Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 24/5/2025
Tập 9 - Yêu Anh Tổng Tài Oan Gia (Thuyết minh)_DV Ngô Trác Hy, Lý Thấm

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00:00Giờ thì chào chào!
00:00:11Ông Phi.
00:00:13Em thích bọn họ có cho em vào hay không chứ.
00:00:16Bặc kệ lấy thế nào đi.
00:00:18Em vẫn muốn gặp mẹ lần cuối.
00:00:30Mẹ! Các người đưa mẹ tôi đi đâu?
00:00:33Người nhà sắp xếp. Chúng tôi đưa bà Dư đến nhà tăng lễ quả táng.
00:00:37Không thể nào! Sao có thể như vậy được? Bây giờ đi quả táng là sao chứ?
00:00:41Ông tôi còn chưa về mà. Tăng lễ của bà ấy còn chưa làm. Sao có thể bây giờ liền đi quả táng được?
00:00:45Cô bình tĩnh chút đi. Đây là ý của người nhà thôi.
00:00:48Nếu như cô có những đề nghị, đi tìm người nhà của bà ấy liên hệ đi.
00:00:51Không thể nào! Các người không được ban đi.
00:00:53Ô Vi! Ô Vi à! Không được!
00:01:01Ô Vi!
00:01:12Cô!
00:01:22Cô nhớ chỗ này chứ?
00:01:24Lúc nhỏ, cô và Hằng Vinh tan học.
00:01:27Cô đưa hai đứa đến chỗ này chơi.
00:01:32Tại sao lại đưa mẹ con đi quả thiêu nhanh như vậy chứ?
00:01:35Sao vậy? Cô phải trân cầu ý kiến của con sao?
00:01:40Ông của con còn chưa về, đưa gặp mẹ lần cuối.
00:01:43Cô có ý gì chứ?
00:01:45Đây là quyết định của ông con. Ông biết.
00:01:48Không thể nào!
00:01:51Ông chức định muốn gặp mẹ lần cuối cùng.
00:01:55Ông của con đang ở Mỹ, không hề về kịp.
00:02:00Không phải ông không về kịp, là cô không muốn để chồng biết.
00:02:05Cô muốn êm nhẹn doanh nhân cái chết của mẹ con.
00:02:07Cô muốn êm nhẹn hết cả chuyện của cô làm.
00:02:13Vậy thì làm sao?
00:02:14Vì sao lại làm như vậy chứ?
00:02:16Tại sao cô phải làm như vậy chứ?
00:02:18Tại sao cô phải đối xử với con như vậy hả?
00:02:20Bây giờ con cản trợ kế hoạch của cô.
00:02:25Kế hoạch gì chứ?
00:02:32Giống dĩ, định đàm thành người thực nhật.
00:02:35Cô cho rằng ông sẽ chuyển hết cổ phần cho cô.
00:02:40Nhưng mà không ngờ rằng,
00:02:42ông thà đưa cho một đứa con nít không hiểu chuyện cũng không chịu đưa cho cô.
00:02:45Chỉ vì cái này, cái này cũng không đủ hay sao?
00:02:49Bao nhiêu năm như vậy,
00:02:51cho dù là ở nhà hay công ty,
00:02:53cô cũng cố gắng biểu hiện.
00:02:55Cô hy vọng có được sự gian trọng của ông con.
00:02:57Nhưng mà ông ấy thì sao?
00:02:58Ông ấy trước giờ chưa từng đối đại với cô giống như con gói ruột.
00:03:00Ông ấy còn đề phòng cô giống như phòng trợm.
00:03:02Cái này không công bằng với cô.
00:03:08Cô được đối sẽ không đẩy cho sự cố gắng của cô.
00:03:11Phó mặt sự đời, cô chắc chắn phải lấy được.
00:03:15Cái mà đinh trị cô nên có,
00:03:17cô phải có được cả tập đoàn.
00:03:19Cô phải có được cả tập đoàn đinh thị.
00:03:25Thật đáng sợ quá.
00:03:30Cô thường là một người đáng sợ.
00:03:43Ông tin tưởng cô như vậy?
00:03:46Các nhà tôi tin tưởng cô như vậy?
00:03:48Cô sao có thể làm ra những loại chuyện này?
00:03:54Ngãi gia giả đó
00:03:56là công cụ cô dùng để đối phó tôi hay sao?
00:04:04Dúng vậy, cô chỉ muốn dùng nó làm cô rối
00:04:07để lừa dư tôi vũ và ông tôi.
00:04:10Nhưng mà không ngờ rằng
00:04:12nó dường như rất thích thân phận ngãi gia này.
00:04:15Nó lấy sự giàu có của con,
00:04:17địa dị của con,
00:04:18còn có Hàng Minh.
00:04:23Hàng Minh?
00:04:24Phải.
00:04:25Nó đã yêu Hàng Minh sống chết rồi.
00:04:28Thậm chí về Hàng Minh,
00:04:29không cần cô ra lệnh gì.
00:04:31Tự nghĩ trăm phương ngàn kế làm khó con.
00:04:39Thứ mà con nên biết,
00:04:40cũng biết rồi.
00:04:42Nhưng cô nói rõ ràng với con luôn.
00:04:46Bắt đầu từ hôm nay,
00:04:47cô hy vọng con cắt xa Đinh Thị,
00:04:49đừng dúng tay vào.
00:04:51Chỉ cần cô lấy được thứ mà cô muốn,
00:04:53cô đương nhiên sẽ cho con đoàn tổ với cha của con.
00:05:03Cô chỉ đuổi tôi ra khỏi Đinh Thị,
00:05:05tiết lộ tài liệu của công ty ra ngoài.
00:05:07Cô biết đối với công ty như vậy
00:05:09tạo thành ảnh hưởng lớn thế nào không?
00:05:11Tiếp tục như thế,
00:05:12công ty chỉ càng khó khăn hơn thôi.
00:05:15Càng ngày càng khó khăn.
00:05:18Con nhìn rõ tình hình đi,
00:05:19nhìn đến nghiên cứu phát triển hạng buộc này.
00:05:21Vì ông của con muốn nghiên cứu phát triển
00:05:23thương hiệu thuyền buồn tự động,
00:05:24cho nên Đinh Thị mới càng ngày càng yếu đi.
00:05:26Cô bây giờ đang giúp Đinh Thị.
00:05:29Đây là ước mơ đó giờ,
00:05:31của ông và ba tôi.
00:05:33Chỉ cần có tôi ở đây,
00:05:36cô đừng mơ mà có được.
00:05:45Hạnh phúc máu
00:06:16Hạnh phúc máu
00:06:37Em cũng có mẹ đứa rồi.
00:06:41Em là đứa con gái duy nhất không có mẹ.
00:06:46Em đừng buồn nữa mà.
00:06:50Mẹ Đinh cũng không muốn
00:06:51nhìn bộ dạng em thương tâm thế này đâu.
00:07:02Đừng khóc nữa.
00:07:08Em đừng buồn quá.
00:07:09Đừng buồn quá.
00:07:14Đinh Thị nhất định,
00:07:15nhất định che giấu tất cả chuyện mà ta làm.
00:07:18Cho nên mới cố ý không cho ông quay về.
00:07:22Em phải nghĩ ra cách
00:07:23để cho ông mau chóng trở về.
00:07:27Còn có
00:07:29ngại gia giả kia rốt cuộc là ai?
00:07:34Em nhất định phải điều tra rõ ràng.
00:07:37Cô Đinh, Hàng Tổng không có ở đây.
00:07:40Anh ấy thực sự không có ở giang phòng.
00:07:41Tôi còn có thể gạt cô hay sao?
00:07:43Thế này đi, chờ anh ấy về
00:07:44tôi bảo anh ấy gọi điện cho cô.
00:07:45Cô cảm thấy thế nào chứ?
00:07:46Im miệng.
00:07:47Tôi không có lựa cô đâu.
00:07:48Anh Hàng Minh.
00:07:50Hàng Tổng, cô ấy...
00:07:52Không sao, anh ra ngoài đi.
00:07:54Dân ạ.
00:08:02Sao anh không nghe điện thoại của em?
00:08:04Em gửi tin nhắn cho anh cũng không trả lời.
00:08:08Em đang nói chuyện với anh đó.
00:08:14Anh Hàng Minh, em nói cho anh nghe.
00:08:16Anh dù sao cũng không được tin
00:08:17mấy lời nói dối của người ấu phi đó.
00:08:19Con gái nhà nghèo giống như cô ta
00:08:21muốn định bợi và giàu chúng ta đến điên rồi.
00:08:23Cho nên mới bị ra mấy chuyện đó.
00:08:26Mà hơn nữa
00:08:27anh cũng biết
00:08:29mẹ của em trước giờ
00:08:30thân kinh không được ổn lắm.
00:08:32Người ấu phi
00:08:33còn lời con tiếng ngọt.
00:08:37Cũng không biết dỗ ngọt mẹ em thế nào.
00:08:40Nếu bà coi nó thành em rồi.
00:08:44Anh không phải không coi nó là thật chứ.
00:08:46Còn chuyện gì khác nữa hay không?
00:08:53Em bây giờ đã mất mẹ rồi.
00:08:57Em thật rất buồn, anh biết hay không?
00:09:01Mà hơn nữa
00:09:03em cũng không biết phải nói với ông thế nào nữa.
00:09:06Làm sao đối diện với ông.
00:09:08Em bây giờ thật sự rất sợ.
00:09:12Rất cô đơn.
00:09:14Em rất nhớ mẹ của em.
00:09:18Bây giờ cả thế giới của em
00:09:19chỉ có một mình anh mà thôi.
00:09:21Nếu như anh còn không tin em nữa
00:09:23anh bảo em phải sống sao đây.
00:09:26Anh hàng minh.
00:09:29Lần này anh chắc chắn phải giúp cho em đó.
00:09:31Anh chắc chắn phải giúp cho em.
00:09:39Em biết cuộc đời này
00:09:40chuyện gì đáng buồn nhất hay không?
00:09:42Chính là bản thân cũng không biết mình là ai.
00:09:47Anh rốt cuộc làm sao vậy?
00:09:50Hai chúng ta không phải đang rất tốt hay sao?
00:09:54Trước kia, trước kia anh hoàn toàn không biết
00:09:56em không phải ngại gia.
00:10:01Anh hàng minh.
00:10:03Em chính là ngại gia.
00:10:04Anh đừng có nghe người ở phía đó
00:10:05nói nhăn đối cụi mà.
00:10:07Cô ta vì bạo danh em
00:10:08chuyện gì cô ta cũng dám làm hết.
00:10:11Anh đừng có để cho cô ta lừa gạt.
00:10:12Tại sao đến lúc này rồi
00:10:13em vẫn còn giả biện?
00:10:14Em rốt cuộc làm sao chứ?
00:10:19Em là ngại gia của em mà.
00:10:20Anh hàng minh.
00:10:26Anh thà tin con giỏ đánh cá đó.
00:10:28Cũng không tin tưởng em.
00:10:30Một ngại gia từ nhỏ đến lớn
00:10:31bên cạnh của anh hay sao?
00:10:32Cho dù không có ấu viên
00:10:33anh cũng không tin em là ngại gia đâu.
00:10:40Có phải mẹ em
00:10:41đã nói gì rồi hay không?
00:10:43Bảy trước khi gặp chuyện
00:10:44từng tìm em
00:10:45anh không thể tin Bảy được.
00:10:46Bảy bị thần kinh mà.
00:10:47Đầu ốc Bảy có vấn đề.
00:10:55Ngại gia
00:10:56nếu như em là ngại gia thật
00:10:58em sao có thể nói về người mẹ
00:10:59vừa mất của em như vậy được?
00:11:00Anh thật sự đau lòng vì gì hay sao?
00:11:03Xin lỗi anh.
00:11:05Em nhất thời kích động quá.
00:11:06Anh hàng minh.
00:11:08Rốt cuộc làm sao
00:11:09anh mới tin tưởng em đây?
00:11:11Anh hàng minh.
00:11:15Bao nhiêu năm như vậy rồi.
00:11:18Anh vẫn luôn cực ép bản thân
00:11:19tin tưởng em là ngại gia.
00:11:20Nhưng mà anh không làm được.
00:11:22Ngại gia thích biển lớn như vậy
00:11:23ba câu không rời được khỏi tuyền bường.
00:11:25Còn em
00:11:26em vẫn thấy trực tiếp
00:11:27một đôi tuyền bường lập tức đổi đài.
00:11:34Em biết rồi.
00:11:36Anh chỉ vì em không dám xuống biển
00:11:39em không biết lái tuyền
00:11:40em không biết chỉnh bường
00:11:41anh không thích em
00:11:42anh cho rằng em không phải là đến ngại gia.
00:11:46Sao mà em vẫn chưa hiểu như vậy hả?
00:11:53Em hiểu rồi.
00:11:55Em hiểu rồi.
00:11:57Em bây giờ liền xuống biển
00:11:58liền đi lái tuyền
00:11:59đi học căn đường.
00:12:01Em phải chứng minh cho anh xem
00:12:04em chính là đến ngại gia.
00:12:06Em chính là đến ngại gia.
00:12:28Chủ tịch
00:12:41Đi mau lên
00:12:42Đi mau
00:12:44Đây không phải là nhà của chị
00:12:45chị đừng có ở nhà của tôi nữa.
00:12:47Chị đi mau đi
00:12:48Đi đi
00:12:49Chị không đi
00:12:50đây chính là nhà của chị mà
00:12:52Chị không đi đâu hết
00:12:53Chị đẩy em hả?
00:12:57Sao vậy? Sĩ Quyên!
00:12:59Em ghét chị!
00:13:00Làm gì thế? Bao đứng lên đi! Bao đứng lên!
00:13:05Sao vậy? Em rủ con đi!
00:13:07Tại sao? Đây không phải là nhà của dì ấy mà!
00:13:09Dì không phải là dì của con! Con muốn dì của con cơ!
00:13:12Cô nói bậy! Đây là dì của con mà!
00:13:14Dì không phải! Dì con là Ấu Mỹ!
00:13:16Con muốn dì Ấu Mỹ cơ!
00:13:18Cô nói bậy gì đó! Anh làm gì vậy hả?
00:13:20Chỉ biết Trúc giận lên con thôi! Em coi chừng nó!
00:13:22Đừng để cho nó ăn nói bậy bạ ở đây! Cúc hết cho tôi!
00:13:25Đi đi!
00:13:32Ông Viên! Em với cô còn nhỏ lắm! Không hiểu chuyện đâu! Cô đừng để buồn nha!
00:13:38Ngoan!
00:13:56Chị à!
00:13:58Nghĩ gì vậy?
00:14:00Không có gì đâu!
00:14:04Nè! Nè! Em ngồi xuống đi!
00:14:08Sĩ Huy à! Em còn nhớ chuyện lúc nhỏ hay không?
00:14:13Chuyện gì vậy chị?
00:14:15Thì chuyện lúc 5-6 tuổi đó!
00:14:17Ba mẹ đón chị từ nhà người thân trở về!
00:14:19Lúc đó em vô cùng ghét chị!
00:14:21Cứ nói chị không phải là chị của em!
00:14:23Còn không muốn đuổi chị ra ngoài!
00:14:26Nhớ không?
00:14:28Bộ có sao?
00:14:30Sao không nhớ gì hết?
00:14:32Em nhớ lại xem!
00:14:34Lúc nhỏ chúng ta cũng vì chuyện này cãi nhau không ít!
00:14:36Em thực sự không nhớ chút gì sao?
00:14:45Lúc nhỏ đánh nhau cãi nhau là chuyện bình thường!
00:14:48Em thực sự không nhớ mà!
00:14:50Chị à! Chị hỏi cái này làm gì?
00:14:54Con phải nhìn thấy hình chụp lúc nhỏ sao?
00:14:58Cho nên chị nhớ ra rất nhiều chuyện!
00:15:04Vậy...
00:15:06Ấu Mỹ em còn nhớ hay không?
00:15:08Chị Ấu Mỹ hả?
00:15:10Chị ấy không phải là mất từ nhỏ rồi hay sao?
00:15:12Sĩ Huy à!
00:15:15Mẹ nhờ con đi mua đồ con mua chưa?
00:15:17Dạ mua rồi!
00:15:18Mau đi dọn dẹp chút đi!
00:15:19Lát nữa đi viếng mộ ba của con!
00:15:21Ờ!
00:15:28Con cũng đi thu thập chút đi!
00:15:32Đi đánh lại một cái!
00:15:51Lão Ngư à!
00:15:53Ông ở bên đó có ổn hay không vậy?
00:15:56Đừng có sợ tốn tiền gì hết nha!
00:15:58Sống cho tốt!
00:16:02Nếu như ông ở trên trời có Linh Tiên
00:16:07Phải bảo vệ cho con trai và con gái của chúng ta
00:16:10Bình an khỏe mạnh!
00:16:15Sau này mùa một mười năm tôi sẽ cúng đồ cho ông
00:16:19Đốt ít tiền cho ông trước
00:16:22Ông nếu như thiếu tiền
00:16:26Mẹ rất rõ ràng
00:16:30Mình không phải là con gái của họ
00:16:32Mẹ nói như vậy để nào ổn mỹ cho con sống?
00:16:36Để nào
00:16:38Chị đã biết thân phận của mình rồi sao?
00:16:42Xin lỗi chị!
00:16:44Em không hy vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:16:48Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:16:50Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:16:52Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:16:54Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:16:56Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:16:58Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:17:00Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:17:02Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:17:04Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:17:06Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:17:08Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:17:10Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:17:12Chị không hi vọng chị rời khỏi nhà đâu
00:17:14Ông My això, con đến rồi
00:17:17Mẹ biết con sẽ không quên mẹ đâu
00:17:21Sao lại ốm rồi con?
00:17:23Có phải có chỗ nào không khỏe không, ông My?
00:17:28Cô ta quay lại rồi
00:17:30Ai vậy?
00:17:33Cô ta phục hồi chiến giới rồi
00:17:37Ngư ổn phi
00:17:39Bố mình eating
00:17:40Đừng bao giờ therefore
00:17:43Người Âu Phi nhớ lại hết mọi chuyện rồi, cô ta biết cô ta mới là Đinh Ngãi Gia, cô ta biết cô là đồ giả mạo rồi, vậy nó có làm gì cô hay không? Nó có biết là cô là Âu Mỹ hay không?
00:17:53Trước bắt còn chưa, nhưng mà con cảm thấy cô ta cách chuyện biết cô là Âu Mỹ còn sai hay sao?
00:18:04Người Âu Phi muốn quay lại đó, cô ta nhất định đoạt lại tất cả thuộc về cô ta rồi
00:18:11Không đổ Âu Mỹ à, Âu Phi không phải loại người đó đâu, mẹ nói rõ hết tất cả mọi thứ với nó để nó buông tha cho con nha, nó nể mặt mẹ sẽ bỏ qua cho con mà Âu Mỹ
00:18:21Tha cho tôi, có phải là bà có bệnh hay không vậy?
00:18:26Người Âu Phi cô ta bây giờ còn chưa có ra được gì hết, tôi vẫn là Đinh Ngãi Gia
00:18:33Chỉ cần bà không nói ra, cô ta cũng không có bản lĩnh đó, hú hồ gì, tôi vẫn còn cô
00:18:41Phải rồi, tôi vẫn còn có cô mà, bà ấy sẽ bảo vệ cho tôi, bởi vì tôi có thể giúp cho bà ấy
00:18:47Cô nhất định sẽ bảo vệ cho tôi, nhất định mà Âu Mỹ, Đinh thì không dễ chọc nhau đâu
00:18:53Lúc đầu mẹ không muốn đưa con đi, nếu không phải bà ta, một nhà bốn người chúng ta có thể bình an sống cùng nhau rồi
00:19:05Bình an
00:19:06Bình an
00:19:09Bà là nói, bỏ tôi cả đời này, sống cuộc sống đánh cá hay sao vậy?
00:19:15Bà muốn tôi còn với bà, sống khiếp giải nắng và mưa đúng hay không?
00:19:20Bà có thể trị bệnh cho tôi hay sao? Bà có thể cho tôi ra nước ngoài du học hay sao?
00:19:24Bà có thể cho tôi giống như bây giờ sống cuộc sống nữ hoàng hay sao?
00:19:28Mẹ chỉ lo lắng tất cả mọi chuyện bài lộn sẽ bất lợi cho con lắm, con sẽ gặp nguy hiểm đó
00:19:39Bà buông tôi ra, chúng ta đi tìm sĩ quy thương lượng đi
00:19:47Bà cảm thấy tôi bây giờ còn chưa đủ loạn hay sao?
00:19:52Tôi hôm nay tới tìm bà chỉ có một mục đích
00:19:58Trong trận ngừa Ấu Vy cho tôi, báo cáo nhất cửa nhất động của cô ta cho tôi
00:20:05Tôi phải đề phòng cho tốt, tuyệt đối không thể để cho ngừa Ấu Vy quay lại Ninh Gia, không thể
00:20:13Không thể để cho cô ta cướp mất mọi thứ thuộc về tôi, không thể để cho cô ta cướp hết tất cả chuyện kinh doanh của tôi được
00:20:18Ấu Mỹ, Ấu Mỹ à?
00:20:21Mẹ, mẹ ơi
00:20:27Mẹ coi như là mẹ thiếu nợ con đi
00:20:31Lần này mẹ nhất định phải giúp cho con đó
00:20:33Bây giờ chỉ có mẹ mới có thể ngăn cản ngừa Ấu Vy
00:20:36Mẹ tuyệt đối không được để cho cô ta quay lại, tuyệt đối không thể
00:20:42Mẹ, mẹ
00:20:47Mẹ sẽ làm, mẹ sẽ làm mà
00:20:52Không được để cho ngừa Ấu Vy quay lại đây, không thể
00:20:58Mẹ
00:21:09Chào buổi sáng, xin chào
00:21:11Mọi người, sao mà mọi người hôm nay kỳ lạ quá vậy?
00:21:14Sắp rửa đi huấn luyện rồi mà, sao mà còn chưa thay quần áo nữa, vào đi
00:21:18Ấu Vy, bây giờ trong đó không tiện đâu
00:21:21Có ý gì chứ?
00:21:23Chính là tốt nhất cô đừng có vào
00:21:27Cô tốt nhất là đừng vào
00:21:40Là cô
00:21:45Ngừa Ấu Vy, không ngờ hay sao, tôi cũng đến với đội để huấn luyện
00:21:50Xin gọi tôi là Đinh Gãi Gia đi
00:21:53Cô cũng không ra ngoại hỏi xem, chúng ta ai mới rút cuộc là Đinh Gãi Gia đi
00:22:04Ai là Đinh Gãi Gia?
00:22:07Trong lòng cô và tôi đều hiểu rõ hết
00:22:18Đúng, cô là thật
00:22:20Cô là thật, tôi là giả
00:22:24Nhưng có ai biết đâu
00:22:27Chỉ cần tôi cũng giống như cô, học cá ná truyền
00:22:30Có thể từ mình xuống biển
00:22:32Tôi chỉ đến Đinh Gãi Gia thật, có gì khác biệt với nhau
00:22:35Còn cô, chỉ là một con nánh cá
00:22:38Mãi phải cũng không trả qua được
00:22:40Loại cuộc sống nho nhã như tôi, mãi mãi cũng không được lên sân khấu
00:22:45Đấu với tôi, cô thua chắc
00:22:50Gặp nhau trên thuyền
00:22:53Ngư, ấu, biên
00:23:15Ký trời mà, kiểm tra một chút
00:23:17Dây năng của bụm chính có vấn đề không?
00:23:19Lúc kéo bùm thì cẩn thận đó, yên tâm đi, mọi người cẩn thận một chút
00:23:22Được, cẩn thận
00:23:25Ngư, ấu, biên, nghe nói cô là truyền trưởng của chiếc thuyền này
00:23:31Phải
00:23:32Công ty giao cho tôi cuốn luyện thủy thủ
00:23:35Hôm nay tôi đến đây, chính là muốn học, làm việc
00:23:38Cảm ơn cô
00:23:40Cảm ơn cô
00:23:42Hôm nay tôi đến đây, chính là muốn học, làm sao làm truyền trưởng
00:23:45Cho nên, cô phải để ý tâm mà dạy tôi
00:23:47Nếu mà học không được, tôi nhất định sẽ báo cáo cô với thủ tịch đó
00:23:58Cô Đinh, cô Đinh à
00:24:04Sao vậy? Cô không đi sao?
00:24:07Cô là nhân viên của Đinh Thị
00:24:09Nhận lương của Đinh Thị chúng tôi
00:24:11Muốn lưỡi biến hay sao?
00:24:27Học thác nút thủy thủ trước
00:24:30Thác nút cái gì chứ?
00:24:32Tôi muốn học làm truyền trưởng mà
00:24:34Không phải làm thủy thủ đâu
00:24:36Đây là công phu cơ bản nhất
00:24:39Tôi không học mấy cái công phu cơ bản gì đâu
00:24:41Dù sao, việc nặng gì đó
00:24:43Chỉ là để cho mấy tên thủy thủ của cô làm đi
00:24:45Được
00:24:47Giờ để tôi giảng bài cho cô
00:24:49Quyên lý gió và bườm nha
00:24:51Khí rơm, kéo bườm chính
00:24:53Tuân lệnh
00:24:55Nào, mở dây thân ra
00:24:57Được
00:24:58Kéo lên trên
00:24:59Được, lên
00:25:00Được, tiếp tục
00:25:01Được
00:25:04Được rồi
00:25:07Thật ra khoảng cách giữa bườm và gió
00:25:10Cô mau xuống đây, nguy hiểm lắm đó
00:25:14Cô có phải hâm mộ tôi gọi video cho anh Hạng Bình hay không?
00:25:17Im miệng đi
00:25:18Tôi nói là gió rất lớn, đứng đó rất nguy hiểm đó
00:25:27Không hay rồi, báo cứu người đi
00:25:29Cô định rơi xuống nước rồi, báo cứu người, ngãi da
00:25:35Âu phi xuống nước rồi, báo xuống
00:25:37Nắm chắc, báo, báo
00:25:39Báo lên
00:25:51Lao người đi, nếu như không, không cần khăn của cô
00:26:00Tùy cô vậy
00:26:02Tùy cô vậy
00:26:22Vết sèo này, sao lại quen bắt như vậy chứ
00:26:28Âu Phi à, đây chính là Âu Mỹ đó
00:26:32Đó là chị của con và chị Huy
00:26:35Chị
00:26:46Làm gì đó người Âu Vi, đừng có quá đáng nha
00:26:50Tấm ảnh, tấm ảnh của mẹ
00:26:57Quay lại cho tôi, cãn cô ta lại đi
00:27:00Trời ơi, cô mặc đồ giàu đi, coi chừng cãn đó
00:27:03Tránh ra, tránh ra, xảy ra chuyện gì vậy, coi chừng cãn bây giờ
00:27:06Cô không phải là người Âu Việt, cô không phải là người Âu Việt
00:27:09Cô không phải là người Âu Việt
00:27:11Cô không phải là người Âu Việt
00:27:13Cô không phải là người Âu Việt
00:27:15Cô không phải là người Âu Việt
00:27:17Xảy ra chuyện gì vậy, coi chừng cãn bây giờ
00:27:20Cảm ơn
00:27:46Alo, xin chào, Qua hướng Dư đây
00:27:48Alo, Âu Mỹ, nói với bà bao nhiêu lần rồi, gọi tôi là Ngãi Gia đi
00:27:54Xin lỗi, xin lỗi con
00:27:56Bao trống đêm, tất cả đồ của tôi ở nhà đốt đi
00:28:00Xảy ra chuyện gì vậy con, bà đừng có hỏi tôi nữa
00:28:03Dích định phải làm trước khi ngừa Âu Vi về nhà, thiêu sạch toàn bộ cho tôi
00:28:07Được rồi, mẹ biết rồi, cô yên tâm đi, mẹ đã thiêu hết rồi
00:28:10Kiểm tra lại lần nữa đi
00:28:18Đi
00:28:48Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:29:18Mẹ
00:29:39Trả hình lại cho mẹ đi, trả cho mẹ, đưa mẹ
00:29:42Người trên tấm ảnh này là ai, mẹ nói cho con nghe, con trả cho mẹ liền
00:29:45Cô ta là ngừa Âu Mỹ phải không
00:29:49Cô nói bậy gì vậy
00:29:51Nói bậy, các người trước giờ vẫn là tôi
00:29:56Bà chỉ có hai đứa con mà thôi
00:29:58Một đứa là ngừa Sĩ Quy, một đứa là ngừa Âu Mỹ
00:30:02Âu Mỹ bây giờ vẫn còn sống
00:30:05Tôi giống như không phải là con ruột của bà
00:30:14Mẹ, mẹ à
00:30:16Mẹ
00:30:26Con đi cho mẹ
00:30:28Con đi cho mẹ
00:30:30Con đi đi
00:30:32Đi đi
00:30:34Con đi cho mẹ
00:30:36Đi đi
00:30:46Đi đi
00:30:56Điều đốt sạch hết chưa
00:30:58Đốt sạch rồi
00:31:01Cậu nói là thật sao
00:31:04Cậu mới là Đinh Ngãi Gia
00:31:06Bà Đinh Ngãi Gia bây giờ là Âu Mỹ
00:31:09Ly Miu tráu Thái Tử hay sao
00:31:11Phải rồi
00:31:13Một phim trường hình vô cùng đắt trở đây, phải không
00:31:18Cậu nói là thật sao
00:31:20Cậu mới là Đinh Ngãi Gia
00:31:22Bà Đinh Ngãi Gia bây giờ là Âu Mỹ
00:31:24Ly Miu tráu Thái Tử hay sao
00:31:26Phải rồi
00:31:28Phải không
00:31:34Nói như vậy thì Đinh Ngãi Gia mới là chị ruột của Sĩ Quy
00:31:39Còn cậu không có quan hệ chút nào hết với Sĩ Quy
00:31:46Vậy Sĩ Quy có biết hay không
00:31:50Lúc nhỏ, nó vẫn luôn không nhận ra mình là chị của nó
00:31:54Nhưng mà mấy hôm trước mình hỏi nó
00:31:56Nó nói là nó không nhớ gì hết
00:32:07Em xem mặt mũi của em này
00:32:09Mèo mướp quá đi
00:32:10Lao đi
00:32:12Chị còn nói em nữa
00:32:13Chị xem chuyện này
00:32:14Nhìn tóc của chị đi
00:32:15Tóc gì làm sao
00:32:16Vỗ gà thôi
00:32:17Em tưởng chị không dám hay sao
00:32:19Để chị tự mình làm đi
00:32:20Chị của em sửa xe vẫn được lắm đó
00:32:22Xe này đi theo chị lâu rồi
00:32:24Em mà động vào là không được đâu đó
00:32:26Chị không thích như vậy đâu
00:32:30Cậu ấy thật sự không nhớ gì hết hay sao chứ
00:32:35Mặc kệ thế nào đi
00:32:37Mình cảm thấy chuyện này từ đầu tới cuối Sĩ Quy đều không tham gia vào
00:32:42Vậy thì cậu chuẩn bị làm thế nào đi
00:32:46Bây giờ muốn lật mặt ngãi da giả thì cũng khó lắm
00:32:51Những cái duy nhất chứng minh cô ta là ổn mỹ
00:32:54Thì cũng bị mẹ của mình đốt mất rồi
00:32:58Thật ra nói dì Lâm cũng đáng thương thật
00:33:03Rõ ràng biết con gái của mình còn sống trên đời này
00:33:05Lại không thể nhận lại nhau
00:33:06Cũng không thể chăm sóc
00:33:07Chỉ có thể âm thầm chúc phúc
00:33:09Không còn làm được gì hết
00:33:11Chỉ còn mơ mơ chúc phúc
00:33:18Nếu như ông ấy trên trời có linh thiên
00:33:21Phải bảo vệ cho con trai và con gái của chúng ta
00:33:24Bình an, khỏe mạnh
00:33:31Do ai chết mình rồi
00:33:33Mình biết rồi
00:33:42Alo, người ổ mỹ
00:33:45Lẽ ra cô nhẫn tâm cứ lừa dối tiếp như vậy hay sao
00:33:49Người ổ viên
00:33:51Nghĩ đến người nhà của cô
00:33:53Thời gian dài như vậy cũng không thể nhận lại cô
00:33:56Cô trước giờ chưa từng suy nghĩ đến cảm giác của họ hay không
00:33:59Tôi không phiến lợi với cô nữa
00:34:12Cô đốt cô có thôi hay không
00:34:14Người ổ mỹ
00:34:15Cô nghĩ đến cha của cô coi
00:34:16Ông ấy vì cô mới bị tong xe
00:34:18Đến nào cô không tự trách mình trước nào sao
00:34:37Người ổ viên
00:34:38Xin chào, số mấy quý khách vừa gọi không liên lạc được, xin gọi lại sau
00:35:09Alo, xin chào
00:35:11Alo, là mẹ của Đình Ngãi Gia sao
00:35:15Cô là ai
00:35:17Tôi là bác sĩ của bệnh viện Long Cản đây
00:35:19Đình Ngãi Gia bị thương rồi, bây giờ đang truyền máu
00:35:21Cần gấp nhóm báo của người thân
00:35:23Nếu như bà là người thân của cô ấy, thì bác sĩ sẽ không thể gặp cô
00:35:26Cô có thể gặp bác sĩ của Đình Ngãi Gia
00:35:28Cô có thể gặp bác sĩ của Đình Ngãi Gia
00:35:30Cô có thể gặp bác sĩ của Đình Ngãi Gia
00:35:31Cô có thể gặp bác sĩ của Đình Ngãi Gia
00:35:32Cô có thể gặp bác sĩ của Đình Ngãi Gia
00:35:33Đình Ngãi Gia bị thương rồi, bây giờ đang truyền máu
00:35:35Cần gấp nhóm báo của người thân
00:35:36Nếu như bà là người thân của cô ấy, thì bác sĩ sẽ không thể gặp cô
00:35:37Cô có thể gặp bác sĩ của Đình Ngãi Gia
00:35:38Cô có thể gặp bác sĩ của Đình Ngãi Gia
00:35:40Alo, alo
00:35:54Xin chào, số mấy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được
00:35:57Xin gọi lại sau
00:35:59Bệnh viện Long Cản
00:36:02Ngãi Gia
00:36:29Nghe máy đi, nghe máy đi
00:36:32Alo, Âu Vi
00:36:33Dì Lâm chạy ra ngoài rồi
00:36:34Phải rồi, được rồi, được rồi, bye bye
00:36:45Cô à, tôi hỏi cô một chút
00:36:47Cô biết Đình Ngãi Gia ở đâu hay không vậy?
00:36:49Tôi đến để truyền máu cho nó, xin lỗi không biết
00:36:51Không biết
00:36:56Bác sĩ à, cô biết Đình Ngãi Gia đang ở trong phòng nào không?
00:36:59Tôi là mẹ của nó, không biết, xin lỗi
00:37:10Bác sĩ à, bác sĩ, cô biết Đình Ngãi Gia đang ở phòng nào không?
00:37:14Không biết
00:37:16Âu Mỹ, Âu Mỹ, cô đang ở đâu vậy Âu Mỹ?
00:37:21Mẹ đang tìm cô người Âu Mỹ hay sao?
00:37:35Mẹ còn không chịu thừa nhận Đình Ngãi Gia chính là người Âu Mỹ nữa
00:37:41Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi
00:37:43Âu Mỹ nó đã chết rồi
00:37:46Nếu Đình Ngãi Gia không phải là ngư Âu Mỹ
00:37:48Nếu như cô ta không phải là con gái của mẹ
00:37:51Mẹ tại sao lại gấp gấp đến bệnh viện truyền máu cho cô ta?
00:37:54Mẹ đến nhắm máu của Đình Ngãi Gia là gì mẹ cũng không biết
00:37:59Mẹ không biết con đang nói gì hết
00:38:05Âu Mỹ không sao đâu
00:38:07Mẹ nhất định rất lo lắng cho Âu Mỹ
00:38:09Mẹ cũng nhất định rất xốt ruột
00:38:12Cô tin mẹ cũng từng gọi điện cho Âu Mỹ rồi
00:38:15Nhưng điện thoại của cô ta tắt máy
00:38:26Cô làm gì vậy?
00:38:27Âu Mỹ, cô trả lời điện thoại cho mẹ đi
00:38:29Mẹ, cô trả lời điện thoại cho mẹ đi
00:38:31Âu Mỹ, cô trả lời điện thoại cho mẹ đi
00:38:33Mẹ, cô trả lời điện thoại cho mẹ đi
00:38:35Mẹ, cô trả lời điện thoại cho mẹ đi
00:38:37Âu Mỹ, cô trả lời điện thoại cho mẹ đi
00:38:45Số điện thoại có tên này
00:38:47Là của Đình Ngãi Gia
00:38:50Cũng là con gái của mẹ
00:38:52Ngư Âu Mỹ
00:38:58Âu Mỹ, con
00:39:01Con phải bảo bà đừng có gọi cho tôi nữa hay sao?
00:39:03Bà muốn tất cả mọi người biết tôi là ngư Âu Mỹ hay sao chứ?
00:39:06Alo
00:39:08Alo
00:39:10Bà nói chuyện đi chứ
00:39:12Alo
00:39:13Alo
00:39:33Âu Vi
00:39:34Âu Vi, con nghe mẹ giải thích đi mà
00:39:36Giải thích chuyện gì đây?
00:39:39Giải thích vì sao chơi giấu dân tư
00:39:41Lừa con tròn 15 năm
00:39:43Hay là giải thích ngư Âu Mỹ
00:39:45Cô ta vì thay thế thân phận của con
00:39:47Sống trong nhà của con
00:39:49Mẹ giải thích cho con biết đi
00:39:51Chúng ta cũng là bị ép mà Âu Vi
00:39:54Lúc đó chúng ta không có tiền
00:39:55Âu Mỹ lên bệnh rất nặng
00:39:57Nếu như chúng ta không đồng ý với đinh trị
00:39:59Âu Mỹ sẽ chết đó
00:40:01Cô ta bây giờ rất ổn
00:40:05Còn con muốn về nhà
00:40:08Con muốn lấy tất cả những thứ thuộc về con
00:40:10Âu Vi đừng mà con
00:40:11Con đừng đi tranh giành với Âu Mỹ nữa bà
00:40:13Sai là mẹ sai
00:40:14Mấy năm nay
00:40:15Đó cũng không dễ dàng gì đâu
00:40:16Ăn dở ở đầu nhà người ta
00:40:18Đó cũng không dễ dàng gì đâu Âu Vi
00:40:20Mẹ chàng xin con bà Âu Vi
00:40:30Mẹ
00:40:31Đứng lên
00:40:32Mẹ xin bà Âu Vi
00:40:33Mẹ đứng lên
00:40:34Xin con đó
00:40:35Mẹ đứng lên đi
00:40:36Con có thể coi như tất cả
00:40:38Chưa từng xảy ra không ấu duyên
00:40:40Mẹ xin con
00:40:41Mẹ đứng lên được không
00:40:42Tại sao mẹ lại như thế này
00:40:44Mẹ có biết ba dì cô ta mới chết hay không
00:40:48Mẹ làm gì vậy hả
00:40:50Mẹ đứng lên đi
00:41:08Con biết mẹ thương con
00:41:11Mẹ thương con
00:41:14Mẹ thương con
00:41:17Mẹ đau lòng vì cô ấy
00:41:20Nhưng cô ấy có đau lòng mẹ không
00:41:22Cảm ơn mẹ.
00:41:37Con biết mẹ không tin.
00:41:41Bởi vì trong lòng mẹ,
00:41:44ông Mỹ vẫn luôn là một cô gái yếu đuối.
00:41:47Nhưng con nhất định phải tra ra chân tướng,
00:41:52đem tất cả chứng cứ để trước mặt mẹ,
00:41:56để mẹ biết cho rõ ràng
00:41:59người ấu Mỹ của ấy bây giờ là người như thế nào.
00:42:03Không đâu.
00:42:05Không đâu, ấu Duyên.
00:42:07Ấu Mỹ nó không phải là người như thế đâu.
00:42:11Mẹ thực sự xin con đó, ấu Duyên.
00:42:15Mẹ xin con.
00:42:18Bỏ qua cho ấu Mỹ đi.
00:42:32Mẹ với con có ơn dưỡng dục.
00:42:35Con tuyệt đối sẽ không bỏ rơi mẹ đâu.
00:42:38Nhưng định ra,
00:42:41con cũng nhất định phải trở về.
00:42:44Con xin lỗi.
00:43:15Mẹ.
00:43:17Mẹ.
00:43:45Chị.
00:43:51Có lẽ không nên gọi chị là chị nữa.
00:43:55Tưởng Mỹ nói hết với em rồi.
00:43:57Cho dù cô ấy không nói,
00:43:59em cũng biết hết.
00:44:10Thật ra,
00:44:11trước kia em gạt chị.
00:44:14Chuyện lúc nhỏ em đều nhớ hết.
00:44:17Có một ngày,
00:44:19bà em đưa chị ấu Mỹ ra ngoài.
00:44:22Chính là hôm đó,
00:44:24ấu Mỹ không quay lại nữa.
00:44:29Vậy em cũng biết,
00:44:31định ngại gia chính là người ấu Mỹ.
00:44:35Biết.
00:44:37Em còn gì chị?
00:44:39Em còn gì chị?
00:44:41Đặt xe của chị ấy.
00:44:43Chị ấy cũng biết em là em của chị ấy.
00:44:46Cho nên em muốn,
00:44:48chị ấy bây giờ cũng rất khó chịu.
00:44:51Vậy còn em?
00:44:54Trong lòng em,
00:44:56chắc là cũng không dễ chịu.
00:45:05Em cũng không biết.
00:45:09Xin lỗi.
00:45:13Chị làm khóa em rồi.
00:45:17Chị đừng có nói như thế.
00:45:19Trân Tướng,
00:45:21luôn khiến người ta khó chấp nhận.
00:45:24Thật ra định ngại gia,
00:45:26giống gì có thể là bất kỳ ai,
00:45:28em cũng không quan tâm.
00:45:30Chỉ cần cô ta ước hiếp chị,
00:45:32em sẽ không do dự đứng về phía chị.
00:45:34Nhưng người đó cứ phải là chị em.
00:45:40Sĩ ương,
00:45:42mặc kệ em lựa chọn như thế nào,
00:45:45chị cũng không thích em đâu.
00:45:48Bởi vì,
00:45:50chị mãi mãi thừa nhận em là em chị.
00:45:54Cho anh một bắt đầu lãng mạn,
00:45:57kết thúc mối tiếc,
00:46:00đẹp đẻ giống sao ban đầu.
00:46:02Đẹp đẻ giống sao ban nhanh qua.
00:46:33Cậu là em của người ấu gì?
00:46:36Tìm tôi có chuyện gì?
00:46:42Chị,
00:46:45em muốn nói chuyện một chút.
00:46:54Lên xe.
00:47:03Lên xe.
00:47:15Trước kia là thái độ của em không tốt.
00:47:17Em muốn xin lỗi chị.
00:47:19Xin lỗi thì thôi, khỏi đi.
00:47:23Chị,
00:47:25tôi thấy chắc cậu nhận nhầm người rồi.
00:47:27Chị của cậu
00:47:29là người ấu gì kia.
00:47:31Bất quan làm họ như thế, không tốt đâu.
00:47:35Chuyện 15 năm trước, em đều nhớ hết.
00:47:40Chị,
00:47:41chị đừng tiếp tục sai nữa.
00:47:4315 năm trước, chúng ta đều là con nhóc.
00:47:46Ba mẹ cũng bất đắc chị, mới đưa chị ra ngoài thôi.
00:47:49Bao nhiêu năm qua rồi,
00:47:50để nào chị không nhớ mẹ.
00:47:54Em trai,
00:47:56tôi thấy cậu xem phim hơi nhiều rồi đó.
00:47:58Chuyện cậu quyết đi kỳ như thế,
00:48:01tôi còn chưa nghe qua.
00:48:07Cậu làm gì đó?
00:48:08Tôi gọi người đó.
00:48:10Giở trò lưu manh à?
00:48:12Em nhớ thằng bự của chị có một giấc sẹo, có phải không?
00:48:16Lúc nhỏ chị biết em thích ăn quýt,
00:48:18nên lúc ba mẹ không có nhà,
00:48:20chị trèo cây há quýt cho em.
00:48:22Không cẩn thận, té xuống đất.
00:48:25Nên mới có giấc sẹo này.
00:48:27Chị không nhớ hay sao?
00:48:30Nực người quá.
00:48:32Trèo cây gì? Quýt gì?
00:48:34Tôi nói cậu biết,
00:48:36giấc sẹo này,
00:48:38là năm đó té xuống dựt để lại đó.
00:48:40Chị, té xuống dựt là ấu duyên.
00:48:46Các người làm gì thế?
00:48:48Các người có nghĩ qua,
00:48:50người tổn thương nhất chính là ấu duyên không?
00:48:52Người ấu duyên lại là cô ta.
00:48:54Từng người các người vì cô ta,
00:48:55để quên mất bản thân là ai.
00:48:58Chị, bỏ ra.
00:49:03Tôi nói cậu biết ngư sử y.
00:49:05Tôi xem như cậu còn nhỏ.
00:49:07Chuyện hôm nay,
00:49:09coi như chưa xảy ra.
00:49:11Cậu tự giải quyết ổn thỏa cho tôi.
00:49:20Chị.
00:49:22Chị.
00:49:26Chị.
00:49:40Bao nhiêu năm nay,
00:49:42em vẫn hy vọng chị ấy không phải chị em.
00:49:46Bây giờ chân tướng rõ ràng rồi.
00:49:49Em thà rằng chị ấy là chị em.
00:49:51Bởi vì như thế,
00:49:53em mới có thể tiếp tục bảo vệ chị ấy.
00:49:55Tại sao?
00:49:57Tại sao không chỉ có mình em biết được chân tướng chứ?
00:50:01Tại sao người em yêu nhất
00:50:03lại trở thành kẻ thù với người thân của em chứ?
00:50:07Sĩ uy.
00:50:09Em đừng thế này.
00:50:11Em như vậy,
00:50:13để ấu duyên và ấu Mỹ nhìn thấy,
00:50:15bọn họ sẽ đau lòng đó.
00:50:25Tạm biệt.
00:50:52Thế nào? Thích không?
00:50:56Bây giờ,
00:50:58ngày nào cũng là ngày xưa.
00:51:00Đến sao cũng không thấy.
00:51:02Như thế này, có thể nhìn thấy rồi.
00:51:05Tự Mỹ.
00:51:07Chị tốt không ít công sức.
00:51:10Đương nhiên.
00:51:12Chị nói cho em biết.
00:51:14Từ cái cây này,
00:51:16chị hôm nay cứ bỏ bỏ qua đây.
00:51:18Sau đó quấn quấn, tiếp tục quấn.
00:51:23Thật ra cũng tốt lắm.
00:51:25Chị là ai chứ?
00:51:27Mấy phút là xong ngay.
00:51:31Em xem, cười rồi.
00:51:34Cười lên thế này mới đẹp trai chứ.
00:51:38Em vui, chị mới vui.
00:51:47Sĩ uy.
00:51:49Thật ra,
00:51:52Tiểu Mỹ.
00:51:55Chị biết đó.
00:51:57Trong nhà gần đây xảy ra rất nhiều chuyện.
00:51:59Em không muốn.
00:52:05Em muốn gì chứ?
00:52:06Em nghĩ nhiều quá rồi.
00:52:09Chị làm mấy này, toàn bộ đều là gì?
00:52:12Em là anh em của chị mà.
00:52:15Em nghĩ xem, chị giấu gì là chị em tốt?
00:52:18Vậy em là em trai của ấy.
00:52:20Đương nhiên cũng là anh em của chị rồi.
00:52:22Anh em tốt.
00:52:23Đừng nghĩ nhiều quá.
00:52:26Em chắc chứ.
00:52:38Năm đó Đinh Trì huy hiếp cha mẹ nuôi em,
00:52:41tráo đổi em với Ấu Mỹ.
00:52:46Thật ra là lời nói dối được công phu dựng nên,
00:52:49thật đáng sợ.
00:52:51Bây giờ quan trọng nhất,
00:52:53chính là để ông mau chóng quay về.
00:52:55Đinh Trì chạy đẩy cái chết của mẹ em.
00:52:58Chính mình cô ta với ông có chỗ còn kiên kị.
00:53:01Nên em nhất định phải nghĩ cách để ông mau chóng trở về.
00:53:06Nhưng mà Đinh Tổng không phải ở nước ngoài sao?
00:53:10Khỉ trộm nói,
00:53:11đội thuyền có động tác lớn.
00:53:13Đinh Trì nhất định là,
00:53:14nhân khoảng thời gian ông không có,
00:53:16muốn làm ra chút chuyện gì đó.
00:53:18Em không thể để cô ta phá hoạ đội thuyền của ông.
00:53:22Nếu như nói,
00:53:23đội thuyền có chuyện gì,
00:53:25ông sẽ quay về.
00:53:27Nếu để ông biết chuyện mẹ em đã qua đời,
00:53:30cũng sẽ quay lại.
00:53:32Ngài xem,
00:53:33bên kia chính là giang phòng.
00:53:35Sau đó bên kia là trung tâm sửa chữa đội thuyền.
00:53:37Phía trước là nơi rời thuyền.
00:53:39Trần Tổng, đội thuyền của chúng tôi,
00:53:41cho dù là quy mô hay tài lực,
00:53:43cũng là số 1, số 2 trong giới.
00:53:45Ánh mắt thật độc đáo.
00:53:47Nào có.
00:53:51Lôi cô ấy xuống, nhanh lên.
00:53:55Đây là chuyện gì thế?
00:53:58Người đó tiết lộ bí mật công ty chúng tôi,
00:54:00bị tôi đuổi diệt.
00:54:01Hôm nay nhất định đến làm loạn.
00:54:03Ngài yên tâm, cô ấy sẽ được xử lý.
00:54:22Mẹ!
00:54:48Con đưa mẹ ra biển đi.
00:54:51Đây là thuyền của con. Thuyền của ba con để lại cho con.
00:54:56Con!
00:55:16Ba!
00:55:18Mẹ!
00:55:19Ông!
00:55:22Nhãn gia của mọi người quay lại rồi.
00:55:26Nhãn gia của mọi người quay lại rồi.
00:55:30Nhãn gia của mọi người quay lại rồi.
00:55:34Mau nhìn đi, Ấu Di.
00:55:36Ấu Di, đúng là cô ấy rồi.
00:55:39Ấu Di.
00:55:40Ngư Ấu Di.
00:55:46Mọi người nói ngư Ấu Di.
00:55:48Nó có phải bệnh không?
00:55:49Phải đó.
00:55:50Aisinam là cô ấy trợm đó.
00:55:53Để tôi nói, Phương Tổng là bị quang ủ vào.
00:55:56Kẻ trợm Aisinam chính là cô ấy.
00:55:58Phải là cô ấy.
00:55:59Anh nói bài gì đó?
00:56:01Sao lần nào cũng là anh vậy?
00:56:02Anh sẽ có nói giúp cô ta mãi thế.
00:56:04Thả tay ra.
00:56:05Thả tay.
00:56:06Không thể gì sao đó.
00:56:08Sao đánh người thế?
00:56:09Làm gì đó?
00:56:11Dừng tay lại đi.
00:56:12Đừng đánh nhau nữa.
00:56:14Trần Tổng, đây chỉ là hiểu lầm.
00:56:17Đỡ cô ta có vấn đề.
00:56:18Đinh Tổng, tôi làm ăn trước giờ luôn ổn thoả.
00:56:21Chúng tôi không hy vọng dự án quy mô lớn ra mắt có bất kỳ tin tức tiêu cực xuất hiện.
00:56:25Dân, tôi hy vọng quý công ty giải quyết sạch sẽ chuyện của mọi người trước đã.
00:56:30Rồi hãy bàn bạc chuyện hợp tác sau.
00:56:32Không phải Trần Tổng, ngay ngay tôi nói đi.
00:56:34Đinh Tổng, cô dừng bước.
00:56:36Chúng ta giữ liên lạc.
00:56:37Đi thôi.
00:56:56Người ấu nhiên, cũng bị nghiện trục có phải không?
00:57:07Cũng tạm, còn đứng đó làm gì?
00:57:09Có phải muốn không làm nữa không?
00:57:12Đi.
00:57:26Thả cô ấy ra.
00:57:27Đinh đi.
00:57:29Cô làm gì chính là phạm pháp.
00:57:30Thả cô ấy ra.
00:57:32Cô ấy lén lúc, lại nhờ đội thuyền, tự mình lái thuyền,
00:57:35phá hoại danh dự của Đinh Gia và Đinh Thuyền.
00:57:37Cô làm như vậy là khá xáo lắm rồi.
00:57:39Luật sư.
00:57:41Đinh Tổng, bà không phải cảnh sát.
00:57:44Bà không có quyền lời chấp pháp.
00:57:46Nếu như bà bắt buộc phải truy cứu trách nhiệm của cô Ngương,
00:57:49tôi có thể giải quyết.
00:57:51Nếu như bà bắt buộc phải truy cứu trách nhiệm của cô Ngương,
00:57:54tôi có thể giúp bà liên lạc với cảnh sát.
00:57:56Nhưng mà bà hình như không phải pháp nhân của công ty.
00:57:58Tôi sẽ liên hệ với pháp nhân của công ty,
00:58:00Đinh Hoài Diễn Tiên Sinh, để tiến hành giao lưu.
00:58:03Bà cảm thấy tôi làm như thế có được không?
00:58:09Sao lại sự trí giải được chứ?
00:58:11Thả người.
00:58:17Linh Trì, tôi muốn gặp chủ tịch.
00:58:19Cô không có quyền tự xử lý đội thuyền.
00:58:26Ấu Di, đi.
00:58:27Làm gì?
00:58:28Đi.
00:58:29Đinh Trì, tôi không để cô một tay che trời đâu.
00:58:32Tôi muốn gặp ông.
00:58:33Đi thôi, đi.
00:58:34Hàng Minh anh làm gì thế?
00:58:36Chúng ta bây giờ có thể tiếp tục.
00:58:37Ngày trước ép cho cô ấy rồi.
00:58:39Chúng ta không phải gặp được ông.
00:58:41Để ông quay về rồi sao?
00:58:42Đi dành trước đi.
00:58:43Đi trước rồi nói.
00:58:44Lên xe.
00:58:50Cảm ơn.
00:58:53Giờ nãy sao không cho em báo cảnh sát?
00:58:55Nếu như vậy, không phải liên lạc được với ông rồi sao?
00:58:59Em dù sao cũng tự ý xong vào công ty của người ta, báo cảnh sát.
00:59:02Có ít lợi gì cho em đâu.
00:59:05Em không nghĩ như vậy đâu.
00:59:07Đinh Trì bây giờ dây cánh đầy đủ.
00:59:09Cô ấy muốn đem tất cả tâm quyết của ông.
00:59:11Quỷ ngoại trong tất lát.
00:59:13Ông bây giờ ở nước ngoài.
00:59:14Chuyện ở Đinh gia không biết chút gì hết.
00:59:16Nên muốn để cho ông biết, cũng có thể như thế.
00:59:20Về nhà cũng cần có cách.
00:59:21Không cần phải dùng cách thức như hiện nay.
00:59:23Em biết không?
00:59:27Vậy anh nói, còn cách gì khác nữa?
00:59:41Cầm đi.
00:59:42Xem đi.
00:59:47Anh từng nói, anh nhất định sẽ nghĩ cách giúp em về nhà.
00:59:51Anh đã cho người tuyên bố rộng rãi.
00:59:54Ngày mai, ông của em sẽ biết thôi.
00:59:59Anh cho người chụp bà.
01:00:01Từng bước, từng bước.
01:00:02Không nhất thiết để phát sinh kích động.
01:00:04Bây giờ em cần làm, chính là nghĩ cách chứng minh thân phần của em.
01:00:17Chỉ trong gia ông quay về, cũng không đủ đâu.
01:00:21Quan trọng hơn là phải để ông tin tưởng em.
01:00:23Cùng em đi làm nhánh định người thân.
01:00:26Nhưng mà,
01:00:29ông vẫn luôn coi ấu Mỹ, như cháu gái ruột.
01:00:34Ông không dễ dàng tin tưởng em đâu.
01:00:38Vậy em nói, ai có thể chứng minh thân phần của em không?
01:00:41Có thể chứng minh ngược lại có mấy người.
01:00:45Nhưng mà có thể nhận định em là ngại gia.
01:00:47Là có thể để ông cam tâm tình nguyện tin.
01:00:51Lại không có mấy người.
01:00:54Em nghĩ kể lại thử xem.
01:00:56Tốt nhất là người mà em và ông đều tin tưởng.
01:01:12Ông Quang!
01:01:14Cậu ở đâu?
01:01:16Ở đây.
01:01:18Ông Quang, con bây giờ muốn nghe câu chuyện này.
01:01:22Được, có lẽ ông ấy có thể giúp mình chứng minh.
01:01:38Em nhớ chỗ này.
01:01:39Lúc nhỏ em từng tới nơi này.
01:01:42Đây chính là nhà của ông Quang.
01:01:44Trừ ông em ra, ông Quang là người yêu thương em nhất.
01:01:48Ông ấy nhất định sẽ tin tưởng em.
01:01:52Bây giờ cũng chỉ có ông ấy có thể giúp em.
01:02:10Cô, không hay rồi.
01:02:12Ấu Di đi tìm bạn của ông.
01:02:13Lý khởi quang rồi.
01:02:15Vậy làm sao chứ?
01:02:16Có làm sao.
01:02:17Cô ấy tìm ông ấy đến làm thuyết khách.
01:02:20Cô xử lý xong cả rồi.
01:02:21Con khỏi lo.
01:02:23Cô đang lo lắng là...
01:02:24ông của con sẽ quay về đó.
01:02:27Ông...
01:02:28Không phải là ông ở Mỹ đinh đàm sao?
01:02:31Sao lại quay về?
01:02:39Hãy tìm kiếm!
01:02:40Hãy tìm kiếm!
01:02:41Hãy tìm kiếm!
01:02:42Hãy tìm kiếm!
01:02:43Hãy tìm kiếm!
01:02:44Hãy tìm kiếm!
01:02:45Hãy tìm kiếm!
01:02:46Hãy tìm kiếm!
01:02:47Hãy tìm kiếm!
01:02:48Hãy tìm kiếm!
01:02:49Hãy tìm kiếm!
01:02:50Hãy tìm kiếm!
01:02:51Hãy tìm kiếm!
01:02:52Hãy tìm kiếm!
01:02:53Hãy tìm kiếm!
01:02:54Hãy tìm kiếm!
01:02:55Hãy tìm kiếm!
01:02:56Hãy tìm kiếm!
01:02:57Hãy tìm kiếm!
01:02:58Hãy tìm kiếm!
01:02:59TẬP 3
01:03:14Bà!
01:03:15Trong nhà có chuyện gì xảy ra?
01:03:17Sao còn giấu bà chứ?
01:03:21Từ dũ sao lại có chuyện như thế?
01:03:27Chị vâu!
01:03:28Chị dâu bị bệnh dài dò lâu như vậy, nhất thời không nghĩ thông cũng khó tránh.
01:03:33Con thấy bà ở Mỹ cà như thế.
01:03:37Là lo lắng sức khỏe của bà, cho nên con mới tự mình xử lý.
01:03:42Bậy bà.
01:03:44Mặc dù là nó bây giờ đinh thị cho con quản lý, nhưng tư vũ là con dâu bà.
01:03:49Con xử lý.
01:03:50Nghe của con, canh này càng lớn rồi, con để ông già này trong mắt nữa hay không?
01:03:54Bà, bà đừng gấp. Những tin đó đều là giả hết đó.
01:03:58Bà không quan tâm Báo Lá Cải nói gì, nhưng bà biết.
01:04:02Tư vũ có bệnh, nhưng nó không có khả năng tự sát.
01:04:06Con có phải có chuyện gì đó giấu bà không?
01:04:08Bà, không phải như bà nghĩ đâu.
01:04:12Tư vũ bao nhiêu năm nay, ở nhà chúng ta, chịu nhiều cực khổ như vậy.
01:04:19Bà tới nhìn mặt nó lần cuối cũng không được.
01:04:23Bà thân là ba của nó.
01:04:25Bà nhất đừng có làm cho nó một tăng lễ hoàng tráng có mặt muốn.
01:04:31Con hãy đi chuẩn bị, bà sẽ bay về lập tức.
01:04:54Con nói con là Ngãi Gia.
01:04:57Phải, con là Ngãi Gia.
01:05:01Con là Ngãi Gia.
01:05:03Con chọc cười ông sao?
01:05:05Nếu không phải con bé tinh trì đó, điện thoại trước cho ông, ông sẽ bị con lừa rồi.
01:05:10Ông Quang, con thực sự là Ngãi Gia.
01:05:13Nhất con, chuyện trước khi mà con làm, ông đều biết cả rồi.
01:05:17Nếu con tìm người nhà của con, ông nói con biết, con tìm nhầm người rồi.
01:05:21Nếu như con có ý đổ khác, ông khuyên con đến từ đâu thì về chỗ đó.
01:05:28Ông Quang, không tiếng.
01:05:52Làm gì thế? Bà Quang mà thấy là bắn ông chết đó.
01:05:57Sao thế?
01:05:59Đây là manh mối bảo tàng.
01:06:01Nãy nửa con vẽ xong rồi, ông với con đưa bức tranh này lên.
01:06:05Vì nó lại là nửa bức tranh.
01:06:07Bà Quang!
01:06:09Bà Quang!
01:06:11Bà Quang!
01:06:13Bà Quang!
01:06:15Bà Quang!
01:06:17Bà Quang!
01:06:19Bà Quang!
01:06:21Được rồi, được.
01:06:23Vậy con mau vẽ đi.
01:06:25Ông đi xem bà Quang có về đây hay chưa.
01:06:30Vẽ nhanh lên.
01:06:32Được rồi ông.
01:06:38Đây chính là manh mối mà bà năm đó còn vẽ.
01:06:41Không ngờ bao nhiêu năm vậy rồi, nó vẫn còn ở đây.
01:06:44Còn.
01:06:47Đương nhiên vẫn còn.
01:06:49Đương nhiên còn.
01:06:52Vẫn luôn còn.
01:06:56Không biết năm đó, ông có tìm thấy không?
01:06:59Những cái này là bức bê nhạy mua đó.
01:07:03Tìm thấy rồi.
01:07:05Ông thấy mấy con bức bê của con.
01:07:07Nếp được chữ cái.
01:07:09Tìm được bảo tàng bà Quang giấu dưới cóc cây.
01:07:12Bảo tàng đó chính là...
01:07:14Booster Bikini.
01:07:21Con ơi.
01:07:24Con đúng là ngã gia rồi.
01:07:27Phải đó.
01:07:29Con là ngã gia đây.
01:07:31Con ơi.
01:07:35Ông Quang.
01:07:38Con là ngã gia.
01:07:40Con là ngã gia thật đây.
01:07:43Để ông nhìn con xem.
01:07:46Trưởng thành rồi.
01:07:48Trưởng thành rồi, tốt quá rồi.
01:07:52Ông gia đình này, đơn giản chỉ là lão hồ đồ.
01:07:55Con sẽ ông ta tới tráng giá trù cũng không nhận ra.
01:07:58Con nói xem, muốn ông qua giúp con thế nào?
01:08:01Ông Quang.
01:08:03Ông muốn con sắp sửa quay trở lại rồi.
01:08:05Tới lúc đó, phiền ông giúp con thuyết phục ông ấy.
01:08:07Để ông cùng con đi làm giám địch người thân là được.
01:08:10Được. Chuyện này cứ giao cho ông.
01:08:15Cảm ơn ông Quang.
01:08:22Ô Di.
01:08:24Hay là anh cùng em vào?
01:08:26Không cần đâu.
01:08:28Em lấy chút đồ đồ ra.
01:08:30Không cần anh đi cùng em sao?
01:08:32Sao anh lại biến thành người dài dòng rồi?
01:08:35Yên tâm đi.
01:08:37Anh ngồi đây đợi em.
01:08:39Nếu có gì cứ gọi cho anh.
01:08:43Được rồi.
01:08:51Cảm ơn.
01:09:07Mẹ, mẹ làm gì thế?
01:09:13Mẹ thấy phòng con lâu rồi không dọn dẹp.
01:09:16Mẹ muốn thay con lôi dậy một chút.
01:09:22Bác sĩ không phải bảo mẹ ở bệnh viện nghỉ ngơi thêm mấy ngày sao?
01:09:26Sao mẹ về rồi?
01:09:28Tốn tiền văn ủng thế làm gì?
01:09:30Mẹ chỉ là không ngủ đủ dất.
01:09:32Ngủ bu là được rồi.
01:09:34Con nghỉ ngơi một lát đi.
01:09:35Để mẹ nấu cơm ngon ăn nha.
01:09:36Chắc con đói rồi đó.
01:09:40Mẹ.
01:09:44Mẹ ngồi xuống đi.
01:09:52Con chỉ là muốn lấy chút đồ.
01:09:54Như vậy à?
01:09:57Vì mẹ làm cá sạch sẽ hết.
01:09:59Giờ khi nào con quay về thì gọi trước cho mẹ.
01:10:02Mẹ nấu con ăn nha.
01:10:04Mẹ.
01:10:07Con muốn...
01:10:10Tới nhà tựa mỹ ở mấy ngày.
01:10:13Ấu Di.
01:10:15Con có phải còn ghi hận mẹ không?
01:10:18Mẹ có lỗi với con.
01:10:19Xin lỗi con.
01:10:20Không phải đâu.
01:10:23Con chỉ là muốn...
01:10:25Đổi môi trường khác yên tĩnh lại một chút.
01:10:28Con muốn về Đình Gia sao?
01:10:29Không phải.
01:10:32Chẳng qua là...
01:10:34Tạm thời ở nhà tựa mỹ một thời gian.
01:10:37Nhưng mà mẹ yên tâm.
01:10:38Con sẽ thường xuyên về thăm mẹ với Shi Wei mà.
01:10:48Mẹ biết rồi.
01:10:50Con vẫn là thích mẹ.
01:10:54Ấu Di.
01:10:56Con vẫn luôn đau lòng mẹ.
01:10:59Con cũng đứng ở góc độ của mẹ mà nghĩ xem.
01:11:02Con mà ở vị trí của mẹ, con sẽ làm thế nào?
01:11:05Lúc đó chúng ta thật sự không có tiền.
01:11:08Làm phẫu thuật cho Ấu Mi.
01:11:10Chỉ có thể đến Đình Trì ôm nó đi thôi.
01:11:12Mẹ.
01:11:17Mẹ dịch trị bệnh cho Ấu Mi.
01:11:19Con không trách mẹ.
01:11:22Mẹ có ơn dưỡng dục với con.
01:11:24Con rất cảm kích mẹ.
01:11:28Nhưng bây giờ Ấu Mi trưởng thành rồi.
01:11:30Con cũng phải về nhà thôi.
01:11:32Con cũng có người nhà tựa một.
01:11:34Con cũng có người nhà tựa một.
01:11:36Con cũng có người nhà tựa một.
01:11:38Con cũng có người nhà tựa một.
01:11:40Con cũng có người nhà của con không phải sao?
01:11:43Nhưng vì mẹ có lòng ích kỷ của mẹ.
01:11:45Mẹ giấu con tất cả chân tướng.
01:11:49Con thật sự không có cách nào tiếp cận.
01:11:52Ấu Di, Ấu Di.
01:11:54Lúc đó chúng ta thật sự hết cách rồi Ấu Di.
01:11:58Mẹ xin con.
01:12:00Con đừng tìm Ấu Mi gây phiền phức nữa.
01:12:02Trăm sai, ngàn sai.
01:12:04Là mẹ với ba con sai.
01:12:06Con buông thai cho Ấu Mi đi.
01:12:07Mẹ thật sự thiếu nợ đứa nhỏ đó rất nhiều.
01:12:24Mẹ.
01:12:29Chăm sóc tốt cho bản thân.
01:12:33Con phải đi đi.
01:12:38Ấu Di.
01:12:44Ấu Di.
01:12:47Ấu Di.
01:12:48Ấu Di.
01:13:07Chị.
01:13:13Chị thật sự đi ra ngoài à?
01:13:19Nếu chị muốn quay về,
01:13:21lúc nào cũng hoan nghênh chị.
01:13:27Cảm ơn em nhà nhóc thúi.
01:13:30Sau này em phải thường xuyên
01:13:32đến thăm chị.
01:13:34Còn có,
01:13:36em phải giúp chị.
01:13:37Yên tâm đi.
01:13:39Em sẽ chăm sóc mẹ thật tốt.
01:13:49Ấu Di.
01:13:51Nào, anh cầm giúp em.
01:13:55Anh phải bảo vệ chị ấy.
01:13:58Nếu tôi biết anh ức hiếp chị ấy,
01:14:00tôi không tha cho anh đâu.
01:14:02Yên tâm đi, không cần em đâu.
01:14:04Chị là người đầu tiên không tha cho anh ấy.
01:14:06Không cần lo lắng, tôi sẽ bảo vệ chị cậu thật tốt.
01:14:11Đi thôi.
01:14:19Đi thôi.
01:14:28Đến đây, đến đây.
01:14:30Ai vậy?
01:14:32Mình tới rồi.
01:14:43Hàng Minh,
01:14:45không nói cho cậu ở chỗ của anh ấy à?
01:14:46Sao thế?
01:14:48Không muốn thu nhận mình à?
01:14:50Mình đồng ý.
01:14:52Đương nhiên đồng ý hết rồi.
01:14:54Vậy không phải được rồi sao?
01:14:56Mình chỉ là hoang mang.
01:14:58Lúc cần anh ta hộ qua như vậy,
01:15:00sao lại không thấy bóng dáng?
01:15:02Đương nhiên là anh ấy có nói.
01:15:05Nhưng mình không đồng ý.
01:15:07Anh ấy còn nói,
01:15:09nếu như nói mình không thích ở chỗ anh ấy,
01:15:11anh ấy có thể giúp mình thuê phòng bên ngoài.
01:15:13Nhưng mình không chịu, không đồng ý.
01:15:14Tại sao?
01:15:16Có chỗ tốt không ở,
01:15:18chạy tới chỗ mình trang trúc trong thông nhà nhỏ xíu.
01:15:21Người ấu di,
01:15:23đậu ốc cậu có phải đậu phủ không?
01:15:27Anh ấy là anh ấy,
01:15:29mình là mình.
01:15:31Hai chúng mình, hai cá thể đơn độc.
01:15:33Hơn nữa, cho dù là căn nhà tốt nhất,
01:15:35mình cũng không ở,
01:15:37chỗ mình muốn ở nhất
01:15:40vẫn là căn nhà bên bờ biển.
01:15:41Vẫn là căn nhà bên bờ biển.
01:15:43Nhà bên bờ biển.
01:15:48Chính là căn nhà dì dư cho cậu ở, phải không?
01:15:59Ai đó?
01:16:02Sĩ uy.
01:16:04Em tìm ấu di?
01:16:07Sĩ uy, sao em lại qua đây?
01:16:09Khoảng thời gian trước,
01:16:11em thu tập được một số tài liệu thuyền bường quốc tế mới nhất,
01:16:14em nghĩ là chị có thể dùng tới,
01:16:16nên là em đem qua cho chị.
01:16:19Mẹ, mẹ sao rồi?
01:16:22Mẹ vẫn ổn chứ?
01:16:24Vẫn là như vậy.
01:16:26Em phải nhắc nhở mẹ uống thuốc,
01:16:28hơn nửa chuyện nhà trò,
01:16:30cũng phải giúp đỡ mẹ.
01:16:32Bà ấy còn bệnh đầu eo cũ,
01:16:34phải thường xuyên bô thuốc,
01:16:36không được đứng thời gian dài, có biết không?
01:16:37Biết rồi.
01:16:39Được rồi, giờ hãy xem tài liệu một chút đi.
01:16:44Tài liệu thuyền bường quốc tế,
01:16:46thằng nhóc, hiểu chị ghê.
01:16:50Chị xem, là cái này.
01:16:52Em không biết chất liệu này,
01:16:54có thể nâng cao tốc độ của thuyền bường không?
01:16:58Đây là cái gì vậy?
01:17:02Chị lại không hiểu.
01:17:04Chị tính một chút, em chờ chị.
01:17:08Vậy là giúp chị đi.
01:17:18Nào nào, uống ly cà phê nâng cao tinh thần.
01:17:21Cảm ơn.
01:17:33Vừa nãy chị thật sự buồn ngủ,
01:17:35nhưng cà phê này của Tiểu Mỹ uống rất là ngon.
01:17:38Chị vừa mới uống có một ngụm,
01:17:40lập tức tỉnh táo sảng khoái.
01:17:42Thật đó.
01:17:44Thử miếng đi.
01:17:46Thử đi.
01:17:50Thế nào?
01:17:52Không ngon không?
01:17:54Cảm ơn Tiểu Mỹ.
01:17:56Đừng khách sáng.
01:17:58Chị xem, em vừa tới,
01:18:00cản trở chị nghỉ ngơi rồi.
01:18:02Không cản trở.
01:18:04Không cản trở.
01:18:06Không cản trở chút nào hết.
01:18:09Không phải.
01:18:11Chị xem, chúng em làm cái gì này,
01:18:13thì cũng không giúp được.
01:18:15Chị đi nghỉ ngơi trước đi.
01:18:19Vậy chị vào trong trước.
01:18:25Tiểu Mỹ,
01:18:27buổi trưa mình chưa ăn cơm,
01:18:29và có chút đói bụng,
01:18:30chị uy xuống lầu
01:18:32mua giúp mình cái gì ăn không?
01:18:34Được được, không thành vấn đề,
01:18:36không cần.
01:18:37Để Tiểu Mỹ nghỉ ngơi đi,
01:18:38để em xuống mua cho.
01:18:40Chỉ có đồ cần Tiểu Mỹ mua giúp chị,
01:18:42đồ gì em không thể mua giúp chị thế.
01:18:44Đồ con gái cần dùng,
01:18:46em mua tiện không?
01:18:54Chị uy,
01:18:55đi thôi, mau lên.
01:18:57Ấu gì cũng đói rồi,
01:18:58đi đi, mau lên.
01:18:59Đi mau thôi.
01:19:14Tiểu Mỹ,
01:19:15chị em thêm phiền phức cho chị rồi,
01:19:17làm gì có.
01:19:19Ấu gì là chị em tốt của chị,
01:19:21chuyện của cô ấy là chuyện của chị.
01:19:24Chị uy,
01:19:25họ đứng đó,
01:19:26là chị trùm,
01:19:27chị em giúp Ấu gì như vậy,
01:19:29lỡ như họ đứng đó biết,
01:19:31không vui phải làm sao,
01:19:33em không muốn Ấu Mỹ tiếp tục sai lầm nữa.
01:19:36Ấu gì mất đi quá nhiều rồi,
01:19:39nên là Ấu Mỹ
01:19:40phải buồn đắp cho chị ấy.
01:19:43Vậy,
01:19:44nếu như Ấu gì
01:19:45quay về Đinh Gia,
01:19:47em có nhớ cô ấy không?
01:19:57Có.
01:19:59Nhưng mà,
01:20:01nếu như quay về,
01:20:02có thể vui vẻ,
01:20:03thì em cũng vui vẻ.
01:20:08Thật ra, chị cũng nghĩ như thế.
01:20:10Chỉ cần sự uy vui vẻ,
01:20:11chị làm gì cũng được hết.
01:20:14Giống như giúp đỡ Ấu gì.
01:20:16Thật ra,
01:20:18không chỉ vì cô ấy là bạn tốt của chị,
01:20:20càng quan trọng hơn.
01:20:21Ấu gì vui vẻ,
01:20:22sự uy cũng vui vẻ.
01:20:24Sự uy vui vẻ,
01:20:25chị cũng vui vẻ.
01:20:28Đi thôi, về nhà thôi.
01:20:32Đi thôi.
01:20:39Mẹ,
01:20:42con rất nhanh có thể về nhà rồi.
01:20:46Con có thể gặp lại ba con.
01:20:54Con sẽ làm chồng ấy tỉnh dậy.
01:20:57Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:21:27Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn

Được khuyến cáo