- 26/5/2025
#movies excerpts #phimbo #phimbomoinhat
XEM TRỌN BỘ TẠI ĐÂY : https://dailymotion.com/playlist/x9pwgo
NỘI DUNG PHIM :
Phim Truyền Thuyết Lão Tử - The Legend Of Laozi kể về cuộc đời và sự hình thành của một trong những nhân vật vĩ đại nhất trong lịch sử Trung Quốc - Lão Tử. Với tình tiết hấp dẫn và những trận đấu đầy kịch tính, phim mang lại cho khán giả một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống và triết lý của Lão Tử.
Lão Tử là một nhà triết học, nhà ngoại giao và nhà lãnh đạo tài ba trong thời kỳ Chiến Quốc ở Trung Quốc cổ đại. Ông được biết đến với tác phẩm triết học nổi tiếng "Đạo Đức Kinh", nơi ông trình bày triết lý về Đạo và những nguyên tắc sống đạo đức. Trong phim, Lão Tử được mô tả như một người khôn ngoan, sáng suốt
XEM TRỌN BỘ TẠI ĐÂY : https://dailymotion.com/playlist/x9pwgo
NỘI DUNG PHIM :
Phim Truyền Thuyết Lão Tử - The Legend Of Laozi kể về cuộc đời và sự hình thành của một trong những nhân vật vĩ đại nhất trong lịch sử Trung Quốc - Lão Tử. Với tình tiết hấp dẫn và những trận đấu đầy kịch tính, phim mang lại cho khán giả một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống và triết lý của Lão Tử.
Lão Tử là một nhà triết học, nhà ngoại giao và nhà lãnh đạo tài ba trong thời kỳ Chiến Quốc ở Trung Quốc cổ đại. Ông được biết đến với tác phẩm triết học nổi tiếng "Đạo Đức Kinh", nơi ông trình bày triết lý về Đạo và những nguyên tắc sống đạo đức. Trong phim, Lão Tử được mô tả như một người khôn ngoan, sáng suốt
Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ cho bộ phim này.
00:30Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ cho bộ phim này.
01:00Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ cho bộ phim này.
01:30Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ cho bộ phim này.
02:00Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ cho bộ phim này.
02:30Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ cho bộ phim này.
03:01Ngày Mao Sai Người giao Trúc Giảng này tới Thành Lạc Ấp đưa cho Bệ Hạ.
03:05Ngày Mao Sai Người giao Trúc Giảng này tới Thành Lạc Ấp đưa cho Bệ Hạ.
03:12Tiên sinh à, chúng tôi chỉ là một quyện nhỏ bé mà thôi.
03:15Tiên sinh à, chúng tôi chỉ là một quyện nhỏ bé mà thôi.
03:18Làm sao có thể gặp Đương Kim Bệ Hạ chứ?
03:22Không sao.
03:24Ngày Sai Người đi truyền tin tới tiền điện tìm trị quan Đại Phu.
03:29Cứ nói Lý Nhĩ có Trúc Giảng quan trọng muốn trình cho Bệ Hạ.
03:34Cứ nói Lý Nhĩ có Trúc Giảng quan trọng muốn trình cho Bệ Hạ.
03:35Dạ. Tiên sinh.
03:53Đứng lại. Người tìm ai đó?
03:55Tại hạ tới từ quyền địch tuyển. Có truyền thư quan trọng giao cho trị quan Đại Phu.
03:59Địch tuyển? Là thư của ai?
04:01Là lão tử tiên sinh sai tại hạ đưa tới đây.
04:03Cứ giao cho ta.
04:05Lão tử tiên sinh kêu tại hạ giao cho trị quan Đại Phu.
04:08Cái tên này đúng là nhiều chuyện. Ai cũng có thể gặp trị quan Đại Phu sao?
04:14Vậy... Được rồi. Làm phiền huynh giao Trúc Giảng này tới Tài trị quan Đại Phu.
04:19Tôi biết rồi.
04:25Đi.
04:41Bệ Hạ. Duy thần cũng vừa mới biết được chuyện này.
04:44Mặc dù địch tuyển thuộc Đại Phu nhưng bây giờ là do nước tướng quản lý.
04:48Bệ Hạ. Ngài cảnh thấy cần giải quyết thế nào đây?
04:56Nếu như không phải lão tử tiên sinh đưa tin,
05:00thì chẳng phải dân chúng địch tuyển sẽ càng khổ sao?
05:03Quan trọng nhất chính là phải cứu tế dân chúng.
05:08Người lập tức phái người chuẩn bị dập phẩm.
05:10Chuyển tới cứu tế địch tuyển.
05:13Dạ.
05:17Nè. Để từ từ thôi. Cẩn thận.
05:19Để bên đó. Được rồi. Được rồi.
05:21Từ từ thôi. Ờ. Được.
05:25Đi.
05:39Giang Đại Phu, phẩm dịch cứu tế của Triều Đình đã tới rồi.
05:41Nhất dã rồi.
05:43Nè mọi người, bảo lên đi. Bảo lên. Bảo lên.
05:45Bảo lên đi. Bảo lên.
05:48Bảo lên. Bảo lên.
05:50Đi đi. Bảo lên. Bảo lên.
05:52Qua đây. Qua đây đi.
05:54Bảo lên. Bảo lên.
05:56Nè. Đừng làm rớt một hạt, một bánh lương thực nào.
06:01Các thông dân. Nhanh lên. Nhanh lên đi.
06:03Triều Đình gửi lương thực cho chúng ta rồi.
06:05Chúng ta được nuôi rồi.
06:07Các thông dân. Triều Đình đã nuôi rồi.
06:09Các thông dân. Triều Đình đã nuôi rồi.
06:11Con gái! Con gái!
06:13Con gái! Con gái!
06:16Con gái! Con gái!
06:21Lần này cũng nhờ tiên sinh, Trừ Đình mới chuyển đồ cu tế tới đây.
06:26Chứ nếu không dân chúng của quỉ này phải chịu cực khổ nhiều hơn nữa kìa.
06:31Giang tử thay mặt dân chúng địch tuyển, tạ lão tử tiên sinh.
06:35Ờ. Dân Đại Phu đừng làm như vậy, đừng ra lễ.
06:40Cứu tế nạn dân là ai cũng sẽ làm.
06:43Ly Nhĩ này cũng không có làm gì.
06:46Ngày mau chóng sai người đi sắp xếp cứu tế nạn dân đi.
06:51Gần đây, Giang Tử được ở bên cạnh Tiên Sinh.
06:54Khiến Giang Tử cảm thấy Tiên Sinh là một bậc đại thánh đại hiền.
06:58Học thuyết đại đạo của Tiên Sinh khiến Giang Tử vô cùng kính phục.
07:06Nếu như Tiên Sinh không chê,
07:08Giang Tử nguyện bái Tiên Sinh làm thầy,
07:10cùng Tiên Sinh truyền bá học thuyết đại đạo trị thế.
07:21Ngày là một quang đại phu quản lý địch tuyển.
07:25Làm gì có thời gian truyền đạo.
07:27Ngày hãy yên tâm ở đây làm quang quản lý địch tuyển đi.
07:34Tiên Sinh có điều không biết rồi.
07:36Giang Tử chỉ một lòng theo đuổi học vấn thôi.
07:39Sau này, được làm đại phu của địch tuyển.
07:42Nhưng từ khi gặp được Tiên Sinh,
07:44thì ta phát hiện thứ mình muốn học còn rất nhiều.
07:47Nếu như Tiên Sinh không chê,
07:49Giang Tử nguyện đi theo Tiên Sinh tru vua thiên hạ,
07:52truyền bá học thuyết đại đạo.
07:56Không ngờ ngày lại thành tâm như vậy.
07:59Nhưng địch tuyển vừa có thiên tai.
08:02Bây giờ, trời lại mưa liên miên.
08:07Dân chúng địch tuyển cần phải thoát khỏi nỗi khổ vì thiên tai lũ lụt.
08:12Nên bây giờ, Ngài nhất định phải ở lại đây,
08:15trợ giúp dân chúng địch tuyển xây dựng nhà cửa.
08:21Dạ, Tiên Sinh.
08:22Giang Tử xin nghe lời Tiên Sinh.
08:24Tạm thôi.
08:25Dạ, Tiên Sinh.
08:26Giang Tử xin nghe lời Tiên Sinh.
08:28Tạm thời không rời khỏi đây.
08:30Nhưng Giang Tử nhất định phải bái Tiên Sinh làm thầy.
08:33Xin Tiên Sinh hãy chấp nhận Giang Tử.
08:36Được rồi.
08:37Nếu như con đã có lòng hướng nào,
08:40ta sẽ nhận con làm đồ để...
08:45Tạ Sư Phụ.
08:49Tốt.
08:50Tốt lắm.
08:51Tốt lắm.
08:54Sư Phụ à,
08:55đệ tử đang có một vấn đề,
08:57rất muốn được thủng giáo Sư Phụ.
08:59Con nói đi.
09:02Sư Phụ à,
09:03ngươi từng nằm quan trong triều mấy chục năm.
09:06Xin hỏi,
09:07có cảm nhận gì không?
09:16Ta nằm quan mấy chục năm,
09:19cũng thế thiên hạ chiến loạn suốt mấy chục năm,
09:23đặc biệt chính là nội loạn trong triều.
09:27Cho dù là quan nhỏ,
09:29hay là quan lớn,
09:31kể cả Giang Tử,
09:33điều gì dục vọng của mình,
09:36tranh đi đấu lại,
09:39ít có ai chịu suy nghĩ cho ba tánh thiên hạ.
09:44Thực chất,
09:45họ không hiểu được
09:48thiên chất người nằm quan.
09:54Sư Phụ à,
09:55thiên chất người nằm quan,
09:57là cái...
09:58Y9.top
09:59Đơn tảng trò chơi ưu việt nhất cho mọi khách hàng.
10:09Sửa 29 triệu cho lần đập đầu tiên.
10:11Độc quyền qua bí ẩn,
10:12999 tỷ.
10:14Sinh li hữu càng lớn,
10:15sửa càng nhiều.
10:16Thăng gấp tài khoản,
10:17nhận thử tháng chọn đời.
10:26Đăng ký ngay,
10:27đi chỉnh tổng tốt,
10:28nhận 150k miễn phí.
10:37Hoàng được vinh lộn,
10:40là nhờ dân chúng.
10:43Dân là gốc của quang.
10:47Không dân,
10:49thì sao có quang?
10:56Đa tả Sư Phụ chỉ dấu.
11:13Sư Phụ à,
11:15lần này ngươi đi,
11:17không biết khi nào mới có thể gặp lại Sư Phụ nữa.
11:21Đa tả thiên sinh.
11:23Ờ, được.
11:27Có duyên thì sẽ gặp lại.
11:31Bây giờ,
11:33mưa to đã ngừng,
11:36thời tiết cũng đã trong xanh.
11:38Con cần phải sắp xếp cho các nạn dân có nơi định thương.
11:43Khi nào con rảnh rỗi,
11:46thì từ từ nghiền ngẩm học thuyết đại đạo.
11:51Sư Phụ à,
11:52dân tử nhất định ghi nhớ lời dạy của ngươi.
11:56Đa tả Giang Đại Phu,
11:57đa tả thiên sinh.
11:58Được.
12:01Mời.
12:03Sư Phụ à,
12:05lần này,
12:06Sư Phụ à,
12:07lần này,
12:08ngươi muốn đi đâu?
12:11Ta nghĩ,
12:13ta sẽ tới Tân,
12:14bái kiếm truyền quận thiên sinh.
12:16Sau đó,
12:18quay về Cúc Nhân Lý.
12:23Được rồi.
12:24Thời gian không còn sớm,
12:25chúng ta cũng phải lên đường rồi.
12:28Con mau trở về đi.
12:37Sư Phụ à,
12:41đi đường cẩn thận.
12:44Được.
12:54Thiên sinh gọi chắc chưa?
12:55Rồi, đi thôi.
12:56Dạ.
12:57Chào.
13:06Hạnh Phúc Máu
13:36Hạnh Phúc Máu
14:07Hạnh Phúc Máu
14:32Hạnh Phúc Máu
14:37Hạnh Phúc Máu
14:46Hạnh Phúc Máu
14:56Hạnh Phúc Máu
15:07Hạnh Phúc Máu
15:20Sư Phụ,
15:21ngươi đừng buồn quá.
15:23Trường hoàng thiên sinh
15:24ở trên trời biết được
15:26ngươi tới bái tế ngày ấy,
15:29nhất định sẽ thấy rất cảm động.
15:34Một dĩ nhạc sư,
15:36nhưng lại thành con cận thế mạng,
15:39phải chịu cảnh chết thảm tha hương.
15:49Sư Phụ,
15:50chúng ta về thôi.
15:53Được,
15:54chúng ta về đi.
16:07Thứ hai
16:15Bao chạy thôi!
16:17Chạy đi!
16:18Bao lên!
16:21Chạy đi!
16:23Cảm ơn!
16:25Nhanh lên!
16:27Bao lên!
16:30Mở lên!
16:31Chạy đi!
16:32Nhanh lên!
16:33Nhanh lên!
16:34Bao lên!
16:35Đi!
16:36Nhanh lên!
17:00Thí sinh, hình như chỗ này vừa mới đánh dạ?
17:03Ngươi coi trên đường nè, to lại thi thể.
17:05Bây giờ chúng ta đang ở đâu vậy?
17:11Hình như chúng ta đang ở nước Vệ.
17:16Thí sinh, chỗ này nhất định là nơi đánh nhau của nước Vệ và nước Tàu. Ngươi xem.
17:22Hai nước đánh nhau, sinh linh đổ tháng.
17:28Đằng trước là ai vậy?
17:33Bệnh nhân quân, đằng trước có một chiếc xe ngựa, không biết là người nào.
17:37Không biết là người nào, bây giờ chiến sự khẩn cấp.
17:40Không lẽ là giang tế nước Tàu phải tới sau? Chúng ta qua coi thử.
17:45Các người là ai?
17:50Tao hỏi các người là ai?
17:52Ờ...
17:53Xin chào tướng quân, chúng tôi là người đi ngang qua đây.
17:57Đi ngang qua đây hả?
18:00Bây giờ Vệ và Tàu đã có chiến tranh.
18:03Không biết dân chúng đã chạy tới đâu rồi.
18:06Các người tới chiến trường, nhất định là giang tế nước Tàu phải tới đây rồi.
18:10Để thám thính quân tình nước Vệ.
18:12Đi đâu? Bắt chúng lại!
18:18Đi đâu?
18:19Bắt chúng lại!
18:26Cái đám quang binh này, đúng là không chịu nói lý lẽ.
18:30Chứ tôi đi ngang qua đây, sao nói bắt là bắt chứ?
18:35Đi ngang hả?
18:38Tới chỗ nào không tới, lại muốn tới chỗ giao chiến.
18:43Ủa các người không biết đây là chiến trường sao?
18:46Chiến trường?
18:48Các người có viết hai chữ chiến trường không?
18:51Chúng tôi làm sao biết chỗ này là chiến trường chứ?
18:55Cái bà già này, đúng là miệng lưỡi xảo huyệt mà.
18:59Từ đâu? Mau giải chúng tới doanh trại của lùi tướng quân.
19:02Đi!
19:03Đi!
19:05Đi mau!
19:07Đi mau!
19:08Đi mau!
19:09Cẩn thận một chút.
19:12Đi mau!
19:17Đi!
19:23Trận chiến hôm nay, chúng ta toàn thắng.
19:25Quân tàu đại bại.
19:27Tất cả là nhờ các vị, anh Dũng giết địch.
19:30Đi!
19:31Ta mời các vị tướng quân một liền.
19:34Đại tướng quân quay phòng.
19:35Nếu không có đại tướng quân chỉ huy sáng suốt, quân ta sẽ không thể đánh một trận đánh sản khoái như vậy.
19:39Chúng tôi mời đại tướng quân.
19:42Mời đại tướng quân.
19:43Được!
19:47Mặc dù lần này nước tàu đại bại, nhưng vẫn chưa chịu từ bỏ.
19:53Hôm khác, chúng ta sẽ cùng binh sĩ quyết chiến với chúng, tiêu diệt dứt điểm.
19:57Đúng!
19:58Chúng ta chắc chắn sẽ chiến với chúng.
20:01Báo!
20:04Bảm đại tướng quân.
20:05Lùi tướng quân bắt được vài tên nhà tế.
20:07Mau dãy chúng giờ đi.
20:08Dạ.
20:10Đại tướng quân.
20:11Lùi tướng quân bắt được vài tên nhà tế.
20:13Mau dãy chúng giờ đi.
20:14Dạ.
20:16Đi.
20:32Đi.
20:33Lùi tướng quân.
20:34Lùi tướng quân.
20:35Để tướng quân nói, ngày dãy nhà tế vào liều.
20:37Được.
20:38Đi.
20:39Nhanh lên.
20:46Đi.
20:57Bảm đại tướng quân, Bạc tướng đã bắt được vài tên khả nghị ở biên giới.
21:00Sợi lài giang tới nước Tào.
21:01Xin đại tướng quân giải quyết.
21:08Các người lại.
21:10Tại sao lại tới biên giới dãy Tàu?
21:16Đại tướng quân đang hỏi các ngươi, tại sao không trả lời?
21:19Nói bao nhiêu lần rồi, chúng tôi đi ngang qua.
21:32Người này nhìn rất quen mặt, hình như gặp ở đâu rồi.
21:36Đúng vậy.
21:37Đại tướng quân, theo mặt tướng thấy, những người này chính là gian tế.
21:40Hay là lôi chúng ra ngoài chém chết hết đi.
21:43Đại tướng quân, nếu ngài là đại tướng quân,
21:46thì nên biết được sự thật.
21:48Không nên dò dàng nói cho tôi là gian tế.
21:54Nhìn cái gì?
21:55Trên mặt ta không có viết chữ gian tế.
21:59Đại tướng quân, người này nói chuyện không có phép tắt.
22:01Chỉ bằng cứ giết chúng cho xong.
22:04Lôi ra ngoài chém đi.
22:07Đại tướng quân.
22:12Cái gì?
22:13Đại tướng quân?
22:15Các ngươi lôi ra đi.
22:24Sao ngươi lại biết tên của ta?
22:27Ta hỏi ngài.
22:30Người giết chết quân lính địch quốc thì là gì?
22:33Đại tướng quân.
22:34Người giết chết quân lính địch quốc thì là gì?
22:37Đương nhiên là một anh hùng.
22:40Vậy nếu người giết cha Hải Quynh thì là cái gì?
22:45Đó chính là tội nhân thiên cổ.
22:49Lý Tôn, con còn nhận ra ta hay không?
22:52Ngươi là...
22:54Ba mươi năm trước là ai đã ẩm con.
22:58Rèo đèo lội suối, trải qua gian khổ,
23:00đưa con tới nhà cửu cửu của con.
23:02Ngươi biết rõ không?
23:07Ngươi là...
23:09Ngươi là đồng tâm của cô.
23:17Đồng tâm của cô.
23:19Lý Tôn này,
23:21có mắt mà như mù.
23:33Đứng lên.
23:37Con nhìn coi, đây là ai?
23:41Nếu như con giết chết ông ấy,
23:43thì con sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.
23:54Cha ơi!
23:56Tôn Nhi!
23:58Tôn Nhi!
24:03Cha ơi!
24:04Tôn Nhi!
24:05Cha ơi!
24:07Tôn Nhi!
24:22Cha ơi!
24:33Cha ơi!
24:40Phụ thân,
24:41Tôn Nhi bất hiếu.
24:43Hôm nay, xém chút đã mạo phạm đại tội rồi.
24:45Xin gửi trừng phạt con.
24:48Tôn Nhi,
24:49con đứng dậy đi.
24:51Cha không có trách con.
24:53Đứng lên đi.
24:58Tôn Nhi,
24:59ngồi xuống.
25:03Tôn Nhi,
25:04ta và cha con,
25:06đã nhiều lần tới nước dậy để tìm con.
25:09Nhưng mà cử cử con đã dọn đi.
25:12Mọi người tìm con rất lâu,
25:14nhưng mà không tìm thấy.
25:16Tôn Nhi,
25:17mấy năm nay,
25:18con sống có tốt không?
25:21Phụ thân,
25:23năm xưa sau khi cô cô đưa Tôn Nhi tới nước dậy,
25:27cử cử vẫn rất thương yêu con.
25:29Dạy con võ công,
25:30viết chữ đọc sách.
25:32Sau đó,
25:33gia đình cử cử dọn đi.
25:35Trước lúc người Lâm Trung
25:36đã tiến cử con vào trong cung,
25:38là dạy quan trong cung đình.
25:40Lại được dạy quân trọng dụng.
25:42Sau đó còn dắt binh đi đánh giặc,
25:44lập hạ chiến công.
25:45Được thăng lạp đại thương quân.
25:50Ờ,
25:51đúng rồi.
25:52Có phải quân của con
25:53đang đại tuyệt không?
25:55Đúng vậy, thưa phụ thân.
25:56Trận chiến hôm nay,
25:57quân con đã đánh bại
25:58binh lính nước Tàu.
25:59Cho nên con quyết định
26:00bài tuyệt mừng công.
26:04Hai binh dạo chiến
26:06không thể
26:07tránh khỏi
26:08chuyện chết chóc.
26:09Dạ phải.
26:11Theo như tin báo,
26:12thì hôm nay quân Tàu
26:13chết hơn một ngàn người.
26:15Nhưng,
26:16quân ta cũng thương vong mấy trăm.
26:20Hôm nay đánh thắng
26:21quân Tàu,
26:22quân Tàu chết hơn một ngàn người.
26:25Hôm nay đánh thắng trận,
26:27vậy thì con có thể
26:28xin vệ quân ban thượng rồi.
26:30Con...
26:31Chẳng nói cho con biết,
26:32những dinh dự của con
26:35đều được đánh đổi
26:36bằng tính mạng
26:37của những người đã bị con giết.
26:39Con có hiểu không?
26:40Phụ thân,
26:42Tông Nhi cũng không muốn giết người.
26:44Nhưng mà quân lệnh khó cãi.
26:46Quân lệnh khó mà cãi.
26:48Thiên mệnh thì lại càng khó cãi.
26:54Thiên địa dạng vật,
26:56chúng sinh nhân gian,
26:58dũng có thể hại quả sống chung.
27:01Nhưng mà,
27:02có dại quân chủ
27:04vì sự tham lãm ích kỷ của bản thân
27:06mà đi phát động chiến tranh,
27:08khiến dân chúng rơi vào cảnh
27:10dầu sôi lửa bỏng.
27:12Bao nhiêu binh lính tương sỉ
27:14chết nơi xa trường.
27:17Các con,
27:18chẳng những không đau lòng
27:20còn muốn bày tuyệt mừng công.
27:24Đúng là một điều đáng buồn.
27:28Phụ thân,
27:29chẳng lẽ chuyện con làm
27:31đã sai lầm rồi sao?
27:36Binh sĩ cầm kiếm giết người
27:39chỉ là bất tắc dĩ thôi.
27:42Không thể thấy thắng mà vui.
27:45Xảy ra chiến tranh,
27:47thi thể khắp nơi.
27:49Dân chung lầm than,
27:51vốn nên dùng đai tim thương xót.
27:54Sau khi chiến thắng,
27:56cần phải ngồi nghĩ lại.
27:59Bả tánh vô tội,
28:01tử thương vô số,
28:03có thể khải hoạt hồn triệu
28:06ca tụng công đức đạt được.
28:10Nhưng mà cũng phải thương xót đối phương,
28:13cảnh không thể có suy nghĩ
28:16đuổi cùng giết tận.
28:19Phụ thân ơ,
28:20nếu đánh thắng trận đương nhiên phải vui vẻ rồi.
28:23Làm sao có thể thương xót kẻ thù được chứ?
28:29Mỗi con người đều có cha sinh mẹ đẻ,
28:32huynh đệ tỉ mụi.
28:34Một khi chết trận xa trường,
28:37là phải âm dương cách biệt với người thân.
28:40Cha mẹ huynh đệ tỉ mụi của họ
28:42không đau buồn,
28:43không thương xót hay sao chứ?
28:48Hôm nay,
28:49con giết chết họ.
28:51Ngày mai,
28:52họ lại đi giết các con.
28:54Vậy cuối cùng,
28:56sẽ có bao nhiêu người mất đi cốt nhục?
29:00Tùng nhiên,
29:02con người sinh ra trong thiên địa,
29:05sinh lão bệnh tử,
29:07vô dĩ nên tuân theo tự nhiên,
29:10càng không thể đi ngược lại đó.
29:14Chiến tranh sẽ cướp đi sinh mạng người khác.
29:17Đó là tà đạo.
29:19Mà các con,
29:21làm sao có thể ăn mừng
29:23sau khi đã giết chết người khác chứ?
29:31Sư phụ,
29:32người coi,
29:33bao nhiêu năm không gặp Tông Nhi,
29:35vừa gặp đã nói chuyện này.
29:39Chúng ta nói chuyện khác đi.
29:48Phụ thân,
29:50Tông Nhi là một con người bằng xương bằng thịt.
29:53Làm sao không có lòng thương xót chúng sinh được?
29:58Dạo ba mươi năm trước,
30:00vì tránh tai quả,
30:02Đồng Tâm cô cô đã dắt con tới nhà của cửu cửu.
30:06Mặc dù cả nhà cửu cửu vô cùng yêu thương con,
30:09nhưng mà mỗi ngày mỗi đêm,
30:11con đều nhớ tới Thái Gia Gia và Phụ Mẫu.
30:14Mỗi một ngày trôi qua,
30:16con lại lén chạy ra đứng trước cổng thành vệ đôn,
30:20trông ngóng về phương xa.
30:22Hy vọng phụ thân và mẫu thân tới đón con về.
30:25Nhưng mà con chờ hoài, vẫn không thấy được.
30:30Tông Nhi,
30:33là cha không tốt.
30:37Đều là tại cha.
30:39Sau này,
30:41cô lên làm đại tướng quân.
30:45Cũng từng quay về Khúc Nhân Liên,
30:47để tìm kiếm cha mẹ.
30:50Không ngờ,
30:51con biết đợi mẫu thân bị người ta hại chết,
30:54cha lại bặc vô âm tính.
30:58Bao nhiêu năm đàn,
30:59Tông Nhi không gặp được cha.
31:01Nhiều đêm nằm mơ,
31:03không biết con sẽ có thể gặp lại.
31:05Bao nhiêu năm đàn,
31:06Tông Nhi không gặp được cha.
31:08Nhiều đêm nằm mơ,
31:09cũng phải khóc.
31:12Tông Nhi.
31:18Ba.
31:23Cha xin lỗi.
31:32Người đâu?
31:34Đại tướng quân có gì sai bảo?
31:36Bố chỉ linh đường.
31:37Tối nay,
31:38ta phải tới mẹ ta.
31:40Dạ.
31:49Mẹ,
31:50con trai bất hiếm,
31:51không kịp gặp mẹ lần cuối.
31:53Công ơn Diễm Dục,
31:54kiếm sau đời đất.
31:57Báo.
32:01Bám đại tướng quân,
32:02quân tạo lại tấn công chúng ta nữa.
32:04Mau truyền lệnh,
32:05đánh trống nhổ trại,
32:07toàn quân ngớ địch.
32:08Dạ.
32:13Cha,
32:14đồng tâm của con,
32:15hai người trở về liều chờ con.
32:17Tông Nhi đánh xong sẽ về.
32:19Tông Nhi,
32:20đại chiến của con.
32:22Tông Nhi,
32:23đại chiến của con.
32:25Đại chiến sắp tới.
32:27Nếu cha ở lại quân doanh,
32:29sợ con sẽ bị khân tâm.
32:31Cha thấy,
32:32cha nên đi trước.
32:33Cha.
32:34Tông Nhi,
32:35cha con nói rất đúng.
32:37Chiến trường hung áp.
32:39Con đã làm đại tướng quân,
32:41không thể có nửa điểm sơ sót.
32:43Ta và cha con trở về quốc nhân lý.
32:45Mọi người ở đó chờ con.
32:46Như vậy cũng được.
32:48Vậy hai người trở ở đó,
32:49cha con trở về.
32:51Tông Nhi à,
32:53con phải nhớ lời cha đã dạy.
32:55Không thể làm trái ngược lại.
32:57Cả không thể có lòng thiếu sát.
32:59Nhớ đó.
33:08Lúc canh tan sở thiên sinh mới tới đây,
33:10tôi thấy ngày ấy rất kỳ lạ.
33:12Nhưng mà mấy năm nay,
33:13ngày ấy giúp đỡ dân chúng úy lĩ,
33:15được ăn no mặt ấm.
33:17Năm nay lương thực nhà tôi trồng,
33:18lại nhiều hơn hồi năm ngoái gấp hai lần đó.
33:22Canh tan sở này,
33:23đúng là một người tốt đó Nga.
33:25Có thể là tại Huynh chưa biết.
33:27Nghe nói canh tan sở thiên sinh,
33:29chính là đệ tử của Lão Tử.
33:31Ngày ấy từng là sát thủ.
33:32Sau đó nhờ bái Lão Tử làm thầy,
33:34mới có thể thay đổi.
33:35Còn giúp Lão Tử truyền bá học thuyết đại đạo nữa đó.
33:38Lão Tử?
33:39Lão Tử là ai vậy?
33:41Lão Tử?
33:42Lão Tử mà cũng không biết hả?
33:43Đúng là anh ngồi đây diễn mà.
33:45Canh tan sở thiên sinh,
33:47đã làm nhiều chuyện tốt cho dân chúng.
33:48Khiến quý luyện ngày càng thay đổi,
33:50đã dạy Ngài ấy cũng rất tốt.
33:52Hay là chúng ta tiến cử Ngài ấy làm lý chính, có được không?
33:55Được đó.
33:56Tháng trước,
33:57kiều sinh lý chính của chúng ta vừa mới qua đời.
33:59Nên vị trí này còn bỏ trống.
34:01Hay là,
34:02chúng ta tiến cử Ngài ấy làm lý chính của chúng ta đi.
34:04Có được không?
34:05Được, tiến cử Ngài ấy làm lý chính đi.
34:06Được, cứ vậy đi.
34:19Chúc mừng sư phụ.
34:22Hả?
34:23Có chuyện gì vui sao?
34:25Là dân chúng muốn tiến cử sư phụ,
34:27làm lý chính của quý luyện.
34:29Hả?
34:30Đây mà là chuyện vui gì chứ?
34:32Với sự giúp đỡ của sư phụ,
34:34dân chúng ở quý luyện,
34:35càng ngày càng sống yên ổn.
34:37Tất cả đều luôn ca ngợi công ơn của người với họ.
34:40Còn muốn tiến cử sư phụ,
34:41làm lý chính quý luyện nữa.
34:43Tại sao sư phụ lại không vui chứ?
34:48Mùa xuân vừa tới, trăm cây đua nở.
34:51Mùa thu vừa tới, cây trái chính cạnh.
34:56Đây không lẽ là công lao của mùa xuân và mùa thu hay sao?
35:01Không.
35:02Đây không phải công lao của ai hết.
35:05Đây là quy luật tự nhiên,
35:07là kết quả của dân hành thiên đạo.
35:10Cành tăng sở ta,
35:12chẳng qua là làm chút chuyện,
35:14thuận theo tự nhiên cho dân chúng thôi.
35:16Nên không cần tưởng gì hết đâu.
35:20Sư phụ,
35:22đệ tử không biết cảnh giới thánh dân thế nào.
35:25Nhưng mà đệ tử cảm thấy đây là một cơ hội tốt
35:27để cho sư phụ gian danh.
35:30Trong một ao nước nhỏ,
35:31cá lớn không thể chuyển động bơi lội.
35:33Cá nhỏ thì không có cơ hội phát triển.
35:35Tiến cử hiện tại được có lợi cho mọi người.
35:38Từ thời nghiêu thuẫn đã làm như vậy rồi.
35:41Huống chi là dân chúng ở uy lụy chúng ta chứ?
35:44Đúng rồi, đúng rồi.
35:45À, đúng vậy.
35:47Cá lớn bơi ra khỏi nước,
35:49sẽ bị đàn kiến ăn mất.
35:51Người cần phải biết khiêm tốn.
35:54Đừng để danh lợi quây nhiễu.
35:57Hai vị nghiêu thuẫn có gì đáng để ca ngợi.
36:01Mặc dù họ có cách trị khác nhau,
36:04nhưng cũng đều là đông gạo nấu cơm,
36:06sinh sống bình thường thôi.
36:08Như vậy, không đủ để khiến con người hương thiện.
36:11Cho nên, biến thành thần giết quân,
36:13con giết cha, tranh chấp nổi lên.
36:18Chuyện này, ứng với lời dạy của Lão Tử Sư Phụ đã nói.
36:23Không trọng hiền, khiến dân không tranh.
36:27Không tham vật quý hiếm, thì dân không đánh cướp.
36:32Không tham không dục, thì lòng dân không loạn.
36:37Cho nên, nỗi tâm con người phải thanh tĩnh.
36:40Không được để dục giọng quây nhiễu.
36:44Sư Phụ, đệ tử đã có một vấn đề, muốn được thịnh giáo.
36:49Cứ hỏi.
36:51Người còn trẻ tuổi giống như đệ tử,
36:53làm sao mới đạt được cảnh giới giống như Sư Phụ đã từng nói?
36:57Giữ gìn thân thể của con,
36:59khiến trong lòng con bình an.
37:02Không bị dục giọng quây nhiễu.
37:05Rồi từ từ, con sẽ đạt tới cảnh giới giống như ta từng nói.
37:11Theo như lời tiên sinh đã nói,
37:13đệ tử cho rằng, nói thì rất dễ,
37:16muốn làm được rất khó.
37:18Làm sao mới thực hiện được những gì Sư Phụ nói?
37:24Đúng vậy.
37:26Nói thì rất dễ, làm được mới khó.
37:31Di sư cũng đang từ từ thực hiện những chuyện này đây.
37:35Bây giờ, ta vẫn chưa thể trả lời con được.
37:40Nếu như con làm được,
37:42thì chắc phải là đối khoác sao?
37:48Nam Vinh Trụ,
37:49nếu như con muốn biết vấn đề này,
37:53thì cứ đi tìm Sư Phụ của ta,
37:56Lão Tử Tiên Sinh.
37:58Lão Tử Tiên Sinh?
37:59Đúng.
38:00Không biết bây giờ Tiên Sinh đang ở chỗ nào vậy?
38:04Chắc người đang ở tại phố hương của người,
38:07không nhận lý.
38:09Sư Phụ à,
38:10ngày mai đại tử sẽ lên đường
38:12để bái kiến Lão Tử Tiên Sinh.
38:17Được.
38:20Mau về đi.
38:39Mẹ,
38:41mẹ mau uống chiếc thuốc này đi.
38:45Thải Nhi,
38:47chỉ sợ là mẹ không qua khỏi.
38:50Mẹ muốn đi tìm cha của con.
38:53Thải Nhi,
38:55chỉ sợ là mẹ không qua khỏi.
38:58Mẹ muốn đi tìm cha của con.
39:01Thải Nhi,
39:03chỉ sợ là mẹ không qua khỏi.
39:05Mẹ muốn đi tìm cha của con.
39:09Con nhất định phải đi theo Lão Tử Tiên Sinh.
39:12Nhất định phải chăm sóc người.
39:14Có biết chưa?
39:15Mẹ,
39:16mẹ không sao đâu.
39:17Mẹ sẽ khỏe lại thôi mà.
39:22Bệnh của mẹ
39:24không phải ngày một, ngày hai.
39:27Kể từ khi cha con qua đời,
39:30sức khỏe của mẹ vẫn thường xuyên không tốt.
39:34Những lời mẹ đã nói,
39:36con nhất định phải nhớ kỹ.
39:39Mẹ,
39:40con đã nhớ kỹ rồi.
39:42Con nhất định sẽ cố gắng chăm sóc Lão Tử Tiên Sinh mà.
39:45Tốt.
39:47Tốt.
39:49Mẹ.
40:03Mẹ.
40:05Mẹ.
40:07Mẹ.
40:09Mẹ.
40:11Mẹ.
40:15Mẹ.
40:16Mẹ tỉnh lại đi.
40:18Mẹ.
40:24Mẹ.
40:33Mẹ.
40:34Mẹ.
40:35Mẹ.
40:36Mẹ.
40:37Mẹ.
40:38Mẹ.
40:39Mẹ.
40:40Mẹ.
40:41Mẹ.
40:42Mẹ.
40:43Mẹ.
40:44Mẹ.
40:45Mẹ.
40:46Mẹ.
40:47Mẹ.
40:48Mẹ.
40:49Mẹ.
40:50Mẹ.
40:51Mẹ.
40:52Mẹ.
40:53Mẹ.
40:54Mẹ.
40:55Mẹ.
40:56Mẹ.
40:57Mẹ.
40:58Mẹ.
40:59Mẹ.
41:00Mẹ.
41:01MẸ ĐỒNG
41:08Mẹ.
41:14Mẹ.
41:18Mẹ.
41:19Mẹ tỉnh lại đi.
41:21Mẹ kêu Thái Nhi làm sao sống đây.
41:24Người đồng.
41:26Mùi đói điên làm gì?
41:28Bây giờ Mã Thái phải làm sao đây?
41:40Mẹ! Tỉnh lại đi mẹ! Mẹ!
41:58Chào đại bá, xin hỏi huyện Khổ đi thế nào vậy?
42:01Cậu muốn tới huyện Khổ hả? Vậy thì còn xa lắm.
42:04Cứ đi đường này, đi hoài đi hoài, thì sẽ tới nơi đó.
42:07Đã tại, đã tại.
42:08Ờ, đừng khách sáo.
42:29Mã Đồng đi rồi. Ngô Đồng cũng đi rồi.
42:33Chỉ còn lại mình Mã Thái. Thật là đáng thương.
42:37Đúng vậy.
42:39Tùy nói, sinh lão bệnh tử của con người là tung theo tự nhiên.
42:46Nhưng giờ chồng họ đã ra đi quá sớm.
42:50Lần này trở về, Cúc Nhân là người đàn ông.
42:55Lần này trở về, Cúc Nhân lý đã thay đổi rất nhiều.
43:00Có nhiều trưởng lão, không còn nữa.
43:03Lần trước con về lo tan sự cho cha con, thì thấy vẫn còn.
43:13Sư phụ, tuổi của Mã Thái không còn nhỏ.
43:16Có phải chúng ta nên chuẩn bị hôn sự cho nó không?
43:22Cũng phải. Đồng tâm.
43:24Con thử hỏi ý kiến của Mã Thái trước đi.
43:26Rồi coi thử có cô đương nào tốt không.
43:29Sau đó đòi với nó.
43:31Ừ, dạ.
43:39Đây, đây, đây. Đại tuân quân.
43:41Đây, cạn. Cạn đi, cạn đi.
43:52Các ngươi uống đi. Tao không có hứng.
43:55Sức khỏe của tư ngu tuân quân sẽ bình phục thôi mà.
43:58Ngài đừng bí oan. Đây, cạn chén.
44:00Phải, phải, phải. Uống rượu đi.
44:02Ngài phải lạc quan lên chứ.
44:04Đúng vậy.
44:05Tuân quân, uống rượu. Để chúng tôi uống chung với Ngài.
44:08Cạn chén đi. Uống đi, uống đi.
44:10Các ngươi uống đi. Tao không muốn uống đâu.
44:13Kệ Ngài ấy đi. Mình uống.
44:16Tuân quân.
44:18Mời, mang rượu.
44:26Thiếu tuân quân.
44:28Ngài bị sao vậy?
44:30Hình như Ngài không được vui cho lắm.
44:33Thanh trử tiên sinh.
44:35Ngài tới đây cũng đã lâu. Chắc là cũng biết.
44:38Xem ra cha ta không còn bao nhiêu thời gian nữa.
44:43Từ ngù tuân quân.
44:45Bây giờ cha ta như vậy.
44:47Ta làm sao có thể ở đây uống rượu nữa chứ.
44:52Thiếu tuân quân.
44:54Ngài đừng quá lo lắng.
44:56Lão tuân quân sẽ gặp dữ quá lành thôi mà.
45:00Thiếu tuân quân.
45:02Thiếu tuân quân. Là tuân quân đã, đã...
45:04Cha ta thế nào rồi?
45:05Ngài ý đang hấp hối. Ngài vào đi coi thử đi.
45:09Lão tuân quân cần được yên tĩnh.
45:12Cứ ở đây đừng đi theo.
45:14Cứ ăn thoải mái đi.
45:18Mời, rớt rượu.
45:20Cha.
45:21Cha, cha thế nào rồi?
45:25Chắc là cha sắp chết rồi.
45:28Từ hiểu.
45:30Tới đây, cha có chuyện muốn nói với ngài.
45:34Cha chinh chiến suốt cả đời.
45:37Vô muôn.
45:39Giành được một nơi có thể thuộc về mình.
45:43Thật không ngờ.
45:45Cha lại bị bệnh.
45:47Suốt mười mấy năm nay.
45:51Xem ra không thể.
45:53Thực hiện được.
45:55Nguyện giọng này của cha.
45:57Sau khi cha đi.
46:00Con nhất định phải thay cha hoàn thành nguyện giọng này.
46:05Phải giành được một dụng đất.
46:08Để tư gia của chúng ta.
46:10Nỡ mai, nỡ mặt.
46:13Cha, cha.
46:27Cảm ơn.
46:57Cảm ơn.
47:28Cảm ơn.
47:30Cảm ơn.
47:32Cảm ơn.
47:34Cảm ơn.
47:36Cảm ơn.
47:38Cảm ơn.
47:40Cảm ơn.
47:42Cảm ơn.
47:44Cảm ơn.
47:46Cảm ơn.
47:48Cảm ơn.
47:50Cảm ơn.
47:52Cảm ơn.
47:54Cảm ơn.
47:56Cảm ơn.
47:58Cảm ơn.
48:00Cảm ơn.
48:02Cảm ơn.
48:04Cảm ơn.
48:06Cảm ơn.
48:08Cảm ơn.
48:10Cảm ơn.
48:12Cảm ơn.
48:14Cảm ơn.
48:16Cảm ơn.
48:18Cảm ơn.
48:20Cảm ơn.
48:22Cảm ơn.
48:24Cảm ơn.
48:26Cảm ơn.
48:28Cảm ơn.
48:30Cảm ơn.
48:32Cảm ơn.
48:34Cảm ơn.
48:36Cảm ơn.
48:38Cảm ơn.
48:40Cảm ơn.
48:42Cảm ơn.
48:44Cảm ơn.
48:46Cảm ơn.
48:48Cảm ơn.
48:50Cảm ơn.
Được khuyến cáo
47:50
|
Sắp Tới
42:18
44:23
45:11
45:35
43:22
42:11