Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Ở đây, đưa ta, ném cho ta, ném qua đây, qua đây, nào, cô ném ta đi, đưa ta, đưa ta, nè, ném cho ta đi, ném cho cô ấy, đại kiều, con gái kiều kiệt, đúng, ném vô bên đó, mau đưa ta, ném cô ấy, đừng ném nữa, nào, ném ta đi, bị trệ, người chăn hữu, đưa ta, nào, đón lấy, đón lấy, đợi đã, đợi đã, để ta, để ta.
00:30Mạng Mạng, Mạng Mạng, Mạng Mạng, Mạng Mạng, dạo này, bụi cứ luôn bồ trồn không yên, có chuyện gì mà phải giấu ta?
00:46Nghị thiệu đã bao dây tân đô mấy ngày rồi, cũng không biết tình hình chiến sự ra sao, trọng thị chẳng thấy sợ hại chút nào.
00:55Nghị thiệu đánh tân đô, chứ có phải chúng ta đâu, sao ta phải sợ?
00:59Vậy hả, đánh tân đô xong, chẳng phải sợ đánh bằng ấp sao?
01:02Vậy sao?
01:05Bỉ trị, ném qua đi.
01:16Trưởng tỷ, nếu Yên Châu không muốn ngânh chiến, thì chỉ còn cách liên hôn để thể hiện thiện trí.
01:23Tới lúc đó, chỉ có thể gã tỷ cho Nghị thiệu thôi.
01:28Gã ta, cho Nghị thiệu.
01:30Kiều Phủ.
01:32Lưu Diễm, Thế tử Lưu Ngai, dẫn theo đường thúc của hắn tới.
01:35Tiểu Tám, thiện lực của Tiểu Kiều, nói là Lưu Ngai Dương phá sứ giả tới, bàn chuyện hôn sự với người.
01:39Lần này, ta được Lưu Ngai Dương giao phó, lưu phiến đường thúc Lưu Diễm tới bàn chuyện hôn sự và đưa sinh lễ.
01:45Trên đường đi nghe được một chuyện xưa, không biết là thật hay giả.
01:49Lưu Diễm, Thế tử nước Lưu Ngai, nằm đó khi Thái Công cưới Đình Phụ Nhân.
01:53Đình Phụ Nhân, Thế tử không kiều diệt.
01:55Đình Phụ Nhân, mang theo của hội môn, dạng lượng dạng, khung cảnh hôn lễ lộng lễ, trải dài 10 dặm, đỏ trực sắc dốc.
02:01Không biết hôm nay Thế tử bọn ta hỏi cưới Tiểu Thư Tiểu Kiều, Châu Mục, có bằng lòng dùng thuộc địa làm của hội môn không?
02:12Thuộc Phụ.
02:15Thế tử, nếu Nguyễn Thiệu chiến được Tân Đô, em là Yên Châu, sẽ bị liên lệ.
02:22Hiện để có điều không biết, phụ thân ta đã bàn chuyện hôn sự với tựa Thái Phụ Nhân của Nguyễn Thiệu.
02:29Bố hứa gả con gái ta là đại kiều cho Nguy Hậu.
02:33Nguy Hậu đã là con trẻ của kiều gia ta rồi.
02:36Nếu các người cứ giáo gái Tiểu Kiều của ta, thì Thế tử và Nguy Hậu chính là quân đệ đồng hào, lấy đâu ra chuyện liên lệ chứ?
02:47Thuộc Phụ.
02:49Hồi nhỏ ta gặp nạn, nhờ có hai dì bá Phụ thu nhận mới có ngày hôm nay.
02:54Ta và biểu mụi, có tình nghĩa từ thời nhỏ.
02:58Các người xem, Thế tử của bọn ta, từ nhỏ đã là người có tình có nghĩa như vậy.
03:04Nếu đã vậy, thì hôm nay chúng ta hãy ứng định ngày thành hôn, tác thành cho đôi uyên ương trẻ này.
03:12Nào, mời các vị.
03:15Dương Thất Lượng Ngài, Thầy Thế tử Đô Diễm, đưa xính lễ cho Tân Nương.
03:20Xính lễ gồm một đôi chim nhạc, một trăm dạng lượng, mười sấp lụa đen, mười hai hộp lụa trắng, mười hai hộp gạo tẻ, mười hai hộp kê, hai tấm da dê, một con lên biu.
03:34Đây là Linh Miu sao? Sao trồng thức như con chuồn vậy?
03:46Thì là chuồn mà.
03:52Phụ nhân có điều không biết, giờ Linh Miu khó tìm.
03:57Chưa kể, bọn ta đi đường gặp người.
04:00Làm gì có thời gian đi săn.
04:03Hơn nữa, chẳng phải gia đình bình thường đều nuôi chuồn sao?
04:06Bọn ta đâu phải là gia đình bình thường.
04:11Phải.
04:14Phải.
04:20Thế nào, Thu Phụ, tặng chuồn cũng xem như coi trọng bọn họ rồi.
04:23Lấy đồ ra lắm Linh Miu như vậy.
04:25Bàn bàn, nếu lưu diễm thật lòng với con, thì cũng không cần sao ra mấy thứ sinh lễ xáo rỗng này.
04:31Chưa kể hai con còn có tình nghĩa từ thời nhỏ.
04:36Không giống trưởng tị của con.
04:38Sắp phải gã vào hang hầm miệng gọt.
04:42Huy Lương, tướng quân nước Huy.
04:45Huy Cường, tướng quân nước Huy.
04:48Huy Kiêu, tướng quân nước Huy.
04:51Huy Đóa, tướng quân nước Huy.
05:01Các quân đệ.
05:03Có định ăn không đây?
05:04Cắt đi, đói cả bụi rồi.
05:06Bao lên.
05:08Rắc chú nhà dễ.
05:09Chúa công, mấy người bọn ta ngày nào không đánh trận là cả người khó chịu.
05:12Tần đồ ở ngay trước bắt rồi, cứ xông thẳng vào là xong.
05:15Ngài sợ bọn ta không đánh lại sao?
05:17Đối phó với tần đồ thì bao dây tốt hơn tấn công.
05:20Địa giới trung nguyên quanh năm khô hạn.
05:22Lương thảo của Lý Túc chắc chắn không đủ.
05:24Thành này có thể không cần tấn công mà vẫn chiếm được.
05:27Rồi gì chứ?
05:31Quân quạt cái gì vậy?
05:32Chẳng phải bọn chúng thiếu lương thảo sao?
05:34Tao muốn cho chúng biết.
05:35Không những chúng ta có lương thảo mà còn có thịt để ăn.
05:39Chúa công, quân sư.
05:41Quân sư, quân sư.
05:42Công Tôn Dương, quân sư của Nguyễn Thiệu.
05:44Chúa công, Thái Phu Nhân gửi thư tới.
05:46Tổ mẫu có chuyện gì?
05:47Thái Phu Nhân đang bàn một mối hôn sự cho Chúa Công.
05:51Ta từng thề trước Tổ phụ.
05:53Sẽ giết Lý Túc, giết Kiều Tộc.
05:55Chưa báo thù thành công.
05:58Ta sẽ không thành thân.
05:59Dừng.
06:02Nói nhỏ ta nghe.
06:03Trước cuộc Thái Phu Nhân bàn hôn sự gì cho Chúa Công vậy?
06:06Trước cuộc trông như thế nào?
06:07Lấy ra xem, mau lên.
06:08Con gái Kiều Gia.
06:10Con gái Kiều Gia.
06:13Người Công Tôn tiên sinh.
06:14Gắn kết hai họ.
06:15Gỡ hận thù.
06:16Ngài nghĩ kỹ mà xem.
06:17Nhiều năm chinh chiến.
06:19Đánh hạ nhiều thành.
06:20Lúc này tới được Tân Đô.
06:21Thì người ngựa cũng đã kiệt sức.
06:23Nếu lúc này Kiều Gia và Lý Túc bao giây trước sau.
06:26Thì trận chiến này lành ít giữa nhiều.
06:29Kiều Tộc.
06:31Lại bức ép Tổ mẫu như vậy.
06:33Nếu lúc này ta chiếm được Tân Đô.
06:37Thì có phải.
06:39Sẽ có thể khiến Tổ mẫu trút được nỗi lo không?
06:43Các quân đệ.
06:44Làm việc thôi.
06:45Chú Công.
06:46Chú Công.
06:47Hấp tắc tấn công.
06:48Thuận thắng không lớn đâu.
06:50Đi.
06:58Đi.
07:07Mười bốn năm trước.
07:09Kiều Tộc thức tính bội nghĩa.
07:12Khiến người Tộc ta bị hại.
07:15Tân Đô trôi vào tay kẻ ác.
07:17Hôm nay.
07:19Kẻ thù ở ngay trước mắt.
07:22Các tứ sĩ nghe lệnh.
07:24Theo ta vào thành.
07:25Giết Lý Túc.
07:26Niệt Kiều Tộc.
07:28Giết Lý Túc.
07:29Giết Kiều Tộc.
07:30Giết Lý Túc.
07:31Giết Kiều Tộc.
07:32Giết Lý Túc.
07:33Giết Kiều Tộc.
07:34Giết Lý Túc.
07:35Giết Kiều Tộc.
07:36Tân Đô.
07:37Giết Lý Túc.
07:38Giết Kiều Tộc.
07:39Giết Lý Túc.
07:40Giết Kiều Tộc.
07:41Chìa trỉnh.
07:54Thắng nhãn Nguyệt Thiếu!
07:55Rột bảng đi!
07:57Đi!
07:58Đi!
08:06Đi!
08:07Các cảnh chiến tranh là bắt nguồn tiêu cục thực. Xin đừng bắt kiếp ngoài nơi thực, hay đối xử tốt với động nhân.
08:37Hãy tìm kiếm mục tiêu.
09:08Kiều Phủ
09:20Mang Mang
09:22Mùi yên tâm.
09:24Điên Trung là nhà mẹ đẻ của Mùi.
09:29Đợi ta gã cho ngụy thiệu, nước lương nhai cũng sẽ xem trọng Mùi.
09:37Huế
10:07A Phạm, ta không muốn gã cho ngụy thiệu.
10:12Họ cũng không thể cứ vậy mà đi cùng chàng.
10:17Đi trễ.
10:22Hồn mình chúng ta sắp phải chia ly rồi.
10:27Đi trễ.
10:33Hồn mình chúng ta sắp phải chia ly rồi.
10:38Ngụy thiệu.
10:41Ta sẽ đánh một trận với ngụy thiệu.
10:43Xem có thể ngăn cản hôn sự này không?
10:45Chàng chỉ là một đô lệ trang ngựa.
10:48Sao có thể đối lại hắn?
11:03Mùi tỉnh rồi sao?
11:05Không ngủ được nữa.
11:10Ta có chuyện này muốn bàn với Mùi.
11:13Tị nói đi.
11:17Hồi đầu năm, ta đã những lúc rảnh rỗi cùng Xuân Nương
11:22theo cho Mùi bộ áo cưới này.
11:25Nhưng hôn ước của ta và ngụy thiệu gấp gáp
11:28chắc sẽ phải rời nhà trước Mùi.
11:32Chi bằng, dừng áo cưới này cho ta đi.
11:44Tị nói xem, hai tỉ Mùi chúng ta đều sắp xuất giá rồi.
11:49Tại sao? Của hội môn của tỉ lại nhiều hơn ta?
11:55Vậy để ta bảo mộ thân, chuẩn bị thêm cho Mùi.
11:58Hoặc là nếu Mùi thích cái gì thì cứ lấy từ chỗ ta đi.
12:03Ta cũng không nói muốn tranh giành với tỉ.
12:05Chỉ là ta đang nghĩ.
12:07Tị nói xem, lần này chúng ta từ biệt
12:09thì sau này sẽ rất khó gặp mặt.
12:12Tị cũng phải để lại thứ gì đó mà tỉ yêu thích cho ta.
12:15Vậy thì khi ta nhớ tỉ, cũng có thể lấy ra ngắm nhìn.
12:21Chẳng phải Mùi cứ kêu mãi là muốn mặc hai bộ y phục này sao?
12:24Cho Mùi đó.
12:26Còn nữa không?
12:29Những cái này cũng cho Mùi hết.
12:31Còn nữa không?
12:35Cái này do chính tay ta theo.
12:37Còn chưa đi bao giờ.
12:38Còn nữa không?
12:41Coi kìa, tỉ phải nhượng cho ta một vài món đồ yêu thích của tỉ
12:45thì mới thể hiện được là tỉ mùi chúng ta tình cảm sâu đậm.
12:59Cái này tuyệt đối không được.
13:09Tỉ yên tâm.
13:12Ta sẽ giúp tỉ
13:14kết kỷ những thứ này.
13:16Mùi muốn gì, tỉ tỉ cũng cho Mùi.
13:20Chỉ cần sau này mang mang, có thể sống vui vẻ, hạnh phúc.
13:27Trưởng tỉ cũng vậy.
13:32Trong hai tỉ mùi chúng ta, có Mùi
13:35được gã đi vừa lòng đẹp ý là đủ rồi.
13:41Mặc ít phục vào đi.
13:43Ta dẫn tỉ tới nơi này.
13:47Mang mang!
13:49là đủ rồi.
14:04Mặc ít phục vào đi.
14:06Ta dẫn tiền tới nơi này.
14:09Mang Mang, Mũi muốn đưa ta đi đâu?
14:11Mau lên.
14:13Mang Mang, rốt cuộc Mũi muốn làm gì vậy?
14:20Nếu Tỵ thích Huynh ấy,
14:23thì hãy đi theo Huynh ấy đi.
14:28Ta không đi theo chàng ấy đâu.
14:30Tỵ buộc phải đi.
14:31Nếu phải gã vào nguội cha, đời Tỵ sẽ chấm hết.
14:34Ai bảo ta là con gái châu một,
14:35đã được bách tính cung phụng bao nhiêu năm nay kia chứ?
14:37Những việc này đều là trách nhiệm ta phải gánh giác.
14:40Nếu ta nói với Tỵ,
14:43ta muốn gã vào nguội thiệu thay Tỵ,
14:45Tỵ sẽ cho ta tòa nguội chứ.
14:47Nguội thiệu đó không phải người tốt đẹp gì, ta biết.
14:50Tỵ nghe ta nói,
14:51nữ tự lý chồng chẳng qua chỉ có hai loại.
14:54Một là như Tỵ,
14:55được ở bên người Tỵ yêu đến bạc đầu răng lông,
14:58cơm canh đạm bạc qua ngày cũng thấy đủ đậy.
15:00Loại thứ hai là như ta.
15:02Điều ta muốn, không phải phù quân dẻ mạy cho ta trước gương,
15:05mà là địa vị, quyền thế của hắn.
15:08Trước đây, đúng là ta thích lưu thế tử.
15:10Nhưng từ đây ta đã hiểu ra,
15:12Huynh ấy không phải là người ta hướng đến.
15:14Vì kiên nhẹ nguội thiệu mà Huynh ấy,
15:17coi nhẹ yên châu, thờ ơ với ta.
15:19Nếu đã như vậy,
15:21chẳng thà ta gã cho nguội thiệu
15:23khiến lưu thị lưu nhai của Huynh ấy cuối đầu trước ta.
15:32Nếu trưởng Tỵ không giữ riêng thứ gì,
15:34chắc hẳn đây đều là những vật mà Tỵ yêu quý, lưu luyến nhất.
15:38Chỉ là đàn không hội quá nặng.
15:41Nên ta gửi dây đàn ra cho Tỵ vậy.
15:44Tỵ sẽ không trách ta chứ.
15:49Mang, mang, bụi.
15:52Mang, mang.
16:01Mang, mang.
16:04Ngồi yên đi.
16:05Hôm nay ta giúp Tỵ ấy trốn đi cùng Huynh.
16:08Chỉ là Tỵ không muốn Tỵ ấy rơi vào miệng gọt mà thôi.
16:11Nhưng nếu sau này ta biết được Huynh đối xử không tốt với Tỵ ấy,
16:14ta nhất định sẽ cho người truy sát Huynh.
16:17Nếu Huynh yêu Tỵ ấy thật lòng,
16:21một ngày nào đó,
16:23ta nhất định sẽ cầu sinh bá phụ, bá mẫu cho Huynh,
16:26giúp Huynh thăng quan tiến chức.
16:29Nếu sau này tiểu thư có gì sai bảo,
16:32bị trệ, sẵn sàng xông pha khói lửa,
16:34có chết cũng không ngại.
16:38Mang, mang.
16:43Mang, mang.
16:47Chậm trễ, ác có biến.
16:50Mau đi đi.
16:52Mang, mang.
16:53Mang, mang.
16:54Đi trễ.
16:56Mang, mang.
16:58Mang, mang.
17:00Mang, mang.
17:07Người ngây thơ như tiểu thư,
17:09giờ đi theo bị trệ,
17:11có thế nào cũng hơn gã cho nguy hậu,
17:14rồi bị hiển nát, ăn thịt.
17:18Tiểu thư,
17:19người định làm gì tiếp theo?
17:25Ra chỗ ngựa tìm đi, mau lên.
17:27Nhật, phu nhân,
17:28đã xem trong phòng chưa?
17:29Chưa ạ, phu nhân.
17:30Vậy thì mau đi đi chứ.
17:31Dạ, tiểu thư để lại một bức thư.
17:33Có chuyện gì vậy?
17:34Người đâu?
17:35Người đâu?
17:37Phu quân,
17:38gửi mẫu thân,
17:39còn giống là nữ tử bình thường,
17:41chẳng ham muốn gì,
17:42tiếc rằng lòng đã có nơi gửi gấm.
17:43Chỉ đành trốn đi,
17:44lần này cáo biệt, xin bảo trọng.
17:45Con gái bất hiếu,
17:46A Phạn, A Phạn đi rồi,
17:47thì làm sao thành thân được nữa?
17:48Hôn thư đã gửi đi,
17:49từ Thái phu nhân cũng đã đồng ý cuộc hôn như này rồi.
17:51Nếu Nguy Hậu lấy cơ quỷ hôn,
17:53để tấn công chúng ta,
17:54thì, thì phải làm sao đây?
17:55Trương Phổ,
17:56cùng lắm thì chúng ta sống mãi với họ.
17:57Trợ tá của Kiều Diệt,
17:58A Tử,
17:59con xem,
18:00nam nhân nhà chúng ta,
18:01có ai đánh đấm ra hồn không?
18:04Bà cho rằng,
18:05chi bằng,
18:06phải Trương Phổ đến Tân Đô một chuyến,
18:08nói rõ sự thật cho Nguy Hậu biết,
18:10xin tạ lỗi với hắn.
18:12Không phải chứ,
18:13Nguy Hậu mà nổi trận lôi định,
18:14thì tiểu nhân biết chống đỡ thế nào?
18:16Cứ nói là,
18:18cứ nói là,
18:19A Phạng ra ngoài dân hương,
18:21bị kẻ xấu bắt,
18:22bắt cóc đi rồi.
18:23Chúa Công,
18:24tuyệt đối không được đâu,
18:25Chúa Công,
18:26quân đội nước Nguy là đám hù ác tàn bạo,
18:28một mình ta đi,
18:29khác nào chui vào Nguy Hậu,
18:30nợ mạng cho chúng luôn,
18:31Chúa Công.
18:47Chúa Công,
18:48tiểu nhân có một kế,
18:49có thể giải quyết mối nguy này,
18:51mau nói đi,
18:52nếu đã không tìm được tiểu thư,
18:54vậy chi bằng?
19:00Ý,
19:01ý ngươi là,
19:02để A Màn gã thay sao?
19:04Ý hay lắm.
19:06Phụ huynh,
19:07ngươi đưa ý kiến gì vậy?
19:08Hay,
19:09đây là ý hay đó,
19:11Màn Màn đã hứa hôn với Nguy Hậu,
19:13không,
19:14nước Nguy mạnh,
19:15lương nhai yếu,
19:16bây giờ chúng ta,
19:17chỉ có thể chịu ý nước Nguy,
19:18nếu không sẽ diệt dông mất,
19:19huynh trưởng.
19:20Nguy thiệu đó là người thế nào chứ?
19:22Lúc này đưa Màn Màn qua đó,
19:23chẳng phải là dân cừu vào miệng hổ sao?
19:25Vậy để nói phải làm sao?
19:27Vì khắp bếp bây giờ,
19:28vẫn là phải tìm được A Phạng về đã.
19:34Là cái số cả rồi.
19:37Từng đô, nước Nguy.
19:5214 năm trước,
19:55Lão Phu,
19:56và sát toàn thành suốt 3 ngày.
19:59Vậy mà,
20:00ngươi,
20:01chỉ có thể chịu ý nước Nguy.
20:04Vậy mà,
20:05ngươi,
20:06chẳng thoát chết.
20:12Vậy,
20:13ngươi có muốn biết,
20:15ta đã thoát chết thế nào không?
20:34Nhưng năm xưa,
20:36ba lời nhà ngươi,
20:38đều đã bỏ mạng dưới tay ta.
20:44Đáng tiếc,
20:46mạng ta,
20:47lại chỉ có một.
20:51Đáng giả.
20:53Đáng giả.
20:55Chúa công,
20:56nên xử lý hắn thế nào?
20:57Giết hắn đi,
20:58giết luôn,
20:59thì chẳng phải quá hợi cho hắn hay sao?
21:03Tổng hắn vào hộp cho ta.
21:33Giết hắn đi!
21:38Giết hắn đi!
21:50Không giết được.
21:52Chúa công,
21:53không giết được đâu.
21:55Quân sư.
22:01Chạc xong rồi.
22:04Tường bách tính.
22:06Chúa công bốc lồng rồi.
22:08Người đời đều biết,
22:09Ngài và Lý Túc là kẻ thù truyền kiếp,
22:11nhưng không giết hắn,
22:12sẽ được lòng dân.
22:14Ta cần lòng dân làm gì?
22:18Ta muốn Lý Túc phải chết.
22:21Tuy Chúa công đã chiếm được Tân Đô,
22:24nhưng tu sử thành trị,
22:25vẫn cần bách tính giúp sức.
22:28Chúa công,
22:29ta không có lòng dân.
22:30Nhưng tu sử thành trị,
22:31vẫn cần bách tính giúp sức.
22:35Mười bốn năm trước,
22:36sau khi Lý Túc tàn sát cả thành,
22:38già trẻ trong thành,
22:39đã lấy xương cốt của người thân,
22:41đắp lên bức tượng bách tính này,
22:43để tỏa lòng thương tiếc.
22:46Mười bốn năm rồi,
22:47bách tính Tân Đô đã không chịu quá nhiều nỗi khổ chiến loạn.
22:50Nếu giờ có thể tổ chức một hôn lễ,
22:52ta biết.
22:54Tiên sinh,
22:55muốn khuyên ta lấy đại cục làm trọng.
22:58Xuất tiến cùng hôn nhân này sao?
23:00Chúa công,
23:01ta cho rằng trước mắt quan trọng nhất
23:03là chỉnh đốn binh lực,
23:05không nên liệu lĩnh thêm nữa.
23:13Nhưng ta lại nghĩ khác tiên sinh.
23:16Ta muốn thừa thắng xông lên,
23:21chiếm lấy bàn ấp.
23:24Mang mang.
23:27Từ nhỏ con đã lớn lên bên cạnh ta,
23:30cũng biết chút mưu lược.
23:33Dù không thể nói là sống sung sướng,
23:35nhưng ít nhất muốn giữ mạng thì không khó.
23:40Tổ phụ,
23:43con đang nghĩ,
23:45nếu muốn khiến Huy Hậu thuận theo ý con,
23:48liên minh với chúng ta,
23:50vậy thì phải làm rõ xem
23:51hắn muốn có được thứ gì từ con.
23:55Bàn ấp này
23:56là cửa ngõ của Yên Châu,
23:58sông ngòi chặn chịch.
24:00Nếu Huy Hiểu muốn đánh Yên Châu,
24:02mục tiêu đầu tiên nhất định là bàn ấp.
24:05Nếu con dùng bàn ấp làm của hội môn,
24:08lo gì hắn không chịu cưới con?
24:19Con còn giỏi hơn cả bá phụ và phụ thân con.
24:23Chỉ biết là sinh ra là nữ nhi,
24:26không thể ở lại lâu dài.
24:33Mang Mang.
24:43Không biết là ông trời đang thương xót,
24:47hay là đang trừng phạt kiều gia ta đi.
24:52Vậy mà lại sinh ra một đứa như con.
25:04Tổ phụ, con điều gì muốn nhận ra sao?
25:08Con,
25:10đối xử với hắn, với quỳ gia,
25:15tốt một chút.
25:23Món đời ta đợi từ 14 năm trước.
25:28Phải nhờ con, trả thay rồi.
25:53BÀN ẤP
26:03Đây là ứng tính của bàn ấp.
26:06Bây giờ ta giao cho con.
26:08Hãy giữ gìn cẩn thận.
26:15Cảm ơn bá phụ.
26:20Mang Mang.
26:22Đừng trách bá phụ.
26:24Không đâu à.
26:45Mang Mang.
26:47Chăm dứt thư nha.
26:53Ánh hoàng hôn,
26:54cổ hương nghiêng nghiêng trọi khắp nhân gian.
27:02Cô đơn hứng dậy ánh trăng,
27:04tiếng bước ngược dòng sao sáng.
27:10Mỗi bước đều ngoảnh nhìn tuyết phủ giang sơn,
27:14đứng để trọn lời hẹn ước.
27:17Nhận lệnh chơi vơi,
27:19xa xôi một kiếp vô thương.
27:22Sơn si, yêu hận, khó lòng hóa giải.
27:26Lệ thu rơi, đối diện đau sắc cận kề.
27:31Tương tư dạng dặm, chẳng nành buông.
27:35Một mình lẻ bóng, nỗi lý bình yên, nơi khói lửa.
27:40Giữa trường an, mộng đẹp còn.
27:43Trong thiên hạ, không gì mềm mại hơn nước.
27:46Ta trị thủy cả đời, hiểu rõ đạo lý lấy nhu khắc cương.
27:51Ghi nhớ điều này,
27:53có thể giữ được tính mạng.
27:56Nếu may mắn,
27:58có thể khiến quân hậu không lưng dị con.
28:02Con cũng phải dị yên châu,
28:05mà tính toán thêm vài bước nữa.
28:14TẬP 3
28:25Chúa công, Lương Thảo, binh mã Trong Thành đều đã được kiểm kê xong,
28:29ghi chép đầy đủ khả rồi.
28:33Kiểm tra xong hộ tịch chưa?
28:35Bách tính ở đây, họ không chịu hợp tác cho lắm.
28:39Tại sao?
28:40Không biết tình khủng lý túc đã bị đặc diện cho chúng ta nữa.
28:44Thôi vậy, không nói cũng được.
28:48Không sao, một thời gian sau sẽ ổn thôi.
28:51Chúa công!
28:54Chúa công!
28:55Là nữ dâu Kiều Gia, sắp đến Cổng Thành rồi.
29:11Cô đúng là không sợ chết,
29:13còn dám tự dân tới cửa.
29:15Mang cung đến đây!
29:16Chúa công!
29:34Chúa công!
29:36Chúa công, khoan đã!
29:37Nếu Kiều Gia đã muốn cầu hòa với chúa công,
29:40sao ngài không thuận thế mà theo?
29:42Cứ con gái Kiều Gia là có thể lấy được bàn ấp.
29:59Bàn ấp lại không cần hao binh tổn tướng,
30:02việc tốt như vậy.
30:03Chúa công hãy suy nghĩ kỹ.
30:07Chúa công!
30:17Hồi lưu quả họ Kiều này, ghê gớm vậy sao?
30:25Ưng thủy mười phần sắt,
30:27hai nàng chiếm tám phần.
30:30Hai nàng ở đây là chỉ hai cô con gái Kiều Gia.
30:38Từng đường.
30:57Cho họ vào đi.
31:00Mở củng thành.
31:08Từng đường.
31:16Ngày mai, phải bàn hôn sự với hôn sứ Yên Châu rồi.
31:20Sao chúa công không nghỉ sớm đi?
31:24Ta gọi quân sư đến đây, chính là vì chuyện này.
31:28Giờ để từng đường trăm công nghìn việc.
31:30Việc cấp bách nhất bây giờ là phải huy động bách tính,
31:33xây dựng lại hệ thống phòng thủ thành.
31:35Lúc này, thật sự không nên bàn hôn sự với con gái Kiều Gia.
31:42Hai việc này không hề mâu thuẫn.
31:47Chúa công thử nghĩ cùng ta xem,
31:50các thế lực ở khắp Trung Quyền liên kết lại
31:54có giống một con hương không?
31:58Yên Châu ở đầu hương,
32:01Lực Huy ở vùng vụn,
32:03Yên Châu ở phần lưng.
32:05Còn lưu nhai ở hai chân.
32:08Bàn ấp này,
32:09địa thế cao ngức lại là cửa ngõ của Yên Châu,
32:12chẳng phải giống như trái tim của con hương này sao?
32:20Yên Châu,
32:22bằng lòng moi trái tim ấy ra cho chúng ta,
32:25điều kiện là kết mình,
32:27tất nhiên phải trả giá.
32:32Nếu như,
32:33cô ta đồng ý giao bàn ấp cho ta,
32:36không giết chết,
32:37đã là nhân tự giúp cô ta rồi.
32:43Công tốt tiên sinh nổi danh khắp thiên hạ.
32:46Ta một lòng ngưỡng mộ,
32:47hôm nay được gặp,
32:48quả nhiên là bậc kỳ tài.
32:51Quá khen rồi,
32:52không sánh bàn tay nắm sốt chúng của trường tiên sinh.
32:56Yên Châu này,
32:57quả là nơi địa linh nhân kiện.
33:00Nhất là bàn ấp,
33:01cảnh non nước lại càng thơ mộng.
33:04Năm xưa,
33:05ta từng may mắn ghé thăm,
33:07chỉ tiếc bao năm chưa trở lại.
33:09Không biết bây giờ,
33:10cảnh sát ra sao,
33:11vừa hay.
33:12Bàn ấp,
33:13chính là của hội muôn,
33:14mà chú công nhà ta chuẩn bị cho tiểu thư.
33:16Chờ hôn lễ kết thúc,
33:17quân sư có thể cùng đến du ngoạn.
33:20Vậy thì tốt quá,
33:21đã như vậy.
33:23Chú công và tiểu thư,
33:25hãy thành thân tại bàn ấp đi.
33:32Thư, thư.
33:52Theo ta thấy,
33:53núi non Tân Đô hùng dĩ,
33:55thành thân ở đây,
33:56mới phù hợp với khí phách của Nguy Hậu.
33:58Tân Đô sao sánh được với bàn ấp đông đúc Phụ Ninh.
34:02Hơn nửa đời này,
34:03vừa trải qua đại chiến,
34:05còn đang đổ nát hoa tài,
34:07dân ngựa béo binh mạnh.
34:08Bàn ấp,
34:09lại không bằng Tân Đô.
34:10Hai nhà kết duyên là việc lớn,
34:12không thể để bị quý nhiễu.
34:13Chỉ hậu bàn ấp tốt hơn,
34:15việc độ Tân Đô thích hợp.
34:16Bàn ấp là quê hương của tiểu thư,
34:17Tân Đô là thủ địa của Nguy Hậu.
34:22Tiểu thư,
34:23sao họ lại tranh cãi chuyện này?
34:24Nước Huy,
34:26muốn phải giao ấn tính bàn ấp trước,
34:28rồi mới thành thân.
34:30Yên Châu lại muốn thành thân trước,
34:31rồi mới giao ấn tính.
34:33Nếu lấy được ấn tính xong,
34:34họ trở mặt thì sao?
34:36Vậy nên chuyện này,
34:37tuyệt đối không thể nhượng bộ.
34:38Đi đi.
34:41Tân Đô,
34:42từng trải qua chuyện tan tóc.
34:4414 năm trước,
34:46hàng dạng người đã dụ xương nơi này.
34:48Hàng dạng người đã dụ xương nơi này.