Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm kia

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Từ giờ, anh sẽ không chạy trốn nữa đâu.
00:30Gì cơ, dù anh ấy có đi thì cũng sẽ đi một mình sao?
00:36Ai cho phép chứ?
00:39Anh Kiêng Chun.
00:42Anh Haru có nhà chứ ạ?
00:44Ừ, may quá.
00:46Em còn lo là anh ấy không ở nhà.
00:48Cái gì thế?
00:51Kim chi củ cải non ạ.
00:53Anh ấy rất thích món này đấy.
00:55Lúc nào cũng chỉ ăn món này.
00:56Sao lại nhìn em như thế?
01:00Không có gì.
01:02Chỉ là anh thấy mọi người ai cũng gây bức bối.
01:05Ý anh là gì?
01:07Thôi quên đi.
01:08Sao vậy?
01:10Trông em thảm hại lắm à?
01:12Anh nói là quên đi mà.
01:13Anh đi đây.
01:15Sao vậy?
01:17Sorry đang ở đây đấy.
01:19Sorry sao?
01:22Sao con bé đó lại ở đây chứ?
01:26Anh làm sao vậy?
01:44Tự nhiên lại làm tim em đập loạn xạ.
01:47Suýt thì đau tim đấy.
01:48Anh nhận ra em quan trọng thế nào khi anh nghĩ về việc rời đi à?
01:56Thế giới của anh mà không có em thì có vẻ ảm đạm lắm đúng không?
01:59Tập trung mà ăn đi.
02:04Kim chi của mẹ em ngon đúng không?
02:07Dĩ nhiên rồi.
02:07Anh thích kim chi của mẹ em lắm.
02:09Vậy sao trong thời gian qua anh lại không ăn?
02:11Em thấy hộp kim chi vẫn còn y nguyên.
02:14Em có bảo anh được ăn đâu.
02:15Anh lại sợ bị mắng nên không dám ăn.
02:17Anh bị ngốc à?
02:19Anh nghĩ em mang nó tới cho ai hả?
02:29Sao cậu lại tới đây?
02:35Mình mới cần hỏi cậu câu đó đấy.
02:37Vẫn còn đồ cần đóng gói à?
02:40Ừ.
02:41Có đồ mình chưa vứt được nên mình tới để vứt.
02:44Cậu chưa vứt cái gì vậy?
02:46Cậu đấy.
02:47Gì cơ?
02:50Rời khỏi bánh mì xoắn đi.
02:52Ôi trời ơi.
02:55Ôi sorry, đừng lo.
02:57Dù cậu có cầu xin mình đừng đi thì mình cũng sẽ tự rời đi.
03:01May quá.
03:02Cậu làm vậy đi nhá.
03:04Sau này đừng có đổi ý đấy.
03:06Đừng có lo thừa.
03:06Mình chỉ sợ là cậu sẽ cố ngăn mình lại thôi.
03:10Đừng lo.
03:10Tuyệt đối không có chuyện đó đâu.
03:13Mình sẽ rời đi.
03:14Nhưng cậu trả lại khoản đầu tư ban đầu cho mình đi.
03:17À đúng rồi.
03:19Một triệu quân nhỉ?
03:20Được.
03:21Mình sẽ trả.
03:22Trợ cấp thôi việc thì sao?
03:24Trợ cấp thôi việc ư?
03:25Ừ.
03:26Mình đã làm việc rất chăm chỉ vì một công ty đang thất bại còn gì.
03:29Được thôi.
03:32Nếu nghĩ về những tổn thất mà cậu đã gây ra thì mình nên được bồi thường mới đúng.
03:37Nhưng mình sẽ trả tiền cho cậu vì cậu đã làm việc chăm chỉ.
03:41Đổi lại, bây giờ cậu hoàn toàn rời khỏi bánh mì xoắn rồi nhá.
03:44Vâng.
03:45Biết rồi ạ.
03:50Gửi rồi đấy.
03:52Cô ấy bị làm sao vậy nhỉ?
03:59Đây, ký đi.
04:08Ký gì cơ?
04:09Phải rõ ràng chứ.
04:10Giấy xác nhận đã từ bỏ cổ phần.
04:13Đúng là lắm chuyện.
04:18Được chưa?
04:21Thời gian qua cậu đã vất vả rồi.
04:23Cậu biết là được rồi.
04:24Chắc là anh ăn hết kim chi củ cải non rồi nhỉ?
04:29Đến với phải ăn loại kim chi cải thảo không ra gì này.
04:32Thật là...
04:33Cậu có biết cái này ngon đến thế nào không?
04:36Anh Haru không thích kim chi cải thảo.
04:38Anh ấy thích củ cải non.
04:40Đúng không?
04:41Anh thích cải thảo.
04:47Vậy vì sao thời gian qua anh chỉ ăn kim chi củ cải non thay vì kim chi cải thảo?
04:52Đi ngon quá nên anh ấy để dành chứ sao?
04:54Với lại nghĩ đến thảnh ý của cậu nên anh ấy cố nhắm mắt mà ăn không dám nói lời nào.
04:59Nhưng anh Haru không thích kim chi củ cải đâu.
05:01Đặc biệt là củ cải non.
05:02Cậu thật là nực cười.
05:03Không phải thế đúng không?
05:05Anh thích củ cải non mà.
05:08Jun ạ.
05:10Nói chuyện với anh một lát đi.
05:13Vâng.
05:14Bình phụ trách món kim chi của anh Haru nên từ sau đừng mang thứ này đến nữa.
05:23Anh sẽ không đi Mỹ đâu.
05:42Vì sao?
05:43Sao lại không đi?
05:44Anh đã quyết định tiếp tục dự án khởi nghiệp cùng Sori rồi.
05:51Anh điên rồi.
05:54Lần này cô ta đã nói gì để tài não anh vậy?
05:59Không phải do cô ấy.
06:01Đấy là ý của anh.
06:01Nhưng vì sao?
06:06Anh thích Sori.
06:10Nên là Zuna đừng thích anh.
06:16Anh chưa từng xem em là gì khác ngoài một đứa em.
06:20Và việc đó sẽ không thay đổi đâu.
06:23Vậy nên em đừng vượt giới hạn nữa.
06:27Nếu vượt thì sao?
06:28Em sẽ chỉ nhìn thấy lưng của anh thôi.
06:33Vì anh sẽ luôn nhìn Sori.
06:38Em đừng phí thời gian vào anh.
06:41Em hãy gặp người khác tốt hơn đi.
06:44Em không thích.
06:46Zuna.
06:48Mỗi lần em hỏi anh về mối quan hệ giữa anh và Sori,
06:50anh đều bảo là anh chỉ xem Sori là em gái.
06:53Thế nên cảm giác của anh đối với em có thể cũng sẽ thay đổi mà.
06:56Bây giờ em chỉ là một đứa em.
06:58Nhưng đến một lúc nào đó...
07:01Không.
07:03Không bao giờ có chuyện đó đâu.
07:06Đừng có quả quyết như vậy.
07:08Cuộc đời khó lượng lắm.
07:11Sori là định mệnh của anh.
07:13Còn anh là định mệnh của em.
07:15Em mà cứ thế này, lần sau anh không chấp nhận đâu.
07:22Nên làm ơn hãy giữ danh giới.
07:25Nếu không anh sẽ không gặp em nữa.
07:30Anh đúng là tồi tệ.
07:37Anh thật xấu xa.
07:38Anh xin lỗi.
07:42Bố ơi.
08:09Cậu cứ đến tay không cũng được, đâu cần phải mang đồ tới.
08:19Nhà mình đang nhiều thịt bò, nên mình mang một ít cho nhà cậu.
08:23Nhà cậu thừa mứa mọi thứ và cần tống khứ chúng đi hả?
08:26Đừng nói thế mà.
08:28Bọn mình chỉ có thể mời cậu có cà phê thôi.
08:31Uống đi.
08:32Chắc là cậu giận vì chuyện kiêng chun nhỉ?
08:34Cứ chờ một thời gian đi.
08:38Bố Suri có kế hoạch rồi.
08:43Thật sao?
08:44Dĩ nhiên rồi.
08:45Anh ấy sẽ không để kiêng chun làm tài xế mãi đâu.
08:49Bình sẽ không cho phép chuyện đó.
08:51Được.
08:52Bình không thể tin anh Quang Nam.
08:54Nhưng mình tin cậu.
08:55Bình sẽ đợi.
08:55Sao cậu lại không thể tin anh Quang Nam?
08:59Dĩ nhiên là không thể.
09:01Tóm lại là như vậy.
09:03Con bé này.
09:05Dù gì anh ấy cũng là chồng Bình.
09:07Đến mình cũng phải chịu đựng anh ấy.
09:09Vậy sao cậu lại thiếu khoan dung như vậy chứ?
09:12Dạo này cậu rất là thô lỗ với chồng Bình đấy nhá.
09:17Bình đã làm gì nào?
09:19Rồi sao?
09:19Người phụ nữ của anh Quang Nam.
09:21À không.
09:22Bạn trai của Hy ốc thì sao?
09:23Cậu tìm hiểu được gì chưa?
09:26Hình như Hy ốc đang sống cùng anh ta.
09:32Sao cậu biết chuyện đó?
09:34Bình hỏi mãi là cô ấy sống ở đâu.
09:36Nhưng cô ấy không chịu nói.
09:39Chắc là cô ấy sống cùng anh ta rồi.
09:41Thế nên mới không chịu nói.
09:43Vì không muốn mình biết đấy.
09:45Dĩ nhiên rồi.
09:46Nếu cậu biết thì cô ta chết chắc mà.
09:48Lẽ ra khi cô ấy lén từ Mỹ về thì mình phải biết rồi.
09:51Có lẽ có lý do nên cô ấy không thể nói cho cậu được.
09:56Nên cậu cứ kệ đi.
09:57Lỡ đi.
09:59Không.
10:00Mình cần phải biết.
10:01Vì sao?
10:03Mình có linh cảm xấu.
10:04Việc này thật sự làm mình phiền lòng.
10:07Nếu anh ta là người tử tế thì đâu có lý do gì mà không cho mình biết.
10:11Chắc chắn là có chuyện gì đó không ổn.
10:14Ừ, không ổn mà.
10:16Rất là không ổn đấy.
10:17Nếu mình đúng...
10:21Nếu cậu đúng thì sao?
10:24Thì phải chia sẻ bọn họ chứ.
10:26Tự mình sẽ khiến họ chia tay.
10:28Ừ, làm thế đi.
10:29Cậu hãy bắt họ chia tay đi.
10:32Đừng lo.
10:37Này.
10:39Jun An thì sao?
10:40Hai người đã nói gì vậy?
10:50Nói là anh sẽ không đi Mỹ.
10:53Và...
10:55Anh đã nói với cô ấy là anh thích em.
11:02Rồi sao?
11:04Cô ấy nói gì?
11:04Làm tốt lắm.
11:12Phải nói rõ để cô ấy có thể buông bỏ chứ.
11:23Này.
11:24Là gì này?
11:26Mẹ em sao?
11:32Vâng.
11:32Dì ạ.
11:33Vậy nên...
11:38Cháu thử hỏi mẹ cháu xem...
11:40Mẹ cháu đang sống ở đâu đi.
11:42Đừng nói với mẹ cháu là gì nhờ nhá.
11:46Vâng.
11:48Vâng ạ.
11:51Chuyện gì thế?
11:52Dì nhờ anh tìm hiểu xem...
11:54Bắc Hi Ốc...
11:55À không, hỏi xem mẹ anh đang sống ở đâu.
11:58Bắc Hi Ốc là sao chứ?
12:00Khi nào thì anh mới...
12:02Đừng nói đến chuyện đó nữa.
12:03Em biết rồi.
12:05Mẹ em làm sao vậy nhỉ?
12:07Sao lại nhờ anh tìm hiểu?
12:09Mẹ tự đi mà hỏi chứ.
12:11Anh gọi điện đây.
12:12Vâng.
12:17Có chuyện gì vậy?
12:19Mẹ đang ở đâu vậy?
12:21Con bị làm sao thế?
12:22Sao tự dưng lại hỏi mẹ sống ở đâu?
12:26Con chỉ thắc mắc thôi.
12:29Thắc mắc ư?
12:30Con sao?
12:31Nếu mẹ nói cho con thì con sẽ tới thăm mưu.
12:36À.
12:38Dì...
12:39Ốc Huy bảo con hỏi hả?
12:41Không phải đâu ạ.
12:43Này, con là gì?
12:46Thôi đi.
12:47Nói với dì Ấc Huy rằng...
12:49Con không biết mẹ của con sống ở đâu nhá.
12:50Cái thằng này...
12:59Dù mình có sắp chết thì nó cũng chẳng thèm gọi.
13:02Nhưng Ấc Huy nhờ là nó gọi ngay.
13:04Đi làm con trai của Ấc Huy luôn đi.
13:11Thật là...
13:12Này, sao cậu lại muốn biết mình sống ở đâu đến thế hả?
13:18Ừ, là mình nhờ đấy.
13:21Đừng tức giận như vậy nữa.
13:24Mình sẽ không qua nhà cậu đâu.
13:25Mình sẽ không bao giờ nói là sẽ qua đó.
13:27Nên cậu ra ngoài gặp mình đi.
13:29Sao?
13:30Lại sao nữa?
13:31Đừng có nhiều lời.
13:33Ra ngoài đi.
13:33Không thì mình sẽ tới tìm cậu đấy.
13:39Thôi được rồi.
13:46Sao cô ta phiền phức quá vậy?
13:48Sao cứ tò mò về cuộc sống của mình thế chứ?
13:50Ôi, thật lạ.
13:54Cậu gặp cô ấy làm gì?
13:56Bây giờ, nói với Kiên Chun...
13:57Sàn đã lâu sạch, sao vẫn còn kiến?
14:04Đừng lo, đã có dân loại lông sàn mới với công nghệ Biosheel, tạo ra mặt trắng sinh học,
14:09ngoại bỏ với thức ăn vô hình giúp ngăn cốt trùng hiệu quả về đến 24 giờ.
14:14Dân loại lông sàn Biosheel mới.
14:16Cùng Huda, vô hè hết mình trên những bãi biển đẹp nhất miền Trung, tại Huda Sun Carnival.
14:25Huda, vô hè hết mình, đắm tình miền Trung.
14:31Đắm chìm vào trải nghiệm hưởng thường độc đáo.
14:36Với cơm phò mẫu đơn Kiêu Sa mới, hưởng mẫu đơn san trọng, tình dầu thông nồng ấm.
14:41Nàng bung tải với cơm Kiêu Sa.
14:43Đền lầu 100 giờ, cơm phò mẫu đơn Kiêu Sa mới.
14:46Anh hiểu ý em chứ?
14:50Anh biết rồi.
14:56Bố.
14:59Tuyệt nhỉ.
15:03Con thích lắm à?
15:04Thích lái xe của chủ tịch sao?
15:07Khi lái thì con tự nhủ nó là xe của mình.
15:10Sao lại là xe của con được, xe của chủ tịch cơm à?
15:13Bố cũng vậy con gì.
15:14Khi bố là tài xế của chú ấy, bố dùng xe của chú ấy để chở con đi học.
15:18Rồi bảo con nói với bạn bè rằng đó là xe của bố mà.
15:22Thôi, lên xe đi.
15:24Vâng.
15:26Bố, cẩn thận nhé.
15:27Bố biết rồi.
15:32Cẩn thận ạ.
15:33Bố biết rồi.
15:36Này, con đã đưa chủ tịch tới những chỗ nào thế?
15:42Sao bố lại hỏi ạ?
15:43Chú ấy có đi đâu với mục đích khác ngoài công việc không?
15:47Mục đích khác ấy ạ?
15:50Ừ.
15:53Này, bật hệ thống dẫn đường lên.
15:57Tại sao ạ?
15:58Bố có thứ cần kiểm tra.
16:01Không được đâu.
16:03Sao lại không được?
16:04Đó là thông tin cá nhân của chủ tịch mà.
16:06Trời ơi ạ.
16:07Bây giờ con là người của chủ tịch rồi.
16:10Ý là thế à?
16:11Dĩ nhiên rồi.
16:13Thằng nhóc này.
16:14Trước hết thì con vẫn là con trai của bố nhé.
16:16Bật lên.
16:17Ngay lập tức.
16:18Trời.
16:18Thật sự không được mà.
16:20Quận Cang Nam, thành phố Sơ-un.
16:28Trung cư Jin-ta-lê, phường Kê-po.
16:30Sao vậy ạ?
16:31Cái tên này thật là...
16:35Đến phường Kê-po thì làm sao ạ?
16:44Vâng, dì ạ.
16:46Bây giờ...
16:47Cháu biết rồi ạ.
16:50Vâng.
16:53Dì ốc hy ạ?
16:55Vâng.
16:56Dì ấy nói gì?
16:56Dì ấy muốn gặp con ngay bây giờ.
16:58Dì muốn gặp sao?
16:59Đúng vậy ạ.
17:01Xóa hết cái này đi nha.
17:05Vì sao ạ?
17:06Cứ làm theo lời bố đi.
17:07Bảo xóa thì xóa đi.
17:09Con biết rồi ạ.
17:10Con phải đi đây.
17:12Ừ.
17:13Lái xe cẩn thận đấy.
17:14Vâng.
17:15Nhớ xóa đi đấy.
17:17Con biết rồi mà.
17:20Cẩn thận cửa.
17:21Biết rồi bố sẽ đóng nhẹ.
17:24Sao cậu cứ tới đây suốt vậy?
17:27Ôi trời.
17:29Sao cậu và hy ốc bất cẩn với chuyện ngoài luôn?
17:31Cẩn thận của mình thế hả?
17:33Cứ quảng cáo không?
17:36Thà thông báo luôn đi.
17:38Kiểu như bọn tôi đang ngoại tình ấy.
17:41Ý cậu là sao?
17:43Hy ốc đang ở phường Kepo phải không?
17:47Sao cậu biết?
17:48Ôi trời ơi.
17:49Cậu đi đến đâu là để lại dấu vết đến đó sao mà không biết cho được?
17:52Ai nói cho cậu hả?
17:58Kinh chữ nói sao?
18:00Thằng bé không biết gì hết.
18:02Vậy sao cậu biết được?
18:03Đầy.
18:04Bây giờ chuyện đó quan trọng sao?
18:06Điều quan trọng là ốc hy đang quyết tâm tìm bằng được nơi ở của hy ốc.
18:11Cô ấy đang chống mắt lên tìm khắp nơi thế này nào.
18:13Tôi nói cho ốc hy biết nhá.
18:19Cậu định như thế đây à?
18:22Thế mới nói.
18:23Cậu mau cho Kiên Chun làm việc trong phòng thư ký đi.
18:27Này.
18:29Nếu không phải vì công việc của Kiên Chun thì Misa đã nói cho ốc hy biết từ lâu rồi.
18:34Chỉ vì con trai mà cô ấy đành có lỗi với bạn mình.
18:38Nhưng cậu lại để thằng bé làm tài xế cho cậu sao?
18:40Cậu nghĩ bọn tôi tiêu từng ấy tiền để nuôi thằng bé cho nó làm tài xế của cậu chắc.
18:46Tôi đã nói hết lần này đến lần khác là hãy chờ đi rồi mà.
18:49Mặc kệ tôi không biết đâu.
18:50Tóm lại là cậu hãy giải quyết trong vòng một tuần.
18:53Không thì xin lỗi cậu.
18:55Tôi đành phải nói cho ốc hy biết là hy ốc đang sống ở trung cư Jintalê phường Peko.
18:59Cậu thật là bạn bè kiểu gì thế hả?
19:01Misa và cậu đúng là phường trộm cướp.
19:04Không biết hả?
19:05Nên hãy làm theo yêu cầu của tôi đi.
19:07Không thì bọn tôi sẽ đành phải tự lực cánh sinh thôi.
19:14Ôi trời!
19:22Thế nào?
19:24Ngon đúng không?
19:26Cậu muốn gặp mình chỉ để ăn cái này thôi sao?
19:29Cậu thích bánh gạo cay mà.
19:33Mỗi lần Misa và mình ăn đồ ngon thì mình lại nghĩ đến cậu.
19:37Nếu cậu không ở Mỹ thì ba chúng ta đã rất thân thiết và vui vẻ rồi.
19:45Hồi xưa cậu hay mua nhiều đồ ăn ngon cho mình.
19:48Nên từ bây giờ mình sẽ mua đồ ăn ngon cho cậu.
19:51Cậu muốn ăn thì cứ nói.
19:54Mình sẽ mời cậu liên tục.
19:57Này, mình đâu phải Misa mà ăn thông của cậu mãi.
20:00Đừng khoe khoang rằng cậu giàu nữa.
20:03Được rồi, vậy thì bây giờ mình khoe rằng mình thật sự giàu đến mức nào nhé?
20:07Đây, cầm đi.
20:16Gì đây?
20:17Có vẻ như cậu đã có nơi để sống rồi.
20:21Nhưng chắc là cậu cần rất nhiều đồ trong nhà.
20:24Dùng cái này để mua đi.
20:27Mình muốn xem nhà cậu và mua những thứ cậu cần.
20:31Nhưng cậu nhất quyết không cho mình xem nên mình mới đưa tiền cho cậu.
20:36Thôi, mình không nhận đâu.
20:38Còn bé này, không cần giữ thể diện trước mặt mình đâu.
20:42Cậu bị làm sao vậy hả?
20:44Thế nào, con nấu được món đậu phụ om nhạt để ăn không?
20:49Gì cơ?
20:50Anh áo tràng nói gì, có thích không?
20:53Cậu đang nói gì vậy?
20:56Mình đâu có ngốc.
20:58Cậu nấu món đó vì anh ta nói muốn ăn phải không?
21:01Cậu buồn cười thật đấy.
21:04Anh Quang Nam cũng thích món đậu phụ om của mình.
21:06Anh ấy bảo ngon lắm.
21:08Chắc hai người có khẩu vị giống nhau.
21:10Sao cậu cứ nói vớ vẩn thế?
21:13Mình thèm ăn nên mới nấu đấy.
21:14Là mình.
21:15Cậu thật sự không nói thật sao?
21:19Thật là.
21:20Này, tóm lại là cậu muốn biết sự thật gì hả?
21:24Con bé rành mãnh này, cậu thật sự không nói cho mình biết anh ta là ai sao?
21:28Này, thế này là xâm phạm nghiêm trọng đời tư của người khác đấy.
21:31Cậu nhiều chuyện nhưng cũng vừa phải thôi chứ.
21:33Cậu có thể mắng mình vì mình tọc mạch và nhiều chuyện.
21:40Nhưng mình cần phải sen vào mối quan hệ của cậu.
21:44Gì cơ?
21:45Vì sao?
21:45Vì mình là bạn của cậu.
21:47Này, là bạn nên thành ra cậu là chủ nhân của mình luôn chắc.
21:50Cậu là ai mà ra lệnh cho mình?
21:54Cái cậu này thật là.
21:56Sao cậu lại phản ứng thái quá như vậy?
21:58Cậu đang khiến mình càng tò mò hơn đấy.
22:00Này, thôi đi.
22:01Mình không nhận số tiền này đâu.
22:03Mình đi đây.
22:05Này, Hyuk.
22:06Hyuk, chờ mình với.
22:08Hyuk.
22:10Phải thanh toán chứ.
22:11À, đúng rồi, bao nhiêu ạ?
22:13Chờ chút.
22:16Hyuk ơi.
22:18Không cần trả lại tiền thừa đâu.
22:20Chờ mình với.
22:22Quế làm sao vậy chứ?
22:25Hyuk.
22:30Hyuk, chờ mình với.
22:33Này, Hyuk.
22:36Hyuk.
22:41Taxi.
22:48Này, Hyuk.
22:50Được thôi.
22:55Nếu cậu chạy,
22:56thì mình sẽ bay.
23:09Từng chun.
23:10Đi theo cái taxi kia đi.
23:11Dì Hyuk đang ngồi trên đó.
23:13Vâng.
23:18Cậu nghĩ nếu cậu chạy thì mình sẽ chỉ đứng nhìn thôi à?
23:22Nhưng mà vì sao dì lại bán theo dì Hyuk ạ?
23:25Cứ đi theo đi.
23:28Vâng.
23:35Nhanh lên, Kyuk.
23:36Sao dì ấy lại đi hướng đó chứ?
23:42Dì không sao chứ ạ?
23:43Ừ.
23:45Dì đừng lo.
23:46Đừng lo là sao.
23:47Mất xấu rồi đấy.
23:49Cháu sẽ tìm được đường ạ.
23:50Cháu sẽ tìm được đường ạ.
23:55Cần dễ trai chứ.
23:58Đi đường nào cũng được,
23:59miễn là tới được đó mà.
24:01Cháu biết dì ấy sống ở đâu.
24:02Cậu nói là tới Kepo mà.
24:12Tôi đổi ý rồi.
24:22Tậu có thể bay bao nhiêu tùy thích nhá.
24:26Meng Ok.
24:27Tậu không phải là đối thủ của tôi.
24:32Sao chúng ta lại tới đây?
24:42À thì...
24:45Ôi, thật là...
24:47Cháu đã ngạo mạn quá rồi.
24:49Chắc là hôm nay thất bại rồi.
24:52Chúng ta về nhà thôi.
24:53Chờ thêm vài phút nữa rồi đi được không ạ?
24:55Để làm gì?
24:59Tiên Chun mau đi thôi.
25:01Chúng ta đang cản trở giao thông đấy.
25:02Nào, mau đi thôi.
25:06Vâng.
25:16Vậy là suốt thời gian qua,
25:18cháu đã điều hành bánh mì xoắn với Haru sao?
25:23Vâng ạ.
25:24Sao lại nói dối bọn bà cho tới bây giờ hả?
25:28Cháu tưởng mọi người đều sẽ phản đối ạ.
25:32Trời ạ.
25:34Cháu biết gia đình sẽ phản đối.
25:35Vậy mà vẫn khởi nghiệp với Haru ạ?
25:40Vì sao?
25:41Để làm gì hả?
25:42Rõ ràng quá rồi mà.
25:44Cháu tìm đâu ra đối tác làm ăn như anh Haru chứ?
25:47Anh ấy là một nhà phát triển tài năng mà ngay cả thung lũng silicon cũng để mắt đến.
25:52Có được khoản đầu tư tỷ quân này là nhờ anh ấy đấy.
25:55Đó là một bước đột phá lớn đối với cháu khi khởi nghiệp với anh Haru.
26:02Rồi sao?
26:03Cháu sẽ tiếp tục điều hành bánh mì xoắn với Haru ạ?
26:06Dĩ nhiên rồi ạ.
26:07Cháu đâu thể bỏ qua cơ hội tuyệt vời này được.
26:10Vậy Đông Bang thì sao?
26:12Công ty của bố cháu thì sao hả?
26:14Cháu muốn có công ty của riêng mình chứ không phải Đông Bang ạ.
26:18Công ty mà cháu tự xây dựng ấy.
26:21Con về rồi ạ.
26:22Con muốn cho Kiêng Trung ăn trước khi thằng bé về nhà.
26:27Con có chút việc nên phải nhờ thằng bé giúp.
26:31Ừ.
26:34Biểu cảm của mọi người sao vậy ạ?
26:36Có chuyện gì sao?
26:38Có tin tốt ạ.
26:39Chỉ là ông bà bị sốc thôi.
26:45Con đã biết rồi sao?
26:47Chuyện Haru khởi nghiệp với Sori ấy.
26:50Chuyện đó...
26:53Mẹ cháu chỉ vừa mới biết thôi ạ.
26:56Con bé nói sẽ đóng cửa công ty nên con mới không nói với bố mẹ.
27:00Con xin lỗi bố mẹ ạ.
27:03Con bé nhận được khoản đầu tư một tỷ quân rồi nên nó sẽ tiếp tục điều hành bánh mỷ xoắn cùng với Haru.
27:09Một tỷ quân sao?
27:11Vậy dĩ nhiên là nên tiếp tục rồi.
27:14Đúng không?
27:15Dĩ nhiên là phải làm rồi phải không ạ?
27:17Ừ, đương nhiên rồi.
27:19Phải tổ chức tiệc mừng mới được.
27:30Haru nói là sẽ đi Mỹ cơ mà.
27:32Không đi ạ.
27:33Anh ấy quyết định không đi Mỹ nữa.
27:35Vì bánh mỷ xoắn à?
27:38Vâng.
27:41Thật sự chỉ vì công việc sao?
27:43Dạ.
27:44Nói thật với mẹ đi.
27:46Quan hệ giữa hai đứa là gì?
27:48Quan hệ giữa Sori và Haru là gì nhỉ?
27:58Ông có nghĩ là hai đứa đó...
28:02Đúng vậy rồi.
28:05Phải không?
28:06Bà nói cho cẩn thận.
28:08Đúng rồi còn gì.
28:10Tôi có cảm giác như vậy đấy.
28:12Chỉ là đối tác cùng làm ăn thôi.
28:14Chúng như anh em mà.
28:15Bà bị trứng mất trí nhớ à?
28:18Nói linh tinh.
28:20Con yêu anh Haru.
28:25Anh Haru cũng yêu con.
28:33Hai đứa như thế từ khi nào hả?
28:37Từ lâu lắm rồi ạ.
28:42Con xin lỗi vì đã nói dối mẹ.
28:45Mẹ đừng vội nói cho bố nhé.
28:49Khi việc làm ăn trở nên lớn hơn thì con sẽ nói với bố.
28:54Nếu bố con mà biết thì sẽ làm toán đấy.
28:58Thế mới nói ạ.
28:59Vì sao bố lại ghét anh Haru đến vậy chứ?
29:04Con biết việc đó à?
29:06Con là đồ ngốc sao?
29:07Sao mà không biết được?
29:08Thế mới nói.
29:12Con thích Haru đến vậy à?
29:17Vâng ạ.
29:18Đến mẹ thật sự cần phải đứng về phía bọn con nhé.
29:22Gì cơ?
29:23Cho dù những người khác đều không đồng ý thì mẹ cũng cần phải ủng hộ con chứ.
29:28Mẹ không biết đâu.
29:29Không biết đâu.
29:30Mẹ chẳng có quyền lực gì cả.
29:32Mẹ.
29:32Gì phải nói là không được.
29:35Tuyệt đối không được.
29:36Không thể được.
29:38Mẹ biết rồi.
29:39Mẹ biết rồi.
29:41Nên con phải khởi nghiệp thành công đấy nhé.
29:44Thật ạ?
29:45Ừ.
29:46Hãy khiến bánh mì xoắn thành công đi.
29:49Rồi mọi người sẽ không nói gì nữa.
29:51Mẹ đừng lo.
29:51Chắc chắn bọn con sẽ thành công.
29:54Ừ.
29:56Con gái tội nghiệp của mẹ.
29:58Chắc là đã đau lòng suốt những năm qua rồi.
30:02Vâng.
30:03Thật sự rất khó khăn khi bí mật yêu đương ạ.
30:07Đau lòng và bức bối lắm.
30:11Con còn tự hỏi rằng có phải bọn con làm gì bất chính đâu?
30:15Gì cơ?
30:16Là bất chính đấy.
30:17Hai người không thể ở bên nhau được.
30:19Mẹ phải dọn cơm cho Kiên Chun ăn nên chúng ta nói chuyện sau nhé.
30:26Này.
30:27Cháu phải ăn cơm đã chứ.
30:28Cháu cần phải quay về công ty ạ.
30:30Chủ tịch đang tìm cháu.
30:31Không có thời gian ăn cơm ạ?
30:33Vâng ạ.
30:33Cháu sẽ ăn ở công ty ạ.
30:35Xin lỗi cháu vì bảo vào nhà xong lại bắt cháu chờ.
30:38Không sao đâu ạ.
30:39Hôm nay cháu vất vả rồi.
30:41Vâng ạ.
30:42Hẹn gặp lại gì vào sáng mai ạ?
30:43Ừ.
30:44Mình đã mơ hồ cảm thấy rồi.
30:51Nhưng con bé và Haru thật sự như vậy sao?
30:56Thật lạ.
30:58Nhưng mình làm gì được chứ?
31:01Chúng thích nhau mà.
31:02Hơn hai thập kỷ cho một Việt Nam tươi sáng.
31:10Ruto luôn cam kết chất lượng hàng đầu.
31:13Đặt tâm huyết vào từng chi tiết nhỏ nhất.
31:16Vì hàng triệu đôi mắt sáng khỏe đẹp.
31:19Ruto là người đôi mắt Việt.
31:21Giới thiệu PS Thảo Dược Mới
31:23Với chiết xuất từ 10 loại thảo dược quý
31:25Kết hợp với công nghệ hiện đại từ PS
31:28Mang lại 10 lợi ích sáng miệng toàn diện cho cả gia đình
31:33Mua ngay PS Thảo Dược Mới
31:35Thật vô lý
31:42Sao Haru và Sori lại...
31:44Sori đã...
31:46Gì ấy đúng là khó chịu thật
31:49Chủ tịch bảo đưa chìa khóa xe
31:56Ông ấy nói sẽ tự lái
31:58Lại nữa ạ?
31:59Ừ, đưa đây
32:01Chủ tịch chưa từng làm thế này hồi
32:09Tài xế Kim còn ở đây
32:10Cậu lái xe đàng hoàng đấy chứ?
32:12Dĩ nhiên ạ
32:13Có phải tại cháu không biết lái xe mà
32:15Chủ tịch làm thế đâu?
32:17Chắc chủ tịch có lý do không thể nói
32:18Gì cơ?
32:19Sao cậu dám nói kiểu đó về chủ tịch hả?
32:23Cháu không giống tài xế Kim
32:24Nên chú đừng so sánh ạ
32:27Cậu khác cậu ấy à?
32:29Khác chỗ nào?
32:31Rồi chú sẽ thấy
32:33Ôi trời ơi
32:37Cắt đuôi kiên chun cũng là một việc phiền phức
32:40Vậy sao anh lại tuyển kiên chun làm tài xế chứ?
32:44Bợi chồng nhà đó cứ đe dọa anh
32:45Thì anh biết làm thế nào?
32:47Cả nhà họ đúng là ký sinh trùng mà
32:48Một ngày nào đó anh sẽ bị thiệt hại
32:50Giống như trong phim ký sinh trùng đấy
32:52Anh cẩn thận vào
32:53Em đừng lo
32:55Anh luôn cẩn thận mà
32:56Sao mà em không lo được?
32:58Hôm nay em đã phải chạy như đấm phim đấy
33:01Ý em là sao?
33:03Em đã bị ốc hy bán theo bằng xe ô tô đấy
33:06Thật sao?
33:08Em cảm thấy mình sẽ lên cơn đau tim vì ốc hy mất
33:11Anh cũng thế thật khó chịu
33:14Hay là chúng ta thú nhận đi
33:17Em bị điên à?
33:19Em không thể sống trong sợ hãi như thế này được
33:21Chúng ta cứ nói ra sự thật rồi ăn vài cái tát cho xong đi
33:24Em nghĩ ăn vài cái tát là xong sao?
33:30Anh sợ ốc hy đến thế cơ à?
33:33Anh sợ cả việc chia tay với em
33:35Mà ăn tát xong rồi sẽ thế nào?
33:38Chúng ta đâu có kế sách gì sau đó
33:40Kế sách?
33:42Thì lập ra kế sách là được chứ gì?
33:44Làm gì có cách nào?
33:48Sao em lại nhìn anh như vậy?
33:51Nếu ốc hy phát hiện ra
33:52Thì chúng ta sẽ kết thúc sao?
33:57Đúng thế không?
34:05Anh ấy lại về muộn rồi
34:08Sao mình trở nên giản nua thế này nhỉ?
34:13Sao?
34:14Anh nghĩ em sẽ không dám hả?
34:15Em sẽ nói với cô ấy
34:16Em sẽ nói em đang sống ở đâu với ai?
34:21Này
34:21Em đang làm gì vậy?
34:24Em gửi địa chỉ của em cho ốc hy
34:26Dừng lại đi
34:28Em điên rồi à?
34:30Đúng vậy
34:31Em điên rồi
34:32Hi ốc
34:34Trung cư Jintale
34:38Phường Kê Bô
34:39Thì ra là cậu sống ở đây
34:42Cái con bé này
34:44Nhưng ít nhất thì cô ấy cũng nói
34:47Nơi mình sống cho con trai biết
34:49Dì cảm ơn nhé
35:03Đúng rồi
35:03Dì đã nghe Suri nói chuyện
35:05Chúng ta sớm gặp nhau nhé
35:06Dì rất giận đấy
35:08Xóa xóa
35:12Cậu đã tiễn Juna rồi à?
35:23
35:24Mình nhìn cô ấy lên xe rồi mới vào
35:25Lẽ ra cậu phải đưa cô ấy về nhà chứ
35:27Mình cũng định thế
35:28Đừng lại để quên điện thoại
35:30Ra vậy
35:32Sao cậu lại bất cẩn vậy hả?
35:34Nếu mình thấy thì đã mang tới cho cậu rồi
35:36Juna đau lòng lắm phải không?
35:40Rõ ràng là vậy
35:42Cậu có thể làm gì được chứ
35:46Cô ấy đơn phương thích cậu mà
35:48Cậu không cần phải ái náy đâu
35:51Cô ấy sẽ tự vượt qua thôi
35:53Nên đừng lo lắng quá
35:55Dù vậy thì mình vẫn thấy
35:57Mình hơi quá đáng
35:58Đừng có ngớ ngẩn
36:02Dù sao thì
36:06Cũng cảm ơn cậu vì đã nói thế
36:08Chúng ta là bạn mà
36:09Còn nữa
36:17Bây giờ mình mới nói điều này
36:18Nhưng thật nực cười khi nhận 10% cổ phần chỉ vì đầu tư 1 triệu won
36:22Juna đã làm được gì cho bánh mì xoắn chứ
36:24Quấy chỉ gây tổn thất thôi còn gì
36:26Sa thải Juna là điều đúng đắn đấy
36:28Hoàn toàn đúng đắn
36:30Này
36:31Đó không phải ý định của bọn mình đâu
36:32Hả?
36:34Là hiểu lầm mà
36:35Lại còn hiểu lầm
36:38Ôi sorry
36:39Cậu đúng là phù thủy độc ác
36:42Gì cơ?
36:44Cậu không nói cho mình biết là cậu có được khoản đầu tư 1 tỷ won còn gì
36:48Trước đó cậu đã bảo là cậu sẽ rời đi mà
36:50Đó là trước khi cậu nhận được khoản đầu tư mà
36:52Được thôi
36:55Bình hơi bất công
36:57Bình công nhận điều đó
36:59Vậy thì trả lại đây
37:00Trả lại gì cơ?
37:01Cổ phần của mình
37:02Trả lại đi
37:03Không được
37:05Bị sao lại không được?
37:07Bị đó không phải là quyết định của mình
37:08Nếu không phải là quyết định của cậu thì là của ai?
37:12Của anh Haru sao?
37:14Nách đầu tư 1 tỷ won và nhận được 10% cổ phần
37:17Nhưng Kang Juna chỉ đầu tư 1 triệu won vậy mà cũng nhận được 10%
37:21Như thế thật vô lý
37:22Đó là vì
37:24Dù sao thì cô ấy cũng là thành viên sáng lập mà
37:26Và cô ấy là bạn bè nữa
37:28Cô sẽ trao cổ phần cho tất cả bạn bè của cô sao?
37:31Và công việc mà cô ấy làm thì ai cũng làm được
37:34Có cô ấy cũng được
37:35Không có cũng không sao
37:36Điều đó không đúng
37:38Không có cô ấy thì sẽ tốt hơn nhiều
37:40Chẳng lẽ mình lại nói thẳng ra thế?
37:44Tôi hiểu là cô quan tâm đến bạn bè
37:45Nhưng làm vậy thì cô sẽ hủy hoại việc kinh doanh đấy
37:48Hãy loại bỏ số cổ phần của cô ấy đi
37:51Không thì bọn tôi sẽ hủy đầu tư
37:53Lý do là vậy đấy
37:54Xin lỗi nhá Juna
37:56Lẽ ra cậu nên nói cậu xa thải mình vì ghét mình chứ?
38:01Cậu làm mình thấy thảm hại hơn rồi
38:03Cậu cướp anh Haru khỏi tay mình
38:07Và cậu còn cướp cả cổ phần của mình nữa
38:09Oh sorry
38:10Cậu là một con người tồi tệ
38:13
38:14Mình biết là mình tệ
38:16Mình đã thắc mắc vì sao cậu trả lại khoản đầu tư
38:19Và đưa trợ cấp thôi việc cho mình nhanh như vậy
38:22Đồ xấu xa
38:23
38:26Cậu cứ chửi mình đi
38:28Cứ mắng mình bao nhiêu tùy thích
38:30Cậu nghĩ mình không dám làm thế chắc
38:33Đồ xấu xí
38:35Đáng ghét
38:35Dừng lại đi
38:42Đủ rồi đấy
38:43Cậu bảo tôi làm vậy bao nhiêu tùy thích mà
38:47Mọi người đang nhìn đấy xấu hổ quá đi
38:51Để họ nhìn
38:52Tôi mất số cổ phần quý giá của mình rồi
38:54Ai thèm quan tâm tới họ chứ
38:55Trả lại đây
38:57Trả lại 10% cổ phần cho tôi
38:59Đồ tham lam đáng kinh
39:03Thế nên lẽ ra cậu nên làm tốt khi còn ở lại chứ
39:05Tôi đã làm gì tệ nào
39:07Cậu không biết hay sao mà hỏi
39:09Cậu đếm từng ngày đợi bánh mì xoắn phá sẵn còn gì
39:12Cậu tưởng tôi không biết à
39:13Tôi làm thế khi nào
39:14Lại còn chối
39:15Tôi liệt kê ra toàn bộ tổn thất mà cậu đã gây ra cho tôi trong thời gian qua nhé
39:21Tóm lại là
39:24Hãy về nhà
39:25Và ngủ trên chiếc giường ấm áp của cậu trước khi tôi thật sự tức giận đi
39:28Đồ xấu xa
39:29Không thì tôi sẽ không để cậu yên thân đâu
39:32Anh Haru có biết cậu thô lỗ thế này không
39:40Dĩ nhiên là biết
39:43Vậy mà anh ấy vẫn
39:45Thích cậu được à
39:47Thích chứ
39:48Anh ấy thấy thô tục của tôi lại đáng yêu
39:51Được chưa
39:53Tên ngốc
39:55Anh ấy thích gì ở mũ phụ thủy này chứ
39:58Thế mới nói đưa tên ngốc đó cho tôi và tìm người tuyệt vời cho bản thân cậu đi
40:03Ôi sorry
40:05Cậu thật sự rất xấu xa
40:08Cậu là người
40:11Người tồi tệ nhất trên thế giới này
40:14Thôi mà
40:18
40:22Tôi là người tồi tệ
40:24Nên cậu hãy tránh xa anh Haru đi
40:27Nếu cậu còn vô vập lấy anh ấy nữa
40:29Thì tôi thật sự sẽ không tha thứ cho cậu đâu
40:31Rồi sao?
40:35Thế nào rồi?
40:38Cô ta không chịu trả lại
40:39Dù vậy thì em vẫn nên khăng khăng đòi bằng được chứ
40:43Với 10% đó em sẽ sống được cả đời mà không cần làm việc nữa
40:47Con người tham lam đó không bao giờ làm vậy đâu
40:49Nhưng anh kiêng chun này
40:52Em thật sự thất vọng về anh Haru lắm
40:56Sao anh ấy lại bỏ qua em
41:00Mà đi thích cái con bé Osuri xấu xa đó được chứ
41:03Anh làm sao biết được Haru thích kiểu người nào
41:10Thôi được rồi
41:12Em đang say nên về nhà đi
41:14Anh cúp máy nhé
41:16Mình đang định trả tiền mà
41:24Thôi cậu làm gì có tiền
41:26Đi nào
41:29Mình có công việc rồi
41:30Vậy sao?
41:32Sao giờ cậu mới nói
41:33Ở đâu thế?
41:35Đông Bang
41:36Đông Bang?
41:37
41:38Chú Quang Nam cho mình vào làm ở phòng thư ký rồi
41:40Vậy sao?
41:41
41:42Mình vừa mới biết là chú ấy quan tâm đến mình đấy
41:45Mặc dù không so được với sự quan tâm chú ấy dành cho cậu
41:51Không phải đâu
41:53Từ hồi chúng ta còn nhỏ chú ấy đã thích cậu hơn mình rồi
41:58Dù sao thì cũng tốt rồi
42:00Chúc mừng nhé
42:01Trong thời gian qua mình toàn được cậu mời
42:04Nên khi nào được nhận đương mình sẽ chiều đãi cậu
42:06
42:06Mình trông chờ lắm đấy
42:07
42:08Mà cậu có giữ liên lạc với mẹ cậu không?
42:13Sao cậu lại hỏi chuyện đó?
42:15Thì hỏi vậy thôi
42:16Mình muốn biết mẹ cậu thế nào rồi
42:18Chắc là vẫn ổn
42:22Chắc chắn là gì ấy vẫn ổn thôi
42:27Em là đứa ngốc
42:46Lẽ ra em không nên đi theo anh về đây
42:48Anh đã làm gì chứ?
42:51Tuy thỉnh thoảng em bị bạo hành
42:55Nhưng em đã có được cuộc sống tốt đẹp ở New York mà không thua kém ai
42:58Anh thấy nhà cửa bọn em rồi còn gì?
43:01Ừ, rất xa hoa
43:02Nhưng đó là 10 năm trước mà
43:04Dù thế nào đi nữa
43:05Bọn em đã có một bể bơi và 10 phòng ngủ
43:08Ngôi nhà đó to tới mức có thể đi lạc trong nhà
43:11Em có bữa sáng bằng thực phẩm hữu cơ
43:14Mà người giúp việc chuẩn bị
43:15Em được thay đổi trong phòng thay đổi
43:17Treo đầy những bộ quần áo hàng hiệu
43:19Em được đi tập thể hình đi mua sắm
43:21Ăn bữa sáng muộn với bạn bè và trò chuyện với họ
43:23Hồi đó em nghĩ tất cả đều thật thừa thải và thấy chán
43:27Nhưng giờ nhìn lại em lại nhớ những ngày đó
43:30Có cái gì đáng nhớ đâu
43:34Em suốt ngày bị đánh và lúc nào cũng bị thấp mắt mà
43:37Đúng vậy
43:37Nhưng anh ta mua túi cho em sau khi lỡ tay với em
43:40Sưu tầm túi thì có ích gì
43:43Tha thu quả sồi mà làm thạch sồi còn hơn
43:45Ít ra thì con người đó cũng không tệ đến vậy
43:49Cho đến khi anh ta phát hiện ra Haru
43:51À không, anh ta không sống xa như vậy
43:53Cho đến khi công ty của anh ta phá sản
43:55Ít nhất thì anh ta đã cố gắng để ở bên em mãi mãi
43:57Chứ không giống anh
43:59Thôi không nói nữa
44:02Anh có nói sẽ kết thúc với em đâu
44:05Tại sao em lại bi quan như vậy
44:07Em nhìn cuộc sống một cách lạc quan hơn
44:09Đi hì ốc
44:10Cuộc đời em bi quan thì sao mà em lạc quan được chứ
44:13Anh nghĩ em không có não à
44:15Em đã theo anh về đây
44:18Trong khi không biết mọi chuyện sẽ kết thúc
44:21Nếu như ốc ghi phát hiện ra
44:23Em đúng là ngốc thật

Được khuyến cáo