Skip to playerSkip to main contentSkip to footer
  • 2 days ago
Nhằm tiết tháng sáu. Một buổi chiều, bầu trời sơn màu xanh lét, ngọn gió động lá phất phơ, gây ra cái không khí mát mẻ phi thường, làm cho cây cỏ tốt tươi, mà cũng làm cho con người khỏe khoắn.
Trên khúc lộ Vĩnh Long xuống Trà Vinh ngang qua xóm Mê Phốp, là xóm nhà cửa đông đặc, cách chợ Vũng Liêm chừng ba ngàn thước, người đi đường qua lại dập dìu, lại người trong xóm cũng chòm nhom trên lề, kẻ đứng người ngồi mà hứng mát, nên cảnh xem có vẻ náo nhiệt, mà mặt người nào coi cũng có sắc hân hoan.


---------------------
LIÊN LẠC
Facebook : facebook.com/GonTraChills
Subscribe : / Gon24h
Contact : gon2400h@gmail.com

---------------------
© Bản quyền thuộc về Gọn Trà Chills
© Copyright by Gon24h ☞ Do not Reup
Transcript
00:00Thank you very much.
00:30Thank you very much.
01:00Thank you very much.
01:30Thank you very much.
02:00Thank you very much.
02:30Thank you very much.
03:00Thank you very much.
03:30Thank you very much.
04:00Thank you very much.
04:30Thank you very much.
05:00Thank you very much.
05:30Thank you very much.
06:00Thank you very much.
14:04Bác sĩ hỏi nó rằng, bà cổ đi từ hồi trưa đến vào, ông ngoài ở nhà có nhắc hay không?
14:10Thưa có, ông tôi thưa hỏi bà cổ về hay chưa?
14:14Thiếng biển diễn xa thành nhỏ ra ngoài, xe bưng đồ vô.
14:17Ông bác sĩ vô nhà, ông để cái thứ ra trên bàn, rồi đi thẳng vô bù.
14:21Ông hỏi rằng, từ hồi trưa đến vào không mắc có nhít nữa hay không?
14:26Có tiếng đáp nhỏ nhỏ rằng, không.
14:30Nhờ toa cho thuốc nhỏ mắc nên êm.
14:33Ông bác sĩ nói nữa rằng, à, chịu thuốc rồi đa.
14:37Mỏ dạy ngoài rồi có bệnh dắp hỏi trước.
14:40Thiếng phải ở trà nên bây giờ mỏi mới đi thiếng về được.
14:43Đâu? Toa ra ngoài này ngồi trong khoảng khoát, sao làm trong buồn ngoài vậy?
14:48Cô chuyên nè đứng dựa trên bàn dí.
14:50Cô thấy ông bác sĩ chỉ nắm tay hải đường mà dắt ra ngoài.
14:53Hải đường bị băng, bích hai cô mắt, một tay nếu ông bác sĩ, một tay rờ rờ trên không, sợ đụng bàn ghế.
15:00Thì cô cảm động, đang nước mắt nhỉ giọt.
15:04Ông bác sĩ để hải đường ngồi trên cái ghế phù tươi, rồi ông kéo một cái ghế khác mà ngồi một bên.
15:10Chú thích.
15:11Ghế phù tươi là một loại ghế dựa, có bọc nền.
15:14Hết chú thích.
15:15Chén bị nhiễn có ngủ bánh mì, sữa bò, cùng đồ hợp, đặn để dành cho con dùng, nên nãy giờ thì mất sọn đồ ấy.
15:24Thằng hai đã dọn cháo cho con ăn rồi hay chưa?
15:28Thưa rồi, con ăn hồi đãi.
15:31Chiều nay con ăn được mấy chén?
15:33Thưa, hai chén.
15:35Để má biểu nó nấu nước nóng rồi khuấy sữa cho con uống.
15:39Ông bác sĩ chỉ tiếp hỏi hải đường dành.
15:41Toa hết hồi hộp nữa phải không?
15:45Thiệt hết.
15:47Mỗi lo là lo trái tim, chứ con mắt mỏ ít lo.
15:51Nay trái tim mạch nhảy đều rồi thì hết lo.
15:54Chi đậy mà mỏ cấm toa không được buồn, không được giận.
15:57Toa phải nghe lời mỏ ra.
15:59Với nay toa còn thèm sữa uống nữa hay không?
16:02Cũng không thèm lắm.
16:04Mỏ xin toa cử trị thứ đó.
16:06Chứ nếu toa uống rượu, nó không con mắt, rồi mỏ trị sao được?
16:09Không uống rượu thì buồn quá.
16:13Mỏ hiểu.
16:14Bám rượu mà cứ rượu phần thì không thấy đường, nên không đi đâu được.
16:18Làm sao mà khỏi buồn.
16:20Này.
16:21Mai quá toa.
16:23Hồi mỏ ăn cơm với thiếm, con ông đốc học lục.
16:25Ông dắt một đứa con gái lại nói mà cho ở với mỏ.
16:28Ông nói con nhỏ mù côi nhạc nhèo, thục có bành cấp sơ học.
16:32Mà không có công việc làm.
16:34Đang bữa đói bữa no.
16:35Ông gửi giấm no ảo cho mỏ đặn quét nhà lau tủ.
16:39Mỗi tháng cho no đôi ba đồng bạc cũng được.
16:42Mỹ nó có cơm ăn thì thôi.
16:44Mỏ sực nhớ đến toa.
16:46Toa đau mà lại đau con mắt.
16:47Không đi đâu được.
16:49Mà cũng không coi sách được.
16:51Tự nhiên toa phải buồn.
16:52Nên mỏ muốn nó dùng cho toa.
16:54Mỏ dắt nó dù đây để no ảo đặn mà.
16:57Hãy toa có buồn thì biểu nó đọc truyện, đọc sách.
16:59Hoặc đọc nhiệt trình cho toa nghe.
17:02Toa muốn gửi thơ thì đọc cho nó viết.
17:04Bữa nào đi lấy thuốc hoặc rác giả bô đầu thì sai nó đi.
17:08Chờ thêm già cả thêm đi tự nhọc thêm quá.
17:12Ông bác sĩ nói tới đây.
17:14Nó coi đi hải đường thể nào.
17:16Cô tuy nha đính đằng xa cô cũng nói chàng tân tân.
17:19Hải đường lành thân một hồi rồi thủng thẳng đát sành.
17:22Được vậy thì tốt lắm.
17:26Hôm nay mỏng viết vài bức thư mà không biết làm sao mà viết.
17:31À ha.
17:32Có nó ở thì toa biểu nó viết rồi toa ký tên.
17:35Nó ở mỗi tháng cho nó đô ba lòng mạc.
17:37Không tốn hao gì lắm.
17:39Được.
17:41Ở chiều mỏ nói chuyện đó thì chiếm cũng bằng lòng.
17:43Đến mỏ giáp luôn nó vô đây.
17:45Ủa?
17:46Toa đã đem nó vô đây hay sao?
17:48Ừ.
17:50Chiếm biển yến xin vô nói rằng.
17:52Má nghe ông bác sĩ nói à.
17:54Cũng phải.
17:55Mà má thấy con nhỏ mồ côi bơ dơ cũng tội nghiệp.
17:58Nên má chịu mướn để đỡ tay chân cho má trúc lĩnh.
18:02Ông bác sĩ chở nó vô đó.
18:04Nó biết chữ.
18:04Nó coi dây thuốc nào uống giờ nào cho dễ.
18:08Dạ dạ.
18:09Má vốt.
18:10Hôm nay má cho con uống thì cơ.
18:12Má sợ lộn quá.
18:14Hải đường ngồi im liền một lát rồi nói rằng.
18:17Nếu có nó vô rồi tâu.
18:19Kiêu nó lại gần đây cho tôi hỏi nó một chút thôi.
18:22Thiếm biển mắt Trí Nha và nói.
18:25Kiêu à.
18:26Bước lại đây cho ông mày hỏi.
18:28Cô Trí Nha bỏ giày.
18:30Tủng thẳng bước lại đứng một bên hải đường.
18:31Và lấy khăn ra lau nước mắt.
18:34Ông bác sĩ nói.
18:35Đó là ai rồi đó.
18:36Toa hỏi việc gì thì hỏi đi.
18:39Hải đường hỏi.
18:40Em năm nay mấy tuổi?
18:44Dạ thư hai mươi.
18:47Cha mẹ chết hết mà không có anh em gì hay sao?
18:50Thư không.
18:52Em học trường nào?
18:53Em biết đọc chỉ tay hay không?
18:55Thưa.
18:57Em học trường Châu Đắp.
18:59Em đọc chỉ tay được.
19:01Hải đường rùng mình.
19:02Đưa hai tay rung rung.
19:03Nhả ngửa trên giấy phu tời.
19:04Để la lớn rành.
19:06Không thêm.
19:07Tôi không bao năm muốn người này.
19:08Đuổi nó đi.
19:09Đuổi nó ra khỏi già cho mau.
19:10Đi đi.
19:11Không chịu.
19:12Không chịu.
19:13Ông bác sĩ trị lật đật đỡ hải đường và tiếp mà nói.
19:17Thôi đi ra.
19:18Đi về đi.
19:19Ông không chịu mướu.
19:20Đi đi.
19:21Trì ông nói như vậy.
19:22Mà ông ra giấu biểu đính đó.
19:24Chiếm biện cũng chạy lại âm con mà nói.
19:27Con làm giống gì vậy con?
19:28Nhưng sao con lại giấn?
19:30Không chịu mướu thì thôi.
19:31Dạy ra nó làm chi.
19:33Tuy nhà đứng sửng sốt.
19:35Nước mắt tuôn dầm về.
19:37Hải đường nằm thở dấp.
19:38Ông bác sĩ trị mở tứa da lấy ra một da dầu nhãn.
19:41Rồi đưa dần lỗ mũ cho hải đường hửi.
19:44Cách một hồi hải đường tỉnh lại.
19:46Chống tay ngồi về.
19:47Chiếm biện nói rằng.
19:49Con đau rồi.
19:50Không nóng nái quá.
19:51Người ta nghèo nàng.
19:53Người ta sinh ở với mình đằng nhà hộp cơm.
19:55Mướn hay là không mướn thì thôi.
19:57Con sâu đuổi người ta như vậy.
19:59Tội nhiệp cho người ta chứ.
20:01Ông bác sĩ mới dặn đừng có dẫn mà.
20:03Con dẫn liền như vậy rồi làm sao mắn cho được.
20:07Ông bác sĩ cũng nói tiếp rằng.
20:09Tòa nông nải quá.
20:10Có gì đâu mà dẫn dưới vậy.
20:12Hải đường ngồi lặng thên một hồi lâu.
20:14Rồi hỏi mẹ rằng.
20:17Má có biết người đó hay không?
20:18Người nào?
20:20Người sinh ở đó?
20:21À.
20:22Thổi nay ai mà biết nó hồi nào?
20:26Thiệt như vậy hay sao?
20:27Sao lại không thiệt?
20:28Hồi chiều má đưa ăn cơm với ông bác sĩ.
20:31Ông đắp học dắt nó lại đỡ rắm xin mướn dùm nó.
20:35Má mới thấy nó đó chứ.
20:37Người đó bao lớn tuổi.
20:39Lối 19-20 gì đó không biết.
20:42Hải đường mồi im liền một hồi nữa.
20:44Rồi chậm rãi nói rằng.
20:45Tiếng nói của người đó.
20:49Sao giống tiếng cô Thúy Nha quá?
20:51Tôi nghe cái giọng nói đó.
20:52Tôi chịu không được.
20:53Nên tôi mới nổi giận chứ.
20:55Té ra không phải cô Thúy Nha hay sao?
20:58Ông bác sĩ nói thêm biện.
20:59Rồi ngó Thúy Nha mà cười.
21:01Ông đáp rằng.
21:02Thúy Nha nào đâu.
21:04Không kêu ở ngoài trẻ cháu đốc mà.
21:06Học trò cũ của ông đốc học lục đa.
21:08Vậy hay sao?
21:11Chứ sao?
21:13Chà chả.
21:15Nếu thì cô Thúy Nha lên đây.
21:16Chất mỏ chết được.
21:18Cái gì mà chết?
21:20Tôi không hiểu hay sao?
21:22Cô đã thân khi mỏ.
21:23Bây giờ mỏ bệnh quản.
21:25Mà cô tới đây não mạng mỏ nữa.
21:26Thì mỏ chịu sao nổi?
21:28Có cái gì mần não to đâu.
21:32Dĩ nhiên cô Thúy Nha hay to đau.
21:34Cô Thúy Nha đến thăm to chứ sao mần não.
21:36Mỏ không mạng gia đình đó.
21:39Nếu này nay cô ấy tới đây.
21:40Ấy là cô ấy tội nghiệp thân mỏ.
21:42Chứ không phải cô yêu thương mỏ.
21:45Nếu biết tội nghiệp thì phải có thương rồi mới tội nghiệp chứ.
21:49Tội nghiệp với thương khác nhau.
21:51To đi đường to thấy một người bệnh.
21:53Họ tế nhũi.
21:54To lật đực chạy lại đỡ họ.
21:55Ấy là to tội nghiệp họ.
21:57Chứ nào phải to yêu thương gì họ.
21:59Dĩ nhiên to là người bệnh mà té đó.
22:01Còn người thân khi to chạy lại đỡ.
22:04To chịu được hay sao?
22:05Ông bác sĩ ngó tiếng Nha sự lắp đầu.
22:08Ông không muốn kéo ngay câu chuyện đó nữa.
22:10Nên ông nói.
22:11Thôi.
22:12Chuyện của tiếng Nha tôi nên dẹp bỏ đi.
22:14Nhắc tới làm chi.
22:16Bây giờ to mướn công kiều hay không?
22:18Như không muốn thì mở trả nó về.
22:20Mở trả nó lại cho ông đốc học lục.
22:24Mướn thì mướn chứ sao?
22:26Phải mướn đặn đỡ tay chương cho bà già mỏ.
22:29Bậy quá.
22:30Hồi nãy mỏ nắm giận mỏ sô đuổi nó.
22:32Không biết bây giờ nó chịu ở hay không?
22:35Sao lại không chịu?
22:36Con nhà nghèo đó rách.
22:38Có biết liêm sĩ là gì đâu?
22:40Rầy chút đỉnh mặt kế gì?
22:42Không biết nó còn ở đó hay không?
22:44Thiên biện nói.
22:45Hồi nãy con dẫn nó sợ nước giải ra mại xe kia chứ đâu?
22:49Để mắt tiêu nắp.
22:51Tiên Nha vẫn đứng một bên đó.
22:53Xong thiên biện làm bộ đa cửa kêu ông sồn rồi mới dắt vô.
22:56Ông bác sĩ nói.
22:58Ông bác dạ có bệnh.
23:00Nên sanh tật nóng nải.
23:01Cô em đừng có phiền.
23:03Thôi.
23:03Ở mà nuôi giùm mỏng.
23:06Trí Nha dạ mà thôi chứ không dám nói dài.
23:08Hải đường nói.
23:11Tôi xin lỗi cô em.
23:12Tại bệnh nên tôi hay giận dỗi như vậy.
23:14Chứ không phải tôi hung dưỡi chi đâu.
23:16Cô em đừng có sợ.
23:18Để rồi bà cụ chỉ thuốc cho cô em biết.
23:20Thứ nào uống giờ nào.
23:21Đặng cô em coi mà cho tôi uống.
23:23Trí Nha cũng dạ cục nũng chứ không dám nói chi hết.
23:28Ông bác sĩ trị thấy kế đa thần.
23:30Ông bèo mở thứ da ra.
23:31Lấy hai cái thơ mà đưa cho hải đường.
23:33Lấy thuốc mà ra cho Trí Nha.
23:35Và dẫn thứ nào phải uống giờ nào.
23:37Mà mỗi lần uống bao nhiêu.
23:39Ông hứa chiều buổi sau.
23:40Ông sẽ vô thăm bệnh.
23:42Ông giận hải đường đừng có buồn.
23:44Đừng có giận.
23:45Rồi ông từ giả lên xe mà về.
23:48Thiếm biện làm bộ lăng xanh.
23:49Chỉ công việc cho Trí Nha làm.
23:51Biểu quét giường nẹm trong phòng hải đường.
23:53Dọn bộ dán phía trong cho Trí Nha ngủ.
23:55Cần lười bệnh.
23:56Rồi sai đi khấy sữa cho hải đường uống.
23:59Giọng đó như chủng nhài biết đầy tớ.
24:01Đang hải đường không nghi nữa.
24:04Trí Nha bưng đi sữa đen cho hải đường.
24:06Và lấy ly sữa và hỏi rằng.
24:08Cô em tên gì?
24:10Đói cho qua biết tận cư cho dễ.
24:12Anh tên cư.
24:14Cô em bù mũ hay chưa?
24:17Thưa chưa.
24:18Giết dùm đầu cho qua một chút được hay không?
24:21Thưa được.
24:23Thôi.
24:23Để qua uống sữa rồi.
24:24Qua sẽ chỉ công việc cho em làm.
24:27Hải đường bưng đi sữa.
24:28Một lát uống một hấp.
24:30Kiếm biện yến mắt của Tí Nha qua căn bên mà nó nhỏ rằng.
24:34Được rồi.
24:34Có bộ nó không nghi nữa.
24:36Nó thật khuya lắm mà.
24:38Đêm nào cũng vậy.
24:39Nó lục lục đến canh ba nó mới chịu đi ngủ.
24:42Như cô có mạ thì qua dưỡng tôi khi bên này mà ngủ trước đi.
24:45Để tôi thức với nó.
24:46Tí Nha lắc đầu đáp nhỏ nhỏ rằng.
24:48Tôi không mệt đâu.
24:51Để tôi thức với ảnh.
24:52Thiếm nhỉ trước đi.
24:54Như là cô muốn thức cũng được.
24:56Nè.
24:57Mà hồi nãy tôi làm bộ chỉ chỗ cho cô mổ đó.
24:59Đặng nói tin.
25:00Chứ chuyện nào cô bù mũ thì qua ngủ chung với tôi.
25:03Đặng có mùng.
25:04Trẻ mũi trắng chết.
25:06Được.
25:06Thiếm nhỉ đi.
25:07Đừng lo.
25:08Chuyện nào anh nghĩ rồi tôi sẽ qua.
25:10Tí Nha đợi hải đường uống hết sữa rồi.
25:13Cô lấy ly mà dẹp.
25:14Thiếm miệng yến đóng cửa rồi.
25:16Thiếm đi ngủ.
25:17Chương 11
25:19Chương cuối
25:20Đã gần hết canh một.
25:24Tư bầy dám dẻ.
25:26Chỉ nghe tiếng gia kêu trên mộng trây.
25:28Và một lát nghe tiếng trung ở chùa Phật.
25:30Dưới chân núi dọng một cái bom mà thôi.
25:33Hải đường mồi trân trân không nói chi hết.
25:35Mà Tí Nha ngồi cái giấy gần đó.
25:37Cô mó chàng trồi rơi lụy.
25:39Chứ không dám hở môi.
25:41Cách một hồi lâu chàng hỏi rằng.
25:42Cô kêu, con thức đó hay không?
25:47Tí Nha lật đật đứng dậy đáp rằng.
25:50Thưa, em con thức đây.
25:52Ông có cần dùng việc gì hay không?
25:54Tôi muốn đọc cho cô em giết một chút.
25:57Thưa đưa.
25:58Cô bước lại bàn giết.
26:00Cô lấy cuốn Natchanda, đem dùm lại đây cho tôi.
26:03Cốn bìa cứng màu xám.
26:04Hoài bìa có ân chữ lớn, agenda đó.
26:07Em biết.
26:08Tí Nha bước lại bàn giết.
26:10Lấy cuốn agenda, đem đưa cho Hải đường.
26:13Chàng trầm thấm tay và gặt đầu đó rằng.
26:17Phải.
26:17Cuốn này.
26:19Sư đại thu bệnh.
26:20Xong tôi có ngủ ý đặt được một bài thi bác cuốn.
26:23Nặc bị cô mắc đau nên giết cha không được.
26:26Vậy cô em lấy giết mực đem lại bàn bê.
26:28Bạn ngồi cho cường.
26:29Rồi tôi đọc bài thi ấy cho cô em chết.
26:33Tí Nha lấy biết mực.
26:34Nồi giữ cái đèn, dồn một bên Hải đường.
26:36Chàng đưa cuốn agenda lại cho cô và nói rằng.
26:40Cô em dở trường đầu coi phải có một thi đầy tựa, trí Nha từ tháng hay không.
26:46Cô dở ra, thiệt quả có bài thi của cô làm năm trước.
26:49Cô bệnh đáp rằng.
26:52Thư phải.
26:53Có bài thi đó.
26:55Ừ.
26:56Cô em viết tí cốt dưới.
26:58Cô viết tựa chữ lớn.
27:00Hải đường hoài giận.
27:01Hải đường ngồi đập nhỏ nhỏ cho Tí Nha viết bài thi như vậy.
27:13Một mình kho dũi góc trời đông.
27:19Quả lắp niềm riêng, chén rượu nồng.
27:22Nghĩa dụ chung trình đành phải thế.
27:25Không danh phú quý, cũng như không.
27:29Câu năm hối hận bồi hồi khách.
27:31Dọc vị chia lìa, lai láng sông.
27:34Em hỏi Tí Nha, em nở để.
27:38Trong năm dối giấm, mối tư hồng.
27:42Tí Nha chết bài thi, cô cảm động không siết trễ.
27:46Xong cô sợ Hải đường biết nên cô không dám khóc.
27:49Cô giận lầm mà chịu, mà nước mắt tuôn dầm về.
27:52May Hải đường không biểu cô đọc lại.
27:54Chứ nếu chàng biểu thì chắc cô đọc không được.
27:56Chàng vô ngửa trên giấy phụ tươi mà nghỉ lưng.
28:01Cô mồi, có chừng có ý chàng còn muốn gì gì nữa.
28:04Chàng thò tay vào túi móc ra hai thẻ thơ của ông bác sĩ trị trao hồi đại.
28:09Cầm sò xè một lát, sổ đưa một cái cho cô mà hỏi rằng.
28:15Cô em xem con dấu đóng trên con cọ đó.
28:17Còi thơ ở đâu gỡ dậy.
28:19Thưa, con dấu nhà thơ Mỹ Tho.
28:22Thơ của ai vậy?
28:24Đâu, cô sẽ đọc dùng cho tôi nha.
28:27Tiếng nhà sẽ bào suốt thơ ra rồi đọc như vậy.
28:32Xe-a-a-mi, Hải đường
28:33Tôi đọc nhiệt trình có ai tin bạn đau
28:38và mâu sư trị rước bạn về nhà mà điều trị.
28:42Tôi lập đật viết sơ lượt hết hàng
28:44mà cầu chúc cho bạn mau mạnh.
28:47Đợi ít ngày nữa có dịp, tôi sẽ lan trâu đốc mà thăm bạn.
28:51Theo như tin trong nhiệt trình,
28:53thì mấy năm nay bạn cũng chưa cưới dạo.
28:55Ở trong thời đại này,
28:57lại đến vào bực học thức cao đẳng.
28:59Mà bạn ôm ấp ái tình đến nỗi phải lụy thân,
29:02thì tôi lấy làm lạ.
29:04Bạn phải tỉnh mà nhớ lại.
29:06Đời này là đời danh lợi,
29:08cách hành động của mình.
29:09Dầu đi học hay là cưới dạo,
29:11hay là kết bạn,
29:13hay là làm việc.
29:14Bất lộng là lúc nào,
29:16mình đều phải chủ hướng về các danh,
29:18hoặc cái lợi.
29:19Dù nấy mới hạp với thời,
29:21thuận với người.
29:23Khu mỹ nhân mà bạn đeo đuổi theo đó
29:26sẽ giúp ích cho đường đời của bạn,
29:27về phương diện danh,
29:29hay là lợi hay không,
29:30mà bạn phải chịu khổ tâm đến thế.
29:33Ôi,
29:34dầu có ích cho mấy đi nữ.
29:36Nếu thấy bước đường gai trảo
29:37thì bạn phải dật nẻo khác mà đi.
29:40Hơi nào mà phải khổ tâm thiết tha trong chỗ khó.
29:43Sao bạn không làm như thiên hạ,
29:45mà lại trèo leo lên cái lối huyền dọng ái tình
29:48làm chi cho lao tâm mệt chí?
29:51Tôi quý sẽ đem bạn ra khỏi cái lối huyền dọng ấy.
29:54Tôi sẽ kéo bạn xuống ra cảnh chân thiệt ở cõi trần,
29:57đặn cho bạn hưởng chúc đỉnh của thế gian,
30:00như các bạn đồng sông của ta vậy.
30:03Tôi nói ngay với bạn rằng,
30:04tôi có một đứa em gái,
30:06năm nay mới 20 tuổi,
30:08thông thạo cách giao thiệt theo đời nay.
30:11Biết nói tiếng Pháp,
30:12biết đánh tơ nít,
30:14tức là đánh cuồng già.
30:17Cha mẹ tu khuất khết để gia tài lại.
30:20Tôi chia ra phần nó,
30:22mỗi năm hữu quay lợi trên 10.000 giả lúa.
30:25Tôi nhất định sẽ giả cho bạn đặn trước là
30:27nó có chồng xứng đáng với số gia tài của nó.
30:30Sau lửa bạn khỏi mệt mà có một cái gia tài nhỏ nhỏ,
30:34đủ làm nề mà bước lên cho cao thêm hoài.
30:36Tôi gửi cái chân dung của công an tôi theo đây,
30:40cho bạn xem trước.
30:42Nếu bạn không chê nó,
30:43thì tôi giả nó cho bạn liền.
30:45Bạn muốn định cưới ngày nào cũng được.
30:48Đợi bạn hồi âm,
30:49tôi chúc bạn mau mau mạnh.
30:51Nắm tay bạn.
30:53Trên đây là trọng đập của Tuy Nha.
30:55Tuy Nha đập thơ rồi,
30:58cô ngó hải đường trân trân.
31:00Có ý chợ coi chàng liệu định lễ đào.
31:02Hải đường ngồi tự nhiên mà hỏi rằng.
31:06Người biết thơ có ký tên hay không?
31:08Thưa có.
31:10Ai để chìa?
31:12Thưa, ở dưới dấu,
31:13ký tên có biên Phan Thế Bủ,
31:16Điện Chủ ở Mỹ Tho.
31:18À, anh Thế Bủ.
31:20Có học thức mà vậy đó.
31:22Thế ngu chứ Thế Bủ gì vậy?
31:25Tuy Nha hiểu ý thì cô lắp đầu.
31:27Tri dậy mà cô muốn dò đáo để,
31:29nên cô đưa tấm trên dung,
31:31đính theo thơ cho hải đường mà nói rằng.
31:34Thưa, có tấm hình đây.
31:36Hải đường cùng hoàng đáp rằng.
31:38Hình mà làm gì?
31:40Lúc dù bao dư thế thơ rồi bỏ trong cuốn na sân đa.
31:44Giàn mồi im điệp một hồi lâu,
31:45rồi đưa phong thơ thiên nhị mà hỏi rằng.
31:49Còn thơ này,
31:50ở đâu gỡ lại?
31:52Tuy Nha lấy phong thơ,
31:54thì là thơ của cô gửi tại Dũng Liêm trước khi ra đi.
31:57Tuy vậy mà cô cũng làm bộ coi con giấu nhà thơ,
32:00rồi đáp rằng.
32:02Thưa, thơ đổi tại Dũng Liêm.
32:04Cô già nói và mó coi ý chàng thế nào.
32:07Hải đường vụ dự rồi hỏi rằng.
32:09Chữ đề bao đó giống tuần chỉ đàn bà hay là đàn ông?
32:14Thưa, em không hiểu.
32:16Đàn ông thù hỏi biết cứng,
32:19còn đàn bà hỏi giết díu.
32:21Thưa, em coi không xa.
32:24Hải đường vụ dự một hồi nữa,
32:25rồi thảo ra mà rành.
32:28Thôi,
32:29xé đại mà đập thử coi.
32:31Trí nhà xé thơ.
32:33Dạ thơ của cô viết thì cô thục lầm,
32:35bởi vậy tay cầm bức thơ,
32:36mà mắt mó hải đường trân trân,
32:38và miệng đập như vậy.
32:39Anh Hải đường đáng yêu đáng kính ôi.
32:45Chót hai năm nay anh không được tin tức của anh,
32:47nên em không biết anh ở đâu,
32:49mà cũng không hiểu anh làm việc gì.
32:52Tuy vậy mà trong trí em vẫn tưởng tượng,
32:55anh đã có đôi bạn,
32:56có con vỏ.
32:57Tưởng anh đã gầy cù gia đình,
33:00tưởng anh đang hưởng hạnh phúc vợ hiền,
33:02con quý,
33:03chẳng có chút chi buồn hay là lo.
33:05Cũng như bầu trời thanh mạch,
33:07chẳng có mây văn,
33:08cũng như mặt biển lạnh trang,
33:10chẳng có sống giỡn.
33:13Thang ôi,
33:14anh vừa đọc một bài trong dịch trình,
33:16em mới hay sự tưởng tượng của em
33:18không trúng chút nào hết.
33:20Em mới rõ mấy năm nay,
33:22vì em mà anh phải sầu não,
33:24phải giấc giả tấm thân,
33:26đến nỗi phải thọ bệnh.
33:28Trời đất ôi,
33:29tội của em lớn biết chuyện nào,
33:32bây giờ làm sao mà chuột cho được.
33:35Anh ôi,
33:36hiện bây giờ em đau đớn trong lòng quá,
33:39không còn trí khô mạch tả cho anh hiểu tấm lòng của em đối với anh.
33:43Anh biết nói làm sao bây giờ?
33:46Em xin díu một câu này,
33:48nếu anh chết,
33:49thì em không thể nào sống được.
33:52Anh tưởng nói bao nhiêu đó,
33:53có lẽ đủ cho anh hiểu rõ lầm dạ của em.
33:56Mà không lẽ trời độc ác đến nỗi phải thiến anh chết như vậy?
34:01Em cũng không chịu cho anh chết.
34:04Em phải làm cho anh lành mạnh,
34:05thì em bước khỏi tội.
34:07Vậy em nhất định bỏ dẹp lung lý,
34:09em hy sinh cái đời vô dụng của em,
34:11đặng em cứu anh.
34:13Em cúi sinh anh cho phép em lên ở nuôi dưỡng anh cho anh lành mạnh.
34:18Dĩ như trời có khiến anh phải chết,
34:20thì đôi ta nhìn trái tận mặt nhau một lần chót,
34:23rồi chết với nhau một lượt.
34:25Đặng trường đầu thai cũng trở lên một lượt,
34:27mà kết vợ chồng với nhau.
34:30Nếu anh nhậm lời thì xin anh đánh dây thép cho em biết,
34:33em sẽ lên liền.
34:36Hải đường nghe đọc dứt rồi,
34:38chàng dự ngữ ghế phù tươi,
34:40tai chung, miệng hỏi rằng.
34:43Ai ký tên đó?
34:45Trí nhà nói chàng không nháy mắt,
34:47thủng thẳng đứng dậy mà đáp rằng.
34:50Lê túy nga ở Mayport,
34:52làng Trung Điền.
34:54Hải đường thở một cái,
34:56rồi cưỡng ngồi dậy và đưa tay nói rằng.
34:59Chào cái thơ ấy lại đây.
35:01Túy nhà đứt thơ dầu bào rồi đưa cho chàng.
35:04Hải đường bỏ thơ dầu túi,
35:05ngồi lạnh thanh một hồi rất lâu.
35:07Bộ chàng suy nghĩ lung lắm.
35:10Túy nhà đứng nó không nháy mắt.
35:12Thanh linh hải đường biểu rằng.
35:14Lại bàn viết lấy một miếng giấy chấm,
35:17đặn thôi đập cho mà viết.
35:18Túy nhà dừng lại,
35:20đi lấy một miếng giấy đem lại đèn mà ngồi,
35:22và nói rằng.
35:24Thư có giấy rồi.
35:25Hải đường đập.
35:28Lê túy nhà,
35:29con gái ông tổng mình,
35:30làng Trung Điền,
35:31Dũng Liêm.
35:33Túy nhà dùng tay nên viết cầm lắm,
35:35chuyện viết xong rồi cô mới nói rằng.
35:38Thưa rồi.
35:39Hải đường mồi im đi một hồi nữa,
35:41rồi dùng nói.
35:43Viết.
35:45Lên lập tức,
35:46tôi trong.
35:47Tí Nga cảm động không thể giận nữa được,
35:49nên buông gây viết chạy lại,
35:51một tay thì nắm tay hải đường,
35:53còn một tay thì nhìn ra trà mặt khóc,
35:55và nói rằng.
35:56Cảm ơn anh.
35:57Anh đã lên rồi đây.
35:59Hải đường dùng mình,
36:00chung hết cả tay chân,
36:02rồi thủng thẳng nói rằng.
36:03Thì em đó hay sao?
36:08Té ra hồi hôm,
36:09qua nghi trúng lắm.
36:11Em đã thấy tình của qua hay chưa?
36:13Túy nhà đính khóc chấm gức,
36:15không nói được một tiếng chi nữa hết.
36:17Hải đường hấn hở,
36:18miệng chím chím cười mà nói rằng.
36:21Đôi ta đã hiệp nhau rồi,
36:23có địa chi phải buồn nữa đâu,
36:25mà em khóc.
36:26Túy nhà biểu bạo đáp rằng.
36:29Nhì em mà anh phải đau nhiều quá,
36:31không buồn sao được.
36:33Đường cực em thì chắc qua mạnh.
36:35Bây giờ trong mình qua khỏe khói như thường.
36:37Em biết anh còn đau nhiều lắm.
36:40Dù còn đau,
36:41hãy em nuôi qua thì qua mạnh chứ gì?
36:43Em ở nuôi dùm qua nghe không?
36:45Dạ, em ở.
36:46Ở nuôi cho anh mạnh.
36:48Hải đường vị trí nên nổ tười khang.
36:51Cộng trí nga càng thêm cảm động nên khóc lớn.
36:54Chím bị giếng bước qua,
36:55thấy hai trẻ nắm tay gian díu,
36:57trẻ khóc người tười.
36:58Khiến biết việc đã bẫy,
37:00mà hai bên đều thỏa tình mãn ý.
37:02Thì thiếng mừng nên cười mỏm miệng mà nói rằng.
37:06Thương nhau như vậy à,
37:07mặt trừ thiến duyên nở chắc trở làm kia,
37:10cho kẻ giàu người bệnh sống biết.
37:14Và là ông bác sĩ trị cho thuốc tổng tâm,
37:16mà cũng nhà Tuy Nga ở nuôi dũng an ủi.
37:19Nên cách vài tuần lễ thì hải đường bình phục,
37:22trái tim mạch nhảy đều như thường.
37:24Tập mắt cũng đã sáng lại,
37:25duy còn đỏ chút đỉnh mà thôi.
37:28Mỗi bữa sớm mười từ tảng sáng đến 8 giờ,
37:31chiều từ 4 giờ rưỡi tới chạm dạng,
37:33Tuy Nga dắt hải đường lên núi,
37:35rồi thi thì ngồi dũ góc cây,
37:37thi thì nằm nhiên trên hồng đá,
37:39mà ninh phong hướng cảnh.
37:41Mặt trời mọc lên trói cánh đồng
37:43từ đuối xam giải thách sương.
37:45Lúa đường chính nan giả mọc bầu vàng khè,
37:47làm cho khách tháo cảnh đa tình,
37:49trông thấy, phải nằm ngùi vì tình,
37:51khoan khoái dưới cảnh.
37:53Mặt trời trang lặng dục dã chế ngâm trong kẹt đá,
37:57chim hót trên mộn cây,
37:58làm cho khách trí đại tâm thanh,
38:00nha hoa, như đẹo lồng sông,
38:02nhiều khiêu trí cả.
38:05Có khi trí na 5 bài thi tự tháng,
38:07hồi trước lại cho hải đường nghe,
38:09rồi hải đường cũng 5 bài thi của chàng hòa mà đáp lại.
38:13Năm rồi 2 người ngó nhau sương sương nước mắt.
38:17Có khi trí na ngồi đường,
38:19hải đường nằm nghe,
38:19người đường vĩ rã như bài tỏ can trường,
38:23người nghe mẫn mê quên lưỡng không danh phú quý.
38:27Đường quỷ nhau trường nào,
38:28tình càng thêm sâu,
38:29nhỉ càng thêm nặng,
38:31càng mê vì nết,
38:32chàng mến vì lời,
38:33giái chẳng chút nại ngùng,
38:35trai chẳng cồn xè sụt.
38:37Tuy vậy mà hải chi nào hải đường mở hơi
38:39muốn nói chuyện cưới hổi,
38:40thì trí na trận liền mà xin rằng,
38:43anh phải dáng an tâm tịnh trí,
38:45mà lo dưỡng bệnh trong mơ mạnh,
38:47không nên lo tính việc gì khác.
38:49Nếu thiệt anh thương em thì anh phải nghe lời em.
38:52Mấy lời nói ấy vừa gian díu,
38:54vừa quả quyết,
38:55làm cho hải đường không cãi được,
38:57nên phải giận lòng dưng chịu.
38:59Một buổi sớm mời,
39:00ông bác sĩ trị thám bệnh tra toa đến 9h,
39:03rồi ông rảnh răng.
39:04Ông bền sai người già mua rượu,
39:06thịt, bánh trái,
39:07rồi ông bỏ lên xa hơi mà chạy vô núi,
39:10tính đem đồ vô ăn uống như bạn cho vui.
39:12Thiếm bị nhiễn với hải đường tiến nhà
39:14tiếp trước ông rất vui vẻ.
39:16Ông bác sĩ coi mạch cho hải đường,
39:18rồi ông nói rằng,
39:20bữa nay toa thiệt mạnh rồi,
39:22không còn một chút bệnh nào nữa hết.
39:24Thôi, để dọn đồ ăn uống chơi một bữa,
39:26rồi mỏ rước hết vì nhà mỏ mà ớ.
39:28Toa chơi dừng nào đá thàn rồi sẽ đi làm việc.
39:31Thiến biện với thiến nhà
39:32nghe hải đường thiệt hết bệnh thì mừng rảo,
39:35nên nói nói cười tươi,
39:37coi dọn đồ lên bàn,
39:38rồi chủ khách đồng ngồi chung quanh mà ăn bún.
39:41Ông bác sĩ chỉ rót một ly rượu chát
39:43mà đưa cho hải đường và nói rằng,
39:46mấy tháng nay toa bị tấm rượu,
39:48chắc toa thèm lắm.
39:49Bữa nay uống được,
39:50vậy toa uống đi.
39:52Thúy nhà ngồi ngang hải đường,
39:53cô đưa tay mà cản rằng,
39:55quý, không nên,
39:57xin ông bác sĩ đừng cho uống.
39:59Sưu dài bỏ rượu đã quen rồi,
40:01nếu cho uống rồi anh bắt giật bắt bến uống lại,
40:04sợ e bình có mất buộc phát.
40:06Thôi, bỏ luôn tốt hơn.
40:08Hải đường thèm rượu lắm,
40:10xong nghe Thúy Nga nói như vậy
40:11thì chàng ngó ly rượu,
40:12rồi ngó Thúy Nga,
40:14và cười và nói rằng,
40:16cô qua buồn,
40:16thôi, tôi không uống.
40:18Ông bác sĩ cũng cười và nói rằng,
40:21thôi mướn cô qua để nuôi ông bác giật bệnh,
40:23tôi không già,
40:24người bệnh dị bụng người nuôi quá,
40:26hẹn chi bệnh mới mau hết.
40:29Trí già nghe lời ba lửm nấy,
40:30thì cô mắc cỡ nên cuối mặt đáp rằng,
40:33anh bác giật lành mạnh,
40:35là nhờ tài của y sư,
40:36chứ em có công cán chi đâu.
40:38Em chịu sự anh bác giật hay dị bụng em,
40:41nhưng mà nếu anh không dị,
40:42thì làm sao hôm nay được vui như vậy?
40:45Cô đã công nhận rằng anh hải đường thường dị bụng cô,
40:48hệ cô muốn thế nào,
40:49anh cũng làm theo hết thải.
40:51Bây giờ tôi muốn coi cô có dị bụng anh hay không,
40:54như anh muốn một việc gì,
40:55cô có vui lòng làm theo hay không?
40:57Thưa, việc em muốn có ý nghĩa khác,
41:00còn việc anh bác giật muốn,
41:02sợ có ý nghĩa khác,
41:03vì vậy nên em khó chịu ý anh đường.
41:06Hải đường nghe mấy lời ấy,
41:07thì chàng ngó tuyến nha một cách rất buồn.
41:10Ông bác sĩ trị cũng lý làm là,
41:12ông bền nghiêm sắc mặt bỏ tuyến nha rằng,
41:14Cô nói cho gì vậy cô ba?
41:17Hôm cô lên đây cô nói với tôi rằng,
41:20bạn tôi mang bệnh lỗi tại nơi cô,
41:22nên cô quyết hy sinh cả danh giá và tánh mạng,
41:24đang lo phương cứu bạn tôi.
41:27Bình sanh bạn tôi muốn có một điều,
41:29là kết tóc trăm năm với cô,
41:30nay bạn tôi lành mạnh rồi,
41:32vì bạn tôi tỏ ý muốn việc đó cô cũng không chịu hay sao?
41:36Thưa, muốn cái đó khó cho em lắm.
41:39Cô đã quyết hy sinh cả danh giá và tánh mạng với ảnh,
41:42xá chi một chút đó mà cô do dữ.
41:45Thưa ông,
41:46em có tội làm cho anh bác giật trầu vù mà sanh bệnh.
41:49Em phải hy sinh danh giá và tánh mạng mà cứu ảnh,
41:52đặng em chuột tội của em.
41:54Em hứa sẽ làm tôi mọi mà nuôi dưỡng cho tứ ảnh lành mạnh.
41:58Nay ảnh lành mạnh rồi thì thôi,
42:00chứ em có hứa kết tóc trăm năm với ảnh đâu.
42:03Hải đường vuông đũa đứng dậy,
42:04mó ngay trí nhà mà nói sẵn sớm ra.
42:08Rõ đàn cô làm bổ thương,
42:09chứ cô không thương tôi chút nào hết.
42:11Tại sao mà cô cứ gạt cẩm tôi qua với cô bác?
42:14Xin anh cũng đừng nóng giận.
42:16Anh ngồi lại rồi anh sẽ nói rõ cho anh nghe.
42:19Có chuyện gì nữa đâu mà nói.
42:21Bình sanh tôi chỉ ao ước có một điều mà thôi,
42:23là kết nghĩa dở dòng giấc cô.
42:26Hồi nhỏ vì cô giàu sang của tôi hẹn hạ,
42:28nên không thể phối hiệp được.
42:30Tôi thất tình mới bỏ qua phát mà học.
42:32Khi trở về xứ, tôi hay cô bị trọng để,
42:34tôi liền xin cưới cô.
42:36Cô phụ để tình tôi,
42:37làm cho tôi hết bệnh quản,
42:39thiếu thuốc lửa tuyệt mạng.
42:40Mai nhờ cô bạn tôi cho thuốc,
42:42đã cũng nhờ có cô nuôi dưỡng giải sầu,
42:44nên tôi lành mạnh.
42:45Nay sẵn dịp có bà già tôi,
42:47và có bạn thích của tôi đây.
42:49Tôi tỏ lựa xin cưới cô nữa,
42:51cô bằng lòng,
42:52hay là không bằng lòng,
42:53xin cho tôi biết liền.
42:54Cô đói phút một tiếng mà thôi,
42:55chẳng cần phải nói dài.
42:56Tí Nga cuối đầu rừng rừng nước mắt,
42:59mà đát nhỏ nhỏ rành.
43:02Như em liệu làm vợ anh đường,
43:04thì năm trước anh nói,
43:05em đã ưng rồi.
43:07Có đâu phải sầu não đến nỗi xanh bệnh quản.
43:10Hải đường đó mặt trở mắt,
43:11hỏi nặng lời rành.
43:13Trẻ ra bây giờ cô cũng không ưng nữa sao?
43:17Anh đã nói anh không thể làm vợ anh đường.
43:20Tại sao vậy?
43:22Anh không biết hay sao?
43:23Cô đói cho tôi nhé thử coi,
43:25cô phải nói đi.
43:27Thân em như đó hoa tàn,
43:29còn phận anh như cái lực bình quý.
43:32Hoa tàn mà tẩm trên cái lực bình quý
43:34thì uổng lực bình,
43:35mà cũng thẹn cho hoa quá.
43:37Tại vậy mà em không dương lời anh được.
43:40Chứ nào phải anh làm khó cho anh đâu.
43:42Anh thương em,
43:43xin anh trọng dùm em.
43:45Đường làm cho em hổ với cái tiếc của em mới phải.
43:48Hải đường nghe dứt lời
43:50chị chàng té ngồi trên ghế,
43:51nước mắt chảy đồng trồng.
43:53Chím miệng yến với bác sĩ trị nhìn giao,
43:55trong lòng lạnh nắc.
43:56Chím miệng yến thấy con bi lụy,
43:58thiếm chịu không được,
43:59nên thiếm nói rằng
44:00Tại nó nằm nằm quyết một mà.
44:03Đứa cô ba ái nhại hoài
44:05thì sợ nó buồn đầu
44:06rồi sanh bệnh lã chứ.
44:08Bác sĩ trị cũng tiếp mà nói rằng
44:09Cô ba nói nghe phải lắm.
44:12Dù mà người dương lấy bệnh tình
44:14thì còn cái gì là cao thấp đứa đâu.
44:16Vậy tôi khuyên cô ba,
44:18nếu cô thương mạng tôi
44:19thì cô ưng phút đi.
44:20Đừng kể nổi đột trong gì hết.
44:23Cô để dám hy sinh danh giá
44:24với tính mạng.
44:25Xá chi một chút đó
44:26mà cô vụ dự.
44:27Kỳ ngà đào đứng trong đồng quá
44:30nên cô ấm ức nói rằng
44:32Liệt nữ vô dĩ giá
44:34Nếu em ưng làm vợ anh bác giật
44:36thì em hỗ thệ như các tiết của em hoài.
44:39Rồi sợ em cũng không làm vua cho anh được.
44:42Em cũng thương anh bác giật vậy chứ.
44:44Nếu không thương
44:45thì làm sao mà anh lên ở đây?
44:47Nặc vì tiết giá của em đã đục rồi.
44:50Nếu kiếp này phối hiệp cùng nhau
44:51thì tình vợ chồng không được thanh bạch.
44:54Em nguyện để tiết sau
44:55em sẽ làm vợ anh.
44:57Đặng cho tình vợ chồng được cao, được sạch.
45:00Bây giờ chẳng thiếu chi giái
45:01xứng đáng cho anh cưới làm vợ.
45:04Ông Phan thấy bủ dưới bị thoa
45:05có một người em gái giàu có.
45:07Anh cưới thì có sẵn gia tài
45:08cho anh hưởng trọn đời.
45:10Như anh sợ người nhiều tiền
45:12hay có tánh thô tục.
45:13Anh chê chỗ đó
45:14thì anh xin ảnh cưới cô trường thoại
45:16là con của ông giấu lạc ở dưới đủng đêm.
45:20Cô ấy tuy nghèo
45:21xong có tánh cao thượng.
45:23Làm vợ anh thì xứng đáng lắm.
45:25Khổng khẩn em thì anh xin kết nghĩa
45:27anh em với anh thôi.
45:28Để kiếp sau rồi sẽ làm vợ chồng.
45:31Hải đường dùng đứng dậy nói lớn rằng
45:33Bình xanh vô nhị sắc
45:35tôi không thèm ai hết
45:37nếu cô không quân tôi
45:38thì tôi sẽ chịu cô thân tổn đời.
45:40Trí nhà và khóc và nói
45:42xá chi một đoá hoa tàn.
45:45Khổ thang tới đó
45:46thì có một cái xe ngựa ngưng ngoài cửa
45:49khiến miệng yến nó ra
45:50sợ nó lớn rằng
45:51Ủa?
45:52Có ông Tấm như bà Tấm lên kia.
45:55Thiệt quá
45:56hai dạy cầm ông Bình xuống xe
45:57rồi đi thẳng dương nhà.
45:59Bốn người trong nhà
46:00đều đứng dậy chào mừng.
46:02Ông Bình hỏi ông bác giật đành
46:03Cháu thiệt mạnh hay chưa?
46:06Hơn một tuần nay
46:07bác không được thơ của công tuyên nha.
46:09Bác không quyết bệnh cháu có giảm hay không.
46:12Đành chạy lên đây thăm thử coi.
46:15Thưa, cháu đã mạnh rồi.
46:17Ông bác sĩ dị đây là
46:18anh em bạn thiết của cháu.
46:19Mới sang mạch nói
46:20bệnh cháu buổi đai chịt chích.
46:22Ông Bình với bác sĩ chào nhau.
46:24Ông Bình dai lại
46:25thấy đồ ăn đầy bàn
46:26thì ông nói rằng
46:27Ủa?
46:29Mấy bà con ăn đi
46:30ăn cho lộ bữa cháu.
46:32Vợ chồng tôi lên để châu đốc
46:33vô tiệm ăn cơm
46:35đồ mới muốn xe vô đây.
46:36Mấy bà con ăn đi.
46:39Vì biệt hải đường
46:40với tiếng nhà cãi lẻ nải già
46:41làm cho tiệc vui mà không vui
46:43nên không ai muốn ăn nữa.
46:45Thiếm miệng biết tiếng nhà
46:46dệt đồ ăn
46:47còn hải đường với bác sĩ trị
46:48chỉ đi rửa tay uống nước.
46:50Ông bác sĩ trị nói với ông Bình sành
46:52Hai bác lên đây
46:54thiệt là may lắm
46:55mới xảy ra một dịp
46:56khó liệu hết sức
46:57phải có hai bác
46:58thì phân giải mới được.
47:00Biệt gì đó.
47:02Bạn tôi là hải đường
47:03mạnh rồi
47:03bữa nay tôi mua đồ
47:04đem vô đây ăn mừng
47:05dân dịp này
47:06bạn tôi tỏ lời
47:07xin cưới cô ba
47:08cô ba không nhậm lời
47:10làm cho bạn tôi
47:11thất vọng nữa.
47:13Tại sao vậy?
47:15Tôi xin nói tắt như vậy
47:16cho hai bác hiểu
47:17cô ba không ưng
47:18cô viện lẻ
47:19liệt nữ
47:19dâu nhị giá
47:20con nghĩ là
47:21người cô gái
47:22không được lý chồng hai lần.
47:25Cô đói cô thương
47:26anh bác giật lắm
47:27đẹp gì cô đã có
47:28một đời chồng rồi
47:29nếu cô làm dạo
47:31anh bác giật
47:31thì cô hổ
47:32với tí của cô
47:33cô chỉ chỗ này
47:34chỗ nọ
47:35cô xin anh bác giật
47:36cưới thế cho cô
47:37để kiếp sau rồi
47:38cô sẽ làm dạo ảnh
47:39cho tình già chồng
47:40được trong sạch
47:41anh bác giật nói
47:43mình sanh dâu nhị sắc
47:44tạm dịch là
47:46người đàn ông
47:47khi còn sống
47:47không được yêu
47:48hai người phụ nữ
47:49anh không thèm
47:50ai hết
47:51nếu cô ba
47:52không ưng ảnh
47:53thì anh nguyện
47:53sẽ chịu cô thân
47:54suốt đời
47:55kiếm tôi đây
47:56với tôi
47:56không biết sử sao được
47:57vậy trên hai bác
47:58phân sử dụng
48:00ông mình ngồi
48:01suy nghĩ một chút
48:01rồi đói rằng
48:02hai trẻ đều
48:04có tình nạn như dao
48:05mà bên giái
48:06trọng tí thương tình
48:07ấy là phải lắm
48:08còn bên trai
48:10thì trọng tình
48:10hơn tiếc
48:11ấy cũng không quấy
48:12tuy vậy
48:14mà thầy khuyên
48:14phổ tuyến Nga
48:15đừng cố chấp
48:16thoái quá như vậy
48:17đã biết
48:18làm thân nhi nữ
48:19phải trọng tí trinh
48:20nhưng mà thất tí
48:21của đàn bà
48:22là cái phẩm hạnh
48:23dâu hình
48:23chứ không phải
48:24thứ dực chất
48:25như không thấy đó
48:26nếu con có chồng
48:28mà con còn lưu ý
48:29với người khác
48:30dù con không
48:31ăn nằm với
48:31người tình
48:32của con đó đi nữa
48:33con cũng mang
48:34tội thất tí
48:35với chồng
48:35nay con có chồng
48:37mà chồng con
48:38đã để con rồi
48:39đau can thường
48:41đã giết
48:41bây giờ con
48:43lấy chồng khác
48:43thì đối với chồng
48:44sao con không
48:45có thất tiết
48:45chỗ nào đâu
48:46mà dầu cho con
48:48có một đời
48:48chồng ấy
48:49là thất tiết
48:50thì sự thất tiết
48:51ấy của con đó
48:52lỗi tại nơi thầy
48:53bởi vậy
48:54từ ngày thầy
48:55hay bắt giật
48:56vì nặng tình
48:56với con
48:57mà mang bệnh
48:57thì thầy
48:58ăn nặng hết sức
48:59vậy thầy
49:00quyên con
49:01đừng ai ngại nữa
49:02mà buồn cho
49:03ông bắt giật
49:03và cũng buồn cho thầy
49:05và bình tiếp
49:06nói rằng
49:07hồi ông bắt giật
49:08mới chi đậu
49:09thú tài
49:10thì ý tôi
49:11đã muốn giả
49:11nó cho ông
49:12tại căn viên
49:13của nó
49:14phải cắt cả
49:15đánh trời
49:16khiến phải tan
49:17rồi mới hiệp được
49:18thôi thì
49:19phải chịu như vậy
49:20chứ cái trời
49:20sao được
49:21hải đường
49:23thấy vợ chồng
49:23ông bình
49:24đều suy thụng
49:24thì mừng
49:25nên nói đi
49:25tuyến nghe rằng
49:26cô ba
49:28cô nghe ông bà
49:29nói đó không
49:30dù cô không
49:31dị tình tôi
49:32thì cô cũng phải
49:33dị tình
49:33của ông bà
49:34một chút
49:34xin cô đừng
49:35ái nại nữa
49:36cô nở
49:37cố chấp tiểu thiết
49:38mà để cho
49:39hổng cả đời
49:39của tôi hay sao
49:40dù thế nào
49:42em cũng chẳng
49:43quên thân em
49:44là đó
49:44hoa tàn
49:45hoa tàn
49:46mà tôi coi
49:47quý hơn
49:48qua mới nở
49:48tuyến ngà
49:50ngước lên
49:50thấy hải đường
49:51mó mình rất khổ tình
49:52thì cô động lầm
49:54không còn lời
49:55mà cãi nữ được
49:55nên cô thở dài
49:57mà than rằng
49:57tạo quá
50:00sinh loài người
50:01lại bài
50:01cho cái ái tình
50:02làm chi
50:02mà phải nặng nề
50:04như vậy
50:04hải đường
50:06hiểu ý cô
50:06đã thuận rồi
50:07nên chạm bức lại
50:08nắm tay cô
50:09và cười
50:10và nói rằng
50:10cảm ơn cô
50:12hoa tưới nước
50:12các thế khô đầy
50:13được tươi lại
50:14tôi nguyện tôi
50:15cũng sẽ săn sóc
50:16cho đó
50:16hoa tàn
50:16tươi lại
50:17một đồng nữa
50:17ai nấy
50:19thải đường
50:19vui mừng
50:20ông bác sĩ trị
50:22rước hết ra
50:22chậu đốc
50:23ở chơi
50:23tới buổi sau
50:24vợ chồng âm bình
50:25với ký nga
50:26dắt trở về
50:26mây phút
50:27hải đường
50:28vô làm việc lại
50:29xin đổi về
50:30Sài Gòn
50:30rồi chậu này
50:31lấy tưới
50:32tưới nga
50:32Vĩnh hội
50:34đô bộ càng
50:35936
50:36Hết
50:37chuyện
50:56Hết
50:58Hết
51:00Hết
51:02Hết

Recommended