Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Tân Đô từng trải qua chuyện tàn tốc.
00:04Mười bốn năm trước, hàng dạng người đã dùi xương ở đời này.
00:12Chuyện này không cần bàn thêm nữa.
00:15Nếu yêu nhau các người, không có thành ý.
00:21Chị thì có thể quay về.
00:24Đưa người về theo luôn.
00:30Tại sao?
00:53Có điều mỗi hôm sau này là tâm huy của tổ mẫu ta, cho nên...
00:59Nếu yêu nhau các người có thành ý, thì ác phải thành nguồn ở bàn ấp.
01:05Tiểu Đạt.
01:06Có.
01:07Lấy lệ chuyện ta chuẩn bị cho Tiểu Thư.
01:09Đưa cho cô ấy đi.
01:10Dạ.
01:11Tiểu Thư.
01:28Ghi dép về sông núi bàn ấp.
01:33Tiểu Thư.
01:34Theo ta thấy thì...
01:37Quỳ hụ có ý với người.
01:39Hay là dù ta không trao cho hắn, hắn cũng sẽ tự tay đoạt lấy bàn được.
01:43Phải.
01:45Vậy... Vậy nên...
01:47Giao bàn ấp ra cũng chẳng sao.
01:50Đây tương đối là quỳ hụ.
01:53Chẳng lẽ lại nút lời sao?
01:56Chẳng phải ân khoáng giữa hai nhà bọn ta.
02:00Cũng bắt buộc từ việc nói mà không giữ lời sao?
02:09Muốn phá giỡn tình thế này...
02:12Phải tìm được điểm yếu của hắn.
02:14Biết rút cuộc hắn gì mới được.
02:17Vụ dường xa.
02:29Quỳ Tiểu là người như thế nào vậy?
02:33Hắn hả?
02:34Lòng và hẹp hồi, thu đoàn tàn dụng.
02:37Mẹ nói con nghe, ở đây khác trong nhà.
02:40Nói rắc hành sự đừng phải cầu trọng.
02:42Mẹ yên tâm đi.
02:47Rút cuộc con đi bên nào vậy?
02:49Không thấy lại có người quân đội sao?
02:51Sao người này bùi nồng vậy?
02:53Không phải bùi của ta, mà là từ trong trường ra.
02:56Trong này là Lý Túc.
02:57Người nói bậy, Lý Túc là người cao to.
03:00Sao nhét nổi vào trong trường chứ?
03:02Lúc đầu Lý Túc cũng không tin.
03:06Cho đến khi hắn thấy tay chân mình bị nhạt trời ra.
03:10Đặt từng khúc vào rương.
03:12Khi hắn mới tin.
03:14Cô nhìn xem.
03:22Hai dịu túc quên.
03:23Bọn ta mới đến không biết quy tắc.
03:24Mong hai dịu túc mong bỏ qua cho.
03:26Mong bỏ qua.
03:27Do các người hay, chú Túc và ta không phải là người dễ chung sống đâu.
03:31Con muốn chịu Lý Túc, nên phải hiểu chút quy tắc.
03:34Nhà đậu béo này còn đôn nữa.
03:40Từ Lý Túc đó, từng giết bả đời tổ tôn nhà người ta.
03:44Lại còn tàn sát cả thành tân đù.
03:46Dụng kết cục của hắn ra sao cũng chẳng có gì lạ.
03:49Biết lòng giả quy thiệu thế nào, còn phải xem hắn đối xử với dân chúng ra sao.
03:54Hắn đối với dân chúng cũng chẳng tốt làm gì, nghe người ta nói hắn.
03:58Chú không có lệnh, từ hôm nay trở đi.
04:00Những thứ lộn xổn tạp nhà bởi đời này đều phải trao sạch.
04:03Kẻ nào trái lệnh, sẽ kiêm trị không tàn.
04:06Đếm cả ngậu Phúc cũng không cho phép sao.
04:10Còn với người thân cận thì sao?
04:12Đã nghi, nghe nói quỷ hậu có thể giết người trong mơ.
04:16Kì củu chẳng để ai lại gực.
04:19Em thấy chắc là hắn sợ bị người ta ám sát.
04:30Ai đó?
04:44Thù hạ quỷ kiêu, chú công, đèn trong phòng đã tắt.
04:47Có cần chăm thêm dầu không?
04:51Không cần đâu.
05:01Lại đây, lại đây, lại đây.
05:05Quên bị gốc hả?
05:08Chú công không muốn người khác biết chuyện.
05:10Ban đêm mình phải thắp đèn đi ngủ.
05:12Quân sự đã nói rồi.
05:14Cứ xem như chúng ta không hay không biết chuyện này.
05:18Cũng thật khổ cho chú công.
05:20Bị giấu trong cái ruồng nhỏ như vậy.
05:22Nếu là ta, đừng nói là sợ bóng tối.
05:25Có khi còn sợ luôn cả gỗ đó.
05:28Ê!
05:29Nói gì đi chứ.
05:32Cái tên dư hủ đúc này.
05:34Ơ kìa, chúng ta nói to lên thì chú công sẽ không sợ nữa.
05:40Đúng là đàn gãy tay trọng.
05:49Chú công, chú công.
05:54Chú công, chú công.
05:57Chú công, chú công.
06:04Chú công.
06:15Chỉ từng đá hộ tình mà còn chưa thống kê xong.
06:23Chú công.
06:24Bác tỉnh Tân Đô phải chịu được sự tàn báo của Lý Túc nhiều năm.
06:28Bây giờ vẫn còn đang dọ sát.
06:30Chỉ cần phải kiên nhẫn hơn.
06:42Đây là nơi nào?
06:43Người dân chúng nói nơi này gọi là Đảng Đại.
06:46Lính Cao có thể nhìn thấy cả thành Tân Đô.
06:48Tuyệt rằng bây giờ đã đổ nát.
06:52Lên xem thử đi.
06:53Đỗ quân.
06:54Đảng Đại đã hư hỏng nhiều năm. Lên đó phải cẩn thận đó.
06:57Chưa thấy gọi là đỗ quân được.
06:59Tiểu thư giả ta và quý hậu còn chưa thành hôn mà.
07:01Vậy khi nào tiểu thư mới thành hôn?
07:03Xin tiểu thư sớm thành hôn.
07:04Phải đó, có chuyện vui, quý hậu sẽ không tàn sát căm thanh nữa.
07:08Giờ mỗi ngày quý hậu đều thống kê hộ tình, để giết hết những di cư từ miền Châu đến.
07:12Đúng vậy, phải đó. Xin tiểu thư hãy cứu bọn ta.
07:23Hãy cứu bọn ta.
07:42Chứng lại đã đủ rồi.
07:43Nhưng nếu tháp lên cao thêm một chút, có lẽ tầm nhìn sẽ tốt hơn.
07:48Ông nhìn kìa, trên đó có một đứa tưởng mặt áo đỏ.
07:51Đó là con gái Kiều Gia phải không?
07:53Phải, phải, là con gái Kiều Gia đó.
07:55Quả thần y như lời đồn, đúng là xinh đẹp như hoa như ngọc.
07:58Không biết quý hậu có thích cô ấy không nữa.
08:00Vậy khi nào họ thành hôn?
08:02Nếu tổ chức hôn lễ, đời đây sẽ không cần chiến sự nữa.
08:16Trai dễ thôi, chỉ được cái xinh đẹp.
08:22Tiểu thư, Tân Đô quả thần là trăm việc giờ làm.
08:27Vậy ý tiểu thư là đồng ý với quý hậu đến bàn ấp thành hôn sao?
08:33Là thành hôn cây tại Tân Đô.
08:36Hình như ta đã nghĩ ra cách phá giải tình tế rồi.
08:40Tại sao?
08:42Tại sao?
08:44Tại sao?
08:46Tại sao?
08:48Hình như ta đã nghĩ ra cách phá giải tình tế rồi.
08:51Công tử cho chút tiền đi, cứu sao một mình.
08:56Không sao chứ.
08:58Không sao, ta tạ cô nương, ta tạ cô nương.
09:02Trên mặt đường phố, đông có hú sống, làm xe ngựa tiểu thư nhà ta bị kẹt.
09:06Nếu có ai thốt buộc giúp bọn ta thông đường,
09:08thì mỗi người được thưởng, năm đấu gạo và buộc ta đồng ý, bọn ta,
09:12bọn ta cũng đồng ý, bọn ta cũng đồng ý nữa.
09:14Chú Công, Dựng Dũng đã đi sửa đường.
09:17Vì sao vậy?
09:18Nghe nói là nữ tư Kiều Gia trả giá cao để thuê.
09:23Chú Công, Dựng Dũng đã đi sửa diễn trụ.
09:27Thật sao?
09:31Sao tự dưng họ lại đi đào diễn?
09:33Nào, mọi người ăn đi nha.
09:35Vì tiểu thư này muốn cảm ơn mọi người đã sửa đường,
09:38nên đặc biệt chuẩn bị cơm nước cho mọi người.
09:40Tiểu thư đúng là người tốt,
09:42chỉ là tiểu thư không quen uống thứ nước không muộn,
09:44mà diễn nước trong thành đã khô hạn từ lâu.
09:47Không sao, yên tâm đi.
09:48Mọi người cùng nhau sửa lại thôi.
09:50Mọi người nói xem có được không?
09:51Được.
09:52Đào diễn cho tiểu thư có được tiền công không?
09:53Dĩ nhiên là có.
09:54Không dám để bà con phải vất vả, vô ích.
09:56Phải không nào?
09:57Tốt quá rồi.
09:59Nghe nói nữ tư Kiều Gia còn thích mua quà.
10:02Nhiều người dân đã hái quà giải mang tặng của ấy.
10:04Mà thật sự là nữ tư Kiều Gia mới đến mấy ngày
10:07mà đàn đài được tu sữa, đường xá cũng thông xuống.
10:09Thuộc Hà thấy cỏ dại qua dại hai bên đường
10:11đều được dọn dẹp gần hết rồi.
10:17Vụ dương xa.
10:26Mong tiểu thư thích.
10:27Cảm ơn.
10:28Thật sự cảm ơn.
10:29Mong tiểu thư thích.
10:30Cảm ơn.
10:32Mong tiểu thư thích.
10:33Cảm ơn.
10:34Cảm ơn.
10:35Mong tiểu thư thích.
10:36Nhiều quá rồi.
10:37Đừng để họ tặng nữa.
11:07Nhiều quá rồi.
11:30Quà cỏ giống vô dụng.
11:32Nhưng người đời yêu thích là bởi lòng luôn hướng về chúng.
11:37Có phải cô định nói rằng
11:39bác tính yêu mến cô
11:41cũng là lòng hướng về cô?
11:44Tiếp cũng có ý đó.
11:47Bác tính đối xử tốt với Tiếp
11:49là vì họ hướng về Quy Hậu.
11:52Mong chờ tấm lòng mà Quy Hậu sẽ thể hiện.
11:56Mọi người đều biết
11:57Tiếp là con gái Kiều Gia ở Yên Châu.
12:00So với bác tính Yên Châu
12:02hiện Tiếp mới là người mà Quy Hậu chán ghét nhất.
12:06Nếu Quy Hậu có thể không chấp nhận chuyện xưa thành hôn với Tiếp
12:09thì chứng tỏ Quy Hậu có tấm lòng bao dung.
12:12Từ đây bác tính sẽ không còn sợ Quy Hậu nữa
12:15sẵn lòng nghe theo Quy Hậu.
12:20Cô giỏi ăn nói thật đó.
12:22Dùng đủ cách để ép ta cưới cuộc.
12:26Đây là lòng dân hướng về.
12:29Vậy tại sao cô không thuộc theo lòng dân?
12:32Giao ứng tính bạc ấp cho ta
12:34để ta giọng cô sớm ngày thanh thân.
12:43Tân Đô giống là lãnh thổ của nước nguyên.
12:46Ta và bác tính đồng sức đồng lòng.
12:49Đầu tiên là Lý Tút dùng lời giềm vã.
12:52Sau là đến cô dùng bu mô lừa gạt lòng cười.
12:55Cả hai đều khiến ta chán ghét.
12:58Cô đúng tưởng ta dễ bị đùa như tổ phụ ta.
13:09Còn giờ ứng tính.
13:11Ta khuyên cô nên sớm quyết định đi.
13:14Tuy ta có chút kiên nhẫn, nhưng không nhiều.
13:28Quy hậu này đúng là lòng giả sắt đá.
13:35Nếu hắn dễ bị thuyết phục như vậy,
13:38thì đã chẳng đáng tin được.
13:40Vậy chúng ta phải làm sao đây?
13:45Tâm tài như đứa, đứa chạy đá mòn.
13:51Công cờ đã đỡ tử kiều gia này cũng khó chăn thực.
13:56Chú Công chịu đựng ngày đêm mới thu phục được tân đua.
13:59Đám người kia có dân quả cũng nên dân lên cho ngài mới đúng.
14:02Chú Công chẳng để ý mấy thứ ba cỏ đó đâu.
14:04Nếu Công chẳng phải là đang sợ bị với một đứa tử yếu đuối sao?
14:07Đúng vậy, chuyện chú Công chưa làm được, đứa tử kiều gia lại làm được.
14:10Nên chú Công tức là vậy đó.
14:12Được đó, bình thường như tên cầm.
14:15Bà này nói đúng đọc tâm ghi.
14:17KK, đưa ta.
14:18Nhưng...
14:19Đóng lên.
14:26Nhanh lên.
14:32Quý hậu thả mạng.
14:33Trung tiểu dân còn có mắt.
14:34Đúng phải Quý hậu.
14:36Số quả đó là tặng cho kiều thị sao?
14:40Là tặng cho Quý hậu.
14:41Quý hậu anh dụng thiệt chiến, giao nhanh bốn phương.
14:43Tiểu dân, tiểu dân nghe nói.
14:45Sau này Quý hậu sẽ là chú Công của tân đua.
14:48Còn kiều thị là thi tử tương lai của Quý hậu.
14:50Nên mới tặng cho kiều thị.
14:52Đúng rồi.
14:53Quý bà lại đây.
14:54Ta dẫn thay chú Công.
14:55Sau nãy, đừng thân mấy thứ đẹp mà vô dụng như vậy đâu.
14:58Đi đi, dân.
14:59Ta tặng Quý hậu.
15:00Ta tặng Quý hậu.
15:02Ai bảo chú Công không được lòng dân.
15:04Ta thấy dân vốn mắt sáng như gương mà.
15:06Vậy tại sao họ lại không chịu tới đăng ký để nhận lương thực?
15:10Cho họ thêm chút thời gian đi.
15:12Chuyện này không phải là một sớm một chiều là xong.
15:15Ta vẫn còn chút kiềm nhận.
15:16Đi thôi.
15:17Đi.
15:19Quyền lệnh.
15:20Quyền lệnh cứu bọn ta với.
15:21Quyền thiệu gửi người giết người ngay giữa phố.
15:23Ngày nào họ cũng thốt cây hộ tịch.
15:25Là để giết sạch dân di cư từ Biên Châu đến.
15:27Họ muốn cướp hết lương thực của bọn ta.
15:29Còn gái nhà lành cũng không giữ nổi đối rụi.
15:33Phải đó.
15:34Mà người chẳng khác nào là cỏ rác.
15:36Bây giờ tôn đô đã đối chủ.
15:40Hắn cũng còn là quyền lệnh của các người đối rụi.
15:49Tuy vô công đã thu lại đất cũ.
15:53Nhưng dân chủ tôn đô ngày nay...
15:55đã không còn là dân đất nguy khi xưa.
15:59Gái muốn nhanh chóng thu nạp họ.
16:02Nhưng họ đã bị tí túc kỳ dạng.
16:04Chưa chắc đã hiểu được tâm lòng của gái ngay.
16:07Hướng hộ.
16:09Gái đánh lấy tôn đô...
16:11không chỉ vì báo thủ.
16:14Gái còn có chí hướng lớn hơn.
16:17Cần dân chúng trợ giúp.
16:23Vô công.
16:25Trí dân như trí thủy.
16:29Không thể nóng dỗi được.
16:33Vì bây giờ phải xem giữa ta và cô ta.
16:36Ai sống trụ hơn.
16:42Tuần Bách tên là...
16:45tuần Bách tính, nước quỳ.
16:47Năm xưa ở trận chiến tôn đô...
16:49dù số dân trọng thành mất chồng, mất con.
16:53Sau khi lý túc dạo thành...
16:55hãng hại lệnh nghiêm cấm dân chúng thu chạm thi thể...
16:58dùng cất người thân.
16:59Dân chúng đành dân cô hội trả cỏi thành...
17:01âm thầm đến chiến trường ở ngoài thành phía đông...
17:03tìm di dực người thân.
17:05Giấu trọng người mang về thành.
17:09Bức tượng đây là do dân di dực năm đó dứt thành.
17:14Nhưng...
17:15theo đọc tháng dần trôi...
17:17người ta đã dần xem nơi này...
17:19là thanh địa cầu phúc.
17:22Lại quên mất...
17:23ý nghĩa ban đầu của nó.
17:26Với Bách tính mà nói...
17:28bức tượng này là nơi gửi gắm nỗi nhớ người thân.
17:31Còn đối với Nam Quân...
17:35đó là nơi tế bái người thân đa quốc.
17:37Lúc này Đô Tị đến Tân Đô...
17:39là để thúc đẩy duyên thành hưu của người với Nam Quân.
17:43Để Thái phương dân yên tâm...
17:45đây là thế công quyền.
17:47Chúc tiểu thư sớm ngày kết thành duyên lành.
17:52Đa tạ bà.
17:53Đa tạ bà.
18:12Nguyện Đô Há Động.
18:13Ta sai người dẹp hết mấy thứ này rồi mà sao vẫn còn?
18:15Chú Công.
18:16Thối qua mười mấy năm.
18:18Không thể bỏ ngay...
18:19cũng là chuyện dễ hiểu.
18:24Nguyện Đô Há Động.
18:43Cô làm gì ở đây?
18:45Quê hậu.
18:47Tiếp đoàn Cậu Phúc cho dân chúng.
18:49Cậu Phúc?
18:53Cô có biết đây là nơi nào không?
19:00Bức tượng này...
19:02gì sao mà có?
19:08Cậu Phúc.
19:10Cậu Phúc.
19:12Cậu Phúc.
19:15Các người lại để nữ tử Kiều gia Cậu Phúc ở đây sao?
19:24Còn ai trong các người nhớ...
19:26bức tượng này gì sao mà được dựng lên không?
19:30Đã do ai mà có không?
19:34Người Đô.
19:36Gửi hết những thứ này cho ta.
19:38Để đốt hết đi.
19:39Quê hậu không được.
19:40Không thể đốt được.
19:41Quê hậu không thể đốt được mà.
19:43Quê hậu.
19:54Người ta tàn bạo kiếp.
19:55Ngươi không xứng làm chủ của tầng đồ.
19:57Ngươi không xứng.
20:07Chúa Công.
20:08Chợt truyện này là thuộc hạ của Lão Quê hậu.
20:10Làm ra tầng đồ thất thủ.
20:12Hắn vì dân chúng đã bởi động hạ lý túc.
20:15Xin Chúa Công bớt giận.
20:18Quê hậu tha cho quyền lệnh đi mà.
20:20Tha cho quyền lệnh đi.
20:22Xin hãy tha cho quyền lệnh.
20:24Xin Quê hậu tha cho quyền lệnh.
20:29Quyền lệnh là một dị quan tốt.
20:34Nam quân trở mắt dịch phụ thân quỳnh trưởng và dân chúng bị thảm sát.
20:40Vậy nên sao Ngài ấy có thể dễ dàng buông bỏ được?
20:43Đây cũng là lý do sâu xá đằng sau dịch tương thái phương dân.
20:47Muốn kết thân với Yên Châu.
20:50Lão phương dân thật lòng thương xót Nam quân.
20:54Chỉ hy vọng Ngài ấy có thể buông bỏ quá khứ.
20:57Và sống thoải mái hơn.
20:59Tiểu thư, sao người lại gây ra vậy?
21:03Hình như ta biết Ngài ấy muốn gì rồi.
21:07Lý tốt là cường đạo.
21:10Còn nguy tượng ngươi cũng chẳng khá hơn là bao.
21:14Ngày đó lý tốt trề thành, dùng túng bình tĩnh cướp lương thực.
21:18Còn nay ngươi làm chủ từng đồ, dừng dừng cửa, ép dừng chung,
21:21phải dừng lương thực, dừng trụ, dừng nữ, dừng cho ngươi.
21:25Ngươi khác gì lý tốt chứ?
21:27Phải đó, có khác gì lý tốt đâu.
21:29Giống hẳn còn gì, lão quê hậu dân nghĩa.
21:32Nhưng ngươi, thật cũng xứng làm con cháu của ông ấy.
21:38Tài vết của cậu đáng tiếc.
21:41Đáng thương, đáng thương cho tân đồ.
21:45Lại rơi vào tay giặc ruột.
21:47Chú Công, chúng ta giết tên này trước biệt.
21:50Sao có thể để hắn mê quạt lộc dân như vậy?
21:52Phải đó, chú Công.
21:53Đừng giết hắn đi, giết hắn đi chú Công.
21:55Chú Công, nếu giết rừng trị,
21:57thì bao công sức sẽ đổ sông đổ bể.
22:00Sao chú Công nghiêm trị?
22:02Chúng ta vất vả chiếm được tân đồ,
22:04là để cho những kẻ này bắn chửi cả tổ tiên chúng ta sao?
22:08Tưởng tôi quyết tâm đến đó sao?
22:10Cẩn thận trước quả giảo thương đó.
22:12Chú Công, dắt định phải giết tên này.
22:16Chú Công, giết hắn đi.
22:18Chú Công, hạ lệnh đi.
22:20Tôi có vài lời muốn bảo vệ ngươi hậu.
22:25Đến đúng lúc lắm.
22:28Cho cô ta vào đi.
22:37Chuyện này do cô bà rằng.
22:39Cô không định nói gì sao?
22:41Tiếp vừa mới một quả.
22:43Ngày lạc đến thành hôn là ba ngày sau.
22:45Nếu bỏ lỡ thì lại phải đợi lâu lắm.
22:49Quý hậu liên tục trị quản hôn ước.
22:51Chẳng qua là gì dựa với dạo tân đồ,
22:53đang bận biểu tu sửa thành trị.
22:55Nhưng nay những bách tính này,
22:57không phụ thuộc quý hậu,
22:59không muốn nghe lời ngại.
23:01Chẳng lẽ quý hậu muốn để quân sĩ,
23:03cùng bọn họ xây cạnh lát ngói sao?
23:08Thiếp có một kế,
23:10có thể giải đổi phiền não của quý hậu.
23:12Người mấy dạ dân chung của thành tân đồ này,
23:15phần lớn đều là dân Biên Châu chi cư đến đây.
23:18Đây họ không muốn quý phụ quý hậu.
23:21Chỉ bằng chúng ta cứ...
23:24Giết một người răng một trăm,
23:26để làm gương cho kẻ khác.
23:28Giết một không đủ thì giết mười.
23:30Giết mười không đủ thì giết trăm.
23:32Giết đến thì họ phục bức thù.
23:34Cô...
23:35Là nữ dân độc ác.
23:36Như vậy thì chúng ta có thể sớm thành quý hậu.
23:39Cô quả là giáo cái của tên Kiều Tăng.
23:42Nữ dân độc ác.
23:46Đêm qua, tên nhạc này ám sát quý hậu.
23:49Đây là bộ lợi dụng mà ta,
23:51không thể để hắn sống được.
23:53Đâu có quý cách hắn thì lạc dụng
23:55cũng phải giết cả tộc của hắn,
23:56mới có thể trừ hỏa sau này,
23:58độc ác.
24:17Tiểu thư,
24:18Chúa công.
24:21Nếu nghe lời cô,
24:23thì ta khác gì Lý Túc chứ.
24:26Tổ phụ của cô phản bội hại ta thành ra thế này,
24:29nay cô lại còn giềm phạm.
24:31Suối dụng ta tàn sát cả thầm dị cô.
24:34Cô đúng là ả nữ dân độc ác.
24:36Đúng vậy.
24:37Ả là độc nữ dân độc ác.
24:38Giết ả đi.
24:39Độc nữ dân độc ác.
24:40Giết cô ta đi.
24:41Chúa công.
24:42Giết cô ta đi.
24:43Xin nghe bớt giận.
24:44Giết cô ta đi.
24:47Xin nghe bớt giận.
24:52Tiểu thư cô vui.
24:55Xin quê hậu tha thứ.
24:58Ta nhất định sẽ không tha cho cô.
25:06Độc nữ dân độc ác.
25:08Cô sẽ không có kết cục tốt đâu.
25:10Cô nhất định sẽ không có kết cục tốt đâu.
25:13Việc này là cho ả họ kiều mà đàn.
25:15Ta quyết sẽ không mắc buồn.
25:18Để cô ta đi giãn ta với dân chúng tận đuôi.
25:25Còn về quyền lệnh.
25:28Quyền lệnh tính trai diện dân.
25:31Có tội tình gì đâu.
25:37Cô đứng dậy đi.
25:59Hương hồn.
26:01Có phần thái của lão quỳ hồn.
26:04Tâm đô rơi vào tay dạo.
26:07Đã 14 năm.
26:10Cuối cùng cũng trở về rồi.
26:28Chúa công dân nghĩa yêu dân như con.
26:31Chúa công dân nghĩa yêu dân như con.
26:44Đa tả quỳ hồn.
26:47Đa tả quỳ hồn. Đa tả đa tả.
26:50Đa tả quỳ hồn.
26:54May là quỳ hồn của chúng ta phân rõ phải trái.
26:57Nếu không thì cả toàn thành này đã bị cô ta hại rồi.
27:00Xinh đẹp cũng có ích gì chứ.
27:02Cút đi. Á nửa dân đồng ác.
27:04Lòng nhà thân là đồng ác.
27:05Đúng vậy. Có chuyện gì vậy?
27:07Chúa công chứ biết đó thôi.
27:08Nhưng chúng đã về quanh vụ dương xa.
27:10Á hỏa kiệu không thể về được khi đang trốn trên đàn đài này.
27:18Xinh đẹp gì chứ. Toàn là lời đùa.
27:20Ta thấy cô ta cũng bình thường thôi.
27:22Thật ra là hơi xấu nữa.
27:23Xa vậy mà vẫn nhìn rõ được sao?
27:25Đó cô ta xấu hả?
27:27Quỳ hồn càng được đối được với á nửa dân này.
27:29Mau đuổi cô ta ra khỏi tân đô đi.
27:33Mọi người giải tán đi.
27:34Quỳ hồn tự quyết định.
27:37Dân.
27:38Đi thôi. Giải tán thôi.
27:40Đi. Đi thôi.
27:53Năm quân Bây Giờ đã lúc nãy quản lực hoàn toàn khác nhau.
28:02Ta biết hôm nay,
28:03quân của ý diện trò đã giải dây cho ta.
28:06Nhưng ta ghét nhất là giáng giải cố tình bê hoạt lòng người.
28:10Tính toán từng bước của kiệu gia các quân.
28:13Lúc nào cũng nghĩ có thể thao túng tất cả mọi người.
28:17Nhưng chúng không thể.
28:18Lúc nào cũng nghĩ có thể thao túng tất cả mọi người.
28:22Nhưng lại không biết rằng ông trời có mắt, lòng người vô tượng.
28:30Nhưng...
28:32Cô vẫn khá hơn tổ phụ cô một chút.
28:35Biết rằng nếu diện trò,
28:37thì ác phải trả giá.
28:39Thuốc trị thương này để bùi cũ.
28:45Quý Hậu.
28:48Thêm những chữ kiệm chúc mời Quý Hậu thu phục được lòng dân.
28:51Đây là thứ bà chung cầu cho tiếp.
28:54Xin tặng lại cho Quý Hậu.
29:08Quý Hậu.
29:38Quý Hậu.
29:54Cô nghĩ gì vậy?
29:56Trẻ con không hiểu thứ này đâu.
29:59Ý nói vợ chồng mãi mãi đồng lòng.
30:04Rốt cuộc là có ý nghĩ gì vậy?
30:09Quên nói gì đi chứ.
30:14Đồng lòng, nỗ lực, không nên chậm chừ.
30:21Người tiếp theo.
30:23Đây, cầm lấy.
30:28Lương thực.
30:31Quý Hậu tạo ơn cài đáp an lương thực.
30:34Tạo ơn Quý Hậu.
30:36Ai cũng có cạm.
30:45Hôm nay phát hết lương thực rồi, mai lại đến nha.
30:47Sao lại phát hết rồi?
30:48Sao lại phát hết rồi?
30:49Đừng có giang lứng.
30:50Hôm qua đừng phát hết.
30:51Đừng giang lứng.
30:52Hôm nay cũng vẫn chưa có.
30:53Phát thêm một ít nữa đi.
30:54Nhà ta cạn lương thực rồi.
30:55Mọi người đừng giang lứng nữa.
30:57Đùi lại, đừng có giang lứng.
30:58Có chuyện gì vậy?
30:59Hôm nay lại phát hết lương thực rồi.
31:00Đừng giang lứng.
31:01Phát hết rồi sao?
31:02Quý Hậu.
31:03Quý Hậu.
31:04Quý Hậu giúp bọn ta với.
31:05Bà con ơi.
31:06Nghe ta nói nè.
31:08Để tránh giận mọi người tránh giận nhau.
31:10Mỗi ngày bọn ta sẽ phát lương thực đúng theo định lượng.
31:13Nếu mọi người thấy không đủ,
31:14thì sẽ phát thêm một chút.
31:15Lừa đảo.
31:16Một phát lương thực điên.
31:17Một phát lương thực điên.
31:18Chắc chắn là sẽ phát mà.
31:19Mọi người bình tĩnh đã.
31:22Tại đây ta đảm bảo với mọi người,
31:24là ai cũng sẽ có lương thực.
31:26Còn hôm nay mọi người dễ chốt việc.
31:28Được, bọn ta tên Quý Hậu.
31:29Ngày mai lại đến.
31:30Được, tên Quý Hậu.
31:31Đa tả Quý Hậu.
31:32Chúa cộng.
31:33Giữ chúng truyền tài nhau nhanh quá.
31:35Trong thời gian ngắn ngũi mà ai ai cũng đến lệnh lương thực,
31:38sau khi thống kê mới phát hiện,
31:40nạn dần đông hơn dữ tính rất nhiều.
31:44Ý quân sư là lương thực chúng ta mang từ nước quý đến,
31:47không đủ phát sao?
31:49Năm nay hạn hán khắp nơi,
31:50toàn bộ nước quý đều thiếu lương thực.
31:52Lương thực không đủ phát.
31:54Năm nay hạn hán khắp nơi,
31:55toàn bộ nước quý đều thiếu lương thực.
31:57Lương thực cứu trợ đất này,
31:59cũng lại do các bộ của nước quý thắt lưng buồn buồn mà có,
32:02e ra có có thể tiếp tục quy động lương thực.
32:06Nhưng ta đã hứa với dân chúng tất đối,
32:08rằng ngày nào cũng sẽ có lương thực.
32:11Chúa cộng.
32:13Có một thanh trị
32:17đang nằm trong tầm tay.
32:19Ghi chép về sông núi bàn ấp.
32:30Quỹ lương.
32:34Kéo.
32:35Một, hai, ba.
32:42Nghe nói quỹ hậu đã phấn phát luật thảo của quân.
32:45Cho dân chúng tất đối.
32:46Xem ra ngày ấy cũng không tàn dẫn lạnh luôn.
32:49Hẹp hòi gió nhanh như chúng ta đã nghĩ.
32:52Nói thì nói vậy.
32:54Nhưng nếu giao bàn ấp ra,
32:56ta sẽ không còn gì để dùi giao nữa.
32:59Tử thương, quỹ hậu đã phá bỏ tùn bách tính.
33:03Bức tùn này,
33:04là do dân nước quý dùng bàn sống dự định.
33:09Hiện giờ,
33:11quỹ hậu đã phá bỏ tùn bách tính.
33:13Hiện giờ,
33:16nó mang hạm ý thù hận.
33:18Thay vì để các ngươi lo sợ,
33:20dì bạn phá bỏ nó đi.
33:23Vì ta đã từng chịu nỗi đau mất người thân,
33:26nên tuyệt đối sẽ không để các ngươi phải chịu nữa.
33:30Cho nên từ hôm nay trở đi,
33:33ân quản cũng 14 năm trước,
33:35sẽ được xóa bỏ hoàn toàn.
33:38Dù các ngươi đến từ Yên Châu, Biên Châu,
33:41hay Đức Liên Giang,
33:44từ nay về sau,
33:46mọi ngươi đều là dân chúng Tân Đô.
33:51Nhưng nghĩa hoang,
33:55chân công,
33:57cại gì dân chúng mà liên minh càng giãn,
33:59thật đáng nể phục.
34:02Vì vậy từ nay về sau,
34:04Tân Đô này,
34:05vẫn giao cho cại quản lý.
34:12Quỷ cư.
34:25Dân dân,
34:27dân lĩnh,
34:30ta ơn Chúa Công.
34:37Từ hôm nay trở đi,
34:39Tương Sĩ Nước Quỷ
34:41sẽ đồng lòng hợp sức
34:43các dân chúng Tân Đô,
34:44kể dựng lại Tân Đô,
34:46để mọi người có thể tiếp tục ở đây,
34:48an khứ lại nghiêm.
34:51an khứ lại nghiêm.
34:53an khứ lại nghiêm.
34:55an khứ lại nghiêm.
34:57an khứ lại nghiêm.
34:59an khứ lại nghiêm.
35:01an khứ lại nghiêm.
35:03an khứ lại nghiêm.
35:05an khứ lại nghiêm.
36:09Chuyện này thật sự không nên trị quản nữa, xin Chúa công bầu giống thành huôn với tiểu thư.
36:16Đam quân, tiểu thư đến rồi.
36:19Tiểu thư đến đúng lúc lắm, vừa rồi ta và quân sư đang bàn về chuyện thành huôn của chúng ta.
36:28Huy hậu, tiểu thư đến đây, đây vì có việc gì quan trọng sao?
36:33Vừa nãy trên đường về tính phủ, thiếp thấy không cần lương thực để phá chứa dân chúng.
36:38Nhưng bàn óc có lương thực, có thể tháo cửa khó khăn cho đam quân.
36:42Ừ.
37:04Đam quân thương dân nhiều con, tin rằng sau này sẽ coi dân chúng bàn óc như người nhà.
37:11Tiểu kiều quyền dân toàn bộ gia sản của mình, hi vọng đam quân chấp nhận thiếp,
37:17để dân chúng hai tộc trở thành người một nhà.
37:22Hai ta còn chưa thành huôn, sao cô lại tin tưởng ta như vậy?
37:28Đam quân là người tốt.
37:34Người tốt sao?
37:41Cô nghĩ ta dễ lười chứ chị?
37:55Tiểu gia các cô gây thơ thật.
37:58Mục dụng của tờ quân ước này để phá bỏ bối thủ hợp suốt 14 năm.
38:10Có phải cô nghĩ mình xinh đẹp tuyệt trợn có thể mê hoạt được ta không?
38:16Không.
38:24Lão tạc tiểu quyền này tính toán giỏi thật đó.
38:28Định phái cháu gái đến chỉ một bàn kịch dịu dàng nhỏ nhẹ, lừa ta liên minh với Yên Nhung.
38:36Năm xưa ông ta cũng lừa tổ phụ ta như vậy chứ?
38:40Ta nói cho cô biết.
38:46Cái bẫy của tiểu gia các cô, dùng một lượt là đủ rồi.