- 20/5/2025
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Em đừng uống nữa.
00:06Sao anh quãng được em hả?
00:12Anh đi rót ly nước cho em.
00:18Anh đứng lại cho em.
00:20Dùm bếp xuyên em kêu anh đứng lại cho em.
00:24Anh đứng lại cho em.
00:26Anh đứng lại cho em.
00:28Anh đứng lại cho em.
00:31Anh là một thằng hèn.
00:35Anh có thấy mình là một thằng hèn không?
00:40Là ai nói sẽ cổng em suốt cuộc đời này?
00:43Là ai nói dù có xảy ra chuyện gì,
00:46cũng sẽ không buông tay em?
00:48Là ai nói sẽ nỗ lực kiếm tiền,
00:51cho em một gia đình,
00:53cho em cuộc sống hạnh phúc hơn bất cứ ai?
00:55Anh cũng chỉ là hùng hạp làm ăn với người ta,
00:58rồi bị lừa gạt, mắc bẫy mà thôi.
01:01Nói chung cũng là mất tiền thôi mà.
01:03Không mở được công ty thì có gì to tác đâu chứ.
01:06Tiền mất rồi thì kiếm lại được mà.
01:08Công ty mất rồi thì cũng đã sao đâu chứ.
01:10Anh có cần phải trở nên vậy không?
01:13Anh không có bản lĩnh thì đã đành.
01:17Anh còn nghi ngờ em,
01:19nghi ngờ bản thân anh.
01:21Anh còn nghi ngờ em,
01:22nghi ngờ bản thân anh.
01:24Anh nói xem anh không phải là thằng hẹn thì là cái gì?
01:30Anh quay lại đi.
01:32Anh nhìn em đi, em kêu anh nhìn em.
01:38Anh không còn lòng tin để gánh giác cuộc đời của em,
01:41thì không nên dây vào em.
01:43Anh đã dây vào em thì anh phải gánh lấy trách nhiệm của mình.
01:46Anh phải như một thằng đàn ông đường đường dính dính mà gánh giác lấy mọi thứ chứ.
01:50Nhưng anh thì sao?
01:53Anh xem thường em quá rồi.
01:58Nếu em muốn tìm một người giàu có thì em đã tìm từ lâu rồi.
02:02Em không cần lãng phí thời gian với anh đến bây giờ.
02:05Ngày nào em cũng nói với mình,
02:08người đàn ông này yêu mình.
02:11Mình ở bên anh ấy.
02:13Dù bản thân có mệt đến mấy, có khổ đến mấy, mình cũng không sợ gì hết.
02:17Bởi vì em biết là anh ấy sẽ cho mình hết.
02:19Mình cũng không sợ gì hết.
02:21Bởi vì em biết là anh ấy sẽ cho mình điều tốt nhất.
02:24Rồi còn có một ngày em sẽ cùng anh ấy,
02:27ở Thượng Hải, có chỗ đứng ở Thượng Hải.
02:31Chúng ta cũng sẽ được giống như những người,
02:34được sinh ra trong thành phố này,
02:36rồi cũng sẽ có mảnh trời thuộc về mình,
02:38sẽ có gia đình thuộc về mình.
02:43Em đâu có đòi hỏi gì nhiều.
02:45Em chỉ muốn có một,
02:47chỉ muốn có một gia đình ấm áp.
02:50Em chỉ muốn như những người,
02:52bình thường trong thành phố này,
02:54có cuộc sống ổn định,
02:56và có một công việc ổn định.
02:59Em không cần phải dạo sang gì hết.
03:01Nhưng tại sao tất cả những gì của thành phố này,
03:04đều không thuộc về em, đều không liên quan đến em.
03:10Em 31 tuổi rồi.
03:12Em 31 tuổi rồi.
03:16Em từng này tuổi rồi.
03:19Nhưng bây giờ em không có gì trong tay hết.
03:24Em vẫn không có gì hết.
03:30Em không có gì hết cả.
03:42Anh xin lỗi.
04:01Anh đi à, anh xin lỗi.
04:04Anh, anh thật sự không cố tình gạt em.
04:07Nhưng anh chỉ có một cơ hội đó.
04:09Nếu như mà anh không giấu em,
04:11thì rất có thể bị ba anh nhìn ra sơ hở.
04:14Anh, anh phải đánh bại ông ấy.
04:17Vì anh đau khổ,
04:19nên anh nhất định phải đánh bại ông ấy.
04:21Đúng vậy, anh rất là đau khổ.
04:24Anh nhất định phải làm một cái gì đó.
04:26Anh phải giành lại công bằng cho bằng được.
04:29Anh hận ông ấy.
04:40Em cũng có người em hận.
04:42Chẳng hạn như Nguyễn Quốc Cương.
04:45Nhưng mà không thể vì hận ông ấy,
04:47mà em cho phép bản thân làm những việc như ông ấy.
04:51Trước khi em không cho anh làm những việc đó,
04:53là vì em sợ anh sẽ trở thành loại người như ông ấy đó.
04:55Không, anh tuyệt đối sẽ không trở thành loại người như ông ấy.
04:58Anh thề tuyệt đối không trở thành loại người như vậy.
05:04Anh đi à, anh nhìn gia đình của anh bây giờ đi.
05:09Tàn tàn hết rồi.
05:11Bạn bè thân thích, chỉ nhìn chiếu lợi mà thôi.
05:14Ba của anh thì cũng hận anh.
05:16Ông hận là không thể đuổi anh ra khỏi nhà.
05:18Mẹ của anh, bây giờ thì bà nằm trên giường bên.
05:22Lúc nào có thể tỉnh lại, anh thật sự không biết được.
05:26Andy hãy tin anh, anh sẽ không lừa em nữa.
05:29Anh bây giờ thật sự không còn cái gì hết.
05:40Anh còn em mà.
05:58Tiền diện phí mấy hôm nay em đã thống kê hết lại cho chị rồi đó.
06:01Trừ việc thuê hộ lý là biên like, còn lại đều là quá đơn hết.
06:05Chị xem đi, nếu mà không có dữ liệu,
06:06chị ký tên trên mỗi quá đơn này hết nha.
06:10Hoang Hoang, thì ra bình thường em đi làm là vậy đó hả?
06:13Ngầu thiệt á.
06:15Để chị xem.
06:24Hoang Hoang, lúc trước chị còn nghĩ,
06:27không biết lúc em đi làm sẽ như thế nào nữa.
06:29Có giống như là ở nhà không?
06:31Ai ngờ hoàn toàn khác nhau luôn.
06:32Tính đi.
06:35Những thứ này, tất cả đều là của chị hết đó.
06:38Em còn làm một bản copy nữa, để cho chị ăn đi.
06:41Em sợ chị ấy không biết bản thân mình đã cho mượn bao nhiêu tiền rồi.
06:44À Hoang Hoang, đúng rồi.
06:46Còn chuyện này nữa,
06:48ba của Ấn Cần á,
06:50bác ấy nói muốn trả hết tiền diện phí cho chị,
06:53có phải đưa hết quá đơn này luôn hả?
06:55Sao lại không đưa hết?
06:57Là do nhà gái bên đó đánh người mà.
06:59Ấn Cần thì không nói đi.
07:00Miễn cử mà nó cũng coi như là còn chút tình cảm.
07:03Còn chị, chị đơn thuần là người bị hại mà thôi.
07:06Nếu thật sự mà muốn tính toán với họ,
07:08mấy người đó không những trả hết tiền diện phí,
07:10mà phải bù tiền những ngày nghỉ làm nữa đó.
07:12Bây giờ ba Ấn Cần chỉ nói một câu,
07:14thôi được rồi, đừng tính toán, đại lượng chút là coi như chị mất hết đó.
07:17Tính đi tính lại, chị bị thiệt.
07:19Cũng hết cách rồi.
07:21Nhà gái bên đó không có chịu bỏ qua.
07:23Nếu như họ không có nhượng bộ,
07:25nhà gái sẽ không tha cho Ấn Cần.
07:27Nói đi cũng nói lại,
07:28cuối cùng Ấn Cần cũng chọn chị.
07:30Nên ảnh thấy có lỗi với cô gái đâu.
07:32Chị tốt hơn họ gấp trăm lần.
07:34Chị xứng đáng có được tình yêu của Ấn Cần.
07:36Chị phải nhớ điều này.
07:38Hoang Hoang,
07:40em tốt quá.
07:45Có điện thoại kìa.
07:48Là Diệp Tử.
07:50Alo, Diệp Tử, có chuyện gì?
07:52Oanh Oanh, giám đốc nói ngày mai cô không cần phải tới cửa hàng nữa.
07:55Trực tiếp tới cửa hàng chính tìm ông ấy đi.
07:56Giám đốc có nói cô biết là có chuyện gì không?
07:59Cái này tôi không biết.
08:01Nói chung tôi thông báo rồi.
08:03Vậy ha, tạm biệt.
08:05Ờ, tạm biệt.
08:10Hoang Hoang,
08:12chị có dự cảm hổng lên.
08:14Giám đốc nói về ngày mai,
08:16không cần đi làm nữa,
08:18mà tới một chỗ khác gặp ổng.
08:20Có phải là vì chị mấy hôm nay không có đi làm,
08:22nên ông ấy muốn đuổi về chị không?
08:24Chị đừng có mà đón mờ.
08:26Nghe mà là sếp của chị thì chắc chắn không nỡ đuổi về chị.
08:29Nằm viện mà còn làm việc nghiêm túc như vậy, yên tâm đi.
08:39Gỡ tài liệu vào mail cho tôi, để tôi xem.
08:42Được, tạm biệt.
08:57Andy nhìn gương mặt của bao việc phàm khi ngủ,
09:01trong lòng thấy nhẹ nhàng tựa dòng nước,
09:03không biết từ lúc nào,
09:05tình bạn, tình thân, tình yêu.
09:08Những thứ quấn lấy cô ngày càng nhiều,
09:11mà cô lại cảm thấy ngọt ngào.
09:14Có lẽ cuộc đời,
09:16giống là một vũ điệu mang theo siền sức,
09:18mà những thứ quấn lấy chúng ta,
09:20lại chính là điều tuyệt vời nhất.
09:22Nói chung,
09:23chúng ta luôn luôn lo sợ,
09:25nhưng lại tràn đầy hy vọng.
09:42Ba mẹ của em trưa thứ sáu là tới rồi.
09:44Khách sạn cũng đặt xong rồi.
09:47Ba mẹ trước giờ thấy em chưa biết yêu là gì,
09:50nên là muốn đến đây gặp em.
09:51Luôn tiện tìm hiểu một chút.
09:53Anh cũng đừng lo lắng quá.
09:55Anh cũng không cần căng thẳng đâu.
10:51Cảm ơn em.
11:21Anh đi tìm anh Trân
11:23Một là để xin lỗi anh ấy
11:25Hai là để giành lấy hàng mục Hermès
11:28Để không lãng phí tâm ý của em
11:31Thời gian này anh cực kỳ khốn kiếp
11:33Cực kỳ không ra gì
11:35Bị lừa hết mấy mươi dạng
11:37Tới nỗi sức lực và tự tin đều không còn
11:40Em đợi anh
11:42Anh sẽ cố gắng
11:43Anh mua bữa sáng để sẵn ở trên bàn rồi
11:45Em ăn xong hãy đi làm
11:51Đừng quên đăng kí cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
12:22Ờ được
12:26Được tôi biết rồi
12:27Không nói nữa hả
12:28Tôi cấp máy đi
12:29Tạm biệt
12:35Tôi là Dương Bách Xuyên
12:37Mấy ngày trước chúng ta đã gặp nhau
12:39Chuyện trước đây
12:40Sau đó Tiểu Mỹ đã nói với tôi rồi
12:43Tôi xin lỗi anh
12:45Tôi không nên hiểu lầm hai người
12:47Càng không nên ra tay
12:49Thường nghe cô Phạm nhắc tới bạn trai của cô ấy
12:53Tôi không ngờ người đó lại là anh
12:56Theo tôi thấy
12:58Anh không xứng với cô ấy
13:07Hôm nay xem như tôi nể mặt cô Phạm
13:10Tôi chấp nhận lời xin lỗi
13:15Sao vậy
13:16Còn chuyện gì khác sao
13:20Hôm nay tôi đến không chỉ để xin lỗi
13:22Mà còn vì chuyện của Airbus
13:25Cho tôi 10 phút
13:26Tôi sẽ có cách để giải quyết chấn đề này
13:30Em yêu à
13:32Có lẽ gần đây anh hơi bận
13:34Nên không có thời gian đến Thượng Hải để thăm em
13:38Không phải là anh muốn cải cách bao thị sao
13:40Giờ là cơ hội tốt đó
13:42Yên tâm đi
13:43Cuối năm em cũng rất bận
13:45Chắc không có thời gian nhớ anh đâu
13:53Tụi mình sắp phải xa nhau rồi
13:55Đến cả lời dỗ dành anh em cũng không nói
13:57Anh tổn thương lắm đó
14:01Hoàng Hoảng làm việc
14:03Cuối tuần sau
14:04Em ở cùng em trai em
14:06Tuần tới em sẽ tới thăm anh
14:15Mau đi đi
14:18Đi thôi
14:46Chào quý khách
14:50Oanh Oanh
14:51Chào giám đốc
14:52Sao rồi
14:53Sức khỏe còn sao
14:54Tôi đã khỏe lại rồi
14:55Vân tôi hoàn toàn hồi phục rồi
14:56Vậy hả
14:57Tôi nói cô nghe
14:58Đây là quán mới mở của công ty chúng ta
15:00Tôi đưa cô đi thăm quan nha
15:01Dạ được
15:03Cô đó
15:04Sau này cô cứ làm việc ở quán này
15:06Dịp tử tôi cũng điều cô ấy qua đây với cô
15:08Nếu như không đủ người
15:09Thì chúng ta tuyển người
15:11Mãng bán hàng trực trọng
15:13Chúng ta tuyển người
15:14Mãng bán hàng trực tuyến của cửa hàng chính
15:16Cũng do cô phụ trách
15:17Lần trước cô có nói với tôi
15:19Về xe giao hàng
15:20Rồi quảng cáo
15:21Cái nào cần thì cứ chi
15:22Công ty chi hết
15:25Tôi nghĩ vậy
15:26Gần đây
15:27Ngày đôi
15:2811, 12 gì đó
15:29Rất được ưa chuộng
15:30Chúng ta cũng có thể tham gia đúng không
15:32Không giàu được khu vực
15:33Cũng không sao hết
15:34Chúng ta tự giảm giá khuyến mãi
15:35Thêm nữa là
15:36Chúng ta cần
15:37Phải tìm và phát triển thêm
15:38Dọc sản phẩm mới
15:39Tôi nói với cô
15:40Tâm tình cà phê của cô khá lắm
15:42Bán chạy lắm đó
15:45Sau này
15:46Chuyện quản lý trang web
15:47Do cô phụ trách
15:48Không cần báo cáo cho tôi mỗi ngày đâu
15:54Làm sao vậy
15:55Dạ không
15:56Chỉ là tôi cảm thấy
15:57Tôi đã
15:58Nghỉ bệnh trong một thời gian dài
16:00Ông không có trừ lương tôi
16:01Cũng không rủi việc tôi
16:02Ngược lại còn thăng chức cho tôi nữa
16:06Cô là nhân viên thẳng thắng nhất
16:08Mà tôi từng gặp
16:10Vậy tôi nói thiệt với cô nha
16:11Thiệt ra trong thời gian cô nằm diện
16:13Công việc không trì quản
16:14Hơn nữa
16:15Doanh thu của cửa hàng bán trực tuyến
16:17Lần đầu tiên vượt qua cửa hàng thực tế
16:19Đối với nhà hàng của chúng ta mà nói
16:20Đúng là một bước nhảy dọt về chất lượng nha
16:23Cho nên
16:24Thăng chức cho cô là tất nhiên
16:25Công ty
16:26Còn mong cô dẫn dắt mọi người
16:27Nâng cao thành tích thêm chút nữa
16:29Từ nhỏ toan lạc
16:30Người khác sắp xếp tôi
16:31Giờ tôi sắp xếp lại cho người khác
16:33Có chứ không?
16:34Không sao
16:35Con người ai cũng sẽ phải trưởng thành mà
16:41Sao hả?
16:44Từ nay về sau
16:45Đây là phòng làm việc của cô
16:49Chỗ này phòng làm việc của tôi thiệt hả?
16:51Đúng vậy
16:53Quên quánh
16:54Cố lên nha
16:55Tôi quan trọng cô lắm đó
16:57Phải đem sự năng động của cô phát quy ra
16:59Để việc buôn bán của cửa hàng trực tuyến này
17:01Sẽ lên một tầm cao mới
17:04Cảm ơn giám đốc tôi sẽ cố gắng làm việc
17:07Vậy thì
17:08Bắt đầu làm việc đi
17:09Dạ
17:18Cường lắm
17:19Giảm chỉ số PM 2.5 về mức 0 trong phạm viên nhất định
17:23Đây là điều mà các điều hòa khác hoàn toàn không thể sánh được
17:26Cho nên yêu cầu rất cao về động cơ
17:29Mùa ấm có rất nhiều sương mù
17:31Khách hàng mua sản phẩm của chúng tôi
17:33Chính là để phát quy tác dụng vào thời điểm quan trọng
17:36Nếu không thể giao hàng đúng hàng
17:38Sẽ ảnh hưởng rất lớn tới quy tính của công ty
17:40Chúng tôi đã tìm hỏi hàng trăm sưởng ở trường Tâm Giác
17:43Đều không thể hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian ngắn như vậy
17:47Anh nói mình có cách mà
17:50Là cách gì vậy?
17:51Cách của tôi rất đơn giản
17:53Đó là chia ra sản xuất, tập trung lắp ráp
17:56Lúc trước tôi có nghe Tiểu Mỹ nói về tình hình của các anh
17:59Các anh muốn là tìm được một sưởng có thể sản xuất ra số đường lớn trong thời gian ngắn nhất
18:03Nhất định phải có yêu cầu
18:05Trình độ gia công và quy mô sản xuất
18:08Đây là vấn đề khó nhất
18:09Những sưởng này không thể dễ tìm
18:11Đối với những sưởng có thể nhận đơn hàng của anh
18:13Chắc chắn là họ đều đã có đơn đặt hàng
18:15Ý của tôi là
18:16Nếu như chia nhỏ máy của các anh ra thành các liên kiện
18:19Chia ra cho vài sưởng, thậm chí có thể vài chục sưởng cùng nhau sản xuất
18:23Sau đó lại tìm công nhân cũ và tiến hành lắp ráp
18:27Hoàn thành đúng thời hạn, giao hàng
18:29Không phải là việc không thể
18:31Nói như anh...
18:33Thì trong tay của anh có nguồn
18:37Tôi đã làm việc này mấy năm ở Nam Thông
18:39Sau đó mới đến Thường Hải phát triển
18:42Những đơn hàng trước đây
18:43Đều là những đơn hàng sản xuất liên kiện cho máy đưa quà
18:47Tôi rất âm hiểu về các sưởng ở Trường Tâm Giác
18:49Đây là đơn tôi từng làm
18:51Trên đơn đặt hàng toàn là những sưởng tôi đã từng hợp tác
18:54Quy mô và trình độ kỹ thuật của những sưởng này
18:57Tôi sẽ liệt kê ra ở phía sau
19:00Tôi sẽ liệt kê ra ở phía sau
19:22Đúng là có thể làm
19:25Nhưng mà nhiều sưởng tới như vậy
19:28Làm sao anh có thể đảm bảo chất lượng của họ sẽ đạt tiêu chuẩn chứ
19:32Điều này tôi cũng đã nghĩ đến
19:35Ý kiến của tôi là
19:36Những linh kiện đơn giản
19:38Thì để cho những sưởng có trình độ thấp
19:40Nhưng khả năng của họ làm rất tốt
19:42Linh kiện phức tạp
19:43Thì để những sưởng còn lại phụ trách
19:45Những sưởng này tôi đều đã hợp tác
19:47Trình độ kỹ thuật theo tôi đánh giá là khá tốt
19:50Sau đó tìm nơi nào ở Thường Hải
19:52Tập trung lắp ráp
19:53Rồi giao hàng
19:58Vậy cũng được
20:01Vị trí của sưởng ban đầu hơi xa
20:03Về mặt dần chuyển có thể mất thời gian vài ngày
20:05Nhưng mà nếu toàn bộ giao hàng ở Thường Hải
20:07Sẽ tiết kiệm được thời gian
20:09Nhưng nếu thật sự làm như vậy
20:11Thì cần có người giám sát toàn bộ quá trình
20:14Một mình anh
20:15Có thể giám sát được nhiều sưởng như vậy không?
20:27Được
20:30Tôi sẽ không để tiểu Mỹ thất vọng thêm nữa
20:38Được
20:40Tôi thương lượng với người gấp vốn ngay
20:42Anh cũng liên lạc ngay với họ
20:43Một khi chắc chắn
20:44Thì sẽ làm ngay
20:58La la la la la la
21:01La la la la la la
21:05La la la la la la
21:08La la la la la
21:14La la la la la la
21:17La la la la
21:19La la la la
21:21La la la la la
21:24La la la la
21:29La la la
21:33La la la la la
21:37La la la la la
21:40La la
21:43La la la la la la
21:47La la la la la la
21:52La la la la la la
21:54La la la la la la
22:01La la la la la
22:03La la la la la
22:05La la la la la
22:08La la la la la
22:10La la la la
22:18Các chị em
22:19Báo mọi người một tin vui
22:20Em thân chất rồi, em được thân chất rồi. Bây giờ em là quản lý của tiệm này.
22:29Tối nay em muốn mời tất cả mọi người đến tiệm em làm khách.
22:32Bây giờ tiệm này chỉ có mình em.
22:39Andy, Quang Quang, chị Phàng. Hôm nay mọi người đến, em miễn phí hết.
22:44Kể cả sau này mọi người cứ đến uống, em bao hết.
22:46Có được không?
22:47Tiểu khúc hả? Tiểu khúc thì khỏi. Cô già quá rồi, nên em không có bao cổ đâu.
23:03Không mời cà phê tôi không tới đâu đó.
23:08Cái tên của cái là cái quái gì vậy? Công!
23:10Xin thỉnh an Hoàng Hậu Nương Nương. Hoàng Hậu Nương Nương có chuyện gì cần sai báo không vậy?
23:21Con đừng có quậy nữa. Mẹ cho con biết, tìm được ánh con rồi đó.
23:25Tìm được thì tìm được thôi. Lúc có tiền thì không thấy đâu, lúc hết tiền là xuất hiện liền.
23:30Không hữu danh là Khúc Liên Kiệt, có bảng lĩnh đó.
23:33Lần này không phải như vậy đâu. Có người gài bẫy rồi lừa nó tới Mà Cao cờ bạc.
23:40Nó hứng nần chồng chết. Vừa rồi người báo lãnh cầm giấy nợ tìm tới nhà, kêu ba của con đem theo tiền tới Mà Cao nhận người đó.
23:51Mẹ nói cái gì? Bây giờ con về liền.
24:03Tôi không đồng ý. Đúng là nhà chúng ta có tiền. Nhưng mà tiền đều đầu tư hết cho công ty rồi. Chúng ta lấy đâu ra cả đống tiền mà để giúp nó trả nợ?
24:31À Phương à, tôi biết bà rất giận. Phải, Liên Kiệt cờ bạc đó là không đúng. Nhưng dù sao nó cũng là con trai tôi. Tôi không lo lắng, nỗi giận hay sao?
24:43Hơn nữa, trước kia tôi có một người bạn cũng vì nợ tiền không trả mà bị người ta cho lên bán trùy nã.
24:49Bỏ nhiều tiền đến mấy cũng phải tìm cho bằng được nó. Bây giờ bao nhiêu ngày rồi? Một người đang sống sờ sờ mà không thấy tâm hơi đâu. Tôi có thể không lo được sao?
24:58Hơn nữa, không lẽ bà muốn nó sau này cứ phải sống trong lò sợ vậy sao? Bà coi tư liệu người Bảo Lãnh đem đến nè. Không chỉ Khúc Liên Kiệt mà còn cả vợ cũ và con gái nó đều ở trong đó luôn. Không lẽ bà muốn tụi nó phải sống trong nguy hiểm sao?
25:17Ông nói có lý chút được không? Là tôi bắt tụi nó sống trong nguy hiểm hay là con trai của ông hả?
25:23Công ty không phải của một mình tôi để lấy đất xây nhà. Trước đó chúng ta bỏ ra bao nhiêu tiền đâu phải ông không biết? Bây giờ mấy công trình ở trong tay đang chờ tiền mặt để xoay chuyển. Ngân hàng thì có cả đống nợ để trả. Trả tiền cho nó? Tiền ở đâu ra mà trả chứ?
25:40Nếu vậy bây giờ tôi có thể sang nhượng lại 2 cái công xưởng. Còn những tài sản trong và ngoài nước. Cái nào bán được thì bán.
25:55Ông quyết định như vậy ông có hỏi ý kiến tôi chưa? Dự án của công ty ông nói sang nhượng là sang nhượng. Ông hỏi ý của cổ đông chưa? Lão Khúc, lúc trước khi mà ông ly hôn, ông nên nhớ là ông không có một xu nào hết.
26:13Bao nhiêu năm nay chúng ta kiếm được gia sản này dễ quá hả? Ông chỉ thằng con trai phá gia chi tử của ông. Ông không tiếc lợi ích của công ty thà để tôi bị thiệt. Sao ông không nghĩ thử phải bao nhiêu tiền mới gánh nổi đống nợ đó?
26:25Đợi đã. Khúc liên kịp rốt cuộc nợ bao nhiêu tiền?
26:36100 triệu.
26:40Những người có nhà ở Thượng Hải còn đỡ. Những người ngoài tỉnh đến mua sinh như mình á. Cả ngày bận rộn vất vả. Tiền lương cống đạp cho chủ nhà hết. Thật chẳng dễ dàng gì.
26:50Đầu thai kém hết cách rồi. Người ta nói cuộc đời là cuộc đua. Nhưng mà có những người sinh ra đã ở ngay điểm xuất phát. Cũng có những người ở mãi cuối đường luôn. Căn bản là không thể so sánh.
27:01Thì đúng là vậy. Nói đi phải nói lại. Ở nhà có hàng dạng điều tốt đó. Chỉ có một điều không tốt thôi là mất đi tự do. Coi coi bây giờ tụi mình tùy hấn biết bao. Thích làm gì thì làm. Đi lượng lợp khắp mọi cửa hàng. Nếu không phải vì mua nhà quá khó. Bất đắc gì phải tìm một người góp gạo thổi cơm. Tôi cũng muốn độc thân cả đời.
27:18Độc thân dứt dã lắm đưa. Độc thân không dứt dã. Kết hôn mới dứt dã. Trước khi mà kết hôn phải trang điểm đủ kiểu để thoả thói hư dinh của đàn ông. Sau khi kết hôn còn phải chăm sóc ba mẹ chồng. Còn phải nuôi con.
27:29Nói một câu khó nghe. Gặp người đàn ông có tình có nghĩa còn đỡ. Nếu như không có tình có nghĩa. Xài xong chị rội thẳng chân đá chị luôn. Cũng không thèm quan tâm sống chết của chị.
27:38Có đàn ông cũng vô dụng thôi. Chuyện buồn tủ của bản thân vẫn phải tự mình gánh lấy chịu đựng. So với việc hy vọng vào họ thả hy vọng vào bản thân còn hơn.
27:46Đúng vậy. Chúng ta coi như cũng có năng lực. Cũng có cơm có gạo. Xã hội bây giờ đâu cần những việc nặng nhọc như đập đá vô ngực. Còn có chuyện gì chúng ta không đối phó được. Ta làm giả phố không chị Phan?
27:56Thôi thôi không được. Tiểu Phan bây giờ có bạn trai rồi. Phải ưu tiên bạn trai chứ.
28:01Không phải vì anh ấy. Gần đây em thấy hơi mệt. Muốn về nhà ngủ sớm. Lần sau nha. Chị thích dạo phố với em.
28:10Được rồi.
28:12Anh. Giang phòng này của chị đẹp quá. Em còn chưa nói. Giờ nhìn chị cũng ra dáng quản lý rồi đó. Cảm giác khó tưởng tượng. Em cảm thấy là mấy hôm trước chị dẫn cái kiểu chị biết pha cà phê thôi. Kết quả hiện giờ chị đột nhiên trở thành cửa hàng trưởng.
28:29Ai rồi cũng sẽ trưởng thành mà. Cũng như ai đó đã từng nói chúng ta đối xử với công việc phải như đối xử với người yêu vậy. Bởi vì bạn trai thì không biết lúc nào sẽ bỏ rơi chúng ta. Nhưng công việc thì không. Chỉ cần chúng ta cố gắng sẽ được đền đáp xứng đáng.
28:43Cũng đúng. Em nói xem tại sao có người nhất định phải yêu đương rồi kết hôn chứ. Một mình không phải tốt hơn sao? Thoải mái nữa. Ăn uống thì tự do. Muốn làm gì thì làm.
28:52Dưới cả đóng thời gian bên cạnh bạn bè. Không cần ta làm xong là dội dã đi hẹn họ. Thời gian dư dã đó bản thân cố gắng ở lại rồi nên nọt cắp trên. Nói không chừng còn có cơ hội thăng chứ. Cần gì chứ. Yêu. Yêu. Yêu.
29:06Tình yêu không chịu nổi một cú đã kích của hiện thực. Người trưởng thành nếu mà luôn bị nói yêu chẳng qua chỉ là vỏ bọc, là tám giải gia địa mà thôi. Cực kỳ là phù phiếm em biết không?
29:15Em biết điều bia nhất của người trưởng thành là gì không? Đó chính là luôn luôn nghĩ mình có tình yêu. Phải được yêu. Thật ra đây chỉ là đang lừa dối bản thân, lừa dối người khác.
29:24Khoan khoan. Yêu. Yêu là phải có điều kiện. Điều kiện vật chất. Em biết chưa? Đừng nghĩ chỉ thực dụng. Đây chính là trải nghiệm của một người từng trải. Em không có điều kiện vật chất. Sẽ không có tư cách nói yêu.
29:36Ý? Bắt đầu từ lúc nào hai người muốn được yêu vậy hả? Em nhớ hình như là khi em thấy mọi người xung quanh bắt đầu yêu, em cũng muốn được yêu. Ngu ngốc như vậy đó.
29:44Em hình như cũng vậy. Em hình như đột nhiên thông suốt lúc hai năm đại học. Sao chị không nhớ rõ thời gian chính xác vậy ta? Nhưng từ tiểu học chị đã quen ứa phó với những bức thư tỏ tình rồi.
29:55Trời ơi. Đã ngộ giữa người với người. Sao lại khác nhau quá? Em từ nhỏ tới lớn không biết thư tỏ tình là gì luôn đó. Hơn nửa lớp em có đối yêu nhau. Cũng phải tới sao tốt nghiệp được nghe kể thêm mới biết. Hôm nay em đã tìm được đáp án rồi.
30:09Chị là cô gái năm đó. Chúng ta cùng theo đuổi. Còn tụi mình thì thôi rồi. Chỉ là nhân vật phụ làm nền cho đại mỹ nhân thôi.
30:13Nè. Nè. Em kể mọi người nghe một chuyện buồn cười lắm. Và lúc đó lớp của em có một bạn nhìn rất giống em. Sau đó có một hôm không biết tụi em lên cơn gì. Sau đó là muốn tìm một chỗ có nhiều con trai để có thể thử một chút.
30:25Lúc đó ngay trước cổng trường có một quán cà phê. Ở đó có rất nhiều trai. Sau đó tụi em trang điểm này kia. Rồi chọn mặc một bộ váy cực kỳ đẹp luôn. Còn ở tiệm tập quá mua bao thuốc nữa.
30:36Em biết thuốc hả?
30:37Không phải. Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng em hút thuốc. Sau đó tụi em đã chuẩn bị xong hết. Sau đó thì em nghĩ. Trời ơi. Sao hôm nay mình lại hấp dẫn tới vậy? Ở đó cả một buổi tối.
30:47Kết quả là ngồi ngoài mà không có một ai. Tán tụi em. Sau đó bây giờ em nghĩ. Hai đứa nữ sinh nghe thơ như tụi em. Mà giả giờ giả dặn kiểu vậy. Người ta vừa nhìn là có thể biết được rồi.
30:59Không có liên quan gì đến ngày thơ hay gì hết á. Chủ yếu là em nè. Chỉ nhìn thôi cũng thấy em là cô gái tốt. Những cậu trai kia sợ bị em cử tuyệt mất hết thể diện. Cho nên cách tốt nhất là em tìm và dạy cậu con trai của em biết với nhóm đó đi cùng tụi em. Vậy thì có thể giới thiệu qua lại cho nhau. Nói chuyện vui vẻ thì coi như quen biết rồi.
31:15Không phải đâu. Nếu như là gái đẹp ví dụ giống như chị vậy đó. Hoặc là giống như chị Andy hay là tiểu khúc vậy. Thì kết quả chắc chắn sẽ khác. Tụi con trai nhất định sẽ tiến về phía trước cho mà xem.
31:23Vậy thì đúng là dễ dàng hơn rồi. Sao đó còn có trải nghiệm gì nữa?
31:27Sao đó gì nữa? Em thất bại một lần em bị đá kích tới chịu không nổi rồi. Nhưng mà em vẫn hy vọng có một người yêu em một cách đơn thuần. Không phải là vì hai người làm chung với nhau, được người khác giới thiệu hay là ngang ngóng từ người khác. Phát hiện điều kiện của em. Gia đình, bối cảnh, công việc đều phù hợp làm vợ tốt mới theo đuổi em kiểu vậy.
31:49Hôm nay có phải là em nói hơi nhiều không? Có phải là hai người thấy phiền không vậy?
31:56Sao có thể chứ? Em vậy mà gọi phiền, còn chị thì sao? Chắc chị phiền người khác tới tám trăm lần rồi.
32:01Đúng, tụi chị còn chưa phiền mà. Không dĩ gì có cơ hội để nghe em tâm sự chuyện của em.
32:06Thật ra chuyện này trước giờ em cũng rất ngại nói với người khác. Có một lần có bạn muốn giới thiệu cho em. Người ta cũng có tâm lắm, còn sắp xếp gặp mặt. Kết quả người đó vừa tới đã nhìn trúng bạn của em. Dũng chẳng để ý gì tới em hết, còn có thư triển. Anh ấy bị ba mẹ em ép theo đuổi em. Kết quả vừa thấy tiểu khúc là đã quên luôn em là ai rồi. Nói thật, lúc đó em gần như tuyệt vọng luôn rồi nên em nghi ngờ bản thân mình.
32:33Thật hay giả vậy? Trước nay chưa từng nghe em nói như vậy. Hơn nữa cũng chưa từng thấy em có biểu hiện.
32:38Sao em dám biểu hiện ra chứ? Em còn tự ti không kịp nữa mà. Nhưng mà giờ đã ổn rồi. Em đã gặp được một người nhìn thấy em rồi.
32:47Chúng ta phải cảm ơn tiểu tạ thật nha. Xem ra cậu ấy là một chàng trai tuôn.
32:51Hai tay hai chân đồng ý.
32:54Em cũng thấy anh ấy như vậy. Cho nên chị Phàng, em cảm thấy những lời chị nói lúc nãy là lời giận dỗi. Nếu như không yêu, làm gì cũng phải cùng người này người nọ yêu đương kết hôn. Hơn nữa yêu là yêu, không yêu là không yêu. Chứ không thể nào có điều kiện mà nói đâu.
33:07Em cũng thấy như vậy. Bắt em ở bên một người em không yêu, em không chịu nổi đâu. Ít nhất thì khi nhìn người đó, em cũng phải nuốt trôi mới được.
33:16Cũng đúng đó. Em Dũng nghĩ là cùng lắm thì mình độc thân cả đời luôn.
33:19Đừng nói nhãn.
33:20Thật đó. Em nghĩ vậy thật. Thu nhập của em cũng không phải tệ. Em cũng có năng lực để ứng phó những chuyện em sẽ gặp phải. Vậy sao em lại phải tìm một người không yêu rồi hành hạ bản thân suốt cuộc đời?
33:30Đúng đó. Có thể là sẽ khó ăn khó nói với ba mẹ em. Nhưng để thuyết phục bản thân em thì dễ lắm. Chị xem, nếu hai người ở bên nhau, còn chán khi ở một mình, thì chúng ta sẽ phải làm khó bản thân mình chứ có đúng không?
33:43Nhưng mà nếu như em gặp được người mình yêu thì chắc chắn là không giống như vậy. Thêm một người vẫn sẽ tốt hơn chứ.
33:52Ừ. Cũng có lý. Chúc mừng em Quang Quang. Chị thật lòng vui thấy em.
33:58Em cũng không biết là có vui mừng quá sớm không nữa. Bởi vì ba mẹ của em muốn gặp tạ đồng trước, cũng không biết gặp rồi sẽ như thế nào nữa.
34:06Đó là chuyện sau này rồi. Làm người mà, quan trọng nhất là phải vui vẻ trước đã.
34:16Một trăm triệu.
34:18Không sai. Một trăm triệu. Lúc em nghe thấy con số này em cũng hết hồn luôn á. Em luôn cho là có liên kịp là tên Nhắc An không dám gây ra chuyện lớn. Thật không ngờ là lần này anh ấy làm to chuyện thiệt rồi.
34:32Đột nhiên cảm thấy vàng loa mà hôm bữa em gắn cho anh cũng chẳng là gì. Lúc trước anh còn cảm thấy hơi quá. Quá ra so với anh trai của em thì đã nhẹ nhàng lắm rồi.
34:41Ba chị mẹ em cãi nhau suốt từ bữa tới giờ á. Ai cũng khóc cho em ở nhà để em khỏi chứng kiến cảnh chiến tranh.
34:47Em nói thiệt, nếu em sớm biết khúc liên kịp ngu thế vậy á, ban đầu biết anh gái cờ bạc thì em đã nói với ba rồi. Khúc già tổn thất thì cũng như em bị tổn thất mà thôi.
34:57Bây giờ thấy anh ấy như vậy á, cũng giống như là thỏ chết cáo thương.
35:03Cái câu thành ứng mà em dùng hình như là không đúng lắm. Anh ấy có thế nào cũng là chuyện của anh ấy. Hai người cũng có thể so sánh với nhau.
35:11Anh không biết đâu. Những người lớn lên trong gia đình như tụi em á, nếu muốn học hơn thì dễ lắm.
35:17Từ nhỏ tới lớn, ba mẹ em chỉ biết kiếm tiền không rảnh mà kèm tụi em. Cộng thêm ba em lại trọng nam kinh nữ, chưa từng đặt kỳ vọng mó em.
35:26Nhưng mà lại rất hoàng dung với em. Em còn nhớ năm mình 18 tuổi được đi du học nước ngoài, ba đã gửi cho em một lần 10 triệu tệ.
35:34Chỉ có ba yêu cầu với em. Một là không hút chích, hai không phản pháp, ba không tự sát.
35:3910 triệu tệ của lúc đó là nhiều lắm đó.
35:42Đúng vậy. Em còn nhớ lúc đó ngồi máy bay đến nổi mà nhảy sung quyết luôn. Đến ngay cả châu Âu, châu Mỹ, nơi nào đi được thì em cũng đều đi qua hết.
35:51Chỉ riêng túi LV thôi, em mua mấy chục cái. Điều quá đáng nhất là chỉ cần nhắm mắt lại là em có thể đọc được tỷ giá và trên giá của các túi sách trên khắp thế giới.
36:02Ê, nghe mà tim anh đang nhỏ máu luôn. Nhưng mà cũng may, may là em của hiện tại không còn là em của lúc trước.
36:12Những người từ nhỏ tới lớn đều giỏi giang như anh vậy á, thì sao mà hiểu được cảm giác này chứ.
36:18Em vẫn cảm kích mẹ lắm. Đó lúc trước mẹ không một mật gọi em về dành gia tài, thì cho tới bây giờ em vẫn còn sống như ngày nhầm chán suốt ngày chỉ biết mua túi sáp và uống trà chiều thôi.
36:29Lão Triệu, thật ra em rất thích cuộc sống hiện tại. Những người giàu nhờ ba mẹ như tụi em rất dễ bị người khác coi thường.
36:37Em có thể như lúc này, có anh, có bạn bè, có công việc, em thấy bản thân không hoàn toàn là vô dụng hay là lưu minh.
36:45Em đó, nếu nói cho đúng thì lưu minh đó, nhưng tuyệt đối không vô dụng. Có chút hư hỏng, nhưng cũng may là em gặp toàn người tốt. Cho nên cô gái ơi, ông trời không bạc đẩy em đâu nha.
37:01Điều này thì em thừa nhận. Nhưng có người nào đó nói dòng do để tự khen mình, có phải là thích thú lắm không?
37:15Lời của Quang Sư Nghĩ đã tạo nên nổi bận tâm trong lòng Phàng Thắng Mỹ. Thu nhập của cô ấy cao hơn Quang Sư Nghĩ. Năng lực thì càng không phải nói, đủ để giải quyết vấn đề của bản thân.
37:30Dù cho là có tiền dành dụng, cô ấy vẫn sống tiết kiệm và chi tiêu cẩn thận, yêu đương luôn theo trình tự đã đặt ra. Chưa hề nghĩ rằng bản thân có thể tự mình đối diện với thế giới này.
37:42Đúng vậy, có gì phải sợ chứ? Sự vô định của một người lẽ nào còn đáng sợ hơn những thứ cô ấy từng nếm trải qua?
37:51Hay là trong sô thẩm nội tâm, thật ra cô ấy còn không bằng hai cô gái nhỏ về sự dũng cảm và tính tự lập.
38:11Cảm ơn.
38:42Tiểu Mỹ, mấy ngày này anh đang bận chạy dự án cho anh Trần, chạy đi khắp nơi, mỗi ngày chạy tới 3-4 công sử. Anh rất bận, cũng rất nhớ em.
38:53Anh biết em đang còn giận anh, giận anh không có tự tin, trùn bỏ bản thân, giận anh không có tiền đồ, không giống đàn ông.
39:01Là anh làm không tốt, đã khiến em phải thất vọng. Vậy nên lần này nếu như anh không thành công, anh tuyệt đối sẽ không phiền em nữa.
39:11Cảm ơn anh.
39:42Nói chuyện chính đi, lúc này mẹ nói với con công ty nhỏ của con hiện hoạt động cũng ổn rồi, lúc này nói chuyện của con với bác sĩ Triệu, mẹ dòng do suốt vậy. Quá ra là mẹ không nở ra tay với ba con.
40:00Mẹ chỉ muốn trừng phạt ba con nhẹ nhẹ thôi, biết chưa? Chứ cũng không muốn nặng tay, dù gì khúc liên kiệt cũng là con ông ấy. Nếu như mẹ quá tuyệt tình thì thành ra quỷ quạ gia đình.
40:15Nếu đã như vậy, mẹ đi còn cứu con làm cái gì? 30 tết mẹ còn khóc gì chứ? Nếu như mẹ hiền tới vậy thì mẹ cứu mà nhịn nhục tới cùng đi, rồi đón hai mẹ con đó về nhà luôn.
40:26Rồi mẹ chăm sóc hầu hạ họ luôn, lúc đó bà sẽ khen mẹ hiền thụt từ đầu tới chân, không liết mắt với người phụ nữ nào nữa hết, hai người đầu bạc răng lông.
40:34Con thái độ gì đây?
40:35Đây là thái độ với mẹ của con đó, nếu mẹ không phải là mẹ con, con không thèm lo mấy cái chuyện dở hơi này đâu. Ở ngoài đường mà con thấy ai bị chồng ức hiếp thì con đã đánh hắn đi từ lâu rồi kìa. Chứ ở đó mà còn nghĩ cách cho mẹ nữa chứ.
40:48Được rồi.
40:56Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Được khuyến cáo
41:08
|
Sắp Tới
37:59