Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 21/5/2025

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Rồng không bị sao hết, ngược lại còn hại tôi, tất cả cũng do cậu thôi, cậu có biết không?
00:09Chủ tịch à, tôi nói một câu thật lòng nha.
00:12Nếu như là chuyện này, tôi cảm thấy để cho tiền bố chân vàng đi làm là thích hợp hơn tôi đó.
00:18Tiểu Dương, cậu đừng có quên, cậu mới là quý nhân của tôi, mới là đèn hoang minh của tôi.
00:23Chuyện này nếu không do cậu làm, tuyệt đối sẽ không thành công đâu, ha?
00:26Ờ, dạ phải, dạ phải. Nhưng mà chủ tịch à,
00:31cái bọn Cao Giang Long dưới miệng rộng đó có tay có chân mà, nếu họ muốn đi đăng ký, sao tôi cản họ được?
00:40Nếu vậy, cậu phải nghĩ cách để cho họ không thể bước ra ngoài chưa?
00:47Tôi, tôi không nghĩ ra được.
00:50Chàng trai, đồng não lên đi, từ từ suy nghĩ.
00:57Ờ, ờ…
00:58Tôi cho cậu biết, lúc có người mà gặp phải suy xẻo, đi trên đường cũng sẽ gặp phải một số rắc rối.
01:05Cũng giống như ngày hôm đó tôi đang rảnh rỗi, một mình đi dạo xung quanh thôi.
01:10Vậy mà bị người ta đánh tới xém chút không đứng dậy được, cũng nhờ có cậu giúp thôi.
01:14Đúng vậy.
01:16Lúc nãy bôi lạc cũng có nói, làm việc ở chỗ tôi, phải đồng não một chút, lanh lẹ một chút, ha?
01:22Tôi cho cậu biết, bất kể cậu có dùng cách gì, tôi cũng không có ý kiến.
01:27Chỉ cần làm cho hai người đó, ngoan ngoãn nằm yên trên đường, không thể đi ra ngoài, như vậy là tốt rồi ha.
01:37Dùng bạo lực, cách này không thích hợp với loại biển nam như mình đâu.
01:45Cảm ơn chủ tịch, chủ tịch hay quá, tuyệt vời quá.
01:48Ý tưởng này của ông, đúng là sáng tạo thật đó.
01:51Bôi lạc, tôi, tôi, tôi không có nói gì hết nha.
01:56Nhưng Lục Oanh, ba cái vụ mà khiến cho người ta không thể xuống giường được đối với em mà nói chỉ là chuyện nhỏ thôi, có đúng hay không?
02:07Cảm ơn chị họ, chị họ hay quá. Người hiểu em nhất, quả nhiên vẫn là chị.
02:13Vẫn là chị, người này không thể như thế.
02:30Minh Tú à, tôi thấy cô vẫn khỏe khoắn mà.
02:35Thì ra cô không sao hả? Cô mau về nhà mình đi, đừng có tới đây gây rối nữa.
02:42Đúng vậy đó, một mình cô ở lại chỗ này, chúng tôi thật sự rất bất tiện.
02:49Trời ơi, bây giờ bụng của con vẫn còn cảm thấy rất là khó chịu nè.
02:55Bà ơi, bác ơi, nếu như con mà về nhà chỉ có một mình con thôi, lỡ như con xảy ra chuyện gì thì phải làm sao đây chứ?
03:03Hai người cho con ở lại đây tiếp đi mà, con nói sao đi nữa bây giờ đứa bé trong bụng của con cũng là cốt nhục của nhà họ cao còn gì?
03:09Mẹ coi đi, trước giờ con chưa từng thấy người nào mặc giày tới mức như vậy hết.
03:15Thì là nghiệt do văn tiến tạo ra mà.
03:21Ủa, bà ơi, bà cũng về rồi.
03:24Anh về rồi hả? Anh mệt không? Nè, ngồi xuống ăn trái cây.
03:28Đây.
03:35Bà với ba đều đang ở đây đó, em đừng có làm như vậy.
03:39Thì có sao đâu.
03:41Văn tiến, bây giờ con làm sao vậy? Con không tính kêu Minh Tú dọn ra ngoài ở hay sao vậy?
03:48Hay là bây giờ vậy đi, hai tụi con sống ở đây để ba với bà dọn đi có được không?
03:53Đừng mà bớ.
03:54Đừng mà bớ.
03:56Thư của anh nè.
03:57Thư đảm bảo hả?
04:00Viết gì vậy?
04:02Để anh coi thử.
04:07Của tòa án gửi tới, đây là...
04:12Thư mời anh đi dự hợp điều đình giành quyền nuôi dưỡng quán quân.
04:17Mới đó đã gửi tới sao?
04:18Đúng vậy.
04:20Con dám giành quyền giám hộ với Chiêu Hoa hay sao vậy?
04:26Cái thằng này đúng là không biết suy nghĩ gì hết mà.
04:30Dám điên ngoại tình với Minh Tú, tay nổi có thai luôn.
04:34Hai Chiêu Hoa phải li vị với con, vụ này đã khó coi lắm rồi.
04:39Bây giờ còn đem chuyện gia đình lôi nhau ra tòa án nữa.
04:42Sao bà lại sinh ra thằng con giống như con chứ?
04:45Nè, có chuyện gì không thể từ từ thương lượng hay sao?
04:50Mà nhất định phải ra tòa như vậy.
04:54Không phải bà, hai người nghe con nói trước đi đã.
04:58Thật ra con làm vậy không phải hoàn toàn vì bản thân của con đâu.
05:00Con cũng muốn tốt cho nhà họ cao của chúng ta thôi mà.
05:05Quán quân là con cháu của nhà họ cao, sao con có thể dương mắt dường...
05:09con cháu của nhà họ cao cho người khác đôi như vậy được chứ?
05:14Chiêu Hoa không phải người dân, nó là con dâu nhà họ cao.
05:18Nếu nó không bị con trà đạp như vậy, nó đâu cần rời khỏi nhà họ cao một cách đau lòng.
05:23Còn nữa...
05:26bất kể ra sao con cũng phải tôn trọng suy nghĩ của bản thân quán quân.
05:31Nếu nó nói muốn sống chung với Chiêu Hoa,
05:34con phải tôn trọng nó, không được chia cắt mẹ con nó.
05:39Hơn nữa, Chiêu Hoa cũng đâu có ngăn cản mọi người đi thăm quán quân đâu.
05:44Con có quyền gì mà giành với nó chứ?
05:46Hả?
05:49Con có biết con làm ra chuyện như vậy,
05:52không chỉ làm rạn nứt tình cảm của cả nhà,
05:55còn làm cho con mình đau khổ nữa, hả?
05:58Làm ơn đi, con đừng có ép Chiêu Hoa nữa.
06:01Con suy nghĩ kỹ lại dùm ba đi, lúc đầu cũng do con không đúng thôi mà.
06:06Con có lỗi gì đâu chứ, hôn nhân của con với lại Chiêu Hoa,
06:10giống như đã có vấn đề rồi mà, ly dị cũng là lễ đương nhiên thôi.
06:13Hơn nữa, quán quân là con cháu nhà họ cao,
06:15con đòi nó lại, có gì là không đúng đâu.
06:17Hai người đâu cần phải tức giận như vậy chứ.
06:20Dạ đúng đó, Văn Tiến làm vậy cũng là muốn tốt cho quán quân thôi mà.
06:24Bây giờ chị của con phải vừa đi tìm việc làm,
06:27lại còn phải nuôi bản thân nữa, đã khó khăn lắm rồi,
06:29làm sao có thể lo cho quán quân.
06:32Để cho nó về nhà họ cao, con cũng có thể phụ chăm sóc nó mà.
06:36Không cần cô lo chuyện bao đồng.
06:38Quán quân là con cháu nhà họ cao, không liên quan gì tới cô.
06:41Cô không cần nhiều chuyện đâu, cô bớt xía vô giùm đi.
06:44Bác à, sao bác lại nói như vậy?
06:46Nếu tính ra thì quán quân cũng là anh trai của đứa bé trong bụng con mà bác.
06:51Đừng có nói năng văn nước miếng tầm lâm ở đây,
06:54tôi tuyệt đối không để cô dọn vào nhà họ cao nửa bước đâu.
06:58Còn nữa, Trần Minh Tú à,
07:02cô đừng có ở đó mà suối Văn Tiến giành lại quyền giám hộ, hả?
07:07Chưa hết, Chiêu Hoa là chị họ của cô,
07:11cô đừng có chống đối với nó.
07:14Con làm gì có, con làm vậy cũng là món tốt cho mọi người thôi mà.
07:18Không cần đâu.
07:21Nếu như quán quân là con trai của con,
07:23bất kể ra sao, con tuyệt đối không từ bỏ quyền giám hộ nó đâu.
07:27Sao nói hoài mà con vẫn không hiểu vậy?
07:29Con có biết con làm vậy không có lợi gì cho mọi người không?
07:32Sao con không suy nghĩ dùm cho Chiêu Hoa vậy?
07:34Con nghĩ cho cô ấy thì ai nghĩ cho con đây?
07:37Quán quân cũng là con trai của con mà,
07:38con cũng rất muốn được sống chung với nó.
07:40Như vậy không đúng hay sao chứ?
07:42Đúng đó, Văn Tiến là một người cha vô cùng có trách nhiệm,
07:46anh ấy cũng muốn dung đắp tình cảm cha con với quán quân thôi.
07:50Nếu nó có trách nhiệm,
07:51thì nó đâu có phản bội hôn nhân của mình.
07:55Bà ạ, hai chuyện khác nhau mà.
07:58Đều như nhau thôi, khác hẳn cái gì chứ.
08:02Bà tin nếu như quán quân sống chung với lại Chiêu Hoa,
08:05sẽ tốt hơn đi theo con đó.
08:06Con có tư cách gì, có quyền gì mà dành với nó.
08:11Bà ơi, bác ơi,
08:12con cảm thấy Văn Tiến làm như vậy là rất đúng đắn.
08:15Hai người đừng la nấy nữa, con sẽ đau lòng đó.
08:18Trần Minh Tú,
08:20cô không có lên tiếng thì không ai nói cô bị câm đâu.
08:24Thế mà cô lên tiếng thì đầu của tôi lại đau.
08:27Bà ơi, con chỉ nói sự thật thôi mà.
08:31Thôi bỏ đi, tóm lại chuyện này anh đã quyết định xong rồi.
08:35Kể là họ có đồng ý hay không,
08:37anh cũng sẽ giành lại quán quân.
08:38Ông xã, em ủng hộ anh.
08:40Sao cô lại cố chấp như vậy chứ?
08:43Người cố chấp là hai người đó, sao không chịu hiểu cho cô vậy?
08:45Con không nói chuyện với hai người nữa đâu.
08:51Bà ơi, bác ơi, ngủ ngon.
08:53Còn trái cây này, hai người từ từ ăn đi ha.
08:56Trời ơi là trời, đúng à.
08:59Nhắc tới cái thằng Văn Tiến này,
09:02đầu nó đang nghĩ cái gì vậy?
09:04Nó cũng không chịu nghe hết.
09:06Mẹ, cũng tại con không biết dạy con mà thôi.
09:10Hể con nghĩ tới anh con, la Văn Dương,
09:14là con nghĩ tới thằng Văn Tiến ngay.
09:16Ít ra Văn Dương, nó cũng biết hối cãi rồi.
09:19Bây giờ nó đang bù đắp lại quá khứ của nó.
09:22Còn Văn Tiến, mê mội mù quán,
09:24giống như bị uống nước khờ vậy.
09:27Con thật sự đau lòng muốn chết luôn.
09:30Ê
09:34Minh Khôn à, mẹ nghĩ hay vậy đi.
09:38Ngày mai con với mẹ tới nhà Chiêu Hoa,
09:40tới đó để mà thăm quán quân có được không?
09:44Được rồi, được rồi, để con chở mẹ đi cho.
09:48Khoan đã mẹ, xe tải con đem đi sửa rồi.
09:51Còn xe máy thì A Hà đang lấy đi mua rau.
09:55Vậy hả?
09:57Hay là con gọi Văn Long về chở đi?
10:00Văn Long sao?
10:02Nó bận rộn như vậy, nghe nói dạo này
10:04nó sắp ứng cử chức chủ quỷ chùa.
10:07Con nghĩ nó không rảnh về chở chúng ta đi đâu.
10:11Vậy hả?
10:13Hay là vậy đi, con mau gọi điện thoại dùm mẹ
10:16kêu Văn Kỳ với lại Chính Nguyên
10:18xem ngày mai có rảnh về chở không?
10:21Ờ, như vậy cũng được, để con gọi.
10:23Ờ, ờ
10:30Ở diện điều dưỡng này
10:32thiết bị y tế rất là đầy đủ, cũng rất chuyên nghiệp.
10:36Diện điều dưỡng này, có phải chủ tịch sắp xếp cho mẹ không?
10:40Ừ, đúng vậy.
10:41Trước đó Kiến Quốc cứ phản đối suốt
10:43không cho mẹ ở chỗ này.
10:47Đi thôi.
11:00Mẹ, con tới tặng mẹ đây.
11:05Xin lỗi nha cô Lý,
11:06có một phần hồ sơ cần người nhà ký tin dùm
11:09có thể mời cô tới phòng điều dưỡng hay không vậy?
11:11Ờ, được, tôi đi liền đây.
11:19Cô Lý,
11:20cô Lý,
11:21cô Lý,
11:22cô Lý,
11:23cô Lý,
11:24cô Lý,
11:25cô Lý,
11:26cô Lý,
11:27cô Lý,
11:29cô Lý,
11:31à Minh,
11:32em nói chuyện với mẹ đi nha.
11:52Mẹ,
11:54con xin lỗi
11:55Nếu không phải con dẫn dội chạy ra ngoài, thì mẹ cũng, cũng xảy ra tai nạn này.
12:08Mẹ đã từng nói, mẹ đồng ý chung tính mạng của mình, đánh đổi sự tin tưởng của con với mẹ.
12:18Nhưng mà lúc nào, con cũng tin tưởng mẹ hết.
12:25Lúc mà con biết được, mẹ tới diện một côi để nhận nuôi con.
12:35Mẹ tự do là để trả thù chủ tịch cùng với cô giáo ái tử.
12:40Trong lòng của con thật sự không thể nào chấp nhận.
12:46Vào thời điểm đó, con cứ luôn suy nghĩ, con có mặt trên đời này, thật sự là một sai lầm rất lớn.
13:03Mẹ ruột của con không cần con, bỏ con ở khu nhiên viện.
13:10Con mẹ nhận nuôi con, lại rất có thể xem con như công cụ để trả thù.
13:21Dũng dĩ, không có ai thật lòng thương yêu con hết.
13:27Nhưng mà mẹ, con tin là mẹ thương yêu con thật lòng.
13:35Cho nên mới mây cái khăn choàn đó để tặng cho con.
13:44Mẹ thương yêu con thật lòng,
13:48cho nên mới mây cái khăn choàng đó để tặng cho con.
13:57Mẹ!
14:05Mẹ!
14:09Mẹ nhất định phải bao chóng tỉnh lại.
14:14Con muốn chính miệng nói với mẹ.
14:19Mẹ là một người mẹ con yêu nhất ở trên đời này.
14:27Con có thể làm con trai của mẹ.
14:31Đây là điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời của con.
14:50Mẹ!
14:52Con đang gọi mẹ, mẹ có nghe thấy không?
14:57Mẹ hãy bao chóng tỉnh lại.
15:00Con có rất nhiều chuyện cần nói với mẹ.
15:06Mẹ vẫn chưa cho con cơ hội để con hiếu tạo với mẹ đó.
15:11Rốt cuộc là người nào muốn đối phó với mẹ như vậy?
15:15Người đó rốt cuộc là ai vậy?
15:22Mẹ!
15:26Lúc mẹ bị té xuống nhựt nối,
15:29mẹ còn nhịn đau.
15:34Mẹ!
15:35Lúc mẹ bị té xuống nhựt nối,
15:38mẹ còn nhịn đau.
15:41Mẹ dùng sức lực cuối cùng
15:44để gọi điện cho cảnh sát, gọi tên của con suốt.
15:50Lúc bây giờ,
15:54mẹ vẫn luôn lo lắng cho con.
16:00Lúc bây giờ,
16:02mẹ vẫn dùng tính mạng của mình để bảo vệ con.
16:13Mẹ!
16:17Là con có lỗi với mẹ.
16:27A Minh!
16:33A Minh!
16:45Em đừng tự trách bản thân.
16:48Chị Hai nhất định sẽ nghĩ cách
16:52màu trống bắt được hung thủ thực sự
16:55để hắn bị chế tài của pháp luật.
17:03Chị Hai!
17:11Chị Hai!
17:14Nếu không phải em dừng dụi chạy ra ngoài,
17:17có phải là mẹ sẽ không bị như vậy không?
17:23Không liên quan tới em đâu.
17:26Mẹ là bởi vì...
17:29Hôm nay mẹ ra nông nổi này
17:32cũng là bởi vì mẹ biết chị...
17:39Nếu mình cho A Minh biết nhiều quá,
17:41nó sẽ gặp nguy hiểm.
17:43Thái Kiến Quốc nhất định sẽ ra tay với nó.
17:49Ý của chị muốn nói
17:51mẹ cũng là bởi vì muốn bảo vệ cho chúng ta
17:55mới phải gánh chịu nỗi đau đớn này.
18:02Nói tóm lại A Minh à,
18:04em nhất định phải nhớ điều này.
18:08Hôm nay mẹ ra nông nổi này
18:10thực sự không phải do em hại.
18:12Em tuyệt đối không được bởi vì tự trách
18:15mà tự mình đi tìm hung thủ nha.
18:18Chị biết mẹ không muốn nhìn thấy em
18:20lại bởi vì vậy mà bị hãm hại biết chưa?
18:23Mẹ à, trước đó con không thể bảo vệ mẹ.
18:27Bây giờ con nhất định phải bảo vệ A Minh.
18:31Tuyệt đối sẽ không để
18:32Thái Kiến Quốc khốn kiếp đó
18:34làm hại chúng ta lần nữa.
18:47A Minh à,
18:48em đang nghĩ gì vậy hả?
18:53Có phải em đang nghĩ
18:55muốn đi tìm tên hung thủ đó hay không?
19:00Kẻ đã làm hại mẹ bị thương
19:02tới giờ vẫn chưa tìm ra.
19:04Như vậy mẹ vẫn gặp nguy hiểm.
19:07Người gặp nguy hiểm chính là em.
19:10Lúc nãy không phải chị đã nói rồi sao?
19:12Bây giờ em đang được bảo lãnh tại ngoài.
19:14Em đừng có mà nóng dội.
19:16Hơn nữa nói không chừng tên hung thủ
19:18luôn biết được hành động của chúng ta.
19:20Chúng ta nhất định phải cẩn thận hơn mới được.
19:26Chị à,
19:28sao em có một cảm giác
19:30hung thủ là người
19:32mà chúng ta quen biết vậy?
19:36Sao em lại nghĩ như vậy?
19:39Em cũng không biết tại sao
19:40mình lại có suy nghĩ này.
19:43Nhưng mà chị nói đúng.
19:45Bây giờ chúng ta phải cẩn thận.
19:47Không chừng tên hung thủ đó
19:49không biết là bây giờ đang đúc
19:51ở chỗ nào để giám sát chúng ta.
20:09A Minh thông minh như vậy
20:11chắc chắn sẽ mau chóng
20:13nghi ngờ Thái kiến quất.
20:15Mình phải bảo vệ nó sao đây?
20:24Chào buổi sáng!
20:26Mẹ!
20:27Mẹ mặc vậy đi đâu vậy?
20:29Mẹ muốn ra công viên tập thể dục
20:31dĩ nhiên phải mặc như vậy rồi.
20:33Không thể mặc gì chứ.
20:35Chào chú! Chào ba!
20:37Dân Kỳ! Chính Nguyên!
20:39Hai đứa về sớm như vậy
20:41có chuyện gì sao?
20:43Mẹ! Bộ mẹ quên rồi sao?
20:45Mẹ đã kêu con gọi điện cho chính Nguyên
20:47kêu nó chở chúng ta
20:49đi thăm quán quân mà.
20:51Ờ nè, mẹ đúng là...
20:53Có sao?
20:55Sao lại không?
20:57Mẹ còn đặc biệt căng dẫn con phải đi chung với mẹ nữa.
20:59Nhưng mà mẹ
21:01lúc nãy mẹ nói với con
21:03mẹ muốn đi tập thể dục.
21:05Không mà cảm thấy hơi kỳ lạ đó nha.
21:07Ý?
21:11Hình như có đó.
21:13Trời ơi! Đúng rồi, đúng rồi, đúng rồi.
21:15Già rồi.
21:17Chỉ nhớ tệ quá cứ hay bị quên.
21:19Làm gì có?
21:21Người ta nói 70 tuổi mới bắt đầu
21:23cuộc đời. Nếu tính ra
21:25bà chỉ mới bắt đầu thôi.
21:27Cho nên bây giờ bà vẫn còn rất trẻ, không có già đâu.
21:29Không phải đâu bà ơi.
21:31Nhà mà có người già như báo vật vậy
21:33thì bảo bố tụi con thương nhất và tôn trọng nhất.
21:35Quan trọng nhất là bà có một cái tim trẻ trung
21:37cho nên mọi người đều không cảm thấy bà lớn tuổi.
21:39Hai tụi con
21:41sáng sớm có uống mật ong phải không?
21:43Đâu có chứ.
21:45Không có sao mà miệng lưỡi ngọt quá trời.
21:47Ba, con với chính nguyên đều nói lời thật lòng.
21:49Ừ.
21:51Vàng Kỳ, con ăn nói giỏi như vậy
21:53hẹn vì bà con thương con nhiều tới vậy.
21:55Nè, nè, nè.
21:57Bọn trẻ tụi nó ai
21:59mẹ cũng thương hết trơn luôn.
22:01Mẹ nghĩ đi, lâu rồi mẹ không gặp quán quân
22:03với chiều qua cho nên mẹ muốn đi thăm tụi nó.
22:05Mẹ cũng lo lắng với nhớ tụi nó lắm đó.
22:07Mẹ nhớ họ như vậy
22:09chúng ta khởi hành ngay đi ha.
22:11Nè, nè, chính nguyên.
22:13Cống quần áo này, cống đồ này.
22:15Con đem lên xe đi.
22:17Nè, nè, nè.
22:19Hai cái bao lớn này là cái gì?
22:21Mẹ ơi, đây là ba cái đồ
22:23mình dọn dẹp trước Tết.
22:25Còn có một số quần áo
22:27không mặc tới nữa.
22:29Nếu chính nguyên hay Văn Long có lái xe về
22:31thì kêu tụi nó chở tới trạm thu
22:33mua ve chai luôn mà.
22:35Trời ơi,
22:37đúng rồi, đúng rồi.
22:39Mẹ nhất thời quên mất.
22:43Chính nguyên à, xin lỗi nha.
22:45Hai cái bao này con xách lên trên xe
22:47chờ bà một chút, bà đi thay đồ.
22:49Được, được, được.
22:51Bà đi đi, chờ bà chút đó.
22:53Dạ, con chờ bà.
22:55Cẩn thận nha.
22:59Nó nặng không?
23:01Nhân kìa, để anh cầm cho.
23:03Ờ, được, làm phiền anh nha.
23:05Chồng em mạnh quá.
23:07Ôi coi kìa, chìa khóa đâu?
23:09Để em lấy giùm cho anh.
23:11Trời ơi, không cần phiền phức như vậy đâu.
23:13Em quên rồi hả?
23:15Chiếc xe này là đời mới.
23:17Không cần chìa khóa là có thể
23:19mở khóa được rồi.
23:21Ghê vậy sao?
23:23Giờ em mới biết luôn đó hả?
23:25
23:29Đúng là tiện thiệt đó.
23:31Đúng vậy.
23:33Chính quyền.
23:35Chào bà.
23:37Hai cái túi kia bỏ dùng cốt xe chưa?
23:39Tụi con đã để hết lên xe.
23:41Chưa có thể đi được rồi.
23:43Nè bà ơi, cẩn thận nha.
23:45Ờ, được, được.
23:47Cẩn thận, cẩn thận.
23:49Được rồi.
23:59Đúng rồi bà.
24:01Bây giờ vụ ly dị của Văn Tiến với Chiêu Hoa
24:03làm tới đâu rồi?
24:05Còn với chính quyền giờ nghe thấy
24:07họ sắp ly dị đã hết cả hùn đó.
24:09Tưởng là họ làm lành với nhau rồi chứ.
24:11Sao bây giờ Chiêu Hoa lại đưa quán quân
24:13dọn ra ngoài ở nữa?
24:15Dúng dĩ tụi nó đã làm lành rồi.
24:17Tự nhiên Trần Minh Tú kìa
24:19cũng làm lành với nhau rồi chứ.
24:21Trời ơi, trời ơi.
24:23Trời ơi, trời ơi.
24:25Trời ơi, trời ơi.
24:27Tự nhiên Trần Minh Tú kìa
24:29chạy tới nhà của bà nói là nó có thai.
24:31Hả?
24:32Đứa bé trong bụng là của Văn Tiến.
24:34Cứ đòi dọn vô nhà ở.
24:36Chiêu Hoa nghe xong tin này
24:38rất đau lòng nói muốn ly dị.
24:40Cho nên mới đưa quán quân đi.
24:42Không chỉ vậy đâu.
24:44Bây giờ Văn Tiến còn đang muốn
24:46giành quyền giám hộ quán quân
24:48với Chiêu Hoa nữa đó.
24:50Hai tụi nó đang cãi tới ra tòa luôn.
24:52Sao chuyện này lại nghiêm trọng tới như vậy chứ?
24:54Đúng đó.
24:56Lẽ ra anh tưởng chuyện của anh Văn Tiến
24:58với Trần Minh Tú đã giải quyết xong rồi.
25:00Không ngờ bây giờ Trần Minh Tú lại mang thai.
25:02Hơn nửa còn tìm tới tượng nhà.
25:04Giống y như tình tiết ở trong phim truyền hình vậy.
25:08Chú và thiếm con
25:10tức tới mức không thể nói nên lời luôn mà.
25:12Cũng đã khuyên Chiêu Hoa đừng có đi rồi.
25:14Nhưng mà nó vẫn kiên quyết
25:16dọn ra ngoài, còn muốn ly dị nữa.
25:20Tính ra vẫn là lỗi của thằng Văn Tiến.
25:22Cho nên có cãi lý lẽ cỡ nào
25:24chúng ta cũng thua thôi.
25:26Đành phải
25:28thuận theo ý nó vậy.
25:30Con Hồ Ly Tinh,
25:32Trần Minh Tú này, không chỉ phá hoại
25:34tình cảm của Chiêu Hoa, bây giờ còn
25:36tự tung tự tác nói muốn vô nhà họ cao ở nữa.
25:38Đúng là mặt dày quá đó.
25:40Con nghĩ là
25:42để con tìm dịp nào đó sửa đẹp cho nó một trận.
25:46Cho nên bà mới định là
25:48hôm nay làm phiền hai đứa
25:50đưa bà đi qua thăm quán quân.
25:52Bà cũng muốn biết cuối cùng Chiêu Hoa
25:54đang suy nghĩ như thế nào.
25:58Quán quân nó vẫn còn nhỏ.
26:00Cha mẹ mà
26:02ly dị nhau sẽ làm ảnh hưởng
26:04tới tâm lý của nó.
26:06Nhưng mà những người làm cha làm mẹ
26:08làm những chuyện này cũng phải hiểu được
26:10cảm xúc của trẻ con mới đúng chứ.
26:14Trước kia, con thấy cuộc sống của Văn Tiến
26:16với lại Chiêu Hoa rất là khó khăn.
26:18Cùng nhau ra ngoài để bán bánh mì.
26:20Nhưng mà tình cảm
26:22của hai người họ rất là tốt.
26:24Không ngờ bây giờ sự nghiệp của Văn Tiến thuận lợi rồi.
26:26Tình cảm hôn nhân lại không giữ được.
26:28Đúng là đáng tiếc thật.
26:34Nhắc tới Văn Tiến
26:36chú thật sự tức nó lắm.
26:38Chiêu Hoa tốt với nó như vậy
26:40mọi chuyện đều không tính toán gì với nó hết.
26:42Nó còn đi ngoài tình với con Minh Tú nữa.
26:44Kết quả thì sao?
26:46Bây giờ ngay tới hôn nhân
26:48cũng không giữ nổi, còn phải ra tòa.
26:50Mặt mũi nhà họ cao
26:52bị nó làm cho mất hết luôn rồi.
26:54Rất nhiều đàn ông
26:56chính là như vậy đó. Lúc mà đang gây dựng
26:58sự nghiệp thì lại có tình cảm với vợ mình.
27:00Đời sau khi sự nghiệp thành công
27:02có tiền rồi là bắt đầu đi
27:04ngoài tình. Con coi thường hạng đàn ông
27:06vô dụng này nhất.
27:08Hoàng Chính Nguyên, nếu như anh dám làm chuyện
27:10có lỗi với em, anh sẽ biết tay em đó.
27:12Ê, Văn Kỳ à!
27:14Anh tuyệt đối không. Anh không có tô gan như vậy đâu.
27:16Bởi vì em là cao thủ judo mà
27:18anh đâu có muốn ăn đòn đâu chứ.
27:20Hơ, coi như anh cũng hiểu
27:22người hiểu ta.
27:24Nè, nè, nè, sắp tới rồi
27:26ở phía trước đó. Ồ, dạ được, dạ được.
27:28Wow, thơm quá à. Con đói bụng mẹ ơi.
27:30Đói rồi hả? Chờ chút là có thể ăn được rồi.
27:58Ngon quá mẹ ơi.
28:00Con thích nhất là đồ ăn mẹ nấu.
28:02Con bao nhiêu tuổi rồi
28:04mà còn ăn dính đầy miệng kìa.
28:06Nè, để mẹ lau cho.
28:12Ai kêu mẹ nấu ăn ngon như vậy chứ.
28:14Ngon đúng không?
28:16Nếu như mà con thích ăn, thì ăn nhiều vô.
28:18Nè, ăn luôn phần của mẹ đi.
28:20Nếu vậy, còn mẹ thì sao?
28:22Mẹ có ăn no chưa?
28:24Không.
28:26Mẹ có ăn no chưa?
28:28Mẹ đã ăn no lắm rồi.
28:30Nè, ăn thêm đi.
28:32Cái này cho con.
28:40Là ai vậy?
28:42Mở cửa là biết ngay.
28:52Ủa?
28:54Ủa? Con chào nãy qua.
29:00Chị Hoa, bà nói muốn thăm mẹ con em
29:02mấy cái này cho hai mẹ con ăn đó.
29:06Không báo trước với con mà tới
29:08có làm phiền con không?
29:10Không đâu, nội à, nội đừng nói vậy mà.
29:14Bà cố, ông nội, cô Kỳ, Vượng Nguyên
29:16mọi người tới hả? Con nhớ mọi người quá à.
29:20Hoàng Quân, mới mấy ngày không gặp con lại cao thêm.
29:22Ê, đúng đó, Hoàng Quân à,
29:24bữa nào đi chơi bóng rổ, đi chơi đấu bò với Vượng
29:26có chịu không? Dạ được.
29:28À, Hoàng Quân, mau lấy ghế cho Vượng ngồi đi con.
29:32Ờ, Hoàng Quân á,
29:34bây giờ nó càng lớn càng hiểu chuyện
29:36có đúng không hả?
29:38Đừng có giống lần trước lén lút chạy đi
29:40tìm mẹ con biết chưa, làm hại
29:42cả nhà không tìm được con luôn.
29:44Nhưng mà, con rất muốn
29:46ở chung với mẹ của con.
29:48Hoàng Quân à,
29:50trong chuyện này thì con đã làm sai rồi,
29:52con coi, cả nhà ai cũng lo lắng
29:54cho con hết, con phải xin lỗi cả nhà đó biết chưa.
29:58Con xin lỗi, con không nên lén
30:00chạy ra ngoài.
30:02Không sao, không sao đâu.
30:04Không có sao hết,
30:06cả nhà biết rồi. Nhưng sau này
30:08con có muốn đi đâu thì
30:10phải nói với người lớn một tiếng, có biết chưa?
30:12Dạ, con biết rồi.
30:14Con ngoan lắm.
30:16Chị Hoa,
30:18sau khi con dọn đi,
30:20bà không có rảnh tới đây thăm con,
30:22con sống có tốt không?
30:24Nội à,
30:26con sống rất là tốt.
30:28Bây giờ con đang tìm việc làm,
30:30đợi sau khi tìm được việc thì
30:32cuộc sống của con và Hoàng Quân
30:34có thể ổn định hơn, nội đừng lo nha.
30:36Ờ, phải rồi, nếu có chuyện gì cần
30:38mọi người giúp con cứ việc lên tiếng,
30:40không sao hết.
30:42Dạ, con biết rồi.
30:44Phụ nữ
30:46đúng là kiên cường thật luôn đó,
30:48để nuôi được con cái, cái gì cũng chấp nhận gánh chịu hết.
30:50Đó là bởi vì chị Hoa
30:52gặp nhầm đối tượng thôi, cho nên
30:54mới phải tự gánh hết tất cả mọi thứ.
30:56Hơn nữa,
30:58chuyện của người lớn chúng ta không liên quan
31:00tới trẻ con.
31:02Đúng rồi,
31:04chuyện của người lớn vốn đâu có liên quan
31:06tới trẻ con. Thằng Giang Tiến
31:08đúng là không hiểu chuyện, kéo luôn cả đứa nhỏ xuống
31:10dưới nước.
31:12Nội à, nội nói vậy là sao hả?
31:16Chiều qua, con có nhận được
31:18giấy thông báo của tòa án
31:20sẽ thỏa thuận
31:22vụ quyền giám hộ quán quân không?
31:26Ờ,
31:28con nhận rồi.
31:30Con đã nhận rồi sao?
31:32Cái thằng Giang Tiến này đúng là tệ quá đi.
31:36Ba à,
31:38xin mọi người cứ yên tâm,
31:40quán quân lại bên cạnh mình
31:42là muốn chăm sóc tốt cho nó thôi.
31:46Chứ con không có ý định dành quán quân
31:48với nhà họ cao.
31:50Quán quân mãi mãi thuộc về nhà họ cao.
31:54Cả nhà biết rõ mà.
31:56Cả nhà biết rõ ý của con, nhưng
31:58con nói sao Giang Tiến cũng không có chịu nghe.
32:00Cái vụ này cứ đòi quậy ra tòa
32:02cho bằng được.
32:04Cả nhà đã khuyên nó hết lời
32:06luôn rồi đó con à, nhưng mà nó
32:08quyết làm như vậy.
32:10Sao ba lại sinh ra thằng con không hiểu
32:12chuyện như vậy chứ?
32:14Ba cố ông nội ơi,
32:16con muốn được sống chung với mẹ
32:18của con, con không muốn rời xa mẹ đâu.
32:22Rõ ràng nó chỉ là một đứa bé,
32:24tại sao phải kẹt giữa vấn đề của
32:26người lớn như vậy chứ?
32:30Ờ, quán quân à,
32:32ba còn muốn
32:34đưa con về là bởi vì
32:36ba rất thương con.
32:38Con có ý định
32:40trở về với ba không con?
32:42Con không muốn, con không muốn rời xa mẹ.
32:46Tại sao vậy?
32:48Tuy là con
32:50rất là thích bà cố
32:52ông nội, bà nội, nhưng mà
32:54con không muốn rời xa mẹ đâu.
32:56Mẹ ơi, mẹ đừng rời xa
32:58con có được không, có được không?
33:02Được rồi, mẹ biết rồi.
33:04Mẹ sẽ cố gắng.
33:08Chị Hoa,
33:10bà đã biết ý của tụi con,
33:12bà sẽ tôn trọng tụi con.
33:14Nhưng mà ở phía bên văn tiến,
33:16bà sẽ cố gắng khuyên nó,
33:18con đừng có lo quá.
33:20Con cảm ơn nội.
33:24Này chị Hoa, bây giờ quan trọng nhất
33:26là con phải tự ổn định lại
33:28cuộc sống của hai mẹ con trước.
33:30Con biết rồi.
33:32Con cảm ơn ba.
33:38Chị Hoa, nếu trong cuộc sống
33:40có gặp vấn đề gì,
33:42thì em phải gọi điện cho chị,
33:44chị sẽ giúp cho em.
33:46Đúng đó, chị được khách sáo như vậy.
33:48Chị biết rồi.
33:50Nhìn thấy hai mẹ con
33:52sống vui là bà yên tâm rồi.
33:54Thôi như vậy đi
33:56cũng không còn sớm nữa,
33:58ba con còn phải đi mở quán ăn.
34:00Chị Hoa, con phải nhớ nha,
34:02con phải thường xuyên đưa quán quân
34:04về thăm ông bà.
34:06Chị Hoa, tụi chị về nha.
34:08Bà cố, ông nội.
34:10Cô Kỳ, vợ nguyên tạm biệt.
34:12Hoàng Lâm, đi.
34:18Nội à, nội để quên cái bóp rồi nè.
34:22Bóp của bà hả?
34:24Hèn gì bà thấy sao hai tay trống rỗng vậy đó.
34:26Bà lớn tuổi rồi,
34:28nên cứ lúc thì quên cái này,
34:30lúc thì quên cái kia.
34:32Bà, hôm nay đã là lần thứ ba
34:34bà để quên đồ rồi đó.
34:36Vậy sao?
34:38Bà ơi, không có sao đâu,
34:40bữa nào lấy cọng dây cột vô trong người của bà
34:42là sẽ hết quên thôi ạ.
34:44Còn dám cười bà, đợi con sống tới tuổi của bà
34:46con sẽ biết ngay thôi.
34:48Anh đúng thiệt là.
34:50Bà đi nha con.
34:52Dạ, chào dư.
34:54Dạ, bái bai.
34:56Đi cẩn thận nha bà.
34:58Chào ông bà.
35:06Quang Quân, con đi làm bài trước nha,
35:08mẹ đi rửa chiếc.
35:10Để con rửa phụ cho mẹ,
35:12con rửa xong sẽ làm bài ngay.
35:14Quang.
35:16Bây giờ mẹ sống ở diện điều dưỡng,
35:18có phải tức là
35:20bệnh viện đã không thể dùng cách giữ trì thích cực
35:22để giúp cho mẹ tỉnh lại hay không?
35:24Những gì cần làm đã làm rồi.
35:26Tuy là bệnh viện bây giờ
35:28không thể nào chữa trị được nhiều hơn nữa.
35:30Nhưng mà bác sĩ đã nói
35:32chỉ cần mẹ cố gắng nghỉ dưỡng
35:34rất có thể tự mẹ sẽ tỉnh lại được thôi.
35:46A Minh,
35:48thật ra chị cũng giống như em.
35:52Nhìn thấy mẹ nằm ở trong đó,
35:54trong lòng của chị
35:56thật sự rất là đau.
36:00Tuy là bây giờ mẹ còn hôn mê bất tỉnh,
36:02nhưng mà
36:04mẹ vẫn cố gắng
36:06cố gắng
36:08cố gắng
36:10cố gắng
36:12cố gắng
36:14Mẹ còn hôn mê bất tỉnh
36:16nhưng mà chỉ biết là
36:18chúng ta nói chuyện
36:20mẹ chắc chắn đều nghe thấy hết.
36:22Người mà mẹ nhớ nhất
36:24chính là hai chúng ta đó.
36:26Cho nên vì mẹ
36:28chúng ta nhất định phải bảo vệ bản thân mình.
36:30Biết chưa hả?
36:34Nhã Phấn
36:36Anh Rỉ
36:38Sao anh tới đây vậy?
36:40Cũng may là hai chị em chưa đi.
36:42Không biết có kịp đón hai chị em hay không?
36:44Anh muốn đón tụi em đi đâu?
36:46Thì trước hai chị em đó.
36:48À Minh à,
36:50bây giờ tình trạng của mẹ em sao rồi?
36:54Giống vậy anh còn nghĩ
36:56không biết em tới thăm mẹ
36:58có xảy ra kỳ tích gì hay không?
37:00Em cũng không biết
37:02mẹ có nghe thấy em đang nói hay không?
37:04Nhưng mà
37:06sức mạnh của mẹ vẫn rất tốt
37:08giống như là đang ngủ vậy.
37:10Anh Rỉ
37:12thời gian này cực cho anh quá
37:14lúc em không có mặt, anh đã giúp cho chị của em
37:16chăm sóc mẹ của em.
37:18Người cực nhọc nhất
37:20là chị hai của em đó.
37:22Không chỉ lo cho mẹ em, còn phải giúp em tìm chứng cứ.
37:24Cứ buông ba chạy dậy,
37:26anh rất lo cho chị em không chịu nổi.
37:28Cũng hên anh là bác sĩ,
37:30có thể lo cho chị ấy.
37:32Chị à,
37:34em nghĩ chị thật sự không có chọn lầm người
37:36có thể gã cho anh Rỉ
37:38là bác sĩ của chị đó.
37:40Đúng vậy, chị thật sự rất có phước.
37:42Kiến Quốc à,
37:44cảm ơn anh nha.
37:46Cảm ơn anh Rỉ.
37:48Chúng ta đều là người một nhà,
37:50chăm sóc lẫn nhau là chuyện dĩ nhiên.
37:52Mọi người không cần cách xáo đâu.
37:56Nhã Phứng à, em bị sao vậy?
37:58Sắc mặt của em tệ lắm.
38:00Có phải em không được khỏe hay không?
38:02Ờ, chắc là bởi vì
38:04A Minh được bảo lãnh,
38:06hôm qua em vui không ngủ được,
38:08nên bây giờ hơi mệt.
38:10Ờ, anh đi lấy xe trước.
38:12A Minh, em coi chừng chị em nha.
38:14Dạ được.
38:18Rõ ràng là theo dõi mình với A Minh
38:20mới biết mình tới
38:22viện điều dưỡng thăm mẹ.
38:26Chị Hai,
38:28anh Rỉ thật sự rất tốt với chị,
38:30cũng rất ga lăng.
38:32Vì hạnh phúc như vậy,
38:34nhưng mà thật ra
38:36có nhiều khi chị cảm thấy
38:38được anh ấy quan tâm
38:40là một loại áp lực đó.

Được khuyến cáo