Skip to playerSkip to main contentSkip to footer
  • 4 days ago
[THUYẾT MINH] THIẾU SOÁI BÁO THÙ - Tập 33 - PHIM CỔ TRANG VÕ THUẬT TRUNG QUỐC 2022
Tag: open movies online, openmoviesonline, openmovieonline, open movies, movies online, open, movies, online, full film, review film, chinese movies, survival movies, voiceover movies, swordplay movies, compilation movies, animated movies, movies in theaters, phim, phim trung quoc, phim sinh ton, phim thuyet minh, phim kiem hiep, phim tong hop, phim hoat hinh, phim chieu rap, phim trung quốc, phim sinh tồn, phim thuyết minh, phim kiếm hiệp, phim tổng hợp, phim hoạt hình, phim chiếuu rạp, watch now, watchnow, review phim, reviewphim,omo, m o m
Transcript
00:00Satsang with Mooji
00:30Mooji
01:00Bộ phim
01:25Lan Nha Bản
01:27Tập 33
01:32Điện Hạ, xém chút là nương nương đã không gặp lại được người rồi.
01:39Đốt cuộc có chuyện gì?
01:40Con đừng nghe nha đầu này nói lung tung. Con bé này chưa hiểu chuyện đời.
01:49Ta không có chuyện gì cả. Chỉ là hoàng hậu nương nương làm khó ta một chút mà thôi.
01:53Nếu thật sự là vậy, Hà Tất phải ngăn không cho cô ấy nói.
02:02Tiểu Tân, người nói rõ đầu đuôi ngọn ngành cho ta nghe.
02:06Dân.
02:06Sau khi Thích Tân Quân bị đánh ngất đi, người mà Tô Tiên Sinh phái đến cũng không làm khó nô tì. Chỉ bảo nô tì theo ông ta về.
02:16Ông ta có nói Tô Tiên Sinh sẽ ở Kinh Thành bài cách gì để cứu mẫu phi không?
02:21Chính vì không có nô tì mới nôn nóng.
02:23Người đó nói, ý của Tô Tiên Sinh, dốn không hề định sen vào chuyện của nương nương.
02:32Hắn nói như vậy thật sao?
02:35Hắn nói, nếu tới về lăn báo tin, bệ hạ phái người trở về cứu nương nương.
02:40Đợi lúc bệ hạ trở về thì chuyện này cũng nguôi xuống, dốn dĩ, chẳng được chút lợi lọc gì.
02:45Còn chẳng bằng để hoàng thượng tiếp tục sai trái.
02:47Sau khi bệ hạ về thấy nương nương chịu ấm ức, nhất định sẽ càng thương xót, ân sủng.
02:52Tội của hoàng hậu sẽ càng nặng hơn.
02:54Dù sao đối với hoàng hậu nương nương cũng không có quyền sinh sát.
02:57Cũng chỉ là chịu ấm ức dày dò một chút mà thôi, cũng không mất là tổn thương tính mạng.
03:01Chỉ là ấm ức dày dò một chút.
03:03Cho nên không cần phải cứu sao?
03:05Mẫu thần phải chịu tổn thương đến thế nào?
03:08Hoàng hậu liệu có lỡ tai vừa quy củ, những chuyện này hắn mặc kệ hết sao?
03:11Cảnh diễm.
03:13Nhà đầu này chẳng qua là nghe người ta thuật lại thôi.
03:16Chưa từng chứng thật.
03:18Giả lại ta tin.
03:20Tô tiên sinh tuyệt đối không có ý đó.
03:26Mẫu thần người xem cô ấy.
03:28Những lời vừa rồi một tiểu cô nương có thể bịa ra được sao?
03:31Xuy tính thiệt hơn mưu tính hại người.
03:33Trước kia không phải hắn chưa từng làm những chuyện như vậy.
03:35Lần đó quận chúa gặp nạn lại như vậy.
03:37Bây giờ đối với mẫu thân lại như vậy.
03:38Coi thường nỗi khổ của người khác như vậy không mang tình nghĩa thị phi.
03:43Ổn con còn tưởng rằng hắn khác những mưu sĩ kia.
03:45Cảnh diễm.
03:46Con bình tĩnh lại đi.
03:52Chuyện lần trước của quận chúa, ta lại cảm thấy là con lo nghĩ nhiều.
03:56Chuyện lần này, cũng chưa chắc đã như con tưởng.
03:59Cho dù lời nha đầu này nói là thật,
04:05thì Tô Tiên Sinh cũng không đoán sai gì.
04:08Ta không hề gặp nguy hiểm.
04:10Sau khi bệ hại về cung cũng đã trách mắng Hoàng hậu.
04:13Mọi chuyện vẫn như xưa.
04:15Đâu có chuyện gì không tốt chứ.
04:18Nương nương, không dễ dàng như vậy đâu.
04:20Lúc Hoàng hậu nương nương sai người lôi người xuống.
04:23Im mập.
04:24Cảnh diễm.
04:33Cảnh diễm.
04:42Điện hạ.
04:43Ngài đã biết rồi sao?
04:46Ta biết rồi.
04:47Vậy tranh đã bị giải vào địa lao của quyền kính ti lúc nào cũng có thể bị xử tử.
04:51Điện hạ, ngài nói xem nên làm thế nào?
04:54Chuyện có dạy tranh.
04:55Người đã đi tìm Tô Tiên Sinh chưa?
04:56Có tìm rồi.
04:57Hắn ta nói thế nào?
04:58Thuộc hạ không hề gặp được tiên sinh, nghe nói Tô Tiên Sinh vẫn luôn bị bệnh.
05:02Trên dưới Tô Trách đều rất lạ lùng.
05:04Những chuyện thuộc hạ nói dường như họ không nghe lọt tay.
05:07Có gì mà lạ đâu chứ.
05:09Có thể những chuyện người nói trước kia, bọn họ đều không để tâm.
05:12Mẫu phi không cần cứu dù sao cũng sẽ không chết.
05:15Được đà dùng luôn khổ nhục kế cũng tốt.
05:17Còn dạy tranh thì càng không cần quản.
05:18Cũng chỉ là một chuyện cũ năm xưa không ít lợi gì cho việc tranh giành, ngó mắt làm ngơ là thượng sách.
05:25Trong lòng hắn nhất định nghĩ như vậy.
05:27Điện hạ, không thể không quản được.
05:29Dũng tưởng rằng hơn một năm nay, đã coi như hợp tính hợp tình với hắn rồi.
05:36Lý niệm cũng như nhau.
05:38Không ngờ gặp phải chuyện như vậy.
05:39Mới để ta phát hiện, đó chẳng qua chỉ là ảo giác của ta mà thôi.
05:44Vẫn nên khuyên nhũ Tô Tiên Sinh chút.
05:46Nhờ ngày ấy nghĩ cho một chủ ý, bất luận thế nào, đừng để quyền kính ti bắt được thêm người nữa.
05:51Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
06:21Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
06:51Nhưng có thân phận thế nào thì không hề hay biết.
06:55Quyền kính ti cũng không làm lớn chuyện này lên.
06:57Chắc cũng không mấy để tâm.
07:00Người bảo người có tuần phần doanh chú ý chút.
07:02Đừng để quyền kính ti bắt thêm nhiều người khác.
07:05Dừng.
07:05Điện hạ, hay là qua đó gặp đi.
07:20Điện hạ, hay là qua đó gặp đi.
07:50Liệt tướng quân.
07:58Tiên Sinh tìm ta tới có chuyện gì sao?
08:01Hôm nay điện hạ từ ra khỏi cung.
08:04Không có chuyện gì cần thương lượng với Tô Mổ sao?
08:06Có có, tất nhiên là có.
08:14Tiên Sinh có biết phó tướng dạy tranh của Sức Vũ Doanh trước đây đã bị Hạ Giang bắt rồi không?
08:19Ta biết.
08:21Giờ ngày ấy bị giam trong địa lao quyền kính ti.
08:23Đúng là thế.
08:24Chúng ta đều tưởng rằng dạy tranh đã chết quang.
08:27Mai là ngày ấy vẫn còn sống sót.
08:28Nhưng giờ ngày ấy phải rơi vào cảnh ngụt tù, phải mau cứu ra mới được.
08:32Điện hạ thường nói mưu trí kế sách của Tiên Sinh Thiên Hạ vô sông.
08:35Mong Tiên Sinh chỉ điểm đôi chút.
08:38Tướng quân bình tĩnh đã.
08:39Ta hiểu được tâm trạng của tướng quân.
08:42Nhưng xin tướng quân hãy nghĩ lại.
08:44Bất luận ta nghĩ ra kế sách gì.
08:46Thì giải cứu dạy tranh nhất định phải do tỉnh dương Điện hạ đích thân ra tay mới được.
08:50Bao năm nay, Điện hạ vì vụ án xích diễm mà chịu biết bao chèn ép dù ước ức.
08:56Nếu lúc này Điện hạ ra mặt, chắc chắn sẽ chọc giận hoàng thượng.
08:59Mất đi cục diện được ân sủng rất tốt bây giờ.
09:02Chuyện này không cần phải hao tâm nữa.
09:05Hôm nay trước ngay vàng.
09:06Ta vì chuyện này mà làm phụ hoàng nổi giận.
09:09Bây giờ mới muốn né tránh chỉ e là không kịp rồi.
09:14Hôm nay Điện hạ có thể toàn thân rút lui là nhờ may mắn.
09:17Chứ cần dạy tranh vẫn còn bị giam trong quyền kính tiên.
09:19Thì dự dương sẽ luôn chiếm được tiên cơ.
09:21Bất kể Điện hạ dùng cách gì để cứu dạy tranh.
09:23Cũng sẽ rơi vào bẫy của họ.
09:25Lẽ nào trong lòng Điện hạ không hiểu sao?
09:28Chuyện này dĩ nhiên là ta hiểu.
09:31Vụ án cũ xích diễm là cây gai lớn nhất đâm giữa ta và phụ hoàng.
09:37Hạ giang dùng dạy tranh để khiêu khích ta.
09:39Chính là muốn để cho phụ hoàng biết.
09:41Trong lòng ta vẫn ôm mối hận xưa.
09:44Một khi cho ta quyền thế và địa dị, ta sẽ là một hoàng tử uy hiếp với phụ hoàng.
09:50Vì trong vụ án năm xưa người có trách nhiệm lớn nhất.
09:53Chính là bản thân phụ hoàng.
09:55Điện hạ xưa này luôn gắn bó với đội quân xích diễm.
10:04Thiên hạ đều biết.
10:06Cho nên hôm nay hoàng thượng không nghĩ nhiều.
10:09Nhưng người cũng không phải một người khoan lượng.
10:11Nếu Điện hạ còn tiếp tục hành động,
10:13Bệ hạ nhất định sẽ cảm thấy quyền quy của mình bị khiêu khích.
10:16Như vậy với xe năm xưa của Kỳ Dương.
10:19Sẽ lập lại với Điện hạ.
10:22Tôi tiên sinh nói nhiều như vậy.
10:23Vậy rút cuộc dạy tranh để làm thế nào?
10:28Điện hạ muốn cứu dạy tranh là vì tình nghĩa.
10:32Nhưng đứng từ góc độ được mất, cứu dạy tranh.
10:36Trâm hại mà không lợi.
10:39Điện hạ.
10:39Người mưu đại sự, phải biết dứt bỏ.
10:47Ý tiên sinh là không cứu sao?
10:53Được.
10:59Những gì nên nói, ta đã nói cả rồi.
11:03Rất tốt.
11:03Chỉ điểm của tiên sinh, ta đã hiểu rồi.
11:14Đà tạ.
11:18Điện hạ.
11:20Điện hạ.
11:32Điện hạ.
11:33Ta từng cho rằng,
11:58Tô tiên sinh là mưu sĩ khác những kẻ kia.
12:00Không ngờ, đến lúc này ta mới rõ.
12:04Tiên sinh cũng chỉ là người hám cái lợi trước mắt,
12:07Trong mắt chẳng có thiên tính và lương tri.
12:10Nếu ta làm theo ý của tiên sinh,
12:11Giúp bỏ tất cả đạo nghĩa tình người,
12:13Một lòng chỉ muốn đoạt ngôi vị,
12:15Thì mục đích đoạt vị ban đầu của ta sẽ là gì đây?
12:19Một khi ta thật sự trở thành,
12:22Kẻ vô tình tới mức làm người ớn lạnh,
12:24Chẳng lẽ tiên sinh không sợ,
12:26Sau này ta sẽ vì những lợi ích khác,
12:28Mà cũng quên tất cả tình nghĩa năm xưa tiên sinh từng giúp ta sao?
12:32Chuyện tới nước này,
12:33Tiên sinh đã không muốn giúp,
12:35Thì ta cũng không còn gì để nói.
12:38Có cầu đạo bất động,
12:40Bất tương vi mưu,
12:41Triều cảnh diễm ta sau này sẽ đi đâu về đâu,
12:44Không phiền mai tông chủ nhọc lòng nữa.
12:45Lời này của Điện Hạ có ý gì?
12:53Tiên sinh đoán được hết lòng người trong thiên hạ,
12:56Lời này của ta có ý gì?
12:58Tiên sinh sao có thể không biết?
13:00Chuyện anh!
13:01Đi!
13:05Điện Hạ!
13:06Điện Hạ!
13:08Tông chủ!
13:11Tông chủ!
13:12Người mặc kệ ta,
13:13Mộng ngăn Điện Hạ lại cho ta!
13:15Tông chủ!
13:24Cửa trên đó đã bị khóa lại rồi.
13:27Người nói thật cho ta biết,
13:29Hai ngày nay lúc ta bị bệnh,
13:31Có chuyện gì khác xảy ra không?
13:34Không có gì.
13:35Chỉ có chuyện có dễ tướng quân và đồng lộ thôi.
13:38Còn có tỉnh Phi Nương Nương,
13:39Nghe nói là bị hoàng hậu làm khó,
13:41Bị giam ở chính dân cung mấy ngày,
13:43Nhưng chuyện này đâu trách được tông chủ.
13:45Bất luận xảy ra chuyện gì?
13:49Lúc này,
13:50Tuyệt đối không thể để tỉnh Dương Điện Hạ lỗ mãn hành sự được.
13:53Mau dìu ta về.
13:55Nào!
14:02Điện Hạ thật sự định chặn kính con đường này sao?
14:07Dù có thế nào thuộc hạ cảm thấy Tô Tiên Sinh là thật lòng phò tá Điện Hạ,
14:11Thế nên có nhiều chuyện đừng để trong lòng,
14:14Đừng so đo quá.
14:17Nếu không phải sớm đã coi Tiên Sinh là bạn đối xử chân thành,
14:21Làm tưởng rằng là người chung chí hướng,
14:24Thì ta sao phải thất vọng đến mức vậy?
14:26Nhưng tình hình của ngày hôm nay,
14:30Nếu không có Tô Tiên Sinh giúp đỡ,
14:31Thì làm sao mới cứu được dạy tranh ra?
14:33Lời vừa nãy của hắn ngư cũng nghe thấy rồi,
14:36Có chút ý nào muốn cứu dạy tranh không?
14:38Lời vừa nãy đúng là làm người ta giận thật,
14:40Nhưng cũng không phải không có lý,
14:42Ngươi thuộc hạ nhiều lời rồi.
14:45Nhưng Điện Hạ,
14:47Tô Tiên Sinh là người đi con đường khác,
14:49Ngài ấy không hiểu tình chiến hữu xưa giữa chúng ta và dạy tranh,
14:52Điện Hạ vẫn nên thương lượng với Ngài ấy thì hơn.
14:57Đại trường phu sống trên đời,
14:59Có cái làm được, có cái không làm được,
15:01Chẳng có gì để mà thương lượng cả.
15:03Bất kể hắn có nói bao nhiêu lợi và hại,
15:05Bàn bao nhiêu được và mất,
15:06Cũng đừng mong bảo tập khoanh tay ngồi nhìn.
15:11Tông chủ,
15:12Có việc gì,
15:13Người dặn dò chúng tôi đi là được.
15:14Yến đại phu nói,
15:15Giờ ngày không thể ra ngoài.
15:16Tông chủ,
15:17Hay là mời mong đại thống lĩnh đi khuyên tỉnh dương,
15:19Sức khỏe người bây giờ,
15:20Dạng nhất nhở.
15:22Tông chủ,
15:23Người bệnh nặng chưa khỏi,
15:24Chỉ là e lúc này không tiện tranh chấp với tỉnh dương.
15:26Chân bình.
15:29Nếu ta nghe các người dò nằm trên giường,
15:31Mặc cho tỉnh dương nhảy vào cái bẫy của hạ gian,
15:35Người cảm thấy bệnh ta khỏi rồi còn để làm gì nữa hả?
15:44Nương nương,
15:45Tiểu Tân không biết đã làm sai chuyện gì.
15:48Xin nương nương tha cho Tiểu Tân đi.
15:50Thôi vậy,
15:55Người lùi xuống đi.
15:57Nương nương,
15:59Lùi đi.
16:02Dân.
16:08Tiểu Tân.
16:10Nương nương,
16:11Người nói là lúc đó ngươi giả vờ buồn dậy sinh,
16:14Mới tìm được cơ hội thoát thân.
16:17Dân.
16:18Cái cớ này,
16:21Cùng lắm,
16:22Chỉ có thể thoát khỏi chỉ là cung.
16:24Bên ngoài là bao nhiêu cửa cung?
16:27Sao mà ngươi có thể đi ra ngoài được?
16:29Là Tiểu Kim Tử bên cạnh Huệ Phi nương nương giúp nô tì.
16:33Hắn giờ hay có một biểu ca làm thị vệ ở năm qua.
16:36Là như vậy à?
16:37Mấy chuyện này,
16:42Ngươi nên nói cho ta biết sớm mới phải.
16:45Cầm lấy chút ngân lượng,
16:47Thay ta thưởng cho Tiểu Kim Tử về biểu ca của hắn.
16:51Dân.
16:51Nương nương.
16:59Nương nương,
17:00Trong điện gió anh truyền lời tới,
17:02Bài hạ khởi giáo qua đây rồi.
17:05Chuẩn bị tiếp giá.
17:13Tỉnh Dương Điện Hạ rút cuộc năng làm gì vậy?
17:15Tông chủ bọn ta ở nơi bốn bề lọt gió này,
17:17Đã đợi gần nửa canh vào rồi,
17:19Ngày đến lò sử cũng không có sao?
17:21Tỉnh Dương Phủ chúng tôi vẫn luôn có rất ít lò sử.
17:23Ngươi nói gì?
17:24Chân Bình.
17:25Đã đợi gần nửa canh vào rồi.
17:56Mời tiên sinh về cho.
17:58Ngươi hãy truyền lời cho Điện Hạ.
18:00Nếu hôm nay ngài ấy không gặp ta,
18:01Ta sẽ không về đâu.
18:05Tô tiên sinh,
18:07Ngài thật sự là
18:08Không muốn Điện Hạ đi cứu về tranh à?
18:13Tưởng quân hãy bảo Tỉnh Dương ra gặp ta.
18:15Ta tự nhiên sẽ nói rõ với ngài ấy.
18:25Bài Hạ cảm thấy đỡ hơn chưa?
18:37Đỡ nhiều rồi.
18:38Các người đều lui xuống đi.
18:42Dân.
18:44Nào.
18:45Ngồi đi.
18:48Dân.
18:49Đỡ nhiều rồi.
19:16Tỉnh Phi.
19:18Bài Hạ có gì dặn do?
19:22Dụ án xích diễm năm đó.
19:27Nàng thấy sao?
19:28Bài Hạ,
19:33Sao lại hỏi đến chuyện này?
19:37Nàng chỉ cần trả lời.
19:40Trốt cuộc thấy thế nào?
19:45Trầm
19:45muốn nghe lời thật lòng.
19:48Bài Hạ hỏi thần thiếp.
20:07Thần thiếp nào dám không trả lời?
20:09Chỉ là bất luận thần thiếp trả lời thế nào,
20:12cũng đều khó tránh làm Bài Hạ đau lòng.
20:15Thần thiếp xin được tạ tội trước.
20:18Xin Bài Hạ lượng thứ.
20:21Sao nàng lại nói như vậy?
20:28Thần thiếp.
20:30Xuất thân từ Lâm Phủ.
20:33Có giao tình sâu nặng với thần Phi.
20:35Nếu thần thiếp dùng tiếng ác bình luận,
20:41Bài Hạ liệu sẽ không thấy đau lòng ư?
20:44Thần Phi sinh thời không có bản thân,
20:47chết, không ai ghi nhớ.
20:50Nếu thần thiếp nghĩ tới tình xưa với thần Phi,
20:53mà nói tốt cho người của xích diễm,
20:56vậy thì Bài Hạ sẽ khó tránh cảm thấy
21:00thần thiếp không thấu hiểu nỗi khổ tâm,
21:03muốn ổn định đài cục của người.
21:06Do vậy,
21:07thần thiếp to gan,
21:09xin Bài Hạ tha thứ.
21:20Thôi vậy.
21:24Nàng tâm địa lương thiện,
21:27chẳng không nên làm khó nàng.
21:30Đứng lên đi.
21:31Dân
21:35Nàng đã giàu cung hơn 20 năm rồi,
21:47chẳng còn không hiểu nàng sao?
21:50Nói cho cùng,
21:53nàng
21:53thần Phi
21:55Các nàng khác,
21:59hoàng hậu và diệt quý Phi,
22:01chuyện ngoài cung dũng không nên kéo các nàng vào.
22:07Thần thiếp hiểu,
22:10năm đó,
22:12Bài Hạ cũng có lòng mở một con đường sống cho thần Phi.
22:15Bài Hạ đương nhiên cũng biết,
22:20thần Phi tỷ tỷ tuy sống trong chốn thâm cung,
22:24nhưng dù sao cũng là quyết mạch tướng môn,
22:27tính tình mạnh mẽ.
22:29Đối mặt với tình hình như vậy,
22:32sao Tỷ ấy bằng lòng sống tạm bỡ một mình?
22:34Với sự hiểu biết của thần thiếp về Tỷ ấy,
22:40mà nói thì,
22:42năm đó Tỷ ấy tự dẫn,
22:44làm gì sợ tội,
22:46không bằng nói.
22:50Tỷ ấy cảm thấy không cách nào đối mặt với Bài Hạ nữa,
22:54cảm thấy không thiết tha gì với cuộc sống nữa mà thôi.
22:57Đã bao nhiêu năm qua đi rồi.
23:07Giờ trong cung,
23:09người dám nói chuyện về thần Phi với Trẩm,
23:13cũng chỉ có nàng thôi.
23:17Nếu không phải bệ hạ khoan dung,
23:19thần thiếp cũng không dám cùn ngôn.
23:22Hôm trước trên đại điện,
23:25Trẩm gặp được ngôn khuyết.
23:28Hắn cả năm nay,
23:29rất ít khi xuất hiện trước mặt Trẩm.
23:32Trẩm cũng gần như
23:34đã quên mất hắn rồi.
23:38Kết quả vừa gặp,
23:42Trẩm phát hiện,
23:45thời trẻ rất nhiều chuyện,
23:49căn bản là không thể quên được.
23:54Thần thiếp vừa nãy con thấy kỳ lạ,
23:57sao hôm nay bệ hạ lại xúc động như vậy?
24:01Quá ra là vì gặp ngôn hầu.
24:07Cũng không phải là vì hắn.
24:11Sợ dĩ Trẩm nhớ lại nhiều chuyện thế.
24:14Là vì hôm nay hạ gian vào cung.
24:16Nói với Trẩm,
24:18hắn bắt được một nghịch phạm xích diễm lọt lưới năm xưa.
24:22Tô Tiên Sinh.
24:36Chuyện gì vậy?
24:39Sao thế này?
24:41Tiên Sinh không sao chứ?
24:43Ta không sao.
24:45Lê Cường đưa tên tới dọa ta một trận.
24:47Đang yên lành sao lại cãi nhau vậy?
24:50Ngài ấy đâu?
24:51Ngài ấy không thể để ngài ở đây không quan tâm chứ.
24:54Chẳng phải thế sao?
24:55Đã nửa giờ rồi,
24:56ngài đến mặt cũng không thấy.
24:57Còn tưởng rằng tông chủ chúng tôi có điểm nào có lỗi với ngài ấy.
25:00Thế sao được?
25:01Ngài ấy đâu?
25:04Ta đi tìm ngài ấy.
25:06Sao có thể như vậy chứ?
25:07Tỉnh dân Điện Hạ.
25:28Tô Tiên Sinh.
25:29Sao phải khổ như vậy chứ?
25:32Điều nên nói.
25:34Ta đã nói rõ ràng rồi.
25:35Trước khi Điện Hạ vẫn chưa hiểu rõ ý của ta,
25:40thì không được tính là đã rõ ràng.
25:42Ý của Tiên Sinh, ta sớm đã hiểu rồi.
25:46Trong mắt của mưu sĩ,
25:49có lẽ giải cứu dạy tranh,
25:50hại trăm đường không có nửa phần lợi.
25:53Nhưng trong mắt ta,
25:55đây là một chuyện không phải do dự bắt buộc phải làm.
25:59Điều không có chung nhận thức về điều này.
26:01Những cái khác,
26:03nói nhiều cũng vô dụng.
26:04Ý Điện Hạ là
26:07nhất quyết phải cứu dạy tranh sao?
26:11Đúng vậy.
26:14Nhưng nếu muốn cứu dạy tranh,
26:15ác sẽ phải trả cái giá rất đắt.
26:19Cho dù có tự mình xông vào,
26:21cũng chưa chắc cứu được ngày ấy ra.
26:24Không thử sao mà biết được.
26:25Dạy tranh chỉ là một phó tướng của xích vũ doanh.
26:34Làm thế có đáng không?
26:42Đợi sau khi ta chết,
26:43gặp được chủ tướng lâm thù của xích vũ doanh,
26:46nếu đệ ấy hỏi ta,
26:48tại sao không cứu phó tướng của đệ ấy?
26:52Lẽ nào ta có thể trả lời đệ ấy là
26:54không đáng sao?
26:56Nếu như Điện Hạ đã quyết ý,
27:12vậy thì hãy để ta sắp xếp đi.
27:19Nhưng mà bất luận có thế nào,
27:22Điện Hạ cũng không thể ra mặt.
27:23Còn nữa,
27:26tỉnh Dương Phủ cũng không được trực tiếp dính vào.
27:29Chuyện này chỉ có thể để ta làm.
27:32Ta sẽ nghĩ cách cứu hút dạy tranh ra.
27:37Không được.
27:39Không được.
27:42Gì chứ?
27:42Hơn 10 năm rồi.
27:56Vậy mà vẫn có thể bắt được tội phạm cũ.
27:59Thần thiếp thật sự kinh ngạc.
28:03Đúng vậy.
28:05Trầm cũng không ngờ.
28:06Không biết là tên nghịch phạm nào?
28:11Thần thiếp có quen không?
28:13Nàng quen đấy.
28:15Chính là Lâm Thù.
28:19Bọn họ bắt được Tiểu Thù.
28:24Là phó tướng bên cạnh Lâm Thù.
28:28Cái tên dạy tranh đấy.
28:29Dương.
28:39Bệ hạ gần đây hơi mông lung.
28:41Làm cho thần thiếp có chút hồ đồ.
28:45Tiểu thù đó sao có thể vẫn còn sống chứ?
28:48Đúng là dò cho thiếp một trận.
28:53Nói như vậy, nàng vẫn trách trảm ư.
28:55Nàng đúng thật là hồ đồ.
29:01Chẳng còn chưa nói hết.
29:03Nàng đã tự dọa mình rồi.
29:06Năm đó ở Mai Lĩnh
29:07là hạ gian đích thân giám sát đội quân.
29:14Nếu nói
29:14người có khả năng thoát được nhất
29:17chính là Lâm Thù.
29:21Hạ thủ tôn hành sự
29:25tất nhiên là hiểu rõ ý bệ hạ.
29:29Chỉ là
29:30bệ hạ
29:31cảnh diễm tính tinh quật cường.
29:35Nói tới chuyện này
29:36e rằng sẽ có chút da chạm.
29:40Xin bệ hạ đừng so đo với con.
29:43Đây chính là nguyên nhân hôm nay.
29:46Trầm nói nhiều như vậy với nàng.
29:48Nàng cũng hãy khuyên bảo cảnh diễm chút.
29:53Khuyên nó đừng có ngốc như vậy.
29:55Nếu nó vẫn cứ cố chấp hồ đồ
29:58không biết chừng mực
29:58như năm đó
30:00vậy thì
30:02đừng có trách trảm
30:04không đủ khoan dung với nó.
30:06Hiểu không?
30:09Sư dân.
30:09Tô Tiên Sinh có còn nhớ
30:14sau khi nghe Hoàng Quận Chúa gặp nạn
30:16ta có đặt quy tắc với người.
30:21Vậy thì sao?
30:23Chuyện tương tự thế này.
30:26Tiên Sinh đã làm lần thứ hai.
30:29Ta không thể trơ mắt nhìn.
30:31Người lấy vệ tranh làm lần thứ ba.
30:33Những gì Tiên Sinh làm
30:37đã tới giới hạn của ta.
30:40Xin thứ cho ta khó mà tin Tiên Sinh nữa.
30:46Điện Hạ nghĩ rằng ta đang lừa người.
30:49Điện Hạ nghĩ rằng ta không thật là muốn cố vệ tranh.
30:53Lẽ nào không phải sao?
30:57Điện Hạ
30:57Hãy suy nghĩ lại
30:59Tô Tiên Sinh không phải người như thế.
31:05Trong thời gian ta rời kinh
31:07Tô Tiên Sinh đã làm chuyện gì
31:09tự mình rõ nhất?
31:12Có lẽ
31:12ta không suy nghĩ chú toàn như Tiên Sinh.
31:15Có lẽ
31:16cuộc diễn tốt đẹp bây giờ
31:18sẽ vì thế mà sụp đổ
31:20nhưng cứ vệ tranh
31:21ta buộc phải làm.
31:25Tiên Sinh là kỳ lân tài tử.
31:27Có thể chọn chủ hiền khác.
31:30Cứ coi như ngày đầu.
31:32Tiên Sinh đã chọn nhầm người đi.
31:36Điện Hạ
31:37Điện Hạ
31:40Điện Hạ
31:42Tiêu Cảnh Diễm
31:46ngay đứng lại cho ta.
31:47Tô Tiên Sinh
31:57Tiên Sinh có nói gì
31:59cũng không ngăn được ta đâu.
32:07Nếu hôm nay ta không cản Ngài
32:08Ngài muốn làm thế nào?
32:12Xong vào hoàng cung
32:13ép hoàng thượng thả vệ tranh ra
32:16hay dẫn binh trong phủ ngài
32:18tới quyền kính ti cứu người
32:20vậy còn tốt hơn.
32:23Một con rùa rụt đầu
32:24trên dưới tỉnh Dương Phủ
32:25đều là những năm nhi quyết chiến xa trường
32:27không thể rụt đầu rụt cổ được
32:28tiêu cảnh diễm.
32:30Ngài có tình có nghĩa
32:31nhưng sao
32:31Ngài lại không có não.
32:3513 năm trước
32:36lửa ấm mai lĩnh
32:37còn cháy chưa đủ sao?
32:39Kịp Dương Phủ
32:39chết bao nhiêu người
32:40còn chưa đủ sao?
32:41Ngài còn muốn kéo bao nhiêu người
32:43vào việc này nữa
32:43Ngài nói đi
32:44ta
32:45ta mặc kệ
32:46Ngài có tin ta không
32:47không quan trọng
32:47nhưng muốn cứu dạy tranh ra
32:49không có kế hoạch của ta
32:51Ngài không làm được
32:52tại lúc đó ta ngối vỡ
32:53người có mặt mũi nào
32:55xuống kia gặp
32:55hoàng trưởng huynh của mình
32:56có mặt mũi nào
32:59đi gặp Lâm Thu
32:59Điện Hạ
33:27ta hiểu tâm trạng của Ngài
33:3113 năm trước
33:34khi họ cần Ngài nhất
33:35Ngài không ở bên họ
33:38nỗi tức giận
33:41nỗi khổ sở này
33:43tới giờ vẫn chưa
33:46nguôi đi chút nào
33:47phải không?
33:50ta đã biết
33:51lòng Điện Hạ
33:52sao có thể lừa Điện Hạ chứ
33:54ta sẽ dốc hết
33:57sức cứu dạy tranh ra
33:58ta mong giờ Điện Hạ
34:03có thể để ý tới đại cục
34:05chứ có hấp tấp
34:06càng không thể bị kẻ khác
34:09nắm được thớp
34:09điều này
34:13Ngài làm được
34:14phải không?
34:21Điện Hạ
34:21Điện Hạ
34:25Tiên sinh có ý gì?
34:45Xin lắng tay nghe
34:47Mọi người chớ súc ruột
35:06Dự Dương và Hạ Giang
35:09ra chiêu này
35:09là nhầm vào
35:10tỉnh Dương Điện Hạ
35:11dạy tranh tạm thời
35:14không nguy hiểm
35:14tới tánh mạng đâu
35:15Đại thống lĩnh
35:18nói phải
35:18chính vì
35:21chúng có âm mưu đó
35:22chúng ta mới có
35:24cơ hội và
35:25thời gian giải cứu
35:26lần này
35:29cướp tù
35:29ở cổng thành
35:30Quỳnh đệ
35:31gian tả mình
35:32tử thương không ít
35:33đúng không?
35:35Trân Bình
35:35ta nghe Lê Cương
35:37nói ngươi cũng bị thương
35:38không sao chứ
35:39Cảm tạ
35:41đại thống lĩnh
35:41hỏi hàng
35:42chỉ là giới thương
35:42ngoài da
35:43không đáng ngại
35:43vậy thì tốt
35:44Hạ Thu bị tập kích
35:46ở cổng thành Tây
35:47quá ra là mọi người
35:48hành động lần này
35:49quá dội và
35:50kết quả
35:51khó được như ý
35:53Ta không hề biết
36:00Giang tả mình
36:01đã ra tay
36:02cướp tù
36:02nhưng lúc hành động
36:06sao không báo
36:06cho Chiến Anh
36:07để hỗ trợ
36:08hỗ trợ thế nào
36:11dẫn theo binh
36:13của Điện Hạ
36:13hay là
36:14tuân phòng doanh
36:14Hạ Giang
36:17còn mong
36:18ngày làm vậy
36:18kìa
36:19Điện Hạ
36:21vừa về kinh
36:22đã nhận được tin này
36:23Hạ Giang
36:24lại cố tình
36:25khơi gọi
36:25trước mặt vua
36:26có tránh
36:27nhất thời rối loạn
36:28Tô Tiên Sinh
36:29chớ để bụng
36:31đúng vậy
36:32Tô Tiên Sinh
36:33giờ nãy
36:33Tiên Sinh nói
36:34sẽ nghĩ cách cướp
36:35dạy tranh
36:35vậy nên cướp
36:36thế nào đây
36:37cướp người
36:38Tiên Sinh
36:41Định cướp tù
36:42Ta từng tới Địa Lao
36:45quyền Kính Ti
36:46cánh phòng cẩn mật
36:46hơn Thiên Lao
36:47muốn ra tay ở đó
36:48chỉ e còn khó hơn
36:50lần cướp tù
36:51ở Cổng Thành
36:52Ta biết
36:53đây là Hạ Sách
36:54nhưng không còn cách tốt hơn
36:56nếu điện hạ
36:58tới cầu sinh Hoàng Thượng
36:59vậy thì đã trúng kế
37:02ly gián cha con
37:02của Hạ Giang
37:03khốn hồ
37:06chuyện này
37:07phải có trả giá
37:08không thể có
37:12kế sách
37:12dạng toàn
37:13ta đã quyết định làm
37:15thì phải tốc chiến
37:17tốc thắng
37:17càng kéo dài
37:19bao lâu
37:19chiếc dạm này
37:21càng đâm sâu
37:21mấy nhiêu
37:22không thấy máu
37:24làm sao nhổ nó ra được
37:25để vậy thì
37:29ta sẽ không thể
37:31để gian tả mình
37:32của tiên sinh
37:32đơn độc mạo hiểm
37:33còn ta lại
37:34khoanh tay đứng nhìn
37:35điện hạ nói phải
37:38vì không nói
37:39thuộc hại
37:39về dạy tranh là bạn cũ
37:40nào có lý
37:41lại khoanh tay đứng nhìn
37:42chứ cần cứu được
37:43dạy tranh ra
37:44mặc tướng xin
37:45tùy ý tiên sinh
37:46sai khiến
37:46sai khiến thế nào
37:47quyền kính tiên
37:48cao thủ dạy đặc
37:49tướng quân chắc chắn
37:50sẽ toàn thân rút lui ư
37:51một khi bị bắt
37:53hại gian sẽ lấy
37:54tướng quân làm nhân chứng
37:55tố cáo tỉnh dương phủ
37:56tham gia cướp tù
37:57trước mặt bệ hạ
37:58tiên sinh nói sai rồi
38:03trong kinh thành này
38:06trừ ta ra
38:07chẳng lẽ
38:09còn người thứ hai
38:10dám gây nên
38:10căng qua đi
38:11cứu dạy tranh sao
38:12dù hại gian
38:14không bắt được
38:14người của ta
38:15chứ cần lão ta
38:16nói ta đứng
38:16sau sai khiến
38:17phụ hoàng
38:18cũng sẽ tin
38:18mấy phần
38:19nên một khi
38:22có chuyện
38:22dù thế nào
38:24cũng không thoát khỏi
38:25liên can
38:26điện hạ nói phải
38:29dù kế hoạch của chúng ta
38:31hoàn hảo cỡ nào
38:32chỉ cần có kẻ cứu
38:33dạy tranh
38:34hoàng thượng chắc chắn
38:35sẽ nghi ngờ
38:36điện hạ làm
38:37vậy phải làm sao đây
38:40hại gian
38:45đã gây lên
38:46vụ này
38:46điện hạ
38:48khó thoát khỏi
38:49liên can
38:49người phải chuẩn bị
38:53sẵn sàng
38:53thời gian dài
38:55sắp tới
38:56e là điện hạ
38:57sẽ bị lạnh nhạt
39:00và chèn ép
39:01chuyện này ta đã quen rồi
39:04thành sự
39:06tại thiên
39:07mưu sự
39:08tại nhân
39:08chưa tới phút cuối cùng
39:11ta quyết
39:11không dễ dàng
39:12bỏ cuộc
39:13sắp sang năm mới
39:17giờ dạy tranh
39:20ở trong tay
39:20hại gian
39:21lão ta
39:22chiếm được
39:22tiên cơ
39:23chắc chắn
39:24sẽ không manh động
39:25nhưng điện hạ
39:26phải nhớ
39:27dù lão ta
39:28khiêu khích thế nào
39:29điện hạ cũng
39:30phải dững dạt
39:30chứ cần nhìn qua
39:32mấy hôm
39:32đợi một người
39:33quay về là ổn
39:34đợi một người
39:36ai
39:37hạ đông
39:42sư đệ
39:51lại tới giám sát
39:52nghịch phạm à
39:53Xuân Quynh
39:54không phải sư phụ
39:56đã dặn
39:57bảo đệ
39:57không cần nhọc công sao
39:58Xuân Quynh
40:01không biết đó thôi
40:02tên cao thủ
40:02mà ta gặp phải
40:03ở cổng thành Tây
40:03hôm đó
40:04thân Pháp
40:04thực sự quá quỷ dị
40:05hậu dạy
40:06thông thường
40:06không thể ngăn nổi
40:07hắn có tài giỏi hơn
40:10cũng chỉ có một mình
40:11chẳng lẽ
40:12đệ còn lo
40:13có kẻ
40:14lẫn vào địa
40:14la quyền kính ti
40:15cướp dạy tranh đi
40:16sao
40:16sư phụ cố tình
40:22buông lơi
40:23không có dạy tranh
40:24sử dụ được tỉnh dương
40:25yên tâm
40:26sư phụ tuyệt đối
40:28không lơ là
40:28đâu
40:29Xuân Quynh
40:31đó chính là điểm
40:32ta không hiểu
40:33sao sư phụ
40:34nhất định
40:34phải đối phó tỉnh dương
40:35tùy tỉnh dương
40:37qua lại thân thiết
40:37với xích diễm
40:38nhưng dự án
40:39xích diễm năm đó
40:40hắn không hề
40:41càng dự dào
40:42càng không phải
40:43kẻ tồng phạm gì
40:44sư phụ làm vậy
40:47ác có lý
40:48của người
40:49để nghe lệnh là được
40:51còn lại
40:52đừng nghĩ nhiều
40:53ta không nghĩ nhiều
40:55cũng không phải
40:56không tin sư phụ
40:57chỉ là lần này
40:58quay về
40:59cứ thấy có điều
41:00quỷ dị
41:00cả Đông Nhi
41:01cũng không biết
41:01đi đâu rồi
41:02Xuân Quynh
41:03có biết
41:03khi nào Đông Nhi
41:04về không
41:05Hạ Đông
41:08muốn công phá
41:11địa la quyền
41:12kính ti cứu người
41:13là chuyện không thể nào
41:15nhưng nếu
41:16Hạ Đông
41:16quay về
41:17chúng ta
41:18sẽ có hy vọng
41:19nhưng cô ta
41:23vẫn là đồ đệ
41:24của Hải Giang
41:25tiên sinh
41:25có chắc chắn
41:26cô ấy
41:26sẽ ra tay giúp không
41:27cô ấy
41:35không giúp ta
41:35cũng không giúp
41:37Điện Hạ
41:38cô ấy
41:40lại đang giúp
41:41chiến hữu
41:41của Dông Phu
41:42năm xưa
41:43Hải Giang
41:44dùng thủ đoạn
41:44bị ổi hại chết
41:45nhiếp phong
41:45để giết bỏ
41:46tình nghĩa
41:46thầy trò
41:47theo tính tình
41:50của Hạ Đông
41:50cô ta
41:52sẽ không để
41:53sư phụ mình
41:54sắp đặt nữa
41:54chứ cần cô ta
41:57bằng lòng giúp
41:58chúng ta đã
41:59thành công
42:00một nửa rồi

Recommended