đi
00:34:13Ừ dạ đi
00:34:15Cảm ơn
00:34:17Mọi người đều có vậy của con đâu
00:34:19Đương nhiên rồi đáng như vậy sao không có
00:34:21Cảm ơn bà nội
00:34:23Ăn đi ăn đi
00:34:25Cảm ơn bà nội
00:34:31Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:35:01Nội đừng nhìn Trâm Trâm vào cổ nữa
00:35:03Trời có gì đâu
00:35:05Lúc nãy bà nhìn cổ
00:35:07Sờ vào tay cổ
00:35:09Cảm thấy tay cổ mịn màng lắm đó
00:35:11Biết cách giữ nhìn quá
00:35:13Thật sao bà
00:35:15Chắc đó là vì
00:35:17Do ba của con rất thương con
00:35:19Hồi con còn nhỏ không nỡ để con làm việc nhà
00:35:21Ồ vậy bà biết rồi
00:35:23Chắc tình cảm của con và ba con
00:35:25Rất tốt
00:35:27Đúng vậy con rất kính trọng ông ấy
00:35:31Ừ
00:35:33Thấy dần dương từ người của cô Tiền
00:35:37Có thể thấy
00:35:39Nguyên phận của hai đứa rất sâu đậm
00:35:45Để đi ngay điện thoại
00:35:47Lát nữa ăn tiếp
00:35:49Bà nội ngon lắm luôn
00:35:51Sao cảnh sát xin chào
00:35:53Để bà uống nước của cháu ngoan rót cho bà
00:35:55Có người tìm anh nè
00:35:57Xin lỗi bà nội con nghe điện thoại một chút nha
00:35:59Ừ
00:36:01Alo
00:36:03Alo
00:36:05Sếp Hoàng ơi
00:36:07Quán hào con trai tôi bị người tàm đi mất rồi
00:36:09Sao lại vậy
00:36:11Bây giờ cô đang ở đâu
00:36:13Bây giờ tôi đang ở bệnh viện
00:36:15Lúc đầu chúng tôi có ý định
00:36:17Đưa thằng bé tới để dịch ngựa
00:36:19Nhưng không ngờ là
00:36:21Lại bị một cô y tá lén ảm đi mất
00:36:23Bây giờ tôi không biết phải làm sao
00:36:25Cô ở bệnh viện nào
00:36:27Được rồi
00:36:29Một lát nữa tôi sẽ tới ngay
00:36:31Nhờ anh giúp tôi
00:36:55Con ăn nửa đi
00:36:57Bà nội ngon tím mứt
00:36:59Nuốt luôn cả lưỡi rồi
00:37:01Còn đó con ăn đi
00:37:03Đúng vậy
00:37:05Quán hào mất tích rồi
00:37:07Hả
00:37:09Quán hào mất tích sao
00:37:11Tuệ quân gọi điện thoại tôi nói là
00:37:13Cổ đưa quán hào tới bệnh viện để dịch ngựa
00:37:15Rồi quán hào bị y tá ảm đi không tìm được nữa
00:37:17Trời ơi sao lại như vậy
00:37:19Bây giờ tình hình sao rồi
00:37:21Tình hình bây giờ vẫn chưa rõ
00:37:23Tuệ quân vẫn còn ở bệnh viện
00:37:25Bây giờ em phải chạy tới đó để xem như thế nào
00:37:27Vậy anh đi chung với em
00:37:29Dạ được, Akama anh cũng đi luôn đi
00:37:31Dạ
00:37:33Sếp Quang tôi cũng tới hiện trường xem tình hình
00:37:35Có lẽ sẽ có chỗ nào đó giúp được
00:37:37Được, làm phiền cô nha
00:37:39Vậy bà cũng đi với tụi con nữa
00:37:41Mà nội à, tụi con tới bệnh viện để phá án
00:37:43Có lẽ sẽ mất rất nhiều thời gian
00:37:45Mà nội về trước đi, coi tình hình thế nào rồi con sẽ báo với bà ha
00:37:47Thôi vậy cũng được
00:37:49Các con đi tìm quán hào quan trọng hơn
00:37:51Để con gọi điện kêu văn kỳ tới chở bà về nha
00:37:53Ơ không cần, không cần làm phiền đâu
00:37:55Không cần phiền, bà tự về được rồi
00:37:57Các con mới đi làm việc đi
00:37:59Nhưng mà tụi con nhất định phải đưa quán hào về đó nha
00:38:01Bà nội à, tụi con sẽ tìm nó về mà
00:38:05Bà nội, tụi con đi nè
00:38:15Ông trời ơi, con xin ông
00:38:17Hãy phù hộ cho quán hào không sao
00:38:19Phù hộ quán hào được bình an vô sự
00:38:29Rốt cuộc tại sao người đó
00:38:31Lại ám quán hào đi chứ
00:38:35Tuệ quân
00:38:37Bây giờ bệnh viện đã kiểm soát mọi lối ra vào rồi
00:38:39Hơn nữa còn có người kiểm tra kỹ lưỡng
00:38:41Ở khắp mọi nơi
00:38:43Có lẽ sẽ
00:38:45Sớm có tin tức của quán hào thôi
00:38:47Chúng ta đã tìm khắp bệnh viện cũng đã mấy lần rồi
00:38:49Vẫn không tìm được nó
00:38:51Bây giờ họ kiểm soát
00:38:53Thì có ích gì chứ
00:38:57Dù sao cũng cần phải xem thử
00:38:59Anh cũng muốn ra ngoài
00:39:01Để đi tìm quán hào
00:39:03Nhưng mà không biết thằng bé đang ở đâu
00:39:05Thì tìm thế nào đi
00:39:07Vậy thì anh làm ơn, đừng có nói những lời vô ích như vậy nữa
00:39:09Tuệ quân
00:39:11Anh Lý
00:39:13Giang Dương
00:39:15Quán hào đã
00:39:17Quán hào đã bị người ta ảm đi thế nào vậy
00:39:19Em có nhìn thấy được là ai ảm nó đi không
00:39:21Em không biết
00:39:23Em không nhìn thấy gì hết
00:39:25Là Tuấn Hiện
00:39:27Anh Lý
00:39:29Anh giữ con kiểu gì vậy
00:39:31Tới mức nó mất tích luôn rồi
00:39:33Rút cô lại ảm quán hào đi vậy
00:39:35Anh Lý
00:39:37Rút cô lại ảm quán hào đi vậy
00:39:39Anh à
00:39:41Anh hãy bình tĩnh lại một chút đi
00:39:45Xin lỗi
00:39:47Anh biết là mình cần phải bình tĩnh
00:39:51Tôi xin lỗi
00:39:53Đều là lỗi của tôi
00:39:55Hôm nay
00:39:57Chúng tôi đưa quán hào tới chích ngừa
00:39:59Tuệ quân không được khỏe
00:40:01Nên đã rời khỏi đó
00:40:03Lúc đó
00:40:05Có một cô gái mặc đồng phục y tá
00:40:07Dẫn tôi vào quán hào
00:40:09Vào phòng để mà chích ngừa
00:40:11Cô ta còn kêu tôi phải đi lấy thuốc trước
00:40:13Nhưng mà
00:40:15Lúc tôi đi tới chỗ
00:40:17Phòng phát thuốc để lấy thuốc
00:40:19Người ta nói đây giống không phải là đơn thuốc của quán hào
00:40:21Tôi cảm thấy rất là lạ
00:40:23Nhưng mà khi tôi quay trở lại
00:40:25Thì không còn thấy quán hào nữa
00:40:35Tôi xin lỗi
00:40:37Anh biết là mình cần phải bình tĩnh
00:40:45Tôi xin lỗi
00:40:47Đều là lỗi của tôi
00:40:49Hôm nay
00:40:51Chúng tôi đưa quán hào tới chích ngừa
00:40:53Tuệ quân không được khỏe
00:40:55Nên đã rời khỏi đó
00:40:57Vì vậy
00:40:59Dẫn tôi vào quán hào
00:41:01Một ngàn thứ
00:41:03Lúc đó, có một cô gái mặc đồng phục y tá dẫn tôi vào quán Hàu, vào phòng để mà chích ngừa. Cô ta còn kêu tôi phải đi lấy thuốc trước.
00:41:14Nhưng mà, lúc tôi đi tới chỗ phòng phát thuốc để lấy thuốc, người ta nói đây giống không phải là nơn thuốc của quán Hàu.
00:41:21Tôi cảm thấy rất là lạ. Nhưng mà khi tôi quay trở lại, thì không còn thấy quán Hàu nữa.
00:41:28Vậy là anh vừa phát hiện quán Hàu bị bất tích là đã đi tìm nó liền sao?
00:41:32Đúng vậy. Chúng tôi lập tức chạy ra hỏi mọi người, thì mới biết chính là cô gái mặc đồng phục y tá đó đã ấm quán Hàu đi rồi.
00:41:42Nhưng mà, chúng tôi tìm hoài, vẫn không tìm được quán Hàu.
00:41:48Đều tại anh hết. Em không nên giao quán Hàu cho anh giữ. Nếu như nó ở cạnh bên em, thì chuyện hôm nay đã không xảy ra rồi.
00:41:59Tùy quân, đều là lỗi của anh. Anh xin lỗi em.
00:42:07Em không cần xin lỗi, em cần quán Hàu.
00:42:10Bây giờ trách ai cũng vô ích thôi. Như cấp bếp bây giờ, là phải nắm chắc thời gian dài này để nhanh chóng tìm ra đứa bé như vậy mới đúng.
00:42:21Đúng vậy. Chúng tôi đi trên suốt camera rồi. Một lát nữa sẽ có kết quả thôi.
00:42:26Sếp Hoàng, tôi xin anh. Anh nhất định phải tìm được quán Hàu. Tôi xin anh đó.
00:42:32Anh yên tâm đi. Chúng tôi sẽ cố hết sức.
00:42:35Nhưng mà anh Lý à, bởi vì anh là người chứng kiến, một lát nữa anh phải làm từng trình.
00:42:40Làm phiền anh suy nghĩ kỹ, viết ra từng chi tiết. Vậy mới có thể giúp ích cho việc tìm quán Hàu được.
00:42:45Được, tôi hiểu rồi.
00:42:49Vậy là người đó trốt cuộc là cô ta muốn làm gì quán Hàu chứ?
00:42:54Có phải cô ta muốn tiện không? Hay là cô ta muốn hại quán Hàu?
00:43:00Tùy quân à, sẽ không đâu.
00:43:02Làm hại một đứa bé nhỏ như vậy, đối với cô ta không có một chút lợi ích nào hết. Cô ta sẽ không làm vậy đâu.
00:43:08Đúng đúng đúng. Anh nói cũng đúng. Chắc chắn cô ta muốn tiền.
00:43:13Nếu cô ta muốn tiền, em có thể cho cô ta. Chỉ cần cô ta đừng làm hại quán Hàu.
00:43:17Quán Hàu có thể trở về bên cạnh em bình an.
00:43:20Vậy là được rồi. Vậy là được rồi.
00:43:27Em thật là, em thật là một người mẹ thất bại mà.
00:43:32Sao em lại vô trách nhiệm như vậy?
00:43:35Lẽ ra còn nên để, để thằng bé ở đó mà bỏ đi.
00:43:39Lẽ ra còn nên để, để thằng bé ở đó mà bỏ đi.
00:43:43Như vậy mới đúng chứ.
00:43:45Bây giờ thằng bé bị người ta ẩm đi rồi, chắc chắn nó rất sợ hãi.
00:43:53Quán Hàu, xin lỗi. Mẹ không chăm sóc tốt cho cô.
00:43:59Xin lỗi con.
00:44:02Tùy quân à, em đừng nói như vậy mà.
00:44:05Đây đều là lỗi của anh.
00:44:07Em trách anh là được rồi.
00:44:09Xin lỗi, đều là lỗi của anh hết.
00:44:15Quán Hàu, mà cô lỗi như cô.
00:44:21Anh Lý, chị Lý à, hai người hãy bình tĩnh đi.
00:44:24Vẫn chưa biết người đó ẩm quán Hàu đi có mục đích gì.
00:44:27Và cũng chưa có ai yêu cầu tiền trụt hết.
00:44:30Chúng ta hãy đợi xem, có manh mối mới gì hay là không.
00:44:35Nhưng mà, tôi thật sự không đợi được nữa.
00:44:39Quán Hàu, nó không nhìn thấy mẹ, chắc chắn nó sẽ khóc.
00:44:44Còn nữa, đây là đồ chơi mà quán Hàu hay chơi.
00:44:47Bây giờ mất rồi, nó chắc chắn sẽ tìm tôi.
00:44:51Bây giờ nhất định phải tìm được nó.
00:44:54Tùy quân, tùy quân, tùy quân.
00:45:02Tùy quân, bây giờ chúng ta đều rất lo lắng.
00:45:06Nhưng mà lo lắng không giải quyết được vấn đề đâu.
00:45:08Chúng ta phải tin tưởng cảnh sát, phối hợp điều tra cùng cảnh sát.
00:45:12Nhất định sẽ sớm tìm được quán Hàu mà thôi.
00:45:17Nhưng mà, em sợ lắm.
00:45:21Không chỉ có em sợ đâu, anh cũng rất sợ.
00:45:26Nhưng mà, chúng ta phải bình tĩnh trở lại mới có phán đoán tốt.
00:45:31Mới có thể tìm lại được quán Hàu trong thời gian ngắn nhất được.
00:45:38Chúng ta thực sự có cách tìm lại được quán Hàu sao?
00:45:43Nhất định sẽ có cách mà, em tin anh đi, nhất định sẽ làm được mà.
00:45:48Được, em bình tĩnh, em bình tĩnh.
00:45:59Đối mặt với cảnh sinh ly tử biệt của con ruột mình.
00:46:03Giang Dương, dù vẫn rất lo lắng.
00:46:06Nhưng vì để an ủi vợ cũ của anh, anh vẫn cố gắng ép mình bình tĩnh trở lại.
00:46:13Sếp Quang, có rồi, cô tra được gì không?
00:46:16Tôi thấy người phụ nữ đó ẩm quán Hàu rồi đi.
00:46:18Nhưng người này rất là giang sáo, từ đầu tới cuối đều cuối đầu xuống, nên không quay được khuôn mặt.
00:46:23Anh có thấy đi hướng nào không?
00:46:25Bây giờ cô ta đã rời khỏi đây rồi.
00:46:27Nhưng mà cô ta đi hướng nào, phải trích xuất camera bên ngoài mới biết được.
00:46:32Đã rời khỏi đây rồi sao?
00:46:38Cô ta thật sự ra đi rồi.
00:46:40Cô ta thật sự rời đi rồi.
00:46:43Vậy có phải là em mãi mãi không gặp được quán Hàu?
00:46:48Vậy cô ta sẽ làm gì quán Hàu?
00:46:52Có phải là sẽ bán nó không?
00:46:57Có phải cô ta bán nó không?
00:47:03Đồ quân, đồ quân.
00:47:05Quán Hàu.
00:47:06Quán Hàu.
00:47:09Anh chờ em đi.
00:47:12Chúng ta nhất định sẽ tìm được quán Hàu mà.
00:47:15Quán Hàu nhất định sẽ bình an trở về mà.
00:47:31Anh xem như vậy có giống không?
00:47:34Cũng gần giống.
00:47:37Thời gian đã qua lâu vậy rồi.
00:47:41Vẫn chưa có tin gì của quán Hàu.
00:47:48Có phải nó bỏ trốn được không?
00:47:52Trước đây em từng dạy quán Hàu.
00:47:54Nếu như nó không nhìn thấy mẹ.
00:47:57Thì nó phải đứng yên ngay tại chỗ đó.
00:48:00Không được đi đâu hết, không được chạy lung tung.
00:48:02Chắc chắn nó đã bỏ trốn rồi.
00:48:04Nó nhất định quay trở lại bệnh viện.
00:48:07Em phải đi tìm nó.
00:48:09Tù quân, em tính làm gì?
00:48:11Em phải tới bệnh viện để tìm quán Hàu.
00:48:13Tù quân, người đó đã ôm quán Hàu đi rồi.
00:48:16Không thể nào quay lại bệnh viện nữa.
00:48:19Nhưng mà, nếu quán Hàu quay lại bệnh viện.
00:48:24Nó sẽ không tìm được mẹ.
00:48:27Em biết.
00:48:28Nó sẽ không tìm được mẹ.
00:48:31Em đừng lo lắng.
00:48:33Đừng nóng dội mà.
00:48:34Qua sĩ Pháp Hòa đã vẽ xong chân dung của người đó rồi.
00:48:38Chúng ta sẽ biết người đó là ai mà thôi.
00:48:40Em hãy kiên nhẫn một chút có được không?
00:48:45Đã xong rồi.
00:48:47Mời vào trong.
00:48:48Cảm ơn.
00:48:59Anh à, tới lượt anh rồi. Đi theo tôi.
00:49:07Không sai.
00:49:09Chính là người này.
00:49:16Là cô ta.
00:49:17Chính cô ta đã ấm con của tôi đi.
00:49:21Đã lâu vậy rồi.
00:49:22Bên kia vẫn không có điện cho hai người.
00:49:24Đã chứng tỏ rằng
00:49:27là người này
00:49:29có lẽ không cần tiền.
00:49:33Hơn nửa tới bây giờ
00:49:35vẫn chưa nhận được bất kỳ tin nhắn đe dọa nào.
00:49:38Nên việc ấm đứa bé đi
00:49:40có lẽ không phải việc ân quan cá nhân
00:49:42của anh Lý và chị Lý rồi.
00:49:45Cô Tiền à
00:49:47Vậy cô cho rằng đây là một vụ bắt cóc ngủ nhiên sao?
00:49:50Vậy cô cho rằng đây là một vụ bắt cóc ngủ nhiên sao?
00:49:54Ừ, đúng vậy.
00:49:55Tôi thật sự nghĩ vậy.
00:49:58Bắt cóc ngủ nhiên à?
00:50:01Tại sao chứ?
00:50:03Vậy tại sao lại là quán hào?
00:50:06Trong bệnh viện có rất nhiều người trai giàu mà.
00:50:09Tại sao?
00:50:11Tại sao?
00:50:12Ê, chị Lý.
00:50:13Chị bình tĩnh đi.
00:50:14Đây là manh mối quan trọng rồi nha.
00:50:16Làm sao tôi có thể bình tĩnh được?
00:50:18Anh kêu một người mẹ mất con.
00:50:20Phải bình tĩnh thế nào đây?
00:50:22Bây giờ tôi chỉ hy vọng
00:50:23mọi người nhanh chóng điều tra
00:50:24sao cô ta bắt cóc con tôi.
00:50:26Rốt cuộc là mục đích gì?
00:50:28Rốt cuộc cho tới khi nào
00:50:31cô ta mới trả quán hào lại cho tôi?
00:50:42Bây giờ càng lúc trời càng tối rồi.
00:50:45Chắc quán hào đói bụng rồi.
00:50:47Nếu nó không ăn no thì sẽ buồn ngủ.
00:50:51Nếu tôi không có ở bên cạnh Võ và anh Tì
00:50:53nó sẽ không chịu ngủ.
00:50:58Có phải tôi
00:51:00có phải tôi mãi mãi
00:51:02không gặp lại quán hào không?
00:51:05Tội quân.
00:51:07Nè, tội quân.
00:51:08Tội quân.
00:51:09Em cẩn thận một chút.
00:51:11Anh Lý.
00:51:12Phải anh đưa tội quân về trước đi.
00:51:14Những chuyện khác cứ giao lại cho chúng tôi.
00:51:17Không được.
00:51:19Em muốn ở lại đợi tin tức.
00:51:22Chị Lý à.
00:51:23Cảnh sát phá án phải có quy trình.
00:51:25Nếu có tin tức mới nhất chúng tôi sẽ liên lạc lại với chị.
00:51:27Xin chị đừng lo lắng.
00:51:29Đúng vậy, tội quân à.
00:51:31Bây giờ sắc mặt của em kém quá.
00:51:33Về nhà nghỉ ngơi sẽ tốt hơn.
00:51:35Nếu em đổ bệnh thì làm sao đây?
00:51:38Đúng vậy chị Lý.
00:51:40Chị nghe mọi người khuyên đi.
00:51:43Vậy được.
00:51:45Vậy tôi về trước.
00:51:47Nhưng chỉ cần có tin tức gì.
00:51:49Chắc định phải báo cho tôi ngay.
00:51:51Chị Lý à.
00:51:52Chị cứ yên tâm đi.
00:51:56Việc của Quán Hào.
00:51:57Xin nhờ vào mọi người.
00:51:59Làm ơn.
00:52:13Akama.
00:52:14Hả?
00:52:15Hiện tại phán đoán đây là một vụ bắt cóc ngộ nhiên.
00:52:17Anh lập tức công bố chân dung của hôn thủ lên truyền thông đi.
00:52:19Yêu cầu người dân cung cấp bánh mối.
00:52:21Cũng nhắc nhở người thân cẩn thận.
00:52:23Người này có thể làm ra những chuyện tương tự.
00:52:25Dạ.
00:52:30Quán Hào à.
00:52:32Cho dù ba.
00:52:34Cô liều cái mạng này.
00:52:36Cũng nhất định sẽ tìm lại cô.
00:52:37Cho dù ba.
00:52:39Cũng nhất định sẽ tìm lại cô.
00:53:02Ba.
00:53:03Con xin lỗi.
00:53:05Lại phải làm phiền ba.
00:53:06Tới nhà con chăm sóc Tiểu Anh Đào.
00:53:09Đúng vậy.
00:53:10Hôm nay con sẽ về trễ một chút.
00:53:13Ba có thể ở lại qua đêm không?
00:53:17Con cảm ơn ba.
00:53:18Ngủ ngon.
00:53:19Bye bye.
00:53:21Đây uống nước đi.
00:53:22Cảm ơn.
00:53:26Hôm nay cô chạy theo tôi cả ngày.
00:53:28Cô phải lái xe đưa tôi về nhà.
00:53:30Còn khiến con gái của cô phải nhờ người khác chăm sóc nữa.
00:53:35Cũng không có gì phiền đâu.
00:53:36Bình thường thì công việc của tôi bận rộn.
00:53:39Tôi đều phải nhờ mẹ chồng tôi giúp tôi chăm sóc Tiểu Anh Đào.
00:53:42Họ cũng đã quen rồi.
00:53:45Hơn nữa.
00:53:46Trước đây anh giúp tôi nhiều như vậy.
00:53:49Bây giờ anh cần giúp đỡ.
00:53:51Tuy nhiên tôi phải là người đầu tiên giúp anh.
00:53:55Tôi không sao đâu.
00:53:57Cô cũng mau về nghỉ ngơi đi.
00:53:58Anh thật sự không sao chứ?
00:54:01Hay là anh không muốn thể hiện sự đau khổ ra trước mặt người khác?
00:54:08Tôi thật sự không sao mà.
00:54:13Anh đừng nói dối nữa.
00:54:16Chúng ta là người không phải thần thánh.
00:54:19Chúng ta đều có cảm xúc trong lòng.
00:54:23Cũng không chẳng hạn.
00:54:24Chúng ta đều có cảm xúc trong lòng.
00:54:28Cũng không thể nào mãi mãi bình tĩnh như vậy bề ngoài được.
00:54:34Ở trong mắt của người khác.
00:54:36Tôi là kiểm soát viên rất bình tĩnh.
00:54:40Nhưng mà lúc tôi bị thảm.
00:54:43Và lúc yêu đuôi nhất.
00:54:45Lại bị anh nhìn thấy.
00:54:50Cho dù giờ lúc này để tôi nhìn thấy sự đau khổ và sợ hãi của anh.
00:54:53Tôi cũng không bao giờ vì như vậy mà coi thường anh.
00:54:59Không phải tôi sợ cô coi thường tôi đâu.
00:55:06Bây giờ tôi không biết phải nói sao về cảm xúc trong lòng mình nữa.
00:55:15Tôi từng vào tù.
00:55:17Trước đây tôi là một luật sư vô đạo đức.
00:55:21Tôi từng gặp rất nhiều phạm nhân.
00:55:24Tôi cũng hiểu rất rõ.
00:55:29Tôi biết có những kẻ.
00:55:31Những kẻ biến thái chuyện ước hiếp trẻ con.
00:55:37Tôi không biết là.
00:55:40Con của tôi có gặp phải loại người đó hay không.
00:55:44Tôi thật sự không dám nghĩ tới.
00:55:46Anh đừng suy nghĩ lung tung.
00:55:51Cho dù nó không phải gặp những người đó.
00:55:54Nó còn nhỏ như vậy.
00:55:56Mẹ nó không ở bên cạnh của nó.
00:55:59Chắc chắn nó rất sợ hãi.
00:56:02Bây giờ nó.
00:56:04Chắc chắn đang khóc rất thạm thiết.
00:56:13Tôi cũng là bệnh nhân.
00:56:15Tôi cũng là một cha mẹ.
00:56:17Tôi có thể hiểu tâm trạng của anh mà.
00:56:21Tôi và cô không giống nhau.
00:56:25Tôi là một người cha vô trách nhiệm.
00:56:29Lúc Hoàng Hào được sinh ra.
00:56:31Đôi mắt của tôi bị mua.
00:56:34Ngay cả con mình nhìn ra sao tôi cũng không biết được.
00:56:38Đừng nói tới việc chăm sóc cho nó.
00:56:42Tôi làm rất nhiều chữ xấu.
00:56:45Tôi từng vào tù.
00:56:48Ly hôn với tội quân.
00:56:51Sau khi tôi ra tù.
00:56:53Đôi mắt của tôi sáng lại.
00:56:56Tội quân cũng đồng ý cho tôi gặp lại Hoàng Hào.
00:57:00Nhưng mà cô đã tái hôn rồi.
00:57:02Cho nên tôi cũng không tiện thường xuyên tới thăm Hoàng Hào.
00:57:05Cô có biết không?
00:57:10Trước đây có một lần.
00:57:12Tôi nhìn thấy tội quân và Hoàng Hào.
00:57:16Nhưng mà Hoàng Hào không biết tôi là ba của nó.
00:57:20Bởi vì người ở bên cạnh Hoàng Hào.
00:57:24Là chồng của tội quân chứ không phải là tôi.
00:57:29Tôi biết rất rõ.
00:57:30Tôi và Hoàng Hào.
00:57:32Ngoài có mối quan hệ quyết thống ra.
00:57:35Thì tôi dốn không có đủ tư cách.
00:57:36Để nó gọi tôi một tiếng ba.
00:57:37Để nó gọi tôi một tiếng ba.
00:57:43Nhưng mà ở trong lòng tôi.
00:57:47Nó thật sự là bảo bối của tôi.
00:57:50Tôi thương nó.
00:57:52Tôi quan tâm nó.
00:57:55Tôi.
00:57:58Bây giờ tôi thật sự rất sợ.
00:58:01Tôi.
00:58:02Tôi sợ.
00:58:03Tôi không thể gặp lại được Hoàng Hào.
00:58:06Tôi sợ.
00:58:10Nhuyện phận cha con của tôi và nó tới đây sẽ chấm dứt.
00:58:21Ông trời.
00:58:25Con xin ông.
00:58:29Phù hộ cho Hoàng Hào.
00:58:31Ngược mình an vô sự.
00:58:33Con nguyện dùng mạng sống của chính mình.
00:58:37Đổi lại sự an toàn cho Hoàng Hào.
00:58:40Con xin ông.
00:58:43Hãy phù hộ cho Hoàng Hào.
00:58:45Được bình an vô sự.
00:58:52Anh yên tâm đi.
00:58:53Nó nhất định sẽ bình an vô sự.
00:58:56Anh cũng nhất định có cách tìm lại Hoàng Hào.
00:58:59Anh phải tin bản thân mình hơn.
00:59:01Tôi có cách nào khác sao?
00:59:05Tôi là một người cha vô dụng.
00:59:10Tôi sẽ có cách tìm lại được con trai của tôi sao?
00:59:14Có cách, đương nhiên có cách rồi.
00:59:17Cũng giống như anh đã có cách giúp tôi tìm ra.
00:59:21Hùng thủ đã giết A Khải vậy.
00:59:23Tôi tin tưởng anh.
00:59:25Anh tuyệt đối sẽ có cách tìm lại được Hoàng Hào.
00:59:28Hơn nữa, tôi sẽ ở bên cạnh anh.
00:59:32Tôi sẽ giúp đỡ anh.
00:59:34Hai chúng ta nhất định phải tìm mọi cách tìm được Hoàng Hào trở về.
00:59:45Cảm ơn cô.
00:59:47Cảm ơn cô.
00:59:49Cảm ơn cô.
00:59:52Cảm ơn cô.
01:00:19Cuối cùng tụi con về rồi.
01:00:21Hoàng Hào sao con? Có tin về nó không con?
01:00:25Không có, không có tin tức gì hết.
01:00:34Tùy quân.
01:00:36Tùy quân.
01:00:38Tùy quân.
01:00:40Tùy quân.
01:00:42Tùy quân.
01:00:44Tùy quân.
01:00:46Tùy quân.
01:00:49Sao lại xảy ra chuyện này?
01:00:51Lúc nãy hai đứa nói qua điện thoại không rõ ràng.
01:00:54Cuối cùng ai đã ẩm quán Hào đi.
01:00:56Tại sao họ lại làm như vậy?
01:00:59Cũng không biết đó là ai nữa.
01:01:01Hồi lúc đầu con cứ tưởng là người phụ nữ đó là y tá.
01:01:05Nên con rất tin tưởng cô ta.
01:01:07Nhưng mà không ngờ cô ta lại là giả.
01:01:11Ý của con nói là có một người phụ nữ giả làm y tá ẩm quán Hào đi sao?
01:01:16Đều là lỗi của cô.
01:01:18Con không nên dễ dàng tin tưởng người khác tới như vậy.
01:01:22Trước đây hai đứa có thấy cổ chưa?
01:01:26Chưa từng.
01:01:28Nhưng mà cảnh sát đã trích xuất camera rồi.
01:01:32Họ sẽ lập tức công bố ảnh chụp ghi phạm.
01:01:34Để nhờ người dân cung cấp manh mối xem có tin tức gì hay không.
01:01:39Sao lại như vậy?
01:01:41Người đó lén ẩm quán Hào đi.
01:01:43Người đó lén ẩm quán Hào đi cuối cùng có mục đích gì?
01:01:48Cảnh sát nói là vì bây giờ chúng ta vẫn chưa nhận được bất kỳ cuộc gọi đòi tiền chuột nào.
01:01:54Hay là lời đe dọa nào cho nên họ vẫn chưa biết là người đó đang muốn làm gì.
01:02:00Chẳng lẽ là người đó chỉ muốn đưa bé thôi sao?
01:02:05Cũng có khả năng đó.
01:02:07Em thật sự là càng nghĩ càng không hiểu.
01:02:14Ly Thu Nghiền!
01:02:16Anh đã lớn già đầu như vậy rồi.
01:02:19Tại sao lại hồ đồ như vậy chứ?
01:02:22Sao anh lại tùy tiện giao quán Hào cho người lạ chứ?
01:02:28Đều là do anh quá sơ ý.
01:02:31Bây giờ anh mới biết.
01:02:32Thì có ích gì?
01:02:34Nói cho anh biết.
01:02:36Quán Hào là em mang thai 10 tháng.
01:02:39Dất dã lắm mới sinh được nó.
01:02:41Nó là bảo bối quan trọng nhất của em.
01:02:43Em giao quán Hào cho anh.
01:02:45Sao anh không canh chừng quán Hào cho kỹ?
01:02:48Lại để quán Hào bị người ta ẩm đi.
01:02:51Nếu quán Hào có chuyện gì, anh đói em làm sao sống nổi đây?
01:02:55Tuyên Quân!
01:02:56Tuyên Quân à!
01:02:58Tuyên Quân!
01:02:59Tuyên Quân!
01:03:00Tuyên Quân à!
01:03:02Xin lỗi em.
01:03:04Đều là lỗi của anh.
01:03:06Dù có chuyện gì xảy ra,
01:03:07anh cũng không nên để quán Hào rời khỏi tầm mắt của mình.
01:03:11Là anh có lỗi với em.
01:03:13Anh xin lỗi thì có ích gì chứ?
01:03:16Cũng chính vì anh quá bất cẩn,
01:03:19nên quán Hào mới mất tích.
01:03:23Bây giờ em vẫn không biết
01:03:25quán Hào có thể trở về bên cạnh em hay không.
01:03:33Tại sao anh không canh chừng nó thật kỹ?
01:03:37Tại sao một đứa bé đã nghiêng đăng lành giao cho anh
01:03:41cuối cùng thành ra như vậy?
01:03:44Tuyên Quân!
01:03:46Anh xin lỗi em.
01:03:47Em đừng như vậy nữa mà.
01:03:49Nếu biết trước như vậy,
01:03:51thì tôi đã nên để quán Hào ở cạnh mình rồi.
01:03:55Dù một giây một phút,
01:03:57cũng không rời xa nó.
01:04:01Lý Tuấn Hiền!
01:04:03Anh trả con lại cho tôi đi!
01:04:05Trả quán Hào cho tôi đi!
01:04:06Được rồi! Thôi mà Tuyên Quân!
01:04:07Trả con lại cho tôi đi!
01:04:08Tuyên Quân! Con đừng xúc động như vậy mà!
01:04:09Con bình tĩnh lại đi!
01:04:10Tuyên Quân!
01:04:11Con đừng có quên là
01:04:12con còn một đứa bé nữa ở trong bụng.
01:04:14Phải chăm sóc tốt cho bản thân mình có biết chưa?
01:04:17Đúng vậy Tuyên Quân!
01:04:18Sức khỏe của em là quan trọng nhất.
01:04:21Tôi không quan tâm tới thứ gì hết.
01:04:24Tôi chỉ cần quán Hào trở em về thôi.
01:04:28Nếu như quán Hào không trở em về nữa,
01:04:32Lý Tuấn Hiền,
01:04:33cả đời này tôi sẽ không tha thứ cho anh.
01:04:37Được rồi Tuyên Quân!
01:04:38Con đừng như vậy mà!
01:04:39Tuấn Hiền cũng đang rất lo lắng cho quán Hào.
01:04:42Sao anh lo lắng được chứ?
01:04:45Quán Hào đâu phải con chuột của anh.
01:04:48Làm sao anh hiểu được tâm trạng của con chứ?
01:04:52Chính vì quán Hào không phải con chuột của anh,
01:04:54cho nên anh mới dễ dàng giao quán Hào cho người lạ đúng không?
01:04:59Lý Tuấn Hiền!
01:05:01Tôi hận anh! Tôi hận anh! Tôi hận anh!
01:05:03Được rồi Tuyên Quân!
01:05:04Tuyên Quân đừng như vậy mà! Tuyên Quân!
01:05:07Con đừng như vậy mà!
01:05:11Tuyên Quân!
01:05:18Tại sao lại như vậy?
01:05:21Sao mọi chuyện lại ra như vậy?
01:05:23Con không biết tại sao mình thành ra như vậy nữa.
01:05:27Trước giờ con luôn xem quán Hào
01:05:29giống như là con ruột của mình vậy.
01:05:32Bây giờ quán Hào mất tích,
01:05:35con cũng rất là đau lòng và buồn bá.
01:05:39Con rất đau khổ mẹ.
01:05:43Tuấn Hiền,
01:05:44một người mẹ mất đứa con,
01:05:46một người mẹ mất đứa con của mình
01:05:48cũng giống như hoàn toàn mất đi lý trí.
01:05:50Mẹ tin những lời Tuyên Quân vừa nói.
01:05:52Con phải thật lòng.
01:05:53Con đừng để buồn nha.
01:05:58Con cũng tự trách mình.
01:06:00Sao quá sơ suốt?
01:06:02Tại sao con lại quá bất cẩn?
01:06:05Con không nên dễ dàng giao quán Hào
01:06:07lại cho người khác trong trường như vậy
01:06:10mới khiến cho quán Hào bị người ta ấm đi.
01:06:13Nếu như quán Hào có chuyện gì
01:06:16thì cả đời này
01:06:18con sẽ không tha thứ cho mình nữa.
01:06:23Được rồi Tuấn Hiền,
01:06:24con đừng tự trách mình nữa.
01:06:26Bây giờ quan trọng nhất là chúng ta
01:06:28phải nhanh chóng tìm cách làm sao
01:06:29cứu quán Hào trở về.
01:06:39Quán Hào,
01:06:41bây giờ con đang ở đâu vậy?
01:06:47Quán Hào à?
01:06:58Có không?
01:06:59Có ở trong bụng hay không?
01:07:00Con xem.
01:07:01Nó ở đâu?
01:07:02Ở đâu vậy?
01:07:03Ở đâu nè?
01:07:04Ở đâu vậy?
01:07:05Bé à.
01:07:06Dễ thương quá.
01:07:07Qua đây.
01:07:08Nè.
01:07:09Chúng ta vào trong.
01:07:10Nhanh lên.
01:07:12Ở đâu vậy?
01:07:13Ở đâu?
01:07:14Ở đó.
01:07:15Cái này không phải đâu.
01:07:17Thổi bay nó đi.
01:07:19Bé à,
01:07:20con gọi mẹ đi được không?
01:07:21Gọi mẹ đi.
01:07:23Gọi mẹ đi.
01:07:24Lát nữa mẹ sẽ lấy cho con chơi được không?
01:07:27Gọi mẹ đi.
01:07:29Cái gì ở trên đó kìa?
01:07:31Bé à,
01:07:32vậy là con ngoan.
01:07:33Mẹ sẽ không mua đồ chơi cho con nữa đâu.
01:07:38Gọi mẹ đi được không?
01:07:39Gọi mẹ đi.
01:07:42Được rồi, con ngoan lắm.
01:07:43Mẹ rớt nước trái cây cho con uống nha.
01:07:45Mau lại đây.
01:07:46Mau lên.
01:07:47Mẹ rớt nước trái cây cho con uống.
01:07:48Qua đây.
01:08:01Thúy Sang à,
01:08:02con của cô chắc chắn vẫn còn sống.
01:08:05Cho nên,
01:08:06cô nhớ phải mạnh mẽ lên nha.
01:08:08Đừng có tự bỏ.
01:08:09Sẽ có một ngày,
01:08:10nó nhất định sẽ trở về bên cạnh cô thôi.
01:08:13Đây là danh thiếp của tôi nè.
01:08:15Nếu như cô có cần gì,
01:08:17thì có thể gọi tôi bất cứ lúc nào.
01:08:19Phương Hiểu Bình.
01:08:22Hiểu Bình.
01:08:24Hiểu Bình là ai?
01:08:26Hiểu Bình là một người tốt.
01:08:28Mình tìm được con trai,
01:08:29nên báo cô biết một tiếng.
01:08:41Cảm ơn.
01:09:01Alo.
01:09:02Xin chào, tôi là Phương Hiểu Bình.
01:09:03Chờ hỏi là ai vậy?
01:09:05Hiểu Bình là tôi.
01:09:06Tôi là Thúy Sang đây.
01:09:07Cô có còn nhớ không?
01:09:09Chúng ta quen nhau ở bệnh viện đó.
01:09:11Sau đó, cô còn đưa tôi về nhà.
01:09:13Cô nhớ không?
01:09:16Đương nhiên tôi nhớ rồi.
01:09:17Thúy Sang, vậy dạo này cô có khỏe không?
01:09:19Tôi khỏe lắm.
01:09:21À, đúng rồi.
01:09:22Tôi muốn cho cô biết chuyện này.
01:09:23Tôi đã tìm được con trai rồi.
01:09:26Thật vậy sao?
01:09:27Cô tìm được con trai rồi hả?
01:09:29Đúng vậy.
01:09:31Cô đợi chút nha.
01:09:32Bé à, gọi gì đi.
01:09:34Con gọi gì đi được không?
01:09:35Gọi gì một tiếng đi, nhanh lên.
01:09:37Con xem đây là ai?
01:09:38Đây nè.
01:09:39Đăng trai.
01:09:40Đây là ai? Là ai?
01:09:41Có phải dì không?
01:09:42Cảm ơn trai.
01:09:43Còn nói dễ dãi nhanh đi, dì đang đợi đó.
01:09:46Nhanh lên, mau gọi dì đi.
01:09:48Dì ơi.
01:09:49Dì ơi, cô nghe thấy chưa?
01:09:51Thằng bé nó đang mê chơi.
01:09:55Thúy Sang à, chúc mừng cô nha.
01:09:56Tôi thật sự rất mừng cho cô.
01:09:58Cảm ơn cô nha.
01:10:01Nhưng mà cô tìm được con trai ở đâu vậy hả?
01:10:06Tôi tìm được trong bệnh viện đó.
01:10:09Ở bệnh viện sao?
01:10:12Sao con trai của cô lại tới bệnh viện?
01:10:14Là ai đưa nó tới đó?
01:10:16Ờ đúng rồi, cô đã báo cảnh sát chưa?
01:10:18Hoặc là có nói với bảo vệ bệnh viện chưa vậy?
01:10:22Vẫn chưa.
01:10:23Tôi chỉ nói với cô, không nói cho ai biết hết.
01:10:28Vì tôi sợ kẻ xấu lại tìm được nó.
01:10:31Cho nên một lát nữa tôi sẽ giấu nó ở một nơi rất an toàn.
01:10:36Ở một nơi thật là an toàn.
01:10:38Như vậy thì sẽ không ai tìm được nó.
01:10:42Sẽ không ai tìm được?
01:10:46Sao mình cảm thấy Thúy Sang nói chuyện lạ quá đi?
01:10:50Đứa trẻ đó là con của cô ấy thật sao?
01:10:56Ờ được rồi, tạm thời vậy đi.
01:10:58Tôi phải ra chơi với con tôi rồi.
01:11:00Ờ vậy nha, tạm biệt cô.
01:11:04Ý da, con ơi!
01:11:12Thúy Sang nói chuyện nghe có vẻ kỳ lạ sao sao đó.
01:11:31Ờ...
01:11:39Ờ Hiếu Bình, con gọi điện cho ai vậy?
01:11:45Dạ là một người bạn, một người bạn mà con mới quen.
01:11:50Bạn nào vậy?
01:11:52Cô ấy tên là Thúy Sang.
01:11:54Mấy ngày trước mẹ có kêu con đi khám bác sĩ đó.
01:11:57Con đã gặp cô ấy ở bệnh viện.
01:11:59Bệnh nhân ở đó gọi cô ấy là Thúy Sang bị mất con.
01:12:03Con của cô ấy đã mất tích ở trong bệnh viện.
01:12:06Cho nên bắt đầu từ khi đó, ngày nào cô ấy cũng tới bệnh viện để tìm con mình.
01:12:12Nghe con kể mẹ thấy tội cho cô ấy quá.
01:12:14Dạ phải đó, cho nên con rất thông cảm cho cô ấy.
01:12:18Hôm đó con còn đưa cô ấy về nhà nữa.
01:12:20Sau đó đưa cho cô ấy một tấm danh thiết.
01:12:23Dặn là nếu như có chuyện gì thì có thể gọi cho con.
01:12:26Lúc nãy cô ấy thực sự gọi điện cho con.
01:12:28Nói là đã tìm được con trai mình rồi.
01:12:31Cô ấy tìm con được rồi. Vậy thì tốt quá.
01:12:35Mới đầu con cũng nghĩ như vậy đó.
01:12:38Nhưng mà nghe cách mà cô ấy nói chuyện, tự nhiên con thấy lạ lắm.
01:12:43Cô ấy nói là mình tìm được con trai ở trong bệnh viện.
01:12:46Nhưng mà lại không có ai biết chuyện này hết.
01:12:48Cô ấy đang chuẩn bị đưa đứa nhỏ tới một nơi mà không ai có thể tìm thấy hết.
01:12:56Nghe con nói đúng là hơi có vấn đề rồi đó.
01:12:59Cô ấy có tìm được con của mình thật không?
01:13:03Lúc nãy con thật sự có nghe thấy tiếng của trẻ con đó mẹ.
01:13:09Đúng là kỳ lạ.
01:13:11Con trai cô ấy không phải mất tích một thời gian rồi sao?
01:13:14Sao tự nhiên lại tìm thấy ở bệnh viện?
01:13:16Đã vậy chuyện này còn không có ai biết nữa.
01:13:20Dạ phải đó. Cho nên lúc nãy con cũng thấy rất lạ.
01:13:24Chắc là ngày mai con phải tranh thủ thời gian tới nhà của Thúy Sang.
01:13:28Coi thử coi có chuyện gì hay không.
01:13:32Được rồi, được rồi.
01:13:33Con quan tâm tới người khác là rất tốt.
01:13:35Nhưng bản thân cũng phải chú ý an toàn.
01:13:37Đừng để mẹ lo lắng.
01:13:39Con biết rồi mà mẹ.
01:13:41Nếu như A Minh có thể đi chung với con.
01:13:43Mẹ sẽ thấy yên tâm hơn.
01:13:46A Minh? A Minh đâu rồi?
01:13:50Nó vẫn chưa về.
01:13:51Nó nói muốn được yên tĩnh một mình.
01:13:54Kêu con nghỉ ngơi trước đi đừng có chờ nó.
01:13:59Thật ra bây giờ mẹ rất hiểu tâm trạng của A Minh.
01:14:03Khó khăn lắm nó mới mở rộng lòng mình chấp nhận ai tử.
01:14:07Ai ngờ đâu ai tử lại đi đẩy nó xuống cầu thang.
01:14:13Từ nhỏ bị mẹ ruột bỏ rơi là đã đáng thương lắm rồi.
01:14:17Vậy mà bây giờ mẹ ruột của nó lại muốn lấy mạng của nó.
01:14:21Điều này đối với A Minh là một cú sốc rất lớn.
01:14:27Dạ phải đó.
01:14:28Sự thật tàn nhẫn tới như vậy.
01:14:30Kêu A Minh phải làm sao chấp nhận đây?
01:14:33Mới đầu mẹ còn định hỏi A Minh có muốn đưa đơn kiện của ta không?
01:14:38Nhưng sau đó mẹ nghĩ lại bây giờ tâm trạng A Minh đã tệ lắm rồi.
01:14:42Không cần làm cho nó thêm đau khổ nữa.
01:14:46Con thấy bây giờ điều duy nhất có thể làm chỉ có chờ đợi mà thôi.
01:14:52Thời gian từ từ trôi qua con nghĩ vết thương ở trong lòng A Minh cũng sẽ dần dần liền xẻo.
01:15:15Mẹ đừng có suy nghĩ nhiều nữa.
01:15:17Bây giờ quan trọng nhất là chăm sóc tốt cho mình.
01:15:21Nếu như mẹ có chuyện gì cứ gọi điện cho con.
01:15:24Nếu như muốn tìm người nói chuyện có thể gọi cho con.
01:15:31Nếu có chuyện gì mẹ sẽ gọi cho con.
01:15:35Mẹ sẽ gọi cho con.
01:15:37Mẹ sẽ gọi cho con.
01:15:39Mẹ sẽ gọi cho con.
01:15:41Mẹ sẽ gọi cho con.
01:15:43Mẹ sẽ gọi cho con.
01:15:45Hả?
01:15:50Chị coi với.
01:16:01Người này không phải...
01:16:06Là cô ái tưởng mà.
01:16:09Khó khăn lắm mình mới chấp nhận bà ấy.
01:16:14Bây giờ lại xảy ra chuyện này.
01:16:17Mình phải làm sao mới được đây.
01:16:27A Minh.
01:16:34Sao cô biết tôi ở đây?
01:16:36Tôi đi hỏi chị Hiểu Bình.
01:16:38Chị kêu tôi tới đây xem thử.
01:16:44Người hiểu tôi rõ nhất.
01:16:46Không hề có quan hệ quyết thống với tôi.
01:16:49Ngược lại người sinh ra tôi.
01:16:52Lại làm cho tôi đau nhất.
01:16:56Trước đây do mẹ của anh vẫn chưa biết anh là con trai ruột của bà ấy.
01:17:00Nếu đổi thành bà ấy bây giờ.
01:17:02Chắc chắn sẽ không làm vậy đâu.
01:17:04Đương nhiên là tôi biết.
01:17:06Bây giờ bà ấy sẽ không làm như vậy.
01:17:09Chỉ có điều qua chuyện này.
01:17:11Cũng đã cho tôi biết mẹ ruột của tôi.
01:17:13Là một người vô tình tới như vậy.
01:17:17Nhưng mà...
01:17:18Bây giờ bà ấy cũng đã phải trả giá rồi.
01:17:22Bà ấy cũng không còn nhiều thời gian.
01:17:27Chẳng lẽ thật sự uống thôi.
01:17:29Vì thấy bà ấy bị ung thường.
01:17:31Mà phải bỏ qua hết mọi chuyện sao?
01:17:35Anh có thể lựa chọn.
01:17:37Không tha thứ cho bà ấy.
01:17:39Nhưng mà anh làm như vậy.
01:17:41Anh có thật sự vui không?
01:17:47Vui vẻ.
01:17:49Bây giờ tôi đâu nghĩ nổi mấy chuyện đó.
01:17:55Hôm đó.
01:17:58Hôm đó.
01:18:00Tôi ở bệnh viện.
01:18:02Nhìn thấy mẹ anh từ trong phòng khám bước ra ngoài.
01:18:05Sắc mặt thật sự rất là xấu.
01:18:08Cho nên tôi mới chạy tới hỏi thăm.
01:18:11Lúc đó tôi có cảm giác.
01:18:13Bà ấy đã từ bỏ bản thân rồi.
01:18:22Bà ấy không muốn cho anh biết bệnh tình của mình.
01:18:25Thật ra cũng làm gì.
01:18:27Bà ấy thật sự rất ghét bản thân.
01:18:30Bà ấy nghĩ bản thân không xứng để ai thông cảm và quan tâm.
01:18:38Cho nên bây giờ cô muốn nói với tôi.
01:18:41Là sau khi bà ấy bệnh.
01:18:43Biết bản thân mình đã làm sai.
01:18:45Tôi hãy bỏ qua tất cả.
01:18:47Tha thứ cho bà ấy à.
01:18:52Hận một người nào đó rất đơn giản.
01:18:55Nhưng tha thứ cho một người.
01:18:57Còn khó hơn gấp mấy trăm lần hận một người nữa.
01:19:01Nếu như anh hận bà ấy.
01:19:03Anh sẽ không bao giờ vui vẻ.
01:19:06Anh càng hận bà ấy.
01:19:08Anh sẽ càng đau khổ.
01:19:14Tôi thật sự không biết mình phải làm sao bây giờ.
01:19:17Nếu lúc đầu bà ấy không sinh ra tôi.
01:19:20Thì chuyện này sẽ không xảy ra.
01:19:23Mọi người cũng sẽ không đau khổ như vậy đâu.
01:19:27A Minh.
01:19:29Tôi sẽ cùng với anh điều tra cho rõ ràng chuyện này được không?
01:19:34Cuối cùng có phải lúc đầu chú của anh.
01:19:36Xú dụng mẹ anh đi làm hại anh không?
01:19:39Hoặc là giống như những lời mà chú anh nói.
01:19:41Mẹ của anh là một người lúc nào cũng muốn trả thù.
01:19:44Nhưng kết quả lại hại chính con ruột của mình.
01:19:49Dù sự thật trong chuyện này là gì.
01:19:52Sau này tôi cũng muốn gặp bà ấy.
01:19:54Tại sao vậy?
01:19:59Cô cũng biết phải cần bao nhiêu dũng ký.
01:20:02Tôi mới có thể đối mặt với bà ấy một lần nữa.
01:20:07Lúc đầu ở cô di viện.
01:20:09Sau khi tôi biết mình đã bị bỏ rơi.
01:20:12Mỗi ngày tôi đều tự hỏi.
01:20:14Tại sao bà ấy lại bỏ rơi tôi?
01:20:17Có phải tôi đã làm sai chuyện gì?
01:20:20Bà ấy mới bỏ tôi một mình.
01:20:22Ở lại nơi đó không?
01:20:25A Minh.
01:20:28Chắc chắn là vì tôi không ngoan.
01:20:32Bà ấy kêu tôi đừng khóc.
01:20:34Mà tôi vẫn cứ khóc.
01:20:36Chắc chắn là bởi gì.
01:20:38Tôi không phải là đứa con mà bà ấy mong muốn.
01:20:42Tôi dũng không đáng được ai yêu thương.
01:20:45Nên bà ấy bỏ tôi.
01:20:47Tất cả những chuyện này không phải là lỗi của anh.
01:20:50Anh đừng tự trách mình.
01:20:52Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Được khuyến cáo
53:36