Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm qua

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Vòng xoáy tình yêu
00:01Sau khi li hôn và mất đi tất cả, cô ấy trở nên giận dữ và cay đắng hơn.
00:08Nên mới xuất hiện để trả thù đấy.
00:11Người vợ đã trở về kiểu vậy đấy.
00:16Không, anh nghĩ là chuyện khác cơ.
00:18Anh nghĩ là chuyện gì?
00:21Cô ấy nhớ Quang Nam chứ sao?
00:24Ốc Hi sao?
00:25Ừ, nếu Ốc Hi không đòi li hôn thì Quang Nam đã không li hôn rồi.
00:30Dù thấy đi nữa, Ốc Hi nhớ anh Quang Nam mơ.
00:34Bây giờ sao?
00:35Ồ, chuyện đó thật lực cười.
00:37Vì sao? Họ là cặp bợ chồng ngọt ngào khi còn ở bên nhau còn gì?
00:41Cô ấy tới đây để trả thù đấy. Cô ấy nhớ Quang Nam mà.
00:45Cô ấy muốn trả thù, cô ấy nhớ cậu ấy.
00:48Thôi sao cũng được.
00:49Em chẳng biết gì cả.
00:51Trường mới thế nào hả con? Con có thích cô giáo và các bạn mới không?
00:56Con chưa biết ạ.
00:57Ừ, đây mới là ngày đầu mà.
01:00Dần dần con sẽ thích họ hơn.
01:03Ồ, sorry.
01:06Đúng là cô rồi.
01:07Tôi là Shindohi đây.
01:12Y tá của ông cô.
01:15Tôi biết mà.
01:16Sao chúng ta lại gặp được nhau ở đây thế nhỉ?
01:18Thế mới nói.
01:20Con trai cô à?
01:22Vâng.
01:23Đó là con trai cô sao?
01:26Vâng.
01:26Hôm nay thằng bé chuyển đến học trường mẫu giáo ở đây.
01:30Hôm nay con tôi cũng chuyển đến đây.
01:32Vậy sao?
01:34Tuyệt quá.
01:36Đúng vậy.
01:38Tên cháu là gì vậy?
01:39Uôn Biên.
01:40Xin Uôn Biên ạ.
01:42Ra là vậy.
01:44Uôn Biên.
01:44Tên con trai của cô là Han Biên.
01:47Cháu bao nhiêu tuổi rồi?
01:48Sáu tuổi ạ.
01:49Hai đứa bằng tuổi này.
01:51Han Biên, con trao hỏi đi.
01:53Con biết cậu ấy ạ.
01:54Vậy sao?
01:55Mấy ngày trước con đã gặp cậu ấy ở quán pizza của bà nội.
01:59Ôi trời ơi.
02:01Thì ra lúc đó là cháu à.
02:04Gặp nhau khi bọn tôi đi mua pizza đấy.
02:08Trùng hợp thật.
02:09Đúng không?
02:10Ra là vậy.
02:14Tuyệt quá.
02:16Tôi đã sợ là thằng bé sẽ khó thích nghi với trường mới.
02:19Thật sự may quá.
02:21Tôi cũng vậy.
02:22Từ bây giờ chúng ta hãy làm bạn tốt nhé.
02:25Được.
02:27Cháu hãy làm bạn tốt với Han Biên nhé.
02:29Hôm nay em đã gặp Ốc Hì đấy.
02:44Ốc Hì sao?
02:45Ừ.
02:46Em đã yêu cầu gặp mặt.
02:48Em sao?
02:49Vì sao vậy?
02:50Còn vì sao nữa?
02:51Bọn em là bạn mà.
02:53Lúc trước thôi.
02:54Nhưng bây giờ thì đâu còn là bạn nữa.
02:57Sao thế?
02:58Anh không thích em gặp Ốc Hì sao?
03:02Không phải.
03:02Chỉ là việc đó rất kỳ lạ thôi.
03:05Và đâu phải là cô ấy muốn gặp em.
03:09Không đâu.
03:10Cô ấy còn mời em qua nhà cô ấy cơ.
03:13Thế có nghĩa là cô ấy không ghét em nhiều đến vậy.
03:16Đó là em nghĩ vậy thôi.
03:19Dù sao thì hai người đã nói chuyện gì thế?
03:21Nhưng anh không muốn biết thời gian qua cô ấy sống như thế nào à?
03:28Không.
03:29Không muốn.
03:31Dù vậy thì...
03:33Chắc anh muốn biết cô ấy đã làm gì suốt 5 năm qua chứ?
03:37Anh không muốn biết chút nào cả.
03:39Ốc Hì đang sống trong khu ổ chuột đó.
03:44Em nghĩ cô ấy đã làm mất hết số tiền có được từ vụ ly hôn rồi.
03:49Cô ấy thực sự nói là đã làm mất hết à?
03:51Không.
03:52Cô ấy nói là đã đầu tư hay gì đó.
03:54Nhưng cô ấy chỉ nói vậy thôi.
03:56Đầu tư gì chứ?
03:59Không biết.
04:00Vì cô ấy từng làm việc ở ngân hàng nên cô ấy giỏi quản lý tiền bạc và đầu tư lắm.
04:07Cô ấy đầu tư vào cái gì mà lại sống trong một ngôi nhà sập xệ như vậy chứ?
04:12Anh không quan tâm là cô ấy sống ở đâu.
04:15Rồi sao?
04:16Hai người đã nói chuyện gì?
04:17Di trúc của bố.
04:19Bố bảo là hãy đưa Haru vào hộ khẩu.
04:24Cô ấy nói là sẽ không sen vào.
04:27Bà nói là nếu em muốn thì cứ đưa Haru vào hộ khẩu đi.
04:32Người phụ nữ đó.
04:34Mình đã nói rõ ràng với cô ấy rồi cơ mà.
04:38Anh à.
04:40Chúng ta hãy nhân cơ hội này để cho Haru vào hộ khẩu.
04:43Và chúng ta cũng đăng ký kết hôn luôn nhé.
04:47Hi ốc à.
04:49Hả?
04:51Nếu muốn cho Haru vào hộ khẩu
04:52thì phải làm xét nghiệm quan hệ cha con lần nữa.
04:55Vậy thì sẽ có kết quả là Haru không phải là con của anh.
04:58Em muốn vậy sao?
05:00Thì chắc sẽ có cách mà.
05:03Là cách gì?
05:06Em sẽ dùng ADN của Park Kite và lại tráo đổi nữa à?
05:10Gì cơ?
05:11Nếu không cẩn thận thì có thể em sẽ chịu tổn hại đấy.
05:15Nên làm ơn để nguyên như vậy đi.
05:17Được thôi.
05:18Cứ để Haru như vậy đi.
05:21Nhưng vì sao anh lại không đăng ký kết hôn với em?
05:25Mẹ không cho mà.
05:28Mẹ nói là khi mẹ còn sống thì không được.
05:31Anh có thể làm gì chứ?
05:32Chúng ta đã ở bên nhau 5 năm rồi.
05:34Đến lúc mẹ chấp nhận rồi còn gì?
05:39Được thôi.
05:40Mẹ làm một chuyện.
05:42Điều khiến em thật sự đau lòng là anh đấy.
05:45Thái độ của anh đấy.
05:48Anh đã làm gì nào?
05:51Mẹ thật sự là lý do
05:52anh không chịu đăng ký kết hôn với em sao?
05:59Em không biết anh đang nghĩ gì nữa.
06:02Dĩ nhiên là do mẹ rồi.
06:08Bố anh qua đời đột ngột là tại anh.
06:11Anh sẽ không làm một đứa con bất hiếu với mẹ đâu.
06:14Không thì anh sẽ không sống nổi mất.
06:16Hi ốc à.
06:18Có quá nhiều người đau lòng vì chúng ta rồi.
06:20Họ đã bị tổn thương.
06:22Chúng ta hãy biết ơn khi có thể sống cùng nhau như thế này nhé.
06:28Được rồi.
06:29Em là tội nhân.
06:30Em là đứa xấu xa nhất thế giới.
06:43Anh về rồi đây.
06:45Anh về sớm này.
06:48Vậy sao?
06:49Tiếp này là sớm sao?
06:50Dĩ nhiên rồi.
06:53Lâu rồi anh mới về nhà vào giờ này mà.
06:56Anh xin lỗi.
06:57Thời gian qua anh bận quá.
07:01Em không sao cả.
07:03Em chỉ lo cho anh thôi.
07:06Cảm ơn em vì đã luôn thông cảm nhé.
07:08Trường mẫu giáo mới thế nào?
07:14À.
07:16Vẫn chưa biết được vì mới là ngày đầu tiên mà.
07:20Đúng rồi.
07:21Em đã gặp cô gái đó ở trường mẫu giáo đấy.
07:24Ai cơ?
07:25Y tá của ông nội em ấy.
07:27Anh nhớ cô ấy chứ?
07:31Ai cơ?
07:32Y tá xin ấy.
07:33Sao em lại gặp cô ấy ở trường mẫu giáo?
07:38Cô ấy cũng đã kết hôn và có con.
07:41Hôm nay con trai cô ấy cũng chuyển trường tới đó giống như Han Biên.
07:46Con trai của Y tá xin chuyển đến trường mẫu giáo của Han Biên sao?
07:50Ừ.
07:51Tên thằng bé là Uôn Biên.
07:54Bằng tuổi với Han Biên.
07:56Buồn cười nhỉ?
07:58Ừ.
07:59Đúng vậy.
08:03Giờ này rồi mà còn có chuyện gì vậy?
08:24Em bị điên rồi à?
08:25Sao em lại làm thế này hả?
08:27Ô Sori đã nói với anh rằng cô ấy đã gặp em ở trường mẫu giáo à?
08:31Sao em lại chuyển trường cho thằng bé?
08:34Sao em lại chuyển thằng bé đến trường mẫu giáo của Han Biên?
08:39Em rất bất an.
08:40Bất an về chuyện gì?
08:43Về việc anh sẽ bỏ rơi thằng bé và em sau khi chuyển vào nhà vợ.
08:50Sao em có thể nói thế?
08:52Sao anh lại bỏ rơi em vào Uôn Biên chứ?
08:55Em thấy bất an mà.
08:57Biết làm sao được.
08:57Em đừng làm thế này nữa.
09:02Anh cảnh cáo đấy.
09:06Anh đừng lo.
09:07Miễn là anh không phản bội em.
09:10Em sẽ không làm chuyện mà anh đang lo sợ đâu.
09:16Thật đấy.
09:20Anh cúp máy đây.
09:21Xin Đô Hì.
09:29Cô muốn chơi như thế này hả?
09:36Đừng đánh giá thấp tôi.
09:39Cho Kiêng Chùn
09:40Số phận của anh
09:43nằm trong tay tôi đấy.
09:44Anh tìm được nhà rồi ư?
09:54Ừ.
09:56May là nhà đang trống nên chúng ta có thể chuyển vào ngay.
10:00Ôi tốt quá.
10:02Ở đâu vậy?
10:04Rồi em sẽ thấy.
10:05Ở đâu vậy?
10:12Nào.
10:13Đây là nhà mới của chúng ta.
10:19Đây là nhà của chúng ta sao?
10:23Ừ.
10:24Đây là khu nhà của Sori mà.
10:26Vậy là chúng ta sẽ sống đối diện nhà của Sori sao?
10:29Không phải đối diện nhà của Sori mà là đối diện nhà của bố mẹ anh.
10:33Xếp biên.
10:34Con có muốn xem nhà không?
10:36Có ạ.
10:36Thế nào, con có thích nhà mới của chúng ta không?
10:51Có ạ.
10:52Con thích lắm.
10:54May quá.
10:55Bố còn lo là có thể con sẽ không thích đấy.
10:57Đi xem các phòng đi.
11:03Vì sao chúng ta lại chuyển tới đây?
11:05Lẽ nào là vì Sori?
11:11Không phải.
11:13Vậy vì tại sao lại là nơi này?
11:15Sao lại là ngôi nhà này?
11:16Anh nói rồi mà vì nó ở đối diện nhà bố mẹ anh.
11:19Nhà bố mẹ anh.
11:21Anh muốn ở gần bố mẹ.
11:23Ít nhất là trong khi anh ở Hàn Quốc.
11:25Chỉ một năm thôi mà.
11:30Đó thật sự là lý do ư?
11:35Bây giờ Sori là em gái anh rồi.
11:38Em đừng có nghĩ lung tung.
11:46Mẹ ơi, mẹ là người con thích nhất trên thế giới này.
11:50Con cũng là người mẹ thích nhất trên thế giới này.
11:55Sao anh lại quay lại?
12:10Anh sống ở đây.
12:12Hôm nay bọn anh chuyển vào rồi.
12:14Gì cơ?
12:16Tại sao anh lại chuyển tới đây?
12:18Khi anh không ở đây thì em đã thay đổi rồi.
12:21Dám nói chuyện với anh trai như vậy cơ đấy.
12:23Anh không phải là anh trai em.
12:28Bị sao anh lại chuyển tới đây?
12:30Anh nghĩ gì vậy hả?
12:31Bốn dĩ anh định chuyển đến sống ở nhà bố cơ.
12:34Gì cơ?
12:35Nhưng em đã chuyển vào trước rồi.
12:39Bố ư?
12:41Ừ, bố.
12:42Bố.
12:42Anh nói là sẽ sống ở đây chỉ một năm thôi.
12:49Em không thể để anh trai em làm vậy sao?
12:52Dù sao thì chúng ta cũng là gia đình mà.
12:54Anh nghe đây anh Park Haru.
12:56Vì sao chúng ta lại là gia đình chứ?
12:57Dù sao thì chúng ta cũng chung một người bố mà.
13:07Anh mới là người đã thay đổi.
13:09Em không biết vì sao anh lại làm thế này sau khi đột ngột xuất hiện.
13:13Nhưng anh đừng mộng tưởng gì cả.
13:15Giữa anh và em sẽ chẳng bao giờ có thể gọi là gia đình.
13:17Ừ, Jun à.
13:26Sao anh lâu vậy?
13:28Xếp biên đang đợi anh đấy.
13:30Anh gần về nhà rồi.
13:31Anh đang ở trước nhà đây.
13:32Anh đã mua đồ mà con bé muốn rồi chứ?
13:35Ừ, dĩ nhiên rồi.
13:36Anh đã mua đủ mọi hương vị vani, râu tây, sô-cô-la.
13:41Anh vào đây.
13:47Hàn Biên đúng không?
13:53Cháu muốn ăn kem không?
13:59Đi thôi Hàn Biên.
14:15Nhưng con muốn ăn kem ạ.
14:17Mẹ xin lỗi.
14:21Con hỏi xin cô Giang nhé.
14:23Vâng.
14:33Anh ấy chuyển đến đối diện sao?
14:35Anh ấy định làm gì vậy?
14:36Anh đang ở Biên Trang.
14:53Ra ngoài đi.
14:54Anh cần nói chuyện với em.
14:55Nếu là chuyện với bánh mì xoắn thì em không có gì để nói nữa.
14:59Em thật sự sẽ bán bánh mì xoắn sao?
15:03Vâng.
15:04Có chắc là em sẽ không hối hận không?
15:06Em đã nói là dù trời có sập thì cũng sẽ bảo vệ bánh mì xoắn mà.
15:10Sao bây giờ em lại làm thế này chứ?
15:12Em biết anh đã chịu khổ nhiều vì niềm tin anh dành cho em.
15:17Em xin lỗi.
15:17Em không có tư cách để đưa ra bất kỳ lời biện minh nào cả.
15:21Em thật sự xin lỗi.
15:22Em muốn bảo vệ bánh mì xoắn dù trời có sập.
15:31Nhưng trời đã sập thật rồi.
15:33Bây giờ em phải bảo vệ Han Biên.
15:36Không phải bánh mì xoắn mà là con trai em.
15:39Mẹ anh có biết là chúng ta đã chuyển đến đây không?
15:54Không, vẫn chưa.
15:56Sao anh không nói với mẹ?
15:58Anh muốn trực tiếp nói với mẹ để làm mẹ ngạc nhiên.
16:02Anh ngớ ngẩn thật.
16:04Chúng ta bời họ qua nhà nhé.
16:07Vâng, làm vậy đi.
16:10Bời họ qua nhà và tổ chức tiệc tân gia nhé.
16:14Em phải tìm trường mẫu giáo cho Sếp Biên.
16:18Trên đường về đây anh có thấy một trường đấy.
16:20Có thể đi bộ đến đó.
16:22Thật sao? Tuyệt quá.
16:26Sếp Biên, trường mẫu giáo của con ở gần đây đấy.
16:33Alo.
16:34Tôi có một cuộc gọi nhỡ từ số này.
16:37Ai đây ạ?
16:38Em đây, Haru.
16:40Haru.
16:41Vâng.
16:44Có chuyện gì vậy?
16:45Em đang ở Hàn Quốc.
16:46Vậy sao?
16:47Bây giờ em đang ở đâu?
16:49Khu Biên Trang.
16:51Anh cũng vậy.
16:53Bây giờ chúng ta gặp nhau đi.
16:55Vâng.
16:56Ai đây?
17:01Tiền bối Chon Gu.
17:05Anh ra ngoài đây.
17:06Anh ấy muốn gặp mặt ngay bây giờ.
17:10Bây giờ sao?
17:11Ừ.
17:11Anh ấy đang ở Biên Trang.
17:15Anh sẽ xử lý vẻ việc khi ra ngoài.
17:16Cảm ơn các bạn.
17:20Vâng.
17:22Bố sẽ sướng quay lại nhé.
17:25Vâng.
17:26Ăn kem ngon nhé.
17:27Sao anh lại tới đây vậy?
17:43Anh tới để gặp Sori.
17:45Thời gian qua anh đã làm việc ở bánh mì xoắn với cô ấy.
17:49Em biết.
17:50Em biết sao?
17:52Anh đang hết lên mạng xã hội còn gì.
17:54Chuyện anh đi nghỉ ở đâu vào mùa hè rồi người đã uống rượu với anh tối qua.
17:59Anh tưởng em quên anh rồi.
18:01Hóa ra em vẫn theo dõi anh trên mạng xã hội.
18:06Nhưng có chuyện gì mà anh tới tận đây vậy?
18:09Anh không thể gặp Sori ở chỗ làm sao?
18:12Cô ấy muốn bán công ty đi.
18:15Vậy sao?
18:17Ừ.
18:19Vì sao vậy?
18:19Không tìm được nhà đầu tư.
18:21Lạ thật đấy, chẳng ai đầu tư cả.
18:24Dù tìm được ai thì họ cũng sẽ rút lại ở phút cuối cùng, ngay trước khi ký hợp đồng.
18:30Thế nên giám đốc đại diện ô của bọn anh cuối cùng cũng chịu thua.
18:36Cô ấy nói là sẽ bán công ty và đến làm việc ở công ty của bố.
18:41Đông bang sao?
18:42Ừ.
18:43Bây giờ anh cũng chẳng có nơi nào để đi cả.
18:45Vậy ra là Sori sẽ tiếp tục với bánh mì xoắn miễn là nhận được đầu tư sau.
18:54Anh cũng không biết.
18:56Điều đó là do cô ấy quyết định mà.
18:58Đúng vậy.
18:59Bình ơi, đừng có xúc động như vậy nữa mà đến uống cái này đi.
19:19Sao em lại buồn bã thế?
19:21Đừng nghĩ về lũ trẻ đã rời đi nữa.
19:30Em có anh mà.
19:32Bộ người chồng chú đáo lo cho sức khỏe của em.
19:38Đây.
19:39A nào.
19:40Thôi đi.
19:41Anh làm thấy ghê.
19:42Ăn đi.
19:43Thế mới là vợ anh chứ.
19:45Anh biết là em thích mà.
19:47Bây giờ anh thấy rất tự do vì lũ trẻ đã đi rồi.
19:49Em không thấy vậy sao?
19:52Thích lắm.
19:53Thoải mái lắm.
19:55Nhưng em thấy trống vắng quá.
19:57Ồ, để làm gì chứ?
19:58Em đã chịu khổ đủ rồi.
20:00Em nên mời bạn bè qua chơi và đi du lịch các kiểu chứ.
20:05Bạn bè ư?
20:07Đúng vậy.
20:08Em có người bạn ở Ok mà.
20:10Bây giờ ư?
20:11Ừ.
20:12Hay là mình tới chỗ cậu nhá?
20:14Mình xin lỗi.
20:15Hôm nay mình có kế hoạch rồi.
20:17Vậy à?
20:18Thôi được.
20:20Nhưng lần tới chúng ta phải gặp nhau đấy nhá.
20:24Ừ.
20:27Mình muốn dành thời gian với Ok mà.
20:30Tiếc quá.
20:31Dì đã bảo cháu đừng tới mà cháu lại tới.
20:42Dì không biết vì sao, mọi người lại muốn biết dì sống như thế nào.
21:02Dì sống thế này là vì cháu sao?
21:04Sống thế này thì có vấn đề gì?
21:11Rồi sao?
21:12Cháu thành công chưa?
21:16Thất bại rồi à?
21:17Cũng đúng.
21:21Dì đã nghĩ là có thể mọi chuyện không thuận lợi vì không nghe tin dì từ cháu cả.
21:26Không sao đâu.
21:27Dì nghe nói rằng có nhiều dự án thất bại hơn là thành công mà.
21:35Dì ơi, cháu đã thành công rồi.
21:38Vậy sao?
21:40Vâng.
21:41Thế nên cháu muốn trả lại tiền cho dì.
21:44Để làm gì?
21:45Dì đã cho cháu số tiền dì có được khi ly hôn mà.
21:50Chuyện đó...
21:53Là vì dì ngăn cháu nhận tài sản thư kế từ ông mà.
21:59Là để đổi lấy điều đó mà.
22:02Dù sao thì cháu cũng đâu phải cháu trai thật của ông.
22:05Đúng vậy.
22:06Lẽ ra dì không nên đưa cho cháu.
22:09Nhưng cháu đã đầu tư số tiền đó và làm nó xinh lời tốt.
22:12Vậy sao?
22:13Vâng.
22:14Bây giờ dì giàu rồi đấy ạ.
22:16Thật ư.
22:18Vậy nên dì không phải chịu khổ nữa đâu.
22:25Cháu đã chuyển tới khu Biên Trang rồi.
22:28Đối diện với nhà chú Quang Nam ạ.
22:34Dì biết là cháu luôn trả nợ mà.
22:36Cháu phải trả lại mọi thứ mà cháu đã nhận được kèm theo lại chứ.
22:41Haru.
22:41Cháu thề là sẽ bắt họ trả giá vì những lời nói dối của họ.
22:46Dì cũng cần chuyển đi vào cuối tháng này.
22:55Dì đã quyết định đi đâu chưa?
22:57Chưa, dì vẫn đang tìm nhà.
23:06Vậy thì dì chuyển đến sống cùng bọn cháu đi.
23:10Sao dì lại phải làm thế chứ?
23:12Ít nhất là cho đến khi dì tìm được nhà.
23:14Dì như một người mẹ đối với cháu mà.
23:22Cô ấy sẽ hiểu thôi.
23:26Dì nghĩ làm thế là không đúng đâu.
23:28Dì ơi.
23:34Dì không đức giận sao?
23:37Dì có thể tha thứ cho mẹ ruột của cháu và chú Quang Nam sao?
23:44Cháu thì không thể.
23:47Họ đã hoàn toàn hủy hoại cuộc đời cháu.
23:50Chẳng lẽ cháu vẫn...
23:55Dì cũng vậy còn dì.
23:59Dù vậy thì dì cũng không thể sống ở đó được.
24:03Dì cũng cần phải làm hòa với Sori chứ.
24:09Dì hãy suy nghĩ và cho cháu biết nhé.
24:20Lâu rồi tất cả chúng ta mới ăn cùng nhau như thế này.
24:28Đúng vậy.
24:29Han Biên, cháu có thích sống ở nhà ông không?
24:32Có ạ.
24:34Có một đứa trẻ sống ở đây khiến ngôi nhà náo nhiệt hẳn lên.
24:39Giống như mùa xuân đến giữa mùa đông vậy.
24:44Cái đó thì khỏi phải nói.
24:46Bây giờ gia đình Sori chuyển vào rồi nên các nhà cuối cùng cũng có sức sống.
24:50Đúng vậy ạ.
24:51Suốt thời gian qua cái nhà này toàn là người chết sao?
24:57Vậy Sori ạ, con định tới Đông Bang vào khi nào?
25:02Con cần giải quyết xong mọi chuyện với công ty
25:05và dành thời gian cho Han Biên để bù đắp lại thời gian đã mất.
25:09Con cần chút thời gian ạ.
25:10Đúng vậy.
25:11Thời gian qua cháu đã bận rụng làm việc và nuôi con rồi.
25:14Chắc là cháu mệt lắm.
25:15Cháu nên nghỉ ngơi đi.
25:16Anh Haru đã chuyển vào nhà đối diện đấy ạ.
25:21Mẹ có biết không?
25:22Haru sao?
25:24Vâng.
25:25Con gặp anh ấy ở bên ngoài sau khi đón Han Biên từ trường mẫu giáo về.
25:29Họ chuyển đến vào hôm nay đấy ạ.
25:30Nhà đối diện ư?
25:32Không phải đó là căn nhà con muốn mua cho Sori khi con bé chuyển đi sao?
25:38Vì thằng bé không thể sống ở đây nên chắc là nó muốn sống ở đối diện.
25:43Ôi, đứa con tội nghiệp của tôi.
25:45Rồi sao?
26:02Haru đã nói gì?
26:03Anh ấy định chuyển vào đây sống.
26:05Nhưng phải chuyển vào nhà đối diện vì chúng ta chuyển vào đây rồi.
26:08Vậy những gì Haru nói ở đám rũ của ông em không phải là lời nói tức giận khi say sao?
26:17Chắc là vậy.
26:19Tình khốn đó.
26:20Cậu ta thật sự làm việc này vì tiền ư?
26:23Tiền quan trọng đến thế sao?
26:25Anh thật sự không ngờ Haru sẽ thay đổi như thế này đấy.
26:28Thế mới nói.
26:29Vậy nên anh cũng cần phải ngăn việc anh ấy được đưa vào hộ khẩu.
26:32Em đừng lo.
26:33Chuyện đó sẽ không đời nào xảy ra đâu.
26:36Sao mà em không lo cho được?
26:37Dù sao thì anh Haru cũng là con ruột của bố mà.
26:42Mẹ kế cũng sẽ không ngồi yên đâu.
26:44Không phải đâu.
26:47Ý anh là sao?
26:50Hả?
26:51Cái gì không phải?
26:53Em nói hai người không phải anh em mà.
26:55Là vì vậy đấy.
26:58Em đừng lo.
26:59Chuyện em lo lắng tuyệt đối sẽ không xảy ra đâu.
27:02Sao anh có thể chắc chắn như vậy chứ?
27:05Dù sao thì cũng sẽ không xảy ra đâu.
27:07Nó trở nên hiểu thảo sau khi có con ư?
27:15Lẽ ra bọn con nên gọi cho mẹ trước.
27:24Con xin lỗi ạ.
27:26Không sao đâu.
27:27Nghe nói các con mới chuyển đến hôm nay.
27:29Vâng ạ.
27:30Khi đến đây thì con mới biết.
27:32Thế nên con không có cơ hội gọi cho mẹ trước.
27:35Không sao đâu.
27:37Haru đâu rồi?
27:38Anh ấy ra ngoài để giải quyết vài việc rồi ạ.
27:41Ra là vậy.
27:42Mẹ ơi.
27:48Sếp biên.
27:49Chào bà đi.
27:50Đây là bà đấy.
27:53Đây là Sếp biên ạ.
27:55Con bé 6 tuổi.
27:57Bậy ra cháu là Sếp biên.
28:00Con còn chờ gì nữa?
28:01Chào bà đi.
28:02Cháu chào bà.
28:03Ôi trời ơi.
28:07Cháu giống mẹ nên xinh quá.
28:12Bà là ai ạ?
28:14Bà ấy là mẹ của bố con.
28:17Tức là bà ấy là bà nội của con.
28:21Bố có mẹ sao ạ?
28:22Dĩ nhiên rồi.
28:27Đúng vậy.
28:28Bà là mẹ của bố Sếp biên đấy.
28:33Đây là lần đầu chúng ta gặp nhau.
28:35Nhưng bà lại không mang quà cho cháu.
28:37Lần tới bà sẽ mang thật nhiều quà cho cháu nhé.
28:42Vâng ạ.
28:42Bà cứ xem đây như là nhà của mình và thường xuyên ghé qua nhé ạ.
28:50Như vậy cũng được sao?
28:52Dĩ nhiên rồi ạ.
28:55Không thích bà sao?
28:56Không sao?
29:12Lâu rồi nhỉ.
29:18Đúng vậy.
29:20Con trai cậu học ở đây à?
29:25Ừ.
29:28Ra vậy.
29:30Con gái mình hôm nay cũng bắt đầu học ở đây.
29:36Ừ.
29:38Nghe nói các cậu chuyển đến nhà đối diện nhà mình.
29:40Ừ.
29:41Bình đã định liên lạc với cậu.
29:45Tuyệt quá.
29:46Chúng ta đưa bọn trẻ về và uống trà ở nhà mình nhé.
29:51Thôi.
29:53Mẹ ơi, mẹ ơi.
29:56Chào con.
29:57Con có vui không?
30:02Vậy ra, đó là con trai cậu.
30:06Ừ.
30:11Con bé là con gái của anh Haru.
30:16Xinh quá.
30:21Rất vui được gặp cháu.
30:24Dì ấy là bạn của mẹ.
30:27À không, là cô của con.
30:29Cô ấy là em gái của bố con.
30:31Chào cô đi.
30:33Cháu chào cô ạ.
30:35Ừ.
30:36Đừng cứ gọi dì là dì nhé.
30:38Dì cũng từng là bạn của mẹ cháu mà.
30:40Vâng, thưa dì.
30:44Từng là bạn sao?
30:47Tức là bây giờ chúng ta không còn là bạn nữa ư?
30:53Bọn mình về trước đây.
30:55Đi nào.
30:56Con đã hứa với Sết Biên là sẽ chơi ở nhà của cậu ấy rồi.
31:00Hả?
31:02Han Biên có thể qua nhà cháu chơi được không?
31:04Đúng đấy.
31:07Đúng đấy.
31:08Qua nhà mình đi.
31:10Đã 5 năm rồi, chúng ta đâu thể chia tay như thế này được.
31:29Bọn trẻ rất hòa thuận đấy.
31:31Bình đã rất lo không biết con bé sẽ thích nghi thế nào khi ở Hàn Quốc.
31:40May quá.
31:44Bảo mấy chồng cậu rằng
31:45bà nội chưa biết đâu.
31:48Nên đừng nói đến chuyện hộ khẩu.
31:53Cậu xấu tính thật.
31:55Sao vậy?
31:55Cậu nghĩ vì sao anh ấy lại quay lại Hàn Quốc?
32:00Anh ấy nói là vì bố mẹ anh ấy.
32:02Không phải vì cậu mà là vì bố mẹ anh ấy.
32:07Thật buồn và bất công khi anh ấy lớn lên như trẻ mồ côi.
32:11Cậu đâu cần tàn nhẫn như vậy.
32:13Thế mới nói,
32:15anh ấy đã sống như vậy cho tới giờ.
32:17Vậy vì sao bây giờ lại làm thế này?
32:18Anh ấy muốn cho sếp biên thấy
32:20anh ấy cũng có gia đình.
32:24Thế nên cậu đừng suy diễn quá nhiều.
32:27Bố của sếp biên làm vậy
32:28không phải vì có động cơ riêng tư đâu.
32:33Đừng nghĩ anh ấy làm thế này vì tiền.
32:35Bọn mình có nhiều tiền lắm.
32:38Nhiều hơn cậu nghĩ nhiều.
32:39Anh có chuyện cần nói.
32:49Quan trọng lắm.
32:57Bình cũng không muốn chuyển đến đây.
33:00Nhưng vì bây giờ chúng ta là hàng xóm rồi
33:02nên hãy hòa thuận nhé.
33:09Chúng ta nhận được đầu tư sao?
33:14Ừ, từ Sugar Venture.
33:16Đó là một nhà đầu tư mạng hiểm mới.
33:19Anh đừng hào hứng quá.
33:20Đây đâu phải là lần đầu tiên.
33:22Họ sẽ giúp đưa vào phút cuối
33:23như mọi khi thôi.
33:25Dù vậy đi nữa,
33:27ý em là em sẽ không gặp họ sao?
33:29Anh biết là em đã đồng ý
33:31vào làm một công ty của bố em rồi mà.
33:33Em xin lỗi,
33:33chúng ta hãy bán bánh nghỉ xoắn đi.
33:35Em sẽ đền bù hậu hĩnh
33:37cho tất cả những nỗ lực của anh.
33:39Em có biết vì sao bánh nghỉ xoắn
33:41cứ bị từ chối đầu tư không?
33:45Không.
33:46Nếu em biết thì em đã nhận được đầu tư rồi.
33:49Do bố em đấy.
33:52Đại diện Zoom của Nek đã cho anh biết
33:54bố em đã tới gặp từng nhà đầu tư
33:56mà chúng ta đã liên hệ
33:58và thuyết phục họ đừng đầu tư cho chúng ta.
34:02Bố em đã hủy hoại mọi thứ ngay từ đầu
34:04để đóng cửa công ty này đây.
34:06Nhưng sao mà lần nào bố em cũng biết được
34:12về những nhà đầu tư mà chúng ta gặp chứ?
34:16Ông ấy cài gián điệp sao?
34:20Dù sao thì chúng ta cũng nên thử thêm một lần đi.
34:23Chỉ một lần nữa thôi.
34:25Nếu lại thất bại
34:26thì anh cũng sẽ tự bỏ.
34:29Làm ơn đấy.
34:29Cuộc họp bất thường sao?
34:37Để bàn chuyện gì?
34:38Biểu quyết thay thế giám đốc không?
34:40Người đã từ chức vì bị bệnh
34:41trong hội đồng quản trị.
34:44Giám đốc mới...
34:46Người được đề cử là ai?
34:47Anh đã bảo tôi tình hiệu về Sugar.
34:50Anh nhớ chưa ạ?
34:51Ừ. Rồi sao?
34:52Đó là Steven Lee.
34:54Cựu giám đốc đại diện của Sugar.
34:57Cựu giám đốc đại diện của Sugar?
34:58Vâng.
35:00Đó là một công ty khởi nghiệp được thành lập tại Mỹ
35:02và đã trở thành kỳ lân.
35:03Cậu ấy đã bán Sugar cho một tập đoàn lớn của Mỹ
35:06và đang phát triển một doanh nghiệp mới.
35:08Tôi chỉ biết được chừng đó thôi ạ.
35:11Và cậu ta đang được đề cử làm giám đốc?
35:13Vâng.
35:15Vậy thì chúng ta cũng có thể đề cử ai đó.
35:18Nếu cậu tham gia hội đồng quản trị của Đông bang
35:21thì chúng tôi sẽ có tổng cộng 4 ghế
35:24vì hiện tại chúng tôi đã có 3 ghế rồi.
35:26chúng tôi sẽ sớm chiếm lấy hội đồng quản trị của Đông bang thôi.
35:36Nhưng tôi không phải là người của nước mà.
35:40Tôi biết.
35:40Nhưng nếu cậu và tôi hợp tác với nhau
35:44thì chúng ta có thể chiếm lấy quyền quản lý Đông bang.
35:50Đó là điều cậu muốn mà, phải không?
35:54Tôi không chắc nữa.
35:59Dì cũng cần phải làm hòa với Suri mà.
36:02Con tưởng mẹ biến mất vì con
36:08vì thấy có lỗi với con.
36:12Và con tưởng là mẹ sẽ hối hận.
36:22Đúng vậy.
36:23Mình cần xin lỗi.
36:27Suri trước.
36:38Mẹ xin lỗi vì đã tới văn phòng của con.
36:41Không sao ạ.
36:42Nhưng có chuyện gì mà mẹ lại tới tận đây?
36:46Mẹ biết bây giờ cũng vô ích rồi.
36:49Nhưng mẹ muốn xin lỗi
36:53vì đã khiến con và Haru chia tay nhau.
37:01Đó đâu phải là lỗi của mẹ.
37:04Anh Haru là con trai của bố mà.
37:07Dù là ai thì cũng sẽ làm vậy thôi.
37:11Con xin lỗi vì đã hiểu lầm mẹ.
37:14Con đã oán giận mẹ rất nhiều
37:16suốt những năm qua.
37:19Mẹ là người đau lòng nhất.
37:22Vậy mà con chỉ nghĩ về nỗi đau của mình
37:24mà không nghĩ đến nỗi đau của mẹ.
37:30Con xin lỗi.
37:35Ông nội quá cố của con
37:37luôn nói câu này khi còn sống.
37:41Không biết cũng là cái tội.
37:43Ý mẹ là sao ạ?
37:44Mẹ đã không biết gì
37:47và đã phạm phải tội nỗi không thể sửa chữa.
37:53Haru
37:53không phải là con trai của bố con.
38:02Mẹ có chắc không?
38:04Sao mà mẹ biết
38:05Haru đã đích thân đi xét nghiệm
38:08khi tới Hàn Quốc.
38:10Hàu
38:11không có gì đâu ạ.
38:19Sao vậy?
38:22Không có gì đâu ạ.
38:24Mẹ xin lỗi.
38:27Mẹ đã định nói cho con ngay.
38:29Thời gian qua
38:30chắc là con đau đớn lắm.
38:32Không sao đâu ạ.
38:34Ít nhất thì bây giờ con biết
38:35anh ấy không phải là con của bố rồi.
38:37Nếu anh ấy không phải là con của bố
38:42thì đã có chuyện gì vậy ạ?
38:44Bố con
38:45và mẹ của Haru
38:47đã lừa chúng ta.
38:50Sao họ có thể
38:51sao họ có thể làm như vậy chứ?
38:54Thế mới nói
38:55họ đúng là không thể tin được.
39:00Nhưng vì sao anh Haru
39:02lại tự dưng cư xử
39:03như mình là con của bố vậy?
39:04Nó muốn trả thù.
39:08Trả thù ư?
39:09Đúng vậy.
39:10Thế nên nó mới chuyển đến
39:12sống trước nhà của bố con.
39:14Anh ấy định làm gì vậy?
39:16Nó nói là cũng sẽ trả thù họ
39:18bằng cách nói dối.
39:19Nói dối sao?
39:20Thế nên
39:21mẹ đang nghĩ tới việc
39:24tạm thời sẽ sống với Haru.
39:26vì sao mẹ lại làm thế?
39:29Mẹ cũng muốn thử làm như vậy.
39:33Mẹ
39:34mẹ rất tức giận
39:36và thấy cay đắng.
39:42Mẹ cũng sẽ trả thù họ.
39:45Vậy nên
39:46con đừng cố ngăn mẹ.
39:48Em đã gặp Haru chưa?
39:54Chưa.
39:56Nhưng em đã gặp
39:56vợ con nó rồi.
39:58Tên con bé là
39:58Sết Biên
39:59bằng tuổi với
40:00Han Biên.
40:03Cảm giác gặp cháu gái
40:04như thế nào?
40:06Là vì con bé
40:07có chung dòng máu
40:07với em sao?
40:08Cảm giác khác lắm.
40:10Khác thế nào?
40:11Đó là lần đầu em gặp nó
40:13nhưng nó khiến em
40:14cảm thấy quen thuộc.
40:15chắc chắn là khác biệt.
40:20Tức là
40:21em thích con bé hơn
40:22Han Biên.
40:23Anh phải nói như vậy sao?
40:25Em lúc nào
40:26cũng cảm thấy cô đơn
40:27trong cuộc sống.
40:28Việc máu mổ ruột thịt
40:29của em
40:30sống gần em
40:31khiến em cảm thấy an toàn.
40:32Em thích như vậy.
40:34Em cũng có thể hiểu
40:35cảm giác của anh rồi.
40:39Con về rồi à?
40:43Sorry.
40:44Lại đây.
40:44chúng ta nói chuyện
40:45về công ty đi.
40:49Sao hai người
40:50có thể làm ra chuyện
40:51như vậy chứ?
40:54Lại đây ngồi đi.
40:57Để lần sau đi ạ.
40:58Con mệt rồi.
41:00Con đi lên đây.
41:05Trời ơi!
41:06Nhìn con bé đó đi.
41:07Nhìn con bé đó
41:08đi lên mà không thèm
41:09chào hỏi đi.
41:10Anh đã tưởng
41:10sẽ không bao giờ
41:11gặp lại con gái mình đấy.
41:12Em đừng có nói gì cả.
41:13à, vâng, vâng.
41:18Con bé sao vậy nhỉ?
41:20Không biết là có chuyện gì nữa.
41:22Cảm ơn.
41:23Cảm ơn.
41:27Cảm ơn.
41:32Cảm ơn.
41:36Cảm ơn.
41:49Cảm ơn.
41:50Cảm ơn.
41:51Cảm ơn.
41:52Cảm ơn.
41:53Cảm ơn.
41:58Anh về rồi.
42:01Anh về rồi à?
42:03Han Biên đã ngủ rồi sao?
42:05Han Biên.
42:07Đừng đánh thức nó.
42:08Có vẻ như em cũng vừa mới về nhà.
42:11Vâng.
42:11Em phải giải quyết công việc.
42:13Việc gì vậy?
42:14Đừng nói là em lại nhận được lời đề nghị đầu tư nữa đấy.
42:19Dạo này anh về sớm nhỉ?
42:21Hả?
42:22Trước đây anh luôn về muộn cơ mà.
42:25Cứ thoải mái như ở nhà nhá.
42:27Đừng bận tâm đến người lớn.
42:30Lý do không phải như vậy đâu.
42:32Anh đi thay đồ đi.
42:36Ừ.
42:42Mình lộ liễu quá à?
42:48Đại diện Jun của Nick đã nói cho anh biết
42:50bố em đã tới gặp từng nhà đầu tư mà chúng ta đã liên hệ
42:53và thuyết phục họ đừng đầu tư cho chúng ta.
42:59Sao bố có thể làm vậy chứ?
43:02Tiền bối, chúng ta nhận đầu tư từ Suga đi.
43:19Như việc hai người đã khiến Haru và Suri chia tay,
43:25tôi cũng sẽ khiến hai người chia tay.
43:27Cháu mừng là dì đã đổi ý ạ.
43:41Cảm ơn dì.
43:43Vâng.
43:48Anh không đi ngủ sao?
43:50Jun A.
43:51Anh có chuyện muốn nhờ.
43:55Chuyện gì vậy?
44:07Chỉ ba tháng thôi mà.
44:10Dì ấy như mẹ anh mà.
44:13Dì ấy đã nuôi anh lớn đấy.
44:14Dì ấy vẫn là mẹ của Suri mà.
44:16Bây giờ Suri là em gái anh.
44:19Đơi dì ấy sẽ chuyển đến phải ba tháng nữa mới có thể ở được.
44:23Dì ấy ở lại đây cho tới lúc đó thôi.
44:29Dì ấy nói là sẽ giúp đưa anh vào hộ khẩu đấy.
44:31Thế nên dì ấy mới chuyển đến đây.
44:35Mẹ của Suri sẽ giúp anh sao?
44:38Dì ấy có di trúc của ông.
44:40Dì ấy nói cần đưa anh vào hộ khẩu để có thể yên tâm mà sống.
44:47Thật sao?
44:48Có thật là sẽ chỉ ba tháng thôi không?
44:52Ừ.
44:55Em biết rồi.
44:59Cảm ơn em.
45:06Này.
45:06Sao cậu lại quay lại?
45:14Cậu tới sống với bọn mình sao?
45:17Sao tôi lại sống ở nhà cậu chứ?
45:20Vậy cái vali đó là sao?
45:22Tôi sẽ sống ở nhà của Haru.
45:25Tại sao cậu lại sống với con của mình?
45:28Cậu sống với con gái tôi đây thôi.
45:30Nên tôi sẽ sống với con trai cậu.
45:33Gì cơ?
45:36Mùa thứ

Được khuyến cáo