Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm kia
Chuyện Chưa Kể - Tập 113: Cử nhân thiết kế nội thất, bỏ công việc đáng mơ ước theo đuổi con đường cắm hoa tâm linh

GIỚI THIỆU CHƯƠNG TRÌNH:
Chuyện Chưa Kể là nơi các khách mời có thể chia sẻ những câu chuyện thầm kín, những lời khó nói... về các vấn đề trong cuộc sống với mong muốn được lắng nghe, tư vấn. Đồng hành cùng chương trình là Tiến sĩ tâm lý Tô Nhi A sẽ giúp các khách mời thoải mái, tự tin và tìm ra cách giải quyết vấn đề hợp lý nhất.

-~-~~-~~~-~~-~-
© Tất cả video thuộc các chương trình của NETLOVE đã được đăng ký bản quyền. Vui lòng không sao chép, re-upload dưới mọi hình thức.
✖ Mọi hành vi sao chép, re-upload có thể dẫn đến việc tài khoản của bạn bị khóa vĩnh viễn.

#netlove #mcvgroup #mcv

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:30Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:00Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:30Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:59Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:01Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:03Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:05Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:07Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:09Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:11Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:13Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:15Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:17Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:19Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:21Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:23Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:25Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:27Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:29Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:31Hãy subscribe cho kênh La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:33Nó sẽ khác so với lại những cái bộ môn về nhạy hụt giống như mở sớp nè
02:39Hay là làm về wedding
02:40Ở chỗ là chuyên phục vụ cho, nói về vấn đề tâm linh là
02:43Ở chùa về tan lễ hay là lễ dỗ các kiểu
02:47Nhưng mà đó là cái mục đích sử dụng của cái sản phẩm là sử dụng vào mục đích tâm linh
02:52Còn cái công việc, cái gọi là cái thao tác công việc mà mình làm thì người ta gọi mình lễ gì?
02:57Cũng là thợ cấm hoa
02:59Cũng là thợ cấm hoa
03:00Nhưng mà mình đi chuyên số vào cái dòng hoa tâm linh
03:02Vậy thì bây giờ đây là câu chuyện mà chúng ta sẽ phải nói về những cái lần đầu chạm ngõ nghề nghiệp của mình
03:09Câu hỏi rất đơn giản thôi
03:11Lần đầu tiên mà em đã thực hiện một cái sản phẩm hoa tâm linh cách đây bao lâu?
03:17Lần đầu là em làm cách đây 17 năm
03:2117 năm là trước cả khi cô trò mình gặp nhau
03:28Trước cả khi em làm sinh viên của cô luôn là năm đó mình bao nhiêu tuổi?
03:32Dạ lúc đó là em 13 tuổi là khi mà học lớp 8
03:37Dạ là em bắt đầu bê đó
03:41Bê một thời gian rất là nhanh chóng thôi
03:44Trong nhà Phật gọi là cái tiền kiếp
03:46Nếu mà mọi người tin thì nó sẽ là sự thật
03:49Chỉ cần nhìn về hoa tự nhiên cái bao nhiêu cái đam mê, cái yêu thích nó trở về
03:54Nó có một cái khoảnh khắc rất là đặc biệt ở trong cái tâm thức của mình
03:58Dạ đúng rồi
03:59Rồi là lúc đó là nó diễn ra trong bối cảnh nào?
04:02Đó là cái câu chuyện về khi mà gặp ông anh đang làm hoa
04:05Mình thích quá
04:07Nhưng mà nếu mà trường hợp mình trực tiếp qua thì hơi ngại
04:10Tại vì mình chưa có phải là bái sư hay là quá thân gì đó
04:14Cái mình nhìn lén thôi
04:15Thì cái cơ hội mà rất rất là may mắn
04:19Đó là mẹ em
04:21Thấy em thích quá đi chợ á
04:22Gặp cái hoa đồng tiền
04:24Nó không phải như đồng tiền bây giờ là đồng tiền cánh tiên
04:27Mà là đồng tiền truyền thống của mình
04:30Mà hoa nó đã cũ rồi cô
04:32Rồi cái họ kết hợp với vàng anh
04:35Cái mua vô tình thì em cắm lên một cái tác phẩm
04:38Cái lại rất là đã
04:40Sau khi làm xong cảm giác rất là đã
04:41Mà năm đó là lớp 8
04:43Dạ đúng rồi lớp 8
04:44Là coi như đó là một cái việc làm mà chưa có phương nhập
04:47Làm đúng nghĩa vì đam mê
04:49Là mình cắm lên rồi mình để lên bàn thờ
04:52Dạ chưa
04:53Tại vì làm nếu mà bỏ thì nó ổn
04:55Mà chưng thì nó cũng không được
04:56Tại vì cái phương nó đang lớn
04:58So với là cái bàn thờ nhà mình
05:00Vô tình là trùng với cái ngày
05:02Quê em là có Phật Dấu Hảo đó
05:04Thì hàng tuần là mọi người cúng thất
05:06Em mới đi tặng cho cái gia đình đó là có người mất
05:09Gia đình hoàn cảnh cũng khó khăn
05:11Mà không dám đi ban ngày
05:12Vì sợ người ta thấy rồi mình hơi bị xấu hổ
05:15Ê khoan đi em là lần đầu tiên em cắm hoa là hoa tâm linh luôn
05:19Dạ đúng rồi
05:19Rồi em cắm xong rồi em gửi tặng một cái gia đình có một cái lễ thất luôn
05:25Dạ
05:25Rồi người ta nhận cái lặng hoa đó của mình
05:28Cái cảm xúc người ta làm sao em
05:29Người ta giống như mình wow lên mà không nghĩ là sẽ có một cái sản phẩm từ người khác cắm đẹp mà đến được tặng
05:37Và lúc đó mình được nhận lời khen
05:38Dạ đúng rồi
05:39Và đến khi mình được nhận cái lời khen đó mình mới thấy nó đẹp
05:42Thay là ngay từ khi em cắm xong
05:44Thì bản thân em ngoại cái chuyện là mình đã đời vì mình được cắm hoa
05:48Mình đã thấy nó đẹp luôn rồi
05:51Mình cảm thấy nó đẹp trong phạm vi mình
05:54Mình cảm được và mình cố được
05:56Tuy nhiên nó làm cho mình có cái xúc cảm và tiếp tục muốn đến với cái nghề nữa
06:01Đó là lời khen động viên của mọi người
06:04Vậy thì điều đó nó bắt đầu nhen nhóm và nó thổi bùng lên luôn một cái hành trình nghề nghiệp
06:09Hay là sau đó mình cũng tạm rom lại gửi để đó
06:14Tại vì mới lớp 8 mà
06:16Không lẽ giờ hành nghề luôn năm đó
06:18Cái đó giống như cô chia sẻ là nó là một cái nhen nhóm thôi
06:24Rồi sau đó rồi khi mà gặp những trường hợp tương tự
06:28Mà thấy người ta có hữu sự
06:30Thì em gọi là bay vào á
06:32Tràn vào hỏi
06:33Tức là mình tự tin
06:35Khi mình muốn làm một cái công việc gì đó
06:37Rồi mình vô mình hỏi trực tiếp luôn
06:39Hết ngại rồi
06:39Bỏ việc ngại qua một bên
06:41Dần dần được mọi người chấp nhận
06:43Và trong một thời gian ngắn là đến năm lớp 9
06:45Các em làm một cái tác phẩm cũng tương đối lớn lớn
06:49Là vì ông của em kéo bên nhà mất
06:52Thì em được khỏa sức hơn
06:54Rồi em bỏ tiền túi của em
06:56Ngày xưa em nhớ là mỗi ngày em được 3 cho là 5 ngàn
07:00Thì em gom ống heo là một tuần là được 30 ngàn
07:05Thì được 30 ngàn đó em đi xe đạp lên Lâm Xuyên
07:09Cách đó khoảng 10km để mua hoa
07:11Sau đó về cắm
07:12Cắm nhiều lúc từ trưa
07:14Cắm chỉ đến tối
07:15Cắm xong cảm giác rất là sướng
07:18Mà cái kiểu mình được thăng hoa
07:20Tạm gọi là thăng hoa trong nghề
07:22Rồi được công nhận từ nhiều người đi đám
07:26Sau đợt cắm hoa đám của ông em
07:28Thì còn như là xung quanh đó
07:30Bán kính khoảng trường 3km là ai cũng biết đó em
07:34Tham vi hành nghề là bán kính 3km
07:36Dạ
07:36Cái đồng tiền đầu tiên mà mình có được
07:39Từ cái nghề hoa tâm linh này
07:40Là ở cái lần này
07:42Lần đầu tiên thì chắc em nghĩ là phải
07:45Sau khi học xong ngày học nè
07:47Ồ vậy hả
07:48Vậy có nghĩa là từ năm lớp 8 cho đến hết đại học
07:51Trong gần 10 năm trời là mình làm miễn phí
07:54Dạ đúng rồi cô
07:55Sau khi học xong đại học
07:56Bắt đầu làm
07:57Giống như cái kiểu thầy quý
08:00Thì thầy cho bao nhiêu thì nhận biết nhiêu
08:02Còn mà kiểu mình tự điêu lên một cái sản phẩm của mình
08:06Là tới năm 2020
08:07Nên nhiều người nói em là làm lâu chất giàu lắm
08:11Khá lắm
08:12Nhưng mà thật sự thưa mọi người là
08:14Nó nằm ở cái chữ duyên
08:16Lúc nào phù hợp thì Cương mới nhận giá
08:19Còn trước giờ là chỉ là mọi người cho để đủ cuộc sống hằng ngày thôi
08:23Có nghĩa là việc mà ra giá là nó phải mãi sau này
08:27Dạ đúng
08:27Còn trong nhiều năm trời là mình thuần tí làm là vì mình có rung cảm với cái công việc này
08:32Dạ
08:33Rồi mọi người cũng có đánh tiếng nhờ
08:35Rồi mình cũng làm
08:37Tạm dùng từ lại quả đi ha
08:39Dạ
08:39Là cái mà mọi người gọi là bù đắp công sức của mình là nó rất là tùy tâm
08:43Dạ
08:44Bây giờ bỏ qua cái câu chuyện về kiếm tiền đi
08:47Thì bản thân cái sự tùy tâm đó và cái mật độ mà em cấm mỗi tuần mỗi tháng
08:52Theo em thì nếu như mà mình lấy cái đó làm một cái mưu sinh chính thì nó có đủ trang trải không?
08:58Sau khi học xong đại học thì có một lần em rất là nhớ
09:01Rất là khó quên đó là nhà ở Baxter
09:04Lúc đó em cũng đi làm rồi nhưng mà hơi chán vì ở xốp khoa
09:08Em mới tập trung về cho tâm linh
09:11Thì một tháng là 500 rưỡi tiền nhà điện nước wifi luôn người ta bao
09:15Nhưng mà em không đủ để đóng tiền nhà thì em sẽ ăn chia ra ví dụ như 1 ngày ăn 3 buổi
09:21Thì em sẽ ăn khoảng 1 buổi còn lại thì để chia cái số tiền đó ra
09:26Để cho em đủ cho cái khoảng thời gian đó để mình đam mê luôn
09:32Em sorry mọi người nhưng mà em nhớ hơi cảm xúc một tí
09:37Nghĩa là hành trình này nó không hề dễ dàng
09:45Nó không hề tươi tắn và rực rỡ như những cái hoa ở đây
09:50Với cái chia sẻ của em mà tới đây thì chúng ta nhìn ra là
09:53Em đi mãi miếc trên con đường này nhiều năm không phải vì mình có được nhiều tiền
09:59Vậy thì cái điều gì ngoài cái sự đam mê mà mình đã bọc bạch từ nãy tới giờ
10:05Thì cái gì ở bên trong em nó thôi thúc em để
10:08Kiểu gì thì kiểu hoa tâm linh được làm việc với hoa nó vẫn là
10:14Một cái nhựa sống nó chảy liên tục liên tục liên tục
10:18Ở trong em
10:19Nếu mà nói nhân duyên nó cũng không sai
10:21Tuy nhiên là những cái lúc mà em bế tắt thì em cứ nhắm mắt lại
10:25Thì em lại nghĩ ra trong đầu nó có nhiều mẫu vô
10:27Em không hiểu
10:29Nghĩa là mình vẫn đang hết tiền
10:32Mình vẫn đang khó khăn
10:33Dạ đúng
10:33Chót cũng không nhiều
10:35Dạ đúng
10:36Nhưng mà cứ nhắm mắt lại là bắt đầu nghĩ về tạo hình này tạo hình nọ
10:39Dạ
10:40Em có bao giờ lý giải cái điều đó không?
10:43Em cũng không hiểu nữa
10:44Rồi cái từ những cái việc đó cái nó cứ thôi thúc mình là phải cố gắng cố gắng hơn nữa
10:50Thế thì quay trở lại đi
10:51Mặc dù đam mê là đam mê
10:53Cái tiếng gọi từ trong tiềm thức từ những cái yếu tố khó lý giải nó vẫn tồn tại
10:58Nhưng đã bao giờ có ai đấy bên cạnh em hoặc là chính sản thân em luôn cảm thấy cái đường nghề này nó quá trong trên và mơ hồ
11:05Ở cái giai đoạn đầu á
11:07Cái giai đoạn mà người ta chưa có định danh được cương đoàn, florist, cái dòng hoa tâm linh
11:11Đã bao giờ em có ý định bỏ không?
11:14Dừng lại đi
11:15Khi nào mà mình vui, mình có điều kiện thì mình coi nó như một cái nét chấm phát thôi
11:19Mình hãy quay trở lại với những cái thứ nó thực tiễn hơn, nó vật chất hơn
11:23Có khi nào mình nản qua mình quyết định như vậy không?
11:25Cái suy nghĩ đó thì cô em nó không rõ
11:28Tuy nhiên thì song song với cái việc mà đi làm cho chùa thỉnh thoảng
11:32Thì em có đi làm cho wedding, em có làm cho xốp hoa
11:36Tuy nhiên là có cảm giác giống như quen một cái người mà mình không thấy phù hợp với cô
11:42Tức là quen cho có
11:44Thì cũng đi chơi như vậy, thử đi ăn như vậy
11:47Nhưng mà cảm giác nó trong suy nghĩ và trong công ty mình nó không có đập
11:51Em tập trung cho cái việc cảm xúc cho về hoa nó nhiều
11:55Đồng ý là mình làm cũng đến một cái thân hoa nhất định
11:59Tuy nhiên về nằm đêm suy nghĩ thì cảm giác nó chưa có đã
12:03Tuy nhiên là mình cũng được ưu ái rồi đó
12:06Dạ
12:06Mà mình cũng thấy nó sao?
12:08Dạ
12:09Rồi sao?
12:10Rồi khi mà được một thầy một chùa nào đó
12:13Cương ơi đi cắm cho một cái lễ vỗ cho Hòa Thượng nha
12:18Hay là cắm lễ Phật Đảng, rằm tháng 7 và lễ Vu Lan
12:21Thì tự nhiên em nói cô em đang ngủ chẳng hạn nha
12:24Là dựng đầu hức dậy
12:26Tỉnh queo luôn và trong đầu có bao nhiêu ý tưởng
12:29Bao nhiêu kiến thức là nó ùa về
12:30Và lúc đó là em có cảm giác em sống với cái đam đê thực sự của em
12:34Rồi dần dần dần dần em tập trung bên đây
12:37Em bỏ bên kia
12:38Có nghĩa là đó là cái trải nghiệm trong thực tế
12:40Mà mình đã được làm việc rồi
12:42Bây giờ quay lại một chút đi
12:43Là giai đoạn mình đi học đại học
12:45Cô nhớ lớp em chuyên ngành là
12:48Cái cái nội thất
12:49Thì ngay cả cái thời điểm mà em đi học về
12:52Thiết kế nội thất nó có cái lý do gì
12:54Mà nó liên quan đến cái việc sau này mình làm không
12:57Hay là lúc đó là chọn đại một cái nghề nào
12:59Mà mình thấy nó cũng cũng đi
13:00Rồi mình học hay là mình bản thân cái việc học đó
13:02Nó cũng có chủ đích để mình làm cái nghề sau này
13:05Đơn giản thôi là em vẽ tốt
13:07Năm lớp 12 thì em nói với ba là
13:10Trước khi mà chọn ngành nghề á
13:11Là mình cho con khoảng đâu đó
13:14Mười mấy hai mươi triệu đi
13:15Con lên Sài Gòn con học khoa
13:17Sau đó về con mở một cái sớm khoa nhỏ nhỏ
13:20Ở Long Xuyên
13:21À là không có định học đại học đó hả
13:23Dạ no
13:23Never luôn
13:24Không bao giờ mà có suy nghĩ là
13:25Học đại học
13:26Rồi vô tình là làm báo tường
13:30Thì kiểu em nghị khuyết
13:31Em sung phong cho cái việc vẽ
13:32Thì em vẽ ở đó
13:34Rồi lúc em được giải nhất
13:35Khi mà đến xác định nghề nghiệp
13:37Thì cô chủ nhiệm nói là
13:39Bây giờ con không có biết được cái ngành nào con yêu thích
13:42Thì chọn cái môn đại học liên quan tới ngành vẽ đi
13:44Thế thì trong quá trình học mình có nhìn ra được
13:47Cái kết nối nào giữa cái ngành mà mình đang học đó
13:50Với cái định hướng công việc sau này không
13:52Ngày xưa em học nội thất đó là em
13:54Thích hair style có nhiều kiểu như hiện đại
13:57Hay là cổ điển
13:59Tân cổ điển thì em lại chọn cổ điển
14:01Thì những cái đường nét hoa văn nó lại phù hợp với em
14:04Cái em lòng vào
14:05Chẳng hạn như chùa
14:07Chùa bên thiền
14:08Sẽ có những cái đường nét hoa văn nào đặc trưng
14:10Chùa bên tịnh độ
14:13Sẽ có những cái nét hoa văn nào đặc trưng
14:15Thì mình áp dụng
14:16Mỗi chùa là một cái hoa văn khác nhau
14:18Rồi vậy bây giờ cái chùa đầu tiên
14:20Mà mình cấm một công trình và có phí đi
14:22Là cách này bao lâu
14:232020
14:25Là mình cấm cho chùa nào
14:27Em cấm cho đại tùng lâm hoa sen
14:30Là mình đã cấm cho sự kiện nào của đại tùng lâm
14:33Và em nhớ đó là lễ viết Phật A-di-đà
14:37Nhưng đó có phải là cái tác phẩm mà mình nhớ nhất
14:40Mình cảm thấy rộn ràng nhất tính đến thời điểm này không
14:43Hay nó lại là một cái công trình khác
14:46Nó lại là một cái sản phẩm khác
14:48Cái công trình mà em wow nhất là năm 2019
14:52Chính là lúc đó em mới làm ở Sài Gòn
14:54Hay kiểu mập bẹ thôi
14:56Mới biết đi thôi
14:57Là có một cái thầy
14:58Thầy đó là Cũng Thiên về tỉnh Độ Tông
15:00Của từ Đài Loan về luôn
15:01Là chùa Cao Linh ở Hải Phòng
15:03Thầy nhắm tin cho em là mời em ra
15:06Để cấm một cái lễ Phật đảng
15:08Lần đầu tiên là em cấm 8 mét
15:11Lần thứ hai là em cấm 25 mét
15:15Cũng trên lễ Đài Loan luôn
15:16Còn cái sản phẩm nào
15:18Cái công trình nào mà tính đến thời điểm này
15:20Mình thấy nó chắc rỡ nhất
15:22Nó để lại cho mình nhiều sự hoang mang nhất
15:24Trắc rỡ và hoang mang
15:26Thì chắc làm về dịch vụ cấm khoa tăng lễ
15:28Cho mẹ của chủ tập đoàn Bất Đồng Sản
15:32Là em làm 3 nơi
15:33Một là ở cái nhà phủ thờ ở Sài Gòn
15:36Một cái nhà phủ thờ ở Quảng Ngãi
15:404 chiếc xe rồng
15:41Với lại ở cái phần 1
15:43Với kinh nghiệm của mình trải qua rồi
15:45Thì không có gì là đặc biệt hết
15:48Tuy nhiên nó rơi vào cái ngày bão của cô
15:50Bão rất là lớn
15:51Thì em phải chia tim ra lúc đó có 4 người thôi
15:54Em phải ở lại vì trách nhiệm là sửa 4 cái xe đó
15:59Thì tim của em 3 người còn lại là đi ra ngoài mổ cắm
16:02Mà lúc đó là mọi người cứ thấy bớt bớt sấm chớp là chạy ra cắm
16:06Xong chạy vào cứ chạy ra chạy vào như vậy
16:08Rồi mọi người không hiểu được ý em là
16:11Cái việc đó không còn phải quá đẹp
16:13Thì em mới nhờ mọi người ra
16:15Chứ không phải vì bản thân em ích kỷ
16:17Em sợ chết mà em không chạy ra
16:18Nhưng sự em lúc đó là ai cũng trách em hết
16:21Mọi người nói là ok tôi đi vì công việc
16:24Nhưng mà ra ngoài đó rồi mới thấy được cái độ nguy hiểm ở ngoài đó cô
16:27Rồi mọi người trách là tại sao tôi phải làm
16:30Mà không biết có xài được cái đồng tiền hay không
16:33Mà tại sao phải làm như thế này
16:34Lỡ gì có vấn đề gì thì ai chịu trách nhiệm cho tôi
16:38Là mọi người vừa làm vừa hoang mang
16:40Sau khi làm xong là mọi người lúc đó là không có ai thoải mái với mình hết
16:46Là mọi người sẽ có một suy nghĩ riêng rồi đó
16:48Cái mối quan hệ rất càng thẳng ha
16:50Lúc đó là rạn nứt
16:52Mọi người vừa về em cũng xong ở đây
16:54Em ở nhà thì đâu có gì khác mọi người đâu
16:56Cúp điện
16:57Mà nguyên một cái chạy hồm cô nghĩ đi
16:59Hồm rất lớn xe hồm rồi hồm các kiểu
17:02Tắt điện
17:03Lúc đó là không còn niệm Phật nữa
17:05Mà là cứ để thuận nhiên
17:07Lúc đó em chỉ suy nghĩ đơn giản
17:09Tới đâu mình tính tới đó
17:10Đứng yên tại chỗ không làm gì hết
17:13Quang mang thì cũng đã quang mang
17:15Rồi sợ thì cũng đã sợ
17:16Không làm được gì hết thì đứng yên tại chỗ
17:18Hên sao nó có điện lại
17:204h sáng đi về là bắt đầu bão nó dần dần bớt
17:23Mình đi về tới khách sạn vừa nằm trên ghế
17:26Người ta tiếp tục alo
17:27Cưng ơi ra sửa lại hoa cho chị ở phần 1
17:30Thì em vừa mệt vừa đủ chuyện trên đời hết
17:41Em phải cứu em đi
17:43Nhưng em đi ở đây là em sẽ hỏi mọi người đi được không
17:48Thì em nhớ rất rõ là có 2 chị và em 1 anh nữa
17:53Thì 2 cô gái kia là hết sức rồi
17:55Điện thoại không bắt máy được nữa rồi
17:57Thì em phải vì trách nhiệm để em đi
17:59Em đi với 1 ông anh
18:01Qua được cái giai đoạn đó
18:03Thì đích thân những nhân sự của bên nhà
18:06Họ phản hồi, họ cảm ơn đến mấy lần
18:08Và họ nói là họ không
18:10Không bò tiền cho bên dịch vụ
18:13Mà họ bò tiền riêng cho cái team của em
18:16Cái tiền bò đó em nhớ là lúc đó là được 10 triệu
18:19Thì em chia cho mọi người
18:22Em nghĩ cái phần đó nó cũng không đáng là bao nhiêu
18:24Tuy nhiên đó là cái sự công nhận của gia chủ đối với mình
18:27Và đặc biệt cô nghĩ là cái sự kiện đó
18:30Nó có thêm 1 yếu tố nữa
18:32Mà không biết là nó có làm vấn đề trong nghề của các bạn
18:34Không thấy là yếu tố chạy đua với thời gian
18:36Cô lấy ví dụ như em cấm lễ Phật đảng đi
18:38Nó có ngày có giờ
18:41Để người ta cho mình 1 cái thời gian chuẩn bị
18:44Nhưng mà tan ra sao biết được
18:46Cho nên là yếu tố chuẩn bị
18:47Cái quỹ thời gian mà mình có
18:50Để làm 1 cái công trình trong những cái tan lễ
18:53Nó có phải là 1 trong những cái yếu tố
18:55Cũng phải tính toán không
18:57Họ biết là người thân của họ không còn
18:59Thống được nữa
19:00Không còn vực dậy được nữa
19:01Các sĩ chốt 1 câu
19:03Không thể nào vượt qua khoảng thời gian đó
19:05Các sĩ chốt 1 câu
19:06Không thể nào vượt qua khoảng thời gian đó
19:09Rồi họ đi xem thầy
19:16Không hủy mà
19:18Rồi xem họ chốt cho mình ngày
19:20Xong đến ngày đó không nát cuốn
19:22Mà mình đã ký hợp đồng
19:27Không thể nào mình không chuẩn bị hoa
19:29Vì 1 cái đám rất lớn
19:32Không thể nào sơ xài có gì dùng nấy được
19:35Phải đặt trước
19:35Và hoa nhập
19:36Thì 1 tuần nó về chỉ có 2 ngày
19:38Mình đặt trước xong rồi họ phản hồi lại nói
19:40Ủa tôi chưa báo mất
19:42Mà tại sao chuẩn bị hoa bộ trù mẹ tôi mất hay sao
19:45Sau cái hợp đồng này rồi
19:51Em mới có kinh nghiệm là
19:52Nếu mà trường hợp bác mất đúng ngày đúng giờ
19:55Mà không giống như bên gia chủ
19:57Thì phải có những cái điều gì
20:00Hoa nó sẽ tương đối
20:01Phần trang trí nó chỉ tương đối thôi
20:03Có ai đề nghị làm hoa vẻ át chưa
20:06Em chưa nhưng mà em đang cố luôn á cô
20:08Cái gì mọi thứ là mọi người phải thời gian ngắn nhất có thể
20:12Chỉnh chuông nhất, đẹp nhất, tốt nhất
20:14Thiệt nhất
20:15Dạ mà rẻ nhất
20:16Cái khó là như vậy
20:18Cái khó nhất là rẻ nhất
20:19Dạ
20:19Và em đi nước ngoài thì em thấy
20:22Thời gian của toan lễ nó được rất là thoải mái
20:26Nó có plan hết
20:27Ngày đó đúng là cái buổi tưởng niệm thôi
20:29Chứ không phải là liện xếp các kiểu
20:31Cái này nó liên quan đến yếu tố văn hoa
20:33Dạ
20:33Rồi cái nghề mà làm tay chưng của mình
20:37Rồi cái việc mà công sức bỏ ra tâm tư tình cảm của mình nhiều
20:42Thì đổi lại là ngân sách nhiều
20:44Và được xem trọng nó giống như một người nghệ sĩ
20:47Chẳng qua là lĩnh vực khác nhau thôi
20:49Cô không nghĩ rằng là chúng ta có sự rẻ rúng nghề nghiệp đâu
20:51Dạ
20:52Có điều là nó liên quan đến những cái yếu tố thuộc về chiều dài phát triển của một cộng đặc
20:56Dạ
20:57Ừ mình cũng phải nhìn nó từ cái gốc độ phát triển văn hóa để mình lý giải cho bội chuyện
21:01Bởi vì cô vẫn tin rằng là
21:03Cái sự gọi là trân quý dành cho các cái nghề trong cuộc sống này là nó công bằng
21:08Sự thiếu công bằng nó nằm ở con người cụ thể thôi
21:11Theo họ
21:12Thì họ coi trọng cái nghề này
21:14Ví dụ như trong quan điểm của cô trên đời này
21:16Đặc biệt là trong xã hội chúng ta nó có hai nhóm nghề
21:19Nghề được nhà nước cho làm và nghề nhà nước cắm
21:22Nghề cao quý hay không cao quý
21:25Đối với cô nó nằm ở cắt cái người đó họ làm người
21:27Thực ra là cô bị ấn tượng mạnh bởi cái
21:30Bởi cái lao động trong cái dòng hoa tâm linh của em
21:33Thật sự là ấn tượng rất mạnh
21:34Không phải vì em là sinh viên cũ của cô
21:36Mà vì cái nét đẹp
21:39Cái nét đẹp trong cái lao động đó
21:41Thế thì trong cái quá trình mà mình làm nghề như vậy
21:44Những cái khó khăn, những cái niềm vui thì nãy giờ cũng trải nhiều rồi
21:47Thì có cái việc gì mà
21:49Bây giờ mình đã làm cái việc đó tốt hơn rất nhiều
21:52So với cái việc mình làm nó ở lần đầu tiên
21:55Thứ nhất thì so với bây giờ thì mình nhanh hơn
21:58Nhanh hơn
21:59Mình gọn hơn
22:00Và mọi thứ nó chỉnh chu tốt hơn
22:03Và nó có nhiều cái màu sắc trong cái sản phẩm đó
22:07À
22:08Thì khi mà mình làm xong một cái tác phẩm
22:10Nó không còn là một cái sản phẩm thiên về cái ngành nghề nữa
22:15Mà là tác phẩm nghệ thuật
22:16Có nghĩa là thời gian lao động nó đã được tối ưu rồi
22:19À kỹ thuật
22:20Có rồi
22:21Những cái nẹo trong nghề là nó cũng gia tăng nhiều hơn
22:24Để mình có thể có được những sự trí
22:26Và tất cả những cái này nó được coi là một cái quá trình mà mình kết tinh được
22:30Từ cái kết quả lao động liên tục liên tục của mình
22:33Khi mình theo đuổi cái việc cấm hoa nói chung
22:36Và đặc biệt là hoa tâm linh nói riêng
22:38Em thấy rằng là bản đông của em
22:41Nó thuộc về mình nha
22:42Có nghĩa là nó thuộc về cốt cách
22:43Nó thuộc về tính khí
22:45Nó thuộc về mình
22:46Mà mình đã như thế này
22:49Cũng chính vì mình đã theo đuổi cho lao động
22:52Em nghĩ cái đó là phải chắc chắn có
22:54Và đỉnh điểm của em
22:56Em ấn tượng đó là năm rồi
22:58Em đi qua Thái Lan
22:59Cấm hoa cho buổi thiết pháp của thầy Pháp Hoa
23:03Cái việc mà mình ăn chay nè
23:05Cái việc mình cấm hoa về tâm linh nè
23:08Nó chưa phải là cái gì hết
23:09So với việc mình được tu
23:11Được nhận từ quý thầy lớn
23:13Có đức hạnh
23:14Chia sẻ cho mình
23:16Mình thấy cuộc sống nó trở nên giá trị
23:18Không phải là bạn làm tốt
23:20Bạn làm nhiều
23:21Bạn có tiền là hết
23:22Không phải là mục đích sống của mình
23:24Mục đích sống của mình làm sao
23:26Trong từng giây phút
23:27Mình cảm giác hạnh phúc
23:29Rồi cái việc mình cho đi
23:30Mình cảm giác nó vui hơn
23:32Mình thấy được là giá trị sống của mình
23:35Ở đâu
23:36Mình thấy được là giá trị sống của mình
23:41Ở đâu
23:42Chẳng hẹn như là ngày xưa
23:44Em rất là sợ dạy
23:45Em đã không bao giờ
23:47Never
23:47Em không bao giờ dạy đâu
23:48Bây giờ là giống như
23:49Đó là một cái
23:51Cái niềm yêu thích
23:52Và em cảm giác được là
23:54Sự tôn trọng của mọi người
23:56Thông qua việc em dạy cắm hoa cho mọi người
23:58Thì cái bản chất của cái sự việc mà kéo dẫn mình đi từ lớp 8 đó đến giờ phút này mình nhận được là như vậy
24:07Chứ không phải là kiếm được nhiều tiền
24:13Đi xe sen hay là đi Mỹ đi cắm hoa hay chuyến này chuyến kia là không phải
24:18Mình đã khác rất nhiều
24:20Nhờ cái lao động nghề nghiệp
24:22Đúng không?
24:24Đó là lý do phải tự dưng mà cô đã luôn chào mọi người
24:27Khi mà chúng ta gặp nhau ở chương trình này đó là người chọn nghề
24:30Mà nghề thì sẽ rèn người
24:32Chúng ta khác đi dựa trên quá trình lao động của chúng ta vì cái yêu cầu nghề nghiệp như vậy
24:37Chốt lại đi
24:38Khi mà hoa giả và công nghệ hoa giả ngày nay cũng rất là tinh vi và đẹp
24:44Phải thừa nhận
24:45Người ta bắt đầu có những cái mẫu làm sẵn
24:48Kinh tế hơn, tiện lợi hơn
24:50Đối với cái nghề mà em đang làm
24:53Mình có một cái sự lo âu nào đó cho tương lai của nó không?
24:57Cái cảm xúc là cái yếu tố mà cốt lõi em nghĩ là sẽ không thay thế được
25:01Để so sánh giữa hoa và vải
25:04Cho dù có tinh vi cỡ nào
25:06Thì không thể nào cho mình cái cảm xúc được giống như hoa tươi
25:09Tại vì trong cái nghề của cô thì cấm hoa nó cũng được coi là một liệu pháp
25:13Cấm hoa là một dạng thiền
25:14Đối với bài học cuộc sống thì cấm hoa ở đấy rồi ngắm hoa mỗi ngày
25:19Rồi nhìn cái hoa nó tàn đi
25:21Nó là một dạng học về trái mà người ta hay dùng từ đó là vô thường
25:25Học về sự biến đổi
25:26Học về cái việc vận động
25:29Đó là cái hình ảnh nó rất là trực quan
25:31Để nó nhắc mình về mọi chuyện
25:32Nó đều đang biến động
25:33Nó không có dừng lại
25:35Cho nên là cái cảm xúc của cô thì nó là như vậy
25:37Và cô tin nhiều người thích hoa thật
25:38Với nhiều lý do khác nữa
25:40Cho nên là người nghệ sĩ cấm hoa thì chắc chắn là sẽ luôn có chỗ đứng
25:43Với một điều kiện
25:44Nó phải là một cái quá trình nỗ lực không ngừng
25:47Thế thì theo Cương
25:48Nếu một bạn rất là mong muốn yêu thích cái công việc này
25:51Thì cái quá trình học tập của bạn đó
25:53Nên bắt đầu từ đâu
25:54Học cái gì để có thể trở thành một người thợ cấm hoa
25:56Nhiều bậc phụ huynh đứng trước sự lựa chọn là
26:00Cho con mình tiếp tục học đại học
26:02Hay là dừng lại ở một cái bộ môn ngành nghề nào đó cụ thể
26:06Thứ nhất theo sở thích của bạn
26:08Thứ hai là kiếm ra được tiền
26:10Tại cuối cùng thì ngành nghề nào cũng phải học xong cũng phải kiếm tiền
26:14Tuy nhiên ở đây không phải là phản bác là cái việc học đại học
26:16Nếu ai có trình độ thì phải cố gắng học đại học nha mọi người
26:20Đó là mong muốn của Cương
26:21Thì trả lời cái câu hỏi của cô đó là gì
26:24Các bạn phải có một đam mê
26:27Hoặc là tìm cái cảm xúc từ cái việc cấm hoa trước đã
26:31Và dần dần phải làm
26:33Làm nhiều làm ít không còn biết
26:35Nhưng phải làm
26:36Thì dần dần mình sẽ thấy được cái đẹp
26:38Trong cái bộ môn hoa nói chung
26:40Và nghệ thuật hoa tâm linh nói riêng
26:42Và dĩ nhiên là cái việc học tập để làm được cái nghề này
26:46Nó sẽ là học ở nhiều thứ
26:48Điều này có nghĩa là chúng ta sẽ thấy rằng có những nghề bạn bạn có thể học một cách trực tiếp từ những người thợ, những người thầy đi trước mình
26:56Và dĩ nhiên là như Cương đã nhấn mạnh
26:59Nếu như có năng lực, có điều kiện và nhìn ra được những cái đường hướng lâu dài thì việc chúng ta theo đuổi những cái bậc đào tạo
27:07Ở bậc đại học cao đẳng để bạn có những cái kiến thức khung nền
27:11Nó vẫn là một cái điều rất là có giá trị
27:13Giống như việc bây giờ Cương nhìn lại và Cương cảm thấy là tỷ lệ, kết cấu, nguyên tắc đổ nền
27:19Thậm chí là những cái môn mất được coi là môn cơ bản về văn hóa, về xã hội
27:24Nó cũng là những cái trợ lực rất là chắc chắn cho cái quá trình hành nghề
27:28Cảm ơn em vì đã ở đây
27:30Để kể cho mọi người nghe
27:32Bắt đầu từ lần đầu tiên cho đến thời điểm này là một hành trình rất dài
27:36Mình đã sống cùng với hoa, lớn cùng với hoa
27:40Phát triển và có danh phận cùng với hoa
27:43Cảm ơn em
27:44Cảm ơn cô
27:45Toàn cảm ơn các khán giả của chương trình
27:48Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
27:56Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn

Được khuyến cáo