- 23/5/2025
Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:02BIP.LY
00:04SWAT TV PHIM
00:30PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:32PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:34PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:36PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:38PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:40PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:42PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:44PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:46PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:48PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:50PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:52PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:54PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:56PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
00:58PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:00PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:02PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:04PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:06PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:08PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:10PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:14PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:16PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:18PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:20PHIM ĐƯỜNG PHÚC MÌNH BỢY
01:32TẬP 37
01:37Cô đến Đình An làm gì?
01:40Thế cô đến làm gì?
01:44Dự dương hại cả nhà ta chết quang, mà không hề hứng gì.
01:48Làm sao ta nuốt trôi cơn giận này?
01:50Ta điều tra được, năm nào hứng cũng đến ninh an, chúc thọ vũ mẫu lành, lâm lão phu nhân.
01:55Cô đã được khôi phục lương tịch.
01:57Hoàn toàn có thể bắt đầu cuộc sống mới.
02:04Cô thật sự muốn làm như vậy sao?
02:06Thế còn cô?
02:07Cô có bổ thân và quinh trưởng thương yêu?
02:10Cô đến làm gì?
02:13Lục Thẳng...
02:16Cô đây là trạng nguyên thanh cao.
02:19Còn ta...
02:23Ta không còn là...
02:26giảng binh tư rạng rỡ ngày ấy nữa.
02:30Bây giờ ta nhắm mắt lại...
02:34chỉ thấy cây chết của cha ta...
02:36và tiểu thanh đình.
02:40Tra tấn ta như địa ngục vô gián.
02:42Chỉ có vàng vặt và dây do...
02:44ta không quay lại được nữa.
02:48Không còn cách nào khác.
02:53Bài dị tiên phụ Tô Sơn Hoa.
02:56Giảng binh tư...
02:59Cô vẫn trở thành người giống như ta.
03:04Nếu đã như vậy...
03:07hãy để chúng ta kết thúc tất cả.
03:14Cảm ơn.
03:17Cảm ơn.
03:19Cảm ơn.
03:22Cảm ơn.
03:26Lâm Phủ.
03:33Lòng không biết đủ...
03:35thì nhiều mong cầu...
03:37tăng thêm tội ác.
03:39Bồ-Tát ngược lại...
03:41thường nhớ vừa đủ.
03:43An phận thanh bần...
03:44giữ gìn đạo hẳn...
03:46chỉ lấy tuệ giác làm sự nghiệp.
03:48Xin Bồ-Tát phù hộ.
03:50Á-Nhi-đà-Phật.
03:51Á-Nhi-đà-Phật.
03:53Lâm gia bây giờ do Lâm gia phu nhân quản lý.
03:56Bảy sùng Phật...
03:57một lòng hướng thiện.
03:59Sửa cầu trải đường...
04:00phát giáo...
04:01tặng thuốc...
04:02quyên góp...
04:03xây học đường.
04:04Cả thành Ninh An...
04:05ít nhiều đều từng được bảy giúp đỡ.
04:07Mọi người gọi bảy là...
04:08Lão Thiện Nhân.
04:10Lão Thiện Nhân?
04:12Ban đầu...
04:13ta định trà trộn vào làm thị nữ ở Lâm gia.
04:16Nên tìm tới bà Lý.
04:17Nghe nói bà ta...
04:18chuyên tiện thị nữ cho Lâm gia.
04:20Nhưng lại không ngờ...
04:22bà ta là kẻ lừa đảo.
04:23Nhà giàu có như Lâm gia...
04:25chắc chắn sẽ không thuyển nữ tử...
04:27không rõ lại địch.
04:29Lâm là phu nhân...
04:30được Dự Dương kính trọng...
04:31còn nước tía...
04:32tự thiện như thế...
04:33thì chắc chắn là không đơn giản.
04:35Muốn tiếp cận bà ta...
04:36phải tìm cách khác.
04:38Mấy ngày nữa...
04:39bảy sẽ đến Chùa Từ Dân để bố thí.
04:40Biết đâu chúng ta có thể...
04:41tìm cơ hội đi tiếp cận bà ta.
04:44Chỉ có điều...
04:45Lâm là phu nhân...
04:46tuy là nhũ mẫu của Dự Dương...
04:47nhưng không liên quan đến vụ án.
04:49Sao cô lại ra tay...
04:50với một bà cũ vô tội?
04:52Không giống cô một chút nào.
05:01Kẻ năm xưa...
05:02truy sát ta...
05:03khiến ta rơi xuống dựt...
05:04hại ban bảy mạng người của giảng gia ta.
05:07Chính là Tàu Hải...
05:08phó chủ quy sứ...
05:09xương quân của Giang Lâm.
05:10Đêm hôm nay...
05:12chúng ta đã làm...
05:13thì làm tới cùng.
05:15Không để bất kỳ người giảng gia nào sống sót.
05:19Ngương tử!
05:21Ai?
05:24Mày đâu?
05:25Mà Tàu Hải khả năng cao...
05:26là người của Lâm gia.
05:27Nuôi dạy ra tên ác ma như vậy...
05:29thì bà ta vô tội nổi gì?
05:32Tàu Hải...
05:35Rất có thể là Dự Dương...
05:36đổi họ...
05:37để chê mắt người đời.
05:41Nhưng làm sao cô biết được...
05:42thân phận của Tàu Hải?
05:44Ta nhờ Thủy Dương Phi...
05:45bí mật điều tra.
05:47Tra ra được Tàu Hải...
05:48bất kể đành nhiệm vụ ở đâu.
05:49Hàng năm điều dạy Ninh An...
05:51vào một thời điểm cố định.
05:52Và nhũ mẫu của Dự Dương...
05:53và Lâm Lạc Phu Nhân...
05:54cũng ở Ninh An.
05:55Ngày sinh của bà ấy...
05:56và ngày Tàu Hải trở về...
05:57hầu như trùng khớp.
05:58Ta nghi ngờ Tàu Hải là con trai...
05:59của Lâm Lạc Phu Nhân.
06:01Cô muốn trừng trị Dự Dương và Tàu Hải...
06:02theo pháp luật.
06:04Ta đã lên kế hoạch.
06:05Tìm cách trà trộn vào Lâm Gia.
06:11Đợi bọn chúng quay về.
06:13Ta chơi trò bắt bà bà trống châm.
06:36Con gái Đường Ly xin thề tại đây.
06:39Quyết không để bất kỳ kẻ xấu nào...
06:42nhấn nhơ ngoài dòng pháp luật.
06:54Thưa cha và ba mươi bảy người.
06:56Cô giảng gia trên trời.
07:00Giảng minh thưa con, xin thề tại đây.
07:02Nhất định sẽ bắt Dự Dương và Tàu Hải...
07:05phải trả giá.
07:21Lòng không biết đủ...
07:23thì nhiều mong cầu.
07:27Tăng thêm tội ác...
07:29Bồ-Tát ngược lại.
07:32Thường nhớ vừa đủ...
07:33an phận thanh bần...
07:34giữ gìn đạo hạnh...
07:36chỉ lấy tuệ giác lão phu nhân.
07:38Đây là cơm chai.
07:39Chùa tường dân chuẩn bị riêng cho người.
07:40Người mau ăn đi cho nóng.
07:44Bồ-Tát từng bi.
08:00Lão phu nhân sao thế này?
08:02Tự dưng bụng cuộn lên buồn nôn.
08:05Đầu cũng chóng ván.
08:08Cẩn thận.
08:10Thưa chủ có sao không?
08:12Thầy Tiểu, thầy làm ơn lấy cho chén nước.
08:14Dân.
08:16Lão phu nhân sao thế này?
08:17Lão phu nhân tự dưng chóng ván buồn nôn.
08:18Cô mau xem dứt.
08:19Được được.
08:20Mau đỡ bảy vào trong.
08:21Chậm thôi.
08:25Lão phu nhân, ta là danh y trong tộc.
08:26Có thể khám cho bà.
08:30Cảm ơn.
08:36Hai miệng ra nào.
08:41Không hề gì.
08:42Lão phu nhân chỉ bị dài dày yếu.
08:43Nhất thời mệt nhọc nên phát tác.
08:47Uống lại thuốc này.
08:48Uống vào là hết chóng ván, buồn nôn.
08:52Nhưng thuốc này không rõ nguồn gốc.
08:54Nhờ uống vào có vấn đề gì...
08:56Yên tâm đi.
08:57Người bình thường uống thuốc này cũng bổ.
09:05Nước đây.
09:06Lão phu nhân.
09:19Sao rồi?
09:20Thuốc hiệu quả lắm đó.
09:21Cảm ơn nương tử biếu cho.
09:22Thuốc này không chữa được tận gốc.
09:24Bệnh của lão phu nhân không chỉ trong thoáng chất.
09:26Nếu muốn chữa truyệt để,
09:27vẫn phải điều trị lâu dài.
09:30Nương tử có bằng lòng chữa cho ta không?
09:32Lão thân sẵn sàng đền đáp hậu khỉnh.
09:34Ta chỉ là đi ngang qua ninh an.
09:36Giống định tác phương giảng sanh
09:38cho cha mẹ sống sạch.
09:39Ta chỉ là đi ngang qua ninh an.
09:41Giống định tác phương giảng sanh
09:43cho cha mẹ sống sạch.
09:45Ta chỉ là đi ngang qua ninh an.
09:47Giống định tác phương giảng sanh
09:49cho cha mẹ sống sạch.
09:50Phương giảng sanh à?
09:52Cha mẹ cô mất cả rồi sao?
09:57Quay nhà gặp nạn lũ.
09:58Chỉ có mình ta thoát được.
10:01Đi khắp nơi thăm khám chữa bệnh
10:03lưu lạc đến giờ.
10:06Đúng là một đứa trẻ đáng thương.
10:09Nương tử có bằng lòng dào phủ
10:11chữa cho ta không?
10:12Ta sẽ trả thù lao cho cô theo tháng.
10:16Lão phu nhân, bà là người nhân tử.
10:19Thư nương đồng ý ở lại
10:21khám chữa hậu hạ cho bà.
10:38Cô chắc chắn có tác dụng chứ?
10:40Ai vô tình ăn nhầm
10:42sẽ rất dành chóng bị chóng mặt buồn đau.
10:44Nhưng không gây hại cho sức khỏe.
10:46Ta cũng có thuốc trị loại nấm độc này.
10:49Đêm qua trước khi ngủ
10:51đã uống thuốc theo đơn của cô kê.
10:54Cả đêm ngon chết.
10:59Lâu lắm rồi chưa từng ngủ ngon như vậy.
11:02Đúng đó anh.
11:03Lão phu nhân ngủ cả đêm qua không tỉnh nhất.
11:05Hôm nay tinh thần sản khoái hơn hẳn.
11:09Hôm qua ta bắt mạch cho bà.
11:11Nhận thấy bà lo âu quá rổ,
11:13ngủ không ngon nhất.
11:15Nên đã kê cho bà bài thuốc an thân dưỡng sinh.
11:17Kết hợp với xoa bóp, bấm quyệt
11:19sẽ có hiệu quả bất ngờ.
11:22Ta khám bao nhiêu đại phu
11:24mà không thấy khỏe ra.
11:26Cuối cùng nay đã thấy có hy vọng.
11:31Ngọc Nhi,
11:33lát nữa đưa thư nương đi làm quen.
11:36Vâng.
11:43Đây là tựa đường của Lam Gia.
11:45Nhưng mệt thường ngày tốt nhất
11:47đừng có đến gần đây.
11:50Tựa đường Lam Thị.
11:55Tựa đường phải thấp hương hằng ngày đấy chứ.
11:57Sao lại đóng chặt cửa?
11:59Ta cũng không biết.
12:01Khi ta đến ta có quy định này rồi.
12:04Chỉ khi Lan Quân nhà ta
12:06về chúc thò lão phu nhân hàng năm,
12:08cánh cửa này mới được mở ra.
12:10Bình thường thì điều khóa chặt.
12:13Mỗi năm mở một lần.
12:15Rốt cuộc trong đó có thứ gì quất tất?
12:19Lan Quân chỉ về mỗi năm một lần sao?
12:21Phải, Lan Quân nhà ta làm trong quân đội.
12:23Ngày thường bận biểu lắm.
12:25Thảo nào đến bao lâu mà chưa từng gặp.
12:27Lan Quân lập nhiều chiến công quai phong lắm đó.
12:30Nghĩ còn rất hiếu thảo.
12:32Hằng năm đến dịp mần thọ lão phu nhân,
12:34Nghĩ luôn trở về.
12:35Chắc là mấy hôm nữa cũng sẽ về tới.
12:37Lão phu nhân mong ngóng lắm.
12:39Nghe có vẻ,
12:40hớp với hành tuân của Tàu Hải rồi đó.
12:45Lão phu nhân nhà ta nói rồi,
12:47nếu cô nghĩ lại,
12:48có thể ở phòng mấy tay phía trước.
13:03Thưa nương tử,
13:05có chuyện gì phiền lòng sao?
13:07Sao mấy hôm nay cứ thấy cô mặt mài ủ rủ thế?
13:13Thịt tịa mụi cùng ta thoát nạn,
13:15thật sự đáng lo.
13:17Cha mẹ của ấy mất cả,
13:19khó khăn lắm mới tìm được việc,
13:20đầu tắt mặt tối.
13:23Thế mà vừa đổ bệnh,
13:25đã bị chủ nhà đuổi đi rồi.
13:27Bây giờ còn chẳng có chỗ trú chân.
13:33Nghe ra thật đáng thương.
13:40Tình cần, nhà bếp của phú ta đang thiếu người chạy giặc.
13:44Cô cứ gọi tiểu tịa mụi của cô tới thử xem.
13:47Vậy thì tốt quá.
13:48Ngày mai ta sẽ gọi cô ấy tới.
13:50Ta thay cô ấy đa tỏa ý tốt của lão phu nhân.
14:03Sao một mình cô mà chuyển nhiều thế này?
14:06Không sao.
14:09Trước kiệt, ta làm mấy việc này suốt.
14:18Đa tỏa nhé.
14:23Để ta nào.
14:26Chúng ta vất vả mãi mới trà trộn,
14:27tại sao không mau chống chuẩn bị đi?
14:30Ta muốn xác nhận xem làm lão phu nhân có phải mẫu tân của Tàu Hải không?
14:33Nếu không phải thì chẳng quá ra hại người vô tội à.
14:36Bà ta là nhũ mẫu của Dự Dương,
14:37thì làm gì có chuyện vô tội?
14:39Nếu bà ta chỉ có ơn chăm bẩm Dự Dương,
14:41có khi không hề biết Dự Dương phạm tội nghiêm trọng.
14:43Nhưng nếu là mẫu tân nuôi dạy Tàu Hải,
14:45thì tính chắc lại khác.
14:46Vậy làm thế nào cô biết được bà ta có phải là mẫu tân của Tàu Hải?
14:50Chớ dội.
14:51Sẽ xác nhận được nhanh thôi.
14:54Lão phu nhân bảo ta lấy thêm một tấm chăn nữa cho cô.
14:57Đã ta, không có gì.
15:03Có người ở đây à?
15:06Người ở trong đó là một thiếp thức của Lan Quân,
15:09bây giờ đang dưỡng thai.
15:12Nghe nói trái tính trái nết, mà còn ít khi ra ngoài.
15:18Nếu Lan Quân này là Tàu Hải thật,
15:20thì thiếp thức của hắn có kỳ nào là...
15:28Lâm Phủ.
15:51Nếu không có cái thai trong bụng,
15:53ai mà thèm liếc nhìn cái ngữ ấy chứ.
15:55Bỏ đói vô rồi.
15:56Phiền phức.
16:20Phiền phức.
16:51Ai?
16:54Châu Gia Lương.
16:58Minh Tư, là con sao?
17:01Đồ mua loa chết tiệt,
17:02nói với mụn bao nhiêu lần rồi,
17:03làm dở bác nữa thì nhìn đói.
17:06Mau vào, mau trốn đi.
17:15Không muốn ăn thì đừng có ăn.
17:17Xin lỗi, ta xin lỗi.
17:19Ta sự dọn ngay đây.
17:23Còn dám phá giác vụ của ta,
17:24biết tai ta đó.
17:37Châu Tú Thanh,
17:39bà còn sống sao?
17:42Hồi đó bà có kể cho tôi,
17:44bà còn sống sao?
17:46Hồi đó bà cô kết với cả ai,
17:47với cả nhà ta,
17:49hại ba mấy người của giảng gia ta,
17:51mất mạng chỉ trong một đêm.
17:54Tại bà nhúng đầy máu tư,
17:55đáng phải chết,
17:56băm chết dầm,
17:57giờ bà chỉ mu mắt, thọt chân.
18:00Ông trời đúng thật là bất công.
18:04Do ta hồ đồ,
18:06ta tin lợi gian dối của Tàu Hải,
18:08ta phụ lòng của lão gia.
18:10Bà có tư cách gì nhắc đến cha ta?
18:12Cha ta tử tế với bà.
18:14Tại sao bà lại hại ông ấy?
18:23Ta biết lỗi rồi.
18:27Từ đó đến giờ,
18:29không lúc nào ta không sáng hối.
18:33Ta nói giáo cho giặc,
18:35hại chết lão gia tốt với ta nhất.
18:39Ta có lỗi với giảng gia,
18:40hơn hết là có lỗi với lão gia.
18:43Toàn bộ giảng gia ta chết quang.
18:45Một câu sáng hối nhẹ băng của bà,
18:47thì làm được gì?
18:51Ta biết,
18:53ta biết bây giờ ta có nói gì cũng vô ích.
18:56Ta không cầu sinh được tha thứ,
18:58nhưng mà ta sẵn sàng đem tất cả ra bụi đắp.
19:01Còn bảo ta làm gì cũng được.
19:05Bây giờ ngoài tấm thân tàn thật này,
19:07bà còn có gì?
19:09Là Tàu Hải gây ra.
19:12Hẳn có quan hệ gì với lâm lão phu nhân.
19:15Chắc hẳn con đã đoán ra,
19:18lâm lão phu nhân là mẹ của Tàu Hải.
19:22Sau khi giảng gia không còn,
19:24đang đi găng định giúp ta để giết cậu.
19:27Nhưng phát hiện ta đã có thai,
19:29nên ta mạng cho ta.
19:33Đem nhốt ta lại.
19:36Ta muốn bỏ trốn,
19:38nhưng không sao trốn được.
19:40Sau khi bắt ta về,
19:42chúng làm mồ đôi mắt ta, đánh gãy chân ta.
19:46Ta không bỏ trốn được nữa.
19:50Bà già mới sai gửi nhốt ta ở đây.
19:54Đây là con đường tự bà đã chọn,
19:56bà đáng bị như thế.
19:59Ta biết,
20:00hết thậy là quả báo của ta,
20:02nhưng tên Tàu Hải kia
20:04mình là đầu xó,
20:05thằng đáng chết nhất.
20:11Mình Thư à?
20:13Mình Thư, con đến giết Tàu Hải, đúng không?
20:16Đúng, chỉ khi giết được Tàu Hải,
20:18ta mới có hy vọng sống.
20:20Sao nào?
20:22Năng nghiệp như bà,
20:24mà vẫn ảo tưởng được sống sao?
20:26Ta biết bản thân ta có chết trăm lần,
20:29cũng không thể bù đắp lỗi lầm của mình.
20:32Nhưng con ta,
20:36nó vô tội.
20:39Ta không muốn nó ra đời,
20:41sẽ như Tàu Hải.
20:47Mình Thư,
20:50nếu như có thể,
20:52con giúp ta trốn thoát được không?
20:55Tại sao ta phải giết con của bà và Tàu Hải?
20:58Chẳng lẽ con không muốn biết?
21:01Dạng bạc châu báo của giảng gia bị cướp đi được giấu ở đâu sao?
21:07Bị Tàu Hải giấu hết vào từ đường rồi.
21:11Chỉ có giết hắn,
21:13con mới giành lại được.
21:17Quả nhiên là ở đó.
21:22Dạo gần đây cô ta yên lặng hơn chưa?
21:25Bậm Lão Phương Nhân,
21:26có lẽ ả ác vụ đó đã nghỉ thông suốt rồi,
21:28dạo này không quấy phá nữa.
21:32Cũng coi như biết điều.
21:35Tuy nhiên,
21:37không thể giữ ả lại.
21:40Chờ ả sinh xong rồi,
21:42ngươi biết
21:43nên làm thế nào chứ?
21:46Dạ.
21:50Lui đi.
21:58Ngọc Nhi,
22:01đi nào.
22:05Quá suốt trên thế kia,
22:07thì làm thế nào vào được đây?
22:16Ngọc Nhi, tỉ tỉ.
22:19Sao mà bưng nhiều đồ thế?
22:20Định đi đâu vậy?
22:23Đây là kinh Phật Lão Phương Nhân vừa chếp xong,
22:25bảo ta mang vào giang Phật đường.
22:27Ta cũng đang không có việc gì,
22:28ta sẽ đi cùng tỉ.
22:29Được, đi thôi, đi.
22:31Đi.
22:50Thượng quan âm của mẹ ta.
22:55Mẹ ơi.
23:02Thưa nương,
23:04cô làm sao thế?
23:08Quan âm tự bi.
23:11Bỗng dưng ta
23:13dâng trào cảm xúc.
23:18Xin hỏi người nào đã khác
23:20vì quan âm Bồ Tát này
23:23mà xóc động đến thế?
23:26Cũng khó trách cô lại như vậy.
23:28Thượng quan âm Bạch Ngọc này hiện tự nhân ngậu,
23:31thật sự không giống những thượng quan âm khác.
23:34Đây là món quà năm mới mà La Quân nhà ta
23:36tặng lại Phương Nhân cuối năm ngoái.
23:39Cũng không biết là kiếm ở đâu ra.
23:41Tóm lại là một báo vật khiếm có đó.
23:44Bảo sao?
23:59Cao Hải,
24:01ta không những bắt người đền bản,
24:04mà còn phải lấy lại
24:05từng đồng từng hào của giảng gia ta.
24:20Sao lại đột nhiên tới tìm ta?
24:28Đã xảy ra chuyện gì hay sao?
24:33Ta đã xác thật
24:35Cao Hải là con trai của Lâm Lão Phu Nhân.
24:41Vàng bạc châu báo của giảng gia ta
24:43được giấu trong từ đường kia.
24:46Châu Di Nương giúp Cao Hải hạm hại giảng gia
24:48cũng bị gắn dốt ở căn viện nhỏ, hẻo lánh.
24:55Đời nào Lâm Lão Phu Nhân lại không biết
24:57những tội ác Cao Hải đã gây ra.
25:00Bà ta học phóng được như hôm nay
25:02đều nhờ tài sản của giảng gia ta cướp công sức.
25:06Có khi nào bà ta thừa biết mình nặng nghiệp
25:08mới ngày ngày lo phát ốm, đêm đêm mất ngủ.
25:11Đúng đó.
25:13Đôi tay của Cao Hải
25:14đã nhớn đầy máu của vô số mạng người.
25:17Tệnh xuất sinh như thắng,
25:18khỏi chết cũng phải bị tra tấn
25:20với 18 tầng địa ngục.
25:23Khẽo chính vì thế
25:24mà Lâm Lão Phu Nhân kia
25:26mới lễ Phật hành thiện mỗi ngày,
25:28hỏng quá giải nghiệp chứa của Cao Hải.
25:31Bề ngoài là nhà từ thiện,
25:33tạo phúc khắp nơi.
25:36Trên thực tế là kẻ đạo đức giả
25:37ngồi trên vô số xương cốt,
25:39tận hưởng dinh qua phố quý.
25:48Minh Thư,
25:50hiện tại chỉ có một cơ hội
25:51cho chúng ta loại trừ dự dương.
25:54Cũng chỉ có một cơ hội
25:55báo thù cho giảng gia nhà cô.
26:04Cô đã quyết định chưa?
26:25Máu xanh xấy cô cần.
26:26Ở cả đây rồi.
26:33Nổ chết người được không?
26:35Phạt xuất thân tự quân doanh.
26:37Cô còn không yên tâm sao?
26:39Tùy quy độc của nó,
26:40không thể bằng trên chiến trường,
26:42nhưng cũng chớ có coi kinh
26:44có thể tiến đưa cả một gia đình dễ dư bẩn.
26:48Ngọc Di Tỉ,
26:50ta vừa đi qua nhà bếp,
26:51thấy các bà đang bài biển
26:52các món ăn cho lễ mừng thọ.
26:54Những 88 món cơ à?
26:55Thế đã là gì?
26:56Vì lão phu nhân nhà ta
26:57có con trai thiếu thảo,
26:59lễ mừng thọ mọi năm
27:00còn nhiều hơn thế cơ.
27:01Còn mời cả đoàn kịch,
27:02hát họ tưng bừng
27:03suốt cả ngày nữa.
27:04Hoàng tráng vậy sao?
27:05Vì năm nay,
27:06Lam Quân nói
27:07sẽ có khách quý đến thăm
27:08để tránh gia chạm,
27:09nên mới không mời
27:10nhiều khách này đến thăm.
27:11Vì vậy,
27:12lễ mừng thọ không phải là
27:13lễ mừng thọ,
27:14sẽ có khách quý đến thăm
27:15để tránh gia chạm,
27:16nên mới không mời
27:17nhiều khách nữa.
27:18Mấy người trong nhà
27:19nhộn nhịp với nhau thôi.
27:20Thế,
27:21tiệc mừng thọ đặt ở đâu?
27:22Đâu có thể ở trong phòng,
27:23bày làm sao mà nổi.
27:24Tất nhiên là
27:25trong phòng thì không được rồi,
27:26có sân đây để làm gì?
27:27Tiệc mừng thọ hàng năm
27:28đều tổ chức ở đây.
27:29Ngay đây hả,
27:30Dân?
27:44Rồi,
27:45tất cả đã ở đây rồi.
28:44Lũ Trọng!
28:45Lũ Trọng!
28:46Này!
28:47Quân!
29:14Chú Phúc ta
29:16lấy ngút trời kinh
29:19giảng Minh Tư
29:22mùi tài giỏi lắm đó.
29:27Ta chỉ muốn trì tài êm đẹp,
29:28Giang Quỳnh không để cho ta đi.
29:30Họ đã tìm ra
29:32một tài giỏi
29:34và một tài tử.
29:36Họ đã tìm ra
29:38một tài tử
29:40và một tài tử.
29:41Để cho ta đi.
29:43Trì tài êm đẹp à?
29:46Ta nói cho mùi biết
29:48cả đời này mùi đừng hồng trì tài êm đẹp.
29:50Lũ Trọng!
29:52Ta đã nói với Quỳnh
29:54đừng ôm đồn chuyện của ta nữa.
29:56Sao Quỳnh còn đeo bám đến tận Ninh An?
29:58Mục tiêu của mùi là người Lam gia.
30:00Làm sao Quỳnh biết?
30:02Ta phát hiện ra mùi không ở Giang Lam.
30:05Bạn liên tưởng đến những chuyện khác.
30:07Mùi từng nhờ Thủy Dương Phi
30:09điều tra hành tung của Tàu Hải.
30:12Ta đoán rằng
30:14chắc chắn mùi đã nhớ ra
30:15việc liên quan đến Tàu Hải.
30:17Ta lần theo đó để điều tra.
30:19Phát hiện ra mẫu thân của Tàu Hải
30:21là vũ nương của Dương Dương.
30:24Nên ta nhận định
30:26mục đích mùi đến đây
30:27là để trả tù Tàu Hải
30:29và Dương Dương sẽ đến giữ tiệc.
30:33Lũ Trọng!
30:35Nếu Quỳnh đã biết tất cả
30:37cơ gì vẫn đuổi theo đến đây?
30:39Quỳnh hãy cứ để ta là Minh Tư
30:41trong ký ức của Quỳnh, không được sao?
30:52Mùi vẫn luôn luôn là Minh Tư.
30:56Ta không còn là Minh Tư nữa.
31:00Trước đây ta không thể hiểu
31:01cách làm của Tô Đường Liên.
31:03Ta không hiểu lựa chọn của Lữ Ma Ma.
31:05Tại sao lại bị thù hận làm cho mù quán?
31:08Ta đồng cảm với họ chứ không đồng tình.
31:11Nhưng đến nước này
31:14bất kể có thừa nhận hay không
31:15thì ta cũng đã trở nên giống họ, Giảng Minh Tư.
31:18Rốt cuộc muốn làm gì?
31:20Ta làm gì sao?
31:22Toàn bộ ba mấy mạ người của giảng gia ta
31:24đã chết hết
31:25dưới tay Dương Dương và Tàu Hải.
31:26Quỳnh nói xem ta phải làm gì?
31:31Ta làm gì à?
31:32Ta muốn lũ tham quan ô lại kia
31:34đếm trải cái gọi là ác giả ác báo.
31:37Ta muốn giúp ân hận vì đã làm sai.
31:38Chỉ có như vậy ta mới cảm thấy hả hề.
31:51Lục Thẳng
31:53nếu Quỳnh đến để khuyên nhũ
31:55ta khuyên Quỳnh hãy sớm tự bỏ.
31:58Những lý lẽ mà Quỳnh nói
31:59ta đã tự nhũ với mình hơn trăm lần rồi.
32:02Nếu như có tác dụng
32:03ta đã thuyết phục được mình từ lâu.
32:07Minh Thực
32:09ta không đến để khuyên mũi.
32:13Những ngày qua
32:16không lúc nào ta không lo lắng cho mũi.
32:20Ta lo mũi gặp kẻ xấu trên đường đi.
32:24Ta lo mũi bóc đồng đến tìm Tàu Hải
32:26bị hắn bắt.
32:29Ta lo mũi chưa đến được Ninh An
32:32đã đứt gánh giữa đường.
32:37Ta chưa từng sợ Hải đến thế.
32:42Ta cũng từng nghĩ
32:46ngỗ nhở mũi ngập mất trách
32:49thì ta sẽ ra sao?
32:54Ta nghĩ ta sẽ điên mất.
32:59Bất kể là Tàu Hải
33:02hay là ai khác.
33:04Ta sẽ lóc
33:07từng biến thịnh của chúng ra.
33:12Tuy mối hận này
33:13không bằng một phần mười so với giảm giá
33:18nhưng ta nghĩ cũng có điểm chung.
33:22Cho nên ta hiểu lựa chọn của mũi.
33:33Ta ở lại đây.
33:37Mũi muốn báo thù.
33:40Ta sẽ giúp mũi.
33:44Mũi muốn làm gì cũng được.
33:53Được không?
33:56Quỳnh không thể...
34:00Ta không muốn...
34:02Lục Thạc!
34:03Xin Quỳnh hãy dậy đi có được không?
34:04Dậy Kinh Thành đi!
34:05Trăng Diệt còn ở Kinh Thành.
34:07Ta không cần Quỳnh giúp ta.
34:09Ta ở lại.
34:12Mũi muốn báo thù
34:13thì ta sẽ giúp mũi.
34:15Phải xuống điện ngộ
34:16thì ta sẽ đi cùng với mũi.
34:18Ta đã đến
34:19thì ta không đi đâu.
34:25Ta không cần Quỳnh ở bên ta
34:26cũng không cần Quỳnh giúp ta.
34:28Ta xin Quỳnh đấy!
34:29Ta xin Quỳnh đấy!
34:30Lục Thạc!
34:31Quỳnh về đi!
34:34Ta không thích Quỳnh.
34:59Tại sao lại không tránh?
35:02Nếu ta tránh
35:05làm sao mũi cắn cho hạ được?
35:09Lục Thạc!
35:13Ta mệt lắm!
35:14Ta mệt lắm!
35:20Ta mệt lắm!
35:29Đừng sợ.
35:33Mệt rồi thì ngủ một lát đi.
35:58Hạnh Phúc Máu
36:28Hạnh Phúc Máu
36:58Làm gì đấy?
37:02Vậy rồi à?
37:05Đang hầm thịt dê củ cải cho mũi.
37:07Thời gian qua
37:09chắc mũi không ăn uống tự tế.
37:12Lục Thạc!
37:14Quỳnh không định đi à?
37:20Không đi.
37:23Mũi đi đâu?
37:25Ta theo đó.
37:27Quỳnh là Trạng Nguyên.
37:29Quỳnh có ngoại bảo, có chi hướng.
37:31Quỳnh...
37:33tăng ghi, quỷ thuốc, lục thuốc.
37:35Quỳnh đều không cần sao?
37:41Không cần nữa.
37:51Đi cùng ta, Quỳnh sẽ chết.
37:53Đôi tay sẽ nhiếm đầy máu.
37:55Suốt đời không được yên ổn.
37:57Quỳnh muốn gì?
38:02Không muốn gì cả.
38:06Ta không khuyên mũi.
38:09Mũi cũng đừng khuyên ta.
38:21Lục Thạc!
38:23Ta đổi ý rồi.
38:31Mũi nói sao?
38:33Ta nói là ta đổi ý rồi.
38:39Quỳnh sẵn lòng đi cùng ta.
38:43Nhưng ta không muốn kéo Quỳnh xuống địa ngục cùng ta.
38:53Minh Sư...
38:56ta ở lại...
39:00không phải để lấy ta ra để quy hiếp mũi.
39:03Mũi không cần thay đổi gì ta.
39:06Ta...
39:09ta mong mũi được bình yên.
39:14Nhưng ta không muốn thế quảng đời còn lại...
39:18mũi phải sống trong đau khổ và ái nái.
39:23Lúc mẹ ta ốm nặng qua đời...
39:26trong nhà chỉ có hai cha con ta.
39:31Cha ta nhớ mẹ ta gia giết.
39:34Hằng ngày...
39:35cơm không ăn, nước không uống.
39:39Việc ở cửa hiệu cũng chẳng màn.
39:43Lúc đó ta không biết khuyên cha như thế nào.
39:47Cha đổ bệnh.
39:49Cũng không uống thuốc.
39:54Ta đành cầm lấy tay cha...
39:56nói với cha rằng...
39:58Cha nhìn này.
40:01Tại trái là mẹ.
40:04Tại phải là dần trăng nhỏ.
40:09Mẹ không còn nữa.
40:12Vẫn còn dần trăng nhỏ cơ mà.
40:16Nếu cha không chịu khó uống thuốc...
40:18thì không thể ở bên cạnh dần trăng nhỏ của cha nữa đâu.
40:24Lúc ấy...
40:25cha ta đã khóc quà.
40:29Sau đó thì dần dần khát hơn.
40:38Tại trái...
40:40là người đã khuất.
40:44Tại phải...
40:46là người còn sống.
40:48Trong chốc lát...
40:49ta không phân biệt được bài nào quan trọng hơn.
40:53Nhưng ta biết...
40:56ta không thể để...
40:59người thương ta...
41:00yêu ta...
41:04vì ta...
41:05mà rơi xuống dịch thẩm.
41:06Vì ta...
41:09mà đau khổ.
41:14Lúc tháng...
41:17Quỳnh là người trên tay phải của ta.
41:48Mẹ...
41:53Mẹ đã khóc rồi hả?
41:57Không.
41:59Chúng ta đã gặp nhau hơn 10 năm rồi.
42:01Ta chưa bao giờ thấy Quỳnh khóc.
42:18Quỳnh...
42:20Quỳnh...
42:21Quỳnh...
42:22Quỳnh...
42:23Quỳnh...
42:24Quỳnh...
42:25Quỳnh...
42:26Quỳnh...
42:27Quỳnh...
42:28Quỳnh...
42:29Quỳnh...
42:30Quỳnh...
42:31Quỳnh...
42:32Quỳnh...
42:33Quỳnh...
42:35Quỳnh...
42:36Quỳnh...
42:37Quỳnh...
42:38Quỳnh...
42:39Quỳnh...
42:40Quỳnh...
42:41Quỳnh...
42:42Quỳnh...
42:43Quỳnh...
42:44Quỳnh...
42:45Quỳnh...
42:46Quỳnh...
42:47Quỳnh...
42:48Quỳnh...
42:49Quỳnh...
42:50Quỳnh...
42:51Quỳnh...
42:52Quỳnh...
42:53Quỳnh...
42:54Quỳnh...
42:55Quỳnh...
42:56Quỳnh...
42:57Quỳnh...
42:58Quỳnh...
42:59Quỳnh...
43:00Quỳnh...
43:01Quỳnh...
43:02Quỳnh...
43:03Quỳnh...
43:04Quỳnh...
43:05Quỳnh...
43:06Quỳnh...
43:07Quỳnh...
43:08Quỳnh...
43:09Quỳnh...
43:10Quỳnh...
43:11Quỳnh...
43:12Quỳnh...
43:13Quỳnh...
43:14Quỳnh...
43:15Quỳnh...
43:16Quỳnh...
43:17Quỳnh...
43:18Quỳnh...
43:19Quỳnh...
43:20Quỳnh...
43:21Quỳnh...
43:22Quỳnh...
43:23Quỳnh...
43:24Quỳnh...
43:25Quỳnh...
43:26Quỳnh...
43:27Quỳnh...
43:28Quỳnh...
43:29Quỳnh...
43:30Quỳnh...
43:31Quỳnh...
43:32Quỳnh...
43:33Quỳnh...
43:34Quỳnh...
43:35Quỳnh...
43:36Quỳnh...
43:37Quỳnh...
43:38Quỳnh...
43:39Quỳnh...
43:40Quỳnh...
43:41Quỳnh...
43:42Quỳnh...
43:43Quỳnh...
43:44Quỳnh...
43:45Quỳnh...
43:46Quỳnh...
43:47Quỳnh...
43:48Quỳnh...
43:49Quỳnh...
43:50Quỳnh...
43:51Quỳnh...
43:52Quỳnh...
43:53Quỳnh...
43:54Quỳnh...
43:55Quỳnh...
43:56Quỳnh...
43:57Quỳnh...
43:58Quỳnh...
43:59Quỳnh...
44:00Quỳnh...
44:01Quỳnh...
44:02Quỳnh...
44:03Quỳnh...
44:04Quỳnh...
44:05Quỳnh...
44:06Quỳnh...
44:07Quỳnh...
44:08Quỳnh...
44:09Quỳnh...
44:10Quỳnh...
44:11Quỳnh...
44:12Quỳnh...
44:13Quỳnh...
44:14Quỳnh...
44:15Quỳnh...
44:16Quỳnh...
44:17Quỳnh...
44:18Quỳnh...
44:19Quỳnh...
44:20Quỳnh...
44:21Quỳnh...
44:22Quỳnh...
44:23Quỳnh...
44:24Quỳnh...
44:25Quỳnh...
44:26Quỳnh...
44:27Quỳnh...
44:28Quỳnh...
44:29Quỳnh...
44:30Quỳnh...
44:31Quỳnh...
44:32Quỳnh...
44:33Quỳnh...
44:34Quỳnh...
44:35Quỳnh...
44:36Quỳnh...
44:37Quỳnh...
44:38Quỳnh...
44:39Quỳnh...
44:40Quỳnh...
44:41Quỳnh...
44:42Quỳnh...
44:43Quỳnh...
44:44Quỳnh...
44:45Quỳnh...
44:46Quỳnh...
44:47Quỳnh...
44:48Quỳnh...
44:49Quỳnh...
44:50Quỳnh...
44:51Quỳnh...
44:52Quỳnh...
44:53Quỳnh...
44:54Quỳnh...
44:55Quỳnh...
44:56Quỳnh...
44:57Quỳnh...
44:58Quỳnh...
44:59Quỳnh...
45:00Quỳnh...
45:01Quỳnh...
45:02Quỳnh...
45:03Quỳnh...
45:04Quỳnh...
45:05Quỳnh...
45:06Quỳnh...
45:07Quỳnh...
45:08Quỳnh...
45:09Quỳnh...
45:10Quỳnh...
45:11Quỳnh...
45:12Quỳnh...
45:13Quỳnh...
45:14Quỳnh...
45:15Quỳnh...
45:16Quỳnh...
45:17Quỳnh...
45:18Quỳnh...
45:19Quỳnh...
45:20Quỳnh...
45:21Quỳnh...
45:22Quỳnh...
45:23Quỳnh...
45:24Quỳnh...
45:25Quỳnh...
45:26Quỳnh...
45:27Quỳnh...
45:28Quỳnh...
45:29Quỳnh...
45:30Quỳnh...
45:31Quỳnh...
45:32Quỳnh...
45:33Quỳnh...
45:34Quỳnh...
45:35Quỳnh...
45:36Quỳnh...
45:37Quỳnh...
45:38Quỳnh...
45:39Quỳnh...
Được khuyến cáo
45:08
44:53
45:54