Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 21/5/2025

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:01Ngoại tổ mẫu
02:05Ngoại tổ mẫu
02:08Ngoại tổ mẫu
02:11Ngoại tổ mẫu
02:13Thế Nguyên
02:19Ngoại tổ mẫu
02:20Người khỏi bệnh rồi sao?
02:21Ta bị bệnh lúc nào chứ?
02:23Kiều Thị bảo con là người...
02:26Con hiểu rồi
02:31Ngoại tổ mẫu không sao là tốt rồi
02:33Con xin cáo lui trước
02:37Thế Nguyên
02:41Chẳng lẽ con thật sự không muốn gặp lại Ngoại tổ mẫu sao?
02:56Cháu trai bất hiếu
03:02Khiến Ngoại tổ mẫu lo lắng
03:05Người mắng con đi, phạt con đi
03:08Con tuyệt đối không án tháng nửa lời
03:11Chuyện này không trách con
03:13Con mau đứng dậy đi
03:14Là do con
03:16Do con nhất thời mê mùi
03:18Lại muốn làm ra
03:21Chuyện có lỗi với Ngụy Gia
03:27Sao con lại biết thân thế của mình?
03:34Lúc ra ngoài du ngoạn
03:36Có một người tìm đến con
03:37Hắn nói
03:38Hắn là thuộc hạ của Trần Bàng
03:41Rồi nói cho con biết thân thế của mình
03:44Rồi nói cho con biết thân thế của mình
03:52Thế Nguyên
03:55Tuy con đã biết thân thế của mình
03:58Nhưng chưa chắc con đã hiểu rõ toàn bộ sự gì
04:04Mẫu thân con, Thanh Dân
04:06Là con gái duy nhất của ta
04:09Ta yêu thương con bé
04:11Nâng niu như châu báo
04:13Nhưng con bé lại bị Trần Bàng
04:15Bắt cóc cưỡng đoạt
04:17Ba năm sau trở về
04:19Trông buộc đã mang thai con
04:22Sau khi sinh con xong
04:24Con bé liên tư giã cõi đời
04:29Người nói gì chứ?
04:32Bắt cóc cưỡng đoạt
04:34Khi con còn nhỏ
04:36Ta đã giấu kín chuyện này
04:39Đến khi con 14-15 tuổi
04:42Chúng ta lại kết mối thù tân đô với Biên Châu
04:46Khi đó
04:47Con thể phải sang bằng Biên Châu
04:49Nếu ta nói cho con biết sự thật
04:51Con sẽ đối mặt như thế nào đây?
04:55Ta luôn khuyên trọng lưng
04:57Buông bỏ hận thù với Kiều Gia
05:00Nhưng trong lòng ta
05:02Chưa bao giờ buông bỏ được
05:04Mối thù với Trần Bàng
05:06Ta cũng không nên dạy dỗ con sai lầm
05:08Khiến con ngộ nhận mình là người nước nguy
05:12Để xảy ra chuyện hôm nay
05:14Đều là lỗi của ta
05:27Người thật sự xem con là cháu trai sao?
05:31Tuy rằng bao năm qua
05:36Người không hề phân biệt con và trọng lưng
05:40Thậm chí có lúc người còn tốt với con
05:42Yêu thương con hơn cả đệ ấy
05:46Nhưng vì sao
05:48Mỗi lần có chuyện liên quan đến binh quyền
05:50Người đều không cho con can dự vào
05:52Bởi vì trong người con
05:54Vẫn luôn chảy dòng máu
05:57Của Trần Thị
06:06Thế Nguyên
06:08Từ sau khi ngoại tổ phụ con qua đời
06:10Một mình ta gánh giác cả nguỵ gia
06:12Bà không thể hoàn toàn tin tưởng con được
06:14Thêm vào đó
06:16Trần Bàng
06:18Muốn còn đến Biên Châu
06:20Để cha và con nhận nhau
06:22Nếu Biên Châu đổi chủ
06:24Con sẽ là thiếu chủ Biên Châu
06:28Nếu đã nói rõ hết rồi
06:30Con sẽ không thấy con
06:32Nếu đã nói rõ hết rồi
06:34Con hãy đưa ra lựa chọn đi
06:36Nếu con muốn
06:38Ở lại bên cạnh ta
06:42Sau này
06:44Con vẫn là cháu trai của ta
06:46Ta vẫn sẽ yêu thương con như trước
06:50Nhưng
06:52Ta sẽ không bao giờ
06:54Giao trọng trách cho con
06:56Nếu con muốn đến Biên Châu
06:58Ta tuyệt đối
07:00Không ngăn cản
07:04Vậy con hãy ở đây
07:06Giập đầu trước ta 3 cái
07:08Coi như báo đáp
07:10Công ơn ta nuôi dưỡng con bấy lâu này
07:14Sau đó
07:16Con hãy bước ra khỏi cửa
07:18Đừng bao giờ quay về nữa
07:30Đừng bao giờ quay về nữa
07:32Đừng bao giờ quay về nữa
07:34Đừng bao giờ quay về nữa
07:36Đừng bao giờ quay về nữa
07:38Đừng bao giờ quay về nữa
07:40Đừng bao giờ quay về nữa
07:42Đừng bao giờ quay về nữa
07:44Đừng bao giờ quay về nữa
07:46Đừng bao giờ quay về nữa
07:48Đừng bao giờ quay về nữa
07:50Đừng bao giờ quay về nữa
07:52Đừng bao giờ quay về nữa
07:54Đừng bao giờ quay về nữa
07:56Đừng bao giờ quay về nữa
07:59Cô hồn
08:01Giả quỷ
08:28Giả quỷ
08:59Ngoài tổ mẫu
09:043 cái dọc đầu này
09:08Là để cảm tạ ơn dưỡng dục người dành cho con
09:12Con cũng biết người lo lắng cho con
09:16Nên mới rúi loạn tâm trí
09:19Mãi không chịu nói cho con biết
09:22Nên mới rúi loạn tâm trí
09:24Mãi không chịu nói cho con biết
09:26Mãi không chịu nói cho con biết
09:28Thân thế của con
09:32Từ nay về sau
09:37Con chỉ là Nam Nhi Nguyên Gia
09:42Vì con không nở xa người
09:56Vì con không nở xa người
10:04Giờ thì Nam Quân yên tâm rồi chứ
10:08Vẫn là nữ quân
10:10Đa mưu tốt trí
10:12Nếu Nam Quân đã khen ta
10:14Vậy thì ta sẽ làm người tốt đến cùng
10:16Giúp Nam Quân thêm một việc vậy
10:18Việc gì?
10:26Cô đến đây làm gì?
10:28Cô...
10:30Cô đến hống chuyện của ta đó à?
10:32Ban đêm trời lạnh
10:34Từ đường âm u
10:36Con đã nấu cho mẫu thân chút canh
10:38Mang canh của cô đi
10:40Bớt giả bộ là người tốt trước mặt ta
10:42Nếu không phải vì cô
10:44Mẹ chồng có thể trách phạt ta sao?
10:46Mẹ chồng có thể trách phạt ta sao?
10:48Mẹ chồng có thể trách phạt ta sao?
10:50Mẹ chồng có thể trách phạt ta sao?
10:52Mẹ chồng có thể trách phạt ta sao?
10:54Mẹ chồng có thể trách phạt ta sao?
10:56Con chưa bao giờ nghĩ muốn hại mẫu thân
10:58Ngược lại là mẫu thân lại muốn dùng
11:00Chuyện lúa mạch để bắt bí con
11:02Bây giờ
11:04Tuy cô đã là người ngụy gia bọn ta
11:08Nhưng ta vẫn cứ không thích cô
11:10Ta ở ngụy gia bao năm nay
11:12Bị mẹ chồng khinh thường thì cũng thôi
11:16Giờ đến cả cô cũng ức hiếp ta
11:20Ta gã vào đây 20 năm
11:22Thì cũng có khổ lao mà
11:24Này địa dị của ta trong nhà này
11:26Còn không bằng một kẻ thù
11:30Con chưa từng xin mẫu thân phải yêu mến con
11:32Con chỉ hy vọng Nam Quân
11:34Có thể ngày ngày được an lòng
11:36Tin rằng mẫu thân cũng như vậy
11:38Trong chuyện hạt giống lúa mạch lần này
11:40Ngài ấy đã chịu nhiều giày giò
11:42Khi ở giữa con và biểu quyn
11:44Con không hy vọng một ngày nào đó
11:46Nam Quân lại bị khó xử
11:48Khi đứng giữa mẫu thân và thê tử mình
11:50Chuyện hạt giống lúa mạch là lỗi của ta.
11:56Từ sau chuyện đó, Trọng Nâng không hề đến thăm ta.
12:01Nhất định là thằng bé vẫn còn trách ta.
12:06Nam Quân quả thực giận dữ vì chuyện hạt giống lúa mạch.
12:11Nhưng chuyện hạt giống bị hấp dính tuyệt đối không phải do mẫu thân làm.
12:17Mẫu thân nhận tội chỉ vì thương Nam Quân thôi.
12:21Có thể thấy tình nghĩa người dành cho Nam Quân đã khác hẳn trước kia.
12:26Nam Quân cũng thương mẫu thân.
12:29Chỉ là vì không giỏi ăn nói, vậy nên mới đặc biệt, bảo con đến thăm mẫu thân.
12:34Thật sao? Trọng Lân nghĩ như vậy thật sao?
12:40Trọng Lân không trách ta.
12:43Nhưng mẹ chồng nhất định sẽ trách tội ta.
12:48Lần này bị trách phạt nặng hơn mọi khi.
12:52Ta còn không biết khi nào mới chép xong.
13:00Mẫu thân đừng buồn rầu nữa.
13:02Hình phạt lần này không giống trước đây.
13:06Lần này là quỳ cho người ngoài xem thôi.
13:09Chỉ cần mẫu thân quỳ xong thì người và tổ mẫu sẽ là người một nhà rồi.
13:22Đan Quận, Biên Châu
13:30Cháu ta! Cháu ta!
13:36Cháu ta!
14:02Cháu ta!
14:04Con bệnh nặng đã lâu.
14:07Quả thực không dễ dàng gì.
14:09Từ nay, cuối cùng con cũng được thanh thản rồi.
14:16Chúa Công, Biên Châu không thể vô chủ dù chỉ một ngày.
14:19Xin Ngài lập tức kế nhiệm trước châu mục.
14:27Từ giờ, thúc phụ sẽ thay con lèo lái Biên Châu.
14:35Biên Châu
14:38Nghe nói...
14:40Từ nhỏ, ngươi đã đi theo phụ thân ta.
14:44Vậy chắc là ngươi cũng...
14:47có quen biết mẫu thân ta phải không?
14:52Dạ.
14:55Ừ.
15:03Vậy ta hỏi ngươi.
15:05Mẫu thân và phụ thân ta quen nhau như thế nào?
15:13Nói!
15:16Chúa Công và phụ nhân...
15:19Chúa Công và phụ nhân tâm độ ý hợp.
15:24Tâm độ ý hợp.
15:47Thiếu chủ, vẫn còn lừa ta à?
15:51Mẫu thân ta bị trần bàn bắt góc cưỡng đoạn.
15:57Cũng vì trần bàn mà chết.
16:01Đúng không?
16:06Ngươi thử nghĩ xem.
16:09Nếu ta lại tiến theo mục tức...
16:12thì ngươi còn sống nổi sao?
16:21Ngươi quay về nói với ông ta.
16:24Những thứ này đều là ông ta tặng cho ta.
16:27Ta sẽ đem thiêu sạch hết.
16:29Còn nữa...
16:31Ta với ông ta không phải cha con mà là kẻ thù.
16:34Sau này gặp nhau trên chiến trường binh đao.
16:39Ta sẽ lấy mạng ông ta.
16:44Trần Liệt gửi tin về.
16:48Trần Liệt gửi tin về.
16:50Nói thiếu chủ không chịu về Biên Châu.
16:53Không gấp.
16:55Cứ để nó ở lại nước nguy, chơi bời thêm một thời gian nữa.
16:58Giờ đây ta là chủ nhân Biên Châu.
17:01Nắm quyền lớn trong tay.
17:03Sớm muộn gì cũng đến ngày nó phải quay về thôi.
17:06Rồi sẽ có ngày thiếu chủ hiểu được...
17:08bào suy nghĩ trăng trở của Chúa Công.
17:10Tô Thị đâu?
17:13Cũng phải đến Đan Quận rồi chứ.
17:17Sao? Để ả chạy mất rồi à?
17:20Đứa cháu của ả có hơi khó nhận.
17:23Nhưng các thủ dậy đang luộn sục gắt gao rồi.
17:25Chúa Công yên tâm.
17:26Trên tráng Tô Thị có hình hoa mẫu đơn.
17:28Nối bậc như vậy, ả có chạy đằng trời.
17:31Nữ nhân này tiến tâm quá lớn.
17:34Không thể để rơi vào tay kẻ khác.
17:36Kẻo làm tăng khí thế của chúng.
17:39Truyền lệnh của ta.
17:41Cháu ta để lại Di Ngo,
17:43muốn Tô Thị thủ tiết cho nó.
17:46Dù thế nào cũng phải tìm bằng được ả về.
17:49Giam trong Ngọc Lâu.
17:52Cho trọn tình nghĩa phu thê của chúng nó.
17:55Dạ.
17:59Đa tạ thúc thúc đến thăm.
18:02Đều là người thân của chúng ta.
18:06Đa tạ thúc thúc đến thăm.
18:08Đều là người thân cùng tông cùng tộc.
18:10Khách sáo làm gì?
18:11Đệ mùi.
18:13Biểu huynh.
18:21Viện này bình thường, chẳng thấy bốn người bao giờ.
18:23Nay ngoại tổ mẫu vừa ngã bệnh.
18:25Những người muốn ghé thăm suốt cả năm qua liên lũ lược kéo tới.
18:29Trước giờ Thái Phu Nhân luôn khỏe mạnh.
18:31Lần này bị bệnh chính là vì Kiều Gia.
18:34Chẳng lẽ người Kiều Gia các cô đặc biệt tới để khách ngụy chúng ta sao?
18:38Chuyện hạt giống lứa mạch không liên quan đến đệ mùi.
18:40Mong thúc thúc, đừng đảo lộn trắng đen.
18:42Đổ an cho người tốt.
18:43Người tốt?
18:44Kiều Gia bọn chúng có người tốt được chắc.
18:46Ta nói còn nghe, 14 năm trước.
18:48Chuyện cũ thì đừng nhắc lại nữa.
18:5014 năm trước.
18:51Quả thực Kiều Gia đã thất tính bội nghĩa.
18:53Nhưng cũng đâu có liên quan gì đến đệ mùi.
18:55Hú hồ.
18:56Nay đệ mùi là nữ quân nước nguy.
18:58Còn do ngụy gia.
19:00Thúc thúc.
19:01Muốn gây khó dễ cho người nhà mình sao?
19:03Các người đều bị người Kiều Gia che mắt cả rồi.
19:10Đa tạ biểu quynh giải quyết giúp.
19:15Thách xáo gì chứ?
19:17Chẳng lẽ ta lại giúp một ông già?
19:19Ước hiếp nữ tử yếu đuối sao?
19:27Chúa cô.
19:29Bên Biên Châu đã gửi bổ sung hạt giống lúa mạch nhanh như vậy.
19:33Nữ quân đã tốn không ít công sức rồi.
19:37Cô ấy cũng mưu tính cho nhà mẹ đẻ không ít đâu.
19:42Nếu hạt giống lúa mạch đã được đưa tới,
19:44việc mở kênh dẫn nước đến Dung Quận
19:46cũng nên bắt tay vào thực hiện rồi chứ.
19:48Chúa cô đã có quyết định chưa?
19:51Nguyệt Kiều.
19:52Có.
19:53Người tế bàn ấp.
19:54Đón Dương Phụng.
19:55Hộ tổng hắn tới Dung Quận.
19:57Dạ.
20:00Nhưng người này là thuộc hạ của Kiều Khuê.
20:02Trước này luôn bàn mặt không bàn lòng.
20:04Việc sửa kênh không thể giao cho hắn toàn quyền phụ trách.
20:07Vẫn phải có sự đề phòng.
20:09Phải.
20:10Mười bốn năm trước,
20:12việc đào kênh Vĩnh Ninh từ bàn ấp đến Tân Đô
20:14cũng là hai nhà cho người hợp lực thi công.
20:17Giờ đây,
20:18tuy có Dương Phụng đóng góp cho nước quy,
20:20nhưng thêm một người của ta nữa,
20:22có phải sẽ tốt hơn không?
20:25Nguyễn Kiều,
20:26lúc đi ngang qua Tân Đô,
20:27thì đưa thư cho chân trị,
20:29xài hắn tới Dung Quận nhậm chức.
20:31Dạ.
20:32Nhưng ta vẫn rất lo lắng.
20:34Dung Quận cách ngư quận rất xa,
20:36lại giáp với Biên Châu.
20:38Trước giờ việc quản lý đã chẳng dễ dàng.
20:40Duyên Dượng, quận Thú Dung Quận
20:42là hào tộc địa phương thế lực rất lớn,
20:44lại thân thiết với Nguyễn Điển.
20:46Bây giờ hai nhà đang bàn chuyển kết thông gia.
20:49Ta cho rằng,
20:51nên để một người có thanh danh hơn nữa,
20:53tới đó thì tốt hơn.
20:59Chuyến này, đích thân ta sẽ đi.
21:02Mượn danh nghĩa đưa hạt giống lúa mạch,
21:04lập uy của Chúa Công,
21:05thực hiện việc sửa kênh,
21:07lại có thể trấn áp Nguyễn Điển và Duyên Dượng.
21:10Quả là, không thể tốt hơn.
21:13Hơn nửa chuyện này không thể chậm trễ.
21:15Hai ngày nữa xuất phát.
21:20Biên giới Biên Châu.
21:24Tỷ tỷ.
21:26Thì ra không lâu.
21:27Sau khi chúng ta tới nước Nguyên,
21:28sức khỏe của tỷ phương ngày càng suy yếu.
21:30Không, không được bao lâu.
21:33Thì...
21:35Thì gì?
21:39Đã qua đời rồi.
21:41Đã qua đời rồi.
21:43Đã qua đời rồi.
21:45Đã qua đời rồi.
21:47Đã qua đời rồi.
21:49Đã qua đời rồi.
21:51Đã qua đời rồi.
21:54Đã qua đời rồi.
22:08Mệnh cách này của ta,
22:09là do tỷ phưu bạc mệnh,
22:10không gánh giác nổi.
22:14Vậy mà đến một đứa con nối giỏi,
22:15cũng không đợi được.
22:17Hiện giờ giá chủ là ai?
22:20Là Trần Bàng.
22:30Cuối cùng vẫn để ông ta thành công.
22:32Bây giờ Biên Châu đã đổi chủ.
22:34Trần Bàng,
22:35đa ra lệnh truy bắt tỷ tỷ khắp thành.
22:38Luật xóa tỉ mỹ những nữ tử có hình hoa trên tráng.
22:42Trần Bàng,
22:43luật xóa tỉ mỹ những nữ tử có hình hoa trên tráng.
22:46Nói rằng muốn giam giữ tỷ,
22:49suốt đời trong ngọc lâu,
22:50đúng là vô linh sĩ.
22:54Thi hại phu quân còn chưa lạnh,
22:56mà ông ta đã nhắm đến
22:57mệnh cách mẫu đơn của ta rồi.
22:59Thực ra việc này,
23:01không phải do Trần Bàng nghĩ ra,
23:06mà là lời trăng trối của tỷ phưu khi còn sống.
23:11Để nói gì chứ?
23:14Tỷ phưu lo sợ.
23:17Mệnh cách mẫu đơn của tỷ tỷ
23:19sẽ đe dọa đến sự an toàn của Biên Châu.
23:21Vậy nên trước lúc lâm chung,
23:23đã đặc biệt dặn do Trần Bàng
23:26là phải giam giữ tỷ tỷ trong ngọc lâu,
23:30cho đến khi chết già.
23:44Ta biết hành động này của tỷ phưu
23:46đã làm tan nát tim tỷ tỷ.
23:48Tỷ tỷ, tỷ tỷ nhất định phải chú ý sức khỏe.
23:54Cũng là cưới hỏi vì lợi ích.
23:57Kiều Thị có thể nhận được chân thành.
24:04Còn ta chỉ có thể bị trần tường tùy ý giam cầm.
24:14Tỷ tỷ đừng đau lòng nữa mà.
24:22Chân tình gì cũng không bằng được lợi ích.
24:28Nếu ta có thể có được sự ủng hộ của gia tộc như Kiều Thị,
24:32cũng sẽ không rơi vào tình cảnh này.
24:35Tỷ tỷ, bây giờ không phải lúc nói những điều này.
24:38Vẫn nên nghĩ xem chúng ta nên ra khỏi đây như thế nào đầu đã.
24:44Không ngờ mệnh cách này của ta.
24:47Vậy mà giờ lại trở thành gánh nặng.
24:53Gián cờ này,
24:55đánh đến tình thế như hôm nay,
24:57ta tuyệt đối không thể đồ hàng ở đây.
25:02Không thể dùng người của Đan Quận nữa.
25:04Một mình đệ, nhanh chóng hộ tống ta ra khỏi thành rồi tính tiếp.
25:07Tỷ tỷ à, hiện giờ bên ngoài, ta là người của chúng ta.
25:09Tỷ bảo ta làm sao hộ tống được Tỷ ra khỏi thành.
25:11Tìm cho ta nữ quân có hình hoa trên mặt.
25:13Rõ. Đứng lại.
25:16Hoàng gia, có chuyện gì vậy?
25:19Tiếp tục tìm đi.
25:20Rõ.
25:22Tỷ tỷ,
25:25là người của Trần Bàng.
25:40Tỷ tỷ,
25:42chẳng phải bọn chúng đang tìm nữ nhân có hình hoa sao?
25:48Bây giờ,
25:51ta không còn nữa.
25:54Kênh Vĩnh Ninh, thông thức dung quân.
25:56Tỷ tỷ à,
25:58ta không còn nữa.
26:00Kênh Vĩnh Ninh, thông thức dung quân.
26:02Tỷ tỷ à,
26:04chẳng phải bọn chúng đang tìm nữ nhân có hình hoa sao?
26:07Kênh Vĩnh Ninh, thông thức dung quân.
26:09Đồi trồng thêm đố mạch vụ đông.
26:11Từ nay dung quân sẽ trở thành dùng cung cấp lương thực lớn nhất cho nước Nguyên.
26:14Vậy nên chuyến này có ý nghĩa rất lớn lao.
26:16Con cần phải tự mình đi một chuyến.
26:18Dung quân giống luôn thân thiết với Nguyễn Điển.
26:20Nguyễn Điển liên tục khiêu khích
26:22vị trí gia chủ của con.
26:24Nhân cơ hội này,
26:26hãy cho hắn một bài học.
26:27Dạ.
26:28Con cũng nghĩ vậy.
26:30Vậy, hãy khởi hành sớm đi.
26:32Dạ.
26:37Trọng Lân,
26:39để ở lại nói chuyện với tổ mẫu thêm một lát đi.
26:41Ta đi dặn bọn họ chuẩn bị cơm trước.
26:43Xin biểu quynh dừng bước.
26:46Ta có một việc
26:48muốn nhờ kệ biểu quynh.
26:50Giữa quân đệ chúng ta không cần khách sáo như vậy.
26:52Nhưng đệ cũng biết con người ta đó,
26:54ăn uống vui chơi thì được,
26:55việc nghiêm túc thì thôi.
26:57Lần này ta đi dung quân sẽ mất một thời gian.
26:59Nhưng ngư quân cần có người trấn thủ.
27:01Vừa hay quân ở đây,
27:02quân giúp ta trông coi một chút.
27:04Ta đói bụng rồi.
27:05Trọng Lân có ý quỷ thác,
27:07thì con giúp một lần đi.
27:09Dù sao cũng ở cạnh ta,
27:11không có gì đáng sợ cả.
27:15Trọng Lân,
27:16xin nhờ biểu quynh.
27:29Nhất định sẽ giúp hết sức mình,
27:31không phụ sự quỷ thác của đệ.
27:36Con đi chuẩn bị cơm đi,
27:38tối nay dùng bữa ở phòng ta.
27:40Dạ.
27:42Trọng Lân,
27:44lần này ta và Thế Nguyên
27:46có thể nói chuyện rõ ràng
27:48đều nhờ có Kiều Thị đứng giữa hòa giải.
27:51Con có biết không?
27:53Con biết rồi.
27:54Kiều Thị
27:56là một đứa trẻ ngoan,
27:57hiểu lễ nghĩa và có học thức.
27:59Tổ mẫu quá khen rồi.
28:02Trọng Lân,
28:04có những chuyện
28:06đã qua rồi
28:07thì hãy để nó qua đi.
28:09Ta mong lần này
28:10con đi Dung Quận
28:12sẽ buông bỏ được
28:14những gì nên buông bỏ.
28:22Nói với cô một chuyện,
28:24ta đã cử Nguyễn Kiều đến bàn ấp rồi,
28:26hắn phụ trách đón Dương Phụn đến Dung Quận.
28:29Nam Quân tin tưởng như vậy,
28:31vậy ta sẽ nhanh chóng viết thư dặn
28:33do Ngài ấy đôi điều
28:34và Ngài ấy tuyệt đối không được sơ xuất,
28:35không cần đâu.
28:37Cô cứ ngồi đi.
28:40Có một chuyện ta phải nói rõ với cô,
28:42mặc dù ta biết Dương Phụn
28:44luôn một lòng với Yên Châu
28:45nhưng ta vẫn cố chấp
28:46muốn dụng ông ta.
28:47Đây đều là ý của riêng ta,
28:49vậy nên cô đừng nói mấy câu gì mà
28:51cảm tạo quân sư nữa.
28:56Ta biết,
28:57Nam Quân tin tưởng ta mà,
28:59vậy nên ta càng nên viết thư cho Ngài ấy
29:01và Ngài ấy tuyệt đối
29:02đừng phụ lòng sự giao phó của Nam Quân,
29:03cũng không cần phiền phức dậy làm gì.
29:06Ta sẽ tự mình đi một chuyến.
29:09Ăn cơm đi.
29:18Những năm qua,
29:19Nam Quân buôn ba khắp nơi,
29:22chắc chắn đã ngắm hết phong cảnh bốn bề.
29:25Chỉ tiếc ta không giống vậy.
29:26Gả từ Khang Quận đến Ngư Quận
29:29là chuyến đi duy nhất của ta rồi.
29:34Vậy nên,
29:35ta cũng muốn được ngao du đây đó,
29:36giống Nam Quân,
29:38ngắm nhìn nơi Nam Quân lớn lên.
29:42Ngư Quận này
29:43chính là nơi ta lớn lên.
29:48Nghe nói Dương Quận
29:49nhiều núi non hiểm trở,
29:52hoàn toàn khác với cảnh sát non nước trù phú ở Yên Châu.
29:54Ta nghe danh từ lâu,
29:56lòng rất mong được chiêm ngưỡng.
30:01Ý cô
30:02là muốn đi cùng ta?
30:04Ta đi thì có thể chăm lo
30:05chuyện ăn uống sinh hoạt của Nam Quân.
30:09Chuyện ăn uống sinh hoạt
30:10không cần cô chăm lo làm gì,
30:11tiểu đàn có thể lo liệu được hết.
30:13Hơn nữa,
30:14ta đi chuyến này là để đạo kênh trồng lúa mạch,
30:15không tiện đưa cô theo cùng.
30:16Vậy trồng lúa mạch vụ đông
30:17cũng có phương pháp trồng đặc biệt của nó đó.
30:20Chỉ có hạt giống mà không biết trồng,
30:21đến sàng năm cũng không chín đâu.
30:25Cô nói vậy là sao?
30:28Thật ra,
30:29ta dạy phương pháp cho Quang Nông,
30:32Quang Nông lại dạy cho dân chúng,
30:33cũng không phải không được,
30:35chỉ là ta sợ trong quá trình đó
30:36vô tình có gì sai sót,
30:39nhầm lẫn,
30:40đến năm sau mùa màng không tốt,
30:42vậy sẽ thành việc lớn mất.
30:45Hay là
30:47Nam Quân
30:48vẫn không tin tưởng ta?
30:55Không phải là ta không tin cô,
30:57chỉ là dọc đường,
30:58chắc chắn sẽ có nguy hiểm.
31:00Có nguy hiểm cũng không sao,
31:02dù sao Nam Quân cũng sẽ bảo vệ ta mà.
31:13Vậy được thôi.
31:15Vậy...
31:17Vậy cô tranh thủ thu xếp đồ đạc đi,
31:19ngày kia chúng ta sẽ xuất phát.
31:20Được.
31:24Được.
31:49Cũng có phương pháp trồng trọt gì đặc biệt đâu.
31:52Đúng vậy.
31:53Không có phương pháp trồng trọt đặc biệt nào cả.
31:58Liệu có khi nào
31:59nữ quân chỉ muốn đồng hành
32:02cùng chúa công không?
32:07Không thể nào,
32:08tuyệt đối không thể nào.
32:10Nữ quân
32:11vốn thông minh
32:12lại một lòng nghĩa cho dân chúng,
32:13chắc chắn là cô ấy chỉ nghĩ đến chuyện đứng đắn.
32:18Có lẽ là
32:19thực sự có
32:21phương pháp trồng trọt riêng nào đó mà cô ấy không tiện nói,
32:23hoặc là
32:25cô ấy thực sự không yên tâm,
32:27nhất định muốn đi theo xem thử.
32:31Chắc chắn là như vậy.
32:33Được rồi.
32:35Vậy lần này
32:37cứ đưa cô ấy theo.
32:38Dạ.
32:51Nữ quân
32:52quá là tận tâm vì Nam Quân.
32:54Nhưng nữ quân,
32:55tại sao chúng ta cứ phải
32:57đi cùng Nam Quân vậy?
33:00Đứa bé ngốt này.
33:05Hủy Phủ.
33:20Chưa công?
33:21Đã kiểm kê xong binh mã.
33:22Cũng các cử người áp tải xe lương thực rồi.
33:24Khi nào chúng ta xuất phát?
33:26Đợi thêm một lát.
33:29Dạ.
33:34Bảo cô ấy đừng đi,
33:35mà cứ đòi theo cùng.
33:37Đúng là phiền phức thật.
33:39Kiểu dáng bộ này không đẹp,
33:40đổi bộ khác đi.
33:41Cũng khá đẹp mà.
33:42Bộ màu xanh lá đó đâu rồi?
33:43Ở đây nè.
33:44Lần trước ta mặc bộ đó,
33:45Nam Quân khen đẹp.
33:46Phối cùng chiếc trong cài tu rua đó nữa.
33:47Cái này à?
33:48Đúng rồi,
33:49cái đó đó.
33:50Ai khen cô ấy đẹp bao giờ?
33:51Cài trăm tu rua lên nữa.
33:52Đều cái trăm tu rua,
33:53ngồi xe nửa kêu len can len can.
33:54Có phiền không chứ?
33:55Chúa công,
33:56vậy để ta đi hối nha.
34:00Chờ thêm chút nữa.
34:01Một nữ tử,
34:02chỉnh trang làm đẹp,
34:04cũng là chuyện thường tình thôi.
34:06Không phải dội.
34:16Chúa công,
34:17chuyến đi lần này,
34:18ta có một ý kiến nhỏ nhỏ,
34:19lúc lên đường,
34:21chúng ta đi đường dòng được không?
34:22Chúa công.
34:24Đi đường dòng nha.
34:26Đến lúc đó hẳn nói.
34:27Dạ.
34:30Nữ quân.
34:49Để năm quân chờ lâu rồi.
34:54Đi thôi.
34:58Hôm nay,
34:59ánh mắt năm quân nhìn nữ quân,
35:00trông khác bình thường ghê.
35:02Biểu quynh.
35:05Ngoài tổ mẫu lo hai người sắp xếp đi xa,
35:07sẽ thấy cô đơn,
35:08nên dạn ta đến tiễn.
35:09Ai bảo ta suốt ngày vô công rồi nghề,
35:11lẽ bóng một mùa đêm.
35:13Nói chung là,
35:14nếu ta đi xa,
35:15sẽ thấy cô đơn,
35:16nên dạn ta đến tiễn.
35:17Ai bảo ta vô công rồi nghề,
35:18lẽ bóng một mình chứ.
35:19Nếu quynh cảm thấy cô đơn,
35:20thì có thể sớm nghề thành thân mà.
35:22Tha cho ta đi.
35:26Chuyến này đường xá xa xôi.
35:27Công tư tiên sinh.
35:30Biểu quynh.
35:31Nữ quân,
35:32nhờ cậy hai dĩ nha.
35:34Cứ giao nữ quân cho bọn ta,
35:36để chỉ cần chăm sóc đệ mụi thật tốt là được.
35:39Đệ mụi à,
35:40với sắc đẹp của mụi,
35:41cho dù có gầy độc cá sương,
35:42cũng vẫn xinh đẹp rạng người như cũ.
35:44Nhớ kỹ, ăn nhiều vào nha.
35:45Đừng dùng mấy chiêu treo gẹo tử nương
35:47ở phường La Chung,
35:48để đùa giỡn người trong nhà.
35:52Xuất phát thôi.
35:59Xuất phát.
36:00Đi.
36:07Xin mời.
36:08Mời xuất quân.
36:15Xuất phát.
36:33Gió lớn.
36:34Đóng cửa sổ lại đi.
36:40Đúng là độc đoán quá mà.
36:42Chỉ là nam quân chưa hiểu
36:43tấm lòng lo nghĩ của nữ quân thôi.
36:47Không sao.
36:48Đi chuyến này,
36:49rồi sẽ hiểu thôi.
36:51Tiểu Đào.
36:52Tiểu Đào.
36:53Tiểu Đào.
36:55Sao vậy?
36:56Đường đi sốc nảy.
36:57Nữ quân có gì không thoải mái,
36:59thì lập tức nói ta biết,
37:00dừng lại bất cứ lúc nào cũng được.
37:02Không sao, nữ quân ổn lắm.
37:04Cô có gì khó chịu,
37:05cô muốn ăn uống gì,
37:06thì nói với ta nha.
37:09Ta...
37:11Ngươi cứ làm việc cho tốt đi.
37:14Tiểu Đào.
37:15Tiểu Đào.
37:22Nhớ hồi đó,
37:23chúng ta đến ngư quận,
37:25bọn họ đi đường dội dã.
37:27Nào có quan tâm đến nữ quân.
37:29Còn bây giờ,
37:30họ cũng biết quan tâm chú đáo đến nữ quân rồi.
37:41Quan tâm chú đáo đến nữ quân.
37:43Em có muốn ăn gì hay dùng gì không?
37:59Lấy nước đi.
38:00Mau lấy nước lại đi.
38:01Nước đi.
38:10Nước đi.
38:17Nào.
38:25Đây, ngồi đi.
38:41Đây toàn là lương thực khô,
38:42cô không ăn được đâu.
38:49Nam quân ăn được,
38:50sao ta lại không ăn được?
38:59Nếu cô thích ăn,
39:00thì cho cô cái nữa nè.
39:01Cầm lấy.
39:11Uống chút nước không?
39:13Ngon lắm.
39:17Đã nói với cô rồi,
39:18chuyến này đi rất dứt dã.
39:21Bảo cô đừng đi mà cô cứ muốn theo.
39:23Dứt dã thì sao?
39:25Được ngắm nhìn phong cảnh Nam quân từng thấy,
39:27đi con đường Nam quân từng đi,
39:29còn được đồng hành cùng Nam quân,
39:31ta thấy đều đáng giá hết.
39:37Phong cảnh ở đây khá đẹp,
39:38ngắm đi.
39:40Ừ.
39:46Chỉ là có một chuyện ta thật sự không hiểu.
39:49Tuy dung quận gặp nạn hạng háng,
39:51nhưng chuyện dẫn chuyển hạt giống lúa mạch như vậy
39:53cũng đâu cần Nam quân đích thân lên đường.
39:55Nam quân dẫn luôn ra quyết sách sáng suốt,
39:57có thể giảng giải cho ta đôi điều được không?
40:01Cô cũng có lúc không hiểu à.
40:02Mấy chuyện ta làm trước kia,
40:04chỉ là trò không giặt,
40:06tình cờ ăn may thôi.
40:08Nam quân ngồi giữ vị trí chúa công nước nguy nhiều năm,
40:11đâu phải nữ tử,
40:12chỉ đọc vài quyển sách như ta có thể so được.
40:16Nếu Nam quân không nói với ta,
40:18có lẽ cả đời ta cũng không hiểu nổi đâu.
40:25Không sao,
40:26nếu cô đã muốn biết,
40:28thì nói cho cô cũng được.
40:32Lấy bảng đồ ra đây.
40:33Có đây.
40:34Đây.
40:39Cô nhìn nha,
40:40dung quận này,
40:41phía đồng giáp Ngư quận,
40:42lại còn tiếp giáp với Biên Châu.
40:44Vào 50 năm trước,
40:46dung quận vẫn chưa thuộc lãnh thổ nước Nguy,
40:48khi Thái tổ ta giữ chức chúa công nước Nguy.
41:02Cho nên số người được khuyên hàng
41:04đã lên tới.
41:06Cô nhìn ta làm gì?
41:07Nhìn bảng đồ đi.
41:10Bảng đồ trập trùng,
41:12không bằng đường nét trên gương mặt Nam quân,
41:14vẻ đẹp non sông,
41:16cũng không bằng thần thái ngời ngời của Nam quân.
41:26Hôm nay cô hơi khác thường đó.
41:29Xem bảng đồ đi.
41:30Nếu cô đã muốn nghe,
41:31thì hãy nghe cho nghiêm túc.
41:35Nhưng quận thủ dung quận
41:36đã gần 50 tuổi rồi.
41:38Ông ta cũng là con cháu
41:39danh gia dòng tộc ở địa phương khi đó.
41:41Chỉ là,
41:42lần này dù đào kênh hay trồng trọt,
41:44đều cần dùng nhiều nhân lực,
41:46sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến
41:47việc phân bố thế lực về sau của ông ta.
41:49Ông ta cũng chưa chắc đã sẵn lòng làm như vậy.
41:52Đúng là hốc búa.
41:54Hốc búa thật.
41:55Đến lúc đó,
41:56vẫn phải nghĩ cách
41:58để khuyên giải ông ta.
42:02Tiểu đào,
42:03nói với cô chuyện này.
42:04Chuyện gì?
42:06Gần đây có một nơi cực kỳ tuyệt vời.
42:08Đặc sản dùng núi ở chỗ đó
42:10cứ phải gọi là ngon không gì sánh bằng.
42:12Nếu được ăn ở đó thì tốt biết mấy.
42:14Sao ngươi biết?
42:17Ta có một quân đệ tốt.
42:18Hắn cho ta một cẩm nang.
42:19Trong cẩm nang có nói vậy.
42:23Có phải cô cũng hy vọng
42:24nam quân với nữ quân
42:25có thể thân thiết hơn không?
42:27Chắc chắn là vậy rồi.
42:28Ngươi nhìn hai người họ bây giờ đi.
42:30Tố sức quá trời.
42:32Trong cẩm nang có nói
42:34chỉ cần đi một dòng theo như cẩm nang
42:36thì chắc chắn mối quan hệ của họ
42:38sẽ tốt càng thêm tốt.
43:02Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:32Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
44:02Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
44:32Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
45:02Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
45:32Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn

Được khuyến cáo