Skip to playerSkip to main contentSkip to footer
  • 2 days ago
Khoa Câm [LỒNG TIẾNG] Tập 7 - Phim Trung Quốc Hay - Trần Hiểu - Phim Ngôn Tình Trung Quốc
Tag: open movies online, openmoviesonline, openmovieonline, open movies, movies online, open, movies, online, full film, review film, chinese movies, survival movies, voiceover movies, swordplay movies, compilation movies, animated movies, movies in theaters, phim, phim trung quoc, phim sinh ton, phim thuyet minh, phim kiem hiep, phim tong hop, phim hoat hinh, phim chieu rap, phim trung quốc, phim sinh tồn, phim thuyết minh, phim kiếm hiệp, phim tổng hợp, phim hoạt hình, phim chiếuu rạp, watch now, watchnow, review phim, reviewphim
Transcript
00:00:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:00:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:01:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:01:29Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:01:59Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:02:29Bác sĩ tiêu gia nhân thân mến
00:02:55Rất xin lỗi
00:02:55Chị gái y tá của cô phải giữ cương dị ở phòng cấp cứu
00:02:59Không thể đích thân chúc mừng thời khắc vinh quang vĩ đại của cô
00:03:02Nhưng mà tình chắc cô cảm nhận được tấm lòng của tôi
00:03:05Tôi đã mua tất cả món ăn
00:03:07Cô hề lãi nhãi nhắc tới
00:03:08Cô hãy ăn luôn phần của người đi trực ca đêm này nha
00:03:11Bác sĩ tiêu
00:03:12Cô là người giỏi nhất
00:03:14Tôi tự hào về cô
00:03:15Cô cố chấp ở lại đây
00:03:24Cô là vì bệnh nhân
00:03:26Hay là vì thể diện của bản thân
00:03:28Xong rồi
00:03:29Xong rồi
00:03:30Xong rồi
00:03:31Xong rồi
00:03:32Xong rồi
00:03:33Oh, my God.
00:04:03Oh, my God.
00:04:33Oh, my God.
00:05:04Vô dù anh rể em quá thật thà, cũng không đáng bị bọn họ ước hiếp tới vậy đâu.
00:05:06Được rồi.
00:05:07Đã kêu cậu đừng có nói.
00:05:09Càng nói càng kích động.
00:05:10Nào.
00:05:11Để cho anh rể cậu bình nước.
00:05:12Cái gì?
00:05:13Trời ơi, em chưa nói xong mà đi lấy nước cái gì không biết nữa.
00:05:16Đi.
00:05:16Được, được, được, được.
00:05:27À, bác sĩ hả?
00:05:29Sưu huynh của tôi nằm bên trong hả?
00:05:31Tôi tới thăm anh ấy.
00:05:32Tấm lòng của anh chúng tôi xin nhận.
00:05:33Anh mau về đi.
00:05:34Không đâu, có phải anh ấy bệnh nghiêm trọng lắm không?
00:05:35Tôi vào thăm anh ấy.
00:05:36Không phải chứ, tôi nên không hiểu gì sao.
00:05:39À, chị vô.
00:05:40Là bác sĩ đàn sao?
00:05:41Ồ, vừa rồi bác sĩ có nói siêu huynh của cậu phải tỉnh dưỡng.
00:05:45Hơn nữa tôi thấy động hình các cậu chẳng phải bận lắm sao?
00:05:48Lần này siêu huynh của cậu ngã bệnh.
00:05:50Chắc chắn thiếu nhân lực rồi.
00:05:51Cậu còn không về đó giúp sức.
00:05:53À, nếu đã như vậy, tôi vào chạy anh ấy một câu thôi.
00:05:56Rồi tôi sẽ đi ngay.
00:05:57Ủa? Ở đây hết sao?
00:05:59Anh cũng ở đây hả?
00:06:00Bác sĩ hả?
00:06:01Chị vô.
00:06:01Ừ.
00:06:03À, phải rồi chị vô.
00:06:04Tôi thay mặt các đồng nghiệp ở trong bệnh viện tới đây.
00:06:06Không quấy rẻ nơi nghỉ ngơi.
00:06:07Tôi không vào đâu.
00:06:08Cảm ơn các đồng nghiệp quan tâm.
00:06:10Chúng tôi xin nhận quà.
00:06:11Được hết sao?
00:06:12Vậy nên làm thôi.
00:06:13Nếu không còn gì nữa, tôi xin phép.
00:06:16Ờ, phải rồi tử ngăn.
00:06:17Ở bên liên đoàn bệnh viện hình như kiếm cậu có chút việc.
00:06:20Nghe nói là rất gấp đó.
00:06:22Đi thôi.
00:06:25Đi thôi.
00:06:26Vậy đi chị vô.
00:06:28Để đó đi.
00:06:29Được.
00:06:35Ai tặng gì?
00:06:37Có người tới thăm anh.
00:06:39Em sợ anh hưởng anh nghỉ ngơi, không cho cậu ta vô.
00:06:42Tử ngăn đúng không?
00:06:43Không phải anh ta còn ai vào đây nữa.
00:06:45Võ này là bác sĩ Dương mang tới cho anh.
00:06:47Nó là đồng nghiệp ở bệnh viện gửi quà tới cho anh.
00:06:50Anh coi muốn ăn gì, em cắt cho anh ăn.
00:06:52Hả?
00:06:53Không cần đâu.
00:06:54Anh không muốn ăn.
00:06:55Không sao chứ.
00:06:57Không sao.
00:07:00À, phải.
00:07:01Y Y và Lâm Lâm vẫn còn trong bệnh viện.
00:07:04Em đi thăm các con đi.
00:07:05Ừ.
00:07:06Được.
00:07:06Em qua đó thăm hai đứa nhỏ.
00:07:08Có chuyện gì gọi điện cho em nha.
00:07:10Được.
00:07:11Đi thôi.
00:07:12Tiễn chị xuống.
00:07:13Anh rể à, tụi em đi nghe.
00:07:14Có chuyện gì nói đi.
00:07:31Hả?
00:07:39Nói.
00:07:40Liên đoàn tìm tôi có việc gì?
00:07:42Cô bộ không gạt được cậu.
00:07:44Cậu nhìn là lộ tẩy ngay.
00:07:46Thằng ngốc cũng nhìn ra cậu đang nói dối.
00:07:49Vậy tôi cũng thật lòng nói với cậu hai câu nha.
00:07:51Ừ.
00:07:52Cậu không nhận ra là ứa bỉnh trạch giống gì không muốn gặp cậu sao?
00:08:00Nếu không phải tôi lôi cậu ra đây, cậu vẫn còn đứng đó đôi coi với họ như tên ngốc gì.
00:08:03Người ta ngã bỉnh tôi thấy thăm chẳng phải rất bình thường sao?
00:08:07Đó là ở góc độ của cậu.
00:08:08Nhưng mà đứng ở góc độ của người ta thì khác.
00:08:11Cậu có biết lão hứa gì ca phẫu thuật kép gan đã chuẩn bị bao nhiêu lâu không?
00:08:14Anh ấy bỏ sức cỡ nào, mọi người đều hiểu rõ.
00:08:17Nhưng kết quả thì sao?
00:08:18Anh ấy ngã gục, ca mổ thì sao?
00:08:19Đã thuộc về cậu.
00:08:21Hơn nữa ca mổ lần này, cậu thật sự làm hoàn hảo, gây chấn động cả bệnh viện đồng hình.
00:08:26Và lúc này cậu chạy tới bệnh viện thăm người ta.
00:08:27Vậy không phải sát muốn lên giết thương người ta sao?
00:08:29Sau đó cậu còn nếm vị mặn lạc nữa.
00:08:30Tôi chỉ là người dự bị được chưa?
00:08:33Tôi bất ngờ được thay thế anh ấy.
00:08:35Hơn nữa ngay phút đầu tiên tôi với Sư Quỳnh đã nói rất rõ ràng.
00:08:38Ca phẫu thuật này bất luận ai là bác sĩ chính tôi cũng vô tư.
00:08:41Cậu coi, cậu coi.
00:08:42Đáng ghét nhất chính là thái độ này của cậu.
00:08:44Ngoài mặt thì không tranh, không cướp.
00:08:46Kết quả thì sao?
00:08:46Tất cả lợi ích đều thuộc về cậu hết.
00:08:49Tôi nói cậu biết.
00:08:50Thầy hứa anh ấy sẽ không nghĩ như vậy.
00:08:57Nhất khoa ngoài tổng quát là học trò tâm đắc của viện trưởng cốc.
00:09:00Lúc đó cậu mới tới đây mà.
00:09:02Chẳng qua chỉ là hậu bối của người ta.
00:09:04Vậy mà vài năm thôi,
00:09:05bao nhiêu hào quang đặt lên đầu của cậu,
00:09:07ở trước mặt cậu anh ấy giống như không có cảm giác tồn tại.
00:09:12Đó là cậu tự nghĩ vậy thôi.
00:09:15Cậu đừng có quen thói chụp suy nghĩ của mình thành suy nghĩ của người khác.
00:09:21Nhưng mà lão hứa anh ấy phải đối diện sự thật,
00:09:24chức vụ, đải ngộ.
00:09:25Còn nữa, anh ấy là người có gia đình rồi.
00:09:28Có vợ, có con.
00:09:30Không giống cậu, không có gì hết.
00:09:31Không cần phải nghĩ nhiều gì.
00:09:33Đúng không?
00:09:34Tôi cho cậu biết thầy hứa anh ấy là người dẫn đường của tôi.
00:09:37Trước đây, tôi và anh ấy là quan hệ vừa là thầy vừa là bạn.
00:09:41Hiện giờ anh ấy thấy tôi như thế này,
00:09:42dần dần trưởng thành hơn anh ấy nên cảm thấy hài lòng,
00:09:44nên thấy vui mới phải.
00:09:45Đứng trước cửa phòng bình,
00:09:56tiêu gia dương đã cho dự.
00:10:00Trước đó không đâu,
00:10:01chính cô và thầy hứa còn thức đêm chuẩn bị luận gian kép gan.
00:10:05Thầy hứa?
00:10:06Cô biết gian kép gan này quan trọng cỡ nào với tầy hứa?
00:10:16Em xin lỗi.
00:10:20Đã làm cho thầy mất mặt rồi.
00:10:24Đừng nói như vậy.
00:10:25Người thật sự mất mặt là tôi.
00:10:37Cả phẫu thuật không thực hiện được.
00:10:40Bản thân còn biến thành bệnh nhân.
00:10:46Thật là nức cười mà.
00:10:52Cơ hội tìm đến không vậy.
00:10:55Vậy mà để dụt mất khỏi tay,
00:10:57bỏ lại một vết thương sâu hấm.
00:11:01Sự xuất hiện của bản thân,
00:11:03giống như xé toạt một lần nữa.
00:11:06Vết thương chưa lành này.
00:11:24Chị ba ngàn.
00:11:27Tại sao tôi cảm thấy sau khi cô đi thăm thầy hứa trở về càng thêm héo úi vậy?
00:11:30Anh ấy sao rồi?
00:11:31Có phải bị bệnh nặng lắm không?
00:11:34Rất là nghiêm trọng.
00:11:36Đến bây giờ vẫn chưa xuống được khỏi giường bệnh.
00:11:38Cô nói coi tại sao người tốt như thầy hứa.
00:11:41Lại xui xẻo tới như vậy chứ.
00:11:42Thầy trò hai người.
00:11:47Được phải nghĩ thoáng hơn.
00:11:48Cơ hội hiếm có như vậy.
00:11:57Thầy hứa vì ca phẫu thuật này đã chuẩn bị thời gian rất là dài.
00:12:01Nhưng mà tới gần ngay trước mắt,
00:12:03lại phải dương mắt nhìn cơ hội này tan biến đi mất.
00:12:05Bây giờ tôi vô cùng thấu hiểu được tâm trạng của thầy hứa.
00:12:12Thật ra nói thật lòng,
00:12:13lần này năng lực của Đặng Đại Thần thật sự áp đảo thầy hứa.
00:12:16Nếu không nhờ có anh ta,
00:12:18không những gan hiến phải đem bỏ,
00:12:20có lẽ cậu bé đó cũng không được cứu.
00:12:24Tôi thừa nhận.
00:12:27Thầy Đặng thật sự rất tài giỏi.
00:12:29Giới trình độ hiện giờ của tôi,
00:12:30cho dù ngồi tên lửa cũng không dượt được anh ta.
00:12:35Nhưng mà bây giờ chỉ cần nhắm mắt lại,
00:12:39tôi đều hình dung ra bộ dạng của anh ta la tôi.
00:12:42Kêu tôi hãy cút khỏi phòng mũ.
00:12:44Ra ngoài.
00:12:45Lập tức.
00:12:59Dân Dân.
00:13:05Có thời gian không?
00:13:10Chuyện gì vậy?
00:13:11Nói vài câu thôi.
00:13:20Mấy hôm nay tôi cứ luôn dạy dò chuyện ngày hôm ấy.
00:13:24Là do tôi suy nghĩ không thấu đáo.
00:13:26Không suy nghĩ cho cô.
00:13:30Nếu như tôi là cô,
00:13:32chắc chắn tôi cũng sẽ không thoải mái đâu.
00:13:33Tôi xin lỗi nha.
00:13:42Chúng ta là đồng nghiệp.
00:13:44Đi ra đụng nhau,
00:13:45đi vô chạm mặt.
00:13:46Đúng chứ?
00:13:48Nếu tóm lại,
00:13:50cứ bối rối như vậy,
00:13:51cũng không phải là cách thay.
00:13:53Hay là,
00:13:55cô hãy cứ coi như là chuyện hôm đó chưa từng xảy ra đi.
00:13:57Hả?
00:14:04Tôi đã nói xong rồi.
00:14:06Tôi đi hả?
00:14:09Lôi hạo à.
00:14:14Hôm đó,
00:14:15ở trước mặt của nhiều người,
00:14:17nói những lời như vậy,
00:14:18làm cho anh mất mặt rồi.
00:14:20Tôi xin lỗi.
00:14:21Alo,
00:14:27tôi tới liền.
00:14:28Xin lỗi nha,
00:14:29dây nhân.
00:14:39Bất si đặng.
00:14:39À,
00:14:40ăn xong rồi hả?
00:14:40Bên đó có chỗ kìa.
00:14:41Được.
00:14:41Không muốn ăn nữa,
00:14:50anh không thấy ngon.
00:14:52Tôi cũng không muốn ăn,
00:14:53không thấy ngon.
00:15:02Chuyện gì vậy?
00:15:03Ăn trộm hả?
00:15:05Tôi đâu có.
00:15:06Ngược lại là cậu đó.
00:15:07Tiêu ba ngàn,
00:15:08tại sao thấy cậu liền bỏ đi vậy?
00:15:10Thấy cậu như kẻ thù.
00:15:11Trong ca phẫu thuật,
00:15:12tôi đuổi cô ấy ra ngoài.
00:15:13Hả?
00:15:15Chuyện là sao?
00:15:18Tôi biết,
00:15:19cô ấy về ca mổ,
00:15:20đã chuẩn bị rất lâu.
00:15:22Nhưng mà biểu hiện lúc đó của cô ấy,
00:15:23quá sức căng thẳng.
00:15:25Nếu như tôi tiếp tục cho cô ấy,
00:15:26tham gia ca phẫu thuật,
00:15:27vậy là vô trách nhiệm với bệnh nhân.
00:15:29Cậu có thấy tôi làm sai không?
00:15:33Nếu vậy thì,
00:15:34không sai.
00:15:37Không sao.
00:15:39Có nhiều chuyện không cần phải giải thích,
00:15:40chỉ bằng cầm dao,
00:15:41cắt đứt mớ bồng bông đó đi.
00:15:44Hiểu lầm chỉ là hiểu lầm thôi.
00:15:45Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
00:16:15Cơm chuẩn bị cho tôi hả?
00:16:18Sao anh mặc vậy vậy hả?
00:16:20Là của lôi hạo,
00:16:20đem cho anh ấy giùm tôi.
00:16:22Sao cô lại không tự đưa đi?
00:16:25Không phải,
00:16:26hôm đó tôi đứng trước mặt của tiêu gia nhân
00:16:27và trình trí đào,
00:16:29làm cho anh ấy mất mặt.
00:16:30Muốn tặng anh ấy chút đồ.
00:16:32À, anh tuyệt đối đừng nói cho anh ấy biết là tôi tặng nha,
00:16:34tránh gây hiểu lầm không đáng có.
00:16:36Cô nhìn cô đi,
00:16:37rõ ràng là một người rất ấm áp,
00:16:39tại sao phải tạo cho mình một gió bột là tán băng lạnh vậy?
00:16:42Thế giới của thiên tài chúng tôi đâu tới lượt người phàm nhanh hiểu được.
00:16:46Vậy tôi thà không hiểu.
00:16:48Được rồi, đi mau đi.
00:16:50Ờ, phải rồi.
00:16:52Một ly cà phê còn nóng,
00:16:53ly lớn, cảm ơn.
00:16:54Cấp cứu.
00:17:15Cô đi đâu?
00:17:30Phòng cấp cứu.
00:17:32Cô đứng lại cho tôi.
00:17:36Có chuyện gì?
00:17:40Vẫn còn giận tôi sao?
00:17:42Không dám.
00:17:43Đó là điệu bộ không dám của cô sao?
00:17:46Anh nói gì cũng được.
00:17:48Đứng lại.
00:17:56Cô còn biết giận,
00:17:58chứng tỏ cô vẫn còn biết phấn đấu.
00:18:01Nhưng mà cô chọn nhầm đối tượng rồi.
00:18:03Cô không nên nói giận với tôi,
00:18:05mà nên giận với chính mình.
00:18:08Tôi biết,
00:18:09cô đã dị ca phẫu thuật này,
00:18:11chuẩn bị từ rất lâu,
00:18:12rất cực khổ.
00:18:13Nhưng chúng ta là bác sĩ,
00:18:14không thể giống như học sinh ứng phó với kỳ thi.
00:18:16Ông tập có định hướng.
00:18:18Chúng ta cần có là nắm bắt kiến thức,
00:18:20nắm bắt kỹ thuật,
00:18:20một cách toàn diện.
00:18:21Thì anh đâu có cho tôi cơ hội thể hiện đâu.
00:18:25Làm sao anh biết được tôi không thể bằng người khác?
00:18:28Tôi không cho cô cơ hội thể hiện sao?
00:18:31Cô còn muốn thể hiện như thế nào nữa?
00:18:34Người nằm trước mặt chúng ta là bệnh nhân.
00:18:37Tinh thần của cô ngày hôm đó rất tệ,
00:18:38bản thân cô không nhớ hả?
00:18:39Hả?
00:18:40Nếu như tôi cho cô tiếp tục tham gia ca mổ,
00:18:43cô cảm thấy mình có trách nhiệm với bệnh nhân hay không?
00:18:48Bản thân cô cho rằng mình có thể hoàn thành ca mổ đó hay không?
00:18:50Tôi cho cô biết,
00:18:52nếu như ngày hôm đó xảy ra sơ sót gì do cô gây ra,
00:18:54thật sự,
00:18:55bây giờ cô hãy sách túi cuốn xéo cho tôi.
00:18:56Tôi cũng cực khổ nhất trả học 7 năm ở đại học y khoa.
00:19:00Trải qua thực tập chính quy ở bệnh viện cô Minh lấy được chứng nhận bác sĩ y khoa ngoại khoa hành nghề.
00:19:06Anh dựa vào đâu mở miệng ra nói như tôi không có cái gì hết.
00:19:09Dựa vào đâu có thể tùy ý thoải mái trà đặt đến lòng tự tôn của người khác như vậy.
00:19:15Phải.
00:19:15Yếu tố tâm lý của tôi không đủ tốt tôi thừa nhận.
00:19:20Nhưng ít nhất thì tôi có lương tâm.
00:19:23Tôi biết tôn trọng người khác.
00:19:26Nếu như tôi giỏi hơn anh thì tôi không ngưỡng mộ anh làm gì.
00:19:29Chỉ cần tôi chịu cố gắng,
00:19:30rồi sẽ có ngày tôi có thể vượt mặt anh mà thôi.
00:19:32Còn anh thì sao?
00:19:35Cho dù anh là để nhất đau,
00:19:37cũng chỉ là một gã trai khốn bị người khác ghét.
00:19:45Sao lại lôi chuyện trai khốn vào đây?
00:19:56Chủ như Mỹ đã lâu,
00:19:58tràn đầy lòng tin.
00:20:00Vậy mà bị đuổi khỏi ca phẫu thuật,
00:20:02tiêu gia Như dạng phần ấm ức,
00:20:05nhận đến tỉnh người bởi câu nói của đặng tử ngang.
00:20:08Cảm xúc bác sĩ không ổn định,
00:20:11thì không thể hoàn thành ca phẫu thuật.
00:20:15Anh nói rất đúng.
00:20:39Muốn trở thành người đối đầu với anh,
00:20:41tôi còn chặn đường rất dài cần phải đi.
00:20:43Nhưng mà tôi muốn nói với anh,
00:20:47cho dù chặn đường này dài tới cỡ nào,
00:20:49thậm chí tôi phải chạy di trót dãy,
00:20:51tôi cũng sẽ đi tới cùng.
00:20:53Tôi không sợ miệng lưỡi của anh đâu,
00:20:54không sợ anh đả kích.
00:20:56Những thứ này chỉ càng làm tôi mạnh hơn thôi.
00:20:59Tôi sẽ không tiếp tục để anh,
00:21:00tiếp tục để người khác xem thường.
00:21:01Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
00:21:17Nào nào nào nào.
00:21:22Gì à, mau nếm thử đồ ăn đi.
00:21:24Ăn cho nóng,
00:21:25để ngồi mất sẽ không ngon đâu.
00:21:26Cậu cũng ăn đi.
00:21:28Ơi trời,
00:21:37thương hiệu cậu mặt là hàng tốt đó nha.
00:21:41Lần trước cậu cùng tôi đi coi mắt,
00:21:43bộ cậu mặt rất đẹp đó.
00:21:45Cho tôi mượn một hôm đi.
00:21:47Lại coi mắt hả?
00:21:48Cậu trai trẻ,
00:21:50coi bộ,
00:21:51cậu cũng là người không có thiếu tiền ha.
00:21:54Rốt cuộc là làm bác sĩ.
00:21:55Dạ, không phải đâu dì.
00:21:58Thu nhập của con,
00:22:00dừa đủ cho cuộc sống thôi.
00:22:04Trời thôi mà,
00:22:06cậu đừng có giả bộ khiêm tốn.
00:22:08Nghề bác sĩ,
00:22:09tôi cũng hiểu đó nha.
00:22:11Thu nhập bên ngoài là cao dữ lắm đó nha.
00:22:15Dì ạ,
00:22:15dì hiểu lầm rồi.
00:22:17Con sẽ không làm mấy diện như vậy đâu.
00:22:20Sao có thể như vậy chứ?
00:22:22Người môi giới cũng nói với tôi,
00:22:24cậu ở cái chỗ PICU.
00:22:28À, đúng, đúng, đúng.
00:22:30Chính là ở chỗ đó,
00:22:31của bệnh nhân,
00:22:32bệnh nặng sắp chết.
00:22:33Mấy bệnh nhân đó hả?
00:22:35Chẳng phải,
00:22:36bác sĩ các cậu nói thế nào,
00:22:38thì sẽ làm thế đó sao?
00:22:39Đừng có nói là bao lì xì.
00:22:41Các cậu kê loại thuốc gì,
00:22:43thiết bị gì,
00:22:44thì người nhà của bệnh nhân,
00:22:46còn không râm rắp nghe theo thì sao?
00:22:48Ô, đừng có khinh bà già này nhiều tuổi.
00:22:50Mấy thứ kỹ thuật cao á,
00:22:52tôi vẫn còn biết chút ít đó nha.
00:22:54Ở chỗ các cậu có những loại mái móc
00:22:55vừa mở lên là phải tốn mấy chục ngàn tê rồi.
00:22:59Ây, ăn chiếc khấu không biết nhiều tới cỡ nào đó nha.
00:23:02Làm gì có chiếc khấu nào chứ gì?
00:23:04Bác sĩ tụi con dùng thiết bị nào,
00:23:06loại thuốc nào cũng đều đúng giá hết.
00:23:08Hơn nữa,
00:23:09cũng sẽ tự theo tình hình của bệnh nhân để quyết định.
00:23:10Không có liên quan gì tới thu nhập của tụi con đâu.
00:23:13Ê, trời ơi,
00:23:14cậu làm người sao có thể vậy?
00:23:16Mai này,
00:23:17chúng ta có thể trở thành người một nhà rồi.
00:23:19Cẩn gì phải giấu chứ.
00:23:22À,
00:23:22cậu coi con gái tôi,
00:23:24đẹp lắm phải không?
00:23:25Rất biết nghe lời,
00:23:27rất thanh lệnh,
00:23:28chẳng nói câu nào.
00:23:29Tôi thấy hai đứa rất là xứng đôi.
00:23:33Hôm nay,
00:23:34chúng ta hãy thật vui vẻ,
00:23:36nói chuyện thoải mái.
00:23:37Đặng nào cũng nói ra hết rồi.
00:23:46Tôi không sợ kẻ vô nhân tính đó,
00:23:47gây khó dễ cho tôi.
00:23:49Đặng đại thần không tới mức đó chứ.
00:23:51Tôi cảm thấy có lẽ vô cô nghĩ nhiều rồi.
00:23:53Có lẽ anh ấy cũng đánh giá cô một phát cân giận thôi.
00:23:57Tóm lại tôi sẽ giúp hết sức lực.
00:24:00Vẫn là cô tốt nhất,
00:24:01đang ca rồi giờ ở lại ăn tối cùng tôi.
00:24:03Dù gì về nhà cũng chỉ có một mình,
00:24:06chỉ bằng ở lại cùng cô.
00:24:08Sao cô không ăn vậy?
00:24:09Có chuyện gì?
00:24:11Không thấy ngon.
00:24:14Hôm qua cô nói ăn không ngon
00:24:16vì nhìn thấy ai đó.
00:24:17Hôm nay cũng vậy luôn hả?
00:24:19Tôi sẽ không vì kẻ đó,
00:24:21mà tự hành hạ mình.
00:24:24Nói một đằng là một nẻo.
00:24:33Chuyện gì vậy?
00:24:39Có chuyện rồi.
00:24:42Dương hàng nhắn tin cho cô.
00:24:45Anh ấy đi coi mắt bị đeo bám,
00:24:47kêu tôi tới cứu anh ấy.
00:24:49Yên tâm đi,
00:24:50chắc chắn là tôi không đi.
00:24:52Chị hai ơi, tôi còn đang trực nè,
00:24:53lấy đâu ra sức để ý loại người đó chứ,
00:24:55đúng không?
00:24:56Cô không đi, tôi đi.
00:24:58Tôi vẫn không tin là tôi nói không rõ ràng với anh ấy.
00:25:00Gửi địa chỉ cho tôi đi.
00:25:11Gửi địa chỉ cho cô.
00:25:14Tiểu Vũ vẫn chưa xuất viện,
00:25:16làm sao kịp đi thi vào ngày mốt được?
00:25:19Vậy cũng là làm khó bé.
00:25:21Sức khỏe của bé vẫn chưa hồi phục.
00:25:23Cô giáo lưu à,
00:25:24cô coi cô có thể xin phép với nhà trường
00:25:25ưu tiên cho bé được hay không?
00:25:27Mẹ Tiểu Vũ à,
00:25:29chị cũng biết đó.
00:25:30Điểm số và thành tích
00:25:31là thương hiệu vàng của trường chúng tôi.
00:25:34Lúc đầu anh chị chọn trường chúng tôi,
00:25:36chẳng phải cũng gì điểm này sao?
00:25:38Nhưng giờ cô thấy đó,
00:25:39Tiểu Vũ thật sự rất nỗ lực.
00:25:41Cho dù nằm diện,
00:25:42bé cũng duy trì học bài nữa.
00:25:43Nhưng đâu có học sinh nào
00:25:44không nỗ lực học tập chứ.
00:25:46Huống gì là lục chính vũ,
00:25:48là học sinh trái tuyến.
00:25:49Chị có biết bên ngoài kia,
00:25:50có rất nhiều học sinh,
00:25:51còn nỗ lực nhiều hơn
00:25:52để giành được số học bổng trái tuyến này.
00:25:54Có điều,
00:25:55cuộc cạnh tranh này khốc luyện như vậy?
00:25:57Nếu như thi thiếu
00:25:58hoặc là thành tích thi không tốt,
00:26:00bé sẽ được chuyển ngược lại
00:26:01trường học đúng tuyến.
00:26:02Không, không, không.
00:26:04Cô giáo lưu,
00:26:05tôi biết cô cũng rất khó xử.
00:26:08Nếu đã như vậy rồi,
00:26:10để tôi thỏa hiệp với bệnh viện,
00:26:12xin họ cho Tiểu Vũ xuất viện
00:26:13để kịp thi ngày mốt,
00:26:14cô thấy được không?
00:26:16Được.
00:26:16Về phía chị,
00:26:17cũng đừng quá miễn cưỡng.
00:26:19Nếu như sức khỏe của bé không ổn,
00:26:20nhất định phải ưu tiên để bé giữ bệnh.
00:26:22Tôi cũng thương con tôi chứ.
00:26:25Nhưng mà bây giờ không chịu cực một chút,
00:26:26tương lai không có ra gì,
00:26:27chắc chắn phải hối hận.
00:26:29Vậy được,
00:26:29chị tự mình cân nhắc tình hình.
00:26:31Về phía nhà trường,
00:26:32tôi sẽ nghĩ cách giúp bé Bảo Lưu
00:26:33từng cách tham gia thi.
00:26:35Cảm ơn.
00:26:36Cảm ơn cô Lưu nha.
00:26:37Tạm biệt.
00:26:38Cảm ơn cô Lưu.
00:27:08Một bà mẹ già đến chăm sóc cho hai đứa.
00:27:10Tốt quá rồi còn gì.
00:27:11Còn nữa nha,
00:27:12gia đình tôi...
00:27:13Dương Hàng.
00:27:20Sao cô lại tới đây?
00:27:21Đương nhiên anh không mong em xuất hiện rồi.
00:27:24Cô là ai vậy?
00:27:29Dương Hàng,
00:27:30anh nói cho họ biết
00:27:31em là dì của anh.
00:27:34Cô, cô cảm thấy
00:27:35tôi là dì của cô hả?
00:27:39Dạ bộ không quen.
00:27:44Chúng ta cùng nhau ngày ngày đi làm,
00:27:46cùng nhau tan sở.
00:27:48Em thích cái gì,
00:27:48anh cũng nghĩ cách để tặng cho em.
00:27:50Không có cơ hội thì anh tạo ra cơ hội,
00:27:52bám lấy em.
00:27:53Sao hả?
00:27:55Những ngày tháng chúng ta bên nhau
00:27:56vui vẻ anh quên hết rồi hay sao?
00:27:58Anh dạ bộ không quen biết em phải không?
00:28:00Ê, ê, ê.
00:28:01Hai người có quan hệ gì?
00:28:03Dì à,
00:28:04dì yên tâm.
00:28:05Con tuyệt đối tới đây
00:28:06không phải để ngăn cản họ coi mắt.
00:28:09Thứ trai tôi nè.
00:28:11Hai người thích,
00:28:12tôi tặng cho hai người.
00:28:14À, phải rồi.
00:28:15Anh ta sẽ tốt với cô.
00:28:17Ừ,
00:28:17khả năng thể hiện cũng được lắm.
00:28:20Chỉ có điều,
00:28:21qua một thời gian,
00:28:22anh ta sẽ bắt đầu thay lòng đổi dạ.
00:28:24Ừ,
00:28:25nhìn thấy cô sẽ tìm đường chạy.
00:28:27Cô cũng đáng lo đó.
00:28:28Cậu là người như vậy hả?
00:28:30Cái tên lừa đáo này.
00:28:32Cậu tin gạt con gái tôi kết hôn với cậu sao?
00:28:34Trời đất ơi,
00:28:35đúng là mất mặt quá đi mà.
00:28:37Cút.
00:28:39Cần không cút mau?
00:28:41Cô ngồi đó,
00:28:42làm sao tôi cút được?
00:28:43Thấy cậu là tôi buồn nôn rồi.
00:28:45Cậu không mau cút đi.
00:28:46Cút.
00:28:47Dạ, dạ, dạ.
00:28:50Trời con gái à,
00:28:51không sao đâu.
00:28:51Làm phiền rồi.
00:28:52Cái gì vậy?
00:28:53Cái thứ gì đâu á.
00:28:54Trời ơi.
00:28:58Tôi đi đây.
00:28:59Tạm biệt.
00:29:00Phương Mạng.
00:29:05Hôm nay cô làm vậy,
00:29:06là cô ý gì?
00:29:09Tôi giúp anh đó.
00:29:16Tốt quá vậy.
00:29:18Đằng nào hôm nay cô cũng tới rồi.
00:29:22Tôi có vài chuyện muốn nói với cô.
00:29:24Vậy anh nói đi.
00:29:25Tôi xin lỗi.
00:29:28Nếu như anh muốn nói câu này với tôi
00:29:30thì thôi bỏ đi.
00:29:31À, đợi chút, đợi chút đã.
00:29:35Lần trước tôi nói xin lỗi với cô
00:29:36có thể xuất phát từ sự khách sáo.
00:29:39Nhưng mà lần này tôi thành tâm thành ý
00:29:40bày tỏ sự hối lỗi với cô đó.
00:29:43Tại sao anh phải xin lỗi tôi?
00:29:45Tôi không xứng đáng với tình cảm
00:29:47và sự chờ đợi cô dành cho tôi đâu.
00:29:49Tôi đầy đối với anh đâu có tình cảm.
00:29:50Và chờ đợi gì chứ?
00:30:00Được.
00:30:07Là tôi thích cô.
00:30:08Chính vì tôi rất thích cô
00:30:12tôi mới nghĩ đủ mọi cách
00:30:13để gần gũi cô, dỗ ngọt cô.
00:30:16Nhưng,
00:30:17nhưng mỗi lần cứ tới khoảnh khắc quan trọng
00:30:18tôi đều, tôi đều không thể bày tỏ được
00:30:20tình cảm trong lòng của tôi dành cho cô.
00:30:22Tôi luôn cảm thấy mình không xứng với cô.
00:30:24Sợ dĩ tôi đi coi mắt
00:30:25cũng là để có thể làm cho bản thân mình
00:30:27từ bỏ tình cảm dành cho cô.
00:30:29Sao hả?
00:30:31Nói như thế bản thân mình dĩ đại lắm.
00:30:34Nếu anh thật lòng thích tôi,
00:30:35anh sẽ có cách nâng cao bản thân.
00:30:38Một người đàn ông trưởng thành
00:30:39có gì mà không thể bình tĩnh
00:30:41thẳng thắng bày tỏ một cách trực tiếp rõ ràng.
00:30:43Nếu như hôm nay tôi không tới,
00:30:44có phải anh tính cứ chạy và biến mất không?
00:30:46Chỉ là tôi không biết phải làm sao
00:30:51mới có thể khiến cho cô không phải chịu tổn thương.
00:30:55Tôi yếu đuối thế vậy sao?
00:30:59Lúc trước anh đối với tôi như vậy
00:31:00tôi đã rất tức giận.
00:31:03Nhưng mà hôm nay...
00:31:05Hôm nay nghe những lời này của anh
00:31:07thêm gì chúng ta quầy nhau.
00:31:10Sau này chúng ta vẫn là đồng nghiệp tốt,
00:31:12thàn sớm tốt.
00:31:16Được.
00:31:21Cái tình khốn,
00:31:22chỉ giỏi đống kịch thôi.
00:31:25Tình lừa đảo.
00:31:27Không phải là do cô bày ra mọi chuyện sao?
00:31:30Tôi chỉ muốn giúp người đồng nghiệp tốt,
00:31:32thàn sớm tốt của tôi thôi.
00:31:33Vậy là sao?
00:31:35Tôi cũng cần phải báo đáp lại cô không?
00:31:37Ừ.
00:31:39Được.
00:31:41Vậy cô nói đi, muốn báo đáp thế nào?
00:31:43Chỉ cần cô nói ra, tôi đều sẽ đồng ý.
00:31:46Thật không?
00:31:47Ừ.
00:31:51Thích gấu bầu làm sao?
00:31:52Ừ.
00:31:53Con này.
00:31:54Con này hả?
00:31:55Thật ra thứ tôi thích là con này.
00:31:57Cả con này nữa.
00:31:59Cả hai?
00:31:59Ừ.
00:32:00À, 600 tệ thôi.
00:32:01100 có được không?
00:32:02Trời ơi, son keo kỳ quá vậy hả?
00:32:04Ở đâu ra trả giá kiểu gì chứ?
00:32:05300.
00:32:06Thật sự là không được đâu.
00:32:07600, hả?
00:32:08600.
00:32:10Dược.
00:32:11Ờ.
00:32:12Được rồi, thật ra tôi...
00:32:14Tôi thích con này.
00:32:16Ờ, không sao đâu.
00:32:17Nếu cô thật sự thích con này thì tôi sẽ mua cho.
00:32:19Không đâu, tôi thật sự thích con này mà.
00:32:21Ông chủ con này bao nhiêu tiền?
00:32:22Ờ.
00:32:23Con này thì đẹp rồi.
00:32:24Chỉ có 20 thôi.
00:32:24Thanh toán nè.
00:32:25Ờ.
00:32:26Đi thôi.
00:32:26Ờ.
00:32:27Ủa?
00:32:48Đi đâu vậy, sa sư kê?
00:32:50Xuất diện.
00:32:52Xuất diện?
00:32:53Sao chị không biết chuyện em xuất diện vậy?
00:32:55Em phải đi thi.
00:32:58Nhưng mẹ em vẫn chưa khỏe, không thể nào xuất diện.
00:33:01Mẹ em đâu?
00:33:03Mẹ nói nếu em thi tốt thì sẽ cho em đi học vẽ.
00:33:06Như vậy cũng không thể nói đi là đi được.
00:33:08Em phải làm thủ tục xuất diện với bác sĩ điều trị của em thì mới có thể đi.
00:33:11Bây giờ không phải là chị muốn cho bé xuất diện là bé có thể xuất diện, chị có biết không?
00:33:14Chị phải coi bệnh tình của bé.
00:33:15Bác sĩ Đặng, anh hãy tự mình coi.
00:33:17Con trai tôi bây giờ ăn uống được, đi được, đứng được.
00:33:20Bản thân nó cũng cảm thấy không có vấn đề gì nữa.
00:33:22Tại sao không được xuất diện vậy?
00:33:23Cái chị thấy chỉ là biểu hiện ở bên ngoài.
00:33:25Chị hãy hỏi bác sĩ hàng ngày thay thuốc cho bé.
00:33:27Chuyển hóa chất bé của bé hiện giờ vẫn còn rất nghiêm trọng.
00:33:30Mỗi ngày đều phải dùng thuốc sắc quẩn cho bé, còn phải thay gạt dùng để băng giết thương.
00:33:33Cho tới khi bé có thể tiến hành mang giết thương lần hai mới được dùng.
00:33:35Tôi không hiểu những gì anh nói.
00:33:37Bây giờ tôi muốn biết khi về nhà tôi có thể tự làm những việc này hay không?
00:33:40Vậy tôi cũng muốn biết.
00:33:41Chị nghe không hiểu tôi nói gì.
00:33:42Vậy về nhà làm sao mà chị tự làm?
00:33:44Chị là uống thuốc thay băng.
00:33:45Mấy chuyện này đơn giản quá mà.
00:33:47Mẹ Tiểu Vũ à, chăm sóc sao mổ thật sự vô cùng quan trọng.
00:33:51Chúng tôi làm vậy cũng vì chịu trách nhiệm với sức khỏe của bé.
00:33:53Vậy là tôi vô trách nhiệm phải không?
00:33:56Tôi không có ý như vậy mà.
00:33:57Giờ chị Khoan hãy nghĩ quá nhiều.
00:33:59À, việc học hành của bé hãy tạm gác lại.
00:34:01Chăm lo sức khỏe trước đã.
00:34:03Tôi không nói với anh nữa.
00:34:04Tôi đến gặp cấp trên của anh.
00:34:06Nè.
00:34:06Tình trạng của bé bao gồm ảnh hưởng gây ra bởi xuất diện sớm.
00:34:15Tôi tin bác sĩ ở khoa chúng tôi có lẽ đã nói với chị không chỉ một lần.
00:34:19Bởi vậy vẫn hy vọng chị có thể cân nhắc thận trọng.
00:34:22Tôi biết.
00:34:24Nhưng cũng không thể để con tôi vì căn bệnh này.
00:34:26Mà lỡ dở chuyện học hành, quỷ quại tiền đồ cả đời sau này.
00:34:30Tôi biết các vị có thể thấy nực cười tôi chuyện nhỏ quá lớn.
00:34:33Nhưng mà các vị thật sự không hiểu được.
00:34:34Tôi đảm bảo tôi không cười chê chị.
00:34:38Chúng tôi đều tin tưởng chị là người mẹ thương con.
00:34:42Nhưng mà với tư cách bác sĩ, tôi chỉ muốn nhắc nhở chị.
00:34:46Tiểu vũ không thể xuất diện được.
00:34:48Chỉ là điều trị nội trú và điều trị ngoại trú, hiệu quả và phương pháp đều rất khác nhau.
00:34:54Vậy đều có thể trị khỏi phải không?
00:34:57Nếu như chị phối hợp tích cực, chắc chắn có thể trị khỏi.
00:35:02Hay cứ cho con tôi xuất diện đi.
00:35:03Thật sự không thể bỏ lỡ kỳ thi.
00:35:07Vậy được.
00:35:09Vậy thì làm phiền chị ký vào tờ đơn xuất diện đi.
00:35:13Sau khi bé xuất diện, hy vọng chị có thể đưa bé quay trở lại thay thuốc.
00:35:17Ngoài ra, chúng tôi cũng sẽ sắp xếp theo dõi xuất diện.
00:35:20Không vấn đề.
00:35:21Sau này, chị hãy nhắc lại tôi.
00:35:23Nên, nên làm thế nào thì tôi sẽ phối hợp.
00:35:24Vậy bây giờ tôi có thể đón con xuất diện chưa?
00:35:29Được, tôi sẽ sắp xếp cho chị.
00:35:31Chị hãy về chuẩn bị trước đi.
00:35:33Cảm ơn Trưởng Khoa.
00:35:35Đi thông thả.
00:35:35Tôi biết chắc chắn các cô cậu đang hỏi tại sao tôi kêu mấy cô cậu tới, quan sát tôi xử lý việc lần này.
00:35:49Tôi chỉ muốn nhắc nhở các cô cậu.
00:35:51Trong bối cảnh phát triển như hiện giờ, thứ chúng ta phải đối diện ngoài trừ vấn đề điều trị,
00:35:56còn có các vấn đề giải quyết liên quan phương diện bệnh nhân.
00:35:59Mọi người đều phải học hỏi.
00:36:01Đây cũng là một trong các bài học cần thiết của bác sĩ chúng ta.
00:36:03Được rồi, mọi người làm việc đi.
00:36:14Càng lúc càng cảm thấy làm bác sĩ rất khó luôn.
00:36:17Nếu không chúng ta đâu cần học y lâu tới như vậy.
00:36:20Mau lên.
00:36:22Không bố quên đồ gì chứ.
00:36:33Tiểu Vũ, đi thôi.
00:36:49Đừng có lệ mề nữa. Mau lên.
00:36:52Mau lên.
00:36:53Bác sĩ Tiêu.
00:37:01Tôi có thể nói riêng với Tiểu Vũ mấy câu được không?
00:37:04À, vậy tôi đi đón xe.
00:37:06Sasuke, chị em mình mãi mãi là bạn tốt đúng không?
00:37:21Ừ.
00:37:23Sau khi về nhà, em phải chăm sóc sức khỏe thật là tốt.
00:37:27Không được thức đêm làm bài tập nữa.
00:37:29Nghe rõ chưa?
00:37:30Ừ.
00:37:31Em còn nợ chị một bức tranh đó.
00:37:34Em đừng có quên nha.
00:37:35Ừ.
00:37:36Bức tranh đó em đã nghĩ sẽ dẻ tặng chị.
00:37:39Ừ.
00:37:41Không gấp.
00:37:51Đây là số điện thoại của chị.
00:37:53Có bất cứ chuyện gì cứ gọi cho chị.
00:37:56Nó được không?
00:37:58Chúng ta còn có thể gặp nhau không?
00:38:01Đương nhiên rồi.
00:38:05Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
00:38:09Mất nguyên.
00:38:10Từ nay về sau chúng ta là bạn tốt.
00:38:13Đóng dũ.
00:38:23Chăm sóc sức khỏe thật tốt biết chưa?
00:38:25Tiểu vũ.
00:38:27Xe tới rồi.
00:38:28Đi thôi.
00:38:34Xin lỗi.
00:38:35Chị là hành khách số đuôi 8868 đúng không?
00:38:37Dạ phải.
00:38:38Bỏ lên.
00:38:44Lên xe đi.
00:38:45Con ngon không con?
00:39:11Dạ ngon.
00:39:11Mẹ mua cho con sữa bỏ út nhập khẩu mà còn cái tín dứt đó.
00:39:15Nào.
00:39:16Thế nào rồi con?
00:39:17Con khỏe chưa vậy?
00:39:20Sao vậy hả?
00:39:22Có phải con thấy khó chịu không?
00:39:24Nói cho ba biết.
00:39:25Ba ơi.
00:39:26Chừng nào chúng ta mới có thể xuất diện.
00:39:28À.
00:39:30Thì trái không phải không được khỏe á.
00:39:33Mà là...
00:39:34Có ngon không con?
00:39:44Dạ ngon.
00:39:44Mẹ mua cho con sữa bỏ út nhập khẩu mà con thích uống nhất đó.
00:39:47Y.
00:39:48Nào.
00:39:48Ba.
00:39:51Thế nào rồi?
00:39:52Con khỏe hơn chưa?
00:39:54Sao vậy hả?
00:39:56Con phải thấy khó chịu không?
00:39:58Nói cho ba biết.
00:39:59Ba ơi.
00:40:00Chừng nào chúng ta mới có thể xuất diện vậy?
00:40:02À.
00:40:03Thì ra Y Y không phải không được khỏe á.
00:40:07Mà là...
00:40:08Nằm diện tới mức chán ngấy rồi đúng không?
00:40:10Ừ.
00:40:12Con có muốn...
00:40:13Cùng ba đi phiêu lưu một chuyến không?
00:40:15Đi phiêu lưu hả ba?
00:40:16Phải.
00:40:19Ba ơi.
00:40:20Nếu như mẹ con biết được.
00:40:22Chúng ta lén trốn ra đây.
00:40:23Liệu mẹ có giận không ba?
00:40:25Đây chính là cuộc phiêu lưu.
00:40:27Bí mật của ba và Y Y.
00:40:28Vậy chúng ta móc méo.
00:40:29Không ai được nói ra nha.
00:40:30Chậm thôi.
00:40:31Đừng chảy.
00:40:32Móc méo.
00:40:32Móc méo giao kẹo.
00:40:34Một trăm năm không nuốt lời.
00:40:37Ba ơi.
00:40:38Đó là gì vậy ba?
00:40:39Đây gọi là kẹo to he.
00:40:41Hồi ba còn nhỏ.
00:40:42Ngoài đường có rất nhiều người làm kẹo to he.
00:40:49Ba ơi.
00:40:50À.
00:40:51Đây là lần đầu tiên bỏ bên con lâu như vậy.
00:40:54Còn mua cho con sữa bò trẻ em nhập khẩu tượng Út con thích uống nhất.
00:40:57Rốt đời con sẽ không qua ngày hôm nay.
00:41:03Ê.
00:41:03Ai vậy?
00:41:05Cô hãy mau chóng thoát ra khỏi tài khoản iPad của tôi.
00:41:07Cô làm cho tôi mấy hôm nay không dám tự sướng nữa rồi.
00:41:09Đáng ghét.
00:41:26Hết bi nụ.
00:41:27Bệnh viện Nhi Đồng Đồng Hinh thuộc Đại học Đông Hải.
00:41:53Cấp cứu Đồng Hinh.
00:41:54Xin chào.
00:41:54Chậm thôi, chậm thôi, chậm thôi, chậm thôi.
00:42:15Nè.
00:42:17Một, hai, ba.
00:42:21Bà ngấy tên là gì?
00:42:22Bà ngấy tên là gì?
00:42:24Chịu...
00:42:25Chịu Tuấn Phong.
00:42:26Hai em chở ngoài cửa nha.
00:42:27Đừng bỏ đi đâu hết.
00:42:29Chịu Tuấn Phong.
00:42:30Chịu Tuấn Phong.
00:42:32Chuẩn bị kích điện tim.
00:42:33Anh bạn nhỏ, anh bạn nhỏ, em tên là gì?
00:42:57Tình hình cậu bé thế nào?
00:42:59Bị thương ở ngực, ý thức có phần trở ngại.
00:43:00Bị thương từ lúc nào?
00:43:03Cách đây khoảng hơn một tiếng mới được đưa tới.
00:43:06Để tôi kiểm tra.
00:43:13Ai đó giúp tôi liên lạc với khoa phóng xạ đi.
00:43:15Để tôi đi.
00:43:17Quyết áp làm sao?
00:43:18Quyết áp 910 trên 60, nhịp tim 121.
00:43:21Chụp ống oxy.
00:43:22Quyết áp và nhịp tim đều đã ổn định rồi.
00:43:27Nước búa sinh lý 250ml giọt nhanh.
00:43:32Chịu Tuấn Phong, em có nghe chị nói gì không?
00:43:50Quyết áp và nhịp tim đều ổn định.
00:43:52Chịu Tuấn Phong.
00:43:55Đưa đi chụp các lớp trước đi.
00:43:56Đã có kết quả quyết khí.
00:44:13Toàn thân là mảnh thúy tinh.
00:44:15Cực cho cô quá.
00:44:15Toàn thân là mảnh thúy tinh.
00:44:26Tuấn Phong đâu?
00:44:27Tuấn Phong nhà cô đâu rồi?
00:44:29Nói đi.
00:44:30Thằng Phong nhà cô đâu?
00:44:31Bác sĩ ạ.
00:44:33Con tôi sao rồi bác sĩ?
00:44:34Chị là mẹ của Triều Tuấn Phong phải không?
00:44:37Dạ.
00:44:37Đúng vậy.
00:44:38Chị không cần phải lo đâu.
00:44:39Số sinh tồn của Tuấn Phong hiện giờ duy trì bình thường rồi.
00:44:41Hiện giờ chúng tôi đi chụp CT.
00:44:43Có lẽ sẽ không quá nghiêm trọng.
00:44:44Chị đừng quá lo.
00:44:45Tại sao lại như vậy?
00:44:46Tuấn Phong.
00:44:47Tuấn Phong rút cuộc làm sao lại thành như vậy chứ?
00:44:49Cô chị muốn biết.
00:44:51Tuấn Phong rút cuộc đã xảy ra chuyện gì?
00:44:53Cô ơi.
00:44:54Con xin lỗi.
00:44:54Con xin lỗi.
00:44:56Ai còn dám nói.
00:44:57Ba tôi lại kẻ lượm rác.
00:44:58Gia đình nghèo khổ nữa hả?
00:44:59Có liên quan gì tới mấy cậu đâu?
00:45:00Nó còn liên quan gì tới mấy cậu anh đó.
00:45:02Đừng có làm như vậy nữa.
00:45:02Có được không?
00:45:13Tuấn Phong y tế như vậy sao?
00:45:14Thường nghèo mấy có gì vậy hay không?
00:45:16Không đâu.
00:45:17Nói ra cũng kỳ lắm.
00:45:19Bình thường cậu ấy thật sự không có như vậy.
00:45:21Giống như là đã uống rượu đó.
00:45:23Không thể nào.
00:45:24Thường ngày Tuấn Phong rất ngoan.
00:45:26Nó không thể nào uống rượu.
00:45:27Con chỉ so sánh thôi.
00:45:29Cậu ấy luôn đi chung với tụi con.
00:45:30Đúng là không uống rượu.
00:45:31Chỉ là giống hệt.
00:45:32Nếu không cũng không thành ra như vậy.
00:45:34Thầy Đặng ạ.
00:45:54Ừ.
00:45:55Ừ.
00:45:56Tôi muốn xin phép sau này cùng nhóm Tăng Di rời bệnh viện.
00:45:59Thăm khám cho Tiểu Vũ.
00:46:01Tự tay thay thuốc cho cậu bé.
00:46:03Lại ham trách nhiệm rồi.
00:46:05À.
00:46:07Liệu cô gánh giác được không?
00:46:09Nếu không làm gì được thì tôi có thể học.
00:46:11Làm không tốt thì có thể tập luyện mà.
00:46:13Dù gì Tiểu Vũ cậu ấy cũng là bệnh nhân đầu tiên của tôi chứ bụ.
00:46:15Tôi hy vọng tận mắt nhìn thấy cậu bé hồi phục.
00:46:18Mong anh cho tôi cơ hội này.
00:46:21Tôi đảm bảo.
00:46:22Sau này đảm bảo nhất định sẽ...
00:46:23Được rồi.
00:46:25Ủa?
00:46:28Vậy là...
00:46:29Đồng ý đó hả?
00:46:31À.
00:46:33Tôi cho cô biết nha.
00:46:34Giấy phản ứng chậm chạp như vậy của cô.
00:46:36Tôi thật lòng muốn rút lại quyết định về rời của tôi.
00:46:37À không không.
00:46:38Không không không không.
00:46:39Đại trưởng phu nhất ngôn ký xuất tứ mã năng truy.
00:46:41Anh không thể vì tôi mà phá giỡn nguyên tắc trưởng phu.
00:46:43Tôi đảm bảo tôi chắc chắn sẽ kiên trì.
00:46:45Tôi nhất định sẽ nhìn thấy Tiểu Vũ hồi phục.
00:46:48Tôi cho cô biết.
00:46:49Tôi đồng ý cho cô đi.
00:46:51Tuy nhiên...
00:46:51Tôi chưa ghi nhận cô có khả năng phụ trách bệnh nhân độc lập.
00:46:56Ý anh là sao chứ?
00:46:58Ý tôi muốn nói cô gặp phải bất cứ tình huống khó nào mà bản thân cô không tự mình xử lý tuyệt đối.
00:47:02Đừng tự mình làm chủ.
00:47:03Nhất định phải về đây hỏi tôi.
00:47:06Rõ sếp.
00:47:18Anh đặng tử ơi.
00:47:30Chị y tá nói em là bệnh nhân đầu tiên của anh.
00:47:33À đúng.
00:47:34Vậy anh đưa em ra ngoài chơi được không?
00:47:38Ừm...
00:47:38Đó đó bây giờ thì chưa được.
00:47:40Phải đợi em khỏi bệnh.
00:47:41Đợi em khỏe lại rồi.
00:47:42Anh đưa em ra ngoài chơi.
00:47:43Có chịu không?
00:47:44Vậy anh đặng tử.
00:47:45Chừng nào anh mới chịu khỏi cho em.
00:47:48Anh nhất định sẽ cố gắng hết sức.
00:47:49Vậy hãy da kèo đi chúng ta mất quén.
00:47:57Mất quén da kèo, mất dăng kèo, mất đút lời, chúng ta đóng dấu.
00:48:03Doctor.
00:48:33Doctor.
00:48:39Doctor.
00:49:00A, tớ liền! Ai chạy?
00:49:03Bất ngờ không
00:49:12Sao lại là em
00:49:13Tại sao không thể là em
00:49:15Em tới có việc gì
00:49:16Vô nhà rồi hãy nói
00:49:18Nè của anh
00:49:19Em làm vậy là có ý gì
00:49:21Có ý gì là sao chứ
00:49:23Anh tính ăn mặc như vậy để tiếp khách luôn à
00:49:26Em đợi một lát nha
00:49:28Để anh thay đồ đã
00:49:29Em nói giỡn với anh thôi
00:49:31Anh không cần thay đồ đâu
00:49:32Mặc như vậy trông hút mắt lắm
00:49:34Đừng nhanh quá nha
00:49:59Nè em đang làm gì vậy hả
00:50:00Thế nào
00:50:01Em mua đồ cho anh
00:50:03Lát nữa em về rồi anh phải chọn về em
00:50:05Thiệt tình
00:50:06Em mặc nhạc gì vậy
00:50:07Sao già cáo quá trời
00:50:09Em thích
00:50:10Nhạc kinh điển thế kỷ
00:50:11Ngồi đi
00:50:14Xin mời
00:50:15Ngồi xuống
00:50:16Nhưng mà em thấy con người anh cũng thiệt tình
00:50:20Trước mặt em giả bộ kính đáo vậy chứ
00:50:22Cứ như em chưa từng thấy vậy
00:50:23Còn phải thay đồ nữa
00:50:25Em vẫn thích tạo hình lúc nãy của anh hơn
00:50:27Có phải em đường xa xa xôi tới chỉ để cà khỉ anh mấy câu không
00:50:30Sao có thể chứ
00:50:31Em cố ý tới đây chúc mừng Đặng Đại Thần phẫu thuật ghép gan thành công
00:50:35Ca phẫu thuật ghép gan thành công là chuyện có tuần trước rồi
00:50:37Ai biểu chúng ta làm bác sĩ phải trực 24h
00:50:40Hôm nay là ngày em tăng ca sớm nhất
00:50:41Khó khăn lắm ngày hôm nay em mới được nghỉ ngơi phải không
00:50:44Tranh thủ về sớm nghỉ ngơi không tốt sao
00:50:46Thường ai quá ít thời gian nghỉ ngơi
00:50:47Mộ ghép gan với Đặng Đại Thần giỏi giang chẳng là gì hết
00:50:51Nhưng mà với bác sĩ trẻ như em đây
00:50:53Ý nghĩa rất lớn
00:50:55Thật ra con người anh
00:50:58Bình thường thì tỏa ra rất lạnh lùng
00:51:01Có lúc còn rất kêu ngạo nữa
00:51:04Nhưng mà thật ra
00:51:06Trái tim rất ấm áp
00:51:08Tưởng Nhan
00:51:25Em không có nói giỡn với anh đâu
00:51:26Có lẽ anh cũng hiểu được ý của em
00:51:30Được rồi anh cảm thấy
00:51:31Là như vậy
00:51:33Thật sự sáng mai em phải đi làm
00:51:34Hay là anh Tiến em
00:51:36Giờ anh Tiến em
00:51:37Anh gọi xe cho em
00:51:38Được rồi được rồi
00:51:42Em không nói em không nói
00:51:43Không nói không nói
00:51:46Ăn cơm được chứ
00:51:47Ăn cơm ăn cơm
00:51:49Được rồi
00:51:55Tiến em tới đây
00:51:56Em tự về có được không vậy
00:51:58
00:51:59Được
00:52:00Đi đường cẩn thận nha
00:52:03Ờ tưởng Nhanh
00:52:03Anh thật sự không hiểu tấm lòng của em sao
00:52:10Em thật sự rất thích anh
00:52:16Từ nhỏ tới lớn em chưa từng thay đổi
00:52:19Em cảm thấy dù sao bây giờ chúng ta cũng đang độc thân
00:52:23Có phải là nên thử hay không
00:52:25Anh vô cùng
00:52:35Vô cùng trân trọng
00:52:38Khoảng thời gian cùng em lớn lên từ nhỏ
00:52:42Anh rất trân trọng em
00:52:44Rất trân trọng thầy cốc
00:52:46Rất trân trọng cô cốc
00:52:47Rất trân trọng người thân như mọi người
00:52:50Anh đã cảm thấy đầy đủ rồi
00:52:52Em cho rằng anh chưa từng hiểu hết về em
00:52:57Hãy cho chúng ta một chút thời gian
00:53:00Em tin anh có thể mở lòng với em được mà
00:53:02Anh biết
00:53:09Em mau về nhà sớm
00:53:11Sáng sớm mai đi làm
00:53:12Mau lên
00:53:12Đi đi
00:53:18Anh nghĩ ngơi sớm
00:53:20Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:53:25Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:53:30Bệnh viện Nhi Đồng Đồng Hinh thuộc Đại học Đông Hải
00:53:59Mạng Mạng
00:54:02Có chuyện gì vậy hả
00:54:05Sao lại thành ra như vậy chứ
00:54:06Bị đánh sáng nay
00:54:07Cô ấy bị ai đánh
00:54:09Chính là bệnh nhân của tiếp nhận đó
00:54:11Cục đây
00:54:12Cục đây
00:54:12Đừng qua đây
00:54:13Mau đi hết đây
00:54:14Đừng qua đây mà
00:54:16Đừng qua đây mà
00:54:17Đừng qua đây
00:54:19Đừng qua đây
00:54:20Đừng qua đây
00:54:20Đừng qua đây
00:54:20Đừng qua đây
00:54:20Đừng qua đây
00:54:21Đừng qua đây
00:54:21Đừng qua đây
00:54:21Đừng qua đây
00:54:22Đừng qua đây
00:54:23Đừng qua đây
00:54:24Đừng qua đây
00:54:25Đừng qua đây
00:54:26Đừng qua đây
00:54:27Đừng qua đây
00:54:28Đừng qua đây
00:54:29Đừng qua đây
00:54:30Đừng qua đây
00:54:31Đừng qua đây
00:54:32Đừng qua đây
00:54:33Đừng qua đây
00:54:34Đừng qua đây
00:54:35Đừng qua đây
00:54:36Đừng qua đây
00:54:37Đừng qua đây
00:54:38Đừng qua đây
00:54:39Đừng qua đây
00:54:40Đừng qua đây
00:54:41Đừng qua đây
00:54:42Đừng qua đây
00:54:43Đừng qua đây
00:54:44Đừng qua đây
00:54:45Đừng qua đây
00:54:46Đừng qua đây
00:54:47Đừng qua đây
00:54:49Ma bỏ em ra
00:54:51Ma bỏ em ra
00:54:52Ta là động n honey
00:54:53Ta m kuin
00:54:54Không ai cảm được nguồn hay sao nha
00:55:08Trời ơi
00:55:08Ảo như phim vậy đó hả
00:55:10Còn không ảo hay sao chứ
00:55:12Ngay chuyện tới mức đó
00:55:14Tiêu ba ngàn
00:55:14Cô phân tích dùm chúng tôi đi
00:55:15Cậu bé đó rốt cuộc bị làm sao vậy
00:55:17Hôm qua lúc cô đón cậu bé nhập viện
00:55:19Có điểm gì khác thường không?
00:55:21Không có
00:55:22Tôi còn cố ý nhờ khoa phóng xạ kiểm tra não bộ cho cậu ta
00:55:26Không có dị thường gì đặc biệt hết
00:55:28Phim chụp ở đây, coi thử đi
00:55:30Không có vấn đề gì hết
00:55:36Vậy nguyên nhân là cái gì?
00:55:40Có khả năng nào là rối loạn nhịp tim bất chật
00:55:43Dẫn đến co giật và hôn bê hay không?
00:55:45Không đúng
00:55:45Lúc tôi đo điện tâm đồ, cậu bé không có vấn đề gì mà
00:55:48Vậy còn đường quyết của cậu bé?
00:55:50Buổi sáng và sau khi xảy ra chuyện đều đã kiểm tra
00:55:51Đều trong phạm vi bình thường
00:55:52Vậy tại sao đột nhiên phát bệnh chứ?
00:55:56À, tôi nhớ ra rồi
00:55:58Chuyện gì?
00:56:00Nhưng mà tôi không biết có liên quan tới bệnh của cậu bé không?
00:56:03Hồi sáng cậu bé nói với tôi miệng vô cùng khô
00:56:05Kêu tôi cho cậu bé uống thật nhiều nước
00:56:08Tôi còn nhờ hộ lý
00:56:09Mang cả bệnh nước lớn cho cậu bé
00:56:11Hình như đã uống rất là nhiều
00:56:12Còn uống rất điên cuồng nữa
00:56:14Đái tháo nhạt
00:56:17Căn bệnh này đối với người bệnh ở lứa tuổi giai đoạn này mà nói
00:56:20Cũng rất là thường gặp đó
00:56:21Cô có căn cứ gì?
00:56:23Lúc trước lượng nước tiểu một tiếng của bé khoảng 200ml
00:56:26Có phải đái tháo nhạt dẫn đến mất nước quá độ
00:56:29Cho nên bé mới điên cuồng uống nước
00:56:31Cũng khiến bé trở nên vô cùng khó chịu
00:56:33Vậy là cô cho rằng
00:56:35Bé bị hôn mê là do mất nước gây ra sao?
00:56:38
00:56:38Nhưng mà mức độ khó chịu này
00:56:41Hình như là có hơi quá đó
00:56:44Vậy để tôi nghĩ thêm
00:56:49Kết quả quyết ký đã có
00:56:57Hạ Na Tri
00:57:02Tôi nhớ ra rồi
00:57:05Hôm qua kiểm tra Na Tri của bé hơi thấp
00:57:07134,5
00:57:08Lôi hậu
00:57:09Sáng nay kiểm tra Na Tri bao nhiêu?
00:57:12Sáng nay là
00:57:13116
00:57:15Có khi nào là Na Tri trong máu thấp
00:57:18Gây ra bởi nhiễm độc nước?
00:57:19Nhưng nồng độ Na Tri thấp là bình thường gặp ở người già mà
00:57:21Con nít như vậy
00:57:22Cũng có thể gặp phải
00:57:24Bởi vì nhiễm độc nước dẫn tới Hạ Na Tri trong máu
00:57:27Nhiễm độc nước?
00:57:28Khi uống nước quá độ
00:57:29Hàm lượng nước trong tế bào của bé dược tiêu chuẩn
00:57:31Dẫn tới rối loạn điện giải
00:57:33Thậm chí dẫn tới hôn mê
00:57:34Nhưng mà
00:57:35Tình trạng khó chịu cực độ này của bé phải giải thích sao đây?
00:57:39Khi nhiễm độc nước cấp tính
00:57:40Áp lực nồi sọ sẽ tăng lên
00:57:42Gây ra tổn thương đại não
00:57:44Cho nên
00:57:44Không phải là khó chịu
00:57:45Mà là chứng bệnh tinh thần dấu hiệu thần kinh
00:57:47Vậy bây giờ
00:57:48Có phải là chúng ta nên hạn chế cho bé uống nước không?
00:57:58Mẹ của Triệu Tướng Phong
00:57:59Chị ấy đúng là đáng thương thật
00:58:03Ba của cậu bé bị ung thư phổi qua đời
00:58:05Cũng nhiều năm rồi
00:58:07Giờ tới con trai lại biện dậy
00:58:08Ung thư phổi
00:58:12Đúng đó
00:58:12Sao vậy?
00:58:15Không có gì
00:58:16Đột nhiên tôi nghĩ ra gì đó
00:58:20Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:58:50Triệu Tướng Phong
00:58:55À cho em uống nước vậy
00:58:59Đi đây
00:59:00Em đưa nước cho chị
00:59:01Đi đây
00:59:02Em làm gì vậy?
00:59:04Mau cánh ra đây
00:59:05Chị không nói được em nữa phải không?
00:59:06Đi đây
00:59:07Đi đây
00:59:08Đưa nước cho chị
00:59:09Mau cánh ra
00:59:09Đưa nước cho chị mau lên
00:59:12Đưa nước đây
00:59:16Đăng ra
00:59:20Trịu Tướng Phong
00:59:25Trịu Tướng Phong
00:59:27Dương Hàng
00:59:33Sao anh lại ở đây?
00:59:35Trịu Tướng Phong
00:59:42Trịu Tướng Phong không được uống nước
00:59:43Tôi đã nói với các cô rồi kia mà
00:59:45Ai trong các cô đưa thông báo
00:59:47Cô đưa thông báo như thế nào vậy?
00:59:53Tôi cảm thấy lúc đó tôi đã nói rõ ràng lắm rồi
00:59:56Không được tự ý cho cậu bé uống nước
00:59:59Cô cảm thấy?
01:00:01Cô cảm thấy đã nói rõ ràng thì là nói rõ ràng sao?
01:00:04Người nhà không hiểu rõ
01:00:05Thì cô
01:00:06Nước là tôi cho uống
01:00:08Chẳng phải anh nói hạn chế cho bé uống nước sao?
01:00:13Hôm trước chúng ta chỉ suy luận
01:00:14Vẫn chưa xác định
01:00:15Gia cảnh Triệu Tướng Phong thế nào
01:00:17Mọi người cũng biết
01:00:18Rất khó khăn
01:00:19Không gánh nổi quá nhiều chi phí xét nghiệm
01:00:21Cho nên
01:00:22Tôi đã làm một thí nghiệm nhỏ
01:00:25Vậy chẳng phải anh đang làm bậy hay sao?
01:00:27Thật nhất bây giờ có kết quả
01:00:28Chứng minh suy luận trước đó của chúng ta đều là sai
01:00:30Suy luận của chúng ta là sai à?
01:00:33
01:00:33Vấn đề không nằm ở uống nước
01:00:35Mọi người không cảm thấy
01:00:37Thời gian từ lúc Triệu Tướng Phong
01:00:39Uống nước tới khi hồn mê
01:00:40Quá ngắn sao?
01:00:42Ơn nữa
01:00:48Lượng nước uống cũng không đủ
01:00:50Và lúc ba ngày
01:00:51Một bình nước như vậy
01:00:52Cậu bé vốn không uống được bao nhiêu hết
01:00:54Toàn bộ lượng nước còn lại đều bị đổ
01:00:56Trái nước này chứa được bao nhiêu?
01:01:01Hiện giờ cậu bé 14 tuổi
01:01:02Không phải là sơ sinh vài tháng
01:01:04Vốn nghĩ không vì chút nước này
01:01:05Mà dẫn tới nhiễm độc nước
01:01:06Vậy ý của anh có phải là
01:01:09Triệu Tướng Phong không phải vì nhiễm độc nước
01:01:11Dẫn tới giảm na tri trong máu?
01:01:16Mà là vì nguyên nhân gì?
01:01:25Lôi hạo
01:01:26Anh cho tôi địa chỉ nhà của Triệu Tướng Phong
01:01:28Tôi muốn tới coi thử
01:01:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:02:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:02:30Cậu bé đã sống trong môi trường này suốt 14 năm qua
01:02:39Là chuyện gì vậy? Tôi không hiểu gì hết
01:02:42Mọi người đã từng nghe nói đến Amian chưa?
01:02:46Một loại khoáng chất rất thường thấy
01:02:47Rất bền và chịu nhiệt
01:02:48Cộng thêm giá thanh rẻ
01:02:49Cho nên được dận dụng quy mô lớn trong sản xuất mua xe hơi
01:02:52Và trong ngành xây dựng
01:02:53Năm 1998
01:02:54Tổ chức Y tế Thế Giới đã xác nhận rằng
01:02:57Bột tạo ra từ Amian
01:02:58Nếu được hít vào trong phổi
01:03:00Ít nhất tiềm ẩn được 15 năm
01:03:02Lâu nhất tiềm ẩn được 50 năm
01:03:04Sau đó gây ra bệnh ung thư phổi
01:03:06Thông tin này tôi cũng đã nghe nói
01:03:07Nhưng mà hiện giờ có rất là nhiều quốc gia
01:03:08Đã nghiêm cấm sử dụng Amian
01:03:10Trong nguyên dịch liệu xây dựng
01:03:11Nhưng mà ở Trung Quốc
01:03:12Vẫn còn rất nhiều tòa nhà cũ được sử dụng Amian
01:03:14Ví dụ như khu nhà của Triệu Tuấn Phong
01:03:17Chính xác
01:03:18Ba của Triệu Tuấn Phong mấy năm trước
01:03:20Mất dịu ung thư phổi
01:03:21Đây có thể xem như một chứng cứ bình lệ
01:03:23Cũng có nghĩa là
01:03:24Triệu Tuấn Phong hít phải Amian
01:03:26Gây ung thư phổi và U biểu bì
01:03:28Sáng sinh hốc môn chống bài tiết
01:03:30Rối loạn tiết niệu
01:03:30Dẫn tới hạ nạ tri trong máu
01:03:32Tôi cũng suy luận như vậy
01:03:34Trời ơi tiêu ba ngàn
01:03:37Cô sắp trở thành cô nan rồi
01:03:39Không được
01:03:41Nếu như nói vậy
01:03:42Mẹ của Triệu Tuấn Phong cũng cần phải được đi xét nghiệm chứ
01:03:44Chính xác
01:03:45Tôi tới trao đổi một chút
01:03:49Vấn đề của ca phẫu thuật hôm nay
01:03:50Thời gian này
01:03:52Anh hứa nghỉ phép dưỡng bệnh
01:03:53Mọi người đã biết rồi
01:03:54Nhưng mà bệnh nhân anh ấy tiếp nhận
01:03:56Chúng ta không thể bỏ mặt không lo
01:03:58Bốn phòng bệnh dốn do anh ấy quản lý
01:04:00Đặng Tử Nga
01:04:01Cậu thay thế tiếp quản
01:04:02Tối hôm nay
01:04:03Tôi sẽ gửi lịch trực mới của tuần này
01:04:04Được
01:04:06Không nhấn đề
01:04:06Cậu không cần nhận lời ngay
01:04:08Còn nữa
01:04:08Ca mổ hôm nay
01:04:10Dốn do anh hứa đảm nhận
01:04:11Quản được ca nào đều đã quản
01:04:13Còn một ca duy nhất
01:04:14Cũng phải giao cho cậu
01:04:15Có thể tôi phải ra ngoài một lát
01:04:17Thời gian còn lại tôi đều không bận gì
01:04:19Nhiều gì quá
01:04:20Chắc cô phải bỏ nấy rồi
01:04:21Tốt
01:04:21Vậy tạm thời như vậy đi
01:04:22Mọi người nghỉ ngơi nha
01:04:23Chút nữa chuẩn bị thăm phòng bệnh
01:04:25Được
01:04:25Được
01:04:26À phải rồi
01:04:28Tiêu gia nhân
01:04:29Dạ
01:04:30Là vậy đó
01:04:33Tôi bị phân tới giới quyền đặng Tử Ngan
01:04:37Hai người cũng xem như rất có duyên
01:04:39Đáng ghét
01:04:42Vậy cũng đành hết cách
01:04:43Ai biểu lại hứa ngã bình làm gì
01:04:44Đó không phải là trọng điểm
01:04:47Trọng điểm chính là
01:04:49Cho dù khoa ngoại tổng quát thiếu đi thầy hứa
01:04:51Cũng đâu phải không còn thầy giáo khác
01:04:52Tại sao nhất thiết đều cố tới chỗ đặng Tử Ngan chứ
01:04:55Cho dù thế nào
01:04:56Trình độ chuyên môn của đặng Tử Ngan cũng tốt như vậy
01:04:58Khỏi cần chọn
01:04:59Nếu xét gì tính cách
01:05:00Lão hứa so với đặng Tử Ngan
01:05:02Đúng là tốt hơn rất là nhiều
01:05:04Đặng Tử Ngan đó cũng được mà
01:05:06Cũng được
01:05:07Anh đúng là gió chiều nào theo chiều đó
01:05:11Đó là bởi vì anh ta không phải thầy giáo của anh
01:05:13Xưa giờ tôi chưa từng gặp thầy giáo nào thích gây khó dễ giống như anh ấy
01:05:17Anh ta nghe khó dễ gì cho cô
01:05:19Lúc trước chẳng phải tôi đã viết luận dân cho ca mũ ghét Ngan sao
01:05:21Tôi biết
01:05:22Thầy hứa đã thông qua hết rồi
01:05:24Đặng Tử Ngan thì sao
01:05:25Thẳng tay trả lại cho tôi luôn
01:05:27Tại sao vậy
01:05:28Chê tôi viết quá sơ sài
01:05:30Vậy anh ấy muốn cô viết thế nào
01:05:32Anh ta kêu tôi phỏng vấn sâu và phỏng vấn tiêu điểm
01:05:35Với bệnh nhân ở trong khoa
01:05:36Sau đó là một bản tổng kết nghiên cứu về thuộc tính
01:05:39Nhưng mà cùng lúc anh ta lại kêu tôi chuẩn bị một chồng bệnh án phải xử lý
01:05:42Cho dù một ngày có 48 tí đồng hồ cũng không làm kịp
01:05:45Đó chẳng phải rõ ràng là không cho tôi nộp luận dân sao
01:05:47Không sao
01:05:48Cô ráng đợi tới lúc thầy hứa trở lại là được rồi
01:05:51Anh hãy đi nghe ngóng giùm tôi
01:05:54Rốt cuộc thầy hứa chân nào hồi phục
01:05:56Chân nào thầy ấy mới có thể trở lại làm việc được được không
01:05:59Chuyện này tôi không biết
01:06:00Nhưng mà trong tháng này thì không thể
01:06:02Trời ơi
01:06:05Một tháng lận hả
01:06:07Bác sĩ hứa
01:06:16Đối với đại ngộ tôi đưa ra cho anh
01:06:18Có hài lòng không
01:06:19Rất tốt
01:06:21Mời anh uống trà
01:06:22Cảm ơn cám ơn
01:06:24Viện trưởng anh đừng chấp nhất
01:06:26Lão hứa nhà chúng tôi con người anh ấy
01:06:27Chính là như vậy
01:06:29Luôn đáng đo doi trưởng
01:06:30Tôi hiểu tôi hiểu
01:06:31Dù gì cũng là chuyện lớn
01:06:33Đâu thể quyết định trong ngày một ngày hai
01:06:35Đúng đúng
01:06:35Hơn nữa
01:06:37Bảo Khang chúng tôi là bệnh viện tư nhân
01:06:39Dù là quy mô hay địa dị trong ngành
01:06:41Cũng không thể so sánh với đồng hình
01:06:43Có điều tư nhân có lợi ích của tư nhân
01:06:46Chỉ riêng khoản thu nhập
01:06:49Công lập không thể nào so với chúng tôi
01:06:51Chẳng phải vậy sao
01:06:54Số tiền anh đề nghị
01:06:55Đến lúc nghỉ hưu cũng xài không hơn
01:06:57Không dám không dám
01:06:58Nhưng Bảo Khang chúng tôi cơ cấu cũng khá đơn giản
01:07:01Không tin toán chức vụ cấp bật
01:07:03Chỉ coi trọng chuyên môn
01:07:04Tôi tin rằng thầy hứa đồng hình ít nhiều
01:07:07Cũng gặp phiền não
01:07:09Có đúng không
01:07:09Anh yên tâm
01:07:12Tới Bảo Khang chúng tôi
01:07:14Tuyệt đối không có những chuyện này
01:07:15Dù là thu nhập hay là xét duyệt tiền thưởng
01:07:18Chỉ có một nguyên tắc là làm nhiều được nhiều
01:07:19Như bản lĩnh của anh ấy nếu đầu quân vào Bảo Khang chúng tôi
01:07:23Thì chắc chắn là sự đầu tư thu hồi dốn đó
01:07:25Diện trưởng à thật ngại quá
01:07:32Làm phiền anh mất công rồi
01:07:33Lão hứa nhà tôi cơ bản vẫn chưa đồng ý
01:07:35Không uống công
01:07:36Chứng tỏ lão hứa
01:07:39Cũng sống trách nhiệm
01:07:40Là người trong tình trọng nghĩa
01:07:41Cũng là người Bảo Khang chúng tôi cần mà
01:07:43Dạ đúng
01:07:43Còn người của anh ấy
01:07:44Coi trọng công việc hơn tất cả mọi thứ
01:07:46Nếu như gia nhập Bảo Khang
01:07:47Anh tuyệt đối có thể yên tâm
01:07:48Điều này tôi cũng nhìn thấy được
01:07:50Dạ
01:07:50Nhưng mà tôi cảm thấy bác sĩ hứa
01:07:52Cũng là người rất coi trọng gia đình
01:07:54Cũng rất tôn trọng ý kiến của chị
01:07:55Nên chị hứa làm phiền chị
01:07:57Nói giúp chúng tôi
01:07:58Làm công tác tư tưởng với bác sĩ hứa
01:08:00Những việc gì nên làm
01:08:01Tôi chắc chắn đều sẽ làm
01:08:02Cho dù có như thế nào
01:08:04Tôi cũng rất cảm ơn anh
01:08:04Coi trọng anh ấy như vậy
01:08:05Nhân tài hiếm có
01:08:07Được rồi
01:08:09Chị vô trong đi
01:08:09Được đi trước đi
01:08:10Cảm ơn anh
01:08:11Ờ được rồi
01:08:12Viện trưởng
01:08:24Họ hứa bó xuất thân như thế nào
01:08:26Mà ních thân phải tới gặp vậy
01:08:27Nếu như mời được anh ta
01:08:31Dài lần hạ mình tôi cũng bằng lòng
01:08:33Chờ
01:08:33Bác sĩ hứa đó tài giỏi tới mức độ đó hay sao
01:08:36Chuyên môn của hứa bỉnh trạch
01:08:37Không có vấn đề gì
01:08:38Nhưng tôi càng coi trọng anh ta
01:08:40Có thể mang về hiệu ứng cánh bướm
01:08:41Hiệu ứng cánh bướm
01:08:43Hứa bỉnh trạch là học trò tâm đắc
01:08:49Của viện trưởng cốc bên Đồng Hinh
01:08:51Lăn lộn với nghề ở Đồng Hinh 15 năm rồi
01:08:53Nếu có thể tới bệnh viện chúng ta
01:08:55Vô hình chung có thể chứng minh
01:08:57Bệnh viện chúng ta là lựa chọn tốt nhất
01:08:58Đối với các bác sĩ muốn gia nhập
01:09:00Mà chưa đủ sức
01:09:00Càng cho họ có thêm dũng khí để hạ quyết tâm
01:09:03Vị trưởng
01:09:03Anh đúng là cao minh thật ha
01:09:05Không phải tôi cao minh
01:09:07Chỉ là tôi quá hiểu nỗi khổ
01:09:09Và nhu cầu của bác sĩ nhi khoa
01:09:12Hứa bỉnh trạch đâu phải không biết trạch
01:09:15Cái bảo khang coi trọng
01:09:16Là môi trường làm việc của anh ở Đồng Hinh
01:09:18Cùng với thân phận học trò của viện trưởng cốc quanh
01:09:21Điều kiện viện trưởng ông đưa ra
01:09:23Khiến cho anh giao động
01:09:24Tuy nhiên
01:09:26Một khi đã thấy bảo khang
01:09:27Những thứ đánh đổi
01:09:28E đằng sẽ khó lâu dùng điện bạc để cân bằng
01:09:31Trường mầm non
01:09:35Giọt nước nhỏ
01:09:37Nguyên Bảo cậu tránh ra
01:09:46Nhưng mà mình ngồi ở đây trước
01:09:47Nhanh đi
01:09:48Nhanh lên
01:09:49Em chỉ muốn ngồi
01:09:51Cứ bên cạnh giao giao
01:09:53Có chuyện gì vậy hả
01:09:54Nhưng mà Nguyên Bảo đã tới ngồi trước rồi
01:09:57Nhưng mà rõ ràng em đã nhìn thấy chỗ này trước mà
01:10:00Kỳ quá
01:10:01Vậy cũng không thể nào dành chỗ ngồi của người khác
01:10:03Hay là như vậy đi
01:10:04Nguyên Bảo à
01:10:05Em có sẵn sàng chuyển chỗ bên này được hay không
01:10:07Bởi vì Phi Phi muốn ngồi cạnh giao giao
01:10:11Giao giao à em ngồi ở đây được không
01:10:12Có được không
01:10:13Em qua bên đó đi
01:10:15Được rồi
01:10:16Được rồi
01:10:21Vậy là ba đứa em có thể ngồi chung với nhau
01:10:23Thật ra em tên Dương Tử Nguyệt
01:10:24Chị biết rồi
01:10:25
01:10:26Các em ăn cơm thật là ngoan nha
01:10:27Các bạn nhỏ ơi
01:10:28Hôm nay chúng ta sẽ
01:10:30Tham gia một cuộc thi
01:10:31Xem ai không bỏ thức ăn
01:10:33Và ăn xong cơm trước tiên có được không
01:10:34Nghe chị chỉ huy đi
01:10:36Ngon quá
01:10:37Chuẩn bị
01:10:38Cái này ngon nè
01:10:42Cố lên
01:10:42Mình không ăn nào đâu
01:10:43Cố lên
01:10:44Chị coi ăn nhanh nhất nha
01:10:45Hoàng sáng tỉ mỉ
01:10:48Biết dùng phương pháp
01:10:48Tiến bộ rất nhiều
01:10:50Cảm ơn hiệu trưởng
01:11:09Ông xã
01:11:10Diện trường gốc tới thăm anh đi
01:11:12
01:11:13Diện trường gốc
01:11:14Đừng dậy đừng dậy đừng dậy
01:11:16Nè đừng dậy nè
01:11:17Cứ nằm đó đi
01:11:18Đừng có dậy
01:11:18Tôi cũng đâu phải người ngoài
01:11:20Không cần phải khó xáo đâu
01:11:22Nằm đi nằm đi
01:11:22Đã khỏe hơn nhiều chưa
01:11:25Em khỏe nhiều rồi thầy
01:11:26Chỉ là toàn thân không có sức
01:11:28Vậy vẫn còn phải tính dưỡng cho khỏe lại mới được
01:11:30Thường ngày cậu đã quá mệt mỏi rồi
01:11:32Có biết chưa
01:11:33Không giấu gì thầy cốc
01:11:35Từ lúc em gia nhập đồng hình
01:11:37Chưa khi nào em bệnh nghiêm trọng giống như lần này
01:11:40Nhưng mà
01:11:42Trải qua lần ngã bệnh này
01:11:44Em cũng suy nghĩ thấu đáo rất nhiều chuyện
01:11:47Phải rồi
01:11:48Phải rồi
01:11:48Có những chuyện
01:11:50Không thể quá coi trọng
01:11:52Phải không hả
01:11:54
01:11:55Phải học cách
01:11:56Học cách giảm tải một chút
01:11:58Thực ra cậu coi
01:11:59Nghiên cứu của cậu trong vấn đề ghép gan
01:12:02Với năng lực của cậu
01:12:03Cậu coi
01:12:04Sau này còn rất nhiều cơ hội để thể hiện mà
01:12:06Cậu không cần phải vì chuyện lần này
01:12:10Cảm thấy tiếc núi
01:12:11Cảm thấy sầu não
01:12:12Tôi càng không hy vọng
01:12:14Vì chuyện lần này
01:12:16Khiến giữa cậu và Tướng Ngan
01:12:18Xảy ra chuyện gì mất quả khí
01:12:20Không có đâu thầy cốc
01:12:22Chuyện này thầy yên tâm
01:12:23Nếu muốn trách
01:12:25Thì trách bản thân em
01:12:27Đã ngã bệnh không đúng lúc
01:12:28Cậu nói cái gì vậy
01:12:30Có trà đi
01:12:31Mình còn tính thời điểm
01:12:32Em rót cho thầy ly trà
01:12:34Em có cách thêm trái cây nữa nè
01:12:36Được rồi
01:12:36Ông xả
01:12:37Anh có uống chút nước đi
01:12:38Hai người nói chuyện đi nha
01:12:43Chỗ này bừa bãi quá
01:12:44Để em thu dọn
01:12:45Bệnh viện bận tới như vậy
01:12:49Làm thầy mắc công tới
01:12:50Cậu coi cậu nói gì kìa
01:12:53Cậu đã giấc giả như vậy rồi
01:12:55Tôi còn không tới sao
01:12:56Bệnh viện di động báo khác
01:13:02Hợp đồng tuyên chung
01:13:03Vậy thôi
01:13:08Vậy thôi
01:13:08Được rồi
01:13:09Được rồi
01:13:09Được rồi
01:13:10Được rồi
01:13:10Được rồi
01:13:11Bye bye
01:13:12Ôi trời ơi
01:13:16Cô giáo Trần
01:13:17Thằng là ngại quá
01:13:18Giữa đường đột nhiên trời mưa lớn
01:13:20Lại hơi kẹt xe
01:13:21Cho nên tình tích trễ
01:13:22Dạ không sao
01:13:22Phi Phi
01:13:23Mẹ tới đón con kìa
01:13:24Mẹ ơi
01:13:25Con chơi giáo dao thêm một lát
01:13:27Được rồi
01:13:27Đi đi con
01:13:28Mẹ Phi Phi
01:13:32Là cô sao
01:13:33Chuyện xảy ra lần trước
01:13:35Vẫn chưa có cơ hội
01:13:36Nói lời xin lỗi chị
01:13:37Là thái độ của tôi không tốt
01:13:38Tôi xin lỗi nha
01:13:39Chuyện cũng qua lâu lắm rồi
01:13:40Tôi đã quên mất
01:13:42Hơn nữa là
01:13:42Lần trước thái độ của tôi không được tốt
01:13:44Và tôi quá sốt sắn
01:13:45Cho nên mong cô đừng đẩy bụng
01:13:47Phi Phi nhà tôi hãy về nhà
01:13:48Cứ liên tục nhắc đến tên của chị
01:13:50Kể chị rất tốt với thằng bé
01:13:52Phi Phi rất đáng yêu
01:13:53Tôi rất thích cậu bé
01:13:54Cảm ơn chị nhiều nha
01:13:57Dâu dâu
01:13:58Dâu dâu
01:13:59Con yêu
01:14:00Bà tới trễ
01:14:01Chúng ta về thôi
01:14:02Về thôi con
01:14:03Vậy đi con coi
01:14:03Bà của giàu giàu cũng tới đón bạn rồi
01:14:05Có phải chúng ta cũng nên về thôi
01:14:06Đúng rồi
01:14:07Con ghi chung một cây dù với giàu giàu được không
01:14:10Được chứ
01:14:11Con cao hơn bạn nên cầm dù cho bạn
01:14:13Tên đại công cháu thành
01:14:25Thế nào hả
01:14:26Hù anh sợ rồi đúng không
01:14:28Chuyện này có gì mà phải sợ
01:14:29Thiệt tình
01:14:29Tôi đã biết lâu rồi
01:14:30Hả
01:14:31Làm sao mà anh biết được
01:14:32Có phải cô lại dùng iPad của tôi chụp hình không vậy
01:14:34Chẳng phải vì tụi nhỏ thích chơi hay sao
01:14:39Cho nên đem theo tới trường mầm non thôi
01:14:41Chẳng phải kêu cô thoát tài khoản ra
01:14:42Ai cho phép cô xài chung với tôi
01:14:44Được được được
01:14:45Tôi biết rồi
01:14:45Bây giờ sẽ thoát ra
01:14:46Ủa
01:14:48Chắc là bỏ quên ở trường mầm non rồi
01:14:52Cô đi đâu bỏ đó
01:14:55Cô đó còn phải rèn nhiều
01:14:57Tôi nghe nói
01:14:59Hôm bữa cô với Dương Hàng cùng nhau chẩn đoán cho một bệnh nhân phải không
01:15:02Đúng vậy
01:15:03Còn sao chứ
01:15:04Cô với Dương Hàng cùng nhau chẩn đoán điều đó cho thấy
01:15:07Khả năng xử lý vấn đề cá nhà của cô vẫn còn chưa đủ
01:15:09Như vậy đi
01:15:12Cô làm cho tôi 70 bản phân tích bệnh án trong trong một ngày
01:15:1770 hả
01:15:19Một mình tôi sao
01:15:21Vậy không lẽ tôi làm cùng hả
01:15:22Không được thì có thể bỏ cuộc
01:15:23Được
01:15:25Ai nói tôi không thể làm được
01:15:28Làm cho anh coi
01:15:29Tốt
01:15:29Vậy cố lên
01:15:31Trời ơi cái gì vậy
01:15:39Không dùng nữa sao
01:15:40Chị Tăng
01:15:42Chứng nhận tình nguyện viên
01:15:44Giỏi đó
01:15:45Cũng bình thường thôi à
01:15:47Đặng đại thần vẫn không vừa mắt
01:15:49Còn người cậu ta là vậy
01:15:50Đừng chấp nhắc cậu ta
01:15:51Nếu như cả anh ta em cũng phải nhịn
01:15:53Thì em phải kiềm chế tinh thần tới mức độ nào
01:15:55Cũng may anh ta chỉ tạm thời dạy em thôi
01:15:57Chuông nào thầy hứa mới trở về vậy chị
01:15:59Nghe nó hai ngày nữa sẽ trở lại
01:16:01Cô hãy đợi coi
01:16:04Cầm lấy
01:16:04Giữ gìn cẩn thận nó
01:16:06Hai ngày nữa ra thầy về rồi
01:16:10À đúng rồi
01:16:14Xét nghiệm lần trước của Triệu Tuấn Phong
01:16:15Kết quả cuối cùng thế nào
01:16:16Cũng may cậu bé đó còn ít tuổi
01:16:18Phát hiện ra kịp thời
01:16:19Ung thư phổ giai đoạn đầu
01:16:20Xem như là có thể điều trị
01:16:22Đúng là trong cây rũi có cây may mà
01:16:24Ê tôi vẫn luôn muốn hỏi cô
01:16:27Làm sao cô biết được là do Amiang gây ra vậy
01:16:29Các căn nhà dùng vật liệu Amiang như vậy
01:16:32Ở thành phố lớn có thể rất là ít gặp
01:16:34Nhưng mà ở quê nhà tôi
01:16:35Đặc biệt là hồi tôi còn nhỏ
01:16:36Thì vẫn còn nhiều lắm
01:16:37Cô lợi hại thiệt nha
01:16:39Nhưng mà cũng may
01:16:41Bây giờ người sống trong nhà xây bằng Amiang rất là ít
01:16:44Hy vọng bệnh tình của Triệu Tuấn Phong
01:16:45Sẽ không tái phát nữa
01:16:46Mặc dù nhà ở xây bằng Amiang rất là ít
01:16:49Nhưng mà trong cuộc sống thường ngày của chúng ta
01:16:51Cô ấy tiếp xúc với Amiang vẫn rất là nhiều
01:16:53Đặc biệt là đối với trẻ em đó
01:16:54Tại sao vậy?
01:17:11Có thể nói cho tôi biết
01:17:23Cô đang làm gì được không?
01:17:25Làm cho tôi không cách nào tập trung tinh thần làm việc
01:17:27Ờ xin lỗi cô
01:17:29Quấy rầy cô làm việc
01:17:30Tôi đang trai tài liệu liên quan tới phấn rơm
01:17:32Phấn rơm làm sao?
01:17:35Tôi cũng nghe lôi hạo nó mới biết thôi
01:17:37Thì ra là trong một số loại phấn rơm
01:17:40Cũng có chứa Amiang
01:17:40Hiện giờ chẳng phải rất nhiều phụ huynh có thói quen
01:17:43Thoa phấn rơm cho con sau khi tắm xong sao?
01:17:46Nhưng nếu như họ tùy ý mua và dùng
01:17:48Không những là bột gây dị ứng
01:17:50Làm nhiễm trùng đường hô hấp
01:17:52Còn gây tắt lỗ chân lông nữa
01:17:53Tôi biết rồi
01:17:54Cô muốn nói Amiang gây ung thư phải không?
01:17:57Chính xác
01:17:57Cho nên tôi đã liên lạc với hiệu trưởng La
01:18:01Tới trường mầm non giọt nước
01:18:03Tư dấn cho phụ huynh học sinh
01:18:05Giúp phụ huynh học sinh tìm hiểu một số kiến thức y học cơ bản
01:18:07Phòng bệnh hơn là chữa bệnh
01:18:09Công chúa, cà phê
01:18:10Ờ, được, tôi đi trước nha
01:18:12Cà phê của anh đi
01:18:24Cảm ơn
01:18:25Chờ chút đã
01:18:26Nói với em mấy câu
01:18:30Muốn nói với em chuyện gì?
01:18:34Anh cảm thấy
01:18:38Em có thể nên học hỏi cô ấy một chút
01:18:42Anh giỡn hay sao vậy?
01:18:44Em học gì từ cô ta?
01:18:45Em trợn trừng mắt làm cái gì?
01:18:47Học cách quan sát
01:18:48Có phải không?
01:18:52Em không có gì học cô ta hết
01:18:53Vậy anh hỏi em nha
01:18:55Em cảm thấy cái cây xương rồng
01:18:58Có những khuyết điểm nào?
01:19:01Khó coi, nhiều gai
01:19:02Anh nói tiểu tiêu
01:19:03Ồ, anh nói tiểu tiêu hả?
01:19:06Cô ta có quá trời khuyết điểm
01:19:08Ăn nói không đầu không cuối
01:19:10Tính cứng đầu
01:19:11Không có bản lĩnh
01:19:12Nhưng thích thể hiện
01:19:12Làm việc tính toán cảm tính
01:19:14Chuyện gì cô ta cũng muốn lo
01:19:16Con người cô ta có quá nhiều khuyết điểm
01:19:18Kể cũng kể không hết
01:19:19Đúng vậy
01:19:19Như lại anh hỏi em nha
01:19:20Con người của cô ta
01:19:21Có ưu điểm gì?
01:19:24Không có
01:19:24Không có hả?
01:19:26Ai có mắt cũng nhìn ra được mà
01:19:28
01:19:28Người xưa chẳng phải có câu rất hay hay sao?
01:19:34Biết người biết ta
01:19:35Có thể trăm trận trăm thắng
01:19:37
01:19:39Hiện giờ em vẫn chưa nhìn được gì
01:19:42Từ đối thủ cạnh tranh của em
01:19:43Cho dù chỉ là một ưu điểm
01:19:44Điều này chứng minh em rất có vấn đề
01:19:47Điều này chứng tỏ tình hình hiện giờ của em
01:19:51Rất nguy hiểm đó công chúa
01:19:52Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:19:54Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn

Recommended