Skip to playerSkip to main contentSkip to footer
  • 6/11/2025
Chẳng luận người Việt Nam, người Pháp hay người Tàu, ai có xe hơi thẩy đều biết hãng "Thuần Hoà" ở Sài Gòn, tại đường Phan Thanh Giản. Hãng ấy choán trọn một dẫy phố 5 căn: căn đầu thì bán vỏ ruột cùng các đồ phụ tùng xe hơi; căn kế đó thì chia phòng cho ông Chủ hãng với mấy thầy cô làm việc giấy; còn ba căn chót thí chứa mười mấy cái xe hơi mới tinh để bán, lớn có nhỏ có, thứ nào cũng đẹp.
Ở phía sau lại còn có một cái xưởng rộng lớn, trong ấy có đủ máy để sơn xe và tiện hoặc đúc các đồ phụ tùng theo máy móc xe hơi.
Thầy thợ trong hãng đông đầy, mà khách tới mua đồ, coi xe hoặc sửa xe cũng nườm nượp, trước hãng thường có đôi ba chiếc xe hơi đậu luôn luôn.


---------------------
LIÊN LẠC
Facebook : facebook.com/GonTraChills
Subscribe : / Gon24h
Contact : gon2400h@gmail.com
https://gontrachills.blogspot.com/

---------------------
© Bản quyền thuộc về Gọn Trà Chills
© Copyright by Gon24h ☞ Do not Reup
Transcript
00:00:00Thank you very much.
00:00:30Sẽ được đi với cô xuống kỳ sơn chơi, thì rộn rực trong lòng, ngủ trưa không được.
00:00:35Ăn cơm tối rồi nó liền buồn ngủ, nên nó kêu kiếm sẵn biểu đem nó lên lầu, đặn nó ngủ.
00:00:41Thuần kêu con nhỏ ở biểu nó lo dăng mụn, trong khổng khách, ở tường dưới, cho sẵn, đặn cô giam nỉ.
00:00:47Bởi vì đi lên đi xuống kỳ sơn hai lần chắc cô mệt, nên thay nhỉ sớm.
00:00:51Thuần lại mắc có việc phải đi Sài Gòn một chút, rồi xin lỗi với cô dân lên xe mà đi.
00:00:56Cô dân ở nhà có một mình nên cô buồn, nên biểu bồi đóng cửa rồi cô vô phòng đọc sách của Thuần, mà ngồi xem nhật báo.
00:01:04Ngồi lâu mỗi lưng, nên nghe đồng hồ gó 10 giờ, cô bạn tắt đèn vô mùng nằm rồi ngủ quên.
00:01:10Thuần về hồi nào cô không hay.
00:01:13Sáng bữa sau lúc ăn điểm tâm, cô dân hỏi Thuần.
00:01:15Hồi hôm anh đi tới mấy giờ anh mới về?
00:01:19Tôi về hồi 12 giờ.
00:01:21Anh có ghé ngoài, dịp nam y viện hay không?
00:01:24Có, tôi ra nói chuyện chơi với nhà tôi trót giờ.
00:01:28Hồi hôm em có ý chờ anh về đặn em hỏi ý kiến anh về một việc em đương tính mà làm.
00:01:33Té ra em nằm muốn quên, anh về em không hay.
00:01:36Cô muốn hỏi việc chi?
00:01:38Không gấp gì mà dội.
00:01:40Thôi để tối nay anh có rảnh rồi, em sẽ nói cho anh nghe.
00:01:43Được, tôi sẽ để xe riêng của tôi ở nhà.
00:01:46Bất lượng giờ nào cô muốn ra y viện mà thăm nhà tôi, hay là muốn đi đâu,
00:01:50thì cô biểu shopper cầm bánh cho cô đi.
00:01:53Còn anh, xe đâu anh đi?
00:01:55Tôi có xe khác, xe cũ ngoài hãng thiếu gì.
00:01:59Ăn rồi thuần lấy xe cũ mà đi.
00:02:01Cô dân biểu thím sẵn thay đồ cho bé hậu,
00:02:03rồi cô cũng dắt nó lên xe mới mà ra y viện thăm cô bà.
00:02:08Buổi sớm mai hôm đó đã vậy, mà buổi chiều cũng vậy.
00:02:11Cô hòa thấy cô dân với bé hậu thì cô vui vẻ vô cùng.
00:02:14Mẹ con mừng nhau, chị em trò chuyện với nhau không dứt.
00:02:19Tối bữa ấy, ăn cơm rồi, cô dân thấy thuần cũng sửa sỏi như bữa trước,
00:02:23dường như muốn đi đâu thì cô hỏi.
00:02:26Anh muốn đi đâu hay sao?
00:02:27Thuần dụ dự một chút rồi đáp.
00:02:29Tôi muốn đi một vòng ra Sài Gòn.
00:02:32Đêm nào anh cũng đi, nếu chị hòa hay chắc chị sẽ ghen cho mặt coi.
00:02:35Thuần trao mài suy nghĩ, cô dân cười nói tiếp.
00:02:40Em tính tối nay hỏi thăm anh một việc,
00:02:42để ra anh mắt đi thì thôi.
00:02:45Thuần tráng ghế ngồi và hỏi.
00:02:47Cô muốn hỏi thăm việc gì?
00:02:49Việc này phải nói dài lắm,
00:02:51mà có lẽ phải cãi, phải bàn tính.
00:02:53Bởi vậy nếu ít thời giờ thì nói không tiện.
00:02:57Vì quan hệ lắm hay sao?
00:02:58Quan hệ lắm.
00:03:00Tôi đi chơi chứ không có bị gì gấp.
00:03:02Nếu không muốn nói chuyện thì tôi sẽ ở nhà, không hại chi.
00:03:06Nếu anh bằng lòng ở nhà thì anh thay đầu mát cho thông thả,
00:03:09rồi em sẽ nói cho anh nghe.
00:03:11Thuần mó cô dân mà thở dài,
00:03:13rồi đi thay đầu mát.
00:03:15Cô dân qua phòng đập sắp mà ngồi,
00:03:16có ý muốn Thuần cũng vô đó,
00:03:18đăng đàn luận thông thả.
00:03:20Thuần thay đầu rồi,
00:03:22ở tên đầu đi xuống.
00:03:23Giờ em thấy cô dân đưa ngồi trong khuẩu khách,
00:03:25nét mặt nghiêm nhị,
00:03:26làm cho tứ mạo thanh nhã xinh đẹp,
00:03:28càng thêm thả ái.
00:03:30Thì trao bậy,
00:03:31rồi dụ dự không muốn bước vô.
00:03:33Thuần lấy bộ ngói thuốc với một cái học quẹt,
00:03:35ra cửa đứng đốt thuốc mà hút.
00:03:37Dường như cần phải định tâm định trí một chút,
00:03:39rồi mới hăng trở vô.
00:03:42Cô dân chỉ cái ghế giữa bàn viết
00:03:43mà mời Thuần ngồi ngay trước mặt cô,
00:03:45đặng nói chuyện cho tiện.
00:03:48Thuần mồi ngó cô dân,
00:03:49rồi nghiêm chỉnh hỏi.
00:03:51Cô có chuyện gì đâu?
00:03:53Nói phức.
00:03:54Ra cho tôi nghe thử coi.
00:03:56Cô dân chậm đâm một chút,
00:03:58rồi đưa tay giúp mái tóc xem rất dịu dàng.
00:04:00Nhất miệng mà trổ một nụ cười rất thử duyên,
00:04:03rồi chậm rãi nói.
00:04:04Bước chân vào thế cuộc,
00:04:06ai cũng phải dẻ một cái đường trước cho sẵn
00:04:08để nói theo đó mà đi.
00:04:10Nếu may dằm đường bằng thảnh,
00:04:12hay là rũa gặp đường trong gai,
00:04:13cũng phải ráng đi cho cùng cho tột.
00:04:16Phần em là gái,
00:04:17lúc nhỏ phải tùng quyền cha mẹ.
00:04:19Bởi vậy trách năm năm trước,
00:04:21má em định căng duyên cho em.
00:04:23Nghĩa là dẻ sẵn con đường đời
00:04:25để cho em bước tới,
00:04:26khỏi phải nhọc lầm tìm kiếm.
00:04:28Em nói thiệt,
00:04:29dẫu em không có tình gì
00:04:30với người hứa hôn cùng em,
00:04:32nhưng mà căng duyên của mẹ định
00:04:33thì em phải ghi tâm khắc cốt.
00:04:36Bởi vậy trót năm năm trường,
00:04:37em khắc trong trí,
00:04:38hình dáng người ấy là bạn trăm năm của em.
00:04:41Em rèn lầm tập tính,
00:04:43tặng làm vợ người chứ xứng đáng.
00:04:45Chẳng về cách một năm nay,
00:04:46người ấy gửi thơ xin hồi hôn,
00:04:48vì em không có tình trước,
00:04:50nên sự hồi hôn không động tâm loạn trí em được.
00:04:54Tuy vậy mà sự mơ tưởng của em
00:04:55thình lình vỡ tan,
00:04:57cảnh gia đình em toan sắp đặt trước,
00:04:59thình lình sọc nát.
00:05:00Rồi phận em cũng như chiếc thuyền
00:05:02ra giữa biển mà gãy bánh lái.
00:05:04Thế đường đời của em cũng như đã bích nhan.
00:05:07Anh nghĩ đó mà coi,
00:05:08thế khổ về phần trí của em đến bực nào.
00:05:11May em có học thức,
00:05:12mà lại không nghĩ mái tình của người hứa hôn.
00:05:15May em tập tìm xu hướng về mỹ thuật,
00:05:17không kể đến lập gia đình nữa.
00:05:19Nên một năm nay em mới được vui với sự sống
00:05:21mà lo báo hiếu cho mẹ già.
00:05:24Nhưng mà có đêm em ngồi đón gió trăng mà suy nghĩ,
00:05:27thì em thấy đời của em,
00:05:28tuy thơ thái,
00:05:30sông trống rộng.
00:05:31Ở đời phải làm cho sự sống có ý nghĩa,
00:05:33phải làm việc gì cho có ích.
00:05:35Chứ mà sống mà hưởng gió vui trăng,
00:05:37sống đặng ăn ngon ngủ khỏe thì sống làm gì?
00:05:40Cái đời của chị Hòa có mục đích rõ ràng.
00:05:43Chị sống đặng làm vui cho chồng,
00:05:45sống đặng nuôi con cho không lớn mà duy trì xã hội.
00:05:47Còn cả đời của em có mục đích gì đâu?
00:05:51Nãy giờ Thuần chăm chú ngó cậu dân mà nghe cô nói.
00:05:54Chừng nghe tới đó thì cúi mặt xuống bàn,
00:05:56chống tay lên tráng mà thở dài.
00:05:58Cậu dân mó ngay Thuần mà nói tiếp.
00:06:00Nếu khi nào em buồn là buồn ở chỗ đó,
00:06:04buồn mà không biết tỏi với ai được.
00:06:06Má em già cả,
00:06:08có hiểu tâm hồn em được đâu mà em nói.
00:06:10Đêm nọ ở ngoài Lâm Hải,
00:06:12em được đàm luận việc đời với anh.
00:06:14Trong lúc nói chuyện,
00:06:15anh có than rằng,
00:06:17đời này con gái sướng mình ham sự giáo dục về trí thức,
00:06:20mà thiếu giáo dục về gia đình.
00:06:22Bởi vậy chừng có chồng không biết xây nền móng
00:06:24cho hạnh phúc gia đình dưỡng bền.
00:06:26Anh ước cao,
00:06:28người có tiền, có chí,
00:06:29sướng ra,
00:06:30lập nhà trường,
00:06:31chuyên dạy con gái trẻ tánh tình cao thượng,
00:06:34cho biết tôn trọng gia đình,
00:06:35cho biết đường phải mà đi,
00:06:37đường quấy mà tránh.
00:06:38Anh lại tỏ ý muốn cho em ra làm việc ấy,
00:06:40anh nhớ hay không?
00:06:42Thuần gật đầu đắc.
00:06:44Tội giới.
00:06:45Cũng cứ nói tiếp đi.
00:06:47Xưa rầy về nhà,
00:06:48em suy nghĩ lại,
00:06:49thiết lập nhà trường mà dạy như vậy
00:06:51là một điều hữu ích đệ nhất trong buổi này.
00:06:54Làm việc đó là xây nền hạnh phúc cho tương lai mọi gia đình.
00:06:57Mỗi nhà đều có một người vợ hiền,
00:06:59chuyên lo giúp vui,
00:07:00giải buồn,
00:07:01trưởng trí cho chồng.
00:07:03Chuyên lo nuôi dưỡng,
00:07:04sanh sóc,
00:07:04giải dỗ con cái,
00:07:06cho chồng rảnh trí mà chạnh tranh với thiên hạ ở ngoài.
00:07:09Nếu gia đình hết thải đều được như vậy,
00:07:11phong quá mới thuần mỹ,
00:07:12xã hội mới tấn phát.
00:07:14Em có tỏi việc ấy,
00:07:16má em nghe,
00:07:16rồi em xin phép cho em lập thử một nhà trường tại Sài Gòn,
00:07:20đặng em giúp ích cho đời
00:07:21và làm cho sự sống của em có ý nghĩa.
00:07:24Má em vui lòng cho phép em rồi,
00:07:26em mừng lắm.
00:07:27Em lên đây là có ý kể anh giúp em tán thành việc ấy.
00:07:31Anh phải giúp em kiếm mà mua,
00:07:32hoặc mướn nhà hay là phố,
00:07:34chỗ nào mát mẻ thanh tịnh để mở nhà trường.
00:07:37Anh cũng phải giúp em sắp đặt cái chương trình giáo dục,
00:07:40cho có thể thức rành rẻ và cần ít,
00:07:42đặng đi cho khỏi lạc đường.
00:07:44Phải có anh giúp sức thì em mới làm được.
00:07:47Vậy chứ, anh sẵn lòng giúp em hay không?
00:07:50Thuần biến sắp đứng dậy,
00:07:51đi tới đi lui trong phòng,
00:07:52không dám ngó cô dân.
00:07:54Mà cũng không biết phải trả lời thế nào.
00:07:57Cách một hồi lâu,
00:07:58Thuần mới đứng lại mà hỏi.
00:08:00Cô đã có tỏ sự cô tính đó cho nhà tôi nghe chưa?
00:08:03Không,
00:08:03chị Hòa không ưa lo việc bao đồng,
00:08:06mà lúc này chị mắt xanh.
00:08:07Nếu nói cho chị biết thì rộn trí chị,
00:08:09chứ không ít gì.
00:08:11Em muốn tính riêng với anh mà thôi.
00:08:13Chuyện nào xong rồi sẽ cho chị Hòa hay,
00:08:15nghĩ không muộn gì.
00:08:17Thuần đốt thuốc mà hút,
00:08:18rồi đi tới đi lui nữa.
00:08:20Sắc mặt có vẻ lo lắng lắm.
00:08:22Cô dân bước ra ngoài mà uống nước,
00:08:24rồi rót bưng vô một tách nước trà nóng cho Thuần uống.
00:08:26Thấy Thuần lơ lửng thì cô hỏi.
00:08:29Bộ anh không xúc sấn giúp em,
00:08:31tại sao vậy?
00:08:32Thuần ngó ngay cô mà đáp.
00:08:35Cô không hiểu tạ cớ nào mà tôi không xúc sấn hay sao?
00:08:38Không,
00:08:39anh nói cho em nghe thử coi.
00:08:41Xin cô đừng buộc tôi phải nói.
00:08:42Tôi sợ tôi không có thể giúp cô được.
00:08:45Nói bao nhiêu đó thì đủ rồi.
00:08:47Cô dân cười mà nói.
00:08:48Em đã nhất định rồi,
00:08:50dù anh không chịu giúp em cũng làm.
00:08:52Hãy em làm rồi thì tự nhiên anh phải chỉ bảo,
00:08:54chứ không lẽ anh làm lơ được.
00:08:56Thuần rùm dai lách đầu mà nói.
00:08:59Khó hết sức.
00:09:00Xin cô để tôi suy nghĩ một vài bữa rồi tôi sẽ trả lời.
00:09:03Nói giết lời,
00:09:04Thuần liền bước ra ngoài,
00:09:05rồi đi thẳng ra sân.
00:09:07Dường như muốn tìm tới không khí khác tặng khỏe trí.
00:09:09Muốn nhìn cái quan cảnh khác tặng nhẹ lầm.
00:09:11Trong ba ngày sau,
00:09:14Thuần cứ lập thế mà lánh không dám ngó cô dân
00:09:16và cũng không muốn nói chuyện với cô.
00:09:19Đến bữa ăn phải ngồi chung,
00:09:20thì Thuần ép con lên ngồi.
00:09:22Đặng chọc con nói hoang đàn cho khỏi phải ràm đuổi với cô dân
00:09:25về câu chuyện mình không muốn động đến nữa.
00:09:28Một đêm trong nhà trắng que,
00:09:30trên dưới im niệm,
00:09:31mà Thuần nằm trăng đọc hoài,
00:09:32không mủ được.
00:09:34Thuần khoát mùng chung ra,
00:09:35đốt thuốc bảo hút,
00:09:36rồi nhẹ nhẹ xuống thang lầu.
00:09:38Tính xuống phòng đọc sách kiếm một cuốn sách lên xem,
00:09:40đặng dỗ giấc mũ.
00:09:41Chẳng dè xuống phòng đọc sách lại thấy cô dân
00:09:43đưa ngồi tại bàn viết mà viết.
00:09:46Cái đèn đứng bao chụp màu xanh,
00:09:47để trên bàn,
00:09:48rồi mặt cô sáng rỡ.
00:09:50Thuần đứng vụ giữ ngoài cửa,
00:09:51dường như muốn thối lui,
00:09:53mà rồi không biết Thuần nghĩ thế nào,
00:09:55mà Thuần trao mày,
00:09:56hâm hở bước nhậu vô,
00:09:57và đứng giữa bàn gồm ở bên cô dân mà hỏi.
00:10:01Khuya rồi sao cô chưa ngủ?
00:10:03Cô còn viết giống gì đó?
00:10:05Cô dân ngó lên thấy Thuần thì cười mà đáp.
00:10:08Em tính đặt cái chuyên trình giới dục cho nhà trường của em,
00:10:11anh không chịu giúp em thì em làm một mình.
00:10:13Để em sắp đặt xong rồi,
00:10:14em đọc cho anh nghe và kể anh bình phẩm.
00:10:17Dầu anh không giúp,
00:10:18xong anh cũng bình phẩm trúc đỉnh chứ,
00:10:20phải không?
00:10:21Thuần không trả lời,
00:10:22bước lại gần cái đèn platform,
00:10:23bực cháy lên sáng ròa,
00:10:25rồi ngồi tại cái di văn có lót nệm xanh
00:10:27giữa giách tường mà ngó cô dân trân trân.
00:10:30Cô dân hỏi.
00:10:31Từ hồi hôm tới bây giờ anh đã ngủ hay chưa?
00:10:36Chưa.
00:10:37Sao anh biết em còn thức mà anh xuống đây?
00:10:39Sự lập nhà trường nó làm rộn trí em ngủ không được.
00:10:42Hồi 10 giờ em nghe trên lầu im liềm,
00:10:44em tưởng anh đã ngủ rồi,
00:10:46nên em lén vô đây dặn cái đèn nhỏ
00:10:48mà đặt thử chương trình.
00:10:49Em không về anh còn thức.
00:10:52Đêm này tôi ngủ không được,
00:10:53tính xuống tiếm một cuốn sách mà đọc,
00:10:55đặn gây giấc ngủ.
00:10:56Tôi cũng không về cô còn thức.
00:10:58Anh muốn uống cà phê không?
00:11:00Để em kêu con nhỏ ở đây nấu nước,
00:11:02rồi em làm cà phê cho anh uống.
00:11:04Thôi, đừng kêu để cho nó ngủ.
00:11:06Tôi có đèn nấu nước,
00:11:07để tôi lấy mà nấu cũng được.
00:11:09Thuần đứng dậy bước ra ngoài phòng ăn,
00:11:11mở tử rượu,
00:11:12lấy đồ lập cọp.
00:11:13Cô vẫn đứng ngó cùng trong hồn đọc sách.
00:11:16Cô mặc một bộ đồ mát bằng lụa trắng.
00:11:18Vì lụa mỏng nên nó tỏ bày
00:11:19cái hình dốc yếu điệu khá ái của cô
00:11:21càng thêm rõ ràng.
00:11:23Vì áo bâu nhỏ,
00:11:24nên nó để cho thấy cái cổ,
00:11:26cái óp của cô trắng trong mềm mại.
00:11:29Trên phòng đọc sách của Thuần dọn cũng thiệt đẹp,
00:11:31làm cho cảnh với người xứng nhau vô cùng.
00:11:34Phòng rộng rãi,
00:11:35phía trong để tới bàn viết,
00:11:36phía ngoài mà đối diện với bàn ấy
00:11:38thì lót cái đi văn để nghỉ trưa.
00:11:40Dưới cửa sổ băng tay mặt,
00:11:41có để một cái bàn mát giác thấp
00:11:43với hai cái ghế xích đu,
00:11:45đang nằm lúc lắc mà giải trí.
00:11:47Trên ghế tường phía sau bạn viết
00:11:48có treo một cái khuôn hình lớn vẽ bằng dầu,
00:11:51vẽ hình da huyến của Thuần.
00:11:53Cô Hòa ngồi ôm bé hậu trong đọc.
00:11:55Thuần đứng sau lưng cô,
00:11:56tay định ghế, miệng chím chím cười,
00:11:59tỏ vẽ bảo hộ cho vợ con luôn luôn.
00:12:02Cô dần đường đứng mà xem tờ dưới cô đã viết
00:12:04thì Thuần trở vô,
00:12:05tay bưng một mâm có đủ bình cà phê,
00:12:07bình đường, đèn nấu nước,
00:12:09gie nước, với hai cái ly lập cà phê.
00:12:12Thuần để mâm trên mặt bát giác
00:12:13chiếc cửa sổ,
00:12:14rồi mẹ khọc quẹt lốt đèn nấu nước.
00:12:16Cô dần bước lại đứng một bên và nói
00:12:18Anh sắm đủ hết.
00:12:21Bạn đem tôi hãy thức khuya đọc sách.
00:12:23Tôi sắm đồ sẵn đằng làm cà phê
00:12:25hoặc nấu trà mà uống,
00:12:26khỏi phải chịu đứa ở làm mất giấc ngủ của nó.
00:12:30Bữa nay anh để em làm cho.
00:12:32Cô dần dành rót nước lạnh dầu ấm
00:12:34mà đặt lên cá đèn.
00:12:35Cô ra ngoài lấy cái thang bàn mà lau đi.
00:12:38Cô làm lăng xanh,
00:12:39chờ nước sôi đậm chế cà phê.
00:12:41Thuần lại đi văn mà ngồi,
00:12:42chống tay trên gối,
00:12:43mắt ngó cô dân.
00:12:45Dốc cô thanh nhã gọn vẹn,
00:12:47mặt cô sáng rỡ vui vẻ.
00:12:48Tay cô dịu nhiễu trắng trong,
00:12:50hình dung đẹp bé ấy
00:12:51ở trong thơ phòng thanh nhã này,
00:12:53làm cho rực rỡ.
00:12:55Ngó người ngó cảnh,
00:12:56lòng Thuần ngẩn ngơ.
00:12:58Lại thêm đêm khuya gắn vẻ yên điềm,
00:13:00gây ra không khí chứa trang tình tứng.
00:13:02Nên Thuần ngẩn ngơ rồi cảm xúc.
00:13:04Thuần nhớ có nhiều đêm
00:13:06Thuần cũng ngồi tại đây mà đọc sách.
00:13:08Cô Hòa cũng vô đây,
00:13:09rồi khi thì ngồi,
00:13:10khi thì đứng mà nói chuyện với Thuần.
00:13:12Nhưng mà chẳng có lần nào
00:13:13Thuần cảm xúc như bây giờ,
00:13:15vừa vui vẻ,
00:13:16vừa buồn bực,
00:13:17ngỗ ngang trăm mối trong lòng.
00:13:19Muốn nói ra,
00:13:20nói không được.
00:13:21Muốn xa lánh,
00:13:22xa không nở.
00:13:25Nước sôi,
00:13:25cô dân xúc cà phê đổ vô ly lập,
00:13:27rồi chế nước vô,
00:13:28mắt chăm chú ngó,
00:13:29tay dạnh mấy ngón,
00:13:31tập mắt rất hữu tình,
00:13:32ngón tay nhỏ rứt.
00:13:33Làm xong,
00:13:35cô đứng nắm nhiếc,
00:13:36rồi kéo một cái dế phụ tời lại,
00:13:38để ngay trước mặt Thuần,
00:13:38và nói.
00:13:40Đẩy tà phê xuống,
00:13:41rồi em sẽ bước lại cho anh uống.
00:13:43Thuần lạnh thinh.
00:13:45Cô dân trở lại bàn bát giác,
00:13:46cuối dồm hai cái ly
00:13:47kho tà phê nhiễu thông hay không,
00:13:49và nói tiếp.
00:13:51Chị Hòa dấn phiền anh hoài,
00:13:53chị than với em nữa.
00:13:54Em xin anh phải thương chị.
00:13:56Nếu anh cứ lơ lãng,
00:13:57làm cho chị không thỏa mãn
00:13:58về đạo vợ chồng,
00:13:59thì em buồn lắm vậy.
00:14:01Thuần cũng cứ lạnh thinh.
00:14:03Cô dân thấy tà phê xuống gần đầy ly,
00:14:05cô mới bưng một ly đem lại
00:14:06để trên ghế phô tơi trước mặt Thuần,
00:14:08rồi lại lấy bình đường với cái muỗng,
00:14:10rồi hỏi.
00:14:12Anh muốn mấy miếng đường?
00:14:13Cô thấy Thuần đương trầm khám mua soa
00:14:15mà chậm nước mắt,
00:14:16thì cô chưng hứng,
00:14:17đứng ngó Thuần mà hỏi.
00:14:19Có chuyện chi mà bữa nay anh buồn dưới vậy?
00:14:22Thuần cứ chậm nước mắt không trả lời.
00:14:24Cô dân để bình đường
00:14:25giữa bên ly tà phê cho Thuần,
00:14:27rồi xây lưng vi lại bàn bát giác,
00:14:29dựa đi vừa nói.
00:14:33Hãy làm cho mình chán ngán được hết thầy.
00:14:35Mình phải lấy cặp bắt hiền truyết
00:14:37mà kinh thị nó.
00:14:38Mình phải lấy lòng đạo đức
00:14:39mà phân xử nó,
00:14:40thì mình mới khỏi buồn.
00:14:43Anh buồn về việc làm ăn
00:14:44hay buồn về việc nhà?
00:14:47Bây giờ Thuần mới thở dài mà đắc.
00:14:50Về việc làm ăn thì tôi đắc ý lắm.
00:14:52Có chi đâu mà buồn.
00:14:54Tôi buồn là buồn về nhà,
00:14:56vì nó không làm cho tôi du sướng chỗ nào hết.
00:14:59Cô dân dây lại hỏi.
00:15:01Thế ra anh cũng còn phiền
00:15:02chị Hòa nữa hay sao?
00:15:04Tôi không phiền ai hết.
00:15:06Tôi buồn về mạng số của tôi mà thôi.
00:15:08Anh buồn về khoảng nào?
00:15:10Anh có tỏ cho chị Hòa biết hay không?
00:15:13Tỏ làm chi?
00:15:14Nhà tôi có hiểu tâm hồn của tôi đâu mạch?
00:15:16Phải tỏ.
00:15:18Vợ chồng ở với nhau đã có hai mặt con.
00:15:20Lẽ nào chị Hòa không hiểu tính ý anh?
00:15:22Thiệt.
00:15:23Nhà tôi không hiểu tâm hồn của tôi.
00:15:25Hoặc không muốn hiểu.
00:15:27Cô lên chơi mới vài lần
00:15:28mà có lẽ cô hiểu hơn.
00:15:29Phải.
00:15:30Em hiểu lắm.
00:15:31Em tưởng chị Hòa còn hiểu nhiều hơn em chứ.
00:15:33Không.
00:15:34Không phải vậy đâu.
00:15:36Cô hiểu tôi chứ nhà tôi không hiểu.
00:15:39Em hiểu anh.
00:15:40Vậy thì anh buồn về chỗ nào?
00:15:41Anh tỏ cho em nghe một chút.
00:15:44Khó nói lắm.
00:15:45Cô dân bưng mi cà phê lại gần.
00:15:47Để gần mi của Thuần
00:15:48rồi cô nhấp một cái ghế phô tơi nữa.
00:15:50Đem để trước đi găng
00:15:51bằng mồi bà nói.
00:15:54Tại chị Hòa không chịu bỏ cái thối khen
00:15:56nên anh cực lầm phải không?
00:15:58Thuần bỏ vài miếng đường vô ly cà phê
00:15:59mà cầm muỗng vừa khuấy vừa đát.
00:16:03Thôi ghen đã làm cho tôi bực mình rồi
00:16:04mà cũng còn nhiều thói khác nữa
00:16:06chứ không phải thói ghen mà thôi.
00:16:09Chị còn làm sao nữa?
00:16:11Tôi đã tỏ với cô hôm nọ.
00:16:13Tôi là người chán đời.
00:16:15Tôi phải mượn cảnh gia đình với cuộc làm ăn
00:16:17mà làm chỗ để trốn đặn kéo dài sự sống.
00:16:20Cô nhớ hay không?
00:16:21Em nhớ lắm.
00:16:23Em cũng hiểu tại như vậy
00:16:24nên anh để hết tâm trí vào cuộc làm ăn
00:16:26đặn khỏi suy nghĩ về việc khác.
00:16:29Tại như vậy nên anh lo
00:16:30xây nền hạnh phúc gia đình
00:16:31đặn vui hưởng mà quên hết việc khác.
00:16:34Rõ ràng cô hiểu.
00:16:35Còn nhà tôi không hiểu.
00:16:37Bởi không hiểu
00:16:37nên cứ theo cần nhận
00:16:38về sự tôi ham làm ăn
00:16:39cứ theo phiền trách đặn.
00:16:41Thuần bưng mi cà phê uống.
00:16:44Cô dân đưa tay lên
00:16:45vút mái tóc
00:16:46mà suy nghĩ
00:16:47rồi nói giọng rất buồn.
00:16:49Tại giáo dục bất đồng
00:16:50tâm trí bất hiệp
00:16:52nên mới ra như vậy đó.
00:16:54Phải.
00:16:55Cô nói phải lắm.
00:16:57Giáo dục đạt khác
00:16:58mà tâm trí cũng khác.
00:17:00Bởi vậy
00:17:00tuy vợ chồng ở với nhau
00:17:01đã có hai mặt con
00:17:03mà không được một dịp nào
00:17:04vui vẻ hết.
00:17:06Chế chi nhà tôi
00:17:07nó có giáo dục như cô
00:17:08có tâm trí như cô
00:17:09thì hân hạnh xuân sướng
00:17:11biết chừng nào.
00:17:13Về trang duyên
00:17:13anh chẳng nên ăn năng.
00:17:16Nói thiệt cho cô nghe
00:17:17chứ không phải ăn năng.
00:17:19Trong đạo vợ chồng
00:17:19gặp mai thì nhờ
00:17:20gặp rủi thì chịu.
00:17:23Ăn năng sao được.
00:17:25Huống chi đã có con
00:17:26lầm thồng rồi.
00:17:27Rất bỏ sao đành
00:17:28mà ăn năng.
00:17:29Khó quá.
00:17:31Gặp chị Hòa
00:17:31thì nghe chị trách anh.
00:17:33Gặp anh thì nghe
00:17:33anh trách chị Hòa.
00:17:35Em biết liệu thế nào bây giờ?
00:17:37Em phải ở gần
00:17:37em mới giải lòng
00:17:39y kỳ cho hai ông bà được.
00:17:41Vậy thì anh giúp em
00:17:42lập nhà trường cho mau đi.
00:17:43Các em về Sài Gòn
00:17:44em ở.
00:17:45Rồi em lập thế
00:17:45làm cho hai ông bà
00:17:46thùng qua.
00:17:48Thùng lắc đầu.
00:17:49Xin cô đừng nhắc
00:17:50tới việc đó.
00:17:51Việc đó là việc
00:17:52tôi sợ lung lắm.
00:17:54Sao vậy?
00:17:55Anh sợ nói gì?
00:17:57Cô gần tôi
00:17:58thì tôi càng buồn
00:17:58nhiều hơn nữa.
00:18:00Cô dần đường
00:18:01bưng đi cà phê
00:18:01mà uống.
00:18:02Cô nghe Thùng
00:18:03nói như vậy
00:18:03thì cô thấy làm lạ
00:18:04nên cô mó
00:18:05Thùng
00:18:06Trân Trân.
00:18:07Thùng
00:18:07đốt
00:18:07thuốc
00:18:08hút
00:18:08và hỏi.
00:18:10Cô có hiểu
00:18:11tải cớ nào
00:18:11mà tôi không muốn
00:18:12gần cô hay không?
00:18:14Không.
00:18:15Đêm ở ngoài
00:18:16Lâm Hải
00:18:16cô đàm lượng
00:18:17dịp đời
00:18:18với tôi.
00:18:19Cô làm cho tôi
00:18:19thấy rõ cô
00:18:20cũng là một
00:18:21người chán đời
00:18:21như tôi.
00:18:23Cô cũng có
00:18:23cái tâm hồn
00:18:24giống hệt
00:18:24như tôi.
00:18:25Cô với tôi
00:18:26thiệt là
00:18:26đồng tâm
00:18:26đồng chí.
00:18:28Nghe cô nói
00:18:28chuyện rồi
00:18:29tôi sanh mối
00:18:29cảm tình
00:18:30trong lòng.
00:18:31Tại sự
00:18:31cảm tình ấy
00:18:34hay không?
00:18:36Cô dân biến sắc
00:18:36nước mắt
00:18:37mó ngay Thùng.
00:18:38Thùng
00:18:38cũng mó cô.
00:18:39Hai người
00:18:40nhìn nhau
00:18:40rồi dường như
00:18:41hổ thẹn
00:18:42nên Thùng
00:18:42đứng dậy
00:18:43mà đi trong phòng.
00:18:44Cô dân
00:18:45thì cúi mặt
00:18:46lấy trái muỗng
00:18:46khuấy cà phê
00:18:47mà suy nghĩ.
00:18:49Thùng
00:18:49đi qua
00:18:49đi lại một hồi
00:18:50rồi nói
00:18:51Cô nhớ lại
00:18:53mà coi
00:18:53từ đêm ấy
00:18:54trở về sau
00:18:55tôi không dám
00:18:55ngoài một mình
00:18:56với cô.
00:18:57Tôi không dám
00:18:57đàn luận với cô nữa.
00:18:59Hiểu tâm
00:19:00hộp nhau
00:19:00mà không có
00:19:01tỏ niềm riêng với nhau được
00:19:02thì hồi chung với nhau
00:19:03rất khó chịu
00:19:04đàn luận với nhau
00:19:05rất hiểm nguy.
00:19:07Thấy hình dạng cô
00:19:08nghe câu chuyện cô nói
00:19:09tự nhiên tôi phải
00:19:10so sánh trong trí.
00:19:12Hệ so sánh
00:19:13thì quấy lắm
00:19:13hại lắm
00:19:14cô hiểu không?
00:19:16Tôi sợ lắm
00:19:16tôi lo lắm
00:19:17bởi tôi sợ
00:19:19tôi lo
00:19:19nên lần trước tôi nài
00:19:20nỉ xin cô lấy chồng
00:19:21cô có chồng
00:19:23thì hoặc mai
00:19:23tôi mới yên lòng
00:19:24yên trí được.
00:19:26Bây giờ
00:19:26cô hiểu được ý tôi chưa?
00:19:28Tôi lo sợ
00:19:28nên hôm cô lên
00:19:29lần này tôi không vui
00:19:31hôm nay tôi cứ tránh cô
00:19:32tôi không dám nói chuyện
00:19:33tôi không muốn cho cô
00:19:34lập nhà trường
00:19:35ấy là tại vì vậy đó
00:19:37cô hiểu chưa?
00:19:38Cô dần say ghế lại
00:19:39ngồi ngó thuần
00:19:40mà hỏi
00:19:41Anh có biết
00:19:42những lời anh nói
00:19:43với em nãy giờ
00:19:44nó làm em buồn
00:19:45nhiều lắm hay không?
00:19:47Tôi biết lắm chứ
00:19:48tuy biết mà tôi phải nói
00:19:50ấy là vì tôi muốn
00:19:51cho cô hiểu rõ
00:19:52tâm hồn của tôi
00:19:53đặng chúng ta liệu phương
00:19:55tránh cho khỏi
00:19:55cái quả tan nát
00:19:56cửa nhà
00:19:57hư hại danh dựng
00:19:58em phải làm sao bây giờ?
00:20:02Tôi cũng không hiểu
00:20:03tôi phải làm sao
00:20:03phải trương trả đi
00:20:05người không đồng tâm
00:20:05đồng chí
00:20:06còn phải xa lánh
00:20:07người đồng giáo dục
00:20:08đồng tâm hồn
00:20:09sống với cảnh đời
00:20:10như vậy
00:20:10thì có thú vị gì
00:20:11mà sống
00:20:12có lẽ chết
00:20:13là một phương thế
00:20:14giải thoát hay nhất
00:20:15Anh Thuần
00:20:16anh đừng có nghĩ
00:20:17như vậy chứ
00:20:18anh quên
00:20:19hai đứa con của anh
00:20:20hay sao?
00:20:22Tôi nhớ lắm chứ
00:20:23bởi tôi nhớ
00:20:24nên thà tôi
00:20:25chịu thống khổ
00:20:25bị tâm hồn như vậy đây
00:20:26chứ tôi không dám
00:20:28thương người tôi thương
00:20:29cô còn muốn
00:20:30cho tôi phải làm gì nữa
00:20:31em muốn anh
00:20:33coi em như em ruột
00:20:34của anh
00:20:34anh đừng nuôi ý
00:20:35gì khác
00:20:36tôi cũng muốn
00:20:38như vậy lắm
00:20:38đặc biệt
00:20:39cái bệnh ái tình
00:20:40nó lặm vào trái tim tôi rồi
00:20:41làm sao mà đem ra được
00:20:43cô dần bối rối
00:20:45trong trí quá
00:20:45nên rưng rưng nước mắt
00:20:46thuần trao mày
00:20:48mà nói tiếp
00:20:48tôi với cô
00:20:51là một cặp
00:20:51vợ chồng mới phải
00:20:52tại sao trời
00:20:53lại khiến bà già
00:20:54hứa gã cô
00:20:54trong người vô tình
00:20:55bất nghĩa
00:20:56đằng ngày nay
00:20:57cô thất chí
00:20:57chán đời
00:20:58tại sao
00:20:59hồ tôi ở bên Tây
00:21:00về
00:21:00trời khiến tôi
00:21:01lập đật
00:21:02cưới vợ làm chi
00:21:02nên tôi phải
00:21:03chịu cảnh đời
00:21:04vô dĩ
00:21:05ông trời
00:21:06vô ý lắm
00:21:07nếu ông hữu ý
00:21:08ông biết thương loại người
00:21:09thì ông lựa
00:21:10cặp đồng tâm
00:21:10đồng chí như tôi
00:21:11với cô đây
00:21:12mà cho kết tóc
00:21:13trăm năm
00:21:13thì cảnh đời
00:21:14vui vẻ biết chừng nào
00:21:15ba ngày
00:21:17tôi ra ngoài
00:21:17lo cạnh tranh
00:21:18cùng thiên hạ
00:21:18cô ở nhà
00:21:19lo nuôi con
00:21:20lo dạy con
00:21:21lo sắp đặt
00:21:22việc nhà
00:21:22cho thanh thẳng
00:21:23tặng chiều tôi về
00:21:24tôi có sẵn trảnh
00:21:25vui vẻ mà thưởng thức
00:21:26cho hết mệt trí
00:21:27nhập lầm
00:21:28ban đêm
00:21:29hoặc mồi chung
00:21:30với nhau trong phòng
00:21:31rồi tôi đọc sách
00:21:32cho cô nghe
00:21:33cô năm thi
00:21:34cho tôi hướng
00:21:34vợ chồng lụng
00:21:36đàm thế sự
00:21:36bình phẩm nhân tình
00:21:37hoặc dắt nhau
00:21:38ra hoa di
00:21:39mà hướng gió
00:21:39xem trăng
00:21:40rồi cô đờ
00:21:41một hai bài
00:21:42cho tôi nghe
00:21:42tôi bẻ một dài đó
00:21:44hoa mà thưởng cô
00:21:44giữa đáng hoa thơm
00:21:46chồng mê mẫn
00:21:47thú ái ân
00:21:48dưới bóng trăng tỏ
00:21:49vợ nhỏ to
00:21:50lời đạo nghĩa
00:21:51gia đình như vậy
00:21:53là gia đình
00:21:53xúc chúng
00:21:54cảnh đời như vậy
00:21:55là cảnh đời
00:21:55thần tiên
00:21:56tại sao mà
00:21:57ông trời
00:21:58không cho chúng ta
00:21:58lập gia đình ấy
00:21:59không cho chúng ta
00:22:00hướng đời ấy
00:22:01tức lắm
00:22:01tức lắm
00:22:02cô dân là gái
00:22:05đa tình
00:22:05đa cảm
00:22:06nghe những lời
00:22:07lãng mại như vậy
00:22:08thì cô dặn lòng
00:22:09không được
00:22:09nên cô kêu lớn
00:22:11anh thuần
00:22:11nín đi
00:22:12đừng có nói nữa
00:22:13thuần mó sửng cô
00:22:15rồi miễn tình
00:22:16lai lái trong lòng
00:22:17không còn kể
00:22:18phải quấy gì nữa
00:22:19nên vợ giả bước lại
00:22:20đứng một bên khu
00:22:21mà nói
00:22:21tức quá
00:22:23không thể nín được
00:22:24đã không được
00:22:25làm vợ chồng với nhau
00:22:26bây giờ nói chuyện
00:22:27cho hả hơi
00:22:28cũng không được phép
00:22:28hay sao
00:22:29cô dân xúc cảm quá
00:22:31nên không nói được nữa
00:22:32cô ngồi mẻo đầu
00:22:33nhắm mắt
00:22:34mà giọt lệ trang quà
00:22:35thuần cũng vừa khoan khoái
00:22:37vừa cảm động
00:22:38vừa gian díu
00:22:39vừa mê mẫn
00:22:40nên đứng im điểm
00:22:42không nói một tiếng nào
00:22:43nữa hết
00:22:44cách một hồi lâu
00:22:46cô dân mở mắt ra
00:22:47chợt thấy cái khuôn hình
00:22:48gia đình của thuần
00:22:49trao trên ghét
00:22:50thấy hình cô hoàng
00:22:51mọi ơn con trong lòng
00:22:52mà cặp mắt
00:22:53ngó cô trân trân
00:22:54thì cô vừa kinh khủng
00:22:55vừa hỗ thiện
00:22:56tái mặt rung tay
00:22:58cô lật đặt
00:22:59sâu thuần
00:22:59giam ra xa
00:23:00rồi chỉ khuôn hình
00:23:01vừa khóc
00:23:02vừa nói
00:23:02chết
00:23:03chết
00:23:04còn gì
00:23:05anh thuần
00:23:06chị hoàng
00:23:06mọi ngó
00:23:07chúng ta khi kìa
00:23:08nhơi nhút lắm
00:23:09xấu hổ lắm
00:23:10thuần cũng ngứa mặt
00:23:12nhìn khuôn hình
00:23:13thấy cảnh gia đình
00:23:14mình sưng vầy
00:23:15thì bụng rụng tay chân
00:23:16rối loạn tâm thần
00:23:17nên đứng chân gần
00:23:19như người mất trí
00:23:20cô dân đứng dậy
00:23:21bước lại bàn viết
00:23:22rồi lấy khăn lao
00:23:23nút mắt
00:23:23và nói
00:23:24chúng ta đã quấy
00:23:25nhiều lắm rồi
00:23:26anh đã lên
00:23:26trên lầu mà nghỉ đi
00:23:27sáng mai em về liền
00:23:29không thể ở nữa được
00:23:30chúng ta phải xa nhau
00:23:32từ rài
00:23:32chúng ta phải tránh nhau
00:23:33nếu còn gần nhau nữa
00:23:35sợ chẳng khỏi
00:23:36mang tay hoà
00:23:36thuần trao mày
00:23:38suy nghĩ
00:23:39mà hai hàng nước mắt
00:23:40nhỉu rồng rồng
00:23:41chắc là trong lập tức giận
00:23:43mà lại đau đớn lắm
00:23:44suy nghĩ một hồi lâu rồi
00:23:46thuần dai lại
00:23:47mà nói quả quyết
00:23:47xưa rài
00:23:49tôi tưởng một mình
00:23:50tôi cảm mến
00:23:51tính tình tâm trí cô mà thôi
00:23:52chứ tôi không về
00:23:53cô cũng cảm như tôi vậy
00:23:55hôm nay
00:23:56chúng ta biết được
00:23:56tình của nhau rồi
00:23:57thế thì chúng ta
00:23:58phải nuôi mối thâm tình ấy
00:23:59dạy gì
00:24:00phải trốn lánh mùi
00:24:01tri kỷ tri anh
00:24:02đặng mang mãi
00:24:03nỗi sầu
00:24:03nỗi thảm
00:24:04anh thuần
00:24:05đừng nói quấy nữa
00:24:06anh quên gia đình
00:24:07anh quên hai đứa con
00:24:08của anh hay sao
00:24:09gia đình
00:24:11con
00:24:12tôi muốn bỏ hết cảnh đời
00:24:14cũ mà lập cảnh đời mới
00:24:15cho thích hợp
00:24:15với tâm hồn của tôi
00:24:16đặng tôi hết
00:24:17cực rồng cực trí nữa
00:24:18anh đi yên rồi hay sao
00:24:20hai đứa nhỏ
00:24:21là máu thịt của anh
00:24:22chị Hoài là người
00:24:23anh hứa hẹn trăm năm
00:24:24anh không được phép
00:24:25kinh rẻ
00:24:26em không cho anh
00:24:27phạm điều bất nghĩa ấy
00:24:28em khuyên anh
00:24:29có can đảm
00:24:30mà đoạn tình với em đi
00:24:31đạo nghĩa
00:24:32và không quá
00:24:32đều buộc anh
00:24:33phải làm như vậy
00:24:34cử chỉ của chúng ta
00:24:35hồi nãy
00:24:35đã trái đạo nghĩa
00:24:36đã phạm lung lý nhiều lắm rồi
00:24:38đối với chị Hoài
00:24:40em đã hỗ thầm
00:24:40không biết chuyện nào
00:24:41từ rồi em hết
00:24:43dám ngó ngay chị nữa
00:24:44nếu anh có chút
00:24:45cảm tình với em
00:24:46thì xin ráng giữ
00:24:47cho cái tình ấy
00:24:47thao thượng
00:24:48xin anh tránh
00:24:49để cho danh dự
00:24:50của em dạng toàn
00:24:51đừng cho thấp hèn
00:24:52đừng làm danh dự
00:24:53của em lem lú
00:24:54chúng ta phải quyết định
00:24:56đoạn tình
00:24:56của chúng ta liền bây giờ
00:24:57đoạn tình
00:24:58đang làm dững
00:24:59gia đình của anh
00:25:00đoạn tình
00:25:01đang bảo hộ
00:25:01danh dự của em
00:25:02nếu chúng ta dục dật
00:25:04không đành xa nhau
00:25:05thì anh sẽ lỗi đạo
00:25:06biểu chồng
00:25:06em sẽ phụ nghĩa chị em
00:25:08mà rồi còn gây tai quả
00:25:10khác nữa
00:25:10là gia đình
00:25:11anh nát tan
00:25:12danh giá em nhiên nả
00:25:13vì em thương anh lắm
00:25:15nên em mới khuyên anh như vậy
00:25:16nếu anh thương em
00:25:18thì anh phải nghe lời em
00:25:19Thuần đứng trầm găm một chút
00:25:22rồi gục gặt đầu
00:25:23và đáp
00:25:23tôi rất cảm ơn cô
00:25:26vì mấy lời tránh đáng
00:25:27cô mới nói đó
00:25:28thế tôi điên
00:25:30điên vì tình
00:25:31nên tôi không kể
00:25:32phải quấy chi hết
00:25:33cô nói phải
00:25:35chúng ta không nên gần nhau
00:25:37gần nhau
00:25:38gắt chẳng khỏi tai quả
00:25:39xưa rầy tôi lo sợ hết sức
00:25:41mà lo sợ rồi
00:25:43cũng không khỏi
00:25:43hồi nãy
00:25:45vì dàn lầm không đậu
00:25:46nên tôi bày tỏ
00:25:46niềm riêng của tôi
00:25:47rồi làm cho cô cảm động
00:25:49mà phải hổ thầm
00:25:50hổ với tình nghĩa chị em
00:25:51mà cũng hổ với
00:25:52danh dự nhi nữ
00:25:53tôi xin cô tha lỗ cho tôi
00:25:56thiệt
00:25:56tôi không được phép
00:25:57đánh đổ danh dự
00:25:58cao thượng của cô
00:25:59vậy tôi gân lời
00:26:01mà đoạn tình
00:26:02đoạn liền bây giờ
00:26:03nhưng mà
00:26:04trước khi từ biệt nhau
00:26:06tôi xin tỏ
00:26:07thì cùng cô
00:26:07vì gia đình
00:26:09vì danh dự
00:26:10nên tôi phải đoạn tình
00:26:11truy kỷ
00:26:11xong tôi sẽ
00:26:13ôm chặt cối tình ấy
00:26:14trong đầm tôi
00:26:14cho tới giờ
00:26:15tôi thở hơi cuối cùng
00:26:17tôi cũng ôm
00:26:18theo súng
00:26:18cửu truyền
00:26:19không ai làm sao
00:26:20mà gỡ ra được
00:26:21nghe những lời
00:26:23đa tình đau đớn ấy
00:26:24cô dân cảm xúc
00:26:25hết sức
00:26:25nên cô chạy nước bắt
00:26:26mà đáp nhỏ nhỏ
00:26:27em cũng dạy
00:26:30thuần ngó nghe cô
00:26:31mà nói
00:26:32cảm ơn
00:26:34nói có hai tiếng ấy rồi
00:26:36thuần cuối đầu say lưng
00:26:37thủng thẳng bước ra khỏi phòng
00:26:39mà đi lại than lầu
00:26:40cô dân ngó theo
00:26:42mừng vì dưỡng viện danh dự
00:26:44mà đau vì đoạn mối trung trình
00:26:46bởi vậy cô ngao nán trong lòng
00:26:48rồi tuôn rơi giọt lụy
00:26:49sáng mỗi sau
00:26:51cô dân thức dậy
00:26:52thì thuần đã đi ra ngoài hãng bao giờ rồi
00:26:54cô không hay
00:26:55cô thấy bé hậu sẵn bởi một bên
00:26:57thì cô ôm nó mà hôn
00:26:58mà vì hôn này
00:26:59là hôn từ Việt
00:27:01nên cô ứa nước mắt
00:27:02cô thu xếp y phục bỏ vào gia ly
00:27:04ăn lót lầm rồi
00:27:06cô dẫn thiếp xăm mất nhà
00:27:07coi em
00:27:07cô mới tiêu sớp phờ
00:27:09biểu đem xe đưa cô ra Việt Nam y viện
00:27:11vì hỗ thầm
00:27:13nên dự quyết vô thềm
00:27:14thì cô liền nói với cô hòa rằng
00:27:16cô mới tiếp được thơ
00:27:17ở dưới nhà cho hay
00:27:18bà già cô có bệnh
00:27:19và biểu cô phải về liền
00:27:20nên cô ra từ giá cô hòa
00:27:22đặn đi xe lửa về
00:27:23cái tình quan hệ ấy
00:27:25là một cớ làm cho cô hòa
00:27:27hết dám cầm ở đường
00:27:28bởi vậy cô hòa nhắn lời thăm
00:27:30xong buộc cô dân phải để xe hơi
00:27:32đưa cô về kỳ sơn cho mau
00:27:34chứ không chịu cho cô đi xe lửa
00:27:36cô dân nhận lời
00:27:37rồi từ giá mà đi
00:27:38xong ra tới cửa phòng
00:27:40cô lại dụ dự một chút
00:27:41rồi trở vô nói với cô hòa
00:27:43tôi về
00:27:44sợ bận Việt Nam rồi lên nữa không được
00:27:47vậy tôi chúc chị với hai cháu
00:27:49ở trên này mạnh giỏi
00:27:50tôi khuyên chị
00:27:51phải ráng lấy tình hòa nhã
00:27:52mà đối đải với anh Thuần
00:27:53chẳng nên ghen tuôn phiền trách
00:27:55mà làm cho anh buồn
00:27:56anh là người đứng đắng
00:27:58chẳng trọng chi hơn gia đình
00:27:59chẳng thương ai hơn vợ con
00:28:01chỉ đừng nghi kỹ nữ ước
00:28:02cô hòa gật đầu mặt cười
00:28:05làm cho cô dân hổ thầm
00:28:06nên lập lập ra đi
00:28:07không kịp hôn em hảo
00:28:09nằm lo nhôi trong nôi
00:28:10chương 11
00:28:16này lụng tháng qua
00:28:18trót hơn một năm rồi
00:28:19cô dân không dám lên Sài Gòn
00:28:21vì sợ gặp mặt cô hòa
00:28:23thì phải thẹn lầm hổ mặt
00:28:24nhất là sợ gặp Thuần
00:28:26rồi Thuần theo gợi lửa tình
00:28:27phương lên lần nữa
00:28:28mà sanh chuyển lôi thôi
00:28:30cô khí sống bẩn ở nhà
00:28:31hàng ngày chăm lo thờ mẹ
00:28:33đặn phôi pha
00:28:34cái vết thương tâm
00:28:35canh khuya cô buồn
00:28:37thì mượn thú cầm thi
00:28:38mà nắng cao tình tướng
00:28:39tuy những lời
00:28:40than thở của Thuần hôm nọ
00:28:42nó còn gian dẫn bên tai cô hoài
00:28:44tuy cái cảnh gian dí
00:28:45với Thuần
00:28:46vẫn cũng còn phẫn phất
00:28:47trong trí cô hoài
00:28:48nhưng từ ngày
00:28:49đoạn tình
00:28:50đặn cách biệt nhau
00:28:51Thuần đã không gửi thơ
00:28:52lại cũng không làm cách gì
00:28:54để tỏ ý thấy mặt cô nữa
00:28:55hôm tháng trước
00:28:57nhân dịp ăn thơ nâu
00:28:58cho béo hảo
00:28:58cô hoài có gửi thơ mờ
00:29:00và trong thơ
00:29:01có trách cô dân
00:29:02về sự lạc lẽo tình
00:29:03chị em
00:29:03không chịu lên chơi nữa
00:29:05cô dân hồi âm
00:29:06trong thơ
00:29:07cô mượn cớ
00:29:08bận việc nhà
00:29:08nên không thể đi được
00:29:09đoạn tình
00:29:11đặn chống dưỡng
00:29:12gia đình cho Thuần
00:29:13là người yêu
00:29:14đoạn tình
00:29:15đặn giữ vẹn
00:29:16danh dự trong mình
00:29:16là gái có học thức
00:29:18nhớ tới hai ý nghĩa
00:29:19cao thường ấy
00:29:20thì cô dân
00:29:21thường đắc trí
00:29:22thỏa lầm
00:29:23mừng thầm
00:29:23đã tránh khỏi nhuốc nhân
00:29:24mà lại còn làm được
00:29:25một việc đại nghĩa
00:29:27bây giờ
00:29:28tâm hồn cô dân
00:29:29an ổn bình tĩnh
00:29:30tâm hồn ấy phát ra
00:29:31làm cho giọng đờn
00:29:32của cô trong gheo
00:29:33làm cho câu dân
00:29:34của cô thanh nhã
00:29:35một buổi chiều
00:29:38cô thấy trời
00:29:38trong gió mát
00:29:39cô mới bước ra hàng ba
00:29:41rồi nằm trên
00:29:42ghế xích tu
00:29:42giữa cửa nhà
00:29:43ngó ra sân
00:29:44chim bay về ổ
00:29:46kêu nhau chéo chét
00:29:47gió thổi đầu nhành
00:29:48lây lá vất phơ
00:29:49mặt trời chen lặn
00:29:51nhiều mấy cụm cây
00:29:52ở hướng Tây
00:29:52ra màu hồng hồng
00:29:54ao sen nước này
00:29:55đưa những đó qua
00:29:56lên trên cao
00:29:57nên coi lấu xú
00:29:58cô dân nằm
00:30:00nắm cảnh
00:30:00rồi đồng tình
00:30:01khu vô trong nhà
00:30:02lấy cây đờn kiệm
00:30:03ôm ra
00:30:04rồi nằm
00:30:04mà đờn khúc đoạn tình
00:30:05là khúc cô đặt ra
00:30:07trong đêm trước
00:30:08cô vừa đờn
00:30:09vừa ngâm nho nhỏ
00:30:10nhưng cô không muốn
00:30:11cho người khác nghe
00:30:12khúc đoạn tình
00:30:13cô ngâm như vậy
00:30:14biển ái vừa sao động
00:30:18giật mình
00:30:20em đoạn tình
00:30:21thiếp trần
00:30:22giàu giấc mộng
00:30:24em khỏi thẹn
00:30:25gương trinh
00:30:26biển ái vừa sao động
00:30:28dần lầm
00:30:30anh đoạn tình
00:30:31dần dần
00:30:32im lượng sống
00:30:33anh chống dẫn
00:30:35gia đình
00:30:35gia đình
00:30:37danh dữ
00:30:38đều tròn
00:30:38tâm thần
00:30:39thơ thái
00:30:40nước non
00:30:41rỡ ràng
00:30:42tiếng ngâm
00:30:43với giọng đờn
00:30:44to nhỏ
00:30:45xét lòng
00:30:46em
00:30:46rất vui lòng
00:30:47cô vần ngâm
00:30:49dừa tới đó
00:30:50thì có người trạm làng
00:30:51thường bữa đi phát thơ
00:30:52bước lên hệm
00:30:53mà trao cho cô
00:30:54một tờ nhật báo
00:30:55với một phong thơ
00:30:56lớn và nặng
00:30:57cô tỏ lời cảm ơn
00:30:58miệng chím chím cười
00:30:59rất hữu duyên
00:31:00người trạm
00:31:01xây lưng
00:31:02trở xuống sân
00:31:02vừa đi vừa nói
00:31:03bữa nay ai gỡ thơ cho cô
00:31:06mà dán cò nhiều dữ ưng
00:31:08thơ nặng nên phải dán cò nhiều
00:31:10chứ sao
00:31:11người trạm nói tự nhiên
00:31:13chứ không có ý muốn
00:31:14biết thơ của ai làm chi
00:31:15cô dân cũng đáp tự nhiên
00:31:17cô chưa hiểu thơ của ai
00:31:19và thơ nói chuyện gì
00:31:20mà viết nhiều
00:31:21nên nặng quá lệ thường như vậy
00:31:23người trạm đi rồi
00:31:24cô liền dựng tê đờn
00:31:26giữ cánh cửa
00:31:26rồi cầm bao thơ mà coi
00:31:28cô thấy truồn chữ đề bao
00:31:29lại thấy con dấu đóng trên cò
00:31:31là con dấu của nhà thơ Sài Gòn
00:31:33thì cô giêm sắc mặt
00:31:35niê trong lòng
00:31:35nên thủng thẳng mở bao thơ ra
00:31:37kỹ lưỡng
00:31:38trong bao
00:31:40có một bức thơ
00:31:41viết dày hai chương giấy
00:31:42với một tập giấy nhỏ
00:31:43đóng bìa đẹp đẹp
00:31:44bằng giấy
00:31:44màu khói nhan
00:31:45lúc ấy
00:31:47trời đã chạm gạn tối
00:31:48nhưng mà cô xem bức thơ
00:31:49thì thấy rõ ràng
00:31:50chữ thuần viết
00:31:51và ký tên
00:31:52còn tập giấy nhỏ
00:31:53thì ngoài bìa
00:31:54đề bốn chữ
00:31:55đoạn tình
00:31:56nhật ký
00:31:56cô trao mày nắm nghĩ
00:31:59có lẽ cô nghi bức thơ
00:32:00về tập nhật ký này
00:32:01có chứa nhiều câu chuyện
00:32:02làm mất sự an ổn
00:32:04bình tĩnh của cô hay sao
00:32:05nên cô suy nghĩ
00:32:06rồi xếp
00:32:07mà đúc hết vô bao lại
00:32:08cô không chịu đập
00:32:09cô để bao ấy trong đầm
00:32:11rồi cô giới lấy cây đờ
00:32:13mà đờn nữa
00:32:13đờn đặng quên
00:32:15bức lo lắng
00:32:15trời tối
00:32:17trong nhà đốt đèn
00:32:18đã lâu rồi
00:32:19mà cô khứ nằm hoài
00:32:20bà chủ hào
00:32:22là mẹ cô dân
00:32:23bước ra khỏi
00:32:23bữa nay
00:32:24trảm đã phát
00:32:25nhật trình rồi hay chưa
00:32:26sao con không đọc
00:32:27cho má nghe
00:32:28trước nãy cô gần
00:32:30mới chịu thôi đờn
00:32:31và lấy cái báo thơ
00:32:32với tờ nhật trình
00:32:32mà đi vô nhà
00:32:33giữa cửa sổ
00:32:35bên tay trái
00:32:36có lót một bộ gián cẩm lai
00:32:37trước bộ gián
00:32:38có cái ghế vi
00:32:39để trầu nước
00:32:40cho bà chủ dùng
00:32:41ba ngày
00:32:42bà chủ thường ngồi tại đó
00:32:43ban đêm
00:32:44bà chủ cũng nằm tại đó
00:32:45mà nghe con đọc
00:32:46nhật trình
00:32:47hay là đọc chuyện
00:32:48cô gần đi thẳng
00:32:49vào phòng riêng của cô
00:32:50mà để cái báo thơ
00:32:51trên bàn viết
00:32:52rồi cầm tờ nhật báo
00:32:53trở ra
00:32:54thấy mẹ nằm sẵn
00:32:55trên bộ gián cẩm lai
00:32:56lại cũng có sẵn
00:32:57trái đèn trên ghế nghi
00:32:58cô mới đi lại đó
00:32:59ngồi đọc nhật trình
00:33:00cho mẹ nghe
00:33:01bà chủ chưa được
00:33:0350 tuổi
00:33:03sức còn khỏe mạnh
00:33:05tóc còn đen quyền
00:33:06bà nằm nghe con đọc
00:33:08mắt ngó còn
00:33:09mặt vui vẻ ôn quà
00:33:11bộ không lo buồn
00:33:12về việc gì hết
00:33:13cô dân đọc hết
00:33:14một thời sự
00:33:15rồi qua tiểu thuyết
00:33:16bà chủ thấy con đọc
00:33:18mà trí dường như lo ra
00:33:19bà tưởng con mệt
00:33:20nên biểu thôi
00:33:21để sáng mai sẽ đọc tiếp
00:33:23bà uống nước
00:33:24rồi bà đi vô phòng bằng ý
00:33:26cô dân chêu người ở
00:33:28đấm cửa
00:33:28rồi cô bưng cái đèn
00:33:29đem vô phòng riêng
00:33:30của cô
00:33:30mà để trên bàn viết
00:33:32thấy phòng thờ
00:33:33cô cầm lên
00:33:34đưa gần đèn
00:33:36mà xem ngoài bao thơ nữa
00:33:37xem bao mà cô không chịu
00:33:39mở ra mà đọc thơ
00:33:40cô bỏ lại trên bàn
00:33:41dặn đèn lưu nu
00:33:42rồi qua giường nằm
00:33:44gác tay qua trán
00:33:45tập mắt liêm diêm
00:33:46bây giờ trong nhà rắn teo
00:33:49chỉ ngoài đường
00:33:50có tiếng dế gái déo rắc
00:33:51và đàn sớm
00:33:52có tiếng gió sủa xa xa
00:33:53mà thôi
00:33:54cô dân trong trí
00:33:56bức rất khó chịu
00:33:57bở về cô nằm một hồi
00:33:58rồi cô dục đứng dậy
00:34:00đi lại bàn viết
00:34:01ngồi dặn đèn sáng ròa
00:34:02và mạnh dạng
00:34:03rút bút thơ
00:34:04và tập dịch tí
00:34:05trong bao kính thơ ra
00:34:06cô xem bức thơ trước
00:34:08thơ viết như vậy
00:34:10cô dân ơi
00:34:12bức thơ này
00:34:13tới tay cô
00:34:14thì trôi xa thích quê hương
00:34:16đã gàn dẫm rồi
00:34:17dầu cô có tội nghiệp
00:34:18cho gia đình của tôi
00:34:19hay là cô có lo sợ
00:34:21về bước khiêu lưu của tôi
00:34:22cô cũng không biết
00:34:23làm sao mà cản đường tôi được
00:34:25tại sao mà tôi phải bỏ
00:34:27vợ con
00:34:28lìa sướng sở
00:34:29tâm sự của tôi dài lắm
00:34:31khó biết ra cho hết được
00:34:32từ ngày đôi ta quyết định
00:34:35phải phân ly
00:34:35đảm bảo toàn danh dự
00:34:37chống dưỡng gia đình
00:34:38thì tôi liền mở
00:34:39một tập đoạn tình nhật tí
00:34:41để ghi chép niềm riêng của tôi
00:34:42khi nào trong lòng tôi tạm xúc
00:34:44nay tôi gửi tập ấy lại đây cho cô
00:34:47cô xem rồi
00:34:48thì cô sẽ thấu hiểu
00:34:49tâm hồn của tôi
00:34:50trong khoảng một năm nay
00:34:51mà cô cũng sẽ rõ biết
00:34:53tại cớ nào tôi đoạn tình
00:34:55đoạn nghĩa
00:34:56cô dân ngôi
00:34:58đêm nọ
00:34:59cô vừa lăm đeo hạnh phúc
00:35:01cho tôi thấy
00:35:01rồi cô liền lấy lại
00:35:03mà khuyên tôi hai điều
00:35:04một
00:35:05phải trọng danh dự
00:35:06hai
00:35:07phải yêu gia đình
00:35:08tuy tôi đau đứng lung đánh
00:35:10nhưng vì tôi trọng cô
00:35:11tôi yêu cô quá
00:35:13nên tôi phải ép lòng
00:35:14mà dân lời cô liền
00:35:15danh dự thì tôi đã lo trọn
00:35:17giữ cho cô
00:35:19mà cũng giữ cho tôi nữa
00:35:20còn gia đình
00:35:22là cái gốc của xã hội
00:35:23là mục đích của luân mí
00:35:24là cái tôi kính trọng
00:35:26từ lúc còn thơ nay
00:35:27mà cũng là
00:35:28cái tôi đã phí nhiều công phu
00:35:30mới gây dựng ra được
00:35:31có lẽ nào
00:35:32tôi đã đành xô
00:35:33cho nó sập ngã
00:35:34nhặt vì cảnh gia đình
00:35:36của tôi
00:35:36nó nghịch tình
00:35:37nghịch hí thái quá
00:35:38tôi ráng
00:35:39đã hết sức rồi
00:35:40không còn thể giữ gìn
00:35:41cho viễn chắc nữa được
00:35:42bởi vậy
00:35:44tôi phải chịu thất ước
00:35:45giết cô
00:35:45tôi xin cô
00:35:47tha lỗi cho tôi
00:35:47tôi đã xét kỹ rồi
00:35:49tôi không làm
00:35:50theo lời cô khuyên được
00:35:51chẳng phải là lỗi
00:35:52tại nơi tôi
00:35:53mà chính là
00:35:54tại người bạn nội trợ
00:35:55của tôi
00:35:55thiếu gia đình giáo dục
00:35:57không biết đạo làm vợ
00:35:58nên đã không làm
00:36:00cho tôi hưởng hạnh phúc
00:36:01mà lại còn làm cho tôi
00:36:02phải chịu phiền não
00:36:03đêm ngày
00:36:04đêm rồi ta
00:36:05đàm lượng với nhau
00:36:06ngoài mé biển
00:36:07cô đã công nhận
00:36:08phụ nữ của nước ta
00:36:09phần nhiều
00:36:10thiếu gia đình giáo dục
00:36:11rồi cô tỏ ý muốn lập nhà trường
00:36:13chuyên dạy về khoa ấy
00:36:14dạy cho nhi nữ Việt Nam
00:36:16biết đạo làm chợ
00:36:17biết đạo làm mẹ
00:36:18đặng chừng xuất giá
00:36:19thì có đủ tài
00:36:20đủ đức
00:36:21mà xây dựng nền hạnh phúc
00:36:22cho gia đình
00:36:23làm cho gia đình
00:36:24dưỡng mền
00:36:25vui vẻ
00:36:25tôi ước trong cô
00:36:27đừng đổi cái hảo ý ấy
00:36:29cô ráng thực hiện
00:36:30các lý tử
00:36:30mà cô đã bày tỏ
00:36:31với tôi năm ngoái
00:36:32được như vậy
00:36:33thì sau này
00:36:34gia đình nhờ lắm
00:36:35xã hội nhờ nhiều
00:36:36thôi
00:36:38tôi viết mấy hàng này
00:36:39để lại cho cô
00:36:40gọi là lễ từ biệt nhau
00:36:41từ biệt
00:36:43mà trong trí trâu
00:36:43chẳng bao giờ
00:36:44quên hình dạng cô
00:36:45chẳng bao giờ
00:36:46hết trứng mến cô
00:36:47là bạn tri âm
00:36:48tri kỷ
00:36:49trăm năm của tôi
00:36:50Thuần
00:36:51kính thơ
00:36:52ban đêm trời mát
00:36:54nhưng mà cô gân
00:36:55đọc thơ rồi
00:36:56thì khô toát mồ hôi
00:36:57gia đình của anh Thuần
00:36:59đã tan nát rồi
00:37:00anh Thuần biết đâu
00:37:01chị Hòa liệu thế nào
00:37:03hai đứa nhỏ ra làm sao
00:37:04ấy là mấy câu
00:37:06cô gân tự hỏi thầm trống trí
00:37:07hỏi mà không đáp ứng
00:37:09chỉ nhanh ngộn đè
00:37:10nước mắt dãy rồng rồng
00:37:11theo lời nói trong thơ
00:37:14thì tại vợ chồng
00:37:14không đồng tâm hiệp ý
00:37:16nên gia đình mới tan rã
00:37:17nhưng mà vợ chồng
00:37:19ở với nhau đã 5-6 năm
00:37:20đã có 2 mặt con
00:37:21vì cớ gì anh Thuần
00:37:23đành đoạn tình chồng vợ
00:37:24đành dích nghĩa cha con như vậy
00:37:26cô vẫn suy nghĩ
00:37:28rồi muốn biết cái duyên cớ ấy
00:37:30nên cô lao nước mắt
00:37:31về vợ tập đoạn tình nhật ký
00:37:32của Thuần ra mà đọc
00:37:34đoạn tình nhật ký
00:37:37ngày 10 tháng 3
00:37:40mấy bữa trước
00:37:42lượng sống tình dồn dập
00:37:44âm âm
00:37:45nung nấu trong trong can tôi
00:37:46nó làm cho tôi nằm hay ngồi
00:37:49cũng cứ băng khuân tư lượng
00:37:50khó chịu hết sức
00:37:51đêm hôm qua chịu phong được nữa
00:37:54tôi mới mổ phước nhọt tính ấy cho rồi
00:37:56may quá nhờ cô dân có dịu thuộc
00:37:59cô sẵn có thuốc
00:38:00để trị bệnh tình của tôi
00:38:02cô liền đâm nhỏ
00:38:03hai hoàng linh dược
00:38:04mà rắc vào cái vết thương tâm của tôi
00:38:06hai hoàng linh dược ấy
00:38:07cô đặt
00:38:09hiểu một hoàng là gia đình
00:38:10một hoàng là danh dự
00:38:12thuốc thiệt là hay
00:38:14thuốc rắc rối
00:38:15tùy với thương tâm chưa lành liền được
00:38:17xong sự đau đớn đã tiêu hết
00:38:19bữa nay lầm tôi an tĩnh
00:38:22trí tôi thơ thái vô cùng
00:38:23ngó vợ biết vui
00:38:24nhìn con biết cảm
00:38:26gia đình
00:38:27danh dự
00:38:28sống trong các đời thiên hạ
00:38:31đều trọng tiêm tiền
00:38:32hơn luôn mí
00:38:32đều ham sự vui sướng
00:38:34hơn mùi đạo đức
00:38:35sống trong các buổi thiên hạ
00:38:37đều lo tranh đấu
00:38:37mà đọt cho được kiêm tiền
00:38:39để mua sự vui sướng
00:38:40dày đạp hết thải đạo đức
00:38:42luôn lý dưới chân
00:38:43thấy đời như vậy tôi chán ngán quá
00:38:46tính kiếm chỗ mà trốn
00:38:47đừng khỏi nghe những việc trái tai
00:38:49khỏi gặp những điều gai mắt
00:38:50tôi suy nghĩ kỹ lẫn rồi
00:38:53tôi nhất định gây dựng gia đình
00:38:54để vui với vợ con
00:38:56mà dẹp mối buồn riêng
00:38:57lập cuộc thương mại
00:38:58để hội trí
00:38:59đặn hết nhớ vào cái việc nào khác
00:39:01ái tình quý báo gì
00:39:04hay ho gì mà sai mê
00:39:05để nó dắt đường cho mình đi
00:39:07rồi nó làm mình gần phải xa ngã
00:39:09tiết trình với trung tính
00:39:11là hai đức lớn
00:39:12của đàn bà con gái
00:39:13phụ nữ mà thiếu hai đức ấy
00:39:15thì chẳng có giá trị gì hết
00:39:17cô dân biết giữ
00:39:18tiết trình của cô
00:39:19biết giữ trung tính với bạn
00:39:21rõ ràng cô là gái cao thường
00:39:23hôm qua cô lấy lời tránh đá
00:39:25mà khuyên tôi
00:39:26tôi chịu nghe theo
00:39:27thiệt là may lắm
00:39:29nếu rồi để ái tình
00:39:30bừng lên
00:39:31nó trà đạp đạo nghĩa
00:39:32thì thấp hẹn hơn
00:39:33cô dân nhiều lắm vậy
00:39:34tôi rất cảm ơn cô dân
00:39:37dạy dùm con mắt
00:39:38cho tôi thấy đường phải mà đi
00:39:39mà tôi cũng mừng cho tôi biết dừng bước
00:39:42khỏi lạc
00:39:42vào nẻo quấy
00:39:43từ đây tôi chẳng dám quên cô dân
00:39:46tôi phải nhớ cô luôn luôn
00:39:47nhớ đặng kính đức của cô
00:39:49nhớ đặng diễn trí của tôi
00:39:51ngày 15 tháng 4
00:39:55hồi chiều tôi ngồi dưới bóng cây xoài lớn
00:39:59mà ngắm xem tì hoa đua nở trong giường
00:40:01ngọn gió hiu hiu
00:40:02mùi hoa ngào ngạt
00:40:03làm cho tôi tạm xúc
00:40:05tôi nhớ hồi năm ngoái
00:40:07cũng một buổi chiều như vậy
00:40:08tôi ngồi nói chuyện với cô dân
00:40:10tại giường hoa này
00:40:11những lời cô khuyên tôi phải đổi tánh ý
00:40:14đặng vợ chồng hoa thùng
00:40:15vẫn còn văn dẫn bên tay tôi
00:40:17giọng cô nói
00:40:18nó thanh cao làm sao
00:40:20dán cô mồi nó đẹp đẻ biết chừng nào
00:40:22bây giờ tôi tưởng tượng lại
00:40:24mà trong lòng tôi vui vẻ vô cùng
00:40:26tôi đường sung sướng
00:40:28cảnh qua thơm gió mát
00:40:29tôi đường suy niệm câu ý vị cao thâm
00:40:31rồi tâm hồn tôi mê mẫn
00:40:33dường như thoát khỏi khỏi trần
00:40:35vợ tôi ở trong nhà đi ra hồi nào
00:40:38tôi cũng không hay
00:40:39thình linh kêu tôi mà nói lớn
00:40:41mình cơm dọn rồi nãy giờ
00:40:43sao không chịu vô mãi ăn
00:40:45để nguội lạnh hết
00:40:46mấy lời ấy làm cho giựt mình
00:40:48rồi giấc mộng khoái lạc của tôi vỡ tan
00:40:51cô dân biến mất
00:40:52ủng hết sức
00:40:53ngày 2 tháng 5
00:40:57bữa nay chú nhật tôi ở nhà
00:41:00trí rảnh rang
00:41:01rồi sinh buồn bực
00:41:02khó chuyện quá
00:41:03hồi chiều tôi ra hoa viện
00:41:05sắp nứu tứ chay chơi
00:41:06đặng giải muộn
00:41:07vợ tôi ngồi trên thềm cửa
00:41:09tay bồng bé hảo mà đựng niệm
00:41:11lại có bé hậu ôm bắp dế đứng một bên
00:41:13mẹ hôn con
00:41:15con cười nhã ngớn
00:41:16chảnh xem thay cảm xúc
00:41:17tôi đứng ngó vào cạnh mẹ con gian díu ấy
00:41:20tự nhiên tôi bồi hồi trong lòng
00:41:22tôi muốn trung hưởng chúc định
00:41:24cái mùi gia đình thân ái
00:41:25đêm thủng thẳng tôi đi vô
00:41:27rồi tay tôi vịnh giai vợ tôi
00:41:29miệng tôi chím chím cười
00:41:30tôi cúi xuống mà hôn bé hảo
00:41:32vợ tôi trao mày không vui
00:41:35rồi lại lấy tay mà sô cái đầu tôi gian ra
00:41:37và nói
00:41:37ê
00:41:38làm giống gì vậy nè
00:41:40hôn con nhỏ sổ vào má cho mà coi
00:41:42mấy lời ấy làm cho sự vui của tôi hóa ra buồn liền
00:41:47chẳng khác nào thùng nước đổ vào ngọn lửa mới phát cháy
00:41:49mai lúc ấy nhờ có bé hậu chạy lại ôm cánh tay tôi mà nói
00:41:53ba hôn con nữa chứ
00:41:56tôi lật đật bồng bé hậu mà hôn trơ tức
00:41:58mượn tình cha con lòng nàng để thế cho tình vợ chồng lật lạc
00:42:03tại sao vợ tôi không muốn cho tôi hưởng chút mùi hạnh phúc trong gia đình
00:42:06tôi phải tìm hạnh phúc khác mà hưởng hay sao
00:42:09ngồi nhật ký vịt này tôi ướt nước mắt
00:42:13mạng số gì mà muốn vui vẻ lại không thể vui vẻ được
00:42:16ngày 5 tháng 6
00:42:20đêm nay trời mưa rỉ rã
00:42:22từ hồi mới đỏ đèn
00:42:24tôi ngồi trong thơ phòng mà xem xét lại mấy cuốn sổ thâu sức của hãng tôi đem về hồi tối
00:42:29tôi đường chăm chỉ dò mấy hàng số
00:42:31vợ tôi bước vô
00:42:33tôi hay im vị trí mắt chăm lo công việc tôi đương làm
00:42:36nên tôi không lưu tâm đến
00:42:37vợ tôi đi lại cái ghế xích đu mà nằm
00:42:41thình lình vợ tôi hỏi
00:42:42mấy tháng nay chị Dân không đến nhà mình nữa
00:42:45tại sao mình
00:42:47tôi chừng hưởng ngước mặt lên mà đáp
00:42:49sau mình lại hỏi tôi
00:42:51tôi chắc mình hiểu nên tôi mới hỏi chứ sao
00:42:55làm sao mà tôi hiểu được
00:42:56thiệt mình không hiểu hay sao
00:42:59không
00:43:00vợ tôi đứng dậy ngó tôi
00:43:02thấy tôi cứ xem xét sổ sách thì bỏ đi ra
00:43:04mà sắp mặt đầm đầm
00:43:06tại sao vợ tôi lại hỏi tôi về sự khu vân mấy tháng nay không đến nhà
00:43:10vợ tôi ghen với khu vân hay sao
00:43:12nếu ghen thì tại sao trong 3 tháng nay không nói động đến khu vân
00:43:16đợi tới bây giờ mới hỏi môn
00:43:18mấy đứa ở trong nhà kẹp và thấy sao
00:43:20hay là hồi sớm mai chỉ quý ra thăm rồi đặt điều sau đó
00:43:24tháng 6
00:43:27bà bự rầy trí tôi không an
00:43:29nếu vợ tôi ghen cô vân thì dục cho thái độ cao thường của cô lắm
00:43:33cô vân đã khổ tâm lo chống dẫn gia đình cho tôi
00:43:36nếu cô không được thưởng công mà lại còn phải mang tiếng xấu
00:43:39thì tội nghiệp cho cô
00:43:41và cũng hổ cho tôi lắm
00:43:42không được
00:43:43tôi không cho ai được phép nói nhục cô vân
00:43:46là người tố trọng mà ai cũng phải kính
00:43:489 tháng 6
00:43:52không thể ôm ấp cái điều nghi hoặc trong rầm được nữa
00:43:56nên tối nay tôi thấy vợ tôi nằm một mình trong phòng khách làm bà
00:43:59tôi bèn hỏi
00:44:00tại sao cô vân không nên chơi nữa
00:44:03mà bữa hỏng mình là hỏi tôi
00:44:04vợ tôi ngồi dậy rồi cười lạc mà đát
00:44:07tôi hỏi mình là vì tôi nghi hôm tôi sanh
00:44:10chị vân lên chơi với tôi
00:44:12mình chọc ghẹo chị
00:44:13làm tôi chị phiền nên chị không lên nữa chứ gì
00:44:16phải vậy hay không
00:44:17mình coi giá trị của tôi rẻ quá
00:44:20thưa đàn ông thấy đàn bà con gái
00:44:23cũng như bướm bướm thấy ngọn đèn
00:44:24cứ bu vô
00:44:26kể gì là phải quấy
00:44:27tẽ ra mình sắp tô theo hạng hạ lưu kia
00:44:31thấy ai cũng gieo hết thảy hả
00:44:32hạ lưu hay là thưởng lưu cũng vậy
00:44:35chà chà
00:44:37bây giờ mình nghĩ tôi khích tình với cô dân nữa à
00:44:39không
00:44:40mình làm sao khích tình với chị dân được mà tôi nghi
00:44:43tôi làm chị em với chị thỏ nay
00:44:45tôi biết rõ tính chị
00:44:46nên tôi tin chị lắm
00:44:48tôi có nghi bậy như vậy đâu
00:44:50tôi nghi là nghi mình trổ tài dê với chị
00:44:53mình làm cho chị buồn
00:44:54nên chị không thèm tới nhà ta nữa chứ
00:44:56dục cho tôi quá
00:44:58dục chỗ nào
00:45:00tôi hỏi mình
00:45:01vậy chứ mình không bụng muốn chị dân hay không
00:45:03mình nói thiệt đi
00:45:04vợ tôi hỏi câu đó mà trong mắt hóa tôi lường lường
00:45:07tôi bổ rối hết sức
00:45:09không biết phải trả lời thế nào
00:45:10nếu tôi chối thì tôi là người chồng giả dối
00:45:13nếu tôi chịu thiệt tôi yêu cô dân
00:45:15thì niềm vợ chồng sẽ ra làm sao
00:45:17tôi cho mày lưỡng nửa
00:45:19vợ tôi hối thúc
00:45:20tôi mới hỏi mình có bụng
00:45:22muốn chị dân hay không
00:45:23trả lời đi
00:45:25tôi nghiêm sắc mập và đáp
00:45:27không phải tôi muốn cô dân
00:45:28vì tôi là người có giáo dục hoàn toàn
00:45:31cô động tâm hiệp ý với tôi
00:45:32nên tôi yêu cô
00:45:33yêu mà tôi kính
00:45:34chứ không phải tôi muốn
00:45:35vợ tôi nói
00:45:37
00:45:37thứ đàn nông thúi
00:45:39thấy ai cũng muốn hết
00:45:40muốn tới chị dân
00:45:42đố khỏi bị chị mắng mà mang xấu
00:45:44tôi rùng dai rồi bỏ đi qua thơ phòng
00:45:47yến tước khởi tri
00:45:49hồng học trí
00:45:50tạm dịch là
00:45:52những loài yến tước
00:45:54biết đau trí của hồng học
00:45:55ý nói người có ý chí thấp thoại
00:45:58không thể hiểu được người có trí cao
00:45:59ngày 18 tháng 8
00:46:02trót 2 tháng nay
00:46:04tuy vợ tôi không nhắc tới cô dân nữa
00:46:06xong cứ ghen gió ghen may
00:46:08theo kiếm chuyện gây vỗ với tôi hoài
00:46:10gây chuyện quái vãng
00:46:12rồi gây hờ chuyện tương lai
00:46:13làm cho gia đình buồn tanh
00:46:15buồn đến nỗi tôi thất trí
00:46:16hết mong lo vì thương mại nữa
00:46:18cảnh đời như vậy
00:46:20có thú vị gì đâu mà quyến luyến
00:46:21hôm nay sao trong trí tôi nảy ra
00:46:24cái ý muốn
00:46:24hoặc chết phức cho rồi
00:46:26đặn thoát khỏi tới đồng khổ não
00:46:28về tâm hồn
00:46:28hoặc cạo đầu đi tu
00:46:30đặn xa các thối đê tiện
00:46:32ở trầm tục
00:46:32tôi nghĩ như vậy
00:46:34mà tôi thấy hai đứa con của tôi
00:46:36còn ngây thơ
00:46:36thì tội nghiệp cho chúng nó quá
00:46:38nên tôi không đành chết
00:46:40mà cũng không nở đi tu
00:46:41tôi buồn quá cô dân ơi
00:46:44cái đời của tôi thổi nay
00:46:45tôi hưởng hạnh phúc
00:46:46có một vài phút đồng hồ mà thôi
00:46:48là lúc đôi ta phát biểu
00:46:50ái tình cùng nhau đêm nọ
00:46:51trong thơ phòng đó
00:46:52hưởng hạnh phúc được bao nhiêu đó
00:46:55nghĩa thiệt là ít lắm
00:46:56cô dân ơi
00:46:58tôi khủ tâm lắm
00:46:59cô có biết dùm cho hay không
00:47:01vì gia đình
00:47:03vì danh dự
00:47:04mà tôi phải chịu đau đớn
00:47:05buồn thảm như vậy
00:47:06đáy giá của thái độ
00:47:07thanh cao thiệt là mắc
00:47:08muốn mua cho được nó
00:47:10phải tốn không biết
00:47:11bao nhiêu nước mắt
00:47:12phải mất
00:47:13không biết bao nhiêu giấc ngủ
00:47:14tôi buồn sầu
00:47:16chớ chi
00:47:17có người tri kỷ
00:47:18ở gần mà khuyên giải
00:47:19có lẽ khuây lãng được
00:47:20đặc biệt
00:47:22người tri kỷ của tôi
00:47:23tôi không cần được
00:47:24mà thiệt
00:47:25không nên cần
00:47:26bởi vì hãy gần nhau
00:47:27thì chắc phải mang tiếng nhơ
00:47:29không làm sao tránh khỏi
00:47:30khổ lắm
00:47:31ngày 15 tháng 10
00:47:34vợ tôi cũng giận
00:47:36giữ thối ghen hoài
00:47:37khờ khảo quá
00:47:38đàn bà nếu muốn
00:47:40cho chồng thương trọn một mình
00:47:41đừng thương người nào khác nữa
00:47:43thì phải gia tâm
00:47:44làm thế nào
00:47:44cho chồng vui với mình
00:47:45không thể nhớ ai khác
00:47:47chứ ghen làm chi
00:47:48ghen rồi nói bậy
00:47:49làm cho chồng buồn
00:47:50khiến trí nó tưởng tới người khác
00:47:52làm sao hiểu thấu
00:47:53vợ tôi cần ghen bao nhiêu
00:47:55thì tôi càng yêu
00:47:56cô dân bấy nhiêu
00:47:57vợ tôi có biết được
00:47:59cái tâm hồn của tôi như vậy đâu
00:48:00mà có lẽ cô dân
00:48:02cũng không biết
00:48:02cô dân biết
00:48:03hay là không biết
00:48:04cũng không quan hệ gì
00:48:05tôi yêu cô
00:48:07tôi biết thì đủ rồi
00:48:08vì yêu cô
00:48:09đặng bớt sự buồn
00:48:10về gia đình
00:48:11yêu nhau
00:48:12mà chẳng làm lười nhau
00:48:13thì không phạm danh
00:48:14phạm nghĩa trí đó
00:48:15mà sợ
00:48:15không được yêu
00:48:17về phần sát
00:48:18thì yêu về phần trí
00:48:19ai ngăn cản tôi được
00:48:21ai biết được
00:48:22mà chê cười
00:48:22ngày 8 tháng 12
00:48:26hồi trưa
00:48:28có một người bàn học ghé
00:48:29thăm tôi
00:48:29người ấy thuộc cho tôi
00:48:31nghe một chuyện
00:48:31hết sức lạ
00:48:32hai nhà trí thức
00:48:33thân thích
00:48:33với nhau lắm
00:48:34thường tới lưu chơi
00:48:35với nhau
00:48:36nhiều khi người này
00:48:37dắt vợ người kia
00:48:38đi xem hát
00:48:38hoặc người kia
00:48:40đi hóng gió
00:48:40với vợ người này
00:48:41cách cư xử nhiên vị
00:48:43đã không hợp
00:48:43luôn mý rồi
00:48:44mà hai nhà trí thức
00:48:45ấy gần vũi nhau
00:48:46thì lấy vợ nhau
00:48:47còn luôn lý gì nữa
00:48:48mà nói
00:48:49người ta có một đời
00:48:51mỗi ngày thêm một dân minh
00:48:53mặc kỳ thiệt
00:48:54mỗi ngày một thói quá
00:48:55trở lại giả mang
00:48:57họ không hay
00:48:58bởi vì thêm dân minh
00:48:59về hình thức
00:49:00còn trở lại giả mang
00:49:01về phong tục
00:49:02đời như vậy
00:49:03thì còn gì là danh dự
00:49:04còn chi là gia đình
00:49:06dư giáo dục ký thức
00:49:08thiếu giáo dục rung lý
00:49:09xã hội mới hóa ra như thế
00:49:11chán ngán quá
00:49:13ngày 8 tháng viên
00:49:16có một quyển tiểu thuyết
00:49:18mới xuất bản
00:49:19tôi buồn quá
00:49:20nên mua mà đọc chơi
00:49:21rặng giải trí
00:49:22trời ơi
00:49:23đọc nguyện tiểu thuyết ấy
00:49:24tôi rỡn ốc
00:49:25từng hồi
00:49:25gớm quá
00:49:26tác giả tả một người
00:49:28trai tân thời
00:49:29đối với cha mẹ
00:49:30thì nói rằng
00:49:30vì cha mẹ ham vui
00:49:32mà sanh mình ra
00:49:33nên chẳng có ơn nghĩa gì
00:49:34tả một cô gái
00:49:36có chồng
00:49:36rồi bỏ chồng đi theo trai
00:49:37lại nói rằng
00:49:38trái tim tự do
00:49:39không ai được phép
00:49:40tiềm chế
00:49:41khốn nạn cực điểm
00:49:42đời dường ấy
00:49:44có đáng cho mình
00:49:45quyến luyến hay không
00:49:46ngày 14 tháng 2
00:49:49cô dân ơi
00:49:51theo ái tình
00:49:52của bậc cao thượng
00:49:53thì thương tưởng nhau
00:49:54yêu mến nhau
00:49:55trong trí cũng đủ
00:49:56chẳng cần phải
00:49:57ở chung nhà
00:49:58tuy vậy mà
00:49:59người cao thượng
00:50:00cũng có máu thịt
00:50:01cũng có rượu ca
00:50:02như hạng bình dân
00:50:03bởi vậy
00:50:04nhiều khi
00:50:05cũng biết đau đớn
00:50:06về sự thương
00:50:06mà không được gần
00:50:07về sự nhớ
00:50:08mà không được nói ra
00:50:09vì trọng luân lý
00:50:11mà phải thống khổ như vậy
00:50:12cô thấu hiểu hay không
00:50:14cô dân
00:50:15ngày 25 tháng 3
00:50:18ngày nay
00:50:21tôi thấy rõ
00:50:21gia đình của tôi
00:50:22là cảnh địa ngục
00:50:23nếu lên la
00:50:24ở đó hoài
00:50:24thì khổ thêm hoài
00:50:25vậy tôi phải
00:50:27giải thoát
00:50:27cái dòng khốn nạn ấy
00:50:28dầu ý tôi không muốn
00:50:30và dầu cô dân không vui
00:50:31giải thoát cấp đào
00:50:33trí tôi còn lờ mờ
00:50:35chưa nhất định
00:50:36ngày 5 tháng 4
00:50:39bữa nay tôi quyết định
00:50:41cái đường tương lai
00:50:41của tôi rồi
00:50:42tôi sẽ bỏ hết
00:50:43mà bước qua đường ấy
00:50:44vì gia đình của tôi
00:50:46buồn bực
00:50:46nên tôi phải lo
00:50:47làm ăn cho mua ngàn
00:50:48gia đình khác
00:50:49ngày sau được
00:50:49đầm ấm thuận quà
00:50:50vì lung lý
00:50:52của xã hội suy bại
00:50:53nên tôi phải lo
00:50:54làm sao mà
00:50:54thùng Mỹ lung lý ấy lại
00:50:55việc tôi tính làm đây
00:50:58dầu thành hay là không thành
00:50:59nó cũng làm cho tôi
00:51:00quên được
00:51:01những nỗi buồn
00:51:01vì gia đình dâu phước
00:51:02vì ái tình bất mãn của tôi
00:51:04cô dân đọc dứt
00:51:07tập đoạn tình
00:51:08nhập ký của thùng
00:51:08rồi thì cô ngẩn ngơ
00:51:10trong lòng càng cảm động
00:51:11hơn là đọc bức thơ
00:51:12hồi nãy nữa
00:51:13tứ bề vắng vẻ
00:51:15trước ngọn đèn dầu leo đét
00:51:17giọt lụy tầm tả tuôn rơi
00:51:18cô dân áo não
00:51:20là vì biết
00:51:21trong một năm nay
00:51:22thuần khổ tâm lung lắm
00:51:23khổ tâm vì gia đình
00:51:24bất quà
00:51:25và cũng khổ tâm
00:51:26vì ái tình bất mãn
00:51:27cô đã lo
00:51:29giữ dùm cho gia đình
00:51:30của cô hòa được bền dững
00:51:31đá ra chung cuộc rồi
00:51:33cũng phải rã rời
00:51:34cô để giữ danh tiết
00:51:35của cô được bị an toàn
00:51:36mà rồi thuần
00:51:37phải khổ tâm thất chí
00:51:38cô tự nhận
00:51:40cô có tội ít nhiều
00:51:41trong sự rời rã gia đạo
00:51:42của bạn
00:51:43mặc dầu tiết
00:51:44nữ nhi của cô
00:51:45vẫn còn thanh cao
00:51:46tình bằng hữu
00:51:47của cô khỏi hổ thẹn
00:51:48anh thuần
00:51:50đã bỏ nhà
00:51:50cửa vợ con đi rồi
00:51:52đi đâu
00:51:52anh nói anh đi lo
00:51:54làm cho gia đình
00:51:55tương lai được tầm ấm
00:51:56giờ lo làm cho
00:51:57luân lý xã hội
00:51:58được thách cao
00:51:58anh làm trách nào
00:52:00trí viễn nhậm của anh
00:52:02sẽ làm cho anh được
00:52:03thỏa mãn
00:52:03hay là sẽ làm cho anh
00:52:04thất trí nữa
00:52:05bước phiêu lưu
00:52:07sẽ đưa anh đến
00:52:07trảnh an nhạc
00:52:08hay là sẽ dắt anh
00:52:09vào nơi khổ não khác
00:52:11còn anh thuần đi rồi
00:52:13bây giờ chị Hòa
00:52:14với hai đứa nhỏ
00:52:15ra làm sao
00:52:16chị Hòa có vùng rầu chăng
00:52:18hai đứa nhỏ
00:52:19nhớ cha hay không
00:52:20hãng thuần Hòa
00:52:21ai chỉ quy sản xuất
00:52:22cô dần áo não
00:52:24về những nỗi ấy
00:52:25mà cô khóc một hồi
00:52:26rồi cô lại tức giận
00:52:27anh thuần còn thấp trí
00:52:29còn yếu tánh quá
00:52:30vì thấp và yếu
00:52:32nên mới để trái tiết
00:52:33nhỏ đè trên tiết lớn được
00:52:34gia đình là một cơ quan
00:52:36trọng hề
00:52:37anh biết như vậy
00:52:38nên anh đã dày công
00:52:39ghi dưỡng gia đình
00:52:40mà sao anh lại không biết
00:52:41ngó lơ những thế
00:52:42bất hòa nhỏ nhen
00:52:43trong gia đạo
00:52:44sao anh lại không biết
00:52:45đàn áp mầm
00:52:46ái tình bất nghĩa
00:52:46trong thâm tâm
00:52:47mà báo thù gia đình
00:52:48để thất trí
00:52:50về chỗ bất hòa của vợ
00:52:51và bất mãn
00:52:52về chỗ cao khiết của tình
00:52:53rồi sô ngã
00:52:54cả gia đình
00:52:55cả cuộc làm anh
00:52:56cả một đời sống chứa trang
00:52:58hứa hẹn
00:52:59dở
00:52:59dở lắm
00:53:00cô dần bước trước
00:53:03không ngồi yên được nữa
00:53:04cô đứng dậy
00:53:05mở cửa sổ
00:53:05mà ngó xoay bường
00:53:06ngoài bường im liềm
00:53:08cây cỏ sửng sợ
00:53:10dường như lắm nghe
00:53:11tiếng cô dân thở than
00:53:12rồi chờ đợi cô xử trí
00:53:14cô đứng ngó
00:53:16dọc cảnh lờ mờ một hồi
00:53:17rồi cô quyết định
00:53:18phải lên Sài Gòn
00:53:19lên coi gia đạo
00:53:20của thuần trở ra thế nào
00:53:21nhất là lên
00:53:22đằng an ủi
00:53:23và giúp đỡ cô hòa
00:53:24mặc dù cô không hiểu
00:53:26mà nghĩ trái tình
00:53:27cô mình cũng được
00:53:28đã quyết định rồi
00:53:30cô dân mới đắm cửa
00:53:31bỏ thơ từ
00:53:32của thuần vào học tủ
00:53:32rồi lên dìu mà nằm
00:53:34nhờ trí ý thanh cao
00:53:36nên lương tâm
00:53:37an tịnh
00:53:37Hết tập 4
00:53:40cỏm tiếp
00:53:42cho các bạn thật đồng thân thích
00:53:54và hẹn gặp lại các bạn trong những video tiếp theo
00:54:27Xin sâu trọng giới thiệu đến quý vị tiểu thuyết Đoạn Tình của tác giả, nhà dân Hồ Biểu Tránh.
00:54:35Tác phẩm được sáng tác tại Vĩnh Hội năm 1940.
00:54:39Tập 5, tập cuối, chương 12.
00:54:45Qua bữa sau, vì nhà người anh ở dưới chợ tham nhiên có đám thị cơm,
00:54:50nên sớm mai, bà chủ hảo ngồi xe ngựa xuống đó mà ăn dỗ.
00:54:53Cô dân phải ở nhà coi nhà.
00:54:56Cô chưa kiện phân trần viết câu quả cho mẹ rõ.
00:54:59Ở nhà một mình cô buồn, nên vô phòng riêng ngồi đọc lại bức thơ của Thuần một lần nữa.
00:55:04Cách một hồi cô nghe dường như có tiếng xe hơi ngừng ngoài ngõ,
00:55:08nhưng vì trí cô mắc chăm chỉ về những câu Thuần viết trong thơ,
00:55:11nên cô làm biến bước ra coi.
00:55:13Con nhỏ ở bước ra phòng mà nói,
00:55:15Thưa cô, có cô ba xuống.
00:55:18Cô dân chưng hững, hỏi gọn gàng.
00:55:20Cô ba nào?
00:55:22Cô ba ở trên Sài Gòn,
00:55:23năm ngoái có đưa xe hơi cô về dưới này đó.
00:55:26Cô dân biến sắc,
00:55:27lật đật ứng dậy đi ra ngoài.
00:55:30Cô hòa đương bước lên thền,
00:55:31đập mắt đỏ que,
00:55:32sắc mặt buồn nín,
00:55:33mình mặc đồ đen,
00:55:35không sông phấn chút nào hết.
00:55:37Sau lưng lại có con sẵn dắt bé hậu và con vú bồng bé hảo đi theo.
00:55:41Cô dân vừa ngó thấy thì la lớn.
00:55:43Chí qua!
00:55:45Cô hòa vô ngó cô dân trân trân và nói,
00:55:48Tô trưởng không có chị ở nhà.
00:55:51Tôi ở nhà luôn luôn,
00:55:52đất đi đâu lắm.
00:55:53Cô dân bước lại hôn bé hậu vài cái,
00:55:55rồi đưa tay mà bồng bé hảo và nói,
00:55:58Con tôi đã trọng cái rồi.
00:56:01Cô hòa mồi trên một cái giế,
00:56:02lấy khăn lao nước mắt và hỏi,
00:56:05Bác đi đâu dánh?
00:56:07Má tôi đi ăn vỗ dưới chợ thăm nhiên,
00:56:09mới đi hồi nãy đây.
00:56:11Bác Mạnh hả?
00:56:12Mạnh, cám ơn chị.
00:56:14Cô dân muốn võ ý cô hòa,
00:56:16nên làm tù như không hay biết việc thùng.
00:56:19Cô bồng bé hảo ngồi một bên cô hòa,
00:56:21và hỏi,
00:56:22Có chi mà có bộ trị buồn dữ vậy?
00:56:25Cô hòa đáp,
00:56:26Nhà tôi bỏ mẹ con tôi mà đi mất rồi.
00:56:29Dạ,
00:56:31Anh đi đâu?
00:56:32Tôi có biết đi đâu mà nói.
00:56:33Tại sao anh bỏ hấp dẫn con mà đi?
00:56:37Chị biết không?
00:56:38Nói với tôi buồn bực,
00:56:40chịu không nổi nên phải đi.
00:56:42Điên lắm.
00:56:43Hôm qua tôi có được thơ gỡ về đây,
00:56:45để tôi đưa cho chị xem.
00:56:47Cô hòa mở bóp lấy ra một phong thờ
00:56:49mà đưa cho cô dân.
00:56:51Cô dân trao bé hảo đại cho dúng,
00:56:52rồi đứng dậy,
00:56:53mời cô hòa đi vô phòng riêng của mình,
00:56:55mà nói chuyện cho tiện.
00:56:57Vô phòng rồi,
00:56:58cô dân chéo ghế mời cô hòa ngồi trước bàn viết.
00:57:01Cô mở bét cửa sổ cho sáng sủa,
00:57:03rồi mới ngồi ngay cô hòa,
00:57:04mở phong thơ ra đọc.
00:57:07Mình ơi!
00:57:09Tôi viết bức thơ này mạch từ biệt mình
00:57:11và từ biệt hai đứa nhỏ.
00:57:13Tôi phải đoạn tình vợ chồng,
00:57:15đoạn tình cha con.
00:57:16Tôi phải bỏ cảnh gia đình,
00:57:18bỏ cuộc thương mại
00:57:18mà đặt chốn phiêu lưu trong thế giới.
00:57:21Ấy là vì tôi thống khổ về tâm hồn nhiều quá,
00:57:24không thể chịu được nữa,
00:57:25nên tôi mới quyết định phân ly như vậy.
00:57:27Tôi thống khổ là tại vợ chồng giáo dục bất đồng,
00:57:31tâm tánh bất thiệp.
00:57:32Nó làm cho gia đình đã không được vui sướng như cảnh thiên đạc,
00:57:36mà lại còn quá buồn bực như miền biển mục.
00:57:39Có lẽ mình cũng thấy,
00:57:41mấy năm nay trong gia đình,
00:57:42tôi muốn vui hết sức mà không bao giờ vui được.
00:57:45Tôi cũng hết sức làm cho mình vui,
00:57:47mà mình cũng không thể vui.
00:57:49Niềm vợ chồng như vậy thì kéo dài ra nữa không ít gì.
00:57:52Thà Đức Phước bây giờ là hay hơn.
00:57:54Tôi ghi thơ này,
00:57:56chí tôi bình tĩnh,
00:57:57không phiền trách mình trước nào hết.
00:58:00Tôi xin mình cũng đừng phiền trách tôi.
00:58:02Ngày nay vợ chồng ta phải rời trả,
00:58:04lỗi ấy không phải tại mình,
00:58:06mà cũng không phải tại tôi.
00:58:08Tôi thấy rõ rồi,
00:58:09lỗi tại phong hóa của xã hội.
00:58:11Cứ chăm lo làm con người sung sướng về hình thức,
00:58:14không chịu lo bội đắp nền lương mí,
00:58:16để cho lương mí suy sụp,
00:58:18rồi lô kéo luôn gia đình cái ngã theo.
00:58:20Con người nếu không biết tôn trọng gia đình,
00:58:23thì có thể nào mà làm cho gia đình dững sắc được.
00:58:26Trước khi tôi phế gia đình của tôi,
00:58:28để lo đem lương lý lại cho xã hội,
00:58:30thì tôi đã sắp đặt việc nhà rành rẽ rồi hết.
00:58:34Tôi đã sắm sẵn nhà cửa đẹp đẻ,
00:58:36chắc chắn cho mình ở với các con.
00:58:38Tôi đã khai khẩn xong sở rũi với trái bè,
00:58:40để cho mình thâu quê lợi.
00:58:42Tuy không nhiều lắm,
00:58:44xong cũng đủ cho mình nuôi con ăn học.
00:58:45Còn hãng thuần quà thì cuộc thương mại dẫn tấn phát như thường.
00:58:50Mỗi năm, dẫu thế nào cũng lợi từ 5-10.000 đồng.
00:58:54Tôi có lập tờ tại Nô Tê mà giao quyền cho mình làm chủ hãng.
00:58:58Tôi cũng có lập tờ phú quyền tổng ý trong hãng cho thầy Hai Tịnh.
00:59:02Thầy lãnh lương mỗi tháng,
00:59:04mà cuối năm thầy còn được hưởng quay hồng tính 15% trong số lợi.
00:59:08Làm như vậy đặng thầy tận tâm lo cho hãng.
00:59:11Thầy Hai Tịnh đã thông thạo mà lại trung tính nữa.
00:59:14Người đó đáng tin cậy.
00:59:16Mình tự do, muốn sang hãng cho người khác,
00:59:18hay là muốn để làm luôn.
00:59:20Có thầy Hai Tịnh quản xuất cho cũng được.
00:59:22Sự ấy tôi để mình thông thả mà liều định.
00:59:26Ra đi tôi lấy đem theo có 20.000 đồng bạc mà thôi.
00:59:29Còn tôi để hết sự sản lại cho mình,
00:59:31để có trên 100.000.
00:59:32Tôi xin mình ráng giữ gìn sự nghiệp ấy mà nuôi con.
00:59:36Tôi giao hết hai đứa con cho mình dạy dỗ.
00:59:39Bé hậu là trai,
00:59:40chừng nó lớn không,
00:59:42xin mình ráng ép nó học đặng mở mang ký thức,
00:59:44mà cũng phải học đặng tôn trọng luân mí nữa mới được.
00:59:48Còn bé hậu là gái,
00:59:49dầu giáo dục ký thức thiếu sót đi nữa cũng chẳng hại gì.
00:59:53Chế giáo dục đương lý thật hoàn toàn,
00:59:55nhất là trước khi gã nó lấy chồng,
00:59:57mình phải xem xét lại cho kiện.
00:59:59Nếu nó biết đạo làm vợ,
01:00:01biết đạo làm mẹ rành rẻ,
01:00:02rồi mình sẽ gã.
01:00:03Tôi còn xin mình hãy giỡn hai điều trót này nữa.
01:00:08Đừng nghi ngại tình của tôi với cô dân,
01:00:10vì tình ấy là tình thi kỷ cao thượng,
01:00:12chứ không phải tình theo sách dục đê tiện,
01:00:14như tình của thiên hạ.
01:00:162. Đừng tập truyền hai đứa con tôi,
01:00:19chừng lớn không chúng nó quán hận tôi,
01:00:21vì con quán cha là điều đại ác.
01:00:24Thôi, tôi khuyên mình hãy quên tôi đi,
01:00:26đừng thèm kể tới thần trọng vô tình bất nghĩa là tôi nữa.
01:00:30Thuần Kính Thơ
01:00:31Cô dân đọc thơ thấy Thuần tuy không quán hận cô Hòa,
01:00:36xong cũng không có tỏ một chút tình nào với cô Hòa hết,
01:00:38thì cô đấy làm tội nghiệp cho duyên phận cô bạn.
01:00:42Bởi vậy thì đọc trước rồi,
01:00:43cô ngước lên thấy sắp cô Hòa ảo não,
01:00:46thì cô động lầm nên cô hứa nước mắt.
01:00:49Cô bước lại nắm cánh tay cô Hòa mà nói
01:00:51Tôi biết được tâm hồn của anh Thuần,
01:00:55thì tôi lo sợ cho cuộc trăm năm của chị hết sức,
01:00:57mà lo sợ rồi cũng không cứu chữa được.
01:01:00Tai Hòa đã tới rồi,
01:01:02bây giờ chị tính lẽ nào?
01:01:04Cô Hòa đứng dậy tròn tay ôm nhanh mình cô dân mặt khóc và nói
01:01:07Tôi bây giờ chẳng khác nào như chiếc thuyền linh đinh hoài khơi,
01:01:11mà lại bị sóng gió dồn dập.
01:01:14Tôi bối rối, không còn trí mà tính việc gì được,
01:01:17lại cũng không biết ai mà trẻ tính dùm.
01:01:19Bởi vậy tôi xuống đây nhờ chị liệu dùm cho tôi.
01:01:23Cô vẫn thấy bạn còn yêu mến, tin tưởng mình,
01:01:25chứ không ló mọi nghi ngờ,
01:01:27thì cô càng thêm cảm xúc lên câu hỏi.
01:01:30Chị không nghi tôi có tư tình với anh Thuận hay sao?
01:01:33Trong một năm nay thiệt tôi có lầm nghi chúc đỉnh.
01:01:37Hôm qua tôi tiếp được thơ của nhà tôi.
01:01:39Ban đầu tôi nghi nhà tôi vì thương chị nên bỏ tôi.
01:01:42Tôi chắc đã dắt chị đi rồi,
01:01:44đi ra khỏi xứ,
01:01:45đang lập cảnh đời khác với chị.
01:01:47Tôi xuống đây thiệt có ý muốn dọa coi sự tôi nghi đó có nhầm hay không.
01:01:51Chẳng về tôi gặp chị ở nhà,
01:01:53tôi rất khổ thầm về sự tôi nghĩ quấy.
01:01:56Xin chị tha lỗi cho tôi.
01:01:57Cô gần chàng ra rồi kéo ghế ngồi một bên cô Hòa.
01:02:02Cô mó ngang qua cửa sổ,
01:02:04thấy ngoài vườn nắng dội ngọn cây sáng trừng,
01:02:07gió thổi tàu chuối lúc nắc.
01:02:09Cô suy nghĩ một chút rồi chậm rãi nói với cô Hòa.
01:02:12Anh Thuận là người chán đời.
01:02:14Anh có nói với tôi mấy lần.
01:02:16Anh lập gia thức là cố ý muốn tìm sự vui với vợ con
01:02:19để giải bớt nỗi buồn vì xã hội.
01:02:22Anh lập cuộc thương mại là cố ý muốn đem hết trí não
01:02:24mà chăm lo về sự ấy.
01:02:26Đặng khỏi nhớ tích cách cư xử đê tiện của thiên hạ.
01:02:30Anh như người có bệnh.
01:02:31Nếu chị biết cách điều trị
01:02:33thì tự nhiên bệnh của anh sẽ giúp.
01:02:35Tôi đã cố khuyên chị phải lập thế
01:02:37làm cho anh vui lòng luôn luôn.
01:02:39Hãy anh vui lòng thì gia đạo biển bền.
01:02:41Chị khỏi lo điều chi khác.
01:02:43Có lẽ tại chị quên lời tôi dặn
01:02:45chị đã không làm cho anh vui
01:02:46mà chị còn ghen tuôn hoài
01:02:48nên ảnh não nè cuồn trí
01:02:50rồi anh bỏ hết mà đi chứ gì.
01:02:53Chị nói phải.
01:02:55Tại tôi không nghe lời chị
01:02:56nên gia đạo tôi mới xào xó như vậy.
01:02:59Chứng bệnh ghen thiệt là khốn nạn.
01:03:01Tôi biết tôi ghen.
01:03:02Tôi làm cho nhà tôi buồn bực lung lắm.
01:03:05Tôi muốn bỏ cái thói ấy hết sức
01:03:07mà không hiểu tại sao tôi bỏ không được.
01:03:09Trong trí cứ ghen nấm nằm hoài
01:03:11cứ lo sợ nhà tôi thương người khác
01:03:13mà bỏ mẹ con tôi.
01:03:16Chị nói phải lắm.
01:03:17Tại tôi ghen tôi làm cho nhà tôi bực lầm cuồn trí
01:03:20nên mới phủi hết mà đi.
01:03:22Tôi khốn nạn lắm.
01:03:24Đã biết gì thương chồng nên mới ghen
01:03:25mà thương chồng đã làm cho chồng buồn rầu.
01:03:28Cách thương như vậy thiệt là dại quá.
01:03:31Chị Vân ngôi
01:03:31Bây giờ tôi mới biết
01:03:33tôi có lỗi với nhà tôi nhiều lắm.
01:03:35Tôi ăn năng lung lắm.
01:03:37Năm sau năm nay
01:03:37nhà tôi làm cực khổ hết sức
01:03:39mới sắm được nhà cửa tử tế
01:03:41mới có cái hãng phát bạc.
01:03:43Tại tôi mà bây giờ nhà tôi phải bỏ hết
01:03:45không thèm hưởng
01:03:46đem thân lưu lạc xứ người
01:03:48đau ớm không ai nuôi
01:03:49nghèo nàng không ai giúp.
01:03:52Tôi nhớ tên nỗi ấy
01:03:52thì tôi muốn chết phức cho rồi
01:03:54chế sống lặng sung sướng tâm thân
01:03:56còn nhà tôi thì bơ vơ nơi hải ngoại
01:03:59thì sống làm sao được.
01:04:02Quả chưa đến thì phải lo năng ngừa trước
01:04:04mà hãy năng ngừa không được
01:04:05để quả đến rồi
01:04:07thì phải tỉnh trí viễn lầm
01:04:08mà đáng tương
01:04:09chẳng nên não nề thất trí.
01:04:12Thôi
01:04:12bây giờ chẳng nên buồn rầu làm chi
01:04:14chỉ phải sáng bình tâm định trí
01:04:16mà lo quản xuất việc nhà
01:04:17lo nô dưỡng sắp nhỏ.
01:04:20Trong thơ anh Thuần
01:04:20không có nói rõ đi đâu
01:04:21và đi làm việc gì.
01:04:23Vậy mà chị không nghe
01:04:24anh Tính đi đâu hay không?
01:04:26Trưa hôm qua
01:04:27tôi tiếp được thơ rồi
01:04:28tôi bụng rủng tay chân
01:04:29tôi chạy ra ngoài hãng
01:04:31mà hỏi thầy hai tỉnh
01:04:32với mấy thầy
01:04:32thì ai nấy đều trưng hứng
01:04:34không về chuyện gì hết.
01:04:36Họ nói cách ba ngày trước
01:04:37nhà tôi than mệt
01:04:38dẫn thầy hai tỉnh coi hãng
01:04:40đằng nhà tôi ra Lông Hải
01:04:41nghỉ ít bữa.
01:04:42Từ bữa đó nhà tôi không có ra
01:04:44ngoài hãng nữa
01:04:45mà trong ba bữa trước
01:04:46nhà tôi cứ ở trong nhà
01:04:48với tôi chứ không có đi Lông Hải.
01:04:50Sớm mai hôm qua mới đi
01:04:51nói đi ra hãng
01:04:53đến trưa thì tôi được thơ
01:04:54tôi không biết đi đâu.
01:04:57Chị có hỏi thăm
01:04:58coi bữa sớm mai
01:04:59hôm qua có tàu chạy đi tay hay không?
01:05:02Có.
01:05:03Tôi nghe nói hồi 8 giờ sáng
01:05:04hôm qua có hai chiếc tàu đò
01:05:05đi qua Pháp.
01:05:07Tôi qua sớm chiếu
01:05:08coi sổ hành khách đi
01:05:09hai tàu đó
01:05:10thì không có tên nhà tôi
01:05:11mà tôi hỏi sở mật thám
01:05:13thì nhà tôi cũng không có
01:05:14xin giấy thông hành.
01:05:16Nếu vậy thì anh đi đường bộ
01:05:17chắc anh ra Hà Nội.
01:05:20Hôm qua tôi có cốc cậy
01:05:21một thầy kiếu trong hãng
01:05:22lấy xe chạy ra Lông Hải
01:05:23nước ngọt
01:05:24dũng tàu mật kiếm.
01:05:26Hồi khuya thầy về
01:05:27thầy nói kiếm không có.
01:05:29Tôi cũng cốc cậy
01:05:29hai thầy thép
01:05:30một thầy đi Đà Lạt
01:05:31một thầy đi Hà Nội
01:05:33mật kiếm nữa.
01:05:34Tối nay họ sẽ đi.
01:05:37Tôi trưởng kiếm không ít gì.
01:05:39Anh Thuận đã quyết đi
01:05:40nên anh sắp gặp công việc
01:05:41nhà rành rẻ hết.
01:05:42Dẫu mấy người đi kiếm
01:05:43không gặp anh đi nữa
01:05:44chắc họ không tài gì
01:05:45mà nói cho anh trở về được.
01:05:48Cũng phải kiếm cho biết
01:05:49đi đâu chứ.
01:05:51Cô dân suy nghĩ một chút
01:05:52rồi cô chậm rãi nói.
01:05:54Dẫu không kiếm
01:05:55rồi đây anh Thuận
01:05:56cũng sẽ về.
01:05:57Thơ đã nói quả quyết
01:05:58lại sự nghiệp
01:05:59đã giao hết cho tôi
01:06:00bởi vậy tôi sợ
01:06:02không về đâu.
01:06:03Sẽ về.
01:06:04Tôi chắc anh về
01:06:05là vì anh thương con
01:06:06và yêu gia đình.
01:06:08Lúc cuồn trí
01:06:09không ai an ủi
01:06:09nên anh làm liều.
01:06:11Rồi đây
01:06:11anh nhớ con
01:06:12anh sẽ ăn năng hối hận
01:06:13mà trở về.
01:06:15Tôi giải cho lời
01:06:15chị nói đó
01:06:16sẽ có y như vậy.
01:06:17Mà từ hôm qua
01:06:18tôi được thơ rồi
01:06:19thì trong lòng
01:06:20tôi buồn rầu
01:06:21lo sợ quá.
01:06:23Anh Thuận là một người
01:06:24có tài nghề
01:06:24có trí thức
01:06:25lại có giáo dục hoàn toàn.
01:06:27Tôi chắc giàu
01:06:28đến sứ nào
01:06:28anh cũng khỏi
01:06:29vết giả cực khổ.
01:06:30Mà dù làm công việc gì
01:06:32anh cũng không chịu
01:06:33để nhục nhã thanh danh.
01:06:34Vậy chị chẳng cần
01:06:35phải lo cho phần ảnh.
01:06:37Mà dù chị muốn lo
01:06:38chị cũng không có phương thế
01:06:39lo được.
01:06:40Tôi xin chị
01:06:41phải để trí
01:06:41mà lo sắp đặc biệt nhà.
01:06:43Những việc ảnh phú thá
01:06:44cho chị đó
01:06:45chị tính làm thế nào
01:06:46mà tán thành
01:06:47theo ý ảnh muốn.
01:06:48Chị dạy dỗ
01:06:49hai cháu cánh nào
01:06:50chị để hãng
01:06:51mà cai quản
01:06:51hay là chị phải bán.
01:06:53Tôi bây giờ
01:06:54như người không có hồn
01:06:55tôi không tính
01:06:56việc chi được hết.
01:06:57Tôi xin chị thương tôi
01:06:58chị tính giúp dùm cho tôi.
01:07:01Việc của tôi
01:07:01cũng như việc của chị.
01:07:02Chị liệu coi
01:07:03phải làm thế nào
01:07:04thì tôi sẽ
01:07:04theo ý chị định.
01:07:06Cô dần nắm tay
01:07:07cô Hòa
01:07:07và ngó ngay mặt
01:07:08mà hỏi
01:07:08Chị tin bụng tôi
01:07:10lắm sao?
01:07:12Nếu tôi không tin chị
01:07:13thì còn biết tin ai?
01:07:15Chị không biết
01:07:15anh Thuần
01:07:16có tình với tôi
01:07:17mà tình ấy
01:07:17nặng lắm hay không?
01:07:19Tôi đã nói tôi nghi
01:07:20chị phải tin chắc
01:07:22chứ đừng có nghi nữa.
01:07:23Thiệt
01:07:24anh Thuần
01:07:24có tình với tôi
01:07:25nặng lắm.
01:07:26Có tình
01:07:27mà vì anh
01:07:27trọng gia đình
01:07:28của anh
01:07:28anh trọng danh giữa
01:07:29của tôi
01:07:30nên anh không gần tôi được.
01:07:32Sự gian trôn
01:07:32của chị đã
01:07:33làm cho anh buồn
01:07:34mà sự tôi gieo tình
01:07:35còn làm cho anh
01:07:36buồn thêm nữa
01:07:36nên anh chịu
01:07:38không nổi
01:07:38anh mới đi đi.
01:07:40Vì chị tin tôi
01:07:40nên tôi phải
01:07:41tỏ thiệm với chị.
01:07:42Gia đình của chị
01:07:43rời rã
01:07:44tôi nghĩ lại
01:07:45tôi cũng có tội
01:07:45trong đó một phần.
01:07:47Cô Hòa
01:07:48chưng hững
01:07:48ngồi ngó
01:07:49cô dân sửng sốt
01:07:49rồi nói
01:07:50Có lẽ nào
01:07:52mà có chuyện kỳ cộng như vậy
01:07:53chị muốn chọc
01:07:54cho tôi phát điên
01:07:54hay sao chứ?
01:07:58Bạn viết
01:07:58mà lấy ra bức thơ
01:07:59với tập nhật ký của Thuần
01:08:00rồi đưa hết cho cô Hòa
01:08:02và nói
01:08:02Chiều hôm qua
01:08:04tôi cũng có tiếp được
01:08:05thơ của anh từ biệt
01:08:06Chị coi rồi
01:08:07chị sẽ biết
01:08:08tôi nói thiệt
01:08:08hay làm phỉnh phờ
01:08:09Cô Hòa
01:08:11mở thơ ra
01:08:11mồi đập
01:08:12Gần lên giường nằm
01:08:14rồi kéo mền
01:08:14đẩy mặt mặt khóc
01:08:15Bé hậu biểu
01:08:16cột sẩm dắt nó ra
01:08:17ngoài giường
01:08:18hái ổ cho nó ăn
01:08:19Nó cười nói
01:08:20ôm sợm
01:08:21Không về
01:08:21cha nó đã thách xa
01:08:22dẫm nàng
01:08:23Mẹ nó đương
01:08:24ưu sầu nát ruột
01:08:25Cô Hòa
01:08:26mồi chăm chỉ đọc
01:08:27rất kỹ lưỡng
01:08:28Đọc quyết thơ rồi
01:08:29Đọc luôn tập nhật ký
01:08:30Trừng đọc viết rồi
01:08:32cô thấy cô Vân
01:08:33nằm trên giường
01:08:33Cô dở tay mạnh ra
01:08:35vừa khóc vừa nói
01:08:36Chị Vân
01:08:38Theo thơ
01:08:39viết lời nhật ký
01:08:40của nhà tôi gửi
01:08:41cho chị đó
01:08:41thì chị có lỗi gì đâu
01:08:43Chị cao thượng lắm
01:08:44Chị hết lòng
01:08:46chống dững
01:08:46dùm gia đình cho tôi
01:08:47Tại tôi khờ khảo
01:08:49nên phá hoài
01:08:50Ấy lỗi
01:08:50tại nơi tôi mà thôi
01:08:51chứ nào phải tại chị
01:08:53Tôi cảm ơn nét tốt của chị
01:08:55Tôi kính phục
01:08:56thái độ của chị lắm
01:08:57Đọc tập lực ký
01:08:58của nhà tôi rồi
01:08:59Tôi càng thấy lỗi
01:09:00của tôi rõ hơn nữa
01:09:01Tôi càng ăn năng
01:09:03nhiều hơn nữa
01:09:04Trước kia
01:09:05chị đã thương tôi
01:09:06thì bây giờ
01:09:07chị còn phải thương tôi
01:09:07nhiều hơn nữa
01:09:08Ngày nay tôi như
01:09:10người té dí dí
01:09:11lạc trong rừng
01:09:12Xin chị kéo dùm tôi lên
01:09:14Xin chị chỉ đường
01:09:15cho tôi ra
01:09:16Nếu chị bỏ tôi
01:09:17thì chắc tôi phải chết
01:09:18Hai cô nắm tay nhau
01:09:20mà khóc
01:09:21Cô dân nói
01:09:22Nhìn mặt chị
01:09:24tôi hỗn hẹn quá
01:09:26Tại sao vậy
01:09:27Tôi được biết
01:09:29anh Thuần
01:09:29có tình với tôi rồi
01:09:30thì tôi cũng có tình
01:09:31với anh nữa
01:09:32Tuy tôi đoạn tình được
01:09:34xong tôi cũng có lỗi
01:09:35với chị
01:09:35Có tình rồi
01:09:37mà rồi chị đoạn tình được
01:09:38thì có lỗi gì
01:09:39đâu mà hỗn hẹn
01:09:40Đoạn tình
01:09:41tất nhiên đau đớn lắm
01:09:43mà chị có đủ
01:09:44can đảm làm như vậy
01:09:45thì chị cao thưởng lắm
01:09:46ít ai sánh chịp
01:09:48Thì chị không trách tôi
01:09:50hay sao
01:09:51Chị có lỗi chỗ nào
01:09:53mà tôi trách được
01:09:53Tôi kính phục chị
01:09:55lắm chứ
01:09:55Xin chị đừng ái ngại nữa
01:09:57Chị ngồi đây
01:09:58mà tính dùm tôi
01:09:59coi tôi phải làm sao
01:10:00bây giờ
01:10:00Cô dân mồi dậy
01:10:03hai cô làm nước mắt
01:10:04Cô Hòa nói
01:10:05Trong bọn chị em
01:10:07trong bọn chị em thở nay
01:10:08tôi tin bụng chị hơn hết
01:10:09tin hơn chỉ hai tôi nữa
01:10:11Thiệt tôi tin không lầm
01:10:13chứ chi tôi được
01:10:14ở gần chị
01:10:15nhờ chị chỉ bảo
01:10:16hàng ngày
01:10:17thì chắc ngày nay
01:10:18vợ chồng tôi khỏi rời rãi như vậy
01:10:20Cái đó không chắc
01:10:22Cô Hòa đương bù rộn
01:10:24mà nghe mấy lời này
01:10:25thì cô chím chím cười
01:10:26Cô dần lơ lửng nó tiếp
01:10:28Ở gần nhau
01:10:30hiểm nghèo lắm
01:10:31bởi vì tôi sợ
01:10:32nên hơn một năm nay
01:10:33tôi lánh mặt
01:10:34không dám lên thăm chị nữa
01:10:35Đến này ăn thô nôi
01:10:37cho béo hảo
01:10:37chị gửi thơ mời
01:10:38mà tôi cũng không dám lên
01:10:40Cảm ơn chị
01:10:42Cha chả
01:10:43Nếu chị không thương tôi
01:10:44chị đánh úp với nhà tôi
01:10:46thì chắc tôi tự giận chết liền
01:10:47Chị thấy hay không
01:10:49Bệnh ghen dữ tợn lắm
01:10:51đó chị à
01:10:52Bây giờ chị bớt ghen hay chưa
01:10:54Còn gì nữa mà ghen
01:10:56Chắc không
01:10:57Chắc
01:10:58Chị làm ơn tính
01:10:59dùm duyệt nhà cho tôi
01:11:00Tính lẽ nào
01:11:02Anh thường bỏ vợ
01:11:03con nhà cửa mà đi
01:11:04Dù anh không nói rõ
01:11:06mà anh giao hết sự nghiệp
01:11:07cho chị trọn quyền làm chủ
01:11:08thì cho mình thấy
01:11:10ý anh không muốn trở về
01:11:12Tuy vậy mà tôi tưởng
01:11:14bây giờ anh đương bù trí
01:11:15nên anh đoạn tình
01:11:16vợ chồng
01:11:17đoạn nghĩa cha con mà đi
01:11:18Chứ một ngày trưa
01:11:20hoặc anh trọng tuổi rồi
01:11:21đổi tánh
01:11:22hoặc anh gặp hoàn cảnh
01:11:23làm cho anh nhớ lại vợ con
01:11:25thì có lẽ anh sẽ trở về
01:11:26Huống chị anh có nói anh đi
01:11:29đặng anh làm cho các gia đình khác
01:11:30được thuận hòa đầm ấm
01:11:32lo làm cho cái luân lý
01:11:33của xã hội được thuận mỹ rõ ràng
01:11:35Nếu anh không trở về
01:11:37thì anh làm sao mà đạt được
01:11:38cái mục đích ấy của anh
01:11:39Vậy xin chị dặn lòng an phận
01:11:42Tôi tin chắc
01:11:43chẳng sớm thì muộn
01:11:44thế nào anh cũng trở về
01:11:45Tôi giải vang cho lời chị nói đó
01:11:48sẽ có y như vậy
01:11:49Sẽ có
01:11:50Vậy tôi khuyên chị
01:11:51hãy cắn chí
01:11:52mà giữ gìn cho bền dưỡng
01:11:53cái sự nghiệp của anh sáng tạo
01:11:55Đặng này ảnh trở về
01:11:57chị khỏi hổ với ảnh
01:11:58Nhà cửa ruộng đất
01:12:00thì tư chất giữ dững
01:12:01Vì có cái hãng khó quá à
01:12:04tôi sợ lo không khăn
01:12:05Sao mà chị sợ
01:12:06Nếu vậy đàn bà không làm nổi
01:12:08những việc lớn lao hay sao
01:12:09Hoặc hãy có chị giúp sức với tôi
01:12:11thì cai quản hẳn mới được
01:12:13Thôi
01:12:14Chị hùng giống vô
01:12:15rồi chị đứng cai quản thế cho tôi
01:12:17Ý tôi muốn lo làm việc khác
01:12:19Việc gì
01:12:20Trong thơ anh Thuần gửi cho tôi
01:12:24anh có khuyên tôi lập nhà trường
01:12:25để chuyên giải nghi nữa
01:12:26về khoa gia đình giáo dục
01:12:28Đời này
01:12:29người ta ham trí thức giáo dục thái quá
01:12:31ham đến nổi bỏ dẹp
01:12:33gia đình giáo dục
01:12:33Bởi vậy gia đình không có lương lý để làm khóc
01:12:36nên không dững bền
01:12:38không vui vẻ
01:12:39Gia đình của chị mà bị rời rã đây
01:12:41ấy cũng tại thiếu giáo dục
01:12:43nên mới ra như vậy
01:12:44Sự lập nhà trường đó
01:12:45tôi đã có ý muốn làm từ hồi năm ngoái
01:12:47Má tôi cũng đã cho phép tôi rồi
01:12:49Tôi chưa làm là tại
01:12:51tôi sợ gần anh Thuần
01:12:52nên tôi phải định sự ấy lại
01:12:53Bây giờ không còn cái sợ đó nữa
01:12:56Có lẽ tôi sẽ lên Sài Gòn
01:12:57mà lập trường dạy trẻ em gái
01:12:59Hiểu đạo làm vợ
01:13:00Hiểu đạo làm mẹ
01:13:01Đặng xây nền hạnh phúc gia đình
01:13:03cho xã hội hưởng này sau
01:13:05Làm như vậy có 3 điều tiện lợi
01:13:08Một là đạt được tới mục đích của tôi
01:13:09hai mú thỏ nay
01:13:10Hai là dân theo lời khuyên của anh Thuần
01:13:13Ba là ở gần chị
01:13:14Đặng giúp sức cho chị
01:13:15thai quản hãng Thuần Hòa
01:13:17được thành lợi luôn luôn
01:13:18Và giúp sức cho chị
01:13:20dạy dỗ hai đứa nhỏ
01:13:21cho chúng nó ngày sau
01:13:22trở nên người đứng đắng
01:13:23Trai có tánh nghĩa giọng
01:13:25Gái có tiếc trung trinh
01:13:26Trai vợ gái đều biết
01:13:28tôn trọng gia đình
01:13:29biết giữ gìn danh dự
01:13:30Chị tính ai quá
01:13:32Tôi mừng lắm
01:13:33Để bác về
01:13:34Chị thư cho bác hay
01:13:35Rồi chị đi liền với tôi
01:13:36lên Sài Gòn
01:13:37mà tách thành việc ấy
01:13:38Mời chị ở chơi
01:13:40Đỡ xếp bác má tôi về
01:13:41Tôi thư lại với má tôi
01:13:43rồi tôi sẽ đi với chị
01:13:44Tám ơn
01:13:45Tôi cảm ơn chị luôn lắm
01:13:46Chị khỏi tám ơn
01:13:48Vì tình tri chị
01:13:49nên tôi phải sáng mà lo
01:13:50Tôi không cần biết
01:13:52chị vì cái gì
01:13:53Tôi chỉ biết trước kia
01:13:55chị có lòng nâng đỡ
01:13:56gia đình tôi
01:13:56Bây giờ chị lại lo
01:13:58cứu với tôi
01:13:59lúc tôi đưa nguyên ngập
01:14:00nên tôi cảm ơn chị
01:14:01Chị đừng ghen nữa
01:14:03nghe không
01:14:04Chị vì tôi mà đoạn tình
01:14:06lẽ nào tôi không
01:14:07vì chị mà bỏ ghen
01:14:08Hai người nhìn nhau
01:14:10mà cười
01:14:10rồi đi ra ngoài
01:14:11chơi với hai đứa nhỏ
01:14:12Đến sế
01:14:14bà chủ hào về
01:14:15Thấy mẹ con cô Hà
01:14:16thì bà rất vui mừng
01:14:17Vì ít con cháu
01:14:19nên gặp bé Hậu
01:14:20với bé Hảo
01:14:20thì bà nâng nghiêu hoài
01:14:22Cô Hà dạy con
01:14:23biểu tư bằng bà ngoại
01:14:24thì bà càng vui lòng
01:14:25thêm nữa
01:14:26Cô Nhân thuộc chuyện
01:14:28cô Hà bị chồng
01:14:29bỏ lại cho mẹ nè
01:14:30và xin phép đi lên Sài Gòn
01:14:31ở ít này
01:14:32đặng trước
01:14:33án ủi cô Hà
01:14:34sau kiếm nhà
01:14:35lập trường học lung thể
01:14:36Bà chủ bằng lòng
01:14:37cho phép liền
01:14:38Cô Hà với cô Nhân
01:14:40từ giả bà chủ
01:14:41bồng hai đứa nhỏ lên xe
01:14:42tình thân ái tràn trề
01:14:44trí tiến thủ hăng hái
01:14:46Xe hơi phát chạy
01:14:47chở theo hai khối tình
01:14:49tùy tánh chức khác nhau
01:14:50mà cũng đồng nàng như một
01:14:52Một năm đã qua
01:15:03Cô Hà nhờ cô Vân
01:15:05ăn ủi khuyên lơn
01:15:06về giúp đỡ
01:15:06nên cô đã bước buồn
01:15:08nổi trồng bỏ
01:15:09lại hăng hái lo cho hãng
01:15:10thuần Hà thành phát nghi thường
01:15:11và lo dạy dỗ
01:15:13nuôi dưỡng hai đứa con
01:15:14đứa nào cũng sởn sơ
01:15:15ngộ nghỉ
01:15:16Bé hậu từ nhỏ đã yêu mến cha
01:15:19nên nó thường nhớ về nhắc cha
01:15:20Mỗi lần nó hỏi cha nó đi đâu
01:15:22thì cô Hà lạnh nhắc trong lòng
01:15:24Cô kiếm cách nói gạt con
01:15:26cho dứt câu chuyện
01:15:27mà cặp mắt cô ướt rượt
01:15:28Hãy nghe con nhắc
01:15:30thì cô ăn năng
01:15:31Cô tự nhận tại cô
01:15:32mà cô phải xa cha
01:15:33chồng phải lưu lạc
01:15:34Rồi cô đi kiếm cô Vân
01:15:36mà tỏ lời hối hận
01:15:37để nghe những câu an ủi của bạn
01:15:39đận dưỡng trí bền lập
01:15:41Còn cô Vân
01:15:43Bây giờ cô quản xuất
01:15:44một nhà trường lớn gần chợ Tân Định
01:15:46Trường ấy tên là Việt Nữ Học Đường
01:15:48chuyên dạy nữ hạnh nữ công
01:15:50gần 10 trăm đầu
01:15:52chứa đến 200 rưỡi nữ sinh viên
01:15:53Hai hạng cưỡng lưu và trung lưu
01:15:56ở Lập Tỉnh
01:15:57vì ái mộ tôn trị của trường
01:15:59và nhất là kính mến dung hạnh
01:16:00của người sáng lập
01:16:01nên ai cũng xin gửi con gái
01:16:03ở học
01:16:03quyết đem lại cho gia đình
01:16:05cái tinh thần chân chánh thanh cao
01:16:07để thay thế cho những thói
01:16:08vật dục gian tà
01:16:09đê tiện trót mấy năm
01:16:11đã tràn lan trong xã hội
01:16:12Được lầm kinh nghiệm của công chúng
01:16:15công nhân rất khai lòng
01:16:16mà cũng rất lo sợ
01:16:17bởi vậy ngày đêm
01:16:19cô phải đau đầu với cái thiên chức
01:16:20đào tạo người vợ hiền
01:16:22với bà mẹ lành cho gia đình Việt Nam
01:16:24Tuy nhiệm vụ của công nhân rất nặng nề
01:16:27nhưng mà cô còn phải lo giữ tinh thần
01:16:29cho cô Hòa
01:16:30và lo quản xuất dùm
01:16:31cho hãng thuần Hòa bền dưỡng nữa
01:16:32Mỗi ngày cô phải gặp cô Hòa một lần
01:16:35Nếu cô Hòa không ghé trường
01:16:37thì cô vô kê quéo
01:16:38Một buổi chiều Chủ nhật
01:16:41cô Hòa mời công nhân
01:16:42vô nhà cô ăn cơm
01:16:43đặng nói chuyện chơi chơi vui
01:16:45Lúc trời chạm dạng
01:16:47hai cô mòi giữa hoa biên
01:16:48bé Hậu rượu bắt con chó xi
01:16:50còn bé Hảo đi lẩm đẩm
01:16:51trước mặt cô dân mà chơi
01:16:53Thình lình có xe hơi ngừng ngoài ngõ
01:16:55rồi một người đàn ông
01:16:56và một người đàn bà
01:16:57xuống xe đi vô
01:16:58Vì trời đã lờ mờ
01:17:00khó thấy rõ được
01:17:01nên cô Hòa đứng dậy
01:17:03có ý trong khách lại gần
01:17:04đặng xem cho biết
01:17:05Chừng cô thấy rõ ràng
01:17:07hai vợ chồng ông giáo sư kiểm
01:17:08cô vừa muốn cất tiếng chào
01:17:10thì ông tiểm la lớn
01:17:11Mai dữ à
01:17:13có Madame Thuần ở nhà đây
01:17:15Cô Hòa chào khách
01:17:17tiếng dẫn cô dân
01:17:18cho vợ chồng ông kiểm biết
01:17:19rồi mời hết vô nhà
01:17:20Ông kiểm cản mà nói
01:17:22Khoan
01:17:23tôi xin Madame cho phép tôi hỏi
01:17:24một câu đã
01:17:25Bạn tôi là mong sự thuần
01:17:27bỏ nhà mà đi hơn một năm nay
01:17:29Madame có giận hay không?
01:17:31Câu hỏi lạ lùng
01:17:32làm cho cô Hòa chưng hưởng
01:17:33Cô trao mày
01:17:34dụ dự
01:17:35rồi xuống thẳng đã
01:17:36Nhà tôi giận
01:17:38nên bỏ mẹ con tôi
01:17:39chứ tôi có giận đâu
01:17:40Tế ra Madame không giận
01:17:43mong sự thuần à
01:17:43Thưa không
01:17:45Vì như mong sự thuần trở về
01:17:47Madame có vui hay không?
01:17:49Cô Hòa chím chím cười
01:17:50chứ không trả lời
01:17:51Ông kiểm liền
01:17:52dai mặt ra ngoài đường
01:17:53mặt kêu lên
01:17:54Ê
01:17:55Thuần
01:17:55Dạ bạn không có giận bạn nè
01:17:57Vậy bạn vô đây
01:17:59Cô Hòa và câu dân
01:18:01nhìn nhau chưng hưởng
01:18:02Bà kiểm ngó
01:18:03hai cô mặt cười
01:18:04Thiệt quả
01:18:05Thuần xuống xe
01:18:06thủng thẳng đi vô sân
01:18:07Bé Hậu vừa thấy dạng cha
01:18:09thì chạy riết ra
01:18:10đón và ơn cha mà mừng
01:18:11Thuần cúi xuống bòng con
01:18:13vừa hôn vừa đi vô
01:18:14Cảnh cha con mừng nhau
01:18:16làm cho ai nấy đều cảm xúc
01:18:18nên đứng lạnh lẽ mà ngó
01:18:19không ai nói chi hết
01:18:21Thuần vô tới
01:18:23nó thấy bé Hảo đường đi lẩm đẩm
01:18:24để bé Hậu xuống
01:18:25rồi đưa tay ẩm bé Hảo
01:18:27Tuy cách bị cha con
01:18:29đã hơn một năm rồi
01:18:30Xong bé Hảo dường như
01:18:31có tình máu thích
01:18:32mách bão
01:18:33nên không nhát
01:18:34để cho thùng bầm
01:18:35lại ngó thùng mặt cười ngõ nguyễn
01:18:37Cô Hòa cảm động quá
01:18:39dặn lầm không được
01:18:40dối tay bịnh gai cô dân
01:18:41mà nước mắt tuôn dầm về
01:18:43Thuần vước tới nói với vợ
01:18:45Tôi làm mình phải buồn rầu
01:18:48cực nhọc hơn một năm nay
01:18:49Tôi lỗi với mình nhiều lắm
01:18:51Năm ngoái tôi đi
01:18:52nên tôi đi lạc đường
01:18:54xa gia đình
01:18:54rồi tôi mới thấy chỗ quấy của tôi
01:18:56không thể bỏ giết vợ con được
01:18:58nên tôi phải trở về đây
01:19:00xin mình tha lỗi cho tôi
01:19:02Cô Hòa úp mặt vào ngược chồng
01:19:04mặt khóc
01:19:04Thuần quay qua
01:19:06nói với cô dân
01:19:06Tôi rất cảm ơn cô dân
01:19:08ở nhà hết lầm
01:19:10bảo bọc cho gia đạo của tôi
01:19:11Cô dân cười mà đáp
01:19:13Tôi biết anh sẽ trở về
01:19:15mà cái bệnh ái tình của anh đó
01:19:17anh đã trị được hay chưa
01:19:19Thuần gợt đầu đáp
01:19:20Tôi chỉ đã giết rồi
01:19:22Từ đây cô là em gái quý của tôi
01:19:25Cô dân hỏi cô Hòa
01:19:27Còn chị Hòa
01:19:28đã trị bệnh ghen của chị giết rồi hay chưa
01:19:31Cô Hòa cứng cõi đáp
01:19:32Tôi hứa tôi sẽ bỏ giết tính cũ
01:19:35mà làm cho chồng vui thú gia đình mãn đời
01:19:37Ông kiểm vỗ tay la lứng
01:19:39Hay lắm
01:19:40Hay lắm
01:19:41Tôi mừng vợ vợ chồng
01:19:42Thuần Hòa
01:19:43Cha con xung hiệp
01:19:44Ê
01:19:45Trong nhà đã dọn cơm xong rồi kìa
01:19:47Thôi
01:19:48Vô ăn cơm chung với nhau
01:19:49mà mừng ngày phu thê tái hội nè
01:19:51Thuần một tay bồng bé Hảo
01:19:54một tay dắt bé Hậu đi trước
01:19:55Còn mấy người kia đi theo sau
01:19:57mà vô nhà
01:19:58Cảnh giả vui vẻ
01:19:59đèn đốt sáng chưng
01:20:01Hậu trình
01:20:03Hậu trình
01:20:31Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn

Recommended