Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm kia
CUỘC SỐNG RỰC RỠ - TẬP 71 - VTV3 THUYẾT MINH - PHIM HÀN QUỐC - CUOC SONG RUC RO

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00MỘ PHIM CUỘC SỐNG RỰC Rỡ
00:31Sao bây giờ con biết nói?
00:34Thì tại bất ngờ trước chuyện cậu Ha sân che đó là bố đơn thân nên con quên mất.
00:38Mà mẹ sao thế? Sao mẹ lại nổi nóng như thế?
00:44Bố đi đâu vậy ạ?
00:53Đơn cha.
00:56Mặt con...
01:02Sao thế? Bên ngoài có chuyện gì ạ?
01:07Không ạ.
01:08Nhưng sao cả ngày hôm nay bố gọi cho con không được, làm bố lo.
01:11Con xin lỗi ạ.
01:15Không phải gói chịu ở đâu đây chứ?
01:17Không sao thật không?
01:19Vào nhà đi ạ.
01:20Vào nhà đi bố.
01:21Dân cha.
01:22Nhanh lên bố.
01:25Nhanh lên bố.
01:33Bố ơi, bố ra đón dân cha ạ?
01:35Ừ, đúng lúc em vừa về.
01:37Vậy con cho Hồ Chương vào ngủ trước đây ạ.
01:39Ừ, đi ngủ đi.
01:42Con về rồi ạ.
01:43Con đi đâu làm gì mà giờ này mới về?
01:45Để cả ngày hôm nay bố gọi cho con không được hả?
01:48Bình à, em làm chị cũng đang bị mắng tơi tả đây này.
01:53Hôm trước em hỏi chị còn nhớ chuyện bụng mẹ to ra không ấy?
01:59Mẹ vừa nổi đoán lên, chắc chị sớm sớm mới nói chuyện đó hẳn là dân chìn.
02:23Đây, con nhìn đi.
02:25Đây là ảnh mẹ chụp từ hồi mang bầu con đấy.
02:28Thấy bụng rất to rồi chứ.
02:31Vâng.
02:34Chắc mẹ con vất vả lắm.
02:36Làm gì có người mẹ nào sinh con ra mà không vất vả?
02:41Đếm từng ngày để được thấy mặt con thì sẽ không biết vất vả là gì nữa.
02:45Vì thế mẹ mới sinh một đứa, hai đứa, hai đứa.
02:48Rồi tận ba đứa.
02:50Thì ra là thế.
02:56Nếu thấy tò mò chuyện đó thì hỏi mẹ chứ.
02:59Sao lại đến hỏi chị?
03:01Không phải con chủ ý đến vì chuyện đó đâu.
03:04Con chỉ đến xem chỗ làm việc của chị rồi vô tình nhắc đến thôi.
03:08Mẹ đừng bận tâm.
03:10Vâng.
03:40Kết quả xét nghiệm ADN
05:10Nàng dân trà không phải là con gái nhà đó ư?
05:13Vâng. Con nhìn thấy cô ta nhận kết quả của Trung tâm Nghiên cứu Di chuyển mà.
05:16Ôi trời ơi.
05:18Trời đất ơi.
05:20Có chuyện gì thế này?
05:22Không phải là con gái nhà đó thì...
05:24Thì là con gái nhà ai?
05:26Là con gái nhà ai?
05:28Bình à, lần đầu tiên mình nghe chuyện này à?
05:31Hay đợi anh hỏi nhỉ?
05:33Đằng nào anh cũng đang ở nhà đó mà.
05:35Bình ơi.
05:36Hay đợi anh hỏi nhỉ?
05:38Đằng nào anh cũng đang ở nhà đó mà.
05:39Zera, bố đã bảo con mặc kệ rồi đúng không?
05:41Sao anh lại hét lên thế?
05:42Mặc kệ cái gì mà mặc kệ?
05:45Đó là chuyện nên nói trong lúc ăn sáng à?
05:47Lẽ ra phải nói ngay lúc sáng sớm chứ không phải lúc ăn sáng.
05:49Đây là chuyện na dân trà không phải là con gái nhà đó cơ mà.
05:52Đúng là.
05:53Chuyện còn chưa rõ ràng mà sao lại hùa theo con bé như thế?
05:55Sao lại chưa rõ ràng?
05:57Vì Zera có linh cảm gì đó nên mới thế chứ.
06:00Con tin linh cảm của con là đúng.
06:02Sao?
06:03Nhận kết quả đó xong, na dân trà khóc à?
06:06Khóc tu tu như thế trời sập sao?
06:08Thôi đi.
06:09Không, cô ta không khóc nhưng trông rất lạ.
06:12Trên mặt cô ta hiện rõ ròng chữ
06:14tôi không phải là con gái nhà này.
06:19Thật không?
06:22Đã bảo thôi đi rồi đúng không?
06:24Cứ thể nói lung tung rồi gây rắc rối đi.
06:27Minh!
06:28Nếu gặp rắc rối gì vì chuyện này
06:30thì bố sẽ không để yên cho cả hai mẹ con đâu.
06:32Liệu mà làm?
06:33Bố!
06:37Sao bố lại thế?
06:38Thế mới nói.
06:39Sao lại thế nhỉ?
06:41Sao lại nhạy cảm như thế rồi ngậu lên vậy chứ?
06:48Kết quả cho thấy bác sĩ Na không phải là bố hay Sông Chi Xúc đúng là mẹ đây.
06:54Để Sông Chi Xúc biết chuyện này
06:56thì sẽ phiền phức lắm.
07:03Từ con voi đọc khó lắm đúng không?
07:06Vâng, vừa khó vừa dài và phức tạp nữa.
07:11Từ dồn hơi vào chữ đằng trước rồi đọc xem nào.
07:20Sao thế? Mẫn thấy khó hả?
07:23Không phải thế hả?
07:26Ước gì mẹ cũng dịu dàng như Dì Út.
07:30Mẹ cũng dịu dàng mà.
07:32Không phải đâu ạ.
07:35Bác Hồ Chùn, đồ phản bội này.
07:40Mẹ đã bảo con không được nói xấu mẹ với Dì Út rồi đúng không?
07:43Con có nói thế đâu.
07:44Tối qua con vừa bảo mẹ tốt nhất
07:46xong không thích học tiếng Anh nên bám lấy Dì Út chứ gì.
07:52Đừng bắt tội thằng bé nữa.
07:55Lại đây, làm nốt bài tập tính Anh đi rồi con đi học nhanh lên.
07:58Không đâu, con sẽ học cùng Dì Út.
08:00Dì Út thì không được.
08:02Dì Út quá dễ tính nên từ giờ nghiêm cấm học với Dì Út.
08:05Vào đây, vào đây, học với mẹ đi.
08:07Thàm vọng quá.
08:10Đi thôi nhỉ?
08:11Vâng, bố.
08:13Mỗi buổi sáng nhìn mình đưa dân cha đi làm tôi lại nhớ đến ngày xưa.
08:18Dù mưa hay tuyết thì mình đều sách cặp cho dân cha
08:22rồi đưa đến trường, nắm chặt tay nữa.
08:27Nói chuyện ngày xưa làm gì, nhạt nhẽo.
08:30Đi thôi, sắp muộn rồi.
08:32Vâng.
08:33Hai bố con đi cẩn thận nhé.
08:35Làm việc thì quan sát kỹ trước sau trên dưới.
08:39Vâng, tôi nhớ rồi.
08:42Về sớm nhé, tối mẹ sẽ ra chạm xe buýt đợi đấy.
08:45Con nhớ rồi ạ.
08:47Đưa đây cho tôi.
08:48Bình cứ đi đi.
08:49Bình cũng thật là...
08:53Vâng.
09:02Hôm nay Du Che đến nhà chủ tịch chơi đúng không?
09:05Nhớ nghe lời bà và đi vui vẻ nhé.
09:07Phải bảo là con sẽ đi vui vẻ.
09:09Bố đừng lo gì chứ, Du Che.
09:12Không biết có phải do mắt con bé lanh lợi hay không
09:15mà ai đi qua cũng muốn nhìn mặt con bé.
09:17Làm mẹ phiền phức chết đi được.
09:20Con đi đây ạ.
09:21Ừ.
09:22Lại đây với bà nào.
09:24À, cô gái đó í.
09:28Mời cô ấy đến nhà được không?
09:30Dạ?
09:32Cũng không có ý gì khác.
09:34Mẹ chỉ nghĩ là nên quan sát gần một chút thì mới hiểu rõ hơn.
09:38Nhìn từ xa với nhìn gần làm sao giống nhau được.
09:43Mẹ, không có gì phải nghĩ ngợn đâu.
09:46Chẳng phải nên cho cô ấy thấy nhà mình sống như thế nào hay sao?
09:52Vâng.
09:53Nếu thế thì mai mời đến nhé.
09:57Chưa đâu mẹ, để con xem đã.
09:59Sao thế?
10:01Mời đến mà cũng phải hỏi ý kiến cô ấy trước à?
10:05Nhà mình tự quyết định rồi báo không được sao?
10:08Không phải thế, mà là mai hơi gấp.
10:10Với lại dạo này con hơi bận.
10:12Để khi nào du xếp xong công việc thì con sẽ nói.
10:16Đến gặp khi mẹ có nhãi ý thì hơn.
10:20Con cảm ơn mẹ.
10:23Cảm ơn mẹ đã mở lòng ạ.
10:26Thôi được rồi, đi làm đi.
10:29Vâng.
10:36Không thích à?
10:38Chủ tịch, tôi không có ý gì khác đâu.
10:42Tôi cũng muốn gặp con của mình một lần.
10:44Và tôi nghĩ làm như thế mới phải đạo lý.
10:51Nếu mình thấy bất tiện thì thôi vậy.
10:53Nhưng nếu không phải thế thì sắp xếp cho tôi gặp đi.
11:00Sao? Có sự tình gì với con của mình à?
11:05Tôi xin lỗi.
11:08Tôi xin lỗi chủ tịch.
11:09Có gì mà phải xin lỗi?
11:11Con tôi vẫn chưa biết tôi.
11:21Chưa biết mình ư? Thế là sao?
11:26Ý mình là vẫn chưa dám xuất hiện trước mặt con sao?
11:32Chuyện này là sao?
11:38Chúc mọi người buổi sáng tốt lành.
11:40Cô có sao không? Hôm qua trông cô rất không khỏe.
11:43Tôi xin lỗi. Lần sau tôi sẽ cố gắng để không xảy ra chuyện như thế này nữa.
11:47Đương nhiên là phải thế rồi.
11:50Cô viết bản kiểm điểm rồi nộp cho nhóm trưởng đi.
11:53Vâng, tôi biết rồi.
11:57Mà có chuyện gì vậy? Hôm qua có chuyện gì à?
12:00Không đâu, không có chuyện gì đâu.
12:05Nhóm trưởng đến rồi à?
12:11Không có thật không?
12:16Hả? Không có thật không?
12:19Tôi xin lỗi về chuyện hôm qua.
12:21Rõ ràng là có chuyện gì đó mà sao cô lại bảo không có?
12:28Cô Nam tương tra không định mở miệng thì đành thôi vậy.
12:40Cô Nam tương tra không định mở miệng thì đành thôi vậy.
12:50Em đi làm chưa?
12:52Em dành thì đến phòng anh nhé.
12:55Anh có cái này muốn đưa cho em và có cả tin vui nữa.
13:10Có việc gì vậy?
13:12Hôm qua anh đã hỏi Nam tương tra chưa?
13:15Hỏi gì cơ?
13:23Cô tương tra.
13:25Có giám đốc.
13:27Cô đang đến phòng anh Sơn Tre à?
13:29Vâng, bị trưởng phòng bảo tôi đến đó một lát.
13:31May quá.
13:32Không thế thì tôi cũng định thông báo bên Trung Quốc rất quan tâm đến sản phẩm mà cô phát triển đấy.
13:36Trung Quốc à?
13:37Vâng.
13:38Tôi định đến để bàn bạc với anh Sơn Tre.
13:40Có cô đi cùng thì càng tốt.
13:43Kỳ diệu nhỉ?
13:45Ý tưởng của cô dân tra được ưa trụng ở cả Trung Quốc, cô có thấy kỳ diệu không?
13:50Vâng.
13:53Lỡ ăn nhiều đầy bụng quá.
13:55Bê ta gen ngay nha!
13:57Vô chứa cả tạm cân ơ!
14:00Bê ta gen chứa hàng tỷ loại khuẩn tốt cho tiêu hóa.
14:04Uống là mê.
14:06Mê ta mê là bê ta gen.
14:10Cô đang nói gì thế?
14:12Chuyện đơn giản thế mà xa anh không hiểu.
14:14Ý tôi là anh đã hỏi cô ấy làm xét nghiệm với ai chưa?
14:17Nhóm trưởng Lysera.
14:18Anh chưa hỏi à?
14:19Anh làm gì mà có mỗi chuyện đó cũng chưa hỏi.
14:21Cô đừng nói nữa, ra ngoài đi.
14:23Anh hỏi rồi đúng không?
14:24Anh hỏi rồi nhưng không nói cho tôi biết chứ gì?
14:30Cô chưa nghe thấy tôi bảo cô đừng nói nữa và ra ngoài à?
14:32Xét nghiệm ADN có liên quan đến na dân tra chứ gì?
14:35Kết quả thể hiện na dân tra không phải là con gái của nhà đó đúng không?
14:42Cô Lysera!
14:53Dân tra!
14:55Dân tra!
14:59Sao anh lại nhìn thế?
15:00Em bảo na dân tra đã làm xét nghiệm ADN.
15:03Cô bảo sao?
15:04Anh cũng tò mò không hiểu vì sao na dân tra lại làm thế đúng không?
15:07Em cũng tò mò.
15:08Thế nên em mới hỏi trường phòng.
15:10Em làm thế thì có gì sai chứ?
15:14Anh chị Úc!
15:15Anh chị Úc!
15:18Gì đây? Coi thường mình à?
15:21Giờ cũng không thèm nói lại với mình nữa.
15:26Anh xin lỗi vì đã để em nghe thấy.
15:29Lẽ ra anh phải ngăn lại.
15:32Vậy ra trường phòng...
15:35Ừ.
15:37Anh biết rồi.
15:45Em vẫn chưa hiểu chuyện gì ra chuyện gì.
15:49Không biết có phải là mơ hay không nữa.
15:52Dân tra!
15:53Em không biết nên làm gì và làm thế nào.
15:58Từ hồi bé...
16:02anh đã nghĩ rất nhiều.
16:06Không biết gia đình có bố sẽ như thế nào.
16:10Bố anh mất từ hồi anh còn đang trong bụng mẹ.
16:14Vì thế anh không biết mặt và cả giọng nói của bố.
16:21Khi bố em đến gặp anh...
16:25thay vì buồn và thất vọng...
16:27thì anh lại thấy rất bất ngờ.
16:30Tuy chú luôn phản đối anh...
16:34nhưng lại cho thấy rằng...
16:36chú yêu thương em đến mức anh không thể suy nghĩ tùy tiện...
16:39về sự phản đối đó.
16:47Bố em và mẹ em là bố mẹ...
16:50mà em không thể có lại trên đời này.
16:54Chắc em hiểu rõ điều đó hơn ai hết.
17:02Anh biết em đang rất sối bời và khổ tâm...
17:06nhưng không có gì thay đổi cả.
17:09Chỉ là chúng ta biết một chuyện trong quá khứ...
17:12chúng ta chưa từng biết mà thôi.
17:14Trường phòng, tình cảm của bố mẹ em và em cũng vẫn vậy.
17:18Không có gì khác đâu.
17:20Em chưa từng nghĩ...
17:23và cũng chưa từng tưởng tượng rằng chuyện này sẽ xảy ra.
17:29Sao bố mẹ em lại...
17:33Sao bố mẹ em lại...
17:35Em đừng nghĩ ngợi lung tung.
17:38Em vẫn đang ở đúng vị trí của em.
17:44Em chỉ cần tiếp tục sống đúng như trước đây.
17:47Ở vị trí của em cùng với gia đình của em.
18:11Ừ, có chuyện gì vậy?
18:13Ừ, có chuyện gì vậy?
18:19Chị Úc!
18:25Gì cơ?
18:28Dân cha ư?
18:32Dân cha sao?
18:35Tất nhiên rồi, Cố vấn Kim.
18:37Hôn sự của bọn trẻ sẽ được tiến hành mà không có vấn đề gì.
18:41Khi nào chọn được ngày thì tôi sẽ thông báo ngay.
18:45Vâng, chào anh.
18:59Mới hôm nào anh còn đuổi tôi như đuổi tả ma.
19:01Mà gọi có chuyện gì thế?
19:03Gặp nhau đi.
19:04Anh cứ đến đi, lúc nào cũng được.
19:06Chúng ta đã bao giờ gặp nhau mà hẹn trước chưa?
19:08Vậy tôi sẽ đến chỗ anh.
19:15Không cần biết chuyện khác.
19:18Chỉ mong anh hiểu được nỗi lòng của một ông bố thôi.
19:26Bác sĩ Na sắp đến.
19:29Lợi dụng bác sĩ Na thế nào đây?
19:32Em vẫn đang ở đúng vị trí của em.
19:42Em chỉ cần tiếp tục sống đúng như trước đây.
19:47Ở vị trí của em, cùng với gia đình của em.
19:51Mình ở vị trí của mình, cùng với gia đình của mình.
19:56Em làm sao?
19:58Em làm sao?
20:00Em làm sao?
20:02Cảm ơn.
20:25Sao con lại biết?
20:28Chắc con còn khổ tâm lắm.
20:47Bà làm gì ở đây thế?
20:52Bà khóc đấy à?
20:57Sao bà lại nhìn na dâng cha rồi khóc?
21:00Mặc kệ tôi, cô cứ đi làm việc của cô đi.
21:05Vì sao thế? Sao bà lại nhìn na dâng cha rồi khóc?
21:16Sản phẩm mới xuất ra thị trường rồi mà sao em còn xem mẫu vải?
21:20Dạ?
21:21Từ hôm qua em lạ lắm dâng cha.
21:23Có chuyện gì thế?
21:24Không có gì đâu ạ.
21:28Na dâng cha.
21:30Sao cô lại làm y tá song khóc?
21:32Hả?
21:33Y tá song vừa nhìn cô vừa khóc đấy.
21:35Cô không biết gì à?
21:39Báy bị tôi phát hiện đang khóc nên bỏ trốn rồi.
21:42Cô không biết à?
21:45Lẽ nào y tá song cũng biết cô làm xét nghiệm đó à?
21:50Nhóm trưởng.
21:51Vậy có chuyện gì mà y tá song lại vừa nhìn cô vừa khóc?
21:58Cô dâng cha sinh năm nào vậy?
22:05Dù sao y tá song cũng là một người mẹ thì không nên làm thế này.
22:08Nếu biết bây giờ sẽ tỉnh con thế này thì ngay từ đầu đã không nên bỏ rơi mới phải chứ.
22:27Cô dâng cha.
22:55Cô song.
22:58Cô đến đây có việc gì vậy?
23:07Cháu đến gặp cô.
23:12Có phải cô...
23:16Có phải cô...
23:20là người...
23:22đã sinh ra cháu không ạ?
23:33Đúng không ạ?
23:38Thấy bảo cô sinh con ở bệnh viện của bố cháu.
23:42Sinh xong rồi bỏ đi luôn.
23:48Đứa bé đó...
23:51là cháu phải không ạ?
23:56Cô song.
24:03Tôi không hiểu cô đang nói gì.
24:09Tôi không hiểu sao cô lại đến tìm tôi rồi nói chuyện này.
24:15Cô song, không phải đâu.
24:19Cô nhầm rồi.
24:24Thế ạ?
24:25Cô dâng cha...
24:31là con gái của bác sĩ Nam ạ?
24:35Không phải cô vừa đến công ty cháu về ạ?
24:39Chắc tôi phải vào rồi.
24:42Thôi cô về đi, tôi mệt nên vào trước đây.
24:45Cô song.
24:48Cô song.
25:18Cô song.
25:49Không phải là được rồi.
25:52Như thế này là được rồi.
25:55Vì mình là con gái của bố mẹ.
26:01Điều kiện cụ thể của phía Trung Quốc không đến nỗi nào.
26:04Em thì thấy như thế, anh cũng thử kiểm tra đi.
26:07Được rồi, sản phẩm mới được xuất ra thị trường rồi nên để xem xu hướng bán hàng rồi quyết định đi.
26:12Bữa nãy em cũng nói với cả cô dâng cha rồi.
26:17Vậy anh sẽ kiểm tra rồi bàn bạc lại nhé.
26:20Sao anh không hỏi gì?
26:24Về chuyện của cô dâng cha ấy, anh có thể hỏi em mà.
26:28Anh sẽ thử cùng dâng cha tìm hiểu.
26:33Tuyệt cả là biết trước, nhưng nếu là chuyện anh không thể ngăn cản được,
26:36thì dù là mưa hay là tuyết, anh vẫn phải hứng chịu cùng dâng cha chứ.
26:40Em không muốn thấy anh hay cô dâng cha bị bắt.
26:43Em mong hai người không bị tổn thương.
26:46Em xin lỗi vì nhắc lại chuyện này, nhưng đó là nỗi lòng của em.
26:50Chị Úc này, anh không muốn em đau lòng vì dâng cha hay vì anh đâu.
26:55Sao trong hoàn cảnh này mà anh vẫn lo lắng cho em?
26:59Làm em càng không biết nói gì nữa.
27:03Làm việc đi, anh đi đây.
27:13Đi.
27:23Rõ ràng là chạy theo bà ta, mà sao chưa về nhỉ?
27:28Hai người là thế nào?
27:38Trưởng phòng đến có việc gì vậy?
27:40Tôi cảnh cáo cô.
27:42Từ nay về sau, tùy có bất cứ chuyện gì về dâng cha thì cô cũng đừng tùy tiện nói ra.
27:46Nếu tôi tùy tiện nói ra thì sao?
27:48Tôi không nói thù ở đâu.
27:50Cô nghe nghiêm túc vào.
27:51Còn một chuyện nữa tôi định tùy tiện nói ra, anh tính sao?
27:54Nhóm trưởng đi.
27:55Chắc cô Na dâng cha vẫn chưa kể với anh chuyện y tá sông vừa đến đây rồi khóc đúng không?
28:00Bà ấy tìm đến tận công ty, không những thế lại nấp sau cột rồi vừa nhìn Na dâng cha vừa khóc.
28:06Nghe chuyện đó xong, Na dâng cha chạy đi luôn rồi.
28:11Ai thấy cũng sẽ tin đó là người mẹ xa cách lâu năm.
28:17Cô vừa nói gì thế hả?
28:19Không lẽ nhóm trưởng Ly?
28:22Vậy ra y tá sông là mẹ của Na dâng cha ư?
28:25Nhóm trưởng Lyzera?
28:35Phủ chủ có gì vậy ba?
28:38Trên phủ chủ có...
28:39Xốp ăn nè.
28:40Ồ, xốp ăn kìa.
28:41Nè.
28:42Ăn ngon ngon khi chấm sữa.
28:46Vị ngon tầm phủ chủ, hội tụ trong Oreo.
29:08Dâng cha.
29:16Em không sao chứ?
29:17Về chuyện gì ạ?
29:23Em không sao đâu, em không sao hết.
29:27Em làm tốt lắm, em đã buông bảo được rồi.
29:32Anh hy vọng từ nay về sau, đủ với ai nói gì thì em cũng không bận tâm.
29:44Anh hy vọng em cứng rắn và không lung lanh như bây giờ.
29:49Em làm được chứ?
29:52Nhưng bằng nãy anh nhắn tin là có tin vui mà.
29:56Có cả thứ muốn đưa cho em nữa.
30:04Em nghĩ nếu nghe tin vui từ anh thì sẽ có thêm động lực.
30:09Vì thế em đến đây.
30:21Cảm ơn anh.
30:37Cảm ơn anh.
30:42Còn tin vui là mẹ anh bảo mời em đến nhà anh chơi đấy.
30:48Bác ạ, mẹ anh bảo muốn quan sát em ở gần hơn.
30:53Có vẻ như mẹ anh muốn ăn cơm cùng em và nói chuyện nữa.
30:59Tin này thực sự rất vui, em cũng không dám nghĩ tới.
31:05Em có thêm động lực thật rồi.
31:08Vậy khi nào thì em đến được?
31:13Khi nào em thấy tâm trạng dễ chịu?
31:16Khi nào em thu xếp xong hết những chuyện em đang bận lòng và dễ chịu trở lại.
31:21Khi đó hẳn đến trưởng phòng, anh sẽ chờ.
31:33Duche ơi, là bà y tá xông đấy.
31:36Có nhận ra không?
31:38Không.
31:41Mà cô khó chịu ở đâu ạ?
31:46Dạ, tôi cứ nghĩ thành phu nhân của chủ tịch rồi thì cô sẽ sướng đến nỗi cầm hai ngấn chứ.
31:52Mà sao mặt cô lại hốc hác thế kìa?
31:57Sao thế? Cô đang lo lắng chuyện gì ạ?
32:01Dạ không, không phải đâu ạ.
32:05Trông mặt cô hốc hác lắm.
32:11Duche đến rồi đấy ạ.
32:13Chủ tịch.
32:15Chủ tịch có khỏe không ạ?
32:17Duche đến thăm chủ tịch và phu nhân đây.
32:20Thời gian qua chị vẫn ổn chứ?
32:22Tôi thì ngày nào cũng như ngày nào.
32:24Vâng.
32:26Bé Duche cái nào?
32:28Con bé đã lớn gần này rồi.
32:30Tất cả đều nhờ chủ tịch và phu nhân đấy ạ.
32:36Chị nói gì thế?
32:38Nhờ bà Duche chăm sóc chú đáo thế này nên con bé mới mạnh khỏe chóng lớn chứ.
32:44Chị ngồi đi.
32:45Vâng vâng.
32:46Có nhận ra ông không?
32:48Ông là ai nào?
32:49Còn nhớ không?
32:51Ui cú, ui cú.
32:59Lúc nào cô ấy cũng bảo nhớ Duche.
33:02Giờ thì thỏa ước nguyện chưa?
33:04Rồi ạ.
33:06Có lẽ là do được đón về đây nuôi tử thùa còn đỏ hòn,
33:09nên Duche đặc biệt hơn những đứa trẻ khác.
33:12Đúng đấy ạ.
33:14Không ngày nào là cô ấy không nhắc đến Duche.
33:18Ừ.
33:26Hai tháng rồi chưa được gặp Duche.
33:29Mong chờ gặp con bé vì thấy nhớ như thế.
33:32Nhớ đến nỗi bật khóc ư.
33:34Xem ra tôi đến không đúng lúc rồi.
33:37Hình như phu nhân không được khỏe.
33:39Tôi nên về thôi, chủ tịch.
33:43Dạ không, tôi không sao đâu.
33:46Chị đã đến tận đây rồi thì ở lại ăn cơm rồi hãng về.
33:49Ăn cơm thì lúc nào ăn mà chẳng được.
33:51Hôm nào tôi lại đến.
33:54Dù sao được gặp phu nhân thế này, tôi cũng thấy vui.
34:02Duche, hôm nào lại đến nhé.
34:17Dân cha chưa về à?
34:21Dân cha.
34:22Dạ.
34:25Chị về trước đi.
34:27Ừ, thế cũng được.
34:28Mai gặp nhé.
34:30Vậy tôi về đây.
34:33Trưởng nhóm tôi về đây.
34:34Hẹn mai gặp lại.
34:47Này dân cha, cô nhẫn tâm thật đấy.
34:53Không có tôi thì cô đã không biết chuyện về y tá Sông.
34:58Lẽ ra cô nên cảm ơn tôi mới đúng chứ?
35:03Tôi xin phép về trước.
35:08Y tá Sông là ai?
35:10Cô buông ra đi, nói nhanh lên.
35:16Không nói à?
35:18Tôi hỏi y tá Sông là ai cơ mà?
35:22Sao cô lại làm xét nghiệm ADN?
35:25Có liên quan gì đến bà đúng không?
35:27Cô thử nhắc đến chuyện đó một lần nữa trước mặt tôi đi.
35:30Tôi sẽ đập cho cô một trận đấy.
35:32Gì cơ?
35:33Đập cho một trận ư?
35:34Cô đập tôi ư?
35:37Cô ta trốn tránh như thế thì chứng tỏ là mình đoán đúng rồi.
35:47Nếu đó là sự thật thì chuyện này là thế nào?
35:52Anh vừa nói gì?
35:53Nghe lời tôi đi bác sĩ Na.
35:55Có thế thì anh mới tiếp tục làm bố của dân cha được chứ.
35:59Chỉ cần lôi Sông Chi Xúc ra khỏi nhà chủ tịch thôi.
36:02Rồi tôi sẽ không đòi hỏi thêm gì nữa.
36:07Bác sĩ Na đã nuôi con tôi.
36:11Biết đặt định mệnh đen đủi của chúng ta vào đâu bây giờ?
36:15Chúng ta đành phải trôn vùi chứ.
36:19Chỉ cần anh chịu trách nhiệm về y tá Sông thôi rồi chuyện này sẽ được trôn vùi.
36:24Anh không thể chỉ nghĩ cho dân cha.
36:29Vì dân cha mà làm thế, không cần điều kiện gì à?
36:36Dân cha thực sự...
36:41Dân cha thực sự...
36:44Nếu tôi coi con bé là con gái tôi thì sao?
36:49Anh tỉnh táo lên đi.
36:51Chỉ cần tiến thêm một bước nữa là dân cha sẽ về với tôi đấy.
36:55Anh bảo sao cơ?
36:56Vì thế tôi sẽ lặng lẽ trôn vùi chuyện này.
36:59Chỉ cần anh nuôi Sông Chi Xúc ra thôi.
37:01Tôi biết anh là người giỏi tính toán.
37:06Tôi biết anh đang lợi dụng chuyện này.
37:11Nhưng...
37:13Chẳng phải cả anh và tôi đều là bố hay sao?
37:17Anh đừng nói nữa, tôi không thích nghe mấy câu này đâu.
37:20Không phải chỉ mình tôi có con gái.
37:22Chẳng phải anh cũng có con gái hay sao?
37:26Dù trái tim có đẫm máu thì chúng ta vẫn phải bảo vệ con gái của chúng ta đúng không?
37:31Nếu anh không muốn lôi Sông Chi Xúc ra như thế thì...
37:35Giao dân cha cho tôi đi.
37:38Giao cho tôi rồi chấm rất gọn ghẽ.
37:40Này anh Li Thế Sơn!
37:42Anh sợ dân cha bị tổn thương nên không dám làm chứ gì?
37:46Anh có lo lắng cũng vô ích.
37:49Con bé đã biết anh...
37:51Bố ơi, về y tá Sông đi.
37:55Chú có phải là bố của na dân cha không ạ?
38:00Con ra ngoài đi.
38:02Bố bảo ra ngoài cơ mà.
38:07Bố na dân cha đến đây có việc gì thế ạ?
38:13Có phải vì chuyện của anh cháu không ạ?
38:17Không phải.
38:19Không phải chuyện đó đâu.
38:21Không phải chuyện đó thì...
38:22Zera chưa nghe thấy bố bảo ra ngoài à?
38:25Bố...
38:35Sao bố lại đuổi mình ra?
38:38Không phải chuyện của anh thì sao bố lại ngồi nói chuyện với bố na dân cha chứ?
38:45Anh thấy đây, chẳng phải anh cũng là bố của con gái anh hay sao?
38:51Anh cũng sợ con gái anh biết chuyện gì đó đây thôi.
38:55Thôi đi, anh đừng đoán bửa nữa.
38:57Thật may là anh cũng có con gái.
39:00Thật may là anh cũng là một ông bố.
39:05Im đi.
39:06Tổng giám đốc thiên hạ định nhất Li Thế Sơn cũng không muốn con gái mình bị tổn thương đúng không?
39:14Tôi cũng không thể chấp nhận chuyện dân cha nhà tôi đau đớn đâu.
39:24Vậy tôi sẽ tin là anh không xuất hiện trước mặt dân cha nhà tôi.
39:30Tôi về đây.
39:45Cô dân cha là con gái của bác sĩ Nam à?
39:58Bố ơi!
40:00Con...sao con lại ở đây?
40:04Dạ?
40:06Con...
40:10Con lại đến gặp bố đứa bé phải không?
40:12Không, không phải thế đâu ạ.
40:14Con đến trung tâm thương mại mua ít đồ ấy mà.
40:17Dân cha, con...thế còn bố?
40:20Sao bố lại đến đây?
40:23Có phải...bố vừa gặp tổng giám đốc Li Thế Sơn không?
40:27Đừng ránh chống lảng nữa.
40:30Con biết bố đứa bé làm ở đây mà vẫn tiếp tục thế này à?
40:34Vẫn muốn khiến bố lo lắng phải không?
40:37Thế mới nói.
40:40Con là cô con gái chỉ khiến bố lo lắng.
40:44Lúc nào cũng chỉ khiến bố lo lắng.
40:47Dân cha!
40:49Bố ơi!
40:52Bố đã nuôi con với tấm lòng như thế nào?
40:55Sao tự dưng lại hỏi thế?
41:00Chỉ nuôi vậy thôi.
41:02Chỉ vậy thôi ạ?
41:03Bố nuôi con thì đâu cần tấm lòng gì.
41:06Chỉ là nuôi vậy thôi.
41:08Con thì là con của mình nên mới nuôi chứ?
41:13Ra là vậy.
41:15Mà sao tự dưng con lại hỏi thế?
41:18Con cũng thế.
41:20Chỉ hỏi vậy thôi.
41:25Mẹ chưa quyết định được chuyện gì mà sao lại bảo dân in về đó?
41:29Con không về được đâu.
41:33Biết rõ là dân in sẽ khổ sở thì con về đó làm gì?
41:37Không phải là con không hiểu nỗi lòng của mẹ.
41:39Dù mẹ có rác vàng lên phòng tân hôn,
41:41nhưng chừng nào bố còn đứng canh ở đó thì nó vẫn là nhà tù đối với dân in.
41:46Con bảo cái gì làm sao cơ?
41:48Nhà tù ư?
41:49Bị con mẹ đã hạ quyết tâm như thế này rồi mà con bảo sao?
41:52Nhà tù đối với dân in ư?
41:55Mẹ!
41:56Mẹ thì đang cố vật lộn để cho con được sống.
41:59Cái thằng xấu xa này!
42:00Đã không hiểu cho tấm lòng đó của mẹ thì chớ lại thốt ra lời đó à?
42:05Mẹ!
42:06Dù mẹ có nhượng bộ trăm bước, nghìn bước thì con vẫn là thằng con xấu xa.
42:10Nếu con không phải do mẹ sinh ra thì hôm nay con chết với mẹ rồi.
42:13Cái đồ xấu xa!
42:15Con biết.
42:16Con là thằng con xấu xa của mẹ.
42:20Không phải là con không hiểu nỗi lòng của mẹ.
42:22Nhưng con xin lỗi.
42:24Con phải được bố mẹ bên này đồng ý đã.
42:28Họ thành bố mẹ của con từ khi nào thế?
42:31Họ có sinh ra con không?
42:32Con nuôi con không?
42:33Họ đã sinh ra và nuôi nấng dâng in mà.
42:35Vì thế họ cũng là bố mẹ của con.
42:39Mẹ không muốn nghe.
42:40Đừng nhiều lời nữa.
42:41Về đây ngay đi.
42:43Cút máy đi.
42:57Em vào lúc nào thế?
42:58Về đi.
43:03Về nhà bên đó đi.
43:06Dâng in.
43:07Với em, bố mẹ sinh ra và nuôi nấng anh cũng quan trọng.
43:14Em không sao đâu.
43:15Vì thế về đi.
43:18Không đâu. Anh sẽ sống ở đây.
43:20Đó là cách tốt nhất cho chúng mình.
43:22Mẹ anh đồng ý rồi còn gì?
43:27Chúng mình về đó sống thì đến một ngày nào đó,
43:29bố anh cũng sẽ đồng ý thôi.
43:32Anh đã bảo không phải thế rồi.
43:34Tại em chưa hiểu rõ về bố anh nên mới nói thế.
43:37Nếu chúng mình cứ ở đây,
43:38thì bố anh sẽ lại đến.
43:41Rồi cả mẹ anh và em gái anh cũng sẽ đến.
43:45Làm thế là không phải với bố mẹ em.
43:48Phải nghĩ đến cả chuyện đó nữa chứ.

Được khuyến cáo