Gõ Cửa Thăm Nhà - Tập 253: Mẹ làm giúp việc, cậu bé bán vé số nỗ lực trở thành chủ tịch tập đoàn để đền đáp mẹ.
GIỚI THIỆU CHƯƠNG TRÌNH:
Gõ Cửa Thăm Nhà là chương trình truyền hình thực tế với nhiều cung bậc cảm xúc về gia đình, nhằm tôn vinh giá trị trân quý của tình thân, tình mẫu tử, tình phu thê. Với sự dẫn dắt của 2 nghệ sĩ duyên dáng, hài hước Quốc Thuận và Phan Như Thảo, họ sẽ gõ cửa một gia đình để thăm hỏi, tìm hiểu câu chuyện về cuộc sống hiện tại của các thành viên, về những trăn trở, nuối tiếc, về niềm hạnh phúc hoặc những mong ước chưa thực hiện được. Cuối mỗi tập, chương trình sẽ dành tặng món quà bất ngờ, hứa hẹn đong đầy cảm xúc tình thân khiến gia chủ xúc động!
-~-~~-~~~-~~-~-
© Tất cả video thuộc các chương trình của NETLOVE đã được đăng ký bản quyền. Vui lòng không sao chép, re-upload dưới mọi hình thức.
✖ Mọi hành vi sao chép, re-upload có thể dẫn đến việc tài khoản của bạn bị khóa vĩnh viễn.
#netlove #mcvgroup #mcv
GIỚI THIỆU CHƯƠNG TRÌNH:
Gõ Cửa Thăm Nhà là chương trình truyền hình thực tế với nhiều cung bậc cảm xúc về gia đình, nhằm tôn vinh giá trị trân quý của tình thân, tình mẫu tử, tình phu thê. Với sự dẫn dắt của 2 nghệ sĩ duyên dáng, hài hước Quốc Thuận và Phan Như Thảo, họ sẽ gõ cửa một gia đình để thăm hỏi, tìm hiểu câu chuyện về cuộc sống hiện tại của các thành viên, về những trăn trở, nuối tiếc, về niềm hạnh phúc hoặc những mong ước chưa thực hiện được. Cuối mỗi tập, chương trình sẽ dành tặng món quà bất ngờ, hứa hẹn đong đầy cảm xúc tình thân khiến gia chủ xúc động!
-~-~~-~~~-~~-~-
© Tất cả video thuộc các chương trình của NETLOVE đã được đăng ký bản quyền. Vui lòng không sao chép, re-upload dưới mọi hình thức.
✖ Mọi hành vi sao chép, re-upload có thể dẫn đến việc tài khoản của bạn bị khóa vĩnh viễn.
#netlove #mcvgroup #mcv
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Cuối cùng là cái mức bật, cột mốc nào là hai ông chồng cảm thấy đủ?
00:02Anh nghĩ đủ nó không phải là tiền
00:04Vẫn quan trọng đó là làm thế nào để tạo ra giá trị
00:08Đầu tiên là giá trị cho những con người đang đồng hành cùng với mình
00:11Nhất là những anh em đang đồng hành cùng
00:13Họ cùng nỗ lực để có thể làm ra được một cái doanh nghiệp như bây giờ
00:18Thì mình mới bắt đầu mới lan ra hơn là xã hội cái nơi mình đang sống
00:21Như đơn giản là quê Bình
00:23Bây giờ ngày hôm nay mình có Bình ngồi đây mình cũng thẳng là cũng được
00:26Ba con đàn xóm cua mang hả?
00:28Cua mang
00:28Anh cũng mong muốn là chọn cái nghề đó, nó phải đem lại giá trị cho xã hội
00:32Chứ cái nghề đó mà mình không đem được giá trị cho xã hội
00:35Mà mình chỉ ăn sỏi thôi, thì thôi cũng vứt
00:38Là cô nuôi hắn đến 5 tuổi
00:42Cô nuôi hắn là có bà ngụa của hắn ủng hộ
00:45Là bảo phụ với cô
00:47Rồi đến cái khi mà cô như cô nuôi được 5 tuổi ra
00:51Cái bà già cô mắc tự cô, cô lo trải thằng thật
00:54Cô không muốn ai làm chuyện đến cô ấy
00:58Những gì mẹ đã hy sinh
01:04Những gì mẹ đã gồm gánh một mình
01:07Những gì mẹ đã
01:11Nỗ lực
01:14Đỡ hết mình
01:14Và tất cả cái giấc mơ của chính mẹ
01:18Tại con có ốc lực cái giấc sờ ngày hôm nay có con
01:23Thái Phan Thành Bình, Chủ tịch DN Group
01:29Người đứng sau hành trình đưa một startup nhỏ
01:32Trở thành hệ sinh thái kinh doanh đa ngành
01:34Từ 2 bàn tay trắng, anh xây dựng DN Group
01:37Hoạt động trong các lĩnh vực
01:38Đầu tư, truyền thông, đào tạo và phát triển nhân lực trẻ
01:42Phong cách lãnh đạo trực diện, thực chiến
01:44Anh Bình không ngại va chạm
01:45Luôn sẵn sàng chia sẻ gấp nhìn thật
01:47Về con đường khởi nghiệp và làm chủ
01:49Hơn hết, với tinh thần đền ơn đáp nghĩa
01:52Hàng năm DN Group luôn có những hành trình thiện nguyện nhân văn
01:55Giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn
01:56Trao học bổng cho học sinh, sinh viên
01:58Và đặc biệt là các hoạt động tri ân
02:01Tới các anh hùng liệt sĩ
02:02Ba mẹ Việt Nam anh hùng thương binh hàng năm
02:04Chào mừng quý vị khán giả quay trở lại với chương trình
02:07Gõ Cửa Thâm Nhà
02:08Và ngày hôm nay chương trình Gõ Cửa Thâm Nhà
02:11Có một điều mới mẻ vô cùng tuyệt vời
02:13Đến cho mọi người
02:14Đó chính là Thảo đã có một người bạn đồng hành mới
02:15Bạn Cao Xuân Tài
02:17Và bây giờ chúng ta đang chờ bằng ai đến nha
02:19Hello em
02:20Em hả?
02:23Chào mừng em đến với chương trình Gõ Cửa Thâm Nhà
02:25Và bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu chào khán giả
02:27Với một câu chào quen thuộc là
02:28Chào mừng quý vị khán giả đến với chương trình Gõ Cửa Thâm Nhà
02:31Cốc cốc cốc
02:32Và Tài ơi
02:35Theo chị được biết là đây là lần đầu tiên
02:37Em làm một chương trình thực tế đến tận nhà nhân vật như thế này
02:40Và cũng là lần đầu tiên mình làm chương trình lời dích
02:43Vai trò là HOTS đúng không?
02:45Đúng rồi
02:45Thì bây giờ thay vì phỏng vấn nhân vật
02:47Chị phỏng vấn em đi
02:48Em cảm thấy như thế nào nè?
02:50Phải thú thật là lần đầu tiên em cũng cảm thấy khá là hồi hộp
02:54Tại vì không biết là mình sẽ thể hiện như thế nào đây
02:57Mình có thể mà gợi lên những cái cảm xúc
03:00Cũng như là tạo ra những cái câu chuyện mà có ý nghĩa với lại khán giả hay không
03:04Nhưng mà tới ngày hôm nay thì em sẽ cố gắng hết sức
03:07Để mang lại cho khán giả những cái câu chuyện và những cái thông tin có ý nghĩa nhất
03:11Vậy là mình hồi hộp xong rồi thì mình có hào hứng không?
03:13Giờ thì hào hứng
03:14Đặc biệt là được ở bên cạnh
03:16Mọi người MC xinh đẹp và giàu kinh nghiệm như vậy Thảo
03:20Cảm ơn em
03:22Và bây giờ Thảo và Tài đang đứng ở dưới chân tòa nhà DN Group
03:27Mọi người biết rằng đây là tòa nhà của một nhân vật vô cùng đặc biệt
03:30Và anh ấy và cùng vợ của mình đã có những đóng túc vô cùng tuyệt vời dành cho xã hội
03:35Ngày hôm nay Thảo và Tài sẽ cùng đi thỏng vấn gia đình của họ nha
03:38Let's go
03:44Hiện tại thì Thảo và Tài đang ngồi ở văn phòng của công ty DN Group
03:48Trước mặt Thảo là anh Thái Phan Thanh Bình
03:50Và vợ anh ấy là bạn Huỳnh Như Lam
03:52Thì hai vợ chồng của anh Bình và đoạn Lam
03:55Chính là một cặp vợ chồng rất là nổi tiếng
03:57Trong làng dinh dân thành công
03:59Cũng như là về cái tấm lòng từ thiện
04:01Tấm lòng tốt đẹp của hai người
04:03Luôn luôn giúp đỡ mọi người
04:04Em cũng có điều tra sơ sơ trước khi đến
04:06Anh có thể giới thiệu một chút xíu sơ về hai vợ chồng mình trước với khán giả được không ạ?
04:09Dạ vị ơn giả
04:10Anh là Bình
04:11Em là chủ tịch hội đồng quản trị của DN Group
04:14Anh thì khởi nghiệp năm 19 tuổi
04:1619 tuổi là anh đã mở công ty rồi
04:1819 tuổi mở công ty rồi ạ?
04:19Chính xác
04:20Lúc đó đã quen chị Lạc
04:21Lúc đó thì chắc vừa mở công ty thì chưa quen
04:24Mở công ty xong thì khoảng vài tháng sau thì quen vợ
04:29Lúc đó chưa gọi vợ chỉ là bạn gái thôi
04:31Là anh chị gặp nhau trong hoàn cảnh nào ạ?
04:33Tức tình cờ gặp vợ mình trong cái dịp đi ăn
04:37Cũng đi ăn
04:37À đúng rồi
04:38Vợ cũng đi ăn với chị
04:40Thì sau đó tình cờ thì gặp mình qua xin số
04:42Mình liên hệ đâu đó chắc khoảng 1 tháng bằng tin nhắn
04:45Rồi sau đó mất liên lạc khoảng 1-2 năm
04:47Sau đó mình mới tình cờ mình về quê 1 tháng sau đó mình vô lại Sài Gòn
04:53Rồi lúc vô lại Sài Gòn thì mình bắt đầu mở công ty
04:56Mày làm cho số điện thoại anh hả?
04:58Hồi lúc đó cho số của chị nữa kìa
05:00Mới gặp khi thấy anh này ok quá cho lên chưa?
05:04Chắc ông bà chọn sẵn hay sao để nó đi kiểu quản lý nhân duyên mà ông bà định đồ hạt cho
05:11Mất nước 1 thời gian không liên lạc sau rồi lại tình cờ gặp lại
05:14Tình cờ gặp lại qua hồi đó là cái gì? Yahoo
05:18Yahoo
05:19Trời ơi cái thời mẹ chắc em còn học cấp 2 quá
05:21Đúng rồi, 6-7 á
05:23Cái thời đó là Yahoo nó rất là còn thịt
05:24Là anh Bình mới 19 tuổi mà đã lập công ty rồi thì anh đã bắt đầu ra đường để đi làm việc và gọi là kiếm tiền từ năm bao nhiêu tuổi vậy anh?
05:32Nếu mà đúng là đi làm thì chắc đâu đó chắc khoảng 5-6 tuổi là đi làm rồi
05:365-6 tuổi là đã bắt đầu đi giữ bò thuê cho người ta
05:39Là ở đâu anh?
05:40Ở quê
05:41Ở Quảng Nam
05:42Cứ ngày khoảng 1 ngàn, 2 ngàn
05:441 ngàn đồng
05:45Đúng rồi
05:451 ngàn đồng ngày xưa to lắm
05:46Rồi nấu rô heo cho mẹ, nấu ăn đi chợ thì kiểu 5-6 tuổi là đã làm những cái đó rồi
05:52Giỡn dữ luôn á
05:53Sau đó thì
05:54Nhà mình không có bò, không có heo gì cả
05:56Không, thì đâu mà có bò
05:59Anh là 10 tuổi là đã bắt đầu vô Sài Gòn
06:01Khi anh vô Sài Gòn thì anh đã đi bán giấy số rồi
06:04Oh wow
06:05Là 10 tuổi là lớp 4, giữa lớp 4 là anh vô Sài Gòn
06:07Là lớp 4 này à?
06:08Ở đây anh Hà?
06:09Còn nhỏ xíu
06:10Lúc đó anh chuyển vào Sài Gòn, năm 10 tuổi thì anh vào đây với ai?
06:13Anh vô thì với mẹ anh
06:15Là chỉ có 2 mẹ con
06:16Đúng rồi
06:17Có ông cậu
06:18Ở Sài Gòn đây sẵn rồi
06:19Ông thấy cực quá, nghèo quá
06:20Nhà thì ở nhà tranh
06:22Luộc thì cứ lên là 2 mẹ con chạy luộc
06:25Rồi mỗi lần trời cưa thì cứ chui xuống cái gầm bàn trốn
06:30Sợ nhà nó sập
06:31Nhà tranh à?
06:31Trời mưa thì gọi là mưa nhỏ thì nó giột
06:36Mưa lớn thì cứ chui xuống cái gầm bàn trốn
06:38Từ cái thời nhỏ xíu đã như vậy rồi
06:40Anh quá nghèo
06:41Rồi nợ ở ngoài quê
06:43Tại sao
06:44Vô Sài Gòn thì chắc là có rất là nhiều cái cơ hội công việc
06:47Tại sao anh lại chọn cái nghề bán vé số?
06:49Có nghĩa là lúc đó là cậu ổng đưa vô
06:51Ở nhà ở nhà ông cậu thì ổng sẽ sinh vô 1 cái trường
06:53Lớp 4 để trong đại học
06:55Mẹ thì đi giúp việc
06:56Nhưng mà đi giúp việc 1 tháng thì bị người ta nói chung là người ta cũng la
07:02Rồi cái cách làm ở ngoài quê thì nó sẽ khác cách làm trong này
07:05Cách làm ở người Sài Gòn họ rất là kỹ
07:07Họ phải chăm chút từng chút một
07:09Và cái ví dụ như là một món ăn ở quê rẹt rẹt rẹt là xong
07:12Còn ở Sài Gòn đây là phải từng cái cm
07:15Dạ đúng rồi người ta rất kỹ
07:17Nói chung là nó sẽ khác nhau về cách làm rất là lớn
07:19Xong rồi bị người ta la người ta mắng rất là nhiều
07:21Rất là nhiều xong rồi cái mẹ chịu không được
07:23Thật là ngày nào ông khóc
07:25Thì sau đó thì mẹ mới nói thôi chắc mẹ con mình đi về
07:28Về quê lại
07:29À đi về quê đi
07:30Chứ còn bây giờ ở trong đây không có việc làm
07:32Mà làm bị người ta mắc la quá
07:34Đúng rồi chị chiết quá
07:35Cái lúc đó 2 bà con chuẩn bị mua vé về rồi
07:37Thì hôm đó tình cờ là tết đó
07:38Thôi ở đây ăn tết 1 năm đi rồi đi về
07:41Cái là ăn tết 1 năm cái là chuẩn bị đi về
07:43Thì mới gặp một ông bác
07:46Ông làm ở trong đồng sen á
07:47Ông qua ông chúc tết 1 4 tết
07:48Thì hôm qua ông chúc tết mới hỏi ông bác
07:50Ủa có cái việc làm gì cho cho mẹ không
07:52Như là kiểu như vậy
07:53Thì ông bác nói kêu thôi vô đồng sen làm đi
07:55Quét rác ở trong đồng sen đi
07:57Đó thì thôi bây giờ cứ có việc vô làm cũng được
08:00Cái lúc đó mẹ bà cũng vui quá
08:01Em nói vậy thôi vô đồng sen làm quét rác
08:03Đó thì lúc đó là cứ vô đồng sen
08:05Ai sai cái gì làm cái đó
08:06Rồi dọn vệ sinh
08:08Rồi quét rác cái đồng sen
08:09Bắt đầu ở đây mình thấy lúc đó làm có 300 ngàn, 400 ngàn thôi
08:13Làm đồng sen á
08:14Cách đây khoảng 25 năm, 300-400 ngàn thôi
08:17Thì mới thấy là cũng không đủ để sống
08:19Tiền học rồi tiền đủ thứ
08:21Chưa nói tới quê rất là nhiều nợ
08:23Tại mục tiêu 2 của 2 mẹ con vô Sài Gòn là
08:25Làm thế nào để trả nợ
08:28Và ngồi quê là vừa mới vô được 2 tháng cái nhà sập luôn
08:31Nên là nhà tranh sập luôn
08:32Cho nên năm ra lúc đó là khát vọng của 2 mẹ con là
08:34Làm thế nào để trả nợ cho nó xong
08:37Cộng với lại bây giờ cái quê cũng hết chỗ gì
08:39Đâu có còn chỗ đâu vậy
08:40Bố không còn nhà nữa
08:41Mà nhà là nhà tranh thì đã sập rồi
08:43Tức là mình mới tính là bây giờ thôi
08:45Bây giờ mẹ đi làm 300 ngàn tháng cũng không đủ
08:47Lúc đó mẹ mới tính là cũng không đủ
08:48Thôi giờ kiếm thêm cái gì đó làm
08:50Làm thêm
08:50Cái mẹ là coi như là đi làm vệ sinh hay làm sen
08:53Là buổi sáng cái ca tới 3 giờ chiều về
08:56Cái 5 giờ cái anh vừa mới học ra
08:595 giờ chiều là coi như là anh là đeo cặp học sinh
09:02Còn mẹ là lên chỗ đại lý giới xúa rồi đợi anh sẵn
09:052 mẹ con cùng đi bán giới xúa
09:06Rất là muốn hỏi là cái số tiền đầu tiên anh tìm được từ công việc bán giới xúa đấy là bao nhiêu tiền
09:10Khi mà mới vô Sài Gòn ạ
09:12Ông cầu ổng mới dẫn lên một cái đại lý giới xúa
09:16Ông quen thì ổng mới giới thiệu đây là cháu ổng cho lấy giới xúa
09:19Thực tế là mình đi lấy chiều
09:21Chẳng có tiền để lấy nữa
09:22Ờ không có cặp gì hết luôn
09:23Ờ không
09:24Họ cho lấy thiếu
09:25Nhớ cái ngày mà đầu tiên mình đi bán là 50 tờ
09:29Chia cho 2 người
09:30Mà lúc đó có 2 ngàn tờ thôi
09:31Thì mình lời 1 tờ là coi như khoảng 12%
09:35Tính ra là khoảng 12% là 1 người 1 tờ là
09:37Ngàn 2 bán cũng 50 tờ là lời được 12 ngàn
09:40Không mà ngày đầu tiên anh có bán hết không đã
09:42Đứa ơi ngày đầu tiên may mắn là bán hết
09:44Nhưng mà mình thì đặc thù là mình cũng có duyên buôn bán
09:47Cho nên năm ra chắc mình bán hết 90% cái số đó
09:49Còn mẹ mình chỉ có 10% thôi
09:51Hoặc là có 2 mẹ con là chia theo mỗi người mỗi hướng
09:54Đó
09:55Ví dụ như mẹ đi hướng này nè
09:56Con đi hướng này nè
09:57Lát hồi 2 mẹ con sẽ gặp nhau chỗ này nè
09:58Đó là cứ thế đó đi
10:00Công việc bán vế số đó anh làm trong vòng bao lâu?
10:03Lâu nha
10:04Từ năm lớp 4 tới năm lớp 12
10:09Ồ
10:098 năm
10:118 năm bán vế số
10:12Nhưng mà mỗi giai đoạn nó sẽ khác nhau
10:14Giai đoạn hồi xưa thì mình tập trung mình bán vế số nhiều hơn
10:18Xong rồi giai đoạn tiếp theo á
10:20Thì mình vừa bán vế số
10:21Rồi mình vừa vô tiệm net mình ngồi
10:24Mình vừa học
10:25Trên internet
10:27Học cái gì ạ?
10:27Lúc đó là mình học kiểu là học online
10:29Những cái ví dụ như lập trình
10:31Thiết kế
10:32Ở lên đó học tự học online thôi
10:33Rồi học về
10:34Thiết kế web
10:37Rồi làm mấy cái forum
10:38Mấy cái diễn đàn
10:39Sao từ cái bán vế số mà anh nhảy cái lên vô tiệm net
10:41Học về tôn liệu thông tin
10:42Thật tế là lúc đó là nếu như tiệm net là đa số họ chơi game thôi
10:45Đúng rồi
10:46Nhưng mà mình cũng chả biết chơi game là gì
10:48Vô trong đó thì mình thấy là nó là một cái thế giới rất là mới
10:51Và lúc đó cái xu hướng của người dùng là họ...
10:54Gần như người ta không biết về internet
10:56Mình thì nhỏ hơn, mình trẻ hơn
10:57Mình lên cho đó mày học nó dễ hơn
10:59Mình tham gia cho nó mình thấy nó quá nhiều thứ mớ
11:01Và mình mong muốn nghĩa là mình bị hút bởi nó
11:03Tự học được luôn
11:04Đúng rồi
11:04Mà lúc đó số nợ là bao nhiêu hả anh?
11:06Lúc đó chắc cũng phải 9-10 triệu gì đó
11:08Nhiều thế
11:09Đưa nó 300 ngàn mà nó là 10 triệu luôn ý
11:11Mà lúc đó cái số nợ đó là kiểu như mình vay nợ để mình trang trải cuộc sống bằng ngày ăn uống sinh hoạt đó anh
11:18Anh thì nói thật là anh bị ghẻ từ đầu tới cuối từ nhỏ
11:20Bị ghẻ từ đầu trên đầu tới trên người
11:23Cho nên là lúc đó là mình nghề quá
11:24Hai là mình bị ghẻ thì mẹ phải lo là chữa
11:27Phải chạy ra bệnh viện da liễu rồi đi chiếc xe cạch cạch từ quê chạy ra bệnh viện da liễu
11:32Chữa, phải tìm mỗi cách để chữa
11:34Còn mình thì bị ghẻ thì cứ lấy bọc ni lông bọc lại cho em thôi mũ rồi nó chảy
11:38Đó rồi ví dụ như đi qua nhà hàng xóm đi
11:40Thì họ giếng họ không cho dùng chung
11:42Mấy bạn chơi chung ở trong xóm thì gần như là cũng không cho chơi chung
11:47Sợ lấy
11:48Cho nên năm ra là cái thời đó nó quá cực
11:50Rồi mẹ phải chữa ghẻ
11:52Chữa rồi phải này nọ cho nó mượn nợ
11:55Nhưng mà lúc đó cũng may mắn sao thì
11:57Khi mình vô Sài Gòn một năm tự nhiên hết
12:00Họp Sài Gòn đây
12:01Nước Sài Gòn nhiều tẩy quá nó ok
12:03Mình có thi vào một cái trường chuyên về công nghệ thông tin nào không anh hay là mình tự học hết từ xưa như vậy?
12:08Tự học, anh vẫn tự học từ xưa
12:09Lớp 7, lớp 8 là bắt đầu vô tiệm net
12:11Vừa học vừa làm
12:12Cấp 3 là anh cũng vừa là bí thư đoàn trường
12:15Rồi vừa là biết về công nghệ
12:17Rồi mình vừa là admin của trường
12:20Tự lập ra cái diễn đàn của trường
12:21Rồi vừa đi bán giấy số nữa
12:23Vừa có thời gian để bán giấy số luôn
12:24Có chứ
12:24Anh vừa có học ngu thôi chứ
12:26Nếu cái làm là lẹ lắm
12:27Mỗi ngày anh sẽ dành khoảng bao nhiêu thời gian mà mình vào tiệm net mình sẽ nghiên cứu được hay gì?
12:32Ba số thì thời gian của anh dành cho tiệm net là còn lại bao nhiêu thời gian mà mình vô tiệm net
12:36Mà thường anh bán giấy số nhanh lắm
12:37Khoảng 2 tiếng hồ là anh đã hết
12:38100 tới 150 tờ
12:408 lớp 9 trở đi là mình kinh nghiệm bán giấy số của mình đã đầy người
12:42Chứ còn đi 1 vòng là mình biết là như thế nào rồi
12:46Cho nên mình bán nhanh lắm
12:47Mà hồi xưa có khi mẹ giao 100 tờ là mình bán lên 150 tờ
12:50Còn 50 tờ là nhét túi lên
12:52Rồi lại công ty 19 tuổi là công ty gì vậy?
12:57Công ty công nghệ thông tin ạ?
12:58Lúc đó là 19 tuổi là mình mở về công ty công nghệ thông tin
13:00Chuyên về lập trình, thiết kế web
13:02Ở lúc đó website rất là nổi
13:04Công ty được mở được 4 tháng gặp Lam đúng không Lam?
13:07Dạ đúng rồi
13:07Lúc đó có biết là chủ giám đốc của công ty không?
13:09Tại vì em quen với ảnh
13:10Nhìn thấy quen tráng vào giám đốc của công ty
13:12Không biết là lúc đó là ảnh còn đi học
13:14Lúc đó là anh học du lịch
13:15Nên thành ra là 2-3 năm sau kết nối lại
13:18Và khi mà kết nối lại 1 tháng là đồng ý quen
13:21Lúc đó là chưa biết đâu
13:22Chưa biết là có công ty đi đâu
13:24Lúc đó là thực tế là
13:26Mình làm cũng là công ty rồi
13:29Nhưng mà thực tế là công ty của mình
13:30Cho nên Nam ra là Lam cũng không biết
13:31Lúc đó là công ty chỉ là 1 cái dĩa đường
13:34Để mình đóng mọc thôi
13:35Là anh có văn phòng đâu không?
13:37Không có văn phòng gì hết trơn á
13:38Như là chỉ dán cái bảng lên trên nhà đó là xong
13:42Thuê cái nhà có 4 nhỏ nhỏ
13:43Có cái bàn làm việc
13:45Có cái máy tính lúc đó màn hình CR
13:47Em cứ hình dung là bây giờ cái nhà trọ
13:48Thì mình có cái bàn
13:50Ở trong cái nhà trọ
13:51Vô ai biết là công ty
13:52Nó thẳng là chả hay không biết công ty hết
13:53Hồi xưa Nam thực sự là Nam kiếm
13:551 người yêu đi
13:571 người bạn trai đi
13:58Và ảnh là người bạn trai đầu tiên
13:59Trong đời của Lam luôn
14:00Lúc đó mình mới nhưng mà nhỏ mà
14:02Mình không bị nặng về vật chất
14:04Nên thành ra mình kiếm 1 người bạn trai
14:05Không có về vật chất
14:07Mục tiêu của mình là mình không kiếm chồng giàu
14:08Mục tiêu duy nhất của Lam
14:10Là Lam phải kiếm 1 người giỏi
14:12Tại vì hồi đó Lam cũng giỏi mà
14:13Hồi đó Nam cũng giỏi
14:14Nam cũng tự lực
14:15Nhà Nam cũng gọi là 3 đời làm kinh doanh
14:17Nam chỉ kiếm 1 người chồng giỏi
14:19Và thương lắm
14:20Chứ đã không kiếm 1 người chồng giàu nha
14:21Và Nam cũng đã có rất là nhiều người
14:24Gọi là 1 những cái chàng trai khác xung quanh Lam
14:26Rất là giàu luôn
14:27Nhưng mà ta không giỏi
14:28Ta giàu vì 3 mẹ
14:29Mà lúc đó không biết làm sao mà ông bà độ
14:31Không biết làm sao nhỏ xíu
14:32Mà cũng có tư duy
14:33Rằng ôi anh không có giỏi
14:34Tôi về tôi làm vợ anh
14:36Chắc tôi khổ với ba mẹ anh đó
14:37Nên thành ra không chợ
14:38Cứ 1 bà hoài như vậy đó
14:41Cũng có rất là nhiều người xung quanh theo
14:42Nhưng mà tự nhiên gặp anh này
14:44Hồi xưa là anh đâu có show up
14:45Anh không show up ra da cảnh
14:46Ông cũng chẳng biết anh làm cái gì
14:48Nhưng mà mình nhìn sao tự nhiên
14:49Mình thấy
14:50Mình tin
14:50Mình nhìn mình tự nhiên
14:52Mình thấy hợp lý làm sao
14:54Cũng chẳng biết nữa
14:55Và 1 tháng khi mà mình gặp nhau tại Sài Gòn
14:57Thì bắt đầu quen
14:58Lúc đó thì hoàn cảnh gia đình của chị Lam là như thế nào
15:00Không phải khó khăn như ảnh
15:02Và cũng không phải lo quá về đồng tiền
15:04Nói chung là cũng là con gái giữ
15:06Ba thì thường thương gái
15:07Con gái Úc
15:08Thì Lam cũng được gọi là ba thương
15:09Được lo lắng, được gia đình lo lắng
15:11Và không có làm việc nhà gì hết
15:13Ở nhà không phải làm gì
15:14Được trong xóm được gọi là cô ba vậy á
15:17Anh đã tìm được 1 tiểu thư đấy chứ
15:19Đúng không
15:20Sợ là tiểu thư
15:21Vì không làm việc nhà
15:22Ba mẹ lo hết từ A đến Z luôn
15:24Lên Sài Gòn chỉ để học
15:25Thôi và tự nhiên gặp ảnh
15:26Mình thì mình không chê
15:27Mình không gì hết
15:28Tại vì mình đã chấp nhận mình chọn rồi
15:30Mình nói trời sao khổ quá vậy
15:31Tôi nhỏ đến 20 mấy năm mà sao
15:33Mà lần đầu tiên tôi khổ như vậy luôn á
15:35Khổ quá khổ quá
15:37Và mình cứ nghĩ
15:37Mình nghĩ là chết nha
15:39Không có ăn nữa
15:41Uống cũng không có mặc tất cả
15:42Những cái gì mà ba mẹ cho mình là đưa cho ảnh hết
15:44Trời không đem tiền cho người ta
15:45Ờ
15:45Đem tiền, đem tài sản, đem xe, đem laptop
15:48Đưa ảnh hết luôn
15:49Ui trời trời
15:50Chị yêu ảnh mà chị không nghĩ đường lùi luôn á
15:52Không bỏ đường vì không nở bỏ
15:55Cái kiểu như là hai người dựa nhau mà sống như vậy á
15:58Và lúc đó là giống như là mình là một cái gì đó
16:00Điểm dự của ảnh
16:01Mình nói mà mình tỏ ảnh thôi
16:02Điểm đó là không biết ảnh như thế nào
16:05Thật là không dám bỏ ảnh
16:06Rồi bao lâu là hết khổ
16:07Bao lâu là hết khổ
16:08Nghĩa là nó chuyển đổi từ cái khổ này qua cái khổ khác
16:12Nhưng mà ý ở đây là
16:14Có thể là hết khổ tùy theo góc nhìn của mỗi người thôi
16:17Ví dụ như là nếu như góc nhìn mà chúng ta gọi là làm tay chân á
16:20Thì có thể là nó khoảng 2-3 năm
16:23Nhưng bắt đầu là ví dụ như xây dựng doanh nghiệp đi
16:25Là bắt đầu nó chuyển qua giai đoạn khổ khác
16:27Khổ về não đã đầu óc rồi
16:28Bắt đầu là cái não
16:29Hay là xây dựng các cái doanh nghiệp sau này
16:31Bắt đầu chuyển qua một cái khổ khác nữa
16:33Khổ ở đây là khổ không có ăn luôn
16:34Anh còn nhớ là xuống ở quận 9 á
16:36Anh xuống đó mà anh chạy chiếc cúp 50
16:39Đi xuống đó là đón vợ ở phía dưới đó
16:41Là coi như là ăn hộ tứ gõ
16:44Tại vì lúc đó là cái hộ tứ gõ có 3.000 tô
16:47Chỉ có đủ tiền ăn hộ tứ gõ thôi
16:48À chỉ có đủ tiền ăn hộ tứ gõ thôi
16:50Bữa nào mà vô một cái hợp đồng
16:51Thôi là tại lúc đó là anh làm là thiết kế quét
16:54Vẫn là công ty IT đúng không? Cũ hợp đồng
16:56Đúng rồi, ký được cái hợp đồng
16:57Thôi hai vợ chồng thì đi ăn kinh doanh
16:59Rồi là hiện tại hai vợ chồng có tất cả bao nhiêu bản kinh doanh vậy ạ?
17:05Để tới thời điểm này để ngồi đây thì có thể là
17:07Để gọi là hai ngón tay hoặc ngón chưng là đém không hết về thất bại
17:09Đó thì 209 là anh đã thanh lập một ty rồi
17:12Nói thẳng là anh cũng tốt nghiệp trung học phổ thông
17:15Lúc đó cũng đang tính đi học về du lịch
17:17Nhưng mà sau đó là học nửa năm cái không có tiền cái
17:19Thôi mình đóng lại thôi
17:21Sau đó thì mình đi làm cũng rất là nhiều
17:23209 là bắt đầu là 19 tuổi là mở về thiết kế quét
17:26Gần 21 thì bắt đầu mình
17:28Nhảy qua thêm mảnh Digital Martin
17:31Là trong đó có quảng cáo Google, quảng cáo Facebook
17:33Thì lúc đó Lam là phụ trách về kinh doanh
17:35Còn mình nổi những người phụ trách về kỹ thuật
17:37Xong rồi cũng trong 21 thì mình mở thêm một cái mảnh nữa là về phần cứng
17:41Còn mình mở văn phòng ở Nhật Tảo đó
17:43Dạ, cái khu mà điện máy rồi đó Phong ạ
17:45Đúng rồi, gần gần đó, gần gần các cái khu mà ở Nhật Tảo
17:48Là lúc đó nếu như mình nói là cái mảnh mà gọi là phần cứng
17:51Gọi là sửa máy tính, sửa laptop, sửa máy in rồi đó
17:53Và gọi là chủ yếu, chủ đạo vẫn là đi cài, vinh dạng
17:56Và chắc mình cũng số 1 ở Sài Gòn ngay lúc đó
17:58Wow
17:59Để gọi là kể câu chuyện thở nghiệp là nó thông nhiều lắm
18:01Dạ
18:02Trong đó anh bán sụ riêng online nè
18:03Đúng rồi, bán ở thông luôn
18:05Bán nhậu nè, bán lề đường nè
18:09Rồi thực phẩm chức năng nè
18:10Rồi mỹ phẩm nè, online nè
18:12Nói chung là tất tương vật
18:14Những cái gì có khả năng mà mình bán được
18:16Là mình chết tốt
18:17Cuối cùng là cái mức bật cộp mốc nào là hai chồng cảm thấy đủ?
18:19Đối với anh thì anh nghĩ là nếu như mình chưa tạo ra cái chị thì chắc chưa bao giờ đủ
18:23Ừ, hiện giờ cũng chưa đủ
18:25Đúng
18:26Chắc cũng chưa đủ
18:27Bởi vì thực tế khát vọng còn quá lớp
18:28Ừ
18:30Năm ra anh nghĩ là nó không đủ
18:31Cái đủ của anh Bình là anh Bình có hình dung nó như thế nào không ạ?
18:34Nó sẽ đi đến những đâu?
18:35Nó sẽ đến cái mốc đó là mốc đó là như thế nào?
18:37Anh nghĩ đủ nó không phải là tiền
18:38Vẫn quan trọng đó là làm thế nào để tạo ra giá trị
18:42Đầu tiên là giá trị cho những con người đang đồng hành cùng mình
18:45Nhất là những anh em đang đồng hành cùng
18:47Họ cùng nỗ lực để có thể làm ra được một cái doanh nghiệp như bây giờ
18:52Là một
18:54Cái số hai là từ những người gần mình nhất là họ phải đảm bảo
18:58Thì mình mới bắt đầu mới lan ra hơn là xã hội cái nơi mình đang sọc
19:01Như đơn giản là quê Bình
19:03Bây giờ ngày hôm nay mình có Bình ngồi đây Bình cũng thẳng là cũng được bà con
19:06Bà con đàn xóm cua mang hả?
19:08Cua mang
19:08Chính xác
19:10Họ không cứ mang Bình là Bình không ngồi đây
19:11Hồi xưa Bình nói là Bình ghẻ từ đầu tới cuối
19:14Người cũng phải cho áo quần
19:16Cho thuốc hướng dẫn cái này hướng dẫn cái kia
19:19Rồi ngày nào không có thịt cá ăn thì họ có
19:21Họ đem qua
19:22Người miếng, người miếng, người miếng đủ sống qua ngày
19:25Nó thật là cuộc sống của Bình
19:27Từ lúc sinh ra tới năm 10 tuổi
19:30Thì do bà con ở quê tạo ra hết
19:33Cho nên ra là nơi đó vẫn là cái nơi mà Bình biết ơn rất là lớn
19:37Bắt đầu từ năm 10 tuổi cho tới năm mà Bình 19 tuổi mới công ty
19:40Thì Bình ra đường cũng được rất là nhiều người cứu mang
19:42Nó thật là như vậy
19:43Bây giờ đơn giản là Bình học
19:44Bình cũng chắc 12 năm học từ lớp 1 tới lớp 12
19:49Tổng thời gian là 12 năm
19:50Thì chắc Bình đóng có 1 năm thôi
19:52Đóng tiền học có 1 năm thôi
19:53Tôn lại là được ta học bóng à
19:56Mình cộng những cái nhỏ lại mình đóng
19:58Còn bao nhiêu thì nào là cô chủ nhị
20:02Thầy giám thị, rồi cô hiệu trưởng
20:04Rồi những cái người mà họ thấy tội
20:06Họ đang học ở đâu, như thế nào
20:09Đóng tiền học giùm
20:10Còn không thì thầy đoàn thanh niên
20:12Đóng tiền học giùm
20:14Cái nghĩa là gần như cái việc học của Bình là
20:16Được mọi người
20:17Giống 1 đứa trẻ trong nhà
20:19Mỗi nhà nuôi 1 chút
20:20Đúng rồi
20:21Năm đã gần như là mình học là
20:23Từ nhỏ tới lớn mà không tốn tiền
20:25Rồi ăn cũng tương tự vậy
20:26Nó thật là bước ra đường thì
20:28Bình mấy số thì có mẹ nuôi
20:30Lâu lâu cái đi về đi ngang qua đó là
20:33Bắt vô ăn
20:34Còn không thì Bình ra đường thì cứ
20:37Bán ở 1 cái cửa hàng
20:391 cái quán nào đó quen
20:40Nào ta thấy Bình người ta bắt vô ăn
20:42Cho nên là Bình từ nhỏ là đã được giúp đỡ
20:44Rất là lợn
20:44Sau này là mình mới hiểu được cái giá trị đó
20:47Cho nên bây giờ anh muốn trả lại
20:49Đúng
20:49Để đền ơn đáp nghĩa những người đã từng giúp đỡ mình
20:51Thực tế có thể bây giờ mình khó tìm lại họ
20:54Nên bây giờ mình phải tiếp tục
20:55Mình làm thế nào để mình lan tọa
20:56Giúp đỡ những người khác
20:57Người khác
20:57Đang cần sự giúp đỡ
20:59Bây giờ mình đã từng là 1 cái đứa nhỏ
21:02Được cưu mươn của xã hội
21:03Thì bây giờ mình phải là người
21:05Xã hội cưu mang lại những người khác
21:07Thì nó phải là giai truyền như vậy
21:08Thì mình mới mong được là
21:10Cái xã hội này nó tốt đẹp hơn
21:11Em hiểu rồi
21:12Và ít nhất khi mà anh chọn 1 cái nghề nào
21:14Anh cũng mong muốn là chọn cái nghề đó
21:16Nó phải đem lại giá trị cho xã hội
21:18Chứ cái nghề đó mà mình không đem được giá trị cho xã hội
21:20Mà mình chỉ ăn sổi thôi
21:21Thì thôi cũng vứt
21:22Năm ra là tới thời điểm này
21:25Làm thì mình có 2 giá trị
21:27Đầu tiên mà mình nghĩ là chắc phải có giá trị trước
21:29Cái số 2 là mới hỏi là có lợi nhuận bao nhiêu
21:31Từ rồi mình ban đầu vô mà để hỏi
21:33Có lợi nhuận bao nhiêu
21:34Thì chắc mình nghĩ rằng là
21:35Nó không có phù hợp với mình đã
21:36Em nghĩ là vì xã hội đối xử với anh quá tốt đẹp
21:38Anh Bình ạ
21:39Đúng
21:39Đúng không
21:39Anh hãy nghe 1 cậu bé lớp 40 bán giá số là em sợ đấy
21:42Em thấy có rất nhiều thứ đáng sợ ở ngoài kia
21:44Dễ bị dụ dỗ
21:46Dễ bị trở nên hư hỏng chẳng hạn
21:47Nhưng mà xã hội đã cưu mang anh 1 cách rất là tốt đẹp
21:50Chăm sóc anh rất là tuyệt vời
21:51Và anh gặp rất là nhiều nguyên nhân không
21:53Cái đó là những câu chuyện anh đang kể về cái sự tốt đẹp
21:55Cái xấu trong sự nghiệp làm văn của anh
21:58Cái này cái kia anh chưa có kể
21:59Đúng
21:59Cho em hỏi là những cái công việc thiện nguyện
22:04Mà hiện tại anh đang đầu tư tâm huyết vào để làm là cái gì
22:07Bên công ty anh là hiện tại có 1 cái bang
22:09Nó gọi là bang CSA
22:10Bang này tên là Trái Tim Điểm Nhấn
22:12Là bao gồm là những bạn thích từ thiện
22:15Thích thuyền nguyện là sẽ vô trong bang này
22:17Và do Lam đang là chuẩn bang
22:19Và cái ngân sách này là sẽ do tập đoàn
22:21Rốt về cái bang này
22:23Ví dụ như bên anh là đang là
22:24Xây xây cọc
22:27Hoặc là làm xây nhà tình thương
22:29Hoặc là liên kết với lại các cái
22:32Hội thương minh liệt sĩ
22:34Để gọi là bóc mộ về
22:36Nó có một cái chương trình gọi là đưa anh về nhà
22:38Tìm mộ
22:39Đúng rồi
22:39Tìm mộ
22:40Việt sĩ bị thất lạc
22:40Việt sĩ bị thất lạc
22:42Hoặc là gọi là chăm sóc các mẹ Việt Nam anh hùng
22:45Hiện tại là mình đang ở Tân Phú
22:46Và các tỉnh miền Tây
22:47Những mẹ nó mà khó khăn mà
22:49Gọi là bên hội cần hỗ trợ thì mình sẽ hỗ trợ hết
22:52Bên anh thì cơm từ thiện
22:55Cũng làm khá nhiều
22:56Hay quá
22:56Như tất cả các mảng
22:57Đúng rồi
22:58Gần như tất cả các mảng
22:59Bên mình vẫn tập trung vào cái mảng lớn
23:01Đó là gọi là biết ơn
23:03Các anh hùng liệt sĩ
23:04Và các mẹ Việt Nam anh hùng
23:06Đây cũng là cái mảng
23:07Mà bên mình dành một cái quỷ nhất định
23:10Mình có một cái nguyên do nào đó
23:11Mà tại sao mình lại chọn cái hành động
23:13Là giúp đỡ anh hùng liệt sĩ nè
23:15Và các mẹ là cái lớn nhất
23:17Cái quan trọng nhất
23:17Của cái trái tim điểm nhấn không ạ
23:19Đối với anh thì tới thời điểm này
23:21Cái khát vọng lớn của anh
23:22Vẫn là làm thế nào để Việt Nam phát triển
23:23Vẫn
23:26Vẫn rất là yêu nước
23:28Tinh thần dân tộc một cách
23:29Đúng rồi
23:29Rất là cao
23:30Luôn được rực cháy
23:31Ở nhà này đi en group
23:32Là luôn có một cuộc tinh thần đó cực ca
23:35Và mình là người đi tiên phong
23:37Về tinh phần đó rất là lớn
23:38Mỗi lần nhắc nó là cái ba gà
23:40Thực tế khi mà khát vọng
23:41Mình mong muốn đưa Việt Nam đi ra nước ngoài
23:43Nó lớn
23:44Và mong muốn là thực tế
23:45Ví dụ như thế nào đi nữa
23:46Mình phải làm thế nào cho Việt Nam mình phát triển
23:48Mình phải là một cái tay góp vào nó
23:50Cho nên làm ra tất cả cái lệnh hướng về doanh nghiệp
23:52Mình đều hướng vào điều đó
23:53Và khi mà doanh nghiệp hướng vào điều đó
23:54Thì CSI cũng là một phần trong doanh nghiệp
23:56Hoặc là trái tim điểm nhấn
23:57Cũng là một phần
23:58Một cái bang trong doanh nghiệp
24:00Mà vẫn phải hướng vào câu chuyện của cái sự
24:02Biết hơn
24:03Biết hơn cái anh hùng điệt sĩ
24:04Vẫn hướng vào câu chuyện
24:05Dành chắc gần 50% ngân sách của mình là
24:07Vào câu chuyện của anh hùng điệt sĩ
24:09Vào cái mẹ Việt Nam anh hùng
24:11Và vào những cái mang cái giá trị của Tổ quốc
24:13Chính xác quá
24:14Người ta bảo là muốn phát triển phải biết ơn
24:15Biết ơn mới phát triển được
24:17Đúng
24:18Cái câu chuyện chắc doanh nghiệp của mình
24:20Nó cũng chưa là gì
24:21So với rất là nhiều doanh nghiệp
24:22Đang phát triển Việt Nam
24:23Nó chưa là gì cả
24:24Nhưng mình cũng mong muốn là
24:25Mình là một phần nào đó
24:26Và mình mong muốn là
24:27Cái khát vọng này của mình
24:33Cái được điều đó vào các bạn trẻ
24:34Và mình mong lan tỏa nó mạnh
24:36Để chúng ta đi
24:36Khi doanh nghiệp đã đi được
24:38Thì các bạn trẻ đằng sau
24:38Để các bạn cũng phải tìm mỗi cách
24:39Để các bạn đi
24:40Một người đi không đủ thì phải
24:42Nhiều người
24:43Em nghĩ rằng
24:43Một cái người con trai
24:45Mà thành công
24:46Mà là một người chồng tốt
24:47Một người bố tốt
24:48Thì cái phần của
24:49Người mẹ nuôi giải
24:50Nó rất là lớn lao
24:51Rất là quan trọng đúng không ạ
24:52Còn bây giờ chúng ta phải đi về nhà
24:54Bởi vì còn một người phụ nữ
24:56Rất là quan trọng là em muốn gặp đó
24:57Nó chứ là bà nội
24:58Đây nhà đây
25:00Nhà anh đây
25:01Má cửa
25:02Má cửa
25:02Má cửa
25:02Má cửa
25:03Ok
25:04Xin mời cả nhà
25:05Má bà bà bà
25:06Mọi nhà
25:06Đây là mẹ anh
25:09Người mà anh nhắc với mọi người
25:12Con gọi là Tết Bắc Hưng gì
25:13Anh gọi như thế nào
25:13Xô
25:14Con chào bác Xô
25:16Dạ
25:17Mà bà
25:18Dạ
25:18Bà nội đi
25:19Dạ
25:20Mà nội
25:20Sau khi nghe mà anh Bình nè
25:24Rồi là Lam
25:25Kể về một người phụ nữ
25:26Vô cùng tuyệt vời
25:27Con muốn hỏi cô là
25:28Câu chuyện con nghe được là từ ngày xưa mình khổ như thế này nè
25:31Và hiện tại trong hiện giờ của mình
25:32Mình thấy nó như thế nào hả cô ha
25:33Từ môn trừ cô chưa bao giờ mà cô như có một cuộc sống như ngày hôm nay
25:38Có bao giờ mình nghĩ rằng cậu con trai của mình ngày xưa đi bán chế sớ với mình
25:42Trở thành một người đàn ông mà thanh đạt
25:44Mình tài giỏi như thế này không ạ
25:45Mừng lắm chứ
25:46Cô mừng trong lòng
25:48Nhưng mà cô nữa
25:49Nhà con cô là
25:50Nó rắc rũ
25:51Cho cô thay nhiều đứa
25:53Chưa có đua nụ mà
25:54Thành tờ như hắn
25:56Ý là hồi xưa cô có thể tưởng tượng được là một ngày nào đó mình sẽ
25:59Con trai mình sẽ thành công như vậy hả cô?
26:01Không, cô không có tưởng tượng
26:02Trước khi cô đi là
26:04Cô như cô có kể giọng dự trí là
26:07Cô cua thay
26:08Thì thay có nuối với cô là
26:10Cô như khẻ bối
26:11Cô thay bối
26:13Họ có nuối với cô là
26:15Cô ra đây là cô mới sướng
26:16Còn cô ở nhà không thể nào
26:18Cô sướng nào
26:19Cái này là biến mật dự bởi nhé
26:20Nhưng mà không phải mất người nào nó cứu được hả
26:23Cô hỏi nuối với cô đó
26:26Nhưng mà cô cũng không tin
26:27Cô thiệt cô không tin
26:28Cô như cô có một âm cạo
26:32Là hiện giờ ở Sài Gòn mà ổng mất rồi
26:34Cái ổng cứ nang nỉ cô biết
26:36Nhưng mà xa khi ổng nang nỉ cô là
26:38ổng viên thư gửi về trực tiếp cho cô là
26:41Con phở đi
26:42Nếu như con không đi là xa này mẹ con cũng cực lán
26:45Không thể nào sống
26:46Cô mà dắt anh vô nghiệm với số hả
26:48Đúng à
26:48Trước đó là cô Như
26:50Cô đọc được cái lá thư của ổng là
26:52Cô động lòng
26:53Cô nghĩ đến cái chỗ mà cô cua
26:55Ông thầy búa nuối nữa
26:56Các nhớ hợp lợi
26:57Như ông thầy bó mà vô ông cầu đó
26:59Thì sự là thuyết phục quá rồi
27:00Thì sự hợp lợi
27:01Giờ mà không tin ra thôi đi
27:02Cô bó làm gì nữa
27:03Cô mới đi mà trăng khi cô đi
27:05Thì trăng túi cô mẹ con của không có được gì
27:08Đã thơ bằng ta tráng
27:09Rồi ông cậu ở Đà Nẵng
27:11Ông nói là hồi trưa ông làm thiếu tướng
27:14Ông mới về
27:14Ông đưa thơ con đi đi
27:16Cậu ủng hộ tiền cho con
27:18Tức thì là ông mua cho cô hơ có vé
27:20Hơ có vé rồi
27:21Rồi đó là vé gì con?
27:23Vé tàu hả?
27:23Vé xe xe
27:25Không, vé tàu lửa
27:26Cô nhớ là 130 ngòn
27:28Là hơ mẹ con là hơ 16 ngòn
27:31Là hồi đó đó
27:32Hôm 16 ngòn là con biết lấn
27:34Bữa hôm đó là cô đi
27:36Cô đi thì cô râu thấp nhoan mẹ cô
27:38Là cô như họ cho cô 5 ngòn
27:4010 ngòn nhiều lắm
27:42Có cô bỏ vô dọn dầu được
27:44Hơ ra mái ngòn
27:45Họ cho luôn
27:45Họ cho, thần cốt họ cho cô nhiều lắm
27:48Cô mới bỏ vô một thùng
27:50Thùng đó là hồi xưa
27:52Thùng sát
27:53Sát dung dung
27:54Cô chở hăng đi
27:55Rồi đi ra mỏ rồi về
27:57Cô như có thùng sát là họ vô hạ lấy tạm cậu gì
28:00Ủa?
28:03Ủa?
28:03Mới khen cái làng tốt luôn đó trời
28:05Bà con gom lại hết cho
28:06Xong rồi bỏ vô ở thùng thắt
28:08Thì hai mẹ con mới đi ra đi thăm mộ
28:10Để trước khi chuẩn bị đi Sài Gòn
28:13Cái là ăn trộm nó biết là trước khi đi là chắc chắn sẽ được bà con ở khu đó cho
28:17Nó vô nó bê hết cái thùng sát
28:19Sao có nhiều tiền không cầm theo hả anh?
28:20Kể hồi xưa tới giờ ở quê cũng chả bao giờ là như vậy cả
28:23Không bao giờ là như vậy cả
28:24Thật bắt hết luôn
28:25Thật ra máy rồi chưa lấy ra con biết
28:27Thật ra máy rồi chưa lấy ra con biết
28:27Thật ra có phùng đây chị không có tiền
28:28Nhưng mà trăng nó có vé nữa
28:30Có vé nữa
28:31Có vé luôn à?
28:31Lúc mà mốc đi là bữa ní mỡ sạch hay trân
28:34Rồi cô khóc
28:35Cô khóc quá trời mà thằng Liên cũng khóc
28:38Cứ bắt đầu bà con hồi xuống cho lựa
28:40Trời ơi
28:40Cho lựa mà không được hê trăm sát
28:42Chỉ có một trăm máy rồi tốt
28:44Rồi tức thì là ông cạo cô
28:46Có ông ở Rà Nẵng
28:47Rồi ông mua lựa cho hê mẹ con
28:49Cô hê bé
28:50Nhỏ là lúc anh còn nhỏ là anh là một đứa nhóc
28:53Nó như thế nào cô
28:53Anh nó ngoan ngoãn nè
28:54Nó quậy nè
28:55Thì là sao?
28:56Để cô khỏe hồi...
28:58Cô như hắn con nhỏ thì hắn rất ngoan lắm
29:00Nhưng mà đều có là hắn kể hồi 3 tuổi
29:03Cô đầu hay hắn là cô kiếm mỡ chá
29:06Mỡ chó
29:08Mỡ chó
29:09Cô tràn xúc
29:10Mỡ, mỡ, mỡ
29:12À, mỡ, có được không chờ
29:14Bôi cái đó sẽ hết ạ?
29:15Họ bà cái gì cô cũng làm hết trơn á
29:17Là cô như 10 năm, thời gian cô chở đi bệnh viện
29:21Cô đi 1 tầng lễ là hơi lần
29:24Cô đi xe đạp mà cô chở ra vô miếc 1 tầng lễ hơi lần
29:28Tầng lễ hơi lần mà gì em cũng không có bớt
29:30Thời gian đó là nhà cô nghèo khổ lắm, không biết lấy gì em
29:35Hoặc là mất nợ
29:36Băng à thì cô đi làm mà cô làm qua sổ rượu mới
29:39Mỗi lần mà về gạt về là chỉ có 10 hơi bô lúa thôi
29:44Là mẫu thù là bóng bùi thôi
29:47Cô gạt cô phơi sang là có bò diệt là tớ bởi tớ bởi chở
29:5210 hơi giờ bia bởi chở
29:54Chở sạch đấy
29:55Bà cứng nợ cô hả?
29:56Bà cứng nợ
29:57Tại vì quả nợ mà quả lửa quả lửa là lấy hết sạch
30:02Chỉ còn để cô 1 bùi thôi
30:04Thằng này cứ khóc vậy
30:05Mẹ ơi, họ lấy lúa rồi lấy gì mình ăn
30:08Người ta gây chờ mình mất nợ họ
30:10Mà hồi nó hắn nam xá tuổi đó còn
30:12Anh Bình là ảnh nhỏ như vậy rồi
30:13Khi mà ảnh bắt đầu ảnh lớn mà đặt ảnh kinh doanh nè
30:15Anh mở công ty rồi
30:16Lúc đó cô có hồi hộp lo lắng không có cản không cô
30:18Hay là cô ủng hộ ảnh?
30:19Cô cỏn cho hắn hơ bao lần
30:21Cô cỏn hắn nhưng mà hắn không có nghe
30:24Hồi nó không...
30:25Cô nghĩ hắn là hắn không có tiền
30:28Tại vì hồi nó cô...
30:29Cô đi làm đầm xe 1 tháng có 500
30:32Lấy tiền đâu mà lo cho hắn ăn hạt
30:34Thì ví dụ như...
30:35Bữa chiều cô đàm 3 giờ về túi thì cô đi bón những số hắn
30:39Và cô cầm 3 trợ cô bón mới được 4-50 tờ
30:42Cô đi hoài không được
30:44Còn hắn bón nhanh lắm
30:45Hơi trăm là hắn bón một chút
30:46Hắn bón mà về tiền hắn đâu đưa cô
30:49Đói con tiền lợi
30:51Bó ra đã đưa hết cho cô ạ
30:53Nếu có 10 tờ đâu
30:54Vậy là nó đem tiền đi Internet
30:56Chưa hắn đi Internet hắn ngồi mà...
30:59Kìa cả đoàn ơ cũng nua hắn là...
31:01Hắn bị...
31:03Bị chị ca
31:05Bị chị ca
31:06Chị đừng cho hắn đi bón những số nữa
31:08Hắn đi bón những số là xa này hắn hư á
31:11Hắn bị chị ca từng ai ưa cũng nua hắn bị chị ca được được
31:14Cô có hỏi không?
31:15Cô biết hắn được là hắn ngồi Internet thôi chứ hắn không lỡ là hắn đi chị ca
31:21Nhưng mà hắn ngồi Internet là hắn đi đêm ngại
31:24Hắn bảo súc đêm súc ngại
31:26Cô nghĩ đi Internet cho cô đâu có biết là
31:29Hắn đi làm an của hắn đâu
31:31Nhưng mà lâu lâu á
31:33Là họ có ở không biết nước ngùa
31:35Hắn gỡ giấy gì đâu
31:37Vì là đáng ở Trần đó
31:39Tiền đua ở Trần như giấy
31:41Lại lúc đó là lương được trả về đó
31:42Ừ
31:43Tiền đua của Trần như giấy hắn
31:45Là cô chỉ có lấy trại
31:46Cô xe hình thông
31:47Rồi về cô đưa hắn chứ
31:49Là cô biết tiền có tiền ở Trần đó đó
31:51Là cô cũng không có cản việc hắn đi Internet
31:53Chuyện hắn đi qua nấy là
31:55Cô đi tìm súc ngà
31:57Cô đi lên hắn bỏ chứ xe đột
31:59Ở dưới này bắt đầu cô biết xe đột
32:01Hắn lên tới là bỏ hắn hậu trên đó luôn
32:03Cô nhớ tại đưa về không?
32:05Đưa về
32:06Thế sao?
32:07Có, cô rỉ mấy lần rồi chứ
32:09Cô hậu cô đi tìm
32:11Chụp cô đi tìm cái Internet của hắn
32:13Cô sợ quá trời luôn rồi
32:15Cô khát ngà, cô đềm ràng rõ với cái Internet
32:17Phải gặp bà nội
32:19Chứ nãy giờ em ngưỡng mộ anh lắm
32:20Mà giờ em phải suy nghĩ lại một chút
32:21Cũng có một tuổi thơ dữ dội
32:23Bây giờ bà nội ơi, chịu mà mình nói
32:25Làm đi bà nội
32:27Là cái con dâu này nè
32:29Làm gì cũng không kể nghe chứ
32:31Làm gì cũng giấu, không im lặng là một mình đúng không?
32:33Hồi hắn lấy vợ thì cũng như
32:35Đẹp thì không đẹp bàn họ
32:37Nhưng mà dễ thương
32:39Dễ thương
32:41Nó dễ thương
32:43Chứ còn đẹp thì không bàn những người khóc
32:45Nhưng mà hiện trời là hắn đẹp
32:47Hồi xưa hắn ân thẳng bình về là
32:51Hắn không có đẹp nhưng mà hắn dễ thương
32:53Có phúc hạo
32:55Đó là cái tính tình thôi
32:57Còn nữ công gia tránh đồ
32:59Nấu ăn dọn dẹp nhà cửa
33:01Cửa này cắm hoa theo đùa
33:03Còn nấu ăn thì hắn đi làm gì
33:05Tấu hồi 9-10 giờ
33:07Vì hắn nấu được
33:09Nhưng mà chỉ dọn dẹp trong nhà
33:11Thôi ví dụ tấu thì mấy đứa này
33:13Vì hắn dọn nửa chén được
33:15Còn khi mình nhỏ ăn ăn
33:17Thì chỉ mới sọn đồ ra chỉ nấu
33:21Thế là lần gần nhất mà làm nấu ăn cho cô
33:23Là khi nào cô nha?
33:25Tại hắn thì nấu ăn ít chứ khó lắm
33:27Ừm mà không nhớ nổi đó là 10
33:29Nhưng mà nấu nó ngon không?
33:31Ăn được chứ không ngon lắm
33:33Không ăn được à
33:35Hôm nay cô hãy lấy lý do là nhờ con đến đây
33:37Một ngày dịp này ép Lan vô bếp nấu ăn
33:39Được chứng minh liền
33:41Bắt chứng minh hả?
33:43Nói đến đâu rồi cô?
33:45Bây giờ mình ăn múc cơm ạ?
33:47Cô ăn múc cơm ạ?
33:49Cô ăn múc cơm ạ?
33:51Rồi em đây là món gì đây?
33:53Món lau lan lột lột lột
33:55Con thấy đằng kia là
33:57Cơm với khoai lan khô
33:59Cơm lột lột lột lột lột lột lột lột lột lột
34:01Món này là của quê cô
34:03Cô sống cô ăn này nè
34:05Bình thường là ở nhà Lam có chiều mẹ chồng nhiều không?
34:07Dạ chiều chứ
34:08Nói chung là mẹ muốn gì hoặc là mẹ thích gì cũng được
34:11Nhưng mà nó phải hợp lý
34:12Với lại nó phải khoa học
34:13Ví dụ như là ăn một cái món gì đó mà nó tốt cho sức khỏe
34:16Chưa thương chưa bà nội?
34:18Con Giao bảo là chiều hết luôn cái gì cũng chiều kìa
34:20Rồi bà nội thương nhất của Lam chỗ nào nè?
34:22Bà nội thương hắn là cái gì nó cũng lo cho bà nội hết
34:25Muốn ăn uống gì là hắn cũng chiều bà nội hết
34:29Chúng ta mà ở chung gia niệm ruột á
34:31Nhiều khi còn hụt hạch còn có chiều đúng không?
34:33Thì hai mẹ con thời gian đợi gặp nhau thì có vấn đề gì?
34:35Có hay kể nhau không?
34:36Hay là luôn luôn đáng yêu như thế này nè?
34:38Mới vừa làm dâu thì cũng không hiểu nhau
34:41Nhiều lúc mình đi làm về mệt á
34:43Rồi xong rồi mẹ lại nói gọi là tâm sự nhiều rồi mình lại khó chịu
34:48Nhưng mà giờ thì cái đó mình hết rồi
34:50Mình nghĩ là hồi xưa mình nhỏ
34:51Mình không có kiềm chí tổng xúc của mình được
34:53Giờ thì mẹ nói gì thì mình cứ đồng cảm với mẹ là được
34:56Mười mấy năm ở chung với nhau rồi mà
34:58Mười mấy năm rồi đó
35:03Xin chào mình đang ăn cơm
35:04Dạ
35:07Mày giới thiệu món này cho chị Thảo
35:09Vẫn thích bắt lắm cái gì?
35:10Cái này là khoai lang khô
35:12Xong rồi nấu với cơm đúng không ạ?
35:14Ờ
35:15Đây là khua lang khô
35:16Hồi xưa cô ở quê cô ăn thứ này
35:19Mẹ con cô ăn thứ này
35:21Trừ cô nấu một món chua lang khô
35:23Để cho các con, các chá ăn cùng với cô cho vui
35:28Là nhờ món này mà lớn nữa hồi nào?
35:30Đúng rồi
35:31Thứ nhì nữa là món này
35:32Cái này đồ ăn bạc hả?
35:33Ờ không phải
35:34Cái này đồ ăn cơm?
35:35Ăn cơm mới chứ
35:36Ăn cơm á?
35:37Ăn cơm để cho qua bữa nữa chứ
35:38Bữa chính của cô
35:40Của mẹ con cô
35:41Thế thì gia đình mình trung bình
35:43Ngày xưa là một tuần sẽ ăn thịt, ăn cá bao nhiêu ngày ạ?
35:45Không
35:46Ăn không bao giờ ăn thịt, ăn có gì
35:48Không có bao nhiêu
35:49Lâu lâu thì cũng có
35:50Ví dụ như anh đi học về
35:52Là anh sẽ ghé chợ, anh mua 1 triệu
35:54Là lâu lâu là cũng có cá
35:56Rồi mua 1 ngàn cá về 1 triệu
35:59Là lâu lâu là có được
36:00Còn anh toàn bộ này, bữa này, bữa rau
36:03Nhà cô trồng ra nhiều lắm
36:05Thôi xin mời xin mời xin mời
36:06Xin mời xin mời
36:07Đồ chén này nè
36:08Dạ, giờ em mời cả nhà
36:09Đồ chén mời xin mời
36:11Đó vẫn yên vị này luôn hả?
36:12Đúng rồi vẫn yên vị này
36:13Nhưng mà anh ăn không thấy ngon không?
36:15Rất là cảm giác hồi niệm thôi chứ
36:16Thật bế rất là ngon
36:17Đúng rồi
36:18Hồi xưa lại ăn ngon
36:19Nhưng mà mình không thấy do là
36:21Mình không thấy ngon
36:22Mình không thấy ngon mà
36:23Món này, món này, món này, món này
36:24Món này, món này, món này
36:25Món này, món này, món này
36:26Món này, món này quá
36:27Lili, con lần đầu tiên ăn món này luôn đúng không?
36:28Con có nghe câu chuyện là ngày xưa ba nghe
36:29Bác ngày thì là bạn không bắt cơm, ăn mà phan cái này chưa?
36:31Còn nội hay kể mà
36:32Thế nào con
36:33Thế nào con hãy nói như vậy?
36:34Con thấy con hãy nói như vậy
36:36Con thấy ăn cũng như vậy
36:38Nhưng mà con thường
36:39Nó thật lòng đi
36:40Hơi khôn
36:41Bế hơi loạt đúng không?
36:43Cô ơi, con cũng biết là mình là mẹ đơn thân, mình đã tự nuôi anh Bình
36:48Nhưng mà cô có thể nhớ, mình bắt đầu là mẹ đơn thân từ khi nào không ạ?
36:53Bắt đầu 31 tuổi
36:5531 tuổi?
36:5631 tuổi là cô mới sinh, ráng ra được năm
37:00Cái nghĩa là đã là mẹ đơn thân từ trong bụng rồi à?
37:02Từ từ trong bụng rồi
37:04Từ hồi mà cô sinh đến ra anh chời là cô không có sự giúp đỡ của ai hết trần
37:11Bên bò hắn không có sự giúp đỡ hay là cô nuôi hắn
37:14Đến năm tuổi, cô nuôi hắn là có bà ngụa của hắn ủng hộ
37:20Là bỏ phụ với cô
37:21Rồi đến cái khi mà cô như cô nuôi được năm tuổi là bà dò cô mất
37:27Vừa ngày xưa nè, mà phụ nữ mà ở quê nữa nè
37:30Thì có phải là làm mẹ đơn thân rất là khó khăn luôn không?
37:33Cô có, em nghĩ là là sớm còn không cho phép, còn người ta sẽ nói ra nó vô nữa đó
37:37Mình có bao giờ buồn mà mình muốn bỏ cuộc không cô
37:40Hay là mình kiểu mình muốn tìm một cái người thay thế người bố khác cho anh mình không ạ?
37:44Không
37:45Cô không nhờ
37:45Cô không bao giờ mà cô mong muốn là một người ta thế cô ấy
37:50Tự cô, cô lo trái thằng Phụ
37:52Anh có bao giờ rồi bố
37:53Cô không muốn ai làm phiền đến cô ấy
37:56Anh chưa bao giờ gặp bố mình luôn, biết mặt qua mình luôn
37:59Tới thời điểm này cũng hay vè bộ
38:01Tại sao lại làm phiền đến cô ạ? Tại vì thật sự phụ nữ đơn thân và đồng con
38:05Thì nó cũng cần có một người bên cạnh giúp đỡ mình đúng không?
38:09Sẽ có những lúc mà hai mẹ con một đứa nhỏ mà nương tựa vào nhau mà
38:13Nó phải làm phiền là cô hả? Nó phải có một cái sự chia sẻ
38:16Cô muốn chờ là cô không nhờ được một người nội đần chỉ tự cô lo hắn
38:22Còn cô chỉ nhờ được bọn bè với cô là ăn uống rồi họ lâu lao cô thiếu rồi họ cho cô
38:30Người nào người ta thương mình quá, người ta thấy mình cực như thế
38:33Người ta muốn trở thành một người chia sẻ với mình mà cô không đồng ý với anh Bình không ạ?
38:37Không
38:37Tại vì họ cho mình, tại vì mình không có ăn họ cho mình
38:42Cô có muốn quay trở về quê hương không?
38:44Nói như mình đã đi rất là nhiều năm rồi á
38:46Mình có nhớ dung cái mảnh đất đó mà mình có muốn quay trở về đó
38:49Tụi vì già không ạ?
38:50Có, cô thích lắm chứ
38:53Mỗi lần mà nuôi dì là cô có mừng lắm
38:56Là cô nhớ quê hương lắm
38:58Nhưng mà mỗi lần cô dì thì bọn bè con sớm lựa
39:01Rủng kể chuyện hồi xưa lựa là cô thêm cô bùng
39:05Còn bà ngoại, ban mộ của bà ngoại các kiểu bà ngoại đó ai trong cô hả?
39:08Lâu lâu rồi cô bứ mấy đứa này về tháp nhon
39:11Trong cái chương trình ngày hôm nay á
39:13Tụi con đại dì có gửi tới bà nội một món quà bất ngờ
39:17Con còn nhớ rất là rõ đó là khi mà mình nằm trên hành lang á
39:34Mà những cái người trọ á
39:36Họ đi ngang qua, trong toilet họ ra nước còn trên tay rất là nhiều
39:40Và họ vẫy tay cả nước văng đầy trên mặt của mẹ con mình luôn
39:44Mẹ nhớ không?
39:48Lúc đó con ôm mẹ chặt và mẹ chỉ bảo con là thôi ngủ đi hủ
39:53Lúc đó con nghĩ nhất định sau này con sẽ mua cho mẹ một cái ngôi nhà thật là to, thật rộng, thật là bớ
39:58Để ngủ cho nó đã
40:00Mà con cũng còn nhớ rất là rõ
40:03Con với mẹ đi bán dế xô
40:05Đi ngồi đường nào là chúng nó chặn, nó quính, nó đè xuống, nó cướp dế xô
40:09Nhiều đám tụi nó gian hồ, tụi nó đưa dao vô cổ
40:13Mẹ còn đi làm ở Đàm Sen, lượm từng cái lôn nước để bán, kiếm tiền để nuôi con ăn học
40:27Lúc đó hai mẹ con mình nói thì có đúng một cái phát vọng duy nhất
40:31Đó làm sao để đủ tiền, vừa quê xây căn nhà thôi
40:37Lúc đó con nhớ cách đây được hai chục năm là hai mẹ con mình vẫn rất là còn nuôn nấu xây ngôi nhà được
40:43Mà con cũng tự ước mình thâu này lớn
40:46Điều đầu tiên con làm đó là làm sao để xây được ngôi nhà cho mẹ
40:50Đó là một cái điều mà thiên liêng nhất mà con nghĩ rằng là cuộc đời nên mình phải làm được
40:54Bởi vì cuộc đời của mẹ ước ao chỉ có nhiều đó thôi à
41:00Mà con biết điều đó, trước sau gì thì cũng phải về nơi này thôi, không thể nào chạy đâu được cả
41:05Nơi này có tuổi thơ của mẹ, nơi này đó bà con, làn sợ
41:13Nơi này có những người cùng sống chết với mẹ ở những thời điểm
41:22Mà mẹ con mình cực khổ nhất, nên mẹ không thể nào bỏ nơi này đi được đâu
41:26Con thấu hiểu được điều đó, chính con con cũng vậy
41:31Cho nên ngày hôm nay, với cái căn nhà này, con nghĩ nó không chỉ là một cái ngôi nhà
41:40Nó là một cái kết kết kết rất là đẹp
41:47Cho những ngày tháng cực kỳ mỏi mệt của mẹ
41:53Để dành cho con, nó cũng là một cái lời cảm ơn
42:00Còn chưa bao giờ dám nói, chưa bao giờ thể hiện ra, nó là một cái giấc mơ
42:05Mà con nghĩ là con còn hợ mẹ cả cuộc đời này
42:14Và không bao giờ con trả đứt
42:19Làm phía đối diện, cô mua thêm một cái miếng đất
42:25Ban đầu cũng chỉ là, để cô biết mẹ là một người rất là thích
42:32Trầm cây, làm vườn, trồng hoa, hay là nuôi gà, làm những cái thứ ở quê mình
42:44Nhưng mà, như mà mẹ từng ở quê vậy đó
42:51Nhưng mà mẹ, như mà mẹ từng ở quê vậy đó
42:52Nhưng mà mẹ muốn mua thêm
42:54Để mẹ có thêm cái khoảng không
42:57Để thể làm được những điều mình thích
43:01Bây giờ cô chỉ mong
43:03Là mẹ đừng cứ đi đâu nữa hết
43:05Chỉ có ở Sài Gòn
43:07Là về đây
43:08Và cuối cuộc đời
43:11Và anh ở đây
43:13Là cái nơi con làm ra
43:16Chỉ dành duy nhất
43:19Cho một người
43:21Đó là mẹ thôi
43:23Vợ
43:30Con dành nó
43:32Lời cảm ơn
43:35Những gì mẹ đã hy sinh
43:37Những gì mẹ đã gồm đánh một mình
43:40Những gì mẹ đã
43:44Nỗ lực
43:46Lỡ hết mình
43:47Và cất cả cái giấc mơ của chính mẹ
43:51Tại con có được cái giấc mơ này hôm nay của con
43:55Và con có cái giấc mơ của riêng mình
44:02Cho nên
44:06Nói nhà này
44:08Cái mà con tặng cho mẹ
44:11Để cuối cuộc đời của mẹ
44:14Mẹ đâu có mơ của quả chuyện nữa đâu
44:16Cảm ơn mẹ
44:18Cảm ơn mẹ
44:19Cảm ơn mẹ
44:20Cảm ơn mẹ
44:21Mẹ không đây
44:22Cảm ơn mẹ
44:23Cảm ơn mẹ
44:23Cảm ơn mẹ
44:24Cảm ơn mẹ
44:25Cảm ơn mẹ
44:26Cảm ơn mẹ
44:27Cảm ơn mẹ
44:28Cảm ơn mẹ
44:29Mơ
44:30Ước
44:31Muốn
44:32Nó đã trở thành hiện thực
44:34Và cô nhành ngôi nhà này chỉ để tặng mẹ thôi
44:37Mẹ đâu có mơ của quả chuyện nữa đâu
44:41Cảm ơn mẹ
44:43Cảm ơn mẹ vì một hành trình
44:44Và chắc chắn cô không bao giờ thiếu mẹ
44:47Cho hành trình của mình
44:50Cho hành trình của mình
45:02Con cũng thay mặt ông xã con tặng cho mẹ cuốn sổ nhà
45:12Cũng đây là một món quà của vợ chồng con dành cho mẹ
45:17Mẹ nói là giống như là một tài sản lớn nhất mà nào cũng giờ tâm huyết của ảnh
45:21Là chăm chút mấy năm nay
45:23Và giờ nó chọn mẹ rồi
45:24Giờ nó dành cho mẹ phải đứng tên mẹ
45:27Mẹ có thể gọi là ở với nó
45:30Và mình làm cái gì quyền sử dụng đó là của mẹ
45:33Mẹ giờ cũng không có mong gì hết thật
45:36Mẹ chỉ mong được mà con như mấy con thương với mẹ
45:41Thương với mẹ cho mẹ sống gần mấy con với mấy chá tôi
45:46Chứ còn mẹ chẳng không mong gì hết thật
45:49Tới con người của mẹ
45:50Mẹ có mong có gì mà để cho mẹ
45:52Mẹ cũng không muốn gì hết thật á
45:55Bây giờ trừ hơn đứa con đuối như vậy
45:57Thì tôi mẹ cũng ơn con rất nhiều
46:00Sao này rủi mẹ có con sống thì mẹ giữ cái này
46:04Còn rủi mẹ chết thì mẹ cũng trôi lại cho vợ chồng con với mấy chá làm gì lắm
46:10Này để bà bà bà ôm bà nội nè
46:21Mẹ có thấy không cái này là hồi xưa là ước nguyện của mình
46:24Từ lúc bắt đầu đi là năm 2000
46:26Tới giờ là 2025
46:2725 năm mình mới làm được mình mới về lại đó
46:30Chắc là lâu lắm rồi mới ôm mẹ lại
46:33Nói chung là con thì cũng hay ở bên cạnh mẹ như là con gái mà
46:38Con gái với con dâu nó hay ở bên cạnh mẹ nhiều hơn là con trai
46:41Không hiểu cái nỗi phức vả của mẹ rất rất là nhiều
46:43Bà nội ơi mình happy quá trời mình vui nè
46:46Hôm nay mình vui nè xong rồi sắp tới nghỉ hè nữa nè
46:48Hè này cho bà nội về 1 tháng nè
46:50Đây là một cái món quà tuyệt vời nhất của chương trình gọi cửa thăm nhà mà mình đã làm bao nhiêu năm nay
46:58Đó là sự thật và đó to nhất nữa anh ạ
47:00Chúng ta có hạnh phúc của cô không phải là cái nhà nữa đâu
47:03Hạnh phúc của cô là con trai cô
47:0425 năm rồi vẫn còn nhớ về giấc mơ của cô
47:06Vẫn còn nhớ về cái mục tiêu cô đi Sài Gòn
47:08Cô muốn cái gì khi quay trở lại quê hương của mình
47:10Và anh ấy thực hiện nó thành sự thật
47:12Cô thấy đó cái điều đó tuyệt vời hơn tất cả mọi tài sản
47:14Nên trong nay mình thấy vui thôi
47:16Và con cảm thấy là cái xúc động giữa giây phút này
47:18Cái giờ khác này
47:20Cái sự tuyệt vời này mình là perfect hoàn hảo
47:22Để mình kết thúc chương trình gọi cửa thăm nhà số này luôn
47:24Mọi người thấy không, một gia đình vô cùng hạnh phúc
47:26Và có hiếu, một người con trai có hiếu bỗng khiếp
47:28Mà một cô con dâu dễ thương nữa
47:30Con chúc cô là mình sẽ có nhiều sức khỏe nè
47:32Sẽ được ở bên cạnh con, các cháu của mình
47:34Thật là lâu, thật là lâu nhất có thể ạ
47:36Và chương trình gọi cửa thăm nhà ngày hôm nay đến đây là kết thúc rồi
47:38Xin cảm ơn quý vị khán giả đã luôn theo dõi và ủng hộ
47:41Bây giờ chúng tôi xin phép chào và hẹn gặp lại ạ
47:45Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
48:15Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn