- 24/5/2025
HẠNH PHÚC ĐẾN RỒI - PHẦN 2 - TẬP 532 - LỒNG TIẾNG - PHIM ĐÀI LOAN THVL1 - HANH PHUC DEN ROI P2
Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Đừng mong tìm Ma Minh và Lý Lệ Châu đó ra bất cứ chuyện gì, bởi vì Cô Đỗ không có lại tôi đâu.
00:16Lý Thái Tuyên!
00:20Anh là tên đáng yêu của tôi!
00:24Lý Thái Tuyên!
00:27Anh là tên xuất sinh mà!
00:39Bây giờ mình phải làm sao?
00:42Cả đời này A Minh sẽ không tha thứa cho mình đâu.
00:48Dù là lý do gì, mà muốn hạ chất tổ đệnh sự thật.
00:52A Minh!
00:54Bà đi đi!
00:56Tôi không muốn nhìn thấy bà nữa!
00:58Bà đừng tới tìm tôi nữa!
01:01Thái Tử!
01:06A Minh!
01:07Xin lỗi!
01:09Mẹ không thể cho con thứ gì,
01:12chỉ có thể cho con đau khổ và tổn thương.
01:16Mẹ đúng rồi!
01:18Chỉ có thể cho con đau khổ và tổn thương.
01:22Mẹ đúng là một bà mẹ vô dụng mà!
01:49Chị Nam!
01:50Là anh!
01:51Cô tới coi phim sao?
01:53Đúng vậy, mới coi xong. Anh cũng vậy sao?
01:56Tôi cũng tới coi phim.
01:57Trùng hợp vậy, chúng ta lại coi cùng một bộ.
02:00Cùng bộ phim, nhưng khá rạp.
02:03Tôi cảm thấy là người cha ở trong phim lúc nãy thật sự rất kiên cường.
02:07Vì con của mình mà chống lại ông chủ lớn, thật sự rất cảm động.
02:11Với lại, từ đầu tới cuối, nữ chính luật sư luôn đứng về phía họ.
02:15Cuối cùng, pháp luật cũng trả lại công bằng cho họ.
02:18Điều tôi thích nhất, chính là khúc ra tòa cuối phim.
02:21Cứ tưởng đâu là ông chủ lớn sẽ thắng, kết quả nữ chính chuyển bại thành thắng.
02:25Đúng là hấp dẫn vô cùng.
02:26Đúng đó! Cuối cùng, tôi thật sự nhìn không được đứng lên vỗ tay.
02:30Tôi cũng lén lén vỗ tay luôn.
02:32Anh có làm quá hay không?
02:33Quá nhập gia em ạ.
02:35Nói chung, bộ phim rất là hay.
02:36Rất hay.
02:37Thật sự rất hay.
02:40Chúc ta sao ăn ý với nhau vậy? Cảm nhận về bộ phim cũng vậy.
02:43Có lẽ người học luật đều có cách suy nghĩ giống nhau.
02:47Tôi đi mua nước, cô ngồi chờ chút đi.
02:49Được.
02:56Nè.
02:57Cảm ơn.
02:59Một mình cô đi coi phim sao?
03:01Đúng vậy.
03:02Sao cô lại đi coi phim một mình vậy?
03:05Sao anh hỏi tôi như vậy? Anh cũng không phải một mình đi coi phim sao?
03:09Tôi bị hát tử cho leo cây.
03:11Hát tử không dỗ dành đường.
03:13Một trong số như bạn gái nên đi không được.
03:15Nhưng mà tôi lại rất muốn coi bộ phim này.
03:17Nên tự mình đi coi.
03:20Nghiêm túc mà nói, tôi cũng bị cho leo cây.
03:25Lúc trước tôi và anh Khải muốn cùng nhau đi coi phim.
03:29Nhưng có chuyện đột xước chưa tôi đành quỹ.
03:32Nói chung, chúng tôi nghĩ từ từ cũng được.
03:35Sau này còn nhiều thời gian.
03:39Không ngờ giờ lại trở thành như vậy.
03:45Chị Nam à?
03:46Anh yên tâm. Tôi không sao.
03:50Giờ tôi nghĩ thoáng rồi.
03:52Cảm thấy cuộc đời ngắn ngủi.
03:54Muốn làm gì tranh thủ làm.
03:56Vậy thì đời người mới không có hối tiếc gì.
04:01Đúng vậy.
04:02Muốn làm gì thì tranh thủ làm đi.
04:04Chẳng thà làm xong hối hận còn hơn là không làm gì.
04:07Sau đó hối tiếc.
04:10Cho nên giờ tôi xuất hiện ở đây.
04:13Thật ra tôi cảm thấy một mình đi coi phim cũng rất hay.
04:18Muốn coi gì thì coi phim đó.
04:20Không cần nghĩ tới cảm nhận của ai.
04:29Không biết đây là lần thứ mấy mình lỡ hẹn với chính Nam rồi.
04:33Lần nào cũng hứa là sẽ cùng với cô ấy đi xem phim.
04:37Nhưng lại không vì cô ấy bất ngờ cần tra án.
04:41Tuy cũng là vì công trình xảy ra tình huống bất ngờ.
04:45Chúng tôi vẫn luôn không có cách nào ở bên nhau.
04:52Chị Nam à.
04:54Thật ra sau này cô muốn đi coi phim có thể hẹn với tôi.
04:57Cô không cần phải đi coi một mình đâu.
05:01Hẹn anh coi chung.
05:02Đúng vậy.
05:04Tôi cảm thấy thể loại phim chúng ta thích coi giống nhau.
05:06Với lại cách nghĩ tương đồng.
05:08Coi xong còn có thể hàn luận với nhau nữa.
05:10Giống như bây giờ.
05:11Vậy mới không chán.
05:13Tôi hiểu ý của anh.
05:14Một lần mua hai vé.
05:16Vậy mới không lỗ.
05:18Đúng ha.
05:19Kinh tế bây giờ không tốt.
05:20Tiền rất khó kiếm.
05:21Tiết kiệm dẫn hơn.
05:22Với lại đồ ăn ở rạp chiếu phim bán toàn cho hai người không à.
05:25Có lúc tôi muốn một mình ăn bắp rang.
05:27Nhưng mà thấy không tiện nên không mua.
05:29Cho nên ý của anh bây giờ là tìm tôi làm bạn.
05:32Thật ra kêu đại tiền và hát tử tới đúng lúc đủ bốn người.
05:35Đủ bốn người đúng lúc có thầy đánh mặt chưa.
05:37Kiểm sát viên không thầy đánh bài.
05:39Tôi có nói đánh bài sao?
05:41Chơi game bộ không được hả?
05:45Hèn chi người ta nói.
05:47Luật sư và thầy bói.
05:48Miệng lưỡi lanh lợi.
05:50Cái miệng này của anh đó.
05:51Đúng là nói gì cũng được.
05:52Thằng ai quá.
05:53Tôi không làm luật sư lâu lắm rồi.
05:58Cứ đấu khẩu với anh.
06:00Quên mất điện thoại của tôi.
06:01Bật chế độ im lặng.
06:03Tôi cũng vậy.
06:06Nhiều cuộc gọi nhở vậy.
06:07Tôi cũng vậy nè.
06:11Đại tiền gọi tôi.
06:12Chính nguyên.
06:16Alo.
06:18Đại tiền.
06:19Anh tìm tôi có chuyện gì?
06:21Cảm ơn trời đất.
06:22Cuối cùng có cuộc bắt máy rồi.
06:24Lúc nãy tôi gọi cho cô.
06:25Gọi tôi muốn cháy máy luôn.
06:26Xíu chúng đều bắt cảnh sát.
06:27Sao cô còn bắt điện thoại chứ.
06:29Xin lỗi.
06:30Tôi ra phim bật chế độ im lặng.
06:32Sau này cô đừng có chơi trò mất tích được không.
06:35Anh tìm tôi rút cuộc có chuyện gì?
06:37Lúc đâm nhận được tin báo.
06:38Có người phát hiện tung tích của A Thắng.
06:41Thật sao?
06:42Anna.
06:43Bây giờ làm phiền anh tới sự cảnh sát một chuyến.
06:44Em sẽ nói chi tiết với anh.
06:46Được.
06:47Anh gọi đó nghe.
06:51Được.
06:52Tôi sẽ tới nghe.
06:58Có tin của A Thắng rồi.
06:59Nên lúc nãy sếp Hoàng gọi điện cho anh cũng là nói chuyện của A Thắng hả?
07:02Đãi tiền gọi cô cũng là chuyện này.
07:04Đúng vậy.
07:05Bây giờ tôi phải tới sự cảnh sát.
07:06Còn anh?
07:07Tôi đương nhiên phải qua đó rồi.
07:08Chúng ta đi chung đi.
07:09Đi.
07:11Coi thử gần đó có camera khác có thể nào trích xuất được không?
07:14Ờ, dạ.
07:16Sếp Hoàng.
07:17Tôi tra được rồi.
07:18Tra được gì rồi?
07:19Có người báo án nói Dương Kim Thắng đã bắt một chiếc taxi đi rồi.
07:22Tôi đã tra được chiếc taxi đó.
07:23Là do ai đăng ký.
07:24Rất tốt.
07:25Bây giờ lập tức liên lạc với tài xế đó.
07:27Coi A Thắng đã xuống xe ở đâu.
07:28Dạ.
07:36Bây giờ chỉ cần tra đã được điểm cuối taxi trạng khách ở đâu
07:39thì biết gây tung tích của A Thắng.
07:41Trên cơ bản chắc là như vậy.
07:44Sếp Hoàng.
07:45Ờ, điện sát viên.
07:46Đãi tiền.
07:47Sao cô đi chung với anh của tôi vậy?
07:49Đúng rồi.
07:50Lúc nãy sếp Hoàng gọi cho Cao Trân Dương.
07:52Tôi gọi cho điện sát viên.
07:54Sao hai người lại đi chung?
07:57Chúng tôi đúng lúc gặp nhau.
07:59Vậy sao?
08:01Điện sát viên, lúc nãy không phải cô nói là đi coi phim sao?
08:04Ừ, đúng vậy.
08:06Cô và Cao Trân Dương đi coi phim hả?
08:10Anh ạ.
08:11Hai người đang...
08:13Chúng tôi tình cờ gặp nhau thôi.
08:14Hai người đừng hiểu lầm.
08:15Không phải giống như hai người nghĩ đâu.
08:17Đừng có lầm bộ mà.
08:18Làm gì có chuyện trùng hợp vậy?
08:20Nè, hai người nhất định đi hẹn hò có đúng không?
08:22Tự ngại quá làm phiền hai người.
08:24Đại tiền, anh có thời gian nói chuyện không đâu.
08:27Còn không mau nói tôi biết chuyện của A Thắng rốt cuộc là sao?
08:30Ờ, đúng nha.
08:31Chuyện chính quan trọng hơn.
08:33Nào, diễn sách tiền mời ngồi.
08:38Chính quyền ạ, bây giờ tình hình sao rồi?
08:40Lúc nãy bên em nhận được tin tức.
08:41Biết A Thắng đã đón taxi xuất phát từ tòa nhà thành phố.
08:44Với lại trên người mang theo rất là nhiều tiền.
08:46Chắc là anh ta đang tính bỏ trốn đó.
08:49Có điều tra ra được chứ taxi anh ta đón không?
08:52Người báo án có nhớ ra được số xe của chiếc taxi đó.
08:55Bây giờ đang thử liên lạc với tài xế.
08:58Sếp Quang.
08:59Ê, A Cam à, có tra được gì không vậy?
09:01Dạ có, tài xế taxi nói chỗ A Thắng xuống xe là ở cảng cá.
09:05Hả?
09:06Cảng cá?
09:08Chắc là cậu ấy chuẩn bị nhược biên bỏ trốn.
09:14Không ngờ anh ta lại hành động nhanh vậy.
09:17Nhược biên cần dùng đến tiền.
09:20Nhưng tất cả tài sản đứng tên anh ấy đều bị cảnh sát phong tỏa.
09:25Vậy thì trong thời gian ngắn, sao anh ấy có cách kiếm được nhiều tiền vậy?
09:32Sao trên đời lại có nhiều người đáng ghét như vậy?
09:34Làm chuyện xấu bị chúng ta bắt.
09:36Không giữ, không hối cãi, còn muốn nhược biên.
09:38Tôi coi anh ta trốn được bao lâu?
09:41A Cam, liên lạc với hải phòng ở cảng cá, nhờ họ hỗ trợ.
09:45Hãy nhớ, đừng bao giờ bứt dây động rừng, tuyệt đối không được để cho A Thắng phát hiện.
09:49Dạ.
09:52Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, lái đệ xuất phát bắt người.
09:54Lần này, tuyệt đối không được để do Dương Kim Thắng trốn thoát.
09:57Dạ, dạ, anh đồng.
09:59Trinh Quyền, anh đi chung với em.
10:03Tôi cũng đi chung với mọi người.
10:06Hai người muốn đi chung, nhưng mà hiện trường vô cùng nguy hiểm đó.
10:09Trinh Quyền, cho em cùng hiểu, bắt được A Thắng đối với anh và 9Nam là chuyện rất quan trọng.
10:17Sếp Hoàng, anh yên tâm, tôi tuyệt đối không làm phiền mọi người.
10:21Nhưng mà an toàn của hai người, tôi...
10:23Em yên tâm đi, anh sẽ phụ trách an toàn của 9Nam, không làm ảnh hưởng tới cảnh sát bắt người đâu.
10:29Được rồi, được rồi. Nhưng mà hai người nhất định phải chú ý tình hình ở hiện trường.
10:33Với lại, nhất định phải phối hợp với hành động của cảnh sát đó.
10:37Tôi biết rồi. Anh đừng quên, tôi là kiểm sát viên.
10:42Kiểm sát viên? Cô phải tới hiện trường, thì còn tôi thì sao?
10:46Anh không cần đi. Ở giang phòng còn rất nhiều chuyện, cần anh giải quyết.
10:51Ờ, dạ.
11:06Đi.
11:23Alo, hắc cậu, tôi là A Thắng đây.
11:27Sắp xếp thuyền sao rồi? Có thay đổi gì không đó?
11:32Được, 9h tối nay. Chỗ nào ở Cạn Cá?
11:38Được, ám hiệu gì?
11:41Được, tôi biết rồi.
11:49Bây giờ cách 9h tối vẫn còn sớm.
11:52Mình thấy, thôi mình ở gần đây chờ tới tối.
11:55Khi thuyền của hắc cậu tới đón mình, thì có thể thuận lợi rời khỏi Đài Loan.
12:02Điện thoại mình sắp hết pin rồi.
12:05Hay mình tắt máy trước, chờ tới giờ thì mở máy.
12:08Mắc còng tới lúc đó hết pin, không liên lạc được hắc cậu thì tiêu luôn.
12:22Trước khi thuyền tới, mình nhất định phải cẩn thận.
12:26Tuyệt đối không thể để cảnh sát phát hiện.
12:28Nếu không, mọi thứ mình làm trước đó đều cũng không đủ ích.
12:32Chắc chắn, mình sẽ bị chết ở trong tù.
12:41Chủ tịch, uống trà.
12:46Chủ tịch, đây là trà ăn thần mà tôi tìm bác sĩ trung y đặc biệt pha chế cho ông.
12:53Có thể làm dịu tâm trạng của ông, buổi tối sẽ không còn mất ngủ nữa, sẽ ngủ ngon hơn.
12:59Hai...
13:02Lần này, vô duyên vô cớ gây ra một phiền phức lớn khó xử lý.
13:08Chỉ một câu nói thôi, tôi chỉ dặn tiểu trác có một câu thôi.
13:12Kết quả là, suýt trúc không được làm cha con với chính nam nữa rồi.
13:17Rồi sau đó, còn phải cho Dương Kim Thắng 5 triệu nữa chứ.
13:21Rồi còn phải cho tiểu trác 2 triệu nữa.
13:24Chỉ một câu thôi, chỉ có một câu thôi đã bài mất 7 triệu của tôi luôn rồi.
13:28Lỗ muốn chết.
13:30Trời ơi, chủ tịch, mất tiền, người an lạc, ông không sao là tốt rồi.
13:36Với lại chủ tịch, ông biết kiếm tiền như vậy mà.
13:40Cứ việc nhận thần một công trình, tính ra mà nói, đừng nói là 7 triệu, 10 triệu đối với ông mà nói.
13:46Chỉ là chuyện nhỏ, chỉ là một miếng bánh kem nhỏ thôi.
13:50Với lại, đại sư từng nói, năm nay ông phạm tiểu nhân, ông cứ coi như tiêu tiền giải nạn.
13:57Tuy nhiên tôi biết chứ, có cần cô chỉ tôi không hả?
14:01Ờ, phải rồi, tên Dương Kim Thắng đó, rốt cuộc đã trốn đi hay chưa hả?
14:06Tối nay vượt biên, giờ chắc là anh ta đang ôm tiền, tìm nơi nào đó trốn chờ thuyền tới.
14:14Tôi nói cô biết, nhất định phải chờ Dương Kim Thắng trốn đi, tôi mới được ngủ yên.
14:20Mới có thể yên tâm đối mặt với Chính Nam và Tiểu Anh Đạo.
14:23Cô có biết không, hôm đó chúng ta ăn cơm với Chính Nam thực sự rất đau khổ.
14:29Tôi là ba của Chính Nam ba mươi mấy năm rồi, lần đầu tiên đối mặt với con gái cân của mình mà bị trột giả như vậy đó.
14:37Không có đâu Chủ tịch, qua khỏi đêm nay, bắt đầu ngày mai ông có thể kê cao gối ngủ.
14:45Tốt nhất là như vậy.
14:48Bối Lạp, lần này biểu hiện của cô rất tốt, tôi phải thưởng cho cô mới được.
14:53Cảm ơn Chủ tịch.
14:56Tôi đang định mua quà sinh nhật tặng cho mẹ của tôi.
15:00Cảm ơn Chủ tịch, cảm ơn Chủ tịch.
15:03Quà sinh nhật sao?
15:05Cô nghĩ nhiều quá rồi đó, tôi vừa lỗ 7 triệu, làm gì còn nhiều tiền chứ, làm tiền thưởng cho cô hả?
15:11Tôi nói cô biết nè, tối nay tôi muốn dẫn Chính Nam với Tiểu Anh Đào đi ăn món ngon.
15:16Lần này biểu hiện của cô rất tốt, tôi dẫn cô đi ăn chung.
15:19Sao đây, ông chủ như tôi có phải rất hào phóng hơn hả?
15:24Ông chủ rất hào phóng.
15:28Ờ, phải rồi, cô điện cho Chính Nam coi tối nay nó có rảnh không.
15:34Chính quyền xuất phát tới bên cạnh rồi.
15:36Chính quyền xuất phát tới bên cạnh rồi.
15:39Xin lỗi, tôi ghi điện thoại, chờ tôi một chút.
15:44Ba.
15:46Chính Nam, bây giờ cô đang ở đâu vậy?
15:49Cô ở sơ canh sát, giải quyết chuyện quan trọng, lát nữa gọi cho ba sao.
15:53Khoan đã, khoan đã, hỏi một câu có được không?
15:56Ba, chuyện gì?
15:58Chính Nam, ba muốn hỏi tối nay cô có rảnh không?
16:01Dẫn Tiểu Anh Đào đi ăn cơm chung với ba đi.
16:04Đã lâu rồi ba không gặp Tiểu Anh Đào, ba nhớ nó hả?
16:07Ba, cảnh sát phát hiện tung tích của A Thắng, bây giờ đi bắt người.
16:12Tụi con phải qua đó tù học, không có thời gian nói chuyện với ba.
16:15Bữa khác, con dẫn ba và Tiểu Anh Đào đi ăn nha, bye bye.
16:19Ừ nè, Chính Nam, Chính Nam.
16:23Ba, con thật sự đang dội lắm.
16:26Trời ơi, Chính Nam mà, con không được đi.
16:29Con là vợ của A Khải.
16:31Bây giờ cũng không phụ trách kiểm sát viên, con lấy lập trường gì đi theo cảnh sát bắt người chứ?
16:35Con biết thân phận của mình, con không có nhúng tay vào.
16:38Con chờ cảnh sát bắt được người rồi sau đó mới tính đi được không?
16:43Nếu con không quen A Thắng, đi hay không đối với con không quan trọng.
16:47Nhưng bây giờ trọng điểm là, anh Khải và A Thắng là bạn tốt như vậy.
16:52Kết quả là bị A Thắng hại chết, cục tức này sao có thể nuốt trôi.
16:56Nhất định phải tận mắt, nhìn thấy anh ta bị bắt, con mới có thể ăn nói với anh Khải.
17:02Trời ơi, không được đâu Chính Nam, con không được đi.
17:05Lỡ như Dương Kim Thắng cầm súng rồi đò súng với cảnh sát, lúc đó nguy hiểm lắm, ảnh hưởng tới con đó, con đừng có đi.
17:11Nghe lời ba đi mà ở nhà đi, được không hả?
17:15Ba, đây là chuyện cuối cùng con có thể làm cho anh Khải.
17:19Con nhất định phải đi.
17:22Ba yên tâm, con không có chuyện gì đâu.
17:25Bye bye.
17:29Xin lỗi, ba tôi sợ tôi gặp nguy hiểm, không cho tôi đi.
17:34Ba mẹ nào cũng vậy thôi, ba cô quan tâm cô là chuyện bình thường mà.
17:38Chúng ta đi mau thôi.
17:43Tiêu rồi, tiêu rồi, trời ơi làm sao bây giờ?
17:46Chủ tịch, cuối cùng xảy ra chuyện gì?
17:50Tôi nói cô biết, lập tức gọi điện cho Dương Kim Thắng, kêu cậu ta bỏ trốn, cảnh sát đang tới bắt cậu ta.
17:54Sao lại như vậy? Rõ ràng A Thắng nói.
17:56Trời ơi cô gọi mau sao mà lôi thôi quá vậy? Nói nhiều quá đi.
18:01Tuyệt đối không để cho Dương Kim Thắng bị cảnh sát bắt được.
18:04Không thể để cho Dương Kim Thắng gặp chính nam, không thể được.
18:10Gọi được chưa vậy?
18:11Chủ tịch, không có gọi được cho A Thắng, tắt máy mất rồi.
18:15Tắt máy cái gì? Sao giờ này lại tắt máy chứ không có trách nhiệm gì hết trơn à?
18:20Trời ơi bây giờ phải làm sao đây? Giờ phải làm sao đây?
18:22Đừng căng thẳng, để tôi gọi tiếp, tôi gọi tiếp, đừng căng thẳng.
18:24Thôi được rồi, mau gọi đi, gọi đi.
18:27Không được, không được, lỡ như...
18:30Lỡ như Dương Kim Thắng bị cảnh sát bắt, cảnh sát nhất định sẽ hỏi cậu ta.
18:34Trời ơi, tiền chạy trốn này từ đâu ra?
18:38Dương Kim Thắng, Dương Kim Thắng vì muốn đùng đẩy trách nhiệm, nhất định sẽ khai tôi ra.
18:43Vậy thì, vậy thì chính nam sẽ biết hết mọi chuyện rồi.
18:47Không được, không được.
18:49Trời ơi, nè nè nè, đừng có gọi.
18:51Tôi thấy, bây giờ hãy là vậy đi.
18:53Bây giờ chúng ta lập tư tới binh cản, tìm cậu ấy trước, trước khi cảnh sát bắt được, rồi kêu gọi đi đi.
18:57Nhưng mà chủ tịch...
18:58Còn nhưng nghĩ cái gì nữa? Nếu Dương Kim Thắng khai tôi ra, thì tôi sẽ mất đi đứa con gái của mình.
19:02Đi đi, mau lên.
19:22Ê, nè anh bạn, anh ngồi ở đây lâu như vậy, có câu được cá không?
19:26Không có, không câu được con nào hết, hôm nay không bay.
19:29Chắc anh qua bên đó đi, sẽ câu được hơn đó.
19:31Được, tôi câu được đó cho anh biết.
19:36Nhìn thấy chưa, có phải người chúng ta cần tìm không?
19:45Cái tên Dương Kim Thắng này, thật là ngây thơ mà.
19:48Cứ tưởng là cãi trang, sẽ gạt được tôi sao?
19:50Sao có thể được, tôi là chuyên gia mà.
19:52Hắn chính là Dương Kim Thắng.
19:58Chi mừng chốt tại đó đại lĩnh.
20:02Dạ.
20:04Quyên ân chú ý.
20:06Bắt đầu tiến gần mục tiêu, gia đình của tôi mới bắt đầu hành động.
20:10Nhất định phải bắt được Dương Kim Thắng, không được để cho hắn có cơ hội chạy thoát.
20:14Dạ.
20:16Dạ.
20:23Tôi thấy A Thắng rồi.
20:25Đưa tôi.
20:28Bên này, coi chừng.
20:35Xin lỗi.
20:37Xin lỗi nha, tôi sợ cô té nên mới đỡ cô thôi.
20:41Tôi biết, tại tôi không cẩn thận.
20:44Tôi hiểu tâm trạng của cô mà.
20:47Nhìn thấy hung thủ hại chết chồng của mình đang ở trước mặt, tâm trạng của cô không thấy bình yên.
20:53Nhưng mà cô phải tin chính nguyên.
20:55Cậu ấy nhất định có thể bắt được A Thắng trả lời công bằng cho chú Khải.
20:59Tôi biết, tôi đương nhiên tin.
21:14Ý anh coi, bên đó có thuyền kìa.
21:17Trời ơi, phong cảnh ở đây đúng là đẹp quá đi à.
21:20Đúng rồi, phong cảnh ở đây đẹp thiệt đó.
21:22Nhưng mà cũng không đẹp bằng em.
21:24Tối qua năn mật ong hay gì, miệng lưỡi ngọt quá à.
21:27Làm gì có chứ.
21:33Mấy tên này, chắc chắn là cảnh sát rồi.
21:37Sếp Hoàng, nhìn hắn căng thẳng với tôi.
21:41Sếp Hoàng, nhìn hắn căng thẳng như vậy.
21:46Có khi nào người của chúng ta bị phát hiện rồi hay không?
21:49Chị Minh Quyên ơi chú ý, chuẩn bị hành động.
21:56Sếp Hoàng, hắn muốn chạy kìa.
21:58Hành động đi.
22:01Nè, đừng chạy.
22:02Nè, đứng lại.
22:05Mau, đứng lại.
22:07Đứng lại đó.
22:11Hắn phát hiện người của chúng ta rồi.
22:18Nè, đứng lại.
22:23Nè, không đừng chạy.
22:24Đứng lại.
22:26Không đừng chạy.
22:27Đứng lại.
22:33Đừng chạy.
22:34Đứng lại.
22:35Đứng lại.
22:36Không đừng chạy.
22:37Đứng lại.
22:40Đừng có chạy.
22:41Đứng lại.
22:42Không đừng chạy.
22:43Đứng lại.
22:45A Thánh, đứng lại.
22:48Quay bên kia.
22:49A Thánh, đứng lại đi.
22:50Đứng lại đó.
22:51Đứng lại.
22:52Đứng lại.
22:54Đứng yên.
22:56A Thánh, con đó không có đường lui nữa rồi.
22:58Hãy tự thú đi.
22:59Kiểu tôi tự thú là chuyện không thể.
23:01Anh đừng có qua đây.
23:04Còn bước tới tôi sẽ nhảy xuống đó.
23:11Chết rồi.
23:13Chủ tịch, A Thánh thật sự ở bên đó.
23:15Đúng vậy.
23:16Tên ngốc này chạy đi đâu, không chạy lại chạy tới chỗ đó.
23:18Cô coi, bây giờ tiến thoái không được, chạy không thoát rồi kìa.
23:22Tiêu rồi.
23:23Chúng ta đã trễ một bước.
23:24Bây giờ mọi chuyện ngày càng nghiêm trọng.
23:26Nếu như A Thánh thật sự bị cảnh sát bắt.
23:29Rồi khai ông ra.
23:30Thì có như ông tiêu đời rồi.
23:33Bây giờ phải làm sao, phải làm sao đây.
23:36Nhưng chuyện tới nước này rồi, chúng ta làm gì cũng không được.
23:39Tôi thấy, cứ đứng coi tình hình trước, sau đó tìm cách giải quyết.
23:49Kêu anh đừng bước tới tôi nghe không.
23:50Còn bước tới nữa tôi sẽ nhảy xuống đó.
23:51A Thánh, bình tĩnh lại, đừng bánh động.
23:54Nếu như anh thật sự nhảy xuống.
23:56Không những không giải quyết được vấn đề gì.
23:57Thậm chí sẽ mất luôn mạng đó.
23:59Như vậy không có đáng đâu.
24:00Đáng chứ.
24:01Cuộc đời của tôi giờ thành ra như vậy, còn có giá trị gì nữa.
24:05Vậy còn anh khai.
24:06Anh ấy dũng có tương lai thuốc đẹp, kết quả bị anh hại chết.
24:11Nếu anh cứ mặc kệ tính mạng của mình như vậy, sao tôi có thể cam tâm?
24:16Cô không cam tâm hả, tôi càng không cam tâm.
24:19Tôi chẳng quá, muốn kiếm thêm chút tiền, để mẹ tôi sống tốt hơn.
24:23Tôi làm như vậy là sai hay sao?
24:24Tại sao mấy người lại không buông tha cho tôi vậy?
24:27Chúng tôi không tha cho anh.
24:29Là anh làm phiền cuộc sống bình yên của chúng tôi.
24:31Vậy mà anh lại nói sao lại vậy?
24:32Đúng.
24:34Là tôi có lỗi với cô và anh khai.
24:36Nhưng anh khai đã chết rồi.
24:40Giờ cô truy cứu trách nhiệm thì anh ấy không thể sống lại được.
24:43Tại sao cô không thể buông tha cho tôi?
24:45Anh nói như vậy mà nghe được hả?
24:47Anh hại chết hai bạn người, liên lụy hai gia đình.
24:51Cho dù anh có ham tiền, muốn sống một cuộc sống tốt hơn.
24:53Cũng không nên ra tay giết hai người như vậy.
24:55À Thắng à.
24:56Nếu cậu vẫn muốn hiếu thảo với mẹ, để mẹ cậu được sống tốt hơn.
24:59Thì không nên bỏ trốn.
25:00Mau chốt đầu thủ đi.
25:01Đừng để cho mẹ già phải thất vọng.
25:03Đừng để cho mẹ cậu bị liên lụy vì cậu nữa.
25:06Không kịp rồi.
25:08Tiếng xấu của tôi đã đồn xa rồi.
25:10Tôi không thể sống ở Đài Loan nữa.
25:13Cho nên tôi mới muốn trốn.
25:15Tôi không thể theo mọi người về được.
25:18Chính nguyên đi lại với cảnh sát biển rồi.
25:20Cảnh sát chi viện lập tức tới ngay.
25:22Cậu chạy không thoát đâu.
25:23À Thắng.
25:24Mau đi đầu thủ đi.
25:25À Thắng.
25:26Chỉ cần còn núi xanh, lo gì không có cửa đốt chứ.
25:28Chỉ cần anh chịu đầu thủ, có thể làm lại từ đầu.
25:31Tôi biết là anh rất hiếu thảo với mẹ.
25:33Chẳng lẽ anh không muốn gặp mẹ lần cuối hay sao?
25:35Chẳng lẽ anh nhẫn tâm nhìn bà, kẻ đầu mạc, tiếng người đầu xanh sao?
25:38Chết khỏe.
25:41Xem ra tôi không còn đường lui.
25:43Nếu bị mấy người bắt về, tôi còn cơ hội được sống hay sao?
25:47Tuy nhiên còn cơ hội.
25:50Chỉ cần anh muốn trốn, tôi sẽ giúp.
25:53Tôi biết cái chết của anh Khải đã gây nên tổn thương rất lớn cho cô.
25:58Tôi xin lỗi cô.
26:01Tôi thật lòng muốn bù đắp cho cô.
26:03Nhưng tôi không biết làm sao mới có thể bù đắp cho cô được.
26:06Anh đừng nói bù đắp xin lỗi gì với tôi.
26:09Nếu anh thật sự là một người đàn ông, thì nên tự thú.
26:13Nên dù có lẽ anh không muốn gặp mẹ lần cuối.
26:15Nhưng tôi không biết làm sao mới có thể bù đắp cho cô được.
26:17Anh đừng nói bù đắp xin lỗi gì với tôi.
26:19Nếu anh thật sự là một người đàn ông, thì nên tự thú.
26:22Nên dùng nửa đời còn lại của mình bù đắp cho lỗi lầm mình gây ra.
26:27Nếu không, anh chẳng qua.
26:30Chỉ là một tên ích kỷ, bị ổi, không chịu trách nhiệm.
26:33Tôi mãi mãi coi thường anh.
26:36Đúng, cô nói không sai.
26:39Tôi chính là một người ích kỷ, bị ổi.
26:43Nhưng tôi trở nên như vậy đều vì tiền.
26:47Người xưa nói, đồng tiền có thể ép chết một anh hùng.
26:53Lúc trước do nợ cờ bạc, tôi ăn trộm ăn cướp.
26:57Cuối cùng bị nhốt vào tù.
26:59Sau khi ra tù, không những không sửa đổi,
27:02lại đối đầu với Văn Long và Đại ca miệng rộng.
27:08Sau đó là chính quyền và Văn Long cho tôi cơ hội,
27:10tôi mới sửa đổi bản thân, làm lại từ đầu.
27:14Nhưng mà tôi nhìn thấy anh và Văn Long,
27:16có cuộc sống tốt tới như vậy,
27:18ngay cả ai dũng cũng sống tốt hơn tôi.
27:21Tôi muốn kiếm được thật nhiều tiền như mọi người,
27:23không muốn bị người ta coi thường nữa.
27:27Nên tôi mới làm đường lỡ bước, gây ra chuyện như ngày hôm nay.
27:31Hà Thắng, lúc trước tôi cũng giống cậu,
27:34từng làm đường lỡ bước,
27:36nhưng mà tôi đã sửa đổi bản thân rồi, cũng làm lại từ đầu rồi.
27:39Chỉ cần cậu chịu đầu thú, chịu sự chế tài của pháp luật,
27:41cuộc đời của cậu vẫn có thể bắt đầu lại từ đầu mà.
27:45Vẫn còn cơ hội hay sao vậy?
27:47Đôi tay tôi đã giết chết hai mạng người rồi đó, có biết không?
27:55Nếu tôi bị mấy người bắt đi,
27:58cả đời này của tôi có thể sống mà ra khỏi tù được hay không hả?
28:05Mọi người có biết không?
28:07Thời gian này tôi sống cũng không bằng chết.
28:10Chỉ cần tôi nghĩ tới anh Khải lúc bị tôi lái xe đụng chết,
28:14mỗi ngày tôi ăn không ngon, ngủ không yên, tôi không thể đối mặt với linh tâm của mình được.
28:22Vậy thì anh càng nên chấp nhận sự trừng phạt của pháp luật,
28:26linh hồn của anh Khải trên trời mới được an ủi.
28:30Nếu thật sự như lời anh nói,
28:32anh đã hối hận rồi, anh cảm thấy mình đã làm sai,
28:35vậy thì anh nên tự thú đi.
28:39Tôi không phải không muốn tự thú,
28:42thật ra tôi muốn kiếm thật nhiều tiền,
28:44để mẹ tôi cảm thấy dễ dàng.
28:47Nhưng bây giờ mọi người đều cười nhạo bà ấy,
28:49cười nhạo bà ấy sinh ra kẻ giết người.
28:52Thứ còn bất hiếu giống như tôi, chết một ngàn lần, một vạn lần cũng không sao cả.
28:58Nhưng tôi thật sự không có dũng khí,
29:01tôi không muốn bị bắt vào tù một lần nữa.
29:03À Thắng,
29:05giờ chúng ta đều đã trở thành hết rồi,
29:08không giống như lúc còn nhỏ nữa, ăn trộm dưa hốt bị chủ nhà phát hiện,
29:11mau trống trùm đi là xóng chuyện.
29:14Cho dù ai làm bất cứ chuyện gì, cũng phải gánh chịu hậu quả.
29:17Anh phải dũng cảm đối mặt với chuyện mình đã làm,
29:19như vậy mới là đàn ông chứ,
29:21mới xứng đáng với bản thân và những người bị hại.
29:25Tôi hứa với anh,
29:27chỉ cần anh chịu đầu thú,
29:29tôi sẽ bên anh tới cuối cùng.
29:31Anh sẽ mãi mãi là anh em kích nghĩa của tôi.
29:35Chính quyền,
29:37những gì anh nói tôi đều hiểu hết.
29:40Rất cảm ơn và cũng rất xin lỗi anh.
29:43Tôi đã phụ lòng mong đại của mọi người.
29:48Tôi biết bản thân mình đã làm sai rồi,
29:50tôi thật sự rất hối hận.
29:54Nhưng mà đã quá muộn rồi, anh có biết không?
29:56Nếu như anh biết hối hận thì hãy mau chống tự thú đi.
29:58A Thắng à,
30:00tôi thật sự không muốn chính tay tôi sẽ còng anh lại,
30:03càng không muốn nổ súng vào anh làm hại tới tính mạng của anh đâu.
30:07A Thắng,
30:09coi như là tôi cầu xin anh,
30:10mau chống tự thú được tiếp tục phạm sai lầm nữa.
30:14A Thắng,
30:16tôi nói lại một lần nữa,
30:18nếu anh thật sự cảm thấy bản thân mình đã làm sai chuyện,
30:21thì anh nên tự thú đi.
30:23Như vậy A Khải,
30:25mới tha thứ cho anh.
30:29A Thắng,
30:30đối mặt với sai lầm của mình,
30:31chấp nhận sự trừng phạt,
30:32đó mới là điều một người đàn ông nên làm.
30:35Mau chống tự thú đi, anh đừng vô dự nữa.
30:41Là đàn ông,
30:42phải có chút khí pháp,
30:43mau chấp nhận sự trừng phạt của pháp luật đi.
30:46A Thắng à,
30:48tôi thật sự không muốn chính tay tôi lại.
30:51A Thắng à,
30:53chỉ cần anh chịu đầu thú,
30:55tôi sẽ ủng hộ anh tới cùng.
30:59Chỉ cần anh tự thú,
31:00thì A Khải mới được an quỷ.
31:04Mọi người đừng có nói nữa.
31:09Chính năm,
31:11xin lỗi cô.
31:14Tôi đã hại cô mất đi cuộc đời hạnh phúc.
31:17Những gì tôi nợ Khải ca,
31:19tôi sẽ tự tế tạ tội với anh.
31:28Chính Nguyên,
31:30cảm ơn anh,
31:32bởi vì cho tới lúc này,
31:33vẫn nhận tôi là anh em.
31:36Ở kiếp sau,
31:37tôi nhất định sẽ làm một người tốt,
31:39lại làm anh em kết nghĩa với anh một lần nữa có được không?
31:46Còn một chuyện này tôi muốn nhờ anh,
31:49phiền anh nói với mẹ tôi giùm.
31:53Xin tha thứ cho đứa con bất hiếu này,
31:55không thể phụng dưỡng bà ấy nữa.
31:57Xin bà ấy,
31:58phải giữ gìn sức khỏe đó.
32:02A Thắng,
32:04bây giờ anh đang nói cái gì vậy?
32:08A Thắng,
32:10bây giờ anh giá ngộ,
32:11vẫn còn kịp mà,
32:12anh tuyệt đối đừng làm chuyện dài dột gì.
32:17Anh Cao Giang Dương,
32:19nếu như tôi quen biết anh sớm hơn,
32:21có lẽ tôi đã học được cách
32:23đối mặt với sai lầm của mình rồi,
32:25thì sự diện sẽ không tới,
32:26không tới nồng nỗi này.
32:34Khải Ca,
32:37anh hãy chờ tôi,
32:40tôi tới với anh đây.
32:47A Thắng!
32:48A Thắng!
32:50A Thắng!
32:51A Thắng!
32:52A Thắng!
32:54Trời ơi, nhảy xuống rồi kìa.
32:56Trời ơi, 5 triệu của tôi, thiệt tình.
32:58Ờ, đúng vậy,
32:59thật là tiếc quá đi.
33:00A Thắng!
33:02A Thắng!
33:04A Thắng!
33:17Chiêu Nguyên!
33:18Sếp Hoàng!
33:19Ê, Sếp Hoàng!
33:20Trời ơi, tới anh cũng nhảy xuống luôn hả?
33:22Trời ơi, lại thêm 1 người nhảy xuống kìa.
33:33Cẩn thận đó,
33:34nhanh lên, gọi xe cứu thương.
33:47Sếp Hoàng!
34:02Sếp Hoàng!
34:05Sếp Hoàng, cẩn thận đó.
34:09Sếp Hoàng, cẩn thận nha.
34:10Anh Văn Dư, cô Tiện,
34:11Sếp Hoàng cứu được rồi.
34:12Sếp Hoàng, cẩn thận.
34:13Sếp Hoàng, cẩn thận.
34:14Sếp Hoàng, cẩn thận.
34:15Sếp Hoàng, cẩn thận.
34:21A Thắng!
34:22A Thắng!
34:23A Thắng à?
34:27A Thắng!
34:31A Thắng!
34:32A Thắng nè!
34:34Không có mạch đập nữa.
34:42A Thắng!
34:45A Thắng à?
34:47A Thắng, anh mau đứng dậy đi.
34:48Anh mau đứng dậy đi mà.
34:51Nơi này, chúng ta vẫn làm anh em chưa đủ đâu.
34:54Tôi còn chưa thấy anh cưới vợ sinh con.
34:56Anh cũng chưa làm cha nở đầu cho con của tôi nữa.
34:58Anh mau đứng dậy đi.
34:59Anh mau đứng dậy đi.
35:02Anh mau đứng dậy cho tôi.
35:04Anh phải mau trong đứng dậy.
35:06Anh mau đứng dậy đi mà.
35:07Mau đứng dậy đi.
35:10A Thắng!
35:11A Thắng!
35:12A Thắng à?
35:13A Thắng à?
35:14A Thắng!
35:15Anh mau đứng dậy đi.
35:17A Thắng!
35:19Diệu Kiếm Thắng, anh mau đứng dậy đi!
35:21Anh mau đứng dậy đi mà, đứng dậy đi.
35:24Anh đứng dậy đi.
35:25Đứng dậy cho tôi, đứng dậy đi mà.
35:27Trinh Nguyên!
35:28Anh mau đứng dậy đi!
35:29Trinh Nguyên, em bình tình lại đi.
35:31A Thắng đi rồi.
35:32Đứng dậy đi!
35:36Trinh Nguyên, A Thắng đi rồi mà!
35:37Em không thể đi nữa.
35:40A Thắng à?
35:41A Thắng, bâu đứng dậy, hãy đối mặt với chuyện mình đã làm đi, đứng dậy, chấp nhận sự trừng phạt mà anh đáng phải nhận đi
35:50A Thắng à, đứng dậy đi, A Thắng, đứng dậy đi
35:57Trương Nguyên, Trương Nguyên
36:00Trương Nguyên à
36:02Anh biết là em và A Thắng là bạn thân với nhau từ nhỏ tới lớn, tình cảm của hai người giống như anh em ruột thịt vậy
36:17Anh thành ra như vậy chắc chắn em rất đau khổ
36:23Mười mấy năm trước, em không thể ngăn cản anh ấy cấp bu điện, đành ra mắt nhìn anh ấy bị bắt vào tù
36:34Thật không ngờ mười mấy năm sau, em làm cảnh sát mà vẫn không thể nào ngăn cản anh ấy làm những chuyện xấu
36:43Thậm chí ngăn cản anh ấy đi vào con đường cùng
36:47Em thật sự quá vô dụng mà, em thật sự không có tư cách để làm anh em với anh ấy
36:53Sếp Hoàng, đây không phải là lỗi của anh
36:58Dù tình cảm của hai người có tốt tới đâu, cũng chỉ là bạn tốt, anh em tốt thôi
37:05Anh đã trưởng thành rồi, phải chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình, trả giá cho những sai lầm đã gây ra
37:18Chủ tịch, Nhân Kim Thắng hình như chết rồi
37:22Chết rồi sao? Chết dễ dàng vậy sao?
37:27Nhìn phản ứng của Sếp Hoàng, tôi nghĩ chắc chắn anh ta chết thật rồi
37:33Ừ, thật như vậy sao? Chết như vậy thật sao?
37:39Nếu chết rồi cũng tốt, như vậy ít ra bí mật của tôi chính Nam sẽ không thể biết
37:44Người chết sẽ không nói được, như vậy cũng tốt
37:49Sau này ông không cần phải lo lắng chuyện này nữa
37:53Cũng đúng, được rồi, chuyện này coi như kết thúc đi, chúng ta đi thôi ha
38:00Chủ tịch tiên, sau mấy lỡ đi
38:05Doan Dương
38:07Chủ tịch tiên, sao mấy lần ở đây?
38:13Giang Dương!
38:18Về vụ án này, coi như kết thúc rồi.
38:23Có điều tôi có thể nói với ông là...
38:26Chủ tịch tiên,
38:28Chủ tịch tiên,
38:30Chủ tịch tiên,
38:32Chủ tịch tiên,
38:34Chủ tịch tiên,
38:36Có điều tôi không ngờ là...
38:39A Thắm,
38:41Là dùng cách tiêu cực như vậy,
38:43Để trụt tội với A Khải.
38:45Trong lòng của anh ta, chắc chắn rất mâu thuẫn.
38:48Cuối cùng,
38:51Bị tâm ma của chính mình chiếc chết.
39:06Tôi nghĩ A Khải trên trời có linh thiên.
39:09Chắc chắn sẽ được an quỷ.
39:36Chân Mỹ à,
39:39Cảm ơn con nha.
39:41Con bận rộn như vậy,
39:43Mà còn dành thời gian để đi tìm Bình Hoa với dì nữa.
39:47Cảm ơn con.
39:49Cảm ơn con.
39:51Cảm ơn con.
39:53Cảm ơn con.
39:55Cảm ơn con.
39:57Cảm ơn con.
39:59Cảm ơn con.
40:01Cảm ơn con.
40:03Cảm ơn con.
40:05Thật ngại quá.
40:07Dì đừng khách sáng như vậy mà.