Chim đa đa, mỏi cánh phương xa Nhớ mẹ, nhớ cha, ai phụng dưỡng tuổi già Cuộc sống lụa là, như chậu vàng phận cá Đăng đắng khổ qua Em nhớ quê nhà Hò hò ơ... ơ ! Thương quá là thương, ơi lý miệt vườn Con sáo sang sông, xa bầy sáo bay lạc hướng Bến nước đục trong, mình ên thân gái dặm trường Trăng lạnh đêm trường, than thở kiếp chồng xa Hò hò ơ... ơ ! Thương quá là thương, ơi lý miệt vườn Câu hát năm xưa, trưa hè võng đưa mẹ hát Tháng nắng ngày mưa, giờ đây Em hát võng buồn Ầu ơ ru con, ngậm ngùi một mình Em Hò hò ơ... ơ ! Thương quá là thương, thương Em con gái miệt vườn.
Thôi còn gì Em ơi, Em có đôi riêng mình tôi lẻ loi Ngày Em bỏ quê theo chồng, Tôi ở lại tháng ngày nhung nhớ Trời còn sầu phân ly, gió hắt hiu lạnh lùng cỏ cây Duyên tình như cánh bèo trôi, xa cách muôn trùng biển trời rẽ chia từ đây Thôi đành rồi Anh ơi, xa cách đôi nơi Em phải sống nơi quê người, tình đành chia xa, năm tháng khó phôi pha Đôi ngã từ đây, chôn nỗi niềm nơi đáy lòng, bao tháng ngày tàn theo nắng chiều.