CUỘC SỐNG RỰC RỠ - TẬP 78 - VTV3 THUYẾT MINH - PHIM HÀN QUỐC - CUOC SONG RUC RO
Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Bộ phim Cuộc sống rực rỡ
00:09Thấy bảo bác không được khỏe.
00:14Bác ổn thế nào? Có cần đưa đi bệnh viện không?
00:19Có chuyện gì à?
00:23Có phải bác biết rồi không?
00:29Anh à, chuyện gì đến thì cũng đã đến.
00:34Anh thấy có lỗi với mẹ. Đừng phải tìm cách khiến mẹ hồi tâm chuyển ý chứ.
00:40Dù mất thời gian, nhưng mẹ cũng sẽ nhận ra dân cha là người tốt.
00:47Bác làm thế có phải vì cô dân cha là người xấu đâu.
00:51Ừ, anh biết. Nhưng chuyện đó là sự cố, không phải lỗi của ai hết.
00:55Càng không phải chuyện dân cha phải chịu trách nhiệm.
00:58Dù sao, đứng ở lập trường của bác thì sẽ không dễ dàng nghĩ như thế.
01:03Bây giờ thì như thế. Nhưng suy nghĩ thêm một thời gian,
01:06thì đến một lúc nào đó mẹ cũng sẽ hiểu.
01:11Đành phải cố gắng thêm cho tới khi mẹ chấp nhận chứ.
01:19Các cổ đông đang rất lo lắng cho sức khỏe của chủ tịch.
01:23Đó đâu phải là lo cho tôi, chắc là lo cho công ty thôi.
01:28Cố vấn Kim nhắn họ là tôi vẫn đang giữ gìn sức khỏe.
01:31Vâng, tôi sẽ nhắn như thế.
01:33Không đâu, không cần làm thế. Tôi nên mời các cổ đông đi ăn một bữa thỉ hưởng.
01:40Hôm nào tôi sẽ sắp xếp.
01:42Vâng, thưa chủ tịch.
01:53Còn cáo giả cố vấn Kim này, giờ lại bám lấy chủ tịch ca ngư?
02:05Ừ, tôi đây. Ngay bây giờ có thể huy động được tầm bao nhiêu tiền?
02:11Chuyển hết vào tài khoản của vợ cố vấn Kim ngay đi.
02:16Chào phu nhân, chúng tôi đang đợi ạ.
02:19Cô khỏe chứ cô Trân?
02:20Vâng, cảm ơn phu nhân đã hỏi thăm, tôi vẫn khỏe ạ.
02:24Đây là con trai và con dâu của phu nhân phải không ạ?
02:27Vâng, chào chị.
02:28Chào chị.
02:29Đúng là nam thanh nữ tú.
02:31Rất đẹp trai và xinh gái.
02:33Hai người đẹp đôi lắm, phu nhân ạ.
02:35Cô đã chuẩn bị mấy bộ hôm qua tôi dặn rồi chứ?
02:38Chắc phải thử tầm 5 bộ.
02:40Vâng, có thể thử luôn rồi.
02:43Mà tôi cứ tưởng con gái phu nhân sẽ mặc váy cưới trước.
02:46Không ngờ con trai lại cưới trước nhỉ?
02:50Con gái tôi sắp tới cũng phải mặc chứ.
02:52Tôi sẽ cho con bé mặc bộ váy đẹp nhất.
02:55Cô Trân thử thiết kế đi.
02:56Vâng, tôi biết rồi thưa phu nhân.
02:58Mời cô sang bên này.
03:01Ồ, oh, oh.
03:16Mẹ, bộ này thế nào ạ?
03:19Không đẹp ạ?
03:27Mẹ, thế nào?
03:29Mẹ, thế nào?
03:39Mà bố mẹ bên phường, Sân Su vẫn chưa nói gì.
03:42Mẹ con mình tự làm thế này có được không?
03:44Mẹ đã nói như vậy rồi mà vẫn không có tin tức gì thì biết làm sao? Định chờ đến khi nào?
03:48Nhưng họ mà biết mẹ con mình tự chuẩn bị thì chắc sẽ tự ái đấy.
03:50Hôm nay đã đến kỳ khám định kỳ tuần thứ 12 rồi, không thể chỉ hoãn thêm nữa.
03:55Cứ thế này rồi định mặc váy cưới rộng thùng thình không ra dáng váy à?
03:59Muốn thế phải không?
04:01Ý chúng con không phải thế.
04:03Đi khám về thì thử gọi cho mẹ con xem.
04:06Vâng, mẹ. Chuyện khác thì không biết.
04:09Đừng nhắn bà ấy nhất định phải có mặt hôm đi mây han bốc.
04:13Vâng, mẹ con sẽ mặc cam màu cổ điển cho phù hợp tâm màu với mẹ.
04:17Dù có niệm bộ đến mấy thì mẹ cũng không chấp nhận chuyện hai bà mẹ mặc hai han bốc lệch tâm màu với nhau.
04:23Vâng.
04:48Dân cha!
04:50Chú khỏe không ạ?
04:52Chú vẫn khỏe. Mà chúng cháu có vẻ chưa ổn lắm nhỉ?
04:55Cãi nhau với bạn trai thì làm lành đi.
04:58Mấy hôm trước chú thấy cậu trai đó ủ rũ rồi đi khắp nơi tìm cháu.
05:05Với lại trong chuyện tình cảm có nghệ thuật kéo đẩy đấy.
05:09Cứ cãi nhau.
05:11Mới đầu thì làm mình làm mẩy.
05:13Rồi sau này thì phải sự bớt đi.
05:15Không phải cứ tức giận một phía là được đâu.
05:18Dì Út ơi!
05:19Ừ, Hồ Chún.
05:20Đi học vui vẻ không?
05:21Vâng, vui lắm ạ.
05:24Cháu về đây ạ.
05:25Ừ, mau làm lành với bạn trai đi nhé.
05:28Vâng ạ.
05:30Ta về thôi.
05:32Xem ra không phải cãi nhau bình thường rồi.
05:42Hồ Chún!
05:43Vâng, dì ra ngoài một lát.
05:45Con vào rửa tay rồi ăn bữa phụ đi nhé.
05:47Dì đi đâu thế ạ?
05:49Dì đi một lát rồi về ngay, thế nhé?
06:05Dâng cha!
06:09Có phải con đến vì có việc gì không?
06:12Đừng để ý đến mẹ.
06:14Bà du trê ốm nên mẹ đến trong du trê hộ.
06:21Bác ấy ốm lắm ạ.
06:24Vào đi, vào rồi nói chuyện.
06:42Con khổ sở lắm đúng không?
06:44Mẹ rất lo cho con.
06:50Để hôm khác cháu quay lại.
06:53Có ai đến à?
07:12Không cần dài dòng.
07:13Cô đừng gặp con trai tôi nữa.
07:17Bác, không được đâu.
07:19Trời có tách làm ba, chứ không phải làm đôi thì tôi cũng không đồng ý.
07:23Vì thế, cô cứ biết thế mà về đi.
07:25Bác phản đối vì cháu là con gái của bố cháu ạ.
07:28Hôm qua cô đã chứng kiến hết rồi còn gì.
07:32Cô đã nhìn và nghe thấy hết rồi mà còn hỏi gì nữa.
07:35Bác, chừng nào cô còn là con gái của bác sĩ Na
07:39thì tôi sẽ không bao giờ đồng ý đâu.
07:43Bác có thể cho cháu biết việc cháu là con gái của bố cháu có vấn đề gì không ạ?
07:49Nếu không vì sáng nay bác sĩ Na đến đây và khẩn khoản đờ vả
07:52thì tôi còn muốn nói rất nhiều điều với cô.
07:59Bố cháu ạ, nói nhiều chỉ khiến tôi đau miệng.
08:03Cô về đi, tôi không còn gì để nói nữa.
08:06Cháu không biết giữa bác và bố cháu đã có chuyện gì.
08:08Nhưng cháu sẽ cố gắng.
08:10Cháu sẽ cố gắng để bác không phải lo lắng.
08:13Đừng nói mấy câu xáo giọng đó nữa và đứng lên đi.
08:16Giờ cô có nói gì cũng không lọt tay tôi đâu.
08:19Bác ạ, để khách thấy thì xấu hổ lắm.
08:24Thôi, cô về đi.
08:28Cô mà đến nhà tôi một lần nữa
08:32thì tôi sẽ gọi bác sĩ Na đến lôi cô về đấy.
08:37Cô cứ biết thế đi.
09:08Tối nay Chủ tịch hẹt đi ăn với Cố vấn Kim.
09:11Với Cố vấn Kim ư?
09:13Vâng, Thưa Phó Giám đốc.
09:15Ra là vậy.
09:17Tôi biết rồi.
09:21Cố vấn Kim đã bắt đầu hành động theo cả hai hướng.
09:24Chắc Tổng Giám đốc Lee sẽ cuốn cuộn cho mà xem.
09:28Vâng, đúng rồi.
09:30Tôi vừa chuyển tiền vào tài khoản.
09:32Anh dùng số tiền đó mà mua cổ phiếu.
09:36Làm gì có lý đó.
09:38Anh cứ coi như đây là thành ý của tôi đi.
09:42Nếu cổ phần của chúng ta tăng lên như dự tính
09:45thì sẽ phải chịu tập Đại hội Cổ đông bất thường
09:48rồi lật ngược tình thế.
09:50Phần còn lại tôi sẽ chuẩn bị chú đáo.
09:53Vâng, chào anh.
09:56Cố vấn Kim còn sơi này.
10:02Một phần trăm.
10:06Nếu có một phần trăm
10:08thì cố vấn Kim có quay lưng
10:10mình vẫn còn đường thoát.
10:13Cậu không cần đi theo đâu.
10:15Để ý xem bác trưởng.
10:17Cảm ơn.
10:19Cảm ơn.
10:21Cảm ơn.
10:23Cậu không cần đi theo đâu.
10:24Để ý xem ban kiểm soát làm việc thế nào rồi.
10:26Vâng, thưa tổng giám đốc.
10:32Bố.
10:37Bố tôi đi đâu thế?
10:45Con đừng đau lòng quá, dân cha.
10:48Mẹ nên làm thế nào đây?
10:51Mẹ nên làm thế nào cho con bớt khổ tâm?
10:55Mẹ nên làm thế nào cho con bớt khổ tâm?
11:18Mẹ thì...
11:20làm được gì cho con chứ?
11:23Chỉ làm con khổ sở hơn thôi.
11:46May là gặp ở đây.
11:49Đã suy nghĩ chưa?
11:53Về cổ phần của chủ tịch Kang ấy.
11:55Quyết định thế nào rồi?
11:57Nhận số cổ phần đó đi.
12:00Nhận rồi đưa cho tôi.
12:02Tổng giám đốc bảo sao?
12:03Tôi không lấy miễn phí đâu.
12:04Tôi sẽ chả mất giá tỏa nắng.
12:07Đúng là không đáng để nghe thêm gì nữa.
12:10Sao lại không đáng?
12:12Với số tiền đó thì mua lại tòa nhà bố cô để mất cũng vẫn còn thừa.
12:16Nhận rồi đưa cho tôi đi.
12:19Cô phải trả ơn dưỡng dục cho bác sĩ Na,
12:21người mà cô lo lắng như thế chứ.
12:24Na Dâng Cha có đứng xa xa không?
12:31Zera!
12:33Đi, Zera!
12:41Cô là gì mà dám tắt Dâng Cha?
12:44Bà điên rồi hả?
12:47Cô là cái thá gì mà dám tắt con gái tôi?
12:50Cô có tỉnh táo không hả?
12:52Dám động tay với con gái tôi trước mặt tôi à?
12:55Xin lỗi, Zera đi nhanh lên.
12:57Ngậm miệng lại và về dạy con cho tử tế vào.
13:00Một lần nữa mà tùy tuyện với Dâng Cha nhà tôi,
13:02thì tôi sẽ không để yên cho cả anh và con gái anh đâu.
13:06Không để yên thì sao?
13:07Không để yên thì bà định làm gì?
13:11Muốn biết thì cứ thử đi.
13:13Tôi sẽ cho cô thấy rõ.
13:16Bố!
13:18Bố!
13:20Đi thôi, Dâng Cha.
13:23Tôi sẽ tú cáo bà tội hành hung.
13:25Tôi sẽ không để yên đâu.
13:28Bố làm gì thế?
13:29Sao lại để yên?
13:30Sao lại mặc kệ cho họ đi?
13:43Hãy bấm đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé!
14:10Đánh thức ta mỗi ngày là ánh ban mai.
14:16Hay buồn quay cuộc sống.
14:22Mạnh mẽ hơn cả thế là hoài bão trong ta.
14:29Ngày qua ngày, tình cục Nescafe 3 trong 1
14:32được thương, hồi khúc từng bước tiến
14:34để ta mở ra thế giới của riêng mình.
14:37Nescafe, khơi mở thế giới của bạn.
14:40Sợ nóng, sợ nóng mọi người.
14:42Thân ra đường, nhưng đầu óc vẫn trên giường.
14:46Trải nghiệm ConGuard MaxFresh, công nghệ đột phá mới.
14:50Với tinh thể cực thèm mát,
14:51ConGuard MaxFresh, bưng tỉnh táo, cực thèm mát.
14:55Tinh thần thép đồng lòng, bên nhau chứng khát vọng.
15:01Kiên định, 1 niềm tin, tái sinh để kiến tạo.
15:06VAS 25 năm, vững vàng, tâm thép.
15:09Tplus giới thiệu, trà ô long xanh mới.
15:12Mở ô long xanh, với chiếc suất tử lá trà non.
15:15Chứa OTPP, mở tươi mát.
15:22Mở ô long xanh, mở tươi mát.
15:25Mẹ xin lỗi.
15:30Mẹ xin lỗi vì đã để con gánh chịu những chuyện này.
15:34Mẹ xin lỗi.
15:39Mẹ thực sự không muốn như thế.
15:42Nhưng...
15:46Mẹ chỉ làm con khổ sở thêm thôi.
16:01Cô không cần nghĩ như thế đâu.
16:04Cháu sẽ không nghĩ là tại ai hết.
16:09Dân cha, cháu chỉ nhờ cô một việc này thôi.
16:16Cháu cũng đã nói với chủ tịch rồi.
16:20Cháu sẽ không nhận cổ phần đâu.
16:24Cháu không có lý do gì để nhận hết.
16:27Cô nhắn như thế với cả chủ tịch và tổng giám đốc Li Thê Sân giúp cháu với ạ.
16:32Ý là sao?
16:34Li Thê Sân đến gặp con vì cổ phần à?
16:39Đúng thế không?
16:42Giờ cháu phải về rồi.
16:45Vậy cháu chào cô.
16:49Khoan đã.
16:53Tuy mẹ không thể lộ diện trước mặt con.
16:59Nhưng mẹ muốn bảo vệ con từ phía sau.
17:03Mẹ muốn làm bất cứ việc gì cho con.
17:07Mẹ biết.
17:10Mẹ không có chủ trong cuộc đời của con.
17:17Nhưng nếu cần mẹ giúp thì cứ nói với mẹ nhé.
17:22Đừng ngại.
17:24Mẹ rất muốn nói lời này với con, dân cha.
17:35Cô đừng cố gắng như thế.
17:38Không cần làm thế đâu.
17:42Mỗi người hãy cứ sống cuộc đời như đã sống từ trước tới giờ đi.
17:48Cháu không mong bất cứ điều gì khác.
17:52Dân cha, cháu xin phép.
17:59Hãy chào con...
18:13Cháu không về nhà, cháu lại đến đây.
18:16Nào cháu lại đến chỗ dân cha O cooper?
18:19Cháu đã nói cháu đến để kiểng việc sự lưu tiên.
18:21Cháu nói vậy để nghe cháu?
18:22Cháu đã nghỉ giờ từ ba giờ rồi.
18:24Cháu có biết hôm nay cháu có việc quan trọng như thế nào không?
18:26Vậy mà con lại xem vào rồi phá hỏng à?
18:28Điều quan trọng là gì ạ?
18:30Bố định đến tìm Na Dâng Cha rồi nhận cô ta làm con gái bố à?
18:35Này Lizetta, chuyện đó thất bại nên bố trách con chứ gì?
18:38Con có ngấm miệng lại không?
18:40Bố thì như nào mà thức giận với con?
18:42Bố có tư cách làm thế à?
18:44Thấy ấm ức như thế thì ra mà hô to lên.
18:46Thử hô to rằng đó là trò của bố con đi.
18:49Hôm nay con đã bị ai tát cơ chứ?
18:52Con đã bị bà ta tát trước mặt Na Dâng Cha đấy.
18:56Giờ bố cũng không quan tâm nữa chứ gì?
18:59Bố không thắc mắc xem con đang cảm thấy thế nào đúng không?
19:05Rốt cuộc bố đang nghĩ gì thế?
19:08Nghe cho rõ đây.
19:10Bất kể là làm nũng hay giận rỗi thì từ giờ bố sẽ không bỏ qua cho nữa.
19:14Con mà mang chuyện này ra đanh nhếm một lần nữa thì bố cũng không kiềm chế đâu.
19:19Con ghét bố.
19:21Hãy nhớ lấy.
19:27Con mà phá hỏng việc của bố thì bố sẽ không để yên đâu.
19:31Bất kể kẻ nào ngáng chân bố, bố cũng không tha thứ.
19:35Bố, con cũng không phải ngoại lệ.
19:38Nhớ chưa?
19:45Ông sao thế à? Ông giận à?
19:48Hả? Không phải đâu.
19:50Không phải đâu Hồ Chùn. Hồ Chùn nghe tiếng Anh đi.
19:56Điệu con nên ra không?
19:58Bố đã nói không được ra rồi thì làm sao ra được.
20:00Nhưng mà anh thấy lo.
20:02Đừng có lo.
20:03Bố con mắng dân cha thì cũng không nặng nề lắm đâu.
20:06Bố yêu con gái út thế cơ mà.
20:08Con vừa đi đâu về?
20:09Vừa đi đâu về cơ?
20:15Con coi thưởng bố như thế à?
20:19Coi thưởng lời bố phải không?
20:21Không phải thế đâu bố.
20:24Là vì con thấy bức bối. Con rất bức bối.
20:28Gì cơ?
20:29Bố mẹ không nói lý do.
20:31Vậy con biết làm thế nào?
20:33Con thật là...
20:34Mình, mình, mình à?
20:36Đúng thế mà.
20:37Con không biết lý do thì làm sao mà thôi được ạ?
20:40Còn làm sao nữa?
20:41Bảo thôi hết đi cơ mà.
20:42Đúng là...
20:43Mẹ, con định thế này thật đấy à?
20:47Thấy bảo sáng nay bố lại đến đó.
20:50Bố đến cận khoản đều mẹ của trường phòng.
20:53Chắc hẳn có lý do gì thì bố mới làm đến mức đó.
20:56Con phải biết lý do vì sao bố mẹ lại phản đối như thế này chưa ạ?
21:00Con bé này vẫn còn nói à?
21:02Con có gì giỏi giang mà dám mở miệng?
21:04Có gì giỏi giang mà lên tiếng?
21:06Không, không, không cần làm thế.
21:08Dân cha, nếu con định sống theo ý con thì ra ở riêng đi.
21:13Ra ở riêng rồi thích sống thế nào thì sống.
21:16Bố, giờ bố cũng nản rồi.
21:19Nếu con không muốn nghe lời bố như thế thì ra ở riêng rồi làm những gì con muốn đi.
21:25Mình à, mình cũng không cần mắng mỏ con bé nữa.
21:28Đủ rồi, dừng lại đi.
21:30Làm gì thế?
21:31Bảo là con sai rồi đi, nhanh lên.
21:33Bảo là con sai rồi đi.
21:36Con ra khỏi đây đi.
21:38Bố.
21:40Ra khỏi đây ngay.
21:44Vì thế con xin bố.
21:46Bố nói cho con biết đi.
21:48Vì sao lại không được.
21:50Không biết lý do thì làm sao con chia tay được.
21:53Thế nên ý con là bố không biết lý do.
21:56Bố nói cho con biết đi.
21:58Vì sao lại không được.
22:00Không biết lý do thì làm sao con chia tay được.
22:03Thế nên ý con là...
22:05Không thể chia tay chứ gì.
22:07Vâng.
22:08Con không thể cứ thế này mà chia tay được.
22:10Không thể chia tay ư.
22:12Bình ơi, Bình, Bình.
22:16Cậu Ha Sơn Chê.
22:20Bác sĩ bình tĩnh đi ạ.
22:21Cháu sai rồi.
22:22Cậu làm trò gì thế này?
22:25Cháu xin lỗi.
22:26Sao cậu lại đến đây?
22:29Tôi phải nói mấy lần câu chấm dứt rồi thì cậu mới chịu hiểu đây.
22:32Cô à.
22:33Tôi phải nói mấy lần câu cậu đừng xuất hiện nữa thì cậu mới chịu hiểu đây.
22:37Cậu đứng lên và về ngay đi.
22:39Bác sĩ.
22:40Chưa nghe thấy tôi bảo cậu về đi à?
22:41Cậu về ngay đi.
22:42Cháu phải làm thế nào mới được ạ?
22:44Cháu phải làm sao thì cô chú mới đồng ý ạ?
22:46Làm thế nào cái gì chứ?
22:47Bảo chia tay đi cơ mà.
22:48Cháu chỉ xin cô chú đừng nói câu đó.
22:50Cháu sẽ làm bất cứ việc gì.
22:52Cô chú bảo cháu làm gì cháu cũng sẽ làm hết.
22:54Không đâu.
22:55Chúng tôi không cần gì cả.
22:56Trong chuyện này chúng cháu không có lỗi.
23:01Bác sĩ cẳng không có lỗi.
23:05Cậu có ngậm miệng lại không?
23:06Xin cô chú tin cháu một lần.
23:08Cháu sẽ khiến dân cha hạnh phúc mà không bị tổn thương.
23:13Cậu nghe cho rõ lời tôi đây.
23:16Chừng nào cậu Ha Sung Che còn ở bên cạnh dân cha
23:19thì dân cha không thể hạnh phúc đâu.
23:23Bác sĩ.
23:24Tôi không thể chấp nhận chuyện con gái tôi bất hạnh.
23:29Bác sĩ.
23:32Con làm gì thế?
23:33Sao còn chưa lôi cậu ấy ra đi?
23:34Dạ.
23:38Con lại đây.
23:39Lại đây ngay.
23:40Mẹ ơi.
23:41Lại đây nhanh lên.
23:42Cô ơi.
23:43Lại đây.
23:44Mẹ.
23:45Lại đây.
23:46Mẹ.
23:47Lại đây nhanh lên.
23:48Vào phòng đi nhanh lên.
23:53Cậu cứ oán hận tôi đi.
23:56Bác sĩ.
23:57Cậu oán hận tôi bao nhiêu cũng được.
24:00Rồi chấm dứt đi.
24:03Xin cậu hãy làm thế đi.
24:05Tôi nhờ cậu đấy.
24:14Mẹ ơi.
24:16Tỉnh táo lại đi.
24:18Con định đi đâu?
24:19Đi đâu?
24:21Mẹ.
24:22Giờ em mà ra thì sẽ bị bố đuổi đi luôn đấy.
24:24Im miệng và ngồi yên trong này đi.
24:26Trưởng phòng thì sao?
24:27Còn sao nữa?
24:28Chắc đứng dậy và về nhà rồi.
24:30Bố mẹ quá đáng quá.
24:32Thực sự quá đáng.
24:36Rõ thật là.
25:05Thật à?
25:06Người đó vừa đến nhà ư?
25:08Rồi sao?
25:10Em biết rồi.
25:12Vậy chắc gọi cho mẹ không tiện rồi.
25:17Không.
25:18Em có chuyện cần bàn với mẹ.
25:20Đừng để lúc khác vậy.
25:22Vâng, em biết rồi.
25:29Là chuyện của dân cha sao?
25:31Bạn trai dân cha đến nhà sao?
25:34Chưa thể nhắc đến lễ cưới của chúng mình được rồi.
25:36Đúng thế.
25:38Chắc dân cha cũng khổ sở lắm.
25:43Làm sao bây giờ?
25:44Mẹ thì đang vội như thế.
25:46Để em lựa tình hình rồi nói.
25:48Dù gì hôm nay chưa nói được rồi.
25:54Mà dân yên này.
25:55Dạ?
25:56Hôm nay em xinh lắm.
25:59Gì thế?
26:00Nhìn em mặc váy cưới,
26:02anh bất ngờ đến nỗi há hốc miệng ra
26:04và thấy đáng tiếc cho những kẻ chưa tỉnh bộ.
26:06Đừng, anh đứng hình thật đấy.
26:12Anh có phúc thế nhỉ?
26:14Anh cũng thật là.
26:15Thôi đừng nói nữa, làm em xấu hổ.
26:22Sao thế?
26:25Em đừng lo.
26:26Anh sẽ khiến cho dân yên của anh được mặc váy cưới thật xinh
26:29rồi bước vào lễ đường có bố mẹ hai bên cùng người thân và bạn bè.
26:35Nhất định sẽ được như thế.
26:38Còn chúng mình ngủ được nhiều chưa nhỉ?
26:41Phải nghe mới được.
26:43Anh cũng thật là.
26:46Có phát ra tiếng không nhỉ?
26:48Nghe thấy chắc.
26:52Đừng ai vào.
26:53Anh có chuyện cần suy nghĩ.
26:55Bố về rồi đấy.
27:03Sao dạo này tâm trạng ưu ám thế kia?
27:05Suốt ngày phải lựa ý ông ấy, mẹ đến tổn thọ mất thôi.
27:12Ở công ty có chuyện gì à?
27:14Con không biết.
27:18Bố đâu ạ?
27:19Vào phòng đọc sách rồi, bảo đừng ai vào.
27:22Thế ạ?
27:23Ừ, các con lên đi, lên nghỉ đi.
27:25Vâng.
27:27Cô về rồi à?
27:30Chị của Na Dâng tra.
27:33Chị định cắm rễ ở nhà này luôn đấy à?
27:36Này Lizera, chị vẫn chưa hiểu là không được à?
27:41Chưa hiểu là không được thật sao?
27:43Zera, con sao thế?
27:47Xem ra người nhà chị vẫn chưa cho chị biết chuyện quan trọng đó rồi.
27:51Cô nói gì thế?
27:52Chuyện quan trọng là chuyện gì?
27:54Này này này, sao còn đứng đây mà hỏi?
27:56Lên phòng đi, lên đi.
27:58Mẹ, làm gì thế?
28:00Về phòng đi, lên đi.
28:02Lizera, em cẩn thận đấy.
28:04Anh hãy tử tế vào.
28:06Thôi không nói nữa.
28:08Lên phòng đi.
28:12Người nhà Na Dâng tra quả là đáng ngưỡng mộ.
28:15Là do sức chịu đựng tốt hay không biết suy nghĩ đấy?
28:19Này Lizera, em hay thật đấy.
28:21Định thế này mãi à?
28:23Mẹ cũng thế.
28:24Sao cứ cho chị của Na Dâng tra ở nhà mình thế?
28:27Này Lizera, con có thôi đi không?
28:30Vâng, con không thể.
28:32Không thể thôi.
28:34Này này, các con lên đi, nhanh lên.
28:36Làm gì thế?
28:42Con cũng thật lạ.
28:44Mẹ bỏ ra.
28:46Này, con làm sao thế?
28:52Na Dâng tra là con gái của y tá Song.
28:54Là lỗi của Dâng In à?
28:56Đúng là lỗi đấy.
28:58Lizera, mẹ không biết gì thì làm theo con bảo đi.
29:01Mẹ cho chị ta về nhà chị ta đi.
29:03Con bé này, cho về đi.
29:05Con nói rõ ràng rồi đấy.
29:13Rốt cuộc là sao con bé lại thế nhỉ?
29:17Y tá Song là ai mà có thủ án với mình?
29:22Sao Na Dâng tra lại là con gái của cô ta cơ chứ?
29:26Ôi cái đầu mình.
29:27Đau đầu quá.
29:43Vì hàng triệu đôi mắt sáng, khỏe đẹp.
29:46Ruto, rạng ngời đôi mắt Việt.
29:48PS thang hoạt tính mới.
29:50Cả nhà ơi, muốn càng trắng thì dùng nát chất này nha.
29:53Có thể chứa chất không tốt cho răng của con.
29:55Thử PS thang hoạt tính mới.
29:57Gấp 10 lần thang hoạt tính, loại bỏ vết ố, giúp trắng răng lành tính.
30:01100% được kiểm chứng.
30:02PS thang hoạt tính mới.
30:03PS này có hộp 100 gram mới.
30:05Dễ dùng thử, siêu hấp dẫn.
30:07Ngồi nghe.
30:10Nên dụ thế nào để lấy được cổ phần của Na dân cha đây?
30:15Đã thế lại phải khẩn trương nữa.
30:22Theo lời bà Duce thì vì dân cha là con gái của bác sĩ Na,
30:25nên mới phản đối mối quan hệ của hai người.
30:28Nhưng nghĩ thế nào thì cô cũng thấy làm gì có lý do nào như thế.
30:32Cô đoán dân cha cũng không biết lý do.
30:37Cháu có biết không?
30:43Cháu xin lỗi.
30:45Đây không phải chuyện cháu có thể nói với cô.
30:47Vì cô ở bên cạnh chứng kiến nên thấy thương quá.
30:51Cô muốn đến gặp bà Duce rồi thử thuyết phục xem
30:54chị ấy có thể thay đổi suy nghĩ không.
30:56Nhưng trước khi đó, cô nghĩ cô nên biết lý do chị ấy phản đối.
31:01Không đâu.
31:03Cô không nên làm thế gì hơn.
31:06Mẹ anh Sân Chê hay bác sĩ Na phản đối là điều đương nhiên.
31:12Thế là sao?
31:15Để tốt cho anh Sân Chê hay cô dân cha thì họ không còn cách nào khác.
31:20Chịu.
31:29Duce được sinh ở bệnh viện của bác sĩ Na.
31:35Sao cơ?
31:37Chị dâu.
31:41Tức là mẹ của Duce.
31:44Cháu vừa nói gì cơ?
31:47Mẹ Duce mất ở bệnh viện của bác sĩ Na ư?
31:52Đứa bé mà hôm đó cô dân cha đã đón là Duce.
31:58Duce.
32:08Xin cô chú tin cháu một lần.
32:10Cháu sẽ khiến dân cha hạnh phúc mà không bị tổn thương.
32:29Gì út ơi?
32:34Từ Hồ Chún.
32:41Còn, còn mũi một hộp thôi. Nhưng con cho gì này?
32:49Không đâu. Hồ Chún uống đi.
32:52Dì uống rồi đừng khóc nữa.
33:01Dì biết rồi Hồ Chún.
33:07Cảm ơn Hồ Chún nhé.
33:19Duce ơi, hôm nay bố hơi đau lòng.
33:25Biết là chuyện này sẽ xảy ra nhưng bố vẫn đau lòng.
33:34Chắc sẽ ổn đấy nhỉ?
33:37Bố phải cố gắng thêm một chút nữa đúng không?
33:46Mẹ ơi, đừng nói gì nữa.
33:50Mẹ tin con đi. Con có thể làm tốt.
33:53Con có nói gì mẹ cũng không đồng ý.
33:55Hôm qua mẹ đã nói rõ ràng với cô ấy rồi.
33:59Chắc cô ấy hiểu rồi.
34:00Hôm qua ạ? Hôm qua dân cha đến nhà mình sao?
34:04Vì đến đúng lúc có y tá sống ở đây nên mẹ không gửi đi được.
34:08Mẹ không còn cách nào khác nên đành nói vài câu rồi bảo vệ.
34:12Mẹ...
34:15Cứ nghĩ đến ngày hôm đó thì bây giờ mẹ vẫn đánh trống ngực.
34:22Trời đã sập đâu mà trước mắt mẹ lại tối sầm như thế.
34:29Con có biết lúc bé Duce đang nằm trong phòng sơ sinh mà không hề biết mẹ mình đã ra đi,
34:35mẹ đã nghĩ gì không?
34:40Mẹ sẽ không bao giờ tha thứ cho họ.
34:44Mẹ tuyệt đối không thể tha thứ cho việc họ đã cướp mẹ con bé,
34:48còn đòi họ này.
34:50Con đã nói rồi mà. Đó là tình huống bất cả kháng.
34:53Không phải lỗi của bác sĩ Na. Đúng không phải lỗi của bác sĩ Na.
34:57Nhưng mỗi khi thấy cô gái đó, mẹ lại nghĩ đến ngày hôm đó.
35:01Như thế làm sao mẹ sống nổi đây?
35:06Mẹ à, như thế mà con vẫn sống được à?
35:10Mẹ, mẹ không sống được như thế đâu.
35:13Một ngày cũng không được.
35:25Nghe đi.
35:28Nghe đi nhanh lên. Phó giám đốc Kang Chi Úc gọi đấy.
35:36Vâng, alo.
35:39Cô Dân Tra, lâu rồi chưa gặp nhỉ. Cô có khỏe không?
35:43Tôi đang định đến chỗ cô. Cô có thời gian chứ?
35:47Được rồi, vậy khi nào đến nơi tôi sẽ gọi.
35:51Vâng.
35:59Cháu đi đây ạ.
36:03Họp sớm à?
36:05Sao chưa ăn sáng mà đã đi rồi?
36:07Cháu định ra ngoài ăn. Chúc ông ngon miệng ạ.
36:09Làm sao mà ngon miệng được?
36:12Ông lại phải ăn sáng một mình rồi.
36:15Một mình ư? Sao thế ạ?
36:17Cô ấy đi từ sớm rồi, không có nhà.
36:20Giờ này mà cô ấy đi đâu thế ạ?
36:22Không biết nữa. Chắc là đi có việc.
36:27Ông thấy cô ấy do sự nên bảo đi rồi.
36:30Sợ cứ hỏi vạn thành ra lại khiến cô ấy khó chịu.
36:34Nhưng chắc ông vẫn tò mò thì sao ông không hỏi đi?
36:37Ông cũng định thế, nhưng lại thử một lần tỏ ra ngầu.
36:41Dạ? Sao bảo người đàn ông ngầu là người đàn ông ga lăng?
36:44Ông à, bà này, làm người đàn ông ga lăng không hề đơn giản.
36:49Người đọc báo cũng thấy tò mò, không biết cô ấy đi đâu.
37:00Làm gì thế? Lên xe đi.
37:13Sao tôi lại quan tâm đến cổ phần của dân cha ư?
37:16Đương nhiên là phải quan tâm rồi.
37:18Trong khi dân cha nhà mình được nhận món quà lớn như thế.
37:20Anh mà cứ thế này thì tôi sẽ khiến chuyện chủ tịch cho dân cha cổ phần thành không có đấy.
37:26Thay vì để anh quấy dậy dân cha thì làm thế vẫn hơn.
37:29Cổ phần của cô ư? Sao cô lại can dự vào?
37:32Cô tưởng cô sẽ sống sót nhiều cổ phần của dân cha ư?
37:35Tôi đang định trong vòng ba ngày, cô mà không rời đi thì lần này tôi sẽ cho cô một ngày học đấy.
37:39Vì thế đến bảo dân cha nhận cổ phần đó đi.
37:41Nếu quỹ đen bị phanh cui thì nơi anh đến sẽ được định sẵn.
37:44Quên chuyện cổ phần đi và rút lui trước khi mọi chuyện bùng bét hơn.
37:47Tùng ra mấy cuốn sổ tài khoản vớ vẩn đó mà chưa gì đã dương dương tự đắt rồi.
37:51Thế mới nói cô còn non lắm.
37:55Cô biết ai đang nắm đằng chùi à?
37:57Được rồi cứ vung giao đi, tôi không sụp đổ đâu.
38:00Một khi đã biết sãn tâm của anh rồi thì tôi cũng sẽ không để yên cho anh đâu.
38:03Tôi sẽ phá cho ra trò.
38:05Cứ chở đi, cô muốn chết quá đây mà.
38:07Chắc anh không muốn tin đâu.
38:09Nhưng anh đang dần sụp đổ rồi.
38:11Chỉ là anh chưa nhìn ra thôi.
38:14Đừng nói lên thuyên nữa.
38:16Đi bảo dân cha nhận cổ phần đi.
38:18Bảo con bé nhận rồi đưa cho tôi.
38:20Đừng mơ mộng hão huyền.
38:22Chuyện dân cha đưa cổ phần cho anh sẽ không xảy ra đâu.
38:24Anh nghĩ thật kỹ.
38:26Nếu không muốn thấy dân cha bị làm sao thì làm theo lời tôi đi.
38:30Anh cứ thử làm hại dân cha đi.
38:32Thử động đến con tôi đi.
38:34Chưa biết tôi sẽ làm cho gì với con anh và vợ anh đâu.
38:38Mai sông chi súc.
38:55Cô nghỉ việc ở công ty xong, cắt đứt liên lạc luôn như thế à?
38:59Chưa bao giờ nghĩ đến tôi ý ư.
39:01Thì ra với cô dân cha, tôi chỉ được đến mức đó thôi.
39:05Nếu tôi không gọi thì chắc cả đời này cũng không được gặp cô nữa nhỉ?
39:08Tôi xin lỗi.
39:10Sao lại xin lỗi?
39:12Vậy ra cô định không liên lạc thật đấy à?
39:14Phó giám đốc, anh đến để nói chuyện quan trọng đúng không?
39:18Sao cô lại đánh trống lảng?
39:20Tôi đang tính sổ với cô mà.
39:22Anh vẫn hay nói đùa trước khi nói chuyện quan trọng mà.
39:29Bị lộ rồi.
39:32Cô không sao chứ?
39:34Tôi nghe anh Sơn Trê kể rồi.
39:38Cô khổ tâm lắm đúng không?
39:40Còn trưởng phòng thì sao?
39:42Trưởng phòng có sao không ạ?
39:44Anh ấy vẫn cố gắng gượng.
39:48Thực ra tôi đến để nói một chuyện hơi khó xử với cô.
39:55Anh ấy không khác gì anh ruột của tôi.
39:58Chúng tôi thân thiết từ hồi cấp 2 đến tận bây giờ.
40:03Thế nên tôi không thể chấp nhận chuyện anh ấy khổ sở.
40:10Từ trước tới giờ anh ấy đã gặp nhiều khó khăn lắm rồi.
40:13Tôi mong sẽ không còn chuyện gì khó khăn như thế nữa.
40:16Phó giám đốc tôi thực sự xin lỗi cô.
40:20Nhưng cô buông tay anh ấy trước đi.
40:28Không thể anh ấy sẽ rất khó xử khi đứng giữa bác và cô.
40:35Phó giám đốc tôi nhờ cô đấy.
40:37Vì anh ấy cô hãy quyết tâm đi.
40:42Tôi không ngờ anh lại nói câu này.
40:47Tôi nói thế không phải vì nghĩ cho mình anh ấy đâu.
40:51Mà là vì tôi thực sự lo lắng cho cô.
40:55Tôi sợ cô gục ngã tại đây rồi không thể làm được gì nữa.
41:01Cô sẽ khó mà chịu đựng được.
41:03Cô sẽ bị tổn thương nặng nề.
41:05Vì sao vậy?
41:06Sao tôi lại không thể chịu đựng được?
41:09Tôi sẽ bị tổn thương gì cơ?
41:13Có lý do gì khác đúng không?
41:15Anh biết lý do đó đúng không?
41:18Cô dân cha, sao không ai nói cho tôi biết?
41:21Sao ai cũng bỏ đúng chuyện cần nói và chỉ nói mỗi câu là không được?
41:27Anh cũng thế.
41:29Anh biết là có chuyện gì nhưng lại không nói cho tôi biết.
41:34Cô đừng hỏi nữa, nghe lời tôi đi.
41:36Đáp ứng lời đề nghị của tôi đi, Phó Giám đốc.
41:47Thôi được rồi.
41:49Tôi sẽ không hỏi nữa.
41:51Cô dân cha, tôi xin phép.
42:07TẬP 3
42:22Sau này có thể sẽ xảy ra những chuyện mà em chưa hề nghĩ tới.
42:26Vì thế có thể em sẽ rất khổ sở đấy.
42:29Làm sao tôi có thể cho phép cậu đây?
42:33Hơn ai hết cậu biết là vì sao lại không được mà.
42:36Kết cục cậu cứ phải khiến chuyện ra nông nỗi này hay sao?
42:39Cậu muốn như thế này đúng không?
42:45Cả bố và trường phòng đều biết.
42:47Tất cả mọi người đều biết.
42:56Ừ, luật sư Cho.
42:57Tình hình thế nào rồi?
42:59Thế bảo chuẩn bị xong hộ sơ liên quan đến hợp đồng tặng Cho rồi ạ.
43:02Thế ạ?
43:04Vậy tức là chỉ còn việc dân cha ký tên nữa thôi ạ?
43:07Vâng, thưa tổng giám đốc.
43:09Tôi biết rồi, cảm ơn cậu.
43:14Chỉ còn việc ký tên thôi.
43:16Vậy thì mình phải thao túng được na dân cha trước khi xong chi xúc hành động.
43:22Biết thế tôi đi cùng gì?
43:24Chắc con bé không đi chỗ khác đây chứ.
43:26Cũng không thể đi theo mọi lúc mọi nơi được.
43:28Gây gò thật đấy.
43:29Khi nào con bé về thì mình cố gắng khuyên nhủ.
43:32Phải khuyên nhủ liên tục để con bé bình tâm lại chứ.
43:35Biết làm sao được.
43:36Tôi biết rồi, mình đi đi.
43:40Con vừa đi gặp cậu ấy về rồi ạ?
43:42Mới sáng ra đã có chuyện gì thế?
43:47Mặt con sao thế kia?
43:49Nghe được chuyện gì không hay ạ?
43:53Vào nhà đi.
43:56Và rồi khép lại tình cảm và mở sách vở ra học đi.
44:00Chuyên tâm vào học thì sẽ không còn suy nghĩ lung tung nữa.
44:08Tôi đi đây.
44:12Bố ơi.
44:16Chuyện bố không nói cho con biết là chuyện gì thế hả?
44:20Con bé này sao lại thế nữa?
44:22Sao vẫn hỏi về chuyện đó thế hả?
44:24Bố biết mà.
44:26Con bảo bố biết gì không?
44:28Chuyện giữa con và trưởng phòng.
44:30Thôi đi, thôi đi.
44:32Bố.
44:35Bố.
44:45Bố nói cho con biết đi.
44:46Tại sao con và trưởng phòng không được đến với nhau?
44:48Bố đang giấu con chuyện gì?
44:52Bố trả lời đi.
44:53Con cần phải biết.
44:56Con làm sao thế?
44:58Mẹ à?
45:00Không có chuyện đó đâu.
45:01Chỉ đơn giản là không được thôi.
45:02Bởi cậu ấy có con rồi nên không được.
45:04Bố sợ lấy cậu ấy con sẽ vất vả.
45:06Nên không được.
45:08Không phải.
45:12Không phải như thế đâu bác sĩ Na.
45:17Tôi biết cả rồi mà sao anh lại nói dối con bé?
45:20Tổng giám đốc Li Thế Sơn.
45:21Để tôi nói cho.
45:23Rồi cô sẽ làm gì cho tôi nào?
45:27Ra ngoài, ra ngoài.
45:29Cô sẽ làm gì cho tôi?
45:31Anh điên rồi à?
45:33Vợ của trưởng phòng Ha Sơn Chê đã mất ở bệnh viện của bố cô đấy.
45:39Này, im đi.
45:41Ra ngoài, ra ngoài ngay.
45:43Cô đã có mặt trong phòng sinh đó còn gì?
45:46Sản phụ đó chính là vợ của Ha Sơn Chê.
45:49Làm sao đây? Mình ơi! Mình!