Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 16/5/2025
Khom Lưng Tập 3 - Thuyết Minh bản Đẹp - ChillHaytv

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Nếu không sống vì người, ai cần danh tiếng lẫy lừng khắp chính châu.
00:15Tình yêu hiến trọn cho ai mới không ổn đời này vô địch.
00:20Đỉnh cao chót giót sẽ khiến lòng ta hụt hẩn, dốc hết tất cả.
00:28Muốn cùng người sống chết không rời.
00:33Chẳng lẽ tình yêu mới là đích đến của kiếp sống này.
00:38Cứ sao ta càng chiến đấu càng thấy lòng này khổ đau.
00:43Chẳng thể có được tháng ngày bệnh viện, người hứa hẹn trao ta.
00:50Vậy thà chẳng đào rơi trên đường trở lại.
00:54Bước vào cõi lòng người, chứ chẳng phải tầng mây.
00:59Dựt qua từng lớp sương gian lối.
01:03Khóa chặt, thắng thua và thiện ác cõi đời này.
01:08Bên nào quan trọng, chỉ có tình yêu mới trao ta trời cao biển rộng.
01:17Chỉ làm anh hùng của riêng người.
01:25Bộ phim Khom Lưng
01:30Tập 3
01:35Cô nghĩ ta dễ lừa chứ gì?
01:49Kiều gia các cô nghi thư thật.
01:53Dùng một tờ hôn ước này để xóa bỏ mối thù hận suốt 14 năm.
02:04Có phải cô nghĩ mình xinh đẹp tuyệt trần có thể mê hoạt được ta không?
02:10Ừ.
02:18Lão Tạc Kiều Khuê này tính toán giỏi thật đó.
02:22Định phá trao gái đến, diễn một màn kịch dịu dàng nhỏ nhẹ, lừa ta liên minh với Yên Châu.
02:30Năm xưa ông ta cũng lừa tổ phụ ta như vậy đúng không?
02:36Ta nói cho cô biết.
02:41Cái bẫy của Kiều gia các cô.
02:45Dùng một lần là đủ rồi.
02:55Huy Hầu.
02:57Đang muốn hủy hôn đó à?
02:59Không phải hủy hôn.
03:02Chỉ là dạy trần trò mua bán như ăn cướp của các người mà thôi.
03:11Hãy tìm kiếm.
03:28Nế tình ấn tính này, ta tha cho cô một lần.
03:34Nhưng cô lập tức thu dọn đồ đàn, cút khỏi từng đô cho ta.
03:40À phải.
03:42Về nhớ nói với toàn thể Kiều gia các người.
03:45Rửa sạch cái cổ chợ ta.
03:52Người đâu?
03:53Có.
03:56Lui ra ngoài, đừng đụng vào ta.
03:59Nhìn lầm ngài rồi.
04:04Vũ Dương Thá.
04:05Người ở trong, dọn ra ngoài ngay.
04:07Tướng quân, chuyện này là sao vậy?
04:09Người lấy chăn của ta làm gì?
04:10Trả đây.
04:12Mẹ, sao họ lại lấy đồ vậy?
04:14Chuyện này là sao?
04:15Làm gì vậy chứ?
04:16Dọn mau lên, đừng đụng vào.
04:17Của ta, lấy hầm của ta.
04:18Tránh ra.
04:19Coi kìa, coi kìa.
04:20Cũng muốn làm gì hả?
04:21Không thấy răng chuyển đồ à?
04:22Sao lại khiêng đồ của bọn ta đi?
04:23Mẹ, mau cầm lấy.
04:24Cái hầm kia, mau khuân đi.
04:25Rõ.
04:26Kìa, nè, nè Nguyễn.
04:28Người khoan đụng vào, để đó đã.
04:30Nguyễn.
04:32Thuẫn gì đó?
04:33Người...
04:34Nguyễn Thuẫn cái gì?
04:35Ta là Nguyễn Lương.
04:36Nguyễn Lương, rõ chưa hả?
04:37Thích Nguyễn gì cũng được.
04:38Lấy đồ của bọn ta làm gì?
04:39Nguyễn Lương Tướng Quân.
04:40Sao bảo hai nhà bàn chuyển kết thông gia mà?
04:42Sao lại đuổi bọn ta ra khỏi Tân Đô?
04:44Nói nhảm gì lắm vậy?
04:45Khiên đi, khiên đi mau.
04:47Đi, khiên đi.
04:48Mau, tránh ra ngay.
04:50Khiên đi.
04:51Làm gì vậy chứ?
04:53Đừng, tiểu đào.
04:54Đừng đánh, tiểu đào thôi.
04:55Bỏ cái tay ra.
04:56Mấy người đừng đánh.
04:57Nguyễn Thuẫn Tướng Quân.
04:58Nguyễn Thuẫn cái gì?
04:59Nguyễn Lương, là Nguyễn Lương.
05:02À thì, chắc hẳn trong chuyện này có hiểu lầm rồi.
05:04Tiểu thư nhà ta đi gặp Nguy Hậu rồi mà.
05:06Thiết nghĩ chẳng mấy mà Nguy Hậu sẽ hạ lệnh thành hô thôi.
05:10Đuổi các người ra khỏi Tân Đô là lệnh của chúa công ta đó.
05:13Nhà đồ béo này cũng khỏe gớm.
05:15Kìa, chuyện này...
05:16Mau bỏ hết lên xe, đưa đi.
05:18Ta?
05:19Sao lại đuổi chúng ta đi vậy?
05:20Không biết nữa.
05:21Tiểu thư chúng phải gian kế của họ.
05:23Ta còn mặc mũi nào về gặp chúa công đây?
05:27Làm sao bây giờ?
05:28Tiểu thư về thì phải làm sao?
05:29Mau, bỏ vào xe.
05:30Rõ.
05:31Ôi.
05:33Ngươi đừng có...
05:35Ghi chép về sông núi bạn ấp, chúa công.
05:37Làm vậy không hay đâu.
05:39Hai nhà đã trao đổi hôn thư,
05:41thì nên thành thân theo giao hẹn chứ.
05:44Có gì mà không hay?
05:46Kiều gia họ thất hứa thì được.
05:48Nguyện gia ta nút lợi thì không à.
05:50Nhưng Kiều gia đã dân bạn ấp rồi mà.
05:54Dù cô ta không đưa ta,
05:58thì tự ta cũng giành lấy được.
06:01Nói cũng phải.
06:04Hú hồ.
06:07Cô ta cũng không hề thật lòng thật giả trao cho ta.
06:10Cô ta như vậy là lùi một bước để tiến ba bước.
06:13Muốn ta cưới cô ta mà thôi.
06:16Nếu ta không trục xuất cô ta,
06:18thì họ sẽ chỉ được đằng chân lân đằng đầu.
06:23Họ thực sự tưởng,
06:25mối thù không đội trợi chung này,
06:27có thể xóa bỏ dễ dàng vậy à?
06:31Chúa Công nói chỉ lý.
06:36Chúa Công nói thế nào?
06:37Không có gì sai cả.
06:39Cũng có lý mà.
06:40Chúa Công nói có sai chỗ nào đâu.
06:41Đúng.
06:42Nhưng nói gì thì cô ta cũng là một tiểu thư.
06:45Cúc khỏi Tân Đô.
06:48Đừng có mà dắt mặt về nữa.
06:52Gà mái gáy.
06:54Nhà ác dông.
06:56Ông nói gì vậy?
06:57Việc lớn trong nhà,
06:58không thể để nữ nhân quyết định được.
07:01Tiểu Đào.
07:04Việc cắp bách bây giờ,
07:05là lên kế hoạch bước tiếp theo.
07:07Nghĩ cách tới bàn ấp.
07:09Nói chuyện.
07:11Nói chuyện.
07:12Nói chuyện.
07:13Nói chuyện.
07:14Nói chuyện.
07:37Bảo vệ.
07:43Đi.
07:45Giết.
07:49Là thế tử.
07:50Thế tử đến cứu chúng ta rồi.
07:51Giết. Giết nghịch ta.
07:57Thế tử.
07:58Thế tử.
07:59Đã dẹp sạc đám nguy tắc.
08:00Hắn cũng chẳng phải hạn tốt đẹp gì.
08:02Có khi là đến thừa nước đục thả câu.
08:04Đừng bảo là chúng ta vừa thoát khỏi hang hổ,
08:06lại trơi vào miệng sói nha.
08:08Tiểu thư.
08:09Chúng ta phải làm sao bây giờ?
08:11Biểu mụi.
08:12Ta tới muộn rồi.
08:13Có làm mụi sợ không?
08:15Xuống xem thế nào đi.
08:29Biểu huynh.
08:30Biểu mụi.
08:31Ta biết ngay.
08:32Biểu mụi.
08:33Huynh nhất định sẽ về cứu ta mà.
08:42Biểu mụi đừng sợ.
08:43Ta tới rồi mà.
08:48Nhưng mà.
08:49Điều tại ta.
08:50Vì chuyện nhà mà làm lỡ giỡn.
08:53Cung sự với biểu huynh.
08:55Giờ còn bị nguy tắc kia đuổi khỏi thành.
09:00May mà biểu huynh không bỏ trơi ta.
09:03Còn chịu tới cứu ta.
09:04Có điều ta sợ nguy thiệu kia biết được việc làm của biểu huynh.
09:08Đến lúc đó lại trúc dẫn lên nước lương nhai.
09:10Lúc đó chiến tranh nổ ra khắp nơi.
09:12Thực sự không phải điều ta mong muốn.
09:17Biểu huynh.
09:18Hay là lần này chúng ta.
09:21Cùng lật đổ nguy thiệu.
09:23Vậy mới có thể diệt sạch hậu hoạn.
09:25Biểu mụi.
09:26Chúng ta có duyên phận phu thê.
09:28Định sẵn từ kiếp trước.
09:29Cùng chung vinh nhục.
09:30Hạ tất phải khách sáo.
09:31Bây giờ.
09:32Chúng ta đến bàn ấp.
09:33Ổn định lại trước.
09:34Rồi tính kế lâu dài.
09:37Nhưng ta để mất ứng tính bàn ấp rồi.
09:40Biểu mụi.
09:41Mụi chính là ứng tính.
09:43Có mụi đây.
09:44Ta lo gì không thể giao thành.
09:47Phải đó.
09:49Biểu mụi đi đường xa mệt nhọc.
09:50Cứ về xe ngựa nghỉ trước đã.
09:52Chúng ta sẽ lên đường luôn.
09:55Ừ.
09:57Ừ.
10:08Một nữ nhân bị ruồn bỏ.
10:09Tống cổ ra ngoài.
10:10Mà khiến thế tử hồn dí lên mây đến mức này à?
10:17Mụi ấy không phải người bị ruồn bỏ.
10:19Mụi ấy là báo dật ở đời.
10:23Thuốc phụ yên tâm.
10:24Ta sẽ không quên việc lớn đâu.
10:26Thế tử biết thì tốt.
10:28Nhớ lấy.
10:29Người kiều gia.
10:30Không ai là thốt đẹp cả.
10:32Toàn lũ liệu cơm gấp mắm.
10:34Lúc gã cho con.
10:35Đến dạng lượng dàng cũng không chịu bỏ ra.
10:37Lúc gã cho ngụy thiệu.
10:39Thì dân cả thành bàn ấp.
10:46Tiểu thư.
10:47Vừa học vừa thực hành.
10:48Được quá đó chứ.
10:50Cái điệu bộ đơn đã giả tạo đó.
10:52Ta còn tưởng là nguy hầu.
10:54Tiểu đào.
10:56Trông không giả tạo chứ.
10:58Lên đường.
11:02Kiều phụ.
11:04Ông nói lại đi.
11:05Tỉ tỉ ta đâu?
11:06Tiểu thư, theo lưu thế tử, về bàn ấp.
11:11Sai ta về Khang quận.
11:12Báo cáo cho Thái công trước.
11:14Nói gì?
11:15Cô ấy nói, bàn ấp là cửa ngõ của Yên Châu.
11:18Cô ấy không muốn dân lên cho người khác.
11:22Sao nó phải khổ vậy chứ?
11:23Hân thù với ngụy thiệu làm cái gì?
11:25Dù cô mất bàn ấp, ta còn có thể trách nó hay sao?
11:28Phải đó.
11:29Chuyện này, sao phải khổ vậy chứ?
11:31Quynh trưởng.
11:33Thôi, cứ mau chống cho quân đến bàn ấp.
11:36Đón Mang Mang về đi.
11:40Cũng đâu cần thiết phải vậy.
11:45Mang Mang.
11:46Tính khí bướng bỉnh.
11:48Quật cương.
11:54Không ngăn được đâu.
11:59Nhưng mà...
12:13Bá Mẫu.
12:16Sau này, con sẽ không ham chơi nữa.
12:19Sẽ thật phấn đấu chăm chỉ.
12:22Do con vô dụng.
12:25Không bảo vệ được hai dị tỉ tỉ.
12:32A Tử.
12:36Chỉ cần con có trí.
12:38Đừng yếu đuối nhu nhược.
12:40Như bá phụ con.
12:42Thì lo dị Yên Châu không có người gánh giác.
12:52Ngoại ô Yên Châu.
12:53Yên Châu.
13:07Ngồi đi.
13:22Uống miếng nước đi đã.
13:34Ta hơi nhớ mẫu thân.
13:37Không biết giờ người ra sao rồi.
13:40Ta còn nhớ Mang Mang mùi mùi.
13:43Mấy ngày nay, ta thật sự hiểu ra rất nhiều điều.
13:46Mùi ấy nói, muốn gã cho nguy hầu.
13:48Nhất định là lừa ta.
13:53Ta không biết bây giờ mùi ấy ra sao rồi nữa.
13:56A Phạm.
13:59Giờ nãy ta đi qua quán trà ở gần đó nghe ngón được.
14:04Tiểu thư đã bị nguy hầu trục xuất khỏi tân đô.
14:11Cô ấy đã theo lưu diễm đi về hướng bàn ấp.
14:14Nếu nàng không yên tâm.
14:16Ta cùng nàng đến bàn ấp tìm cô ấy.
14:20Hoặc là.
14:22Nàng muốn về Khang Quận.
14:24Đoàn tụ với gia đình.
14:25Ta cũng có thể đưa nàng về đó.
14:27Tùy ta muốn cùng nàng gắn bó dài lâu.
14:31Nhưng lại không muốn nhìn nàng.
14:32Ngay ngay dùng nước mắt trử mặt.
14:35Nếu nàng không yên tâm.
14:37Ta cùng nàng đến bàn ấp tìm cô ấy.
14:39Hoặc là.
14:41Nàng muốn về Khang Quận.
14:43A Phạm.
14:49Nàng yên tâm.
14:51Ta nhất định sẽ bảo vệ nàng đến cùng.
14:58Bỉ trệ.
15:00Vậy chúng ta đến bàn ấp đi.
15:02Nàng nói đến bàn ấp.
15:04Thì chúng ta đến bàn ấp.
15:07Giữa tân đô cũng hầm hầm rồi.
15:09Nói với các thướng sĩ.
15:11Ngày mai chính thức tiếp quản bàn ấp.
15:13Rõ.
15:16Chúa cô.
15:19Việc gì mà hốt hoảng vậy?
15:21Bàn ấp đến báo.
15:22Thế tử Lưu Diệm của nước Lương Nhai.
15:24Đã vào đóng quân ở bàn ấp tối qua.
15:26Tiếp quản phòng thủ thành.
15:35Hắn dùng gì để cậy mở cửa thành?
15:38Con gái Kiều Gia.
15:40Con gái Kiều Gia nào?
15:42Con gái Kiều Gia bị chúa cô đuổi đi đó.
15:55Ta nên giết cô ta từ sớm rồi mới phải.
15:59Truyền hiệu lệnh của ta.
16:02Kiều Thị bỏ trốn với Lưu Diệm.
16:04Hiện đang nâng trốn ở bàn ấp.
16:08Truyền lời tới tướng sĩ.
16:11Theo ta, hạ thêm một thành nữa.
16:13Rõ.
16:14Chúa công khoan đã.
16:15Theo ta thấy, chuyện này chắc chắn có gì rất gì lạ.
16:18Hoặc có hiểu lầm.
16:19Vẫn nên tìm Kiều Thị hỏi rõ ràng trước đã.
16:21Đúng là phải tìm ra cô ta trước.
16:24Tìm cho ra Kiều Thị.
16:27Giết cô ta, tế cờ.
16:37Giết cô ta.
16:43Tỉnh lại đi.
16:46Gặp ác mộng phải không?
16:52Ta nhất định sẽ không để giấc mơ đó thành sự thật.
16:55Uống chút nước đi.
17:08Tiểu thư, Lưu Thế Tử xin gặp.
17:25Thế Tử.
17:28Biểu mùi.
17:38Hôm qua trời đã tối.
17:39Chỉ gặp gỡ qua loa lại phải dội dàng lên đường.
17:42Giờ đã dựng chân ở bàn ấp.
17:44Nên ta đến tìm mùi.
17:45Bàn về hôn sự đây.
17:50Ta hiểu tấm lòng của Biểu Quynh.
17:52Nhưng chuyện lớn như vậy không nên quá hấp tấp qua loa.
17:55Vẫn nên hỏi ý kiến của bá phụ và phụ thân đã.
17:58Hay là chúng ta về khang quận rồi bàn tiếp.
18:02Biểu Quynh.
18:03Tiểu thư.
18:04Mọi chuyện đã đến nước này rồi.
18:06Thôi chúng ta đừng nặng nề quy tắc, lễ nghi nữa.
18:10Cứ lùi thôi mãi như vậy, mọi người đều sẽ rất mệt mỏi.
18:14Theo ta thấy.
18:15Chỉ bằng chuyện này, cứ đơn giản hóa hết đi.
18:18Bọn ta đã nhờ huyện lệnh bàn ấp là Dương Phụ.
18:21Thay mặt châu Mục.
18:23Và quận thủ nhận lễ rồi.
18:25Còn đơn giản.
18:27Chỉ cần chúng ta đừng nặng nề quy tắc, lễ nghi nữa.
18:30Thay mặt châu Mục.
18:31Và quận thủ nhận lễ rồi.
18:33Còn đơn giản.
18:35Tốt biết bao.
18:38Báo!
18:39Dương Thất Lương Nhai, thay mặt Thế Tử Lưu Diễm gửi sinh lễ đến Tân Nương.
18:43Lễ dựt gồm một đôi chim nhạc, một đôi quyên ương,
18:46một trăm dạng lượng,
18:48mười sắp lụa đen,
18:49mười cuộn tơ ngũ sắt,
18:51mười hai hộp rượu gạo,
18:53mười hai hộp rượu trắng,
18:55mười hai hộp gạo tẻ,
18:57mười hai hộp ghê,
19:00thức phụ có hơi dội dàng.
19:04Nhưng ta muốn tiếp quản bàn ốc,
19:07thì phải thành hôn với biểu muội mới thêm phần danh chính ngôn thuận.
19:10Biểu quynh nói phải,
19:11ta nghe quynh sắp xếp hết.
19:13Chỉ sợ Ngụy Thiệu đến báo thù.
19:16Đến lúc đó, sẽ liên lụy đến biểu quynh.
19:18Biểu muội yên tâm,
19:19ta đã có cái sách diện toàn.
19:21Biết định khiến Ngụy Thiệu, một đi không trở về.
19:25Đó là một chọn�� xưa.
19:26Mụi cứ nghỉ ngơi cho khỏe trước đã, tà không làm phiền nữa, giám sát chặt chẽ, đóng cửa.
19:40Thế tử, sao huyện lệnh lại đến đây?
19:43Dương Phụng, huyện lệnh bàn ấp, nghe nói tiểu thư tỉnh rồi, nên tà tới thăm.
19:48Biểu Mụi ở Tân Đô bị kinh hại quá độ, không có việc gì thì đừng làm phiền Mụi ấy.
19:53Vậy nếu có việc thì sao?
19:55Có việc thì cứ báo tà là được, tà ác sẽ lo liệu mọi việc của bàn ấp, đồ ra đó.
20:01Được, hôm nay vừa hay có một chuyện, cách 30 dặm, Nguyễn Thịu, Nguyễn Tạc Kia đang dẫn quân đến, sắp đến nơi rồi.
20:09Quá như Nguyễn Thịu đến rồi, tà nhất định phải khiến hắn trôn thay ở nơi này.
20:16Tuy lần này, con mượn thế của con gái Kiều Gia, mở được cổng thành bàn ấp.
20:23Nhưng con đừng quên, tiểu tử Nguyễn Gia đó, có ấn tính của bàn ấp đó.
20:29Cho nên, muốn hoàn toàn ngăn hắn ở ngoài thành, nhất định phải dùng đến sức mạnh của dân chúng trong thành.
20:38Kích động họ, nhớ kỹ, sức mạnh của dân chúng là vô cùng vô tận.
20:50Ngoài ô bàn ấp
21:08Nguyễn Thịu
21:11Ta nghe nói Nguyễn Thịu kia có ba mắt, bốn tay.
21:14Bốn vinh đại tướng dưới trướng, đều ăn thịt sống, uống máu tươi.
21:18Nếu mà đánh tới đây, sợ là sẽ diệt cả thành đó, hắn còn chặt hết tay chân của Lý Túc nữa.
21:23Kiều Gia và Nguyễn Gia có mối thù truyền kiếp.
21:25Nếu chúng ta rơi vào tay hắn, thì có mà bị lột da rút gơ ngà, tuyệt đối không thể để hắn vào thành.
21:30Phải đó, đúng vậy.
21:31Có Lưu Thế Tử ở nước Lương Nhai giữ thành giúp chúng ta.
21:34Chúng ta liều mạng đánh một trận, chắc chắn sẽ thắng.
21:36Đúng vậy, Lưu Thế Tử, nghe ấy chính là chàng trẻ mà Kiều Công chống cho Tiểu Thư đó.
21:41Lưu Diễm dùng những lời đồn này lây động lòng quân dân, để chống lại Nguyễn Thịu.
21:46Tấn công người thì đánh vào tâm lý, giống chẳng có gì lạ.
21:49Chỉ là lợi dụng bách tính để đánh trận.
21:51Liệu có phải hơi bất nhân không?
21:56Bài kiến Tiểu Thư
22:00Lương thực
22:03Đây đều là lương thực mà Lưu Thế Tử đưa tới sao?
22:05Đúng vậy.
22:10Sao lại có mùi lưu quỳnh nồng như vậy?
22:15Dùng để làm gì vậy?
22:16Tại hạ chỉ là một huyện mệnh nho nhỏ.
22:19Thế Tử có tính toán gì?
22:21Sao có thể nói cho ta biết được?
22:25Ngay cả Tiểu Thư, ngày ấy cũng không tiện cho ta diện kiến.
22:30Tiểu Thư
22:34Dương Công nhất định phải hành xử thận trọng.
22:37Nếu hắn dùng thứ này để hãm hại bách tính,
22:40thắng trận có thể không cần, Nguyễn Thịu cũng có thể tha,
22:42nhưng phải ngăn lại cho bằng được.
22:44Dạ.
22:48Năm đó, là Dương Công tu sửa Kinh Vĩnh Ninh phải không?
22:51Đúng vậy.
22:53Ta vẫn chưa đến đó bao giờ, xin chỉ đường giúp bọn ta nha.
22:56Không vấn đề gì.
22:57Cứ đi thẳng là sẽ tới.
23:09Sao biểu mụ lại đến nơi này?
23:11Con kênh này đã bỏ hoang nhiều năm,
23:13có gì để đáng ngắm đâu.
23:16Không phải đến xem kênh,
23:18mà là đến miếu bên sông để hỏi hồn.
23:21Hỏi hồn?
23:23Hỏi về chuyện của hai chúng ta sao?
23:25Hỏi về thời tiết ngày mai.
23:29Thế nào?
23:30Gió thổi tới từ hướng Đông Nam.
23:33Nếu biểu quynh muốn dùng Lưu Quỳnh đánh bại Nguyễn Thịu,
23:36nhớ bố trí Lưu Quỳnh ở hướng Đông Nam,
23:38vậy thì thế lửa sẽ mạnh nhất.
23:41Mụi biết cả rồi à.
23:43Tuy hỏa công là chiêu độc lạ,
23:45nhưng khi biểu quynh dùng,
23:46thì nhất định phải hết sức cẩn trọng,
23:48tuyệt đối đừng sắp đặt sai hướng,
23:50làm hại bách tính bàn ấp của ta.
23:52Biểu mụ hiểu lầm rồi,
23:53tương lai bàn ấp sẽ là đất phụ thuộc của ta,
23:56bách tính cũng đều là con dân của ta,
23:58sao ta có thể hy sinh họ được?
24:01Vậy là ta nghĩ nhiều rồi,
24:03mong biểu quynh đừng để bụng nha.
24:05Mục tiêu của ta,
24:07không phải mạng sống của Nguyễn Thịu,
24:09mà là cả nước Nguy.
24:11Mười bốn năm trước,
24:13hai nhà kiều Nguy thân thiết,
24:14cùng xây nên kinh Dĩnh Ninh,
24:16dẫn dòng nước Yên Châu,
24:17tưới tiêu đất Nguy.
24:19Mà sau khi Tân Đô thất thủ,
24:21kinh Dĩnh Ninh bị lý túc bỏ hoang,
24:23mới khiến nước Nguy gặp hạn hán.
24:25Biểu mụ,
24:27mụ nói xem,
24:28bàn ấp này đã chặn nước 14 năm trời,
24:30nếu xả hết trong một lần,
24:32Tân Đô sẽ ra sao đây?
24:37Không phải,
24:38biểu quynh muốn dùng Lưu Quỳnh đánh Nguyễn Thịu,
24:42mà là muốn lấy Lưu Quỳnh làm mùi nhữ,
24:44để phá hủy đê điều của kinh Dĩnh Ninh,
24:47nhấn chìm Tân Đô,
24:48sau đó nước Nguy gặp nạn lũ lục,
24:50loạn lạc khắp nơi,
24:51dựa hay là thời cơ tốt để công phá một lần.
24:53Tuy Nguyễn Thịu đáng chết,
24:55nhưng bách tính vô tội,
24:56người làm được việc lớn,
24:57thì không chấp nhận tiểu tiết,
24:58có trách,
24:59cũng chỉ trách họ là người nước Nguy thôi.
25:09Hóa ra thế tử,
25:10yêu dân như con,
25:12chỉ là yêu con dân của chính mình,
25:14sau này bàn ấp,
25:15thành đất phụ thuộc của ta,
25:16ta cũng sẽ yêu quý,
25:17bảo vệ như vậy.
25:19Sao tiểu thư lại sốt ruột vậy?
25:22Chẳng lẽ vì mấy bàn chuyện cưới họ với Nguy Thiệu một lần,
25:26đã thực sự coi mình là nữ quân của nước Nguy sao?
25:31Tiểu thư nhà ta chỉ thương xót bách tính,
25:33đến tên Nguy Thiệu kia,
25:34cũng đánh sập từng bách tính,
25:35để an ủi lộng dân kia,
25:36các người làm vậy,
25:37còn tàn nhẫn hơn lí túc tàn sát ba ngày,
25:39năm xưa.
25:42Ta làm như vậy,
25:43đều là vì mùi mà,
25:44biểu mùi,
25:45mùi với Nguy Thiệu có mối thù sâu nặng,
25:47hôm nay ta không toàn tính nước Nguy,
25:48ngày mai hắn sẽ sang bàn Yên Châu,
25:50hắn sẽ không làm vậy đâu.
25:53Trái lại,
25:54là Nguyên ấy,
25:56chẳng qua,
25:57là mượn danh nghĩa cô ta,
25:58để thỏa mãn giả tâm của bản thân mà thôi.
26:09Mấy ngày này,
26:11trong thành không yên ổn,
26:13đừng nên chạy lung tung ra ngoài thì tốt hơn.
26:21Đưa biểu mùi về,
26:23bảo vệ nghiêm ngặt.
26:36Tuy bàn ấp là của hội môn của tiểu thư,
26:38nhưng cũng phải để nó kiếm được tiền,
26:40xin lời chứ.
26:43Đưa cô ta đi, trở.
26:45Làm gì vậy hả?
26:46Đi.
26:48Ông làm gì vậy?
26:49Thế tử dặn ông bảo vệ bọn ta,
26:51đâu có bảo ông trói bọn ta lại.
26:54Là lỗi cái gì?
26:55Đây là một kiểu bảo vệ mà.
26:58Cô nghĩ thử xem,
26:59trói lại rồi,
27:01không nhúc nhích được nữa,
27:03thì sao mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn được?
27:05Nè chứ, ta,
27:06đây là một kiểu bảo vệ cao nhất đó.
27:08Ông, ông nói vậy là sao chứ?
27:13Cỡ trói cho bọn ta,
27:14canh trừng nghiêm ngặt vào,
27:15và, ta khinh.
27:17Tiểu thư,
27:18người không sao chứ,
27:19cứ tưởng Lưu Diễm sẽ đối đải với chúng ta phải phép,
27:22ai mà ngờ,
27:23đến nước thành tù nhân luôn.
27:24Ta nói chứ,
27:25con chẳng tốt bằng Nguy Hậu,
27:26giờ thì con lại thấy Nguy Hậu tốt hả?
27:28Tuy là trong Nguy Hậu hơi hung dữ,
27:30nói chuyện cũng chẳng nể nang gì,
27:32nhưng cũng đâu có trói chúng ta lại.
27:34Hắn còn đuổi tiểu thư khỏi tân đô kìa,
27:36mặc kệ ra sao đi nữa,
27:37chỉ cần Lưu Thế Tử đối xử tốt với mình tiểu thư là được.
27:39Giờ không phải là lúc bàn những chuyện này,
27:41mau nghĩ cách trốn ra ngoài đã,
27:42còn nữa,
27:43nhỏ tiếng thôi,
27:44bên ngoài có người đó,
27:45quân địch tấn công,
27:46chuẩn bị chiến đấu,
27:47rõ.
28:08Nguy Tật,
28:09trăm phương ngàn kế cũng vô dụng,
28:11giờ bàn ấp,
28:12vẫn nằm trong tay ta đó thôi.
28:24Bắn tên!
28:29Thế tử,
28:30bắn tên!
28:31Bắn tên!
28:32Bắn tên!
28:33Bắn tên!
28:34Bắn tên!
28:35Bắn tên!
28:36Thế tử,
28:42nước huy,
28:43nước huy,
28:44nước huy,
28:45nước huy,
28:46nước huy,
28:47nước huy,
28:48nước huy,
28:49nước huy,
28:50nước huy,
28:51bắn tên!
29:07Bắn tên!
29:18Bàn ấp,
29:19dễ thủ khó công,
29:20nguy thiệu có tài giở cỡ nào,
29:21cũng sẽ chẳng có cách gì.
29:23Cầm chân hắn dài ngày đã,
29:25chờ ngày Lu Quỳnh bố trí xong,
29:27đó sẽ là ngày diệt dông của nước huy.
29:31Tấn công vào thành!
29:36Tấn công vào thành!
29:43Tiểu thư,
29:44để em cắn đứt giúp người.
29:46Dưới bộ răng đó của em,
29:47thì cắn đến bao giờ mới đứt?
29:54Tiểu thư,
29:55người định làm gì vậy?
29:56Tiểu thư?
30:01Không được đâu,
30:02Tiểu thư,
30:03người sẽ làm mình bị thư mức.
30:04Khẽ thôi,
30:05đừng mà Tiểu thư,
30:06người sẽ bị thư mức.
30:07Sao người phải khổ sở vậy?
30:08Người làm vậy,
30:09Xuân Nương sẽ đau lòng lắm.
30:12Bàn ấp,
30:13dễ thủ khó công.
30:15Chỉ cần nguy thiệu dây dưa thêm 2 ngày,
30:17là Lưu Diễm sẽ bố trí xong hết Lu Quỳnh rồi.
30:19Tới khi đó hắn phá đề,
30:20sẽ khiến cả nước huy,
30:21chìm trong biển nước.
30:22Vậy bắt tính nước huy thì phải làm sao?
30:24Nếu nguy thiệu muốn chiếm bàn ấp,
30:25chúng ta chỉ có thể phối hợp trong ngoài.
30:27Người gôn huy hầu đối xử với người thế nào rồi sao?
30:29Chuyện này phải trách ta.
30:31Dốn dĩ ta định,
30:32dùng sói đuổi hổ.
30:34Ai ngờ lại dẫn sói vào nhà.
30:37Ta không thể để bắt tính hy sinh quan ủng được.
30:40Người còn không biết Lu Quỳnh ở đâu mà.
30:42Hôm đó đi trên đường,
30:43ta đã thấy xe lương thực.
30:44Trong xe chắc là chở Lu Quỳnh.
30:47Có lẽ đóng Lu Quỳnh đó,
30:48đều có trong kho lương thực.
30:50Mọi người ở lại đây cho an toàn,
30:51chờ ta.
30:52Tiểu thư à,
30:53người không thể đi một mình được,
30:54nguy hiểm lắm.
30:55Nhanh quay lại đây đi.
30:59Đi.
31:29Nhanh lên.
31:59Làm gì đó?
32:00Cô vào đây kiểu gì?
32:02Kho lương thực là nơi quan trọng,
32:03không biết người không liên quan
32:04thì không được vào à?
32:22Ai vậy?
32:23Dừng tay.
32:26Làm cái gì đó?
32:27Dừng tay.
32:30Đứng lại.
32:33Người, sang bên đó tìm.
32:34Rõ.
33:00Từ từ thôi.
33:02Mau lên.
33:04Mau, người đâu?
33:06Từ từ thôi.
33:10Chúa công,
33:11tuy là nghi binh,
33:12nhưng đám quân phòng thủ bàn ấp
33:13chẳng tên nào sợ chết.
33:14Ta thấy còn có rất nhiều dân chúng xông lên.
33:16Quần ta thương dông không nhỏ.
33:18Lưu diễm này mới đến mấy ngày,
33:21mà dân chúng bàn ấp
33:22đã tin tưởng hắn như vậy.
33:24Chắc chắn trong đó
33:25có điều kỳ quái.
33:26Vậy chắc chắn là
33:27bị tên Lu Diễm
33:28và họ kiều kia mê hoạt
33:29nên mới coi chúng ta là giặc ngoại xâm.
33:35Tiểu Mạch.
33:41Lưu Quỳnh.
33:52Có chuyện gì vậy?
33:59Chúa công, là Lưu Quỳnh.
34:01Mùi Lưu Quỳnh rất nồng.
34:02Dậy lên ngựa mới hắt hơi.
34:04Lưu Quỳnh.
34:06Hỏa công.
34:07Hỏa công sao?
34:08Như vậy bách tính sẽ bị thương mất.
34:10Nước lưu nhà sản xuất được nhiều Lưu Quỳnh.
34:12Tên Lưu Diễm này định dùng hỏa công.
34:14Trước kia đã nghĩ
34:15thủ đoạn của Lưu Diễm sẽ hèn hạ,
34:17nhưng không ngờ lại bị ổi đến vậy.
34:19Nhìn dết bánh xe này,
34:20số lượng đủ để thiêu rụi cả thành.
34:22Chắc chắn là hắn định
34:23cho ta tấn công vào bàn ấp,
34:24rồi cho một mùi lửa.
34:26Nếu kế này thành công,
34:27vậy bàn ấp sẽ biến thành
34:28địa ngục Trần Giang ngay tức khắc.
34:30Lưu Diễm còn tàn bạo
34:31hơn cả lý túc năm xưa.
34:34Tên khốn nạn này
34:35gọi hắn là con người
34:36là còn đề cao hắn rồi.
34:37Chúa công, giờ ta sẽ dạn xuống dưới
34:39cho tạm dừng tấn công thành,
34:40chờ đợi thời cơ.
34:43Cháy rồi.
34:44Mau, dọc lửa đi.
34:45Dạ.
34:47Kho lương thực cháy rồi.
34:48Cháy rồi.
34:50Cháy rồi.
34:51Cháy rồi.
34:52Kho lương thực cháy rồi.
34:53Người đâu?
34:54Kho lương thực cháy rồi.
34:55Dọc lửa đi.
34:56Dọc lửa đi.
34:57Người đâu?
34:58Mau đến dọc lửa.
35:00Kho lương thực cháy rồi.
35:03Mau lại đây dọc lửa.
35:15Mau lại đây dọc lửa đi.
35:16Mau ra đây dọc lửa.
35:17Mau lên.
35:19Kho lương thực cháy rồi.
35:21Mau, đi lấy nước.
35:22Dọc lửa đi.
35:24Báo cáo.
35:27Kho lương thực trong thành bàn ấp bị cháy.
35:29Bén lửa đến Lưu Quỳnh.
35:30Trong thành loạn rồi.
35:34Sao lại cháy được?
35:38Lửa cháy trong thành.
35:42Lưu Diễm đúng là tự chốt họa vào thân.
35:45Tàn ru mít.
35:46Ông trời giúp chúng ta.
35:51Truyền lệnh của ta xuống dưới.
35:53Tổng tấn công thành.
35:55Rõ.
35:56Báo mối thụ đoạt vợ thay chốt ông.
36:17Người đâu?
36:19Người đâu rồi?
36:26Thế tử!
36:28Thế tử!
36:29Các tướng sĩ không chống cự nổi nữa.
36:30Giờ buộc phải bỏ thành thôi.
36:39Không thể do dự nữa đâu.
36:41Không được.
36:43Ta phải đi tìm biểu mội.
36:46Thế tử!
36:48Thân vệ quân.
36:49Đi theo ta.
36:50Rõ.
37:00Bắt Kiều Thị.
37:01Giết chết Tế Cờ.
37:02Bắt Kiều Thị.
37:03Giết chết Tế Cờ.
37:11Chúa công.
37:13Lưu Diễm đâu?
37:14Vẫn chưa tìm thấy.
37:15Còn Kiều Thị thì sao?
37:16Còn chưa bắt sạch người nước lương ngai đâu.
37:18Thật sự không có thời gian tìm cô ấy.
37:19Lưu Diễm bỏ thành dạy trốn.
37:20Biết đâu tiện đường đưa Kiều Thị theo cũng nên.
37:24Nhất định phải tìm ra cô ta.
37:25Sống phải thấy người.
37:26Chết phải thấy sát.
37:27Rõ.
37:28Đi.
37:29Đi.
37:34Đi.
37:41Đây chính là nơi ở của Kiều Thị.
37:44Lục soát kỹ cho ta.
37:45Rõ.
37:46Tướng quân Nguyễn Lương.
37:48Tướng quân Nguyễn Lương.
37:49Tướng quân Nguyễn Lương.
37:50Tướng quân Nguyễn Lương.
37:51Tướng quân Nguyễn Lương.
37:52Đang muốn tìm các người đây.
37:53Kiều Thị đâu?
37:54Tiểu thư đi phóng hỏa rồi.
37:55Trên tay người còn có vết thương.
37:56Các người mong giúp ta đi tìm Tiểu thư đi.
37:57Tuyệt đối không được để Tiểu thư rơi vào tay Lưu Diễm.
38:00Ý cô là...
38:01Chính cô ta đã châm lửa sao?
38:03Đúng vậy.
38:04Không phải các cô đã bỏ chạy theo Lưu Diễm rồi à?
38:06Sao có thể giúp bọn ta tấn công thành được?
38:08Không phải.
38:09Nghe mau.
38:10Bái kiến nguy hậu.
38:11Các vị tướng quân.
38:12Tiểu nhân là huyện lệnh dương phụng của bạn ấp.
38:15Tiểu thư của chúng ta bị Lưu Diễm...
38:17bị Lưu Tạc bắt gốc đến bạn ấp.
38:19Rồi giam lỏng ở chỗ này.
38:20Đến ta cũng không được gặp.
38:22Chuyện chạy trốn cùng nhau thật sự chỉ là lời đồn thôi.
38:25Tiểu thư nhà ta biết tên Lưu Tạc mua dụng Lưu Quỳnh
38:27để phá quỷ kênh Dĩ Ninh nhấn chìm Tân Đô.
38:29Vậy nên đã cử người nhờ ta ngăn chặn chuyện này
38:32phá quỷ kênh Dĩ Ninh nhấn chìm Tân Đô sao?
38:34Đúng.
38:35Đúng vậy.
38:36Tiểu thư nhà ta lo lắng cho nguy hậu
38:38đã phóng hỏa để trốn ra
38:39nên mới tạo được thời cơ tốt
38:41để ngài tấn công thành.
38:43Ý của ngươi là
38:45cô ta bị ép?
38:46Phải.
38:47Nếu nguy hậu không tin
38:48thì có thể nhìn xem sinh lễ trong sân
38:50sơ sài tới mức nào.
38:52Đã đến mức đặt sinh lễ rồi à?
38:55Đây là vật gì?
38:56Đây là thú làm sinh lễ.
38:58Bọn họ không muốn phí công sức
38:59đi săn lên miêu
39:00nên đã tìm một con trồn.
39:02Nguy hậu,
39:03mau đi cứu tiểu thư đi mà.
39:04Lát nữa là không kịp đâu.
39:06Người của Lưu Diễm đang tìm cô ta.
39:08Người của ta cũng đang tìm cô ta.
39:09Người của các người đi tìm tiểu thư làm gì?
39:11Tế cờ.
39:12Tế?
39:14Đi.
39:25Đi.
39:55Đi.
40:06Tướng quân Nguy Kieu.
40:08Lưu Diễm định phá đền
40:10để nhấn chìm thành tân đô.
40:22Sao?
40:24Tưởng ta đến cứu cô à?
40:26Trong trận chiến tân đô,
40:29nếu không tại đám Kiều ta các người bội tính,
40:32sao cha và huynh trưởng ta
40:34có thể chết thảm trên chiến trường?
40:36Sao mẫu thân ta
40:40lại đau lòng mà bỏ mạng?
40:42Sao ta
40:44lại phải trở thành đứa mồ côi
40:46đi dành đồ ăn với xói?
40:48Vậy nên,
40:50người Kiều gia
40:52đều đáng chết.
41:22Tại sao?
41:38Ánh trăng im ắng
41:40tựa biển sâu
41:42lại cắt nhau đôi bờ.
41:46Từng thổi hơi
41:48nhen nhóm mộng ướt
41:50rồi lại thất vọng ngầm ngùi.
41:54Lướt qua
41:56đầu ngón tay ta
41:58lặn lẽ
42:00khiến con tim này sao xuyến.
42:02Ngỡ ngàng
42:04tưởng cố nhân
42:06rồi lại nén chặt tình xiên.
42:10Tận cùng chữ tình
42:12chẳng mong cầu chi
42:14chỉ giữ chặt
42:16nguyện ước.
42:20Tình trăng trở
42:22giữa ngày đêm
42:24trong cõi trầm thế
42:26khó trọn dạng.
42:28Hợp
42:30rồi lại tan
42:32giữa khói lửa
42:34ôm chặt lấy nhau
42:36ghi tạp sự dịu dàng
42:38quyến luyến.
42:40Một ánh nhìn
42:42khiến lòng rung động
42:44đời này sao lỡ quên.
42:46Nước cao điển rộng
42:48để đến cõi gió trăng của nàng.
42:50Dẫu tóc có chuyển bạc
42:52dẫn như buổi đầu gặp gỡ.
42:54Gia nam mưa bụi chẳng biết
42:56đồng trên hàng ly nàng.
42:58Cứ lưu luyến
43:00trong tim
43:02ta nguyện chặt đứt số mệnh
43:04trở che đôi mắt cười của nàng.
43:06Mặc cho sau lưng
43:08gió vật tuyết trơi.
43:10Biết bao thăng trầm
43:12cũng chỉ vì nỗi nhớ nhung này.
43:14Kiếp này
43:18không ổn phí.
43:26Ta nguyện dựt qua núi cao biển trộn
43:28để đến cõi gió trăng
43:30của nàng.
43:32Dẫu tóc có chuyển bạc
43:34dẫn như buổi đầu gặp gỡ.
43:36Gia nam mưa bụi chẳng biết
43:38đồng trên hàng ly nàng.
43:40Cứ lưu luyến
43:42trong tim
43:44ta nguyện chặt đứt số mệnh
43:46trở che đôi mắt cười của nàng.
43:48Mặc cho sau lưng
43:50gió vật tuyết trơi.
43:52Biết bao thăng trầm
43:54cũng chỉ vì nỗi nhớ nhung này.
43:56Kiếp này
44:00không ổn phí.
44:12Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn

Được khuyến cáo