- 6/25/2025
Category
✨
PeopleTranscript
00:00Transcription by CastingWords
00:30Transcription by CastingWords
01:00Transcription by CastingWords
01:29Transcription by CastingWords
01:59Transcription by CastingWords
02:29Transcription by CastingWords
02:59Transcription by CastingWords
03:29Transcription by CastingWords
03:59Transcription by CastingWords
04:29Transcription by CastingWords
04:59Transcription by CastingWords
05:29Transcription by CastingWords
05:59Transcription by CastingWords
06:29Transcription by CastingWords
06:59Transcription by CastingWords
07:29Transcription by CastingWords
07:59Transcription by CastingWords
08:29Transcription by CastingWords
08:59Transcription by CastingWords
09:29Transcription by CastingWords
09:59Transcription by CastingWords
10:29Transcription by CastingWords
10:59Transcription by CastingWords
11:29Transcription by CastingWords
11:59Transcription by CastingWords
12:29Transcription by CastingWords
12:59Transcription by CastingWords
13:29Transcription by CastingWords
13:59Transcription by CastingWords
14:29Transcription by CastingWords
14:59Transcription by CastingWords
15:29Transcription by CastingWords
15:59Transcription by CastingWords
16:29Transcription by CastingWords
16:59Transcription by CastingWords
17:29Transcription by CastingWords
17:59Transcription by CastingWords
18:29Transcription by CastingWords
18:59Transcription by CastingWords
19:29Transcription by CastingWords
19:59Transcription by CastingWords
20:29Transcription by CastingWords
20:59Transcription by CastingWords
21:29Transcription by CastingWords
21:59Transcription by CastingWords
22:29Transcription by CastingWords
22:59Transcription by CastingWords
23:29Transcription by CastingWords
23:59Transcription by CastingWords
24:29Transcription by CastingWords
24:59Transcription by CastingWords
25:29Transcription by CastingWords
25:31Transcription by CastingWords
26:01Transcription by CastingWords
26:03Transcription by CastingWords
26:05Transcription by CastingWords
26:07Transcription by CastingWords
26:09Transcription by CastingWords
26:39Transcription by CastingWords
26:41Transcription by CastingWords
26:43Transcription by CastingWords
27:13Transcription by CastingWords
27:15Transcription by CastingWords
27:17Transcription by CastingWords
27:19Transcription by CastingWords
27:21Transcription by CastingWords
27:23Transcription by CastingWords
27:25Transcription by CastingWords
27:27Transcription by CastingWords
27:29Transcription by CastingWords
27:31Trans 메 condiciones
27:33Transcription by CastingWords
27:35Transcription by CastingWords
27:37Transcription by CastingWords
27:38Transcription by CastingWords
27:39Transrium
27:41Trans grill
27:54He doesn't have to look at him.
27:57He is silent.
27:58At the moment, he will be able to meet him.
28:01I'm going to tell you a story.
28:03There is a person in the Tây Dương.
28:04He is named Pooner.
28:06He said that he is going to go around the sky.
28:08But he doesn't believe.
28:09He says that if he goes to the sky, he is going to go down.
28:12Who is he? Why is he not?
28:14He is in the 16th century.
28:17Pooner is a science science.
28:18He is a scientist in the time of that.
28:20He is going to go to the other side.
28:22He is going to go to the other side, but he doesn't know.
28:24Cuối cùng bị người ta nói là dị đoan tà thuật,
28:27còn bị người ta dùng lửa thiêu chết nữa.
28:32Y con muốn nói với tôi,
28:33khi đưa ra một sự vật mới,
28:36có thể ban đầu sẽ không có nhiều người ủng hộ.
28:39Hơn nữa trong đó,
28:40có rất nhiều cản trở và hy sinh.
28:43Ít ra bây giờ anh không bị người ta dùng lửa thiêu chết.
28:46Mỗi một sự vật mới,
28:47bị người ta hiểu lầm rồi chấp nhận,
28:49còn phải trải qua một giai đoạn.
28:52Cho nên,
28:52But if Thúy Luân can also be able to do it,
28:55and other people can also be able to do it,
28:57I understand.
28:58I will continue to keep you like that.
29:01To prove that I will be able to do it.
29:04Every one of these things, I have to wait to do it all.
29:07I know that I will be able to wait to do it all.
29:14Mẹ của Tấn Khành,
29:15bà Linh Thiên đời chính sui,
29:17phải phù hộ cho anh em tụi nó tạo lập công doanh.
29:19Thằng Tương đã lên chức quản lý rồi,
29:23còn thằng Khanh thì lấy bộ kỳ phục đó của bà,
29:26sửa lại thành bộ kỳ bào,
29:28tạo dựng sự nghiệp,
29:30còn mở được một tiệm,
29:31tên là tiệm qua phục Hương La.
29:34Quan trọng nhất là bà ở chính sui,
29:36nhất định phải phù hộ cho nó phát triển quy mô,
29:39lấy lại danh tiếng tiệm tờ lụa Hương La của chúng ta.
29:45Anh Tấn Tương, đi làm nha.
29:49Thì ra bác trai đặt nhiều kỳ vọng vào anh Khanh đến vậy.
29:54Anh chỉ sợ là,
29:56cho anh hy vọng càng nhiều,
29:57sẽ rức vọng càng lớn.
29:59Giống như hôm nay vậy.
30:01Ở tìm mai,
30:03không có ai ghé qua.
30:05Thật ra chỉ là nhất thời thôi.
30:07Em nghe người ta nói,
30:08lập nghiệp khó,
30:09giữ nghiệp còn khó hơn,
30:11nhưng chịu một thời gian,
30:12kinh doanh sẽ tốt hơn.
30:13Chị biết giữ cũng không được.
30:15Nè,
30:17nhất định phải quảng cáo.
30:18Hút lá tay của phụng vũ đài của tụi em,
30:20chính vì nhà quảng cáo mới giúp cho mọi người biết đến.
30:23Nè,
30:23anh hai có phút rồi.
30:24Nói đến chuyện quảng cáo này,
30:26em trai của anh là sở trường nhất.
30:28Em nhất định tổ chức cho anh,
30:30một đêm kỳ bào.
30:31Trời ơi,
30:32có cần phải rầm rộ gì không?
30:34Nè,
30:34em có ý kiến này,
30:35đó là,
30:36em và đường đường,
30:37hai nữ hoàng ca múa tương lai này,
30:39mặc kỳ bào cho anh Mai,
30:40ca múa khiêu dụ để quảng cáo cho anh.
30:41Thử đi.
30:43Nói tới quảng cáo,
30:45thì làm sao thiếu được anh chàng chân diện này được chứ?
30:47Mọi người có biết không,
30:49lãnh tiểu thư,
30:49chụp quảng cáo trên lịch,
30:50cũng phải nhờ anh ra mặt.
30:52Nè,
30:52đến lúc đó,
30:53chúng ta nhất định đi từ bãi ngoài cho đến đại lộ,
30:55sau đó đến hồng khẩu,
30:56sạp bắt.
30:57Nhất định chấn động cả đại Thượng Hải này.
30:59Đến lúc đó ở Thượng Hải,
31:00ai mà không biết anh hai của em,
31:01chịu Tấn Khanh chính là thần kim Thượng Hải chứ.
31:03Thần kim?
31:05Lúc trước người đại giá lại áo trà lãnh tiểu thư chính là anh Tấn Khanh,
31:07có đúng vậy không?
31:08Đương nhiên rồi.
31:09Trời ơi,
31:10trời ơi lắm.
31:11Đừng chú cám ơn anh nhiều lắm.
31:12Không có gì.
31:13Chị ta anh hai không cho anh nói thôi.
31:14Anh hai,
31:15thật ra con người có bản lãnh,
31:16sao gì không ai biết.
31:18Thật ra ý tốt của mọi người,
31:20anh xin ghi nhận.
31:22Tuy tạm thời,
31:22không có tài chính nguồn lực dồi dào để mà làm quảng cáo,
31:25anh thấy đáng quý nhất là,
31:27sự ủng hộ của mọi người.
31:29Anh nhất định cố gắng,
31:30anh sẽ ráng giữ tìm anh.
31:31Với vậy một ngày nào đó,
31:33những phụ nữ ở Thượng Hải này,
31:34sẽ mặc kỳ bào do thiệu Tấn Khanh may.
31:36Đừng nói là cả Thượng Hải,
31:37cho dù là trong 10 người có 1 người,
31:39anh cũng đã là vua kỳ bào rồi.
31:41Anh Tấn Khanh,
31:42anh sẽ làm được.
31:42Ráng lên đi.
31:47Nè nè nè,
31:48các mỹ nhân quyến trụ ơi.
31:51Tối nay đã bận trộn trên sân khấu cả buổi.
31:53Có phải rất muốn thử mùi vị ngọt ngào hay không?
31:56Cảm ơn anh.
31:57Cảm ơn anh.
31:58Đương nhiên rồi.
32:00Có phải khuôn mặt đẹp đến trưa ăn
32:01đã ngọt tận tăm cá hay không?
32:02Phải đó.
32:03Phải đó.
32:04Ngon quá.
32:05Ngon quá.
32:06Thơm nữa.
32:07Phải, xin lỗi nha.
32:10Ngon quá.
32:11Có chuyện gì ồn ào quá vậy?
32:13À không.
32:14Để Duy Tư tiên sinh tặng cho ông chú Vinh 2 hộp kẹo,
32:17ông chú Vinh kêu tôi đem tới cho mọi người cùng ăn thôi.
32:19Hị Nhi,
32:20hộp này là của ông chú Vinh,
32:21đặc biệt căng dặn tôi kêu tôi đưa cho lãnh tiêu thư.
32:23Lãnh tiêu thư.
32:25Thì ra chỉ là 1 hộp kẹo,
32:27tưởng đó là chuyện gì.
32:29Anh cảm ơn ông chú Vinh dùm tôi.
32:30Dạ, lãnh tiêu thư.
32:36Nè,
32:36đặc biệt để dành cho em đó.
32:38Thử đi,
32:38ngon lắm,
32:39ăn liền đi.
32:41Lãnh đưa tàn cà,
32:42mình cùng đi ăn chè hết.
32:44Mình em thôi đó.
32:46Đường đường,
32:47đường đường à,
32:48tất cả mọi người hẹn nhau đi ăn khuya,
32:49đừng đi được chứ vậy.
32:51Phải đó.
32:52Mình,
32:52mình,
32:52mình không đi đâu,
32:53bởi vì mình sợ mọc lắm,
32:54mọi người đi ăn vui vẻ đi.
32:55Vậy tụi đây đi nha.
32:56Tạm biệt.
32:57Tạm biệt.
32:58Đi thôi.
32:59Đi.
32:59Đi.
33:22Đi.
33:22Đi nữ.
33:24Dư hơi.
33:25Chết rồi,
33:27làm lãnh cứu thư giật mình rồi.
33:30Anh nghĩ không sao đâu.
33:32Cùng lắm,
33:32anh sẽ vụ ngọ cổ,
33:34giống như vụ ngọ em vậy.
33:36Dễ thương quá.
33:37Anh học hồi nào vậy?
33:39Không nói cho em biết,
33:40anh còn biết nhiều thứ lắm,
33:41em chưa biết hết đâu.
33:41Trời ơi,
33:42đúng là ganh tị chết được.
33:45Có gì ganh tị,
33:46đàn ông là vậy đó.
33:48Lúc thích mình thì tìm đủ
33:49mọi cách lấy lòng mình.
33:51Hãy chiếm được rồi.
33:52Tiện tay bỏ một bên ngay.
33:53Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
34:23Mẹ làm gì vậy?
34:34Mẹ,
34:34mẹ đã sai lầm một lần rồi.
34:36Mẹ dẫn chứng nào tật nấy.
34:38Có phải mẹ muốn thua hết cả ngựa gia trường này mới hãi giả không?
34:40Lần này mẹ thật sự không có cờ bạc.
34:42Mẹ tình cờ đi ngang.
34:43Mẹ đi ủi lại cổ áo thôi.
34:45Mẹ đi ủi lại cổ áo thôi.
34:46Ủi lại cổ áo?
34:47Nếu như con không phát hiện,
34:48chắc chắn mẹ sẽ cầm tiền cọc đi đánh bài rồi đó.
34:51Gặp ma một lần chưa biết sợ sao?
34:53Vậy mà con cũng không tin mẹ.
34:54Mẹ thật tình không có cờ bạc.
34:57Mẹ không cờ bạc.
34:58Nếu mẹ không có cờ bạc,
34:59sao tới tiệm cầm đô?
35:01Ờ.
35:03Con đã coi sổ sách của ngựa gia trường.
35:06Gần đây buôn bán cũng được lắm.
35:08Mẹ được gạt con nữa.
35:09Mẹ đã gạt con.
35:10Mẹ...
35:11Mẹ thật sự đã gạt con.
35:13Sổ sách...
35:14là giả thôi.
35:16Là giả sao?
35:19Mẹ thấy con làm việc ở hãng Tây cực quá.
35:22Mẹ không muốn con lo lắng.
35:24Nên đã cùng đi chị Hạ nghĩ ra một cách.
35:26Làm sổ sách giả thôi.
35:30Gần đây kinh doanh ế ẩm vậy sao?
35:33Sau khi ngựa gia trụ không có con phụ giấc,
35:36chỉ có một mình mẹ.
35:37Rất nhiều chuyện mẹ không kham nổi.
35:39Với lại mẹ không biết nói đặc điểm của món ăn.
35:42Cũng không có kiên thức phong phú như con.
35:44Có thể nói năng trôi chải.
35:46Khách đến thưa dần thưa dần dậy thôi.
35:49Bây giờ...
35:50Chỉ tính chuyện lấy giống còn không kiếm được nữa.
35:53Cho nên mẹ mới đem đồ đi cầm sao?
35:55Chịu được lúc nào hay lúc đó.
35:59Mẹ thật là nhớt dạ.
36:02Mẹ yên tâm.
36:04Con sẽ tìm cách.
36:05Ừ.
36:05Ông chủ viên.
36:10Ờ.
36:10Giấy tờ anh cần nè.
36:12Cảm ơn.
36:14Tôi kêu cô chỉnh sửa lại điều khoản.
36:16Cô sửa xong rồi chứ.
36:17Sửa lại hết rồi.
36:18Còn nữa, đây là giấy xe lửa đi Nam Kinh.
36:21Tôi đã gọi điện cho hãng thuốc lá ở bên đó rồi.
36:23Họ nói Kinh biết sẽ đích thuần đến đó.
36:25Sau đó sẽ tới gặp ông chủ để họp.
36:27Ừ. Cảm ơn.
36:28Bỏ tử thư ra làm phiền cô nhiều lắm.
36:30Chủ nhật cũng phiền cô làm việc.
36:31Mời ngồi.
36:32Uống trà đi.
36:34Ờ.
36:35Ờ.
36:35Phải đó.
36:36Ngồi đi.
36:37Tự nhiên.
36:39Bỏ tử thư à.
36:41Tôi nghe người ta nói.
36:42Món ăn ở ngựa gia trù của cô đặc sắc lắm.
36:45Hôm nào tôi cũng phải rủ bạn tới ăn thử.
36:47Dạ được.
36:48Tôi sẽ sắp xếp.
36:49Nhưng mà tôi nghĩ phải một thời gian nữa.
36:51Bởi vì gần đây kinh doanh không được tốt lắm.
36:53Chúng tôi dự định tạm ngưng để sửa chữa.
36:54Ngựa gia trù có vấn đề sao?
36:56Sao tôi không biết vậy?
36:57Tôi nghĩ không cần thiết phải báo cáo chuyện riêng với anh.
36:59Đúng là cô không cần báo cáo chuyện riêng với tôi.
37:05Nhưng có điều là cô phải hiểu một điều.
37:07Tôi không muốn cô vì chuyện của ngựa gia trù ảnh hưởng tới tâm lý làm việc của cô.
37:11Bây giờ kinh doanh thuốc lá tay của chúng ta mới bắt đầu.
37:13Đây là giai đoạn quan trọng nhất.
37:14Tôi cũng dự định sau khi anh đi Nam Kinh về mới bàn chuyện này với anh.
37:21Có chuyện gì sao không đoán ngay bây giờ?
37:23Đúng ra là tôi dự định một mặt làm việc cho anh.
37:26Một mặt đợi kinh doanh của ngựa gia trù cải thiện.
37:28Mau chống trả hết tiền nợ cho anh.
37:31Nhưng mà từ khi tôi không làm việc ở ngựa gia trù tới nay kinh doanh càng lúc càng tệ.
37:35Nếu chỉ trừ tiền công hàng tháng.
37:38Tôi nghĩ 20 năm nữa tôi cũng không thể trả hết số tiền nợ anh.
37:41Hơn nữa tôi thấy hãng tay đã đi vào nề nếp rồi.
37:44Anh muốn tìm người thay thế tôi cũng không khó.
37:48Cho nên tôi dự định xin anh cho tôi nghĩ tập trung quản lý ngựa gia trù.
37:51Hy vọng kinh doanh có thể cải thiện.
37:54Tôi đã suy nghĩ kỹ.
37:55Nếu dựng lại ngựa gia trù, nhanh nhất là dài 3 năm sẽ trả hết tiền nợ anh.
38:01Đương nhiên tôi không để cho ông chủ dinh bị lỗ dốn đâu.
38:04Tôi nhất định sẽ tính luôn tiền lãi vào.
38:07Nếu vậy có nghĩa là cô đã có toàn bộ bản kế hoạch rồi.
38:11Nếu ông chủ dinh cần, tôi sẽ trình sau khi anh trở về.
38:15Cô đã quyết định rồi mới báo với tôi.
38:18Một ngày nào đó tôi không phải rời khỏi đây thôi.
38:20Cô nghĩ dinh hậu đông này là ai?
38:22Cô muốn sao cũng được à?
38:25Nếu ông chủ dinh có đề nghị nào hay hơn,
38:27thì cứ đeo ra chúng ta cùng bàn bạc.
38:29Còn gì để bàn bạc?
38:31Thực tế là cô muốn mau chóng được khỏi tôi,
38:33mau chóng được khỏi hãng tay đô hội.
38:34Không muốn ở lại một phút nào, có đúng không?
38:36Thực sự là vì tôi muốn trả nợ cho nên tôi mới tới làm thư ký cho anh thôi.
38:43Cô nghĩa là,
38:44từ đầu tới cuối cô đều không tự nguyện.
38:48Có thể nói như vậy.
38:54Có chuyện gì mà phải nói đến việc bỏ đi vậy nè,
38:57uống hộp trà, nói chuyện tiếp nha.
39:00Không có gì để nói.
39:02Bây giờ không phải tôi không có cô thì không được,
39:03tại tôi không cho cô đi.
39:06Nếu cô không ở hãng tay đô hội,
39:07lập tức trả lại 3.000 đồng đại diện cho tôi.
39:09Còn bàn ông,
39:11miễn thương lực.
39:17Anh muốn làm vậy tôi cũng là anh chịu.
39:19Nhưng từ nay tới hãng tay tôi chỉ làm đúng công việc của tôi thôi.
39:29Tôi đã kêu bỏ thử thư đi rồi.
39:36Lúc nãy cậu làm gì vậy?
39:38Nối giận đùng đùng.
39:39Làm cho người ta đi cũng không được,
39:41ở cũng không xong.
39:43Thử hỏi cậu có quá đáng hay không?
39:45Tự tung tự tác giải thức là sao,
39:46coi cậu là gì chứ?
39:48Đại thiếu gia à,
39:49người ta thiếu nợ cậu thôi.
39:51Đã nói là mau chống trả lại cho cậu.
39:53Người ta còn tính tiền lời đàng hoàng cho cậu nữa.
39:55Cậu còn muốn cái gì hả?
39:57Người ta chỉ làm công cho cậu thôi.
39:58Không phải là sống tròn đời với cậu.
40:00Cậu làm gì tức giận vậy?
40:02Tóm lại con không cần biết.
40:03Trước giờ không ai dám trái ý con.
40:05Cô chính này lâu rồi không thấy cậu nổi giận đến như vậy.
40:09Nghĩ lại lần trước cũng hơn 10 năm rồi.
40:11Khi tiểu gian nó nói sẽ lấy chồng.
40:13Cậu liền nối trận lôi đình ngay.
40:15Cuối cùng làm cho người ta.
40:1810 năm qua,
40:19kẻ tới người qua,
40:20ổng A, ổng Eo bên cạnh cậu đến mãi không hết.
40:23Cậu không quan tâm người nào.
40:24Đó, ngay cả lãnh triệu thư đó
40:26có ở bên cạnh cậu hay không á,
40:27cậu cũng không quan tâm.
40:29Còn hôm nay,
40:30cậu gì không giữ được bảo tiểu thư,
40:32liền nối trận lôi đình.
40:35Cậu có gì mà cũng thể giữ cậu?
40:37Bây giờ thì cậu phải ở lại làm việc cho con thôi.
40:40Cần gì phải giữ lại?
40:41Cậu thật sự giữ được người ta sao?
40:44Giữ một thư ký,
40:45tại sao là không được?
40:47Nếu mà trong lòng cậu cổ chỉ là một cô thư ký
40:50thì đơn giản quá.
40:51Cậu nổi còn phải.
40:53À, không chỉ cậu cảm thấy,
40:55tôi cũng cảm thấy cổ giống một người.
40:58Dũng ai?
41:00Giống chữ văn ngày trước.
41:01Dẻ mặt,
41:02giọng điệu,
41:03tất cả đều giống hết.
41:05Cậu biết đó.
41:07Muốn tìm một cô xứng với cậu
41:08đâu phải chuyện dễ.
41:10Cậu nên cố gắng trân trọng mới được.
41:11Cô Chính à,
41:17cô trở thành người nhiều chuyện lẻ mép hồi nào vậy?
41:20Hơn nửa thực tế,
41:21cậu không phải là tiểu văn.
41:24Cậu hiểu cô Chính này nói gì mà.
41:27Cố gắng suy nghĩ lại đi, ha.
41:36Ông Chủ Vinh.
41:37Vô đi.
41:39Có phải viết thư cho anh không?
41:41Phải.
41:42Dễ lên.
41:48Không cần tắt.
41:49Bây giờ kỳ bào của tôi đã thêm phần cổ,
41:51không sợ bị gió nữa.
41:52Hơn nửa anh là ông Chủ,
41:53lý nào bắt anh nương theo tôi?
41:55Chỉ là chuyện nhỏ tôi,
41:57tôi không chấp nhất.
41:58Tôi không dám nhận.
41:59Cũng không muốn anh hiểu lầm
42:00là tôi muốn điều khiển anh.
42:09Cô viết dùm tôi đi.
42:11Lãnh tỷ thư.
42:14Hậu Đông à,
42:16em nghe Kinh Lý Bạch nói
42:17ở khu Hồng Khẩu có một tiệm trà Nhật Bản
42:19muốn mời em đến cắt băng.
42:21Anh nghĩ em có nên đi hay không?
42:23Cô nghĩ sao?
42:27Tôi không rành môi trường ở khu Hồng Khẩu,
42:29tiệm trà cũng không rành nữa.
42:31Cho nên tôi không có ý kiến.
42:35Vậy đi,
42:36khu vực Hồng Khẩu đó hơi hẹo lánh
42:37và thành phần tỉnh rất khuyên tài.
42:38Hơn nửa những tiệm trà đó cũng không phải là nơi cao cấp gì.
42:43Nếu để em đi,
42:44thì đã hạ thấp thân phận quê.
42:46Nếu anh đã nói vậy,
42:48thì em sẽ từ chối.
42:49Được không?
42:50Được.
42:51Nếu như bức thư của anh lát nữa mới viết,
42:53tôi xin phép ra ngoài nha.
42:56Được.
42:57Có chuyện gì,
42:58tôi sẽ gọi cô,
42:59Bảo Tiểu Thương.
42:59Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
43:29Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Recommended
43:49
|
Up next
44:06
44:07
44:16
44:40
44:08
44:00
43:46
43:56
44:14
43:58
44:16
44:19
43:56
44:13
44:14
44:06
43:58
44:11
44:13
42:22
43:15
46:17
42:40
40:59