Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 21/5/2025

Danh mục

🦄
Sáng tạo
Phụ đề
00:00Chết rồi, lại là bọn chúng.
00:02Nè, có ai không vậy?
00:04Bọn đại gia đói bụng lắm rồi.
00:06Người đi đâu hết rồi.
00:08Nhà này hình như không có ai ở hết rồi.
00:10Chỗ này quan giấn dịp về.
00:12Ta nghĩ bọn chúng không dám tới đâu.
00:14À phải,
00:16Quyến Vũ Mục Di Thư.
00:18Quyến Vũ Mục Di Thư.
00:20Quyến Vũ Mục Di Thư.
00:22Quyến Vũ Mục Di Thư.
00:24Quyến Vũ Mục Di Thư.
00:26Quyến Vũ Mục Di Thư.
00:28À phải, Quyến Vũ Mục Di Thư này
00:30đối với ta không còn ý nghĩa.
00:32Sẵn dịp này ta đem quyển sách
00:34chuyển tặng lại cho dân gia.
00:36Hả?
00:40Phu Quang,
00:42có Vũ Mục Di Thư ở trong tay,
00:44con nghĩ Đại Kim Quốc ta
00:46sẽ sớm thống lên được thiên hạ.
00:48Phu Quang.
00:52Quyến gì?
00:54Cha có sao không?
00:56Không có gì.
00:58Âu Dương Tiên Sinh đã tặng
01:00món quà quý này cho ta.
01:02Ta cũng nên mở nó ra
01:04cho các vị thưởng thức chứ.
01:08Vũ Mục Di Thư đã lo cho ta bọn gian ác rồi.
01:10Quyến đừng lo.
01:12Bọn chúng có thể lấy trộm được,
01:14thì Mùi cũng có thể lấy lại được.
01:16Dù cho các sư phụ Quyến không giúp đỡ,
01:18Mùi cũng lấy lại được.
01:22Hả?
01:24Là hộp không?
01:26Sao lại không có gì?
01:30Bao ngày tính toán,
01:32vậy mà cũng bị lừa nữa.
01:34Dương Gia không cần lo lắng.
01:36Tối nay ta sẽ lẻn vào Hoàng Cung,
01:38nhất định lấy lại quyển sách cho Dương Gia.
01:40Âu Dương Tiên Sinh, thôi đi.
01:42Vì hôm qua đã bị lộ rồi,
01:44chắc Hoàng Cung cũng sẽ thêm lính cành gác.
01:48Cho dù có thêm bao nhiêu lính gác,
01:50cũng không ăn nhầm gì với Âu Dương Phong ta đâu.
01:54Không ở đây chờ tin của tao.
02:06Mơ cười gì vậy?
02:08Bà Quynh không bắt cười sao?
02:10Quynh thật không ngờ,
02:12kẻ thù giết cha của Quynh đang ở bên ngoài.
02:14Nhưng Quynh lại không ra ngoài được.
02:16Quynh lại vậy rồi.
02:18Dương Nhi à?
02:20Đừng có nghĩ nhiều nữa, ráng dưỡng giết thương cho lành.
02:22Sau này thiếu dịp cơ hội trả thù.
02:24Đứa Quynh không nghe lời muội chạy ra đó,
02:26chẳng nhận trả thù không được,
02:28còn bất cả tính mạng Quynh nữa.
02:32Nếu không có Mùa bên cạnh Quynh,
02:34có lẽ Quynh đã chết rồi.
02:36Đừng nói bậy.
02:38Cứu lên đi, nghe lời muội.
02:42Quynh biết rồi.
02:48Phủ Hoàng, con nghĩ Âu Dương Phong không về sớm như vậy.
02:50Chỗ này quá sập sệ.
02:52Hay là chúng ta tìm chỗ nào khác
02:54ở tạm trước đã.
02:56Sáng mai hãy quay lại sau.
02:58Không cần.
03:00Ta định đêm nay ở lại đây.
03:0619 năm rồi.
03:1019 năm nay thay đổi nhiều quá.
03:16Lúc nãy ta vào trong thôn,
03:18những bãi cỏ mọc danh đường vẫn như xưa.
03:22Nhưng mà cô nhân đã xa rồi.
03:28Phủ Hoàng.
03:30Khang Nhi.
03:32Cha gặp mẹ của con
03:34cũng tại thôn này.
03:40Các ngươi ra ngoài canh chừng.
03:42Ta và Phủ Hoàng sẽ nghỉ ngơi tại đây.
03:44Dạ.
03:48Khang Nhi.
03:52Cha biết con còn nhớ mãi
03:54chuyện của mẹ con.
03:58Con không muốn
04:00nhắc về chuyện xưa nữa.
04:04Đúng.
04:06Quả thật là chuyện xưa rồi.
04:08Cha vì mẹ của con.
04:10Cha có thể làm đủ mọi chuyện.
04:12Thậm chí là cha đã giết người.
04:14Nhưng mà...
04:18có lẽ là ông trời phạt cha.
04:22Mười chín năm nay,
04:24cho đến khi mẹ con chết,
04:26trước mặt cha,
04:28mẹ con chưa từng nở nụ cười.
04:30Mỗi lần ta thấy mẹ con,
04:32mẹ con luôn buồn phiền,
04:34đau khổ.
04:38Không ngờ.
04:40Không ngờ tối nay
04:42ta lại ở chỗ ông này.
04:48Nhưng Khang,
04:50nếu như ngươi còn là con người,
04:52thì ngươi hãy giết chết tên Kim kia đi.
04:54Để trả thù cho cha mẹ của ngươi.
05:02Tỉnh ca.
05:06Chẳng lẽ cha đã làm sai thật sao?
05:08Phu Quang,
05:10chuyện đã qua xin ngươi đừng nhắc tới.
05:12Bây giờ con chỉ biết có một điều.
05:14Cha là cha của con
05:16và con là con của cha.
05:18Những chuyện khác con mặc kệ.
05:20Khang Nhi,
05:22con thật là nghĩ như vậy sao?
05:24Phu Quang,
05:26chẳng lẽ Phu Quang cũng nghi ngờ con hay sao?
05:30Đâu có phải.
05:32Chỉ vì mười mấy năm nay
05:34cha không có tới đây,
05:36lòng hơi bức trức.
05:38Cho nên,
05:40đêm nay cha định ở lại đây.
05:42Được.
05:44Con cũng tính sẽ như vậy.
05:48Dương Khang đúng là không phải người mà.
05:50Đừng làm vậy mà tỉnh ca.
05:52Dương Nhi,
05:54mượn cho Quynh ra ngoài đó đi.
05:56Quynh không thể nhìn thấy kẻ thù trước mắt mà bỏ qua như vậy.
05:58Mười để Quynh đi đi.
06:00Quynh không thể ra ngoài được.
06:02Nếu Quynh thật lòng thương Mười thì Quynh đừng ra ngoài.
06:04Mẹ Quynh và Mười cũng không muốn thấy Quynh chết.
06:08Quynh hãy nghe lời Mười.
06:10Nếu Quynh chết đi,
06:12không những trả thù không được,
06:14còn nhiều người sẽ chết theo Quynh.
06:16Mẹ Quynh và Mười thì sao?
06:20Quynh phải làm sao?
06:22Quynh phải làm sao đây?
06:24Quynh không cần phải làm gì hết.
06:26Ngoài chuyện trị thương ra,
06:28hoạn nhan hộn liệt
06:30đâu phải như Âu Dương Phong.
06:32Một giết hắn dễ như trỡ bàn tay thôi.
06:34Đúng.
06:36Quynh phải lo trị thương trước đã,
06:38rồi mới giết thanh gian tạc khi sao?
06:42Vâng.
06:48Phu Quang.
06:50Hay là cha đi ngủ trước đi.
06:54Cha vừa mới nhắm mắt
06:56thì nghe thấy tiếng mẹ của con.
06:58Cha ngủ không được.
07:04Có ma.
07:06Có ma.
07:08Có ma.
07:10Chỗ này hình như là có ma.
07:12Nói bậy.
07:14Có ma thật đó.
07:16Dễ sợ lắm. Chúng tôi thấy mà.
07:18Ba người các người đều là giỏi làm cao thủ.
07:20Bây giờ mặt mày xem sao. Đúng là đồ vô dụng.
07:26Phu Quang, con thấy chỗ này không ổn.
07:28Chúng ta đi thôi.
07:30Đúng rồi. Đi đi.
07:32Dừng lại.
07:34Đi đi mà.
07:36Đi cái gì? Mộ tới phiên các người sao?
07:38Chúng tôi không phải đi trước.
07:42Tiểu Dương Gia.
07:44Sợ cái gì chưa? Đi đi.
07:46Ma.
07:48Ma.
07:50Ma.
07:52Lão ngoan độc thật. Phá ghê quá.
07:54Lớn vào đầu còn dở.
07:56Trời.
07:58Dung Nhi à. Nếu bị phát hiện.
08:00Mày chạy trước đi. Đừng có đối phó với bọn chúng.
08:02Không được. Nếu chết thì chết chung.
08:04Dung Nhi à.
08:06Thế bọn chúng ngu như vậy.
08:08Chắc tìm không ra mình đâu.
08:10Lại trời lại Phật. Đừng có nhát chúng tôi nữa.
08:12Đi chỗ khác trời đi.
08:14Lại trời lại Phật.
08:16Hồi nãy ở bên ngoài.
08:18Ngươi có nhìn thấy gì không?
08:20Không. Không nhìn thấy gì hết.
08:22Không nhìn thấy.
08:28Nó đi rồi.
08:30Thật không?
08:32Nè. Đứng dậy đi.
08:34Tôi đứng dậy.
08:36Chưa đâu. Sau lưng người đó.
08:38Cứu tôi với. Trời ơi.
08:40Sau lưng của tôi kìa. Trời ơi.
08:42Có ma. Có ma.
08:44Ngươi làm cái gì vậy?
08:46Có ma. Ma. Ma.
08:48Cứu tôi với. Cứu tôi với.
08:50Sau lưng. Sau lưng. Sau lưng.
08:54Trời ơi. Khúc cổ thôi.
08:56Làm gì mà nhát dữ vậy?
08:58Chết đi nè.
09:00Chết đi.
09:02Chết đi.
09:04Sao mà chúng ta phải đều mang một phê?
09:08Mũi có cách chưa?
09:14Sao cái chén này dính chặt quá vậy?
09:16Vậy sao?
09:18Để xem.
09:20Đúng vậy.
09:22Dính chặt luôn nè.
09:26Kỳ lạ.
09:28Ta nghĩ chắc là có bí mật gì ở trong đó.
09:30Nè. Nè. Nè. Bí mật gì kệ nó.
09:32Khoan. Khoan.
09:34Không chừng ở trong đó
09:36Có nhiều vàng bạc lắm đó.
09:38Nếu như mà có vàng bạc rồi,
09:40Mình cần gì phải đi theo họ
09:42Hầu hạ chuyện nhục chịu khổ nữa. Tôi nói đúng không?
09:44Ờ. Đúng ha. Đúng ha.
09:46Nhưng mà kéo bạc cách nào?
09:48Tao đâu có biết.
09:50Trời ơi. Sao bà ngu quá vậy?
09:52Kéo không được.
09:54Sao mình không xoay thử xem?
09:56Có lý. Thử xem.
09:58Được rồi. Thử đi.
10:02Nhìn kìa.
10:04Vậy thử xem đi. Nhanh lên.
10:10Má. Má. Má.
10:12Cũng nhờ bộ xương này,
10:14Mình đã tìm được bộ xương này.
10:16Má. Má. Má.
10:18Cũng nhờ bộ xương này,
10:20Mình đã thoát nạn đó.
10:22Mùi đó. Đúng là quỷ quái mà.
10:30Má đại ca. Xin thay cho chúng tôi.
10:32Má đại ca. Xin thay cho chúng tôi đi Má.
10:34Má đại ca. Xin thay cho chúng tôi.
10:36Hôm nay hai người gặp ta,
10:38Còn xui hơn là gặp ma nữa.
10:40Ông ta không phải là ma.
10:42Hả?
10:44Không phải đâu. Có bóng mà.
10:48Hôm nay ta không được vui.
10:50Các người sắp thành ma rồi đó.
10:56Ngươi là ai?
11:02Các người không xứng đáng biết danh của ta.
11:04Có giỏi thì các người ra tay đi.
11:06Lên.
11:12Võ công của các người không xứng đáng ra
11:14Tại với ta.
11:16Thưa ông.
11:18Chúng tôi là người tốt đó.
11:20Ông làm ơn tha cho chúng tôi đi.
11:22Ta hay giết người tốt.
11:24Hả?
11:26Dạ thưa ông. Hắn nói lầm rồi.
11:28Chúng tôi là người xấu. Người xấu lắm đó.
11:30Vậy sao?
11:32Dạ. Dạ.
11:34Đúng như vậy thưa ông. Cướp của đốt nhà,
11:36Hiếp dâm giết người. Chúng tôi đều làm hết đó.
11:38Dạ.
11:40Tốt.
11:44Đi. Đi. Đi.
11:46Chúng tôi xin đi. Đứng lại.
11:48Không được đi.
11:50Dạ thưa ông.
11:52Người tốt không được đi.
11:54Người xấu không được đi.
11:56Ông muốn chúng tôi làm người gì?
11:58Đúng đó. Chúng tôi phải làm sao bây giờ?
12:02Lúc trước ta chỉ giết người tốt.
12:04Nhưng sau khi dung nhi của ta mất đi.
12:10Thì ta cũng giết.
12:12Hoàng, Hoàng, Hoàng giáo sư.
12:14Hoàng giáo sư ơi.
12:16Hoàng giáo sư ơi.
12:18Hoàng giáo sư ơi.
12:20Biết được tên ta là tốt đó.
12:22Đến lúc là ma.
12:24Nhớ đến tìm ta.
12:26Hả?
12:38Hoàng giáo trụ.
12:40Xin ông hãy tha cho chúng tôi đi mà.
12:42Xin tha cho chúng tôi đi mà. Làm ơn đi mà.
12:44Tha cho chúng tôi đi.
12:46Nếu giết các người.
12:48Sẽ làm hương danh ta Hoàng giáo sư.
12:50Được.
12:52Đi đi.
12:54Hoàng giáo trụ.
12:56Hoàng đã.
12:58Chui qua đây.
13:00Chui, chui hả?
13:02Chui đi.
13:04Chui, chui, chui.
13:12Con người.
13:14Dạ, dạ, dạ.
13:16Dạ, dạ, dạ. Chui, chui, chui.
13:24Chui, chui, chui.
13:54Cha.
14:00Dung Nhi.
14:02Cha.
14:04Dung Nhi.
14:08Dung Nhi ở đây nè cha.
14:10Dung Nhi.
14:24Cha.
14:40Cha, Dung Nhi ra gặp cha nè.
14:42Dung Nhi.
14:44Nếu con có linh thiền.
14:46Con hãy ra đây gặp cha.
14:48Cha.
14:52Cha có lỗi với con.
14:54Cha không chăm sóc cho con.
14:56Nên mới có ngày hôm nay.
15:00Cha sai rồi.
15:04Dung Nhi.
15:18Dung Nhi.
15:20Dung Nhi.
15:30Nếu con không ra, cha cũng không trách con đâu.
15:36Lúc trước, cha thường hãy chửi mắng con.
15:40Con còn ra đây làm gì?
15:48Ta cứ nghĩ võ công ta cao cường.
15:52Nhưng mà ngay cả thê tử.
15:56Và con gái của mình ta cũng không bảo vệ được.
16:00Hoàng Dược Sư.
16:04Võ công của ông để làm gì?
16:06Võ công của ông để làm gì?
16:18Võ công của ông để làm gì?
16:42Dung Nhi.
16:44Ra gặp mặt cha của Mùi đi.
16:46Mùi không ra được.
16:48Sứ trúc đã hại Mùi mất mạng rồi.
16:50Nếu bây giờ Mùi ra,
16:52thì Mùi sẽ mất mạng.
16:54Không đâu.
16:56Bây giờ Mùi đã đỡ rồi.
16:58Cha của Mùi nhớ Mùi lắm.
17:00Bây giờ Mùi ra ngoài đi.
17:02Cha giận Mùi lắm.
17:04Nếu gặp thì ông ấy sẽ giết Mùi đó.
17:06Mùi nghỉ không sao đâu.
17:08Ông ấy cũng không phải người xấu giống như Mùi nghĩ đâu.
17:10Mùi không sao đâu.
17:12Dù cha tha cho Mùi,
17:14dù Mùi có ra thì cũng không do Mùi giao lại.
17:16Bỏ Mùi lại một mình sao được chứ.
17:20Nhưng mà...
17:22Mùi không muốn thấy Mùi buồn lòng.
17:24Mùi đâu có buồn.
17:26Mùi đừng gạt Mùi.
17:28Nhìn mặt Mùi kìa.
17:32Giờ Mùi chỉ mong Mùi khỏe lại.
17:36Cha không sao đâu.
17:38Nhưng Mùi có thể mất mạng.
17:40Mùi hiểu không?
17:42Mùi không thể để Mùi chết được.
17:46Chắc Mùi không hiểu đâu.
17:48Tình ca...
17:50Mùi hứa với Mùi chuyện này.
17:52Mùi muốn Mùi làm gì? Mùi có bằng lòng mà.
17:54Mùi nói đi.
17:56Mùi không thể chết trước Mùi.
17:58Nếu Mùi chết đi...
18:00Mùi rất đau lòng.
18:02Mùi đau lòng rất nhiều.
18:06Mùi phải chết trước Mùi.
18:08Tại...
18:10Tại sao Mùi lại nói vậy?
18:12Bây giờ bắt đầu...
18:14Mình không được nhìn ra ngoài nữa.
18:16Dung Nhi à, Dung Nhi...
18:18Nguyên chịu hứa với Mùi không?
18:20Ờ...
18:22Được.
18:40Dung Nhi à...
18:42Dung Nhi...
18:44Tình ca...
18:46Mùi ra gặp mặt cha của Mùi đi.
18:50Mùi đã nói không ra mà.
18:52Cần gì phải làm vậy chứ.
18:54Nguyên thấy hình như Mùi không tập trung cho lắm.
18:56Đã có mấy lần...
18:58Suy tậu của Mùi.
19:00Mùi đã nói không ra mà.
19:02Cần gì phải làm vậy chứ.
19:04Nguyên thấy hình như Mùi không tập trung cho lắm.
19:06Đã có mấy lần...
19:08Mùi đã nói không ra mà.
19:10Đã có mấy lần...
19:12Suy tậu của Nhật Ma rồi.
19:16Mùi ra gặp mặt cha Mùi đi.
19:20Mùi muốn nhìn cha.
19:22Mùi có thể nhìn ra được mà.
19:24Ủa, cha?
19:26Có chuyện gì?
19:30Cha đã đi rồi.
19:34Ủa?
19:36Lão Ngoan Đồng đâu rồi?
19:54Lão Ngoan Đồng về rồi.
19:58Ngươi đâu phải là Lão Ngoan Đồng?
20:02Lão Ngoan Đồng nào hả?
20:04Lão Ngoan Đồng...
20:06Tại sao ta phải nói cho người biết?
20:10Có phải là Châu Bá Thôn đã tới đây hay không hả?
20:12Ngươi... Ngươi nắm tay ta đầu quá à.
20:14Nói mau!
20:16Cứu tôi với! Hoàng cô nương!
20:18Cứu tôi với!
20:20Không giết cô ngốc thế nào cũng bị giả lê.
20:22Yên nhiên.
20:24Hã đình giết chúng ta...
20:26Chỉ có cô ngốc mới biết được chỗ này.
20:28Nếu chúng ta không giết cô thì chúng ta sẽ chết.
20:30Không phải.
20:32Còn đại ca nữa.
20:34Không lẽ Mùi muốn giết luôn cho đại ca sao?
20:36Ông ta thiệt khác chứ.
20:38Nhưng Nhi à, Mùi...
20:40Mùi cái gì?
20:42Chẳng lẽ Mùi vì Huynh, Mùi làm gì cũng sai à?
20:44Nếu như phải làm vậy, Huynh thà là chịu chết.
20:46Mùi phải làm sao đi?
20:48Mùi không để Huynh chết được.
20:50Hoàng Dung!
20:52Quách tỉnh!
20:54Hãy mau ra đây!
20:56Hoàng Dung! Quách tỉnh!
20:58Hai người mau ra đây!
21:02Tập tạm Dung!
21:04Sao người nói hỏi đây mà?
21:08Ta không biết.
21:10Ta không biết đâu.
21:16Ta đâu có giữ chứ.
21:18Ta chỉ là dẫn chơi thôi mà.
21:20Hả?
21:22Đúng.
21:24Nè! Mình chơi trò chơi đi ha.
21:26Nè!
21:28Ta biết họ trúng gần đây, mình thi nhau tìm họ.
21:30Ai tìm ra trước thì coi như người đó thắng, có chịu không?
21:34Họ nói là đừng tới tìm họ mà.
21:38Quách đại ca bị thương rồi đó.
21:40Bị thương mà.
21:42Bị thương sao?
21:44Thật đó.
21:46Bị thương à?
21:48Tôi nghĩ là họ gã cô thôi.
21:50Họ cố tình lẫn trốn, không muốn gặp cô thôi.
21:52Để cô tìm họ cho khó hơn.
21:54Thật sao?
21:56Thật mà. Nè! Bây giờ mình chia nhau đi tìm.
21:58Được rồi.
22:00Ta nhất định sẽ thắng rồi.
22:02Vậy sao?
22:04Thật mà.
22:06Vậy mau tìm họ đi.
22:08Đi theo ta.
22:10Đó! Họ đang bên trong đó.
22:12Bên trong đó?
22:16Là bức tường mà.
22:22Vậy là lần này ta thắng rồi.
22:24Thắng rồi.
22:26Thắng!
22:34Tỉnh ca, có khách tới thăm mình.
22:36Không phải là ta tới thăm.
22:38Ta tới đây để lấy mãn các ngươi.
22:42Chắc là ngươi không sợ chết.
22:44Cứ thử hàng lòng thập bắc vườn của tỉnh ca đi.
22:46Được.
22:48Quýnh muốn thử xem võ công của Quýnh có tiến bộ gì không.
22:50Hai ngươi đừng hòng gạt ta.
22:52Quách tỉnh đã bị thương nạn rồi.
22:54Cô đang trị thương cho hắn không phải sao?
22:56Tưởng ta không biết à?
23:00Cô ngốc nói mà ngươi cũng tin sao?
23:02Nôi lúc những lời nói của kẻ khùng
23:04cũng đáng tin cậy lắm chứ.
23:08Ta thấy hắn cũng gần chết rồi.
23:10Cô cần gì phải cứu hắn như vậy?
23:12Để cho ta đưa hắn về Vinh Dương.
23:14Cô khỏi bận tâm làm gì?
23:16Ngươi dám?
23:18Sao không dám chứ?
23:20Giờ tỉnh ca đang bị thương
23:22nhưng bọn ta dùng cửa âm chân kinh
23:24khi nội lực dần chuyển
23:26sẽ tạo ra một dòng quang khí.
23:28Ai mà đụng vào
23:30sẽ bị đứt hết kinh mạch, sẽ chết ngay.
23:34Lại muốn gạt ta nữa sao?
23:36Không tin, cứ thử đi.
23:38Tất nhiên là phải thử rồi.
23:40Ngươi không sợ chết sao?
23:42Ta sợ chết?
23:44Quách tỉnh
23:46hắn ta có dòng quang khí bảo vệ hắn.
23:48Nhưng mà cô thì không.
23:50Tôi giết cô thì hắn cũng chết luôn.
23:52Tỉnh ca!
23:54Tỉnh ca!
23:56Tỉnh ca!
23:58Tỉnh ca!
24:00Dòng quang khí bảo vệ?
24:02Xem lần này ngươi còn sảo hay không?
24:12Ông Văn Khắc, một cô nương.
24:14Lại thêm một người đẹp nữa.
24:16Âu Dương Khắc, ngươi.
24:18Nè, ngươi không nên gọi ta là Âu Dương Khắc.
24:20Ngươi nên gọi ta là Khắc Quỳnh.
24:22Hả?
24:24Ngươi nói bài.
24:34Một cô nương đánh không là Âu Dương Khắc đâu.
24:44Ông trời đúng là quá tốt.
24:46Một lúc tặng cho ta hai cô nương xinh đẹp như vậy.
24:50Ngươi không được đụng vào ta.
24:52Ngươi mà kể ta.
24:56Cứ tưởng tượng ta là Dương Khang.
25:08Im tưởng.
25:10Ủa có sao không?
25:12Âu Dương Khắc.
25:14Ta đã nói với ngươi nhiều lần.
25:16Nếu ngươi còn đụng tới cô ấy.
25:18Ta sẽ không tha cho ngươi đâu.
25:20Tiểu Dương Gia.
25:22Ngươi làm gì dữ vậy chứ.
25:24Ngươi nói đừng đụng tới cô ấy.
25:26Thì thôi chứ gì.
25:28Nói thật cái thứ đồ đê tiện này.
25:30Ta muốn lấy bao nhiêu chẳng được.
25:36Ta thật không hiểu.
25:38Cho dù ngươi không thích.
25:40Nhưng đừng nên bỏ phí như vậy.
25:44Cô ấy cũng khá đẹp.
25:48Hay là như vậy.
25:50Tiểu Dương Gia.
25:52Dù sao thì ta cũng đã lập nhiều công lao cho nhà ngươi.
25:56Hay là ngươi tặng cô ấy cho ta đi.
25:58Hả?
26:08Từ từ.
26:10Mình đi thôi.
26:12Mùi.
26:14Mùi còn gió dữ gì nữa.
26:16Một lát Âu Dương Phong trở lại ta sẽ chạy không kịp đó.
26:18Đi, chạy mau.
26:38Ngươi là ai?
27:08Niềm tự.
27:10Sao Mùi đi ngang chỗ này?
27:12Chết rồi.
27:14Có chuyện gì?
27:16Mùi đã bỏ quên hài cốt cha mẹ.
27:18Ở đằng phán trọ đó rồi.
27:20Quynh thật là bất hiếu.
27:22Niềm tự.
27:24Mùi giúp Quynh trở lại lấy hài cốt được không?
27:26Không cần.
27:28Mùi đi một mình được rồi.
27:30Mùi sẽ thành tâm thật cúng cha mẹ.
27:32Mùi vẫn còn giận Quynh sao?
27:34Chúng ta không thể sống chung với nhau được.
27:42Quynh biết Quynh có rất nhiều lỗi lầm.
27:44Nhưng Quynh hứa Quynh sẽ sửa đổi mà.
27:46Quynh đã nói quá nhiều lần.
27:48Mùi...
27:50Mùi nghe chán lắm rồi.
27:52Niềm tự.
27:54Niềm tự.
28:00Chết rồi.
28:02Toàn trời thất tử.
28:04Niềm tự. Dù mùi có giận Quynh thì cũng hãy cho Quynh cơ hội để giải thích được không?
28:08Chạy đâu?
28:18Sư phụ.
28:22Đồ xuất sinh. Tới đây làm gì?
28:24Dạ không có gì sư phụ.
28:26Không có?
28:28Chắc muốn làm chuyện bậy bạ chứ gì?
28:30Con không có làm chuyện bậy bạ.
28:32Đừng có gạt ta.
28:34Thấy mặt người là ta bực mình rồi.
28:36Để ta giết tên bất nhân này trước.
28:38Đạo trưởng xin đừng.
28:40Một cô nương. Cô còn muốn bảo vệ hơn sao?
28:42Đạo trưởng. Xin đừng giết Khoan Quynh.
28:44Đúng vậy sư phụ. Con không dám làm bậy nữa đâu.
28:46Con nhìn niềm tự.
28:48Định mang hà cốt của cha mẹ về Ngu Gia Thôn để mà thờ cúng thôi.
28:54Thật vậy sao?
28:56Thật vậy mà sư phụ.
28:58Lời cô thôi. Chuyện này có thật hay không?
29:06Vậy hà cốt ở đâu?
29:10Dạ, ở quán trọ bên kia.
29:12Được. Dẫn ta đi.
29:28Khu đạo trưởng.
29:30Hà cốt cha mẹ nuôi của con để ở trong này đi.
29:36Thiết tâm Quynh.
29:38Không ngờ Quynh chết đã bao nhiêu năm rồi.
29:40Mà vẫn chưa được trôn cất gì vậy?
29:44Dương Khang.
29:46Tất cả là cuốn tải tên phản quốc.
29:48Tất cả là cuốn tải tên phản quốc.
29:50Tất cả là cuốn tải tên phản quốc.
29:52Tất cả là cuốn tải tên phản quốc.
29:54Tất cả là cuốn tải tên phản quốc.
29:56Tất cả là cuốn tải tên phản bội nhà ngươi.
29:58Ngươi đó.
30:00Nè, ngươi chửi còn chưa đủ sao?
30:02Dương Khang đã nói là chịu hối cãi rồi.
30:04Thì bỏ qua đi.
30:08Đúng vậy sư phụ.
30:10Con định trôn cất sông hài cốt của cha mẹ.
30:12Sẽ cùng niệm tượng đi ẩn thốn.
30:14Không làm hoàng tử của nước Kim nữa.
30:16Nếu được như vậy thì rất tốt.
30:18Nè, Dương Khang.
30:20Nếu ngươi còn giả tình giả nghĩa.
30:22Thì trời đất không tha cho ngươi đâu.
30:24Dạ rõ sư phụ.
30:30Dương Khang à.
30:32Con đã thành thân với một cô nương chưa vậy?
30:34Mã sư bả, hai con đã thành thân rồi.
30:38Vậy cũng không phụ lòng một cô nương đó.
30:42Niệm tượng tốt với con lắm.
30:44Con đâu nỡ nào phụ lòng cô ấy.
30:46Được rồi, được rồi. Dương Khang.
30:48Vậy con đem hài cốt của phụ thân mẫu thân.
30:50Về ngươi giả thôn đi.
30:52Dạ rõ sư phụ.
30:58Tỉnh ca, Quỳnh đừng phân tâm.
31:00Tiếng chim điêu.
31:02Không lẽ là lô dùng hoa tranh đã tới rồi.
31:06Lại là hoa tranh nữa.
31:08Quỳnh muốn ra gặp cô ấy sao?
31:10Không biết xảy ra chuyện gì rồi.
31:12Trời, Quỳnh đất. Quỳnh đã bị thương.
31:14Làm sao mà cứu được họ?
31:22Hoa tranh chắc ở gần đây thôi.
31:24Tại sao con chú vô cớ tới Đại Tống làm gì chứ?
31:28Đà Lôi.
31:30Hoa tranh.
31:32Đà Lôi.
31:34Đúng là Mũi rồi.
31:36Nếu Mũi không thả hai con điêu lên trời,
31:38thì làm sao Quỳnh tìm được Mũi?
31:40Khi không lại tới đây làm gì chứ?
31:42Quỳnh đến Kim Quốc đã lâu.
31:44Mũi sợ Quỳnh có chuyện gì.
31:46Cha cũng Mũi tới đây sao?
31:48Cha có lo đánh Quỳnh không?
31:50Mũi tới đây sao?
31:52Cha có lo đánh giặc với Kim Quốc hoài.
31:54Không thèm lo cho Mũi.
31:56À, Đà Lôi.
31:58Việc kết minh giữa ta và Đại Tống có thành công không?
32:00Đừng nói nữa.
32:02Ai nấy cũng toàn là đồ chết nhát.
32:04Không có ai dám chống lại giặc Kim.
32:06Vậy còn quách tỉnh?
32:08Về Mông Cổ rồi tính.
32:10Bây giờ?
32:12Tất nhiên rồi.
32:14Quỳnh còn phải về giúp cha đánh giặc Kim nữa.
32:16Đà Lôi.
32:18Mẹ ta nghĩ thêm vài ngày nữa đi.
32:22Nói tới nó lùi thì Mũi cũng muốn tìm quách tỉnh thôi.
32:26Đâu có chứ.
32:28Ai đó.
32:34Thì ra là Hoa tranh công chúa sao?
32:36Mã Đạo trưởng.
32:38Thật may mắn gặp được ông ở đây.
32:40Chúng tôi cùng sư huynh đệ
32:42có chuyện đi ngang qua đây thôi để ta giới thiệu.
32:44Đây là sư đệ của ta
32:46Hoa trường Xuân Cửu Khu Sư Cờ.
32:48Khu đạo trưởng.
32:50Không dám, không dám.
32:52Còn đó là Dương Khang.
32:54Tôi nhận ra hắn.
32:56Chúng tôi xém chút nữa là bị hắn giết rồi.
32:58Đà Lôi.
33:00Xin đừng nhắc tới chuyện cũ nữa.
33:02Sau khi được sư phụ và sư báo của tôi chỉ dạy
33:04tôi không dám làm những chuyện bất nhân bất nghĩa nữa.
33:08Ủa? Quách tỉnh đâu rồi?
33:10Bộ quách tỉnh không đi chung với mọi người sao?
33:12Đúng rồi, Dương Khang.
33:14Bây giờ quách tỉnh đâu rồi?
33:16Quân ấy...
33:18Nó ở đâu rồi? Nói mau.
33:22Đáng lẽ con không nói.
33:26Quách tỉnh đã chết rồi.
33:28Hả?
33:30Quách tỉnh đã chết rồi.
33:32Tôi không tin.
33:34Chính mắt tôi nhìn thấy.
33:36Quách tỉnh có phải do người giết không?
33:38Nè, Đà Lôi.
33:40Quách tỉnh là quân đệ kết nghĩa của tôi.
33:42Tại sao tôi lại giết quân ấy chứ?
33:44Vậy ai đã giết chết nó?
33:46Nói đi.
33:48Là Đông Tà Hoàng Dược Sư.
33:50Lại là Hoàng Dược Sư?
33:56Trên giang hồ ai cũng biết
33:58Hoàng Lão Tà có xích mít với giang đàm thật quai.
34:00Thằng giết Quách tỉnh có gì lạ chứ?
34:04Hoàng Lão Tà thật quá đáng mà.
34:06Đà Lôi.
34:08Đà Lôi.
34:10Vậy Quách tỉnh...
34:12Quách tỉnh đã chết thật sao?
34:14Ngươi cứ nói đi.
34:16Hoàng Lão Tà hiện giờ đâu?
34:18Ta phải trả thù cho Quách tỉnh.
34:20Ê, Đà Lôi Hoàng tử.
34:22Hoàng Dược Sư võ công rất là cao cường.
34:24Con không phải là đối thủ của hắn.
34:26Việc trả thù hãy giao cho chúng tôi.
34:28Không được.
34:30Tôi phải đếch thần
34:32giết chết Hoàng Dược Sư.
34:34Nè.
34:36Má Sư Bá nói rất là đúng.
34:38Các ngươi không phải là đối thủ của hắn.
34:40Với lại,
34:42Ngươi thường khó mà vào được đảo Đào Qua.
34:48Được.
34:50Qua tranh, huynh về Mông Cổ trước.
34:52Ta không tin rằng
34:54tụ tập hết các võ sĩ cường mạnh nhất của Mông Cổ
34:56không tiến được vào đảo Đào Qua.
35:00Hai vị Đào trưởng,
35:02chúng tôi xin cáu tiểu trước.
35:04Vâng.
35:14Nè, Sư Thuốc.
35:16Hoàng lão ta, ngươi đừng hỏng phá chúng ta.
35:18Hoàng lão ta, rụng ta đi.
35:20Sư Thuốc.
35:22Tránh ra, tránh ra, đừng tránh đường ta.
35:24Ông ta rụng ta kìa, mau lên.
35:26Lão Ngoan Đồng, còn chạy đâu nữa?
35:28Hoàng lão ta,
35:30hai chúng ta hợp sức
35:32tránh hết bọn chúng.
35:34Đây là chuyện giữa ta và Lão Ngoan Đồng,
35:36không mắc mớ gì đến ngươi.
35:38Sư Thuốc, tụi con giúp Thuốc đối phó Hoàng lão ta.
35:40Ôi trời ơi, hai đứa đâu sĩ nhưng cứ tránh ra.
35:42Người lớn đánh nhau cũng đến xíu vô làm gì.
35:44Tránh ra, tránh ra, tránh ra.
35:46Nè, hai ngươi.
35:48Để ta trước.
35:54Hai ngươi chọn một người.
35:56Không chơi.
35:58Đuổi theo.
36:00Đây, quân đuổi theo để ở đây đợi quân.
36:26Mã Đạo trưởng.
36:28Tại sao chúng ta lại được gặp Mã Đạo trưởng?
36:30Rất hân hạnh.
36:32Các người đến Ngu Gia Thôn để làm gì vậy?
36:34Chúng tôi chỉ đi ngang ngoài đây thôi.
36:36Mã Đạo trưởng, ông có thấy Quách Tỉnh hay không?
36:38Quách Tỉnh?
36:40Ờ.
36:42Ta không biết.
36:48Mã Đạo trưởng,
36:50xin hỏi có đi chung với khu Đạo trưởng không?
36:52Ờ, ở quán trọ đằng trước.
36:54Vậy hay quá.
36:56Chúng ta có thể gặp lại bạn xưa rồi.
36:58Phải đó Mã Đạo trưởng.
37:00Chúng tôi sẽ đến gặp các ông ngay.
37:02Ờ, được. Vậy ta đi trước.
37:26Mã Đạo trưởng.
37:28Mã Đạo trưởng.
37:30Mã Đạo trưởng.
37:32Mã Đạo trưởng.
37:34Mã Đạo trưởng.
37:36Mã Đạo trưởng.
37:38Mã Đạo trưởng.
37:40Mã Đạo trưởng.
37:42Mã Đạo trưởng.
37:44Mã Đạo trưởng.
37:46Mã Đạo trưởng.
37:48Mã Đạo trưởng.
37:50Mã Đạo trưởng.
37:52Mã Đạo trưởng.
37:54Mã Đạo trưởng.
37:56Mã Đạo trưởng.
37:58Mã Đạo trưởng.
38:00Mã Đạo trưởng.
38:02Mã Đạo trưởng.
38:04Mã Đạo trưởng.
38:06Mã Đạo trưởng.
38:08Mã Đạo trưởng.
38:10Mã Đạo trưởng.
38:12Mã Đạo trưởng.
38:14Mã Đạo trưởng.
38:16Mã Đạo trưởng.
38:18Mã Đạo trưởng.
38:20Mã Đạo trưởng.
38:22Mã Đạo trưởng.
38:24Mã Đạo trưởng.
38:26Mã Đạo trưởng.
38:28Mã Đạo trưởng.
38:30Mã Đạo trưởng.
38:32Mã Đạo trưởng.
38:34Mã Đạo trưởng.
38:36Mã Đạo trưởng.
38:38Mã Đạo trưởng.
38:40Mã Đạo trưởng.
38:42Mã Đạo trưởng.
38:44Mã Đạo trưởng.
38:46Mã Đạo trưởng.
38:48Mã Đạo trưởng.

Được khuyến cáo