Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 27/5/2025
Tập 23 - Yêu Anh Tổng Tài Oan Gia (Thuyết minh)_DV Ngô Trác Hy

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00:00Chủ tịch, lần này thì cô không còn gì để nói nữa rồi, tôi hy vọng bị người ta đập dở công dân cũng bỏ đi hết, số tiền mà cô tính toán cũng đang dùng hết rồi, lợi nhuận mà cô đã hứa đâu?
00:00:11Hai dì à, xin hãy nghe tôi giải thích, cô không cần phải nói nhiều, làm người phải biết giữ lời, cổ phận của cô chúng tôi không cần nữa, đó chỉ là cái vỏ rỗng thôi, ngày mai chúng tôi sẽ chuyển những cổ phận của mình, có thể bán được bao nhiêu thì bán bấy nhiêu, xem như bọn tôi xui xẻo, chúng ta đi.
00:00:26Hai dì giám đốc, hai dì giám đốc, đợi một chút nghe tôi giải thích đã.
00:00:30Đợi đã, ai nói, muốn chuyển những cổ phận?
00:00:38Ông nội à, tại sao ông lại tới công ty vậy?
00:00:41Tôi nói cho mấy người biết, nhà hội Đinh ta là một xí nghiệm lớn thức dị trong ngành nghề này, các người muốn rời đi thì cũng đừng quay lại nữa.
00:00:51Đi đi.
00:00:52Ông nội à, hai dì giám đốc, tôi nghĩ tình hình sức khỏe của ông nội tôi, hai dì có lẽ cũng hiểu rất rõ, bây giờ tôi là chủ tịch của công ty, tất cả mọi quyết định đều do tôi đảm nhận hết.
00:01:03Cái gì mà do cháu quyết định chứ, do cháu đảm nhận hả? Còn nhóc này, có còn gọi ông ra gì nữa hay không?
00:01:08Ông nội à, tôi nói cho mấy anh biết, người muốn đầu tư vào Đinh thị chúng tôi, đều sắp hàng dài đến tận ngoài của Nam Thiên Môn kia kìa, mấy người muốn đi thì đi đi, Linh Quang Diễn ta sẽ không bao giờ gặp lại hai người nữa.
00:01:19Đi đi.
00:01:20Ông nội à, đừng rồi ông nội.
00:01:21Âu Vi, cô đã thấy rồi đấy.
00:01:24Chúng ta đi.
00:01:26Hai dì giám đốc, đứng lại đi, đứng lại đó, đi đâu kìa?
00:01:31Láo giả Đinh, ông hồ đồ quá rồi đó.
00:01:33Ai hồ đồ?
00:01:35Đừng đừng đừng, tôi tôi, tôi hồ đồ, tôi hồ đồ.
00:01:38Anh là ai chứ? Anh ở đây quấy rối cái gì chứ?
00:01:41Thư Kiến cô, Thư Kiến cô, đuổi đám người này ra ngoài đi, nhanh lên.
00:01:45Tôi là Hàn Thù Căng đây, xin lỗi hai dì, sự chuyện ngày hôm nay, lần sau chúng ta lại bàn tiếp.
00:01:51Công ty sụp đổ rồi, chúng ta đi thôi.
00:01:54Đứng lại, ai cho hai người đi?
00:01:57Này này, công ty.
00:02:01Đừng đi, đừng đi mà.
00:02:04Ông à, ta nói cho con nghe, đầu óc của ông nội của con ngày càng kém cõi.
00:02:08Con nói xem suốt cả ngày, ông nội của con đi đâu vậy?
00:02:11Con đi theo máy đi, ông nội à.
00:02:16Dừng xe, dừng xe lại đi, dừng xe, dừng xe, dừng xe.
00:02:29Đồng Nham à, ông đừng như vậy mà, mở cửa, tại sao ông lại như thế?
00:02:34Ông đừng nghĩ như vậy mà, có yêu cầu gì, ông có thể đề xuất với tôi.
00:02:38Ông nội à, Đồng Nham, ông nghe tôi nói đi, ông làm như vậy rất nguy hiểm đó.
00:02:42Ông nội à, Đồng Nham, ông nghe tôi nói đi, ông không nên như vậy đâu.
00:02:46Đồng Nham, Đồng Nham à, Đồng Nham, ông nội, ông nội.
00:02:52Ông là đồ khốn, ông làm như vậy là cho ông ân bội nghĩa, ông có biết hay không?
00:02:56Ông nội à, ông không sao chứ, đứng dậy đi, ông định, ông định.
00:03:00Ông làm sao rồi, không sao chứ?
00:03:02Đồng Nham, ông làm sao có thể như vậy được với tôi?
00:03:08Công ty này của chúng ta.
00:03:12Công ty này của chúng ta.
00:03:22Tôi nói cho ông này, con người của ông có một cái tật xấu.
00:03:26Lòng già hẹp hời, lại còn nghi thù.
00:03:30Ông nói xem, ông ban thù cả một đời, đến cuối cùng thì thế nào đi?
00:03:34Bảo ứng rồi đó.
00:03:36À?
00:03:42Ông nói xem, lúc chúng ta còn trẻ khổ cực biết bao,
00:03:46nằm mơ mỗi đêm đều là đóng thuyền, sáng sớm thức dậy,
00:03:52vừa mới mở bắp tra là bắt đầu dẻ bản mẫu.
00:03:55Ông nói xem, tại sao là nhiều bản mẫu như vậy chứ?
00:03:58Một ngày, có lúc chỉ ăn một bữa cơ mà thôi,
00:04:02có khi cả ngày cũng chẳng ăn được bao nhiêu bữa.
00:04:05Đói không chịu được.
00:04:07Đói thì làm thế nào?
00:04:09Thì học thuộc thơ, để rời sự chú ý.
00:04:19Kháp đồng học thiếu niên.
00:04:24Phong hoa chính mộng.
00:04:26Thư sinh ý khí.
00:04:29Khuy sích vương tù.
00:04:32Chỉ điểm giang sơn, kích dương văn tự,
00:04:36phẫn thổ đương niên vàng hồ hầu.
00:04:40Tăng ký phủ.
00:04:44Hai câu đoạn sau là gì?
00:04:48Tôi biết ngay là ông không nhớ bài.
00:04:52Đáo trung lưu khích thủy, lãng ác phi chu.
00:04:58Nhìn xem ánh mắt của ông nè, ông chính là đố kỵ với tôi.
00:05:04Ông thức giận, ông cảm thấy đầu óc của tôi thông minh hơn ông.
00:05:07Ông liền thức giận, có đúng hay không?
00:05:10Ông thức giận cũng không sao đâu, ông có thể đánh tôi.
00:05:14Không phải là ông vẫn luôn muốn đánh vào cái miệng lắm lời này của tôi hay sao?
00:05:18Vậy thì bây giờ ông đánh đi, đánh vào cái miệng này của tôi đi.
00:05:21Ông đó, ông đánh đi, ông đánh tôi đi, đánh tôi đi.
00:05:25Đừng được hoang, tôi bảo ông đánh tôi đi.
00:05:55Ông không giận ra tôi nữa rồi.
00:06:04Tôi chính là kẻ thù suốt ba mươi năm, là người anh em suốt đời suốt kiếp của ông.
00:06:10Tôi là hạng thủ Kangdi, là cái người không đổi trở chung với ông đó.
00:06:26Tôi đây, vẫn luôn muốn lực đổ ông.
00:06:34Tôi từng nghĩ rằng, sau khi tôi lực đổ ông rồi,
00:06:40ông phải lang thang đầu đường xóa chợ, đến nhà cũng không có để về.
00:06:45Nhưng mà tôi không ngờ rằng, ông lại có thể biến thành giảng trẻ như ngày hôm nay.
00:06:50Ông thua rồi, tôi cũng thua luôn rồi.
00:07:02Người anh em, chúng ta không nên đối trọ nhau có đúng hay không?
00:07:10Hôm nay, tôi với ông làm quen lại từ đầu với nhau.
00:07:15Ông có biết không?
00:07:35Tôi biết, mặc dù đã ba mươi năm trôi qua rồi,
00:07:41nhưng mà có những chuyện, tôi thấy vẫn phải nên nói cho ông biết.
00:07:51Bắt đầu từ ngày hôm nay, hai chúng ta hợp tác lại với nhau, cùng nhau hoàn thành
00:07:57nguyện chồng mà hồi trẻ chúng ta chưa thực hiện được.
00:08:02Có được hay không?
00:08:10Không.
00:08:40Không.
00:09:11Tại sao lại như thế này rồi?
00:09:15Nói đi!
00:09:17Tại sao lại như vậy?
00:09:41Vy!
00:09:43Ông đội!
00:09:52Hàng Vinh, ta muốn nói mấy câu với ông Vy.
00:10:10Ta đã thương lượng với lão già Đinh rồi, ta chuẩn bị hợp tác với nhà họ Đinh đi.
00:10:18Ông đội Hàng, quyết định này của ta hoàn toàn là xuất phát từ đạo dĩ với lão già Đinh kia.
00:10:28Còn chuyện giống yêu đương với Hàng Vinh, thì vẫn là câu nói đó.
00:10:34Trừ khi ta chết, nếu không, cũng đừng nghĩ đến.
00:10:49Cho dù như thế nào, cũng cảm ơn sự giúp đỡ của ông đối với gia đình của con.
00:10:54Chuyện giống như con và Hàng Vinh, con hiểu ý của ông rồi.
00:10:59Sức khỏe là quan trọng nhất, dù sao cũng đừng để lỡ việc điều trị.
00:11:05Hàng Vinh!
00:11:08Ông đội, chúng ta đi thôi.
00:11:13Ngại gia!
00:11:15Ông đội!
00:11:17Ngày mai đưa ông đến một nơi.
00:11:29Đây chính là nơi nhà họ Đinh bắt đầu cái dựng sự nghiệp.
00:11:38Tháng một cái đã hơn ba mươi năm, con người cũng không thể bám riết mãi ở một nơi.
00:11:45Nhà họ Đinh chúng ta,
00:11:47cũng nên đổi vị trí rồi.
00:11:51Đổi vị trí sao?
00:11:54Con người thì đi về nơi cao, nước thì chảy về chỗ thấp.
00:11:58Người muốn rời đi thì có giữ thế nào cũng không giữ nổi đâu.
00:12:01Nhưng vì chúng ta đóng thuyền này thì không thể ngừng lại.
00:12:05Hết tiền rồi, vậy thì chúng ta,
00:12:08chúng ta sẽ đi về nhà họ Đinh.
00:12:11Chúng ta sẽ đi về nhà họ Đinh.
00:12:13Nhưng vì chúng ta đóng thuyền này thì không thể ngừng lại.
00:12:16Hết tiền rồi, vậy thì chúng ta bán tòa nhà đây đi.
00:12:20Bán tòa nhà đây?
00:12:22Đúng, ông đội à, không có gì đâu.
00:12:25Không phải là chúng ta vẫn còn có tòa nhà nhỏ tuyển bường kia hay sao?
00:12:31Lại không phải là tuyên bố phá sản gì hết.
00:12:34Nhưng mà,
00:12:37ta nghe nói hàng thụ căn sẽ can dự do chuyện của chúng ta.
00:12:43Ta hiểu.
00:12:45Ông ta nhất định là thấy ta gặp khó khăn cho nên ra tay giúp đỡ.
00:12:51Không ngờ cái lão già này cũng coi trọng nghĩa khí lắm chứ.
00:12:58Sau này đừng có quên báo đáp người ta đó.
00:13:01Ừ.
00:13:11Bọn ta đều đã già rồi.
00:13:13Những cách thức cũ cũng không phù hợp nữa.
00:13:16Phải thay đổi tư tưởng mới mà thôi.
00:13:22Tư tưởng mới?
00:13:25Ngã già,
00:13:27ông đội tin con,
00:13:28nhất định có thể dự trách tập đoàn Đinh Thị,
00:13:31dược qua khủng hoảng lần này.
00:13:39Ông đội à,
00:13:41tốt,
00:13:42tốt.
00:13:45Nơi này cũng quá nhỏ rồi, không thể ngồi đủ được.
00:13:47Đúng vậy, qua thời gian chút không đổi mà.
00:13:49Cô xem, mọi người,
00:13:51có thể ngồi đủ mà, có thể ngồi đủ.
00:13:53Đều đã sắp xếp xong hết rồi.
00:13:54Vị trí của bộ phận hành chính của chúng ta là giang phòng lớn lúc đầu của đội thuyền.
00:13:58Bộ phận thầy dụ là giang phòng lúc đầu của giám đốc phương.
00:14:01Cái gì?
00:14:02Bộ phận sự dụ thì chính là cái bàn này.
00:14:04Một cái bàn thì ngồi kiểu gì được?
00:14:06Cái này cũng không thể ngồi đủ được.
00:14:08Mọi người hãy nghe tôi nói đây,
00:14:09mọi người có thể ngồi vây lại bên nhau.
00:14:11Như vậy thuận tiện cho việc trao đổi,
00:14:13đảm bảo công việc của mọi người sẽ ngày càng phát triển hơn.
00:14:15Vậy thì bộ phận nghiên cứu thì sao chứ?
00:14:17Hay là, bộ phận nghiên cứu đã không còn nữa rồi?
00:14:20Có chứ, sao có thể không có bộ phận nghiên cứu được chứ?
00:14:24Ở đây, chính là ở đây.
00:14:26Nơi này vẫn như cũ, là trái tim của Đinh Thị chúng ta.
00:14:29Nói đùa gì vậy?
00:14:30Đường đường là tập đoàn Đinh Thị, lại đi tới bước đường này sao?
00:14:33Chúng tôi không làm nữa, đúng thế.
00:14:35Mọi người à, mọi người nghe tôi nói mấy câu được không?
00:14:44Mọi người, Đinh Thị rơi vào bước đường ngày hôm nay.
00:14:49Tôi phải xin lỗi mọi người.
00:14:53Nhưng, mỗi nhân viên đứng ở đây ngày hôm nay,
00:14:57tôi tin là, đều là những người có tình cảm sâu nặng với công ty.
00:15:01Hơn nữa, cũng là lực lượng đồng cốt nhất của Đinh Thị.
00:15:04Mà nơi này, lại là trái tim của Đinh Thị.
00:15:09Vì vậy, tôi ở đây khẳng cầu mọi người,
00:15:11cho tôi thêm một cơ hội nữa đi,
00:15:13để chúng ta quay lại nơi này một lần nữa,
00:15:16để trái tim này của chúng ta có thể tiếp tục đập.
00:15:19Tôi tin là chúng ta có lòng tin, có kỹ thuật,
00:15:21chúng ta nhất định có thể thành công.
00:15:23Đúng vậy, đúng vậy, mọi chuyện rồi sẽ qua thôi.
00:15:27Mọi người có tin hay không?
00:15:29Tôi tin, tôi có lòng tin.
00:15:31Không sao hết, chúc tôi đều có lòng tin.
00:15:33Tin, có lòng tin, chúc tôi tin.
00:15:35Tốt lắm, vậy mọi người đi làm việc của mình đi.
00:15:38Được rồi, được rồi.
00:15:47Nhưng tại sao anh lại tới đây?
00:15:49Người tiểu thư, anh có thể tiến vào trái tim của em được không?
00:15:53Anh không phải là đã ở trong này rồi hay sao?
00:16:17Cậu đến làm gì?
00:16:18Tôi muốn đưa đồ cho chị thôi, tôi không cần.
00:16:22Có cần hay không?
00:16:23Để chị xem xong rồi lại nói.
00:16:24Tôi không cần xem, tôi không muốn bà.
00:16:26Đi theo tôi.
00:16:32Ngư sĩ Huy, cậu thả tay ra.
00:16:34Cậu dẫn tôi tới đây làm gì?
00:16:36Ngư sĩ Huy, Ngư sĩ Huy,
00:16:38Ngư sĩ Huy, Ngư sĩ Huy,
00:16:39Ngư sĩ Huy, Ngư sĩ Huy,
00:16:40Ngư sĩ Huy, Ngư sĩ Huy,
00:16:41Ngư sĩ Huy, Ngư sĩ Huy,
00:16:42Ngư sĩ Huy, Ngư sĩ Huy,
00:16:45Ngư sĩ Huy, đầu tiên là muốn làm cái gì đây?
00:16:48Bây giờ tôi đã mua lại tòa nhà này,
00:16:51Chỉ đừng ở mấy căn phòng bên bờ biển nữa,
00:16:53chuyển vào đây ở đi.
00:16:54Bây giờ cậu có quyền lực lớn như vậy hay sao?
00:16:58Bình Á chỉ lúc muốn mua nghiệp dụ ở trong nước,
00:17:01tôi chỉ là đưa ra kiến nghị một chút thôi.
00:17:05Cậu có biết,
00:17:06cậu làm như vậy là đang lén lút dùng tài sản của công ty vào gì khác không?
00:17:09Những cái đó tôi đều đã nghĩ kỹ rồi.
00:17:12Đây là hợp đồng cho thuê,
00:17:14trước mắt,
00:17:15tòa nhà này,
00:17:16Bình Á sẽ không cử người tới đây,
00:17:18vì vậy khỏi thời gian này,
00:17:19cũng là bỏ không thôi,
00:17:20cho thuê là rất bình thường,
00:17:22tôi bảo phòng tài dụ,
00:17:23làm sổ sách cho chị là được rồi,
00:17:24sẽ không thu tiền chị đâu.
00:17:27Bất cứ cậu tìm lý do gì đây chăng nữa,
00:17:29chỉ cần để cho chúng tôi sử dụng,
00:17:31người tin ý,
00:17:32chỉ cần nhìn một cái là biết rốt cuộc là thế nào,
00:17:34Bình Á cản định là không đồng ý,
00:17:35cậu làm như vậy rất nguy hiểm đó.
00:17:37Tôi đương đương là người phụ trách của khu vực Trung Quốc,
00:17:39đánh quyền hạ dựng lại một tòa nhà cũng không có hay sao?
00:17:42Cậu thực sự cho rằng,
00:17:43vị trí bây giờ của cậu đã ngồi dẫn rồi hay sao?
00:17:45Cậu không nhận ra hay sao?
00:17:47Nhận ra gì?
00:17:48Người ta chửi cho cái gì?
00:17:49Lại để một người không có kinh nghiệm,
00:17:51làm người phụ trách chứ?
00:17:53Cậu không phải là gì AJ6,
00:17:55tôi khuyên cậu một câu,
00:17:56dẫn lên là làm gì cẩn thận hơn,
00:17:58đừng có mã sóc đổi,
00:17:59ngang ngược như vậy nữa.
00:18:01Hiện giờ, hạng mục ở trong tay của tôi,
00:18:03đến lúc đó,
00:18:04nếu như thành công rồi,
00:18:05tôi xem ai dám nói ra đó vào,
00:18:06nếu như không thành công thì sao?
00:18:08Từ đây về sau,
00:18:09cậu không cần thể diễn nữa hay sao?
00:18:11Người ấu Mỹ,
00:18:12cô ta đang lợi dụng cậu,
00:18:13xin cậu tỉnh táo lại một chút giùm đi,
00:18:15cậu đừng có để bị cô ta lợi dụng nữa mà.
00:18:17Đủ rồi.
00:18:19Tại sao chuyện gì,
00:18:20tôi cũng lại làm sai,
00:18:21hàng bên làm cái gì cũng đúng hết.
00:18:26Rút mà cậu muốn,
00:18:27tôi nói bao nhiêu lần nữa đây,
00:18:28hai chúng ta là không có khả năng.
00:18:30Cậu mãi mãi là em trai của tôi,
00:18:32hơn nửa liễu tiểu Mỹ,
00:18:33luôn ở bên cạnh cậu,
00:18:34tại sao cậu không để ý đến cô ấy một chút nào hết?
00:18:36Tại sao cậu có nhất định phải cố chấp với tôi?
00:18:38Cậu có biết như vậy căn bản
00:18:39cậu phải là tình yêu không?
00:18:40Mà là cố chấp,
00:18:41cậu chỉ đang giận dối thôi.
00:18:45Hơn nửa tôi có thể nhìn ra,
00:18:48cậu không phải là hoàn toàn
00:18:49không có tình cảm gì với tiểu Mỹ.
00:18:53Chỉ nói lên tên gì vậy?
00:18:56Cậu có biết,
00:18:57điều mà cậu nên làm bây giờ
00:18:59là trân trọng những người bên cạnh của cậu,
00:19:01đối xử thật tốt với tiểu Mỹ,
00:19:03chứ không phải là làm càng lầm quấy với người ấu Mỹ kia.
00:19:06Nghe chị khuyên một câu đi,
00:19:08cô ta thật sự là đang lợi dụng cậu thôi.
00:19:10Chị đừng nói nữa,
00:19:11trên thế giới này,
00:19:12tiền không phải là thứ chẳng năng,
00:19:13tôi bảo chị đừng nói nữa.
00:19:20Cậu có biết,
00:19:21đừng nói nữa.
00:19:25Tòa nhà này bây giờ thuộc quyền sử dụng của chị,
00:19:27hợp đồng tôi xem như chị đã ký.
00:19:31Nghe chị khuyên,
00:19:32em đừng có ngốc nghếch nữa được không,
00:19:33làm như vậy nhất định là không ổn đâu.
00:19:35Ngốc thì ngốc,
00:19:37không đồng ý thì chị xé nó đi.
00:19:52Sẽ quy dẫu sau nữa còn trẻ,
00:19:54vì vậy có lúc,
00:19:55cậu ấy sẽ làm ấu làm càng.
00:19:58Nếu như cậu ấy,
00:19:59có thể không suy nghĩ gì hết,
00:20:01yên tâm đến bên này giúp đỡ cho em,
00:20:03thì tốt biết mấy.
00:20:05Em không cần phải lo lắng,
00:20:07anh thấy từ từ sẽ tốt lên thôi.
00:20:11Ông đội của anh thế nào rồi?
00:20:14Thì giữ như trước đây,
00:20:16một lát nữa anh phải đến tìm em.
00:20:18Để nói với ông,
00:20:19anh muốn lấy thân phận của bên đối tác,
00:20:21để bàn chuyện hợp tác với em.
00:20:22Tại sao vậy?
00:20:27Anh không yên tâm gãy da.
00:20:38Tổng giám đốc Hàn,
00:20:39cậu tới rồi.
00:20:41Tổng giám đốc Hàn,
00:20:42cậu tới rồi.
00:20:56Ông đội,
00:20:57hôm nay cậu thấy thế nào rồi?
00:20:59Không ổn chút nào hết.
00:21:02Ông làm sao vậy?
00:21:03Ta không còn sức để nói chuyện luôn rồi.
00:21:07Vừa nãy,
00:21:08cháu đã nói với dì giúp việc rồi.
00:21:10Không cho phép ông đi ra ngoài.
00:21:11Còn có hôm nay,
00:21:12ông chạy đến nhà hội đinh nữa.
00:21:15Ông có biết là do ạ chết cháu hay không?
00:21:17Bây giờ,
00:21:18ta muốn ra ngoài đi dạo
00:21:19cũng không đi nổi nữa rồi.
00:21:20Có thể đi dạo,
00:21:21đi dạo ở trong giường thì được.
00:21:22Ông không đi viện,
00:21:23ở nhà nghỉ ngơi cũng được.
00:21:24Ta nói với con,
00:21:26ta cảm thấy bản thân của mình
00:21:27sắp chết tới nơi rồi.
00:21:29Dì Trúc của ta
00:21:30cũng sắp giết xong rồi.
00:21:33Ông đội à,
00:21:34con nghĩ kỹ rồi.
00:21:35Nếu như ông đồng ý với con
00:21:36đi dạo viện,
00:21:37thì con sẽ không yêu đương
00:21:38với Âu Phi nữa.
00:21:39Được không?
00:21:41Thật sao?
00:21:42Thật mà.
00:21:46Ta ưng trời đất,
00:21:47cháu trẻ của con cuối cùng
00:21:48vũ thong suốt rồi.
00:21:49Ta ưng trời đất,
00:21:50ta ưng trời đất,
00:21:51cháu trẻ của con cuối cùng
00:21:52vũ thong suốt rồi.
00:21:53Ông trời ơi,
00:21:54thật ra con có một thỉnh cầu.
00:21:55Con hy vọng ông đội của con
00:21:56có thể đồng ý với con,
00:21:57có thể đồng ý cho con.
00:21:58Con nói đi,
00:21:59cái gì ta cũng đáp ứng hết.
00:22:02Ông đội à,
00:22:03trước đây,
00:22:04không phải là ông nói
00:22:06là phải hợp nhất
00:22:07Đinh Thị với Hàn Thị hay sao?
00:22:08Con nghĩ chuyện này
00:22:09để con phụ trách cho.
00:22:10Ông thấy thế nào chứ?
00:22:14Cái thằng dốc này,
00:22:15con nói gì như vậy
00:22:16chỉ là để lừa gạt ta.
00:22:17Con vẫn là muốn yêu đương
00:22:18với con bé kia.
00:22:19Con nói được làm được,
00:22:20con sẽ không yêu đương
00:22:21với Âu Phi.
00:22:22Nhưng mà con
00:22:23cũng không phải là một ổ mấy.
00:22:24Ngã gia với Âu Phi
00:22:25vẫn luôn bất quả với nhau.
00:22:26Con chỉ hy vọng
00:22:27có thể cho Âu Phi
00:22:28sự đối đải công bằng.
00:22:29Con có,
00:22:30con đảm bảo được đối,
00:22:31nếu như vậy,
00:22:32ta ổng thấy thế nào?
00:22:34Nếu như con đã nói như vậy rồi,
00:22:36ta cũng chỉ có thể nhượng bầu con.
00:22:39Nhưng mà con không được phép lừa ông đó.
00:22:41Con sẽ không lừa ông đâu.
00:22:51Ông đội à,
00:22:52loại sách này,
00:22:53tốt nhất
00:22:54là xem ít một chút đi.
00:22:56Nói thẳng ra là con muốn xem đi.
00:22:58Được rồi.
00:23:10Sớm như vậy hay sao?
00:23:14Chào buổi sáng, giám đốc Ngư.
00:23:16Tôi là người đại diện của tập đoàn Hàn Thị.
00:23:18Sau này,
00:23:19những việc giữa hai nhà đinh Hàn
00:23:20để cho tôi phụ trách.
00:23:21Hy vọng được.
00:23:22Tôi tên là Hàn Minh.
00:23:31Chào buổi sáng, anh Hàn.
00:23:42Ông đội anh đồng ý rồi sao?
00:23:44Nhưng mà vẫn là không đồng ý.
00:23:46Hai chúng ta yêu nhau.
00:23:49Nhưng mà anh thấy,
00:23:50ông đội đã bắt đầu có sự thay đổi rồi.
00:23:52Thật vậy sao?
00:23:53Nếu không thì,
00:23:54với tính cách của ông ấy,
00:23:55khẳng định sẽ không để cho anh
00:23:56đảm nhận chuyện này đâu.
00:23:58Đi thôi.
00:23:59Em còn chưa tuyên bố hợp tác
00:24:00với tập đoàn Hàn Thị mà.
00:24:04Em rất lo lắng.
00:24:06Tại sao?
00:24:08Tại sao?
00:24:10Tại sao?
00:24:12Em rất lo lắng.
00:24:13Nhân viên của Đinh Thị
00:24:14sẽ không đồng ý.
00:24:16Dẫu sao,
00:24:17hai nhà đinh Hàn
00:24:18cũng đã đối đầu với nhau nhiều năm.
00:24:20Hơn nửa AJ5 và AJ6
00:24:22cả hai lần bị thiết lộ tài liệu mật
00:24:23để có liên quan đến Hàn Thị.
00:24:25Chuyện này rất đơn giản thôi.
00:24:26Bây giờ nói với nhân viên của Đinh Thị
00:24:28không phải là được đúng hay sao?
00:24:29Đi.
00:24:42Tiểu Lý à?
00:25:01Tôi đang ở đâu đây?
00:25:03Đây không phải là nhà của tôi.
00:25:06Đây không phải...
00:25:08không phải là nhà của tôi mà.
00:25:12Không phải.
00:25:30Họ đều là những nhân viên lâu năm.
00:25:32Họ phản đối cũng là chuyện bình thường thôi.
00:25:34Ông độc của em đã buông bỏ rồi.
00:25:36Em cũng đừng có lo ngại nhiều như vậy nữa.
00:25:39Thật ra những nhân viên lâu năm đó
00:25:41vẫn là có tình cảm với Đinh Thị hơn.
00:25:43Anh Đinh,
00:25:44sẽ có một ngày bọn họ sẽ hiểu được tôi.
00:25:55Sẽ ra chuyện gì vậy?
00:25:57Không thấy ông độc của em đâu nữa.
00:26:01Ông độc!
00:26:02Ông độc Đinh!
00:26:04Ông độc!
00:26:06Ông độc!
00:26:09Ông độc!
00:26:11Ông độc!
00:26:13Ông độc Hàng!
00:26:15Ông độc à?
00:26:16Ông đi đâu vậy hả?
00:26:17Doại chết con rồi.
00:26:18Sau này ông không được đi lung tung nữa đâu.
00:26:20Có biết không?
00:26:21Không sao.
00:26:22Thư ký Ngô đi cùng cháu ra ngoài thả lỏng một chút.
00:26:25Đúng không thư ký Ngô?
00:26:27Ta ngồi một lát.
00:26:28Cháu giùm ông.
00:26:33Lại đây.
00:26:34Ta nói với cháu này.
00:26:36Ông ấy ở nhà một mình như vậy không ổn đâu.
00:26:39Đầu óc thì có bệnh.
00:26:40Nếu đâu xảy ra chuyện gì không ai biết.
00:26:44Ta đã nghĩ rồi.
00:26:46Ta với ông ấy đã đối đầu nhiều năm như vậy.
00:26:50Ta cũng không muốn trích toán với ông ấy.
00:26:52Như vậy đi.
00:26:53Để ông ấy chuyển đến chỗ ta ở.
00:26:57Chức vụ thư ký Ngô này ta vẫn làm cho trót đi.
00:27:01Ông đội hàng à.
00:27:02Ông thật sự...
00:27:03Nhưng mà có một chuyện.
00:27:04Đây là việc giữa hai lão dạ chúng ta thôi.
00:27:06Không có liên quan gì đến cháu.
00:27:07Đến việc hợp tác của Đinh Hàng đâu.
00:27:13Cháu hiểu.
00:27:14Cháu biết mà.
00:27:16Chỉ là cháu còn có một mong muốn.
00:27:18Làm sao?
00:27:19Vì hợp tác của Đinh Hàng.
00:27:20Cháu hy vọng có thể duy trì được tính độc lộc của Đinh Thị.
00:27:24Chỉ là cháu có một mong muốn.
00:27:26Làm sao?
00:27:27Cháu có thể duy trì được tính độc lộc của Đinh Thị.
00:27:30Việc này...
00:27:31Nói thẳng ra là muốn lấy ta làm bàn đạp đúng hay không?
00:27:34Lão dạ Đinh kia đều không nói gì.
00:27:36Chắc còn nói nữa là già mơm đấy.
00:27:38Này, chủ tịch.
00:27:39Chủ tịch à.
00:27:40Chủ tịch.
00:27:41Này uống nước rồi đi.
00:27:43Uống một chút.
00:27:44Uống một chút đi.
00:27:45Không có nóng đâu.
00:27:46Được rồi, được rồi.
00:27:47Không nóng chút nào hết.
00:27:49Nào.
00:27:58Nào.
00:27:59Uống chén trà trước đi.
00:28:03Cảm ơn.
00:28:16Bây giờ...
00:28:17Chủ tịch diễn viên của Đinh Thị đã tuyên bố kết thúc một giai đoạn rồi.
00:28:21Điều mà em lo lắng nhất...
00:28:23Chính là ổng đội của em.
00:28:24Điều mà em lo lắng nhất...
00:28:25Chính là ổng đội của em.
00:28:28Việc này em không cần phải lo lắng.
00:28:29ổng đội của anh sẽ chăm sóc cho ổng đội Đinh.
00:28:34Em tin là sẽ như vậy.
00:28:36Có đói không?
00:28:38Em không đói.
00:28:40Bộ anh đói rồi hay sao?
00:28:41Có một chút.
00:28:42Em đi nấu cho anh ăn.
00:28:43Không cần, không cần.
00:28:45Lần này để anh làm cho.
00:28:46Anh hả?
00:28:49Anh làm được hay sao?
00:28:50Có thể chứ.
00:28:54Cảm ơn.
00:29:20Ăn.
00:29:24Quá ta đều là đồ mua hết.
00:29:26Có chuẩn bị mà tới.
00:29:28Em đã nói rồi.
00:29:29Làm cũng được.
00:29:30Mà mua cũng được.
00:29:35Ăn ngon là được rồi.
00:29:38Nào.
00:29:40Uống một ly trước nha.
00:29:41Chẳng trách anh cứ đói mãi.
00:29:43Lòng dạ đen tối quá đi.
00:29:46Nào.
00:29:47Anh thấy...
00:29:50Chuyện gì cũng có thể giải quyết mà.
00:29:52Như vậy em phải kiên trì lên.
00:29:55Cảm ơn anh.
00:29:56Hậu thuẫn kiên cố nhất của em.
00:29:59Em sẽ kiên trì.
00:30:02Cạn, cạn.
00:30:14Ông đổi hàng.
00:30:16Ông ngồi đi.
00:30:19Để cháu làm cho.
00:30:23Làm sao?
00:30:25Tôi no rồi.
00:30:27No rồi sao?
00:30:28No rồi.
00:30:30Cuối cùng cũng no rồi.
00:30:32Cháu không cho ông ấy ăn cơm bao nhiêu ngày rồi hả?
00:30:34Cháu xem để ông ấy đói thành như thế này rồi.
00:30:37Còn nói là ta cường hào.
00:30:38Đây mới là cường hào đây nè.
00:30:40Đại cường hào.
00:30:41Lão cường hào.
00:30:42Ngô.
00:30:43Thư ký Ngô.
00:30:44Anh được phép nói như vậy hay sao?
00:30:45Anh không muốn làm ở đây nữa hay sao?
00:30:47Dạ không phải, không phải.
00:30:48Muốn làm chứ.
00:30:49Muốn làm.
00:30:50Không phải.
00:30:51Thật là.
00:30:52Anh không muốn làm ở đây nữa hay không?
00:30:53Thật tình.
00:30:55Ngã gia.
00:30:56Ngô nhà này sửa lại từ bao giờ vậy?
00:30:59Không tốt bằng trước đây.
00:31:01Tại sao lại quê mùa như vậy chứ?
00:31:05Ông đã ở trong ngôi nhà đẹp bao giờ chưa?
00:31:06Ông biết ngôi nhà này từ bao giờ không?
00:31:08Thư ký Ngô.
00:31:09Thư ký Ngô.
00:31:10Không thể nói với chủ tịch như vậy được.
00:31:11Ai là thư ký Ngô chứ?
00:31:13Cô còn dám gọi ta là thư ký Ngô?
00:31:15Ta đạp cho cô một trận bây giờ.
00:31:18Thư ký Ngô.
00:31:19Cái hấu này ngon quá à.
00:31:20Dân, dân, dân.
00:31:21Ông xem cơm đã ăn xong rồi.
00:31:23Quà quả cũng ăn xong hết rồi.
00:31:25Tôi để họ dọn những đồ này xuống nha.
00:31:27Ông đến đi nghỉ ngơi đi, được không?
00:31:30Anh chỉ cho ăn dừa thôi, không cho ăn cơm.
00:31:32Sao lại không cho ăn cơm chứ?
00:31:33Một bít tết chín ba phần, ông nhiều mối một mình ăn hết xong.
00:31:36Cô uống rượu vang nữa mà, đã quên rồi hay sao?
00:31:38Bít tết?
00:31:43Được rồi, được rồi.
00:31:44Anh không cho ăn thì thôi đi.
00:31:45Tôi không ăn nữa.
00:31:46Không phải.
00:31:47Cháu đói với con người này.
00:31:48Một bít tết chín ba phần, một mình ông ấy ăn hết.
00:31:50Cô đưa ta lên phòng.
00:31:51Ông đội à, cô đưa ông lên phòng nha.
00:31:53Được rồi.
00:31:54Thư ký Ngô.
00:31:55Anh đã chất giã cả một ngày rồi.
00:31:57Mau qua về nghỉ ngơi đi.
00:32:01Tiểu Lý.
00:32:02Cậu đưa Thư ký Ngô an toàn về đến nhà đi.
00:32:05Dân, dân.
00:32:06Chủ tịch yên tâm đi.
00:32:07Tôi sẽ đưa ông ấy về tận nhà.
00:32:08Ông mau đi nghỉ ngơi đi.
00:32:09Được rồi, được rồi.
00:32:10Mấy người làm việc đi.
00:32:11Ông đội Hàng à, cháu xin lỗi nha.
00:32:14Ông đội.
00:32:17Thư ký Ngô ăn no chưa?
00:32:19Đáng ghét, ta còn chưa có gì ăn nữa nè.
00:32:21Mấy người đều ăn hết rồi.
00:32:23Ăn hết dừa hấu đi Thư ký Ngô.
00:32:25Đáng ghét.
00:32:26Ông có uống đường vang của tôi nữa hay sao Thư ký Ngô?
00:32:28Đáng ghét.
00:32:29Thư ký Ngô vẫn còn uống nữa hay sao?
00:32:31Tiểu Lý, mau lái xe.
00:32:44Ông đội Hàng.
00:32:55Tôi đã quyết định.
00:32:59Tôi muốn để Hàng thị hợp tác với Đinh thị.
00:33:10Ông đội Hàng à.
00:33:13Ông đang đùa hay sao?
00:33:15Tôi đùa gì chứ, thật là.
00:33:19Tại sao vậy?
00:33:22Con xem ta với lão gia đình đó, có giao tình 30 năm rồi.
00:33:26Ta cũng muốn giúp cho ông ấy.
00:33:28Hôm nay cậu con tới là muốn báo cho con biết thôi.
00:33:31Ngày mai ta sẽ ký hợp đồng với họ.
00:33:33Ta cho con xem hợp đồng đi.
00:33:35Ông đội Hàng à.
00:33:36Ông đội Hàng.
00:33:37Hợp đồng này, ông đội Hàng.
00:33:39Ông đã đối trợ với Đinh thị bao lâu nay?
00:33:42Đã thấy thắng lợi trước mắt rồi.
00:33:44Kết cục là muốn giúp đỡ cho ông ấy là sao?
00:33:46Sắp thắng rồi, cho nên ta mới giúp đỡ cho họ.
00:33:49Cái này gọi là người thắng đồng cảm với kẻ thua.
00:33:52Cậu có hiểu hay không?
00:33:54Cậu hiểu rồi.
00:33:55Nhưng mà, nhưng mà quyết định quan trọng như vậy,
00:33:58có phải là phải được Hội đồng Quản trị thông qua mới được không?
00:34:01Tại sao ông lại có thể tự mình quyết định như vậy chứ?
00:34:04Ta là chủ tịch, tại sao ta lại không thể quyết định được?
00:34:08Ta nói trước cho con biết chuyện này.
00:34:12Con có ý kiến gì không?
00:34:14Con, con, con tất nhiên là sẽ không làm trái ý của ông rồi.
00:34:19Con cảm thấy, quyết định qua loa này của ông,
00:34:22nhớ đâu Hội đồng Quản trị không đồng ý với ông thì sao?
00:34:24Điều quan trọng nhất chính là, Đinh thị sẽ sắp phá sản đến đơi rồi.
00:34:28Chúng ta hợp nhất với họ, vậy không phải là lỗi dốn rồi hay sao?
00:34:31Được rồi, được rồi.
00:34:32Lát nữa ta sẽ mở cuộc họp Hội đồng Quản trị,
00:34:34và ta sẽ nói với bọn họ luôn.
00:34:36Vậy hôm nay, tìm con tới, để nói cho con biết chuyện này thôi.
00:34:40Thứ nhất là vì con là người trong nhà,
00:34:42thứ hai là con cũng đã từng làm nhiều ấy Đinh thị.
00:34:44Dạ đúng.
00:34:45Vậy nếu như, nếu như họ phản đối thì sao?
00:34:48Ai dám phản đối, ta liền nhường chiếc ghế chủ tịch này lại cho họ liền.
00:34:53Xem ai dám ngồi.
00:34:55Dân dân.
00:34:56Dân dân.
00:34:57Dân dân.
00:34:58Dân dân.
00:34:59Dân dân.
00:35:00Ông Đội Hàng à, thật ra bây giờ tình hình là như thế này.
00:35:04Chúng ta dựa hợp tác với bên Hàn Quốc,
00:35:06áp lực của bộ phận dân doanh vô cùng lớn.
00:35:09Nếu như lại lập tức hợp tác với Đinh thị,
00:35:11bỗng chốc nhiều người tới như vậy,
00:35:13thì con sợ là sẽ ảnh hưởng xấu đến chúng ta.
00:35:15Chuyện này ta đã nghĩ rồi,
00:35:17ta sẽ để cho Hàn Minh lấy tương cách là người đại diện hợp tác với Đinh thị.
00:35:22Ông Đội Hàng à,
00:35:23tại sao ông lại có thể để cho anh Hàn Minh ở cùng một chỗ với cô ta được chứ?
00:35:27Con xem, con phụ trách Bình Đá bên đó,
00:35:30nó phụ trách Đinh thị bên này.
00:35:31Chuyện này ta đã suy tính rất lâu rồi.
00:35:35Con đừng có trừng mắt nhìn ta nữa,
00:35:37trong lòng của con nghĩ gì ta đều biết.
00:35:40Hàn Minh,
00:35:41nó đã nói rồi,
00:35:42nó đã chia tay với con bé ngư ấu vi đó,
00:35:44con không được lòng giả hẹp hòi như vậy.
00:35:46Đàn ông không thích những người phụ nữ lòng giả hẹp hòi đâu,
00:35:49có biết chưa?
00:35:51Phải nhớ đấy.
00:35:54Ông Đội Hàng à,
00:35:55con nhớ rồi.
00:35:57Hàn Thị sắp hợp tác với Đinh thị rồi.
00:36:00Cái gì?
00:36:02Sao có thể như vậy?
00:36:03Chính miệng của Hàn Thụ canh nói với chị đó.
00:36:08Tại sao vậy hả?
00:36:11Nếu như ngư ấu vi có được sự giúp đỡ của Hàn Thị,
00:36:14thì đồng nghĩa cho chị tìm đường chỗ giữa rồi.
00:36:18Em đi tìm chủ tịch Hàn đi.
00:36:19Sư Quỳnh à.
00:36:21Sư Quỳnh à,
00:36:23em đi tìm chủ tịch Hàn đi.
00:36:24Sư Quỳnh à.
00:36:26Không tác dụng đâu,
00:36:27chị còn không khuyên được ông ấy.
00:36:30Không thể thay đổi được quyết định của ông ấy.
00:36:32Nhưng,
00:36:33nếu chị thay đổi phương án hợp tác một chút,
00:36:36thì vẫn là có khả năng làm tan trả đội thuyền của nhà hội Đinh.
00:36:40Có cái gì đây?
00:36:44Sư Quỳnh à.
00:36:53Xin bơi vào.
00:37:00Có chuyện gì sao?
00:37:04Chủ tịch,
00:37:05tôi nghe nói,
00:37:07ngài muốn hợp tác với Đinh Thị sao?
00:37:10Bờ mép của con bé ngãi da này cũng nhanh thật đấy.
00:37:14Cô ấy là chị của tôi,
00:37:15đương nhiên ngài sẽ nói cho tôi biết.
00:37:16Ta là cảm thấy,
00:37:17nếu như ta hợp nhất với đội thuyền Đinh Thị rồi,
00:37:20thì hàng thị của chúng ta,
00:37:21chính là ổng lớn được đối trong ngành này đó.
00:37:27Đúng thế.
00:37:28Nhưng mà,
00:37:29tôi,
00:37:31vẫn khuyên ngài,
00:37:32hãy suy nghĩ thật ý lưỡng nhau.
00:37:38Ta đã suy xét rồi.
00:37:41Không thành vấn đề.
00:37:45Mà hơn nữa,
00:37:47đây là chuyện của nhà họ hàng chúng ta.
00:37:49Chẳng liên quan thái gì đến cậu hết.
00:37:57Đúng, đúng, đúng.
00:37:59Hợp nhất với ai,
00:38:00là việc của nhà họ hàng của ông.
00:38:02Nhưng mà nếu như ảnh hưởng đến việc hợp tác với Bình Á,
00:38:05hình như,
00:38:06không còn là việc trong nhà của ông nữa thì phải.
00:38:10Theo như những gì tôi biết,
00:38:11tình hình tài chính hiện giờ của công ty ông,
00:38:13không phải là rất tốt.
00:38:15Đây cũng là một trong những lý do,
00:38:16mà các ông hợp tác với Bình Á.
00:38:18Còn bây giờ,
00:38:19lại gánh dắt thêm bảo hiểm lớn như vậy,
00:38:21ngay là sẽ ảnh hưởng đến sự hoạt động của dự án AJ6.
00:38:27Cậu cứ yên tâm đi.
00:38:28Chuyện này sẽ ảnh hưởng đến sự hoạt động của dự án.
00:38:32Vậy thì quá tốt rồi.
00:38:34Dựa theo hợp đồng mà chúng ta ký lúc đầu,
00:38:36khi mà dự án tiến hành đến giai đoạn thủ nghiệm thuyền,
00:38:39phí lắp ráp,
00:38:40và thử nghiệm thuyền của bộ phận này,
00:38:42đều do hàng thị bỏ giốn.
00:38:43Đúng hay không?
00:38:44Đúng.
00:38:45Vậy ngài Thủ tịch,
00:38:46hãy chuẩn khoản tiền đó cho chúng tôi luôn đi.
00:38:52Bây giờ đã có thể thử thuyền rồi chứ?
00:38:54Có thể chứ?
00:38:56Tôi nói có thể,
00:38:57thì là có thể thôi.
00:39:02Tôi nói cho cậu biết này,
00:39:05thật ra tôi hợp tác với bên Đinh Thị,
00:39:07chuyện này thật sự không liên quan gì đến cậu hết.
00:39:10Tôi nghĩ,
00:39:12Thủ tịch,
00:39:13hôm nay tôi đến đây,
00:39:14là để bàn chuyện công việc với ông.
00:39:16Công việc ông muốn hợp tác với ai,
00:39:18thì hợp tác với người đó thôi.
00:39:20Chỉ là, tôi cần đảm bảo,
00:39:22sự dựng hành ổn định dự án của chúng ta.
00:39:25Ông nghĩ thử xem,
00:39:26bắt đầu thử sớm một ngày,
00:39:27thì sản phẩm cũng sẽ sớm được ra mắt,
00:39:29ông cũng sẽ kiếm được lợi nhiều hơn.
00:39:33Được.
00:39:34Như vậy đi,
00:39:35chuyện tiền bà,
00:39:36cậu để cho tôi suy xếp một lát,
00:39:37rồi sau đó sẽ trả lời cậu sau.
00:39:39Ông không phải là hết tiền rồi chứ?
00:39:41Ngư sĩ Quy,
00:39:42làm chuyện gì,
00:39:43cũng đừng có cường ép sứt sau.
00:39:45Có đúng không?
00:39:47Cậu phải cho người khác có không gian,
00:39:49cũng là giữ cho mình không gian,
00:39:50có hiểu không?
00:39:51Ông xem lời đại của ông kìa,
00:39:53tôi nào có hớt không để cho ông không gian chứ?
00:39:55Chỉ là,
00:39:56nếu như ông giữ cố chấp gánh giáp trách nhiệm này,
00:39:59thì tôi đảm bảo với ông,
00:40:00ông sẽ vi phạm hợp đồng ban đầu như chúng ta đó.
00:40:03Bình thường,
00:40:04sẽ có quyền hạng truy cứu trách nhiệm với ông.
00:40:07Đinh thị không còn tác dụng với hạng thị,
00:40:09không phải chỉ là một đội nghiên cứu phát minh thôi sao?
00:40:11Ông muốn hợp nhất,
00:40:12thì chỉ cần hợp nhất đội nghiên cứu phát minh thôi là được.
00:40:15Việc gì mà phải gánh hết tất cả cho mọi người,
00:40:17tôi cũng chỉ là nghĩ cho hàng tỷ khách ông thôi,
00:40:19muốn giảm bớt gánh nặng cho mấy người.
00:40:21Ông nghĩ kỹ lại coi,
00:40:23tôi đi trước đây,
00:40:24cậu hà tất gì phải như vậy chứ?
00:40:26Nói thế nào đi nữa,
00:40:27Ngư Ố Vi cũng là chị gái của cậu.
00:40:30Bây giờ,
00:40:31chúng tôi chỉ là đối thủ với nhau.
00:40:39Đi.
00:41:07Cái này,
00:41:08chuyện tôi phải nói cho cô biết một chút.
00:41:10Hợp đồng của chúng ta,
00:41:11sau khi ký,
00:41:13tôi muốn cô,
00:41:14đuổi hết những nhân viên,
00:41:15không thuộc nhân viên kỹ thuật.
00:41:17Tôi chỉ giữ lại nhân viên kỹ thuật thôi.
00:41:20Ông nội hàng à,
00:41:22sao có thể như vậy được?
00:41:23Sao không thể như vậy chứ?
00:41:25Những người đó đều là nhân viên lão làng của Đinh thị,
00:41:27họ giấc giả làm việc cả đời cho Đinh thị.
00:41:29Hơn nữa, chắc cũng đã hứa với họ rồi,
00:41:31được đối không để cho họ chịu thiệt mà.
00:41:34Cô hứa là chuyện của cô,
00:41:35không liên quan đến tôi.
00:41:36Điều tôi cần là kỹ thuật của đội ngũ các cô.
00:41:40Có đúng không?
00:41:41Chuyện này,
00:41:42nếu bất cứ ông chủ nào trên thế giới gặp phải,
00:41:44cũng sẽ làm như tôi thôi.
00:41:46Đây chính là làm ăn.
00:41:48Trong mắt của ông,
00:41:49cái gì cũng làm ăn hết hay sao?
00:41:51Tàu thuyền là làm ăn.
00:41:53Giao tình của ông dân đội của cháu là làm ăn.
00:41:55Ngay cả tình cảm của cháu và Hạng Minh,
00:41:57đều là làm ăn hết hay sao?
00:42:00Không phải chứ.
00:42:01Sao cái con nhóc này,
00:42:02nói chuyện giống y hệ như ông giả Đinh đó,
00:42:04mở miệng là giả nhân giả nghĩa.
00:42:09Tôi nói cho cô biết,
00:42:10phải nhớ kỹ.
00:42:12Tình cảm là tình cảm,
00:42:13còn làm ăn là làm ăn.
00:42:15Hai chuyện này không thể gợp lại thành một được.
00:42:18Nếu không mãi mãi cô không làm được chuyện lớn đâu,
00:42:20có biết không?
00:42:21Nhưng mà cháu không cho rằng như vậy.
00:42:26Chuyện này,
00:42:27tôi phải có lời giải thích với hội đồng quản trị của tôi.
00:42:31Cô phải giải thích với em trai của cô.
00:42:33Em trai của cháu?
00:42:35Chuyện này có liên quan gì đến sĩ huy?
00:42:39Có liên quan gì thì cô đi hỏi cậu ta đi.
00:42:44Rốt cuộc là cô có ký hay không đây?
00:42:52Có phải trên hợp đồng này,
00:42:53cậu có một điều khoản,
00:42:54là phải chuyển cổ phần cho cháu đúng không?
00:42:57Vậy không bằng thế này đi.
00:42:59Chị sẽ không cần cổ phần này.
00:43:00Coi như cháu bán chúng cho ông.
00:43:03Để đổi lấy những nhân viên cũ của cháu.
00:43:05Có được không?
00:43:10Cô có biết cổ phần của cô bao nhiêu tiền hay không?
00:43:12Cháu không biết.
00:43:13Cháu cũng không cần biết.
00:43:15Bởi vì điều này đối với cháu mà nói,
00:43:17không quan trọng chút nào.
00:43:18Tiền không quan trọng với cô,
00:43:19và cái gì mới quan trọng đây?
00:43:22Cháu muốn tất cả nhân viên tự giúp đỡ đình thị,
00:43:24sống vui vẻ,
00:43:25sống tốt.
00:43:27Đây mới chính là việc quan trọng nhất trong cuộc đời của cháu.
00:43:31Đây là do cô nói đó nha!
00:43:33Cô đừng hối hận.
00:43:34Tự đối không hối hận đâu.
00:43:36Ký!
00:43:37Ký ngay!
00:43:58Nguyên Sĩ Nguyên,
00:43:59Cậu cảm thấy em làm rất quá đáng hay sao? Những người đó đều là nhân viên lão làng, đồng hành cùng ông nội gây dần giang sơn. Sao mà em có thể bỏ mặt cuộc sống của họ được?
00:44:06Đương nhiên tôi biết.
00:44:08Vậy nên tôi mới thay hàng thù căn tiếp dần họ đó.
00:44:13Như tính tôi đã duyệt xong.
00:44:16Đội nhóm của chị đến chỗ của tôi, tôi sẽ trả lương cho họ.
00:44:20Vì vậy không còn chiếm dụng tiền của hàng thù căn, hẳn chẳng phải một công đôi diện hay sao?
00:44:27Chỉ có điều hỏi thêm một người lãnh đạo thôi, nhưng mà trên thực tế vẫn nghe lời của chị.
00:44:34Sao vậy? Chị cảm thấy không phải là chuyện một công đôi diện hay sao?
00:44:42Đây chính là tính toán dự ý của em rồi đúng không?
00:44:45Để nào chị không có cách nào khác?
00:44:48Trước mắt đây không phải là cách tốt nhất của chị hay sao?
00:44:52Chị đã từ bỏ cổ phần ông đội hàng cho chị rồi.
00:44:56Chị điên rồi hay sao? Em mới điên đó.
00:44:58Chị có biết những cổ phiếu đó đáng giá bao nhiêu tiền không?
00:45:00Chị không quan tâm.
00:45:01Tiền đối với chị không quan trọng.
00:45:03Tiền không có thì có thể kiếm, nhưng lòng người nếu như tan rã thì làm sao mà tụ lại được?
00:45:07Chị từng bỏ những cổ phiếu đó thì đồng nghĩa với chị chỉ là một nhân viên bình thường thôi.
00:45:12Không quan trọng gì hết.
00:45:16Hôm nay chị qua là để nói cho em biết.
00:45:19Em đã thay đổi rồi.
00:45:23Ngay cả chị cũng sắp không nhận ra em nữa.
00:45:27Chị tuyệt đối sẽ không để cho em tiếp tục xa ngã như vậy được.
00:45:31Xa ngã?
00:45:33Người ổ viên?
00:45:34Chị không có lòng cảm kích như vậy.
00:45:36Chị không cảm thấy vô cùng quá đáng hay sao?
00:45:38Chị bây giờ...
00:45:41Chị bị cảm thấy rất đau lòng.
00:45:53Chỗ mình vẫn thoải mái nhất.
00:45:56Ông nội hàng.
00:45:58Ông nội hàng à, cháu đến thông ông đi.
00:46:00Đến đây, đến đây, tốt quá.
00:46:02Ông nội hàng à, thư ký Ngô.
00:46:05Có khách đến, tiếp đãi một chút đi.
00:46:12Ông ấy...
00:46:15Chuyện đó, chủ tịch à,
00:46:18dạy tôi đi tiếp đón khách đi.
00:46:21Ông ở đây đọng báo đi.
00:46:24Quan tâm tình hình quốc gia đại sự một chút.
00:46:27Ông nội hàng à, tại sao máy lại ở đây?
00:46:29Ra ngoài đồ nói, nhanh lên.
00:46:31Xem xem thế giới thay đổi chống mặt thế nào nha.
00:46:39Chuyện này là như vậy đó.
00:46:42Ông nội hàng à, nếu như ông có ý kiến gì,
00:46:45thì trực tiếp nói với cháu thôi.
00:46:47Ông đừng lừa cháu mà.
00:46:50Ông lừa cháu cái gì?
00:46:52Vậy thì ông nói, không phải trước kia,
00:46:54ông từng nói sao?
00:46:55Ông ủng hộ cháu và anh Hàng Minh ở bên nhau.
00:46:57Đúng, hơn nữa, hơn nữa Ngô Ấu Vi là loại người như thế nào?
00:47:00Không phải là ông không biết.
00:47:02Trước khi giúp đỡ nhà hội Đinh cũng thôi đi,
00:47:04cháu cũng không nói gì hết.
00:47:06Nhưng bây giờ, ông còn cho ông Đinh đến đây nữa.
00:47:08Cháu thực sự không hiểu,
00:47:09ông rốt cuộc có ý gì đây?
00:47:11Ông nói với cháu này,
00:47:14chuyện hợp tác với Đinh Thị,
00:47:16đón lão Đinh đến ở,
00:47:18đều có lý do hết.
00:47:21Ngày mai,
00:47:23ngày mai hợp đi, rồi cháu sẽ biết.
00:47:25Thật ra ông luôn muốn giải thích với cháu,
00:47:27ông không cần giải thích với cháu nữa.
00:47:29Cháu cũng không muốn nghe những gì ông nói đâu.
00:47:32Cháu biết, cháu biết ông làm gì,
00:47:34ông cũng đều có lý do của mình.
00:47:36Cháu nói như thế là cháu không thích nghe đâu đó.
00:47:38Đúng không?
00:47:39Cháu muốn lấy Hàng Minh thì cháu lấy đi,
00:47:41làm gì mà suốt ngày cây chuyện với người ấu viên.
00:47:46Ông nội Hàng à,
00:47:48ông đừng coi là thật, cháu không có ý đó đâu.
00:47:50Cháu chỉ là từ trong lòng,
00:47:51không muốn cho người ấu viên sống tốt.
00:47:53Ông nghĩ xem,
00:47:54cô ta luôn tranh giành nhỏ hội Đinh với cháu,
00:47:55đến bây giờ,
00:47:56lại giành anh Hàng Minh với cháu.
00:47:57Ông nói xem,
00:47:58cháu có thể không để ý chuyện này sao?
00:48:00Vì ban đầu cháu cho người ấu viên tiền,
00:48:02nói không tính toán với nó,
00:48:03cháu làm cho ta xem hay sao?
00:48:06Không phải như vậy đâu ông nội Hàng à,
00:48:08cháu chỉ là không muốn anh Hàng Minh bị dứng vào đó.
00:48:10Hơn nữa, cháu làm tất cả chuyện này,
00:48:12đều là để giúp cho anh Hàng Minh,
00:48:13không liên quan chỉ đến chuyện hôm nay hết.
00:48:19Đinh Hoài Viễn,
00:48:20đã nuôi cháu bao nhiêu năm như vậy,
00:48:22cháu cũng không có chút tình cảm nào với ông ấy hay sao?
00:48:25Cháu,
00:48:26sao cháu lại không có tình cảm được với ông nội của cháu?
00:48:28Ban đầu,
00:48:29sau khi ngư ấu viên đón ông ấy đi,
00:48:30cháu vô cùng ngông nóng,
00:48:31đi khắp mọi nơi tìm ông nội,
00:48:32chỉ là không ngờ,
00:48:34lại là ở chỗ ông thôi.
00:48:39Thật ra, cháu vừa nghĩ,
00:48:41ông nội sống cùng,
00:48:42sống cùng với ông cũng rất an toàn,
00:48:44rất tốt.
00:48:47Được.
00:48:48Sáng sớm ngày mai công ty mở hợp,
00:48:50thì cháu đến sớm một chút.
00:48:51Ngoài ra những thứ cháu mua,
00:48:53ta bảo giúp việc nhận rồi.
00:48:55Cháu có thể về đi.
00:48:58Ông nội Hàng.
00:49:06Ai đó?
00:49:07Ai đó?
00:49:08Điên hay sao vậy?
00:49:09Gọi hồn hả?
00:49:15Chủ tịch!
00:49:16Mời nghe giao, mời nghe giao.
00:49:18Xin mời, xin mời.
00:49:21Ông nội,
00:49:22tại sao ông lại đến đây?
00:49:25Giúp việc ninh canh,
00:49:26ta cố ý mang đến cho con.
00:49:33Ông đến đây,
00:49:34chỉ vì chuyện này thôi sao?
00:49:35Ta ninh canh cho cháu trang của mình,
00:49:37còn phải biểu ra lý do gì khác hay sao?
00:49:39Đúng rồi, đúng rồi, chủ tịch à.
00:49:41Này, uống chút nước đi.
00:49:42Uống chút nước nha.
00:49:46Theo ta ra ngoài đi dạo một chút.
00:50:00Mấy ngày trước,
00:50:01ông nội có nói vài lời liên quan đến ba mẹ của con.
00:50:05Có hơi nặng lời,
00:50:07khiến cho con không vui.
00:50:09Ông ở đây xin lỗi con.
00:50:13Ông nội à,
00:50:14có phải xảy ra chuyện gì rồi hay không?
00:50:15Không có gì hết.
00:50:17Ông chỉ không muốn khiến cho con
00:50:19lại giống như ba của con.
00:50:20Có đúng không?
00:50:21Cái đời bị phụ nữ quấn lấy,
00:50:23sau đó thì sao?
00:50:24Hôn nhân vẫn thất bại thôi.
00:50:26Ông thật sự hy vọng rằng
00:50:28con có thể tìm một người phụ nữ thật sự yêu con.
00:50:31Con hiểu mà.
00:50:32Con cũng hy vọng con có thể tìm được.
00:50:36Người ấu vi đó,
00:50:37có tốt như vậy không?
00:50:39Mà con yêu nó như vậy.
00:50:42Ông nội à,
00:50:43có phải trước kia con nói cho ông rồi hay sao?
00:50:45Bây giờ con và người ấu vi chỉ có quan hệ công việc,
00:50:47những thứ khác không nghĩ gì hết.
00:50:49Vậy thì,
00:50:50ông nói giả dụ,
00:50:52bỏ đi quan hệ công việc này,
00:50:54con có cưới nó hay không?
00:50:59Con hiểu rõ người ấu vi,
00:51:00con là một người con gái rất kiên cường,
00:51:02rất lương thiện.
00:51:03Ngay dù hồi nhỏ con không quen biết cô ấy,
00:51:05con cũng tin mình sẽ yêu cô ấy như vậy.
00:51:07Con cũng tin có một ngày,
00:51:08ông có thể thay đổi ánh nhìn với cô ấy.
00:51:14Được, được.
00:51:16Ông ở đây cũng đợi ngày đó.
00:51:26Đây là bản thiết kế mới nhất của chúng ta,
00:51:28mọi người xem thử đi.
00:51:30Thật ra tôi hy vọng lần này,
00:51:32có một chút điều chỉnh.
00:51:33Từ nền tảng trước kia,
00:51:34mọi người xem một chút.
00:51:35Chỗ này thân thuyền chỉnh thẳng.
00:51:39Ông vi,
00:51:41sao vậy?
00:51:43Mọi người làm việc trước đi.
00:51:45Được.
00:51:48Sao vậy hả?
00:51:50Người phụ trách của tập đoàn Bình Ná giờ đến đây.
00:51:52Em có muốn đi gặp bà ta không?
00:51:54Đi,
00:51:55phải đi chứ.
00:51:57Giờ để anh chuẩn bị một chút.
00:51:58Em muốn nói chuyện quyền sử dụng cao ốc dinh thị
00:52:00với Bình Ná sao?
00:52:02Em phải biết chuyện này có ảnh hưởng rất lớn đến sỉ huy.
00:52:04Em nghĩ kỹ chưa?
00:52:07Cho dù là như vậy, em cũng phải đi.
00:52:10Sỉ huy đã bị Ngãi Gia và Bình Ná lợi dụng.
00:52:13Sở dĩ Bình Ná tuyển dụng sỉ huy
00:52:15chẳng quan là vì số liệu của AI trang sáng,
00:52:17mà hơn nữa bây giờ,
00:52:18sỉ huy vì để thành công
00:52:19đã bắt đầu không từ thủ đoạn nào hết.
00:52:23Cho dù nó hờn nghiêm,
00:52:26cũng hơn là các đứa con đường tương lai của nó.
00:52:29Hy vọng rằng sỉ huy có thể hiểu được tấm lòng của em.
00:52:36Tổng giáo đốc Khương, họ đến rồi.
00:52:44Bà chủ Khương, đây chính là Ngư Ấu Phi
00:52:46đã hẹn trước gặp mặt bà.
00:52:51Xin chào bà chủ Khương.
00:52:52Cô chính là Ngư Ấu Phi Tiến Tâm Lường Lẫy hay sao?
00:52:55Quá nhiên là một gián dễ lão luyện.
00:52:58Xin mời ngồi.
00:53:05Hôm nay đến tìm tôi, có chuyện gì không?
00:53:09Theo như tôi biết,
00:53:10công ty thần bí mua cao ốc,
00:53:12ninh thị của chúng tôi,
00:53:13chính là quý công ty đây.
00:53:16Cũng chính là bà chủ Khương.
00:53:18Đúng không bà?
00:53:19Không sai.
00:53:21Giá cả của cao ốc đó không tệ.
00:53:23Hơn nữa,
00:53:24có thể mua tài sản của đối thủ cạnh tranh lớn nhất,
00:53:26cảm giác này rất tuyệt vời.
00:53:29Dạ đúng.
00:53:31Bà đã tốn một đống tiền
00:53:32mua tòa nhà đó.
00:53:34Nhưng mà bà có biết,
00:53:35quyền sử dụng của tòa nhà đó bây giờ
00:53:37là thuộc về ai hay không?
00:53:43Đứt mắt chắc hẳn là đàn
00:53:44vô thương và cho thuê.
00:53:49Nếu như nói,
00:53:50quyền sử dụng của tòa nhà đó bây giờ
00:53:53vẫn ở trong tay của tôi thì sao?
00:53:56Nếu như nói,
00:53:57quyền sử dụng của tòa nhà đó bây giờ
00:53:59vẫn ở trong tay của tôi thì sao?
00:54:01Nếu như nói,
00:54:02quyền sử dụng của tòa nhà đó bây giờ
00:54:04vẫn ở trong tay của tôi thì sao?
00:54:07Người bà hủy tháp toàn quyền,
00:54:08anh ngư sĩ Huy,
00:54:09để cho thuê toàn bộ tòa nhà đó,
00:54:11cho tôi tùy ý sử dụng,
00:54:13đồng thời,
00:54:14không thua bất cứ khoản phí nào của tôi.
00:54:27Bà Vũ Khương,
00:54:28bà có một nhân viên như vậy,
00:54:30thật là may mắn của tập đoàn lính thị chúng tôi.
00:54:43Ngư sĩ Huy,
00:54:44tôi mời cậu qua đây cùng hợp tác,
00:54:47chứ không phải là ăn cây táo rào cây sung như cậu.
00:54:52Ngay cả giải thích cũng không có hay sao?
00:54:56Được, lập tức biến khỏi tầm mắt tôi.
00:55:04Tổng giám đốc Khương,
00:55:05bà cần gì tức giận chứ?
00:55:06Không phải chỉ vì chuyện nhà cửa hay sao?
00:55:08Chúng ta lấy lại là được.
00:55:10Cái gì lấy lại là được?
00:55:14Mất mặt đến tận nhà họ Đinh rồi.
00:55:17Tôi tốn bao nhiêu tiền như vậy,
00:55:19là để cho họ sử dụng miễn phí.
00:55:21Nhưng mà theo tôi biết,
00:55:22trước mắt tất cả người của Đinh thị
00:55:24đổi trong khu làm việc mới của mình.
00:55:26Họ chưa từng dùng tòa nhà này.
00:55:29Chuyện này có liên quan gì đến việc dùng hay không?
00:55:33Cậu nói đi,
00:55:35cậu báo tôi tiếp tục hợp tác với cậu như thế nào đây?
00:55:41Bà chủ Khương à,
00:55:43bà đang muốn đuổi diệt tôi hay sao?
00:55:45Tôi muốn đuổi diệt một nhân viên,
00:55:47còn phải báo cáo xin cậu phê duyệt hay sao?
00:55:52Ngư sĩ Huy,
00:55:55bà cho rằng
00:55:56ngư ấu vi đó dễ đối phó như vậy sao?
00:55:59Từ nhỏ chị ta đã chạy trên thuyền,
00:56:01dành mặt kỹ thuật.
00:56:02Ngoài tôi ra,
00:56:03thì bà cũng có thể tìm được ai so với chị ta.
00:56:06Nếu như bà cố chấp muốn đuổi diệt tôi,
00:56:08vậy thì cũng không sao.
00:56:09Nhưng mà tôi dám đảm bảo với bà,
00:56:11bà nhất định sẽ thua ngư ấu vi thôi.
00:56:15Cậu đang huy hiếp tôi.
00:56:18Tổng giám đốc Hương sẽ huy nói có chút nghiêm túc đó.
00:56:20Thật ra là vì tốt cho bà thôi.
00:56:22Hơn nữa, chúng ta đều là người làm ăn,
00:56:24bà đừng vì chút chuyện nhỏ này
00:56:25mà làm ảnh hưởng đến hợp tác của chúng ta.
00:56:28Ngư sĩ Huy, tôi cảnh cáo cậu.
00:56:30Tôi có thể mặc kệ cậu,
00:56:32cậu muốn làm gì thì làm.
00:56:33Chỉ cần hạng mục thuận lợi,
00:56:35như thế nào cũng được hết.
00:56:38Nhưng mà nếu như thua,
00:56:39cậu nuốt vào bao nhiêu,
00:56:40thì phải nhả ra gấp bộ cho tôi.
00:56:42Cậu nghe rõ chưa?
00:56:44Bà cứ yên tâm đi,
00:56:45nhất định tôi sẽ không để bà thất vọng đâu.
00:56:47Nhưng mà nếu như tôi thắng,
00:56:49tất cả mọi chuyện liên quan đến hạng mục AJ6,
00:56:52để cho tôi và ngãi cha quản lý,
00:56:54tòa nhà, tôi muốn cho ai thì cho.
00:57:05Được rồi, cuộc họp hôm nay kết thúc tại đây.
00:57:07Mọi người về nghỉ ngơi trước đi.
00:57:09Được, được rồi.
00:57:10Ngày mai gặp nhau nha.
00:57:12Được rồi, được rồi, ngày mai gặp.
00:57:20Vì sao chị làm như vậy chứ?
00:57:25Sĩ huy à, cậu đừng kích động như vậy.
00:57:28Là anh bảo chị ta làm đúng hay không?
00:57:30Im miệng.
00:57:32Đây là quyết định của bản thân chị.
00:57:36Người ấu viên, tôi làm bao nhiêu việc vì chị,
00:57:38chỉ là đối với tôi như thế này.
00:57:42Sĩ huy,
00:57:44hạng mục đó của các em,
00:57:45cảm giác không thể thành công được.
00:57:47Không thể thành công thì chị đuổi tôi đi làm gì?
00:57:49Chị sợ tôi thành công chứ gì?
00:57:52Thiết kế ban đầu của con thuyền đó,
00:57:53căn bản không thích hợp với người trưởng thành.
00:57:55Đây chính là nguyên nhân căn bản.
00:57:57Vì sao AJ6 và loạt thuyền AJ,
00:57:59thử thuy nhiều lần cũng không thuận lợi chứ?
00:58:05Ấu vi,
00:58:07sao chị lại đỡ nên ăn đối hạm hồ,
00:58:08giống như đinh trì trước kia?
00:58:10Sao chị có thể ăn đối hạm hồ được?
00:58:12Chị nói đều là sự thật hết.
00:58:13Được, đừng nói nữa.
00:58:15Được, cho dù chỉ nói là sự thật,
00:58:17về tôi cũng có cách giải quyết của tôi.
00:58:19Chức trị của tôi tại Bình Đá,
00:58:20lấy được dựa vào thực lực thật sự.
00:58:22Đừng có hòng ai đuổi tôi đi.
00:58:24Sĩ huy, bình tĩnh một chút, im miệng đi.
00:58:28Không phải là anh dựa vào nhà mình có tiền,
00:58:30nhà giàu hai đời,
00:58:31mà ở đây dỉu dõi dữ quan sao?
00:58:33Anh có gì chứ?
00:58:34Vì vấn đề này, anh có tư cách gì dạy dỗ tôi?
00:58:37Em im miệng đi.
00:58:38Em làm loạn đủ chưa?
00:58:39Vẫn chưa đâu.
00:58:41Nằm mơ tôi cũng không ngờ được,
00:58:42chị sẽ đi tố cáo tôi.
00:58:43Tất cả mọi thứ tôi làm vì chị,
00:58:44trong mắt chị là cái gì?
00:58:47Sao mẹ em có thể suy nghĩ vấn đề như vậy chứ?
00:58:50Thật ra chị làm như vậy,
00:58:51tất cả đều là muốn tốt cho em thôi.
00:58:55Ấu Vi, tôi nói cho chị biết.
00:58:58Bây giờ tất cả mọi người đều biết,
00:58:59ngư sĩ huy tôi ở tập đoàn Bình Đá.
00:59:01Tôi không thể ra điên rụt nhã như vậy.
00:59:04Tôi không quay lại được nữa.
00:59:06Chị làm như vậy đã nhắc giỡn tôi.
00:59:08Bây giờ tôi chỉ có một con đường thành công,
00:59:10tôi không còn lựa chọn nào khác.
00:59:14Ngư sĩ huy!
00:59:16Em chắc định phải làm mọi chuyện
00:59:17trở nên không thể cố giãn được hay sao?
00:59:20Buông tay!
00:59:22Ngư sĩ huy!
00:59:27Sĩ huy!
00:59:43Sĩ huy!
01:00:06Sao rồi? Cuối cùng cũng nhớ đến em rồi hay sao?
01:00:09Cô buông thay cho sĩ huy đi.
01:00:11Sĩ huy!
01:00:13Em có thể làm gì chứ?
01:00:15Ngại gia!
01:00:17Trong lòng cô đang nghĩ gì tôi rất rõ.
01:00:19Nếu như bây giờ cô buông thay cho sĩ huy,
01:00:20tôi còn đánh giá cao một chút.
01:00:23Hoàng Minh!
01:00:25Sĩ huy làm nhiều việc như vậy vì ngư Ấu Vi.
01:00:27Ngư Ấu Vi có từng động lòng chưa?
01:00:30Ngư bị rách mắm không nên là cô ta hay sao?
01:00:33Cô em muốn tốt cho sĩ huy.
01:00:34Muốn tốt cho sĩ huy.
01:00:36Nói hay thật đó.
01:00:39Ngư Ấu Vi thật sự rất ích kỷ,
01:00:40anh có biết hay không?
01:00:41Cô ta biết sĩ huy muốn gì không?
01:00:45Nhưng bây giờ cũng rất tốt.
01:00:47Sĩ huy trở thành người phụ trách Bình Á.
01:00:49Mỗi ngày có thể phụ trách nhiệm vụ mới.
01:00:52Có địa dị, có tiền bạc, có quyền lực.
01:00:55Đây mới là điều sĩ huy thật sự mong muốn.
01:00:58Ngư Ấu Vi có từng nghĩ đến hay không?
01:01:00Hoàng Minh!
01:01:02Anh đừng có u bê không tỉnh nữa mà.
01:01:06Ngại gia!
01:01:07Bao nhiêu năm nay tôi thật sự rất cảm ơn
01:01:09những điều cô đã bỏ ra cho tôi.
01:01:11Nhưng tôi thật lòng khuyên cô một câu.
01:01:14Một vừa hai phải thôi.
01:01:18Hồi tâm chuyển ý đi.
01:01:20Ông nội hàng ủng hộ chúng ta như vậy.
01:01:22Rốt cuộc ông còn băng khoan điều gì?
01:01:28Ngại gia!
01:01:30Cô tự thu xếp ổn thỏa đi.
01:01:35Anh Hàng Minh!
01:01:38Anh Hàng Minh!
01:01:41Anh Hàng Minh!
01:01:42Anh Hàng Minh!
01:01:43Anh đừng đi mà.
01:01:48Anh Hàng Minh!
01:01:57Được rồi, được rồi.
01:01:58Chỉ có hội trưởng lãm chúng ta tạm bằng đến đây thôi.
01:02:02Cuối cùng tôi muốn thông báo
01:02:04với các dị hội đồng quản trị một chuyện.
01:02:07Ấu Vi dành để bảo đoàn tất cả nhân viên của Đinh Thị
01:02:10đã tự nguyện từng bỏ cổ phần hàng thị.
01:02:14Vậy thì từ hôm nay trở đi
01:02:15quấy không phải là cổ đông nữa.
01:02:18Rút lui rồi.
01:02:19Chuyện gì vậy?
01:02:20Đúng đó. Được rồi.
01:02:21Không có gì thì tăng hợp thôi.
01:02:22Chủ tịch!
01:02:23Xin đợi một chút.
01:02:29Các dị!
01:02:31Là một nhân viên của công ty
01:02:33tôi ở đây đề nghị với mọi người
01:02:35quỹ bỏ hợp tác với Bình Á của Hàn Quốc.
01:02:38Vì sao?
01:02:39Đúng đó.
01:02:40Vì sao vậy?
01:02:41Không phải.
01:02:42Vì sao vậy?
01:02:43Chuyện gì thế?
01:02:44Chủ tịch!
01:02:46Hàn Quốc AJ6 do Tổng giám đốc Đinh chủ đạo
01:02:48thật ra đang tồn tại một kiếm khuyết trí mạng.
01:02:53Tôi không muốn kiến nghị tiếp tục tiến hành.
01:02:58Cô có chứng cứ gì sao?
01:03:01Tôi nhớ khi còn nhỏ
01:03:02ba của tôi đã nói với tôi
01:03:05AJ6
01:03:06thật ra là lấy đủ thành tiếu liên làm nền tảng.
01:03:09Nếu được tiếp tục nghiên cứu
01:03:10theo số liệu hiện tại
01:03:11sẽ thất bại thảm hại lắm.
01:03:14Sau đó
01:03:15cô sẽ phải đối mặt với tổn thất cực lớn.
01:03:20Lúc nhỏ cô nghe ba của mình nói
01:03:21là bao lâu trước đó?
01:03:23Lúc đó cô được mấy tuổi chứ?
01:03:26Dù có vì
01:03:27lời nói không có chứng cứ của cô
01:03:28cũng có thể tùy tiện nói bừa hay sao?
01:03:33Chủ tịch!
01:03:35Ngày đừng tiếp tục nghe lời người này
01:03:36ở đây mê hoạt mọi người bằng lời nói
01:03:38vậy tôi muốn hỏi một chút.
01:03:40Nếu như nghiên cứu phát triển thất bại
01:03:43cô có thể gánh chịu tất cả hậu quả hay không?
01:03:45Đương nhiên
01:03:46hàng bộ của tôi mang tới.
01:03:48Nếu như thất bại
01:03:49thì tôi có thể
01:03:50chịu hoàn toàn trách nhiệm.
01:03:53Đồng thời tôi còn có thể
01:03:54dùng bổ phần của mình
01:03:55để đảm bảo.
01:03:58Chỉ cần thất bại
01:03:59nên ngại gia tôi
01:04:00chịu trách nhiệm đến cùng.
01:04:02Được.
01:04:04Vậy thì xin cô ghi nhớ
01:04:05tất cả những điều cô nói ngày hôm nay.
01:04:09Còn nữa
01:04:10nếu như cô đã có tự tin như vậy
01:04:12không ngại chúng ta có một gián cược.
01:04:15Được.
01:04:16Nếu như thất bại
01:04:17từ nay về sau
01:04:19sẽ phải biến mất khỏi ngành này.
01:04:35Sao?
01:04:37Giờ nãy cô phải còn tràn đầy tự tin hay sao?
01:04:40Bây giờ lại coi đúng rồi.
01:04:45Được.
01:04:47Một lời đã định.
01:04:50Ngư ngấu viên
01:04:52cô đừng có mà hối hận nha.
01:04:54Yên tâm đi.
01:04:56Từ trước tới giờ
01:04:57tôi chưa từng làm chuyện gì hối hận hết.
01:05:05Hồi triển là mấy ngày nay
01:05:07mỗi người đều tự lấy tuyển mẫu của mình ra.
01:05:09Chúng ta nghe ngóng phản ứng của thiện trường
01:05:11nhớ kỹ
01:05:12đây là cuộc làm ăn mấy chục triệu của công ty.
01:05:14Không ai được phép phạm phải sai lầm hết.
01:05:17Có nhớ chưa?
01:05:21Tăng hợp.
01:05:23Đi thôi đi thôi.
01:05:25Thật sự không ngờ mà.
01:05:35Tăng hợp.
01:05:39Tăng hợp.
01:05:44Tăng hợp.
01:05:46Tăng hợp.
01:05:51Em rất chắc chắn hay sao?
01:05:52Đánh cực lớn như vậy chứ?
01:05:55Em tin tưởng ba của em.
01:05:58Nếu đây là ý tưởng của ông ấy
01:05:59thì ông ấy có quyền lên tiếng nhét.
01:06:02Nếu như ngựa ấu Mỹ không thay đổi thiết kế
01:06:05thì tuyệt đối sẽ không thành công.
01:06:08Em định làm thế nào đi?
01:06:10Phương án ý tưởng trước mắt vẫn chưa đủ chắc chắn.
01:06:17Chỉ là bây giờ ngựa ấu Mỹ
01:06:20em không thể để cho cô ta tiếp tục giữ giỏ dương hoài.
01:06:31Sao chứ?
01:06:33Không có gì đâu.
01:06:34Anh cảm thấy em có chút thay đổi đó.
01:06:37Có thay đổi gì chứ?
01:06:39Em hỏi anh, anh cũng không biết nói thế nào.
01:06:42Anh không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa.
01:06:45Vậy rốt cuộc là thay đổi thế nào?
01:06:46Tốt hay xấu đây?
01:06:49Anh cảm thấy thay đổi xấu một chút.
01:06:53Ai trở nên xấu xa thế?
01:06:54Em đó.
01:06:58Ngựa ấu Mỹ này thật sự điên rồi.
01:07:01Em ở đó mà cô ta còn đưa ra đề nghị này.
01:07:05Trước này tôi đã biết từ lâu.
01:07:08Trước khi tôi đi tìm chị ta.
01:07:10Tờ hợp đồng lần trước
01:07:11chính là do ngựa ấu Phi lặng lặng đưa cho Tổng giám đốc Khương.
01:07:15Từ khi nào ngựa ấu Phi trở thành như vậy chứ?
01:07:19Sĩ huy, chị đã nói với em từ lâu rồi.
01:07:21Ngựa ấu Phi chính là một cô gái vô cùng ích kỷ, chỉ quan tâm tới bản thân.
01:07:24Nhưng mà không sao, em vẫn còn có chị mà.
01:07:27Sau này cho dù xảy ra chuyện gì, chị cũng sẽ ở bên cạnh giúp đỡ cho em.
01:07:32Bị người trong lòng làm tổn thương, thật sự rất đau đớn.
01:07:38Trước mắt, tôi chỉ có thể dốc toàn lực làm tốt hàng bộ AT6.
01:07:43Những chuyện khác đều không có nghĩa gì.
01:07:48Ngại gia, tôi là một người làm ăn.
01:07:52Coi trọng nhất cũng là sản phẩm.
01:07:54Tôi không hy vọng giống như người đó nói.
01:07:56Nếu như thật sự có sản phẩm vượt qua AT6
01:07:59Vậy thì hợp tác của chúng ta cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.
01:08:03Bà yên tâm đi.
01:08:05Tôi đã sớm nói với bà rồi, AT6 này là sản phẩm kỹ thuật đỉnh cao nhất trước mắt.
01:08:09Bọn họ muốn giới tạo ra tuyền hy vọng gì đó.
01:08:11Đó cân bản là lệnh giải trụ cuối cùng của đinh thị cho dù họ nói hay như vậy.
01:08:15Chỉ cần có mặt tôi, tôi sẽ không thể nào tạo ra thứ tốt.
01:08:21Nếu như cô đã tự tin như vậy rồi, vậy thì tôi cũng sẽ tôn trọng cô.
01:08:26Đã nói đến bức này rồi.
01:08:28Hy vọng trong lần triển lãm tuyền mấy ngày tới, sẽ làm được như cô nói.
01:08:33Nếu không, bà cứ yên tâm đi.
01:08:35Cho dù họ tạo ra tuyền gì, nhất định cũng sẽ không thắng được AT6.
01:08:39Nếu không, tất cả trách nhiệm này đều do đinh ngã gia tôi chịu trách nhiệm hết.
01:08:44Vậy được, vậy thì chúc bừng trước, hợp tác của chúng ta tất cả đều thuận lợi.
01:08:49Đó là đương nhiên rồi.
01:08:55Cảm ơn.
01:09:11Không ngờ lại gặp mặt tôi đúng hay không?
01:09:16Hôm nay tôi hỏi cậu một vấn đề.
01:09:19Cậu nói thật cho tôi biết.
01:09:22Lần tập luyện buổi sáng đó, có phải Ngô Phi bảo cậu cố ý va vào tôi hay không?
01:09:28Dạ đúng.
01:09:30Cậu nghĩ kỹ rồi nói.
01:09:35Đưa dối hạng thù căn tôi không có kết cục tốt đâu.
01:09:41Không muốn nói đúng không?
01:09:42Không.
01:09:50Tôi nói, tôi nói mà, là đinh ngã gia bảo tôi nói như vậy.
01:09:55Cô ta cho tôi một trăm năm mươi ngàn, bắt đầu tôi thấy không sao, cho nên tôi nói như vậy.
01:10:00Biết một bản nữa nói lại.
01:10:02Tôi nói thật mà, quả thật là đinh ngã gia đó xin tôi nói như vậy.
01:10:13Nói như vậy là hôm đó cậu tự quan cho Ngô Phi.
01:10:16Xin, xin lỗi.
01:10:18Xin lỗi, tôi thật sự, thật sự không biết gì hết.
01:10:21Tôi chỉ muốn kiếm thêm chút đỉnh thôi.
01:10:23Xin lỗi, xin lỗi Ngài.
01:10:27Đưa ra ngoài đi.
01:10:29Xin lỗi.
01:10:43Tiểu Mỹ à, Sế Quy đến chỗ cậu không?
01:10:48Sế Quy, anh ấy không có tới.
01:10:51Sao vậy? Anh ấy sẽ đang chuyện gì rồi?
01:10:57Mình có thể, đi vào ngồi chút được không?
01:11:02Vào đi.
01:11:13Tiểu Mỹ, chuyện lần trước, mình vẫn luôn không có cơ hội nói chuyện nghiêm túc với cậu.
01:11:22Mọi chuyện đều đã qua rồi, mình không thích cậu đâu.
01:11:27Lại càng không hận cậu.
01:11:30Thật đó.
01:11:34Nhưng mà, mình đã đập thuyền của cậu mà.
01:11:40Thuyền không còn có thể làm lại.
01:11:43Nhưng mà nếu như lòng người mất rồi, thì rất là khó hồi phục.
01:11:48Với lại, cậu cũng là dì Sế Quy thôi, mình có thể hiểu.
01:12:00Tiểu Mỹ à, thật ra mình có thể nhìn ra, trong lòng của Sế Quy, cũng có cậu.
01:12:10Thật ra, đương nhiên rồi, mình có thể cảm nhận được.
01:12:16Vì nên, mình hy vọng cậu khuyên nó.
01:12:19Thật ra sự nghiệp có thành công hay không, cũng không quan trọng gì hết.
01:12:23Quan trọng nhất, mình tin tài qua của nó, mãi mãi đều không bị trôn dùi.
01:12:29Nhưng mà cần phải dùng đúng chỗ.
01:12:35Mình không khuyên được anh ấy.
01:12:40Mình tin là cậu có thể mà.
01:12:46Chúng ta cùng nhau cố gắng, đừng để cho Sế Quy tiếp tục sai lầm nữa.
01:12:51Có được không?
01:12:55Được.
01:13:09Đúng rồi.
01:13:18Ông nội, ông tìm con hay sao?
01:13:20Nào nào nào, tìm con, tìm con.
01:13:22Tìm con có chuyện gì vậy?
01:13:23Đừng dội, để lát nữa có người tới.
01:13:25Con sẽ biết có chuyện gì thôi.
01:13:26Ăn qua quả trước đi.
01:13:27Ai vậy?
01:13:28Đến khi đó thì con biết thôi.
01:13:30Cái này, rốt cuộc là ai chứ?
01:13:33Con ăn trước đi.
01:13:34Cái này ăn đi.
01:13:35Chủ tịch Hà Nga.
01:13:37Người tới rồi.
01:13:38Nào nào, ông nội Hàn, bao vào đây, bao vào đây đi, Hàn Minh.
01:13:42Ngồi xuống.
01:13:45Con xem ông mời ai đến nè.
01:13:47Ông ấy hả?
01:13:48Hôm nay có một chuyện rất quan trọng muốn tuyên bố.
01:13:55Con ngồi xuống, ngồi xuống.
01:13:59Chuyện đó, Ô Vi à, ông nội Hàn cả đời này từng làm chuyện tốt, cũng từng làm chuyện xấu, đúng hay không?
01:14:06Nhưng mà có một điểm, ông làm việc tuyệt đối không dài dòng.
01:14:12Hôm nay, bây giờ ông chính thức...
01:14:17Xin lỗi con.
01:14:20Ông nội Hàn à, ông nội, ông đừng có làm như vậy mà.
01:14:23Ông còn chưa nói xong, chưa nói xong, ngồi xuống đi.
01:14:26Con bao ngồi xuống đi.
01:14:27Hàn Minh, con cũng nghe đây, từ nay về sau, ông tuyệt đối không quản chuyện của hai đứa.
01:14:33Hai đứa nghĩ cho kỹ đi, lúc nào muốn kết hôn thì kết hôn.
01:14:37Ông bỏ tiền, ông tuyệt đối không có ý kiến.
01:14:40Đây là thứ nhất.
01:14:41Thứ hai, ông đã hoàn toàn nhìn rõ ra hồ ly tinh đinh kẻ già, ông tuyệt đối không tha cho nó đâu.
01:14:50Ông nội à, sao vậy à?
01:14:52Đã xảy ra chuyện gì sao?
01:14:53Ông đã tìm được người va vào ông rồi, hắn đối bị đinh nhảy da sai khiến.
01:15:02Vậy bây giờ, bây giờ ngư ấu mỹ đó, cô ta biết rồi sao?
01:15:06Nó không biết, ông không muốn để cho nó biết.
01:15:09Ông phải xem xem, nó có thể dở trò gì với ông nữa.
01:15:15Hàn Minh à,
01:15:18ông nói với con này,
01:15:19ông nội cũng nên lừa con.
01:15:22Cái đó,
01:15:24ban đầu chuyện của ông bị bệnh, ông cũng bị chuyện để ép hai đứa chia tay đó.
01:15:28Bây giờ, nè nè, bây giờ thì ông đã nhìn thấu đinh nhảy da rồi, cô cũng không cần lo lắng sức khỏe của ông.
01:15:34Thật đó, sức khỏe của ông nội con rất là tốt.
01:15:50Ê!
01:16:14Đã lâu không gặp rồi, người bạn cũ.
01:16:17Vì sao em cảm thấy chúng ta đã rất lâu rồi không đi ra ngoài?
01:16:24Âu Vi à?
01:16:31Bây giờ em đã có tất cả rồi,
01:16:33những thứ trước kia mong muốn,
01:16:35bây giờ đều đã có.
01:16:37Anh thật sự không biết,
01:16:39bây giờ anh có thể cho em cái gì nữa?
01:16:42Tình yêu.
01:16:48Trên thế giới này,
01:16:50chỉ có một người có thể cho em tình yêu thôi.
01:16:54Người đó,
01:16:56tên là Hàng Minh.
01:17:11Anh cầm cái gì đó?
01:17:27Con gấu Vi này,
01:17:30em có quy ý
01:17:33lấy anh Hàng Minh không?
01:17:35Cầu hôn chẳng phải như vậy,
01:17:37có phải anh nên quỳ xuống hay sao?
01:17:40Ngại quá,
01:17:41lần đầu tiên anh cầu hôn,
01:17:43đợi một chút.
01:17:54Con gấu Vi,
01:17:56con có đồng ý lấy anh Hàng Minh không?
01:17:59Không.
01:18:00Con gấu Vi,
01:18:02con có đồng ý lấy anh Hàng Minh
01:18:05để anh ta chăm sóc cô cả đời,
01:18:07bảo vệ cô và yêu cô hay không?
01:18:17Em nghĩ lâu như vậy,
01:18:19không phải đâu.
01:18:23Vậy thì thôi, anh đi đây.
01:18:30Em đồng ý.
01:18:35Em đồng ý mà.
01:18:46Được.
01:19:01Trên đời này,
01:19:06chỉ có một người
01:19:09khiến cho anh biết cái gì gọi là tình yêu.
01:19:13Thế nào là yêu?
01:19:17Em biết người này là ai không?
01:19:22Anh đang hỏi em mà,
01:19:24em biết là ai không?
01:19:27Em không biết.
01:19:30Em...
01:19:33Đúng,
01:19:35chính là ngươi gấu Vi.
01:20:00Vâng.
01:20:21Ông đội à,
01:20:23buồn thế rồi, con về làm gì chứ?
01:20:25Con chuyển về nhà ở.
01:20:26Thật sao?
01:20:27Thật à?
01:20:28Vậy con chỉ có thể ở phòng khách rồi.
01:20:31Phòng của con bị ông già Đinh chiếm rồi.
01:20:34Vậy xem ra ông và ông đội Đinh sống cùng nhau rất tốt.
01:20:37Tốt cái gì mà tốt?
01:20:38Ông ấy coi nhà chúng ta thành nhà hội Đinh của ông ấy,
01:20:41coi ông là thư ký của ông ấy,
01:20:42suốt ngày bắp ông mặc vép, đứng bên cạnh ông ấy.
01:20:46Ông đội Đinh tuổi tác lớn như vậy rồi.
01:20:49Đúng.
01:20:50Nếu như ông không thấy ông ấy đáng thương,
01:20:52ông còn không thèm giữ ông ấy.
01:20:54À đúng rồi,
01:20:55con hẹn với ngư ấu viên,
01:20:56nói ông mời nó đến ăn bữa cơm,
01:20:58thuận tiền bằng bạc chuyện của Đinh Ngãi Gia.
01:21:01Dạ được.
01:21:03Nhưng mà nếu như Đinh Ngãi Gia biết chuyện có chuyện về nhà,
01:21:05cô ta có nghi ngờ hay không?
01:21:07Nghi ngờ gì chứ?
01:21:09Cháu nội của ông không thể về nhà mình ở hay sao?
01:21:12Dỡ dẫn.
01:21:19Người không từ thủ đoạn để đạt được mục đích của mình,
01:21:21tôi không thể nhận được.
01:21:23Ông đổ bất nhân thì tôi bất nghĩa.
01:21:26Từ nay về sau,
01:21:27không đổ bước nửa bước vào nhà họ hàng giúp tôi.
01:21:29Coi như tôi cầu xin chị,
01:21:30tôi đã không có ba mẹ nữa.
01:21:32Nếu nào chị còn muốn cướp nốt,
01:21:34một chút thành công này của tôi?
01:21:36Sao cậu lại đến đây?
01:21:38Mình chỉ hy vọng,
01:21:39cậu có thể thắng.
01:21:40Chị không thể đáp ứng yêu cầu của em được.
01:21:42Chị sẽ khiến cho em hiểu ra,
01:21:44bây giờ em đang sai.

Được khuyến cáo