Skip to playerSkip to main contentSkip to footer
  • 2 days ago
Transcript
00:00Transcription by CastingWords
00:30CastingWords
01:00CastingWords
01:29Bộ phim Cẩm Tú Phương Hoa
01:33Tầm 13
01:40Phim được chiếu thuyết minh tại bit.ly.
01:56Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:00Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:04Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:06Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:08Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:10Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:14Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:16Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:20Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:22Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:24Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:26Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:28Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:30Cẩm thuyết minh tại bit.ly.
02:32Trước giờ ta không hề biết.
02:34Cô còn biết khắc ấn.
02:37Là mẹ ta dạy cho ta đó.
02:42Mẫu đơn.
02:43Giờ cô quản lý mà phương viên đã rực rỡ muôn sắc.
02:47Hà phụ nhân trên trời có linh ác sẽ cảm động.
02:49Nhất định sẽ tự hào về cô.
02:53Nếu không thể tự tay báo thù.
02:56Sao có thể xứng đáng với kỳ vọng của mẫu thân chứ?
03:02Hôm nay tưởng Trần Dương đã đến phương viên tìm cô.
03:06Luật Lan nói cô tâm trạng không tốt, không muốn gặp khách.
03:09Nên đuổi gà ấy đi rồi.
03:14Ta cứ tưởng.
03:16Sau bao tháng năm đồng hành.
03:19Ta đã hiểu chàng.
03:23Ta biết chàng rất có nghĩa khí với cô bá.
03:27Nhưng ta không ngờ trước đại nghĩa.
03:31Chàng lại có thể che chở cho một kẻ giết người.
03:37Ta thật lòng không hiểu nổi.
03:41Chuyện này ta cũng thấy bất ngờ.
03:44Chỉ em tưởng Trần Dương là người bao gia khuyết điểm.
03:47Trước đây ngày ấy luôn đối tốt với chúng ta.
03:50Dần dài chúng ta lại quên bắt chàng.
03:53Ngày ấy là qua điệu sứ.
03:54Là kẻ mang danh tham quan định thần khác tiếng.
04:00Ta đúng là đã quên.
04:03Chàng giỏi nhất là diễn trọ.
04:06Quá khứ hãy để nó qua đi.
04:09Ngô bá cũng là người đáng thương.
04:12Mụ đơn.
04:15Bỏ qua đi.
04:17Những năm qua.
04:19Ngô bá sống cơ cực qua ngày.
04:21Ông ấy luôn muốn chuột tội.
04:23Tiểu phu nhân.
04:24Ngô bá.
04:28Không cần nói nhiều.
04:29Không chỉ có tưởng Trần Dương.
04:32Sao cô bá lúc gặp ta lại bình tạng nên thế.
04:35Như thế sớm là đoán được ta sẽ đi tìm ông ấy.
04:40Còn mẫu thân nữa.
04:42Sao bà chưa tưởng nhắc đến chuyện này với ta.
04:46Trựu chứng trung độc và diễn bệnh có khác biệt rất lớn.
04:49Khi cám bệnh phải nói thật với đại phu.
04:51Thì mới kê đúng thuốc.
04:54Năm ấy lúc cám bệnh.
05:00Dì nhỏ luôn tìm cách đuổi ta ra ngoài.
05:07Không được.
05:08Ta nhất định phải điều tra cho ra sự thật.
05:11Mụ đơn.
05:12Chuyện cô nhờ ta điều tra ta điều tra rõ cả rồi.
05:17Sau khi từ Lạc Dương về trường An.
05:19Ngô bá luôn ở lại nơi chăm sóc trẻ cơ nhở.
05:21Ngày thường chỉ tiếp xúc với bọn trẻ.
05:23Hiện tại bên cạnh cũng chẳng có thân thích nào khác.
05:40Đây là.
05:41Đây là danh sách tất cả trẻ con trong viện đó.
05:43Và đủ tuổi ước dưng.
05:45Có mấy đứa ta chỉ biết tên gọi ở nhà.
05:47Cần phải hỏi thêm người dân sống lâu năm quanh đó.
05:50Cô tra mấy đứa trẻ này làm gì?
05:54Ta muốn biết.
05:56Trong số những đứa trẻ ấy.
05:58Có đứa nào đứng từ Lạc Dương không?
06:00Lạc Dương không?
06:01A Khan!
06:03A Khan!
06:04A Khan!
06:05Thường thì ngày nào A Khan cũng đến đây chơi.
06:08Sao hôm nay chẳng thấy đâu cả?
06:09Đứng lại!
06:10Có phải A Khan không?
06:11Trúng vào chỗ nào sao?
06:12Đau lắm không?
06:13Không sao không sao.
06:14Buông ta ra!
06:15Qua đi!
06:16Buông ta ra!
06:17Quả nhiên là A Khan!
06:18Buông ra!
06:19Đánh lên sau lưng còn là anh hùng hảo hán gì chứ!
06:20Buông ra!
06:21Đừng cử quậy!
06:22Đứng yên ở đâu?
06:23Trả lại cho ta!
06:24Không trả!
06:25Trả lại cho ta!
06:26Đệ!
06:27A Khan!
06:28Ta hỏi đệ!
06:29Thường ngày đệ ngoan ngoạn hiểu chuyện nhất.
06:31Sao hôm nay lại đánh ta?
06:32Còn đánh mạnh như vậy nữa?
06:33Tốn công mũ đơn thường ngày vẫn hay đem quần áo và đồ ăn đến cho các đệ lộng lan giả sói.
06:38Tỷ là kẻ xấu!
06:39Đệ!
06:40A Khan!
06:41Ta hỏi đệ!
06:42Thường ngày đệ ngoan ngoạn hiểu chuyện nhất.
06:44Sao hôm nay lại đánh ta?
06:45Còn đánh mạnh như vậy nữa?
06:46Tốn công mũ đơn thường ngày vẫn hay đem quần áo và đồ ăn đến cho các đệ lộng lan giả sói.
06:51Tỷ là kẻ xấu!
06:52Đừng cho!
06:53Không cần đồ của Tỷ nữa!
06:54Buông tay ra!
06:55Đệ buông tay ra!
06:56Sao đệ lại nói như vậy?
06:59Tỷ muốn hại ngô bá?
07:01Ta thấy hết rồi!
07:02Tỷ chính là kẻ xấu!
07:05Sao đệ chắc là kẻ xấu không phải là ngô bá?
07:07Ngô bá là người cực kỳ tốt!
07:09Là ân nhân cứu mạng của ta!
07:14Từ từ thôi!
07:15Tốt!
07:16Đệ bị sốt do ho rồi!
07:17Nói chuyện từ từ thôi!
07:18Uống chút nước đi!
07:20Nào!
07:21Đệ làm gì vậy?
07:22Ta không cần lòng tốt của Tỷ!
07:24Nếu không có ngô bá, đầm đói lũ lớn, ta đã chết từ lâu rồi!
07:28Tỷ muốn hại ông ấy thì chính là kẻ thù của ta!
07:32Akan ta hỏi đệ!
07:34Ý đệ có phải là trận lũ lớn ở Lạc Dương 4 năm trước?
07:38Đệ là người Lạc Dương thật sao?
07:40Đúng vậy!
07:43Lúc đó rất nhiều người bị nhiễm dịch bệnh!
07:46Cả thôn chẳng còn mấy người sống sót!
07:49Cha mẹ và tỷ tỷ của ta cũng không trụ được!
07:56Chỉ còn mình ta!
07:58Khi ấy, người thân của ngô bá đã đều qua đời!
08:02Ông ấy may mắn kiếm được thuốc nhưng cũng đã muộn!
08:05Vô tình gặp được ta!
08:07Ông đem toàn bộ thuốc ấy cho ta uống!
08:10Đành ta mới giữ được mạng!
08:16Hóa ra trận ung dịch năm ấy lại khiến nhiều người chết đến vậy!
08:20Akan ta hỏi đi!
08:24Năm đó ngô bá kiếm thuốc từ đâu?
08:26Ngô bá nói là tìm được trong một nhà thương nhân!
08:29Thương nhân ấy có phải họ hạ không?
08:31Ngô bá không nói!
08:32Nhưng chắc chắn không phải!
08:33Vì sao để chắc chắn như vậy?
08:35Dịch bệnh năm đó không phải không có thuốc trị!
08:37Chỉ là dược liệu vô cùng đắt đỏ!
08:39Trong đó cần một vị thuốc hiếm là vỏ rễ mũ đơn!
08:41Ai ai cũng nói tiệm thuốc họ hạ lớn nhất thành!
08:43Có loại mũ đơn này!
08:45Nhưng chủ tiệm lại nhân cơ hội đẩy giá lên cao!
08:48Bán toàn bộ mũ đơn cho những người già quyền quý!
08:51Có phải để nhớ nhầm rồi không?
08:53Tại sao bác bác không nói?
08:55Bác bác không nói, nhưng chắc chắn không phải!
08:57Vì sao để chắc chắn như vậy?
08:59Dịch bệnh năm đó không phải không có thuốc trị!
09:01Chỉ là dược liệu vô cùng đắt đỏ!
09:03Có phải để nhớ nhầm rồi không?
09:07Ta không nhầm, ta nhớ rất rõ!
09:09Lúc đó cha mẹ ta dẫn ta cùng cả thôn!
09:13Quỳ ngoại tiệm thuốc bán cày liền!
09:15Vậy mà người ta nói là vỏ rễ mũ đơn đã hết!
09:19Nhưng rõ ràng ta thấy bọn họ bê thuốc lên xe ngựa!
09:23Túi thuốc trông rất đẹp!
09:29Ta hỏi đệ!
09:31Trên túi thuốc có in hình gì?
09:35Là mây!
09:36Mây đỏ!
09:38Ta cũng từng mong cha mẹ ta
09:40có thể nhận được một gói mây đỏ đó!
09:43Nhưng họ quỳ đến chớ trước cửa hiệu thuốc
09:46vẫn không ai đói quại!
09:48Dân trong thôn
09:50cũng lượt lượt ngã xuống!
09:53Bảnh đất sau núi đã không cần chỗ để chôn cất!
09:57Quá nhiều người đã chết!
09:59Quá nhiều người!
10:01Ngô bá nói
10:03Kẻ trọng mũ đơn thấy chết không cứu!
10:05Vỏ rễ mũ đơn trong tay kẻ đó chẳng khác gì độc dược!
10:08Không phải thiên tai hại chết mọi người!
10:10Tìm thuốc họ hạ mới là ác quỷ giết người!
10:13Là kẻ thù của chúng ta!
10:14Không được nói bậy!
10:16Trẻ con không được ăn nói bậy bà!
10:18Ta không nói bậy!
10:19Đừng nói nữa!
10:20Đừng nói nữa!
10:21À Khang!
10:42It was when we came to Trường An.
10:44And when we came to Trường An,
10:46we were able to come to Trường An.
10:48They brought us back soon.
10:50We came here to Trường An.
10:52We came here to Trường Dương.
10:56We were able to drink water.
10:58I was never supposed to drink water.
11:00I was able to wake up.
11:02My mind was sleeping.
11:04We saw that he was sleeping.
11:06They were sleeping.
11:10She was sleeping.
11:12May mà Quỳnh ấy đến kịp mới cứu sống được ông ấy
11:15Ngô Bá
11:16Hôm đó Ngô Bá khóc đã rất lâu
11:21Quỳnh ấy cũng quyên nhũ rất lâu
11:23Quỳnh ấy nói với ta
11:25Từ đây về sau ta chính là con của Ngô Bá
11:28Chỉ khi đám trẻ trong viện được bình an vô sự
11:32Ngô Bá mới có thể sống tiếp được
11:42Vỏ rễ qua này có thể thành nhiệt mát máu, giảm đau
11:50Kết hợp với tri mổ, hoàng bá, sinh địa
11:54Có thể làm thuốc giải nhiệt phủi
11:57Chính là dược liệu cần thiết nhất cho bệnh dịch này
12:00Bộ đơn thủy tinh ta trồng
12:02Vô cùng hiếm có, quý giá
12:05Thời buổi loạn lạc tới đây
12:07Thì một gốc cũng giá ngàn vàng
12:12Từ nhỏ ta lớn lên bên cạnh mũ thân
12:14Ta hiểu rõ tính cách của người nhất
12:18Người tuyệt đối không phải loại người dẫn tâm như vậy
12:22Có khi nào trong chuyện này có hiểu lầm gì không?
12:27Mũ thân ta hiểu được lý
12:28Nếu có người hạ độc
12:30Người nhất định sẽ phát hiện ra
12:32Nhưng đến khi trúc hơi thổi cuối cùng
12:36Người vẫn không nhắc đến chuyện này
12:37Vậy tại sao người nhỏ lại biết?
12:42Ta phải về Lạc Dương một chuyến
12:49Đến ngay đây
12:52Sao thế? Ta không được bước vào nhà này nữa sao?
13:00Bộ đơn cô có ý gì vậy?
13:02Là...
13:03Giao dịch của chúng ta đã thỏa thuận xong ở Trường An rồi mà
13:06Cô định đút lời sao?
13:08Ta đến Lạc Dương để gặp nhà ta
13:09Không liên quan gì đến bà tránh ra
13:10Nhưng cô đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Hà
13:12Thì nên ăn phận thủ thường
13:14Đừng đến tìm gia chủ nữa được không?
13:16Bộ đơn
13:17Đúng là con rồi
13:23Sao vì nhà mà không báo trước một tiếng vậy?
13:26Đúng thế
13:27Ngô vào đây
13:28Nào
13:29Chuyện cũ bao năm
13:36Sao hôm nay lại đột nhiên nhắc tới?
13:42Năm nắm mọi người chỉ nói với con
13:44Mụ thân đột nhiên ngã bình
13:46Không một ai nói cho con biết
13:49Đó là vì trúng độc
13:51Sao con lại nghĩ như vậy?
13:55Mẹ con vốn con
13:56Cha không cần giấu nữa
13:57Con đã biết
13:58Là do ngu hồng gây ra rồi
14:00Sao con lại
14:02Vài ngày trước
14:08Mà nói về quê tâm gia đình
14:09Kỳ thực là đã đến Trường An
14:11Gặp mẫu đơn phải không?
14:13Lão gia đang trách ta sao?
14:16Ông không thấy
14:17Nhà họ Hà bây giờ
14:18Sắp bị người ta vét sạch rồi sao?
14:20Dù sao mẫu đơn cũng là nữ viên nhà họ Hà
14:22Nó giúp đỡ gia đình thì có sao đâu
14:23Ai cho bà tự ý quyết định?
14:29Mẫu đơn
14:30Cha không biết
14:32Số tiền kia là của con
14:33Hai năm
14:35Trong vòng hai năm
14:36Cha nhất định sẽ quàng trả đầy đủ
14:38Trả gì mà trả?
14:41Sao lại phải trả?
14:42Bà im đi
14:42Mẫu đơn là con gái họ Hà
14:45Phụng dưỡng cha mẹ là lẽ đương nhiên
14:48Nó hồ và nó giàu sang dư giả
14:50Ông không biết thôi
14:51Nó làm chủ tiệm qua đó
14:53Làm ăn như dìu gặp gió
14:55Chút tiệm còn con đó
14:57Sao nó
14:58Để tâm chứ
14:59Im miệng ta
15:00Phụ thân
15:13Hôm nay con đến
15:15Không phải để đòi tiền
15:17Nếu không nhờ dì nhỏ nói cho
15:20E rằng cả đời con
15:21Cũng không điều tra ra chuyện năm xưa
15:23Con điều tra được đến đâu rồi
15:28Rất nhiều thứ
15:29Năm đó dịch bệnh quanh hành ở Lạc Dương
15:33Mẫu đơn thủy tinh là mẫu thân
15:35Trọng có thể cứu người
15:36Phụ thân
15:37Khi ấy mọi người bán vỏ rễ mẫu đơn
15:40Cho kẻ quyền quý
15:42Phải không
15:43Trên đường tới đây
15:49Con vẫn luôn nghĩ
15:50Cha mẹ mà con
15:52Kính trọng yêu quý
15:53Từ nhỏ đến lớn
15:55Sao có thể
15:56Là những kẻ tham lam vô độ
15:58Thấy chết không cứu
16:00Không
16:01Con không được nói mẹ con như vậy
16:04Bà ấy hoàn toàn
16:06Không biết chuyện đó
16:07Ý cha là sao
16:09Người đang bán vỏ rễ mẫu đơn
16:12Với giá cao là ta
16:13Mẹ con không hề hay biết
16:15Số dục liệu kia bị chuyển đi đâu
16:17Ta nói dối với bà ấy rằng
16:19Ta đã phát thuốc cho dân diễm bệnh
16:22Tại sao
16:24Chỉ vì muốn lợi dụng thiên tai
16:27Để kiếm được nhiều tiền hơn sao
16:29Năm đó dịch bệnh hoành hành
16:32Quang lại quyền quý
16:33Ai nấy đều lo sợ
16:35Khiến bọn họ ép ta
16:36Phải bán toàn mỗi dược liệu cho họ
16:39Nhưng sau trận lũ lục
16:42Dân thường vì nước uống
16:44Và thức ăn bị ô nhiễm
16:46Mới buồn phát dịch bệnh
16:47Còn đám quyền quý kia
16:49Thì suốt ngày ở trong phủ
16:50Ăn uống sạch sẽ
16:51Đồ dùng quý giá
16:52Sao dễ gì bắt bệnh được
16:55Thế nhưng bọn họ
16:57Đâu thèm quan tâm
16:58Người hậu ra ngoài
17:00Mua đồ bị diễm bệnh
17:02Là họ sợ đến mất hồn mất ví
17:05Chắc phải tích trữ
17:07Cả trăm thanh thuốc trong nhà
17:08Mới yên tâm
17:09Rõ ràng cơ thể vẫn khỏe mạnh
17:11Mà lại tích trữ thuốc không dùng
17:14Cũng chẳng chịu cứu người
17:16Thế bà cha
17:18Lại đồng ý phụ mua bán đó sao
17:21Cha chỉ là một thương dân nhỏ bé
17:24Nếu đắc tội và quyền quý
17:27Bọn họ sẽ niêm phong
17:28Tất cả tiệm thuốc của ta
17:30Đến lúc đó
17:32Con và mẹ con
17:34Cũng sẽ bị liên lụy
17:35Mũ đơn à
17:37Cha không dám mạo hiểm như thế
17:41Cho nên khi đó
17:44Cha đã giấu chuyện này
17:48Mẹ con
17:50Vốn dân hữu hiền lành
17:52Chỉ biết dăm qua nuôi cỏ
17:53Còn thì trẻ người đon dạ
17:55Nói ra những chuyện như vậy
17:56Chỉ khiến mọi người thêm buồn phiền
17:58Cha không thể để mẹ con con cùng cha chịu khổ
18:03Trong lòng cha thật sự không đành
18:06Vậy sau đó
18:09Mẹ con có biết không
18:13Chính ngô hồng nói với bà ấy
18:19Sau khi tai quả lắng xu
18:22Có cười giả làm người trồng rau lén vào nhà mình
18:25Mẹ con thương tình
18:27Cho hắn chúc thức ăn và tiền bạc
18:29Người đó
18:31Chính là ngu hồng
18:34Sao lại thành ra như vậy
18:38Nếu uống thuốc đúng giờ
18:41Chỉ vài ngày lại bệnh tuyên giảm
18:43Thứ thuốc quý đó
18:44Chỉ có nhà quyền quý mới dùng nổi
18:46Phận dân đen như bọn ta
18:49Sao sức được dùng chứ
18:51Vỏ rễ mũ đơn của tiệm họ Hà
18:54Đều được phát miễn phí
18:55Đạo có phân biệt cao thấp sang hèn
18:58Miễn phí sao
19:00Phụ nhân
19:02Người thật sự không biết giá thuốc này sao
19:04Chẳng lẽ
19:10Vỏ rễ mũ đơn của ta
19:13Bị bán với giá cao cho người dân mắc bệnh
19:15Giá cao mà mua được thì còn đỡ
19:17Những loại thuốc của người
19:19Muốn chẳng được bán cho dân thường
19:21Mà đều được đưa vào phủ
19:23Của quan lớn quyền quý
19:24Sao lại như thế
19:27Thuốc cứu bạn này
19:29Một gói cũng khó có được
19:30Chính là cơ hội phát tài
19:31Xem ra
19:33Chủ tiệm Hà đó
19:34Cũng chẳng có cho người biết sự tình
19:38Bên ngoài
19:41Bên ngoài thi thể ngủ ngang
19:43Nếu là nửa tháng trước
19:45Quả thật này người
19:47Quỳ trước tiệm thuốc họ Hà
19:49Từ sáng đến tối
19:50Dập đầu không gần
19:51Chỉ cầu xin một gói thuốc
19:52Nhưng giờ đây
19:54Những người xin thuốc đó
19:56Sớm đã xuống hoàng tuyển
19:57Trong số những hoàng hồn đó
20:00Có cả dạ trẻ nhà ta
20:04Nửa tháng qua
20:13Ta đứng ngoại phủ
20:14Của các bậc quyền quý
20:15Lan thang qua lại
20:16Mà không ai để tâm đến
20:18Nếu hôm nay chủ tiệm Hà ở nhà
20:21Sợ rằng cũng sẽ đuổi ta đi
20:23Định mệnh là để ta gặp được người
20:26Ta đã bỏ thuốc độc vào trà
20:49Phụ nhân
20:51Báo quan đi
20:52Muốn chém muốn giết
20:54Cứ tùy ý xử phạt
20:56Sống bệnh treo người thật
20:59Ta vốn muốn báo tù cho người thân
21:02Đạo ngờ
21:04Người là nguồn gốc của loại thuốc đó
21:06Mà lại chẳng hay biết gì
21:09Người không cần tìm ai bắt ta
21:15Ta sẽ không chạy đâu
21:16Giờ đây ta một thân một mình
21:19Ta cũng chẳng thiết sống nữa
21:22Đây là chút vỏ rễ cuối cùng
21:38Của giống mổ đơn thủy tinh
21:40Không biết giờ này
21:44Còn ai cần đến nó không
21:47Phụ nhân
21:50Người có ý gì đây
21:52Người đi đi
21:55Người không báo quan sao
22:03Chút m assistance
22:04Tạm biệt được
22:05Tạm biệt là
22:06Chút mắt
22:07Tạm biệt là
22:08Tạm biệt là
22:08Nhưng mà
22:13Tạm biệt là
22:14Tạm biệt là
22:46Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
23:16Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
23:46Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
24:16Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
24:18Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
24:20Hơn nữa con cũng là người họ hạ
24:22Con có trách nhiệm đền bù cho những người gặp nạn năm đó
24:26Con nghĩ mẫu thân cũng sẽ hy vọng con làm như vậy
24:32Mẫu đơn, phụ thân biết con thông minh, lành lợi
24:38Nhưng con là nữ tử, không nên lo nghĩ những chuyện đó
24:42Thế gian này vốn nhiều khổ đau, nữ tử lại càng có gánh vác
24:48Con một mình đến trường an chịu không ít khổ sở
24:52May mà gã vào nhà họ tưởng
24:54Gặp được một phu quân tốt
24:56Tuy tưởng trường dương danh tính không hay
25:00Nhưng dù sao cũng là nhà quyền quý
25:02Có thể đảm bảo cho con không bị kinh bỉ hay chịu khổ
25:06Giờ con nên nhìn về phía trước
25:10Phải chậm lo việc nhà chú đáo
25:12Hộ hạ phu quân thật tốt
25:14Xin con nói giỏi mưu cầu âm sủng
25:16Như thế mới đổi lấy được cuộc sống yên ổn dài lâu
25:20Phụ thân
25:23Con đã nói với người về chuyện mù đắp
25:26Còn người lại giảng với con
25:29Cách tranh sủng hậu viện để đổi lấy yên ổn
25:32Con là nữ tử, đó là đích đến cuối cùng của con phụ thân
25:37Người còn nhớ ban đầu
25:38Khi con trốn khỏi lùa già nửa đêm về nhà
25:41Vì sao con không vào nhà
25:43Mà lập tức chạy đến trường an chứ
25:45Vì lúc đó người của lùa già đến tìm bắt người
25:49Con đang ở gần đó
25:51Con đã nghe thấy lời mọi người nói
25:55Chính miệng người đã nói
25:57Đích đến duy nhất của nữ tử là gã chồng
26:01Nếu tìm được con
26:02Giết định sẽ đưa con trở về lùa già
26:04Trong lòng người
26:06Con được gã vào lùa già chính là vinh dự cực lớn
26:10Còn việc con rời bỏ phu quân
26:12Lại là xỉ nhục bản thân
26:14Ta lúc đó ta không biết lùa già lại muốn hại con
26:17Ta
26:18Mụ đơn
26:27Con bây giờ đã cát xưa
26:30Cát thế nào
26:35Giờ con đã là thiếp thức của tưởng Trường Dương
26:38Năm xưa phụ thân đã nhìn nhỏ
26:42Này ta nghe nói
26:45Tưởng quân sủng ái con hết mực
26:47Mà tưởng phủ lại chẳng có chính thi
26:50Con nên cố gắng thật tốt
26:52Đừng đi theo với xe đổ ở lùa già nữa
26:55Phụ thân
26:58Người có biết
27:01Người yêu thương bảo vệ con
27:05Nhưng cũng coi thường con
27:08Người có biết
27:11Năm đó còn trốn khỏi lùa già
27:14Không gại giả chết
27:16Bài danh ẩn kích
27:17Cố gắng buồn bán chỉ là để không còn phải sống
27:20Cuộc đời bị giam hãm trong nhà phải phụ thuộc người khác
27:23Bộ đơn
27:24Con nghĩ quá đơn giản rồi
27:26Con vốn không biết
27:29Việc buôn bán đuôi sống gia đình khó khăn đến mất đạo
27:32Huống chi con lại là nữ tử
27:35Phải biết rằng
27:36Con có thể hành xử nói năng như bây giờ
27:39Đều giờ có tưởng Trường Dương đứng sau chống lưng cho con
27:42Phụ thân thật sự nghĩ như vậy sao
27:43Trong mắt người
27:45Nữ tử chỉ có thể dự dẫm vào nam tử sao
27:48Ít ra
27:49Hắn có thể khiến con thoải mái hơn
27:51Không phải sao
27:52Trong mắt phụ thân
28:01Có lẽ mụ đơn là một nữ tử chỉ biết trồng qua chăm cây
28:07Nhưng trong lòng con
28:11Mụ thân là nữ tử kiên cường nhất, tài giỏi nhất
28:15Ngay cả khi khó khăn nhất
28:17Mụ thân vẫn nghĩ đến những người dân gặp nạn
28:21Dùng vỏ rễ mụ đơn làm thuốc
28:24Lúc đầu đớn nhất
28:26Người đã tự tay thiêu rụi
28:28Vườn mụ đơn mình yêu thích
28:30Quyết công bắt tay với đám quyền quý
28:33Chính mụ thân đã dạy con
28:36Trên đời này nữ tử cũng có thể có con đường sống khác
28:39Phụ thân
28:43Con hiểu rằng
28:45Năm xưa người bị gia đình này
28:49Bất đắc dĩ phải cuối đầu giao dịch với đám quyền quý
28:52Con càng hiểu rằng
28:55Người bị muốn đói giỏi tông đường không phụ lòng tổ tiên
29:00Mới phải chọn mảng gì đặt con ra sao
29:04Nhìn đến hôm nay
29:07Người vẫn chưa từng thực sự hiểu
29:11Mụ thân và con rốt cuộc là những nữ tử thế nào
29:13Phụ thân không hiểu được
29:15Lý tưởng trong lòng con
29:18Vậy nên những điều phụ thân yêu cầu con làm
29:21Con cũng không thể làm được
29:24Mụ đơn
29:26Sao con lại bước bỉnh như vậy
29:28Tất cả những gì ta làm đều là tốt cho con
29:32Làm sao để nữ tử có thể đứng vững giữa đời
29:40Lòng con sớm đã định đoạt
29:42Không cần nói thêm nữa
29:44Giờ đã không còn sớm
29:47Con quay về trước đây
29:49Tránh để gì nhỏ không vui
29:51Chẳng phải đã bảo con ở lại thêm vài ngày sao
29:55Thôi à
29:57Trường An còn nhiều việc phải làm
30:00Phụ thân
30:03Tuổi người đã cao
30:06Đừng quá lo toàn
30:08Viện trong tiệm thuốc nữa
30:09Còn đã xài người mang tiền tới đây
30:12Hai hôm nữa sẽ đến nơi
30:16Số tiền này
30:18Hắn sẽ đủ giúp hạ gia vực dậy cơ đồ
30:20Từ đây về sau
30:23Phụ thân có thể yên tâm sống bình yên
30:26Cùng bản gì và gì nhỏ tại Lạc Dương
30:30Ơn dưỡng dụng của phụ thân
30:52Con gái dừng khắc kỳ trong lòng
30:57Còn về chuyện của con
31:00Con sẽ tự xử lý ổn thoại
31:03Mong phụ thân yên tâm
31:06Bộ đường
31:22Hay là
31:25Ăn cơm xong rồi đi
31:28Cha ơi
31:48Mạng gì muốn ăn bánh hồ
31:49Được
31:52Ta làm cho con
31:54Bộ đường
32:04Vậy thôi
32:05Phụ thân
32:07Người bảo trọng nha
32:08Lan Quân
32:30Tiểu phụ nhân về rồi
32:31Nhanh vậy
32:33Ta còn tưởng cô ấy sẽ ở lại Lạc Dương thêm vài ngày
32:37Đại Phúc nói từ phụ nhân vừa về phương viên
32:40Là tiện hết khách
32:41Đóng cửa sống
32:42Cả người như mất hồn mất vía
32:44Cô ấy biết hết rồi
32:49Ta đã từng mong cha mẹ ta
33:04Có thể nhận được một gói mây đỏ đó
33:06Nhưng họ quỷ đính chết trước cửa hiệu thuốc
33:09Vẫn chẳng có ai đói quài
33:10Dân trong thun
33:13Cũng lần lượt ngã xuống
33:14Mạnh đất sau núi đã không còn chỗ để chôn cất
33:19Quá nhiều người đã chết
33:21Quá nhiều người
33:23Ngô bá nói
33:26Kẻ trồng mũ đơn thấy chết công cố
33:28Vỏ rễ mũ đơn trong tay kẻ đó
33:31Chẳng khác nào độc dược
33:32Không phải thiên tai hại chết mọi người
33:34Tiệm thuốc họ hà
33:35Mới là ác quỷ giết người
33:37Là kẻ thù của chúng ta
33:44Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
34:14Mũ đơn
34:18Ngài biết từ khi nào
34:24Trước khi cô đi tìm mũ bá
34:39Ta vừa nghe hết mọi chuyện từ miền ông ấy
34:42Vào trận lũ lục 4 năm trước
34:46Ông ấy chưa từng gặp cô
34:47Cũng không biết cô là con gái của trưởng tiệm hà ở Lạc Dương
34:52Trước đây ông ấy kết giao với cô
34:56Hoàn toàn là vì mến mũ cô
34:59Nhưng ông ấy thực sự đã hại chết mũ thân cô
35:05Cô hận ông ấy cũng đúng
35:09Còn đau không
35:19Ta biết
35:27Ngài cản ta giết cô bá
35:30Đều là vì ta
35:32Ngài sợ ta biết được sự tàn khốc của 4 năm trước
35:38Lại càng sợ rằng
35:42Sau này ta tra ra vụ lũ lục
35:44Sẽ hối hận không kịp
35:48Vì sự bốc đồng nhất thời trước đó
35:51Xin lỗi ngài
35:55Giữa ta và cô
36:00Không cần nói 3 từ này
36:03Nhưng 3 từ đó
36:07Mũ thân và những người đã chết 4 năm trước
36:11Sẽ không thể nghe được nữa
36:13Phụ thân là thân dân buôn thuốc
36:18Đau công cuối đầu trúc quyền quý
36:21Thì chẳng thể bảo vệ được mũ thân và ta
36:25Là người được hưởng lợi ích
36:28Ta chẳng còn mặt mũi nào để trách bốc ông ấy
36:33Nhưng những bách đính qua đời vì mắc bệnh ấy
36:38Đã làm sai điều gì chứ
36:40Ta một lòng muốn trả rõ chân tướng
36:45Báo thù cho mũ thân
36:46Nhưng cuối cùng lại phát hiện ra
36:50Không có ai đáng hận
36:53Không có mối thù nào để báo
36:57Ta luôn cho rằng những việc mình làm
37:02Có thể mang đến cho người khác vẻ đẹp và hương sắc
37:07Đạo ngừa
37:09Lại có quá nhiều người
37:13Đừng nói là ngắm qua
37:16Đến sống tôi cũng quá khó khăn
37:19Trời đất vô tình
37:24Thói đời lạnh lùng
37:26Ta đột nhiên không biết
37:29Làm sao để trở thành một thương nhân tốt
37:34Dẫu có đứng đầu với buôn qua
37:38Thì tất cả cũng có ý nghĩa gì chứ
37:43Bộ đơn
37:56Từ khi cô bắt đầu buôn bán
38:00Chưa từng kiếm lợi bất chính
38:02Chưa từng làm điều hổ thẹn với lương tâm
38:04Cô mở lại phương viên
38:06Cho những nữ tử không có nhà cửa
38:09Không người nương tựa có chỗ dựa
38:10Những việc cô làm sao có thể gọi là vô nghĩa
38:16Ta đã tự nhúc mình trong không gian nhỏ bé này
38:22Chẳng thể thấy được bộ mặt thực của thế gian
38:26Đạo buôn bán rút cuộc là gì
38:29Ta chẳng thể hiểu nổi
38:34Ta chẳng thể hiểu rồi
38:38Phim được chiếu thuyết minh tại
39:02Hết rồi chứ
39:29Sự sách tháng này đã được thanh toán hết
39:31Tất cả tiền hạn cũng đã thanh toán
39:34Chỉ còn đơn cuối cùng đang chờ giao
39:36Đại Phúc Tiểu Xuân
39:39Đến khi đó hai người đi cùng ta nha
39:42Ta đã tổng hợp lại sở trường
39:51Và lý lịch làm việc của mọi người
39:53Thang Đại Đương
39:54Sau khi ta rời đi
39:56Xin bà thay ta
39:57Sắp xếp ổn thỏa cho tất cả mọi người
40:00Đảm bảo ai nấy đều có một vị trí thích hợp ở các tiệm
40:04Sau đó chuyển đến làm việc ở tiệm chính
40:06Nếu mọi người muốn ở lại phương viên cũng không sao
40:09Tỉ tỉ
40:11Vì thế này là
40:12Giao xong đơn hàng cuối cùng
40:15Phương viên tạm thời sẽ đóng cửa
40:19Hợp đồng của Hoa Mãn Trúc và Thanh Thư Trai
40:27Cùng với giấy tờ kho quỷ đỡ trong này
40:29Tôn Đại Đương
40:30Sau này do bà quản lý cho ta
40:32Sau này cửa tiệm này do mọi người quản lý
40:36Ta cũng yên tâm
40:38Hoa Mãn Trúc và phương viên
40:41Đã vang danh khắp kinh thành
40:42Cô định từ bỏ hết tâm quyết
40:44Và thành tụ đã đạt được sao
40:45Phải đó
40:47Một đơn cô thực sự suy nghĩ kỹ chưa
40:49Qua chuyện lần này
40:52Ta đã suy nghĩ rất nhiều
40:53Chắc niệm và hoài bảo từng có
40:55Đã trở nên mơ hù
40:56Nếu cứ cố chấp tiếp tục
40:59Cũng chẳng có ý nghĩa gì
41:01Thật cần sắp xếp lại suy nghĩ của mình
41:04Để hiểu rõ ý nghĩa thực sự
41:06Của việc buôn bán là gì
41:15Lan quân
41:25Đã đến giờ mùi
41:26Lát nữa còn có việc quan trọng
41:28Đi
41:35Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
42:05Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
42:35Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:05Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:07Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:08Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:10Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:15Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:17Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:19Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:21Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:23Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:53Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:55Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:59Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
44:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
44:01Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
44:02Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
44:03Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
44:04山水烈木烟
44:07让青年
44:12尘封相复远
44:17心若似水
44:20发作一场线
44:25又连不相约
44:29长相见
44:34长相复远
44:41又连不相约
44:46三分之间
44:47多分之间
44:48慢慢地
44:49半岁
44:50大阵
44:51
44:53都连不相约
44:54大阵
44:55现在看着
44:56牧场
44:57包凉
44:58外边
44:59封心
45:00在山城
45:01在山城
45:02干抱

Recommended