Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm nay
HOA TRONG SƯƠNG - TẬP 27 - VTV3 THUYẾT MINH - PHIM TRUNG QUỐC - HOA PHI HOA SƯƠNG PHI SƯƠNG

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé.
00:30Hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé.
01:00Anh ấy sẽ lấy lỗi của em ra để nói, rồi bắt đầu nghi ngờ em, tính toán em, nghĩ quan cho em.
01:08Anh ấy hận em như vậy, không yêu em, em cũng không cần đâu.
01:13Nếu như tụi em miễn cường ở cùng nhau, sẽ càng nghi ngờ nhau thôi.
01:21Cuối cùng vẫn là chia tay.
01:25Đau dài chia bằng đau ngắn, em chịu thua rồi.
01:28Em nói em chịu thua.
01:32Anh cảm thấy Thiên Thần Bóng Tối là một người rất cố chấp, rất là kiên định, sẽ không bao giờ nhận thua.
01:39Một đứa trẻ 7 tuổi có thể nhớ được tuyết hoa của mình.
01:43Tìm kiếm được tung tích của tuyết hoa, rồi chạy tới Pháp.
01:51Cho tới khi gặp được tuyết hoa của cô ấy, còn xây dựng được lòng tin của tuyết hoa.
01:56Cô gái như vậy, bình thường khiến anh phải khâm phục.
02:00Thiên Thần Bóng Tối này, chỉ cần có quyết tâm là sẽ không thể thua được.
02:04Cho nên mới nói, có phải là em chấp nhận quá sớm rồi không?
02:12Anh không hiểu đâu.
02:14Em đã từng rất cố gắng.
02:17Nhưng mà kết quả của sự cố gắng của em lại đổi lấy bệnh đau dài dày của anh ấy.
02:21Nếu anh muốn anh ấy sống tốt,
02:23mong anh ấy không bị tái phát bệnh co thác dài dày này,
02:26thì anh phải mong anh ấy mãi mãi đứng làm quà với em.
02:34Tề Phi nói,
02:37tại sao phải mắc bệnh co thác dài dày đáng chết này?
02:41Nếu như Tề Phi,
02:43nó đã hoàn toàn không yêu em nữa,
02:46nó còn có thể đau tới mức chết đi sống lại hay sao?
02:49Lần trước tận mắt anh nhìn thấy nó bị bệnh,
02:52lần này lại nhìn thấy nó bệnh lần nữa.
02:54Lý do đều do em.
02:56Tất cả đều vì em mà ra.
02:59Thuốc chữa trị tốt nhất cho nó cũng là em.
03:02Đau đớn chính của nó không phải là dạ dày.
03:05Mà là trái tim mà nó yêu em,
03:07là sự tự tôn của nó bị phá dở.
03:14Sự xuất hiện của em là một kỳ tích.
03:16Trong cuộc đời của hai anh em anh,
03:18người khiến cho tụi anh đau khổ là em.
03:21Người khiến cho hai tụi anh nuôi cũng là em.
03:25Tất cả những việc em làm cho an kỳ,
03:27anh không biết phải cảm ơn như thế nào.
03:30Cho nên rất muốn có một ngày,
03:32chúng ta có thể trở thành người một nhà thật sự.
03:34Em muốn gọi anh một tiếng anh rể.
03:40Anh cũng muốn gọi em một tiếng em dâu.
03:43Nếu như có một ngày,
03:45bốn người chúng ta cùng sống trong lâu đài này,
03:48nơi này nhất định là thiên đường của chúng ta.
03:50Em nói có phải không?
03:51Anh rể.
03:59Dù anh có kết hôn với Diệp Tuyết Hoa hay không,
04:02thì anh cũng là anh rể của em.
04:07Sợ rằng em không có hy vọng trở thành em nhô của anh.
04:09Nhưng mà anh có thể hiểu em như vậy,
04:14còn hiểu em hơn cả Tề Phi.
04:16Chuyện này thật sự khiến em rất cảm động.
04:23Xin lỗi anh.
04:26Trước đây em đã làm rất nhiều chuyện sai trái.
04:27Hi vọng anh tha thứ cho em.
04:33Nếu như có một ngày,
04:35Thề Phi hiểu được tất cả,
04:37xin anh hãy nói với anh ấy dùm em.
04:40Anh ấy hận bản thân vì đã yêu em.
04:43Thì em cũng hận mình vì đã yêu anh ấy.
04:45Tuyết quả của em chính là ở đây.
04:55Trường học của em cũng ở gần đây.
04:58Em nhất định sẽ chạy tới đây.
05:00Anh không lo.
05:01Em cũng đừng lo.
05:03Chúng ta vẫn thường xuyên gặp nhau.
05:06Vết thương của hai em đều sẽ lành.
05:08Tin anh đi.
05:14Tới lúc đó,
05:15Hai đứa em sẽ yêu thương bản thân mình vì đã yêu đối phương.
05:20Được rồi.
05:21Mau đi ăn sáng trước đi.
05:23Được không?
05:24Sau đó trước khi xuất phát,
05:26Tới nó một tiếng tạm biệt với An Kỳ.
05:28Cô ấy đã đợi em từ sáng sớm đó.
05:30Tuyết quả.
05:45Chị an tâm đi.
05:46Em sẽ mau chóng quay về đây với chị thôi.
05:49Đợt nghỉ hè này,
05:50em có thể về nước một chuyến,
05:52đi thăm ba mẹ.
05:53Em sẽ xin ý kiến ba mẹ để quay về sớm.
05:55Nhớ lại,
05:56trong thời gian nghỉ hè này,
05:58em cũng có thể đi tìm lãng hoa về yên hoa.
06:00Nói không chừng,
06:00tới lúc đó bốn mong hoa chúng ta,
06:02có thể được đoàn tụ trong lâu đài này.
06:04Như vậy chúng ta nên gọi là kỳ tích đó chị.
06:09Cái gì?
06:10Chị nói quả hoa em có pháp lực hả?
06:13Em cho chị biết,
06:14em còn có một biệt danh khác,
06:15là thiên thần bóng tối ma pháp đó.
06:17Có thể biến ra rất nhiều,
06:19rất nhiều ma thuật.
06:20Về chuyện,
06:21tại sao em lại có tên là thiên thần bóng tối ma pháp?
06:23Thì sẽ để cho tề diễn của chị,
06:24sau này từ từ kể toàn bộ mọi chuyện cho chị nghe.
06:27Tới lúc đó,
06:28chị lại càng khâm phục em hơn nữa.
06:37Sao hả?
06:38Chị hỏi em,
06:41vấn đề giải quyết xong chưa sao?
06:42Anh ấy nói không còn yêu em nữa.
06:55Anh ấy hận em.
06:57Em cũng hận anh ấy.
06:58Em cũng không còn yêu anh ấy nữa.
07:03Chị muốn nói gì?
07:04Chị nói đi.
07:10Yên,
07:11tâm,
07:12cậu ấy
07:15yêu em.
07:21Em
07:22cũng
07:25yêu
07:28cậu ấy.
07:33Tuyết ba,
07:35chị không được làm như vậy.
07:38Sao chị lại nói ra tất cả lời trong lòng người ta vậy chứ?
07:40Em không còn yêu anh ấy nữa.
07:44Sao em có thể yêu một người hận em được?
07:46Em không yêu anh ấy,
07:47không hẹn.
07:48Em không yêu anh ấy.
07:52Chị
07:52cũng
07:56hận hận,
08:02tệ nh 개�,
08:04tệ nhницы,
08:04Đồng thời cũng yêu ảnh
08:34An kỳ, anh biết chứ? Anh luôn biết tất cả. Suốt bao nhiêu năm nay, anh dựa vào tình yêu của em, khống chế hận thù của em.
08:49Chúng ta đã từng tranh cãi, cũng từng mâu thuẫn, cũng từng đau khổ, cũng nhờ có quả hoa của em.
08:58Khiến cho anh càng biết thêm và thấu hiểu chuyện tình yêu.
09:04Hy vọng quả hoa của em, cũng khiến cho em càng nắm bắt và hiểu rõ ái tình.
09:23Cô cho cậu ta uống thuốc này trước đi.
09:30Cô Tiểu Tê nè, theo lời dân của bác sĩ, cậu uống thuốc này trước đi.
09:34Lô Nà, cô Diệp Phạm đã ăn gì chưa vậy?
09:50Có thể nói là chưa ăn gì hết. Mẹ còn ăn nhiều hơn cô ấy, cô ấy nói mình ăn không được.
09:55Cô ấy làm tôi tức chết rồi. Lát nữa còn phải ngồi xe đường dài.
09:58Ngày mai còn phải đi thi. Học phần của học kỳ này cô ấy không định lấy nữa sao?
10:08Cô ấy có thể uống sữa tươi không? Nếu có thể bỏ một viên thuốc ngủ vào sữa của cô ấy, cô ấy có thể ngủ ngon một chút không?
10:14Đây là một cách hay, mà nhất định phải là sữa nóng mới được đấy.
10:17Cho tôi một viên thuốc ngủ.
10:26Cậu Tiểu Tê, cậu để tôi làm cho. Lát nữa tôi sẽ đem sữa cho cô Diệp. Cậu còn đang bệnh, mau nằm xuống nghỉ ngơi đi.
10:32Để tôi. Cô đừng lo. Cô sẽ có thể đối phó cô ấy được.
10:36Phải dụ cho cô ấy uống, hoặc là ép cô ấy uống. Nếu không, cô ấy sẽ không uống đâu.
10:50Diệp Phạm, em biết rõ chuyện của Thuyết Qua. Nhưng ở trong trường học, hay là ở trước mặt những người khác, em đừng kể với bất cứ ai.
11:01Nếu không thì, chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn nữa.
11:03Em biết chứ? Đương nhiên là em biết. Anh an tâm đi. Bây giờ em đã không còn là thiên thần bóng tối nữa rồi.
11:12Bây giờ em là thiên thần bóng tối ma pháp. Lúc nào cũng có thể thi triển ma pháp của mình.
11:18Nói không chừng sẽ tạo ra việc tốt gì nữa. Em biết không?
11:25À, con nữa. Về vụ án đó, Khải Văn hỏi anh. Em có muốn tố cáo cầm yên không?
11:33Bởi vì, cô ta giam em vào trong hầm tối. Đã cố thành án hình sự. Nếu như em tố cáo cô ta, cô ta sẽ có thể ngồi tù. Trường học của chúng ta đã đuổi cô ta.
11:46Nếu em từ bỏ không tố cáo, Khải Văn sẽ áp giải cô ta xuất cảnh. Ý của em thế nào?
11:57Em không muốn truy cứu chuyện này nữa. Cứ để chuyện lớn quá nhỏ, chuyện nhỏ quá không đi. Áp giải xuất cảnh đã rất nghiêm trọng rồi.
12:04Được. Cứ làm như vậy đi. Anh sẽ nói với Khải Văn.
12:12Ừ.
12:25Họ đi đâu rồi?
12:25Dạ, đang nói chuyện bên bờ hồ. Có cần tôi đem sữa qua giùm cậu hay không?
12:30Để tôi.
12:36Dịp Phan.
12:36Đừng hận tề phi.
12:41Cho nó thêm một chút thời gian.
12:43Từ hồi nhỏ, nó đã được mọi người chịu chuộng cho tới lớn.
12:48Trước giờ, chưa từng trải qua sóng gió gì.
12:52Đối với tình yêu, đương nhiên là nó không hiểu cho lắm.
12:56Cú sốc lần này đối với nó mà nói thật sự rất nghiêm trọng.
12:58Em mau uống hết ly sữa này đi.
13:18Anh làm gì vậy?
13:20Em đã ăn xong rồi mà.
13:24Ăn có mấy miếng dưa mèo vậy. Ngay cả mèo cũng ăn không đủ no.
13:26Ly sữa này để em bổ sung năng lượng.
13:31Lát nữa còn phải ngồi xe 6 tiếng đồng hồ.
13:33Không có anh cãi nhau, em sẽ rất buồn chán.
13:37Sau khi cầm yên giam em trong hầm tối, em cũng đã mấy ngày rồi không ngủ ngon.
13:42Ngày mai, lại còn phải nói chuyện với ông nhạc sĩ Hồ Đồ và giáo sư Thanh Nhạc khó tính.
13:48Anh đã hỏi qua bác sĩ, ở trong này có bỏ một viên thuốc ngủ để giúp em ngủ một giấc cho tới nhà.
13:54Mau uống đi, nếu không sẽ nguội đó.
13:56Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
14:26Ma Pháp hình như đã tới rồi.
14:34Uống chậm chậm thôi, coi chừng sạc nữa.
14:44Trâm này không bỏ thuốc độc chứ.
14:46Cho dù anh có bỏ thuốc độc, thì em cũng uống một hơi chưa hết.
14:54Anh rất muốn bỏ vào đó một viên thuốc độc.
14:55Nhưng mà chỉ một ly sử bình thường, không phải có ý làm quà, cũng không khiến anh ngừng hận em.
15:03Em là khách của lâu đài này.
15:08Anh không muốn đi cho lâu đài, mang tội danh ngược đại khách.
15:14Trong mắt đen của em, còn rõ ràng hơn thiên thần bóng tối.
15:17Nếu không phải vì tuyết hoa của em, thì em đã không bớt vào nơi này nữa bước.
15:42Tệ Phi, tình cảm như chúng ta giống như cái ly dở nát này.
15:48Ngoài những mảnh dở ra thì không còn gì nữa.
15:50Đừng gọi điện thoại cho tôi nữa.
15:52Đừng dùng ánh mắt cửa chỉ gì đó để gửi cho tôi.
15:54Đừng gửi cả một đống ký hiệu cho tôi.
15:56Đừng có tới thì tôi nữa.
15:57Được thôi.
15:59Những lời cô vừa nói, tôi đều sẽ ghi nhớ.
16:02Cô đã từng quăng điện thoại,
16:04để cho xe hơi chạy qua.
16:06Tất cả những ký ức của chúng ta đều đã nát dụng.
16:08Bây giờ, để đảm bảo sau này tôi không gọi điện cho cô nữa.
16:14Không gửi bất kỳ tin nhắn nào cho cô nữa.
16:17Ký ức của chúng ta và chiếc điện thoại này cùng nhau chết chìm đi.
16:26Tệ Phi.
16:32Anh đã nhấn chìm ký ức của chúng ta.
16:35Tôi cũng sẽ làm theo.
16:35Tất cả ký ức tồn tại trong điện thoại của tôi.
16:40Cũng sẽ chung cùng với điện thoại của anh luôn.
16:48Hai đứa.
16:50Rõ ràng là yêu đối phương.
16:51Ngược lại có muốn làm tổn thương nhau.
16:55Em đã sớm nói rõ với anh rồi.
16:58Đối với em và anh ấy mà nói,
17:00chia tay là cách duy nhất.
17:01Là sự giải thoát cho cả hai.
17:05Quá khứ của tụi em không còn.
17:08Ký ức cũng đã không còn.
17:09Thì tương lai cũng sẽ không thể tạo dựng.
17:12Hy vọng sau này sẽ không nhìn thấy anh nữa.
17:16Tôi đi đây.
17:17Tệ Phi.
17:30Cô ấy ngay cả thuốc độc cũng muốn uống.
17:33Em vẫn không nói được vài câu hay sao?
17:35Em cũng hận chết cô ấy.
17:37Còn lời hay gì để nói đây chứ?
17:42Tại sao hai đứa tụi em
17:43phải làm như vậy chứ?
17:45Ngoài dạ dày ra
17:48Còn đau chỗ nào nữa không?
17:51Em không đau.
17:53Em rất hận.
18:10Đi bao đi.
18:11Anh ạ, em không sao?
18:19Đã tạm dạy.
18:20Đã tạm dạy.
18:20Đã tạm dạy.
18:20Tính cách của dịp phàm mạnh mẽ.
18:38Em cố chịu cơn đau dạ dày
18:39mang sữa và thuốc tới cho cô ấy
18:41không phải là muốn làm quà hay sao?
18:43Tại sao còn nói ra những lời tuyệt tình đó chứ?
18:47Như vậy có ý nghĩa gì?
18:48Ở trước mặt tình yêu
18:49chúng ta đều nhỏ bé
18:51bởi vì tình yêu rất cao quý
18:53quá sâu không thể đo được.
18:55Dịp phàm đã hối hận rồi
18:56mà em không thể nhờ một bước sao?
19:00Không được.
19:03Vì em không đối diện với tình yêu thật sự.
19:05Thứ mà em đối diện
19:08chính là thiên thần bóng tối.
19:24Sao rồi?
19:25Gọi được chưa?
19:26Vẫn không gọi được.
19:31Ê!
19:31Dịp phàm!
19:33Dịp phàm điện thoại cậu sao vậy?
19:35Điện thoại sao?
19:37Chìm xuống nước rồi.
19:39Hả?
19:40Chết chìm là sao?
19:41Vậy còn điện thoại của Tê Phi?
19:43Sao điện thoại của hai người
19:44đều không có tín hiệu gì hết?
19:45Điện thoại của anh ta cũng vậy.
19:47Cả hai chiếc điện thoại
19:48đều bị quăng xuống nước hết rồi.
19:50Từ nay về sao
19:50tụi mình không cần tự sướng
19:51gửi tin nhắn, điện thoại gì nữa.
19:54Hai người lại cãi nhau hả?
19:56Không phải cãi nhau
19:56là chia tay thật đó.
19:58Lại cái trò chia tay này nữa hả?
20:01Hai người tính cả đời này
20:02chia tay mấy lần.
20:02Được rồi dịp phạm à.
20:04Đừng nói chuyện này nữa.
20:05Dịp phạm, mẹ em gọi điện thoại cho em.
20:07Khóc nó không liên lạc được với em.
20:09May mạnh lưu lại số điện thoại của chúng ta.
20:10Em hãy mau gọi lại đi.
20:12Mẹ gọi điện cho em mà còn khóc hả?
20:14Đúng vậy.
20:16Tiêu rồi, tiêu rồi.
20:17Nhớ định là ba em lại thua cổ phiếu.
20:19Nè, bác, cho tôi mời điện thoại được không?
20:23Để tôi gọi điện thoại cho mẹ.
20:24Ừ, được, được.
20:25Cảm ơn.
20:33Alo mẹ.
20:35Dịp phạm, con gái của mẹ.
20:37Mẹ gọi điện thoại cho con
20:38mà gọi hoài không có được là sao?
20:40Con quên sập pin điện thoại.
20:42Có gì sao mẹ?
20:43Ba của con, bệnh tim tái phát rồi.
20:46Bây giờ đang nằm ở trong bệnh viện đây nè.
20:49Bác sĩ nói
20:49chắc là ông ấy không qua khỏi.
20:53Nhưng trước đây vẫn khỏe mà.
20:56Sao có thể như vậy được?
20:59Ba con không thể chết được.
21:02Con còn chưa nói với ba là con thương ba nữa mà.
21:05Con còn rất nhiều điều chưa nói với ba.
21:09Mẹ ơi, mẹ nói bà đợi con.
21:11Mẹ ơi, bây giờ mẹ đang ở đâu vậy?
21:13Bình diện an khang.
21:15Mẹ đang ở trong phòng 201.
21:16Mẹ ở đây đã 2 ngày rồi.
21:20Mẹ ơi, con sẽ lập tức ra sân bay.
21:23Mẹ đợi con nha, mẹ đợi con nha mẹ.
21:25Đợi con nha.
21:25Dịp Phạm, cậu đừng có khóc bà.
21:33Đừng khóc nữa.
21:34Sao vậy?
21:34Ba của cậu bị bệnh hả?
21:38Bé, đình dĩ.
21:39Tôi cậu xin 2 người.
21:41Trong người tôi không có tiền.
21:432 người cho tôi mượn tiền mua giấy máy bay.
21:44Để tôi quay về.
21:46Ngập, ngập mặt ba tôi lần cuối.
21:48Được không?
21:50Được, được, được.
21:51Bây giờ anh kiểm tra thời gian các chuyến bay.
21:53Đừng kiểm tra nữa, không kịp rồi.
21:55Chúng ta đang sân bay luôn đi.
21:56Chuyện chuyến nào thì đi chuyến đó vậy?
21:58Được rồi, em bình tĩnh lại đã.
22:00Em đừng có lo.
22:01Chỉ còn ở trong bệnh viện thì vẫn còn hy vọng.
22:03Tài Phi đâu?
22:04Chúng ta có cần gọi cậu ta không?
22:05Đừng nhắc Tài Phi nữa mà.
22:09Em không cần gì hết.
22:11Không cần gì hết.
22:13Bây giờ em chỉ muốn gặp ba em thôi.
22:19Chị Phạm.
22:22Tài Phi không xạc điện thoại giúp tôi.
22:25Tôi hận anh ta.
22:26Tôi hận anh ta.
22:30Còn hộ chiếu của tôi.
22:32Hộ chiếu của tôi.
22:33Dị Phạm à.
22:33Bây giờ chắc cô ấy đã về tới nhà rồi.
22:58Tính khí ưng ảnh của cô ấy có xảy ra chuyện gì trên đường đi không?
23:01Hay mình gọi điện về cho bếp hỏi thử xem.
23:11Điện thoại chết chìm rồi.
23:15Sao mình còn nghĩ cho cô ấy chứ?
23:17Cô ấy về nhà chưa? Liên quan gì tới mình?
23:19Mình kém cõi như vậy. Cũng muốn gọi điện thoại hỏi.
23:21Tài Phi.
23:22Tài Phi.
23:30Tài Phi.
23:32Kìa. Cậu ấy đang kìa.
23:42Sao em lại ở đây?
23:44Còn chạy ra bờ biển cho gió thổi nữa.
23:46Đã có kết quả sao dạ dày?
23:47Dạ dày của em bị viêm. Bây giờ em phải nằm ở nhà nghỉ ngơi.
23:53Em trưởng thành lên một chút được không?
23:56Lớn già đầu rồi. Còn muốn anh lo lắng hoài sao?
24:01Anh à.
24:03Anh biết tại sao em để điện thoại chết chìm không?
24:06Là gì?
24:07Chỉ có em biết cách
24:09Nhấn chìm ký ức trong điện thoại
24:11Có thể mang tới cho đối phương nỗi đau rất lớn.
24:16Cô ấy đã đối xử với em như vậy.
24:18Em phải ăn miếng trả miếng.
24:20Em muốn cho cô ấy đau.
24:24Dạ dày của em sao rồi?
24:31Đưa cô ấy về đi.
24:31Nào, nào, nào. Về nằm nghỉ thôi.
24:35Mau lên về nghỉ ngơi.
24:43Anh à.
24:44Anh có biết em đạt được mục đích chưa?
24:47Em đạt được rồi.
24:48Đương nhiên em đạt được rồi.
24:50Bởi vì cô ấy rất đau.
24:51Nên cô ấy đã nhấn chìm điện thoại.
24:55Tụi em nhất định là một đôi.
24:58Một đôi độc nhất vô nhị
24:59để điện thoại tự dẫn dì tình.
25:00Từ nay về sao?
25:09Cô ấy không nhận điện thoại của em nữa.
25:11Cũng không nhìn thấy hình của em nữa.
25:13Không nghe được bài hát em thua cho cô ấy.
25:21Trong hồ nước của lâu đại chúng ta
25:23đã có một cặp linh hồn điện thoại.
25:26Bây giờ em làm anh lo lắng còn hơn An Kỳ nữa.
25:43Xin mời quý hành khách đi chuyến bay số hiệu
25:51T75015 của hãng Chi Quyên Vét
25:54cởi hành lúc 17h55.
25:56Cửa 677 tới làm thủ tục.
25:59Xin mời quý hành khách đi chuyến bay số hiệu
26:01T75015 của hãng Chi Quyên Vét
26:04Dù thế nào thì cũng phải gọi cho mình biết một tiếng nha.
26:07Về phía trường học
26:08anh và Tài Phi sẽ nghỉ cách
26:09bảo luôn mua học cho em.
26:11Còn về học bỏng
26:12thì không biết có giữ được không?
26:15Không sao đâu.
26:17Bây giờ em chỉ cần ba mẹ em thôi.
26:20Những chuyện khác em không để ý tới nữa.
26:23Hai người dũng dĩ không thể biết
26:24họ dĩ đại thế nào đâu.
26:25Em là cô nhi
26:28Họ đã nuôi dưỡng em
26:31yêu thương em
26:32cưng chịu em
26:33cho em hậu vi ô lông
26:34Nhưng mà ngược lại
26:37lúc ba bị bệnh nặng
26:40thì em lại không bên cạnh
26:41Em phải làm sao đây?
26:44Sắp lên máy bay rồi
26:45có bao nhiêu lời cũng không thể nói hết
26:48Chỉ có mình cậu ngồi máy bay đường dài
26:50cậu lại kích động thế như vậy
26:52làm sao mình an tâm được đây?
26:54Diệp Phạm
26:55cậu phải dũng cảm một chút
26:57Mình tin là
26:59ba cậu nhất định
27:00vẫn đang đợi cậu về
27:01Hai người có thể giúp tôi một việc được không?
27:07Nói đi
27:07Không sao đâu
27:08Cứ nói đi
27:09Hai người đừng nói cho Tệ Phi và Tệ Diễn biết
27:11chuyện tôi đã dày nước
27:13Nếu họ phát hiện ra
27:15thì hai người hãy nói
27:18là tôi đã đi rất bình tĩnh
27:20Hai người cũng biết nguyên nhân là gì
27:22tôi và Tệ Phi đã chia tay rồi
27:24Tôi không muốn anh ấy thương hại tôi
27:27Đây chính là nguyên tắc sống của tôi
27:30Còn về phía trường học
27:32có lẽ
27:33Tôi cũng không nên về lại đó một lần nào nữa
27:37Ở đó đã chôn vừa quá nhiều quá khứ của tôi
27:39Tôi không muốn quay lại đó nữa đâu
27:41Được
27:43Mình đồng ý với cậu
27:45tuyệt đối không nói họ biết nguyên nhân
27:46Nhưng mà
27:47những chuyện này cậu đi về rồi nói có được không?
27:49Mình thật sự không nỡ xa cậu
27:52Mình sẽ bảo lưu kết quả học tập
27:54học phần trước
27:55Nói không chừng cậu sẽ có cách trở về
27:57thì sao?
28:04Mòi lên máy bay
28:06Không sao đâu
28:10Có tụi anh rồi
28:11Em đi nha
28:16Đi đi nha
28:21Không sao đâu
28:32Nó đã đỡ hơn chút nào chưa?
28:49Với tiền hiện này
28:51Trong tuần này
28:53phải nằm nghỉ ngơi thật tốt
28:54Cái gì mà nằm nghỉ ngơi chứ
28:56Không được
28:58Em phải về trường học
28:59Em không được đi đâu hết
29:03Nằm xuống đi
29:04Yên tâm
29:07Anh đã xin nghỉ học cho em
29:08Em hãy hoang hoảng
29:10ở lại lâu đài tịnh dưỡng cho tốt
29:12Lần trước em đã nói khỏi rồi
29:13Nhưng căn bản là không khỏi
29:14Nên mới để lại mầm bệnh
29:16và phát bệnh lại đó
29:17Em không phải đau dạ vậy
29:19Mà là tim đau quẳng thắt
29:24Không phải
29:27Không phải
29:28Là hai chiếc điện thoại đó đang đau
29:32Anh
29:44Anh hãy nghĩ cách nào đó
29:47Nghĩ cách dớt hai chiếc điện thoại đó lên
29:51Xem thử có còn cứu được không
29:56Nói không chừng
29:59Con có thể cứu sống nó
30:02Nhất định có thể cứu sống
30:06Nhất định có thể cứu sống
30:10Đồ ngốc
30:12Điện thoại rơi vào trong nước
30:16Đâu thể cứu
30:17Thứ cần cứu
30:20Thứ cần cứu không phải là điện thoại
30:21Mà là tình yêu bị chối bỏ của em
30:23Nếu đã khiến cho em đau khổ tới như vậy
30:27Tại sao phải nhấn chìm điện thoại đó đi chứ
30:30Đúng là đồ ngốc mà
30:34Mộng qua đáng ghét này
30:50Bám lấy mình nói chuyện suốt cả đêm
30:51Về nhà cũng không được nghỉ ngơi
30:52Chị ơi chị ơi
30:56Đây có phải phòng dữ duyên không
30:59Đúng vậy
31:01Em tìm ai
31:01Chị có phải bạch hải qua không
31:04Em tìm bạch hải qua có chuyện gì
31:06Chị phải là bạch hải qua
31:08Em mới nói
31:09Được
31:10Chị chính là bạch hải qua đây
31:11Nói đi
31:12Tìm chị có chuyện gì
31:13Có người đưa chị cái này nè
31:15Em hết việc rồi
31:34Muộn như vậy rồi
31:49Sao em còn chưa ngủ
31:50Đang đợi anh sao
31:52Gần đây
31:57Có rất nhiều việc
31:58Bận tới tối tâm mặt mày
31:59Sau này tới giờ ngủ
32:01Thì em cứ đi ngủ đi
32:02Đừng có đợi anh nữa
32:03Thì ra là không phải đợi anh
32:09Là đang đi tìm Tuyết qua
32:11Xem ra
32:12Tự mình đã tình rồi
32:14Sao vậy
32:23Đang giận hả
32:25Lại cãi nhau với ba anh sao
32:27Không phải anh nói
32:32Không đi gặp Ái Hà sao
32:35Tại sao lại nói dối em
32:38Nói dối ba anh nữa
32:39Em nói gì vậy
32:42Anh đâu có nói dối em
32:57Chuyện này anh giải thích sao đây
32:59Là tên khốn nào
33:05Để chụp lén anh vậy hả
33:06Sao anh phải làm như vậy
33:09Không phải nói cùng nhau đối diện sao
33:12Có nguyên nhân gì
33:14Khiến cho anh phải dối em vậy hả
33:16Hãy qua
33:17Em có thể đừng dùng dòng điệu nghi ngờ
33:20Để nói chuyện với anh được không
33:20Anh có những chuyện rất khó nói
33:22Anh muốn tự mình phải giải quyết vấn đề
33:24Anh không muốn lối em vào chuyện này
33:26Xin lỗi quá muộn rồi
33:28Em đã bị lôi vào rồi
33:29Bây giờ chỉ cần lại chuyện của anh
33:32Thì sẽ trở thành chuyện của em
33:33Em không thoát ra được
33:34Em xem đi
33:35Chính vì như vậy mà anh không nói cho em biết đó
33:38Em có biết ở trước mặt em
33:41Nói ra vết thương lòng của mình
33:42Là chuyện khó khăn tới mức nào hay không
33:44Hướng gì đây là quá khứ của anh
33:46Không phải là quá khứ của em
33:47Từ sau khi anh có em
33:50Anh thật sự rất hận
33:51Không thể nào xóa bỏ đi những quá khứ của mình
33:53Để dùng con người hoàn toàn mới bảo vệ em
33:55Quên đi tất cả quá khứ của mình
33:58Em có hiểu không
33:59Quá khứ của anh có thể gặp bỏ hết không
34:00Anh cũng không đảm bảo được
34:04Quá khứ của anh sẽ xuất hiện lúc nào
34:05Trong tương lai của chúng ta
34:07Nhược trần
34:10Em chỉ cần anh nói một câu chân thật với em
34:13Tại sao lại muốn đi gặp chị Ái Hà
34:16Đứa trẻ đó rốt cuộc có phải con anh không
34:18Những lời khó nói của anh rốt cuộc có phải là vì đứa bé này không
34:22Không phải không phải không phải
34:24Anh đã nói với em rồi
34:25Đứa trẻ này không phải là con của anh
34:26Kỳ Ái Hà cũng đứng trước mặt anh nói
34:29Đứa bé này không phải là con của anh
34:30Rốt cuộc em muốn anh làm sao đi
34:31Chuyện này em có thể nào bỏ qua cho anh được không
34:35Chuyện gì anh cũng có thể đối diện
34:38Nhưng người đã đẩy anh vào dược sâu đau khổ
34:40Anh hận cô ta tới chết
34:42Anh gặp mặt cô ta
34:43Anh đều cảm thấy rất xấu hổ
34:45Xé nát anh như vậy
34:47Em đã thấy hài lòng chưa
34:48Em không muốn xé nát anh
34:49Em chỉ muốn sự đối đẩy công bằng chân thành
34:52Nhưng mà anh đã xé nát tất cả sự tin tưởng của mọi người
34:55Có phải từ trước giờ em chưa bao giờ tin tưởng anh
34:58Nếu như em tin anh
35:00Em đã không phải chất vấn anh như vậy
35:01Em đang tức giận
35:03Tức giận cái gì
35:04Là vì anh đi gặp riêng kỳ Ái Hà
35:06Hay là vì đứa trẻ này
35:08Im đi
35:10Cái thằng trời đánh này
35:12Ông Cảnh à
35:14Sao ông thức dậy rồi
35:16Cái thằng con này làm ra bao nhiêu chuyện xấu hổ rồi
35:19Còn dám đứng ở đây cãi nhau với hải qua
35:23Tao đánh chết mày
35:24Ông Cảnh
35:28
35:29
35:30Bà sao vậy
35:32Ông Cảnh
35:32Ông Cảnh
35:34Bà mau tỉnh lại đi
35:34Mau gọi xe cấp cứu đi
35:35
35:36
35:37Tỉnh lại đi bà
35:38Ê
35:40Cũng may cũng may
35:41Thật là trong cái rũi có cái mày
35:44Hai người
35:45Ngồi đây nghỉ ngơi một chút
35:47Chờ một lát
35:48Sẽ được vào thăm ông ấy
35:49Nói đi phải nói lại
35:51Hai người thật là
35:52Sao không cẩn thận vậy
35:53Dù người già không có bệnh gì
35:55Cũng không được đẻ té như vậy
35:57Chủ nhiệm Quang à
35:59Vậy ba tôi sao rồi
36:00Bây giờ đã tỉnh chưa
36:01Trên người có chỗ nào gãy xương không
36:02Kiểm tra qua rồi
36:04Không bị gãy xương
36:05Chỉ là bây giờ vẫn còn hôn mê
36:07Chụp các lớp não chúng tôi cũng làm rồi
36:10Trong não có máu cục
36:11Nhưng mà bệnh nhân phải nằm lại một ngày
36:13Để theo dõi
36:14Và quan sát thêm
36:15Đợi sau khi bệnh nhân hồi phục
36:17Là có thể xuất diện
36:18Với vậy sẽ an toàn hơn
36:19Hiểu rồi
36:20Cảm ơn chủ nhiệm Quang
36:21Được rồi
36:22Dạy tôi đi trước đây
36:23Cảm ơn
36:24Em là y tá đặc biệt
36:31Mà lại làm ra chuyện này
36:32Em thật sự nên tự chức rồi
36:35Người nên tự chức
36:38Phải là đứa con như anh đây nè
36:39Trước đây anh làm mọi chuyện rối tung lên
36:44Để lại một đống hậu quả về sau
36:46Bây giờ anh đã mệt mỏi lắm rồi
36:48Nếu bây giờ em lại từ chức
36:50Thì anh biết phải làm sao đây
36:51Làm bắn tránh đường dùm
37:06Cảm ơn
37:06Chào chị
37:09Cho tôi hỏi một chút
37:10Phòng bệnh hay lấy mụn ở đâu vậy
37:11
37:12Đây là khu chợ của người nhà bệnh nhân
37:14Phòng 201
37:15Cảm ơn
37:17Dịp Phạm
37:20Con về rồi
37:22Mẹ
37:22Con ơi
37:23Con về rồi
37:24Dịp Phạm
37:26Dịp Phạm của mẹ
37:28Mẹ
37:31Con thử sân bay tới thẳng đây luôn
37:32Ba con sao rồi mẹ
37:34Ba của con
37:35Con đang cấp cứu ở trong đó
37:37Ông ấy còn một chút hơi thở thôi
37:39Mỗi lần vào mẹ luôn nói với ông ấy là
37:41Dịp Phạm còn chưa về
37:42Ông không thể đi
37:43Không thể đi được
37:44Dịp Phạm
37:46Nếu như không có ba của con
37:48Mẹ con chúng ta biết phải làm sao
37:51Không thể nào
37:53Không phải là bác sĩ đang cấp cứu cho ba sao
37:56Chúng ta vẫn còn hy vọng mà
38:02Ai là người thân của Dịp Hương
38:03Là chúng tôi đây
38:06Ông Dịp Hương
38:09Đã qua đời lúc 8 giờ 23 phút
38:12Ba
38:12Con đã về rồi ba
38:21Con về rồi ba
38:23Sao ba không cố gắng chởi con
38:26Dịp Phạm
38:28Tại sao vậy
38:30Cô Dịp
38:35Ba Dịp à
38:36Đúng lúc tôi muốn vào phòng 201
38:38Tôi dịu hai người vào nha
38:40Đi theo tôi
38:42Ở đây tôi thông thuộc hơn tất cả
38:44Hành lý tôi sẽ nhờ y tá trong trường dịp hai người
38:46Đi theo tôi
38:50Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
38:51Con còn chưa đòi với bà
39:18Là con thương bà rất nhiều bà
39:22Con không nói ra được
39:24Con nghĩ là con không cần phải nói với bà
39:27Từ pháp vậy con mới biết được
39:32Là con nên gọi điện gì cho bà
39:35Mà tại sao con lại chần chừ không gọi vậy chứ
39:38Bà tỉnh lại đi bà
39:41Bà tỉnh lại đi
39:43Bà tỉnh lại nghe con nói đi bà
39:45Bà ơi bà con nghe thấy không
39:49Dịp bà
39:50Dịp bà
39:53Bà con biết hết
39:55Ông ấy biết hả con
39:58Con không nói thì làm sao bà biết được chứ bà
40:03Cô dịp bà
40:05Bà ơi bà tỉnh lại đi
40:08Bà của cô đi rồi
40:10Cô vẫn còn mẹ mà
40:11Tỉnh lại đi bà
40:14Coi như vì mẹ mình khiên cường lên một chút
40:16Hãy bớt ra đường đi
40:19Bà ơi bà ơi
40:22Bà ơi bà tỉnh lại đi
40:25Bà ơi đừng đi
40:28Bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà ơi bà
40:58Em đã thấy rất nhiều ông già chết vì bình
41:01Nên đã sớm không còn cảm giác
41:04Nhưng không biết tại sao hôm nay
41:07Em lại buồn như vậy nữa
41:11Đừng buồn nữa
41:16Chúng ta đi thăm ba đi
41:22Người đâu
41:23Người đâu
41:26Bị bệnh mà tinh phần dẫn tốt vậy
41:28Xem ra hồi phục rất tốt
41:29Còn ma nào đưa tôi tới nơi quỷ quái này vậy
41:32Tôi không có bệnh gì hết
41:34Mau cho tôi xuất diện đi
41:37Nơi này ôm ào
41:39Muốn ngủ cũng không được mà
41:40Là con ma con đưa ba tới bệnh viện
41:43Ba
41:44Nếu ba muốn xuất diện
41:46Ba phải nghe theo lời của chủ nhiệm hoàng
41:47Chủ nhiệm hoàng nói là
41:48Ba phải nghỉ ngơi cho khỏe
41:50Ngày mai mới có thể xuất diện
41:51Nghe rồi chứ
41:54Chưa nên phải nghe lời
41:55Đắp mệnh lên
41:56Đợi chút
41:59Mắt cô sao đó lờm vậy
42:01Vẫn còn ướt nữa chứ
42:02Ai làm tổn thương cô
42:04Nhất định là con đã làm cho Hải Hoa đau lòng
42:08Phải không
42:09Ba cảnh cáo con
42:10Nếu con dám làm cho Hải Hoa tổn thương
42:13Việc đầu tiên ba xuất diện
42:15Là cắt đứt chân của con
42:17Dạ dạ dạ
42:18Chỉ cần Hải Hoa đồng ý là được
42:20Không biết tại sao
42:34Mình cảm thấy Hải Dư quen với cô gái đó
42:36Không biết cô ấy có cần mình giúp không
42:39Thật sự nên lưu lại số điện thoại của cô ấy không
42:42Cảm ơn các bạn đã theo dõi và hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
42:46Hẹn gặp lại các bạn trong những video tiếp theo

Được khuyến cáo