- Hôm kia
Gõ Cửa Thăm Nhà - Tập 259: Thiếu nữ Việt Kiều tranh đấu giữa ĐỊA NGỤC TRẦN GIAN Côn Đảo
Giới thiệu chương trình: GÕ CỬA THĂM NHÀ là chương trình truyền hình thực tế với nhiều cung bậc cảm xúc về gia đình nhằm mang lại giá trị trân quí về tình cảm gia đình. Chương trình sẽ đến gõ cửa vào đúng bữa cơm của một gia đình để thăm hỏi và tìm hiểu câu chuyện cuộc sống hiện tại của các gia đình, điều hạnh phúc, trăn trở, nuối tiếc, mong ước...
Cuối mỗi tập, chương trình sẽ dành tặng món quà bất ngờ đong đầy những cảm xúc tình thân khiến gia chủ xúc động!
Giới thiệu chương trình: GÕ CỬA THĂM NHÀ là chương trình truyền hình thực tế với nhiều cung bậc cảm xúc về gia đình nhằm mang lại giá trị trân quí về tình cảm gia đình. Chương trình sẽ đến gõ cửa vào đúng bữa cơm của một gia đình để thăm hỏi và tìm hiểu câu chuyện cuộc sống hiện tại của các gia đình, điều hạnh phúc, trăn trở, nuối tiếc, mong ước...
Cuối mỗi tập, chương trình sẽ dành tặng món quà bất ngờ đong đầy những cảm xúc tình thân khiến gia chủ xúc động!
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Thôi lúc mà cô mới ở, từ ở con đảo về á, giải phẩm rồi cô mới ở con đảo về.
00:07Tối nằm ngủ á, cứ nghe cái tiếng đá đáo đoàn áp, nghĩa là trong cái đầu bóc của mình á.
00:13Lúc nào cũng nghe cái tiếng đó á. Gần một năm trời mới giảm bớt những cái tư tưởng đó.
00:20Cô có bị cái thời gian gọi là phải cố gắng để quên đi cái thời gian bị tra tấn, bị nhốt đâu mà hay là mình...
00:26Có chứ.
00:26Tức là thời gian đầu coi như là mình bị ám ảnh.
00:30Luôn luôn nó có những cái giấc mơ, mình thay vì người ta mơ thấy này kia, còn mình thì toàn mơ thấy bị đánh đập không.
00:56Chào mừng quý vị khán giả quay trở lại với chương trình Gõ Cửa Thâm Nha.
01:15Ngày hôm nay mọi người thấy Thảo khá là khác biệt so với hàng ngày không? So với những tập trước không ạ?
01:20Vì ngày hôm nay chúng ta sẽ đi thăm một nhân vật rất là đặc biệt. Đó là chúng ta sẽ đi thăm một cựu tù Côn Đảo.
01:25Chúng ta sẽ cùng đến gặp cô trò chuyện để nghe lắng nghe câu chuyện cô như thế nào nha.
01:30Let's go!
01:30Cô chào cô Khánh.
01:46Cô chào cô Khánh. Con là Thảo. Đến từ chương trình Gõ Cửa Thâm Nha ạ. Hôm nay là mạng phép xin phép được đến thăm nhạc của cô ạ.
01:53Cô có mũi hoài đợi cô.
01:55Cô có mũi hoài đợi cô.
01:57Rồi mời con chứ.
01:58Dạ rồi.
01:59Cảm ơn cô ạ.
02:00Cô Hoàng Thị Khánh là một trong những nữ cựu tù chính trị tiêu biểu của Côn Đảo.
02:04Người phụ nữ kiên cường bất khuất đã sống và chiến đấu vì lý tưởng cách mạng từ những năm tháng tuổi trẻ.
02:10Bị bắt năm 1969 khi đang là đội trưởng võ trang tuyên truyền của quân khu Sài Gòn gia đình.
02:16Bà bị đẩy ra nhà tù Côn Đảo, nơi được mệnh danh là Địa Ngục Trân Gian.
02:20Tại đây, bà trải qua những cuộc trà tấn khốc liệt, bị giam giữ trong trường cọp nhưng vẫn giữ vững tinh thần,
02:27tổ chức các hoạt động đấu tranh trong tù và chuyên lửa cách mạng cho các bạn tù nữ.
02:31Sau ngày giải phóng Côn Đảo, ngày 1 tháng 5 năm 1975, bà cùng những người tù đã chủ động phá cửa,
02:38tổ chức ủy ban tạm quyền góp phần giải phóng toàn trại giam.
02:41Dạ, con chào cô Thánh. Chào phép con giới thiệu lại.
02:44Thì con là Thảo, đến từ chương trình Gõ Cửa Thăm Nhà.
02:47Và ngày hôm nay đến thăm cô là vì được biết cô là một trong những cụ chiến binh và cũng là cụ tù ở Côn Đảo.
02:54Cái thời điểm hiện tại đó, tất cả mọi người trẻ khi mà nghe về cái chữ gọi là cụ tù Côn Đảo,
02:58chúng con nghĩ có vẻ đây là một cái thế giới, một cái thời điểm mới quá xa ngày xưa rồi.
03:02Nó quá xa từ ngày xưa rồi, bây giờ thì nó kiểu...
03:04Mấy năm năm hơn.
03:05Những người trẻ thật sự là nghe như vậy đó cô ạ.
03:08Và khi mà cô gặp cô là cô ngạc nhiên á.
03:10Ngạc nhiên là vì cô trẻ, linh hoạt, vẫn còn rất là minh mẫn nè.
03:13Thì cô có thể giúp cho khán giả của chương trình Gõ Cửa Thăm Nhà hiểu buộc chút xíu về mình,
03:18có thể giới thiệu về mình chút xíu đúng không ạ?
03:19Tôi là Hoàng Thị Khánh, sinh năm 1947.
03:23Nếu mà tính theo tuổi ta thì năm nay là tôi 79 tuổi.
03:26Còn nếu mà tuổi Tây thì là 78.
03:29Nói chung là đất nước mình dạy phóng đã 50 năm rồi.
03:33Thì như vậy cái lúc mà dạy phóng thì tụi tôi mới có 28 tuổi thôi.
03:38Là cái tuổi mà phải nói rằng xung xích.
03:41Nhưng mà lúc cái giờ là mấy ở tù Quấn Đảo về.
03:44Cho nên người nào người đó nhạ tân à.
03:46Nhạ tân.
03:47Có hai mươi mấy ký thôi.
03:48Nói là ốm là da bọc xương.
03:51Nhưng mà rồi cái tinh thần nó phấn khởi cho nên là phải nói là lao vào công việc.
03:57Không có nghĩ gì đến cái riêng mà lo cho cái chung.
04:02Đó là cái dịp mà chúng tôi nhớ lại.
04:05Lúc mà mình đi tham gia khách mạng.
04:08Tôi thì vốn là con của một cái gia đình công nhân cao su.
04:13Ba mẹ tôi là người miền Bắc của Nam Định.
04:16Đi công tra cao su.
04:17Và vào làm cho công ty cao su ở trên Campuchia.
04:21Cho nên nói về góc đậu nào đó thì tụi tôi là thuộc về Việt Kiều.
04:25Nhưng mà Việt Kiều của Campuchia.
04:27Nhưng mà phải nói người Việt Nam mà sao cây hương giỏi.
04:30Cái gì cũng biết làm.
04:32Và làm cũng rất là giỏi.
04:33Cái khu vực Campuchia là khu vực nào của Campuchia hả cô?
04:36Cái thời điểm mà mình sống ở đó đó.
04:37Cô ở hẳn cao su cho ca anh Đông.
04:40Tức là nó thuộc về tỉnh Campuchia.
04:42Trong biên giới Việt Nam nó gần tỉnh nào của Việt Nam ạ?
04:44Nó ở gần với lại cái miệng mà vùng đi qua Tây Ninh đi qua chút xíu là tới rồi.
04:51Gần Tây Ninh.
04:53Chiến sự hằng ngày diễn ra ở miền Nam như thế nào tụi tôi đều biết hết.
04:58Vì vậy đó là phải nói rằng thôi thúc nó làm cho người dân Việt Nam ở trên đất nước Campuchia
05:04là lúc nào cũng là hướng về miền Nam.
05:07Coi coi cái dân mình sao khổ quá.
05:10Chiến tranh tàn phá chỗ này chết chỗ kia chết.
05:13Hôm nay thì nghe nó hành quân nó giết bao nhiêu người.
05:16Hôm sau thì nghe nó bắt bao nhiêu người.
05:19Bao nhiêu người bị lên máy chém, chém đầu này kia vân vân là mình nghe được hết.
05:23Vì vậy đó là cái phong trào mà Việt Kiều Campuchia mà hướng về miền Nam rất là mạnh.
05:29Lúc bây giờ là chúng tôi có tổng hội Việt Kiều Campuchia.
05:33Rồi có những cái hội Campuchia ở các tỉnh.
05:36Từng tỉnh, từng phung, từng sắp, tức là từng quạnh, từng huyện.
05:40Nói chung là có tổ chức của Việt Kiều hết.
05:43Cô là sinh ra ở đâu cô?
05:45Cô sinh ra ở Việt Nam hay là cô Campuchia?
05:47Cô là sinh ra ở Campuchia luôn.
05:49Ba mẹ cô lúc lấy nhau còn rất trẻ đi cao su, đi ra cao su qua hãng cao su ở Campuchia.
05:57Của người đây.
05:58Cô sinh ra tới Campuchia?
05:59Sinh ra trên đây.
06:00Khi đó là mình có biết rằng là mình là dân tộc Việt Nam hay mình nghĩ là mình là...
06:03Biết chứ.
06:04Không, biết biết.
06:05Bởi vì người Việt Nam sống ở đâu nó cũng trở thành một cái quần cư.
06:09Tức là nguyên một cái tập thể lớn vậy đó.
06:12Chứ không có sống lẻ tạng.
06:14Vẫn nói tiếng Cam ở hai năm.
06:15Vẫn nói tiếng Việt Nam.
06:16Rất nhiều người ở Campuchia mà không biết nói tiếng Campuchia.
06:20Mà nói tiếng Việt Nam không thôi.
06:21Và những người Campuchia ở đó thì họ lại nói tiếng Việt Nam.
06:24Rất là giỏi.
06:25Cô ở bên Campuchia đến năm bao nhiêu tuổi vậy?
06:28Thì đó, thì thông trào như vậy.
06:30Cho nên nó tác động, nó thôi thúc cái lực lượng trẻ muốn về miền Nam để mà tham gia chiến đấu để mà chống lại cái ác.
06:38Chống lại cái lực lượng mà Mỹ.
06:40Lúc bây giờ là chỉ nhắm vô Mỹ thôi.
06:42Đàn ác dân mình như vậy.
06:43Thì lúc đó tôi mới 16 tuổi thôi.
06:46Lực lượng trẻ đi đông lắm.
06:47Nghĩa là 16, 17, 18, 19, 20 là đi lớp, lớp, lớp, lớp, lớp.
06:52Cái giai đoạn đó mình có được kêu gọi.
06:54Mình có được...
06:54Có chứ.
06:54Bên Campuchia là Việt Kiều là có cái tổng hội Việt Kiều Campuchia.
06:59Và ở từng cái hãng cao su, ở từng tỉnh đều có tổ chức của Việt Kiều Campuchia hết.
07:06Thông qua các cái hoạt động như chê bấn truyền, chê bấn đá, văn nghệ, rồi kê giao lưu.
07:12Thì thông qua tất cả hoạt động đó thì kêu gọi thanh niên là về miền Nam chiến đấu để cứu đất nước.
07:18Vậy cái năm mình 16 tuổi á, mà mình nghe hay là kêu gọi mình quay về đất nước thì bố mẹ mình có đồng ý không ạ?
07:24Và mọi người lúc đầu thì phải nói rằng mẹ tôi là không cho.
07:28Dạ, 16 tuổi là nhỏ quá.
07:30Mặn gái nữa.
07:31Dạ.
07:31Thường thường con trai thì đi dễ hơn.
07:33Dạ, đúng rồi.
07:33Mặn gái thì cũng không hình dung được ở dưới chiến khu nó như thế nào.
07:37Sợ có chịu được hay không.
07:39Nhưng mà tôi quyết liệt đi thì ba tôi nói thôi cho đi.
07:42Mà chị dặn có một điều thôi.
07:44Đã đi thì không được quay đầu trở lại.
07:46Đã đi thì không được quay đầu trở lại.
07:48Bởi vì đây là tự mình chọn.
07:55Thì như vậy phải trung thành với cái mình đã chọn.
07:59Và chết thì thôi.
08:01Chứ không được phản bội.
08:02Tức là không được quay đầu ngược trở lại.
08:04Tôi cam kết tên đấy.
08:05Đồng ý.
08:06Nghe là đi.
08:07Ba kiểu là đi mà tôi chết thì thôi.
08:09Chứ đừng quay đầu về với nhà.
08:11Không phải quay đầu với nhà.
08:13Mà phản bội lại cái mình đã chọn.
08:15Bây giờ mình chọn đi theo...
08:17Mặt trận dân tộc giải phóng.
08:20Ông dặn có một điều đó thôi.
08:22Ba cô cũng rất là yêu nữa.
08:23Nhưng mà gia đình mình là bao nhiêu anh chị em hả?
08:25Bảy người mà chết hết hai.
08:27Chết lúc còn nhỏ xíu à.
08:28Còn lại ba bốn năm anh em.
08:30Năm chị em.
08:31Thì sau này nói chung là cả năm người đi hết.
08:34Tôi là người đi đầu tiên.
08:36Đi đi về miền Nam chứ còn hoạt động thì...
08:38Chị hai tôi là hoạt động ở trên Campuchia luôn.
08:41Nhưng mà bản thân tôi thì...
08:42Về miền Nam là đầu tiên hết.
08:44Rồi sau đó lần lượt các anh, các chị, các em.
08:47Và kể cả các cháu.
08:48Tức là con chị hai tôi cũng lần lượt về hết.
08:51Đều hoạt động đất mạng hết.
08:52Đều hoạt động về miền Nam.
08:53Tham gia chiến đấu hả?
08:55Thanh niên Việt Kiều đều có một cái ưu điểm.
08:57Là đa phần là có trình độ văn hóa.
08:59Chỉ có riêng tôi thì không có thôi.
09:01Bởi tôi là cái lớp nghèo.
09:03Cho nên phần lớn ở trên đó thì...
09:06Mới biết đặt bước viết.
09:07Chứ không có trình độ văn hóa.
09:09Nhưng mà đa số các anh, các chị khác thì có trình độ văn hóa.
09:11Đặc biệt là rất giỏi tiếng Pháp.
09:13Cho nên phần lớn cái số mà thanh niên Việt Kiều Công chia về thì...
09:17Được bổ sung vào các cái cơ quan của Trung ơn Cục.
09:20Ở trên Ninh thì tôi được đưa về cơ quan tuyên huấn.
09:24Người ta có chữ có nghĩa.
09:26Cái này có kia thì về tuyên huấn người ta làm đánh máy.
09:28Người ta làm văn thư.
09:30Người ta làm cái này kia vân vân.
09:31Còn mình thì mới bất đặt viết viết.
09:33Mà tôi thì tôi rất là giỏi nấu nướng.
09:35Bị tránh đi làm, đi ở cho người ta mà.
09:38Thành ra là nấu nướng này kia vợ cho nên về đó.
09:41Thì bố trí làm chị nuôi.
09:43Phục vụ cho mấy trăm con người.
09:45Làm thời gian thì công tác ở đó.
09:47Thì tụi tôi cái mà nhớ lâu nhất là tụi tôi tham gia cái trận càng.
09:52Tức là cái trận càng mà Mỹ nó đưa quân vô.
09:56Nó cày xới.
09:57Nó muốn càng quét.
09:59Nó muốn tiêu diệt cái Trung ơn Cục.
10:01Trận càng đó trận càng lớn lắm.
10:02Đưa xe tăng, rồi máy bay, rồi thế là quân lính của nó tràn vô.
10:08Mình thì bằng ngày thì tắp qua đất bình giới Campuchia.
10:12Nói là tắp qua đất Campuchia.
10:14Sống bên Campuchia.
10:15Bằng đêm thì quay trở về.
10:17Mà quay trở về thì lúc bấy giờ thì lính nó lên thì nó bắt đầu nó chiếm hết mấy cái trạng.
10:23Tức là mấy cái khoảng trống rất là lớn.
10:25Mà nó toàn là tranh với lại trò mòi nè kia đó.
10:28Nó không có cây lớn.
10:29Những cái vùng mà nó khoảng trống.
10:30Nó khoảng trống vậy đó.
10:32Nó đóng quân ở đó.
10:33Đậu xe tăng ở đó.
10:34Thì mình là tối là mình bao vây.
10:37Mình bao vây mấy cái trạng vào bình bánh tẻ.
10:39Cho nên lúc bây giờ đó.
10:40Người thì dũng sĩ giật Mỹ.
10:42Người thì dũng giật xe tăng.
10:43Người dũng sĩ giật người thì là dũng sĩ giật máy bay.
10:48Cứ theo tỷ lệ, theo quy định mà đạt danh hiệu thôi.
10:51Thì tôi giật được hai tinh Mỹ.
10:54Bạn tôi giật được hai tinh Mỹ.
10:56Mình đã quy định là ba thằng thì mới được dũng sĩ cấp một.
11:00Dũng sĩ cấp một.
11:02Mình có hai thằng kia cũng có hai thằng thôi.
11:04Thế là ông kia ông Lanh hơn mình.
11:06Thôi thôi bà ngừng.
11:07Bà cho tôi mượn đi.
11:08Bà cho tôi mượn đi.
11:11Tôi dũng sĩ xong tôi bắn rồi tôi trả lại bà rồi.
11:14Bà thành dũng sĩ.
11:15Ở đây là hôm nay đến thăm cô có tấm hình.
11:26Không biết cô có còn nhớ cái hình này không?
11:29Đây, cô nhìn thử đi.
11:31Đây là cái chỗ ngã Tư Bậy Hèn.
11:35Cái đường hồi đó gọi là đường Lê Văn Duyệt.
11:37Coi như đây cái chỗ này là cái khu vực sau đợt một của mậu thân.
11:42Thì tôi được phân công làm đội trưởng đội võ trang tuyên truyền.
11:47Cô vẫn nhớ rõ lắm cái đường này không?
11:48Và về đây để mà diệt ác phá kèm.
11:51Để giúp cho dân nó giải phóng cái vùng.
11:54Cô nói là đội võ trang tuyên truyền.
11:56Đội võ trang tuyên truyền là mình sẽ có những nhiệm vụ gì ạ?
11:59Làm cái nhiệm vụ thứ nhất.
12:01Lên danh sách điều tra những cái tên ác ôn.
12:05Mà nó khống chế cái vùng này.
12:07Người ta không dám hoạt động được.
12:09Gây ra nhiều cái tội ác đối với dân ở vùng này.
12:11Thế thì là mình phải lên bản án.
12:14Rồi mình trình, mình xin phép là sẽ diệt tên A tên B gì đó.
12:18Phải có bản án cụ thể.
12:20Và khi được duyệt thì mới được làm.
12:22Cái khúc này là cái đường bây giờ là cách mạng tháng 8 với...
12:25Cái này là đường trường...
12:27Bây giờ góc này nó là đường trường trinh này.
12:30Bây giờ thống nhất ở đâu ạ? Bên này đúng không hả cô?
12:31Bên này.
12:32Thống nhất đây.
12:32Bên này đúng rồi.
12:33Bên này.
12:35Thế thì đi thẳng xuống.
12:36Thì cái vùng hồi đó cô hoạt động là vùng này.
12:38Hằng ngày nó về cái khu phần 11 bây giờ đó.
12:42Cái khu ngã Tư Bệ Hiền nó lùng sụp.
12:45Bởi vì trong cái khu ngã Tư Bệ Hiền hầu hết là dân Quảng Nam, Đà Nẵng, Quảng Ngãi về đây ở.
12:51Mà dân từ ở đó về thì toàn là dân cách mạng không ạ?
12:54Dân đã từng theo cách mạng.
12:56Hoặc là thân nhân cách mạng ở quê đó đánh ác liệt quá.
13:00Đó là chịu không nổi.
13:02Chạy về đây.
13:02Rồi cũng có những người là cán bộ cách mạng được phân công về đây mình ở đây luôn để hoạt động.
13:08Những cái vùng này là ủng hộ cách mạng nhiều nhất, mạnh nhất.
13:12Cho nên là nó đi, nó xoay rồi.
13:16Đàn ác.
13:16Nói đàn ác thì nó cũng không phải nhưng mà nó không chế.
13:19Nó làm cho mình không còn cái tư tưởng là muốn ủng hộ cách mạng nữa.
13:24Coi như gần như nó đánh dấu vậy.
13:26Nó bất tinh thần.
13:27Đó.
13:28Nó làm khủng bố về tinh thần.
13:30Nó làm cho người ta không dám tham gia.
13:32Mà cái vùng này là một cái cửa ngõ.
13:34Là một cái cửa ngõ từ Tây Ninh đi xuống.
13:38Tới đây mà nếu mà không mở được cái chỗ này đó, thì coi như bị tắt.
13:42Bị tắt ở đây mà chỗ này nó có căn cứ Đồng Dù.
13:45Nó có cái căn cứ của Việt Động Quân.
13:48Rồi nó có một dãy như vậy đó là các cái căn cứ của Nguyện Đóng Quân ở đây.
13:53Thế cho nên nó mà bị dân này mà bị khống chế nữa.
13:56Thì mình không thể nào gỡ được, mở được cái nút này.
13:59Cho nên nó là phải là lực lượng làm sao phải dịch được cái thằng này, hoạt động được.
14:05Chỗ này cũng là cái chỗ mà em quân.
14:07Cán bộ cánh mạng của mình là thường là về đây.
14:08Nằm vùng ở đây.
14:09Nằm vùng ở đây.
14:10Thí dụ Trương Hòa Bình, Lê Thanh Hải, rồi nhiều ông, nhiều bà là hồi đó cũng là em quân ở đây.
14:17Em quân ở đây để mà vô trăm.
14:19Khi mà địch một mậu thân kết thúc, thì tôi được là cơ quan rút ra và bố trí làm đội trưởng đội võ trang tuyên truyền.
14:26Mà cái đội võ trang tuyên truyền của tôi lúc bây giờ có 7-8 người.
14:29Nữ không nè?
14:30Nam không vô được.
14:31Nữ dễ làm thôi hả?
14:32Không phải.
14:33Nữ là vô dễ.
14:34Từ ở ngoài mà nữ vô là dễ.
14:36Nam vô là bị bắt liền.
14:37Không cần biết anh là cái gì.
14:39Nó bắt đi lính trước đó là.
14:40Nó bắt nó thậy vô lính rồi sau đó mới toàn lọc.
14:43Nếu anh dính tới Việt Tộng là nó xử anh tao.
14:46Còn bây giờ trước mắt là nó bắt hết.
14:47Nó bắt bổ sung vô lính.
14:49Lính của nó lúc đó là bị thiêu diệt nhiều lắm.
14:51Cho nên nó thiếu quân.
14:53Thiếu quân.
14:53Nó thiếu quân thì nó phải làm như vậy.
14:55Còn mình thì bây giờ sau cái đợt 1 như vậy thì mình phải làm sao đó để chứng minh cho nó rằng quân giải phóng vẫn hiện diện ở Sài Gòn.
15:03Cái lực lượng Việt Tộng thì đánh những cái trận lớn.
15:06Điểm to.
15:07Còn cái lực lượng của tranh tuyên truyền thì cứ tập trung vào cơ sở.
15:10Quý động lên.
15:11Lúc nào cũng để cho nó thấy rằng không yên.
15:13Khi đó là mình sẽ điều tra coi ai nè.
15:15Là cái người mà mình cần phải thiêu diệt nè.
15:17Xong rồi mình phải nộp lên trên báo cáo.
15:19Mình phải có phương án đàng hoàng.
15:20Xong rồi được việc là sẽ phải được quyền xử lý cái người đấy.
15:23Đúng rồi.
15:24Thì mình mới xử lý ạ.
15:25Đúng.
15:25Thường mình xử lý là mình làm gì cô?
15:27Mình sẽ ám sát.
15:28Nhiều cách không có.
15:29Tùy theo cái mức lần đầu mình không có ám sát ngay đâu.
15:34Không ám sát ngay đâu.
15:34Thông thường là cảnh cáo trước hết hả?
15:36Thông thường cảnh cáo.
15:37Thí dụ như bọn tôi cảnh cáo.
15:38Còn nhớ cụ thể là mình cảnh cáo như thế nào không?
15:40Ví dụ như thế này.
15:41Là bây giờ cái tay này như thế này.
15:44Ví dụ như cái tay mà tụi tôi ấy ở đây nè.
15:46Thì trước hết cố gắng làm sao?
15:48Phải bắn vào nhà nó một cái thơ.
15:50Một cái thơ mà nhân danh là Mặt trận dân tộc dạy phẩm nha.
15:57Không gửi một cái thơ đó là cảnh cáo gửi.
15:59Và anh là tội anh IBCJD như thế này.
16:01Một cái thơ của Mặt trận dân tộc dạy phẩm.
16:04Cảnh cáo anh lần thứ nhất.
16:05Những cái tay khóm trưởng, phường trưởng này kia là sợ lắm.
16:08Mà nếu mà anh không tuân thụ là thì mới tới ám sát.
16:15Mấy đi tới cái mức ám sát.
16:17Ví dụ như cái tay này thì nó rất mang cố.
16:20Nó là chỉ là thượng sĩ thôi.
16:22Nhưng mà khi mà đi vô ngã Tư Bảy Hiền lúc nào hai bên nó cũng có hai thằng lính.
16:27Ôm hai cái AR-15.
16:29Tức là cái súng bén đó nha.
16:31Đi giống như là đi cận vệ cho nó vậy.
16:34Còn nó lúc nào cũng kè kè cái rulo.
16:37Thì mình nên phương án xong thì mình cũng có phương án.
16:39Đầu tiên là phương án là mình diệt nó ngay cái cổng của trại dù.
16:43Nhưng mà thấy là chắc ăn.
16:45Nhưng mà không an toàn.
16:46Bảo đảm là bị chết hoặc là bị bắt.
16:48Cái thứ hai là sẽ xử nó ở ngay nhà bồ của nó.
16:53Ở trên đường.
16:54Theo dõi tới cái nhà bồ đó luôn.
16:56Đó chứ.
16:56Phải nắm chắc đường đi nước bước của nó.
16:59Rồi theo dõi ở nhà bồ nó.
17:01Nhưng mà thấy cũng không ổn.
17:03Bởi vì đối diện với nhà bồ nó là cái trại lính biệt độc.
17:07Dạ.
17:07Mình thấy là mình không khó thoát.
17:10Mình khó thoát.
17:11Và cuối cùng như vậy quyết định là diệt nó ngay trong khu Nghĩa Tư Bại Hiền.
17:15Vì khu Nghĩa Tư Bại Hiền nó có cái đặc biệt này.
17:17Dân miền Trung đi tới đâu là dệt dệt con thoi, dệt thoi gỗ đó.
17:21Ôi ôi cái tiếng đập mình nổ.
17:23Ông trời cũng không nghe tiếng xuống.
17:24À là khu là khu không nhớ khu là khu dịch dãi.
17:26Khu dịch dãi, khu làm vãi, làm gỗ đó.
17:29Đúng rồi.
17:29Nhưng mà là dệt dệt bằng con thoi gỗ.
17:31Cho nên nó tiếng ồn khủng khiếp lắm.
17:33Nó tiếng ồn lắm.
17:35Mà cứ bắt đầu từ 4 giờ là đã bắt đầu ồn rồi.
17:39Mà ồn như vậy cho tới khoảng 10 giờ mới chấm dứt.
17:43Bởi vì giờ đó là để cho người ta ngủ.
17:45Cho nên mình quyết định là khoảng 8,5, 9 giờ mình phải làm.
17:48Và thằng này đó.
17:49Mà hãy nó đi tới đâu thì có mấy thằng gặt đợi co theo.
17:52Mấy đứa nhỏ đấy.
17:53Mấy đứa nhỏ cũng vui lắm.
17:54Nó đi tới đâu mấy đứa nhỏ la ung sùm tới đó.
17:56Bổ la ung sòm mình biết là báo động cho mình biết là đến đó.
18:00Và mình cũng bố trí lực lượng đàng hoàng và dịch thằng này.
18:03Thế cái thời đấy mà việc mà ám sát đó là ai làm?
18:05Cô là đội của cô làm luôn hả?
18:07Đội của cô làm nhưng mà cô là đội trưởng thì đội trưởng làm cái gì?
18:10Nghiên cứu, viết đề án, trình đề án, bố trí lực lượng và kiểm soát lực lượng.
18:17Thực hiện xong mình rút lui.
18:19Bương án rút lui phải như thế nào để bảo đảm an toàn.
18:22Người khác thực hiện cái án đó.
18:24Cái cô mà thực hiện bản án này thì đội viên trong cái đội của cô mà cô cũng chết rồi.
18:29Cô bệnh, cô bệnh, cô bệnh, cô bệnh, cô cũng mất.
18:32Cô qua đời cũng mười mấy năm nay.
18:34Là cái đội của cô ngày đó là cô nó có 8, 7, 8 người thôi.
18:37Có 7, 8 người thôi.
18:377, 8 người phụ nữ.
18:38Là bây giờ vẫn còn ai đó còn sống với cô Hành Động không hả?
18:42Còn lại bây giờ còn có 2 người nha.
18:44Mà 1 người cũng mới chết cách đây hơn năm.
18:47Như vậy có thể nói là còn lại duy nhất của mình cô.
18:49Có thể nói là còn lại duy nhất của mình cô.
18:51Lúc nãy mà con nghe nói là cụ tôi cũng đã nghĩ là bây giờ còn được bao nhiêu người nha?
19:19Cụ tù cung đảo là còn nhiều không con?
19:21Ở thành phố của mình hiện nay là còn tới mấy ngàn người.
19:24Mấy ngàn người mà trong đó là tù cung đảo khoảng 700-800 người.
19:28Ồ là còn rất là nhiều.
19:29Đông lắm chứ.
19:31Bị bắt khủng khiếp lắm.
19:32Nghĩa trăng cung đảo hơn 20.000 người chết.
19:35Ở bị trôn vùi ở ngoài đó chứ đâu phải ít đâu.
19:38Cái cuộc cách mạng của mình người ta gọi là đội bằng máu mà.
19:41Như những người trẻ như con.
19:42Thật sự là không thể tưởng tượng được người xung nó như thế nào luôn á.
19:45Hôm nay nghe cái chuyện mà đi áp sắc đây là cũng thấy nó khùng tráng vậy ạ.
19:49Bây giờ là mình vẫn còn đang có sinh hoạt với cộng đồng của những người tù cung đảo.
19:53Và còn đang gặp gặp nhau thường xuyên đúng không ạ?
19:55Nói chung là mình có cái băng liên lạc tù chính trị và tù binh thành phố Hồ Chí Minh.
20:00Cô là trưởng ba.
20:02Thành phố của mình hiện nay là còn sống hơn 4.000 người.
20:05Chứ hồi mới giải phóng về tới 11.000 mấy á.
20:08Giờ chết dành, chết mòn.
20:10Đặc biệt cái đợt Covid vừa rồi chết bị bệnh nền nhiều.
20:13Mà già lớn tuổi, sức yếu nữa.
20:16Cho nên nằm trong cái thị lệ chết hơi cao.
20:19Có những năm 300 mấy người chết do cái tuổi sức.
20:22Tới bây giờ như vậy rồi, 50 năm thì từ 11.000 mấy trăm người hiện nay còn có gần 4.000 người.
20:30Theo như con biết là hôm nay mình sẽ có lịch đến cơ quan của cô để gặp gỡ với những cái cụ tù ngày xưa đúng không ạ?
20:36Đúng rồi, nhanh ngày 27 tháng 7.
20:37Nhanh ngày 27 tháng 7 là sau khi thông quan nhà xong thì con xin thép cô cho con cùng khán giả của cô tham gia đi theo cô để cùng gặp gỡ mọi người.
20:45Rồi rồi, mời, xin mời.
20:46Nghe nghe một cái trường mẫu giáo rồi, gần tới chưa cô?
20:53Gần tới, ngay đây nè.
20:54Ở đây ạ?
20:54Ờ.
20:55À.
20:56Wow.
20:56Mấy cô sẵn, trồng.
20:59Dạ.
21:00Đúng là cổng cơ quan nhà nước hả?
21:02Cổng cơ quan nhà nước.
21:03Dạ.
21:04Là mình đi vô luôn ạ?
21:06Đi vô luôn.
21:06Thảo đây là chị Tùng.
21:11Tù cụ tù binh ấy ngăn.
21:13Chị Mười, tù quân đảo.
21:15Chị Mai Hoa là tù binh.
21:18Chị Nghĩa là tù binh.
21:20Đây là anh hùng lao động duy nhất của tù chính trị tù binh của cô binh nữ á.
21:26Đó nhưng mà sâu sâu giải phóng ngăn.
21:28Chị Thấm là tù binh.
21:32Chị Trúc Chi là tù quân đảo.
21:35Trong cái tốt nhỏ nhất hồi xưa của mấy cô, mấy chị ở ngoài quân đảo á.
21:40Người trẻ nhất rồi hả?
21:41Người trẻ chưa phải trẻ nhất nhưng mà trong cái tốt trẻ nhất.
21:45Đây là chị Ánh.
21:46Cũng là tù quân đảo.
21:48Đây là cô Lê Phong.
21:49Phó ban liên lạc của tù của cô.
21:51Đó là tù chính trị.
21:53Xin báo cáo hôm nay là nhân cái dịp ngày 27 tháng 7.
21:56Mấy cô mời hộp mặt để ôn lại cái gì đó về cái ngày thương binh liệt sĩ.
22:03Nhớ lại những cái ngày mà bị trong lao tù.
22:06Trong lao tù mấy cô tù chức cũng hay lắm đó.
22:08Chút nữa có gì hỏi thêm mấy cô.
22:10Dạ, cảm ơn cô Thánh.
22:12Con xin phép được tự giới thiệu con tên là Thảo.
22:14Tụi con đến từ chương trình là gõ cửa thăm nhà.
22:17Lần đầu tiên con biết rằng có một cái hội cụ tù binh mà toàn là nữ như thế này.
22:20Thật sự.
22:21Trước giờ tụi con cũng làm nhiều chương trình mà con hay gặp mấy chú là chính.
22:24Còn các cô thì cứ hay nghĩ rằng là các cô sẽ làm những công việc như liên lạc nè.
22:29Như là những công việc truyền tin nhẹ nhàng.
22:31Nhưng mà hình ảnh có được chuyện của cô Khánh rồi.
22:33Cô nghe là cô Khánh hồi xưa rồi còn cả kiểu đi ám sát hả cô?
22:36Dạ, phá cả.
22:38Nghe rất đáng sợ và rất là hấp dẫn đối với con.
22:41Thì con cảm thấy rất là hậu hứng khi được ngồi đây.
22:43Cảm ơn các cô rất là nhiều và đã nói chuyện ngày hôm nay ạ.
22:44Cô nói là có ba cô là tù cung đảo đúng không cô giống như cô?
22:50Coi như là bốn cô tù binh, rồi là bốn cô tù cung đảo.
22:55Cô Mười, cô Chi, cô Ánh, cô Phong.
23:01Rồi còn lại với cô Nghĩa, cô Hoa, cô Tùng với cô Thắm là tù binh.
23:08Là mình bị tù binh với tù cung đảo khác nhau là tù cung đảo là mình sẽ bị nhóm ở cung đảo.
23:11Còn tù binh là mình bị giam ở đâu ạ?
23:13Ở Phú Tài.
23:16Tức là nữ thì nó giam ở Phú Tài ở Quy Nhơn.
23:20Còn nam thì nó mới giam ở Phú Quốc.
23:22Sự khác nhau giữa bị giam ở cung đảo và giam ở tù binh đó khác nhau như thế nào ạ?
23:26Các nhau cái tù binh là cái lực lượng hoạt động vũ trang.
23:29Là đi chiến đấu.
23:30Đi chiến đấu hoặc là nó bắt ở chiến trường.
23:32Đi càng quét nó bắt ra tù chính trị, tù binh gì nó không cần biết mà nó bắt ở chiến trường hãy đưa vô tù binh.
23:39Còn lại đa phần là mấy chị hoạt động ở nội thành, ở xã, ở phường, rồi đi dân công quả tuyến này kia mà nó bắt được nó đưa vô tù chính trị.
23:47Là ở cung đảo là chính trị.
23:49Nãy con nói là tù binh là mình đang đi chiến đấu ở chiến trường mới bị bắt ạ?
23:53Tù chính trị, tù binh cũng là tù.
23:55Nhưng mà vì có người có thể hiện là buôn cảnh nó bắt hay là vì khu thủ đô hay gì bắt thì là đưa về tù binh.
24:02Còn ở bắc nội thành mà cũng là quân cảnh bắt là như cô bắt tại quận Tư.
24:06Lúc Mậu Thần xong 8 thì đợt 1 thì không sao.
24:09Đợt 2 thì bị bắt tại nhà thờ xóm chiếu quận Tư.
24:12Lúc đó nó bắt đưa mình đưa về, cũng đưa về Nha, rồi Nha Tổng Nha, lên Thủ Đức, rồi đưa về Biên Hòa.
24:18Rồi từ Biên Hòa mới đưa về Phú Tài, Bình Định, Lục Quỹ Dân.
24:22Trại giam nữ tù binh.
24:23Trên thế giới này không có nước nào có tình nữ tù binh hết.
24:26Chỉ có Việt Nam mà mới có nữ tù binh.
24:28Nên mình xác định là tù binh và tù chính trị cũng như nhau, cũng đàn áp, cũng đánh đập, cũng vô tù, cũng đấu tranh, cũng học tập, cũng có người kia nha.
24:36Tù binh thì không có ngày về.
24:38Tù binh thì không có ngày về.
24:39Nó không kêu án, mình ở khi nào hòa đề bình thì mình về, còn không có hòa bình thì mình ở suốt trong tù vậy thôi.
24:49Đó mà xác định là tù binh là như vậy.
24:51Còn bên tù chính trị có thể nó kêu án, được thời gian nó cho về, còn như tù binh không có.
24:56Thế nên mấy chị cũng xác định là ở đến ngày khi nào mà thống nhất đất nước mới được về.
24:59Có ai mà ở hoài luôn, ở tới mức ở trong tù mà không ra được không ạ?
25:16Thế nên nếu người ta tù binh là vậy thôi.
25:18Nhưng mà mình bây bảy lâm mình giải phóng thì mình trao trả.
25:20Cô là trao trả đầu tiên là bản ba nó là hiệp định mới đi, thì mình trao trả tù binh là nam thương binh.
25:24Chúng ta đã trước tới ngày 15 tháng 2, 73 là trao trả nữ tù binh.
25:28Rồi sau dần dần mà trao trả tù chính trị, rồi có mấy chị tù cũng đã tự giải phóng ra.
25:33Mấy chị tù cũng tự ra đâu có ra.
25:35Như các cô mà tù binh là có ở gặp nhà trong đó trong tù không ạ?
25:38Hay là ra ngoài mới gặp nhà không ạ?
25:39Không, không, không.
25:40Là hoạt động chung từ trong trại giam ra.
25:42Con biết là vô lúc mà cô bắt xoại Sài Gòn mà có súng á, vô nó phải khai thác là nó súng ở đâu.
25:47Vô nó đông đinh nè, đông đinh nè, đông đinh để tay nè.
25:51Đông lên tay, cái tay cũng đau quá, đông xuống bàn, cái tay nó vô ngoài nó mới mổ ra, cái tay còn tẹo quá.
25:57Nhưng lúc nó không có sợ.
25:58Anh nói rằng cái ý chí của mình đã đi theo cách mạng, rồi mình xác định lại nợ nhiệm điều đó.
26:02Còn nó trao điện, không phải trao điện.
26:04222 chứ mấy chị cô ấy không có điện, điện yếu bệnh lại còn buồn thôi.
26:08Về xong nha là điện 220 không á, giựt cho bà chết.
26:11Áp nhất là nó ra nước, ra nước xong rồi ra điện.
26:14Mấy cái đó tù nên đến giờ mấy cô là sức khỏe thì cũng vậy đó.
26:17Vậy phải cố gắng để vượt qua để mình tiếp tục chiến đấu.
26:20Nhưng mà về rồi cũng bệnh hoàng luôn.
26:22Rồi sau đó khi mà quay trở lại ra khỏi cái chỗ giam, quay trở lại với cộng đồng,
26:27thì các cô có bị ám ảnh, có bị kiểu như là tâm lý,
26:30rất khó để vượt qua đây rồi hòa nhập lại không ạ?
26:32Tới bây giờ vẫn còn.
26:33Bây giờ vẫn còn.
26:34Con nghĩ là bị khủng khiếp lắm không?
26:35Thôi lúc mà cô mới ở, từ ở con đảo về,
26:39giải phẩm rồi cô mới ở con đảo về.
26:41Tối nằm ngủ á, cứ nghe cái tiếng đá đáo đoàn áp,
26:46đá đáo đoàn áp nghĩa là trong cái đầu ốc của mình á.
26:49Lúc nào cũng nghe cái tiếng đó á.
26:51Gần một năm trời mới giảm bớt những cái tư tưởng đó.
26:56Cô có bị cái thời gian gọi là phải cố gắng để quên đi
26:59cái thời gian bị tra tấn, bị nhốt đâu mà hay là mình...
27:02Có chứ, tức là thời gian đầu coi như là mình bị ám ảnh.
27:06Luôn luôn nó có những cái giấc mơ,
27:09mình thay vì người ta mơ thấy này kia,
27:12còn mình thì toàn mơ thấy bị đánh đập không.
27:14Vẫn còn sợ bị đánh đập không?
27:34Tôi nói ví dụ như là chị Võ Thị Thắng,
27:37khi chị qua bên Singapore để chị mổ ung thư,
27:41chị mổ não.
27:42Khi chị về tới Dubai thì tôi với chị Lê Phan
27:46tới nhà chị để đo đoán.
27:49Thì lúc đó chị còn mê mê vậy đó.
27:51Rồi bà kêu, trái đầu nó mới kéo mình lên,
27:54nó quánh máu me quá trời luôn nè.
27:57Lúc đó bà mới mổ cái đầu mà.
27:58Quánh tôi còn máu me tùm lung.
28:01Thì tôi biết là bà chưa có tỉnh.
28:03Rót nước cho bà uống.
28:05Rót nước cho bà uống một hồi,
28:07cái bà chịu bớt.
28:09Rồi bà nói, nãy giờ tôi có nói gì tầm bậy không bà?
28:11Nó làm, nó làm giống như nó trong tiềm thức.
28:14Dù bao nhiêu năm đi vẫn còn rồi hả?
28:15Nó vẫn trỗi lại, nó vẫn nhớ lại những khi mà
28:18cái người ta bị suy yếu,
28:21cơ thể mà bị xuống sức,
28:24xuống cấp một cái thì là
28:25mấy cái đó nó ấm ảnh.
28:27Ấm ảnh dữ lắm.
28:28Bà thắng, bà nó nằm,
28:31mặt cái đầu bà còn bắt.
28:33Nó mới kêu mình lên, nó bánh bình trái rồi,
28:35máu me tùm lung hết.
28:37Đó là cái giai đoạn mà gọi là khai thác.
28:41Mấy cái trung tâm khai thác, nó khai thác, nó thẩm vấn, nó khai thác.
28:45Còn khi mà đã đầy ra con đạo,
28:47cô nói một cái điều này,
28:48những người bị đầy ra con đạo,
28:51phần lớn hoặc là nói là hầu hết là
28:54cái hồ sơ mà đầy đi
28:55là đều có chữ ngoan cố ở trọng hết.
28:58Liên nhất thì mới đi.
28:59Có cải tạo.
29:00Không thể cải tạo.
29:02Nói là đưa rồi đầy đi hết.
29:04Nhỏ, lớn gì là cũng có cái chữ ngoan cố tổ bố ở trọng hết.
29:08Đầy ra.
29:09Nó đầy ra thì nó có nhiều phương tiện đầy đi.
29:12Có những cái đợt thì nó đầy đi bằng máy bay.
29:15Tức là khẩn cấp thì mới đi máy bay.
29:17Còn phần lớn là nó đầy đi bằng tàu.
29:20Tàu mà tàu hải quân, tàu lớn.
29:23Gọi là tàu há mồm á.
29:24Nó để mình ở dưới tầng hầm á.
29:27Chứ không có được ở trên đâu.
29:28Thì đều đầu tiên hết nó phủ đầu
29:31là mình bước lên cầu tàu 94.
29:34Thì nó đánh phủ đầu từ đó.
29:36Công đảo nhân con.
29:38Đây là công đảo nhân con.
29:39Không biết con ra cầu tàu đó rồi.
29:41Đánh từ đó đánh về.
29:42Đánh từ đó đánh về tới chỗ mà.
29:44Giàm giữ thì thôi.
29:45Cái ai mà được đưa xuống cái phòng mà gần
29:48thì còn đỡ.
29:50Mà đưa đi cái phòng xa
29:51thì đánh dài dài từ đó.
29:54Đánh về tới mình bước vô trong phòng rồi thôi.
29:57Nghĩa là cứ người này phải đỡ cho người kia.
29:59Người kia đỡ cho người nào.
30:00Mấy cô thời kỳ đấu tranh ở nhà Lao Thủ Đức.
30:04Đấu tranh là chống lại cái trường hợp
30:07là mấy chuyện mà đi tòa.
30:09Rồi nó đánh chết tại tòa.
30:10Rồi chết tại nhà Lao.
30:12Rồi cuộc đấu tranh nổ ra và chiếm lĩnh cái nhà tù đó cũng hơn một tháng trời.
30:18Mình cũng chiếm được nhà tù luôn.
30:19Mình chiếm nhà tù luôn.
30:20Hơn một tháng trời.
30:22Nghĩa là cái đám quản lý là ra ngoài hết.
30:25Còn mình là toàn bộ bên trong là mình làm chủ hết.
30:28Tới sau nó thấy không ổn.
30:31Nó đưa cái đám mà cảnh sát giả chiến xuống.
30:36Nó đưa cảnh sát giả chiến đàn áp.
30:39Mà phải đàn áp bằng lụ đạn cây và phi tiễn mới khống chế được cái đám tù này.
30:44Nó hốt hết về một số đông là về Chí Hoà.
30:48Số ít thì đưa về Tân Hiệp.
30:51Tức là đưa hai nhà tù.
30:52Thì từ ở trời Chí Hoà đó thì mấy chị tiếp tục đấu tranh với lời để Tân Bác mấy ngày trời.
31:00Tất cả mấy ba trăm mấy chục chị.
31:03Nó là coi như ở mấy cái trại OB vậy đó.
31:06Cứ sáng sớm khoảng bốn giờ sáng là thức dậy hết.
31:10Nó là mặc đồ đen đổi cái khăn trắng dài xuống như thế này nè.
31:15Và bắt đầu là có bàn thờ.
31:17Bàn thờ của Bác thì là được làm bằng chỗ thì có bên thì bằng cái thùng cách tông.
31:24Có bên thì bằng cái bằng cái bằng mình ấy quần áo ở trong đó.
31:27Chất chất chất chất bằng lên rồi phủ cái miếng vải lên.
31:30Trên đó mình cũng có ảnh Bác cũng có bình hoa.
31:33Nhưng mà ảnh Bác là ảnh mà cắt từ trong mấy cái tờ báo á.
31:37Mấy cái tờ báo công khai của Sài Gòn á.
31:39Nó là lên rồi hoa đó thì mình làm bằng giấy.
31:42Giấy mấy chị nhuộm bông đỏ thì nhuộm bằng thuốc đỏ.
31:47Còn bông màu vàng thì nhuộm bằng cái ninh, nhuộm bằng các loại thuốc.
31:52Rồi cũng có bằng lễ tan.
31:54Ca mấy cái bài Chiêu Hồng Tử Sĩ.
31:57Rồi cái bài nghĩa là Nhân Bác.
31:59Nó đâu có làm gì được.
32:02Coi như là nó cũng nhiều cơ cứu để kể nghe.
32:06Thì mà cháu hình dung cả một cái nhà Lao Chí Hòa nó xây theo cái kiểu là
32:12Bách giác.
32:15Nghĩa là cái kia nó đấu lại với nhau đó.
32:17Thành ra cái tiếng nó vang, nó vang, vang khủng khiếp.
32:20Nghĩa là mấy cái thằng giám đốc ở đó.
32:23Tôi lại mấy bà, mấy bà làm gì mấy bà làm mấy bà đừng có hát.
32:26Mấy bà hát khủng khiếp lắm.
32:28Mấy bà mời mấy bà đệ tan mấy ngày.
32:34Mấy bà nói từ 5 đến 7 ngày.
32:36Chứ mình đâu có dám nói chính xác bao nhiêu ngày.
32:38Tùy từ 5 đến 7 ngày.
32:40Nhưng mà mấy bà làm gì mà đệ tan này kia thì
32:42Bác Hồ là cha của chúng tôi, cha già của dân tộc.
32:45Thì cha chết thì con phải đệ tan.
32:48Mà đệ tan theo tục lệ của người Việt Nam.
32:51Theo phân tục của người Việt Nam.
32:52Rồi cuối cùng á, mình cũng kết thúc cái đấu tranh của mình.
32:56Thì mình kết thúc tối nay thì sáng hôm đó là nó
32:59Nó thảy lũ đạn, nó bắn phi tiễn.
33:03Nó làm cho mình xỉu hết rồi.
33:04Nó quăng lên xe và chở ra.
33:07Nghe là là máy bay.
33:08Kỳ đó mấy chị là được đi đầy bằng máy bay.
33:11Đi đầy bằng máy bay.
33:13Nó thảy lên máy bay rồi.
33:16Chở ra ngoài đó.
33:17Chở ra ngoài đó thì phải nói rằng công đảo thì
33:19Không có cái kiểu tra tấn giống như thời kỳ thẩm vấn.
33:24Thời kỳ khai thác.
33:25Nhưng mà hể mình đấu tranh thì nó đàn áp.
33:28Mà nó đàn áp là thương tật.
33:30Ở trong tù vẫn đấu tranh tiếp tục.
33:32Vẫn đấu tranh.
33:33Bởi vì mình không đấu tranh thì không phải là tù chính trị nữa.
33:37Lúc nào học văn hóa là học.
33:40Lúc nào học chính trị là học.
33:42Lúc nào theo may là theo.
33:43Lúc nào văn nghệ là văn.
33:44Lúc nào múa lân thì múa.
33:46Nhưng mà khi cần phải nổ ra đấu tranh.
33:49Nhưng mà khi cần phải nổ ra đấu tranh.
33:51Ví dụ giờ nó không cho mình một cái cọng rau nào hết.
34:00Thì phải đấu tranh đòi ăn rau.
34:01Đâu nó không cho thuốc.
34:03Thì phải đấu tranh đòi đâu phải có thuốc.
34:05Suốt như vậy đó.
34:06Cứ cho mình ăn khô mục.
34:07Ăn mắm dòi.
34:09Ăn gạo mà cát sạn không.
34:12Nó bấy cho mình một dĩa cơm xong.
34:13Nó chan một cái lớp mắm.
34:16Mắm mắm mà nó luộc ngay cho nó ra rã ra đó.
34:20Mà xương sổ này kia.
34:21Trời ơi tới cái mùi hè.
34:23Cái mùa rồi con nào con đó bận ngón tay cái vậy đó.
34:26Thôi coi tụi này nói là trực thăng á.
34:29Coi như nó đậu đen hết cái gì đó cô.
34:32Mình thấy là mình khiếp.
34:33Nhưng mà không ăn thì chết.
34:34Thành ra là thôi gạt cái lớp đó bỏ đi rồi cũng ráng.
34:37Thì cũng phải đấu tranh.
34:38Đại khái là trong đó chủ yếu là đấu tranh đòi quyền dân sinh dân chủ.
34:42Đòi đòi ăn.
34:43Đòi mặt.
34:44Đòi cái là cái cuộc sống của mình.
34:47Để bảo đảm cái mặt sống.
34:48Thì khi mà nổ đấu tranh á.
34:50Thì thường thường là phải có ý kiến tập thể.
34:53Mà cũng vui lắm nha.
34:55Mặc dù là không được gặp nhau.
34:57Nhưng mà vẫn hợp.
34:58Vẫn biểu quyết.
34:59Vẫn có đa số phiếu.
35:01Ví dụ chủ trương như thế này.
35:03Thì bao nhiêu người tán thành.
35:04Bao nhiêu người đồng ý.
35:06Và thời gian.
35:07Mỗi một cuộc đấu tranh đều có quy định.
35:11Thời gian đấu tranh là bao nhiêu ngày.
35:13Hình thức đấu tranh là cái gì.
35:15Và mục tiêu đấu tranh là nhằm vô nội dung gì.
35:17Tới đâu là chấm dứt.
35:19Vậy là vẫn hoạt động.
35:20Phải bình thường.
35:23Phải bình thường.
35:24Cho nên những cuộc đấu tranh như vậy.
35:26Có những cuộc nó chấp nhật của mình ngay từ đầu.
35:29Nhưng mà có những cuộc như vậy.
35:30Nó kéo dài mười mấy ngày.
35:32Mình tuyệt thực.
35:33Mình nằm mình không ăn gì hết.
35:35Nằm dài dài.
35:36Xếp lớp.
35:36Giống như là người ta chết rồi vậy đó.
35:42Nằm xếp lớp vậy đó.
35:43Mà suốt bao nhiêu ngày.
35:45Nó cóc thèm quan tâm tới mình.
35:46Nó chết luôn.
35:47Nó để cho mình tỉnh bơi vậy đó.
35:49Nghĩa là mình cũng phải lường trước được.
35:52Là phải kế cỡ nào là mình phải kết thúc.
35:55Để bảo toàn lực lượng.
35:56Với lại trong lực lượng của mình.
35:58Mình cũng có người mạnh.
36:00Cũng có người yếu.
36:01Rồi cũng có người nghĩa là kiên cường.
36:03Nhưng mà cũng có người nhút nhát.
36:05Có người sức chịu đựng tốt.
36:07Mà cũng có người sức chịu đựng cũng vừa phải thôi.
36:09Cho nên luôn luôn tập thể cũng phải làm sao đó.
36:12Để giữ cho được cái khối lớn.
36:15Tức là tất cả mọi người đều tham gia được.
36:17Dù là cái thắng lợi nó không được lớn.
36:20Nó chưa được với mong muốn.
36:22Nhưng mà phải kết thúc để bảo toàn lực lượng.
36:25Thì có nghị quyết hết.
36:26Rồi thì cứ như vậy mà.
36:28Có nghị quyết luôn.
36:29Cho nên là phải biểu quyết đa số thiệu số đàng hoàng.
36:32Chứ không phải mình đấu tranh để vượt ngục à.
36:35Côn đạo chỉ có các anh đi làm khổ sai mới tổ chức vượt ngục được.
36:41Còn những người đấu tranh chống chào cờ không bao giờ vượt ngục được.
36:45Có cái đợt ông Lê Hùng Tư với ông Việt là trổ nóc nhà vượt.
36:50Nó bắt hết ra.
36:51Trổ nóc nhà.
36:52Trổ nóc nhà.
36:53Trổ nóc nhà vượt thoát.
36:55Vượt thoát hết.
36:56Nhưng mà rồi cuối cùng nó cũng bắt lại hết.
36:58Còn nó đánh chết ông Việt.
36:59Thì đó là anh Việt bây giờ được anh Hùng có cái mộ C là nó đánh chết đợt đó.
37:06Đánh chết luôn.
37:06Đánh chết luôn.
37:07Ba ông tù tử hình.
37:09Nghĩa là trổ nóc nhà thoát được.
37:11Nhưng mà không.
37:12Vượt ra được nhưng không thoát.
37:13Đi đâu được.
37:14Nó để cho mình tự chết dần chết mòn bằng bệnh quạng chứ không phải bằng nó.
37:18Nó không thèm giết mình.
37:20Nó khác với tù binh Phú Quốc.
37:22Tù binh Phú Quốc nó xả súng vô nó bắn tại chỗ luôn.
37:25Nó bắn tại chỗ.
37:26Nhưng mà tù cuốn đảo là không có cái đó.
37:29Nó hành hạ mình khổ sở.
37:30Không cho tắm.
37:32Nước thì mỗi ngày không được bằng một chai như thế này.
37:35Kể cả ăn uống rửa ráy gì đó.
37:37Nghĩa là có đời thôi nhanh chứ không phải suốt như vậy.
37:39Thì tự xử lý lấy.
37:42Và mình chết dần chết mòn.
37:44Lúc mà từ cuốn đảo về bọn cô còn có 28 kia.
37:47Gọi là bộ xương cách trí á.
37:58Xương với da con chứ không có gì hết trơn á.
38:01Sau này có cái áo mà gửi cho bên bảo tàng.
38:04Mình coi lại mình nói sao rồi đó mình bé thiệt á.
38:07Nhỏ xíu à.
38:09Cho nên cái chỗ mà đấu tranh ở cuốn đảo mà ba chị chết.
38:12Là chết vì thiếu rầu thiếu thuốc.
38:16Nghĩa là coi như gọi là bị hoại thư sinh hơi.
38:21Tức là hoại tử.
38:23Mà nó hoại tử từ từ dần mà hãy qua khỏi đầu gối là coi như chết là cái chắc.
38:27Sao giải phóng rồi thì cái cách mà các cô cùng nhau ngồi ở đây.
38:36Ở trên cái bàn này.
38:37Ở trong cái phần này ngày hôm nay.
38:39Là mọi người đã tìm kiếm với nhau ạ.
38:41Đây đây.
38:41Cái tổ chức của mình nè.
38:42Ban liên lạc của tù chính trị tù bên thành phố Hồ Chí Minh.
38:45Mới có 15 năm thôi.
38:47Cái đó lâu rồi.
38:47Tặng từ năm 16, 11, 16.
38:50À dạ.
38:51Là chúng ta sẽ làm sao để tìm được nhau ạ?
38:54Coi như công khai mà.
38:56Mới như cô Tùng hay cô nghĩa là gặp nhau là ngày xưa còn đi tù chung nữa.
38:59Làm sao mọi người có thể tìm được nhau.
39:01Liên lạc.
39:01Đầu tiên là liên lạc bằng tình cảm.
39:04Gặp nhau bằng tình cảm.
39:05Rồi sau đó cùng tổ chức.
39:07Những lễ hữu này kia là cái con đi làm.
39:10Thằng năm tụi cô có một cái mùng sáu Tết.
39:12Dạ.
39:12Toàn quốc là nữ tù về ở Bảo Tàng.
39:16Phụ nữ đó.
39:17À.
39:18Rồi tập trung ngày mùng sáu Tết gặp ở đó.
39:20Rồi người này biết người kia, người kia biết người nọ.
39:22Ví dụ cô ở cùng quê với chị Phong đi.
39:24Cô mới nói chị Phong nói chị ở tù phải không?
39:26Rồi mùng sáu Tết xuống đó đi.
39:28Rồi cái gặp nhau truyền.
39:30Nhưng mà đặc biệt là mấy cô trong tù rất là thương nhau.
39:33Mà ngay bây giờ mấy cô cũng rất là thương nhau.
39:35Dạ.
39:36Đúng là đặc đồng chí sống chết bên có nhau hồi xưa mà.
39:40Cái hoạt động chủ yếu của hội của mình hiện giờ là mình hoạt động những gì ạ?
39:43Mình có mấy cái hoạt động chính.
39:45Một là mình tập hợp tổ chức.
39:48Để mình biết hoàn cảnh của từng người.
39:50Rất hết là lo cho các chị, các anh chưa có được thực hiện chính sách.
39:55Bị ở tù thì nhà nước có một cái chính sách không phải lương,
39:58không phải phụ cấp.
40:00Mà coi như chính sách hỗ trợ
40:02cho những người đã từng bị bác vị tù đầy.
40:06Thì lo chính sách cho mấy chị đó.
40:08Rồi chính sách thương binh,
40:10rồi chính sách này kia vân vân.
40:12Nói chung là lo cái chính sách.
40:14Cái thứ hai là lo cho cái cuộc sống của gia đình,
40:19các anh các chị.
40:20Đó là cái hoạt động thứ nhất gọi là
40:22chăm lo về mặt tổ chức.
40:24Cái hoạt động thứ hai là hoạt động truyền thống.
40:28Hoạt động truyền thống thì là
40:30có hai ba hình thức.
40:32Cái hình thức hữu biến, thường xuyên là họp mặt.
40:35Hằng năm đều có những cuộc họp mặt.
40:37Thí dụ nữ là có cuộc họp
40:38mà thành quỷ là cho kinh phí,
40:40hỗ trợ kinh phí, mức độ thôi.
40:42Là bộ chỗ bảo tàng phụ nữ nam bộ.
40:44Là mùng sáu hằng năm.
40:45Mùng sáu.
40:46Cái hoạt động thứ ba,
40:47đây là hoạt động trọng tâm nhất của bán liên lạc.
40:50Tức là chăm lo cho đồng độc.
40:52Chăm lo thì có nhiều hình thức lắm.
40:54Nói là thăm ốm đau,
40:56viến khi qua đời,
40:58rồi có những trường hợp bị cháy nhà.
41:02Thì bây giờ đó là gom lại để hỗ trợ.
41:06Rồi đi về nguồn,
41:08tức là về những nơi hồi xưa mình bị giam giữ.
41:11Rồi về các chiến trường xưa,
41:13tức là nơi hồi xưa mình chiến đấu,
41:15mình hoạt động.
41:17Nói chút là để làm chi.
41:18Cái thứ nhất là giữ gìn lại
41:20cái bản chất của một người cách mạng đàng hoạt.
41:24Người con người tử tế.
41:26Cái thứ hai nữa là biết nhau,
41:30thăm nhau
41:30và cũng là cái dịp đền ơn đáp nghĩa.
41:33Nhất là khi trở về các chiến trường xưa,
41:35cái nơi mà mình từng công tác,
41:37mình từng hoạt động,
41:38mà được bà con ở đó
41:40người ta đùm bọc,
41:41người ta hỗ trợ,
41:42người ta chăm lo.
41:43Thì giờ mình có ít,
41:44mình gợi ít,
41:45có nhiều, gợi nhiều
41:46để coi mình nhớ ơn người ta.
41:49Nhớ ơn mà để thấy rằng
41:50nó còn cái gắn bó
41:53của những người
41:54đã từng nuôi mình,
41:56đã từng chăm mình
41:56với mình trở về nơi đó.
41:59Tụi con là người trẻ,
42:00mà khi ngồi nghe những câu chuyện này
42:01thì thật sự
42:02có rất là sợ.
42:03Câu nói thật lòng
42:04là khi con nghe từ
42:05con nghe từ trưa đến giờ,
42:07ngưỡng mộ cũng có,
42:08bất ngờ cũng có,
42:10nhưng mà cái động lại cuối cùng
42:11cũng là rất là sợ.
42:12Dưỡng cái sự tra tấn
42:14những cái gì các cô nói trẻ qua,
42:15đột tự đôi khi ngồi nghe chuyện
42:16mà nghĩ nếu như là mình
42:18chắc mình chịu không nổi.
42:19Nên là phải nói rằng là
42:20đối với là phụ nữ đó,
42:22có khi đàn ông đó đánh
42:23rất là nhiều đánh hơn phụ nữ.
42:25Chứ không phụ nữ là
42:26nó làm kiểu làm đàn đọc,
42:28tàn đọc, làm nhục.
42:29Dạ đúng rồi.
42:30Có cô bạn của cô nè,
42:32mới chết cách đây hơn 1 năm,
42:34nó đập cái cổ chai bia.
42:37Hồi xưa là chai La Rue.
42:39Bia, bia, bia,
42:40con cọp
42:42thập vô cửa mình.
42:45Nát mấy anh.
42:47Về ra khỏi tù
42:49mấy chục năm sau
42:50vẫn còn rỉ máu.
42:52Nó không lành được.
42:53Nó không lành được
42:54vì cái niêm mạc á.
42:56Khỏi có lấy chồng,
42:57lấy con, đẻ con gì hết.
42:58khỏi chồng.
43:09Nghe mà mình cảm thấy
43:10đầy cái sự tức giận
43:11và kiểu như
43:11ghét cái mấy người đó.
43:13Cầm cầm thôi à.
43:14Con biết không có cái chị
43:16nó chích cái thuốc gì ra vô
43:19mà để cho
43:20biến thái á.
43:22Tức là
43:22chỉ mọc râu.
43:24Chúc hốc môn nè.
43:25Ờ, ừ.
43:26Bị mọc râu.
43:27Mà chỉ bình thường,
43:28chỉ xinh đẹp lắm.
43:29Mà lúc đó mập mập
43:30mà cái da sạm đen luôn.
43:32Một cái lớp rã
43:33cũng phải
43:34có phải
43:35nuôi một cái ý chí
43:38là phải giữ gìn
43:39hòa bình đất nước.
43:41Bắt buộc
43:42phải giữ gìn
43:43hòa bình,
43:45độc lập.
43:46Cô Tùng là lớn tuổi nhất
43:48mà cũng là bệnh quặng nhất.
43:51Chị Nghĩa cũng tưởng đâu
43:52không qua khỏi rồi đó
43:53mà vượt qua hết được.
43:55Nói chung đây,
43:56gian này cũng mới làm bệnh việt.
43:58Đang nằm.
43:58Đang nằm bệnh việt.
44:00Bây giờ.
44:01Trước khi kết thúc
44:04thì tui xin đọc một bài thơ ngắn.
44:07Nhà thơ đó nha.
44:09Hơn 50 năm rồi
44:10chưa có đặt tựa.
44:13Nhưng mà bữa nay
44:14thì tui xin nói
44:16tui đặt tựa luôn
44:17tức là
44:17Phúc Hồ Sinh.
44:19Tức là tui nghe
44:20cái ngày nó trao trả rồi.
44:25Chiều lại nghe.
44:26Chiều trời tối lại nghe
44:27thì sáng mơ trao trả.
44:28Sáng giờ sáng.
44:29Tự nhiên mình thấy
44:30là mình như là
44:31mình được sống đó lại.
44:33Thì sáng mơ
44:34thì sáng giờ sáng
44:35nó
44:35nó đẩy tụi tui lên
44:37xe GMC
44:38để mà chạy ra
44:39cái sân bay.
44:40Tức là tui đứng
44:40tui thấy cảm thấy
44:41như là
44:42mình cái không khí
44:43mình thở
44:43mình khỏe
44:44mà mình được tự do
44:45mình như
44:46mình thở không được rồi
44:47bây giờ mình thở
44:48thở bung lên.
44:48Nó mừng quá.
44:49Tui mới đã
44:50đặt mấy cái câu đó
44:51mà gần như là
44:52xuất khẩu tàn thơ.
44:53Tại
44:53nhìn lên trước mặt
44:54bình minh tỏa
44:56bỏ lại sau lưng
44:58cổng trại tù.
45:00Lối cũ đường xưa
45:01trừ rỗ rã
45:03đó người xa cách
45:04đã bao thu.
45:07Dạc
45:07muốn ta
45:08thành loài phản trắc
45:10trong tim ta
45:11ảnh bát cờ hồng
45:12chúng muốn ta
45:13đê hèn cuối mặt
45:15ta ngẩn đầu
45:16tư thế tiến công.
45:17chúng muốn ta
45:19mất dần
45:19ý sống
45:20tàm vút cao
45:21tiếng hát
45:22yêu đời
45:22cho bay
45:23chuồng cổ
45:24biệt giam
45:25làm luận ngán
45:26bởi trong ta
45:27chính nghĩa
45:28sáng ngời.
45:29Hết cảm ơn chị.
45:33Con không biết nói gì luôn á
45:35con chỉ chúc các cô là
45:36ngày càng khỏe
45:37nhiều hơn
45:37khỏe hơn
45:38có thể
45:39tiếp tục hoạt động
45:40lâu dài hơn
45:42bền mỉ hơn
45:42và
45:43luôn luôn có nhà như thế này
45:44con cảm ơn cô rất là nhiều.
45:47Chương trình
45:48Gõ Cửa Thâm Nhà
45:49ngày hôm nay đến đây là kết thúc rồi
45:51hy vọng rằng
45:52cái chương trình
45:52cái số ngày hôm nay
45:53có thể gửi đến cho các bạn
45:54một cái ngọn lửa
45:55yêu nước
45:56một cái tấm đồng giữ gìn
45:57độc lập của đất nước
45:58và cũng như
45:59một cái
46:00tầm nhìn mới
46:01về những chuyện
46:02những cái câu chuyện
46:03những cái lịch sử
46:04mà tất cả các cô
46:05các chú
46:05chúng ta đã trải qua
46:06để cho đất nước
46:07có thể trở nên hòa bình
46:08độc lập
46:08và hạnh phúc
46:09như ngày hôm nay
46:10và xin chào
46:11và hẹn gặp lại
46:12tôi cảm ơn
46:17Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Được khuyến cáo
46:51
|
Sắp Tới
42:43
43:07
43:40
14:45
41:46
49:12
48:19
46:26
45:59
45:54
46:35
45:14
42:06
43:52
31:35
38:25