- 2 days ago
Category
😹
FunTranscript
00:00Transcription by CastingWords
00:30Transcription by CastingWords
01:00Transcription by CastingWords
01:29Transcription by CastingWords
01:59Transcription by CastingWords
02:29Transcription by CastingWords
03:00Nếu cô và Tấn Khanh không phải một đôi
03:02Cô có nghĩ tới tôi không?
03:06Lúc nãy đã nói rồi
03:07Chúng ta là hai người của hai thế giới
03:09Là vì tôi là người trong giang hồ
03:12Nếu tôi rủ khỏi bang hội
03:15Cô có thay đổi cách nhìn về tôi không?
03:19Bản chất của anh là một kiêu hùng
03:20Anh sẽ không cam tâm sống cuộc sống bình thường đâu
03:23Cho dù anh vì người mình yêu thương thay đổi chính mình
03:26Như vậy sẽ không công bằng cho anh
03:28Đâu cần phải làm khổ mình
03:30Cô nghĩa là tôi không có thiên giọng gì?
03:34Trong lòng tôi chỉ có mình anh Tấn Khanh thôi
03:38Còn tôi và anh
03:41Chỉ có thể làm bạn thân
03:43Tấn Khanh là bạn thân của tôi
03:47Cô cũng là bạn thân của tôi
03:49Thật ra con người anh
03:51Nếu chịu giấc bỏ mô mô tính toán
03:53Sẽ là một người tốt đó
03:54Hơn nữa con biết tìm đường sống trong nghịch cạnh
03:58Ở bên anh ít ra sẽ không bị đói
04:00Bây giờ con biết sự lợi hại của tôi
04:04Xem là tối nay
04:07Cũng phải cùng người bạn này ở một đêm trên núi rồi
04:09Bây giờ trời cũng đã tối
04:12Anh kêu tôi cùng anh mò đồn để xuống núi
04:14Tôi không dám bảo hiểm
04:15Coi như cùng người bạn kia kỹ như anh
04:18Nướng khoai lang trò chuyện một đêm
04:19Như vậy cũng vui
04:20Thì ra thời gian một đêm có thể qua rất nhanh
04:40Đột nhiên tôi nhớ đến một câu nói của người Tây Dương
04:42Họ nói
04:44Có lúc một phút dài
04:46Giống như là một tiếng vậy
04:47Có lúc một tiếng đồng hồ
04:49Thầy có thể nhanh như một phút
04:50Tôi đến rồi
05:01Tạm biệt
05:04Tạm biệt
05:05Thư Lung
05:15Con đi đâu mà suốt đêm không thấy con vậy
05:17Phải đó
05:18Mẹ tính cùng chị Hà đến chỗ thôi
05:19Lão sư ở Hương Sơn tìm con
05:20Nếu không gặp thì mẹ đi báo chế phòng tuần bổ
05:22Cách cách à
05:23Mọi kia đi đâu cô cũng có nói mà
05:25Cô vậy sẽ khiến cho Phúc Tấn rất lo lắng
05:27Con xin lỗi mẹ
05:29Lúc chiều con đi xuống núi
05:31Tình cờ gặp ông chủ Vinh
05:32Anh nói lái xe đưa con về
05:34Ai ngờ đi nửa đường thì chiếc xe bị hư
05:36Thấy trời tối
05:38Nên đã ngồi trên núi một đêm
05:40Ông chủ Vinh
05:41Có phải có ý với con không
05:43Mẹ đừng suy nghĩ lung tung
05:45Con đã nói có anh Tấn Khanh rồi
05:46Con với ông chủ Vinh
05:48Chỉ là bạn bè bình thường
05:49Nói chuyện suốt đêm với người đàn ông bình thường
05:51Cũng bình thường thôi
05:53Tuy là vậy
05:54Nhưng ông chủ Vinh là đàn ông
05:56Suốt đêm một trai một gái
05:57Thiếm Hạ à
05:59Bây giờ thời đại mới rồi
06:00Nam và nữ cũng có thể làm bạn với nhau
06:02Xem tại phim media.tv
06:04Để ủng hộ team làm sớm hơn
06:06Hoặc nói đơn giản hơn
06:07Thiếm coi như hai đứa con đều là đàn ông
06:09Hoặc là đều là phụ nữ
06:10Như vậy thì có vấn đề gì
06:12Không có vấn đề
06:15Không có vấn đề
06:16Trời ơi nhìn con rất mệt mỏi
06:17Vô tắm rửa nghỉ ngơi một lát đi ha
06:19Phải đó
06:19Vậy con vô ngủ nha
06:20Anh Thái à
06:25Ông chủ nói sao vậy
06:27Anh Đông Khen
06:29Dự dự coi chúng ta làm rất tốt
06:30Có căng đảm
06:31Có mưa lưu
06:31Ông chủ có nói khi nào về không
06:33Anh nói là chưa có thể về được
06:35Chỉ dành chúng ta
06:36Để Hồ Trắc Phu là được
06:39Ông chủ đã muốn tạo cơ hội
06:41Để thử thách khả năng làm việc của chúng ta
06:42Đó là một
06:43Còn gì nữa
06:45Còn nữa chính là
06:47Ông chủ không muốn xung đột chính diện với Hồ Trắc Phu
06:50Muốn để chuyện này dịu bớt
06:51Sau này hai bên gặp mặt dễ xử hơn
06:53Ông đâu đúng là tính kỹ lo xa
06:55Hiếm có ai hiểu ý ảnh với anh
06:58Phải rồi
07:00Dự kho hàng lần trước
07:02Đám anh em dứt dã lắm
07:03Tối nay kêu hết cả đám tới Đại Tam Nguyên
07:06Ăn một chầu để tụi nó vui vẻ
07:07Mọi người đi đi
07:10Tôi không đi đâu
07:11Người anh em lần trước bị trúng đạn
07:13Ở kho hàng vừa mới qua đời
07:15Tôi đi thăm vợ của anh
07:16Con có giúp được gì không
07:17Tôi sẽ đi cùng anh
07:20Anh có lúc nào cũng được mà
07:22Mấy chuyện này tôi đi được rồi anh Thái
07:25Một lại
07:31Hai lại
07:34Ba lại
07:37Gia quyến tạ lễ
07:40Chị ạ
07:49Xin chị buồn với chị
07:51Anh có lòng
07:53Lần này cũng nhờ anh bỏ tiền ra giúp đỡ
07:55Nếu không tôi cũng không biết phải làm sao
07:58Chị đừng nói vậy mà
08:00Dù sao anh Lương cũng là anh em tốt của tôi
08:02Anh chết rồi tôi cũng rất buồn
08:04Chị ạ
08:05Ở đây có chút đỉnh
08:08Chị cầm lấy xoay sở
08:09Anh Tùng Thăng đúng là có tình nghĩa
08:14Cả mấy tên lính quen như chúng ta anh cũng lo luôn
08:15Còn đích thân đích cúng luôn
08:16Không chỉ vậy
08:18Cả cuộc sống sau này cả nhà anh Lương anh cũng chăm sóc luôn
08:20Thử nghĩ coi
08:21Bởi mới nói
08:23Cả thân anh Thăng
08:24Bán mạng cho anh Lương cũng đây
08:26Là tác phẩm của giang vật đồng tiên sinh
08:30Nhà soạn nhạc nổi tiếng nhất Thường Hải
08:32Trong bán tượng của em hình như lâu rồi ông ấy không có viết nhạc cho ai
08:35Anh Quang nhà ta cũng có sĩ diện quá
08:37Thật ra không có liên quan đến sĩ diện của anh Quang
08:40Mà là lãnh hương linh nữ hoàng ca múa nổi tiếng của chúng ta quay thôi
08:44Anh nói với ông ấy lần này em tái suất
08:46Cho nên ông ấy mới nhận lời
08:47Cái miệng của anh càng lúc càng giỏi
08:49Cả con két trên cành cũng vụ xuống được
08:51Con két trên cành thì không có liên quan tới anh
08:53Nhưng mà bà Hoàng của mọi người chịu mở miệng ra
08:56Thì đó là may mắn của muôn ngàn người hâm mộ đó
08:59Anh là người hâm mộ em từ khi nào vậy?
09:03Cũng từ lâu rồi
09:04Con rất mê mận
09:05Qua em không biết à
09:06Em hỏi nghiêm chỉnh đó
09:08Này nhạc phổ vừa mới nhận
09:10Vũ đào chưa có tập
09:11Em cảm thấy mình chưa chuẩn bị tốt
09:12Em đừng lo
09:13Anh đã sắp xếp cho em rồi
09:15Nè trước tiên đến đài phát thanh hát
09:17Thậm chí hát lại nhạc cũ cũng được
09:19Đôi người hâm mộ nghe đến ghiền
09:21Thấy nhớ em rồi
09:21Sau đó đôi một cái xuất hiện như vậy
09:23Mới có khí thế chứ
09:24Vậy mà anh cũng nghĩ ra được
09:26Thật là đáng yêu
09:27Tốt lắm
09:47Đám người hâm mộ được lắm
09:48Có một số thật sự là người hâm mộ là tiểu thư
09:51Một số thì mù đồng đại dương một người
09:52Anh Thăng à
09:54Mấy chiều đồng đại dương
09:55Sài cũng đáng đó
09:56Chỗ nào lãnh tiểu thư
09:57Lui tới thì họ cũng sẽ tới
09:59Có một số khỏi tốt tiền
10:01Thấy người ta mua vào
10:03Thì họ cũng mua vào
10:04Cái này gọi là thế
10:06Chỉ cần tạo được cái thế
10:09Cả đám ký giả không mời cũng tới
10:10Anh Thăng
10:12Lãnh tiểu thư chưa tái xuất
10:14Thì đã có thế rồi
10:15Anh giỏi thiệt đó
10:17Tạm biệt
10:19Anh Thăng
10:24Anh bận rộn đâu cần đến đón em
10:26Cho tài sĩ đến là được rồi
10:27Em nói đúng đó
10:28Anh rất bận rộn
10:29Đại Thường Hải cũng vũ đại cứ tới lưu hoài
10:31Nhưng bận tới mấy cũng được
10:32Sao có thể lạnh nhạt với nữ hoàng ca múa của anh
10:35Anh Thăng
10:41Anh lại thắng rồi
10:42Cây thế của anh đúng là càng lúc càng mạnh
10:44Lôi mẹ tiên sinh
10:52Tiên tục bẫy ván đều là tài
10:55Tôi không tin có người hên đến vậy
10:58Tài
10:59Lôi mẹ tiên sinh
11:10Thật ra người Trung Quốc có câu gọi là
11:12Thuận thế mà đi
11:13Có lúc nghe cũng hợp lý
11:15Phải đối lôi mẹ tiên sinh
11:17Làm ông bị thua thì không nên
11:18Tôi nhất quyết không tin
11:21Tài đi
11:25Tài đi
11:264, 5, 6, 15 nút tài
11:30Cặp 4, 1 con 6, 14 nút tài
11:40Cặp 5, 1 con 3, 13 nút tài
11:48Lãnh tiểu thư
11:52Cô nói đúng
11:53Thế không tha cho người
11:56Ê
11:57Lôi mẹ tiên sinh
12:00Ván này tôi đặt xỉu
12:01Anh Thăng à
12:18Cuối cùng cũng có thể lấy lại cả dốn lẫn lời
12:21Cũng hiểu được câu mà người Trung Quốc mấy anh nói
12:23Thế không thể đỡ
12:25Lôi mẹ tiên sinh càng lúc càng có triết tù ảy của người Trung Quốc
12:28Cảm ơn
12:30Cả lời mẹ tiên sinh cũng đặt theo anh
12:36Anh Thăng
12:37Thế của anh càng lúc càng mạnh
12:39Là em hên đó
12:41Em đặt đi
12:42Thế của anh càng lúc càng
12:43Thế của anh càng lây mừng
12:47Tung Thắng,
13:13Thế quan thật sự càng lúc càng tốt.
13:15Cả lo mấy tiên sinh cũng nói vậy.
13:18Xem ra tôi cũng phải dựa vào Tung Thắng mới có thể gỡ vuốt ở Đại Thượng Hải.
13:22Hai dị đừng bao giờ nói vậy.
13:24Đại Thượng Hải dông chủ Vinh làm chủ.
13:25Tôi chẳng qua chỉ là một tên làm công thôi.
13:29Giang Sơn luôn xuất hiện nhân tài.
13:31Dưới năng lực và trí thông minh của anh,
13:33Lồ Mễ Tiên Sinh cũng muốn làm bạn gì anh?
13:36Hồ Tiên Sinh, ông nói rất đúng.
13:39Người Trung Quốc các anh thật sự rất có trí tuệ.
13:41Nhìn tướng mạo người đó thì biết có giàu hay không.
13:43Lồ Mễ Tiên Sinh cũng có nghiên cứu về đoán tướng mạo dẫn mệnh của người Trung Quốc chúng ta.
13:48Vậy sao?
13:50Và Lồ Mễ Tiên Sinh phải tặng cho tôi vài câu.
13:52Mặt mai anh hồng hào,
13:54Tài hoa khắc thường,
13:55Thì biết anh không phải người tầm thường.
13:57Sau này anh có thể gánh phát công việc một mình.
13:59Lồ Mễ Tiên Sinh coi bói thật sự rất dũng.
14:04Quang tụng thăng tôi tuyệt đối không phải là kẻ tầm thường.
14:08Nhưng mà bây giờ chỉ thiếu một cơ hội.
14:11Sau này nhờ hai dì nâng đỡ nhiều hơn cho.
14:14Được.
14:16Người làm việc lớn,
14:18Thì nhất định phải giống như anh,
14:19Rất có khí phách.
14:21Bây giờ chúng ta đã làm bạn rồi,
14:22Sau này rảnh rỗi ra gặp mặt.
14:24Đề nghị này cũng rất hay.
14:25Dù sao tôi cũng có nhiều điểm muốn học hỏi ở hai dì đây.
14:28Hãy dậy đi.
14:29Mà hãy dậy uống ly rượu.
14:30Đi.
14:36Đưa đưa,
14:37Mọi người có nghe lãnh chủ thương hát ở trên đài phát thanh không vậy?
14:40Hả? Cũng định tái suốt hả?
14:41Hát hay như vậy tái suốt là cái chắc rồi.
14:44Nè, bài lãnh chủ thương hát có phải là bài hát mới không?
14:47Tôi rất muốn nghe,
14:47Không biết phát lúc nào á.
14:49Nè, bồ điên hả?
14:50Sao mừng dữ vậy?
14:51Rõ ràng là cô muốn hát một thời gian rồi quay về phụng vũ đài.
14:54Nếu như cô thật sự về phụng vũ đài hát thì tốt đó.
14:57Mình sẽ có cơ hội cùng cô biểu diễn chung một sân khấu.
14:59Cổ chị biểu diễn với đường chung một sân khấu sao?
15:01Lãnh hương linh nổi tiếng rất ngang ngược.
15:02Nếu cô thật sự chịu về đây,
15:04Nhất định dơi chân đá đường một mình ra chiếm hết.
15:06Chắc không có đâu,
15:07Bây giờ đường đường là nữ hoàng áo giải mà.
15:09Bồ chưa từng nghe,
15:10Một núi không thể có hai hổ sao?
15:12Lâu nay lãnh hương linh luôn coi mình là nữ hoàng ca múa.
15:14Làm sao để nữ hoàng áo giải như đường ở lại đây?
15:16Lan lan à, lan được cứ nghĩ như vậy hoài.
15:18Lãnh tiểu thư chịu trở về phụng vũ đài,
15:20Thì chúng ta càng đông vui hơn.
15:22Hơn nửa phong cách của cổ đâu có giống như mình đâu.
15:24Một mình làm sao có thể chiếm hết cả sân khấu.
15:27Được thôi,
15:28Bây giờ đường không tin mình,
15:29Nay mai đường sẽ hối hận.
15:31À, hãy đường tiểu thư.
15:33Ông chủ hình,
15:35Tại sao ông lại đích thân đêm tranh tới?
15:37Phải đó,
15:38Trước giờ đều do anh Tấn Khanh giúp ông mà.
15:39Ê, không có trách nhiệm gì.
15:41Không báo một lời nào hết.
15:43Hai ngày nay rồi,
15:44Tấn Khanh không có tới phòng tranh.
15:46Hai ngày.
15:49Lan, Lan coi nè.
15:51Trời ơi, chuyện gì vậy?
15:52Có trộm vào nhà hả?
15:53Anh Tấn Khanh đâu?
15:55À, bác.
15:58Bác, bác ơi,
15:59Có phải có trộm không?
16:01Không phải có trộm đâu.
16:03Anh Tấn Khanh nó bị điên rồi.
16:05Anh Tấn Khanh trói bác như vậy à?
16:07Ồ, phải đó.
16:08Được rồi nè,
16:09Anh Tấn Khanh lại dạy mấy thứ này.
16:11Sao lại như vậy?
16:13Hôm nay,
16:13Bác định đưa nó đi khám bệnh.
16:16Ai ngờ mới về tới nhà.
16:18Xem tại phimmedia.tv
16:19Để ủng hộ team làm sớm hơn.
16:28Khanh à,
16:29Con làm gì vậy?
16:30Có không khỏe hả?
16:31Dạ,
16:32team tên lũ hương la của chúng ta
16:33sắp có thể gây dựng lại rồi.
16:35Con có lòng tin,
16:36kỳ bào mà con Mai,
16:37sau này nhất định sẽ trở thành quốc phục.
16:40Khanh à,
16:41con đừng làm cho cha sợ.
16:43Đừng có làm nữa,
16:44đừng có làm nữa con.
16:45Cha,
16:45cha làm cái gì vậy?
16:48Khanh à,
16:48con.
16:50Cha,
16:51ngồi càng thanh,
16:52thực sự rất cần con giúp đỡ.
16:55Con phải khôi phục đại thanh cha.
16:57Cha có hiểu không?
16:58Con phải khôi phục đại thanh.
16:59Cha hiểu,
17:00cha hiểu.
17:01Nhưng mà cha,
17:02phải đưa con đi khám bệnh đã.
17:04Đi,
17:05đi.
17:06Mơ nghe bác nói,
17:07đưa nó đi khám bệnh,
17:08thì nó nổi điện lên,
17:09trói bác lại.
17:11Bác à,
17:12vậy bây giờ anh tấn cho nó đâu?
17:14Nó,
17:15xẹt cái bỏ ra ngoài.
17:17Bác cũng không biết nó đi đâu.
17:18Bây giờ bác thấy lo quá.
17:21Lan à,
17:21Lan coi chừng bác nha.
17:22Hả?
17:23Đường đi đâu vậy?
17:24Bác cũng đi tìm nó.
17:25Bác à,
17:26bác,
17:26bác,
17:26bác gọi xuống nghỉ một lát đi.
17:28Đường đường sẽ tìm được ảnh mà.
17:29Đi tâm đi hả?
17:34Anh Tấn Khanh.
17:36Anh Tấn Khanh.
17:37Anh ở đâu vậy?
17:39Anh Tấn Khanh.
17:40Anh Tấn Khanh à,
17:41anh ở đâu vậy?
17:42Anh Tấn Khanh.
17:53Có phải anh không vậy?
17:56Anh Tấn Khanh.
17:59Có phải anh không?
17:59Anh Tấn Khanh.
18:03Anh Tấn Khanh.
18:06Anh Tấn Khanh,
18:07anh làm gì vậy?
18:07Sao lại nhiều máu vậy?
18:09Trương Công Công không tin anh.
18:11Nói anh phản bội hội càng thanh.
18:14Nên anh trích máu ăn thề,
18:15chứng minh cho ông ấy coi.
18:18Anh Tấn Khanh à,
18:19Trương Công Công là giả đó.
18:22Anh không nhớ lần trước ông chủ Vinh
18:23đã bắn chết ông ấy rồi sao?
18:25Trương Công Công chưa chết.
18:26Trương Công Công chưa chết.
18:27Trương Công Công chưa chết đâu.
18:29Chết rồi,
18:29ông ấy đã chết rồi.
18:31Anh không nhớ lần trước ông chủ Vinh
18:32đã bắn nhiều phát,
18:33giết chết ông ấy rồi sao?
18:34Vậy máu đâu?
18:35Cái sát đâu?
18:37Đường đường à,
18:39Trương Công Công chưa chết.
18:40Bởi vậy ông ấy,
18:41có thần công hộ thể.
18:44Thần công hộ thể?
18:46Ông ấy biết thần công hộ thể
18:47của Nghĩa Hòa Đoàn,
18:48đau thương bất ngập,
18:49bắn không có chết đâu.
18:53Anh Tấn Khanh à,
18:55anh không nhớ chị Thuy Lùng,
18:56chị đã nói,
18:57đã nói với anh là,
18:58chị nói những cái thứ về Trương Công Công,
19:00kể cả hội Càng Khanh,
19:02toàn bộ đều là giả.
19:03Là giả đó,
19:04anh đừng có tin mà.
19:05Không có đâu,
19:06không có đâu,
19:07không có đâu.
19:08Anh Tấn Khanh.
19:08Không có đâu,
19:09em gạt anh,
19:10em gạt anh.
19:10Anh Tấn Khanh.
19:11Em gạt anh mà.
19:12Đừng, đừng, đừng,
19:12anh Tấn Khanh.
19:13Đi đi,
19:13anh Tấn Khanh.
19:13Đi đi,
19:14đi ra ngoài đi.
19:16Đừng, anh Tấn Khanh,
19:17anh Tấn Khanh.
19:20Anh Tấn Khanh,
19:21anh có sao không?
19:22Anh Tấn Khanh,
19:23anh Tấn Khanh,
19:24anh đừng dậy mà.
19:26Em biết,
19:26em biết chuyện của anh
19:27muốn gây dựng lại
19:27tiệm tơ lụa hương la.
19:28Em hiểu mà,
19:29em hiểu mà.
19:30Anh đừng có như vậy mà,
19:30Tấn Khanh.
19:31Anh làm sao vậy?
19:33Anh Tấn Khanh,
19:33anh Tấn Khanh.
19:36Anh,
19:36anh phải gây dựng lại
19:39tiệm tơ lụa hương la.
19:42Anh phải khôi phục đại thanh.
19:43Em hiểu,
19:44em biết mà,
19:44em hiểu mà.
19:45Khôi phục đại thanh,
19:46khôi phục đại thanh.
19:47Khôi phục đại thanh,
19:48khôi phục đại thanh.
19:49Em biết,
19:50em biết mà,
19:53anh phải khôi phục đại thanh.
19:56Anh đưa con giao cho em đi.
20:00Anh Tấn Khanh à,
20:01em cũng muốn gia nhập
20:02vào hội càng thanh.
20:03Anh cho em gia nhập đi,
20:03có được không?
20:05Anh hãy đưa con giao cho em trước đi.
20:08Em muốn gia nhập mà.
20:09Gia nhập hội càng thanh.
20:14Trương Công Công.
20:15Trương Công Công.
20:16Trương Công Công.
20:18Trương Công Công.
20:19Trương Công Công.
20:21Trương Công Công.
20:22Trương Công Công.
20:23Điện đường là nữ hoàng áo giải đó.
20:28Còn nếu là muốn gia nhập hội càng thanh của chúng ta,
20:29chúng ta sẽ càng ngày càng mạnh hơn.
20:30Sẽ giúp chúng ta rất nhiều đó.
20:32Trương Công Công.
20:33Trương Công Công.
20:38Anh Tấn Khanh.
20:39Em xin lỗi.
20:40Bác sĩ à, anh Tấn Khanh sao rồi?
20:47Để ra năm ngày trước,
20:48bệnh nhân phải đến tái khám lấy thuốc.
20:50Nhưng bệnh nhân không có đến.
20:51Có thể vì vậy căn bệnh này lại tái phát.
20:54Bác à.
20:54Hả?
20:55Không phải bác đưa anh Tấn Khanh đến tái khám sao?
20:57Có chứ.
20:58Bác có dắt ngó đi tái khám.
20:59Ai mà biết nó không có đi.
21:01Bây giờ là nông nổi này.
21:03Bây giờ bệnh nhân uống thuốc đã ngủ rồi.
21:05Hãy đợi ngày mai đi.
21:06Tôi mới có thể khám cho anh ta tỉ mỉ hơn.
21:09Dạ, cám ơn bác sĩ.
21:10Cám ơn.
21:15Cô xin lỗi bác.
21:17Lúc này anh Tấn Khanh lưu miệng nói là gặp Trương Công Công.
21:19Sau đó thì cầm con dao.
21:21Con sợ nguy hiểm nó tấn mạng cho nên con đập ánh xỉu.
21:23Đương nhiên rồi.
21:24Đó là con dao.
21:25Đâm trúng đường đường cũng chết.
21:26Đâm trúng ảnh ảnh cũng chết.
21:29Bây giờ non vậy.
21:31Sau đây bác cũng không biết phải làm sao.
21:33Anh Tấn Khanh.
21:39Tấn Khanh.
21:41Thúy Lung gạt con.
21:42Đường đường cũng gạt con.
21:45Cứu con với Trương Công Công.
21:48Không biết nó nói cái gì nữa.
21:50Nếu bây giờ chị Thúy Lung có ở đây thì tốt.
21:52Cứu con.
21:53Hay là vậy đi.
21:55Con mau báo với Thúy Lung.
21:56Kêu nó mau mau trở về đây.
21:59Bảo phương nhân và chị Thúy Lung ra ngoài lo trai đàn cho đại nương của chị.
22:04Chị có biết khi nào họ về không?
22:07Chị chỉ có thể chuyển lời lại giùm tôi.
22:09Nếu như chị trở về kêu chỉ lập tức gọi điện lại cho tôi.
22:13Dạ cám ơn chị.
22:28Chào anh Tấn Khanh.
22:30Tớ rồi hả?
22:31Em có nói cháo cho anh nè.
22:33Hôm nay anh thấy sao?
22:34Có đỡ hơn không?
22:38Anh rất sợ.
22:40Lần này thì trói cha lại.
22:44Nhưng còn lần sau?
22:46Anh không dám nghĩ đến nữa.
22:48Thì cũng tại anh không nghe lời đó.
22:50Không chịu uống thuốc cũng không tái khám.
22:54Sáng nay bác sĩ có đến đây.
22:55Bác sĩ nói với anh có thể này mai anh sẽ bị muộn.
23:00Đường đường.
23:15Sáng nay bác sĩ có đến đây.
23:18Bác sĩ nói với anh...
23:20Có thể nay mai anh sẽ bị muộn.
23:22Muộn?
23:24Bác sĩ nói là...
23:26Mắt anh bị mờ do tác dụng phụ của loại thuốc này.
23:29Nếu như không uống thuốc thì bệnh quen sẽ tái phát.
23:35Đến chừng đó bản thân anh cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.
23:42Nhiệt tức là uống thuốc sẽ bị muộn.
23:46Không uống thuốc thì sẽ...
23:47Thì sẽ điên.
23:48Anh đã là...
23:53Đồ bỏ đi rồi.
23:55Anh không thể liên lụy Thúy Luân.
23:57Anh không có liên lụy gì đâu.
23:58Em cũng không có bỏ mặt anh.
24:00Chị Thúy Luân làm sao bỏ mặt anh được.
24:01Nhất định chỉ sẽ ở bên anh đích và hạt mãi không sai nhau.
24:04Chính vì anh biết cổ không bỏ.
24:06Nên anh càng không thể làm vậy.
24:10Chứ anh và Tấn Tương.
24:12Thì họ không thể lựa chọn.
24:16Còn Thúy Luân cổ.
24:19Cô còn rất trẻ.
24:21Cô có quyền lựa chọn tốt hơn.
24:24Anh nghĩ anh làm như vậy sẽ tốt cho chị Thúy Luân sao?
24:26Chị sẽ vui sao?
24:27Đổi lại người đó là em.
24:29Em cũng sẽ không vui.
24:30Em rất đau lòng, rất đau lòng đó.
24:32Anh biết làm gì khác chứ.
24:34Em chọn thằng điên thằng mù hả?
24:36Đường đường em có hiểu không?
24:38Anh không muốn trở thành gánh nặng của cô.
24:40Anh không muốn hại cả đời cô.
24:42Không có đâu.
24:44Sẽ không sao đâu, không sao đâu.
24:45Đợi chị Thúy Luân về chỉ nhất định sẽ tìm cách giúp anh.
24:48Chắc chắn có cách mà.
24:50Em gọi điện cho cô.
24:52Bây giờ chị không có ở nhà trọ.
24:54Nhưng mà em đã nhắc lại khi nào chị trở về sẽ lập tức gọi cho em.
24:58Đường đường.
25:00Em không thể nói với cô là anh đã gặp chuyện.
25:01Tại sao vậy?
25:03Đường đường nghe anh nói đi.
25:04Không thể ít kiện như vậy.
25:05Anh không thể liên lệ cả đời cô.
25:06Coi như anh cầu sinh em.
25:07Em giúp anh một lần đi.
25:08Em giúp anh đi đường đường.
25:10Hả?
25:10Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
25:40Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
26:11Lệnh tiêu thư.
26:12Anh Tụng Tân.
26:13Cảm ơn hai người đã đến ủng hộ.
26:15Được được.
26:15Ngồi đi.
26:16Dạ cảm ơn.
26:17Lúc đầu định cho cô một bất ngờ.
26:19Ai ngờ ngược lại cô đã cho chúng tôi một bất ngờ.
26:22Phải đó đừng được.
26:24Lúc nãy thấy cô biểu diễn tâm trí của cô rất bận thật.
26:27Tưởng nữ hoặc áo giải là một đối thủ mạnh.
26:30Ai ngờ cô rất khiêm nhường.
26:31Nhưng mà mất đi một đối thủ.
26:33Không thể kích lại cho nhau.
26:35Thật sự thấy không được dư lắm.
26:37Lúc nãy cho biểu diễn thật sự không đạt lắm.
26:39Thật là ngại quá.
26:40Lệnh tiêu thư.
26:42Hiếm khi cô đến phùng vũ đài.
26:43Hay là lên sân khấu hát một bài góp vui đi.
26:46Cái lý bạch.
26:47Ông coi lệnh tiêu thư là gì.
26:48Một là không lên sân khấu.
26:50Đã lên sân khấu thì phải có thuế mạnh và sắm xét.
26:52Tối nay không phải là lúc.
26:54Dạ phải, dạ phải.
26:54Những người đến phùng vũ đài ai cũng đều bỏ tiền ra để coi biểu diễn hết.
27:01Là một người biểu diễn, một khi đã đứng trên sân khấu thì nhất định phải làm cho tốt.
27:06Bởi vì như vậy mới không lãng phí thời gian và tiền bạc của họ.
27:09Đây là đạo đức của một người biểu diễn chuyên nghiệp.
27:12Lệnh Hương Linh lại nặng nhạy với đường hả?
27:19Lệnh tiêu thư nói cũng đúng mà.
27:22Lúc nãy mình hát không có được tốt cho lắm.
27:24Còn nhảy thì sai nhịp.
27:26Đường cũng biết hả?
27:27Vì một mình anh Tấn Khanh mà đường như người mất hồn.
27:30Đường đâu phải là bác sĩ.
27:31Cho dù muốn giúp, đường cũng không cứ giúp được cho ảnh.
27:34Chính vì không giúp được mới thêm mực.
27:37Đường tỉnh lại đi.
27:39Được rồi.
27:40Nếu như đường thật sự giúp được cho ảnh,
27:42dốc hết sức của mình, mình cũng giúp cho đường.
27:44Nhưng mà bây giờ đường không giúp được.
27:46Còn lãnh Hương Linh thì đang gây sức ép.
27:47Đường lo cho bản thân mình có được không?
27:50Nhưng bây giờ anh Tấn Khanh...
27:51Đường lại nữa rồi.
27:53Lãnh Hương Linh tài tình đến mấy,
27:54đâu phải đường không biết.
27:55Bây giờ cổ còn có anh tụm thăng chống lưng.
27:57Nếu như để cổ thừa nước đục thá câu,
27:59đến trường đó đường không còn chỗ đứng.
28:01Được rồi, được rồi, lang lang.
28:04Lần sau mình sẽ làm tốt.
28:05Được rồi, mình rót xe mật ong cho đường.
28:18Alo.
28:19Alo, đường đường.
28:22Dạ, em đi chị chú Lung.
28:23Có phải tối qua em tìm chị không?
28:26Dạ phải, dạ phải đó.
28:27Là vậy, anh Tấn Khanh nhờ em gọi điện cho chị.
28:31Anh nói, anh bị lạnh nên cảm nhẹ.
28:34Với lại, nhờ em hỏi thăm chị
28:36ở bên Bắc Bình ra sao rồi.
28:39Chị không có gì.
28:40À phải, còn anh sao rồi?
28:41Có đi bác sĩ không?
28:43Dạ, anh đi khám rồi.
28:44Không có sao đâu.
28:46Chị yên tâm đi.
28:47Em sẽ chăm sóc cho anh dùm chị.
28:50Làm phiền em quá.
28:51Qua khỏi thất đầu của Đại Ngạc Nương.
28:53Vài ba ngày nữa chị sẽ về Thượng Hải.
28:55Đợi mua được giá, chị sẽ báo với anh Tấn Khanh.
28:58Dạ, vậy chị cẩn thận một chút nha.
29:02Tạm biệt.
29:03Tạm biệt.
29:06Xin lỗi nha chị chú Lung.
29:16Ông chủ, cái này bao nhiêu tiền?
29:175 đồng Tiểu Dương.
29:18Vậy tôi lấy cái này.
29:19Dạ được.
29:25Chào cô.
29:27Không biết cô có hứng thú coi hàng thật của hoàng tộc Tiền Thanh bị lọt ra ngoài không?
29:33Đây là cái trận giấy Bạch Ngọc của Phủ Bối Lạc.
29:36Dạ phải.
29:36Cô à, cô biết coi hàng thiệt á.
29:38Không những là cái trận giấy này.
29:40Chúng tôi còn có rất nhiều hàng của Phủ Bối Lạc tuồn ra.
29:42Cô có hứng thú coi không?
29:43Bảo Tiếu Thứ.
29:49Ông chú Vinh ạ.
29:50Lần trước ông thật sự không có nhìn lầm người.
29:52Tôi biết rồi.
29:53Chúng ta có cần dừng xe lại cho hỏi cổ một tiếng hay không?
29:55Thôi khỏi.
29:56Tới ca xe lửa đi.
29:58Mời cô.
30:01Có khách đến.
30:02Cô này là người biết coi hàng đó.
30:04Không phải nói là có vật phẩm khác của Phủ Bối Lạc sao?
30:07Cô coi đi.
30:08Nè.
30:08Ngoài trận giấy bạch ngọc này ra.
30:12Những cái khác to là hàng giả.
30:14Tôi chỉ lấy cái này thôi.
30:15Bao nhiêu tiền?
30:16500 đồng đại dương.
30:17500 đồng đại dương.
30:19Anh ra giá cao thật đó.
30:21Tôi không mua nổi đâu.
30:23Nè, nè, nè.
30:24Nè, anh làm gì vậy?
30:25Cô làm tôi tốn bao nhiêu công sức mà lại nói là không mua hả?
30:28Tôi đâu có tiền.
30:29Lấy gì mà mua?
30:30Lấy túi tiền của cô ra.
30:31Nè, nè, nè.
30:31Anh làm gì vậy?
30:32Nè.
30:33Cô làm bẻ đồ của tôi.
30:34Trả lại cho tôi.
30:35Trả lại cho tôi.
30:36Cô làm bẻ đồ của tôi.
31:06Cảm ơn.
31:16Cái trận giấy.
31:21Chỉ vì cuộc này mà cô thấy người đàn ông không hề quen biết tới chỗ này sao?
31:27Cái này đối với tôi rất là quan trọng.
31:29Lúc tôi năm tuổi bắt đầu cầm bút, Amma đã dạy tôi cầm bút viết chữ, dùng để trận tờ giấy lại.
31:37Nếu thật sự có giá trị kỷ niệm, bản thân cô cũng phải biết là nguy hiểm chứ.
31:42Tôi cũng biết là tôi không đúng.
31:44Nhưng mà...
31:45Nhưng mà cái gì?
31:46Phiên phức này là cô chút lấy mà.
31:47Còn ở đó giải thích gì thích cái gì nữa?
31:50Anh tưởng là tôi muốn sao?
31:51Anh có thể bỏ mặt tôi?
31:52Nè, cô tưởng tôi muốn lo cho cô sao?
31:54Tôi tính lên xe lửa về Thường Hải rồi.
31:56Ai ngờ thấy cô gặp chuyện tôi mới giúp cô thôi.
32:00Sao anh biết là tôi gặp chuyện?
32:01Được rồi biết.
32:03Nhưng tài xế chở tôi là dân ở khu này.
32:06Anh dân đã kẻ đưa cô đi không phải là người tốt.
32:09Tôi linh tính cô gặp chuyện nên tới đây.
32:12Vậy cám ơn anh nha.
32:14Lần sau tôi cẩn thận hơn.
32:15Còn có lần sau.
32:17Không biết kiếp trước có phải nợ cô không?
32:19Mỗi lần cô gặp chuyện tôi đều ở chung quanh cô.
32:22Không muốn giúp cô cũng không được.
32:25Coi như kiếp này tôi nợ anh.
32:27Kiếp sau tôi đợi đáp cho anh.
32:33Thứ này có lấy không?
32:37Cảm ơn anh.
32:38Không có gì.
32:41À phải.
32:43Cô về như sức thuốc.
32:44Nếu không giúp thương làm độc thì phiền phức lắm.
32:46Tôi biết rồi.
32:48Anh cũng đi cẩn thận nha.
32:50Khi nào cô về.
32:53Cô yên tâm đi.
32:54Ý tôi hỏi là khi nào cô về Thượng Hải
32:56thì Tấn Khanh có thể chăm sóc cho cô.
32:59Tôi sẽ thức đàn.
33:00Có phải không?
33:01Nè.
33:04Tượng này tôi mua để làm quả cho Tấn Khanh.
33:07Tôi muốn tặng cho anh sớm.
33:09Nhưng mẹ tôi nói phải gặp thêm vài người bà con
33:11nên ở lại thêm vài ngày nữa.
33:13Tượng này rất đẹp.
33:14Gặp ở Thượng Hải.
33:16Tạm biệt.
33:18Cũng mà chỉ bị chạy một chút.
33:20Chắc không sao đâu.
33:21Cảm ơn thêm à.
33:23Ông chủ Vinh năm lần bảy lượt cứu con.
33:25Ông ấy thật sự rất tốt với con.
33:28Cho dù anh có làm gì cho con.
33:30Trong lòng con chỉ có một mình Tấn Khanh.
33:32Điều này ông chủ Vinh cũng biết rõ mà.
33:34Tôi biết.
33:35Chính là cái mà cô gọi là cái gì ạ.
33:38Giận mình chứ gì.
33:39Tấn Khanh giống là người rất tốt.
33:42Nó lại rất thương con.
33:44Mẹ cũng không có yêu cầu gì.
33:45Nhưng mà gần đây nó lại mắc bệnh tâm thần.
33:48Lỡ như nó không chữa khỏi được thì mệt lắm.
33:53Cái tượng này con mua để tặng cho anh Tấn Khanh.
33:57Lúc nãy con sợ làm bể lắm.
33:59Nhưng cũng may không sao.
34:01Cho nên con tin con và anh Tấn Khanh.
34:04Cho dù có gặp chuyện gì đi nữa.
34:05Xem tại phimmedia.tv để ủng hộ tim lạc sớm hương.
34:09Mẹ cũng mong là vậy.
34:11Nhưng chuyện đời rất khó nói.
34:13Thay đổi thất thường không ai lường được.
34:15Nếu Tấn Khanh thật sự có gì đó.
34:18Anh càng cần có con bên cạnh chăm sóc cho ảnh hơn.
34:22Tấn Khanh là người tốt.
34:23Nhất định sẽ thay qua nàng khỏi.
34:25Phải rồi mẹ.
34:26Mẹ nói hẹn mấy người dị ăn cơm phải không.
34:28Phải.
34:28Họ nói tối nay bận việc.
34:30Mẹ đi ăn trưa với họ coi như đã gặp rồi.
34:37Anh làm ơn đánh ga xe lửa.
34:39Ờ vậy được.
34:40Sao nói về là về.
34:41Đi gấp quá vậy cô.
34:42Có người nôn trở về muốn sớm được cái tượng cho người ta mà.
34:46Phải không Thúy Lung?
34:47Ừ.
34:48Thật sự hai chúng ta là người của hai thế giới.
35:09Phiên phức này là cô tự chút lấy.
35:11Cô còn ở đây giải thích giải thích cái gì?
35:13Anh tưởng là tôi muốn sao?
35:15Anh có thể bỏ mặt tôi mà.
35:16Không biết có vài kiếp trước tôi nợ cô không?
35:18Coi như kiếp này tôi nợ anh.
35:20Kiếp sau tôi đền đáp cho anh.
35:21Tiếm hạ.
35:38Đưa mẹ về ngựa gia trụ trước đi.
35:40Cách cách à.
35:41Cô có chuyện gấp phải lo sao?
35:43Không phải.
35:44Trước khi con về có nói với đường đường.
35:45Nhờ cổ kêu anh Tấn Khanh đến trước.
35:47Nhưng bây giờ tìm khắp nơi cũng không thấy ảnh.
35:49Không biết ảnh có gặp chuyện gì không?
35:50Cô tính tới nhà ảnh tìm ảnh.
35:52Như vậy cũng tốt.
35:53Tấn Khanh đâu phải hạ người vô trách nhiệm.
35:54Đi tìm nó cho yên tâm đi.
35:56Cô đi một lát sẽ về liền.
35:58Ừ.
36:00Ý cô ơi.
36:01Cô đi xe phải không?
36:02Phải.
36:02Đi tôi đến Dương Nguyên Lý.
36:04Dạ được.
36:06Cô ngồi dứng nha.
36:07Anh làm nghề kéo xe vớt giả lần đó.
36:24Phải cẩn thận nha.
36:25Ê cô à.
36:26Cô thì là tốt một.
36:26Đừng đừng.
36:46Đừng đừng.
36:47Xảy ra chuyện gì vậy?
36:49Có chuyện gì?
36:49Dính tính luôn.
36:52Tấn Khanh.
36:56Đừng đừng.
36:58Xảy ra chuyện gì vậy?
37:00Lúc nãy.
37:01Anh Tấn Khanh.
37:04Lúc nãy.
37:05Em ra tìm anh Tấn Khanh.
37:07Anh đang ở nhà.
37:08Phải kị bảo.
37:11Kêu em đừng cản trở hảnh.
37:14Kêu em đi qua một bên.
37:17Lúc sau đó.
37:19Sao đã nói một hồi.
37:23Nói một hồi thì.
37:25Anh nói điên lên.
37:27Anh nói điên lên.
37:29Rồi sao nữa?
37:30Không liên quan đến tôi.
37:31Không liên quan đến tôi.
37:33Đừng công công đội.
37:34Giết chết cổ.
37:35Tôi xin ông ấy đừng có giết cổ.
37:36Đừng công công đó.
37:38Muốn cổ trở thành người đàn bà của tôi.
37:40Bây giờ đừng đừng là người đàn bà của tôi.
37:43Không có làm sai.
37:44Không có liên quan đến tôi.
37:45Không liên quan đến tôi.
37:47Anh đã làm nhục đường được.
37:50Không.
37:51Không có liên quan đến tôi.
37:51Đừng được.
37:54Chị nữ lòng chị để cho em được yên.
37:55Em muốn được yên.
37:56Đừng được.
38:03Tôi không có làm sai.
38:05Khôi phục đại thanh.
38:06Sao anh ra đông nỗi này hả?
38:07Tân Khanh.
38:08Tân Khanh.
38:09Khôi phục đại thanh.
38:10Khôi phục đại thanh.
38:12Khôi phục đại thanh.
38:13Tôi không có làm sai.
38:14Tân Khanh.
38:14Khôi phục đại thanh.
38:15Anh có biết.
38:16Khôi phục đại thanh.
38:17Em đã mua tượng này để tặng cho anh không?
38:19Khôi phục đại thanh.
38:21Khôi phục đại thanh.
38:22Chính là hy vọng hai chúng ta.
38:25Có thể giống như hai cái tượng này sống đến bàn đầu.
38:28Khôi phục đại thanh.
38:30Bây giờ đã không còn hy vọng nữa.
38:33Anh đã làm hại cả đường đường rồi.
38:35Tân Khanh.
38:36Tân Khanh.
38:36Trên đời này thật sự không có trừ công công.
38:37Anh có biết không?
38:38Tân Khanh.
38:39Em làm cái gì vậy?
38:40Em nói dối.
38:41Em nói dối.
38:42Anh không có làm sai.
38:43Không có liên quan tới anh.
38:44Anh đã cứu đường đường.
38:45Anh đã cứu cổ.
38:47Anh nhận đường đường khôi phục đại thanh.
38:48Tụi anh.
38:49Tụi anh cùng nhau khôi phục đại thanh.
38:50Cùng nhau.
38:51Cùng nhau khôi phục đại thanh.
38:52Tân Khanh.
38:52Bây giờ anh đập bể kế tượng.
38:54Anh đập luôn đềm hy vọng của hai chúng ta rồi.
38:57Cùng đại thanh.
38:58Và anh không hại luôn cả đường đường.
39:00Tân Khanh đã tỉnh lại đi.
39:01Thật sự không có trừ công công đâu.
39:03Đi đi.
39:03Đi đi.
39:04Đi đi.
39:05Đi.
39:22Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
39:52Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
40:22Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
40:53Bây giờ Tuy Lung ở đâu?
40:55Cô bỏ về rồi.
40:56Anh giúp tôi nói với cô.
40:57Ông Chú Vinh.
40:58Bây giờ đường đường cổ là người đàn bà của tôi.
41:01Sau đây.
41:02Tôi và đường đường sẽ ở bên nhau.
41:04Alo.
41:05Alo.
41:06Alo.
41:06Alo.
41:07Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
41:10Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
41:11Sắp tạnh mưa rồi đó.
41:40Không bao lâu có thể nhìn thấy cầu dòng.
41:44Bạn đêm không có cầu dòng đâu.
41:46Đêm lúc này sẽ không thay đổi.
41:48Cho dù là đêm tối đến mấy.
41:50Nhất định sẽ có cầu dòng.
41:51Tuy là ngàn năm hiếm gặp.
41:55Nhưng nhất định sẽ có.
41:58Có sự sách ghi chép.
42:00Có người đã từng nhìn thấy.
42:01Tấn Khanh giờ gọi điện cho tôi.
42:07Dù sao mà chuyện đã xảy ra rồi.
42:11Cô là một người có kiến thức.
42:13Có lẽ cô hiểu rõ.
42:15Phải không?
42:16Tấn Khanh từng nói với tôi.
42:17Xem tại phimmedia.tv
42:18Để ủng hộ tim làm sớm hơn.
42:21Dù gian nang đến mấy.
42:23Chỉ cần những ngày mà chờ đợi.
42:26Sẽ có lúc trời quan mây tạnh.
42:28Nhìn thấy được cầu dòng.
42:30Đợi cái gì?
42:32Cô còn ở đây đợi tấn Khanh sao?
42:33Phải không?
42:35Anh cũng đơ muốn những chuyện này xảy ra.
42:37Bệnh cũ của anh tái phá.
42:38Không thể trách anh được.
42:39Vì trách ai?
42:40Cô phải trách bản thân cô không?
42:43Hả?
42:50Lâu nay tôi luôn nghĩ.
42:52Tôi và Tấn Khanh.
42:54Dù cô gặp phải chuyện gì.
42:56Chúng tôi cũng có thể mãi mãi bên nhau.
43:00Nhưng mọi chuyện đều là ý trời.
43:04Đã sai là sai.
43:06Dù cô làm sao cô không thể quay lại được.
43:10Mãi mãi không thể trở lại với nhau được nữa.
43:14Đi đâu thôi.
43:16Đi đâu?
43:18Nếu cô giờ còn yêu Tấn Khanh.
43:20Không có gì không thay đổi đâu.
43:21Mãi mãi không thể kênh của các bạn Joy.
Recommended
44:29
|
Up next
44:14
43:58
43:46
44:08
44:40
44:00
44:14
44:16
43:49
44:06
43:56
42:07
44:07
44:11
44:06
43:02
43:56
43:46
46:31
42:16
44:19
44:31
42:43
42:23