Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 18/5/2025

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Nám đàn ông này đúng là chưa từng bị trị.
00:05Có những người phụ nữ của nữ nhi quốc chúng ta, sau đây bọn chúng sẽ không sống yên ổn như vậy đâu.
00:09Cô Nương à, cô ở bên ngoài một mình nhớ là phải cẩn thận đó.
00:14Cảm ơn hai cô đã giúp đỡ.
00:17Đừng gách xáo. Có điều cô Nương à, sao cô một mình đẩy quang tài đi vậy?
00:23Đúng đó, hình như cô rất quan trọng cái quang tài này.
00:26Người nằm trong quang tài này chắc là quan trọng với cô lắm đó.
00:29Không phải, ý tôi là xin ly tử biệt rồi cũng sẽ có. Cô đừng đau buồn nữa.
00:39Còn về người đã mất đi, đừng nhập thổ gì an thì sẽ tốt hơn.
00:44Cảm ơn hai cô đã quan tâm, tôi tự biết tính toán. Cáo từ.
01:00Tiến sinh, như sau cô Nương, mời uống trà. Đợi một chút nữa có cơm ăn rồi.
01:04Cảm ơn Minh Ú.
01:05Không có gì.
01:06Ờ, đúng rồi tiến sinh, lúc nãy tướng Gia bị làm sao vậy?
01:11Trước khi chúng ta tại khối đây, không có bất kỳ hiện tượng lạc nào.
01:15Chúng ta phải tìm kiếm trang trạng.
01:17Chúng ta phải tìm kiếm trang trạng.
01:19Chúng ta phải tìm kiếm trang trạng.
01:21Chúng ta phải tìm kiếm trang trạng.
01:23Chúng ta phải tìm kiếm trang trạng.
01:25Chúng ta phải tìm kiếm trang trạng.
01:27Trước khi chúng ta tại khối đây, không có bất kỳ hiện tượng lạc nào.
01:31Quỳnh Nghĩa, có lẽ sau khi nhìn thấy Hải Thị,
01:34ông ta phát hiện ra gì đó, nên mới có phản ứng như vậy.
01:37Chỉ là ông ấy không chịu nói ra thôi.
01:39Gì chứ?
01:41Hồ Duy Dung này có manh mối gì đó mà không chịu nói ra cho mọi người tham khảo hả?
01:47Bây giờ chẳng phải cần đoàn kết hay sao?
01:50Tôi nghĩ lão Hồ Ly này là kẻ rất là nhỏ mọn.
01:55Giờ vẫn chưa hiểu rõ tình hình, còn không được kết luận luôn tung.
01:59Với lại Tướng Gia cũng cố hết sức giúp chúng ta tìm Củ Đại Thần Khiến.
02:03Ta nghĩ ông không chịu nói, nhất định là có nỗi khổ gì đó.
02:08Thực ra không phải Mùi không thể hiểu tâm trạng, không muốn nói ra của ổng.
02:12Lúc đầu những câu thơ trong dõi sách của Gia Cát liên quan tới thân thế của Mùi.
02:16Vì nó có liên quan tới chuyện riêng của Mùi, cho nên Mùi cũng không muốn thảo luận với mọi người.
02:22Tướng Gia chắc là cũng tại nguyên nhân này.
02:26Cũng có thể.
02:28Bởi vì nội dung mấy câu thơ đều nói về thân thế của người có duyên.
02:33Không chẳng lần này Tướng Gia là người có duyên.
02:37Chỉ là Tướng Gia không chịu nói chuyện đó ra.
02:40Chúng ta có cách nào làm cho ổng chịu nói sai không?
02:46Nè nè nè nè, thêm hai món này nữa hôm nay món ăn đầy đủ hết rồi.
02:52Mọi người sao không cầm đũa ăn đi, đồ ăn nguội rồi sẽ không ngon đâu.
02:57Chúng tôi chờ hai cô, mọi người cùng ăn đi.
02:59Thì ra là chờ chúng tôi, em thiệt ngại quá.
03:03Đúng rồi, Đàm Phong công chúa và Tướng Hoàng Tử đâu sao họ không ra ăn cơm?
03:07Đại công chúa không khỏe trong người, công chúa Phi phải chăm sóc cho công chúa.
03:11Cho nên lúc nãy nhà bếp đã mang đồ ăn vào trong phòng cho họ rồi.
03:15Sớ chân không có mời họ ra.
03:17Hả? Đại công chúa bệnh nặng như vậy sao?
03:21Giờ trong bụng công chúa còn có đứa nhỏ nữa, phải chú ý mới được.
03:26Nói về chuyện mang thai đó nha, lúc mà tôi chưa có ký vợ,
03:30ở nhà cha của tôi có dạy tôi, tôi phải biết xử lý như thế nào.
03:33Lát nữa tôi sẽ đi hầm ít đồ bổ để cho Hoàng biểu tí bồi bổ.
03:39Trời ơi, không hổ danh là phuôn nhân xinh đẹp của mụi, lợi hại quá à.
03:43Khi nào mụi có thai, huynh bồi bổ cho mụi hàng ngày nha.
03:47Thì đương nhiên rồi.
03:50Nè, cô mập như vậy còn bồi bổ sẽ chảy mớ mũi nữa.
03:53Cô yên tâm đi, chuyện này tôi biết cân nhắc mà.
03:56Những món đặc biệt, tôi chỉ biết mấy món thôi.
03:59À, về tới Quân, món chai hai người nấu đúng là ngon thiệt đó nha.
04:03Ừ, đúng là ngon thiệt đó.
04:08Nhưng sao cô nương, sao cô nương ăn nhỏ nhẹ quá vậy?
04:11Có phải là vẫn đang nghĩ tới chuyện thần khí?
04:15Giờ là lúc ăn cơm, cứ vui vẻ ăn cơm đi,
04:18đừng có suy nghĩ nhiều nữa, ăn cơm đi.
04:20Không phải, tôi đang quan tâm tướng gia.
04:23Hình như ngày ấy cũng chưa ăn gì.
04:25Không biết có phải là mấy món chai này không vừa miệng của tướng gia không?
04:31Nhưng sao cô nương, cô suy nghĩ nhiều quá.
04:34Con người ta không có ăn cơm nhiều như vậy.
04:39Ta nhớ tướng gia lúc nãy chẳng phải nói bao tự khó chịu về phòng nghĩa.
04:43Sao giờ lại phủ nhận vậy?
04:45Lúc nãy, lúc nãy thì không muốn ăn, nhưng mà bây giờ thì muốn ăn lại rồi.
04:50Sao hả? Không được sao?
04:58Nhưng mà suy nghĩ thế nào tôi cũng cảm thấy tướng gia hình như có tâm sự.
05:03Chắc là tướng gia đang nghĩ tới mấy câu thơ, có đúng không?
05:12Đúng, đúng.
05:14Lần này cuối cùng tôi và mọi người cũng thấy được mấy câu thơ rồi.
05:18Đương nhiên là phải nghĩ kỹ coi điều bí ẩn bên trong là gì.
05:23Tướng gia nói đúng đó.
05:26Lần này chỉ có Ngài là người có duyên, chỉ có Ngài mới thấy được những câu thơ.
05:29Chỉ như Ngài phải nghĩ kỹ coi.
05:45Đúng rồi.
05:57Ừ, dĩ nhiên rồi.
05:58Lần này xem như ta là một trong những người có duyên đó.
06:02Không đơn giản chút nào hả?
06:06Tướng gia, câu thơ đầu tiên viết gì vậy?
06:10Là tích thời...
06:15Là những chuyện mà chúng ta đã từng trải qua trước đây.
06:19Ví dụ như...
06:21Băng sơn lịch tiếp quả kỳ hiện.
06:25Mỹ nhân hương tiêu chỉ lộ thư.
06:30Như sông cô Nương, cô là người thông minh.
06:33Cần gì hỏi nhiều như vậy?
06:36Nói tới thông minh, tôi làm sao bị đực với tướng gia?
06:39Xem chút mình nói ra câu tích thời dương trử kiêm di thần rồi.
06:45Hồ Duy Dung ta là ai chứ?
06:47Muốn môi chuyện của ta ra hả?
06:49Đâu có dễ vậy.
06:53Tướng gia, có một chuyện ta muốn thịnh giáo Ngài.
06:57Mời nói.
06:59Lúc nãy Ngài nói, Ngài đang nghĩ điều bí ẩn của câu thơ.
07:03Nhưng mà Giao Lưng đã xin,
07:05Câu thơ đã giảng.
07:07Ngài còn nghĩ gì nữa?
07:09Không lẽ là chúng ta chưa thấy được quyền cơ?
07:13Giỏi thì luôn bỏ ôn.
07:18Tôi là...
07:20Giao Lưng đã xin,
07:22Nhưng mà chúng ta vẫn chưa vào được Hải Thị.
07:25Ta nghĩ trong này nhất định có nguyên nhân gì đó.
07:28Cho nên là ta muốn nghiên cứu kỹ lại những câu thơ ở trong nguyên nhân này.
07:32Và ta muốn nghiên cứu kỹ lại những câu thơ ở trong nguyên bản.
07:36Nói không chừng có thể tìm được manh mối gì đó.
07:42Tiếc là Hồ Dư Dung mất tài.
07:44Tới giờ vẫn chưa nhìn thấu được bí ẩn ở bên trong đó.
07:50Thì ra là vậy.
07:52À đúng rồi.
07:53Tô Na cô Đường nói đúng đó.
07:55Giờ ăn cơm thì ăn cơm đi, đừng có suy nghĩ nhiều quá.
07:58Hôm nay mọi người có chuyện gì mới, cứ nói ra đi.
08:00Chúng ta cùng nói chuyện ha.
08:03Nói tới chuyện này ha.
08:04Hôm nay trên đường đi, tôi gặp tên Phó Sứ Bỏ Chạy Thường Thanh Sơn của Đại Minh đó.
08:10Vậy sao? Hắn đang làm gì?
08:13Hắn đúng là tên không ra gì.
08:14Hắn thấy ba tính người ta, tay không tốt sắc, ý thế đông người,
08:18liền tìm cớ muốn bắt người ta về doanh trại để xét hỏi đó.
08:22Loại quân nhân vô linh sĩ này, lần đầu tiên tôi mới thấy được.
08:27Có chuyện này sao?
08:29Đúng vậy, tuy là quân kỹ của nữ nhi quốc kém hơn một chút,
08:32nhưng mà chúng tôi cũng không bắt ngạt ba tính của mình.
08:35Không giống như Đại Minh mấy người, người mình bắt ngạt người mình.
08:38Thiệt là tệ hớ sức.
08:42Cũng may là tứ Hoàng tử không có ở đây.
08:44Nếu không Hoàng tử mà biết quân kỹ Đại Minh tệ hại tới mức này,
08:47thì Hoàng tử rất là đau lòng.
08:51Nhưng mà cô Nương này rất dễ làm người ta chú ý.
08:54Hả? Là cô Nương sao?
08:57Sao lại bị người ta bắt nạt chứ?
08:59Tôi cứ tưởng người đó giống như tôi là một thục nam, cho nên mới bị bắt nạt.
09:03Là một cô Nương hả? Cô có xinh đẹp không?
09:07Nếu không thì sao lại khiến người ta chú ý dữ vậy?
09:10Đẹp thì có đẹp, nhưng đây không phải là lý do.
09:14Vậy thì là lý do gì?
09:16Ờ, quan trọng là cô đẩy một cái quang tài đi trên đường,
09:20không muốn nhìn cô cũng khó lắm đó.
09:23Thường Thanh Sơn quý rối một phụ nữ để quang tài,
09:27không lẽ là nguyệt văn?
09:30Hai chúng tôi thấy chướng mắt quá,
09:32nên để bọn người của Thường Thanh Sơn đi rồi.
09:35Đúng vậy, hôm nay làm được một việc tốt,
09:37thấy tâm trạng rất là vui.
09:42Mọi người à, ta no rồi,
09:44mọi người cứ dừng từ từ ăn ha,
09:46ta xin phép trước.
09:53Ờ, đầu nhiên ta nhớ ra,
09:55có một số thứ ta chưa chỉnh lý,
09:57như sau mùa giúp huynh.
09:59Mọi người từ từ ăn.
10:01Ờ, tôi có từ trước.
10:05Nè, sao mọi người bỏ đi hết trơn vậy?
10:08Có phải đồ ăn hôm nay chúng ta cô không ngon không?
10:10Không đâu, tôi do hai tay bảo đảm,
10:12đồ ăn hai cô nấu, rất là ngon.
10:14Thiệt đó.
10:15Đúng rồi.
10:16Vậy mọi người mới ăn đi ha.
10:18Đúng rồi, ăn đi.
10:20Ăn đi, ăn đi.
10:22Ngon quá.
10:24Ăn đi, ăn đi.
10:43À, Khánh Hoàng,
10:45muốn nghỉ ngơi hay là thuê phòng vậy?
10:47Tôi muốn thuê phòng, có phòng nào sạch sẽ không?
10:49Có, có, có, mời, mời, mời.
10:52Khánh Hoàng à,
10:54cái đó của cô hả?
10:56Đúng vậy.
10:57Vậy xin lỗi,
10:58chúng tôi hết phòng rồi,
10:59cô đi chỗ khác đi.
11:01Chẳng phải ông mới nói có sao?
11:03Lúc nãy thì có,
11:04nhưng mà
11:05cô đem theo cái đó thì chúng tôi hết phòng rồi.
11:08Ông...
11:10Chúng tôi chỉ là làm ăn nhỏ thôi,
11:12cô đừng có trù chúng tôi xui xẻo lắm, đi đi.
11:15Nhưng mà...
11:16Đó là chuyện của nhà cô, đi đi.
11:19Đi.
11:42Cô gái đó có đúng là Nguyệt Giao không?
11:44Mình phải mau bó một quẹo mới được.
11:49Thông sơn tiệm.
11:52Thượng tốn hạ cấn.
11:54Tiệm.
11:55Nữ quy cát.
11:57Lợi trinh.
11:59À,
12:01đúng là Nguyệt Giao đã tới Quyền Châu rồi.
12:04À,
12:05à,
12:06mình còn đứng đây làm gì nữa?
12:08Phải mau đi tìm Nguyệt Giao.
12:13Nguyệt Giao đâu rồi?
12:15Nguyệt Giao đâu rồi?
12:18Ừ.
12:28Đây là huệ bối lôi thủy giải.
12:32Thượng trấn hạ khảm.
12:34Lợi tay năm vô sợ giảng,
12:37kỳ lai phục cát,
12:39hữu vu giảng tốt cát.
12:42Ừ,
12:43lôi thủy giải là có nghĩa cứu mươi làm diệu.
12:47Quẹ bối này có nghĩa, sống khi chưa lặn, sống khác lại tới
12:51Lục ngủ, quân tử duy hữu giải
12:54Cát, hữu phù du tiểu nhân
12:56Cái này có nghĩa là
12:58Hiện giờ tướng gia
13:00Đang muốn đi cứu một người
13:01Đang gặp nạn tiểu nhân
13:03Nhưng với sức lực của một mình tướng gia
13:05Thì không thể quá dậy mối nguy cho người đó
13:07Trong quẹ bối này nói quân tử duy hữu giải
13:11Tiên sinh có phải chúng ta nên đi giúp tướng gia
13:14Đúng vậy
13:15Quẹ bối hiện thì
13:16Người đang gặp nguy hiểm
13:18Cũng là một người có chính nghĩa
13:19Hơn nữa còn có thể giúp chúng ta vào được tiên cảnh
13:23Cho nên chúng ta nhất định phải giúp
13:26Nhưng mà
13:27Tướng gia không chịu nói cho chúng ta
13:28Chúng ta làm sao có thể giúp đỡ tướng gia
13:32Tướng gia đã không muốn nói
13:33Chúng ta chỉ có cách đi theo sao, coi có manh mối gì không
13:35Đi
13:43Cô Đương à
13:45Cho ta hỏi một chút
13:46Cô có nhìn thấy một cô Đương
13:48Để một cái quăng tài không
13:50Ông gặp ma sao
13:51Ông mới để quăng tài thì có, đồ điên
13:54Để Đương ra làm ơn cho hỏi
13:57Nè nè nè nè
13:59Có bối có phụ hộ không bối thì sẽ gặp chuyện nè nè nè nè
14:03Tiên sinh làm ơn cho hỏi
14:06
14:08Sao ta cảm thấy
14:09Hình như ta gặp ông ở đâu đó rồi thì phải
14:12Ông nằm mơ hả, làm gì có
14:15Ta cảm thấy là
14:17Nhìn ông trông rất giống một người quen cũ của ta đó
14:21Vậy sao
14:22Có thể là ông nhìn lầm rồi
14:24Không sao, gương mặt ta là gương mặt phổ thông nên thường bị nhận lầm mà
14:29Xin cho hỏi
14:30Ông có nhìn thấy một cô Đương đẩy một cái quăng tài đi
14:33Ý ông nói là cô Đương đẩy cái quăng tài có phải không
14:36Đúng, đúng đúng đúng
14:37Có chứ có chứ, tôi còn bối cho cô nữa mà
14:40Ông có gặp nó à
14:41Vậy ông có biết bây giờ nó ở đâu không
14:45Cô ta, cô ta đi từ hướng bên kia kìa
14:48Đi từ hướng bên kia à
14:51Nó có nói là nó định đi đâu không
14:52Cô nói định đi Quyền Môn Hương, cô đi từ hướng kia
14:58Nhưng tôi nói cho ông biết nha
14:59Chỗ đó không phải người bình thường nào cũng vô được đâu
15:02Giờ ông đuổi theo liền nó không chận còn ngăn cổ kịp
15:05Quyền Môn Hương
15:07
15:07Tiến sinh à
15:09Không phải ông đang đùa với ta chứ
15:11Bộ nó giỡn sao
15:13Tuy tôi có khu mặt phố thông nhưng tôi rất đàng hoàng nha
15:16Ờ, đúng rồi đúng rồi đúng rồi
15:18Xem giúp tôi quên, ông là người tài cao học rộng đương nhiên là biết
15:22Quyền Môn Hương là ở chỗ nào đúng không
15:27Tên thầy bối này sao lại biết chuyện của mình
15:30Rốt cuộc hắn lại
15:32Tại sao mình có cảm giác đã từng quen biết hắn rồi
15:36Nhưng mà lại không nhớ ra rốt cuộc đã từng gặp hắn ở đâu
15:43Nhìn vẻ ngoài và khí chất của hắn đều bất phạm
15:46Chắc không phải là một thầy bối toán bình thường
15:50Nhưng chuyện của Nguyệt Giao quan trọng hơn
15:53Mình nên đi tìm Nguyệt Giao trước rồi tính sau
15:58Tiến sinh à
15:59
16:00Đây là một chút lòng thành của ta
16:03Không cần, không cần, làm gì khách sáo dữ
16:05Dù gì, chúng ta đều là người tài cao học rộng đương nhiên
16:08Chúng ta đều là người tài cao học rộng đương nhiên
16:09Chúng ta đều là người tài cao học rộng đương nhiên
16:09Chúng ta đều là người tài cao học rộng đương nhiên
16:10Có gì khách sáo dữ
16:10Dù gì, chúng ta sẽ gặp nhau ở Quyền Mông Hương
16:11Dù gì, chúng ta sẽ gặp nhau ở Quyền Mông Vương
16:12Dù gì, chúng ta sẽ gặp nhau ở Quyền Mông Vương
16:14Chỉ là tới lúc đó có thể ông không nhận ra tôi
16:15Chỉ là tới lúc đó có thể ông không nhận ra tôi
16:18Cứ coi như chúng ta có duy vì nhau ha
16:21Đúng rồi, chẳng phải ôn tính nỗi theo cô Nường lấy quan tài hay sao
16:23Ông phải nhanh lên
16:24Mtillionaire
16:25Không phải nhanh lên
16:25Nếu không ròng chậm 1 bước
16:26Conh chỉ còn lại cái quan tài mà không thấy người
16:26Có thể chỉ còn lại cái quang tài mà không thấy người á
16:29Ơ ơ ơ
16:30Nè nè nè nè
16:31Mối thì được phù hộ, không mối xảy ra chuyện nha
16:35Hắn nói chậm một bước chỉ còn lại quang tài không thấy người đâu
16:38Cô này nghĩ là gì?
16:40À...
16:42Không được
16:43Mình phải đuổi theo Nguyệt Giao liền
16:52Ơ, tiên sinh, hình như Tướng Gia hỏi thăm được rồi
16:55Chúng ta qua đó coi đi
17:26A Dũng
17:28Mùn khỏe không?
17:56A Dũng
18:02Ngày nào mùi
18:04Cũng dựa vào những ký ức trước đêm
18:07Mùi
18:09Mùi
18:11Mùi
18:13Mùi
18:15Mùi
18:17Mùi
18:19Mùi
18:21Mùi
18:23Mùi
18:25Mùi
18:27Mùi
18:29Mùi
18:31Mùi
18:33Mùi
18:35Mùi
18:37Mùi
18:39Mùi
18:41Mùi
18:43Mùi
18:45Mùi
18:47Mùi
18:49Mùi
18:51Mùi
18:53Mùi
18:55Mùi
18:57Mùi đã phải sống sao không?
19:11A Dũng
19:14Trước đây mùi cũng từng chết một lần
19:17Nhưng sau đó mùi sống lại
19:20Trong thời gian mùi chết đi sống lại đó
19:23Hồn phách của mùi
19:26Có những cuộc gặp gỡ thật kỳ diệu
19:31Mùi đã nhìn thấy những cảnh tượng kỳ lạ
19:35Giống như tranh
19:37Như mộng
19:40Cũng rất giống như thật
19:45Tới tận bây giờ
19:47Mùi cũng chưa từng kể cho ai nghe
19:50Đây là chỗ nào?
19:53Sao mà nhiều sương quá vậy?
19:58Có phải mình đã bị thẩm vạn tam giết chết rồi không?
20:20Sao lại như vậy?
20:23Dũng chỉ không có gì hết
20:25Sao tự nhiên lại xuất hiện một bức tranh?
20:49Quyền muôn hướng?
20:52Chỗ này là chỗ nào?
20:54Sao mình chưa từng nghe thấy?
21:06Người chết đi sống lại
21:09Nhất định phải vào quyền muôn hướng
21:13Mùi chết đi sống lại
21:15Mùi chết đi sống lại
21:17Nhất định phải vào quyền muôn
21:20Quyền muôn đã mở
21:22Hoa sen hóa sinh
21:27Vậy nghĩa là sao?
21:30Sao mình nghe không hiểu gì hết?
21:45Quyền muôn hướng
22:13Quyền muôn hướng
22:16Quyền muôn hướng
22:19Đây là...
22:22Mẹ
22:24Là mẹ
22:28Mẹ
22:29Nguyệt Dao
22:30Mẹ
22:33Nguyệt Dao
22:34Đúng là mẹ rồi
22:37Nguyệt Dao
22:38Sao còn tới đây được?
22:40Con không biết
22:41Con không biết gì hết
22:43Mẹ
22:44Mẹ là Nguyệt Dao
22:45Rất nhớ mẹ không?
22:46Con nhớ mẹ lắm
22:47Mẹ biết không?
22:52Con đã ngốc
22:54Chẳng phải con
22:55Mẹ biết mẹ không phải là mẹ ruột của con
22:59Sao con gọi mẹ là mẹ?
23:02Mẹ
23:04Tuy mẹ không phải là mẹ ruột của con
23:08Nhưng suốt cuộc đời này
23:10Con đã coi mẹ là mẹ ruột của con rồi
23:14Tuy nương nương đối xử với con rất tốt
23:17Nhưng ơn dưỡng dục của mẹ
23:19Nguyệt Dao luôn luôn nghĩ
23:22Mẹ là mẹ của con
23:24Cả đời này cũng vậy
23:27Con gái ngoan
23:30Như vậy là con ổn con mẹ
23:32Từ nhỏ đã thương yêu con
23:34Chăm sóc và nâng niu con
23:39Mẹ
23:41Chỗ này là đâu chị?
23:42Con sẽ ở lại với mẹ
23:44Sau cuộc đời này chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau nữa được không?
23:46Không được
23:48Nguyệt Dao
23:49Ở bên ngoài duyên con vẫn chưa hết
23:51Chỗ này không phải là nơi con nên tới
23:53Cắt le lội mẹ
23:55Con mau về đi ha
23:57Con không về
23:58Khó khăn lắm con mới gặp được mẹ
24:00Con không về đâu
24:01Con không muốn về cái nơi mà chỉ có một mình con cưu độc
24:03Con không muốn đâu
24:05Sao con lại cưu độc một mình?
24:08Con cha ruột của con
24:10Ông ấy đang chờ con gọi một tí cha
24:13Không phải
24:14Ông ấy không phải là cha của con
24:16Hồ Duy Dung là hung thủ giết chết mẹ và cha
24:19Cha của con là Lâm Trép Quân
24:23Mẹ
24:24Cha đâu?
24:25Cha đang ở đâu?
24:26Mẹ dẫn con đi tìm cha đi được không?
24:29Nguyệt Dao
24:31Chỗ này không phải là nơi con nên tới
24:34Sau này
24:35Thời cơ tới rồi
24:37Tự nhiên
24:38Con có thể tới tìm cha mẹ
24:42Con nghe lời mẹ đi
24:44Mau về đi
24:45Mau về đi
24:47Mẹ
24:48Con không muốn về
24:49Con không muốn về đâu
24:50Không được đâu Nguyệt Dao
24:51Con nghe lời mẹ
24:52Con ngoan
24:53Mau về đi
24:54Mẹ
24:55Con không muốn về
25:13Nguyệt Dao
25:32Cho nên bắt đầu từ lúc đó
25:35Mùi biếc sau khi con người ta chết
25:37Sẽ có thể tới một nơi gọi là quyền ngu hư
25:41Cho nên khi Mùi biết
25:43Quynh vì muốn trả thù cho Mùi
25:46Mà bị thẩm dạng tan giết chết
25:49Mùi đã quyết định
25:51Phải tìm cho được quyền ngu hư
25:54Như vậy Mùi mới có thể gặp được Quynh gia mẹ
26:01Nhưng mà
26:04Mùi đẩy quan tài của Quynh
26:06Đi tìm lâu như vậy rồi
26:08Mà vẫn không tìm được đường vào quyền ngu hư
26:13Cho tới giờ
26:15Thân thể của Mùi đã nhiễm gió sơn
26:20Mùi không biết mình còn bao nhiêu sức lực nữa
26:23Có thể gắn gường được không
26:38Nhưng Quynh yên tâm
26:41Cho dù
26:42Mùi còn một hơi thở cuối cùng
26:45Mùi cũng sẽ cố hết sức để tìm
26:50A Dũng
26:53Vì Quynh
26:56Mùi nhất định tìm được quyền ngu hư
27:08A Dũng
27:12Quynh nhất định phải chờ Mùi
27:18Bao
27:20Bao xa
27:22Dù mệt
27:26Mùi cũng sẽ dốc hết sức để tìm
27:32A Dũng
27:34A Dũng
27:38Lúc trước toàn là Quynh chờ Mùi
27:42Lần này
27:45Quynh vẫn tiếp tục chờ Mùi được không?
27:50Lâm Quỳnh Giao
27:57Thầy Thanh Sơn
27:58Ngươi cứ bám lấy ta
27:59Thật ra là tại sao?
28:00Dĩ nhiên là muốn bắt con
28:01Không chút bất cẩn để con chạy thoát
28:03Giờ ở đây là trong rừng sâu
28:05Không có người nào cứu cô được đâu
28:07Để coi cô chạy đi đâu được
28:09Bắt người
28:10Dạ
28:13Còn chạy nữa hả?
28:14Đưa cô ta đi
28:15Dạ
28:16A Dũng
28:17A Dũng
28:24Xin hỏi
28:25Cô thấy một cô đơn để quan tài
28:27Cảm ơn cô
28:28Xin hỏi
28:29Cô thấy một cô đơn để quan tài
28:31Không có thấy
28:32Cảm ơn
28:35Cô thấy một cô đơn để quan tài
28:38Không thấy
28:39Cảm ơn
28:47Muốn theo dõi ta hả?
28:50Đâu có dễ vậy
28:52Lubaon và Như Sông nhất định là muốn điều tra cách vào Hải Thị
28:55Cho nên mới đi theo
28:57Tiếc là sự tính toán của các ngươi đã sai rồi
29:00Chẳng qua ta chỉ ra ngoài để tìm việc giao thôi
29:04Nhưng mà cứ để bọn chúng đi theo cũng không phải là cách
29:07Mình phải nghĩ ra cách khác
29:09Để cắt đuôi hai người này
29:21Cảm ơn cô
29:38Ông chủ à
29:39Bên ngoài có người đi theo tôi
29:41Ông tìm một người mặc y phục của tôi để đi ra ngoài
29:45Được được, mời bên này
29:48Tiền xin chúng ta có cần vào trong đó coi thử không?
29:50Không được, cô Duy Dung trước giờ rất là cẩn thận
29:53Chúng ta không nên tới gần quá
29:56Nhưng mà đứng đây không nhìn thấy động tĩnh của họ
29:58Cũng không nghe được nội dung nói chuyện giữa họ
30:02Nên chịu thôi, chúng ta nên phải làm vậy
30:04Chỉ có thể chờ ông ra rồi tính
30:05
30:18Đi
30:22Ta đã sớm đoán được các người sẽ ta phát hiện
30:25Cho nên không dám tới gần ta để theo dõi ta
30:28Quả nhiên là các người đã nhìn lầm người
30:31Để tới lúc các người phát hiện ra đã theo lầm người
30:33Thì ta đã tìm được Nguyệt Giao lâu rồi
30:38À, ông chủ
30:40Ông có từng nhìn thấy một cô nương đẩy một cái quang tài
30:44À, có
30:45Cô muốn hỗ trợ tụi chúng tôi
30:47Cô đẩy theo một cái quang tài
30:48Thiệt làm tôi xui xẻo à
30:50Ý của ông là
30:51Ông đã đuổi cô đi à?
30:52Dĩ nhiên rồi
30:54Vậy bây giờ cô đã đi đâu?
30:55Làm sao tôi biết được
30:57Tôi chỉ thấy cô ta đẩy cái quang tài đi về hướng kia thôi
30:59À
31:04À
31:08Ông chủ à
31:10Ông cầm lấy cái này
31:11À, khách quang à
31:13Chứ chuyện nhỏ không cần phải đưa nhiều tiền đến như vậy đâu
31:16Không sao
31:17Nếu như cô nương đó quay lại
31:19Ông dành một phòng tốt cho cô, có biết không?
31:22À, nhưng mà
31:25À, được rồi
31:26Ông cứ giữ lấy
31:29Nhưng chỉ sợ là
31:30Lý thôi cũng công cốc thôi
31:34Vì cô nương đó
31:36Có lẽ sẽ không quay lại nữa
31:41Nguyệt Giao
31:42Nguyệt Giao con ở đâu?
31:44Sao con không chịu ra gặp cha?
31:49À
31:53Không đúng
31:55Nguyệt Giao rất yêu chú Yên
31:58Ngay cả sau khi chú Yên chết
32:01Nó cũng không nở trâu sát chú Yên
32:04Còn kéo quang tài này lan thăng khắp nơi
32:08Sao nó có thể để chú Yên ở lại một nơi quang vui vắng dễ như vậy?
32:14Nhất định là Nguyệt Giao đã xảy ra chuyện gì
32:17À
32:19À
32:21À
32:27À
32:46Là dấu chân của một đám đàn ông và một người phụ nữ
32:50Hơn nửa dấu chân lộn xộn
32:52Chắc chắn Nguyệt Giao đã bị bắt đi
32:55Rút sẽ là chuyện gì thôi
32:57Là ai đã bắt Nguyệt Giao đi?
32:59Không lẽ lời thầy Tiến Số lúc nãy nói là đúng
33:03Chẳng phải ông tính đuổi theo cô nương để quang tài hay sao?
33:07Ông phải nhanh lên
33:08Nếu không chậm một bước chỉ có thể tìm lại quang tài mà không thấy người
33:15Sao lại như vậy?
33:17Không lẽ Tân Thầy Bối là đồng đảng với bọn bắt cóc Nguyệt Giao à?
33:23Không
33:25Không thể nào
33:27Nếu là đồng đảng thật
33:29Tại sao hắn ta nhắc nở mình?
33:33Mình thấy
33:35Mình thấy rối rắm quá
33:37Không thể nào bình tĩnh được để mà suy nghĩ
33:41Nguyệt Giao, con gái của cha
33:44Rút cuộc là con gái đâu?
33:46Rút cuộc là đang xảy ra chuyện gì vậy?
33:49Cha thấy lo cho con quá
33:51À
33:53À
33:54À
33:56À
34:02Hả như xong
34:04Sao cô lại ở đây?
34:06Lúc nãy ở nhà trổ
34:08Chẳng phải là ta đã...
34:10Thật ra Tiên Sinh đã biết lúc nãy là kế di qua tiếp mọc kim thiền thoát xa của Tín Giang
34:14Cho nên Quỳnh ấy kêu tôi ở đây chờ ngài đó
34:19Ta biết ngay mà
34:21Trong tài năng thấp kém này
34:22Chắc chắn không qua được mắt của Lubaon
34:25Tiên Sinh đã quay về chờ Tướng Gia lâu rồi
34:27Mong là Tướng Gia có thể cùng tôi quay về
34:29Có chuyện gì mà lát nữa chúng ta từ từ nói
34:31Hoặc có thể giúp được ngài
34:35Xem ra
34:36Lubaon đã đoán được dài phần
34:41Thế tình hình này cho thấy
34:43Nguyệt Giao đã có chuyện
34:45Nhưng chưa biết lai lịch của đối phương
34:48Nếu không chừng
34:49Mình vẫn phải nhờ sự giúp đỡ của Lubaon
34:56Bọn Tướng đi dạo cho quay khỏa giờ cũng đủ rồi
34:59Bây giờ quay về
35:00Có như xong cô nương đi cùng ta
35:02Nói chuyện với ta
35:03Dĩ nhiên là vui rồi
35:05Đi xong cô nương
35:07Mời
35:08Tướng Gia mời
35:20Tướng Gia
35:21Đừng có dòng do chuyện khác nữa
35:23Bây giờ có chuyện gì
35:24Cũng không quan trọng hơn
35:25Việc giải hóa đồ hải thị
35:26Để dạo côn lôn tiên cảnh
35:29Đúng đó Tướng Gia
35:30Lần trước chuyện của tôi với hai người mẹ
35:32Và chuyện của A cửu Dương Gia nữa
35:34Ngài đã rất tích cực
35:35Đưa ra những kế sắp giúp cho chúng tôi
35:37Nhưng mà lần này là tới lượt chuyện của ngài
35:39Tại sao ngài không chịu nói ra chứ
35:42Tới lượt ta
35:43Tới lượt ta gì chứ
35:45Tướng Gia
35:46Người ngây thẳng không nói dòng do
35:48Hôm trước ăn hải thị
35:50Ngài đã nhìn thấy gì vậy
35:52Ta nhìn thấy gì
35:54Ta đâu có nhìn thấy gì đâu
35:56Vậy tại sao Tướng Gia
35:58Lại đi tìm người nào đó khắp trên đường đi
36:00Như là con rùi không đầu vậy
36:03Ta đâu có đi tìm ai đâu
36:06Tướng Gia
36:07Ngài đừng gạt ta nữa
36:09Ta đã hỏi ông chủ đó rồi
36:11Ngài đã nói với ông chủ
36:13Ta đã hỏi ông chủ đó rồi
36:15Ngài đang tìm một cô gái
36:17Đẩy một chiếc xe
36:18Trên đó có chở một cái quang tài
36:21Ta nói không sai chứ
36:23Tướng Gia
36:27Người phụ nữ đó
36:29Là ai ta nghĩ chắc là trong lòng chúng ta đều rõ
36:33Tướng Gia
36:34Mục đích của chúng ta giống nhau
36:36Ta sao ngày không có thành ý gì hết vậy
36:44Xem ra
36:46Ta không thể chạy dấu lù bá ôn được
36:49Đúng vậy
36:51Đúng là ta có đi tìm người
36:54Tìm ai
36:55Nguyệt Giao
36:59Ta biết ngay
37:00Là Ngài đi tìm cổ
37:03Nguyệt Giao
37:04Nguyệt Giao là ai vậy

Được khuyến cáo