Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 25/5/2025

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Ta phạt ngươi, trừ bỗng lọc 3 tháng.
00:05Dạ, ta thấy tự không xử tử.
00:13Không hay rồi, không hay rồi.
00:15Khởi bẩn thấy tử, Nguyệt vào cô nương đột nhiên thấy khó thở, sau đó thì tắt thở rồi.
00:21Cái gì?
00:31Đúng là không còn hơi thở.
00:34Cơ thể cũng rất lạnh.
00:38Chẳng lẽ Nguyệt vào chết thật rồi sao?
00:41Không thể nào, không thể nào.
00:43Buôn Dương không tin đâu.
00:46Xin thầy tử bớt đau thương.
00:49Nếu Nguyệt vào cô nương đã qua đời, thì nên mau chóng lo liệu hậu sự cho cô, để cô được sớm ăn nghỉ.
00:56Nhưng mà...
01:01Nhưng mà tối qua, ta thấy cô vẫn còn khỏe mạnh nói chuyện với ta mà.
01:07Tại sao đột nhiên lại trở thành như vậy?
01:09Thái tử, Thanh Sơn cho rằng chuyện này có điều gì đáng nghi.
01:13Trước đây, Nguyệt vào cô nương ở Thái Châu cũng xảy ra chuyện tương tự không phải sao?
01:19Đúng vậy.
01:22Lúc đó Chù Sản cũng ép hôn Nguyệt vào.
01:26Lúc đó Nguyệt vào cũng từng giả chết một lần.
01:31Lâm Nguyệt vào ơi Lâm Nguyệt vào, cùng một chiêu thức cô đã dùng một lần rồi.
01:37Cô tưởng lần này có thể gạt được Buôn Dương hay sao hả?
01:41Thái tử, giả chết chỉ là giả thiết thôi.
01:44Nếu như Nguyệt vào cô nương mà chết thật á, không làm hậu sự cho cô, mới là bất kính cho cô.
01:49Một người đáng bình thường sao có thể nói chết là chết được?
01:52Chắc chắn là cô giả chết.
01:55Ngày mai Buôn Dương vẫn làm đúng theo kế hoạch, sẽ thành thân với cô.
02:00Nhưng mà...
02:01Được rồi, Buôn Dương đã quyết định rồi, không cần nói nữa.
02:06Dù Nguyệt vào chết thật, Buôn Dương cũng phải bắt cô sống là người của ta, chết cũng là ma của ta.
02:14Thái tử Anh Minh suy nghĩ thật chú đáng.
02:16Nếu Nguyệt vào cô nương đúng thật giả chết, như vậy thì cô cũng sẽ không thoát khỏi tay của thái tử đâu.
02:25Ngày mai Buôn Dương sẽ đưa bài dị của cô vào cửa.
02:29Thanh Sơn, chuyện này ta giao cho người sắp xếp đó.
02:34Thanh Sơn tuân lĩnh.
02:36Quân sự cũng biết đó.
02:38Hôm đó ta lên đường tìm kiếm Nguyệt Giao.
02:45Đúng vậy.
02:49Thật ra thì ta đã gặp một thầy tướng số rất kỳ lạ.
02:55Thầy tướng số?
02:57Thầy tướng số của Nguyệt Giao.
02:59Thầy tướng số của Nguyệt Giao?
03:01Thật ra thì ta đã gặp một thầy tướng số rất kỳ lạ.
03:06Thầy tướng kỳ lạ? Kỳ lạ như thế nào?
03:09Ông ta kỳ lạ thế nào không quan trọng.
03:11Mà quan trọng là ông ta nói với ta nơi mà Nguyệt Giao muốn đến lại là...
03:20Tướng già, muốn đến nơi nào, ngài cứ nói thẳng ra đi.
03:24Chắc là quốc sư từng nghe nói...
03:27Quyền môn hướng.
03:30Quyền môn hướng?
03:32Đúng vậy.
03:34Môn phái của ngài là đạo thuật chính thống ở núi Côn Lưng.
03:39Vì vậy hay chữ quyền môn này chắc là ngài cũng rất rõ.
03:44Có điều...
03:46Ông ta nói nơi Nguyệt Giao muốn đến lại chính là...
03:51Quyền môn hướng.
03:54Sao lại như vậy?
03:56Trong giới đạo gia tu hành, quyền môn chỉ có một cửa ải.
04:01Nếu người phạm tu luyện muốn thoát thai thành tiên, buộc phải trải qua cửa ải này.
04:08Điều này đại diện cho một cảnh giới khác.
04:12Nhưng mà theo ta được biết, chắc không chỉ có như vậy.
04:17Không sai.
04:19Trong truyền thuyết của đạo gia...
04:22Quyền môn ở trong núi Côn Lưng.
04:25Nên buộc phải dựa qua con đường Tế Bái, Thái Thường Lão Quân và Chư Thần Minh.
04:30Theo truyền thuyết, có một số người giống của tiên duyên sau khi chết...
04:33Họ sẽ không đến địa ngục, mà trực tiếp đến quyền môn.
04:36Để được đầu thai chuyển thế.
04:39Hoặc là ở quyền môn trực tiếp tu luyện thành tiên.
04:45Chắc bây giờ quốc sư đã hiểu ta muốn nói đến chuyện gì rồi.
04:49Nhưng nói sao đi nữa.
04:51Quyền môn cũng không phải nơi người phạm có thể đến được.
04:55Nguyệt giao làm như vậy, không lẽ là vì...
05:00À, xem ra thì thi thể của Đại Đại Hoàng Tử...
05:03đã hơn một năm rồi cũng không phân quỷ.
05:07Có lẽ có liên quan mật thiết với nơi Nguyệt gia muốn đến.
05:12Trường này cũng nhắc ta một điều.
05:14Theo như tướng già nói, chẳng lẽ quyền môn...
05:17có liên quan với Công Luân Tiên Cảnh?
05:21Nghe thầy tướng đó nói xong, ta vẫn luôn suy nghĩ...
05:26Quyền môn hương với Công Luân Tiên Cảnh rốt cuộc có liên quan gì với nhau.
05:31Nhưng vì chuyện của Nguyệt giao, ta không thể nào tập trung được tư tưởng.
05:36Cho nên mới tìm quốc sư giúp ta suy nghĩ thử.
05:39Tướng già, đúng là vất vả cho ngày rồi.
05:42So với quốc sư, ta còn kém xa lắm.
05:46Tướng già, ngày cách sáu rồi.
05:49Rốt cuộc thầy tướng đó đã nói gì, chúng ta ngồi xuống từ từ nói.
05:52À, được được được.
05:56Theo thầy tướng đó nói...
05:59Chuyện ta nghĩ mãi cũng không hiểu lạ.
06:01Nếu như nói về Nguyệt giao...
06:03Chúng ta có thể tìm hiểu.
06:06Chuyện ta nghĩ mãi cũng không hiểu lạ.
06:08Nếu như nói quyền môn hương và Công Luân Tiên Cảnh có liên quan với nhau.
06:14Tại sao thầy tướng đó muốn ta ngăn cản Nguyệt giao đến quyền môn hương?
06:19Ông ta muốn ngài ngăn cản Nguyệt giao của nương.
06:22Đúng là chuyện này khiến ta nghĩ mãi cũng không hiểu.
06:27Xem ra câu đố mà chúng ta phải giải, lúc nào cũng là vô số.
06:35Nhưng mà tướng gia...
06:36Giờ chúng ta ngồi đây suy nghĩ, nhân vật quan trọng lại vắng mặt.
06:39Đúng là tốn công vô ích.
06:41Ta hiểu ý của ngài.
06:43Ngài muốn nói...
06:45Chưa cứu được Nguyệt giao về, thì có nói gì cũng vô dụng.
06:48Đúng không?
06:51Không sai.
06:53Nhưng tướng gia cứ yên tâm.
06:55Hai chúng ta hợp tác, chắc chắn sẽ cứu được Nguyệt giao của nương.
07:00Nói thật lòng, hợp tác với quốc sư...
07:03Quả thật ta rất yên tâm.
07:07Tướng gia, đa tạ ngày đã coi trọng ta như vậy.
07:21Nguyệt giao em Nguyệt giao, bây giờ chúng ta lập tức bái đường rồi.
07:25Đợi bái đường xong, bất luận là nàng sống hay chết, cũng đều là người của chú Tiêu ta.
07:31Thanh Sơn!
07:32Dạ!
07:34Tân nhân nhất bái thiên địa.
07:37Di thần tham kiến Thái tử Điện Hạ.
07:43Hồ Duy Dung, ai cho phép ngài xuống vào lễ đường hả?
07:46Khai bạm Thái tử, Di thần không tự xuống vào lễ đường.
07:49Là Thái tử phái người, đưa thiệp mừng mời Di thần.
07:53Di thần cố tình tới giữ lễ và chúc mừng Thái tử.
07:58Dù là như vậy, ngài cũng không nên làm gián đoạn việc cử hành hôn lễ của ta.
08:05Thái tử Điện Hạ, vì với thần thi, Thái tử muốn thành thân với một người chết, cho nên cảm thấy không ổn.
08:12Vì vậy mới đến đây để khuyên ngụ Thái tử.
08:17Dù ngài có định nói gì, cũng im ngay cho bốn dương.
08:20Dù có còn sống hay đã chết, hôm nay bốn dương giất quyết phải bái đường với Nguyệt giao.
08:24Cảm ơn Thái tử.
08:26Di thần nghĩ là Thái tử đứng trước quan tài, bái đường với lại một người chết, thật sự là không ổn đâu.
08:33Nhưng mà Di thần không phản đối Thái tử bái đường.
08:37Ngài không phản đối à?
08:38Dĩ nhiên là không phản đối rồi.
08:40Lúc nãy Di thần đã có nói, Di thần tới để chúc mừng Thái tử mà.
08:44Dù Di thần có nói sao, có làm gì, cũng không thể khiến Thái tử thay đổi ý định.
08:48Di thần hà tất, tự trút khổ vào thân.
08:50Thái tử, Di thần là người hiểu rõ đại cuộc mà.
08:54Được, nếu như Ngài hiểu rõ đại cuộc, vậy im lặng đứng qua một bên dư lễ là được rồi, Thánh Sơn.
08:59Dạ Thái tử ạ.
09:01Hồ Dương Dung, thật ra Ngài muốn làm gì đây?
09:03Thái tử, Di thần không muốn làm gì.
09:06Nhưng mà Di thần đã nói rồi, bái đường với người chết, thật sự là không ổn chút nào.
09:12Cũng chính vì như vậy, bốn dương không quan tâm tới chuyện sống chết.
09:15Hôm nay nhất định phải bái đường với Ngài.
09:17Thái tử ạ, bái đường dĩ nhiên là phải bái rồi.
09:20Nhưng mà có thể bái đường với người sống chẳng phải càng tốt hơn sao?
09:26Ngài nói vậy là có ý gì?
09:28Chắc là Thái tử còn nhớ, khi trước, lúc còn ở Thái Châu,
09:31thì Lâm Nguyệt Giao cũng từng giả chết một lần.
09:35Muốn trốn hùng lễ với chu sản đó.
09:38Đương nhiên là bộn dương biết, nên bộn dương mới không quan tâm sự sống chết, bái đường với cổ.
09:42Chắc là Thái tử còn nhớ, lần đó ai đã vạch trần giữa tùn của Lâm Nguyệt Giao,
09:46khiến cho cổ không thể giả chết, ép cổ sống lại không?
09:50Chính là Ngài.
09:51Không sai, đúng là Duy Thần.
09:54Ờ, vậy ý của Ngài là...
09:57Hôm nay Duy Thần sẽ làm lại một lần nữa. Thấy sao?
10:04Ờ...
10:05Rất tốt, rất tốt.
10:06Bộn Duy Dung, nếu Ngài có khả năng khiến cho Lâm Nguyệt Giao sống lại mái đường với bộn dương,
10:11bộn dương sẽ trọng thưởng cho Ngài.
10:14Vậy xin mời Thái tử mau chống chung bị lễ giật sẽ ban thưởng cho Duy Thần trước đi.
10:19Ngài dám chắc vậy sao?
10:20Chí nhiên Duy Thần dám chắc.
10:22Chỉ cần Thái tử cho Duy Thần chút thời gian,
10:24Duy Thần làm phép, hoàn toàn bảo đảm trả cho Thái tử một lớp.
10:29Đúng rồi.
10:30Được, được. Rất tốt. Giao cho Ngài, bộn Duy Dung đứng đợi ở bên cạnh.
11:01Thiên địa nguyên hoàng.
11:04Thái cực lưỡng nghi.
11:07Nhất việt tinh thần.
11:09Phục hi bác quái.
11:12Sinh sinh tự tử.
11:15Tự tử sinh sinh.
11:18Bất sinh bất tử.
11:21Bất tử bất sinh.
11:24Tiên sinh tiên tử.
11:27Tiên tử tiên sinh.
11:31Tiên...
11:33Liệu bà ôn à?
11:34Ta đã cố hết sức kéo dài thời gian rồi.
11:36Ngài làm ơn nhanh hơn có được không?
11:44Tiên sinh.
11:47Duy Thần tham kiến Thái tử.
11:49Tiên sinh, đừng đá lễ.
11:50Từ tiên sinh này, Duy Thần đã lâu không được nghe rồi.
11:54Hoàng Thái hậu đều gọi quốc sư như vậy.
11:56Quốc sư sẽ không ngại nếu ta gọi Ngài như vậy chứ.
11:58Dĩ nhiên là không rồi.
12:00Chẳng qua là Hoàng thượng tình tu ở Hoàng giác tử.
12:02Cũng may có Thế tử ở bên cạnh Hoàng thượng.
12:05Lần này, Duy Thần vội vàng mời Thế tử đến Huy Châu này.
12:08Không biết là có phiền đến Hoàng thượng không?
12:10Không sao.
12:11Hoàng Thái tổ đang chuẩn bị bế quan.
12:13Người nghe nói tiên sinh cần ta giúp đỡ.
12:15Nên dặn ta không được chậm trễ.
12:17Dù không thể đi nổi, dù có phải bò cũng phải bò qua đây.
12:22Đã tạo Hoàng thượng minh xét.
12:24À, cũng may Thế tử cũng giỏi khinh công.
12:26Trên đường đi không những không để lỡ thời gian.
12:28Giá lại cũng chỉ cần uống chút nước mà thôi.
12:30Khiến như sông chối cùng bái phục.
12:33Đã tạ Thế tử tương trận.
12:35Tiên sinh tuyệt đối đừng nói vậy.
12:37Đây chẳng phải cũng vì Phụ Dương ta.
12:40Quốc gia lâm nạn mà người còn tâm trại đến Nạp Phi.
12:43Hoàng Thái tổ hay tin liền nỗi giận mắng người là A Đỗ vô dụng.
12:48Thế tử Nạp Phi dốn là chuyện lớn.
12:51Nhưng liên quan đến chuyện giá trời sẽ ảnh hưởng tới đại kế giá trời.
12:54Hơn nữa, người mà Nguyệt Giao cô Nương yêu thương là đại đại hoàng tử đã qua đời.
12:58Thái tử ép cưới Nguyệt Giao cô Nương là chuyện không thỏa đắn chút nào.
13:02Di thần mới mời Thế tử dọn đến Nguyệt Trông.
13:05Thi sinh, ngài đừng lo quá.
13:07Lần này võn văn không thể không đến.
13:09Hơn nữa, Hoàng Thái tổ cũng nói.
13:11Phạm là chuyện gì cứ nghe theo ngài là được.
13:14Phụ Dương ta ở đâu?
13:15Mau đưa ta tới gặp người.
13:17Thế tử, mời đi theo thần.
13:18Ừ.
13:25Dòng sinh vô sinh, thị tướng phi tướng.
13:28Sinh tướng vô pháp, vô pháp sinh tướng.
13:33Dòng sinh vô sinh, sinh sinh tử tử, tử tử sinh sinh.
13:40Ồ Dương, tại sao Nguyệt Giao vẫn chưa tỉnh lại vậy?
13:44Thái tử, phép thuộc của tướng gia trước nay rất cao minh.
13:48Chắc là lần này Nguyệt Giao cô Nương trốn phép khó giải.
13:51Vì vậy, mong Thái tử cho tướng gia thêm chút thời gian đi.
13:54Ờ, đúng đúng đúng đúng.
13:56Chỉ cần có thể khiến Nguyệt Giao tỉnh lại thêm chút thời gian có đáng là gì đâu.
14:00Tướng gia, tiếp tục, tiếp tục đi.
14:07Khai bẩm Thái tử, Thái tử cầu kiến.
14:12Vững văn.
14:15Dạ.
14:17Hồ Dương Dung, Nguyệt Giao của...
14:19Khai bẩm Thái tử.
14:20Khai bẩm Thái tử, lúc Di Thần làm phép, sợ nhất là bị người khác làm phiền.
14:24Nếu bị ngoại lực làm phiền, thì phép lực của Di Thần sẽ bị gián đoạn.
14:28Lúc nãy, tiếng bẩm máu quá lớn, hại phép thuộc của Di Thần bị gián đoạn.
14:33Bây giờ Di Thần trong thời gian ngắn, không thể biết chắc là Nguyệt Giao cô Nương còn sống hay chết.
14:39Cái gì?
14:41Cái gì?
14:47Cuối cùng Vững văn Thái tử cũng đến rồi.
14:49Thì không uống công tỏa để chịu đựng lâu như vậy.
14:52Lưu Bảo Âu mà, cũng may ngày nghĩ ra được diễu kế này.
14:56Nếu không, tên tiểu tử trui tiêu này muốn có Nguyệt Giao tới điên rồi.
15:01Đúng là rất khó giải quyết.
15:04Di Thần tham kiếm Phụ Dương. Di Thần tham kiếm Thái tử Điện Hạ.
15:08Miệng lệ, miệng lệ, đứng lên đi.
15:09Tạ Thái tử.
15:11Vượng Giang, không phải con đang ở Hào Châu bên cạnh Hoàng Thái Tổ, Hoàng Thái Hậu sao, sao lại chạy tới đây?
15:17Lưu Bảo Âu, có phải ngài đã nói gì với Vượng Giang hay không?
15:21Khai bẩm Thái tử, Di Thần...
15:24Tiến sinh không cần giải thích.
15:27Phụ Dương.
15:28Di Thần... Tiến sinh không cần giải thích.
15:32Phụ Dương, có phải người lo sợ...
15:36Bộn Dương có gì phải lo sợ chứ.
15:40Vậy thì, Phụ Dương người sợ Lưu Quốc Sư nói gì với Di Thần?
15:44Chẳng lẽ Di Thần đến tham dự đại hị của Phụ Dương cũng không được hay sao?
15:49Đâu có, làm gì có.
15:51Chỉ là Hoàng Nhi đâu cần ngàn dặm xa xôi đến tham dự hỷ sự của Bộn Dương.
15:56Đợi Bộn Dương thành thân rồi, Tất sẽ đưa Phi Tử trở về Hoàng Thành.
15:59Tới lúc đó Hoàng Nhi gặp Tân Phi của Bộn Dương cũng được mà.
16:06Cô nương trong quang tài chính là Tân Phi của Phụ Dương à?
16:10À, đúng vậy.
16:13Nhi Thần thật không hiểu, hôm nay Phụ Dương trước cuộc là làm hỷ sự hay lo tan sự đây?
16:19Đương nhiên là hỷ sự rồi.
16:21Sư có háo sắc như Đăng Đồ Tử.
16:24Cả nữ tử đầu bù tóc rối, lưng gù, chân cao chân thấp cũng có thể si mê.
16:28Theo Nhi Thần thấy, Phụ Dương háo sắc còn hơn Đăng Đồ Tử.
16:32Một dân nữ nằm trong quang tài đã không còn hơi thở nữa, Phụ Dương cũng muốn ép cưới.
16:38Dưỡng dân?
16:39Phụ Dương, người thân là Thái tử Kim Nhất Chính Dương.
16:42Ngày sau đăng cơ có cả 36 cung 72 diện, người khác sẽ không có quyền nói.
16:47Nhưng mà Thái tử thì vẫn chỉ là Thái tử.
16:50Dù chỉ là cách nhau một bước, không phải là hoàng thượng, tức là không phải hoàng thượng.
16:55Mọi việc hôm nay Phụ Dương làm, danh không chính, ngôn không thuận.
17:01Không chỉ có trời đất nhìn thấy, bá quang nhìn thấy, bá tánh nhìn thấy, và cả hoàng thái tổ cũng nhìn thấy.
17:08Còn nói là...
17:11Phụ hoàng, người cũng biết chuyện này sao?
17:14Phụ Dương, người thân là Thái tử, có thường phi đại nương với mẫu thân lửa phi của con còn chưa đủ.
17:20Còn đi khắp nơi treo qua gẹo nguyệt, chuyện này cũng không nói.
17:23Nhưng mà Phụ Dương còn dám dọng tưởng thành thân với bá mẫu đại đại quang.
17:29Đại đại quang bá, thi thể chưa ngồi lạnh, chẳng lẽ đây chính là tấm gương mà Phụ Dương giã cho Nhi Thần sao?
17:35Vì vậy, chi bằng Nhi Thần cùng hoàng thái tổ,
17:38Giao hoàng giáp tử xuất gia cho rồi.
17:42Tiên sinh, Thế tử trên đường đi nho nhã dữ lễ, từ tốn thận trọng.
17:46Không ngờ là lúc trách cứu Thái tử lại không nể tin chút nào.
17:51Dưỡng dân Thế tử còn có kế thế của hoàng đế hơn chú tiêu kia nhiều.
17:55Xem ra, ta phải chú ý giúp sẵn Nhi hơn nữa.
17:58Lại thế một người.
18:02Phụ Dương,
18:03Cậu phải hiểu là, cậu là con của Bổng Dương.
18:05Bây giờ Bổng Dương nạp thê, không tới lượt cậu căng dữ.
18:09Hôm nay cậu đến, nếu cậu là muốn chúc mừng cho Bổng Dương thành thân,
18:12Bổng Dương thật lòng quan nghe cậu.
18:14Nhưng nếu cậu cố tình đến phá chuyện tốt của Bổng Dương,
18:17Bổng Dương lập tức phái người dùng khoái mã, đưa cậu về Hào Châu.
18:20Cậu không về, trừ khi Phụ Dương hủy diệt thành thân với thi thể của Lâm cô nương.
18:25Hôm nay Bổng Dương quyết lấy cho bạn được, ai ngăn cản cũng vậy.
18:29Trừ khi...
18:31Trừ khi là Phụ Hoàng không cho ta cưới.
18:33Nếu không đừng nói là con, ai tới cũng vậy thôi.
18:37Đây là tựa Phụ Dương nói.
18:39Giống dĩ nhi thần, không muốn tuyệt tình như vậy.
18:44Thánh vụ của Hoàng Thái Tổ ở đây.
18:47Cậu không phải là con của Bổng Dương.
18:50Cậu không phải là con của Bổng Dương.
18:52Thánh vụ của Hoàng Thái Tổ ở đây.
18:56Hoàng Thương Giang Tuế! Giang Tuế! Giang Tuế!
19:01Phụ Hoàng Giang Tuế!
19:07Phụ Thiên thừa dẫn, Hoàng đế chiếu giếp.
19:11Thái tử Chu Tiêu, thân chính Đông Nữ, đáng được Biểu Dương.
19:15Nay, vặt ngoài đã yên, Thái tử vẫn chưa chịu về kinh.
19:20Khiến triều đình rắn rẽ, bá quan không người quản, không lo nội chính.
19:25Như nay, lại không màn pháp thống khiến quyết đòi cưới thê tử của Hoàng tử đã qua đời.
19:31Trẩm hay tin, vô cùng đau lòng.
19:34Quyết không cho phép.
19:36Nếu Thái tử còn dám kháng chỉ nạp thê,
19:39tức đủ thấy đức hạnh của Thái tử không xứng đáng giữ chức nhiếp chính Dương.
19:44Trẩm sẽ phế bỏ ngôi vị, nhiếp chính Dương và Thái tử của Chu Tiêu.
19:50Hôm nay, đặt lệnh cho thế tử Duẩn Văn.
19:53Làm không sai, giám sát đốt thuốc mọi việc, không thử.
19:57Tà Giang Tuy.
20:03Tà Giang Tuy.
20:08Phù Dương.
20:10Hoàng Duy.
20:11Hoàng Thái tổ nói như vậy là muốn phế bỏ ngôi vị Thái tử của Bổng Dương sao?
20:16Phù Dương.
20:17Tính khí của Hoàng Thái tổ, người cũng biết rồi.
20:19Chỉ cần người ngoan ngoãn nghe lời.
20:21Con tin là Hoàng Thái tổ sẽ coi như không có chuyện gì.
20:26Có thật không?
20:28Dĩ nhiên là thật rồi.
20:29Bỏ đi.
20:31Lực quốc sư, Hồ Tướng Gia.
20:34Thi thể của Nguyệt giao cô Nương.
20:36Ta giao cho hai ngài đứa đi.
20:42Tà Thái tử Điện Hạ.
20:45Tà Thái tử Điện Hạ.
20:47Tà Thái tử Điện Hạ.
20:49Tà Thái tử Điện Hạ.
20:51Tà Thái tử Điện Hạ.
20:53Tà Thái tử Điện Hạ.
20:55Tà Thái tử Điện Hạ.
20:57Tà Thái tử Điện Hạ.
20:59Tà Thái tử Điện Hạ.
21:01Tà Thái tử Điện Hạ.
21:03Tà Thái tử Điện Hạ.
21:05Tà Thái tử Điện Hạ.
21:22Chuyện là như vậy đó.
21:26Tôi biết.
21:27Cũng sẽ như trước đây, lúc ông giúp chú sản cửng hôn hạm hại tôi.
21:37Nguyệt giao cô nương, nói sao đi nữa, lần này có thể cứu cô ra cũng được nhờ tướng gia...
21:42Bức sư, đã tạ ngày, bánh uống. Còn cô nương đây là...
21:57Tôi tên là Như Sông.
22:10Đúng vậy, cô tên Như Sông, là đệ tử của ta, cũng là nghĩa mùi của ta.
22:16Như Sông cô nương, đa tạ cô ngàn vậm xa xôi đưa Thế tử và Thánh trị đến giúp tôi.
22:22Nguyệt giao cô nương, cô đừng nói vậy. Chúng tôi đều thật lòng muốn giúp cô, đặc biệt là tướng gia.
22:31Ngày đã cố gắng hết sức mình để giúp đỡ cô.
22:36Nguyệt giao cô nương, tướng gia đối với cô...
22:39Tiên sinh, Nguyệt giao cô nương mới tỉnh lại, còn rất nhiều chuyện phải giải quyết, Quynh không nên nói nhiều với cô.
22:47Nguyệt giao cô nương, cô còn đang mặc tên nương phục, đây là hỷ sự mà mọi người đều không mong muốn, cô có cần thay đồ này không?
22:56Ở đây có bộ y phục, cô có thể mặc tạm.
22:59Cảm ơn cô.
23:01Tiên sinh à, bánh uống, hai người ra ngoài một lát.
23:06Ờ, được rồi.
23:09Đi thôi.
23:17Nguyệt giao cô nương, cô đẹp thật đó, đừng nói là thái tử, cả tôi nhìn thấy cũng động lòng.
23:25Như sông cô nương, cô mới là người có khí chất lại tao nhả, vừa thông minh lại dễ thương, khí chất phi phạm.
23:34Cảm ơn cô.
23:36Đừng khách sáo.
23:39Thật ra, tôi cũng từng gặp chuyện tương tự như vậy.
23:45Cô cũng từng gặp chuyện tương tự?
23:49Ngồi xuống rồi nói.
23:54Hồi đó, cũng có một vị cô nương cứu tôi, cô nói với tôi, hành tẩu trong giang hồ, cùng là thân nữ nhiên nhất định phải giúp đỡ cho nhau.
24:04Vị cô nương đó nói không sai chút nào.
24:08Vị cô nương đó tên là Lam Tiểu Điệp.
24:13Lam Tiểu Điệp? Một cô nương trọng nghệ khí như vậy, lần sau nhờ cô dẫn tôi đi gặp nha.
24:20Thật ra, cô với cô kể ra cũng có chút quan hệ.
24:25Có quan hệ?
24:29Cô là người yêu của châu Sản.
24:35Châu Sản? Hắn là hôn thủ giết người, tôi không có quan hệ gì với hắn.
24:44Nhưng mà cô với châu Sản, tính ra cũng là huynh mụi mà.
24:49Không phải, cô nghe ai nói bậy vậy?
24:52Tôi nghe tướng Gia nói.
24:55Tại sao ông nói chuyện này với cô? Cô với ông có quan hệ gì?
24:59Tôi coi như là nghĩa mụi kim đệ tử của kẻ địch.
25:03Cái gì?
25:05Kim bằng hũ duy nhất của tướng Gia.
25:11Cô tới làm thuyết khách giúp hồ Duy Dung à?
25:14Tôi với tướng Gia không thành công thích, không thể làm thuyết khách giúp tướng Gia.
25:19Nhưng mà đều là người lưu lạc trong giang hồ.
25:22Đều là người lưu lạc giang hồ?
25:27Cô... sao lại giống như kẻ ác đồ đó được?
25:30Không phải vậy, tôi với cô là những người lưu lạc giang hồ.
25:36Cô và tôi?
25:40Những câu này ai cũng biết nói.
25:44Nhưng mà không có ai có thể hiểu được cảm nhận của tôi.
25:51Mẹ sù của tôi là đại tế tư của Đông Nữ Quốc, Công Cát Châu Linh.
25:57Trước đây mẹ đã làm nhiều chuyện ác.
26:00Thậm chí còn giúp đỡ thiên ma, làm hại nhân gian.
26:04Có thể nói là tàn ác vô cùng, thủ đoạn tàn độc.
26:15Suy nghĩ của mỗi người mỗi khác.
26:18Có lẽ cô có thể chấp nhận cha mẹ như vậy, nhưng còn tôi thì không thể.
26:23Không, tôi cũng như cô, tôi không thể chấp nhận.
26:27Tôi chỉ hẳn không thể sẻ thịt trả cho mẹ, tôi thà đem thân thể này trả cho bà ấy.
26:32Vì muốn ép tôi trở thành đứa con ngoan, bà ấy tìm đủ mọi cách khống chế tôi, ép buộc tôi.
26:38Thậm chí còn dùng tính mạng của mẹ nuôi tôi để huy hiếp tôi.
26:43Bà ta hành hạ mẹ nuôi tôi, ép mẹ nuôi tôi trở thành điên loạn.
26:49Thậm chí còn nâm một mũi kim sắt rinh lớn trên vết thương của mẹ nuôi tôi.
26:55Khiến vết thương của mẹ mãi không thể lành lại.
27:05Tôi có thể hiểu nỗi đau khổ của cô.
27:11Tận mắt chứng kiến cha mẹ nuôi thương yêu mình, gặp chuyện bất hành.
27:17Thậm chí...
27:20Thậm chí người hại họ chính là cha mẹ ruột của mình.
27:26Nỗi đau đớn và mất mát đó, người ngoài không thể hiểu được đâu.
27:35Nhưng mà nếu vì như vậy mà cô nói giúp cho Hồ Duy Dung, tôi nói cho cô biết chỉ vô ích thôi.
27:43Dù có bị đầy đoạ ra sao, người đã nuôi dưỡng cô cũng không chết trên tay của cha mẹ ruột cô.
27:53Chỉ cần người còn sống, mọi chuyện đều có thể quá giải.
27:59Nhưng mà...
28:01Người chết không thể sống lại được.
28:04Mối thù của tôi với Hồ Duy Dung không thể quá giải.
28:10Không thể quá giải.
28:14Tôi đã thề.
28:17Tôi đã từng thề.
28:20Nguyệt giau cô nương...
28:22Không ai có thể hiểu được tâm tư của tôi.
28:25Không ai có thể hiểu được đâu.
28:28Bọn họ chỉ biết nói...
28:31Quang gia nên giải không nên kết.
28:34Nhưng mà...
28:35Bọn họ giống không thể hiểu tâm tình của người trong cuộc.
28:42Vậy còn người mẹ nuôi quan tâm tới tôi.
28:45Người luôn nói là yêu thương tôi.
28:47Đã hại chết cha tôi.
28:50Hại chết nghĩa tị của tôi.
28:52Tội lỗi đó, tôi đối mặt sao đây?
29:00Nhưng sao cô nương?
29:01Những ngày tháng qua...
29:03Cô làm sao mà giữ qua được?
29:06Bất nhất...
29:08Tôi còn có thể giữ vào ký ức về cha mẹ nuôi để tiếp tục sống.
29:12Nhưng mà cô...
29:14Nhân quả sự đời trong thiên hạ này...
29:16Thực sự rất khó nói.
29:18Rốt cuộc ai mới là hung thủ thực sự.
29:20Trên đời này không có ai là người hoàn toàn sai hoặc là hoàn toàn đúng.
29:24Phần lớn đều là người xấu trong chuyện này.
29:27Nhưng trong chuyện khác...
29:28Lại là người tốt.
29:33Mẹ ruột của tôi...
29:35Đày đoả mẹ nuôi của tôi...
29:37Là vì mẹ nuôi tôi từng đày đoả bà ấy.
29:40Mẹ nuôi tôi đã hại chết cha tôi.
29:42Là vì cha tôi có lỗi với bà ấy.
29:45Cha tôi là một trung thần.
29:48Nhưng cha không phải là tướng công tốt.
29:54Cha có lỗi với mẹ nuôi và mẹ ruột.
29:56Nhưng mà...
29:57Cũng không thể phủ nhận...
29:59Cha là người tận trung vì nước.
30:02Mẹ nuôi của tôi...
30:04Có lỗi với cha tôi.
30:06Có lỗi với mẹ ruột tôi.
30:08Nhưng mà cũng không thể phủ nhận...
30:11Mẹ nuôi luôn thật lòng với tôi.
30:13Dành trọng tình yêu cho tôi.
30:16Còn mẹ ruột tôi...
30:18Chuyện ác gì cũng làm.
30:20Chiếc ngược vô số.
30:23Nhưng mà...
30:24Mẹ đã cố gắng hết sức làm tròn trách nhiệm của người mẹ yêu thương tôi.
30:29Nguyệt vao cô nương...
30:31Tôi nói vậy là sai sao?
30:35Không sai.
30:37Cô nói rất đúng.
30:40Không thể phủ nhận hết những việc tốt ai đó đã làm.
30:43Chỉ vì họ từng làm chuyện xấu.
30:46Cô nói không sai.
30:49Nguyệt vao cô nương...
30:51Tướng cha cũng vậy.
30:53Ngài là người như thế nào...
30:55Hai chúng ta đều rất rõ.
30:57Tôi không cần phải nói nhiều.
30:59Nhưng mà tình yêu Ngài dành cho cô...
31:01Sự quan tâm của Ngài với cô...
31:03Tất cả đều là thật lòng.
31:05Ngài cũng rất hối hận vì những việc đã gây sai cho cô.
31:09Chuyện này sao cô biết được?
31:12Tôi đã hứa với Ngài...
31:14Không nói với bất cứ ai...
31:16Những chuyện Ngài đã nói với tôi...
31:18Không nói với ai...
31:19Không nói với bất cứ ai...
31:21Những chuyện Ngài đã nói với tôi...
31:23Nhưng mà Nguyệt vao cô nương...
31:25Tôi biết cô cũng là người có lòng tự trọng.
31:27Có lẽ cô cũng hiểu được...
31:29Ở trước mặt một giảng bối...
31:31Khóc lóc tâm sự...
31:33Với một anh hùng hào kiệt mà nói...
31:35Là một việc rất khó khăn.
31:41Ông ta...
31:43Người như ông ta...
31:46Cũng khóc trước mặt cô.
31:48Ừ.
31:50Tương gia ít biểu lộ cảm xúc...
31:52Chắc cô khó mà tin đúng không?
31:58Nguyệt vao cô nương...
32:00Tất cả người thân của tôi...
32:02Đều qua đời rồi.
32:04Có những người thân lúc qua đời...
32:06Vẫn còn rất trẻ.
32:08Nếu như người thân của cô...
32:10Đều đã chết rồi...
32:12Nhưng có những chuyện...
32:14Cô chưa kịp nói với họ...
32:15Những chuyện nuối tiếc đó...
32:17Cả đời này cũng không thể buộc đắp.
32:22Tôi nói những lời này với cô...
32:24Không phải vì cô với tôi có cùng cảnh ngộ...
32:26Mà mong cô cũng có quyết định giống tôi.
32:29Tôi chỉ mong là...
32:31Nói cho cô biết những nuối tiếc của mình.
32:34Tôi không muốn cô giống tôi...
32:36Cũng gặp chuyện nuối tiếc tương tự.
32:41Tôi hiểu rồi.
32:43Cảm ơn cô.
32:46Nhưng mà...
32:48Cô có thể hứa với tôi một chuyện không?
32:50Là chuyện gì?
32:53Chuyện tôi khóc trước mặt cô...
32:56Đừng nói cho người ngoài biết.
33:01Sao vậy? Cô không hứa sao?
33:03Tôi hứa, tôi hứa mà.
33:11Hồ Tướng Gia...
33:12Sao Ngài và Nguyệt Giao đều nói câu giống nhau như vậy?
33:15Cô đúng là con gái của Ngài.
33:29Trà ngũi lạnh rồi.
33:37Trà ngũi thì đã sao?
33:40Người ta nói...
33:43Lời hay một câu ấm ba đông.
33:47Lời ác hại người lạnh sáu tháng.
33:53Trung trà ngũi này...
33:56Chẳng phải cũng giống như ta bây giờ...
33:58Thế lương...
34:00Bi thảm, tâm trạng đau buồn như vậy.
34:09Hồ Duy Dung...
34:10Hồ Duy Dung...
34:12Hồ Duy Dung...
34:17Ngươi đúng là...
34:20Cơ quan toán tật...
34:22Thái thông minh.
34:25Vô nãy thân nữ...
34:27Biến thù gia.
34:41Tướng Gia...
34:44Tướng Gia...
34:45Ngài định đi ngủ sao?
34:46Vẫn chưa.
34:47Quân sư, vệ sinh của nương.
34:49Đáp khí về rồi, hai người còn có tâm trạng...
34:51Đến nói chuyện với ta sao?
34:54Tướng Gia...
34:56Sao mắt của Ngài...
34:57Lại đỏ que như vậy?
34:59Chẳng lẽ anh là...
35:01Bánh ú...
35:02Chốt của Quỳnh là đầu đệ của Tiên Sinh...
35:03Hay là đầu đệ của Tướng Gia?
35:05Mọi người ở đây có ai?
35:06Chốt của Quỳnh là đầu đệ của Tiên Sinh...
35:08Hay là đầu đệ của Tướng Gia?
35:09Mọi người ở đây có ai?
35:10Không phải bùng ba cả ngày...
35:11Quỳnh lại chỉ chú ý...
35:12Đến mắt của Tướng Gia có đỏ que không?
35:13Vậy Quỳnh có nhận ra...
35:14Tiên Sinh lo lắng đến mặt tái xanh?
35:16Còn tôi...
35:17Bận tới nổi tóc đen sắp bạc trắng rồi nè.
35:20Ờ...
35:21Xin lỗi nha.
35:22Không nhớ quan tâm tới cô.
35:26Kỳ lạ.
35:27Câu thơ này ở đâu ra vậy?
35:36Phải đó Bả Nú.
35:37Bắt đầu từ ngày mai...
35:38Tướng Gia sẽ có con gái quan tâm rồi.
35:40Không cần cậu phải lo.
35:42Phần cậu lo học cho tốt là được rồi.
35:43Hả?
35:44Tướng Gia...
35:49Lưu Quốc Sư...
35:51Ngài nói vậy là có ý gì?
35:54Tướng Gia...
35:56Tuy Nguyệt Giao cô Nương...
35:58Xem ra cá tính là ngoài cứng trong mềm.
36:00Nhưng mà...
36:02Còn Ngài...
36:03Thân là cha cổ.
36:04Chắc Ngài cũng hiểu mới đúng.
36:06Đúng.
36:08Ta không biết.
36:10Ta tưởng nó...
36:12Ngoài mặt tỏ ra mạnh mẽ.
36:15Nội tâm cũng mạnh mẽ như vậy.
36:18Nguyệt Giao cô Nương tuy là trong lúc nhất thời.
36:20Không cách nào quên được...
36:2236 mạng người của Lâm Gia...
36:24Là do một tay dương Gia gây ra.
36:26Nhưng mà tôi cũng rất rõ...
36:28Phần làm con chắc chắn...
36:30Cũng có thể cảm nhận được...
36:31Cha của mình đã cố gắng hết sức...
36:33Để mà bù đắp lỗi lầm.
36:35Không lý nào cô lại không nhận ra.
36:38Tướng Gia...
36:40Những chuyện Ngài làm cho Nguyệt Giao cô Nương...
36:42Cô sẽ cảm nhận được.
36:45Ngài không nên bỏ cuộc.
36:46Phải tiếp tục cố gắng.
36:48Vậy sao?
36:51Ta...
36:52Không phải ta làm giúp nó.
36:53Ta không cần nó đồng tình.
36:55Ta chỉ làm việc mình nên làm thôi.
36:57Còn việc nó có chấp nhận, có đồng tình hay không...
37:00Ta cũng không còn gì để nói.
37:06Vậy sao...
37:07Dù Nguyệt Giao cô Nương...
37:09Muốn tha thứ lỗi lầm trước đây của Ngài...
37:11Thưởng chấp nhận Ngài...
37:13Nhận Ngài làm cha...
37:14Ngài cũng không còn gì để nói sao?
37:23Cô nói Nguyệt Giao...
37:27Chửi nhận người cha này...
37:31À...
37:32Cô nói là...
37:33Nó đồng ý tha lỗi cho ta.
37:37Đồng ý nhận lệ ta.
37:40Đồng ý gọi ta một tiếng cha.
37:46Cô sẽ cố gắng làm thử.
37:52Cô không gạt ta chứ?
37:53Dĩ nhiên là không rồi.
38:04Hồ Duy Dung ơi...
38:06Hồ Duy Dung...
38:10Ngươi có thể mãn nguyện rồi.
38:14Diệp Nương...
38:15Này có nghe thấy không?
38:18Con gái của chúng ta đồng ý nhận ta.
38:21Cuối cùng nó cũng chịu nhận ta rồi.

Được khuyến cáo